Kho ebook cho máy đọc sách.Giảm giá 25% với tài khoản VIP. 50% với tài khoản VIP Năm hoặc tài khoản VIP cấp bậc 14 Đại Thần.
Danh Sách Truyện Thể Loại Ngọt Sủng55 truyện
Sắc Nước Hương Trời
Tống Gia Ninh càng trưởng thành càng xinh đẹp, đi theo mẫu thân tái giá vào Quốc Công Phủ, Tống Gia Ninh cố gắng đoan trang, nhưng vẫn là bị kế huynh bá đạo để mắt tới. Tim gan rối bời rung động, Tống Gia Ninh vụng trộm đút một viên kẹo đường cho Triệu Hằng: ta đối với chàng tốt, tương lai chàng phải làm chỗ dựa cho ta. Triệu Hằng thích thú giữ chặt eo nàng, cùng hưởng một đường vinh hoa, quốc sắc sinh hương. Nhân vật chính: Tống Gia Ninh, Triệu Hằng
Căn Cứ Nông Học Số Chín
Triệu Ly Nông từ nhỏ đã được cha mẹ đặt nhiều kỳ vọng: Ly Nông, con phải đi ra bên ngoài! Đừng như cha mẹ cả đời ở ruộng đồng. Triệu Ly Nông đã làm được, cô học nhảy lớp và được nhận vào một trường đại học hàng đầu của một thành phố lớn, mọi người trong làng đều giơ ngón tay cái lên và khen cô là thiên tài. Kết quả là... Triệu Ly Nông chuyển đến học ở trường Đại học Nông nghiệp. Cô phải đi học, vì vậy cô thu dọn hành lý, chạy đến đô thị sầm uất dưới con mắt ghen tị của dân làng. Lần đi này đến tận bảy năm! Triệu Ly Nông đã hạ quyết tâm thay đổi nghề nghiệp ngay khi cô ấy tốt nghiệp, nhưng trước khi tốt nghiệp, trường thực nghiệm đã bị phá hủy và cô ấy không thể lấy được dữ liệu thí nghiệm, vì vậy cô ấy không thể tốt nghiệp được! ! ! Đêm đó, Triệu Ly Nông uống rượu giải sầu, loạng choạng đứng trên bờ ruộng hét trời ba tiếng rồi ngã xuống, tỉnh lại thì đã là tận thế. Cô ấy, Triệu Ly Nông, có một thân phận mới - sinh viên năm thứ nhất của Căn cứ Nông học số 9.
Thập Niên 70: Người Vợ Ngọt Ngào
Văn án 1: Sau khi chết Cố Chi Nghiên mới biết được chính mình sống trong một quyển niên đại văn. Ở trong sách, nàng là nữ phụ độc ác, cũng là thế thân cho bạch nguyệt quang của chồng, suốt ngày sống trong hình bóng của người khác, cuối cùng hận thù cuộc sống, làm hết chuyện xấu, kết cục thê thảm. Trở về ngày kết hôn năm hai mươi tuổi, cô ăn mặc rực rỡ ngồi trong phòng chờ tân lang Triệu Khang Vân tới đón. Nhưng Triệu Khang Vân lại vô tình bỏ rơi cô mà đến chăm sóc bạch nguyệt quang đang sinh bệnh. Khách quý chật nhà hôn lễ, cô tuyên bố từ hôn rồi cắn răng nhìn một tên côn đồ trong thôn: “An Tĩnh Nguyên, nếu hôm nay anh nguyện ý cưới, tôi liền nguyện ý gả!” Văn án 2: Bị Cố Chi Nghiên trực tiếp từ hôn, mặt mũi của Triệu gia mất hết, Triệu Khang Vân tức giận mà không có chỗ phát tiết nên chỉ đành nhẫn nhịn bởi vì hắn ta biết Cố Chi Nghiên yêu hắn như mạng, nói gì nghe nấy, hai ba ngày sau trở về cầu xin hắn tha thứ Nhưng hai ba ngày hai qua đi nhưng Cố Chi Nghiên không những không tới cầu xin, ngược lại còn ngã vào vòng tay tên côn đồ kia, ngày ngày trôi qua đều tốt tốt đẹp đẹp. Điều làm cho Triệu Khang Vân không hiểu chính là tên côn đồ vừa nghèo vừa thô bỉ kia thế mà thăng chức rất nhanh, một đường trở thành nhà giàu số một Hoa Quốc.
