Thê Tử Của Ta Được Phúc Tinh Cao Chiếu

Thê Tử Của Ta Được Phúc Tinh Cao Chiếu

Cổ ĐạiĐiền VănNhẹ NhàngQuan TrườngXuyên Không

Tống Sư Trúc từ khi còn nhỏ đã được phúc tinh chiếu mệnh, sau khi xuyên việt thì vận khí cũng rất tốt. Gia đình khá giả, cha mẹ nghiêm khắc, có thêm một đứa em trai, nàng cảm thấy hài lòng với cuộc sống hiện tại. Gần đến tuổi trưởng thành, nàng đã chọn trúng một chàng trai trong số các đối tượng cầu hôn, đó là Phong gia nhị thiếu gia có học thức vững vàng và xuất thân tốt. Trong ngày cưới, Phong đại thái thái vui vẻ đến mức không ngừng cười. Con trai chỉ biết vùi đầu chăm chỉ học hành kia của bà, cuối cùng cũng có thể lấy vợ. Sau hai ba tháng gặp phải ác mộng, Phong đại thái thái quyết định ngày mai sẽ đốt vài lời khấn để cầu xin tổ tiên Phong gia giúp đỡ cho con trai có được cuộc đời bình an, không phải chết sớm. Ghi chú: Nữ chính có khả năng xu cát tị hung, nam chính theo con đường khoa cử làm quan, cuộc sống của nữ chính thuận lợi, mọi rắc rối đều tự khắc lui đi, có thể coi đây như là một cách sống thoải mái. Mặc dù nữ chính có bàn tay vàng, nhưng không có gây ra sự thay đổi lớn lao nào, phúc khí của nàng mỗi ngày nhẹ nhàng, giúp chồng mình từ từ thăng tiến.

150000

583 chương

Truyện cùng tác giả

Thê Tử Của Ta Được Phúc Tinh Cao Chiếu
Thê Tử Của Ta Được Phúc Tinh Cao Chiếu
Hôi Lam

Tống Sư Trúc từ khi còn nhỏ đã được phúc tinh chiếu mệnh, sau khi xuyên việt thì vận khí cũng rất tốt. Gia đình khá giả, cha mẹ nghiêm khắc, có thêm một đứa em trai, nàng cảm thấy hài lòng với cuộc sống hiện tại. Gần đến tuổi trưởng thành, nàng đã chọn trúng một chàng trai trong số các đối tượng cầu hôn, đó là Phong gia nhị thiếu gia có học thức vững vàng và xuất thân tốt. Trong ngày cưới, Phong đại thái thái vui vẻ đến mức không ngừng cười. Con trai chỉ biết vùi đầu chăm chỉ học hành kia của bà, cuối cùng cũng có thể lấy vợ. Sau hai ba tháng gặp phải ác mộng, Phong đại thái thái quyết định ngày mai sẽ đốt vài lời khấn để cầu xin tổ tiên Phong gia giúp đỡ cho con trai có được cuộc đời bình an, không phải chết sớm. Ghi chú: Nữ chính có khả năng xu cát tị hung, nam chính theo con đường khoa cử làm quan, cuộc sống của nữ chính thuận lợi, mọi rắc rối đều tự khắc lui đi, có thể coi đây như là một cách sống thoải mái. Mặc dù nữ chính có bàn tay vàng, nhưng không có gây ra sự thay đổi lớn lao nào, phúc khí của nàng mỗi ngày nhẹ nhàng, giúp chồng mình từ từ thăng tiến.

