Phu Nhân Để Ta Canh Ba Chết

Phu Nhân Để Ta Canh Ba Chết

Tiên hiệpTrinh Thám

Diêm Vương cho ta canh năm sống, phu nhân lại để ta canh ba chết! Thiên Vũ năm thứ 6, nửa đêm lúc canh ba, bầu trời bỗng nhiên trút xuống một trận mưa đỏ rực, từ thời khắc đó thế giới này trở nên quỷ dị, liên tục xuất hiện các tai họa như: Quỷ vật, Phần Mộ Nhân, ..... Các vụ án quỷ dị liên tục xuất hiện, khiến main đau đầu nhức óc, nhưng đằng sau mỗi vụ án đều có một câu chuyện, bên cạnh đó còn có những bóng hồng luôn theo cạnh hỗ trợ main!

100000

1208 chương

Truyện cùng tác giả

Phu Nhân Để Ta Canh Ba Chết
Phu Nhân Để Ta Canh Ba Chết
Cực Phẩm Đậu Nha

Diêm Vương cho ta canh năm sống, phu nhân lại để ta canh ba chết! Thiên Vũ năm thứ 6, nửa đêm lúc canh ba, bầu trời bỗng nhiên trút xuống một trận mưa đỏ rực, từ thời khắc đó thế giới này trở nên quỷ dị, liên tục xuất hiện các tai họa như: Quỷ vật, Phần Mộ Nhân, ..... Các vụ án quỷ dị liên tục xuất hiện, khiến main đau đầu nhức óc, nhưng đằng sau mỗi vụ án đều có một câu chuyện, bên cạnh đó còn có những bóng hồng luôn theo cạnh hỗ trợ main!

100000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Truyện liên quan

A! Hệ Thống Phạm Tội Có Thể Dùng Như Vậy Sao?
A! Hệ Thống Phạm Tội Có Thể Dùng Như Vậy Sao?

Sau khi chết, Hứa Tri Tri xuyên không đến một thế giới song song, trở thành nữ minh tinh giải trí cùng tên cùng họ, còn nhận được hệ thống hỗ trợ phạm tội. Nguyên chủ vốn đã có chút danh tiếng. Phí đại ngôn cho một lần xuất hiện hoặc làm đại diện đủ để Hứa Tri Tri ăn không ngồi rồi trong suốt ba năm. Sau khi suy đi tính lại, Hứa Tri Tri quyết định đã đến nơi thì phải an phận. Tuy nhiên, cô đến muộn rồi. Thế giới này rất coi trọng diễn xuất. Ban đầu nguyên chủ còn có thể qua mặt được. Thế nhưng vì từ chối quy tắc ngầm nên cô đắc tội với người ta, bị đày đến một bộ phim hình sự kinh phí thấp để đóng vai tội phạm phản diện đáng ghét. Không đi thì phải bồi thường 500 vạn. Giữa việc đóng vai tội phạm và làm tội phạm, Hứa Tri Tri dứt khoát chọn vế đầu tiên. Cứ như vậy, Hứa Tri Tri bước lên con đường diễn xuất tội phạm theo tiêu chuẩn của tội phạm thực sự. “Chỉ cần tôi diễn tốt, tôi có thể ở lại làng giải trí cho đến khi lĩnh lương hưu.” Nhờ vai diễn kẻ gϊếŧ người biếи ŧɦái trong bộ phim hình sự kinh phí thấp trên mạng, cô đã để lại ấn tượng sâu sắc cho tất cả khán giả. Khán giả 1: “Tôi thề, tôi đã từng thấy ánh mắt của kẻ gϊếŧ người, chính là kiểu của Hứa Tri Tri. Đề nghị chính quyền vào cuộc.” Khán giả 2: “Thật là khủng khϊếp a a a! Cô ta thật sự không phải là kẻ chủ mưu sao?” Khán giả 3: “Hu hu hu, chỉ cần nhìn thêm một cái là tôi lại có cảm giác cô ta sẽ xuất hiện ngay lập tức, sau đó đập một búa vào đầu tôi luôn.” Sau đó, dựa vào các kỹ năng làm giả, trộm cắp mở khóa, lừa đảo, giải phẫu và các kỹ năng phạm tội khác, Hứa Tri Tri đã trở thành chuyên gia vai phản diện độc nhất vô nhị trong làng giải trí. Ngày cô nhận giải Ảnh hậu, tất cả khán giả đều cho rằng đó là do cô đang biểu thị con người thật của mình. Lưu ý: Một số vụ án có nguyên mẫu. Cảm ơn mọi người đã ủng hộ, mong các tiểu thiên sứ đừng nhắc đến truyện này ở khu vực bình luận khác, xin chân thành cảm ơn!

