Kho ebook cho máy đọc sách.Giảm giá 25% với tài khoản VIP. 50% với tài khoản VIP Năm hoặc tài khoản VIP cấp bậc 14 Đại Thần.
Danh Sách Truyện Thể Loại Mạt Thế136 truyện

Mạt Thế Nữ Phụ Trọng Sinh Xoay Người
[Trọng sinh tu tiên thời mạt thế, đối đầu nữ phụ xuyên không độc ác] Cha mẹ bị gϊếŧ thảm, vị hôn phu phản bội, người anh trai duy nhất bị phế dị năng - Phương Vũ Hân từ một thiên kim bạch phú mỹ rơi xuống thành pháo hôi bi thảm! Sau khi bất ngờ trọng sinh về trước mạt thế, cô mới phát hiện ra sự thật - cô em gái riêng căm hận cô đến tận xương tủy thực chất là một nữ phụ xuyên không! Chiếc vòng tay cẩm thạch bị cướp đi ở kiếp trước hóa ra lại là linh phủ không gian của tu sĩ! Lần này, cô sẽ vả mặt nữ xuyên không sở hữu hệ thống thăng cấp trò chơi, dẫm nát gã đàn ông có thiết bị giao dịch xuyên vị diện đầy dã tâm! Khoan đã! Sao tự nhiên cô có một đứa con trai lớn như vậy? PS: Truyện YY sảng văn, nữ chính mạnh mẽ, không nhu nhược cũng không thánh mẫu!

Mạt Thế: Siêu Thị Của Lão Bản Cá Mặn Lại Cháy Hàng Rồi!
Nhan Duyệt vạn lần không ngờ rằng, đời này cô còn có cơ hội trải nghiệm mạt thế. Vừa mở mắt ra, cô từ một "cá mặn" lười biếng bỗng biến thành nhân viên tập sự của một cửa hàng nhỏ trong tận thế, lại còn bị hệ thống vô tình giao cho những nhiệm vụ livestream bán hàng không hồi kết. May mà cửa hàng của cô buôn bán ngay thẳng, không lừa già dối trẻ. Bánh bao lớn, màn thầu trắng, nước khoáng – đồ ăn, thức uống đủ cả. Xác sống tấn công ư? Không sợ, siêu thị chúng tôi có gậy chuyên dụng diệt thây ma, còn tự động thu thập tinh hạch nữa chứ... Nhớ tích đủ để quay lại mua hàng mới nhé! Thời tiết quá nóng à? Đừng lo, ở đây có quần áo bốn mùa, mát mẻ cho hè, ấm áp cho đông – đồ đánh thây ma không thể thiếu! Nhớ ghé cửa hàng tậu thêm trước khi độ bền hao hết nha! Nhan Duyệt vừa ôm lò nướng vừa ợ no nê: "Cửa hàng tiếp theo... nên mở ở đâu đây nhỉ?"

Tận Thế Đến Rồi Mà Còn Mời Tôi Uống Trà À? Hệ Thống Giao Dịch Đưa Tôi Xây Dựng Quốc Gia
Tận thế bùng nổ, bạn trai vì bảo vệ đàn em khóa dưới chưa thức tỉnh dị năng mà đẩy Ứng Tranh vào tình thế nguy hiểm. Sau khi thoát khỏi nguy hiểm, Ứng Tranh dứt khoát rời khỏi đội, lại bị mọi người chỉ trích. Nhưng họ đâu biết rằng, cô không chỉ có dị năng không gian mà còn có cả hệ thống giao dịch có thể kết nối với vô số thế giới khác! Trong khi đội cũ khổ sở tìm kiếm vật tư, tranh cãi vì một thùng mì gói, thì Ứng Tranh đã bày sẵn một bàn lẩu nóng hổi. Khi người khác nơm nớp lo sợ, mất ăn mất ngủ, cô lại yên ổn ngủ trong chiếc xe RV công nghệ cao do hệ thống đổi về. Tất nhiên, bên cạnh Ứng Tranh còn có một soái ca đã yêu thầm cô nhiều năm. ... Căn cứ mà Ứng Tranh xây dựng trở thành nơi người ta khao khát nhất trong tận thế. Nghe nói chỉ cần lao động là có thể đổi lấy vật tư. Nghe nói không còn lo bị thây ma công phá. Nghe nói nơi đó chỉ chấp nhận người tuân thủ quy tắc, không còn sợ gϊếŧ chóc cướp bóc. Người ở những căn cứ khác đều ghen tỵ, cho đến khi nghe tin căn cứ của Ứng Tranh đã nghiên cứu ra huyết thanh chống lại vi-rút thây ma! Bọn họ còn đang vật lộn để sống sót, cô lại nói tận thế sắp kết thúc rồi!

