Gia Tộc Quật Khởi: Từ Làm Gia Gia Bắt Đầu

Gia Tộc Quật Khởi: Từ Làm Gia Gia Bắt Đầu

Huyền huyễnCổ Đại

Sau khi xuyên không, Dương Chính Sơn đã được tăng thêm siêu cấp bối phận, từ một thanh niên khỏe mạnh trở thành gia gia. 28 tuổi biến thành 38 tuổi, còn nhặt được ba nhi tử, hai nữ nhi, hai con dâu, hai đại tôn tử, một tôn nữ, trở thành trụ cột thực sự của gia đình. Nhà của ta, ta làm chủ, hãy xem Dương Chính Sơn làm thế nào để dẫn dắt một nông hộ đi về phía vinh hoa phú quý.

200000

2408 chương

Truyện cùng tác giả

Gia Tộc Quật Khởi: Từ Làm Gia Gia Bắt Đầu
Gia Tộc Quật Khởi: Từ Làm Gia Gia Bắt Đầu
Bất Tri Vị Danh

Sau khi xuyên không, Dương Chính Sơn đã được tăng thêm siêu cấp bối phận, từ một thanh niên khỏe mạnh trở thành gia gia. 28 tuổi biến thành 38 tuổi, còn nhặt được ba nhi tử, hai nữ nhi, hai con dâu, hai đại tôn tử, một tôn nữ, trở thành trụ cột thực sự của gia đình. Nhà của ta, ta làm chủ, hãy xem Dương Chính Sơn làm thế nào để dẫn dắt một nông hộ đi về phía vinh hoa phú quý.

200000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Truyện liên quan

Tiểu Sư Muội Ngũ Hành Thiếu Đạo Đức Hầu Hạ Cả Tông Môn
Tiểu Sư Muội Ngũ Hành Thiếu Đạo Đức Hầu Hạ Cả Tông Môn

Người ta xuyên không thì trở thành người giàu sang quyền quý, còn Trì Vũ lại trở thành kẻ hầu hạ bị khinh rẻ nhất trong tông môn, ngay cả bô đi tiểu của tiểu sư muội cũng phải do nàng rửa. Cái thân phận chó má này, nàng quyết không làm nữa, nửa đêm vác bao tải bỏ trốn. Vốn định sống yên ổn làm một cô nương tốt, nào ngờ bản tính xấu xa vô đạo đức đã thấm sâu vào tận xương tủy, thậm chí còn có tính lây lan. Kể từ khi Trì Vũ đến, phong cách của tông môn mới ngày càng trở nên kỳ quặc. Sư tôn Liễu Vô Cực vốn mạnh mẽ vô song, luôn tuân thủ triết lý: "Sống chết không quan trọng, không phục thì đánh." Kể từ khi Trì Vũ đến: "Chi bằng thừa lúc hắn không đề phòng mà đánh úp?" Đại sư huynh vốn chỉ mê trồng trọt, sống đời bình dị, kể từ khi Trì Vũ đến: "Vương hầu tướng lĩnh, có ai sinh ra là khác biệt? Chức vị tông chủ, ta chắc chắn phải đoạt!" Nhị sư huynh keo kiệt, coi tiền như mạng, kể từ khi Trì Vũ đến: "Tiền! Tiền! Tiền! Tiền quả thật có thể mua được hạnh phúc, tiểu sư muội không gạt ta!" Tam sư huynh mê rượu, sống cả đời lười biếng, không biết đến ánh sáng mặt trời, kể từ khi Trì Vũ đến: "Đỡ ta dậy, ta còn phải tiếp tục diễn!" Tứ sư huynh phong lưu, thích nữ trang hơn là giáp trụ, kể từ khi Trì Vũ đến: "Tiểu sư muội, ta đã luyện thành tuyệt kỹ giọng nữ! Thiên hạ này chắc chắn sẽ ngả nghiêng vì ta!" Ngũ sư huynh bí ẩn, chỉ thích cầm vỏ rùa bói toán, kể từ khi Trì Vũ đến: "Bồi thường đi! Ngươi đâm phải ta còn chối à!" Lục sư tỷ tính tình chất phác, là thần hoàng chuyển thế, trời sinh thần lực! Kể từ khi Trì Vũ đến: "Tiểu đệ à, tới kỳ đóng phí bảo kê rồi!" ... Trên bầu trời, vang vọng tiếng gào thét phẫn nộ: "Trì vô đạo đức! Phong khí của Tu Tiên Giới đều bị ngươi làm hỏng cả rồi!" Trì Vũ: “Không! Không phải ta! Ta không có! Ngươi vu khống! Ngươi đang vu khống ta!”

