Thâm Không Bỉ Ngạn

Thâm Không Bỉ Ngạn

Tiên hiệpĐô thịHuyền huyễnKhoa HuyễnDị Năng

Ở trong vũ trụ mênh mông, sự khai sinh và diệt vong của một mảnh tinh hệ, cũng chỉ giống là một đốm sáng lóe lên trong nháy mắt. Ngước nhìn lên tinh không, cuối cùng đều có một loại kết cục thương cảm như thể đã được định sẵn từ trước, trăm ngàn năm sau cậu với tôi sẽ ở nơi nào? Quốc gia, nền văn minh phát triển, địa cầu, chẳng qua chỉ là một hạt bụi bặm trong thâm không. Tinh không mới chớp mắt một cái, nhân gian đã trải mấy ngàn năm. Côn trùng suốt kiếp chẳng qua thu, tôi cậu đều giống, cùng tranh độ. Rốt cuộc tận cùng trong thâm không có cái gì?

100000

1106 chương

Truyện hiện tại chưa có EBook. Chúng tôi sẽ cập nhật sớm nhất có thể.

Bạn có thể liên hệ Hỗ trợ để yêu cầu tạo EBook

Truyện cùng tác giả

Dạ Vô Cương
Dạ Vô Cương
Thần Đông

Ngày xa xưa đó, vầng thái dương chìm xuống và vĩnh viễn không bao giờ mọc lên nữa... Ngày nay, đất trời chỉ còn bóng đêm vô tận... Ánh mặt trời chỉ là khái niệm mơ hồ trong truyền thuyết -------- Thiếu niên mang tâm tư rộng mở, đầy ắp ước mơ. Ôm trong mình nhiệt huyết không thể khuất phục của tuổi trẻ, huy kích chỉ thẳng trời cao.

100000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Thâm Không Bỉ Ngạn
Thâm Không Bỉ Ngạn
Thần Đông

Ở trong vũ trụ mênh mông, sự khai sinh và diệt vong của một mảnh tinh hệ, cũng chỉ giống là một đốm sáng lóe lên trong nháy mắt. Ngước nhìn lên tinh không, cuối cùng đều có một loại kết cục thương cảm như thể đã được định sẵn từ trước, trăm ngàn năm sau cậu với tôi sẽ ở nơi nào? Quốc gia, nền văn minh phát triển, địa cầu, chẳng qua chỉ là một hạt bụi bặm trong thâm không. Tinh không mới chớp mắt một cái, nhân gian đã trải mấy ngàn năm. Côn trùng suốt kiếp chẳng qua thu, tôi cậu đều giống, cùng tranh độ. Rốt cuộc tận cùng trong thâm không có cái gì?

100000 Giỏ hàng

Già Thiên
Già Thiên
Thần Đông

Diệp Phàm là nhân vật chính trong truyện Già Thiên của tác giả Thần Đông, hắn từ 1 kẻ lưu lạc khỏi quê hương, nhưng có vô địch niềm tin, một đường sờ soạng lần mò, cả thế gian là địch, tự mình đi lên, huyết chiến cho tới khi trở thành Thiên Đế, là người mạnh nhất vũ trụ từ vạn cổ đến nay, làm được những điều phi thường trước nay chưa từng có. Truyện không sáng tạo ra một thế giới khác, nhưng lại khéo léo gợi mở ra những chi tiết thần bí, không chớp nhoáng đưa ngay người đọc vào một không gian xa lạ, mà như số mệnh đã sắp đặt cho nhân vật vậy. Sâu thẳm bên trong vũ trụ, chỉ có bóng tối lạnh lẽo. Bên trong vũ trụ cô quạnh này, tàu thăm dò vũ trụ thu được một bức hình ảnh chấn động lòng người. Chín bộ xác rồng khổng lồ kéo một quan tài bằng đồng thau, tuyên cổ trường tồn. Cửu Long kéo quan tài, đến tột cùng là trở về thượng cổ, vẫn còn là đi tới bến bờ tinh không? Một thế giới tiên hiệp to lớn, kỳ lạ rực rỡ, thần bí vô tận. Nhiệt huyết sôi trào như núi lửa, tình cảm mãnh liệt như biển lớn dâng trào, dục vọng như vực sâu thăm thẳm... Không phải ngẫu nhiên mà tác giả cho Diệp Phàm không gia nhập một gia tộc hay thánh địa nào, không học bất kì môt quyển kinh trọn vẹn nào, cũng không phải là thể chất mạnh nhất, luôn bị thiên địa áp chế, nhưng đánh bại mọi thể chất, quyét ngang tinh không cổ lộ, vượt lên thiên địa độ kiếp thành Thiên Đế.