Sống Lại Trước Mạt Thế, Tôi Chọn Phát Điên Ngay Từ Đầu
Ở kiếp trước, Tần Tinh Nguyệt đã vật lộn trong mạt thế suốt bảy năm. Mở mắt ra lần nữa, cô phát hiện mình đã quay về một tháng trước khi mạt thế diễn ra, lúc này bản thân đang bị đám người do em gái nuôi tìm đến chặn đánh trong góc tối. Được làm lại một lần nữa, sao cô có thể để mặc người khác đánh đập mình chứ? Muốn mạng của cô ư? Ha! Trước tiên, hãy nộp mạng của mình ra đây đã! Xắn tay áo xông lên, vớ lấy cây gậy mà đập thẳng xuống! Tất nhiên, quan trọng nhất vẫn là tích trữ vật tư. Không có tiền? Phải làm sao đây? Chơi xổ số, bán trang sức, cái gì không cần thì bán hết, rồi mua mua mua! Nếu vẫn không đủ, thì "mua sắm miễn phí"! Kiếp này, cô sẽ không để bản thân có không gian mà lại chẳng có vật tư! Cô muốn trở thành người giàu nhất mạt thế! Gì cơ? Đám côn đồ kia còn dám kiện cô? Mạt thế đến rồi, cô cứ làm càn đấy thì sao nào!!! Mọi người đều nói rằng đại tiểu thư nhà họ Tần bỗng nhiên phát điên, bán sạch quà cáp của trưởng bối để lấy tiền, không kính trọng người lớn, ai thấy cũng ghét. Tần Tinh Nguyệt cười lớn: Đúng vậy, cô điên rồi! Cô không chỉ muốn bị người đời ghét bỏ, mà còn muốn khiến người ta vừa nhìn thấy cô đã sợ hãi!

Sau Thiên Tai: Ta Dựa Vào Dị Năng Làm Ruộng
[Dị năng bàn tay vàng + làm ruộng + thương thành + xây dựng cơ bản + tận thế sau thiên tai + sủng vật] Thiên tai mười năm, Liễu Tô thuận lợi sống sót vượt qua. Vừa nghe nói có thể ra ngoài, Liễu Tô hận không thể ngửa mặt lên trời thét dài ba tiếng. Rốt cục cũng có thể ra ngoài ăn ngon uống say, mấy cái bánh bao ngũ cốc này ai thích ăn thì ăn, cô không thèm nữa! Thế mà, cứu mạng, nông trường họa phong của cô làm sao lại kỳ quái như thế? Nông trường nhà khác là làm việc ba trăm ngày, khắc phục tất cả khó khăn, chỉ để bội thu 1000 cân. Trong gió trong mưa, ta vẫn ở chỗ này chờ ngươi. Đến chỗ Liễu Tô thì là, củ cải này ngon quá nhưng chỉ thu được ba trăm cân. Liễu Tô liên tục nhấn mạnh, không liên quan gì đến tôi. Khẳng định là phong thuỷ không tốt, bởi vì đến chó cũng dần dần biếи ŧɦái. Thời kì thiên tai, trong lòng Đường Đuệ luôn có một bóng dáng, cô giống như một chùm sáng, xua tan bóng tối trong lòng anh, tặng ánh sáng cho anh. Khi tay cầm ánh sáng, cơ hội đặt ở trước mắt, Đường Duệ lấy dị năng xin thề sẽ xem cô quan trọng như tính mạng mình.

