Kho ebook cho máy đọc sách.Giảm giá 25% với tài khoản VIP. 50% với tài khoản VIP Năm hoặc tài khoản VIP cấp bậc 14 Đại Thần.
Danh Sách Truyện Thể Loại Mạt Thế146 truyện

Trò Chơi Lĩnh Chủ: Xây Dựng Và Làm Ruộng
Tận thế ập đến, Chủ Thần buông xuống, nơi sinh sống của loài người vỡ nát. Biện pháp duy nhất để giành lấy cơ hội sống sót chính là tham gia vào [Trò Chơi Lĩnh Chủ] do Chủ Thần tạo ra. Những người chơi được chọn bắt buộc phải tiến vào các thế giới khác nhau để sinh tồn và xây dựng lãnh địa của riêng mình. Người chơi khai phá và xây dựng được bao nhiêu đất đai, thì bấy nhiêu đất đai đó sẽ trở thành nơi ở mới cho nhân loại. Vì sự sống còn của nhân loại, những người chơi được chọn đã bắt đầu con đường điên cuồng khai hoang mở đất, xây dựng lãnh địa. Lục Dao được Chủ Thần lựa chọn ngẫu nhiên, trở thành một trong những niềm hy vọng của nhân loại. Thế nhưng, khởi đầu của cô lại là một hòn đảo hoang không một bóng người. Thiết lập nhân vật của cô là một cô gái hết sức bình thường, lười biếng, vụng về, suốt ngày ru rú trong nhà, miệng lưỡi sắc bén, vừa mới hoàn thành kỳ thi đại học, lại còn khuyến mãi thêm tâm hồn thiếu nữ bị mắc bệnh kiều. Chứng kiến một "phế vật" như vậy sắp lãng phí mất một suất người chơi vô cùng quý giá của nhân loại, những người Trái Đất chỉ có thể theo dõi trò chơi qua sóng trực tiếp đã phải điên cuồng tìm cách viện trợ từ bên ngoài, hướng dẫn cô cách sinh tồn trên đảo hoang. Thế nhưng, sau này, các thôn dân của Làng Trái Đất lại phát hiện ra cô gái đến từ một quốc gia cổ xưa này dường như sở hữu một loại thiên phú khó mà diễn tả được... Cô ấy là một kẻ cuồng trồng rau, cuồng chăn nuôi, cuồng tích trữ đồ đạc... Và quan trọng nhất, cô ấy là một kẻ cuồng xây dựng cơ sở hạ tầng! Thôn dân Làng Trái Đất: "Thấy người kia không? Chính là cô ấy! Chính là cô ấy! Đó là niềm hy vọng của cả làng chúng ta!" "Cô ấy là [Lĩnh Chủ Đại Nhân] của chúng ta!" Các phó bản dự kiến: Phó bản [Hoang đảo không người]: Làm người nguyên thủy thời hiện đại, trực tuyến khai hoang, trồng rau, nuôi thỏ, xây nhà nhỏ... Phó bản [Thế giới hậu tận thế đổ nát]: Cuộc sống thường ngày của một "trạch nữ" cuồng tích trữ đồ đạc. Phó bản [Châu Âu thời trung cổ]: Tiểu thư nhà lãnh chúa thực ra chỉ muốn đi tắm mà thôi. Phó bản [Thời kỳ Ngụy Tấn]: Tiểu thư đài các trong đồn lũy làm thế nào để gây dựng cơ đồ bằng việc xây dựng cơ sở hạ tầng. Và các phó bản khác chưa xác định. P.S: Truyện tự viết theo sở thích của tác giả. Đây là truyện nữ cường, tập trung vào quá trình trưởng thành và phát triển từ từ của nhân vật chính. Mọi thiết lập trong truyện đều nhằm phục vụ cho cốt truyện. Nam chính sẽ xuất hiện muộn. Tóm tắt trong một câu: Xây dựng cơ sở hạ tầng, làm ruộng, đổi lấy lãnh thổ, kiến tạo quê hương. Ý nghĩa tác phẩm: Ca ngợi những người lao động cần cù, dũng cảm và lương thiện.

