Trường Ninh Đế Quân

Trường Ninh Đế Quân

Quân SựQuan TrườngHài Hước

Thiên hạ này có hàng trăm nước lớn nhỏ, nói đến võ công lục địa thì Ninh quốc gần như vô địch, có dũng sĩ của tứ cương tứ khố tung hoành hợp lục, lục địa trải dài đến đâu, quân Ninh có thể cắm chiến kỳ đến đó. Vậy nhưng luôn có những người không phục dũng sĩ bên ngoài hải vực, thế là có thiếu niên đó xách đao giương kích, nhất vĩ độ giang...

100000

1592 chương

Truyện cùng tác giả

Tướng Minh
Tướng Minh
Trí Bạch

Đại Tùy năm thứ hai mươi, vào một ngày tuyết rơi nặng hạt, một bà ni cô già nhặt được một đứa bé bị bỏ rơi trong một gian phòng tại Lý viện. Đứa bé này mang họ Lý. Lão ni cô kia trước khi chết, nói thẳng mặt Hoàng Đế Dương Kiên rằng Đại Tùy chỉ còn lại mười mấy năm thái bình, thiên hạ cuối cùng sẽ thuộc về họ Lý. Đứa bé này chính là chân long chuyển thế. ---- Nhân vật chính Lý Nhàn xuyên việt tới thời kỳ Đại Tùy nhập vào thân thể đứa bé họ Lý bị bỏ rơi kia. Cũng bắt đầu từ đây hắn bắt đầu một cuộc hành trình bị truy sát và chạy trốn của mình. Thân phận đặc biệt huyền bí của Lý Nhàn đã khiến cho vị vua dựng nên Đại Tùy phải truy sát bao nhiêu năm, mãi đến khi trút hơi thở cuối cùng vẫn không quên nhắc nhở Dương Quảng: “Nhớ kỹ, đứa bé kia họ Lý! Thà rằng giết lầm, tuyệt không buông tha!” Còn Lý Nhàn, hắn đã quyết định, nếu như ông trời đã cho hắn cơ hội tái sinh, vậy thì hắn phải sống cho tốt. Bất luận là ai, cũng không thể ngăn cản hắn tiếp tục sống sót.

60000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Đế Trụ
Đế Trụ
Trí Bạch

Đế Trụ là tựa truyện lịch sử hay nói về nhà Đường diệt vong mở đầu cho thời kỳ phiên trấn cát cứ Ngũ Đại Thập Quốc. Lưu Lăng tái sinh, trở thành Cửu Hoàng tử của Bắc Hán quốc. Bắc Hán quốc tọa lạc tại Sơn Tây, là một quốc gia có diện tích vô cùng nhỏ bé, thiên tai quanh năm, đất đai cằn cỗi, dân chúng lầm than. Trong dòng sông lịch sử thênh thang chảy xiết, Bắc Hán xuất hiện như một bọt nước, một đóa hoa sớm nở tối tàn, một con đom đóm vụt sáng rồi tắt lịm, tồn tại duy hai mươi chín năm, nối ngôi qua bốn đời. Liệu sự xuất hiện của Lưu Lăng có thể nghịch chuyển dòng chảy, cải biến vận mệnh của Bắc Hán quốc, biến đổi thế cục toàn diện của thời loạn thế Năm Triều Mười Nước? – – – – – – Nhân vật chính Lưu Lăng, kiếp trước hắn là một người bệnh tật, quanh năm suốt tháng nằm trên giường bệnh, cùng sách bầu bạn. Nhưng hắn vẫn rất may mắn, có được một gia đình hạnh phúc, cha mẹ yêu thương. Cũng chính nhân tố này đã tạo nên con người trọng tình ở Lưu Lăng. Lần nữa mở mắt, trời ban cho hắn một cuộc đời mới, một thân phận hiển quý người người quỳ lạy. Trớ trêu thay, lại tước đi thứ hắn quý trọng nhất – tình thân. “Sinh” ra trong nhà Đế Vương, hắn không thể không đấu, không thể không giết, không thể không kiên định.

