Kho ebook cho máy đọc sách.Giảm giá 25% với tài khoản VIP. 50% với tài khoản VIP Năm hoặc tài khoản VIP cấp bậc 14 Đại Thần.
Danh Sách Truyện Thể Loại Trinh Thám34 truyện
Trò Chơi Suy Diễn
#Đô Thị #Linh Dị #Trinh Thám #Vô Hạn Lưu #Huyền Nghi #Kinh Dị Hoang Đường Suy Diễn Trò Chơi - bản dịch ------ Một bài kiểm tra tuyển dụng của một công ty kì lạ, một thế giới với những bí ẩn kinh dị chưa được khám phá, Hiện tại hắn đã được một trò chơi gọi là 【Suy Diễn Hoang Đường】 chọn lựa, và đã trở thành một người chơi tiềm năng. Trong trò chơi thực tế, kỳ lạ và hoang đường này, người chơi được gọi là suy diễn giả, cần phải tìm kiếm câu trả lời, sự thật trong những sự kiện trò chơi liên tiếp, và cố gắng sống sót. Khi những người tham gia Trò Chơi Suy Diễn đang lần mò trong bóng tối để tìm kiếm sự sống, Dư Hạnh đã nhảy vào mà không ngoái đầu lại, bị bóng tối nuốt chửng. Trong màn mưa, đôi ủng ngắn giẫm lên vũng nước trên mặt đất, bắn lên những giọt nước nhỏ, nhanh chóng hòa vào những hạt mưa dày đặc, không gây ra một gợn sóng nào. Về điều này, các đồng đội có suy nghĩ khá nhất quán: "Không vấn đề gì, hắn sẽ ra ngay thôi. Ồ đúng rồi, hy vọng “bóng tối” không sao."
200000 Giỏ hàng
Thương Hải Điệp Ảnh
Cừu Địch là một Bắc phiêu, tức là người hộ khẩu vùng ngoài đang cố gắng bám trụ kiếm sống ở Bắc Kinh. Tuy không có gia thế, cũng chẳng có bằng cấp tốt, song nhờ vào sự nhạy bén, chịu khó và nhiều tài lẻ, Cừu Địch vẫn sống không đến nỗi nào, dẫu vậy, y luôn mưu cầu một công việc đàng hoàng có thể diện, chứ không phải một người giao hàng như hiện nay. Bất ngờ nhận được một lời mời tham gia phỏng vấn vào công ty có tiếng trong giới, rồi vì lý do cực kỳ ngớ ngẩn hoàn toàn không chủ động, Cừu Địch và ba người nữa trúng tuyển thành gián điệp thương mại. Thế là một anh giao hàng với bản tính đa nghi, một tên ngốc xấu xí lớn gan không gì không dám làm, một chàng trai xinh đẹp hơn cả mỹ nữ, một cô em nhìn như học sinh rụt rè lại hiếu thắng vô cùng, tổ hợp bốn người kỳ quái đó không biết nói là ngốc hay là nghé con không biết sợ cọp, vừa đọc hướng dẫn làm gián điệp vừa hành nghề, tạo ra đống chuyện oái oăm, dở khóc dở cười ...
Luôn Có Hồn Ma Đến Tìm Tôi
Cổ Sơ Tinh là hậu duệ của tộc cản thi (*), theo sự phát triển của thời đại, tộc cản thi đã suy tàn, muốn dựa vào nghề chuyên môn để kiếm cơm đã trở thành một vấn đề. May là cô đã tìm được một công việc rất giống với cản thi, đó chính là giao thịt lợn ở lò mổ. Ngày nọ, một con quỷ mang theo một túi minh tệ tới gõ cửa nhà cô, nhờ cô đưa hắn về quê. Cổ Sơ Tinh nhìn minh tệ, lông mày xoắn thành hình sâu: Muốn về quê thì tự đi Linh xa (**) đi. Quỷ huynh lại lấy ra một túi minh tệ: Tôi say xe. Chị gái, chị có lòng hảo tâm giúp một chút. Cổ Sơ Tinh: "...." Sau khi giúp một con quỷ, không bao lâu lại có người ôm minh tệ tới cửa: Thiên sư, thi thể của tôi ở dưới đáy sông, giúp tôi vớt thi thể với! Cổ Sơ Tinh: "..." Chú thích: (*) Cản thi: là một loại cổ thuật của tộc Miêu, thuộc vào văn hóa thầy mo, cũng có chút liên quan với Mao Sơn Thuật, từ thời nhà Thanh đã lưu truyền rộng rãi lời đồn về “người cản thi” ở Tương Tây, nghĩa là “người cản thi” dùng “bí thuật” để mang thi thể người tha hương trở về quê cũ, cho bọn họ yên nghỉ tại quê nhà mình. (**) Linh xa: Xe tang Lưu ý: Truyện này không có thật, vui lòng không chứng thực cốt truyện chính, tất cả yêu ma quỷ quái đều có thể xuất hiện. Nữ thiên sư X kiêu ngạo với người sợ thành hai hàng với quỷ. Nam chính chỉ phụ trách xinh đẹp như hoa.