Trò Chơi Cầu Sinh: Thiên Kim Thật Từng Lăn Lộn Trong Tu Tiên Giới
Sau khi đồng quy vu tận với kẻ địch, tiên tử Kinh Vũ của Tu Chân Giới xuyên đến Lam Tinh. Vừa mở mắt còn chưa hiểu tình huống thế nào, cô đã chứng kiến cảnh nguyên chủ bán con phạm pháp ngay tại trận. Sau đó, Mặc Kinh Vũ phát hiện ra, con trai đầu độc nguyên chủ chính là anh trai ruột của mình, hơn nữa còn là người trùng sinh, còn con gái lại mắc chứng tự kỷ... May thay, căn nhà thời không từng gắn bó với cô ở Tu Chân Giới cũng xuyên không tới cùng. Mặc Kinh Vũ bày tỏ: “Nuôi con thời tận thế? Không vấn đề gì.” Chỉ là... tự dưng lại xuất hiện một người đàn ông, nhận là cha ruột của hai đứa bé. Đây là chuyện gì? Hắn không những hết lòng trung thành, nói gì nghe nấy, còn có thể hóa thành sói. Nghi ngờ hắn là vị nguyên soái chiến thần đến từ hành tinh thú nhân, một nơi nữ ít nam nhiều! Mặc Kinh Vũ im lặng một giây, rồi nhanh chóng chấp nhận. Dù sao người trong nhà cô chẳng có ai bình thường cả. Ngay khi cô dẫn theo một con sói và hai đứa nhóc tung hoành nơi tận thế, bỗng dưng một luồng ánh sáng lam từ trên trời giáng xuống... Âm thanh máy móc trong trẻo nhưng vô cảm vang lên trong đầu mọi người: “Đinh! Phát hiện tinh nguyên Lam Tinh sắp cạn kiệt, trò chơi sinh tồn sắp xuất hiện! Những người được chọn sẽ bước vào trò chơi sau khi đếm ngược 24 giờ kết thúc!”
![Hành Trình Từ Ô Tô Đến Nhà Xe Di Động [Mạt Thế]](/images/novels/im_1752189777433_KfU6Y4nUc0_org.jpg)
Hành Trình Từ Ô Tô Đến Nhà Xe Di Động [Mạt Thế]
Toàn cầu xuyên không đến một con đường cao tốc không thấy điểm dừng. Cứ bảy ngày lại có thiên tai: Cực nóng, cực lạnh, mưa axit, côn trùng, sương mù dày đặc, đêm tối vĩnh cửu... Mọi người đều bắt đầu với một chiếc xe hơi cũ, tài nguyên thì dựa cả vào việc mở rương. Ai nấy đều phải vật lộn sinh tồn trên con đường cao tốc đầy rẫy hiểm nguy. Một cô gái bình thường tên Lý Tư Tĩnh, ngay từ đầu đã có được hệ thống điểm danh. Mỗi ngày điểm danh đều nhận được thêm vật tư nhưng điều này cũng chẳng thay đổi được sự thật rằng cô rất đen đủi. Người khác mở rương nhận được: Nước khoáng 500ml*1, bánh trứng 23g*2, xăng 2 đơn vị, còn có cả các loại vật liệu cơ bản khác. Cô mở rương nhận được: Nước khoáng đυ.c ngầu 50ml, bánh mì khô cứng 10g. Cuối cùng đến cả hệ thống điểm danh cũng không thể chịu nổi nữa. [Vận may của ký chủ chạm đáy, cưỡng chế lội ngược dòng, mời mở lại rương tài nguyên.] Lần nữa mở rương, cô nhận được: Mì gói bò cay gói lớn 510g, bánh mì kẹp dâu 260g, nước khoáng 2 lít, nhựa*2, mảnh cao su*10. Thế là trong khi những người khác còn đang chật vật sinh tồn, liều mạng với dị thú để giành giật miếng ăn, thức uống thì Lý Tư Tĩnh lại lái xe RV*, vừa tắm rửa, ăn đồ nướng vừa trêu chọc hệ thống kiêu ngạo, thảnh thơi ngắm nhìn mưa gió bên ngoài. *RV là viết tắt của Recreational Vehicle, là một dạng xe chuyên dụng dành cho những chuyến du lịch xa, dài ngày với đầy đủ các tiện nghi được trang bị trên xe từ tủ lạnh, bếp, lò vi sóng, điều hòa, giường...

Tích Trữ Vật Tư Sống Sót Hằng Ngày Tại Mạt Thế
[Thiên tai + Không gian + Tích trữ + Làm ruộng + Đời sống thường ngày] Giang Mộ Vân đã vật lộn trong mạt thế suốt mười năm dài đằng đẵng. Điều cô cảm thấy tiếc nuối nhất không phải là những thứ đã mất đi, mà là việc không thể đọc đến kết cục của một cuốn tiểu thuyết mà cô tình cờ tìm thấy. Cuốn sách ấy là thứ cô nhặt được từ đống đổ nát sau một trận động đất. Chỉ còn lại vài chục trang ở phần giữa, không tiêu đề, không kết thúc, chẳng thể biết nội dung hoàn chỉnh. Trong suốt mười năm đó, cô ôm chặt những trang sách còn sót lại như báu vật. Những lúc lạnh thấu xương và tuyệt vọng, cô run rẩy mở ra một trang, đọc những câu trích dẫn đầy cảm thán, như thể chúng có thể sưởi ấm trái tim đã nguội lạnh của cô. Cô thậm chí còn tự trào phúng rằng, những trang sách này còn "hữu dụng" hơn lửa để sưởi ấm. Với cô, chúng chính là thần khí bảo mệnh giữa vùng địa cực khắc nghiệt. Đáng tiếc, trước khi cô kịp tìm thấy phần còn lại của cuốn sách, sinh mạng của chính cô và gia đình đều bị dập tắt bởi thảm họa. Nhưng số phận không nỡ bỏ rơi cô. Khi mở mắt ra lần nữa, Giang Mộ Vân phát hiện mình đã trọng sinh trở về mười năm trước, mang theo một không gian thần kỳ mà cô không thể ngờ đến. Lần này, cô không do dự. Vào đêm đầu tiên sau khi trọng sinh, cô hưng phấn thu dọn hành lý, nhanh chóng quay về quê nhà. Cô rốt cuộc cũng có cơ hội khám phá xem liệu "108 bảo vật" mà cuốn sách nhắc đến có thực sự tồn tại, và chúng có thể thống trị thế giới hay không!