400000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Tuyệt Cảnh Hắc Dạ
Tuyệt Cảnh Hắc Dạ

Sơ lược: Trong thế giới này, sự quái dị đã mở ra một vết nứt không gian, liên thông với các thế giới khác, và đó chính là một đại tai họa. Đêm tối nuốt chửng ban ngày, quỷ ảnh, ác ảnh, huyết trùng, thú quỷ, quỷ cự nhân, ma điểu... tất cả đều vô tận, không ngừng giết chóc và liên tục phục sinh. Điều này đã dẫn đến sự thăng trầm của nền văn minh nhân loại, hưng thịnh rồi lại bị hủy diệt, cuộc chiến kéo dài triền miên, không có điểm dừng. Vào thời kỳ trước, những siêu phàm giả đã tạo ra một cánh cửa phong ấn, chặn lại những kẻ xâm nhập từ thế giới quái dị. Từ đó, cánh cửa này đã hoàn toàn tách biệt với thế giới quỷ dị, và nơi đây trở thành di tích cổ. Hiện tại, chúng ta đang sống trong thời kỳ mạt pháp. Có những người vì tư lợi mà lại mở cánh cửa phong ấn, khiến cho quỷ khí của thời đại lại tràn lan. Một thời đại đầy sợ hãi và quỷ dị. *** Vu Hoành mang theo một ấn tín bí ẩn màu đen, bước vào nơi này. Ngay khi cánh cửa phong ấn mở ra, hắn tận dụng khả năng cường hóa tất cả ấn đen, chậm rãi tìm một khu vực an toàn cho riêng mình, dựng nên một vùng tuyệt đối an toàn. “Bên ngoài tất cả đều là quái vật và quỷ ảnh, ta thật sự rất sợ hãi. Chỉ mong chờ ở trong khu vực an toàn này, mãi đến khi trời đất hủy diệt...” “Nguyên tai là đại họa, không thể ngăn cản. Đi tới đâu, thấy chỗ nào, mọi thứ đều nhất định dẫn đến hủy diệt, tiêu vong và hư vô. Không có cách nào để trốn tránh.” “Nguyên tai chính là tai nạn, siêu phàm tai nạn, có vô số nhánh tai như Hắc tai, Hàn tai, Quang tai, Phong tai, Hỏa tai... Mỗi nhánh là một sức mạnh siêu phàm, nắm giữ một tia hy vọng trong mạt thế. Nắm giữ Nguyên tai, người ta có thể đạt tới vĩnh sinh.”

100000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Lạn Kha Kỳ Duyên
Lạn Kha Kỳ Duyên

