Trạch Thiên Ký

Trạch Thiên Ký

Huyền huyễn

Thái Thủy nguyên niên, có thần thạch từ không gian bay tới, phân tán khắp nhân gian, trong đó có thần thạch rơi vào Đông Thổ đại lục, phía trên có khắc đồ đằng kỳ quái, có người bởi vì xem đồ đằng mà ngộ đạo, sau lập ra quốc giáo. Mấy ngàn năm sau, thiếu niên cô nhi Trần Trường Sinh mười bốn tuổi, vì chữa bệnh cải mệnh rời khỏi sư phụ của mình, mang theo một tờ hôn ước đi tới thần đô, từ đó mở ra một hành trình quật khởi của nghịch thiên cường giả. Review: Tướng Dạ là truyện đầu tiên mình đọc của Miêu Nị nhưng đến khi đọc Trạch Thiên Ký thì mình mới thực sự nghiền truyện của ông này. Truyện ra trong thời buổi làng tiên hiệp đang bội thu với nhiều tác phẩm đình đám tiết tấu nhanh, liên tiếp mấy bộ có chữ “Ký” như Ma Thiên Ký, Yêu Thần ký... Nhưng Trach Thiên Ký vẫn giành cho mình một chỗ đứng riêng với mạch văn chậm rãi, miêu tả nôi tâm nhân vật sâu sắc, cách kể chuyện độc đáo, mình gọi đó là “Thăng hoa ngôn ngữ”. Nhiều người bảo Miêu Nị câu chương quá nhưng vẫn không nhịn được mà sa vào. Như mấy truyện khác ngày ra 2 chương thì lão Miêu chỉ ra ngày đúng 1 chương, làm ae đói bi khốn đốn vô cùng. Mình rất thích nhân vật chính Trần Trường Sinh - một Chân nhân đích thực. Tốt bụng và có phần ngây thơ nhưng vận mệnh an bài không thể sống qua 20 tuổi. Để chữa bệnh, hắn bắt đầu bước vào con đường tu hành để mong một ngày có thể nghịch thiên cải mệnh. Mình đọc thấy có người bảo Trần Trường Sinh ngốc, mình lại chẳng hề thấy vậy. Mình nghĩ Trần Trường Sinh rất thông minh, suy nghĩ đơn giản như kiểu phản “bác quy chân ấy”. Những người vang danh thiên cổ được cả thế giới nể phục nhưng đứng trước những câu nói có phần ngây ngô của Trần Trường Sinh lại chẳng thể nào phản bác được. Tuyến nhân vật phụ phải nói vô cùng đặc sắc, từ những người lớn tuổi quen mưu tính sâu xa, lòng mang thiên hạ đến những người trẻ tuổi khinh cuồng, nhiệt huyết với tương lai. Đúng và sai nhiều khi chỉ là một khái niệm tương đối, nếu ta đổi vị trí sẽ có những cảm nhận khác nhau. Thế giới phức tạp vì mọi người nghĩ quá nhiều, nếu không nghĩ nhiều thì thế giới sẽ trở nên đơn giản gian hơn. Nhưng ai có thể khiến mình không nghĩ nhiều đâu? Cũng như Đai Đại Triều Thiên và Tướng Dạ, đọc Trach Thiên Ký phải kiên nhẫn, vừa đọc vừa nghiền ngẫm mới thấy được cái hay của truyện. Truyện này đã chuyển thể thành phim. Phim hoạt hình hình ảnh không sắc nét nhưng vẫn có thần thái, còn phim người đóng thì tốt nhất ae đừng xem làm gì, kỹ xảo ba xu, xuyên tạc hết nội dung truyện, ngán . Người Review: madokangokngkeck

