Là cháu gái duy nhất trong gia đình họ Cố, Cố Khanh Khanh từ nhỏ là cục cưng của ông bà nội.
Ba là đội trưởng đội sản xuất, chú thứ hai là thợ mộc có tiếng khắp làng trên xóm dưới. Chú ba là đầu bếp của tiệm cơm quốc doanh. Chú tư ... chú tư nổi tiếng miệng lưỡi sắc bén, lớn lên không tệ.
Trong nhà anh em họ đông đảo, nhà mình hai anh trai đều đi bộ đội, tuổi thơ sung túc cuộc sống phát triển không ngừng.
Một hôm, anh hai ở binh đoàn xây dựng gửi cho Cố Khanh Khanh một phong thơ, ngoài tiền trợ cấp, phiếu gạo, phiếu vải, vân vân còn có cả một tấm ảnh chụp.
Người đàn ông mặc quân phục, mày kiếm mắt sáng, diện mạo quăn tám con phố, cả anh cả phi công ở không quân cũng không bằng.
Cố Khanh Khanh lập tức quyết định, thăm người thân! Đi binh đoàn!! Cần thiết kết hôn!!!
Cho dù có năn nỉ ỉ ôi cũng phải làm anh hai se tơ hồng cho cuộc hôn nhân này.
Nhiều năm sau, hai thiếu niên tuấn tú Sở gia khỏi ông nội: "Ông nội ơi, năm đó ông quen biết bà ngoại thế nào vậy ạ?"
Sở Đại cố nén ý cười: " ...... Năm đó a, là bà nội cháu vừa thấy ảnh chụp của ông nội, trước nay chưa từng xa nhà, một mình ngồi xe lửa Bắc Nam một ngày một đêm, heo héo ghé vào người ông cậu hai của cháu, nói là đến tìm đối tượng."
200000
Giỏ hàng
Giỏ hàng