0 Miễn phí Giỏ hàng

Thế Giới Hoàn Mỹ
Thế Giới Hoàn Mỹ
Thần Đông

Đêm đã về khuya, bóng tối phủ kín khắp nơi, bao trùm lên cảnh vật. Thế nhưng trong núi lại chẳng hề yên tĩnh, tiếng mãnh thú rít gào rung động cả non sông, cây cối rung lên, lá bay tán loạn. Chốn rừng núi mênh mang là nơi hoạt động của vô số mãnh thú hồng hoang cùng những chủng tộc sót lại từ thời Thái Cổ. Tiếng kêu đáng sợ của muôn loài rống lên trong bóng tối, khiến mặt đất như muốn nứt toác ra. Từ trong dãy núi trông xa thấy có thấp thoáng một quầng sáng nhu hòa, tựa như một ngọn nến lập lòe dưới màn đêm đen vô tận, lẩn khuất giữa muôn trùng núi, ánh sáng dường như có thể vụt tắt bất cứ lúc nào. Đến gần hơn, có thể thấy rõ ở đó có một nửa thân cây khô khổng lồ, đường kính thân cây ước chừng hơn chục mét, toàn thân cháy đen, ngoại trừ một nửa thân cây này, chỉ còn lại một cành cây yếu ớt nhưng lại tỏa ra sức sống. Lá cây lung linh như được khắc từ lục ngọc, tán phát từng đốm sáng nhu hòa bao trùm lấy cả một thôn làng. Nói một cách chính xác thì đây là một thân cây sét đánh, rất nhiều năm về trước nó từng gặp phải một trận sét thông thiên, vòm cây um tùm cùng sức sống tràn trề của gốc liễu già đã bị sấm sét phá hủy. Nay chỉ còn lại một đoạn gốc cao chừng tám chín mét trồi lên mặt đất, đường kính rộng kinh người, cành liễu duy nhất sót lại kia trông như sợi xích thần bằng mây lục bích, hào quang ngập tràn bao trùm che chở cho cả thôn làng, khiến mảnh đất này trở nên mông lung như một vùng tiên thổ, trong chốn đại hoang cảm giác vô cùng thần bí. Nhà nhà trong thôn đều xây bằng đá. Đêm khuya thanh vắng, vẻ an lành yên ả của chốn này dường như tách biệt hẳn với bóng tối cùng tiếng mãnh thú gào thét bên ngoài. “Hú uuuuu....” Một trận cuồng phong thổi qua, có đám mây đen khổng lồ vắt ngang trời, che kín cả màn đêm, chắn nốt chút xíu ánh sao yếu ớt khiến dãy núi càng thêm tăm tối. Một tiếng chim kêu hung tợn từ trên cao vọng xuống, tiếng kêu sắc lẻm có sức xuyên thấu mạnh, không ngờ lại bắt nguồn từ đám mây đen kia. Nhìn kỹ, thì ra đó là một con chim khổng lồ to đến không tưởng, che lấp trăng sao, dài không biết bao nhiêu dặm. Đi qua Thạch Thôn, nó cúi đầu nhìn xuống, hai con mắt tựa như hai vầng trăng máu, hung khí ngút trời. Nó nhìn chằm chằm gốc liễu già trong chốc lát, cuối cùng bay về phía sâu nhất trong dãy núi. Yên ắng một lúc lâu mãi cho đến tận nửa đêm, mặt đất bắt đầu rung chuyển. Một bóng dáng mơ hồ từ phương xa bước tới, cao ngang đỉnh núi! Một hơi thở kì lạ lan tỏa, núi rừng lặng ngắt một cách chết chóc, hung cầm mãnh thú cúi rạp mình không dám phát ra một chút xíu âm thanh. Lại gần, đây là một sinh vật có hình người, dáng đứng thẳng, nó cao lớn vô cùng, sánh ngang đỉnh núi, toàn thân nó không có lông tóc gì mà dày đặc một lớp vảy vàng kim lấp lánh. Mặt nó phẳng lì, chỉ có một con mắt thẳng, mỗi lần chớp mở như có ánh sét vàng kim rạch qua, sắc bén ghê người. Toàn thân nó huyết khí mênh mông, tựa như một vị thần ma! Nó đi ngang qua chốn này, liếc nhìn gốc liễu, thoáng dừng chân rồi dường như đang vội vã lên đường, cuối cùng nhanh chóng bỏ đi. Vô vàn ngọn núi như đang rên rỉ dưới từng bước chân của nó, cả chốn núi rừng cũng bị uy thế ấy làm cho run rẩy. Bình minh lên, một con rết dài mười mét, thân to như thùng nước, tỏa ánh sáng bạc lấp lánh bò ngoằn ngoèo trong núi. Con rết như được đúc từ bạc trắng, mỗi một đốt đều sáng bóng dữ dằn, đập vào đá núi rầm rầm, tia lửa bắn tung tóe. Nhưng cuối cùng nó lại tránh qua Thạch Thôn mà không hề xâm nhập, nơi nó đi qua sương đen mịt mù, muông thú đều lẩn tránh. Một cành liễu mảnh mai tỏa ánh sáng bích hà óng ánh khẽ đung đưa trong gió....