Xác Sống Đến Rồi, Tôi Nằm Nhà Chờ Chết
Khi đọc tiểu thuyết tận thế, Phó Nhĩ Điệp đã nhiều lần nghĩ rằng nếu rơi vào tình huống này, cô chỉ có nước chờ chết. Xe? Không biết lái. Đường? Không nhận ra. Cơm? Không biết nấu. Thể lực? Không cần gặp xác sống, chỉ cần trời đột ngột trở lạnh là cô có thể cảm cúm sốt cao rồi đi đời ngay lập tức. Là một con người vô dụng của thế kỷ mới, Phó Nhĩ Điệp chỉ mong thế giới luôn bình yên, không bệnh tật, không thảm họa. Như vậy, cô có thể nằm nhà vẽ tranh kiếm sống và ngày ngày trôi qua một cách an nhàn. Nhưng đời không như là mơ. Sau một cơn mưa phùn kéo dài, thế giới bỗng dưng biến dị. Khắp nơi tràn ngập mùi hôi thối của xác sống và thực vật biến dị. Từ tầng mười mấy nhìn xuống, cô thấy người người hoảng loạn, xe cộ bị bỏ lại chặn cứng đường, quán mì quen thuộc cô hay ghé qua giờ đây nhuốm đầy vết máu... Mọi thứ kéo cô khỏi những ảo tưởng, ép cô phải đối mặt với sự thật. Thế giới này, thực sự đã thay đổi rồi. Phó Nhĩ Điệp quyết định ra ngoài tìm người thân, đồng thời cược một ván xem bản thân sẽ trở thành xác sống hay dị năng giả. Cô lấy hết dũng khí, mở cửa bước ra... rồi lập tức lùi lại, đóng cửa cái rầm! Hành lang đầy rẫy hàng xóm đã biến thành xác sống, đáng sợ quá đi mất! Đánh xác sống á? Đừng mơ! Cô chỉ có thể co đầu rút cổ, chờ chết thôi. May thay, trong nhà vô tình tích trữ khá nhiều lương thực, đủ cho cô cầm cự một tháng. Nhưng kết cục của cô, có vẻ chỉ có hai khả năng: chết ngay bây giờ, hoặc chết sau một tháng. Cô chọn phương án thứ hai, đồng thời chuẩn bị tinh thần đối mặt với cảnh mất điện, mất nước. Ngày thứ nhất, mọi thứ vẫn bình thường. Ngày thứ hai, vẫn vậy. Ngày thứ ba, không có gì thay đổi. Ngày thứ... Một tháng trôi qua, đến hạn đóng tiền điện nước. Không có internet, không thể thanh toán. Cả tòa nhà chìm trong bóng tối. Nhưng kỳ lạ thay, căn hộ của cô vẫn sáng choang. Nước vẫn chảy, bồn cầu xả nước bình thường, gas vẫn có để nấu ăn, thậm chí mấy cây quất, ớt và hành lá ở ban công còn lớn nhanh như thổi, hoàn toàn trái với quy luật tự nhiên. Phó Nhĩ Điệp bỗng nhận ra, không phải cô biến dị, mà là... nhà cô biến dị rồi!!! Lưu ý trước khi đọc: 1. Nam chính không phải căn hộ, mà là người, tên Tang Văn Hạo. 2. 17 chương đầu có hơi nặng nề và thực tế, từ chương 18 trở đi chuyển sang hướng ấm áp, trồng trọt, chiến đấu, xây dựng cơ sở vật chất, nuôi thực vật rồi lại đánh nhau. 3. Tên truyện là kết quả của vô số lần đắn đo, cuối cùng lười đổi nên để luôn. Phó Nhĩ Điệp chỉ “nằm chờ chết” khi chẳng còn hy vọng. Nhưng sau khi phát hiện nhà biến dị và gặp nhiều tình huống mới, cô bắt đầu vùng lên giành giật sự sống.

Tôi Trồng Trọt Ở Tận Thế
Bị dì ruột gϊếŧ chết, Tịnh Thù trùng sinh trở lại mười năm trước, chỉ hai tháng trước khi tận thế xảy ra. Cô bắt đầu xây dựng pháo đài của mình, nuôi những con gia cầm và cá đang trên bờ vực tuyệt chủng. Trồng những loại rau củ không còn tồn tại trong thời kỳ tận thế, dự trữ một số món ăn vặt ngon miệng, đồng thời cảnh tỉnh cha mẹ cô về bộ mặt thực sự của kẻ thù. Sống là phải có phong cách. Khi đối xử với kẻ thù, cô thích họ thèm khát than khóc nhìn mình ăn bít tết, và thích thú họ say sưa trước mùi thịt nướng, quả thật là một cảnh tượng đẹp đẽ. Cấp độ không gian Rubik: Khối Rubik cấp 4 có kích thước 4x4x4 = 64 mét khối, Khối Rubik cấp 5 có kích thước 5x5x5 = 125 mét khối, Khối Rubik 6 cấp có kích thước 6x6x6 = 216 mét khối... và cứ thế tiếp tục.