50000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Trường Ninh Đế Quân
Trường Ninh Đế Quân
Trí Bạch

Thiên hạ này có hàng trăm nước lớn nhỏ, nói đến võ công lục địa thì Ninh quốc gần như vô địch, có dũng sĩ của tứ cương tứ khố tung hoành hợp lục, lục địa trải dài đến đâu, quân Ninh có thể cắm chiến kỳ đến đó. Vậy nhưng luôn có những người không phục dũng sĩ bên ngoài hải vực, thế là có thiếu niên đó xách đao giương kích, nhất vĩ độ giang...

100000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Truyện liên quan

Tam Quốc: Phu Nhân, Ta Là Người Đứng Đắn
Tam Quốc: Phu Nhân, Ta Là Người Đứng Đắn

Trương Toại xuyên qua Hán mạt, đến huyện Vô Cực thuộc quận Trung Sơn, lại là một lưu dân! Bất quá, may mắn chính là, mỗi ngày cởi trần nửa người trên rèn luyện nửa canh giờ, có thể tăng thêm 0.1 cân khí lực, thậm chí còn có cơ hội xuất hiện tỉ lệ bạo kích. Danh môn Chân gia chiêu mộ bộ khúc? Trương Toại được tuyển chọn vào. Sau khi hơi lộ hai tay, Trương Toại phát hiện ánh mắt phu nhân nhìn mình có chút lạ! Nhị tiểu thư Chân Mật làm sao luôn luôn mặt lạnh với mình? Ngũ tiểu thư động một chút lại tìm mình chơi, cứ nói lớn lên sẽ gả cho mình. Đón ánh mắt đầy phức tạp của phu nhân Trương thị với dáng người nở nang, ba mươi mấy lại như thiếu nữ kia, Trương Toại chột dạ nói: "Phu nhân, ta thật sự là người đứng đắn!"

300000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Đệ Nhất Nội Ứng Tại Nam Tống
Đệ Nhất Nội Ứng Tại Nam Tống

Nam Tống, năm Gia Định thứ mười sáu, nội ứng Thẩm Mặc đến từ hiện đại, bắt đầu đùa bỡn giang sơn xã tắc trong lòng bàn tay. Vô số kỳ mưu, độc kế, ngoan chiêu, ở trên tay hắn thành thạo tuôn ra. Với kỹ thuật điều tra hình sự hiện đại của hắn nhiều lần phá kỳ án Nam Tống, kỹ năng tình báo của hắn điên cuồng ngược mật điệp Liêu Kim. Khi thiết kỵ Mông Nguyên tung hoành vô địch cuồn cuộn mà đến, hắn luyện thành quân đoàn sắt thép, đón đầu đụng nát thế cuốn thiên hạ của thiết kỵ Mông Cổ! Một tay bổ thiên, lực khuynh thiên hạ, đây là một câu chuyện một người đối kháng chiến tranh một thời đại!

100000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Bắt Đầu Tu Hành Từ Tiễn Thuật
Bắt Đầu Tu Hành Từ Tiễn Thuật

Trần Tam Thạch xuyên không đến vương triều những năm cuối loạn thế, may mắn có hệ thống bên mình. Hắn vốn định đi săn kiếm tiền, một ngày nào đó đến võ quán học vài đường quyền cước, làm một phú hào bình thường. Thế nhưng trời không chiều lòng người, quan viên hà khắc, võ quán ức hiếp dân chúng, hắn vì mạng sống buộc phải tòng quân, trở thành một cung thủ. Từ [Tiễn thuật (Nhập môn)], liều mạng đến [Khai cung vạn thạch, đã bắn tên là không thể tránh né], lấy đầu tướng địch bên ngoài trăm dặm! Từ [Thương pháp cơ sở quân tốt], liều mạng đến [Long Thương trấn quốc, càng chiến càng hăng], giơ ngang trường thương, một mình quát lui ngàn vạn quân địch! Nhiều năm sau, Trần Tam Thạch nam chinh bắc chiến, đã vô địch thiên hạ, dưới trướng có hơn hai mươi vạn thiết kỵ. Nhìn các tướng sĩ khoác hoàng bào lên trên người mình, hắn bất đắc dĩ: "Các ngươi...... Các ngươi thật sự hại khổ trẫm rồi!"