Môi đỏ
Môi đỏ Tác giả: Kim Dạng Thể loại: Ngôn tình hiện đại, hài, ngọt sủng VĂN ÁN Gả vào hào môn năm thứ nhất, Bùi Hề Nhược lấy lý do sức khỏe không tốt mà ra nước ngoài tĩnh dưỡng, hơn nửa năm không gặp người chồng giá rẻ kia của mình. – (Ở nước ngoài) Bùi Hề Nhược chớp chớp mắt. Hôm nay sao vậy, vận đào hoa của cô lại đua nhau nở rộ. Cô cũng không muốn gặp thêm người đàn ông quái lạ nào nữa, liền lấy thân phận là người đã có chồng ra, “Thực xin lỗi, dục vọng chiếm hữu của chồng tôi có chút mạnh mẽ, không cho phép tôi cùng người đàn ông khác đơn độc dùng bữa. Nếu như anh ấy phát hiện, hậu quả sẽ rất nghiêm trọng.” Ánh mắt người đàn ông nhàn nhạt, “Vậy à. Vậy anh ta cho phép cô một mình ở khách sạn ư?” “Anh ấy không có thời gian.” Bùi Hề Nhược tỏ vẻ hờn dỗi đáp. “Thương nhân sao?” Bùi Hề Nhược đang định nói là “đúng”, đột nhiên phản ứng lại là người đàn ông này là đang khách sáo, vì vậy chẳng chút để tâm, nói: “Không, anh ta là người xuất gia. Đại sư Phật giáo, mỗi ngày đều lên lớp dạy vô số người, còn phải ngồi thiền, sao kinh tụng văn, vô cùng bận rộn.” “.......” – Trên chuyến bay về nước, cô tháo chiếc kính râm xuống, đôi môi đỏ mọng, cười tươi bắt chuyện với người đàn ông ngồi bên cạnh: “Này, giúp tôi bốc một quẻ với.” Người đàn ông không nói chẳng rằng rút ra một tấm. Bùi Hề Nhược nhìn nội dung trên tấm thẻ, vui vẻ ra mặt: “Nghe theo lời người người lạ là chuẩn nhất, xem ra chuyện lớn của tôi nhất định sẽ thành công rồi.” “Ồ? Chuyện gì vậy?” “Ly hôn.” Bùi Hề Nhược đưa tấm thẻ ra, cười tủm tỉm: “Tôi không vừa mắt ông chồng giá rẻ kia của tôi lâu lắm rồi!” “Vậy ư?” Người đàn ông chậm rãi đặt ipad xuống, nhẹ nghiêng mặt qua nhìn cô: “Em nhìn lại lần nữa xem?” – Lúc này, cực quang sáng rực một góc trời. Tựa như có người đứng ở bên kia bầu trời giương cung lên, bắn ra hàng trăm ngàn tia sáng, chầm chậm thắp sáng mảng trời tối mịt, kéo bỏ một lớp màn che. Rực rỡ lại chói rọi. Bùi Hề Nhược lại lần nữa vô cùng kích động, ánh mắt chất đầy sự vui vẻ, hân hoan. Bàn tay đang đan vào tay anh, càng thêm chặt hơn. Phó Triển Hành ở bên cạnh nhìn ngắm cô, cũng nở nụ cười. Lúc trước không phải anh chưa từng xem cực quang, anh cũng từng sử dụng kỹ thuật chụp ảnh time-lapse*, bắt lại những khoảnh khắc mỹ lệ thần kỳ của tự nhiên. Lúc ấy, ngắm nhìn cũng chỉ đơn giản là ngắm nhìn. Nhưng khi ở bên cạnh cô. Mới trải nghiệm ra được, đâu là một niềm thích thú. “May sao gặp được em.” *Kỹ thuật chụp ảnh time-lapse: một kỹ thuật chụp sự thay đổi của thời gian. – Nam chính: Phó Triển Hành, nữ chính: Bùi Hề Nhược (Nam trầm ổn x Nữ tự luyến) Cưới trước yêu sau. Nữ chính mù mặt, siêu cấp tự luyến.