0

1234 chương

Truyện cùng tác giả

Khánh Dư Niên
Khánh Dư Niên
Miêu Nị

Bệnh nhân trẻ tuổi cô độc qua đời trên giường bệnh, chuyển sinh tới một thế giới hoàn toàn khác biệt, trở thành đứa con tư sinh của phủ Bá tước quyền quý trong Khánh Quốc. Tu hành một công pháp vô danh, đặt chân lên chốn quan trường trong kinh đô, kế thừa thương hội khổng lồ... bao quanh Phạm Nhàn là một lớp áo giấy mạ vàng lóng lánh, phía dưới tấm áo giấy này lại bôi một lớp mù tạt cay mắt tới tột độ, khiến người ta không khỏi rơi lệ; dưới lớp mù tạt lại là lớp bơ phết đường ngọt ngào vô cùng, dưới bơ lại là lớp chất độc đắng chát, dưới chất độc lại là một vầng hào quang... Con người vốn phức tạp, với bách tính Khánh Quốc chỉ thấy lớp áo vàng lóng lánh, kẻ địch của Phạm Nhàn chỉ thấy lớp mù tạt cay mắt, người yêu của Phạm Nhàn được thấy lớp bơ phết đường ngọt ngào lưu luyến, còn kẻ thù không đội trời chung của y sẽ thấy chất độc ăn mòn tới tận xương tủy. ๑ ๑ ๑ ۩ ۩ ۞ ۩ ۩ ๑ ๑ ๑ Tác phẩm đứng trong top 10 tiểu thuyết lịch sử quân sự nổi tiếng nhất được bầu chọn bởi web chanhqua, top 100 tác phẩm tiêu biểu cho văn học mạng được đưa vào lưu trữ vĩnh viễn tị thư viện Thượng Hải, 1 trong 100 bộ tiểu thuyết mạng được đưa vào thư viện Anh. Khánh Dư Niên cũng đã được chuyển thể thành phim vào năm 2019, một trong những tác phẩm chuyển thể xuất sắc nhất trong 10 năm qua.

100000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Trạch Thiên Ký
Trạch Thiên Ký
Miêu Nị

Thái Thủy nguyên niên, có thần thạch từ không gian bay tới, phân tán khắp nhân gian, trong đó có thần thạch rơi vào Đông Thổ đại lục, phía trên có khắc đồ đằng kỳ quái, có người bởi vì xem đồ đằng mà ngộ đạo, sau lập ra quốc giáo. Mấy ngàn năm sau, thiếu niên cô nhi Trần Trường Sinh mười bốn tuổi, vì chữa bệnh cải mệnh rời khỏi sư phụ của mình, mang theo một tờ hôn ước đi tới thần đô, từ đó mở ra một hành trình quật khởi của nghịch thiên cường giả. Review: Tướng Dạ là truyện đầu tiên mình đọc của Miêu Nị nhưng đến khi đọc Trạch Thiên Ký thì mình mới thực sự nghiền truyện của ông này. Truyện ra trong thời buổi làng tiên hiệp đang bội thu với nhiều tác phẩm đình đám tiết tấu nhanh, liên tiếp mấy bộ có chữ “Ký” như Ma Thiên Ký, Yêu Thần ký... Nhưng Trach Thiên Ký vẫn giành cho mình một chỗ đứng riêng với mạch văn chậm rãi, miêu tả nôi tâm nhân vật sâu sắc, cách kể chuyện độc đáo, mình gọi đó là “Thăng hoa ngôn ngữ”. Nhiều người bảo Miêu Nị câu chương quá nhưng vẫn không nhịn được mà sa vào. Như mấy truyện khác ngày ra 2 chương thì lão Miêu chỉ ra ngày đúng 1 chương, làm ae đói bi khốn đốn vô cùng. Mình rất thích nhân vật chính Trần Trường Sinh - một Chân nhân đích thực. Tốt bụng và có phần ngây thơ nhưng vận mệnh an bài không thể sống qua 20 tuổi. Để chữa bệnh, hắn bắt đầu bước vào con đường tu hành để mong một ngày có thể nghịch thiên cải mệnh. Mình đọc thấy có người bảo Trần Trường Sinh ngốc, mình lại chẳng hề thấy vậy. Mình nghĩ Trần Trường Sinh rất thông minh, suy nghĩ đơn giản như kiểu phản “bác quy chân ấy”. Những người vang danh thiên cổ được cả thế giới nể phục nhưng đứng trước những câu nói có phần ngây ngô của Trần Trường Sinh lại chẳng thể nào phản bác được. Tuyến nhân vật phụ phải nói vô cùng đặc sắc, từ những người lớn tuổi quen mưu tính sâu xa, lòng mang thiên hạ đến những người trẻ tuổi khinh cuồng, nhiệt huyết với tương lai. Đúng và sai nhiều khi chỉ là một khái niệm tương đối, nếu ta đổi vị trí sẽ có những cảm nhận khác nhau. Thế giới phức tạp vì mọi người nghĩ quá nhiều, nếu không nghĩ nhiều thì thế giới sẽ trở nên đơn giản gian hơn. Nhưng ai có thể khiến mình không nghĩ nhiều đâu? Cũng như Đai Đại Triều Thiên và Tướng Dạ, đọc Trach Thiên Ký phải kiên nhẫn, vừa đọc vừa nghiền ngẫm mới thấy được cái hay của truyện. Truyện này đã chuyển thể thành phim. Phim hoạt hình hình ảnh không sắc nét nhưng vẫn có thần thái, còn phim người đóng thì tốt nhất ae đừng xem làm gì, kỹ xảo ba xu, xuyên tạc hết nội dung truyện, ngán . Người Review: madokangokngkeck

