Kho ebook cho máy đọc sách.Giảm giá 25% với tài khoản VIP. 50% với tài khoản VIP Năm hoặc tài khoản VIP cấp bậc 14 Đại Thần.
Danh Sách Truyện Thể Loại Hiện Đại485 truyện
Thập Niên 90: Lắng Nghe Tiếng Lòng Của Động Vật [Phá Án]
Năm 1995, Hạ Mộc Phồn tốt nghiệp trường cảnh sát, được phân đến đồn công an đường An Bình làm một cảnh sát nhỏ. Đường An Bình, đường như tên, đồn cảnh sát bình yên, đám cảnh sát rảnh đến mức lười biếng. Lần thứ nhất ra quân là vào tháng bảy, giúp phú bà tìm kiếm chó Poodle mất tích. Các đồng nghiệp vô cùng vui vẻ lên đường: Cuối cùng cũng có cơ hội thân thiết giữa cảnh sát và nhân dân rồi. Hạ Mộc Phồn gọi một cái, con chó Poodle nhỏ chạy về. Hạ Mộc Phồn nhìn ánh mắt mất mác của đồng nghiệp trong đồn cảnh sát, từ nhỏ cô đã nghe hiểu được tiếng lòng động vật chỉ vào thùng rác màu lam cách đó không xa: Nơi đó có vài thứ vụn vặt, tràn ngập mùi máu tươi. Từ đó, đồn công an đường An Bình không còn an bình nữa.
Thập Niên 70: Sau Khi Vơ Vét Gia Sản, Tiểu Thư Tư Bản Đi Bộ Đội Tìm Chồng
Từ khi sinh ra, Khương Tự đã có làn da trắng nõn, vẻ ngoài xinh đẹp. Nhưng ai ngờ là chỉ mới ngủ có một giấc, cô đã xuyên vào trong một cuốn tiểu thuyết niên đại, trở thành cô tiểu thư của một gia đình tư bản nổi tiếng ở Thượng Hải luôn rồi. Trong nguyên tác, nguyên thân chê bai vị hôn phu quân nhân của mình là quá ít nói, quá khô khan. Không chỉ vậy, cô ấy còn lo lắng điều kiện sống trên đảo không tốt, cho nên cứ chần chừ mà không muốn thực hiện hôn ước với người đó. Thế nhưng cô ấy lại không biết rằng - sau khi phong ba bão táp ập đến, lão cha cặn bã và mẹ kế của cô ấy đã lừa cô ấy xuống nông thôn trước, để rồi sau đó bọn họ mang theo hết gia sản trăm năm của nhà họ Khương mà chạy trốn đến tận Hương Cảng. Đáng thương thay, cô ấy một thân một mình chịu khổ ở nông thôn, chỉ trong vòng chưa đầy hai năm mà sức khỏe đã suy sút đi nhiều. Thế nhưng, một người đã biết rõ nội dung cốt truyện như Khương Tự thì làm sao có thể chấp nhận chịu khổ được? Điều đó là không thể! Bọn họ muốn lừa cô xuống nông thôn đúng không? Được thôi! Khương Tự tương kế tựu kế, cuối cùng đưa cả đám người vô ơn này đến Tây Nam hết. Gia sản bạc triệu không có chỗ để? Không cần lo lắng! Khương Tự lấy máu nhận thân, sau khi mở ra không gian tổ truyền thì cô bỏ hết vàng bạc châu báu, khế đất, đồ cổ và tranh chữ vào trong không gian. Tóm lại là không hề để lại chút gì cho bọn họ cả, cho dù chỉ là một cọng lông gà đi chăng nữa! Tiểu thư thuộc gia đình tư bản thì không có chỗ nào để đi ư? Làm gì có! Khương Tự gửi một bức điện báo đến đảo xa... Chỉ là, cô vốn đã chuẩn bị tinh thần để trải qua những ngày tháng sống gian khổ, giản dị, nhưng rồi cô lại phát hiện – cuộc sống nơi hải đảo hình như cũng không hề cực khổ như trong tưởng tượng của cô. Anh chồng quân nhân của cô quả thực là cực kỳ “giỏi việc nước, đảm việc nhà” luôn. Không chỉ vậy, gia đình bên chồng cũng rất yêu thương cô nữa. Cuộc sống cứ như vậy mà trôi qua, quả thực là còn ngọt hơn cả mật ong ấy chứ!CP: Sĩ quan chồng nuôi từ bé thể lực siêu phàm và Tiểu thư nhà tư bản xinh đẹp rạng ngời.