150000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Truyện liên quan

Người Chơi Hệ Sinh Hoạt Toàn Năng
Người Chơi Hệ Sinh Hoạt Toàn Năng

Văn án: Bang phái số một server có một người chơi hệ sinh hoạt vô cùng an nhàn, không kết bạn, chẳng bao giờ tổ đội. Ai cũng đồn rằng cô vào được bang là nhờ đi cửa sau. Ấy thế mà vào đúng ngày diễn ra trận đoàn chiến, tay healer chủ lực của đội lại bị bang đối địch lôi kéo mất, thành viên rảnh rỗi trong đội lúc này chỉ còn lại mỗi cô. Đội trưởng đành bất lực nói: "Thôi cứ cho cô ấy đi theo, biết đâu lại đỡ đần được việc gì." Nửa tiếng sau, khi máu của cả hai đội đều đã chạm đáy, đồng đội cũ vừa phản bội kia lại trơ tráo xuất hiện. Trước mặt tất cả mọi người, cô ta tung một chiêu [Hồi Xuân Thuật] cho toàn đội địch, khiến thanh máu của họ hồi lại hơn một nửa ngay tức thì. Đội trưởng vội vàng cầu cứu Ôn Hàm: "Em có học thuật trị liệu nào không? Hồi máu một cái đi!" Ôn Hàm im lặng. Ả đồng đội cũ đắc ý ra mặt: "Thấy chưa, không có tôi thì các người chẳng là cái thá gì cả." Ả vừa dứt lời, Ôn Hàm liền lẳng lặng lấy ra một bình thuốc lớn: "Thuốc đỏ có được không?" Cả đội mừng như điên: "Được chứ! Quá được luôn là đằng khác!" Chỉ thấy đội trưởng vừa uống một ngụm thuốc màu đỏ thẫm, trên đầu anh ta liền lóe lên một vầng sáng xanh lục kèm con số +2000. Thanh máu của đội trưởng vốn chỉ có 1200, một ngụm này không chỉ bơm đầy máu ngay lập tức mà còn dư ra tới 800 HP! Đội đối thủ chết lặng nhìn bình thuốc có thể hồi một lượng máu gấp mười lần thanh máu của chính họ, rồi lại đưa mắt nhìn tay healer nhà mình, người mà mỗi lần dùng [Hồi Xuân Thuật] xong phải chờ tới 200 giây hồi chiêu... Ả đồng đội cũ thẹn quá hóa giận: "Thuốc thì cũng có ngày dùng hết thôi, làm sao mà so được với tôi?" Ngay sau đó, cả đội chỉ việc trơ mắt nhìn Ôn Hàm cứ mỗi phút lại phát ra một lô thuốc mới. Cho đến khi trận đoàn chiến kết thúc, thanh máu của cả đội chưa bao giờ tụt xuống dưới 99%. Có một kiểu hồi máu gọi là: "Ôn Hàm cảm thấy bạn cần được bơm máu." #Nước_trong_kho_đồ_của_dân_hệ_sinh_hoạt_sâu_lắm_các_người_không_hiểu_nổi_đâu --- Vai chính: Ôn Hàm Tóm tắt trong một câu: Cô ấy cho đi quá nhiều. Lập ý: Núi mòn sông cạn ngỡ hết đường, bóng liễu hoa tươi lại có làng.

200000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Năm Đó, Nam Phụ Trong Tiểu Thuyết Sống Ở Nhà Tôi
Năm Đó, Nam Phụ Trong Tiểu Thuyết Sống Ở Nhà Tôi

Cứu với! Ngủ một giấc dậy, tôi phát hiện trong nhà có thêm một người đàn ông, mà lại còn là nam phụ tháo hán trong niên đại văn! Vừa mở miệng đã gọi tôi là "đồng chí"! Sau đó, tôi – thương nhân Lâm Sướng Sướng – lại phải dắt theo một anh chàng tháo hán ngày ngô đi bán cá, mở cửa hàng, thậm chí còn đầu cơ trục lợi vật tư. Cuối cùng, thế quái nào lại lượm thêm một ông chồng trung khuyển nữa chứ? Lâm Sướng Sướng: "Mệt quá đi!" Thẩm Bách Lương: "Không lỗ, không lỗ! Của em là của em, của anh cũng là của em, còn con của chúng ta... cũng vẫn là của em." Lâm Sướng Sướng: "Hình như... cũng không tệ lắm nhỉ?"

