Lạn Kha Kỳ Duyên

Lạn Kha Kỳ Duyên

Tiên hiệpCổ ĐạiDị GiớiTu Chân

Kế Duyên bên cạnh ván cờ lá rụng, ở giữa rừng cây đánh cờ không người. Hưng sở trí Thiên Nguyên một cờ, lại quay đầu sơn hải mênh mông ... Tỉnh lại sau giấc ngủ, Kế Duyên trở thành một hành khất nửa mù trong miếu sơn thần cũ nát. Thực lực không đủ miệng pháo đến gom góp, Chân Nhân một thanh kiếm, Thần Côn một cái miệng, chính là căn bản cho Kế Duyên an thân đặt chân ở thế giới đáng sợ này. ... Thơ Dạo núi Lạn Kha Dịch: Chưởng Thiên Tay chống gậy thong dong dạo núi Dõi mắt trông bốn phía biển mây Rừng xa gió lộng thu hiu hắt Suối cạnh hang róc rách nước reo Ván cờ tàn Tiên đâu chẳng thấy Xương Phật lạnh lẽo cùng tháng năm Trần thế nay được bao người trải Di tích còn gì cho đời sau Review Truyện: Tiên hiệp cổ điển rất khó viết. Một bộ tiên hiệp hay là một bộ truyện phải được viết sao cho thật dễ hiểu, thật thú vị, thật tiêu sái cũng như phải có cái hồn của tiên hiệp. Chỉ một điều kiện thôi đã khó, chứ đừng nói phải có đầy đủ các điều kiện trên. Có lẽ vì vậy mà tiên hiệp bắt đầu suy tàn. Kể từ sau Hoàng Đình, cũng thật lâu rồi mình mới thấy lại một bộ tiên hiệp cổ điển thuần túy như Lạn Kha Kỳ Duyên. Có yếu tố lãng mạn, thoải mái tiêu sái của tiên hiệp cổ điển trường phái xuyên không, chi tiết truyện vừa xuất sắc lại dân dã. Có yếu tố truyền thuyết phàm tục mang lại cảm giác của những câu chuyện thần thoại cổ xưa. Nam chính ở trong trò chơi hồng trần này, tuy rằng pháp lực tu vi không cao, nhưng cách xử sự làm người lại có trước có sau, thần bí khó lường, có ý cảnh, có tâm cảnh, thực sự đã mang lại cảm giác thần bí của tiên nhân. Đoạn mở đầu, khi nam chính nghèo túng cũng sợ chết như người thường, lời ăn tiếng nói cũng hơi tùy tiện. Trong truyện mỗi người đều rất lý tưởng, không dây dưa lợi ích quá nhiều, cũng không có quá tính toán, nhiều khi đọc mà không nhịn được cười. Trước mắt thì thấy đây là một thể loại truyền kỳ du ký cổ đại, có giang hồ, có tu sĩ, có tiên thần, có võ lâm cao thủ, có người phàm. Bàn tay vàng rất có ý nghĩa, tựa như thay đổi vận mệnh nhân vật. Mỗi khi nam chính thúc đẩy vận mệnh một người, hoặc dạy người hướng thiện, trên ván cờ sẽ ngưng tụ ra một quân cờ mới. Người đọc bị cuốn hút dần bởi những câu chuyện xung quanh Kế Duyên, muốn biết rốt cuộc quân cờ mà nam chính đã gieo sẽ trở thành những gì...

