Cô Dâu Hải Thần
- Tác giả:Độc Hành Nhân
- Trạng thái:Hoàn thành
- Loại:Truyện Dịch
Bạn có tin vào thần không? Trên núi cao, dưới biển sâu kia luôn chứa đựng những điều bí ẩn. Mệnh cô dâu của thần đã được định sẵn, liệu nữ chính có đơn giản là gả đi hay bị cuốn vào những mối quan hệ, những âm mưu to lớn phía sau? Giờ lành đã đến, mặc cho mưa gió vẫn không thể làm chậm trễ việc tế bái. Già làng mặc đồ thổ cẩm chỉnh tề, mái tóc bạc phơ của bà được búi lên gọn gàng. Dân làng gọi bà là Thánh Cô, người có đức hạnh cao chuyên lo việc tế bái trong làng. Thánh Cô tay cầm tràng hạt bằng gỗ, tay cầm một chiếc khăn lụa, hai bên có hai người che ô cho bà tiến về phía thuyền ma. Phía sau còn có nhiều người bưng các đồ tế khác đi theo. Thuyền ma được đóng bằng gỗ Cẩm Lai quý hiếm ngàn năm, cho nên thân thuyền dù đã qua trăm năm vẫn không có dấu hiện mục rữa. Sở dĩ dùng Cẩm Lai đóng thuyền là sợ thuyền mục, “tổ cô” chưa ra được tới nơi đã phải bỏ mạng vô ích. Thân gỗ qua năm tháng, màu đỏ trên thân thuyền sớm đã sậm màu đỏ. Nhìn từ xa giống như là máu người chết lâu ngày, cho nên sau này dân làng không ai dám sử dụng loại gỗ này nữa. Khoang thuyền không có bất cứ thứ gì, chỉ có một chiếc ghế ở giữa thuyền, thành ghế đóng lên hai thanh gỗ để làm một cái lộng che. Chỗ đó để cho Tổ Cô ngồi, còn những đồ tế khác đều để cả lên mũi thuyền. Lúc này trên thuyền đang trói một cô gái mặc đồ trắng tinh, tóc đen xoã xuống. Dù có tấm lộng nhưng mưa vẫn tạt vào làm khuôn mặt cô gái thêm mấy phần trắng bệch. Cô gái kia đang ngồi gục đầu, dường như là bị đánh ngất. Thông thường Tổ Cô đều sẽ “được” trói bằng một sợi dây được làm phép để phòng lúc hoảng sợ mà chạy mất. Nhưng cùng lắm cũng chỉ được khuyến mãi thêm một chiếc khăn nhét vào miệng mà thôi, không tới nỗi bị đánh ngất thế này. Sau khi đồ tế theo đều đã được đặt hết lên mũi thuyền, Thánh Cô mới chầm chậm đi về phía đồ tế. Bà ấy vừa đi vừa lẩm bẩm đọc kinh văn gì đó sẽ không rõ. Sau khi giáp mặt đồ tế, Thánh Cô đem tràng hạt bằng gỗ kia cẩn thận đeo vào cổ tay đồ tế, sau đó đem khăn lụa phủ lên đầu. Tràng hạt kia tượng trưng cho của hồi môn, khăn lụa tượng trưng cho khăn hỷ mà cô dâu đội lúc xuất giá. “Xuất giá theo chồng, chết không hối tiếc!”
