Thế Giới Hoàn Mỹ

Thế Giới Hoàn Mỹ

Huyền huyễn

Đêm đã về khuya, bóng tối phủ kín khắp nơi, bao trùm lên cảnh vật. Thế nhưng trong núi lại chẳng hề yên tĩnh, tiếng mãnh thú rít gào rung động cả non sông, cây cối rung lên, lá bay tán loạn. Chốn rừng núi mênh mang là nơi hoạt động của vô số mãnh thú hồng hoang cùng những chủng tộc sót lại từ thời Thái Cổ. Tiếng kêu đáng sợ của muôn loài rống lên trong bóng tối, khiến mặt đất như muốn nứt toác ra. Từ trong dãy núi trông xa thấy có thấp thoáng một quầng sáng nhu hòa, tựa như một ngọn nến lập lòe dưới màn đêm đen vô tận, lẩn khuất giữa muôn trùng núi, ánh sáng dường như có thể vụt tắt bất cứ lúc nào. Đến gần hơn, có thể thấy rõ ở đó có một nửa thân cây khô khổng lồ, đường kính thân cây ước chừng hơn chục mét, toàn thân cháy đen, ngoại trừ một nửa thân cây này, chỉ còn lại một cành cây yếu ớt nhưng lại tỏa ra sức sống. Lá cây lung linh như được khắc từ lục ngọc, tán phát từng đốm sáng nhu hòa bao trùm lấy cả một thôn làng. Nói một cách chính xác thì đây là một thân cây sét đánh, rất nhiều năm về trước nó từng gặp phải một trận sét thông thiên, vòm cây um tùm cùng sức sống tràn trề của gốc liễu già đã bị sấm sét phá hủy. Nay chỉ còn lại một đoạn gốc cao chừng tám chín mét trồi lên mặt đất, đường kính rộng kinh người, cành liễu duy nhất sót lại kia trông như sợi xích thần bằng mây lục bích, hào quang ngập tràn bao trùm che chở cho cả thôn làng, khiến mảnh đất này trở nên mông lung như một vùng tiên thổ, trong chốn đại hoang cảm giác vô cùng thần bí. Nhà nhà trong thôn đều xây bằng đá. Đêm khuya thanh vắng, vẻ an lành yên ả của chốn này dường như tách biệt hẳn với bóng tối cùng tiếng mãnh thú gào thét bên ngoài. “Hú uuuuu....” Một trận cuồng phong thổi qua, có đám mây đen khổng lồ vắt ngang trời, che kín cả màn đêm, chắn nốt chút xíu ánh sao yếu ớt khiến dãy núi càng thêm tăm tối. Một tiếng chim kêu hung tợn từ trên cao vọng xuống, tiếng kêu sắc lẻm có sức xuyên thấu mạnh, không ngờ lại bắt nguồn từ đám mây đen kia. Nhìn kỹ, thì ra đó là một con chim khổng lồ to đến không tưởng, che lấp trăng sao, dài không biết bao nhiêu dặm. Đi qua Thạch Thôn, nó cúi đầu nhìn xuống, hai con mắt tựa như hai vầng trăng máu, hung khí ngút trời. Nó nhìn chằm chằm gốc liễu già trong chốc lát, cuối cùng bay về phía sâu nhất trong dãy núi. Yên ắng một lúc lâu mãi cho đến tận nửa đêm, mặt đất bắt đầu rung chuyển. Một bóng dáng mơ hồ từ phương xa bước tới, cao ngang đỉnh núi! Một hơi thở kì lạ lan tỏa, núi rừng lặng ngắt một cách chết chóc, hung cầm mãnh thú cúi rạp mình không dám phát ra một chút xíu âm thanh. Lại gần, đây là một sinh vật có hình người, dáng đứng thẳng, nó cao lớn vô cùng, sánh ngang đỉnh núi, toàn thân nó không có lông tóc gì mà dày đặc một lớp vảy vàng kim lấp lánh. Mặt nó phẳng lì, chỉ có một con mắt thẳng, mỗi lần chớp mở như có ánh sét vàng kim rạch qua, sắc bén ghê người. Toàn thân nó huyết khí mênh mông, tựa như một vị thần ma! Nó đi ngang qua chốn này, liếc nhìn gốc liễu, thoáng dừng chân rồi dường như đang vội vã lên đường, cuối cùng nhanh chóng bỏ đi. Vô vàn ngọn núi như đang rên rỉ dưới từng bước chân của nó, cả chốn núi rừng cũng bị uy thế ấy làm cho run rẩy. Bình minh lên, một con rết dài mười mét, thân to như thùng nước, tỏa ánh sáng bạc lấp lánh bò ngoằn ngoèo trong núi. Con rết như được đúc từ bạc trắng, mỗi một đốt đều sáng bóng dữ dằn, đập vào đá núi rầm rầm, tia lửa bắn tung tóe. Nhưng cuối cùng nó lại tránh qua Thạch Thôn mà không hề xâm nhập, nơi nó đi qua sương đen mịt mù, muông thú đều lẩn tránh. Một cành liễu mảnh mai tỏa ánh sáng bích hà óng ánh khẽ đung đưa trong gió....