Tích Trữ Hàng Hóa Phiêu Lưu Trên Nhà Bè
Bão táp, sóng thần, mất điện, giông bão và mưa đá, sinh vật biển biến dị...Thế giới dần trở nên hỗn loạn. Khi Thư Phức tỉnh dậy sau một giấc mơ, cô chợt nhận ra rằng mình không đến từ thế giới này. Thư Phức biết được phần lớn đất đai cùng thành phố này sẽ bị nhấn chìm trong nước. Cô chỉ muốn làm một con cá mặn với không gian hữu hạn trong tay: Sau khi tích trữ hàng hoá cô sẽ nằm yên một chỗ, có thể sống sót được bao lâu thì hay bấy nhiêu... Tích, bàn tay vàng đã được kích hoạt! [“Ngôi nhà bè không chìm” đã được kích hoạt, cấp bậc “Bè gỗ”: cấp 1 Kích thước của nhà bè: 10 mét vuông Chế độ lái: trôi theo dòng chảy (tốc độ dòng chảy: 10-20 km/giờ) Giới hạn thời gian sử dụng mỗi ngày: 5 giờ Phòng hộ cấp 1: Chế độ chủ sở hữu khu nhà bè (khu vực chủ sở hữu là khu vực có khả năng chống chịu thiên tai, nhiệt độ ổn định, không gian sống an toàn độc quyền)] Thư Phức vội đứng lên, cô có thể sống sót! Thậm chí còn có thể nằm yên một chỗ sống thật lâu! Câu hỏi được đặt ra lúc này: Nên làm gì trước khi xảy ra tận thế? Xin nghỉ? Từ chức? Mua mua mua? [Ngày mai hãy đến công ty điểm danh đúng giờ, bạn sẽ nhận được thanh tiến độ 5% cho bè gỗ cấp 2. (Tiến độ hiện tại của bè cấp 2: 0%)] Thư Phức: →_→ Lần nọ, sau khi hoàn thành nhiệm vụ Thư Phức đã mở khoá chức năng “Đĩa quay rút thăm trúng thưởng”. [Chúc mừng bạn đã nhận được phần thưởng thứ năm màu đỏ: 50 kg gạo x2] [Chúc mừng bạn đã nhận được phần thưởng thứ năm màu xanh: một cái “Phòng tắm vòi sen thùng gỗ”] [Chúc mừng bạn đã nhận được phần thưởng thứ tư màu đỏ: 1 gói quà thịt nướng] Thư Phức: ^_^ Dần dần cô bị nghiện rút thăm trúng thưởng không thể thoát ra được!

Diễn Đàn Giao Dịch Mạt Thế
Mạt thế giáng xuống, động thực vật biến dị, đất đai ô nhiễm, nước sạch khan hiếm, đồ ăn thiếu thốn, xác sống đầy rẫy. Người có dị năng là hy vọng duy nhất của nhân loại. Kẻ khác thức tỉnh sức mạnh thiên nhiên, hô mưa gọi gió, chỉ riêng Tề Uyển, nhận được dị năng có tên có họ trông như thứ đồ bỏ đi, gọi là Linh Giới Diễn Đàn. Trên diễn đàn, cô có thể đăng bài thu hút người xem, kiếm điểm khen thưởng, đổi lấy phần thưởng tương ứng. Khi đói đến mơ hồ, cô đăng bài: "Kinh hãi! Một người đàn ông lại làm chuyện này trong rừng ..." Câu chuyện kể về một dị năng giả đào giếng, tìm được nguồn nước quý báu. Lập tức, bài viết gây chấn động. * Nam Tinh Đế Tôn: "Dị năng giả... Danh xưng thật cổ xưa! +1 điểm khen thưởng" * Bắc Minh Đế Tôn: "Vì huynh đệ này, ta điểm khen thưởng +1." * Xích Uyển Tiên Tử (ẩn danh): "Phi! Tiêu đề rác rưởi, nhưng ta vẫn nhấn +1!" Tề Uyển đổi được hai củ khoai lang đỏ, lệ nóng tuôn rơi. No bụng, cô tiếp tục viết: "Kinh hoàng! Một gia tộc 72 người bị tiêu diệt toàn bộ!" Mở bài ra, chỉ thấy một dị năng giả gϊếŧ đàn chuột biến dị, tổng cộng 72 con, không sót con nào. * Hỏa Chiến Thánh Tôn: "Bài này thú vị, đạo hữu có muốn gặp mặt giao lưu?" * Tím Điện Nguyên Tôn: "Ta bị mê hoặc xong vào xem mà là cái này sao? Nhưng rất sáng tạo! +1" * Đông Hải Long Tôn: "Làm ta giật mình! Hóa ra chỉ là lũ chuột chết tiệt! +1" Nhờ Linh Giới Diễn Đàn, Tề Uyển đổi được gạo, nước, thậm chí cả khoai tây giống. Nhưng điều khiến cô kinh ngạc nhất chính là: "Kim Cương Hắc Đao, kèm theo đao thuật." Cô thực sự có thể "sinh ra" dị năng mới? Không, hệ thống chính là hệ thống! Khi nâng cấp, cô còn có thể giao lưu, buôn bán vật phẩm quý hiếm. Nhưng sự thật lại còn chấn động hơn: "Hãi hùng! Dị năng của cô lại là thứ này!" * Lập ý: Vì sinh tồn mà nỗ lực. * Một câu tóm tắt: Dù thế nào cũng phải giữ vững ý chí tiến về phía trước!