Thập Niên 70: Cô Em Chồng Lười Có Hệ Thống Mua Sắm
[Tóm tắt một câu: Cô em chồng lười biếng ở thập niên 70 sau khi thức tỉnh ký ức, nỗ lực kiếm điểm siêng năng!] Hà Tố Tố bị đập đầu dẫn đến thức tỉnh ký ức, hóa ra bản thân vốn là tiên nữ hạ phàm lịch kiếp, không biết mắt xích nào xảy ra lỗi, lại đầu thai thành cô em chồng lười biếng trong một cuốn truyện niên đại, nữ chính là chị dâu ba tương lai của cô. Cô không chỉ nhận được toàn bộ nội dung chữ viết của truyện niên đại mình xuyên vào, mà còn có hệ thống mua sắm do Thiên Đạo bồi thường. Vật phẩm trong cửa hàng hệ thống có những thứ hiếm hoi ở thời điểm đó: một quả trứng gà, một cân thịt heo, một con gà, một hộp sữa mạch nha, một chiếc đồng hồ hiệu Mai Hoa... Vật phẩm trong cửa hàng sẽ không ngừng cập nhật theo sự phát triển của thời đại. Mà muốn mua những vật phẩm này, cần có điểm siêng năng. Làm thế nào để kiếm điểm siêng năng? Rửa rau, thái thịt, nấu cơm, rửa bát, giặt quần áo, giặt ga trải giường, dọn dẹp vệ sinh, lên công xã làm việc... Nghĩ đến những món thịt hấp dẫn, sữa mạch nha ngọt ngào, Hà Tố Tố do dự. Lại nghĩ đến người nhà đưa hết đồ tốt cho mình, bụng họ lại chẳng mấy khi có dầu mỡ, Hà Tố Tố siết chặt nắm tay nhỏ: Mình có thể làm được! Cô rửa bát, choang một tiếng, bát vỡ; Cô xào rau, lửa bếp bùng lên, rau cháy khét; Cô giặt quần áo, dùng sức một chút, quần áo rách một lỗ. Bố mẹ Hà: “Con gái à, để đó đừng động, để chúng ta làm là được!” Ba anh trai nhà họ Hà: “Em gái, em đừng làm việc nữa, coi chừng bị thương!” Hà Tố Tố nhìn điểm siêng năng không ngừng tăng lên trong cửa hàng hệ thống, cười đến cong cả mày mắt: “Bố mẹ, con vẫn có thể làm thêm việc!” Không biết tự lúc nào, cuộc sống của nhà họ Hà ngày càng tốt đẹp hơn. * Người trong thôn đều nói, nhà họ Hà này sao lại cưng chiều con gái như vậy, nuôi lớn thế này mà không cho lên công xã, không cho làm việc nhà, chắc đến cơm rang cũng không biết làm, sau này làm sao gả đi được. Còn dặn dò con trai nhà mình đang tuổi xuân xanh rung động: Đừng thấy con gái nhà họ Hà xinh đẹp, chỉ được cái mã thôi, lấy ai cũng không được lấy nó! Cuối cùng sau này, con gái nhà họ Hà theo anh ba chị dâu ba đến đơn vị bộ đội một chuyến, lại dẫn về một đối tượng kết hôn. Vóc dáng cao thẳng, mày kiếm anh tuấn, người đàn ông cứng rắn sắt đá nhìn con gái nhà họ Hà, đường nét cương nghị lại dịu dàng đến không ngờ. Nghe nói còn là chiến hữu của anh ba nhà họ Hà, rất giỏi! Lại nhìn con trai nhà mình, mấy bà thím trong thôn lòng chua xót, khó chịu.
Nhờ Hệ Thống Mách Lẻo Thành Công Dân Tốt Trong Truyện Trinh Thám
Quan Hạ mang theo ký ức đầu thai, cứ ngỡ mình cầm chắc kịch bản sống lại một đời, nỗ lực vươn lên. Vì thế từ khi bập bẹ tập nói, cô đã dựa vào kinh nghiệm và sở thích từ kiếp trước, cặm cụi học vẽ rồi thi vào trường mỹ thuật, cuối cùng trở thành một họa sĩ truyện tranh có chút tiếng tăm. Hai mươi lăm tuổi đã được sống cuộc sống “nghỉ hưu” trong mơ. Khi Quan Hạ đang tận hưởng những ngày tháng vui vẻ, hết vẽ vời lại đi du lịch thì bỗng một hôm, căn hộ của cô xảy ra án mạng. Cảnh sát đến gõ cửa từng nhà để thẩm vấn. Trong đầu Quan Hạ bỗng hiện lên một màn hình với dòng chữ: [Hệ thống mách lẻo đã liên kết thành công.] [Cô đang được cảnh sát thẩm vấn, cô chợt nhớ ra vào lúc 17 giờ 53 phút chiều ngày 19 tháng 4, khi về nhà, cô đã gặp một thợ sửa chữa có vẻ mặt căng thẳng ở hành lang. Trên tay áo anh ta có vài vết bẩn, cô đã tinh ý nhận ra đó có vẻ là vết máu. Cô liền quyết định sẽ khai báo với cảnh sát.] Quan Hạ: [?]
Đoàn Tàu Sinh Tồn, Cướp Lấy Thân Phận Người Chơi
Khương Khải sống lại, trở về ba ngày trước khi thảm họa giá rét ập xuống quê hương Xuân Thành của cô. Theo đó, trong suốt một tháng ròng, toàn bộ Xuân Thành sẽ bị một thế lực vô hình phong tỏa, người bên trong không thể ra, người bên ngoài không thể vào. Một tháng sau, phong tỏa được hủy bỏ, cái lạnh thấu xương cũng kết thúc nhưng Xuân Thành đã biến thành một bãi tha ma khổng lồ, xác người la liệt, cảnh tượng vô cùng thê thảm. Chỉ có Khương Khải biết, nguyên nhân là do Xuân Thành bị một trò chơi mang tên “Chuyến Tàu Vô Tận” chọn làm phó bản. Trong một tháng đó, mười vạn người chơi được đưa đến Xuân Thành tham gia thử thách sinh tồn kéo dài một tháng. Cũng chính những người chơi này đã ra sức vơ vét tài nguyên của thành phố, tàn sát người dân bản địa, chỉ để hoàn thành nhiệm vụ và thỏa mãn thú tính của mình. Và đây mới chỉ là sự khởi đầu. Sau Xuân Thành, nhiều nơi khác trên hành tinh Xanh sẽ lần lượt trở thành phó bản, đối mặt với những thảm họa còn khủng khϊếp hơn, cùng với những người chơi cấp cao và tàn bạo hơn. Trong mắt những người chơi này, người dân bản địa chẳng khác nào đám NPC kiến cỏ. Trước thảm họa, người dân bản địa hoàn toàn không có sức chống cự. Để thay đổi tương lai tăm tối này, Khương Khải quyết định báo cáo toàn bộ sự việc về trò chơi này cho chính phủ. --- Giới lãnh đạo cấp cao của nước C nhận được một tin tức kinh hoàng: Toàn cầu sẽ dần trở thành phó bản của một trò chơi sinh tồn và phó bản đầu tiên sẽ mở ra tại Xuân Thành. Nhà nước bí mật điều động một lượng lớn vật tư chống rét vào Xuân Thành, đồng thời khẩn cấp điều động vô số binh lính tinh nhuệ, cải trang thành dân thường trà trộn vào thành phố. Ba ngày sau, mười vạn người chơi đột nhiên xuất hiện, Xuân Thành bị một thế lực vô hình phong tỏa, cắt đứt mọi liên lạc với bên ngoài, nhiệt độ bắt đầu giảm mạnh. Bộ chỉ huy Xuân Thành thông qua hệ thống camera giám sát dày đặc trên toàn thành phố, theo dõi sát sao hành động của những người chơi hung hãn, tàn ác này, lực lượng tinh nhuệ bí mật bắt đầu hành động. “Nhiệm vụ của chúng ta là: Thứ nhất, bảo vệ người dân Xuân Thành khỏi sự tấn công của người chơi. Thứ hai, bảo vệ người dân Xuân Thành vượt qua thảm họa giá rét. Thứ ba, chiếm đoạt thân phận của người chơi, thay thế họ quay trở lại chuyến tàu vô tận, đến các phó bản khác để giành lấy cơ hội, tài nguyên, công nghệ, làm cho đất nước, hành tinh Xanh trở nên hùng mạnh, sẵn sàng đối phó với những thử thách lớn hơn sau này!”