0 Miễn phí Giỏ hàng

Truyện liên quan

Nhân Vật Phản Diện Tộc Trưởng: Con Ta Bị Từ Hôn, Vậy Ta Cưới Ngươi!
Nhân Vật Phản Diện Tộc Trưởng: Con Ta Bị Từ Hôn, Vậy Ta Cưới Ngươi!

Cổ Càn xuyên vào một thế giới trong tiểu thuyết huyền huyễn mà mình đang đọc. Tin vui: Hắn trở thành tộc trưởng của một gia tộc trường sinh. Tin xấu: Cả gia tộc đều là nhân vật phản diện — hễ đụng tới “con cưng của trời” nào là liền bị diệt sạch sau khi nhân vật chính trỗi dậy. Dù là con giun cũng không sống nổi! Vũ trụ tu hành đã đạt đến đỉnh cao, thời mạt pháp sắp giáng xuống, vô số nhân vật chính xuất hiện như nấm mọc sau mưa: — Thiên tài hạ giới mang theo tiểu điện thần bí và ông lão tùy thân? — Thiếu niên kiếm tu từ phàm nhân bước vào con đường siêu phàm, mang trong mình Kiếm Đạo truyền thừa vô thượng? — Người xuyên không từ Uy Quốc, nhiều con nhiều phúc, hậu duệ trải khắp bốn phương? — Hay là kẻ Niết Bàn trùng sinh, nắm trong tay hệ thống nhân vật phản diện bá đạo?... Trước những nhân vật chính đủ loại ấy, Cổ Càn chỉ có thể nói: > “Khoan đã... giết không nổi thật đấy!” Khi “ngón tay vàng” bắt đầu kích hoạt, Cổ Càn phải đối diện với vô số nhân vật chính mạnh mẽ khác nhau — vậy hắn nên làm gì? Tất nhiên là nam chính thì giết để đoạt bảo, còn nữ chính thì thu làm đạo lữ! Nhưng khi đối mặt với những nhân vật chính ở tầng cao không thể với tới, Cổ Càn chỉ cảm thấy lực bất tòng tâm... Cho đến khi hắn nhận ra — chính mình mới là cơn ác mộng tận cùng của toàn vũ trụ, là tồn tại phá vỡ cả vĩnh hằng! > “Vì ta họ Cổ, nên vũ trụ này — đều mang họ Cổ theo!” (Giới thiệu có hạn, mời xem chính văn để cảm nhận sức mạnh thật sự!)  Tác phẩm mới: "Ngũ tạng làm kiếm, lục phủ làm cung — tu thành kiếm tiên chi đạo!" (sắp đạt vài triệu chữ)

100000 Giỏ hàng

Trấn Thủ Tàng Kinh Các Trăm Năm, Đầu Tư Vị Diện Chi Tử!
Trấn Thủ Tàng Kinh Các Trăm Năm, Đầu Tư Vị Diện Chi Tử!