Màn Trời Trực Tiếp Cảnh Báo Tận Thế
Năm Vĩnh Trạch 1999, trên khắp bầu trời của Thụy Á Tinh đột nhiên xuất hiện một màn trời khổng lồ, bắt đầu phát sóng những lời cảnh báo định mệnh. [Ba cơn siêu bão sắp hình thành, mở đầu cho tận thế.] [Mưa lớn kéo dài suốt ba tháng, mặt trời biến mất, toàn cầu chìm vào kỷ băng hà.] [Nam chính trọng sinh từ tận thế trở về, Tiểu Soái, vừa do thám siêu thị lớn nhất thành phố C, chuẩn bị khởi động kế hoạch mua sắm tích trữ của hắn.] Gã trai đang cải trang nghe thấy thế thì tay run lên, thất kinh thảng thốt: "Ai? Ai đang theo dõi ta?" Cô chủ siêu thị vốn là nữ phụ làm nền sững sờ: "Khoan đã, siêu thị đó... hình như là của nhà mình thì phải?" Người phụ trách thành phố C lập tức đứng dậy: "Toàn thành phố vào trạng thái giới nghiêm, bảo vệ nguồn lương thực cho người dân!" Đang uống trà sữa cày phim, Trì Dụ bật phắt dậy: "Cái gì? Hắn là nam chính á?!" Nam chính vừa lướt qua màn hình kia, chẳng phải chính là gã trai phượng hoàng hôm qua vừa bị cô sỉ nhục một trận rồi âm thầm bỏ đi đó sao? Nếu hắn là nam chính, vậy người sỉ nhục hắn như mình... Trì Dụ gào thét trong lòng: "Chẳng lẽ mình là nữ phụ phản diện độc ác!!!" --- Toàn dân lập tức khởi động chế độ phòng chống thiên tai khẩn cấp. Mọi người điên cuồng tích trữ vật tư, gia cố nhà cửa, xây dựng nơi trú ẩn. Nhận ra mình chỉ là nữ phụ làm nền, Trì Dụ cũng vội vàng đặt mua một lượng lớn vật tư. Thế nhưng, mỗi lần ra ngoài trở về, một phần vật tư của cô lại không cánh mà bay. Cô không tin vào chuyện ma quỷ này nên đã mua camera giám sát, nhưng còn chưa kịp lắp đặt thì trước mắt đã tối sầm, cả người bị kéo vào một không gian hỗn loạn. Bàn tay vàng xuất hiện! Cô không chỉ sở hữu một căn phòng an toàn tối thượng, mà còn có thể trồng trọt, chăn nuôi trong đó! --- Nào là sức mạnh phi thường, năng lực điều khiển kim loại, ba lô tái tạo tài nguyên... Vô số bàn tay vàng khác liên tục xuất hiện, khiến cục diện trước thảm họa thay đổi chóng mặt. Trong khi đó, nguyên nam chính trọng sinh trở về lại chẳng hề hay biết, vẫn lầm tưởng mình là đứa con duy nhất được số phận ưu ái. Hắn đang chuẩn bị thực hiện kế hoạch mới, định dựa vào hào quang nam chính để gϊếŧ sạch đám nhân vật phụ đã sỉ nhục mình, một bước lên mây trở thành nhân vật tai to mặt lớn của liên bang. Một câu tóm tắt: Trên bầu trời Trái Đất, màn hình lớn đang phát sóng trực tiếp về một cuốn tiểu thuyết tận thế sắp trở thành hiện thực. Lập ý: Không sợ gian nan, tiến tới hạnh phúc.

Sau Khi Đá Vai Ác, Ta Là Trị Liệu Sư Duy Nhất Mạt Thế
Năm 9012, trái đất hóa thành một lò luyện ngục, động thực vật chết hàng loạt, các thành phố mất nước, mất điện, cạn kiệt lương thực, trở thành đấu trường sinh tử khốc liệt vì đói khát. Tô Miên sống lại trước mạt thế ba tháng, bất ngờ có được một chiếc ngọc hồ lô kỳ lạ, mở ra một không gian để trồng trọt. Cô quyết định dứt khoát kết thúc việc học đại học, trở về quê làm ruộng, tích trữ lương thực, xây tường cao hào sâu, chuẩn bị cho những năm tháng đói kém sắp tới. Nào ngờ cô lại thức tỉnh dị năng. Thực vật bản mệnh của cô càng ngày càng kì quái. ... Sau khi mạt thế ập đến, các gia tộc ở ẩn của Hoa Hạ đồng loạt rời núi. Lạc Hàn Sinh, người được mệnh danh là thiên tài số một trong giới ẩn dật, trời sinh tính tình bạo ngược, quỷ dị, tàn nhẫn vô tình. Không ai hay biết suốt bao năm qua, người đàn ông này luôn mơ một giấc mơ kỳ lạ. Trong giấc mơ, hắn gần như phát điên mà sủng ái một người phụ nữ, sau đó người phụ nữ ấy lại đâm hắn một dao rồi bỏ trốn cùng người khác. Khóe môi hắn cong lên thành một nụ cười lạnh lẽo, đợi đến khi hắn tìm được người phụ nữ đó, nhất định sẽ lột da rút gân, nghiền xương cô thành tro. Sau này, người đàn ông ấy nhốt Tô Miên trong một hang động nhỏ ở vùng núi hẻo lánh, khàn khàn dụ dỗ: "Đi theo tôi, tôi có thể cho em tất cả những gì em muốn." Tiểu tiên nữ da trắng, xinh đẹp VS trùm phản diện mắc bệnh cố chấp.

