
Nghe nói tôi là vợ anh
- Tác giả:Cẩm Chanh
- Trạng thái:Hoàn thành
- Loại:Truyện Dịch
Nghe nói tôi là vợ anh Tác giả: Cẩm Chanh Văn Án: Lâm Hoan Hỉ theo đuổi Cảnh Dịch 7 năm. Ngày thứ hai sau khi cưới, cô bị tai nạn giao thông, toàn bộ ký ức đều dừng lại ở tám năm trước. Lâm Hoan Hỉ: Vị tiên sinh này, tôi không biết anh.
81 chương
Truyện cùng tác giả
Nghe nói tôi là vợ anh
Cẩm Chanh
Nghe nói tôi là vợ anh Tác giả: Cẩm Chanh Văn Án: Lâm Hoan Hỉ theo đuổi Cảnh Dịch 7 năm. Ngày thứ hai sau khi cưới, cô bị tai nạn giao thông, toàn bộ ký ức đều dừng lại ở tám năm trước. Lâm Hoan Hỉ: Vị tiên sinh này, tôi không biết anh.
Truyện liên quan
Môi đỏ
Môi đỏ Tác giả: Kim Dạng Thể loại: Ngôn tình hiện đại, hài, ngọt sủng VĂN ÁN Gả vào hào môn năm thứ nhất, Bùi Hề Nhược lấy lý do sức khỏe không tốt mà ra nước ngoài tĩnh dưỡng, hơn nửa năm không gặp người chồng giá rẻ kia của mình. – (Ở nước ngoài) Bùi Hề Nhược chớp chớp mắt. Hôm nay sao vậy, vận đào hoa của cô lại đua nhau nở rộ. Cô cũng không muốn gặp thêm người đàn ông quái lạ nào nữa, liền lấy thân phận là người đã có chồng ra, “Thực xin lỗi, dục vọng chiếm hữu của chồng tôi có chút mạnh mẽ, không cho phép tôi cùng người đàn ông khác đơn độc dùng bữa. Nếu như anh ấy phát hiện, hậu quả sẽ rất nghiêm trọng.” Ánh mắt người đàn ông nhàn nhạt, “Vậy à. Vậy anh ta cho phép cô một mình ở khách sạn ư?” “Anh ấy không có thời gian.” Bùi Hề Nhược tỏ vẻ hờn dỗi đáp. “Thương nhân sao?” Bùi Hề Nhược đang định nói là “đúng”, đột nhiên phản ứng lại là người đàn ông này là đang khách sáo, vì vậy chẳng chút để tâm, nói: “Không, anh ta là người xuất gia. Đại sư Phật giáo, mỗi ngày đều lên lớp dạy vô số người, còn phải ngồi thiền, sao kinh tụng văn, vô cùng bận rộn.” “.......” – Trên chuyến bay về nước, cô tháo chiếc kính râm xuống, đôi môi đỏ mọng, cười tươi bắt chuyện với người đàn ông ngồi bên cạnh: “Này, giúp tôi bốc một quẻ với.” Người đàn ông không nói chẳng rằng rút ra một tấm. Bùi Hề Nhược nhìn nội dung trên tấm thẻ, vui vẻ ra mặt: “Nghe theo lời người người lạ là chuẩn nhất, xem ra chuyện lớn của tôi nhất định sẽ thành công rồi.” “Ồ? Chuyện gì vậy?” “Ly hôn.” Bùi Hề Nhược đưa tấm thẻ ra, cười tủm tỉm: “Tôi không vừa mắt ông chồng giá rẻ kia của tôi lâu lắm rồi!” “Vậy ư?” Người đàn ông chậm rãi đặt ipad xuống, nhẹ nghiêng mặt qua nhìn cô: “Em nhìn lại lần nữa xem?” – Lúc này, cực quang sáng rực một góc trời. Tựa như có người đứng ở bên kia bầu trời giương cung lên, bắn ra hàng trăm ngàn tia sáng, chầm chậm thắp sáng mảng trời tối mịt, kéo bỏ một lớp màn che. Rực rỡ lại chói rọi. Bùi Hề Nhược lại lần nữa vô cùng kích động, ánh mắt chất đầy sự vui vẻ, hân hoan. Bàn tay đang đan vào tay anh, càng thêm chặt hơn. Phó Triển Hành ở bên cạnh nhìn ngắm cô, cũng nở nụ cười. Lúc trước không phải anh chưa từng xem cực quang, anh cũng từng sử dụng kỹ thuật chụp ảnh time-lapse*, bắt lại những khoảnh khắc mỹ lệ thần kỳ của tự nhiên. Lúc ấy, ngắm nhìn cũng chỉ đơn giản là ngắm nhìn. Nhưng khi ở bên cạnh cô. Mới trải nghiệm ra được, đâu là một niềm thích thú. “May sao gặp được em.” *Kỹ thuật chụp ảnh time-lapse: một kỹ thuật chụp sự thay đổi của thời gian. – Nam chính: Phó Triển Hành, nữ chính: Bùi Hề Nhược (Nam trầm ổn x Nữ tự luyến) Cưới trước yêu sau. Nữ chính mù mặt, siêu cấp tự luyến.