100000

1075 chương

Truyện cùng tác giả

Lạn Kha Kỳ Duyên
Lạn Kha Kỳ Duyên
Chân Phí Sự

Kế Duyên bên cạnh ván cờ lá rụng, ở giữa rừng cây đánh cờ không người. Hưng sở trí Thiên Nguyên một cờ, lại quay đầu sơn hải mênh mông ... Tỉnh lại sau giấc ngủ, Kế Duyên trở thành một hành khất nửa mù trong miếu sơn thần cũ nát. Thực lực không đủ miệng pháo đến gom góp, Chân Nhân một thanh kiếm, Thần Côn một cái miệng, chính là căn bản cho Kế Duyên an thân đặt chân ở thế giới đáng sợ này. ... Thơ Dạo núi Lạn Kha Dịch: Chưởng Thiên Tay chống gậy thong dong dạo núi Dõi mắt trông bốn phía biển mây Rừng xa gió lộng thu hiu hắt Suối cạnh hang róc rách nước reo Ván cờ tàn Tiên đâu chẳng thấy Xương Phật lạnh lẽo cùng tháng năm Trần thế nay được bao người trải Di tích còn gì cho đời sau Review Truyện: Tiên hiệp cổ điển rất khó viết. Một bộ tiên hiệp hay là một bộ truyện phải được viết sao cho thật dễ hiểu, thật thú vị, thật tiêu sái cũng như phải có cái hồn của tiên hiệp. Chỉ một điều kiện thôi đã khó, chứ đừng nói phải có đầy đủ các điều kiện trên. Có lẽ vì vậy mà tiên hiệp bắt đầu suy tàn. Kể từ sau Hoàng Đình, cũng thật lâu rồi mình mới thấy lại một bộ tiên hiệp cổ điển thuần túy như Lạn Kha Kỳ Duyên. Có yếu tố lãng mạn, thoải mái tiêu sái của tiên hiệp cổ điển trường phái xuyên không, chi tiết truyện vừa xuất sắc lại dân dã. Có yếu tố truyền thuyết phàm tục mang lại cảm giác của những câu chuyện thần thoại cổ xưa. Nam chính ở trong trò chơi hồng trần này, tuy rằng pháp lực tu vi không cao, nhưng cách xử sự làm người lại có trước có sau, thần bí khó lường, có ý cảnh, có tâm cảnh, thực sự đã mang lại cảm giác thần bí của tiên nhân. Đoạn mở đầu, khi nam chính nghèo túng cũng sợ chết như người thường, lời ăn tiếng nói cũng hơi tùy tiện. Trong truyện mỗi người đều rất lý tưởng, không dây dưa lợi ích quá nhiều, cũng không có quá tính toán, nhiều khi đọc mà không nhịn được cười. Trước mắt thì thấy đây là một thể loại truyền kỳ du ký cổ đại, có giang hồ, có tu sĩ, có tiên thần, có võ lâm cao thủ, có người phàm. Bàn tay vàng rất có ý nghĩa, tựa như thay đổi vận mệnh nhân vật. Mỗi khi nam chính thúc đẩy vận mệnh một người, hoặc dạy người hướng thiện, trên ván cờ sẽ ngưng tụ ra một quân cờ mới. Người đọc bị cuốn hút dần bởi những câu chuyện xung quanh Kế Duyên, muốn biết rốt cuộc quân cờ mà nam chính đã gieo sẽ trở thành những gì...

100000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Truyện liên quan

Lui Ra, Để Trẫm Đến!
Lui Ra, Để Trẫm Đến!

Thẩm Đường tỉnh lại trên đường đi đày, phát hiện thế giới này rất phản khoa học. Thần thạch trên trời rơi xuống, trăm quốc tương tranh. Văn ngưng Văn tâm, xuất khẩu thành thật. Võ tụ Võ đảm, phá núi đoạn biển. Tiểu bạch kiểm cô cho là, một câu "Hoành thương thúc ngựa", một giây sau mũ giáp phụ thân, trường thương trong tay, một người thành quân, thiên quân vạn mã khả năng giết thất tiến thất xuất! * Thất tiến thất xuất: Dựa thuyết con trai Lưu Bị bị quân Tào bao vây, tướng lĩnh Triệu Vân vì cứu ấu chủ Lưu Thiền bảy lần vào vòng vây quân Tào bảy lần giết ra. Quỷ lao bệnh trong mắt cô, miệng niệm "Tinh la kỳ bố"*, Trời xanh như lọng tròn, đất đai tựa cuộc cờ, bài binh bố trận, hạ bút thành văn! * Tinh la kỳ bố: Bày ra như sao giăng rợp trời, hệt những quân cờ trên bàn cờ, hình dung số lượng nhiều phân bố rộng. Đây cmn đâu thể tính phản khoa học! Rõ ràng là ván quan tài khoa học bị thần học đóng đinh! Mà cô -- "Chủ công, Bắc Quận đại hạn, hay ngài khóc một lúc?" Thẩm Đường: ". . ." "Chủ công, Nam Châu lũ lụt, hay ngài cười cười nhiều cho vơi?" Thẩm Đường: ". . ." -- -- -- -- Nhìn mười bát cơm to bị cô chén còn sạch bóng hơn bản mặt và một đám thôn dân cả ngày gây chuyện thị phi gào khóc đòi ăn không có ý tốt, thôn trưởng Thẩm Đường mang linh hồn họa sĩ nghi là thùng cơm chuyển thế buộc phải từ bỏ bút vẽ yêu dấu bị ép nhận lời dấn thân lên con đường chư hầu.