Trong Thế Giới Xác Sống Trở Thành Cưa Thủ Điên Cuồng
Lâm Nhan Nhan chưa bao giờ tưởng tượng được rằng, chỉ vì ngủ nướng một chút thôi mà khi tỉnh dậy, cô đã bị xác sống bao vây tứ phía. Tay chỉ cầm mỗi con dao gọt trái cây, còn đang phân vân có nên "tạm biệt cuộc đời" không, thì cái cửa nhựa ọp ẹp của ký túc xá bị một con zombie đói khát húc bay vào. Ngay khoảnh khắc sinh tử, trong tay Lâm Nhan Nhan đột nhiên xuất hiện... một cái cưa máy mini? Nhìn cái con xác sống lao tới, phản xạ tự nhiên khiến cô vung tay: "Rè... rè..." – con zombie mới phút trước còn gầm gừ nay đã bị... cắt đôi gọn gàng như thái chuối. Mặc dù gương mặt đám zombie khiến người ta buồn nôn, nhưng vì muốn sống sót, Lâm Nhan Nhan đành ngậm ngùi hóa thân thành cưa thủ điên cuồng. Bất ngờ hơn nữa, cô còn mở khóa một hệ thống cửa hàng siêu nhiên, trong đó bán đủ mọi thứ trên đời! Và cô phát hiện ra, chỉ cần chém được nhiều zombie, cô không những sống sót mà còn có thể sống sướиɠ hơn cả hồi chưa tận thế. “Vì đồ ăn ngon, chị cưa!” “Vì tìm lại ba mẹ, chị cưa!” “Còn vì cứu nhân loại á? ...Ờ thì, cưa nốt vậy!” Trong thế giới hậu tận thế đầy rẫy nguy hiểm, sau khi lạc mất đồng đội, Lâm Nhan Nhan nhặt được một thiếu niên đẹp trai bị thương. Ban đầu cô chỉ định nhờ anh ta chỉ đường... ai ngờ đâu, lại dính phải một "trà xanh mặt cún trung thành". Cô cố đá văng tên này không biết bao nhiêu lần, nhưng y như rằng cứ mỗi lần định bỏ thì hắn lại... bị thương ngay trước mắt cô. Cứ như kịch bản đã được viết sẵn vậy! Cho đến một ngày, kẻ thù của hắn vạch trần thân phận thật – một hoa sen đen đội lốt cún ngoan. Nhìn vẻ mặt tội nghiệp như chó con bị bỏ rơi của hắn, Lâm Nhan Nhan đành ôm trán than trời: "Thôi được rồi, chị đã là cưa thủ rồi, thì chung đội với anh luôn cho đủ bộ." Lưu ý: 1. Nữ chính không phải thánh mẫu – không yếu đuối, không nhây nhây gây ức chế. 2. Nam chính là kiểu “bệnh kiều” ngọt ngoài điên trong, lại còn thiếu kiến thức sống cơ bản. 3. Nữ chính thông minh, biết dùng não, chiến đấu bá đạo khỏi bàn! Một câu tóm tắt: "Tôi dùng cưa máy cứu cả thế giới!" Thông điệp: Dù là tận thế, dù là xác sống, vẫn phải sống hết mình và yêu đời như chưa từng bị zombie rượt!

Mạt Thế, Tích Trữ 5 Tỷ Vật Tư Trở Thành Kẻ Mạnh
【Tích trữ + Không gian + Dị năng + Không thánh mẫu + Tang thi + Thiên tai】 Ở kiếp trước, khi ngày tận thế ập đến, 50% loài người đột ngột biến thành tang thi. Cái lạnh cực độ, cái nóng khắc nghiệt, lũ lụt, đêm đen vĩnh cửu... Trái đất trở thành địa ngục. Tần Thiển đã sống sót suốt 15 năm trong thời kỳ tận thế, nhưng lại chết trong tay những người thân thiết nhất. Một lần trọng sinh trở về trước thời điểm tận thế, nhìn vào không gian khổng lồ mang theo và số tiền 5 tỷ trong tài khoản, Tần Thiển hưng phấn bắt đầu chế độ tích trữ hàng hóa. Gạo, lúa mì, dầu ăn? Trái cây, rau củ? Bún ốc? Lẩu tự sôi? Cổ vịt cay? Mua, mua, mua, mua, mua! Tất cả vào không gian của cô. Thánh mẫu Bạch Liên? Cứu người trong hoạn nạn? Trẻ con hư? Gã đàn ông béo? Tiểu yêu tinh trà xanh? Gϊếŧ, gϊếŧ, gϊếŧ, gϊếŧ! Đã tận thế rồi, sao có thể không báo thù? Trong khi người khác mặc đồ rách nát, cô mặc trang phục sang trọng (Hán phục, Lolita, đồng phục JK). Trong khi người khác ăn bánh rau trộn bột côn trùng, cô thì thưởng thức gà hầm nấm, cá hầm cải chua cay, kèm theo ly Coca, còn ợ lên thoải mái. Khi người khác bị tang thi đuổi chạy khắp đường, cô ngồi giữa bầy tang thi, ngả người lười biếng, lấy ra túi ngủ màu hồng mềm mại... Kiếp này, hoặc nhẫn nhịn, hoặc tàn nhẫn. Cô không xuống địa ngục, ai muốn xuống thì xuống. Cảnh báo: Tích trữ hàng hóa nhiều, có nhiều chương về tích trữ, không thích xin đừng vào. Nữ chính không thánh mẫu, thực dụng, quyết đoán, không thích lo chuyện bao đồng!!! Nhân vật chính phát triển dần, cô và bàn tay vàng của mình sẽ ngày càng mạnh. Nữ chính có cp, cả hai đều mạnh, không kéo chân sau, tam quan đứng đắn, nghiêm túc, ít nói. Câu chuyện tình cảm không nhiều, chủ yếu là trả thù, tiêu diệt kẻ xấu, thăng cấp và chăm lo ăn uống, làm ruộng. Không có cảnh ngược tâm, không tự làm khổ mình, mạnh mẽ đến cuối cùng.