Vua Thây Ma Ốc Sên Và Bếp Trưởng Của Cô Ấy
Ai là người vì chạy quá chậm mà biến thành thây ma? Chính là Lý Thu. Rồi ai lại bị bầy thây ma rượt đuổi suốt cả tháng mà vẫn chưa được ăn miếng gì? Cũng là Lý Thu luôn. Cho đến một ngày nọ, Lý Thu đói tới mức bụng dán lưng, nhìn đống xác đồng loại mà... chảy nước miếng. Thế là cô cắn một miếng... rồi lại một miếng... rồi lại thêm miếng nữa... Trước khi Lý Thu xuất hiện, chưa từng có con thây ma nào nghĩ đến chuyện ăn thịt đồng loại để thăng cấp. Vậy mà cô ăn đến mức tự "tiến hóa" thành vua thây ma luôn! Hỏi cô làm thế nào đạt được thành tựu ấy? Cô gãi đầu, cười ngượng ngùng: “Thật ra là vầy nè... tôi chạy chậm... nhưng mà chạy chậm thì lại dễ... lượm đồ rơi ấy mà. Vua lượm đồ, lượm cái gì cũng có thể ăn!” Chưa hết đâu, cô còn có một bếp trưởng cực kỳ giỏi nấu nướng. Anh chém trước, cô ăn sau, phối hợp siêu ăn ý! Chỉ là phải chú ý ẩn mình kỹ chút, kẻo bị bếp trưởng lỡ tay chém phát chết luôn đó nha! Chu Tấn Thời, người được gọi là "cuồng chiến đấu", "khắc tinh của thây ma", "vũ khí hình người" sau khi đại thảm họa xảy ra. Anh dẫn theo đội dị năng rong ruổi từ bắc chí nam, ngày ngày săn gϊếŧ thây ma... Ai ngờ lại vô tình "nuôi lớn" một con vua thây ma siêu cấp. Khi đối mặt với cô, Chu Tấn Thời cầm dao quyết tâm tiêu diệt tận tay. Nhưng ngay khoảnh khắc vua thây ma chuẩn bị tung đòn chí mạng... cô lại dừng tay, mặt mừng rỡ hỏi: “Bếp trưởng?” Gì cơ? Sau đó, Chu Tấn Thời bị vua thây ma cứu sống. Đồng đội chạy đến tiếp ứng, vua thây ma quay sang hỏi anh: “Nếu họ thấy anh đi cùng em... có hiểu lầm gì không nhỉ?” Chu Tấn Thời: “Em nghĩ sao?” Vua thây ma: “Thế em đi trước nhé.” Sau đó... lúc đám đồng đội xông vào, khoảng cách giữa Chu Tấn Thời và vua thây ma... chỉ đúng hai bước chân. Về sau, Chu Tấn Thời đã hiểu thế nào gọi là bếp trưởng. Một ngày nữa lại đến – ngày mài dao nấu nướng, chuẩn bị buffet cho cô ăn no căng! Nhân vật chính: Lý Thu, Chu Tấn Thời, một đống nữa. Thể loại khác: Sinh tồn sau thiên tai. Một câu tóm tắt: Hành trình phiêu lưu hài hước của vua thây ma trên những cung đường tận thế. Chủ đề cốt lõi: Dù sống trong hoàn cảnh nào cũng phải kiên cường mà sống tiếp.