250000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Bị Đọc Tâm, Ta Trở Thành Đoàn Sủng Trong Văn Quyền Mưu
Bị Đọc Tâm, Ta Trở Thành Đoàn Sủng Trong Văn Quyền Mưu

Thẩm Tri Nặc xuyên thư, xuyên thành con ruột của Đông cung Thái tử, vừa tròn ba tuổi. Tin vui: Phụ mẫu ân ái, huynh tỷ hòa thuận, cả nhà đồng lòng. Tin buồn: Trong cuộc chiến tranh đoạt ngôi vị sau này, phụ thân bị phế, toàn gia bị lưu đày, cuối cùng chết thảm trên đường. Tri Nặc muốn thay đổi kết cục, nhưng lại bị hệ thống khống chế, đành chấp nhận nằm yên hưởng phúc. * Hoàng tử, hoàng tôn các đời tranh đoạt ngôi vị, đấu đến ngươi chết ta sống. Cho đến một ngày, trong cung yến, bỗng vang lên giọng nói non nớt của bé con nhà Thái tử. [Đấu đi, đấu mãi, cuối cùng Đại Hưng chia năm xẻ bảy, các ngươi cũng chết sạch cả thôi.] Hoàng đế nghe vậy liền biến sắc, đôi mắt sắc lạnh lướt qua đám con cháu trong điện, giang sơn tổ tiên vất vả đánh đổi, lại bị đám phá gia chi tử này hủy hoại sao? Các hoàng tử, hoàng tôn đồng loạt hít sâu, lạnh sống lưng, bọn họ... cuối cùng đều chết sao? Thái tử nghe thế thì sợ đến độ vội vàng xin cáo từ, ôm con gái bỏ chạy. Nhưng tiểu nha đầu lại thốt ra một câu khác: [Tôn kính lão hoàng đế làm gì? Người lo thân thể ông ấy, khuyên ít dùng đan dược, lại bị nghi ngờ không muốn ông ấy trường sinh. Sau cùng, nghe lời kẻ gian mà phế truất phụ thân, còn mình thì chết vì đan dược đấy thôi.] Hoàng đế: "!!!???" Thái tử: "..." * Thẩm Tri Nặc phát hiện, cả hoàng tộc lại đua nhau giành nuôi nàng. Hoàng đế thậm chí còn cho đặt một chiếc long ỷ nhỏ bên cạnh ngai vàng lớn... * Nhiều năm trôi qua, hoàng thất hòa thuận, quốc thái dân an, Đại Hưng phồn vinh thịnh trị. Hoàng đế chủ động thoái vị, Thái tử đăng cơ, Tri Nặc trở thành công chúa được sủng ái nhất Đại Hưng. Thẩm Tri Nặc khó hiểu, đây không phải quyền mưu văn mà tất cả đều chết thảm sao?