Kế Duyên bên cạnh ván cờ lá rụng, ở giữa rừng cây đánh cờ không người. Hưng sở trí Thiên Nguyên một cờ, lại quay đầu sơn hải mênh mông ... Tỉnh lại sau giấc ngủ, Kế Duyên trở thành một hành khất nửa mù trong miếu sơn thần cũ nát. Thực lực không đủ miệng pháo đến gom góp, Chân Nhân một thanh kiếm, Thần Côn một cái miệng, chính là căn bản cho Kế Duyên an thân đặt chân ở thế giới đáng sợ này. ... Thơ Dạo núi Lạn Kha Dịch: Chưởng Thiên Tay chống gậy thong dong dạo núi Dõi mắt trông bốn phía biển mây Rừng xa gió lộng thu hiu hắt Suối cạnh hang róc rách nước reo Ván cờ tàn Tiên đâu chẳng thấy Xương Phật lạnh lẽo cùng tháng năm Trần thế nay được bao người trải Di tích còn gì cho đời sau Review Truyện: Tiên hiệp cổ điển rất khó viết. Một bộ tiên hiệp hay là một bộ truyện phải được viết sao cho thật dễ hiểu, thật thú vị, thật tiêu sái cũng như phải có cái hồn của tiên hiệp. Chỉ một điều kiện thôi đã khó, chứ đừng nói phải có đầy đủ các điều kiện trên. Có lẽ vì vậy mà tiên hiệp bắt đầu suy tàn. Kể từ sau Hoàng Đình, cũng thật lâu rồi mình mới thấy lại một bộ tiên hiệp cổ điển thuần túy như Lạn Kha Kỳ Duyên. Có yếu tố lãng mạn, thoải mái tiêu sái của tiên hiệp cổ điển trường phái xuyên không, chi tiết truyện vừa xuất sắc lại dân dã. Có yếu tố truyền thuyết phàm tục mang lại cảm giác của những câu chuyện thần thoại cổ xưa. Nam chính ở trong trò chơi hồng trần này, tuy rằng pháp lực tu vi không cao, nhưng cách xử sự làm người lại có trước có sau, thần bí khó lường, có ý cảnh, có tâm cảnh, thực sự đã mang lại cảm giác thần bí của tiên nhân. Đoạn mở đầu, khi nam chính nghèo túng cũng sợ chết như người thường, lời ăn tiếng nói cũng hơi tùy tiện. Trong truyện mỗi người đều rất lý tưởng, không dây dưa lợi ích quá nhiều, cũng không có quá tính toán, nhiều khi đọc mà không nhịn được cười. Trước mắt thì thấy đây là một thể loại truyền kỳ du ký cổ đại, có giang hồ, có tu sĩ, có tiên thần, có võ lâm cao thủ, có người phàm. Bàn tay vàng rất có ý nghĩa, tựa như thay đổi vận mệnh nhân vật. Mỗi khi nam chính thúc đẩy vận mệnh một người, hoặc dạy người hướng thiện, trên ván cờ sẽ ngưng tụ ra một quân cờ mới. Người đọc bị cuốn hút dần bởi những câu chuyện xung quanh Kế Duyên, muốn biết rốt cuộc quân cờ mà nam chính đã gieo sẽ trở thành những gì...

100000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Thiên Uyên
Thiên Uyên

Trăm năm trước, Trần Thanh Nguyên tiến vào một cấm địa tên là Thiên Uyên, hồn đăng tắt, thế nhân đều cho rằng hắn đã chết. Hôm nay, Trần Thanh Nguyên tuy còn sống đi ra khỏi cấm địa, nhưng tu vi phế bỏ, linh căn gãy nát. Đối mặt với hồng nhan hối hôn, tông môn ức hiếp, Trần Thanh Nguyên nên làm thế nào mới tốt? "Trần Thanh Nguyên, ta cho ngươi hai lựa chọn: Một, cưới ta; Hai..." Thiên Uyên bên trong sống một váy đỏ cô nương, mắt tựa sao trời, thanh âm nhẹ nhàng. "Ta chọn hai." Không đợi váy đỏ cô nương nói xong, Trần Thanh Nguyên quyết đoán làm ra lựa chọn.

100000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Ngỗ Tác Kinh Hoa
Ngỗ Tác Kinh Hoa

Nữ chủ Thích Tầm là một vị ngỗ tác tài nghệ cao cường, vì oan án của gia tộc mà phải ẩn danh đổi tính, nương nhờ nghề nghiệm thi để sinh sống. Nàng dựa vào bản lĩnh tinh tế cùng nhãn lực sắc bén, nhiều lần trợ giúp quan phủ phá giải những vụ án kỳ dị, uẩn khúc. Trong quá trình ấy, nàng gặp được nam chủ Phó Quyết, một người xuất thân tôn quý, tâm cơ kín đáo. Từ hoài nghi lẫn nhau ban đầu, hai người dần sinh tín nhiệm, cùng vai kề vai tra ra chân tướng những âm mưu ẩn sâu phía sau các vụ án. Thích Tầm chẳng những thay người chết rửa sạch oan khiên, mà từng bước cũng tiến gần tới bí mật bị chôn vùi của gia môn. Tác phẩm thông qua những vụ án gay cấn hồi hộp cùng tình cảm khắc họa tinh tế, đã phản chiếu sự phức tạp của xã hội cổ đại và nhiều mặt của nhân tâm. Vừa có trí tuệ suy luận, vừa mang xúc cảm lay động lòng người, đây là một bộ cổ phong huyền nghi – tình cảm dung hòa lý và tình, trí và tâm.