Công Lược Mất Khống Chế, Nam Chính Mạt Thế Lại Hắc Hóa Rồi
"Bảo cô làm giảm chỉ số hắc hóa của nam chính, chứ đâu có bảo cô đi quyến rũ anh ta!" Tiết Linh là một fan cuồng truyện tranh, đặc biệt là những bộ hơi người lớn một chút. Một ngày nọ trong lúc đọc truyện, Tiết Linh lại kích động đến mức đột ngột qua đời. Cô gái đáng thương còn bị hệ thống trói buộc, cưỡng ép xuyên vào một cuốn tiểu thuyết mạt thế đáng sợ. Trong thế giới này, nam chính là một dị năng giả hệ lôi cực kỳ bá đạo. Nhưng anh lại bị phản bội, đồng đội thân cận lần lượt chết thảm, bản thân thì trải qua vô số đau khổ. Cuối cùng, sự hận thù nam chính đạt đến đỉnh điểm khiến anh hắc hóa, trở thành Vua xác sống hủy diệt toàn bộ nhân loại. Nhiệm vụ của Tiết Linh là làm giảm chỉ số hắc hóa của nam chính, ngăn anh biến thế giới thành địa ngục. Tuy nhiên vào thời khắc cô vừa xuyên không đến, Tiết Linh đã vô tình “húp trọn” không gian chứa đồ quý giá của nam chính về túi mình. Lúc ấy Tiết Linh và hệ thống bốn mắt nhìn nhau, tràn ngập hoảng hốt. Chắc chuyện này... không khiến chỉ số hắc hóa của nam chính tăng vọt đâu nhỉ? ... Cuộc đời Thương Hoằng Uyên chẳng khác nào một trò cười. Lòng tốt bị chà đạp, tình thân chỉ là cái bẫy, đồng đội thì chết tức tưởi. Dù có bắt đầu một mối quan hệ mới thì kết cục vẫn chẳng thay đổi. Mãi đến khi cô xuất hiện mang theo hy vọng, bước vào cuộc đời anh như một ánh sáng cứu rỗi. Nếu cô đã vì anh mà đến, vậy tức là ông trời đã định sẵn cô chỉ có thể thuộc về anh, bọn họ chắc chắn phải ở bên nhau.
100000 Giỏ hàng

Trọng Sinh Mạt Thế, Có Nổi Điên Cũng Rất Bình Thường
Dưới màn sương đen dày đặc, nhiệt độ cực thấp, mưa thiên thạch, nắng nóng thiêu đốt, xác sống hoành hành, động thực vật đột biến, bầy côn trùng tràn lan và thú dữ tấn công... Hành tinh Thủy Lam đột ngột bước vào tận thế mà không hề có dấu hiệu báo trước. Năm thứ năm của tận thế, vì báo thù cho người yêu mà Bán Hạ liều mạng chết chung với một gốc cây đột biến cấp tám. Khi mở mắt ra thì cô đã trở về thời điểm ba tháng trước tận thế! Khi ấy cô vẫn còn nằm bất động trên giường bệnh, là một người thực vật chưa tỉnh lại. Người yêu của cô vẫn còn sống mạnh khỏe, trật tự xã hội vẫn còn. Mang theo dị năng không gian đã thức tỉnh từ kiếp trước, cô và người yêu ra ngoài điên cuồng mua sắm! Gạo mì dầu muối, quần áo giày tất, xăng dầu, xe mô tô địa hình... Đao dài, dao găm, súng ngắn, súng trường, súng bắn tỉa, súng máy hạng nhẹ và cả súng phóng lựu đạn... Người khác rét run giữa trời đông giá buốt còn cô và người yêu thì sưởi ấm bên giường than và nồi lẩu. Người khác mướt mồ hôi trong cái nóng như thiêu đốt còn cô và người yêu thì nằm máy lạnh đắp chăn êm. Người khác cầm dao làm bếp chém xác sống còn cô thì xoay người móc ra một khẩu súng... Sống lại một đời, cô và người yêu nhất định phải sống sót đến khi đầu bạc răng long!

Khiếm Thị Bẩm Sinh Khởi Nghiệp Từ Chơi Đàn Nhị
Hắn là thằng mù hát rong đầu phố chỉ vì một văn tiền mà diệt một môn phái. Hắn là tên sâu rượu ngủ cả ngày trong miếu hoang. Hoàng triều sụp đổ, quần hùng bốn cõi tranh vương. Bang phái tàn sát lẫn nhau, Cửu châu điên loạn. Một kẻ mù mãi nghệ giữa giang hồ, viết một câu chuyện không muốn kể ai nghe.
200000 Giỏ hàng

Kinh Doanh Siêu Thị Nhỏ Ở Mạt Thế
Tư Nguyệt vốn là một nhân viên làm nhiệm vụ xuyên qua nhiều thế giới, hết lần này đến lần khác đều hoàn thành nhiệm vụ được giao. Thế nhưng sau một lần thất bại, cô bị trừng phạt và ném xuống một thế giới mạt thế cấp thấp nhất. Không ngờ, cô lại vô tình kết nối với một hệ thống siêu thị mạt thế. Tư Nguyệt: “Đã bị phạt rồi thì cứ tận hưởng trước đã.” Hồi nhỏ ai mà chẳng từng mơ ước, được mở một cái siêu thị cơ chứ? Mạt thế ập đến, tang thi hoành hành, nước bị nhiễm bẩn, đồng ruộng bị phá hủy, điện không còn hoạt động, mọi ngành nghề đều dừng lại. Tang thi tiến hóa với tốc độ nhanh hơn nhiều so với những người có dị năng, người còn sống ngày một ít đi. Thế rồi một ngày nọ, ở cuối thành phố B, một ngọn đèn đường bỗng sáng lên và từ đó không bao giờ tắt nữa. Dưới ánh đèn vàng mờ ấm, tấm bảng hiệu in dòng chữ “Siêu thị Dưới Ánh Trăng” khẽ phát sáng, như một tia hy vọng cuối cùng còn sót lại trong lòng những người sống sót. Từ một cửa hàng nhỏ chỉ rộng vỏn vẹn 20 mét vuông, cô từng bước phát triển thành chuỗi siêu thị lớn nhất thời mạt thế, mở vô số chi nhánh khắp nơi và được mọi người yêu mến. Trong siêu thị có đầy đủ mọi thứ: Rượu, nước uống, gạo, mì, thịt trứng, cá, gia vị, đồ dùng hằng ngày, rau củ tươi, đồ ăn vặt, sữa, bánh mì, món ăn nấu sẵn, đồ gia dụng, quần áo... Cái gì cần cũng có. Thậm chí còn có cả vũ khí, thuốc men, sách vở, thiết bị điện tử, phương tiện di chuyển, dụng cụ trồng trọt, thiết bị thí nghiệm, hạt giống... Những người hâm mộ cuồng nhiệt đã truyền tai nhau như thế này: “Trong siêu thị của cô ấy, bạn có thể mua được bất cứ thứ gì. Từ những thứ bạn nghĩ đến, và cả những thứ bạn chưa từng nghĩ tới.”