Làm nũng
Tên truyện: Làm nũng Tác giả: Thời Tinh Thảo Thể loại: Ngôn tình, hiện đại, ngọt sủng [VĂN ÁN] (1) Nguyễn Khinh Họa nhìn anh một cái: “Đi thôi, em dẫn anh đi gặp mẹ em.” Đôi mắt cô cố nén ý cười, trêu chọc nói: “Giang tổng, căng thẳng không?” Giang Hoài Khiêm không nói chuyện. Sau khi hai người rời siêu thị đi đến quán trà sữa, anh mới nói: “Có một chút.” Nhưng vẫn ổn. Anh dừng lại, thấp giọng nói: “Khi gặp ba em sẽ căng thẳng hơn.” Nguyễn Khinh Họa bật cười: “Tại sao?” Giang Hoài Khiêm trầm ngâm một lúc, lắc đầu nói: “Không biết nữa.” Nguyễn Khinh Họa cười, cũng không ép anh trả lời. Đường đường là một người thừa kế tập đoàn thời trang lớn nhưng khi đối diện với hai từ “phụ huynh”- Giang tổng cũng căng thẳng như bao người. – (2) Tại một bữa tiệc chúc mừng nào đó, Giang Hoài Khiêm khoan thai đến muộn. Vừa xuất hiện, người vừa nhận giải là Nguyễn Khinh Họa, đang say khướt cầm bình rượu đi về phía anh. Đồng nghiệp của cô thấy vậy đều hoảng sợ, muốn đem người giữ lại, lại bị cô gạt ra. Trước mắt bao người, cô nắm lấy cà vạt của Giang Hoài Khiêm mà hỏi: “Sao bây giờ anh mới đến tiệc chúc mừng của em hả, em tức giận rồi.” Mọi người kinh ngạc nhìn qua, chỉ thấy anh nhìn cô, đôi mắt nén lại ý cười: “Vậy lần này phải dỗ như thế nào đây?” Nguyễn Khinh Họa chớp mắt, chẳng chút do dự nói: “Nhường chiếc ghế giám đốc của anh cho em, em mới tha thứ cho anh.” Giang Hoài Khiêm bật cười, khom người chạm vào môi cô, hạ giọng nói: “Cái này không được.” Anh dừng lại một chút: “Anh chỉ có thể cho em vị trí phu nhân của giám đốc thôi.” Đồng nghiệp: ??? _ Cuộc đời này Giang Hoài Khiêm rất ít thỏa hiệp, cũng rất ít làm gì vì ai đó. Chỉ duy nhất Nguyễn Khinh Họa. Anh đặt cho cô hết cái bẫy này đến cái bẫy khác, khiến cô không lối thoát. May mắn là, Cuối cùng cô đã ngã vào lòng anh, để anh đạt được ước nguyện. – Không có ai không khom lưng trước tài hoa của em, anh cũng giống họ, nhưng cũng lại không giống. Anh vì em mà khom lưng. Nam chính: Giang Hoài Khiêm, nữ chính: Nguyễn Khinh Họa
Mê Đắm
MÊ ĐẮM Tác giả: Kim Họa Thể loại: Ngôn tình hiện đại, sủng, showbiz, yêu sâu sắc Nhân vật chính: Cố Thanh Sương, Hạ Tuy Trầm VĂN ÁN 1. Cố Thanh Sương được mọi người ngợi khen là nữ thần trong giới showbiz, cô có vô số người hâm mộ, thường lọt vào hot search vì nhan sắc xinh đẹp của mình, trụ vững ở vị trí bình hoa lưu lượng hàng đầu trong giới giải trí. Vào nghề ba năm nay, bối cảnh bí ẩn, bên cạnh cũng không thiếu người theo đuổi, nhưng cô vẫn giữ mình, không để xảy ra tai tiếng, là thần tượng ‘tiêu chuẩn’ trong lòng người hâm mộ. Mãi cho đến khi người đi đường A bạo lộ ra tin tức, khi Cố Thanh Sương đang quay phim, vào lúc nửa đêm có chủ động bước lên chiếc Rolls-Royce màu đen xa hoa, đi đến biệt thự tư nhân rồi ở đó ba ngày ba đêm. Tin đồn ngay lập tức nổi lên: Chủ đề #Hình tượng nữ thần lạnh lùng thanh khiết của Cố Thanh Sương sụp đổ, nghi ngờ được kim chủ giàu có bao nuôi# lập tức trở nên nóng hổi. Tất cả các trang mạng đều cật lực moi ra cho bằng được chủ nhân của chiếc xe kia, cuối cùng cũng đào ra được một chút tin tức. Tiếp tục đào sâu hơn nữa, lại phát hiện là người mà không ai dám chọc tới... 2. Hạ Tuy Trầm, nhân vật truyền kỳ trong giới thương nghiệp, xưa nay nổi tiếng cấm dục, lạnh lùng vô tình nhiều năm nay, luôn cài chiếc cúc trên cùng của áo sơ mi