100000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Hầu Phủ Phu Nhân Muốn Hưu Phu
Hầu Phủ Phu Nhân Muốn Hưu Phu

[Cổ ngôn trạch đấu truyền thống + nữ cường nam cường + đôi bên cùng cố gắng + vương gia sủng thê.] Con gái thương nhân trèo cao gả được vào Hầu phủ đã trở thành trò cười ở kinh đô. Phòng không gối chiếc nuôi Hầu phủ sáu năm mà Khương Thư không oán không trách. Nhưng phu quân mà nàng vất vả đợi ròng rã nhiều năm từ biên quan trở về lại dẫn theo một vợ hai con, không chỉ như thế, Thẩm Trường Trạch còn xin ý chỉ được lập bình thê, khiến Khương Thư mất sạch mặt mũi, biến thành trò cười ở thượng kinh. Ha! Thật sự nghĩ nàng là đất sét, không biết tức giận hay sao? Khương Thư cắt trợ cấp cho Hầu phủ để bọn họ biết rõ cuộc sống không có tiền khổ sở đến cỡ nào. Nhiều lần mềm lòng, nhiều lần thất vọng! Khương Thư hạ quyết tâm phải hòa ly. Thẩm Trường Trạch cho rằng một hạ đường phụ như nàng sẽ không được ai yêu mến, nhưng không ngờ nàng lại được các thế gia quý tục tranh nhau hỏi cưới. Hắn ta đã hoàn toàn tỉnh ngộ rồi, một lần nữa cầu hôn nhưng lại bị hất cho một xô máu chó. Lúc rời đi với bộ dạng chật vật, hắn ta nhìn thấy người hầu cận thân của hoàng đế vào Khương phủ tuyên chỉ. Khương Thư được tứ hôn cho Cảnh vương, vậy là hắn ta đã không còn cơ hội nào nữa. Một lần nữa gặp lại thì Khương Thư đã đứng bên cạnh Cảnh vương, đoan trang nhã nhặn, tỏa sáng chói mắt. Thẩm Trường Trạch quỳ xuống hành lễ, nhìn nàng và Cảnh vương phu thê hòa hợp. Ánh mắt của Úc Tranh dần dần lạnh đi: “Mong An hầu tự trọng!”

400000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Lục Phiến Môn Kỳ Án, Pháp Y Truy Hung
Lục Phiến Môn Kỳ Án, Pháp Y Truy Hung