Xuyên Thành Nữ Phụ Não Tàn Trong Truyện Mạt Thế
Nữ chính là một "chị đại" với sức mạnh vượt trội, thẳng thắn như thép, còn nam chính là bộ não của đội, ngoài ngây thơ trong đen tối. Tiêu Họa xuyên thành một nữ phụ ngốc nghếch trong truyện mạt thế. Người ta đánh giá cô bằng những từ như "ngực to óc nhỏ", "lười biếng, không cầu tiến", và "tâm địa xấu xa". Để tránh kết cục thê thảm trong đám thây ma như trong truyện, Tiêu Họa không ngừng chiến đấu, nâng cao dị năng, quyết tâm trở thành phiên bản nữ của "Long Ngạo Thiên" trong thế giới mạt thế, bắt kẻ thù quỳ xuống gọi là "baba". Ban đầu, cô định tránh xa cặp nam nữ chính để sống yên ổn một mình, nhưng lại phát hiện ra rằng: Ồ? Tính cách nữ chính lại khá hợp gu. Gì cơ? Nam chính cũng là người tử tế đấy chứ. Hửm? Đội ngũ nhân vật chính cũng thú vị thật. Thế là cô quyết định trở thành đồng đội của họ và cùng nhau bước lêи đỉиɦ cao của thế giới mạt thế! Bạch Mục vốn không được trời ưu ái, đáng lẽ đã sớm lụi tàn, nhưng rồi một biến số lại xuất hiện. Người đó tình cờ cứu anh, bảo vệ anh, từng chút từng chút vượt qua mọi hiểm nguy. Một người tốt như vậy, làm sao anh nỡ buông tay...
Khi Mẹ Cá Mặn Của Quái Vật Chỉ Là Người Thường
Năm 2035, thế giới xảy ra hai sự kiện lớn. Một là hiện tượng đêm cực kéo dài suốt bảy ngày bảy đêm, toàn bộ thế giới bị ô nhiễm, những kẻ bị ô nhiễm ở khắp nơi chém gϊếŧ điên cuồng, loài người rơi vào bờ vực diệt vong. Sự kiện thứ hai, trăng máu bất ngờ xuất hiện trên bầu trời, xua tan bóng đêm cực hạn. Một số người sống sót phát hiện trên cơ thể mình xuất hiện dấu ấn ánh trăng, họ có thể triệu hồi ra một hệ thống chứa xúc tu, từ đó kích hoạt dị năng. Mọi người gọi nó là hệ thống dị năng Huyết Nguyệt, kể từ đó loài người có được sức mạnh phản kháng. Ba trăm năm sau, Diệp Khương tỉnh lại đúng vào ngày trăng máu xuất hiện. Cô cũng thức tỉnh hệ thống Huyết Nguyệt, nhận được dị năng đặc biệt. Hộp chỉ vàng: Có thể phục chế và dệt lại bất cứ thứ gì bị phá hỏng, khiến chúng trông giống như mới. Cô chỉ là một người bình thường, thậm chí có phần vô dụng. Diệp Khương: “...” Nhưng sau này mọi người phát hiện, người khác là hệ thống con, còn cô lại là hệ thống mẹ. Cô là mẹ của quái vật, cũng là nguồn gốc sức mạnh dị năng của nhân loại. Hướng dẫn đọc: Cốt truyện nhẹ nhàng, vui vẻ, theo hướng sảng văn. Góc nhìn: Nhân vật chính. Nhân vật chính: Diệp Khương x Dung Ngân. Một câu tóm tắt: Người bình thường trở thành thần. Thông điệp chính: Làm người cho tử tế.