100000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Tiểu Sư Muội Ngũ Hành Thiếu Đạo Đức Hầu Hạ Cả Tông Môn
Tiểu Sư Muội Ngũ Hành Thiếu Đạo Đức Hầu Hạ Cả Tông Môn

Người ta xuyên không thì trở thành người giàu sang quyền quý, còn Trì Vũ lại trở thành kẻ hầu hạ bị khinh rẻ nhất trong tông môn, ngay cả bô đi tiểu của tiểu sư muội cũng phải do nàng rửa. Cái thân phận chó má này, nàng quyết không làm nữa, nửa đêm vác bao tải bỏ trốn. Vốn định sống yên ổn làm một cô nương tốt, nào ngờ bản tính xấu xa vô đạo đức đã thấm sâu vào tận xương tủy, thậm chí còn có tính lây lan. Kể từ khi Trì Vũ đến, phong cách của tông môn mới ngày càng trở nên kỳ quặc. Sư tôn Liễu Vô Cực vốn mạnh mẽ vô song, luôn tuân thủ triết lý: "Sống chết không quan trọng, không phục thì đánh." Kể từ khi Trì Vũ đến: "Chi bằng thừa lúc hắn không đề phòng mà đánh úp?" Đại sư huynh vốn chỉ mê trồng trọt, sống đời bình dị, kể từ khi Trì Vũ đến: "Vương hầu tướng lĩnh, có ai sinh ra là khác biệt? Chức vị tông chủ, ta chắc chắn phải đoạt!" Nhị sư huynh keo kiệt, coi tiền như mạng, kể từ khi Trì Vũ đến: "Tiền! Tiền! Tiền! Tiền quả thật có thể mua được hạnh phúc, tiểu sư muội không gạt ta!" Tam sư huynh mê rượu, sống cả đời lười biếng, không biết đến ánh sáng mặt trời, kể từ khi Trì Vũ đến: "Đỡ ta dậy, ta còn phải tiếp tục diễn!" Tứ sư huynh phong lưu, thích nữ trang hơn là giáp trụ, kể từ khi Trì Vũ đến: "Tiểu sư muội, ta đã luyện thành tuyệt kỹ giọng nữ! Thiên hạ này chắc chắn sẽ ngả nghiêng vì ta!" Ngũ sư huynh bí ẩn, chỉ thích cầm vỏ rùa bói toán, kể từ khi Trì Vũ đến: "Bồi thường đi! Ngươi đâm phải ta còn chối à!" Lục sư tỷ tính tình chất phác, là thần hoàng chuyển thế, trời sinh thần lực! Kể từ khi Trì Vũ đến: "Tiểu đệ à, tới kỳ đóng phí bảo kê rồi!" ... Trên bầu trời, vang vọng tiếng gào thét phẫn nộ: "Trì vô đạo đức! Phong khí của Tu Tiên Giới đều bị ngươi làm hỏng cả rồi!" Trì Vũ: “Không! Không phải ta! Ta không có! Ngươi vu khống! Ngươi đang vu khống ta!”

250000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Không Gian Chi Nông Nữ Cẩm Tú Trang Viên
Không Gian Chi Nông Nữ Cẩm Tú Trang Viên