200000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Khang Hi Gia Tiểu Sủng Phi
Khang Hi Gia Tiểu Sủng Phi

Một sớm tỉnh lại, Dung Nguyệt bỗng xuyên không, trở thành một phi tần nhỏ bé, yếu ớt, không được sủng ái trong hậu cung rộng lớn của Khang Hi. Ba năm trôi qua, nàng vẫn chỉ là một tiểu đáp ứng mờ nhạt, chẳng ai thèm để ý. Nàng ngồi thở dài, cảm thán: Cuộc đời còn có thể khổ hơn được nữa không đây?! Nhưng không cam chịu số phận, Dung Nguyệt quyết tâm thay đổi cuộc đời. Nàng bắt đầu lên kế hoạch cho con đường tranh sủng. Mộng tưởng: Trở thành một thế hệ sủng phi được cả hậu cung kính nể! Một ngày nọ, Khang Hi nghe nói về tham vọng này, liền đến hỏi: “Ái phi, nghe nói ngươi mộng tưởng trở thành sủng phi của trẫm. Có thể nói cho trẫm vì sao không?” Dung Nguyệt nhẹ nhàng mỉm cười: “Hoàng Thượng muốn nghe lời nói dối, hay là sự thật?” Khang Hi hứng thú hỏi: “Lời nói dối thì thế nào, sự thật thì ra sao?” Dung Nguyệt đáp: “Lời nói dối chính là: Hoàng Thượng anh minh thần võ, tuấn tú bất phàm. Thần thϊếp vừa nhìn thấy đã lập tức say mê, khuynh đảo tâm can!” Khang Hi nghe xong rất hài lòng, gật gù khen ngợi. Rồi hỏi tiếp: “Vậy còn sự thật?” (Trong lòng nghĩ thầm: Lời nói dối đã hay như thế, sự thật chắc chắn sẽ càng tuyệt vời hơn.) Dung Nguyệt nhìn Khang Hi, bình thản đáp: “Nghe nói sủng phi có thể ăn cơm no, muốn ăn gì thì ăn nấy.” Khang Hi sững người, sắc mặt tối sầm lại: “... Câu sự thật này nghe còn không hay bằng lời nói dối đâu!”

200000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Đại Phụng Bại Gia Tử
Đại Phụng Bại Gia Tử

Xuyên không đến Đại Phụng triều, thân phận của Lâm Trần là đích tử của Anh Quốc công—một “cái danh” nghe qua thì oai phong, nhưng khắp Kinh Sư ai ai cũng biết hắn chỉ là một kẻ thật thà, nổi tiếng... bại gia tử. Thế nhưng, Lâm Trần siết chặt nắm đấm, ánh mắt sáng rực: “Nếu đã là quốc công chi tử... ta còn sợ ai?” Từ đó, Lâm Trần một đường mạnh mẽ đánh tới—từ Kinh Sư đến Giang Nam, từ miếu thờ đến triều đình, từ tái bắc đến thảo nguyên—nơi nào cũng lưu lại danh tiếng chấn động, uy thế hiển hách. Các thương nhân Đại Phụng nằm mộng cũng phải cảm khái: “Không đúng! Hắn thẳng tay làm đến giàu nhất Đại Phụng, đây mà gọi là bại gia à?” Ngự sử nghiến răng nghiến lợi: “Tên ngốc Lâm Trần kia thế mà dám ở Sùng Văn Môn một mình đấu cả đám đại thần, dám vạch tội thì nhất định phải bị vạch tội!” Công chúa thảo nguyên mắt sáng như sao, hào sảng tán thưởng: “Không hổ là hùng ưng đệ nhất thảo nguyên! Trường Sinh Thiên trên cao, hắn chính là nam nhân ta nhất định phải đoạt được!” Trong khi đó, một vị công chúa khác nước mắt lưng tròng: “Phụ hoàng~ ngài phải làm chủ cho con! Lần trước là nữ tử thảo nguyên, lần này lại tới phiên yêu nữ Tây Vực!” Hoàng đế đau đầu đến mức muốn đập long ấn, quay sang nhìn Lâm Trần. Mà Lâm Trần chỉ đơn giản nhún vai, hai tay mở rộng: “Trách ta sao?” Đây là câu chuyện một bại gia tử... nghịch thiên quật khởi.