Sinh Tồn Dưới Đáy Biển: Càng Lặn Càng Mạnh
Tỉnh dậy giữa biển cả rộng lớn, cảm giác ấy như thế nào? Bắt đầu chỉ với một bộ đồ lặn, mọi trang bị đều phải dựa vào nhặt được! Kỹ năng “chống áp lực nước” được kích hoạt, một mình lặn sâu xuống 100 mét, thật là dễ dàng! Bão cuồng phong, giá rét thấu xương, nắng nóng thiêu đốt, sóng thần cuộn trào, đất đá rung chuyển, núi lửa phun trào và các loài sinh vật xâm lấn... Vô vàn thảm họa liên tiếp ập đến, tài nguyên dưới biển ngày càng cạn kiệt, sự sống trở nên mong manh! Lặn xuống đáy biển sâu, xây dựng một căn cứ mới, khai thác tài nguyên chưa được biết đến và tìm kiếm hy vọng giữa hiểm nguy rình rập!

Mạt Thế Nữ Phụ Trọng Sinh Xoay Người
[Trọng sinh tu tiên thời mạt thế, đối đầu nữ phụ xuyên không độc ác] Cha mẹ bị gϊếŧ thảm, vị hôn phu phản bội, người anh trai duy nhất bị phế dị năng - Phương Vũ Hân từ một thiên kim bạch phú mỹ rơi xuống thành pháo hôi bi thảm! Sau khi bất ngờ trọng sinh về trước mạt thế, cô mới phát hiện ra sự thật - cô em gái riêng căm hận cô đến tận xương tủy thực chất là một nữ phụ xuyên không! Chiếc vòng tay cẩm thạch bị cướp đi ở kiếp trước hóa ra lại là linh phủ không gian của tu sĩ! Lần này, cô sẽ vả mặt nữ xuyên không sở hữu hệ thống thăng cấp trò chơi, dẫm nát gã đàn ông có thiết bị giao dịch xuyên vị diện đầy dã tâm! Khoan đã! Sao tự nhiên cô có một đứa con trai lớn như vậy? PS: Truyện YY sảng văn, nữ chính mạnh mẽ, không nhu nhược cũng không thánh mẫu!

Mạt Thế: Siêu Thị Của Lão Bản Cá Mặn Lại Cháy Hàng Rồi!
Nhan Duyệt vạn lần không ngờ rằng, đời này cô còn có cơ hội trải nghiệm mạt thế. Vừa mở mắt ra, cô từ một "cá mặn" lười biếng bỗng biến thành nhân viên tập sự của một cửa hàng nhỏ trong tận thế, lại còn bị hệ thống vô tình giao cho những nhiệm vụ livestream bán hàng không hồi kết. May mà cửa hàng của cô buôn bán ngay thẳng, không lừa già dối trẻ. Bánh bao lớn, màn thầu trắng, nước khoáng – đồ ăn, thức uống đủ cả. Xác sống tấn công ư? Không sợ, siêu thị chúng tôi có gậy chuyên dụng diệt thây ma, còn tự động thu thập tinh hạch nữa chứ... Nhớ tích đủ để quay lại mua hàng mới nhé! Thời tiết quá nóng à? Đừng lo, ở đây có quần áo bốn mùa, mát mẻ cho hè, ấm áp cho đông – đồ đánh thây ma không thể thiếu! Nhớ ghé cửa hàng tậu thêm trước khi độ bền hao hết nha! Nhan Duyệt vừa ôm lò nướng vừa ợ no nê: "Cửa hàng tiếp theo... nên mở ở đâu đây nhỉ?"