Thần Thám: Vừa Mở Mắt Ra, Ta Đã Bị Còng Trong Phòng Thẩm Vấn!
#TrinhThám #HìnhSự #ĐấuTrí Thám tử đẳng cấp thế giới Trần Ích xuyên không đến thế giới song song, phát hiện bản thân bị còng tay trong phòng thẩm vấn. Việc đầu tiên hắn cần làm là xóa sạch nghi ngờ giết người cho bản thân. Vụ án kỳ lạ, khó hiểu, nhân tâm đen tối khó lường. Từ nghi phạm thành cảnh sát hình sự, từ thanh tra lên giám đốc cảnh sát, tại mỗi hiện trường vụ án, tấu vang bản nhạc trừng phạt tội ác. Đây là câu chuyện về một cao thủ phá án sử dụng tư duy "giáng cấp" để phá án và thăng tiến trong tân thế giới.
Câu Lạc Bộ Thiên Tài
“Từ khi sinh ra, mỗi ngày tôi sẽ rơi vào một giấc mộng, trong giấc mộng đó tôi không ngừng lặp đi lặp lại một ngày.” “Trong mở cậu làm gì?” “Cướp ngân hàng, cho nổ tòa nhà, tán gái, đua xe,...Dù sao đó là giấc mơ, tất nhiên muốn làm một số chuyện pháp luật không cho phép.” “Kể một chút xem, hôm qua cậu nhìn thấy cái gì?” “Hôm qua, có một chuyện khá thú vị. Tôi đã nằm mơ lâu như vậy, mà lần đầu tiên nhìn thấy một người quen trong hiện thực xuất hiện trong giấc mộng. Đó là một cô gái cực kỳ xinh đep...” “À ừ.” Vị cảnh sát trung niên vừa ghi chép vừa gật đầu nói: “Cậu nói tiếp đi, tôi đang nghe.”
Nữ Pháp Y Xuyên Về Thập Niên 90
Cô gái pháp y Lâm Lạc xuyên không đến năm cuối cấp ba, nhận được hệ thống phá án. Lúc này, thành phố Giang Ninh liên tiếp xảy ra án mạng lớn, án tồn đọng chất đống, Lâm Lạc tình cờ được cảnh sát công nhận, bắt đầu cuộc sống phá án bên ngoài, liên tục phá các vụ án lớn và tồn đọng. Vụ án thiếu nữ hàng xóm bị ngộ độc vào sáng sớm, vụ án tai nạn xe hơi ven đường hư hư thực thực, vụ án xác chết trong hang đá, vụ án sinh viên khoa lịch sử mất tích... đủ loại vụ án, tưởng chừng khó bề phân biệt, có sự tham gia của Lâm Lạc, luôn có thể xoay chuyển tình thế, lần lượt tuyên bố phá án. Tội phạm khắp Giang Ninh như bị đào xới, những kẻ thủ ác ẩn náu 5 năm thậm chí 10 năm đều lộ diện. Tội phạm A: Năm năm trước cướp được một khoản tiền, tôi rửa tay gác kiếm, ngoan ngoãn làm ăn buôn bán nhỏ, thế mà cũng bị bắt sao? Tội phạm B: Chuyện đó có là gì, tôi đẩy người ta xuống lầu, ngụy tạo thành tự sát, còn quay lại hiện trường giả làm quần chúng, thế mà cũng bị lôi ra được! Hung thủ vụ án diệt môn nào đó nhìn vào chiếc còng chân của mình, im lặng không nói, hắn tưởng mình giấu đủ kỹ rồi, cũng không thoát được sao... Mùa tốt nghiệp chưa đến, người khác loay hoay tìm việc, Lâm Lạc sớm trở thành mục tiêu của các cục cảnh sát khắp nơi, đều dùng hết mọi cách để muốn cướp cô về tay. Chú của Lộ Hàn Xuyên để cướp được Lâm Lạc, gọi cháu trai mình đến, để anh đi xem mắt với Lâm Lạc. Lộ Hàn Xuyên gặp Lâm Lạc, cười, cô gái này anh quen.