90000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Bản Tôn Cẩu Đến Vô Địch, Vô Hạn Phân Thân Chế Bá Tiên Giới
Bản Tôn Cẩu Đến Vô Địch, Vô Hạn Phân Thân Chế Bá Tiên Giới

Phương Vận vừa mới phi thăng lên tiên giới, liền bị người canh giữ đài phi thăng bắt làm nô lệ khai khoáng. Một lần đào khoáng là tận năm trăm năm. Cho đến khi tâm trí hắn tê dại, thì hệ thống phân thân vô hạn trong hắn bỗng nhiên thức tỉnh. Hệ thống phân thân này không những có thể tùy ý tạo hình dáng... Mà còn sở hữu sức mạnh y hệt bản thể! Hoàn toàn phục tùng mệnh lệnh của bản thể! Thậm chí còn có thể thay Phương Vận tu luyện! "Thiên tài tiên giới tu luyện rất nhanh?" —— Xin lỗi, ta có vô số phân thân tu luyện thay! "Những lão quái vật ở tiên giới có cảnh giới rất cao?" —— Ha ha, phân thân của ta có thể tu luyện chồng lớp theo bội số! Ngươi tu luyện trước ta năm vạn năm thì sao chứ! Thần thông, tiên pháp chỉ cần một ngày là học xong! Công pháp luyện thể chẳng sợ đau đớn khổ cực! Bản thể nằm ngửa nghỉ ngơi, phân thân nghiền nát các ngươi! Lúc ban đầu... mỏ tiên giới chỉ là mỏ riêng của Phương Vận. Về sau, khi đại quân phân thân ngày càng đông, toàn bộ tiên giới cũng phải khiếp sợ!

90000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Độc Ác Nam Phụ Là Nữ Cải Nam Trang
Độc Ác Nam Phụ Là Nữ Cải Nam Trang

Là con riêng của nhà họ Thẩm, Thẩm Tuyển vốn xảo quyệt, dã tâm rực cháy nhưng lại giỏi nhẫn nhịn. Để có thể bước chân vào quan trường, hắn buộc phải chịu đựng sự khinh thường và sỉ nhục từ đệ đệ mang danh chính thống, kẻ được thừa kế tước vị. Thế nhưng, sau một thời gian dài nhẫn nhục, hắn chợt nhận ra những hành động sỉ nhục kia dường như không đơn giản như những gì hắn thấy. Hắt rượu lên người hắn? Thực ra trong rượu có độc. Bắn chết con ngựa của hắn? Thực ra con ngựa đó có vấn đề. Bề ngoài tỏ ra khinh miệt hắn, nhưng thực chất lại luôn âm thầm tạo cơ hội cho hắn. Thẩm Tuyển bỗng cảm thấy đệ đệ này dường như không đáng ghét như hắn nghĩ, thậm chí còn có vài phần... --- Thẩm