61 chương
Truyện cùng tác giả
Cô Dâu Hải Thần
Độc Hành Nhân
Bạn có tin vào thần không? Trên núi cao, dưới biển sâu kia luôn chứa đựng những điều bí ẩn. Mệnh cô dâu của thần đã được định sẵn, liệu nữ chính có đơn giản là gả đi hay bị cuốn vào những mối quan hệ, những âm mưu to lớn phía sau? Giờ lành đã đến, mặc cho mưa gió vẫn không thể làm chậm trễ việc tế bái. Già làng mặc đồ thổ cẩm chỉnh tề, mái tóc bạc phơ của bà được búi lên gọn gàng. Dân làng gọi bà là Thánh Cô, người có đức hạnh cao chuyên lo việc tế bái trong làng. Thánh Cô tay cầm tràng hạt bằng gỗ, tay cầm một chiếc khăn lụa, hai bên có hai người che ô cho bà tiến về phía thuyền ma. Phía sau còn có nhiều người bưng các đồ tế khác đi theo. Thuyền ma được đóng bằng gỗ Cẩm Lai quý hiếm ngàn năm, cho nên thân thuyền dù đã qua trăm năm vẫn không có dấu hiện mục rữa. Sở dĩ dùng Cẩm Lai đóng thuyền là sợ thuyền mục, “tổ cô” chưa ra được tới nơi đã phải bỏ mạng vô ích. Thân gỗ qua năm tháng, màu đỏ trên thân thuyền sớm đã sậm màu đỏ. Nhìn từ xa giống như là máu người chết lâu ngày, cho nên sau này dân làng không ai dám sử dụng loại gỗ này nữa. Khoang thuyền không có bất cứ thứ gì, chỉ có một chiếc ghế ở giữa thuyền, thành ghế đóng lên hai thanh gỗ để làm một cái lộng che. Chỗ đó để cho Tổ Cô ngồi, còn những đồ tế khác đều để cả lên mũi thuyền. Lúc này trên thuyền đang trói một cô gái mặc đồ trắng tinh, tóc đen xoã xuống. Dù có tấm lộng nhưng mưa vẫn tạt vào làm khuôn mặt cô gái thêm mấy phần trắng bệch. Cô gái kia đang ngồi gục đầu, dường như là bị đánh ngất. Thông thường Tổ Cô đều sẽ “được” trói bằng một sợi dây được làm phép để phòng lúc hoảng sợ mà chạy mất. Nhưng cùng lắm cũng chỉ được khuyến mãi thêm một chiếc khăn nhét vào miệng mà thôi, không tới nỗi bị đánh ngất thế này. Sau khi đồ tế theo đều đã được đặt hết lên mũi thuyền, Thánh Cô mới chầm chậm đi về phía đồ tế. Bà ấy vừa đi vừa lẩm bẩm đọc kinh văn gì đó sẽ không rõ. Sau khi giáp mặt đồ tế, Thánh Cô đem tràng hạt bằng gỗ kia cẩn thận đeo vào cổ tay đồ tế, sau đó đem khăn lụa phủ lên đầu. Tràng hạt kia tượng trưng cho của hồi môn, khăn lụa tượng trưng cho khăn hỷ mà cô dâu đội lúc xuất giá. “Xuất giá theo chồng, chết không hối tiếc!”
Tân Nương Là Nữ Quỷ
Độc Hành Nhân
Lúc tôi 5 tuổi, có một bà đồng đã từng nói với tôi rằng: "Cô bé này chỉ có một nửa linh hồn, một nữa còn lại đã bị thất lạc. Trước khi về được nhà chồng, nhất định phải cẩn thận. Nếu không...e là nửa linh hồn này cũng bị người ta lấy mất!" Ảnh hậu Ninh Phồn Di với tính tình vô cùng đắc tội người khác, cô ngoài người bạn trai là bác sĩ pháp y ra thì còn lại chính là khối tài sản kếch xù. Sau khi cãi nhau với người cha và mẹ kế ở Pháp, cô bèn chi ra một đống tiền mua lại một căn nhà hoài cổ tứ hợp viện ở thành phố Trùng Khánh. Trên chuyến bay lúc nửa đêm quay về Trung Quốc, cô nằm mơ nghe thấy một giọng nói kì quái, sau đó ở viện pháp y gặp một chiếc băng cát xét cũ phát bài hát kỳ quặc. Sau khi dọn về căn nhà tứ hợp viện đó, một loạt những chuyện ma quái xảy ra. Lúc đã không còn chịu đựng nổi nữa, cô quyết định đào sâu quá khứ, vén lên tấm màn rùng rợn, sự thật vì bộ giá y kia.