Tiệm Đồ Cúng Âm Dương
Mạnh Ngư bỏ việc lương cao, nhảy sang làm nhân viên cho một cơ quan đặc biệt của âm phủ, kiêm luôn việc bán hàng ở một tiệm đồ cúng nhỏ. Từ đó, cô không chỉ bán vàng mã, bùa chú để kéo GDP cho âm phủ, mà còn phải giúp các khách hàng ma quỷ hoàn thành những ước nguyện khó đỡ để họ yên tâm mà đi đầu thai. Một ngày nọ, bà ngoại của Mạnh Ngư – Một Thổ Địa đang tu nghiệp ở Địa Phủ đã báo mộng, nói rằng đã định sẵn hôn ước cho cô từ bé... --- Cậu ấm đời thứ ba Tưởng Hách đẹp trai, giàu nứt đố đổ vách nhưng phải nghe theo di nguyện của ông nội mà cưới một cô chủ tiệm đồ cúng vỏn vẹn mười mét vuông. Trong giới thượng lưu râm ran tin đồn cô kia chỉ biết gấp vàng mã, đám bạn chí cốt của Tưởng Hách ngày nào cũng cá cược xem khi nào hai người họ hủy hôn ước. Tưởng Hách: "Cưới cô ta á? Tôi thà chạy rông ngoài đường còn hơn!" Về sau, anh lại nghiện vợ không lối thoát... --- Oan hồn xui xẻo: "Trúng số độc đắc 50 triệu, còn chưa kịp tiêu..." Mạnh Ngư: "Để tôi! Tôi sẽ tiêu giúp anh!" Lão trọc phú keo kiệt: "20 tỷ Euro của tao, đố đứa con cháu nào dám tơ tưởng!" Mạnh Ngư: "Để đó, tôi xử lý cho!" Vương gia mưu phản hụt: "Ta bày mưu tính kế cả đời, vậy mà vẫn không lên ngôi hoàng đế được!" Mạnh Ngư khóc ròng: "Thôi mà... Ước cái gì thực tế hơn được không?" Mạnh Ngư than thở: "Ôi, cái bát vàng của âm phủ này, sao mà gian nan quá vậy..."
Văn Phòng Thám Linh Phi Phàm
[Thiếu nữ sinh ra có khả năng thông linh bắt ma × Đội trưởng hình sự trẻ tuổi, ngoài lạnh trong ấm. Trinh thám – Phá án – Linh dị nhẹ pha rùng rợn – Tình cảm đôi lứa cùng tiến.] Đội trưởng đội hình sự – Giang Thước, tuổi trẻ tài cao, từng là một người kiên trung với chủ nghĩa duy vật, suốt một thời chẳng mảy may tin vào chuyện quỷ thần. Cho đến ngày anh gặp Du Phi Phàm – thế giới quan trong anh bị bóp vụn rồi nhào nặn lại không biết bao nhiêu lần. “Cảnh sát Giang, anh bảo tôi truyền bá mê tín dị đoan. Vậy để tôi bắt cho anh xem một con ma cho anh nhé.” Từ nghi ngờ đến tin tưởng, từ đối lập đến hợp tác, từ như nước với lửa đến âm thầm nảy sinh tình ý. Những vụ án ly kỳ được lần giở từng lớp từng lớp như bóc kén tằm, để rồi cuối cùng người ta mới ngộ ra, thứ đáng sợ nhất, không phải oan hồn quỷ quái mà là lòng dạ con người. Mà đằng sau từng vụ án ấy, dường như còn ẩn giấu một âm mưu lớn hơn nhiều... *Lưu ý từ tác giả: Đây không phải truyện "sảng văn", không có tình tiết ngược tâm, không máu chó, không theo công thức lối mòn. Bối cảnh có yếu tố giả tưởng, hệ thống điều tra hình sự được người viết tham khảo từ tư liệu thực tế trước khi sáng tác, nhưng dẫu sao cũng chỉ là tiểu thuyết – có chỗ nào sơ suất mong được lượng thứ, xin miễn bàn sâu hơn.
150000 Giỏ hàng
Truyền Nhân Gia Tộc Cổ Võ Xuyên Về Thập Niên 70, Gả Cho Quan Quân
Lý Tư Tư, truyền nhân của gia tộc cổ võ thế kỷ 21, bất ngờ xuyên không về những năm 70, trở thành một cô gái nhỏ đáng thương bị cha ruột ghẻ lạnh, mẹ kế hành hạ. Đã thế còn có thêm cô em kế nhăm nhe cướp việc làm của cô. Người cha tệ bạc kia vì muốn giúp con gái riêng cướp đi công việc của cô, thậm chí còn định bày mưu khiến cô gả cho một tên ngốc. Nguyên tắc của cô rất đơn giản. Có thù phải trả ngay trong đêm. Thế là cô lập tức lật kèo, tống thẳng em kế cho tên ngốc làm vợ. Mẹ kế tức tối, lén báo danh cho cô xuống nông thôn. Thích giở trò sau lưng à? Vậy thì tôi dọn sạch nhà, cho các người đến gió Tây Bắc cũng không có mà hít! Trước khi đi, cô còn "tặng" cho người cha tệ bạc một món quà siêu cấp. Không ngờ sau khi xuống nông thôn, cô lại vô tình lập được công lớn. Từ đó như mở hack, chiến công hiển hách không ngừng. ... Lần đầu tiên Tần Tư Niên gặp cô, anh đã bị thu hút bởi cú đá dứt khoát đầy khí chất anh hùng ấy. Sau này gặp lại trong bệnh viện, anh lại phát hiện cô hoàn toàn khác với ấn tượng ban đầu. Càng tiếp xúc, Tần Tư Niên càng bị cô cuốn hút không thể dứt ra được.