0 Miễn phí Giỏ hàng

Thánh Khư
Thánh Khư
Thần Đông

"Nổi dậy từ hoang tàn, khôi phục từ cát bụi.” Thánh Khư là phần nối tiếp trong bộ ba tác phẩm sau Già Thiên và Thế Giới Hoàn Mỹ. Câu chuyện bắt đầu từ nhân vật chính Sở Phong ở thế kỷ 21 của Trái Đất, khi thế giới hiện tại hắn đang sống bỗng phát sinh rất nhiều điều kỳ lạ. Hoa Bỉ Ngạn xanh nở trong sa mạc. Những con thú có linh trí. Cây cối và dây leo to lớn mọc lên giữa không trung. Những cây dại ven đường khai hoa, kết ra những quả màu sắc kỳ lạ. Mặt đất như nở rộng thêm, các tuyến đường phát sinh biến đổi. Mọi thứ trong xã hội văn minh như đang trở về hình dạng ban đầu từ thuở sơ khai của nó. Những biến đổi hiện tại khác xa những gì từng tồn tại mà con người đã biết. Dòng sông lịch sử tưởng chừng đã được tái họa nguyên vẹn hóa ra chẳng phải là một bức tranh bao quát. Một bí ẩn xuyên suốt từ Già Thiên sang Thế giới hoàn mỹ, đến tận Thánh khư. Chín con rồng kéo một chiếc quan quách đồng thau ba lớp, xuyên suốt từ xa xưa, nó do ai tạo ra hay có từ bao giờ vẫn không một ai biết. Nó lang thang, tìm kiếm gì đó. Thuyết luân hồi liệu có tồn tại hay không? Những gì tồn tại trong trí nhớ nhân loại liệu có phải sự thật? Tam thế đồng quan mang theo nghi vấn từ bao nhiêu kỷ nguyên trước đi tới hiện tại, bao nhiêu kiếp người đuổi theo truy cầu một sự thật từ viễn cổ xa xưa, liệu đâu là nguyên điểm? Đâu là chung cực? Thế gian này rộng lớn đến nhường nào? Lại có bao nhiêu người đứng vững được trên đỉnh cao vô thượng, ở nơi mà người đời chỉ có thể vọng tưởng và kính ngưỡng? Liệu rằng tất cả có phải chỉ là một nước cờ, một hồi đùa vui của chung cực giả? "Vị kia" trong miệng Chó Đen là ai? Thiên đế chí cao vô thượng là ai? Và cả Nữ đế phong hoa tuyệt đại hiện giờ đây đã đi đến đâu rồi? Vị Đế giả vẫn lạc với tàn chung liệu có thể trở về? Biết bao nhiêu câu hỏi cần Sở Phong tiến lên giải đáp. Một thân, một bí mật, một lòng hiếu kỳ, và một cái tâm vô địch. Liệu hắn có thể bước lên ngôi cao sánh bước cùng các truyền kỳ bất hủ hay không? Thánh Khư - mảnh đất thần thánh ẩn chứa bí mật cuối cùng.