140000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Thanh Xuyên: Ngũ Phúc Tấn Chỉ Muốn Làm Ruộng
Thanh Xuyên: Ngũ Phúc Tấn Chỉ Muốn Làm Ruộng

Văn án: An Thanh xuyên không, từ tiến sĩ viện nông học thành cách cách Mông Cổ bị chỉ hôn cho Ngũ hoàng tử triều đại Khang Hi thời nhà Thanh. Nhìn Tử Cấm thành cao cao, An Thanh nhịn không được nâng trán thở dài, người trong cái cung này, ai không phải tâm nhãn dày như cái sàng, ở trước mặt bọn họ, nàng chính là ngốc bạch ngọt mà thôi. Nhưng mà, cũng may An Thanh không tính quá xui, bị chỉ cho Ngũ a ca Dận Kỳ - người không tham dự đoạt đích, Nhà mẹ đẻ lại là một chi đắc lực nhất Khoa Nhĩ Thấm, được Khang Hi coi trọng. Dù sao cung đấu là không thể nào cung đấu được, đóng cửa lại nằm ngửa trải qua cuộc sống phú quý không tốt hơn sao. Thế là, vào lúc đám phúc tấn cách cách vì tranh thủ tình cảm dùng hết thủ đoạn, An Thanh ăn uống hưởng lạc. Vào lúc đám chị em dâu bận rộn thể hiện sự hiền huệ của mình, An Thanh ăn uống hưởng lạc. Vào lúc các hoàng tử bận rộn kết bè kết cánh tranh quyền đoạt lợi, An Thanh lôi kéo Dận Kỳ cùng nhau ăn uống hưởng lạc. Nhưng người nào biết, chính là một người toàn cung không ai để vào mắt như An Thanh không chỉ tiện tay cứu sống mẫu đơn cực phẩm dùng để tế tự mang ý nghĩa tường thụy, còn giải quyết các vấn đề sâu bệnh nông nghiệp như ‘bệnh dịch cây lúa’, ‘quỷ mạch’ khiến đế vương cả triều văn võ từ cổ chí kim đều nhức đầu không thôi. Càng đừng đề cập đến, bên trong điền trang kia của nàng liên tiếp xuất hiện cây nông nghiệp cao sản. . . Rất nhiều năm sau, bên trong dân gian hương dã lưu truyền một vị "Nông thần nương nương" nổi danh truyền xa, hàng ngàn hàng vạn bách tính chủ động lập bia cho nàng, Nghe nói vị "Nông thần nương nương" này là quý nhân trong Tử Cấm thành, nhưng lại lưu luyến ruộng lúa, chỉ vì nàng nói. . . muốn cho hài tử khắp thiên hạ đều có thể ăn cơm no.

200000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Pháo hôi nữ phụ trong truyện được trọng sinh rồi
Pháo hôi nữ phụ trong truyện được trọng sinh rồi

Thịnh Hề Nhan trọng sinh. Kiếp trước, đến tận khi chết đi, nàng mới biết — hóa ra mình chỉ là một nhân vật trong truyện. Nhân vật nam và nữ chính trong truyện ấy chính là vị hôn phu của nàng — thế tử Vĩnh Ninh Hầu — và “chân ái” của hắn, cô gái xuyên không mang danh “bạch nguyệt quang” — vừa thanh khiết, vừa tài hoa hơn người. Còn nàng, chỉ là nữ phụ đáng thương, kẻ cản đường tình yêu trọn đời của họ. Vì muốn ở bên nhau, đôi “tình nhân chính truyện” hẹn nhau cùng nhảy hồ tự vẫn. Không ngờ, họ không chết, lại khiến Thái hậu cảm động. Thái hậu ra mặt chủ hôn, để “chân ái” và nàng cùng được gả vào phủ Vĩnh Ninh Hầu trong cùng một ngày. Nhưng Thịnh Hề Nhan còn chưa kịp nhìn mặt vị hôn phu ấy, đã “phát bệnh nặng” rồi ngã xuống. Sau một chuỗi đau khổ đầy bi lụy giữa nam và nữ chính, cuối cùng họ cũng được ở bên nhau. Còn Thịnh Hề Nhan — người vợ cả danh nghĩa — chỉ để lại vị trí cho họ, rồi “bệnh chết” trong ngôi am lạnh lẽo. Kiếp này, Thịnh Hề Nhan sống lại đúng vào ngày đôi kia định bỏ trốn nhảy hồ tuẫn tình. Trước khuôn mặt đầy “tình sâu nghĩa nặng” của vị hôn phu và ánh mắt cảm động của Thái hậu, nàng chỉ khẽ cười — rồi chọn gả cho người được cho là đã chết trận: Thế tử Trấn Bắc Vương – Sở Nguyên Thần.