trắng, hà khắc với bản thân gần như sắp đạt đến ngưỡng của ‘biến thái’. Trong vòng đều biết từ nhỏ anh đã cùng sư phụ vào chùa tu hành đạo Phật, trước giờ không gần nữ sắc, luôn được một tạp chí nào đó xếp hạng là nam thần được yêu thích nhất. Sau đó, dưới tập đoàn Hạ gia, có một công ty thiết kế cao cấp, một năm bốn mùa, đều sẽ ra mắt váy cưới do chính tay Hạ Tuy Trầm thiết kế, nhưng trước giờ lại chưa từng mở bán, khi được phóng viên hỏi về kế hoạch ban đầu của thiết kế này. Người đàn ông anh tuấn xưa nay ít lời đang xoay xoay chiếc nhẫn trên ngón tay áp út của mình, lời ít ý nhiều nói: [Đây là quà tân hôn tặng cho bà xã tôi.] Toàn bộ mọi người có mặt tại đó: ?!!!! Trời, anh kết hôn khi nào vậy? – Sau đó nữa, trang Weibo mới mở của Hạ Tuy Trầm bị phát hiện, có người chú ý đến danh sách theo dõi của anh chỉ có một ngôi sao nữ. Ngay lập tức, làn sóng ăn dưa nổi lên khắp diễn đàn. Người biết được chút sự tình tiết lộ: Đây chính là Hạ phu nhân mà anh ấy sủng đến tận trời đó. Mọi người đều không tin người đàn ông tựa thần tiên như Hạ Tuy Trầm, lại nguyện ý vì một người phụ nữa mà hạ phàm, đa phần mọi người đều đoán là do nhỡ tay nhấn nhầm mà thôi. Tối hôm đó, Hạ Tuy Trầm tự tay đăng Weibo thừa nhận: Anh đợi em, đã rất lâu rồi @Hạ Thanh Sương. Yêu thì có tội gì? Kéo thần tiên hạ phàm cùng tôi trầm luân mới có tội.
Cuối cùng em cũng đến
Cuối cùng em cũng đến Tác giả: Long Thất Thể loại: Ngôn tình, hiện đại, ngọt sủng, 1v1, Vương Giả Vinh Diệu Giới thiệu: Chiến đội vừa mới giành được quán quân, bạn trai chuẩn mực ngủ với fan thì phải làm sao? Tống Ý ngoài mặt cười nhưng trong lòng: Cút đi! Yêu thầm cô gái ở chiến đội khác, cùng cô ấy đoạt giải vô địch nhưng người ta vẫn bình thường thì làm sao? Tạ Tinh Thùy: Đào góc tường phải dùng rất nhiều tiền đó, đâu phải tôi không cần tiền? Không ai hiểu nỗi lòng này cả. Tạ Tinh Thùy đợi hai năm cuối cùng cũng chờ được cơ hội đem về (cưới) support mạnh nhất của KPL ( King of Glory Professional League ).
Quỹ Đạo Đơn Phương
Quỹ Đạo Đơn Phương Tác giả: Ngải Ngư Thể loại: Ngôn tình, Hiện đại, HE, Vườn trường – Ngọt sủng, Yêu thầm Giới thiệu Thư Niệm phải lòng một cậu thiếu niên, may mắn được làm bạn cùng bàn với người ấy một tháng và là bạn cùng lớp trọn một năm. Nhưng cũng chỉ đến thế mà thôi. Cô đã âm thầm đơn phương một người, suốt thời cấp ba. Vào đêm cô ở cạnh anh năm nhất đại học, Thư Niệm đã đăng một bài lên WeChat song chỉ để mình anh đọc được: “Với anh đấy có lẽ chỉ là một lần tình cờ gặp gỡ, nhưng với em đấy lại là cả một trời hè.”
Diễn Trò
Tên truyện: Diễn Trò Tác Giả: Đông Nhật Anh Đào Thể loại: Dân quốc, cưới trước yêu sau, ngọt sủng, H (20+), HE. Nhân vật chính: Nhan Trưng Bắc, Cận Tiêu Văn Án Cha cô là một quan chức nhỏ thất bại, đời này của cô có lẽ cũng sẽ đi theo con trai của quan chức nhỏ khác, sống tạm bợ trong thời loạn, cứ như vậy mà qua ngày. Nhưng cậu Tư nhà họ Nhan lại hỏi cưới cô, Cận Tiêu ngây thơ nghĩ tiền tiêu vặt sẽ tăng lên kha khá đây. Có lẽ, đây cũng là một chuyện tốt. Anh thích cô ngờ nghệch như thế, rồi lại thường xuyên tức giận vì vẻ ngờ nghệch ấy của cô. “Không phải em đằm tính, cũng không phải không biết gì.” Nhan Trưng Bắc phả ra hơi rượu: “Mười năm trước, lúc em dạy cậu bé kia diễn trò, vẫn còn vài phần thực tình.” “Bây giờ em đối với tôi, có còn thực tình năm đó không?”