Nữ Phụ Ác Độc, Dựa Vào Huyền Học Phản Kích
Vân Quán Nguyệt xuyên vào vai nữ phụ ác độc, mở màn đã tham gia cuộc thi livestream. Đối thủ từng bước ép sát, định giẫm lên máu thịt cô để leo lên cao. Vân Quán Nguyệt mỉm cười: “Tôi chỉ biết chút huyền học thôi mà!” “Cô biết thôi miên à? Tôi có thể dùng thuật rút hồn để xem ký ức.” “Cô biết liệu pháp điện à? Tôi dùng lá bùa trấn áp tà ma hại người!” “Cô biết đọc suy nghĩ sao? Tôi bấm ngón tay tính toán, lập tức vạch trần bí mật kinh thiên động địa của đối thủ.” Những kẻ ác mà pháp luật không thể trừng trị, Vân Quán Nguyệt lập tức mở đàn cầu hồn ngay trên sóng livestream để xét xử. Bác sĩ từ khắp các nước bắt đầu nghi ngờ chuyên môn của mình. Khán giả thì bị loạt chiêu trò của Vân Quán Nguyệt khiến da đầu tê dại. Đối mặt với phản ứng này, cô chỉ nhẹ nhàng mỉm cười. Đại gia hào môn: “Cầu xin đại sư xem phong thủy giúp tôi!” Ngôi sao đình đám: “Xin đại sư đuổi giùm con quỷ nhỏ!” Chuyên gia điều tra: “Phiền đại sư triệu hồn nạn nhân hỏi manh mối hung thủ!” Cuối cùng, người đàn ông có gương mặt đẹp trai nhếch môi cười, Thương Nghiên Lễ: “Vợ tôi chính là đại sư lợi hại nhất!”
Vu Nữ Xuyên Thành Con Nuôi Hào Môn
Đây là ký chủ thứ ba mà hệ thống số 009 tiếp quản. Trước mắt nó là một thiếu nữ, làn da trắng như tuyết, môi hồng như anh đào, mềm mại động lòng người. Nhưng hệ thống không hề dao động. Nó đã chuẩn bị đầy đủ những hình phạt nghiêm khắc nhất để buộc cô phải hoàn thành cốt truyện. Hệ thống nói: [Hiện giờ cô đang ở trong một quyển tiểu thuyết cẩu huyết kiểu cũ. Năm nay cô 16 tuổi. Cô là thiên kim giả của gia đình hào môn họ Giang, từ nhỏ đã xấu xa tận xương tủy. Còn trẻ mà đã tìm mọi cách quyến rũ anh ruột nữ chính, anh họ nữ chính, bạn thân của nữ chính, thậm chí cả người mà nữ chính thầm mến. Cô muốn cướp hết mọi thứ thuộc về nữ chính. Kết cục, cô bị nhà họ Giang vạch trần thân phận, đuổi ra khỏi nhà, lang thang đầu đường xó chợ, rơi vào bóng tối và chết thảm. Cô chính là vai nữ phụ pháo hôi bị mọi người căm ghét nhất trong truyện này.] Hệ thống nhấn mạnh: [Cô có đang nghe tôi nói không?] Hệ thống: [Cô đang làm gì vậy?] Thiếu nữ đáp: "Vẽ vòng tròn." Hệ thống: [Vẽ vòng tròn làm gì?] Thiếu nữ: [Triệu hồi mà.] Tên cô là A Tích, vốn là vu nữ của một quốc gia cổ xưa. Linh hồn lạc tới nơi này, cô nghĩ ngợi một chút rồi bắt đầu triệu hồi đám Ma Vương. Có kẻ mọc cánh xương dài thượt, có kẻ từ vực sâu biển cả trồi lên, có kẻ hóa thành rồng trên đỉnh cửu trùng sơn... Sức mạnh của chúng đủ sức hủy diệt cả thế giới này. Hệ thống tái mặt: [Cô muốn làm gì? Mau dừng lại! Cô định hủy diệt thế giới này sao?] Thiếu nữ vô tội hỏi: ? Thiếu nữ: "Không phải đâu, tôi chỉ đang thiếu một người lau chân cho mình, một người bưng nước cho mình và một người kể chuyện cho tôi nghe trước khi ngủ thôi mà..." Hệ thống: [?] Dùng mấy thứ khủng khϊếp đó — không, phải gọi là Ma Vương — chỉ để lau chân, bưng nước, kể chuyện ngủ? ... Ngày đầu tiên A Tích xuyên tới, nguyên chủ vừa mới tỏ tình thất bại. Anh họ nữ chính lạnh giọng mắng cô: "Không biết xấu hổ, nhà họ Giang dạy dỗ cô kiểu gì vậy?" Theo nguyên tác, cô phải chịu nhục nhã trước mặt mọi người, sau đó nhẫn nhịn nói "không sao đâu", rồi lại càng thêm căm hận nữ chính. Nhưng A Tích nghiêng đầu: "Không ai được phép nói với tôi như vậy." Tối hôm đó, anh họ nữ chính về nhà thì bị cha mình lôi ra đánh một trận tơi bời. Ngày thứ tư A Tích xuyên tới, nam chính và phản diện đánh nhau, gục ngay bên chân cô. Theo cốt truyện, cô phải chạy tới đỡ nam chính dậy. Nhưng A Tích thẳng thừng giẫm lên mặt nam chính một cái. Hệ thống: [? Sao cô lại làm vậy?] A Tích ngơ ngác: "Hả? Nhưng Đại Hộ Pháp của tôi bảo rằng, đáng ra bọn họ phải quỳ rạp dưới chân tôi mà?" ... Khi anh họ nữ chính lên mạng bêu riếu, kể lể con nhỏ thiên kim giả kia xấu xa thế nào, chiếm tổ quạ thế nào. Thì ngoài đời A Tích đã giành luôn chức vô địch cưỡi ngựa toàn quốc, vô địch bắn cung toàn quốc... Sau lễ trao giải, đích thân ông trùm – nhà tài trợ cuộc thi là Ân Lĩnh – tiễn cô rời đi, còn ông trùm Diệp Đức Minh thì tự mình mở cửa xe cho cô... Thân phận của cô gái lập tức trở thành đề tài bí ẩn được cả mạng xã hội sục sôi bàn tán. Chuyện thường ngày của các Ma Vương cùng nhau nuôi nhóc, trưởng thành rồi yêu nhau.