Phượng Chương xuyên vào một nhân vật nam phụ phản diện ác độc, nhưng thực chất lại là nữ giả nam trang. Vừa mở mắt ra nàng đã thấy nam chính – kẻ tương lai sẽ nắm quyền khuynh đảo thiên hạ đang bị chính mình dẫn người bao vây, đánh cho thừa sống thiếu chết trong một con hẻm nhỏ. Nhìn khuôn mặt tuấn tú nhưng nhếch nhác kia, nàng dứt khoát bồi thêm một cú đá nữa. Từ đó, nàng một tay hành hạ nam chính, một tay âm thầm giúp đỡ hắn theo yêu cầu của hệ thống, chỉ chờ đến trước khi hắn đăng cơ Hoàng Đế là có thể rút lui an toàn. Nhưng ai ngờ nam chính lại ra tay trước! Giữa vòng vây của tinh binh, để tránh bị xử trảm, Thẩm Phượng Chương quyết đoán tự kết liễu. Thế nhưng ngay khoảnh khắc nàng định ra tay, nam chính lại nhanh hơn một bước đoạt lấy con dao, bình tĩnh nhìn nàng chậm rãi nói: “Ta biết ngươi làm tất cả những chuyện đó... Thật ra là vì thầm mến ta.” Thẩm Phượng Chương: ??? --- Tiểu kịch trường: Thiên hạ đều biết, khi bệ hạ còn là rồng mắc cạn, Thủy Hưng Quận Công – Thẩm Phượng Chương đã tận lực khinh nhục hắn đủ điều. Nay bệ hạ đăng cơ, để làm hài lòng hoàng thượng, Thẩm Phượng Chương chắc chắn phải chết! Cả triều đình đồng loạt dâng sớ luận tội, quan viên các cấp cũng ra sức gây khó dễ. Thế nhưng, từng bản tấu chương buộc tội cứ dâng lên hết ngày này qua ngày khác, bệ hạ lại chưa từng hạ một câu phán quyết. Mãi cho đến một ngày, khi Thẩm Phượng Chương thượng tấu xin bệ hạ lập hậu, hoàng thượng đột nhiên ném tấu chương xuống đất, ánh mắt lạnh lẽo, gằn từng chữ: "Ngươi lại không chịu gả! Thẩm Phượng Chương, vậy ngươi bảo trẫm phải lập ai? --- Lưu ý trước khi đọc: 1. Nữ giả nam trang, kẻ thù hóa tình nhân. 2. Nam nữ chính đều không phải người tốt, ai cũng đầy thủ đoạn, không ai là "trà xanh" vô hại. Không có quan hệ huyết thống. 3. Nam chính là một kẻ đầy dã tâm, ngoài cười trong không đáng tin, bản chất là một đóa "hắc liên hoa" ngầm tính toán. Nữ chính không đi theo lẽ thường, suy nghĩ quái dị, làm việc luôn trái với mong đợi của người khác.