100000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Truyện liên quan

Trở Về Niên Đại, Cô Vợ Nhỏ Được Cưng Như Bảo Bối Siêu Hung Dữ
Trở Về Niên Đại, Cô Vợ Nhỏ Được Cưng Như Bảo Bối Siêu Hung Dữ

Phòng thí nghiệm nổ mạnh làm Lâm Đường trở về cái niên đại nghèo khó thiếu thốn vật tư kia, còn buộc chặt với một cái hệ thống đánh dấu. Cô còn chưa kịp lấy món quà của người mới thì vị hôn phu được định ra từ bé đã chạy tới cửa từ hôn. Nguyên nhân từ hôn là vì hắn sắp trở thành công nhân, đi vào thành phố làm việc. Lâm Đường nhìn người nam nhân có khuôn mặt bình thường mà lại tỏ ra rất tự tin kia, môi đỏ hé mở: "Được.” Chưa tới một tháng, vị hôn phu bị đuổi việc. Lâm Đường đi dạo quanh huyện một vòng liền trở thành cán bộ của xưởng dệt. Nội tâm của vị hôn phu: Hiện tại cầu hợp lại còn kịp sao? * Cái niên đại này thật sự rất quá thiếu thốn vật tư rồi. Tuy rằng được ba người anh và cha mẹ yêu chiều, nhưng ăn cơm cần có phiếu gạo, mua vải cần có phiếu vải, mua thịt cần phiếu thịt, thậm chí ngay cả mua một khối xà bông cũng cần có phiếu. Cho dù thắt chặt lưng quần để sinh hoạt thì vẫn vô cùng khó khăn. Nhìn thứ đen sì sì trong chén, Lâm Đường im lặng: “...” May mà cô có một cái hệ thống! Muốn cái gì? Chỉ cần đánh dấu là sẽ có. - Nhiều năm sau. Người nam nhân tuấn mỹ nào đó nhìn người vợ yếu đuối mong manh, khuôn mặt nhỏ trắng nõn, cố gắng không thay đổi sắc mặt hỏi: “Nghe nói năm đó em đánh hai đấm đã hạ gục một con lợn rừng?” Ánh mắt Lâm Đường hơi lóe lên, đầu ngón tay hơi dùng một chút lực thì cái chén sứ tráng men trong tay liền biến hình, nghiêm túc nói: “Nào có? Anh đừng nghe mấy người đó nói hươu nói vượn, chúng ta đều là người làm công tác văn hoá, sao có thể bạo lực như vậy được!”

550000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Sơn Hà Tế
Sơn Hà Tế

“Thả trời đất làm lò, tạo hóa làm công; âm dương làm than, vạn vật làm đồng.” —— Cuối cùng rồi cũng sẽ đến một ngày, ta sẽ khiến ngọn địa hỏa dung luyện thế gian này, hóa thành ngọn lửa thuộc về chính ta!