Tận Thế Đến Rồi Mà Còn Mời Tôi Uống Trà À? Hệ Thống Giao Dịch Đưa Tôi Xây Dựng Quốc Gia
Tận thế bùng nổ, bạn trai vì bảo vệ đàn em khóa dưới chưa thức tỉnh dị năng mà đẩy Ứng Tranh vào tình thế nguy hiểm. Sau khi thoát khỏi nguy hiểm, Ứng Tranh dứt khoát rời khỏi đội, lại bị mọi người chỉ trích. Nhưng họ đâu biết rằng, cô không chỉ có dị năng không gian mà còn có cả hệ thống giao dịch có thể kết nối với vô số thế giới khác! Trong khi đội cũ khổ sở tìm kiếm vật tư, tranh cãi vì một thùng mì gói, thì Ứng Tranh đã bày sẵn một bàn lẩu nóng hổi. Khi người khác nơm nớp lo sợ, mất ăn mất ngủ, cô lại yên ổn ngủ trong chiếc xe RV công nghệ cao do hệ thống đổi về. Tất nhiên, bên cạnh Ứng Tranh còn có một soái ca đã yêu thầm cô nhiều năm. ... Căn cứ mà Ứng Tranh xây dựng trở thành nơi người ta khao khát nhất trong tận thế. Nghe nói chỉ cần lao động là có thể đổi lấy vật tư. Nghe nói không còn lo bị thây ma công phá. Nghe nói nơi đó chỉ chấp nhận người tuân thủ quy tắc, không còn sợ gϊếŧ chóc cướp bóc. Người ở những căn cứ khác đều ghen tỵ, cho đến khi nghe tin căn cứ của Ứng Tranh đã nghiên cứu ra huyết thanh chống lại vi-rút thây ma! Bọn họ còn đang vật lộn để sống sót, cô lại nói tận thế sắp kết thúc rồi!

Sống Lại Trước Mạt Thế, Tôi Chọn Phát Điên Ngay Từ Đầu
Ở kiếp trước, Tần Tinh Nguyệt đã vật lộn trong mạt thế suốt bảy năm. Mở mắt ra lần nữa, cô phát hiện mình đã quay về một tháng trước khi mạt thế diễn ra, lúc này bản thân đang bị đám người do em gái nuôi tìm đến chặn đánh trong góc tối. Được làm lại một lần nữa, sao cô có thể để mặc người khác đánh đập mình chứ? Muốn mạng của cô ư? Ha! Trước tiên, hãy nộp mạng của mình ra đây đã! Xắn tay áo xông lên, vớ lấy cây gậy mà đập thẳng xuống! Tất nhiên, quan trọng nhất vẫn là tích trữ vật tư. Không có tiền? Phải làm sao đây? Chơi xổ số, bán trang sức, cái gì không cần thì bán hết, rồi mua mua mua! Nếu vẫn không đủ, thì "mua sắm miễn phí"! Kiếp này, cô sẽ không để bản thân có không gian mà lại chẳng có vật tư! Cô muốn trở thành người giàu nhất mạt thế! Gì cơ? Đám côn đồ kia còn dám kiện cô? Mạt thế đến rồi, cô cứ làm càn đấy thì sao nào!!! Mọi người đều nói rằng đại tiểu thư nhà họ Tần bỗng nhiên phát điên, bán sạch quà cáp của trưởng bối để lấy tiền, không kính trọng người lớn, ai thấy cũng ghét. Tần Tinh Nguyệt cười lớn: Đúng vậy, cô điên rồi! Cô không chỉ muốn bị người đời ghét bỏ, mà còn muốn khiến người ta vừa nhìn thấy cô đã sợ hãi!

Sau Thiên Tai: Ta Dựa Vào Dị Năng Làm Ruộng
[Dị năng bàn tay vàng + làm ruộng + thương thành + xây dựng cơ bản + tận thế sau thiên tai + sủng vật] Thiên tai mười năm, Liễu Tô thuận lợi sống sót vượt qua. Vừa nghe nói có thể ra ngoài, Liễu Tô hận không thể ngửa mặt lên trời thét dài ba tiếng. Rốt cục cũng có thể ra ngoài ăn ngon uống say, mấy cái bánh bao ngũ cốc này ai thích ăn thì ăn, cô không thèm nữa! Thế mà, cứu mạng, nông trường họa phong của cô làm sao lại kỳ quái như thế? Nông trường nhà khác là làm việc ba trăm ngày, khắc phục tất cả khó khăn, chỉ để bội thu 1000 cân. Trong gió trong mưa, ta vẫn ở chỗ này chờ ngươi. Đến chỗ Liễu Tô thì là, củ cải này ngon quá nhưng chỉ thu được ba trăm cân. Liễu Tô liên tục nhấn mạnh, không liên quan gì đến tôi. Khẳng định là phong thuỷ không tốt, bởi vì đến chó cũng dần dần biếи ŧɦái. Thời kì thiên tai, trong lòng Đường Đuệ luôn có một bóng dáng, cô giống như một chùm sáng, xua tan bóng tối trong lòng anh, tặng ánh sáng cho anh. Khi tay cầm ánh sáng, cơ hội đặt ở trước mắt, Đường Duệ lấy dị năng xin thề sẽ xem cô quan trọng như tính mạng mình.