50000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Quan Trường, Lên Như Diều Gặp Gió Chín Vạn Dặm
Quan Trường, Lên Như Diều Gặp Gió Chín Vạn Dặm

Trên triều không người, chớ làm quan! Tần Nghị sống lại một đời, hắn không cho rằng phải như vậy. Kỳ ngộ là dành cho người có chuẩn bị, lúc nào phải trải sẵn con đường phía trước, mới có thể thành đại quan! Một đời trước, hắn hàm oan vào tù, tiền đồ hủy hết, sống một đời cô độc. Một đời này, từ khi cứu được nữ cán bộ từ Tỉnh thành xuống, Tần Nghị tóm chặt từng kỳ ngộ, thăng quan tiến tước, đền bù tiếc nuối, lên như diều gặp gió chín vạn dặm!

200000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Hãn Thê Đồ Tể Của Thủ Phụ
Hãn Thê Đồ Tể Của Thủ Phụ

Văn án:Khương Xuân viết một nhân vật mỹ cường thảm một lần là nổi tiếng, khó khăn lắm mới sắp phát tài, thì không nghĩ rằng lại bất ngờ đi đời nhà ma. Tin tốt là nàng trọng sinh. Tin xấu là nàng xuyên vào chính tiểu thuyết mình đã viết, trở thành thê tử nguyên phối của nhân vật nam phụ mỹ cường thảm Tống Thời An, một nữ nhân xinh đẹp như hoa nhưng có sức mạnh vô địch chuyên mổ lợn, cuối cùng bởi vì hồng hạnh xuất tường mà bị dìm chết thẳng cẳng trong l*иg lợn. Khương Xuân: "..." Có cần phải chơi ta như vậy không?! Cũng may bản thân thuộc làu cốt truyện, lại thêm một hệ thống có bàn tay vàng giúp đỡ, ừm, có thể cứu chữa! Còn có thể cứu chữa! * Tống Thời An tỉnh dậy sau một giấc ngủ, phát hiện mình đã trở lại kiếp trước, thời điểm đang làm rể ở Khương gia. Đối diện với thê tử nguyên phối tương lai sẽ phản bội mình, quét sạch mặt mũi của một hán tử như mình, trở thành nỗi nhục của cả đời mình, hắn quyết định ra tay trước để kiểm soát tình hình! Nhưng ai ngờ đến, nữ nhân gϊếŧ lợn này không chỉ bỏ tiền lớn để điều trị sức khỏe cho hắn, chăm sóc hắn đủ mọi cách, mà còn nửa đêm mặc áo yếm đỏ chui vào giường để nũng nịu cầu viên phòng... Tống Thời An thu lại con dao: Chờ một lát, để xem nàng ta đang diễn kịch gì. Tiểu kịch trường: Một ngày nọ, Khương Xuân đến dự tiệc tại một phủ hầu tước, bị một nhóm phu nhân cười nhạo xuất thân thấp kém, chỉ là một nữ nhân gϊếŧ lợn không đáng giá. Khương Xuân liền xắn tay áo kéo váy, tay đấm chân đá các nàng một trận, đánh các nàng đến kêu cha gọi mẹ, khóc như phu quân mất. Xong việc này, những phu quân của đám phu nhân đó tìm đến Tống Thời An, muốn hắn chủ trì công đạo. Tống Thời An thản nhiên nói: "Ta chỉ là người ở rể Khương gia, chỉ có phần thê chủ quản ta, chứ không có phần ta quản thê chủ, thứ lỗi cho Tống mỗ vô năng." Mọi người: "..." Có việc thì là người ở rể Khương gia, không việc gì thì là thủ phụ Nội Các kiêm Quốc cữu gia, đúng không? *Thủ phụ: một chức vị cao cấp trong hệ thống quan lại thời phong kiến ở Trung Quốc. Chức vị này thường được trao cho quan chức đứng đầu trong cơ quan hành chính cao nhất của triều đình, như Nội Các.