100000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Kinh Doanh Siêu Thị Nhỏ Ở Mạt Thế
Kinh Doanh Siêu Thị Nhỏ Ở Mạt Thế

Tư Nguyệt vốn là một nhân viên làm nhiệm vụ xuyên qua nhiều thế giới, hết lần này đến lần khác đều hoàn thành nhiệm vụ được giao. Thế nhưng sau một lần thất bại, cô bị trừng phạt và ném xuống một thế giới mạt thế cấp thấp nhất. Không ngờ, cô lại vô tình kết nối với một hệ thống siêu thị mạt thế. Tư Nguyệt: “Đã bị phạt rồi thì cứ tận hưởng trước đã.” Hồi nhỏ ai mà chẳng từng mơ ước, được mở một cái siêu thị cơ chứ? Mạt thế ập đến, tang thi hoành hành, nước bị nhiễm bẩn, đồng ruộng bị phá hủy, điện không còn hoạt động, mọi ngành nghề đều dừng lại. Tang thi tiến hóa với tốc độ nhanh hơn nhiều so với những người có dị năng, người còn sống ngày một ít đi. Thế rồi một ngày nọ, ở cuối thành phố B, một ngọn đèn đường bỗng sáng lên và từ đó không bao giờ tắt nữa. Dưới ánh đèn vàng mờ ấm, tấm bảng hiệu in dòng chữ “Siêu thị Dưới Ánh Trăng” khẽ phát sáng, như một tia hy vọng cuối cùng còn sót lại trong lòng những người sống sót. Từ một cửa hàng nhỏ chỉ rộng vỏn vẹn 20 mét vuông, cô từng bước phát triển thành chuỗi siêu thị lớn nhất thời mạt thế, mở vô số chi nhánh khắp nơi và được mọi người yêu mến. Trong siêu thị có đầy đủ mọi thứ: Rượu, nước uống, gạo, mì, thịt trứng, cá, gia vị, đồ dùng hằng ngày, rau củ tươi, đồ ăn vặt, sữa, bánh mì, món ăn nấu sẵn, đồ gia dụng, quần áo... Cái gì cần cũng có. Thậm chí còn có cả vũ khí, thuốc men, sách vở, thiết bị điện tử, phương tiện di chuyển, dụng cụ trồng trọt, thiết bị thí nghiệm, hạt giống... Những người hâm mộ cuồng nhiệt đã truyền tai nhau như thế này: “Trong siêu thị của cô ấy, bạn có thể mua được bất cứ thứ gì. Từ những thứ bạn nghĩ đến, và cả những thứ bạn chưa từng nghĩ tới.”

90000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Đây Không Phải Là Máy Móc Phi Thăng
Đây Không Phải Là Máy Móc Phi Thăng

Vừa mở mắt ra, Lý Minh liền rơi vào một thế giới đang rung chuyển giữa muôn vàn vì sao, nơi vô số nền văn minh đang giương súng săn, dõi mắt nhìn chằm chằm vào mọi thứ trong vũ trụ. Nhưng điều quan trọng nhất với hắn lúc này, lại là giải quyết chuyện no ấm trước mắt. May mắn thay, hắn có khả năng điều khiển vật phẩm đặc thù, đồng thời còn thu được năng lực cường hóa đặc biệt — 【 Giáp xương "Lôi Đình Thức" — Cấp D 】 【 Hiệu quả điều khiển: Tăng 100% sức mạnh 】 【 Năng lực điều khiển — "Khải Trang Bốn Tay": Tiến hóa bốn đầu thành tay máy phụ trợ chiến đấu, đồng thời tăng 50% khả năng điều khiển nguyên tố lôi. 】 Thậm chí còn có thể tiến hóa hơn nữa — 【 Dẫn lực điện từ động lực 】→【 Lò phản ứng hạt nhân lạnh 】→...【 Lò luyện hằng tinh 】 ... Con đường tiến hóa dường như không có giới hạn, phủ khắp hệ sao là kho vũ khí tối cao, đúc nên những hạm đội viễn chinh rực lửa vô biên trong máu và chiến hỏa. Khi Lý Minh dang đôi cánh lăng tinh che phủ cả hành tinh, bắn ra những chùm tia laser ánh sáng quang tử vượt ngoài tầm nhìn, trong lồng ngực là "lò luyện hằng tinh" phát ra hào quang vượt xa cả mặt trời, còn máy tính quang tử siêu vi đang duy trì khả năng tính toán... Giữa vũ trụ, vô số sinh mệnh cùng hô to: "Huyết nhục yếu ớt, máy móc thăng hoa!" Lý Minh chỉ biết cười khổ: "Nhưng ta... thật sự không phải là máy móc thăng hoa đâu mà..."