Phú Bà Trạm Tỷ Trèo Tường Đu Thần Tượng
Tống Thi Nghiên là một fan cuồng có tiền chính hiệu của nam ca sĩ kiêm nhạc sĩ Sở Yến Thâm. Cô vừa giàu vừa kín tiếng, lại còn trung thành, hội tụ đủ mọi phẩm chất mà bất kỳ fansite nào cũng ao ước. Hễ anh ký hợp đồng quảng cáo, cô liền mua ủng hộ. Tạp chí có hình anh, cô đặt cả lố. Sự kiện offline, cô chưa từng vắng mặt. Màn hình quảng cáo, cứ thế bao trọn. Giveaway tặng quà cũng toàn là hàng hiệu. Đặc biệt, ảnh cô chụp lúc nào cũng là cực phẩm, đến mức các fan khác còn phong cô là "biểu tượng vàng của làng fansite". Không ít ekip nghệ sĩ khác từng tìm cách lôi kéo cô về đội của họ, nhưng Tống Thi Nghiên vẫn vững như bàn thạch. Tài khoản “@YếnNhưThầnTinh” mãi mãi là tường thành bất diệt trong fandom của Sở Yến Thâm. Vậy mà, chính "tường thành bất diệt" ấy lại bí mật điều hành một tài khoản khác, “@NgẩngĐầuNhìnSao” chuyên đăng ảnh thần tượng đẹp trai. Mỗi khi Sở Yến Thâm không có hoạt động gì, cô liền đi "đu" người khác, thậm chí còn nhanh chóng sản xuất ảnh siêu chất lượng cho hàng loạt nhân vật mới. Người này nổi tiếng vì tốc độ "nhảy tường" chóng mặt, hình ảnh siêu đẹp, thu hút vô số fan theo dõi, ngày ngày cúng cơm cho fan nhan sắc, liên tục đổi gu. Mọi chuyện cứ thế diễn ra cho đến một lễ trao giải, khi cô đang mải miết chụp ảnh cho thần tượng mới là Hứa Châu. Thì từ phía sau, Sở Yến Thâm đứng nhìn chằm chằm suốt một phút ba mươi giây. Dưới hàng loạt ống kính máy quay, gương mặt lạnh lùng như băng của anh đen lại như than, biến thành chủ đề nóng hổi của đêm hôm đó. Tống Thi Nghiên hoảng hốt quỳ gối xin lỗi, đăng đàn trên tài khoản “@YếnNhưThầnTinh” bày tỏ tình yêu sâu đậm, cố gắng xoa dịu cơn buồn bực của chính chủ lúc nửa đêm. Sau khi cô và Sở Yến Thâm công khai yêu nhau, tài khoản phụ “@NgẩngĐầuNhìnSao” bị bóc trần. Kết quả là các nghệ sĩ từng được cô "đu bám" đều kéo nhau vào bình luận, hân hoan chào đón fan mới, thậm chí còn hào hứng muốn tranh vị trí "chân ái". "Rốt cuộc em có bao nhiêu người yêu thế hả?" Bị chặn ngay trước cửa nhà, Tống Thi Nghiên cười lấy lòng: "Họ chỉ là thoáng qua, anh mới là mãi mãi." Sở Yến Thâm đếm lại tám trăm cái tên cô từng theo đuổi. Cuối cùng, người đàn ông vốn kín tiếng này thẳng tay đăng tweet tag cả “@YếnNhưThầnTinh” lẫn “@NgẩngĐầuNhìnSao”: [Của tôi. Tất cả đều là của tôi!]
Diễn Đàn Giao Dịch Mạt Thế