Mạc Nhan bị nổ đến mức cháy đen, rồi xuyên không tới thời cổ đại, Biến thành một bé con nhà nông đang chạy nạn! Trên có cha là tú tài tuấn tú, hiền từ – cũng không tệ! Dưới có đôi em nhỏ hoạt bát đáng yêu – thật là tốt! Chỉ là, nàng thật sự muốn chết rồi, mà sao chết cũng không xong? Trên đường chạy nạn, không cơm không nước, không chỗ trú thân thì thôi đi, Ấy thế mà còn phải đề phòng kẻ xấu bắt nàng đem đi làm thịt! May mà, kiếp trước nàng có không gian thăng cấp theo cùng, Nhưng mà... chả giúp được tích sự gì cả. Cái không gian đầy núi, đầy nước, đầy thịt ấy lại bị khóa mất tiêu! Đứng trước nghịch cảnh, Mạc Nhan lại phấn chấn tinh thần: Không gian bị khóa thì sao, tỷ sẽ cắm rễ ở kinh thành, làm giàu từ đầu! Khai hoang, trồng cây ăn trái, mua cửa tiệm, tậu nhà cửa... cái nào cũng có đủ! Nhưng mà... kẻ ghen tị thì không thiếu nha! Trang trại là của ngươi à? Ừ, vậy thì ta khiến ngươi phá sản cho xem! Muốn làm mẹ kế của ta hả? Được thôi, tặng ngươi vài bà goá thử xem! Mẹ ruột tới nhận lại con? Xin lỗi, đây là giấy đoạn tuyệt, cầm lấy, tiễn biệt! Gì cơ? Mỹ nam tới tận cửa cầu hôn á? Ờm, chuyện này... có nên gật đầu không ta?

500000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Ta Không Hề Cố Ý Thành Tiên
Ta Không Hề Cố Ý Thành Tiên

Ta vốn là khách tha hương, cũng chẳng hề có ý muốn trở thành tiên... Sau hai mươi năm tu đạo trong núi sâu, sư phụ yêu cầu Tống Du xuống núi để mở mang kiến thức về yêu ma quỷ quái, nhân tình thế thái, đi thăm thú danh sơn thắng cảnh, tiên nhân trong truyền thuyết, nói đây mới thật sự là tu hành. Thật không nghĩ tới, đi khắp đại giang nam bắc, tiên nhân lại chính là ta...

100000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Thay Tỷ Tỷ Vào Phủ Làm Kế Thất
Thay Tỷ Tỷ Vào Phủ Làm Kế Thất

Doãn Minh Dục cày cuốc đến trọc đầu, vẫn không đủ tiền mua nổi mười mét vuông ở thành phố hạng nhất. Sau khi đột tử, nàng xuyên không thành thứ nữ của Doãn thị, một gia tộc thế gia Giang Nam thời nghiệp triều, một sớm được giải phóng, chỉ muốn ăn không ngồi rồi, ăn no chờ chết. Đấu đá? Không liên quan đến nàng, nằm ì ra sướиɠ hơn sao? Tranh giành sủng ái? Không liên quan đến nàng, nằm ì ra sướиɠ hơn sao? Tranh giành tiền đồ? Không liên quan đến nàng, nằm ì ra sướиɠ hơn sao? Nhưng mà tỷ tỷ gả vào Tạ thị, một đại thế gia Giang Nam, lại qua đời, mẹ cả vì cháu ngoại còn nhỏ, bèn tìm kiếm trong nhà một lượt, lựa chọn Doãn Minh Dục. Mẹ kế khó làm, vợ kế cũng khó làm. Doãn Minh Dục chưa bao giờ sợ mẹ cả, trực tiếp bày tỏ thái độ: “Con không muốn.” Mẹ cả cũng trực tiếp bày tỏ thái độ: Không muốn cũng không được. Doãn Minh Dục: “Vậy thì tùy tiện...” Dù sao ở đâu cũng là nằm yên, sau này gả qua, đừng trách nàng chỉ lo hưởng thụ bản thân. Sau khi kết hôn... Tạ lão phu nhân lo lắng vợ kế hà khắc với chắt trai, tự mình nuôi nấng. Doãn Minh Dục lười đến mức giả vờ hiếu thuận, chỉ lo bản thân ăn ngon uống say, lúc về nhà mẹ đẻ đã béo lên hai cân. Người thϊếp của tỷ tỷ nguyên phối vốn là nha hoàn được nâng lên, quen thói gian xảo, ngấm ngầm gây chuyện, khiến mọi người nghĩ kế phu nhân khắc nghiệt. Doãn Minh Dục: “Nhìn người cũng chuẩn đấy.” Diễn trước mặt mọi người một màn khắc nghiệt. Phu quân Tạ Cảnh Minh một lòng muốn làm quan, vì cầu công tích, được phái đến Lĩnh Nam. Doãn Minh Dục bỗng nhiên hiền huệ hiếu thuận, kiên quyết ở lại kinh thành để phụng dưỡng cha mẹ chồng, dạy dỗ con riêng. Mọi người: “???” Ngươi có hiểu lầm gì về bản thân không? Tóm tắt: Mẹ kế đời này khó chiều quá. Lập ý: Sau khi tỉnh ngộ, vẫn nhiệt tình yêu cuộc sống.