0

2015 chương

Truyện cùng tác giả

Dạ Vô Cương
Dạ Vô Cương
Thần Đông

Ngày xa xưa đó, vầng thái dương chìm xuống và vĩnh viễn không bao giờ mọc lên nữa... Ngày nay, đất trời chỉ còn bóng đêm vô tận... Ánh mặt trời chỉ là khái niệm mơ hồ trong truyền thuyết -------- Thiếu niên mang tâm tư rộng mở, đầy ắp ước mơ. Ôm trong mình nhiệt huyết không thể khuất phục của tuổi trẻ, huy kích chỉ thẳng trời cao.

100000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Thâm Không Bỉ Ngạn
Thâm Không Bỉ Ngạn
Thần Đông

Ở trong vũ trụ mênh mông, sự khai sinh và diệt vong của một mảnh tinh hệ, cũng chỉ giống là một đốm sáng lóe lên trong nháy mắt. Ngước nhìn lên tinh không, cuối cùng đều có một loại kết cục thương cảm như thể đã được định sẵn từ trước, trăm ngàn năm sau cậu với tôi sẽ ở nơi nào? Quốc gia, nền văn minh phát triển, địa cầu, chẳng qua chỉ là một hạt bụi bặm trong thâm không. Tinh không mới chớp mắt một cái, nhân gian đã trải mấy ngàn năm. Côn trùng suốt kiếp chẳng qua thu, tôi cậu đều giống, cùng tranh độ. Rốt cuộc tận cùng trong thâm không có cái gì?

100000 Giỏ hàng

Già Thiên
Già Thiên
Thần Đông

Diệp Phàm là nhân vật chính trong truyện Già Thiên của tác giả Thần Đông, hắn từ 1 kẻ lưu lạc khỏi quê hương, nhưng có vô địch niềm tin, một đường sờ soạng lần mò, cả thế gian là địch, tự mình đi lên, huyết chiến cho tới khi trở thành Thiên Đế, là người mạnh nhất vũ trụ từ vạn cổ đến nay, làm được những điều phi thường trước nay chưa từng có. Truyện không sáng tạo ra một thế giới khác, nhưng lại khéo léo gợi mở ra những chi tiết thần bí, không chớp nhoáng đưa ngay người đọc vào một không gian xa lạ, mà như số mệnh đã sắp đặt cho nhân vật vậy. Sâu thẳm bên trong vũ trụ, chỉ có bóng tối lạnh lẽo. Bên trong vũ trụ cô quạnh này, tàu thăm dò vũ trụ thu được một bức hình ảnh chấn động lòng người. Chín bộ xác rồng khổng lồ kéo một quan tài bằng đồng thau, tuyên cổ trường tồn. Cửu Long kéo quan tài, đến tột cùng là trở về thượng cổ, vẫn còn là đi tới bến bờ tinh không? Một thế giới tiên hiệp to lớn, kỳ lạ rực rỡ, thần bí vô tận. Nhiệt huyết sôi trào như núi lửa, tình cảm mãnh liệt như biển lớn dâng trào, dục vọng như vực sâu thăm thẳm... Không phải ngẫu nhiên mà tác giả cho Diệp Phàm không gia nhập một gia tộc hay thánh địa nào, không học bất kì môt quyển kinh trọn vẹn nào, cũng không phải là thể chất mạnh nhất, luôn bị thiên địa áp chế, nhưng đánh bại mọi thể chất, quyét ngang tinh không cổ lộ, vượt lên thiên địa độ kiếp thành Thiên Đế.