100000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Tinh Tế: Chị Đây Cóc Làm Người Nữa
Tinh Tế: Chị Đây Cóc Làm Người Nữa

Bạch Sa xuyên không đến thời đại tinh tế, rơi thẳng vào một tinh cầu biên cương nổi tiếng nghèo khó trong cả hệ tinh tú. Cô mổ cá suốt ba năm để tích lũy học phí, nắm lấy cơ hội duy nhất, tham gia kỳ thi đầu vào của trường quân đội Liên bang. Nào ngờ thi thì thi đỗ rồi đấy, nhưng cô vẫn không thể nhập học. Bởi vì trong kiểm tra gen đầu vào, kết quả cho thấy: cô không phải con người. Chính xác hơn, cô là một người thuộc tộc Ares. ... Tộc Ares là những kẻ thống trị tuyệt đối của nền văn minh Đế quốc láng giềng. Bề ngoài của họ không khác gì con người, nhưng lại sở hữu khả năng biến tinh thần lực thành các loài thú. Thế là Bạch Sa bị đưa trở lại trường quân đội Đế quốc ngay trong đêm. Đế quốc thật sự rất hào phóng, tặng tiền, tặng nhà, tặng phi thuyền. Trong một đêm, Bạch Sa đã thoát nghèo, trở nên giàu có. Điều duy nhất khiến cô phiền muộn chính là bạn học của cô không dễ đối phó cho lắm. Trong lớp đấu vật tinh thần, tinh thần lực của các bạn học đều hóa thành những mãnh thú như hổ, báo, ưng, sói. Bọn họ hung hãn mạnh mẽ đến mức nhìn sơ qua thôi cũng đủ làm ba đứa trẻ khóc thét. Thế nhưng Bạch Sa lại biến thành một quả cầu lông trắng ngay tại chỗ. Một con chim bạc má đuôi dài, có đôi mắt đen láy, bộ lông như tuyết, mềm mại xù xì, tiếng hót trong veo và dáng vẻ nhỏ nhắn. Bạn học trong trường quân đội: "..." Nói thật, bọn họ còn phải cẩn thận không để cắn chết tinh thần thể của cô đấy. ... Bạch Sa là truyền kỳ bước ra từ tinh cầu biên cương. Nghe nói cô là viên ngọc bị lãng quên của Đế quốc, một lần kiểm tra gen đã thay đổi số phận, cuối cùng trở thành tân sinh của trường quân đội Đế quốc. Nghe có vẻ giống nhân vật bình hoa. Cho đến khi Liên bang và Đế quốc tiến hành diễn tập quân sự liên hợp, Bạch Sa bị các tinh anh của trường quân đội khác vây đánh, cô một chọi năm, hạ gục từng thiên tài ngạo mạn... Cho đến khi làn sóng côn trùng đột ngột xâm lấn hiện trường trận đấu, đứng trước màn hình phát trực tiếp toàn thế giới, Bạch Sa phóng thích tinh thần thể của mình. Con chim bạc má đuôi dài nhỏ bé đó đã tiến hóa tại chỗ thành tinh thần thể “Huyền Điểu” cấp truyền thuyết... Liên bang: "Lũ Đế quốc gian xảo, giả vờ yếu đuối cái gì!" Đế quốc: "Vừa rồi chúng ta có nhìn lầm không? Huyền Điểu? Đó không phải là dấu ấn tinh thần thể chỉ thuộc về Hoàng gia thôi sao!!" Hoàng đế đang xem trận đấu trực tiếp trên mạng tinh tế: "..." Cảnh báo: Truyện sảng văn nữ chính bàn tay vàng. Hoàng đế không phải cha ruột. Trở về Đế quốc nhận thân.