Bà Cốt Khương Tô
Văn án 1: Gần đây ở Bắc Thành xảy ra một chuyện rất mới lạ. Căn nhà ma ám âm u bỏ hoang mấy chục năm ở khu Đông đột nhiên có người chuyển vào sinh sống. Người đến không phải thế ngoại cao nhân, hòa thượng, hay đạo sĩ gì. Mà là một thiếu nữ, một thiếu nữ xinh đẹp đến lạ thường, dẫn theo một con mèo đen kỳ lạ mập ú na ú nần. Mọi người đều âm thầm bàn tán, có khi nào cô thiếu nữ này sẽ là người chết thứ bảy trong căn nhà này hay không. Văn án 2: Khương Tô không phải người, không phải quỷ, cũng không phải yêu. Đến bản thân Khương Tô cũng không biết mình đã sống bao nhiêu năm, năm nay đã bao nhiêu tuổi. Cô có nhan sắc không già, có cơ thể bất diệt. Một linh hồn mục nát khoác bên ngoài một lớp da thiếu nữ xinh đẹp, vô tri vô giác du đãng ở nhân gian. Cô tham tài háo sắc, ham ăn lười làm, trong sinh mệnh dài mênh mông không thấy điểm cuối của cô, sở thích lớn nhất của cô ngoại trừ đàn ông chính là tiêu tiền, tiêu tiền như nước. Vì thế Khương Tô ngao du quanh năm luôn trong tình trạng khi thì giàu nứt đố đổ vách khi thì nghèo kiết xác. Vì để cuộc sống của mình trôi qua dễ dàng hơn, Khương Tô phát huy sở trường đặc biệt, trở thành một bà cốt nghiệp dư. Trong nghề bà cốt này, cô giỏi bắt quỷ nhất, trong nghề bắt quỷ này cô giỏi xem phong thủy nhất, trong nghề xem phong thủy này cô giỏi đoán mệnh nhất, trong nghề đoán mệnh này cô giỏi bắt yêu quái nhất. Đến thế kỷ hai mươi mốt. Mắt thấy tiền dành dụm đã sắp tiêu sạch sành sanh, Khương Tô không thể không xắn tay áo quay về nghề cũ của mình, rồi phát hiện nghề này càng ngày càng lụi tàn, có rất nhiều đồng nghiệp đã sắp tới bước đường không có cơm mà ăn. Khương Tô dứt khoát tái nhậm chức, gánh vác trách nhiệm vực dậy cái nghề này. Văn án 3: Địch Cận Duật: Cô gái à, cô có thể rụt rè một chút được không? Đôi mắt Khương Tô sáng như đèn pha: Vậy có phải gái lỡ thì có thể làm bậy làm bạ đúng không? Địch Cận Duật: “...” Một đêm tối mịt mù gió thổi bốn bề. Khương Tô gõ cửa nhà Địch Cận Duật. Che ngực, dáng vẻ yếu đuối như cành liễu trước gió nghiêng người tựa lên khung cửa, lông mày nhíu chặt lại, dùng đôi mắt ngập nước nhìn Địch Cận Duật, giọng nói vừa mềm mại vừa yếu đuối: “Đội trưởng Địch, ngực tôi đau quá, anh xoa giúp tôi đi!” Địch Cận Duật: “... Bị điên!” “Rầm!” Cửa đóng sầm lại ngay trước mặt. Nữ chính bề ngoài vừa xinh đẹp vừa có vẻ ngây thơ loli, nhưng thực chất là lão yêu quái đê tiện háo sắc. Đội trưởng đội cảnh sát uy nghiêm, cứng nhắc, không giỏi ăn nói VS Bà cốt lẳng lơ khó chơi.
Mô Phỏng Tội Phạm Mười Vạn Lần: Ta Trở Thành Siêu Cấp Cảnh Sát!