Ngày Nào Đi Học Cũng Phải Bực
Ngày Nào Đi Học Cũng Phải Bực Tác Giả: Chước Dạ Thể loại: Hiện đại, thanh xuân vườn trường, oan gia, ngọt, HE. Văn Án Học sinh của lớp 2 đều biết đại biểu môn Toán – Tiết Diễm và đại biểu môn Văn – Thẩm Tịch luôn đối đầu một mất một còn, như nước với lửa. Nhưng có một ngày, một đôi yêu nhau vô tình trông thấy hai người cả đời không qua lại với nhau trong truyền thuyết kia đang ôm nhau trong rừng hẹn hò nhỏ. Một người trong đó cười như đồ ngốc nhỏ, một người khác lại như đồ ngốc lớn. * Trước kia, Tiết Diễm thích nhất nhìn cô bé ngồi cùng bàn khó chịu mà không dám làm gì mình. Về sau, Tiết Diễm thích bỏ “không dám” đi. * Trước khi qua lại, Thẩm Tịch thấy Tiết Diễm là đồ: độc miệng, ngoài lạnh trong nóng (1), lạnh nhạt. Sau khi lại qua, Thẩm Tịch thấy Tiết Diễm là đồ: độc miệng, rất cợt nhả (2), lạnh cmn nhạt (╯‵□′)╯(┴─┴ “Muốn trải qua từ giáo phục tới áo cưới cùng cậu. Quãng đời còn lại không cần chỉ giáo, chỉ mong được chí chóe tới già.”
Tâm Ngứa
Tâm Ngứa
Tác Giả: Thanh Cù
Thể loại: Hiện đại, thanh xuân vườn trường, sủng ngọt, nữ truy, HE.
Văn Án
Ôn Nguyễn của Tri Hoán
Ôn Nguyễn của Tri Hoán Tên gốc: Cô ấy liều mạng giả nghèo Tác giả: Chiêu Loạn Văn án: Bỗng một ngày, thiên kim đại tiểu thư Ôn Nguyễn tỉnh ngộ, muốn vùng lên chống liên hôn gia tộc, muốn có cuộc sống độc lập dựa vào chính sức mình. Thế là, vào tối nọ, Ôn Nguyễn ôm theo một xấp thẻ đen rời nhà. Ai ngờ, vừa mới xuống khỏi tàu đã bị hai tên buôn người quấn lấy. Thấy Ôn Nguyễn bị bọn họ cưỡng ép mang đi, có người ra tay cứu giúp. Người nọ quật ngã chúng bằng một cú vác người qua vai, động tác dứt khoát lại lạnh lùng. Phó Tri Hoán ngồi dậy, ung dung chỉnh lại cổ áo, nhìn cô nói: “Báo cảnh sát đi.” Thân là chó háo sắc. Ôn Nguyễn hoàn toàn không chống đỡ được vẻ đẹp trai sáng chói của “hormone di động”. Đến cục cảnh sát lấy lời khai xong, Ôn Nguyễn mặt dày dính lấy Phó Tri Hoán, thuận thế vào ở trong nhà anh. “Em là người thành phố khác ạ. Gia cảnh em khó khăn nghèo túng. Đã lang bạt không biết đi đâu về đâu còn tí bị bọn buôn người bắt mất. Giờ anh mà đuổi em đi em sẽ bị bán mất hu hu hu.” Phó Tri Hoán nhìn túi xách Hermes đỏ phiên bản giới hạn trong tay cô, lặng thinh. Vì có thể “quang minh chính đại” ở lại nhà Phó Tri Hoán, Ôn Nguyễn ngày ngày giả nghèo giả khổ, nhưng... “Mặc váy năm nghìn tệ chưa đủ thoải mái?” “Tuần này em mua có hai cái túi thôi. Hai cái! Chỉ! Hai! Cái! Em thế chưa phải tiết kiệm sao?” “Sao lại mua cả son rồi???” Mãi cho đến một ngày, Ôn Nguyễn tìm được một chiếc nhẫn trong nhà Phó Tri Hoán. Nó cùng kiểu dáng với nhẫn mà anh chàng nhà giàu chưa lộ mặt – đối tượng đính hôn của cô gửi đến nhà. Ôn Nguyễn: ??? Không lẽ anh không xuất thân từ gia đình bình thường??? * Từng có người hỏi: “Cậu định từ hôn thật à? Có người ở cạnh không phải vui hơn sao?” Phó Tri Hoán động đầu ngón tay gẩy thuốc lá, đốm lửa nhỏ lóe lên phản chiếu trong con ngươi đen láy, tiếng cười của anh vừa trầm lại khàn: “Không nên làm hại con gái nhà người ta. Đời này cô ấy nên sống tự do tự tại chứ không phải làm chim hoàng yến nhốt trong lồng vàng cho tôi vui.” Nhưng, sau khi gặp Ôn Nguyễn anh mới biết, hóa ra mình là một người cực kỳ ích kỷ. Anh hối hận, thầm nghĩ phải giữ chặt Ôn Nguyễn bên mình. CP: Luật sư kỹ năng tranh biện level max x Kiểm sát trưởng đẹp trai mù mắt.
