[Thập Niên 70] Tiểu Thợ May Xinh Đẹp
- Tác giả:Thư Thư Thư
- Trạng thái:Hoàn thành
- Loại:Truyện Dịch
Xuyên KhôngTrọng SinhĐiền VănHiện Đại
Thể loại: Ngôn tình, Hiện đại, HE, Tình cảm, Xuyên thư, Sảng văn, Nhẹ nhàng, 1v1, Bình dân sinh hoạt, Niên đại văn. Nguyễn Khê là một nhà thiết kế thời trang ưu tú, không nghĩ tỉnh dậy, lại trở thành một nữ phụ cùng tên trong một quyển niên đại văn. Nguyên thân từ nhỏ bị cha mẹ bất đắc dĩ để lại trong thôn, sinh sống và lớn lên bên cạnh ông bà nội, mà vai chính lại là đứa trẻ mồ côi của bạn cha cô, ở quân khu được cha mẹ cô chăm sóc, lớn lên. Lúc mười sáu tuổi, nguyên thân được cha mẹ đưa đến quân khu, với một người lớn lên ở vùng núi như cô trước mặt vai chính là một con vịt xấu xí, một mực bị người khác chê cười. Tâm tính bắt đầu thay đổi vặn vẹo, sau đó liền tìm mọi cách hãm hại vai chính, một lòng muốn cướp đoạt mọi thứ của vai chính, bao gồm cả nam chính, cuối cùng trở thành một nữ phụ độc ác, kết quả thê thảm. Sau khi xuyên vào sách, Nguyễn Khê nhìn nhà tranh, phòng đất chớp mắt mấy cái --- Con mẹ nó nam chính và nữ chính, trước hết cô phải dùng tiền mua một máy may của riêng mình... Vai chính: Nguyễn Khê ┃ vai phụ: Lăng Hào Một câu tóm tắt: Từ một thỏ may nhỏ ở nông thôn đến nhà thiết kế quốc tế.
493 chương
Truyện cùng tác giả
[Thập Niên 70] Tiểu Thợ May Xinh Đẹp
Thư Thư Thư
Thể loại: Ngôn tình, Hiện đại, HE, Tình cảm, Xuyên thư, Sảng văn, Nhẹ nhàng, 1v1, Bình dân sinh hoạt, Niên đại văn. Nguyễn Khê là một nhà thiết kế thời trang ưu tú, không nghĩ tỉnh dậy, lại trở thành một nữ phụ cùng tên trong một quyển niên đại văn. Nguyên thân từ nhỏ bị cha mẹ bất đắc dĩ để lại trong thôn, sinh sống và lớn lên bên cạnh ông bà nội, mà vai chính lại là đứa trẻ mồ côi của bạn cha cô, ở quân khu được cha mẹ cô chăm sóc, lớn lên. Lúc mười sáu tuổi, nguyên thân được cha mẹ đưa đến quân khu, với một người lớn lên ở vùng núi như cô trước mặt vai chính là một con vịt xấu xí, một mực bị người khác chê cười. Tâm tính bắt đầu thay đổi vặn vẹo, sau đó liền tìm mọi cách hãm hại vai chính, một lòng muốn cướp đoạt mọi thứ của vai chính, bao gồm cả nam chính, cuối cùng trở thành một nữ phụ độc ác, kết quả thê thảm. Sau khi xuyên vào sách, Nguyễn Khê nhìn nhà tranh, phòng đất chớp mắt mấy cái --- Con mẹ nó nam chính và nữ chính, trước hết cô phải dùng tiền mua một máy may của riêng mình... Vai chính: Nguyễn Khê ┃ vai phụ: Lăng Hào Một câu tóm tắt: Từ một thỏ may nhỏ ở nông thôn đến nhà thiết kế quốc tế.
Thập Niên 70: Tiểu Phú Bà
Thư Thư Thư
Tô Từ thường hay qua lại giữa các thời không với nhau, dựa vào sửa mái nhà dột và tu bổ đồ cổ mà trở nên giàu có. Kết quả hệ thống bất ngờ báo hư, cô xuyên sai vào niên đại 70, thành một cô gái nhỏ cùng tên với mình. Tiểu cô nương là một cô bé có vẻ ngoài tinh xảo xinh đẹp, có ba người anh một người em trai, ba người chị gái và một cô em gái, nhà nghèo đến mức không có gì ăn, còn thường xuyên bị người ta ăn hiếp. Tô Từ: ". . ." Cái hệ thống mất nết dám lừa bà. Cũng may, bàn tay vàng của cô vẫn còn. Ở niên đại đặc thù này, rất nhiều bảo bối kinh thế ở trong mắt người bình thường đều là rác rưởi, vì vậy Tô Từ ôm hai tuyệt kỹ là giám bảo và tu bổ đồ cổ, bắt đầu lại từ đầu hành trình nhặt "rác rưởi" phất nhanh. . .
Cô Vợ Yêu Kiều Ở Đại Viện Hải Quân
Thư Thư Thư
Văn án: Thị Hoài Minh và Lâm Trân Trân từ nhỏ đã định hôn với nhau. Thị Hoài Minh có lý tưởng có khát vọng, tuổi còn trẻ đã dựa vào bản lĩnh tham gia quân đội, mà Lâm Trân Trân chưa từng đi học, một mực ở nông thôn không đi ra ngoài. Thị Hoài Minh không thích Lâm Trân Trân, cảm thấy Lâm Trân Trân và anh không phải người cùng chung chí hướng, nhưng bởi vì tinh thần trách nhiệm nên vẫn cưới cô. Sau khi cưới, Thị Hoài Minh hành quân đánh trận bên ngoài, Lâm Trân Trân ở lại nông thôn. Về sau sự nghiệp của Thị Hoài Minh có thành tựu, làm được sĩ quan. Sau khi đã ổn định ở trong thành phố, cũng được phân nhà rồi, anh viết một phong thư bảo Lâm Trân Trân vào thành phố. Lâm Trân Trân vào thành phố mang theo giấy kết hôn, chuẩn bị tinh thần là Thị Hoài Minh sẽ đề nghị ly hôn với cô, sau khi ly hôn cô sẽ về quê hương sống cuộc sống của mình. Kết quả Thị Hoài Minh chẳng những không đề nghị ly hôn, còn cầm về một bộ sách giáo khoa, để lên bàn nhìn cô, mặt mày nghiêm túc, giọng nói lạnh lẽo cứng rắn: Hiện tại đã rảnh rỗi, từ hôm nay trở đi, anh dạy em học chữ. Lâm Trân Trân nháy mắt mấy cái: Hả? Lúc Lâm Trân Trân mới tới trong thành phố: Đoàn trưởng Thị: Chúng ta tôn trọng nhau như khách là được. Về sau, Đoàn trưởng Thị mở họp giữa tiết trời mùa đông, chê nóng cởi áo bông ra. Cởi xong còn nhất định phải giải thích một câu: Chị dâu mấy cậu vừa đan áo len mới cho anh, mặc quá nóng Nhân viên tham gia họp bị nhét cẩu lương: Mẹ nhà anh. . . Đoàn trưởng Thị: Vợ yêu của mình là thơm nhất!