100000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Nào Có Tổ Tông Gì, Đều Là Ta Bịa
Nào Có Tổ Tông Gì, Đều Là Ta Bịa

Bắt đầu lập nên tổ sư gia, ai ngờ lại khiến lịch sử thật sự bị ta sửa đổi! Sau khi sư phụ rời bỏ nhân gian, Trần Thanh tiếp nhận trọng trách lúc nguy nan, trở thành vị chưởng môn đang trên đà suy bại, “cây đổ khỉ tan”, môn phái gần như tan rã. Để trấn an lòng người, hắn bỗng nảy ra ý, ngay tại chỗ bịa ra một quyển “Thượng Cổ Bí Sử” cho bản môn! Nào là Thái Thượng Trưởng Lão trấn áp Bát Hoang, Tổ sư ngăn cơn sóng dữ phục hưng tông môn, hay Kiếm gãy Thiên Hà khai phái lập giáo — tất cả đều là chuyện hắn bịa đặt vô căn cứ! Ban đầu chỉ định tạm thời qua mặt mọi người, sau này sẽ tìm cách chôn vùi, ai ngờ ngay đêm hôm đó... Lời khoác lác ấy lại thành sự thật! Trần Thanh bừng tỉnh giữa giấc mộng xưa — chính mình đã biến thành vị lão tổ huyền thoại mà trước đó còn đang bịa ra!

100000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Toàn Dân Tu Tiên, Bắt Đầu Từ Thuật Pháp Thuế Biến
Toàn Dân Tu Tiên, Bắt Đầu Từ Thuật Pháp Thuế Biến

【Cực khổ ắt có thu hoạch】 + 【Liều mạng】 + 【Đời thường】 Trong trăm năm linh khí phục hồi, non sông đổi mới, đại địa thăng trầm biến động. Ở vùng đầm lầy ngàn trạch, gió mưa hun đúc, yêu thú gầm rú, linh quả thần dược mọc đầy; yêu thú tung hoành nơi hoang dã, Bạch Hổ xưng vương, bọ cạp độc chen chúc trên đường. Giữa biển vực vạn uyên, có thể ẩn mình Côn Bằng, sấm gió bầu bạn; có thể sinh ra Yêu Giao hô phong hoán vũ, trong biển linh vật nhiều vô kể.

100000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Lục Phiến Môn Kỳ Án, Pháp Y Truy Hung
Lục Phiến Môn Kỳ Án, Pháp Y Truy Hung