0 Miễn phí Giỏ hàng

Thế Giới Hoàn Mỹ
Thế Giới Hoàn Mỹ
Thần Đông

Đêm đã về khuya, bóng tối phủ kín khắp nơi, bao trùm lên cảnh vật. Thế nhưng trong núi lại chẳng hề yên tĩnh, tiếng mãnh thú rít gào rung động cả non sông, cây cối rung lên, lá bay tán loạn. Chốn rừng núi mênh mang là nơi hoạt động của vô số mãnh thú hồng hoang cùng những chủng tộc sót lại từ thời Thái Cổ. Tiếng kêu đáng sợ của muôn loài rống lên trong bóng tối, khiến mặt đất như muốn nứt toác ra. Từ trong dãy núi trông xa thấy có thấp thoáng một quầng sáng nhu hòa, tựa như một ngọn nến lập lòe dưới màn đêm đen vô tận, lẩn khuất giữa muôn trùng núi, ánh sáng dường như có thể vụt tắt bất cứ lúc nào. Đến gần hơn, có thể thấy rõ ở đó có một nửa thân cây khô khổng lồ, đường kính thân cây ước chừng hơn chục mét, toàn thân cháy đen, ngoại trừ một nửa thân cây này, chỉ còn lại một cành cây yếu ớt nhưng lại tỏa ra sức sống. Lá cây lung linh như được khắc từ lục ngọc, tán phát từng đốm sáng nhu hòa bao trùm lấy cả một thôn làng. Nói một cách chính xác thì đây là một thân cây sét đánh, rất nhiều năm về trước nó từng gặp phải một trận sét thông thiên, vòm cây um tùm cùng sức sống tràn trề của gốc liễu già đã bị sấm sét phá hủy. Nay chỉ còn lại một đoạn gốc cao chừng tám chín mét trồi lên mặt đất, đường kính rộng kinh người, cành liễu duy nhất sót lại kia trông như sợi xích thần bằng mây lục bích, hào quang ngập tràn bao trùm che chở cho cả thôn làng, khiến mảnh đất này trở nên mông lung như một vùng tiên thổ, trong chốn đại hoang cảm giác vô cùng thần bí. Nhà nhà trong thôn đều xây bằng đá. Đêm khuya thanh vắng, vẻ an lành yên ả của chốn này dường như tách biệt hẳn với bóng tối cùng tiếng mãnh thú gào thét bên ngoài. “Hú uuuuu....” Một trận cuồng phong thổi qua, có đám mây đen khổng lồ vắt ngang trời, che kín cả màn đêm, chắn nốt chút xíu ánh sao yếu ớt khiến dãy núi càng thêm tăm tối. Một tiếng chim kêu hung tợn từ trên cao vọng xuống, tiếng kêu sắc lẻm có sức xuyên thấu mạnh, không ngờ lại bắt nguồn từ đám mây đen kia. Nhìn kỹ, thì ra đó là một con chim khổng lồ to đến không tưởng, che lấp trăng sao, dài không biết bao nhiêu dặm. Đi qua Thạch Thôn, nó cúi đầu nhìn xuống, hai con mắt tựa như hai vầng trăng máu, hung khí ngút trời. Nó nhìn chằm chằm gốc liễu già trong chốc lát, cuối cùng bay về phía sâu nhất trong dãy núi. Yên ắng một lúc lâu mãi cho đến tận nửa đêm, mặt đất bắt đầu rung chuyển. Một bóng dáng mơ hồ từ phương xa bước tới, cao ngang đỉnh núi! Một hơi thở kì lạ lan tỏa, núi rừng lặng ngắt một cách chết chóc, hung cầm mãnh thú cúi rạp mình không dám phát ra một chút xíu âm thanh. Lại gần, đây là một sinh vật có hình người, dáng đứng thẳng, nó cao lớn vô cùng, sánh ngang đỉnh núi, toàn thân nó không có lông tóc gì mà dày đặc một lớp vảy vàng kim lấp lánh. Mặt nó phẳng lì, chỉ có một con mắt thẳng, mỗi lần chớp mở như có ánh sét vàng kim rạch qua, sắc bén ghê người. Toàn thân nó huyết khí mênh mông, tựa như một vị thần ma! Nó đi ngang qua chốn này, liếc nhìn gốc liễu, thoáng dừng chân rồi dường như đang vội vã lên đường, cuối cùng nhanh chóng bỏ đi. Vô vàn ngọn núi như đang rên rỉ dưới từng bước chân của nó, cả chốn núi rừng cũng bị uy thế ấy làm cho run rẩy. Bình minh lên, một con rết dài mười mét, thân to như thùng nước, tỏa ánh sáng bạc lấp lánh bò ngoằn ngoèo trong núi. Con rết như được đúc từ bạc trắng, mỗi một đốt đều sáng bóng dữ dằn, đập vào đá núi rầm rầm, tia lửa bắn tung tóe. Nhưng cuối cùng nó lại tránh qua Thạch Thôn mà không hề xâm nhập, nơi nó đi qua sương đen mịt mù, muông thú đều lẩn tránh. Một cành liễu mảnh mai tỏa ánh sáng bích hà óng ánh khẽ đung đưa trong gió....