Khi phụ thân ngỗ tác qua đời ly kỳ , Diệp Thải Đường vì món nợ lớn năm mươi lượng bạc, không thể không bán mình vào Lục Phiến Môn làm trâu làm ngựa cho chủ nợ Hạ Việt, người vốn là thần bổ. May mắn Diệp Thải Đường có linh hồn pháp y thâm niên của thời hiện đại, nàng dùng pháp y học hiện đại phá giải bí mật trên thi thể, điều tra dấu vết từ xương cốt. Khiến vụ án được tái diễn, nghe người chết nói chuyện, từng cọng cây ngọn cỏ đều làm chứng, ông trời có mắt không thể lừa. Hạ Việt vươn tay: "Nào, nắm tay ta đi." Diệp Thải Đường: "...?" Hạ Việt: "Như vậy chúng ta có thể cùng nhau phá án, trở thành một đôi cộng sự thần tiên." ***** Trích đoạn 1 Hạ Việt nói tiếp: “Tuy một tháng hai lượng không nhiều lắm, ngươi tiêu tiết kiệm một chút, ba bốn năm cũng có thể trả hết tiền, nói không chừng còn có thể tiết kiệm một ít.” Diệp Thải Đường cười khổ. Hạ Việt cũng mỉm cười: “Nếu không thì, ngươi chỉ có thể đi ăn xin, ta tặng người một cái bát, ngươi cứ ăn xin ở gần Lục Phiến Môn đi, một cô nương như ngươi nếu đυ.ng phải tiểu lưu manh gì đó, hét một tiếng, ta cũng sẽ không thấy chết mà không cứu.” Nói xong, Hạ Việt đi đến cửa gọi Lưu Sa: “Vào phòng bếp lấy một cái bát cũ cho ta, nhớ lấy cái bát nào bị sứt mẻ ấy, sau này Diệp cô nương ăn xin, các ngươi nhìn thấy thì chiếu cố một chút.” Lưu Sa ngốc nghếch lại đáp lời, thật sự ra ngoài. Nói đến nước này, Diệp Thải Đường còn có thể nói gì nữa, nàng biết rõ đây là một miếng bánh ngọt có bôi thuốc độc, cũng chỉ có thể rưng rưng nước mắt cầm ăn mà thôi. “Ta làm.” Diệp Thải Đường không đợi Hạ Việt nói xong, liền nói: “Đại nhân, ngài thật sự quá tốt bụng, ta bị thuyết phục vì sự tốt bụng của ngài. Đừng nói bao ăn bao ở, còn có tiền, cho dù không có tiền, ta cũng làm. Có thể làm việc ở Lục Phiến Môn, còn ăn xin gì nữa chứ.” Câu nói này nghe có vẻ không có vấn đề gì, nhưng ở đâu cũng có vấn đề, Lục Phiến Môn tạo nghiệt gì mà phải so tốt xấu với ăn xin, nhất thời Hạ Việt cũng biết phải phản bác thế nào. Trích đoạn 2: Diệp Thải Đường khinh bỉ nói: “Cơm mềm cứng rắn ăn, còn ăn đúng lý hợp tình, Lư phu nhân đã tạo nghiệt gì vậy, năm đó nếu như bà ấy tìm một tiểu bạch kiểm, chỉ cần mặt đẹp dáng người đẹp, tự mình bỏ tiền bao nuôi, chẳng phải cuộc sống sẽ thoải mái hơn bây giờ à.” Diệp Thải Đường nói xong, lại liếc nhìn Hạ Việt. Hạ Việt còn chưa kịp tiêu hóa mấy lời nói kinh hãi thế tục này của Diệp Thải Đường, bị nàng liếc nhìn, nhất thời cảm thấy không đúng lắm. Muội ấy nhìn ta làm gì vậy, cảm thấy ta là cơm mềm cứng rắn ăn, hay là tiểu bạch kiểm? Trích đoạn 3: Diệp Thải Đường vô cùng cạn lời, nàng lẩm bẩm nói: “Nhìn không ra, đại nhân còn là một người ngạo kiều nữa.” Vương Thống không hiểu liền hỏi: “Ngạo kiều là ý gì?” Lưu Sa đọc hiểu một trăm điểm: “Chính là kiêu căng ngạo mạn đó.” “Không không không.” Diệp Thải Đường lắc lắc ngón tay: “Chính là vừa kiêu ngạo vừa nũng nịu.” Hạ Việt thật sự không thể ngờ rằng trong lòng Diệp Thải Đường mình lại có hình tượng như vậy, giật mình đến mức suýt chút nữa vấp ngã. Diệp Thải