Tuyệt đối cưng chiều
Tuyệt đối cưng chiều Tác giả: Giang La La Giới thiệu: Ngu Trĩ Nhất là người phản ứng chậm chạp, từ bé đã không được lòng mọi người, nhưng Thời Dịch thông minh bẩm sinh lại cứ thích đi cùng cô. Đón cô tan học, chờ cô về nhà, dùng tiền tiêu vặt của mình mua váy đẹp nhất tặng cô. Thời Dịch lúc còn nhỏ: “Nếu em muốn làm công chúa, anh sẽ xây một tòa lâu đài ngay cho em.” Năm ấy Ngu Trĩ Nhất bị vứt bỏ, Thời Dịch đem cô về nhà, chăm sóc cô cả hè, “Em rất đáng yêu, đáng được yêu thương.” Năm 18 tuổi, Thời Dịch cầu hôn. Năm 22 tuổi, cô trở thành bà Thời. [Nhà trẻ] Ngu Trĩ Nhất đang chơi trò gia đình. Cô rút trúng nhân vật mẹ, bạn nhỏ chơi cùng sợ quá khóc ré lên, “Ngu Trĩ Nhất ngốc lắm, tớ không muốn làm con đứa ngốc như cậu ấy đâu.” Vì vậy, cô chỉ có thể mở to mắt đứng đó nhìn các bạn chơi trò chơi. Thời Dịch đi ngang qua xách người lên, “Em là đứa ngốc nên cần tìm nửa kia có chỉ số thông minh cao để cứu đứa con tương lai của em.” “Vậy... vậy em nên tìm ai ạ?” “Nể tình hàng xóm của chúng ta, anh cho phép em lớn lên trở thành bà Thời!” Đại học. Năm Thời Dịch tròn 18 tuổi, người từ trước đến nay nhát gan như Ngu Trĩ Nhất lại lấy chiếc đồng hồ đeo tay giá không hề rẻ cùng một tấm thiệp màu hồng dán hình trái tìm làm quà tặng anh. Thời Dịch nhìn đồng hồ đeo tay, lấy thiệp ra, cặp mắt hoa đào quyến rũ hơi nhướn, “Tặng anh quà đắt như vậy, nhất thời nông nổi hả?” Cô gái nhỏ gò má đỏ ửng, ấp úng nói năm chữ, “Là... cân nhắc kỹ lưỡng!” 1. Thanh mai dễ thương x Trúc mã thiên tài mưu mô, từ tập tễnh học đi đến tóc bạc hoa râm, một câu truyện rất ngọt rất ấm áp~ 2. Nam chính một mực bảo vệ thanh mai dễ thương yếu đuối, từ nhỏ đã thích cô, cưng chiều người đến lớn.
Nụ hôn của nữ thần
Nụ hôn của nữ thần Tác giả: Bản Lật Tử Văn án Màn biểu diễn của Lệ Thâm ở buổi <Âm nhạc của tự nhiên> đã làm kinh diễm toàn trường, giám khảo khen ngợi anh là “Người đàn ông có được nụ hôn của nữ thần.” Lệ Thâm chỉ nhàn nhạt nhếch môi, đời này anh chỉ cho một người con gái tên là Dư Vãn được hôn mình. Sau 3 năm Dư Vãn quay lại thành phố A, nhưng không nghĩ tới ngày đầu tiên đã gặp Lệ Thâm. Sau đó Lệ Thâm tìm đến cô: “Dư tiểu thư, có thể mời cô làm chuyên gia thiết kế hôn lễ cho tôi không?” Dư Vãn hỏi: “Cô dâu chú rể là ai? ” Lệ Thâm trả lời: “Lệ Thâm và Dư Vãn.”