Trò Chơi Cầu Sinh: Thiên Kim Thật Từng Lăn Lộn Trong Tu Tiên Giới
Sau khi đồng quy vu tận với kẻ địch, tiên tử Kinh Vũ của Tu Chân Giới xuyên đến Lam Tinh. Vừa mở mắt còn chưa hiểu tình huống thế nào, cô đã chứng kiến cảnh nguyên chủ bán con phạm pháp ngay tại trận. Sau đó, Mặc Kinh Vũ phát hiện ra, con trai đầu độc nguyên chủ chính là anh trai ruột của mình, hơn nữa còn là người trùng sinh, còn con gái lại mắc chứng tự kỷ... May thay, căn nhà thời không từng gắn bó với cô ở Tu Chân Giới cũng xuyên không tới cùng. Mặc Kinh Vũ bày tỏ: “Nuôi con thời tận thế? Không vấn đề gì.” Chỉ là... tự dưng lại xuất hiện một người đàn ông, nhận là cha ruột của hai đứa bé. Đây là chuyện gì? Hắn không những hết lòng trung thành, nói gì nghe nấy, còn có thể hóa thành sói. Nghi ngờ hắn là vị nguyên soái chiến thần đến từ hành tinh thú nhân, một nơi nữ ít nam nhiều! Mặc Kinh Vũ im lặng một giây, rồi nhanh chóng chấp nhận. Dù sao người trong nhà cô chẳng có ai bình thường cả. Ngay khi cô dẫn theo một con sói và hai đứa nhóc tung hoành nơi tận thế, bỗng dưng một luồng ánh sáng lam từ trên trời giáng xuống... Âm thanh máy móc trong trẻo nhưng vô cảm vang lên trong đầu mọi người: “Đinh! Phát hiện tinh nguyên Lam Tinh sắp cạn kiệt, trò chơi sinh tồn sắp xuất hiện! Những người được chọn sẽ bước vào trò chơi sau khi đếm ngược 24 giờ kết thúc!”
![Hành Trình Từ Ô Tô Đến Nhà Xe Di Động [Mạt Thế]](/images/novels/im_1752189777433_KfU6Y4nUc0_org.jpg)
Hành Trình Từ Ô Tô Đến Nhà Xe Di Động [Mạt Thế]
Toàn cầu xuyên không đến một con đường cao tốc không thấy điểm dừng. Cứ bảy ngày lại có thiên tai: Cực nóng, cực lạnh, mưa axit, côn trùng, sương mù dày đặc, đêm tối vĩnh cửu... Mọi người đều bắt đầu với một chiếc xe hơi cũ, tài nguyên thì dựa cả vào việc mở rương. Ai nấy đều phải vật lộn sinh tồn trên con đường cao tốc đầy rẫy hiểm nguy. Một cô gái bình thường tên Lý Tư Tĩnh, ngay từ đầu đã có được hệ thống điểm danh. Mỗi ngày điểm danh đều nhận được thêm vật tư nhưng điều này cũng chẳng thay đổi được sự thật rằng cô rất đen đủi. Người khác mở rương nhận được: Nước khoáng 500ml*1, bánh trứng 23g*2, xăng 2 đơn vị, còn có cả các loại vật liệu cơ bản khác. Cô mở rương nhận được: Nước khoáng đυ.c ngầu 50ml, bánh mì khô cứng 10g. Cuối cùng đến cả hệ thống điểm danh cũng không thể chịu nổi nữa. [Vận may của ký chủ chạm đáy, cưỡng chế lội ngược dòng, mời mở lại rương tài nguyên.] Lần nữa mở rương, cô nhận được: Mì gói bò cay gói lớn 510g, bánh mì kẹp dâu 260g, nước khoáng 2 lít, nhựa*2, mảnh cao su*10. Thế là trong khi những người khác còn đang chật vật sinh tồn, liều mạng với dị thú để giành giật miếng ăn, thức uống thì Lý Tư Tĩnh lại lái xe RV*, vừa tắm rửa, ăn đồ nướng vừa trêu chọc hệ thống kiêu ngạo, thảnh thơi ngắm nhìn mưa gió bên ngoài. *RV là viết tắt của Recreational Vehicle, là một dạng xe chuyên dụng dành cho những chuyến du lịch xa, dài ngày với đầy đủ các tiện nghi được trang bị trên xe từ tủ lạnh, bếp, lò vi sóng, điều hòa, giường...

Tích Trữ Vật Tư Sống Sót Hằng Ngày Tại Mạt Thế
[Thiên tai + Không gian + Tích trữ + Làm ruộng + Đời sống thường ngày] Giang Mộ Vân đã vật lộn trong mạt thế suốt mười năm dài đằng đẵng. Điều cô cảm thấy tiếc nuối nhất không phải là những thứ đã mất đi, mà là việc không thể đọc đến kết cục của một cuốn tiểu thuyết mà cô tình cờ tìm thấy. Cuốn sách ấy là thứ cô nhặt được từ đống đổ nát sau một trận động đất. Chỉ còn lại vài chục trang ở phần giữa, không tiêu đề, không kết thúc, chẳng thể biết nội dung hoàn chỉnh. Trong suốt mười năm đó, cô ôm chặt những trang sách còn sót lại như báu vật. Những lúc lạnh thấu xương và tuyệt vọng, cô run rẩy mở ra một trang, đọc những câu trích dẫn đầy cảm thán, như thể chúng có thể sưởi ấm trái tim đã nguội lạnh của cô. Cô thậm chí còn tự trào phúng rằng, những trang sách này còn "hữu dụng" hơn lửa để sưởi ấm. Với cô, chúng chính là thần khí bảo mệnh giữa vùng địa cực khắc nghiệt. Đáng tiếc, trước khi cô kịp tìm thấy phần còn lại của cuốn sách, sinh mạng của chính cô và gia đình đều bị dập tắt bởi thảm họa. Nhưng số phận không nỡ bỏ rơi cô. Khi mở mắt ra lần nữa, Giang Mộ Vân phát hiện mình đã trọng sinh trở về mười năm trước, mang theo một không gian thần kỳ mà cô không thể ngờ đến. Lần này, cô không do dự. Vào đêm đầu tiên sau khi trọng sinh, cô hưng phấn thu dọn hành lý, nhanh chóng quay về quê nhà. Cô rốt cuộc cũng có cơ hội khám phá xem liệu "108 bảo vật" mà cuốn sách nhắc đến có thực sự tồn tại, và chúng có thể thống trị thế giới hay không!