Mạt thế giáng xuống, động thực vật biến dị, đất đai ô nhiễm, nước sạch khan hiếm, đồ ăn thiếu thốn, xác sống đầy rẫy. Người có dị năng là hy vọng duy nhất của nhân loại. Kẻ khác thức tỉnh sức mạnh thiên nhiên, hô mưa gọi gió, chỉ riêng Tề Uyển, nhận được dị năng có tên có họ trông như thứ đồ bỏ đi, gọi là Linh Giới Diễn Đàn. Trên diễn đàn, cô có thể đăng bài thu hút người xem, kiếm điểm khen thưởng, đổi lấy phần thưởng tương ứng. Khi đói đến mơ hồ, cô đăng bài: "Kinh hãi! Một người đàn ông lại làm chuyện này trong rừng ..." Câu chuyện kể về một dị năng giả đào giếng, tìm được nguồn nước quý báu. Lập tức, bài viết gây chấn động. * Nam Tinh Đế Tôn: "Dị năng giả... Danh xưng thật cổ xưa! +1 điểm khen thưởng" * Bắc Minh Đế Tôn: "Vì huynh đệ này, ta điểm khen thưởng +1." * Xích Uyển Tiên Tử (ẩn danh): "Phi! Tiêu đề rác rưởi, nhưng ta vẫn nhấn +1!" Tề Uyển đổi được hai củ khoai lang đỏ, lệ nóng tuôn rơi. No bụng, cô tiếp tục viết: "Kinh hoàng! Một gia tộc 72 người bị tiêu diệt toàn bộ!" Mở bài ra, chỉ thấy một dị năng giả gϊếŧ đàn chuột biến dị, tổng cộng 72 con, không sót con nào. * Hỏa Chiến Thánh Tôn: "Bài này thú vị, đạo hữu có muốn gặp mặt giao lưu?" * Tím Điện Nguyên Tôn: "Ta bị mê hoặc xong vào xem mà là cái này sao? Nhưng rất sáng tạo! +1" * Đông Hải Long Tôn: "Làm ta giật mình! Hóa ra chỉ là lũ chuột chết tiệt! +1" Nhờ Linh Giới Diễn Đàn, Tề Uyển đổi được gạo, nước, thậm chí cả khoai tây giống. Nhưng điều khiến cô kinh ngạc nhất chính là: "Kim Cương Hắc Đao, kèm theo đao thuật." Cô thực sự có thể "sinh ra" dị năng mới? Không, hệ thống chính là hệ thống! Khi nâng cấp, cô còn có thể giao lưu, buôn bán vật phẩm quý hiếm. Nhưng sự thật lại còn chấn động hơn: "Hãi hùng! Dị năng của cô lại là thứ này!" * Lập ý: Vì sinh tồn mà nỗ lực. * Một câu tóm tắt: Dù thế nào cũng phải giữ vững ý chí tiến về phía trước!
Ngày Nào Đi Học Cũng Phải Bực
Ngày Nào Đi Học Cũng Phải Bực Tác Giả: Chước Dạ Thể loại: Hiện đại, thanh xuân vườn trường, oan gia, ngọt, HE. Văn Án Học sinh của lớp 2 đều biết đại biểu môn Toán – Tiết Diễm và đại biểu môn Văn – Thẩm Tịch luôn đối đầu một mất một còn, như nước với lửa. Nhưng có một ngày, một đôi yêu nhau vô tình trông thấy hai người cả đời không qua lại với nhau trong truyền thuyết kia đang ôm nhau trong rừng hẹn hò nhỏ. Một người trong đó cười như đồ ngốc nhỏ, một người khác lại như đồ ngốc lớn. * Trước kia, Tiết Diễm thích nhất nhìn cô bé ngồi cùng bàn khó chịu mà không dám làm gì mình. Về sau, Tiết Diễm thích bỏ “không dám” đi. * Trước khi qua lại, Thẩm Tịch thấy Tiết Diễm là đồ: độc miệng, ngoài lạnh trong nóng (1), lạnh nhạt. Sau khi lại qua, Thẩm Tịch thấy Tiết Diễm là đồ: độc miệng, rất cợt nhả (2), lạnh cmn nhạt (╯‵□′)╯(┴─┴ “Muốn trải qua từ giáo phục tới áo cưới cùng cậu. Quãng đời còn lại không cần chỉ giáo, chỉ mong được chí chóe tới già.”