Đường còn tiến thêm một bước giải thích: “Con người ấy mà, chính là thích ngạo kiều trước mặt những người thương mình.” Hạ Việt không muốn trở thành quan viên đầu tiên của Đại Lương đánh chết thủ hạ trên đường, cho nên hắn chỉ có thể nén giận, cố gắng nhớ lại Diệp Minh đã gặp lúc trước, Diệp Minh là một người rất bình thường, sao nữ nhi của ông ấy lại không đáng tin như vậy. Trích đoạn 4: Trên trán của Trạng Nguyên có một vầng trăng lưỡi liềm, lúc trước Diệp Thải Đường cũng đã từng xem qua các loại chân dung mặt nạ hí kịch. Lần này lại liếc nhìn, Diệp Thải Đường lập tức nhận ra chỗ không đúng. "Hình như vị trí của mặt trăng này không giống với mấy cái ta đã từng nhìn thấy trước đây." "Phải." Lão bản gánh hát hí kịch đáp: "Đáng lẽ phải vẽ lệch vầng trăng này mới được, nhưng hôm nay hắn không chú ý, lại vẽ thẳng." Diệp Thải Đường liếc nhìn, đúng thật là như vậy, vầng trăng trên trán vị Trạng Nguyên này là thẳng, mà những cái nàng từng thấy trước đây đều là lệch. Nhưng đây cũng không phải chuyện gì to tát, đến mức phải tức giận như vậy, mắng như mắng tôn tử vậy à? Diệp Thải Đường không khỏi hỏi: "Vầng trăng này thẳng hay lệch, có quy tắc gì đặc biệt à?" Hoặc nên nói, có điều cấm kỵ gì à? Lão bản tức giận như vậy, giống như vị Trạng Nguyên này đã phạm phải sai lầm lớn. Lão bản gánh hát hí kịch thở dài: "Tiểu thư có điều không biết, nghề nào cũng có quy tắc của nghề nấy. Nhân vật trong vở hí kịch này là một vị Trạng Nguyên nổi tiếng thời tiền triều, chính trực vô tư. Nghe nói ông ấy là Chung Quỳ lão gia chuyển thế, ban ngày đòi lại công bằng xử án cho bá tánh. Ban đêm, có thể nhìn thấy quỷ hồn. Nếu có ai chết oan, sẽ báo mộng để đòi lại công bằng." Diệp Thải Đường "a" một tiếng, nhất thời không phản ứng kịp lão bản đang ám chỉ gì, dừng lại một lát mới vỡ lẽ: "Ông đang nói quỷ ấy à." Trích đoạn 5: Thấy tên hỏa kế cũng không nghĩ ra được nội dung gì thêm, Tạ Chỉ lại hỏi: "Chẳng phải nam nhân không thể hát, nữ nhân có thể hát à? Ngươi đi tìm một nha đầu đến hát cho bọn ta nghe thử." Thật phiền muộn, người khác đều là uống hoa tửu nghe tiểu khúc. Còn bọn họ thì sao, ăn bánh bao nghe quỷ ca dao. Sự khác biệt thật sự quá lớn. Tên hỏa kế nhận được tiền thưởng vẫn rất tích cực, rất nhanh đã tìm một tiểu nha đầu đến. Tiểu nha đầu liền cất tiếng hát. "Ánh trăng sáng, lòng hoang mang." "Quỷ tân nương, tìm tân lang." "Tân lang là tình lang của ta, tân phòng là mộ phần của ta." "Giá y một màu đỏ thẫm, dùng máu ta thêu một đôi uyên ương." "Kèn xô na thổi vang một đường. Tình lang hỡi, chúng ta vào động phòng hoa chúc... chàng xem kìa, tim chàng gan chàng vương khắp sàn." Giọng của tiểu nha đầu cũng khá hay, nhưng hát lên lại hơi rợn người. Diệp Thải Đường nghe rồi, xoa xoa lớp da gà trên cánh tay. Đây là tiểu khúc dân gian gì chứ, đây là bài ca dao kinh dị mà. Trích đoạn 5: -------- Truyện chủ yếu về trinh thám phá án, vụ án liên tục, tình cảm là phụ, mọi người cùng gu với mình thì nhảy hố nhé. Chúc mọi người một ngày tốt lành và đọc truyện vui vẻ nha ~