Khi phụ thân ngỗ tác qua đời ly kỳ , Diệp Thải Đường vì món nợ lớn năm mươi lượng bạc, không thể không bán mình vào Lục Phiến Môn làm trâu làm ngựa cho chủ nợ Hạ Việt, người vốn là thần bổ. May mắn Diệp Thải Đường có linh hồn pháp y thâm niên của thời hiện đại, nàng dùng pháp y học hiện đại phá giải bí mật trên thi thể, điều tra dấu vết từ xương cốt. Khiến vụ án được tái diễn, nghe người chết nói chuyện, từng cọng cây ngọn cỏ đều làm chứng, ông trời có mắt không thể lừa. Hạ Việt vươn tay: "Nào, nắm tay ta đi." Diệp Thải Đường: "...?" Hạ Việt: "Như vậy chúng ta có thể cùng nhau phá án, trở thành một đôi cộng sự thần tiên." ***** Trích đoạn 1 Hạ Việt nói tiếp: “Tuy một tháng hai lượng không nhiều lắm, ngươi tiêu tiết kiệm một chút, ba bốn năm cũng có thể trả hết tiền, nói không chừng còn có thể tiết kiệm một ít.” Diệp Thải Đường cười khổ. Hạ Việt cũng mỉm cười: “Nếu không thì, ngươi chỉ có thể đi ăn xin, ta tặng người một cái bát, ngươi cứ ăn xin ở gần Lục Phiến Môn đi, một cô nương như ngươi nếu đυ.ng phải tiểu lưu manh gì đó, hét một tiếng, ta cũng sẽ không thấy chết mà không cứu.” Nói xong, Hạ Việt đi đến cửa gọi Lưu Sa: “Vào phòng bếp lấy một cái bát cũ cho ta, nhớ lấy cái bát nào bị sứt mẻ ấy, sau này Diệp cô nương ăn xin, các ngươi nhìn thấy thì chiếu cố một chút.” Lưu Sa ngốc nghếch lại đáp lời, thật sự ra ngoài. Nói đến nước này, Diệp Thải Đường còn có thể nói gì nữa, nàng biết rõ đây là một miếng bánh ngọt có bôi thuốc độc, cũng chỉ có thể rưng rưng nước mắt cầm ăn mà thôi. “Ta làm.” Diệp Thải Đường không đợi Hạ Việt nói xong, liền nói: “Đại nhân, ngài thật sự quá tốt bụng, ta bị thuyết phục vì sự tốt bụng của ngài. Đừng nói bao ăn bao ở, còn có tiền, cho dù không có tiền, ta cũng làm. Có thể làm việc ở Lục Phiến Môn, còn ăn xin gì nữa chứ.” Câu nói này nghe có vẻ không có vấn đề gì, nhưng ở đâu cũng có vấn đề, Lục Phiến Môn tạo nghiệt gì mà phải so tốt xấu với ăn xin, nhất thời Hạ Việt cũng biết phải phản bác thế nào. Trích đoạn 2: Diệp Thải Đường khinh bỉ nói: “Cơm mềm cứng rắn ăn, còn ăn đúng lý hợp tình, Lư phu nhân đã tạo nghiệt gì vậy, năm đó nếu như bà ấy tìm một tiểu bạch kiểm, chỉ cần mặt đẹp dáng người đẹp, tự mình bỏ tiền bao nuôi, chẳng phải cuộc sống sẽ thoải mái hơn bây giờ à.” Diệp Thải Đường nói xong, lại liếc nhìn Hạ Việt. Hạ Việt còn chưa kịp tiêu hóa mấy lời nói kinh hãi thế tục này của Diệp Thải Đường, bị nàng liếc nhìn, nhất thời cảm thấy không đúng lắm. Muội ấy nhìn ta làm gì vậy, cảm thấy ta là cơm mềm cứng rắn ăn, hay là tiểu bạch kiểm? Trích đoạn 3: Diệp Thải Đường vô cùng cạn lời, nàng lẩm bẩm nói: “Nhìn không ra, đại nhân còn là một người ngạo kiều nữa.” Vương Thống không hiểu liền hỏi: “Ngạo kiều là ý gì?” Lưu Sa đọc hiểu một trăm điểm: “Chính là kiêu căng ngạo mạn đó.” “Không không không.” Diệp Thải Đường lắc lắc ngón tay: “Chính là vừa kiêu ngạo vừa nũng nịu.” Hạ Việt thật sự không thể ngờ rằng trong lòng Diệp Thải Đường mình lại có hình tượng như vậy, giật mình đến mức suýt chút nữa vấp ngã. Diệp Thải Đường còn tiến thêm một bước giải thích: “Con người ấy mà, chính là thích ngạo kiều trước mặt những người thương mình.” Hạ Việt không muốn trở thành quan viên đầu tiên của Đại Lương đánh chết thủ hạ trên đường, cho nên hắn chỉ có thể nén giận, cố gắng nhớ lại Diệp Minh đã gặp lúc trước, Diệp Minh là một người rất bình thường, sao nữ nhi của ông ấy lại không đáng tin như vậy. Trích đoạn 4: Trên trán của Trạng Nguyên có một vầng trăng lưỡi liềm, lúc trước Diệp Thải Đường cũng đã từng xem qua các loại chân dung mặt nạ hí kịch. Lần này lại liếc nhìn, Diệp Thải Đường lập tức nhận ra chỗ không đúng. "Hình như vị trí của mặt trăng này không giống với mấy cái ta đã từng nhìn thấy trước đây." "Phải." Lão bản gánh hát hí kịch đáp: "Đáng lẽ phải vẽ lệch vầng trăng này mới được, nhưng hôm nay hắn không chú ý, lại vẽ thẳng." Diệp Thải Đường liếc nhìn, đúng thật là như vậy, vầng trăng trên trán vị Trạng Nguyên này là thẳng, mà những cái nàng từng thấy trước đây đều là lệch. Nhưng đây cũng không phải chuyện gì to tát, đến mức phải tức giận như vậy, mắng như mắng tôn tử vậy à? Diệp Thải Đường không khỏi hỏi: "Vầng trăng này thẳng hay lệch, có quy tắc gì đặc biệt à?" Hoặc nên nói, có điều cấm kỵ gì à? Lão bản tức giận như vậy, giống như vị Trạng Nguyên này đã phạm phải sai lầm lớn. Lão bản gánh hát hí kịch thở dài: "Tiểu thư có điều không biết, nghề nào cũng có quy tắc của nghề nấy. Nhân vật trong vở hí kịch này là một vị Trạng Nguyên nổi tiếng thời tiền triều, chính trực vô tư. Nghe nói ông ấy là Chung Quỳ lão gia chuyển thế, ban ngày đòi lại công bằng xử án cho bá tánh. Ban đêm, có thể nhìn thấy quỷ hồn. Nếu có ai chết oan, sẽ báo mộng để đòi lại công bằng." Diệp Thải Đường "a" một tiếng, nhất thời không phản ứng kịp lão bản đang ám chỉ gì, dừng lại một lát mới vỡ lẽ: "Ông đang nói quỷ ấy à." Trích đoạn 5: Thấy tên hỏa kế cũng không nghĩ ra được nội dung gì thêm, Tạ Chỉ lại hỏi: "Chẳng phải nam nhân không thể hát, nữ nhân có thể hát à? Ngươi đi tìm một nha đầu đến hát cho bọn ta nghe thử." Thật phiền muộn, người khác đều là uống hoa tửu nghe tiểu khúc. Còn bọn họ thì sao, ăn bánh bao nghe quỷ ca dao. Sự khác biệt thật sự quá lớn. Tên hỏa kế nhận được tiền thưởng vẫn rất tích cực, rất nhanh đã tìm một tiểu nha đầu đến. Tiểu nha đầu liền cất tiếng hát. "Ánh trăng sáng, lòng hoang mang." "Quỷ tân nương, tìm tân lang." "Tân lang là tình lang của ta, tân phòng là mộ phần của ta." "Giá y một màu đỏ thẫm, dùng máu ta thêu một đôi uyên ương." "Kèn xô na thổi vang một đường. Tình lang hỡi, chúng ta vào động phòng hoa chúc... chàng xem kìa, tim chàng gan chàng vương khắp sàn." Giọng của tiểu nha đầu cũng khá hay, nhưng hát lên lại hơi rợn người. Diệp Thải Đường nghe rồi, xoa xoa lớp da gà trên cánh tay. Đây là tiểu khúc dân gian gì chứ, đây là bài ca dao kinh dị mà. Trích đoạn 5: -------- Truyện chủ yếu về trinh thám phá án, vụ án liên tục, tình cảm là phụ, mọi người cùng gu với mình thì nhảy hố nhé. Chúc mọi người một ngày tốt lành và đọc truyện vui vẻ nha ~