Mạt Thế: Ta Làm Ruộng Cứu Vớt Thế Giới
Năm thứ mười của thời kỳ mạt thế, từng đàn tang thi hung hãn xé toạc phòng tuyến, tràn vào căn cứ an toàn cuối cùng. Nền văn minh nhân loại chính thức sụp đổ. Sống lại vào thời điểm một tháng trước ngày tận thế, Chu Văn Văn lập tức kích hoạt không gian dị năng của mình. Bên trong không gian là một thế giới khác: thác nước linh thiêng cao ngất đổ xuống từ vách núi ba nghìn thước, rừng cây dị năng xanh tốt trải dài hàng trăm dặm, đất đai màu mỡ tựa chốn Bồng Lai rộng hàng vạn mẫu, cùng với đó là hàng ngàn khoảnh ao hồ nuôi đầy cá tôm. Lần này, cô quyết tâm phải cứu lấy thế giới, bắt đầu bằng việc công khai thông tin về thảm họa tận thế sắp xảy ra. Từ đó, những câu chuyện khó tin bắt đầu lan truyền: Một vị lãnh đạo cấp cao từng kể lại: “Có một ngày, một tờ giấy lạ bất ngờ rơi trúng mặt tôi, trên đó viết rằng... thế giới sắp đến hồi kết.” Các chỉ huy căn cứ thì tấm tắc: “Bỏ ra một vạn tinh hạch để đổi lấy một mẫu vườn cây ăn quả được thúc đẩy sinh trưởng thần tốc, thật sự quá hời!” Những người sống sót từng trải qua cơn đói khát cùng cực thì truyền tai nhau: “Kiểu trả thù tàn nhẫn nhất mà chúng tôi từng thấy, chính là bị người ta dùng những quả nho to như nắm đấm ném vào mặt!” Ngay cả bác bảo vệ già ở một căn cứ cũng tự hào khoe: “Thấy bụi cỏ nhỏ xíu bên cạnh tôi không? Nghe nói chỉ huy đã phải bỏ ra cả trăm triệu tinh hạch mới có được nó đấy!” Và đâu đó, một Tang Thi Hoàng từng là nỗi khϊếp sợ của nhân loại, sau khi sống lại cũng thầm thì: “Đời này, ta nhất định sẽ bảo vệ ngươi chu toàn.” Giữa lúc Chu Văn Văn đang thắng lớn, thu hoạch tinh hạch đến mỏi tay, cô muộn màng nhận ra một điều kỳ lạ: Đám tang thi ở kiếp này, vốn dĩ phải hung hãn nhe nanh múa vuốt, sao lại dần trở nên... kỳ quái và có chút đáng yêu thế nhỉ?
Tôi, Truyền Nhân Chính Đạo, Bắt Đầu Bán Đấu Giá Suất Đầu Thai Rồi
Tinh Hà, truyền nhân duy nhất của Chính Nhất Đạo, con gái bảo bối của một gia đình cực kỳ giàu có, trên đầu còn có năm người anh trai cuồng em gái. Khởi đầu tuyệt đẹp như vậy, thế mà cô lại bị ôm nhầm, Chính Nhất Đạo cũng chỉ còn lại một mình cô. Từ "thiên hồ" (tuyệt đẹp) phút chốc biến thành "thiên hồ" (một đống hỗn độn). Chính Nhất Đạo chỉ còn lại một mình cô? Không sao cả, cô có mười tỷ fan ở Quỷ giới. Bắt quỷ, vẽ bùa, khám bệnh, xem tướng, đổi vận chỉ là chuyện cơ bản. Cô có thể mở đạo luân hồi, có thể nghịch hành hình phạt ty, trên có thể tiêu diệt thập phương ác quỷ, dưới có thể thống lĩnh mười vạn quỷ binh, mở hệ thống âm dương. Đạo giáo suy yếu? Không sao cả, gia nhập Long Tổ, Long Quốc ba ba dẫn đầu tuyên dương Đạo giáo. Các anh trai đau lòng cho em gái giả? Không sao cả, cô không thiếu mấy người anh này. Những người muốn nhận cô làm em gái xếp hàng từ nhân gian đến Quỷ giới. Các anh trai hối hận khóc lóc cầu xin cô quay về? Muộn rồi, các người là ai vậy? Người nào đó: [Các người không biết trân trọng, vậy tôi ôm đi đây.]