160000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Lạn Kha Kỳ Duyên
Lạn Kha Kỳ Duyên

Kế Duyên bên cạnh ván cờ lá rụng, ở giữa rừng cây đánh cờ không người. Hưng sở trí Thiên Nguyên một cờ, lại quay đầu sơn hải mênh mông ... Tỉnh lại sau giấc ngủ, Kế Duyên trở thành một hành khất nửa mù trong miếu sơn thần cũ nát. Thực lực không đủ miệng pháo đến gom góp, Chân Nhân một thanh kiếm, Thần Côn một cái miệng, chính là căn bản cho Kế Duyên an thân đặt chân ở thế giới đáng sợ này. ... Thơ Dạo núi Lạn Kha Dịch: Chưởng Thiên Tay chống gậy thong dong dạo núi Dõi mắt trông bốn phía biển mây Rừng xa gió lộng thu hiu hắt Suối cạnh hang róc rách nước reo Ván cờ tàn Tiên đâu chẳng thấy Xương Phật lạnh lẽo cùng tháng năm Trần thế nay được bao người trải Di tích còn gì cho đời sau Review Truyện: Tiên hiệp cổ điển rất khó viết. Một bộ tiên hiệp hay là một bộ truyện phải được viết sao cho thật dễ hiểu, thật thú vị, thật tiêu sái cũng như phải có cái hồn của tiên hiệp. Chỉ một điều kiện thôi đã khó, chứ đừng nói phải có đầy đủ các điều kiện trên. Có lẽ vì vậy mà tiên hiệp bắt đầu suy tàn. Kể từ sau Hoàng Đình, cũng thật lâu rồi mình mới thấy lại một bộ tiên hiệp cổ điển thuần túy như Lạn Kha Kỳ Duyên. Có yếu tố lãng mạn, thoải mái tiêu sái của tiên hiệp cổ điển trường phái xuyên không, chi tiết truyện vừa xuất sắc lại dân dã. Có yếu tố truyền thuyết phàm tục mang lại cảm giác của những câu chuyện thần thoại cổ xưa. Nam chính ở trong trò chơi hồng trần này, tuy rằng pháp lực tu vi không cao, nhưng cách xử sự làm người lại có trước có sau, thần bí khó lường, có ý cảnh, có tâm cảnh, thực sự đã mang lại cảm giác thần bí của tiên nhân. Đoạn mở đầu, khi nam chính nghèo túng cũng sợ chết như người thường, lời ăn tiếng nói cũng hơi tùy tiện. Trong truyện mỗi người đều rất lý tưởng, không dây dưa lợi ích quá nhiều, cũng không có quá tính toán, nhiều khi đọc mà không nhịn được cười. Trước mắt thì thấy đây là một thể loại truyền kỳ du ký cổ đại, có giang hồ, có tu sĩ, có tiên thần, có võ lâm cao thủ, có người phàm. Bàn tay vàng rất có ý nghĩa, tựa như thay đổi vận mệnh nhân vật. Mỗi khi nam chính thúc đẩy vận mệnh một người, hoặc dạy người hướng thiện, trên ván cờ sẽ ngưng tụ ra một quân cờ mới. Người đọc bị cuốn hút dần bởi những câu chuyện xung quanh Kế Duyên, muốn biết rốt cuộc quân cờ mà nam chính đã gieo sẽ trở thành những gì...

100000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Tu Tiên Chính Là Cướp Tiền
Tu Tiên Chính Là Cướp Tiền