200000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Sau Khi Mất Trí Nhớ, Yêu Vương Dắt Con Đến Tìm Ta Đòi Danh Phận!
Sau Khi Mất Trí Nhớ, Yêu Vương Dắt Con Đến Tìm Ta Đòi Danh Phận!

Đại sư tỷ Phương Dao của Linh Tiêu Tông là một thiên tài kiếm đạo. Nàng nghiêm khắc với bản thân, cư xử đoan chính, phẩm hạnh thanh cao, là bạch nguyệt quang không thể với tới trong mắt các đệ tử. Việc hoang đường nhất mà nàng từng làm trong đời là đi lạc vào Cổ Hư bảy năm trước, dẫn đến đánh mất trọn vẹn ba năm ký ức. Một ngày nọ, một nam tử trẻ tuổi dẫn theo hai đứa trẻ chỉ cao đến đầu gối bước đến gõ cửa đại môn Linh Tiêu Tông, nói rằng hắn đến tìm mẫu thân của bọn trẻ. Phương Dao nhìn hai đứa nhỏ có dung mạo giống mình như đúc, bàn tay cầm kiếm khẽ run, cũng là lần đầu tiên trong đời nàng đánh rơi kiếm. Toàn bộ Linh Tiêu Tông đều chấn động vì chuyện này, ngay cả chưởng môn cũng phá lệ xuất quan sớm hơn dự định. Đúng lúc Linh Tiêu Tông đang tiến hành khảo nghiệm linh căn để tuyển chọn tân đệ tử, chưởng môn nhân tiện kiểm tra luôn hai đứa trẻ. Kết quả cho thấy bé trai là tuyệt phẩm đơn linh căn, còn bé gái lại sở hữu thể chất Huyền Âm ngàn năm hiếm gặp. Chưởng môn mừng như điên, lập tức nhận hai đứa trẻ này làm tôn nhi. Phương Dao không thể chấp nhận chuyện mình từng có tư tình với một phàm nhân, lại còn làm mẫu thân, trầm mặc hồi lâu mới quyết định thương lượng với nam tử ngồi bên cạnh: "Hay là chúng ta mỗi người nuôi một đứa?" Nam tử hơi nâng đôi mắt phượng, nhìn nàng nhỏ giọng nói: "Bọn trẻ đã quen có ta bên cạnh, buổi tối không thấy ta chúng sẽ khóc." Từ đó, một lớn hai nhỏ liền bám rễ tại Linh Tiêu Tông không chịu rời đi. Phương Dao đau đầu không thôi, cả đời nàng chỉ biết luyện kiếm, chưa từng có ai dạy nàng cách nuôi trẻ con. May mà phàm nhân kia rất tận tâm làm tròn vai người cha tốt, lại thêm các sư đệ sư muội thay phiên giúp nàng chăm sóc bọn trẻ. Nàng dạy kiếm thuật, nhị sư đệ rèn luyện thể lực, tam sư muội dạy luyện đan, còn tiểu sư đệ chỉ đạo trận pháp. Nhưng không được bao lâu, các sư đệ sư muội lần lượt từ chối tiếp tục dạy dỗ hai đứa trẻ. Phương Dao nghi hoặc hỏi nguyên do. Bọn họ đáp: "Bọn chúng học xong hết rồi." "Lại còn học một biết mười." "Tụi nhỏ làm tổn thương lòng tự trọng của bọn đệ quá." "..." Ở một góc khuất không ai thấy, cục bột nhỏ lặng lẽ kéo tay áo phụ thân, đôi mắt long lanh ngấn nước. "Phụ thân, khi nào con và ca ca mới có thể quay về vương thành, đuôi của con sắp không giấu nổi rồi..."

200000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Cô Dâu Của Quỷ Vương
Cô Dâu Của Quỷ Vương

Tiểu thư nhà họ Tô, Tô Già Nguyệt, mỹ nữ yêu kiều mang trong mình vận mệnh kỳ lạ, vốn dĩ đáng lẽ sống một đời giàu sang an nhàn. Thế nhưng, vì tuổi trẻ nông nổi, nàng chống đối cuộc hôn nhân sắp đặt bởi gia tộc, cùng thư sinh nghèo Lý Kỳ bỏ trốn. Nàng cam chịu vất vả, tận tụy hầu hạ Lý Kỳ suốt những năm tháng đèn sách gian khổ, cuối cùng cũng đợi được ngày hắn đỗ trạng nguyên. Tưởng rằng từ đây có thể cùng hắn nâng khăn sửa túi, chung sống đến bạc đầu. Nào ngờ, khi đã có công danh quyền thế, người đàn ông ấy lập tức rước thϊếp vào nhà, hờ hững xem nàng như tấm áo cũ. Tô Già Nguyệt đau đớn đến tận cùng, lâm bệnh ngày càng trầm trọng, nghĩ rằng đời này chỉ có thể kết thúc trong thê lương. Nào ngờ, thời khắc đến, sự kết thúc của nàng với Lý Kỳ chính là sự tái khởi đầu mối nhân duyên định mệnh vốn có của tiểu thư Tô gia với nhân vật Quỷ Vương bí ẩn trong truyền thuyết. Mê hoặc và đầy cuốn hút..

100000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Tiểu Ni Cô Thả Thính Ta Nhưng Không Chịu Hoàn Tục
Tiểu Ni Cô Thả Thính Ta Nhưng Không Chịu Hoàn Tục