Nghe nói tôi là vợ anh
Nghe nói tôi là vợ anh Tác giả: Cẩm Chanh Văn Án: Lâm Hoan Hỉ theo đuổi Cảnh Dịch 7 năm. Ngày thứ hai sau khi cưới, cô bị tai nạn giao thông, toàn bộ ký ức đều dừng lại ở tám năm trước. Lâm Hoan Hỉ: Vị tiên sinh này, tôi không biết anh.
Chỗ Dựa
Chỗ Dựa Tên khác: Chống lưng Tác giả: Bất Chỉ Thị Khỏa Thái Giới thiệu: Một tiểu hoa đán sắp sụp đổ hình tượng vs nam IT lạnh lùng bao che khuyết điểm. Nghiêm Noãn là một cô gái có chính kiến, làm cái gì cũng đều đi trước người khác một bước. Từ khi mới ra mắt, cô đã bắt đầu xây dựng hình ảnh tiểu tiên nữ người gặp người thương. Fan hâm mộ luôn ca ngợi tiểu tiên nữ khiêm tốn, khí chất thanh tĩnh như lan, không tranh với đời. Công ty quản lý thì thổi phồng nhan sắc đệ nhất, diễm áp hoa thơm cỏ lạ. Cho đến một ngày tỉnh dậy, một lượng lớn fan rời khỏi, hình tượng của cô sắp sụp đổ. ****** “Nếu con đường phía trước có mưa giông bão táp, tới đây, anh là chỗ dựa của em.”
Chứng kiến thần thám
Chứng kiến thần thám Tác giả: Tưởng Du Nguyên Văn án: Vụ án ở cổ trấn. Vụ án về cổ động viên tử vong ở nước Mỹ. Trên du thuyền xa hoa xảy ra vụ mất tích quỷ dị. Truyền thuyết hàng trăm năm về mỹ nhân ngư... Những vụ án mưu sát kỳ lạ, những vụ giết người hàng loạt khiến người nghe cảm thấy ghê sợ, bí mật hắc ám bị chôn giấu hàng trăm năm, tất cả đều chỉ có một chân lý chính nghĩa tồn tại! Ở trong mắt anh – thần thám bậc nhất thế hệ mới ở Mỹ, chỉ cần là một hạt bụi cũng sẽ là chìa khóa dẫn tới chân tướng. Lời tác giả : Nội dung truyện là do tác giả nghĩ ra vậy nên yếu tố trinh thám mới là chính, tình yêu chỉ như gia vị được nêm vào, cho nên chỉ có sủng sủng sủng, hoan nghênh nhảy hố.
Ảnh đế rất thích phát đường
Ảnh đế rất thích phát đường Tác giả: Bán Hạ Lương Lương Văn Án : [Chuyên mục tác giả tóm tắt, mỗi ngày thêm mười ngàn từ, cho tới khi kết thúc.] Fan: Chỉ sau một lần phát đường mà lại khiến anh ấy thích như vậy thì làm sao bây giờ? Đáp: Lầu dưới, làm phiền gọi tới 120 cho tôi! *** “Rõ ràng như vậy à?” Cố Cảnh Ngự nhìn điện thoại chằm chằm một lúc lâu, quay đầu hỏi người đại diện của mình, anh cảm thấy biểu hiện của mình như vậy rất tốt mà. Nhìn ánh mắt người đại diện như muốn đánh chết mình, anh liền nhún vai: “Thôi được, tôi sẽ cẩn thận hơn.” Ngày hôm sau. Người đại diện xông vào phòng, tay tự vò vò mái tóc mình, xong chỉ vào màn hình điện thoại, đề tài đang đứng top đầu trên weibo, tay run lên: “Đây là con mẹ nó cẩn thận của cậu đấy à?” ** Kinh ngạc!! Cố ảnh đế ôm lấy Ôn Nhan trước chốn đông người. Tình yêu của họ như cây được hấp thụ ánh sáng ** Cố đại ảnh đế mặt không đổi sắc, chân dài gác lên bàn, đáp: “Đương nhiên.” — Ông đây còn chưa hôn lưỡi đâu, anh con mẹ nó còn muốn thế nào? [Trích lời fan] 1/ Nếu họ mà chết, chắc chắn là vì ăn thức ăn cho cẩu nhiều quá. 2/ Trên đời này có một loại bệnh không thể cứu được, tôi khẳng định, chính là bị sâu răng. [Ảnh đế không đáng sợ, chỉ sợ ai bị sâu răng hơn ai.]