0 Miễn phí Giỏ hàng

Thánh Khư
Thánh Khư
Thần Đông

"Nổi dậy từ hoang tàn, khôi phục từ cát bụi.” Thánh Khư là phần nối tiếp trong bộ ba tác phẩm sau Già Thiên và Thế Giới Hoàn Mỹ. Câu chuyện bắt đầu từ nhân vật chính Sở Phong ở thế kỷ 21 của Trái Đất, khi thế giới hiện tại hắn đang sống bỗng phát sinh rất nhiều điều kỳ lạ. Hoa Bỉ Ngạn xanh nở trong sa mạc. Những con thú có linh trí. Cây cối và dây leo to lớn mọc lên giữa không trung. Những cây dại ven đường khai hoa, kết ra những quả màu sắc kỳ lạ. Mặt đất như nở rộng thêm, các tuyến đường phát sinh biến đổi. Mọi thứ trong xã hội văn minh như đang trở về hình dạng ban đầu từ thuở sơ khai của nó. Những biến đổi hiện tại khác xa những gì từng tồn tại mà con người đã biết. Dòng sông lịch sử tưởng chừng đã được tái họa nguyên vẹn hóa ra chẳng phải là một bức tranh bao quát. Một bí ẩn xuyên suốt từ Già Thiên sang Thế giới hoàn mỹ, đến tận Thánh khư. Chín con rồng kéo một chiếc quan quách đồng thau ba lớp, xuyên suốt từ xa xưa, nó do ai tạo ra hay có từ bao giờ vẫn không một ai biết. Nó lang thang, tìm kiếm gì đó. Thuyết luân hồi liệu có tồn tại hay không? Những gì tồn tại trong trí nhớ nhân loại liệu có phải sự thật? Tam thế đồng quan mang theo nghi vấn từ bao nhiêu kỷ nguyên trước đi tới hiện tại, bao nhiêu kiếp người đuổi theo truy cầu một sự thật từ viễn cổ xa xưa, liệu đâu là nguyên điểm? Đâu là chung cực? Thế gian này rộng lớn đến nhường nào? Lại có bao nhiêu người đứng vững được trên đỉnh cao vô thượng, ở nơi mà người đời chỉ có thể vọng tưởng và kính ngưỡng? Liệu rằng tất cả có phải chỉ là một nước cờ, một hồi đùa vui của chung cực giả? "Vị kia" trong miệng Chó Đen là ai? Thiên đế chí cao vô thượng là ai? Và cả Nữ đế phong hoa tuyệt đại hiện giờ đây đã đi đến đâu rồi? Vị Đế giả vẫn lạc với tàn chung liệu có thể trở về? Biết bao nhiêu câu hỏi cần Sở Phong tiến lên giải đáp. Một thân, một bí mật, một lòng hiếu kỳ, và một cái tâm vô địch. Liệu hắn có thể bước lên ngôi cao sánh bước cùng các truyền kỳ bất hủ hay không? Thánh Khư - mảnh đất thần thánh ẩn chứa bí mật cuối cùng.

100000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Truyện liên quan

Trường Sinh, Bắt Đầu Từ Tạp Dịch Nuôi Gà
Trường Sinh, Bắt Đầu Từ Tạp Dịch Nuôi Gà