Trinh Thám: Nét Vẽ Tiên Tri
Năm 2015, Bùi Thanh vừa mới tốt nghiệp, vẫn còn là một hoạ sĩ đang chật vật kiếm sống. Nghe theo lời khuyên của người thân, cô bắt đầu livestream vẽ tranh, cố gắng kiếm thêm thu nhập cho bản thân. Vận may của cô không tệ lắm, ngay trong buổi livestream đầu tiên, với đôi tay thon dài và khớp xương rõ ràng, cô đã thu hút được một nhóm fan "thủ khống". Bùi Thanh tự nhủ với bản thân rằng ít nhất đó cũng là một khởi đầu tốt. Cô duy trì phong cách livestream chỉ lộ tay, không lộ mặt, không nói chuyện. Từ đó cô bắt đầu sự nghiệp livestream vẽ tranh. Nhưng mà dần dần cô nhận ra tranh vẽ của mình có điều gì đó không ổn lắm. Trong tranh của cô dường như ẩn chứa những bí mật không một ai biết. Cùng năm đó, trên mạng bỗng nhiên xuất hiện một nhà tiên tri kỳ lạ và đặc biệt. Chỉ cần khách hàng nói rõ mong muốn, nhà tiên tri ấy sẽ đốt một loại hương đặc biệt, rồi cầm bút lên vẽ tranh, câu trả lời khách hàng cần sẽ hiện ra trong bức tranh. Đứa trẻ mất tích mười năm, giờ đã thành thiếu niên trong tranh. Người đến hỏi kết quả kỳ thi, cuối cùng lại thấy trên bảng điểm là chữ "Không đạt". Cặp ba mẹ lo lắng muốn tìm con gái bỏ nhà ra đi của mình, chỉ nhận lại được hình ảnh một chiếc vali lớn, bên ngoài vali còn lấm tấm vết máu. --- Dù được khen hay bị chửi, nhà tiên tri đều im lặng chấp nhận. Thế nhưng, mọi lời tiên đoán của cô đều lần lượt ứng nghiệm. Fan của cô ngày một đông, cũng từ đó cô đã thu hút sự chú ý của nhiều người. Nhưng có điều mà mọi người không biết, đó là ngoài thân phận nhà tiên tri thần bí, Bùi Thanh còn có một thân phận khác. Cô là nhân tài đặc biệt được Cục X mời hợp tác, bắt đầu cuộc sống hai mặt của mình: Livestream tiên tri và phá án bắt hung thủ ngoài đời thực. --- Một câu tóm tắt: Bậc thầy phá án bằng tranh vẽ. Thông điệp: Trừng trị cái ác, đề cao cái thiện. --- Chú thích: Thủ khống: Chỉ người cực kỳ mê tay.
Sốc! Cô Chủ Fake Là Nữ Hoàng Drama!
Tin tốt: Sống lại. Tin xấu: Chỉ sống lại trở về 10 phút trước. Vừa giành được giải nữ chính xuất sắc nhất đã bị ám sát ngay trên sân khấu, còn phát hiện mình là nữ phụ độc ác trong một cuốn tiểu thuyết, là thiên kim giả của nhà họ An, An Linh cảm thấy đêm nay của mình quả thực quá kí©h thí©ɧ. Dù có cơ hội sống lại nhưng cô lại bị yêu cầu phải nhanh chóng để nhà họ An nhận lại thiên kim thật và phải tiếp tục giữ vững thiết lập nịnh hót và ngu ngốc của nữ phụ. [Nhưng mà mình nên nói như thế nào để họ biết mình không phải là con gái ruột của họ?] Nghe thấy suy nghĩ của cô, người nhà họ An cảm thấy khϊếp sợ. [Chung cư của anh cả không sạch sẽ, trợ lý của anh ấy trộm đồ lót của anh ấy để làm những việc xấu xa!] Đang chuẩn bị về lại căn hộ của mình, anh cả thu chân lại, cảm thấy cả người ngứa ngáy. [Còn ánh trăng sáng của anh hai nữa, anh có biết trên đầu mình đang có một mảnh thảo nguyên xanh ngát không?] Đang định giới thiệu ánh trăng sáng của mình với gia đình, bỗng chốc anh hai cảm thấy trời đất như sụp đổ. Sau khi về nhà và biết được An Linh không phải thiên kim thật, em tư cười nhạo cô và chỉ vào mũi cô mắng cô là hàng giả. [Ngông cái gì mà ngông, tôi là thiên kim giả của nhà họ An, chẳng lẽ cậu là thiếu gia thật à? Hai chúng ta đều giống nhau cả thôi!] Những người khác trong nhà họ An: “???” --- Lưu ý: 1v1, có nam chính nhưng tuyến tình cảm không nhiều, chủ yếu là những tình huống ăn dưa hài hước và người nhà giúp nhau thay đổi số mệnh, thiên kim thật giả không quan trọng. [Đọc tâm + giới giải trí + ăn dưa.]
Vi Sinh [thập niên 70]
Khi không gian sinh mệnh sụp đổ, Vi Sinh buộc phải xuyên đến thế giới khác để sống sót. Để có được thân thể thật sự của mình, cô giúp người bản địa hoàn thành những tiếc nuối — từ thi lại đại học, tránh kẻ sở khanh, đến chống lại ép buộc gia đình. Lần này, cô rơi vào thập niên 70 — thời điểm kỳ thi đại học vừa được khôi phục. Nhìn tờ giấy báo dự thi cũ kỹ, Vi Sinh ngẩn người. Ai cũng biết thi đại học lúc đó chẳng khác nào bước vào Tu La tràng. Nguyên chủ thân thể này chỉ có hai đường: hoặc gả đi lấy sính lễ, hoặc liều mạng thi đại học. Mà cô, chỉ còn một lựa chọn — đi thi! Trước ánh mắt nghi ngờ, Vi Sinh cười: > “Không đỗ cũng chẳng sao, ta thích... đi thi!” Mọi người sững sờ: > “Con nhỏ này... điên thật rồi!” Nhưng ai cũng hiểu — giữa thời loạn ấy, chỉ có thi mới là con đường sống.