200000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Nhân Viên Quản Lý Hồ Sơ Tội Phạm Trùng Sinh
Nhân Viên Quản Lý Hồ Sơ Tội Phạm Trùng Sinh

Là nhân viên quản lý hồ sơ tại trại giam, Khương Lăng thuộc nằm lòng những hồ sơ phạm nhân từng xử lý. Đã chứng kiến quá nhiều tội phạm, nghe qua vô số câu chuyện phía sau, Khương Lăng hiểu rõ sự phức tạp và biến đổi khôn lường của nhân tính. Có người bẩm sinɧ đã xấu, gây ra tội ác không thể dung thứ. Có người sai một bước, rồi sai mãi, đến cuối cùng không còn đường quay đầu. Có người nhất thời bốc đồng, để rồi khi hối hận đã quá muộn màng. Cũng có người, bi kịch xảy ra chỉ vì ảnh hưởng từ gia đình. ... Một ngày nọ, Khương Lăng trọng sinɧ về năm 1993, khi cô vừa tốt nghiệp trường cảnh sáτ, được phân về đồn công an đường Kim Ô làm cảnh sáτ khu vực. Trong đại sảnh đồn đang xử lý một vụ ẩu đả, cảnh sáτ phụ trách đang giáo dục hai thiếu niên: “Tiền Đại Vinh, em đừng bắt nạt Lương Cửu Thiện thế nữa...” Hai cái tên này quá đỗi quen thuộc, Khương Lăng sững người ngay tại chỗ. Lương Cửu Thiện, sinɧ năm 1978, năm 1999 ngồi tù vì tội giết người. Người bị cậu ấy sáτ hại tên là Tiền Đại Vinh. Vụ án năm ấy gây chấn động toàn thành phố. Lương Cửu Thiện bỏ học, truy lùng suốt sáu năm chỉ để tự tay giết kẻ thù đã hại cɧếτ chị gái mình. Tại toà, cậu ấy chỉ nói đúng bốn chữ: “TÔI KHÔNG HỐI HẬN.” Hiện giờ, liệu chị của cậu ấy còn sống không? Hy vọng mọi thứ vẫn còn kịp!

100000 Giỏ hàng Giỏ hàng