Nhân sinh ở đời, điều đáng thương nhất chính là quá để tâm đến ánh mắt và lời đánh giá của người khác. Con đường tu tiên vốn gian nan. Không có linh căn, Vương Bạt định bụng sống cuộc đời “nằm yên cho số phận xếp đặt”. Hắn chọn bái nhập tông môn, chỉ làm một tên tạp dịch nuôi gà. Nhưng ngay khoảnh khắc chạm tay vào con gà ấy, hắn mới chợt nhận ra — con đường trường sinh của mình có lẽ sẽ chẳng bình thường chút nào! Ở đời, ai cũng phải trải qua những biến đổi lớn lao như rồng như rắn. Khi còn là rắn, chỉ có thể làm bạn với sâu kiến, chui rúc trong bùn nhơ, sống tạm bợ, tìm mọi cách để giữ mình an toàn. Chỉ khi trải qua trăm ngàn kiếp nạn, kiên nhẫn chờ thời cơ đến... Sẽ có một ngày biến hóa thành rồng, bay vút lên nghìn dặm, hô mưa gọi gió, nuốt mây thở sương, đón được cam lộ! Đây là câu chuyện về một tên tạp dịch nuôi gà — từ đáy xã hội từng bước đi lên đỉnh cao! (1V1, KHÔNG HẬU CUNG) ---oCo--- Khuyến nghị đọc: Truyện có yếu tố “hack”, nhưng rất nhiều khổ luyện, tiết tấu chậm — mọi người nên cân nhắc. Không hợp gu thì nên né. Main trưởng thành dần theo thời gian, không phải kiểu vừa sinh ra hoặc vừa xuyên là thiên tài. Khởi đầu còn hơi ngốc nữa =)) Theo mình, ai vượt qua được khoảng 150 chương đầu thì đọc ổn, vì giai đoạn đầu tác giả còn non tay, nhân vật chính cũng khá khổ. Từ từ tác giả mới viết vững hơn, chứ đầu truyện vẫn còn nhiều sạn. Không phù hợp với ai thích thể loại Vô Địch Lưu.

100000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Mỗi Tháng Có Thể Ước Nguyện, Đạo Tông Thánh Nữ Luân Hãm
Mỗi Tháng Có Thể Ước Nguyện, Đạo Tông Thánh Nữ Luân Hãm

Ninh Dịch Túc Tuệ bỗng nhiên thức tỉnh, xuyên không đến Đại Chu vương triều – một thế giới võ đạo vi tôn. Trong tay hắn là 《Đại Nghệ Thuật Gia Ước Nguyện Hệ Thống》. Chỉ cần học tập nghệ thuật liền có thể tăng tiến cảnh giới võ đạo, lại còn tích lũy điểm nguyện vọng để cầu được mọi thứ. Chỉ là... cách thực hiện nguyện vọng của hệ thống này, có hơi... không đứng đắn lắm. Hắn ước có tiền tài – liền “tình cờ” đụng trúng Long Nữ Đông Hải, thu về một khoản bồi thường kếch xù. Hắn ước có thiên cấp công pháp – hệ thống lập tức sắp đặt song tu công pháp, còn tiện tay đưa tới một vị Thánh Nữ tuyệt sắc. «Tu luyện công pháp này, cần có đạo lữ tương trợ, nguyện vọng đã thực hiện.» ... Đại Chu vương triều, bên ngoài có Yêu Đình dòm ngó, bên trong ma đạo tung hoành. Nhân tộc tiên hiền lấy võ đạo tranh thiên địa khí vận, khổ chiến ngăn yêu tộc ngoài Cửu Châu. Mà giữa cơn sóng gió ấy, có một thiếu niên “không làm việc đàng hoàng” – mỗi ngày ngâm thơ, đánh đàn, cất rượu, thuyết thư... Đến một ngày, thiếu niên kia hoành không xuất thế: Một quyền tung ra, ngũ hành sụp đổ, Âm Dương đảo ngược, vạn yêu thoái lui! Quay đầu nhìn lại, Ninh Dịch mới phát hiện – hắn đã không còn đơn độc: Âm Dương Đạo Tông Thánh Nữ, Công chúa Đại Chu, Long Nữ Đông Hải... đều đã sánh vai bên cạnh. ... “Ta, Ninh Dịch, có tuyệt thế thiên tư, kinh thế trí tuệ, vô thượng tài tình – tu hành, chỉ dựa vào chính ta!” «Phát hiện: Đông Mộc Kình Thiên Quyết, Tây Kim Liệt Uyên Quyết, Nam Hỏa Phần Đạo Quyết, Bắc Thủy Phúc Càn Quyết, Trung Thổ Táng Tiên Quyết. Có thể dung hợp thành Ngũ Phương Ngũ Hành Luân Chuyển Pháp Mạch đại thần thông. Có dung hợp hay không?» “Dung hợp!”