Mắc Nợ 100 Triệu, Thánh Độc Miệng Nổi Điên Sát Phạt Trên Livestream
Phong Ngâm, một đại lão xuyên nhanh nổi tiếng độc mồm độc miệng, mang theo ước mơ nghỉ hưu sớm để mở viện dưỡng lão mỹ nhân, đã xuyên sách và trở thành "pháo hôi cống hiến" vừa mở màn đã vội vàng đăng xuất. Mở màn đã gánh khoản nợ một trăm triệu? Không sao, vác xi măng, mở livestream, đổi lượt xem lấy độ nổi tiếng. Bị cả cộng đồng mạng ghét bỏ? Không sao không sao, ba trăm sáu mươi nghề không chê ghét nghề nào, tiền tài lẫn độ nổi cầm đến mỏi cả tay, ai còn quan tâm thiên hạ thích hay không chứ. Đối mặt với antifan xuất khẩu cuồng ngôn, Phong Ngâm dỗi ngược không chút lưu tình. "Đừng nói là chửi thằng mặt, nếu nghe không rõ thì để bà đây khắc lên bia mộ cho đọc luôn!" "Mắc bệnh điên thì liền phát bệnh, trời cũng chả sập được! Tố chất không mạnh, gặp mạnh tự khắc mạnh." "Chị đây bẩm sinh cứng đầu, sao có thể nhận thua! Trả tiền, thật ra chuyện gì cũng có thể thương lượng." Kể từ đó, Phong Ngâm áp đảo nữ chính nguyên tác, chiếm sóng hotsearch ngày đêm. #PhongNgâm khiêng xác trong nhà tang lễ, xác chết sợ quá sống lại# #PhongNgâm làm nghề thủ công giấy, thật giả khó phân# #PhongNgâm phá khóa bị bắt ba lần, chuyện gì đằng sau# #Sốc! PhongNgâm bày sạp vỉa hè bán thứ đó# ... Sau khi Phong Ngâm nhờ vào chuỗi nghề tay trái "kỳ quái” để trả xong hết nợ và đang chuẩn bị về hưu, một vị ảnh đế hai mươi lăm tuổi, có "thâm niên công tác" hai mươi ba năm bất ngờ chặn đường cô. "Nhìn tôi xem, có đạt tiêu chuẩn tuyển dụng của cô không?” Phong Ngâm chớp chớp mắt, nhận lấy chiếc thẻ đen: "Không phải vấn đề có tiền hay không, chủ yếu là... anh phù hợp tiêu chuẩn."
Ác Mộng Kinh Tập
Tỉnh dậy trong giấc mộng, trong nhà xuất hiện một cánh cửa lạ lẫm... Đằng sau mỗi cánh cửa đều là một thế giới xa lạ. Giang Thành thêm mắm thêm muối vào tin tức có được từ tên vạm vỡ rồi nói với tên mập một lượt, nghe xong anh ta suýt chút nữa đã khóc nói: "Nếu như chết ở đây, cả nhà đều sẽ chảy máu chết bất đắc kỳ tử?" "Đúng là như vậy." "Sao tôi thấy anh cũng không quá sợ hãi thế?" Giang Thành quay đầu lại, ngữ khí vô cùng trịnh trọng nói: "Bởi vì tôi là một cô nhi."
Xuyên Thành Nữ Phụ, Mỗi Đêm Tôi Đều Không Phải Là Người
Vân Phù Diêu xuyên không vào một cuốn sách. Đã xuyên không còn chưa đủ, mỗi đêm sau khi chìm vào giấc ngủ, cô lại biến thành một đồ vật khác. Đêm đầu tiên, cô biến thành chiếc đèn bàn của trùm phản diện. Quá kinh hãi, cô "tắt" luôn. Ngày hôm sau, Vân Phù Diêu phát hiện mình có được kỹ năng của chiếc đèn bàn: ánh sáng rạng rỡ tỏa ra bốn phía, giúp cô luôn trở thành tâm điểm của mọi sự chú ý! Nhờ vậy, khi hóa thân thành mỹ nhân trên sân khấu, cô nhanh chóng được khán giả tung hô là đệ nhất mỹ nhân! Đêm thứ hai, cô biến thành chiếc bật lửa của trùm phản diện. Sợ hãi tột độ, cô "tắt lửa". Ngày hôm sau, Vân Phù Diêu nhận ra mình có được kỹ năng của chiếc bật lửa: từ nay về sau, cô chính là ngọn lửa! Chỉ một hành động nhỏ như ra ngoài đổ rác cũng đủ đưa cô lên top tìm kiếm hot, và chỉ trong một năm, cô đã trở thành nữ minh tinh hot nhất năm! Đêm thứ ba, cô biến thành chiếc TV của trùm phản diện. Hoảng hốt đến mức màn hình nhòe đi. Ngày hôm sau, Vân Phù Diêu sở hữu kỹ năng của chiếc TV: mọi nhân vật từng được phát sóng, cô đều có thể diễn! Từ anh hùng lịch sử, tội phạm trong phim trinh thám, vị vua cuối cùng, đến hình tượng hiền hậu... Cô đã tự mình trải nghiệm vô vàn cuộc đời. Từ đó, kỹ năng diễn xuất của Vân Phù Diêu tiến bộ vượt bậc! Đêm thứ tư, cô lại biến thành... Về sau. Trùm phản diện phát hiện trong nhà mình có thêm một "tiểu tinh linh" đồ điện thời đại mới. Không cần cúng bái hương khói, chỉ cần mua sắm cho "nó", tiểu tinh linh sẽ tích cực giúp anh giải quyết mọi vấn đề, quả là một trợ thủ đắc lực trong việc bảo vệ gia đình. Để khen thưởng tiểu tinh linh, trùm phản diện không chỉ cho "nó" hàng trăm triệu tiền tiêu vặt, mà còn đi đâu cũng không quên mua sắm cho "nó", cưng chiều "nó" lên tận trời. Rồi sau đó nữa, thân phận "tiểu tinh linh" của Vân Phù Diêu bị bại lộ. Trùm phản diện chặn Vân Phù Diêu lại ở phim trường, cười như không cười nói: "Không cần cúng bái hương khói, chỉ cần mua sắm đồ điện thời đại mới cho em, tiểu tinh linh?" Vân Phù Diêu: ... Cứu mạng! Từ khóa tìm kiếm: Nhân vật chính: Vân Phù Diêu, Ung Quân Hành | Nhân vật phụ: Một câu tóm tắt: Pháo hôi nữ phụ, mỗi đêm cô ấy biến thành đồ vật. Thông điệp: Lòng tốt không nên bị phụ bạc, xin hãy đối xử tử tế với nó.