Kinh Doanh Quán Lẩu Ở Tận Thế
Khi xã súc Giang Từ đang chơi game "Kinh doanh quán lẩu" trên điện thoại để thư giãn vào ngày nghỉ. Ngoài ý muốn lại bị trò chơi hút vào, trước mắt biến thành một thế giới mạt thế hoang tàn thê lương. Hệ thống trò chơi nói với cô, chỉ cần cô hoàn thành nhiệm vụ của hệ thống, nâng cấp quán lẩu, là cô sẽ có được một quán lẩu thuộc về mình ở ngoài đời thực. Giang Từ: ! Từ chối làm xã súc, quyết xoay người trở thành tư bản! Chỉ có điều, quán lẩu năm tầng xa hoa trong game lại biến thành một căn nhà gỗ xập xệ, bên trong chỉ có hai bộ bàn ghế gỗ cũ kỹ. Ngay cả các món ăn và nước lẩu cũng ít ỏi đến đáng thương. Giang Từ há hốc mồm, như này thì chơi thế nào đây? Lúc này, hệ thống bắt đầu giao nhiệm vụ: [Tiếp đón 5 vị khách, mở khóa nước khoáng.] [Bán được 10 phần khoai tây, mở khóa thịt bò ba chỉ.] Ánh mắt Giang Từ nhìn ra bên ngoài, nơi không có lấy nổi một bóng người, chỉ có lũ tang thi đang vật vờ đi lang thang: "..." ... Tống Cẩn Xuyên vì cứu người mà bị hàng trăm con tang thi bao vây trong một căn phòng, vào lúc cận kề cái chết. Bỗng nhiên, anh bị truyền tống đến một cửa hàng tràn ngập mùi hương của lẩu. Cô gái nhỏ xinh đẹp trước mặt vừa nhìn thấy anh đã vui vẻ ném cho anh một chiếc giẻ lau: "Anh đến đúng lúc lắm! Anh có muốn trở thành nhân viên của quán không? Bao ăn bao ở!" Tống Cẩn Xuyên cầm giẻ lau, ngây người tại chỗ: "..." Thiên đường... cũng cạnh tranh dữ vậy sao? (Một bộ truyện mạt thế không đi theo lối thông thường, tiết tấu chậm, quá trình thăng cấp phát triển từ từ.)

Tiệm Ăn Sinh Tồn Thời Tận Thế
Sau ngày tận thế, động thực vật đều biến dị, loài người trở thành tầng lớp thấp nhất trong chuỗi thức ăn, họ phải đấu tranh sinh tồn vô cùng khó khăn. Trong các căn cứ an toàn, từ lâu con người chỉ sử dụng các loại dung dịch dinh dưỡng để cung cấp dưỡng chất cho cơ thể, đối với họ những món ăn từ trước ngày tận thế giống như những thứ chỉ có trong truyền thuyết. An Tình, người xuyên không từ thế giới khác, nhận được một bàn tay vàng – hệ thống siêu thị. Tuy nhiên, hệ thống này yêu cầu cô phải mang lại điểm hạnh phúc cho người khác thì mới mở khóa các kệ hàng trong siêu thị. Sau khi suy nghĩ kỹ, cô quyết định báo cáo lên lãnh đạo cấp cao của căn cứ. ... Những con người kiệt sức cả về thể xác lẫn tinh thần, không còn hy vọng vào tương lai, khi trở về căn cứ đã phát hiện có một quán ăn nhỏ mới mở. Với sự tò mò và ngạc nhiên, họ bước vào quán. “Chào mừng quý khách đến với quán ăn Hạnh Phúc. Quán có mì bò hầm, mì bò cay, quý khách muốn dùng món nào?” Đây là những món ăn mà chỉ có trong truyền thuyết trước ngày tận thế , khách hàng ngồi xuống mặt đầy nghi ngờ: “Ở đây thật sự có những món đó sao? Giá bao nhiêu?” An Tình mỉm cười đáp: “Ba điểm tệ một bát.” Giá không quá đắt, khách gọi một bát mì bò hầm. Chẳng bao lâu, một mùi thơm nồng lan tỏa, đây là hương vị mà anh chưa bao giờ ngửi thấy, kí©h thí©ɧ khiến miệng anh liên tục tiết nước bọt, dù đã uống dung dịch dinh dưỡng nhưng giờ đây anh cảm thấy cực kỳ đói. Tô mì bò được mang ra, anh nhìn thấy những sợi mì giống hệt trong sách mô tả, kinh ngạc đến mức không nói nên lời, cẩn thận ăn một miếng. Vị mặn mà của nước dùng và sợi mì dai dai khiến nước mắt anh tuôn trào. “Hu hu hu... ngon quá, ngon tuyệt, bà chủ, cho tôi thêm một bát mì bò cay nữa!” Tiệm ăn nhỏ ngày càng đông khách, các món ăn được giới thiệu ngày một phong phú hơn. Những con người vốn đã chai sạn, mất hết ý chí và không còn nhìn thấy tương lai bỗng dưng tràn đầy hy vọng, mỗi ngày đều hăng hái làm việc, họ cảm thấy mình có thể chiến đấu với đám động thực vật biến dị hàng trăm hiệp. Tóm tắt: Xuyên không và ràng buộc với hệ thống siêu thị. Ý chính: Chỉ cần chăm chỉ kinh doanh, cuộc sống sẽ trở nên tươi đẹp.