400000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Lui Ra, Để Trẫm Đến!
Lui Ra, Để Trẫm Đến!

Thẩm Đường tỉnh lại trên đường đi đày, phát hiện thế giới này rất phản khoa học. Thần thạch trên trời rơi xuống, trăm quốc tương tranh. Văn ngưng Văn tâm, xuất khẩu thành thật. Võ tụ Võ đảm, phá núi đoạn biển. Tiểu bạch kiểm cô cho là, một câu "Hoành thương thúc ngựa", một giây sau mũ giáp phụ thân, trường thương trong tay, một người thành quân, thiên quân vạn mã khả năng giết thất tiến thất xuất! * Thất tiến thất xuất: Dựa thuyết con trai Lưu Bị bị quân Tào bao vây, tướng lĩnh Triệu Vân vì cứu ấu chủ Lưu Thiền bảy lần vào vòng vây quân Tào bảy lần giết ra. Quỷ lao bệnh trong mắt cô, miệng niệm "Tinh la kỳ bố"*, Trời xanh như lọng tròn, đất đai tựa cuộc cờ, bài binh bố trận, hạ bút thành văn! * Tinh la kỳ bố: Bày ra như sao giăng rợp trời, hệt những quân cờ trên bàn cờ, hình dung số lượng nhiều phân bố rộng. Đây cmn đâu thể tính phản khoa học! Rõ ràng là ván quan tài khoa học bị thần học đóng đinh! Mà cô -- "Chủ công, Bắc Quận đại hạn, hay ngài khóc một lúc?" Thẩm Đường: ". . ." "Chủ công, Nam Châu lũ lụt, hay ngài cười cười nhiều cho vơi?" Thẩm Đường: ". . ." -- -- -- -- Nhìn mười bát cơm to bị cô chén còn sạch bóng hơn bản mặt và một đám thôn dân cả ngày gây chuyện thị phi gào khóc đòi ăn không có ý tốt, thôn trưởng Thẩm Đường mang linh hồn họa sĩ nghi là thùng cơm chuyển thế buộc phải từ bỏ bút vẽ yêu dấu bị ép nhận lời dấn thân lên con đường chư hầu.

100000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Tam Quốc: Trẫm Có Thể Đi Đến Bờ Bên Kia Không
Tam Quốc: Trẫm Có Thể Đi Đến Bờ Bên Kia Không

Trên đời này xưa nay đâu thiếu kẻ lừa đảo. Kẻ thì mạo xưng phú thương, kẻ thì mạo xưng tài tử, kẻ thì mạo xưng khất cái. Nhưng lại hiếm người dám mạo xưng thiên tử. Hứa Xương có Tào Tháo nghênh đón Hán Hiến Đế, Ký Châu cũng có một Lưu Hiệp giống hệt Hán Hiến Đế như từ trong khuôn đúc ra. Viên Thiệu chiêu cáo thiên hạ, thiên tử ở Ký Châu hắn là thật, còn thiên tử ở Hứa Xương là do Tào Tháo tìm người giả mạo. Ban đầu, Lưu Hiệp đồng ý giả mạo vị thiên tử cùng tên cùng họ cùng dung mạo kia, cũng chỉ là vì muốn kiếm miếng cơm manh áo giữa thời loạn thế. Về sau, dần dần tháo rỗng đại bản doanh của Viên Thiệu, hắn lại cảm thấy bản thân xuyên việt đến thế giới này không nên chỉ vì một miếng cơm manh áo. Trước thềm trận Quan Độ, Lưu Hiệp an vị trên hoàng vị Ký Châu, nhìn xuống Viên Thiệu đang bị trói gô bằng dây gai phía dưới."Trẫm cả đời như đi trên băng mỏng, Bản Sơ, ngươi nói xem trẫm có thể đi đến bờ đối diện hay không?" Viên Thiệu: "Gian thần tiểu nhân, chiếm đoạt cơ nghiệp của ta, ngươi nhất định sẽ chết không toàn thây!" Lưu Hiệp: "Bản Sơ, ngươi đến cả một tiếng bệ hạ cũng không muốn xưng với trẫm." Viên Thiệu: "Hối hận lúc trước đã nghe lời Thư Thụ, để ngươi giả mạo thiên tử, cướp đi cơ nghiệp của ta." Lưu Hiệp mặt mày lạnh lùng, phất tay ra lệnh."Truyền chỉ, đại quân xuất phát, trận này diệt Tào Tháo, bắt giữ ngụy đế!"