100000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Thiên Mệnh Nhân Vật Phản Diện: Từ Hôn? Đệ Cốt? Ta Hết Thảy Cự Tuyệt
Thiên Mệnh Nhân Vật Phản Diện: Từ Hôn? Đệ Cốt? Ta Hết Thảy Cự Tuyệt

Diệp Kiêu vừa xuyên qua liền trở thành thần tử thuộc Diệp gia – một gia tộc trường sinh. Hắn bắt đầu thức tỉnh “Trùng Đồng”, đúng lúc vị hôn thê của hắn – Nữ Đế – lại mất sạch tu vi, gia tộc lập tức ra lệnh hắn phải hủy bỏ hôn ước. Dựa vào kinh nghiệm kiếp trước, Diệp Kiêu nhận ra mình vốn bị sắp đặt thành vai phản diện, thế là dứt khoát từ chối làm theo. Diệp Kiêu một đường tiến đến Tiên Hoàng Cổ Triều, quả nhiên phát hiện trên người Nữ Đế kia ẩn giấu hai bí mật cực lớn. Nàng không chỉ sở hữu tu vi Chí Tôn, mà còn là một người đã trọng sinh. Kể từ đó, Diệp Kiêu bắt đầu con đường chinh phục Nữ Đế, vừa đi vừa cắm cúi chịu khổ. Đúng lúc ấy, trong tộc, ông nội lại vui mừng phát hiện: trong dòng thứ của gia tộc đã xuất hiện một thiếu niên mang bộ xương Chí Tôn...

100000 Giỏ hàng

Nếu Bệ Hạ Không Giảng Đạo Lý, Vi Thần Cũng Hiểu Sơ Quyền Cước
Nếu Bệ Hạ Không Giảng Đạo Lý, Vi Thần Cũng Hiểu Sơ Quyền Cước

【Chiến tranh + vũ khí lạnh + hoàn khố + lịch sử vô căn cứ + sảng văn】 Tuyệt đẹp! Cái gì ngươi muốn, ta đều có... Từng là sư phụ lãnh đạo một tổng giáo võ thuật lừng lẫy, Ninh tiên sinh của chúng ta khi xưa nhiệt huyết tràn trề; trong một trận chiến, vì che chắn đồng đội mà bị kẻ địch vô tình đánh trúng. Lần nữa tỉnh lại, hồn hắn xuyên sang Yến Quốc, thành một đỉnh cấp hoàn khố! Ở nơi này, không chỉ có thế lực quyền uy sừng sững như một vị vương họ Lão gia, cha già và hai vị thúc thúc của hắn còn là những tướng lĩnh cầm binh nặng. Có thể định mệnh vừa mới bắt đầu trêu đùa, hắn vừa mở mắt đã bị vu khống là kẻ có dã tâm với nữ nhân có danh phận, bị đẩy thành kẻ bị thiên hạ chỉ trỏ. Theo chân Ninh Phàm, từng mưu đồ bố trí tỉ mỉ lần lượt lộ diện, mỗi bước đi của hắn đều như bị bàn tay hắc ám vô hình kéo điều khiển, rơi vào đường cùng. Trong thế gian này, trăm họ khổ cực không kể xiết, quyền quý ngang nhiên lộng hành, đạo lý xã hội ngập tràn bất công. Ninh Phàm nắm chặt tay, gầm trong lòng: “Nếu Thiên Đạo bất nhân, vậy ta sẽ lấy chính dòng máu mình, dẫn dắt binh sĩ, quét sạch cái xiềng xích áp lên đầu dân chúng! Những gông cùm trói buộc nhân dân này, ngay hôm nay ta sẽ tự tay phá nát chúng!” Nhìn một hào kiệt hiện đại, sẽ thế nào khi y vùng vào thế giới đấu quyền mưu cổ đại này, chém vỡ bóng tối, tái tạo trời đất!

100000 Giỏ hàng

Mượn Kiếm
Mượn Kiếm

“Vừa nãy, kiếm của ta bị một tiếng gọi ‘Vạn Kiếm Quy Tông’ triệu hồi mất rồi, giờ phải làm sao đây?” “Đang online chờ, gấp lắm, không biết có trả lại không nữa......”

100000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Ta Là Đại Đế, Hệ Thống Còn Bắt Ta Đi Liếm Nữ Chính?
Ta Là Đại Đế, Hệ Thống Còn Bắt Ta Đi Liếm Nữ Chính?