Xuyên đến một thế giới huyền huyễn, Tô Hàn không có hệ thống, không có bối cảnh, không thân phận — cẩn thận từng li từng tí, cuối cùng cũng chỉ trở thành một trưởng lão Tàng Kinh Các bình thường. Cho đến khi hắn thức tỉnh Kim Thủ Chỉ, một năng lực thần bí cho phép hắn nhìn thấy khí vận, vận mệnh, mệnh cách, cùng những rắc rối và khó khăn tương lai của bất kỳ ai. Sau đó, hắn có thể đầu tư và trợ giúp người đó — để rồi nhận về phản hồi gấp trăm ngàn lần! Cấp bậc khí vận của người được đầu tư càng cao, phần thưởng phản hồi càng trân quý! Lúc này, hắn mới phát hiện, cái tên tiểu tử bề ngoài xấu xí, chất phác thật thà thường đến Tàng Kinh Các đổi lấy công pháp hạ phẩm kia — lại có mệnh cách màu vàng, tương lai có thể xưng bá một phương, trở thành chi tôn cường giả! Nhưng hiện tại hắn đang gặp phiền toái, chỉ cần một viên tam phẩm đan dược thôi sao? → Đầu tư một viên Tụ Khí Đan! Kết quả phản hồi thành công — thu được trăm viên thất phẩm thần đan cùng thiên giai công pháp, võ kỹ vô thượng! Một thiếu nữ mặc hoàng y, gương mặt thanh tú như trứng ngỗng, hồn nhiên vô tà — tương lai sẽ là một đời Nữ Đế? ... Vô số năm sau, khi Thái Cổ Kiếm Đạo Đại Tôn vung kiếm bổ ra vạn cổ tuế nguyệt, hắn bỗng hồi tưởng lại quá khứ: “Năm tháng gian nan nhất đời ta, nếu không có hắn trong bóng đêm đưa tay kéo một cái — thì thế gian này đã chẳng có Thái Cổ Kiếm Tôn!”

100000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Thiên Lao Ba Năm, Thế Tử Ra Tù
Thiên Lao Ba Năm, Thế Tử Ra Tù

Tạ Nguy Lâu xuyên qua đến Đại Hạ hoàng triều, trở thành thế tử ăn chơi trác táng của Trấn Tây Hầu phủ. Vì lỡ nhìn trộm trưởng công chúa tắm mà bị bắt giam, còn bị từ hôn. Ba năm sau, Tạ Nguy Lâu rời khỏi thiên lao, Thiên Khải thành chấn động — kẻ ăn chơi phế vật kia đã ra tù rồi! Chỉ mới bị giam ba năm, vậy mà nhà cũng bị người ta chiếm mất? Chuyện này, sao có thể bỏ qua! Nhân sinh như vở kịch, tất cả đều xem diễn kỹ. Ban ngày, hắn là thiếu gia háo sắc nổi danh trong mắt thế nhân. Đến đêm, dưới lớp mặt nạ, sát cơ hiện hiện, ba thước Thanh Phong vấy máu tươi, ai dám bất phục — một kiếm chém đầu! Âm mưu quỷ kế, ngươi lừa ta gạt? Trước mặt hắn, đều chỉ là trò trẻ con. Giả heo ăn thịt hổ, tính toán khắp nơi. Ai dám làm càn — để ngươi chết lúc nào cũng chẳng hay. Thiên Khải thành sóng ngầm cuộn trào, nguy cơ bốn phía. Rốt cuộc ai mới là kẻ thật sự ngồi trên bàn cờ

100000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Cẩu Tại Võ Đạo Thế Giới Thành Thánh
Cẩu Tại Võ Đạo Thế Giới Thành Thánh

Mệnh cách trong tay, cẩu đạo cầu sinh! Trần Khánh xuyên không đến một thế giới võ đạo vi tôn, nhân mạng rẻ rúng như cỏ rác, thiên hạ loạn thế khói lửa. Hắn khởi đầu chỉ là một ngư dân nghèo, lại còn câm tật, cha bị bắt đi lao dịch không tin tức, mẹ góa con côi thì ngày ngày bị quan phủ và bang phái “Long Vương Hương Hoả” tầng tầng bóc lột, sống lay lắt bên bờ cái chết. Thế nhưng, trời không tuyệt đường người - trong đầu hắn hiện lên một đạo 【Mệnh cách: Ông trời đền bù cho kẻ cần cù, tất sẽ thành công】! Điều đó có nghĩa là: bất luận học nghệ gì, đối với hắn không hề có tư chất ngưỡng cửa, không hề có bình cảnh ngăn cách. Chỉ cần chịu khó nỗ lực, tất sẽ gặt hái hồi báo!