Ngày Tận Thế: Tiểu Thi Thi Tôi Đây Tích Trữ Hàng Đống Đồ!
Mưa bão, cuồng phong, sóng thần, sấm sét, từ trường biến mất, zombie, quái vật, dị năng, vân vân và mây mây... Chúc mừng mọi người đã mở ra mạch truyện chính của mạt thế, toàn thế giới đại loạn, con đường sinh tồn tiếp theo, dựa vào mạng, dựa vào vận may, dựa vào chính mình. * Trong khi người khác vẫn đang la hét điên cuồng, thì Hứa Đa Đa, một kẻ cuồng sinh tồn, đã lầm lũi tích trữ đầy kho lương thực! Nào là thịt, trứng, sữa, nào là đủ loại đồ hộp, lương khô, nào là vũ khí, công cụ các loại. Với không gian Rubik ngàn mặt trong tay, tất cả vật tư đều được đóng gói mang đi! Chỉ là - tại sao cô, người đã chuẩn bị mọi thứ, lại biến thành một Tiểu Thi Thi ngay từ đầu chứ!

Siêu Thị Vạn Vật Bắt Đầu Từ Tích Trữ Hàng Hóa
Vị diện một: Vương quốc Bạch Sư cổ đại Vị diện hai: Hồn giới Vị diện ba: Tinh cầu phế thổ Vị diện bốn: Thế giới đáy nước - Kim Long Vị diện năm: Luyện ngục nhân gian Vị diện sáu: Vạn dặm núi tuyết - võ lâm Vị diện bảy: Toàn trường xuyên qua - tu chân Vị diện tám: Zombie vị diện Vị diện chín: ... ... Sống lại trước khi tận thế xảy ra, Tần Tinh bị trói buộc với hệ thống siêu thị vị diện, đến nước này, tích trữ hàng - bán hàng là hai việc không thể bỏ lỡ!

Thiên Tai Ập Đến: Toàn Dân Chạy Nạn, Tôi Có Hàng Tỷ Vật Tư
Toàn cầu bỗng nhiên mất điện không rõ nguyên nhan, trường học ngừng học, nhà máy ngừng làm việc, vận chuyển đường biển, đường bộ, đường hàng không đều bị gián đoạn, tất cả vật tư trong siêu thị đều bị tranh mua hết sạch, một đợt nguy cơ lớn hơn lặng lẽ bùng nổ. Nhiệt độ tăng cao liên tục, mặt trời tỏa ra phóng xạ, bão cát dồn dập, trời giáng thiên thạch, động đất, mưa to, sóng thần, nạn sâu bệnh, cúm ôn dịch, virus biến dị, zombie bao vây, sinh vật dị biến, bão tuyết cực hàn, núi băng tan chảy... Trong cơn khủng hoảng nghiêm trọng, sinh mạng con người không được bảo đảm, tất cả pháp luật cùng trật tự xã hội đều sụp đổ. Khương Tư kiên trì mười năm ở thời kỳ tận thế, bà nội bị gió lốc cuốn đi, ông nội bị sóng thần kéo mất, cha bị zombie cắn chết, mẹ sinh bệnh tự sát, còn cô thì bị kẻ biến dị gϊếŧ. Cả nhà đều chết thảm, lần nữa mở mắt, Khương Tư phát hiện mình không chỉ sống lại mà còn có không gian, lúc này thời gian tới tận thế vẫn còn một tháng. Khương Tư mở ra trạng thái điên cuồng trữ hàng, xe RV trực thăng du thuyền, vàng thỏi đồ ăn vũ khí y dược... Còn có đại bạch hổ cao to khí phách tự chui đầu vào lưới, moa moa~ ôm ôm~ vuốt vuốt đuôi~ ngày vui sướиɠ, cô không tin, lần này cả nhà mình còn có thể diệt vong! Chỉ là... Vì sao đại bạch hổ nhà cô không chỉ rụng lông, còn có thể lột da. Không chỉ biến thành hình người, còn là một anh chàng siêu đẹp trai!!!