Xác Sống Đến Rồi, Tôi Nằm Nhà Chờ Chết
Khi đọc tiểu thuyết tận thế, Phó Nhĩ Điệp đã nhiều lần nghĩ rằng nếu rơi vào tình huống này, cô chỉ có nước chờ chết. Xe? Không biết lái. Đường? Không nhận ra. Cơm? Không biết nấu. Thể lực? Không cần gặp xác sống, chỉ cần trời đột ngột trở lạnh là cô có thể cảm cúm sốt cao rồi đi đời ngay lập tức. Là một con người vô dụng của thế kỷ mới, Phó Nhĩ Điệp chỉ mong thế giới luôn bình yên, không bệnh tật, không thảm họa. Như vậy, cô có thể nằm nhà vẽ tranh kiếm sống và ngày ngày trôi qua một cách an nhàn. Nhưng đời không như là mơ. Sau một cơn mưa phùn kéo dài, thế giới bỗng dưng biến dị. Khắp nơi tràn ngập mùi hôi thối của xác sống và thực vật biến dị. Từ tầng mười mấy nhìn xuống, cô thấy người người hoảng loạn, xe cộ bị bỏ lại chặn cứng đường, quán mì quen thuộc cô hay ghé qua giờ đây nhuốm đầy vết máu... Mọi thứ kéo cô khỏi những ảo tưởng, ép cô phải đối mặt với sự thật. Thế giới này, thực sự đã thay đổi rồi. Phó Nhĩ Điệp quyết định ra ngoài tìm người thân, đồng thời cược một ván xem bản thân sẽ trở thành xác sống hay dị năng giả. Cô lấy hết dũng khí, mở cửa bước ra... rồi lập tức lùi lại, đóng cửa cái rầm! Hành lang đầy rẫy hàng xóm đã biến thành xác sống, đáng sợ quá đi mất! Đánh xác sống á? Đừng mơ! Cô chỉ có thể co đầu rút cổ, chờ chết thôi. May thay, trong nhà vô tình tích trữ khá nhiều lương thực, đủ cho cô cầm cự một tháng. Nhưng kết cục của cô, có vẻ chỉ có hai khả năng: chết ngay bây giờ, hoặc chết sau một tháng. Cô chọn phương án thứ hai, đồng thời chuẩn bị tinh thần đối mặt với cảnh mất điện, mất nước. Ngày thứ nhất, mọi thứ vẫn bình thường. Ngày thứ hai, vẫn vậy. Ngày thứ ba, không có gì thay đổi. Ngày thứ... Một tháng trôi qua, đến hạn đóng tiền điện nước. Không có internet, không thể thanh toán. Cả tòa nhà chìm trong bóng tối. Nhưng kỳ lạ thay, căn hộ của cô vẫn sáng choang. Nước vẫn chảy, bồn cầu xả nước bình thường, gas vẫn có để nấu ăn, thậm chí mấy cây quất, ớt và hành lá ở ban công còn lớn nhanh như thổi, hoàn toàn trái với quy luật tự nhiên. Phó Nhĩ Điệp bỗng nhận ra, không phải cô biến dị, mà là... nhà cô biến dị rồi!!! Lưu ý trước khi đọc: 1. Nam chính không phải căn hộ, mà là người, tên Tang Văn Hạo. 2. 17 chương đầu có hơi nặng nề và thực tế, từ chương 18 trở đi chuyển sang hướng ấm áp, trồng trọt, chiến đấu, xây dựng cơ sở vật chất, nuôi thực vật rồi lại đánh nhau. 3. Tên truyện là kết quả của vô số lần đắn đo, cuối cùng lười đổi nên để luôn. Phó Nhĩ Điệp chỉ “nằm chờ chết” khi chẳng còn hy vọng. Nhưng sau khi phát hiện nhà biến dị và gặp nhiều tình huống mới, cô bắt đầu vùng lên giành giật sự sống.

Tôi Trồng Trọt Ở Tận Thế
Bị dì ruột gϊếŧ chết, Tịnh Thù trùng sinh trở lại mười năm trước, chỉ hai tháng trước khi tận thế xảy ra. Cô bắt đầu xây dựng pháo đài của mình, nuôi những con gia cầm và cá đang trên bờ vực tuyệt chủng. Trồng những loại rau củ không còn tồn tại trong thời kỳ tận thế, dự trữ một số món ăn vặt ngon miệng, đồng thời cảnh tỉnh cha mẹ cô về bộ mặt thực sự của kẻ thù. Sống là phải có phong cách. Khi đối xử với kẻ thù, cô thích họ thèm khát than khóc nhìn mình ăn bít tết, và thích thú họ say sưa trước mùi thịt nướng, quả thật là một cảnh tượng đẹp đẽ. Cấp độ không gian Rubik: Khối Rubik cấp 4 có kích thước 4x4x4 = 64 mét khối, Khối Rubik cấp 5 có kích thước 5x5x5 = 125 mét khối, Khối Rubik 6 cấp có kích thước 6x6x6 = 216 mét khối... và cứ thế tiếp tục.