【Nam chính vô địch từ đầu + đơn nữ chính + hệ thống “khóc chít chít” + trảm thảo trừ căn + nam chính tâm ngoan thủ lạt + nữ chính kiểu Yandere】 Quân Cửu Tiêu xuyên đến một thế giới huyền huyễn, không có kim thủ chỉ, không có hệ thống, chỉ có thiên phú nghịch thiên. Hắn được thánh chủ của Thánh Địa thu làm đệ tử, yêu thương như con ruột. Sợ rằng bản thân sẽ trở thành pháo hôi để nhân vật chính khác quật khởi, Quân Cửu Tiêu cực kỳ cẩn trọng, sống kín tiếng, làm việc khiêm nhường, tu luyện âm thầm. Trải qua trăm năm, hắn lặng lẽ bước lên ngôi Đại Đế, trở thành cường giả đệ nhất thiên hạ — dù sư phụ hắn mới chỉ dừng ở cảnh giới Tiên Vương. Tưởng rằng cuối cùng có thể thảnh thơi, sống cuộc đời yên bình, ai ngờ một hệ thống “tự dưng xuất hiện”, bắt hắn đi “liếm nữ chính”. Quân Cửu Tiêu thẳng thừng từ chối: > “Ta đường đường là Đại Đế, còn phải đi liếm nữ chính? Ta đâu có bệnh!” Nhưng hệ thống mỗi ngày lại khóc lóc năn nỉ, làm phiền không dứt, khiến hắn chẳng được yên ổn. Cuối cùng, để cho đầu óc đỡ căng, hắn đành miễn cưỡng làm vài nhiệm vụ cho vui. Nào ngờ làm mấy tháng, hệ thống lại báo bug — hắn liếm nhầm người! Người hắn tiếp cận hóa ra là nữ chính của một truyện khác, còn nữ chính mà hệ thống định nhắm tới lại là cô nàng trong “ngựa giống văn”! Quân Cửu Tiêu nghe xong chỉ cười lạnh: > “Đã liếm thì liếm cho trọn, ta đây không làm nửa vời!” Thế là, Đại Đế vô địch thiên hạ, vốn chỉ muốn an nhàn, lại thuận tay dắt luôn đại nữ chính trong văn nữ chính về làm vợ. Còn cái nữ chính của truyện ngựa giống kia? — “Thích thì ngươi đi mà liếm, ta không rảnh!”

100000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Đại Sư Huynh, Chúng Ta Lần Sau Đoạt Tông Môn Nào?
Đại Sư Huynh, Chúng Ta Lần Sau Đoạt Tông Môn Nào?

“Vô địch, khôi hài, càng xem càng thoải mái.” Một tiểu nam hài chừng hai, ba tuổi, người yếu ớt hỏi: “Đại sư huynh, lần sau chúng ta có định cướp tông môn kia không?” Trương Bất Phàm búng nhẹ vào đầu tiểu nam hài rồi giận dữ nói: “Ngươi không hiểu thì đừng nói lung tung. Không phải là cướp, mà là đi lấy lại những đồ vật thuộc về chúng ta, hiểu chưa?” Nói xong, Trương Bất Phàm rút ra một cuốn sổ dày, lật xem rồi thầm thì: “Cái này, cái này... còn có cái này nữa. Chỗ đó khá gần chúng ta. Trước kia đi... à không, phải nói là đi lấy về đồ của tông môn chúng ta.”

100000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Nhân Vật Phản Diện Tộc Trưởng: Con Ta Bị Từ Hôn, Vậy Ta Cưới Ngươi!
Nhân Vật Phản Diện Tộc Trưởng: Con Ta Bị Từ Hôn, Vậy Ta Cưới Ngươi!

Cổ Càn xuyên vào một thế giới trong tiểu thuyết huyền huyễn mà mình đang đọc. Tin vui: Hắn trở thành tộc trưởng của một gia tộc trường sinh. Tin xấu: Cả gia tộc đều là nhân vật phản diện — hễ đụng tới “con cưng của trời” nào là liền bị diệt sạch sau khi nhân vật chính trỗi dậy. Dù là con giun cũng không sống nổi! Vũ trụ tu hành đã đạt đến đỉnh cao, thời mạt pháp sắp giáng xuống, vô số nhân vật chính xuất hiện như nấm mọc sau mưa: — Thiên tài hạ giới mang theo tiểu điện thần bí và ông lão tùy thân? — Thiếu niên kiếm tu từ phàm nhân bước vào con đường siêu phàm, mang trong mình Kiếm Đạo truyền thừa vô thượng? — Người xuyên không từ Uy Quốc, nhiều con nhiều phúc, hậu duệ trải khắp bốn phương? — Hay là kẻ Niết Bàn trùng sinh, nắm trong tay hệ thống nhân vật phản diện bá đạo?... Trước những nhân vật chính đủ loại ấy, Cổ Càn chỉ có thể nói: > “Khoan đã... giết không nổi thật đấy!” Khi “ngón tay vàng” bắt đầu kích hoạt, Cổ Càn phải đối diện với vô số nhân vật chính mạnh mẽ khác nhau — vậy hắn nên làm gì? Tất nhiên là nam chính thì giết để đoạt bảo, còn nữ chính thì thu làm đạo lữ! Nhưng khi đối mặt với những nhân vật chính ở tầng cao không thể với tới, Cổ Càn chỉ cảm thấy lực bất tòng tâm... Cho đến khi hắn nhận ra — chính mình mới là cơn ác mộng tận cùng của toàn vũ trụ, là tồn tại phá vỡ cả vĩnh hằng! > “Vì ta họ Cổ, nên vũ trụ này — đều mang họ Cổ theo!” (Giới thiệu có hạn, mời xem chính văn để cảm nhận sức mạnh thật sự!)  Tác phẩm mới: "Ngũ tạng làm kiếm, lục phủ làm cung — tu thành kiếm tiên chi đạo!" (sắp đạt vài triệu chữ)