Kẻ Mất Trí - Bản Giao Hưởng Của Quỷ
Độc Hành Nhân
Trương Dĩ Quân là một tiểu thuyết gia trinh thám, linh dị nổi tiếng, anh được một người bạn giới thiệu tới thành phố H để tìm cảm hứng. Đêm đầu tiên anh đến, nơi đây đón anh bằng một cơn mưa tầm tã khiến anh lạc đường đến nhà nghỉ Chiêu Hồn. Tại nhà nghỉ này, anh đã gặp những chuyện kinh hãi nhất trên đời. Một quỷ trọ, những vị khách có thể nhìn thấy nơi này đều hoàn toàn không bình thường. Có những chuyện xảy ra khiến người thấy rợn người. Những vụ án được cho là ma quỷ làm, nạn nhân đều chết mất đầu. Những chiếc đầu người bay trong đêm tối thành hàng như một loại nghi thức nào đó. Những vụ án mô phỏng lại y hệt cách giết người trong tiểu thuyết của Trương Dĩ Quân, chỉ khác một điều, tại hiện trường đều xuất hiện một phím đàn piano. Chuyến xe bus số 44 xuất phát từ 6 giờ chiều từ cuối đường Vô Nhân đến ấp Đồng Tang. Truyền thuyết nói rằng nó là chuyến xe về địa ngục, và địa điểm cuối cùng nó đến là một toà lâu đài đá quỷ dị. Ấp Đồng Tang không hề xuất hiện trên bản đồ, liệu rằng có có thật sự nằm ở nhân gian hay không hay nó vốn nằm ở Âm Dương giới trong truyền thuyết? Kẻ cầm Âm Dương ấn trong truyền thuyết kia rốt cuộc muốn gì, hắn đang muốn tế bái, triệu hồi ai mà lại lập nên một cuộc sát sinh tàn nhẫn tới như thế? Trương Dĩ Quân và người bạn Ngô Hoài Sinh của mình đã cùng nhau đối mặt với tất cả. Ngô Hoài Sinh đã vất vả tìm anh qua ngàn năm, liệu đến cuối cùng họ có chọn cứu giúp nhân loại hay ngoảnh mặt làm ngơ, cùng nhau lẫn trốn để không lập lại kết cục bi thảm của năm xưa?
Kẻ Mất Trí - Giao Uớc Của Quỷ
Độc Hành Nhân
Mục đích của nhóm người vào núi Trường Dương trộm mộ là vì tìm viên ngọc Trường Sinh để đổi lấy thuốc giải cho Tô Huyền Sương. Nhưng khi vào mộ, bọn họ mới nhận ra bên trong mộ hoàn toàn không giống như những gì họ tưởng tượng. Những truyền thuyết không biết là có thực hay hư cấu, có người cố ý lan truyền để che đậy sự thật. Những người đồng hành tưởng chừng rất "người" nhưng rốt cuộc lại không phải người. Những kẻ tưởng là "quỷ" nhưng ngược lại. Có rất nhiều điều chúng ta còn chưa biết được, đôi khi con người còn đáng sợ hơn cả ma quỷ. Ngọc Trường Sinh vốn dĩ không hề tồn tại, có kẻ đã lợi dụng bọn họ để thực hiện một nghi thức đáng sợ khác. Linh Hồ đại hung ngàn năm lại một lần nữa nhập thế, sao Vân Hớn ngự trị trên bầu trời, Á nữ nhập Hung Tinh mệnh nghênh đón Linh Hồ nhập thế. Hàng ngàn lệ quỷ quấn lấy bọn họ trong mộ, truyền thuyết về chúa Quỷ bà Quỷ thành ngàn năm lại xuất hiện. Chúa Quỷ, kẻ sỡ hữu Quỷ thành, dùng Âm Dương ấn hòng đưa ma quỷ của Âm giới bước lên nhân gian. Mục đích của ông ta là gì? Chuyến đi của bọn họ chừng như đơn giản nhưng cuối cùng lại phát hiện ra một âm mưu to lớn phía sau. Những người bước vào Quỷ thành nguyên vẹn đều không phải là người bình thường. Liệu trong số bọn họ ai là người Cát Tinh mệnh, và ai sẽ là người Hung Tinh mệnh làm hại cho nhân gian?