Siêu Thị Liên Thông Vạn Giới
Tốt nghiệp đại học, Sở Nặc vừa chăm lo cho siêu thị của gia đình, vừa chuẩn bị thi công chức. Không ngờ vào một đêm mưa gió bão bùng, trong cửa hàng bỗng xuất hiện một người kỳ kỳ quái quái, mặc trang phục cổ trang, nói thứ tiếng cô nghe không hiểu. Vừa ra hiệu vừa đoán, cuối cùng Sở Nặc cũng bán được hai cái bánh bao, nhưng người đàn ông lại lấy ra một nắm tiền đồng để thanh toán. Sau đó, mọi chuyện càng lúc càng kỳ lạ, tại sao mỗi ngày đều có vài vị khách "lố đời" như vậy? Cái "Hệ thống giao dịch vạn giới" trên máy tính là cái quỷ gì? Cả nhà bàn bạc một hồi, tình hình hiện tại không thể giải quyết được nữa rồi, chi bằng giao nộp cho quốc gia thôi! Từ đó, khách hàng trong cửa hàng đủ loại, người từ năm ngàn năm trước đến hiện tại đều có cũng chẳng nói làm gì, Tam giới tới cũng miễn cưỡng hiểu được, nhưng mà người từ thế giới tinh tế tới tham gia náo nhiệt là sao? "Này, con khỉ, đúng rồi chính là ngươi đó, bỏ gói quà vặt kia xuống!" "Không được, chúng tôi không nhận thanh toán bằng trẻ con, dù ngài có nhiều con đến mức không đếm xuể cũng không được." "Yêu thú có thể vào cửa hàng, nhưng phải cho vào túi trước nha!" "Vị khách thanh toán bằng tinh hạch kia, đừng có mang tang thi vào đây giết người nữa!!!"
![[Mạt Thế] Ai Yêu Đương Cứ Việc, Ta Đây Điên Cuồng Tích Trữ Thật Vật Tư!](/images/novels/im_1745378986647_EQ92SfTeRu_org.jpg)
[Mạt Thế] Ai Yêu Đương Cứ Việc, Ta Đây Điên Cuồng Tích Trữ Thật Vật Tư!
Thời Vãn đã sống sót suốt mười năm sau thế giới mạt thế, cuối cùng cũng leo lên vị trí phó thủ lĩnh của căn cứ số một. Khi cô tưởng rằng những ngày tháng tốt đẹp đã đến gần, cô lại không ngờ rằng cô em gái "não ngập tình yêu" của mình đã trao toàn bộ kỹ năng sinh tồn cho một tên tra nam! Tên tra nam ấy đã đập nát xương bánh chè của cô, buộc cô phải chứng kiến em gái mình bị bầy zombie nuốt chửng, cuối cùng còn dùng chính Quỷ Đằng do cô nuôi lớn để giết chết cô! Trùng sinh một lần nữa, Thời Vãn quyết tâm đổi mệnh trời, bắt đầu từ việc phản đối em gái qua lại với tên tra nam kia! “Khiết Tuyết, anh yêu em, làm vợ anh nhé?” “Tống Dục Xuyên, chị đây chơi chán rồi, tạm biệt!” Thời Tuyết kiêu ngạo, lạnh lùng từ chối lời cầu hôn của tên tra nam, rồi quay người ôm lấy Thời Vãn. Thời Vãn: ??? Chuyện gì đây? Đã vậy, nếu em gái cô đã nhìn thấu bộ mặt thật của tên tra nam, cô cũng chẳng cần phải nương tay nữa. Cô sẽ đá bay tên đó, tiêu diệt kẻ thù, thức tỉnh dị năng không gian, điên cuồng tích trữ vật tư, săn zombie để nâng cấp năng lực. Kiếp này, Thời Vãn nhất định phải sống một cuộc đời thoải mái, thư thái ngay cả trong tận thế!

Thiên Tai Tận Thế: Tôi Nhờ Không Gian Nằm Thắng
Mưa bão, băng giá cực độ, nắng nóng, dịch châu chấu, mưa đá, động đất, sóng thần, lửa trời, sương mù dày đặc, mưa axit, bão cát, và sự biến dị của động thực vật... Thiên tai nối tiếp nhau như thú dữ, phá tan sự yên bình, đẩy cả thế giới vào hỗn loạn. Sau 5 năm vật lộn trong mạt thế, Cố Loan vẫn không thể sống sót. Khi trọng sinh trở lại, cô được ban cho một không gian vô hạn, và lần này, cô quyết tâm chiến cả người chống cả trời. Ở kiếp trước, cô sống khổ sở, nhưng kiếp này, cô sẽ tích trữ đủ đồ để sống đến vài trăm đời cũng không hết. Nếu không đủ tiền, cô sẽ kéo một thiếu gia nhà giàu từ thế giới mạt thế để hỗ trợ, và dùng tiền của anh để tích trữ thêm. Tích trữ trong nước vẫn chưa đủ, cô sẽ đi ra nước ngoài, vét hết mọi thứ có thể. Gạo, mì, dầu, củi, nước mắm, thịt bò, cừu, lợn... Tất cả đều là của cô! Mọi thứ đều thuộc về cô!