Lâm Tri Ngư xuyên không thành một tiểu ni cô bia đỡ đạn. Tiểu ni cô trong nguyên tác si mê phản diện Yến Cẩn, yêu mà không được, cuối cùng trong một lần liều mình dâng hiến lại bị chàng bóp cổ đến chết tại chỗ. Không chỉ vậy, về sau, nam nữ chính cũng không thoát khỏi kết cục bi thảm dưới tay Yến Cẩn, một người chết, một người lưu lạc, khiến cả cốt truyện sụp đổ. Hệ thống: [Cứu thế giới hoặc chết, chọn một trong hai.] Lâm Tri Ngư xoa cổ, thầm nghĩ hay là ra tay trước, diệt Yến Cẩn trước khi chàng kịp làm hại nàng? Ai ngờ số phận trớ trêu, nàng lại lỡ tay đánh nhầm nam chính, đồng thời cứu sống phản diện. Yến Cẩn nghiêm túc cảm tạ: “Tiểu sư phụ cứu ta một mạng, tại hạ nhất định khắc cốt ghi tâm.” Lâm Tri Ngư đắng lòng lắc đầu: “... A di đà phật.” Đây là cái kiểu nhân gian khổ nạn gì thế này. Lâm Tri Ngư ngẫm nghĩ nghiêm túc, quyết định thay đổi chiến thuật. Nàng chọn cách theo sát bên Yến Cẩn, giám sát hành động của chàng để ngăn chàng gây chuyện. Tiếp đó... Hệ thống cho rằng đây sẽ là một cuộc đời điệp viên đầy bi tráng, cẩn trọng sinh tồn trong khe hẹp, liếʍ máu trên lưỡi dao. Thực tế lại là những ngày tháng nhàn nhã đến bất ngờ. Lâm Tri Ngư ăn ngon ngủ kỹ, thậm chí còn mập lên vài cân. Bàn tay vàng [Hào quang của Ảnh đế], vốn là thứ không thể thiếu để chơi trò quyền mưu đấu trí, bị nàng dùng để khen Yến Cẩn như thổi cầu vồng, chân thành không giả tạo; bàn tay vàng [Dự báo thời tiết], công cụ giúp ký chủ giả thần giả quỷ leo lêи đỉиɦ cao nhân sinh, thì được nàng sử dụng để nhắc nhở Yến Cẩn mang ô khi trời mưa, mặc thêm áo khi trời lạnh – chuẩn xác không sai một li. Hệ thống: [Cứu mạng, ký chủ của ta là một kẻ nịnh bợ!] Lâm Tri Ngư: Ôm chặt đùi đại lão vừa sống sót vừa làm nhiệm vụ, thật là vui quá đi mà! Yến Cẩn cả đời hừ mũi coi thường những kẻ đắm chìm trong tình ái. Lần đầu tiên gặp nàng, tiểu ni cô này mặt đỏ bừng, tim đập như trống, sau đó còn tìm mọi cách bám lấy chàng. Chàng cười nhạt. Thế nhưng rất lâu sau đó... Nhìn Lâm Tri Ngư, ánh mắt Yến Cẩn ẩn chứa ý cười: “Ta biết tâm ý của nàng, lòng ta cũng như lòng nàng. Sau khi nàng hoàn tục thì chúng ta thành thân nhé.” Ta chỉ muốn làm tiểu đệ của phản diện, phản diện lại nghĩ ta muốn tán tỉnh chàng. Nàng thích ta đến thế nhưng không hoàn tục, chắc chắn vì ta quá lạnh lùng khiến nàng tổn thương. Hướng dẫn đọc: 1. Bối cảnh hoàn toàn hư cấu, mọi thiết lập đều là sáng tạo cá nhân 2. Văn phong hài hước, kết thúc có hậu, nữ chính làm nhiệm vụ rất phật hệ, có bàn tay vàng, hệ thống phần lớn là vật trang trí 3. Không bôi đen nguyên nữ chính, hạn chế bôi đen nguyên nam chính (nhưng có thể sẽ làm hắn trở nên hơi ngốc) Tóm tắt: Ni cô này đã thả thính ta, nhưng không chịu hoàn tục Tư tưởng: Người có tình cuối cùng cũng sẽ về chung một nhà

100000 Giỏ hàng Giỏ hàng