200000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Bàn Tay Vàng Còn Lại Của Ngài Không Đủ
Bàn Tay Vàng Còn Lại Của Ngài Không Đủ

Văn án: Đường Tiêu từng là một đại lão trong việc nạp vàng, sau đó cô đã phá sản. Khi cô chuẩn bị bán tài khoản và rửa tay gác kiếm, một tia sét đánh xuống kéo cô vào thế giới trò chơi. Đường Tiêu: "... Tôi nói lại một lần nữa, không có tiền, không chơi, cút." Thế giới trò chơi nạp vàng là khắc nghiệt, không có vàng thì khó lòng bước đi. Người khác đánh phó bản, cô ở ngoài phó bản chặt cây. Người khác đi theo cốt truyện, cô ở gần điểm cốt truyện nhặt rác. Người khác đánh nhau tập thể, cô ở ngoài chiến trường bán rẻ hộp y tế. Đường Tiêu: "..." Không phát nổ trong im lặng thì biếи ŧɦái trong im lặng. Boss NPC khiến người ta khϊếp sợ: Dù bạn nghèo hay giàu, tôi đều thích bạn. Đường Tiêu: Nhường đường một chút, bạn đang chặn đường tôi nhặt rác rồi :) ... Đường Tiêu bị một tia sét đánh vào trò chơi “Vô Hạn tận thế”, ở đây vũ trụ bao la chỉ còn lại một nơi tinh khiết, mà ngoài khu vực này, tận thế lan tràn như dịch bệnh. 1. Nữ chính không phải tay mơ, cô rất mạnh. 2. Khai thác trí tưởng tượng theo hướng Thần, mọi logic phục vụ cho cốt truyện. Từ khóa tìm kiếm: Nhân vật chính: Đường Tiêu ┃ Nhân vật phụ: ┃ Khác: Giới thiệu một câu: Tôi trở nên nghèo khó, cũng trở nên mạnh mẽ. Lập ý: Không dựa vào tiền bạc mà dựa vào đôi tay, nỗ lực vươn lên trong cuộc sống.

300000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Ta Có Một Thế Giới Tu Tiên
Ta Có Một Thế Giới Tu Tiên

Trần Mạc Bạch, học sinh lớp 12 Tiên Môn, đang miệt mài ôn luyện với hy vọng thi đậu vào Đại Đạo Viện. Ban đầu, ước mơ lớn nhất đời này của hắn chỉ là Trúc Cơ thành công. Nhưng rồi, khi hắn bất ngờ xuyên đến một thế giới tu tiên khác, mọi giấc mộng đều thay đổi...

100000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Liêu Trai Kiếm Tiên
Liêu Trai Kiếm Tiên

Vĩnh An năm thứ hai mươi chín, đất Thần Châu. Vương triều Đại Càn lập quốc hơn năm trăm năm, hoàng đế tuổi già sức yếu, tham sống sợ chết, bèn triệu tập phương sĩ khắp nơi về kinh thành, thiết lập Kỳ Sĩ Phủ, luyện đan tìm pháp, mong cầu trường sinh bất lão. Hoàng đế ngày càng sa đà, lơ là chính sự, lại thêm Đông cung và Tây cung Thái tử tranh giành ngôi báu, đấu đá lẫn nhau, triều cương rối ren, thiên hạ dần loạn, yêu ma hoành hành khắp nơi... Năm ấy, Trần Xuyên đến với thế giới liêu trai thần thoại này, một thế giới chỉ tốt đẹp ở vẻ bề ngoài...