100000 Giỏ hàng

Phản Phái: Kiểm Tra Kịch Bản, Từ Nuôi Thành Nữ Đế Bắt Đầu
Phản Phái: Kiểm Tra Kịch Bản, Từ Nuôi Thành Nữ Đế Bắt Đầu

Tô Dật Tiên bất ngờ xuyên không, phát hiện mình có thể nhìn thấy “kịch bản nhân sinh” của người khác. Ở một khu phố ồn ào náo nhiệt, một tiểu ăn mày vì ăn trộm đồ ăn mà bị đánh đuổi đi. Tô Dật Tiên nhìn kỹ lại thì sững người — kịch bản nhân sinh của tiểu ăn mày ấy lại chính là tương lai Cửu Diễm Nữ Đế! Không ai ngờ rằng vị Cửu Diễm Nữ Đế từng chấn động vạn giới sau này, thuở nhỏ lại chỉ là một cô bé thích ăn bánh bao, vừa nghèo khổ vừa hay khóc. Trên mây cao, Thu Thanh Ly đứng trên thiên hạ, chỉ kiếm xuống, ngang tàng tuyên bố: “Ai dám động vào hắn, ta sẽ khiến kẻ đó chết không toàn thây!” Viêm Đế: “Sao ta cứ cảm thấy như mình đang sống trong cái bóng của Tô Dật Tiên vậy?” Cẩu Đế: “Hôm nay ta vừa xuất thế, vạn giới sẽ chỉ có ta độc tôn... ơ khoan, đừng đánh mặt!” Võ Đế: “Tưởng rằng bản thân vô địch thiên hạ, nhưng mà...”

100000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Nghịch Mệnh Vạn Thế, Ta Đánh Nổ Tiên Đế
Nghịch Mệnh Vạn Thế, Ta Đánh Nổ Tiên Đế

Nhân sinh như phù du, há có thể lay chuyển trời cao? Chớ nên khinh kẻ già nghèo—sau khi qua đời, Tô Trần bàng hoàng phát hiện mình mang theo một chiếc nhẫn vàng, bên trong chỉ có... một quyển Nghịch Mệnh Thư. Sau khi chết, dựa vào thành tựu kiếp trước, hắn có thể thu hoạch điểm nghịch mệnh, rồi không ngừng luân hồi chuyển thế. Tiêu hao điểm nghịch mệnh, có thể cải tạo tư chất đời sau, tăng cường ngộ tính, thậm chí thay đổi thân thế. Trên con đường dài đằng đẵng của thời gian— Hắn từng là thiếu chủ một tiểu gia tộc tầm thường vô danh, Từng là vị tướng quân chiến tử sa trường, Từng là kẻ điên phá tan một vương triều, Từng là thiên tài thành danh từ niên thiếu, nhưng rồi lại trở thành bàn đạp khí vận cho kẻ khác, Từng là Kiếm Thần phong hoa tuyệt thế, Từng là Ma Chủ cờ bày thiên hạ, bố cục vạn cổ, Từng là Đại Đế trấn thủ cấm khu suốt vạn năm, Từng là vô số sinh linh từng bừng cháy, từng tỏa sáng. Tinh tinh chi hỏa, khả dĩ liệu nguyên. Dẫu ngươi mang Thiên Mệnh Tiên Đế, một đời vô địch... thì sao? Há có thể địch lại ta—vạn thế chi mệnh của chúng sinh? ⸻ Tô Trần từng gặp qua vô số thiên tài. Nhưng đến cuối cùng, những thiên tài ấy hoặc thần phục dưới chân hắn... hoặc hóa thành nắm đất vàng trong gió.

100000 Giỏ hàng Giỏ hàng