100000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Đại Sư Huynh, Chúng Ta Lần Sau Đoạt Tông Môn Nào?
Đại Sư Huynh, Chúng Ta Lần Sau Đoạt Tông Môn Nào?

“Vô địch, khôi hài, càng xem càng thoải mái.” Một tiểu nam hài chừng hai, ba tuổi, người yếu ớt hỏi: “Đại sư huynh, lần sau chúng ta có định cướp tông môn kia không?” Trương Bất Phàm búng nhẹ vào đầu tiểu nam hài rồi giận dữ nói: “Ngươi không hiểu thì đừng nói lung tung. Không phải là cướp, mà là đi lấy lại những đồ vật thuộc về chúng ta, hiểu chưa?” Nói xong, Trương Bất Phàm rút ra một cuốn sổ dày, lật xem rồi thầm thì: “Cái này, cái này... còn có cái này nữa. Chỗ đó khá gần chúng ta. Trước kia đi... à không, phải nói là đi lấy về đồ của tông môn chúng ta.”

100000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Không Khoa Học Ngự Thú
Không Khoa Học Ngự Thú

Đây là một câu chuyện lấy việc thuần phục thú làm trọng tâm. Thời Vũ mang theo kỹ năng đồ giám mà xuyên không đến nơi này, đồng thời nuôi dưỡng một đống kỳ hoa sủng thú sau này. Kết quả là tất cả các chuẩn mực của Ngự Thú Sư đều bị phá vỡ... Những từ khóa then chốt: Ngự thú, sủng thú, sủng vật, triệu hoán.

100000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Nhân Vật Phản Diện: Không Theo Kịch Bản Ra Bài, Bắt Đầu Từ Hôn Nữ Chính
Nhân Vật Phản Diện: Không Theo Kịch Bản Ra Bài, Bắt Đầu Từ Hôn Nữ Chính

Tô Thần xuyên vào thế giới tiểu thuyết, phát hiện bản thân lại trở thành nhân vật phản diện phối hợp diễn! Hoặc nói đúng hơn — một nữ phụ pháo hôi chuyên đi liếm cẩu! Sinh ra trong dòng họ danh giá, thân phận cao quý, địa vị tôn sùng — há có thể cam chịu làm nền cho người khác? Tô Thần dứt khoát lật bàn thoát vai, khóa chặt “Hệ thống Nhân vật Phản diện”, bắt đầu từ việc từ hôn nữ chính, đánh mặt con cưng của số mệnh, cướp đoạt cơ duyên khắp nơi! Từ đó, Tô Thần bước trên con đường phản diện, càng đi càng xa — từng bước xưng bá thiên hạ!

100000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Tiên Võ Đế Tôn
Tiên Võ Đế Tôn

Chín ngàn năm trước, Tiên Võ Đế Tôn dẫn theo trăm vạn Thần Tướng tiến vào Thái Cổ Hồng Hoang, nhưng không một ai sống sót trở về — chỉ còn sót lại một tia Chân Hỏa nơi nhân gian. Chín ngàn năm sau, Diệp Thiên, một kẻ bị tông môn trục xuất, phế nhân không nơi nương tựa, lại tình cờ có được luồng Chân Hỏa ấy, từ đó bước lên con đường Tiên Võ. Đây là một thế giới nơi Thần – Ma – Tiên – Phật cùng tồn tại. Đây là một kỷ nguyên hỗn loạn, nơi chư thiên vạn vực tranh giành. Hành trình nghịch thiên của Diệp Thiên — từ đây bắt đầu.

200000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Phản Phái: Nhân Vật Chính, Ngươi Thiếu Người Huynh Đệ Kết Nghĩa!
Phản Phái: Nhân Vật Chính, Ngươi Thiếu Người Huynh Đệ Kết Nghĩa!