Liên Mộ là một người tu tiên hiện đại, vào ngày độ thiên kiếp, nàng không cẩn thận mà thất bại nên gặp phải cắn trả, khi tỉnh dậy thì nàng đã sống lại. Tình cờ, nàng sống lại trên thân xác của một tiểu cô nương có linh căn tắc nghẽn, trên người không có được một đồng tiền, tiểu cô nương này là đệ tử ngoại môn bị loại ra từ Quy Tiên Tông, dựa vào quét dọn bậc thang của tiên môn mà sống. Liên Mộ kiếp trước đã tu luyện tới đại đạo viên mãn: “Không phải chỉ bắt đầu lại từ đầu thôi sao? Chuyện này có gì khó!” Nhưng cho đến khi bước vào Quy Tiên Tông lần thứ hai, nàng mới phát hiện: Bắt đầu lại từ đầu ở thế giới này, cái nàng thiếu không phải là kỹ thuật hay kinh nghiệm, mà là tiền. Nàng là một kiếm tu, lại nghèo tới mức ngay cả một thanh kiếm cũng không mua nổi, nhưng sau khi đúc lại thành tam linh căn, đan điền bị tổn thương, thân thể tả tơi, cần mời đan tu và khí sư chuyên môn tới giúp đỡ, phải tiêu một số tiền lớn. Để có thể tiếp tục tu luyện và tiêu ít tiền, nàng không thể không lén đổi nghề, dứt khoát tự học luyện đan luyện khí, tự cung tự cấp. Ban đầu, mọi người đối xử với Liên Mộ... Tôn trưởng: “Đệ tử kiếm tu này không làm việc đàng hoàng, cả ngày đều chơi bời lêu lổng, thật làm người ta tức giận.” Sư huynh kiếm tu: “Tam linh căn này đúng là vô dụng, rốt cuộc có thể làm được gì? Ngay cả thể tu cũng chê thừa thải!” Các đan tu: “Ai có thể nói với ta, tại sao nàng ta không làm việc mà lại chạy tới Dẫn Hương Phong của chúng ta không?” Khí sư: “Hóa ra không chỉ phong của chúng ta gặp họa, vậy ta yên tâm rồi.” Nhưng sau đó, trong trận đấu tiên môn, ma thú cao cấp náo loạn, các tông môn bị đánh cho trở tay không kịp, mọi người đều hoảng loạn. Chỉ có duy nhất một kiếm tu áo xanh của Quy Tiên Tông cưỡi cây chổi bay “vυ"t” ra, tay trái cầm bùa, tay phải cầm kiếm, dùng mấy đá đạp chết luôn ma thú. Mọi người: “???” Trong trận đấu tiên môn nào đó, Liên Mộ bị cô lập, chỉ có một thân một mình. Những người khác: “Lần này chắc bị loại rồi chứ!” Sau đó bọn họ trơ mắt nhìn nàng móc lò luyện đan và bệ rèn cực phẩm ra, tay nặn đan dược cao cấp, tiện tay sửa luôn được linh khí đỉnh cấp. Tứ đại tông môn kinh hãi: “Rốt cuộc người này làm gì vậy?” Sau khi Liên Mộ đi ra, nhún vai bất lực nói: “Xin lỗi, ta quá nghèo, chỉ có thể cái gì cũng học một ít. Mặc dù ta biết luyện đan rèn khí, nhưng ta vẫn là một vị kiếm tu kiên định.” Mọi người: “...” Thì ra tam linh căn của một người không phải là tam linh căn thuần túy, mà là tam thiên linh căn tổ hợp.

300000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Dựa Vào Năng Lực Copy Paste, Thiếu Nữ Dưỡng Tằm Xông Pha Tu Chân Giới
Dựa Vào Năng Lực Copy Paste, Thiếu Nữ Dưỡng Tằm Xông Pha Tu Chân Giới