Sơn Hải Thực Đường [Mỹ Thực]
Ứng Linh Lung vừa mới kế thừa gia nghiệp thì gia tộc phá sản. Sau khi điều tra rõ ràng, cô mới phát hiện không biết từ bao giờ nhà mình đã ký một hiệp định hỗ trợ đám yêu thú chỉ xuất hiện trong Sơn Hải Kinh, mà phương thức hỗ trợ chủ yếu là... nộp phạt thay cho đám yêu thú chuyên vi phạm pháp luật đó. Nhìn dòng tiền chảy khỏi tài khoản như nước, Ứng Linh Lung nuốt không trôi cục tức này, cô khí thế hừng hực tìm tới đám yêu: “Trả tiền!” Đám yêu quái (nhỏ yếu, đáng thương, lại nghèo rớt mồng tơi): "Không có tiền..." "Không có tiền thì đi làm trả nợ!" Vài ngày sau, một quán ăn nhỏ tên là Sơn Hải Thực Đường khai trương ở thành phố Giang Dư. Cá viên dai giòn, lòng mề gà chua cay giòn sật, cơm trộn gạch cua giã tay thơm ngậy béo ngậy, ốc hút luộc cay nồng hấp dẫn... tất cả đều xuất hiện trong thực đơn, thực khách thèm rỏ dãi, nườm nượp kéo đến. *** Kim Ô rũ lông gây cháy rừng, ngang nhiên vi phạm quy định phòng cháy rừng và thảo nguyên, tự ý dùng lửa trong khu vực cấm, bị phạt 200 nghìn tệ. Ứng Linh Lung nghiến răng nghiến lợi nộp phạt thay anh, từ đó thế gian vắng bóng thần điểu Kim Ô, Sơn Hải Thực Đường có thêm một đầu bếp nướng BBQ Kim sư phó. Khả năng khống chế lửa của đầu bếp Kim đã đạt trình độ xuất thần nhập hóa, dù là ba phần chín hay bảy phần chín, tái hay chín kỹ, Kim sư phó đều có thể xử lý ổn thỏa. Thực khách (muốn nói lại thôi): "Cho tôi chín kỹ nhé, cảm ơn." Chim Trọng Minh vô ý để lộ yêu khí khi đang phát sóng trực tiếp, không những không kịp thời cứu vãn mà còn nói năng lung tung: “Tôi trời sinh đã có hai con ngươi, không phải filter mắt to đâu!” Vì vi phạm quy định quản lý dịch vụ phát sóng trực tiếp trên internet, phòng phát sóng trực tiếp bị đóng cửa, còn cậu bị phạt 50 nghìn tệ. Ứng Linh Lung thấy cậu khỏe như trâu, lại chẳng cần ăn cơm, bèn cưu mang cậu, cho cậu ở Sơn Hải Thực Đường làm việc vặt, dọn dẹp, chạy bàn. Công việc làm cũng khá ổn, được Ứng Linh Lung phát cho phiếu trừ nợ 5000 tệ, khiến đám nhân viên khác nhìn mà ghen tị. Tiệm ăn ngày càng đông khách, lại còn có yêu quái chủ động đến xin vào làm. Phỉ Phỉ: "Bà chủ Ứng, tôi làm nghề mổ cá ở Đại Nhuận Phát mười năm rồi, lòng tôi sớm đã..." Ứng Linh Lung nắm lấy tay cô ấy: "Chào cô, chúng tôi đang cần phụ bếp chuyên làm cá, hôm nay cô có thể đi làm luôn không?" Một câu tóm tắt: Yêu quái Sơn Hải Kinh thất nghiệp rồi quay lại làm nghề. Lập ý: Lao động thay đổi cuộc sống.
Không Gian Chi Nông Nữ Cẩm Tú Trang Viên
Mạc Nhan bị nổ đến mức cháy đen, rồi xuyên không tới thời cổ đại, Biến thành một bé con nhà nông đang chạy nạn! Trên có cha là tú tài tuấn tú, hiền từ – cũng không tệ! Dưới có đôi em nhỏ hoạt bát đáng yêu – thật là tốt! Chỉ là, nàng thật sự muốn chết rồi, mà sao chết cũng không xong? Trên đường chạy nạn, không cơm không nước, không chỗ trú thân thì thôi đi, Ấy thế mà còn phải đề phòng kẻ xấu bắt nàng đem đi làm thịt! May mà, kiếp trước nàng có không gian thăng cấp theo cùng, Nhưng mà... chả giúp được tích sự gì cả. Cái không gian đầy núi, đầy nước, đầy thịt ấy lại bị khóa mất tiêu! Đứng trước nghịch cảnh, Mạc Nhan lại phấn chấn tinh thần: Không gian bị khóa thì sao, tỷ sẽ cắm rễ ở kinh thành, làm giàu từ đầu! Khai hoang, trồng cây ăn trái, mua cửa tiệm, tậu nhà cửa... cái nào cũng có đủ! Nhưng mà... kẻ ghen tị thì không thiếu nha! Trang trại là của ngươi à? Ừ, vậy thì ta khiến ngươi phá sản cho xem! Muốn làm mẹ kế của ta hả? Được thôi, tặng ngươi vài bà goá thử xem! Mẹ ruột tới nhận lại con? Xin lỗi, đây là giấy đoạn tuyệt, cầm lấy, tiễn biệt! Gì cơ? Mỹ nam tới tận cửa cầu hôn á? Ờm, chuyện này... có nên gật đầu không ta?