Vua Thây Ma Ốc Sên Và Bếp Trưởng Của Cô Ấy
Ai là người vì chạy quá chậm mà biến thành thây ma? Chính là Lý Thu. Rồi ai lại bị bầy thây ma rượt đuổi suốt cả tháng mà vẫn chưa được ăn miếng gì? Cũng là Lý Thu luôn. Cho đến một ngày nọ, Lý Thu đói tới mức bụng dán lưng, nhìn đống xác đồng loại mà... chảy nước miếng. Thế là cô cắn một miếng... rồi lại một miếng... rồi lại thêm miếng nữa... Trước khi Lý Thu xuất hiện, chưa từng có con thây ma nào nghĩ đến chuyện ăn thịt đồng loại để thăng cấp. Vậy mà cô ăn đến mức tự "tiến hóa" thành vua thây ma luôn! Hỏi cô làm thế nào đạt được thành tựu ấy? Cô gãi đầu, cười ngượng ngùng: “Thật ra là vầy nè... tôi chạy chậm... nhưng mà chạy chậm thì lại dễ... lượm đồ rơi ấy mà. Vua lượm đồ, lượm cái gì cũng có thể ăn!” Chưa hết đâu, cô còn có một bếp trưởng cực kỳ giỏi nấu nướng. Anh chém trước, cô ăn sau, phối hợp siêu ăn ý! Chỉ là phải chú ý ẩn mình kỹ chút, kẻo bị bếp trưởng lỡ tay chém phát chết luôn đó nha! Chu Tấn Thời, người được gọi là "cuồng chiến đấu", "khắc tinh của thây ma", "vũ khí hình người" sau khi đại thảm họa xảy ra. Anh dẫn theo đội dị năng rong ruổi từ bắc chí nam, ngày ngày săn gϊếŧ thây ma... Ai ngờ lại vô tình "nuôi lớn" một con vua thây ma siêu cấp. Khi đối mặt với cô, Chu Tấn Thời cầm dao quyết tâm tiêu diệt tận tay. Nhưng ngay khoảnh khắc vua thây ma chuẩn bị tung đòn chí mạng... cô lại dừng tay, mặt mừng rỡ hỏi: “Bếp trưởng?” Gì cơ? Sau đó, Chu Tấn Thời bị vua thây ma cứu sống. Đồng đội chạy đến tiếp ứng, vua thây ma quay sang hỏi anh: “Nếu họ thấy anh đi cùng em... có hiểu lầm gì không nhỉ?” Chu Tấn Thời: “Em nghĩ sao?” Vua thây ma: “Thế em đi trước nhé.” Sau đó... lúc đám đồng đội xông vào, khoảng cách giữa Chu Tấn Thời và vua thây ma... chỉ đúng hai bước chân. Về sau, Chu Tấn Thời đã hiểu thế nào gọi là bếp trưởng. Một ngày nữa lại đến – ngày mài dao nấu nướng, chuẩn bị buffet cho cô ăn no căng! Nhân vật chính: Lý Thu, Chu Tấn Thời, một đống nữa. Thể loại khác: Sinh tồn sau thiên tai. Một câu tóm tắt: Hành trình phiêu lưu hài hước của vua thây ma trên những cung đường tận thế. Chủ đề cốt lõi: Dù sống trong hoàn cảnh nào cũng phải kiên cường mà sống tiếp.
Xuyên Đến Thập Niên 60: Mang Thai Con Của Đại Lão
Đỉnh lưu thế hệ mới – Tiểu hoa Hàn Thư Anh bước lên xe bảo mẫu, một chân xuyên đến nhà khách 60 năm trước, có được một bàn tay vàng... Kịch bản luyến ái. Cô còn tưởng rằng có thể dựa vào gương mặt xinh đẹp ở lại một đêm trong nhà khách tồi tàn. Trong nháy mắt đã bị người thanh niên xấu xa tố cáo. Giờ phút này trên chỗ trống kịch bản cứ thế xuất hiện hàng chữ. Cảnh đầu trong kịch bản: Hàn Thư Anh xuyên qua thành đối tượng khả nghi, bị công an tạm giam nửa tháng... ... Trong sở, đồng nghiệp cúp máy: “Tiểu Giang, nhận được tố giác, trong nhà khách có vị đồng chí không có thư giới thiệu, cậu qua xem với tôi.” Giang Kiến Hứa mệt đến tê liệt: “Lừa trong đội sản xuất còn không mệt như vậy.” Nhân viên làm việc trong nhà khách kích động nói: “... Là một nữ đồng chí xinh đẹp, dáng dấp như minh tinh điện ảnh, đưa đi khai thác đá thì thật đáng tiếc.” Giang Kiến Hứa cười, khoác tay lên vai anh ta: “Tiểu Vương này, tôi nói cho cậu nghe, cậu còn trẻ, gặp qua được mấy cô gái chứ? Hôm nay để cho cậu nhớ lâu, cậu nghe qua câu này chưa? Ngựa tốt không dựa vào tiếng kêu, người đẹp không ở diện mạo, nhất là đồng chí nam, trông mặt mà bắt hình dong sẽ phải chịu thiệt trên người phụ nữ.” Sau khi nhìn thấy người. Giang Kiến Hứa: “Đồng chí, chào cô, phiền cô lấy thư giới thiệu ra, có một người à? Có đối tượng chưa?” Đồng nghiệp: ? Tiểu Vương: ? Về sau... Đại lão tương lai Giang Kiến Hứa bị trêu chọc đến không nhịn được, sợ cô mang thai ăn thiệt thòi nói: Kết hôn nhé? Vào hộ khẩu nhà anh, tiền lương và phiếu của anh, tùy em tiêu! Sau khi ăn sạch người ta, mang thai mà không biết, liêu tinh Hàn Thư Hoa: Chỉ muốn nói chuyện yêu đương, chơi bời một chút, không muốn kết hôn.