Tô Cửu sau khi chết đi ở mạt thế, mở mắt ra đã thấy mình xuyên vào cô gái dưỡng dâu thê thảm nhất trong tiểu thuyết tu chân. Hai cánh tay nàng đầy những vết sẹo lở loét vì bán huyết linh nuôi bảy gã người yêu cũ là Tiên Tôn. Trong khi đó, đám em nhỏ trong nhà đói đến nỗi phải gặm vỏ cây dâu, còn lũ tra nam kia thì dùng tiền bán máu của nàng để đột phá cảnh giới. Trước khi phi thăng chúng còn cuỗm sạch gia sản của nàng. Tô Cửu vừa tỉnh lại đã muốn chửi đổng, cho đến khi nàng phát hiện ra, kho hàng tích trữ và máy quét từ mạt thế cũng theo nàng đến đây. [Kích hoạt hệ thống sao chép chín lần!] Từ đó, đan dược trong nhà x9! Pháp khí x9! Khi sư huynh khoe mẽ của gã người yêu cũ lôi ra một viên đan dược quý hiếm, chế giễu nàng bị vứt bỏ vì nghèo. Tô Cửu xoay người sao chép ra chín viên, cho mỗi người xung quanh một viên, ngay cả chó hoang bên đường cũng không bỏ sót. Sư huynh khoe mẽ: "???" Khi gã người yêu cũ nghe tin nàng giàu lên, đến tận cửa cướp đan dược. Tô Cửu nâng tay sao chép ra chín con rối là người yêu cũ cũ còn mạnh hơn hắn, nhìn hắn bị chín gã người yêu cũ cũ đánh cho quỳ xuống van xin tha mạng. Người yêu cũ: "???" Người yêu cũ cũ: "???" Về sau, giới tu chân ai nấy đều hoảng loạn. #Chấn động! Nữ tu nào đó dùng chín phân thân Ma Tôn diễn màn phá dỡ cả tông môn# #Tiên Tôn bị chín phân thân của chính mình vây đánh, chuyện này là thế nào!# *** Thẩm Uyên là món hàng dơ bẩn nhất của Yêu Nô Phường. Mười hai tuổi đã mang tiếng xấu là con lai nửa giao nửa khuyển, bị móc lấy yêu đan, đeo khóa xuyên tim để làm nô dịch. Hắn mang vẻ mặt yêu dị, bản tính phản nghịch, bị các chủ nhân đời trước ngược đãi phát tiết, đánh cho thân tàn ma dại, rồi bị vứt bỏ. Đến một ngày, hắn bị một nữ nhân tên Tô Cửu mua về với giá rẻ mạt. Hắn giả vờ câm điếc, chỉ chờ chết. Nhưng không ngờ, chẳng thấy roi da thuần nô đâu, mà lại thấy linh dược, linh đan, mỹ vị chỉ giới tu sĩ thượng lưu mới có. "Ngươi không ăn thì ta vứt đi. Trong nhà thật sự không còn chỗ để chứa mấy thứ này nữa." Chắc chắn nàng ta đang lừa mình. Thẩm Uyên không tin trên đời này còn có người đối xử tốt với hắn. Nhưng sau này, hắn phát hiện ra nàng không nói dối. Nàng có thiên phú dị bẩm, năng lực phục chế, sao chép mọi thứ, trong nhà ngoài linh bảo các loại thì đâu đâu cũng là những con rối Tiên Tôn do nàng sao chép ra. Mỗi ngày nàng chỉ đạo chúng làm việc, gặp nguy hiểm thì để chúng bao quanh bảo vệ nàng trong gang tấc. Còn hắn, thân là phế vật không may mắn, chỉ có thể đứng trong góc. Cuối cùng có một ngày, lại một nam tu Tiên Tôn phong quang sáng lạn đến tận cửa, bị nàng chạm vào sao chép. Đôi mắt đỏ ngầu của Thẩm Uyên đau đến rớm máu, hắn dùng cấm thuật thượng cổ mà mẫu thân dặn là dù khó khăn đến mấy cũng không được dùng, tự chặt đuôi giao, đổi lấy tu vi cổ thần. Dưới ánh trăng, hắn khác xưa rất nhiều, hóa thành Yêu Thần thượng cổ được mọi người cúng bái, chân trần nhuốm máu dưới vạt áo bào, nhẫn nhịn nỗi đau thấu xương, từng bước một đi đến trước mặt nàng. Nhẹ nhàng nâng khuôn mặt nàng lên: "A Cửu, bây giờ, bản tọa đã xứng đáng để nàng dùng chưa?" #Có thù tất báo, bụng dạ hẹp hòi nữ vs Vốn là bé sói con đáng thương nhưng vì nàng mà hóa thành người sói# #Chuyện nhỏ về việc thú cưng ta nuôi thầm mến ta hai trăm năm#

150000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Khiếm Thị Bẩm Sinh Khởi Nghiệp Từ Chơi Đàn Nhị
Khiếm Thị Bẩm Sinh Khởi Nghiệp Từ Chơi Đàn Nhị

Hắn là thằng mù hát rong đầu phố chỉ vì một văn tiền mà diệt một môn phái. Hắn là tên sâu rượu ngủ cả ngày trong miếu hoang. Hoàng triều sụp đổ, quần hùng bốn cõi tranh vương. Bang phái tàn sát lẫn nhau, Cửu châu điên loạn. Một kẻ mù mãi nghệ giữa giang hồ, viết một câu chuyện không muốn kể ai nghe.

200000 Giỏ hàng