180000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Xác Sống Đến Rồi, Tôi Nằm Nhà Chờ Chết
Xác Sống Đến Rồi, Tôi Nằm Nhà Chờ Chết

Khi đọc tiểu thuyết tận thế, Phó Nhĩ Điệp đã nhiều lần nghĩ rằng nếu rơi vào tình huống này, cô chỉ có nước chờ chết. Xe? Không biết lái. Đường? Không nhận ra. Cơm? Không biết nấu. Thể lực? Không cần gặp xác sống, chỉ cần trời đột ngột trở lạnh là cô có thể cảm cúm sốt cao rồi đi đời ngay lập tức. Là một con người vô dụng của thế kỷ mới, Phó Nhĩ Điệp chỉ mong thế giới luôn bình yên, không bệnh tật, không thảm họa. Như vậy, cô có thể nằm nhà vẽ tranh kiếm sống và ngày ngày trôi qua một cách an nhàn. Nhưng đời không như là mơ. Sau một cơn mưa phùn kéo dài, thế giới bỗng dưng biến dị. Khắp nơi tràn ngập mùi hôi thối của xác sống và thực vật biến dị. Từ tầng mười mấy nhìn xuống, cô thấy người người hoảng loạn, xe cộ bị bỏ lại chặn cứng đường, quán mì quen thuộc cô hay ghé qua giờ đây nhuốm đầy vết máu... Mọi thứ kéo cô khỏi những ảo tưởng, ép cô phải đối mặt với sự thật. Thế giới này, thực sự đã thay đổi rồi. Phó Nhĩ Điệp quyết định ra ngoài tìm người thân, đồng thời cược một ván xem bản thân sẽ trở thành xác sống hay dị năng giả. Cô lấy hết dũng khí, mở cửa bước ra... rồi lập tức lùi lại, đóng cửa cái rầm! Hành lang đầy rẫy hàng xóm đã biến thành xác sống, đáng sợ quá đi mất! Đánh xác sống á? Đừng mơ! Cô chỉ có thể co đầu rút cổ, chờ chết thôi. May thay, trong nhà vô tình tích trữ khá nhiều lương thực, đủ cho cô cầm cự một tháng. Nhưng kết cục của cô, có vẻ chỉ có hai khả năng: chết ngay bây giờ, hoặc chết sau một tháng. Cô chọn phương án thứ hai, đồng thời chuẩn bị tinh thần đối mặt với cảnh mất điện, mất nước. Ngày thứ nhất, mọi thứ vẫn bình thường. Ngày thứ hai, vẫn vậy. Ngày thứ ba, không có gì thay đổi. Ngày thứ... Một tháng trôi qua, đến hạn đóng tiền điện nước. Không có internet, không thể thanh toán. Cả tòa nhà chìm trong bóng tối. Nhưng kỳ lạ thay, căn hộ của cô vẫn sáng choang. Nước vẫn chảy, bồn cầu xả nước bình thường, gas vẫn có để nấu ăn, thậm chí mấy cây quất, ớt và hành lá ở ban công còn lớn nhanh như thổi, hoàn toàn trái với quy luật tự nhiên. Phó Nhĩ Điệp bỗng nhận ra, không phải cô biến dị, mà là... nhà cô biến dị rồi!!! Lưu ý trước khi đọc: 1. Nam chính không phải căn hộ, mà là người, tên Tang Văn Hạo. 2. 17 chương đầu có hơi nặng nề và thực tế, từ chương 18 trở đi chuyển sang hướng ấm áp, trồng trọt, chiến đấu, xây dựng cơ sở vật chất, nuôi thực vật rồi lại đánh nhau. 3. Tên truyện là kết quả của vô số lần đắn đo, cuối cùng lười đổi nên để luôn. Phó Nhĩ Điệp chỉ “nằm chờ chết” khi chẳng còn hy vọng. Nhưng sau khi phát hiện nhà biến dị và gặp nhiều tình huống mới, cô bắt đầu vùng lên giành giật sự sống.

100000 Giỏ hàng Giỏ hàng