150000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Sau Khi Tu Tiên Trồng Trọt, Cả Thế Giới Cầu Xin Tôi Bán Rau
Sau Khi Tu Tiên Trồng Trọt, Cả Thế Giới Cầu Xin Tôi Bán Rau

Khương Hành xuyên không đến Tu Tiên giới đã mấy trăm năm. Ngay lúc đột phá lôi kiếp, một sự cố bất ngờ xảy ra, hất cô văng thẳng về thế giới cũ. Khi đó, cô vẫn là một nhân viên văn phòng bán mạng làm việc, tăng ca đến mức đột tử phải nhập viện. Khương Hành thẳng thừng "nằm ngửa", từ chức rồi về quê! Trồng ít rau, cấy ít lúa, nuôi thêm gà vịt, thầu một cái ao thả cá... hay là nuôi thêm cả ong mật nhỉ? Sản vật làm ra nhiều quá thì cứ mang đi bán. Tại phiên chợ quê, người qua đường thấy cải xà lách năm đồng một cây, cá diếc năm mươi đồng một cân, mật ong năm nghìn một cân thì cười khẩy: "Bán hay ăn cướp thế!" Nhưng nếm thử rồi, ai nấy đều nhao nhao: "Bà chủ ơi, làm ơn cướp tiền của tôi đi! Hàng ít quá, chưa đến lượt tôi đã hết sạch rồi!!!" Ban đầu, Khương Hành chỉ định về quê tự cung tự cấp, tránh xa những thực phẩm chứa đầy hóa chất độc hại. Ai ngờ, quy mô cứ thế mà lớn dần... Chẳng bao lâu sau, một thành phố nhỏ vô danh bỗng nổi như cồn trên mạng. Nghe đồn, rau củ ở đó ngọt lành tươi mát, thịt gia cầm mềm thơm đậm vị, tôm cá nước ngọt còn tươi ngon hơn cả hải sản! Cư dân mạng hùng hồn tuyên bố: [Muốn lừa chúng tôi đi du lịch thì nói thẳng đi!] [Haha, đố tôi tin đấy?!] [Không thể nào? Có nghe nói ở đó có khu nông nghiệp nào đâu? Ồ, lại chiêu trò hút khách du lịch à? Dạo này ngành du lịch ế ẩm lắm hay sao?] --- Về sau: Hội sinh viên "đặc nhiệm" lao lên núi như bay, mặc kệ đôi chân rã rời vẫn gào thét: "Đỡ tôi dậy, tôi vẫn còn bò được! Trái cây ngon trên núi nhiều như vậy, phải nếm thử hết chứ!" Một blogger ẩm thực nhìn những nguyên liệu tươi ngon mơn mởn trước mặt mà rưng rưng nước mắt: "Tôi là blogger review đồ ăn chứ có phải blogger dạy nấu ăn đâu! Thôi được, nấu thì nấu! Tôi học!" Một đại gia sành ăn rút thẳng tấm séc: "Sửa đường! Tôi bao trọn gói con đường này! Chỉ cần bà chủ bán thêm nguyên liệu cho tôi là được!" Khương Hành: [Toát mồ hôi lạnh.jpg]

200000 Giỏ hàng Giỏ hàng