Xuyên không rồi, liên kết với một cái... Hệ thống "Huynh đệ của ta hơi nhiều, nhưng ta thật không phải người xã hội". Ừm, không sai, ta là phản diện, lại còn là một phản diện đa nhân cách. Phản diện của cái thế giới này có lẽ đã chết hết rồi, phản diện nào cũng là ta! Hệ thống bảo ta đi kết nghĩa huynh đệ, kết bái huynh đệ càng nhiều, mới có thể càng đi xa trên con đường chống lại nhân vật chính. Được thôi, chống lại thì chống lại... Thật giả thiên kim, tổng tài bá đạo? Chơi đùa à, dễ như bỡn! Ý tưởng đột nhiên xuất hiện... Hay là ta tìm nhân vật chính kết nghĩa luôn đi? Tiên Đế trọng sinh ư? Ta cảm thấy ngươi thiếu một người huynh đệ kết nghĩa. Chiến thần trở về ư? Ta cảm thấy ngươi thiếu một người huynh đệ kết nghĩa. ... Bắt đầu bị đào Chí Tôn Cốt ư? Ta cảm thấy ngươi thiếu một người huynh đệ kết nghĩa! Ba mươi năm Hà Đông, ba mươi năm Hà Tây... Không, ta cảm thấy thiếu một người huynh đệ kết nghĩa. Một đường kết nghĩa, một đường nghỉ ngơi... Ừm, Hệ thống, ta làm bug kẹt mất rồi thì phải? Hệ thống: "..." Khá khen cho ngươi trâu bò! Phản Phái: Nhân Vật Chính, Ngươi Thiếu Người Huynh Đệ Kết Nghĩa!

100000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Ta Là Đại Đế, Hệ Thống Còn Bắt Ta Đi Liếm Nữ Chính?
Ta Là Đại Đế, Hệ Thống Còn Bắt Ta Đi Liếm Nữ Chính?

【Nam chính vô địch từ đầu + đơn nữ chính + hệ thống “khóc chít chít” + trảm thảo trừ căn + nam chính tâm ngoan thủ lạt + nữ chính kiểu Yandere】 Quân Cửu Tiêu xuyên đến một thế giới huyền huyễn, không có kim thủ chỉ, không có hệ thống, chỉ có thiên phú nghịch thiên. Hắn được thánh chủ của Thánh Địa thu làm đệ tử, yêu thương như con ruột. Sợ rằng bản thân sẽ trở thành pháo hôi để nhân vật chính khác quật khởi, Quân Cửu Tiêu cực kỳ cẩn trọng, sống kín tiếng, làm việc khiêm nhường, tu luyện âm thầm. Trải qua trăm năm, hắn lặng lẽ bước lên ngôi Đại Đế, trở thành cường giả đệ nhất thiên hạ — dù sư phụ hắn mới chỉ dừng ở cảnh giới Tiên Vương. Tưởng rằng cuối cùng có thể thảnh thơi, sống cuộc đời yên bình, ai ngờ một hệ thống “tự dưng xuất hiện”, bắt hắn đi “liếm nữ chính”. Quân Cửu Tiêu thẳng thừng từ chối: > “Ta đường đường là Đại Đế, còn phải đi liếm nữ chính? Ta đâu có bệnh!” Nhưng hệ thống mỗi ngày lại khóc lóc năn nỉ, làm phiền không dứt, khiến hắn chẳng được yên ổn. Cuối cùng, để cho đầu óc đỡ căng, hắn đành miễn cưỡng làm vài nhiệm vụ cho vui. Nào ngờ làm mấy tháng, hệ thống lại báo bug — hắn liếm nhầm người! Người hắn tiếp cận hóa ra là nữ chính của một truyện khác, còn nữ chính mà hệ thống định nhắm tới lại là cô nàng trong “ngựa giống văn”! Quân Cửu Tiêu nghe xong chỉ cười lạnh: > “Đã liếm thì liếm cho trọn, ta đây không làm nửa vời!” Thế là, Đại Đế vô địch thiên hạ, vốn chỉ muốn an nhàn, lại thuận tay dắt luôn đại nữ chính trong văn nữ chính về làm vợ. Còn cái nữ chính của truyện ngựa giống kia? — “Thích thì ngươi đi mà liếm, ta không rảnh!”

100000 Giỏ hàng Giỏ hàng