Mật Đào Ngọt
Mật Đào Ngọt – Tử Liễm Năm Tô Nhạn lên cấp ba phải sống nhờ ở nhà bạn của ba mình, người chú này cuồng công việc, thường xuyên đi công tác, chuyển vào biệt thự ở một năm nhưng cô cũng không biết dáng vẻ người chú này trông ra sao. Một ngày nào đó về nhà, Tô Nhạn thấy người đàn ông xa lạ đang ngồi trên sofa phòng khách. Người đàn ông mặc âu phục nghiêm chính, thân hình cao lớn, toàn thân trên dưới đều toát ra vẻ trưởng thành, hấp dẫn của đàn ông nhưng lại có khuôn mặt trẻ tuổi anh tuấn. Anh ngẩng đầu, đôi mắt đen nhánh nhìn cô, vẻ lạnh lẽo trong đó cũng biến mất, “Cháu là Tô Nhạn sao?” Khuôn mặt cô đỏ bừng, “Chú là... chú Yến ạ?” Đuôi mắt Yến Hồi Thời nhếch lên, “Cháu thích gọi gì cũng được, gọi ông cũng được.” “...” ... Ba Tô có một người bạn vong niên, đối phương còn trẻ mà ra tay gọn gàng, trên thương trường không phí chút sức nào, hai năm ngắn ngủi đã đánh bại đối thủ cạnh tranh, trở thành người có sức ảnh hưởng lớn nhất trong giới. Lúc con gái lên cấp ba, ông bị phái ra nước ngoài nghiên cứu thị trường, đành tự tay giao con bé cho anh em tốt Yến Hồi Thời, chờ khi về nước lại phát hiện, rau xanh mình nuôi nấng bấy lâu nay đã bị lợn ăn mất rồi. Ba Tô, “Súc sinh!” Yến Hồi Thời, “Anh à, đừng như vậy mà.” Ba Tô, “Cậu đừng gọi tôi là anh nữa!” Yến Hồi Thời sửa lại lời nói, “Ba à, đừng như vậy mà!”
Trở Thành Bé Cưng Của Phản Diện Cố Chấp
Trở Thành Bé Cưng Của Phản Diện Cố Chấp Tác giả: Hội Đường Cô gái ngoan ngoãn Mạnh Nịnh xuyên vào một tiểu thuyết thanh xuân vườn trường, trở thành nữ phụ pháo hôi, không chỉ nhận cơm hộp sớm mà cả ngày cũng chỉ biết ăn chơi, không học hành không nghề nghiệp, thường xuyên bắt nạt người em trai phản diện của mình, đã thế — gu thẩm mỹ còn có vấn đề: mái tóc màu sắc sặc sỡ, đi đường leng keng tiếng khuyên mũi bông tai... Mạnh • cố gắng học tập tiến về phía trước • Nịnh: ... Sau khi xuyên qua, có người ghé vào tai cô hỏi, “Chị Nịnh, đánh gãy chân phải hay chân trái cậu ta?” Mạnh Nịnh cúi đầu, trong lúc vô tình bắt gặp ánh mắt xinh đẹp của thiếu niên kia — Cậu bị người ta đè xuống dưới đất, nhìn cô bằng ánh mắt lạnh thấu xương. Cô giật mình một cái, trong nháy mắt tỉnh táo lại, không để ý tới đôi chân đang phát run của mình, giả bộ bình tĩnh, giọng nói lạnh lùng, “Các cậu về trước làm bài tập đi, chuyện này để tôi xử lý là được rồi.” Đám đông chưa từng động tới sách vở: ??? * Gần đây trung học Thịnh Dương có tin đồn, Mạnh Ninh thay đổi thành một mỹ nhân xinh đẹp, vòng eo tinh tế, làn da trắng nõn, khuôn mặt vô cùng mềm mại, chỉ cần một giây thôi là có thể hạ gục được hoa khôi Hứa Nhiên. Các nam sinh sôi nổi xum xoe, muốn dạy cô hàm số lượng giác và vector, lại phát hiện vậy mà cô lại đăng ký tham gia cuộc thi Olympic toán thanh thiếu niên cả nước. Mạnh Nịnh ngày ngày bận rộn ôn thi không có thời gian tìm phản diện gây phiền toái, cuối cùng có một ngày kết thúc tiết tự học buổi tối, cô bị thiếu niên cao gầy dồn lại một góc trong khu dạy học. Ngón tay cậu vân vê sợi tóc đen nhánh của cô, ánh mắt u ám, hầu kết chuyển động, đôi môi mỏng bên tai cô nhẹ giọng nỉ non, “Trốn tôi? Không phải nói sẽ đau lòng vì tôi sao?” Mạnh Nịnh vừa định nói chuyện đã nghe cậu cười một tiếng, giọng nói khàn khàn, “Mông Mông, chân cậu run cái gì? Hửm?” Mạnh Nịnh, “...”