200000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Thay Tỷ Tỷ Vào Phủ Làm Kế Thất
Thay Tỷ Tỷ Vào Phủ Làm Kế Thất

Doãn Minh Dục cày cuốc đến trọc đầu, vẫn không đủ tiền mua nổi mười mét vuông ở thành phố hạng nhất. Sau khi đột tử, nàng xuyên không thành thứ nữ của Doãn thị, một gia tộc thế gia Giang Nam thời nghiệp triều, một sớm được giải phóng, chỉ muốn ăn không ngồi rồi, ăn no chờ chết. Đấu đá? Không liên quan đến nàng, nằm ì ra sướиɠ hơn sao? Tranh giành sủng ái? Không liên quan đến nàng, nằm ì ra sướиɠ hơn sao? Tranh giành tiền đồ? Không liên quan đến nàng, nằm ì ra sướиɠ hơn sao? Nhưng mà tỷ tỷ gả vào Tạ thị, một đại thế gia Giang Nam, lại qua đời, mẹ cả vì cháu ngoại còn nhỏ, bèn tìm kiếm trong nhà một lượt, lựa chọn Doãn Minh Dục. Mẹ kế khó làm, vợ kế cũng khó làm. Doãn Minh Dục chưa bao giờ sợ mẹ cả, trực tiếp bày tỏ thái độ: “Con không muốn.” Mẹ cả cũng trực tiếp bày tỏ thái độ: Không muốn cũng không được. Doãn Minh Dục: “Vậy thì tùy tiện...” Dù sao ở đâu cũng là nằm yên, sau này gả qua, đừng trách nàng chỉ lo hưởng thụ bản thân. Sau khi kết hôn... Tạ lão phu nhân lo lắng vợ kế hà khắc với chắt trai, tự mình nuôi nấng. Doãn Minh Dục lười đến mức giả vờ hiếu thuận, chỉ lo bản thân ăn ngon uống say, lúc về nhà mẹ đẻ đã béo lên hai cân. Người thϊếp của tỷ tỷ nguyên phối vốn là nha hoàn được nâng lên, quen thói gian xảo, ngấm ngầm gây chuyện, khiến mọi người nghĩ kế phu nhân khắc nghiệt. Doãn Minh Dục: “Nhìn người cũng chuẩn đấy.” Diễn trước mặt mọi người một màn khắc nghiệt. Phu quân Tạ Cảnh Minh một lòng muốn làm quan, vì cầu công tích, được phái đến Lĩnh Nam. Doãn Minh Dục bỗng nhiên hiền huệ hiếu thuận, kiên quyết ở lại kinh thành để phụng dưỡng cha mẹ chồng, dạy dỗ con riêng. Mọi người: “???” Ngươi có hiểu lầm gì về bản thân không? Tóm tắt: Mẹ kế đời này khó chiều quá. Lập ý: Sau khi tỉnh ngộ, vẫn nhiệt tình yêu cuộc sống.

160000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Nhà Tôi Có Cánh Cửa Xuyên Thời Không
Nhà Tôi Có Cánh Cửa Xuyên Thời Không

Sau khi tốt nghiệp, Ôn Ninh tiếp nhận di sản của cha mẹ là một tòa nhà, mở một siêu thị nhỏ sống cuộc đời nhàn nhã. Một năm trước Tết, Ôn Ninh phát hiện trong kho hàng xuất hiện một cánh cửa lạ, thỉnh thoảng có thể kết nối với các thế giới khác. Xuyên không gian? Tích lũy tài sản? Thống trị một phương? Không cần đâu, Ôn Ninh chẳng có mấy ước vọng thế tục này, chỉ muốn tìm cách thu thập thông tin liên lạc với chiến hữu của ông nội. Sau này: Thời kỳ đói kém, chúng tôi có lương thực và kỹ thuật, đổi một ít tài nguyên nhé. Hành tinh động vật, thực phẩm chất lượng cao khắp nơi, làm người bảo vệ hành tinh thôi. Tiên giới, tín ngưỡng không đủ thì có pháp thuật gì không? Hay là thử phát triển giới giải trí. Tinh tế, cơ giáp công nghệ cao, muốn thử một bộ không? Chúng tôi chỉ cần cây xanh và văn hóa đã thất truyền. Cuộc sống nhàn rỗi của Ôn Ninh từ đây không còn nữa.

140000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Nhất Phẩm Bố Y
Nhất Phẩm Bố Y

Từ Mục không may bị tai nạn xuyên không vào thế giới khác. Với kiến thức chuyên môn và kinh nghiệm từ tiền kiếp, Từ Mục đã tạo ra những thành tựu đáng kể, từ từ chuyển mình giữa thời loạn thế. Dù khó khăn liên tiếp ập đến, Từ Mục không bỏ cuộc. Hắn đã sử dụng kiến thức quân sự và lòng nhân ái của mình để tạo ra một đội quân thiện chiến, đầy nhiệt huyết nam nhi, tình nghĩa huynh đệ. Với mưu lược và kỹ năng của mình, đội quân của Từ Mục đã trở thành một lực lượng mạnh mẽ và đáng sợ đối với bất kỳ kẻ thù nào.

150000 Giỏ hàng Giỏ hàng