【 Hình Sự Đấu Trí + Tội Phạm + Vô Địch + Toàn Năng + Hạt Nhân Phá Án 】 PS: Một bộ truyện đấu trí hình sự đang được đánh giá rất cao ở bên Trung, tội phạm cực kỳ thông minh và cảnh giác, tình tiết không thể đoán trước xen lẫn các vụ án có thật ở ngoài đời được chuyển thể vào trong truyện một cách hoàn mỹ. Mình sẽ trích dẫn một số bình luận phản hồi của truyện ở bên web Trung để mọi người tham khảo trong phần bình luận! Văn Án: Tội phạm có thể chế tạo vụ án hoàn mỹ, nhất định cũng là cảnh sát mạnh nhất. Tô Minh vừa thi đậu trường cảnh sát, ngoài ý muốn đạt được năng lực mô phỏng phạm tội trong lúc ngủ. Bất cứ khi nào mô phỏng thành một tội phạm hoàn hảo, không ai tìm ra hung thủ trong thời gian truy tố, hắn có thể đạt được các kỹ năng khác nhau sử dụng trong khi mô phỏng làm tội phạm. Tô Minh đã mô phỏng tội phạm hoàn hảo hàng trăm ngàn lần và đạt được vô số kỹ năng. Vốn nên trở thành tội phạm số một nhưng sau khi tốt nghiệp, Tô Minh lại xoay người gia nhập đại đội điều tra hình sự. Tất cả vụ án ở trong mắt hắn, giống như một đứa trẻ sơ sinh sai sót chồng chất, một lỗ hổng chi tiết đơn giản nhất cũng có thể nhắm thẳng vào tội phạm! Cùng với việc liên tiếp phá được các bản án hoàn mỹ nhiều năm chưa giải quyết trong mắt mọi người, cả nước kinh hô Tô Minh là siêu cấp cảnh sát chân chính. Huy chương công lao nhất đẳng đeo đều không hết, quân hàm cảnh sát nhảy không ngừng. Làm tội phạm? Không thể nào! Còn không bằng làm cảnh sát hình sự phá án nhẹ nhõm, công thành danh toại!
Khi Anh Đến Lửa Cháy Lan Đồng Cỏ
[1] Trong mắt người ngoài, Lục Chinh lạnh lùng vô tình, đứng đắn nghiêm túc, chỉ mỗi Vân Miểu biết anh không phải như vậy. Anh sẽ gội đầu giúp cô, sẽ cẩn thận thử độ nóng của nước, sẽ xuất hiện đúng giờ trước cổng trường cô mỗi tối, thậm chí sẽ ngăn cản cô yêu đương... Lúc đấy tuổi còn trẻ, Vân Miểu cảm thấy cách đối xử khác biệt này chính là thích. Cô chủ động tỏ tình, nhưng nào ngờ hồi đáp lại là chính tay anh đưa cô đến nước Mỹ. Tỉnh dậy khỏi giấc mơ... [2] Dạo gần đây, khoa trinh thám có một người đẹp lạnh lùng đến công tác, tốt nghiệp trường công nghệ Massachusetts (MIT), dựa vào kỹ thuật AI nhận diện khuôn mặt, phá được rất nhiều vụ án kỳ bí. Khoảnh khắc tảng băng ngàn năm Lục Chinh nhìn thấy cô, bỗng đụng đổ ly cà phê trong tay... Cô gái nhỏ mất liên lạc nhiều năm đã trở về rồi. Lục Chinh vui mừng nhưng lại nghe thấy cô nói với người bên cạnh: “Sao tôi có thể quen biết đội trưởng Lục của các anh chứ?” Lục Chinh đi ngang qua đó, đạp một phát bay chiếc ghế bên cạnh... [3] Lục Chinh từng được rất nhiều cô gái theo đuổi, nhưng đều bị Vân Miểu bóp chết từ trong nôi rồi. Mấy lần trước, cô làm rất cẩn thận. Sau này có một lần, cô làm trắng trợn quá bị Lục Chinh phát hiện: “Lần thứ mấy rồi?” Vân Miểu rũ mi, phóng khoáng thừa nhận: “Lần thứ ba thì phải.” Đèn trên đỉnh đầu mờ tối, anh bước từng bước đến gần, bóp chiếc cằm trắng nhỏ xinh của cô: “Sao nào, muốn anh độc thân?” Vân Miểu không hề sợ hãi, cô ngửa đầu nhìn anh: “Chắc là... vì yêu sinh hận.” Đáy mắt Lục Chinh tối tăm: “Còn yêu anh?” Vân Miểu cười: “Ảo tưởng là bệnh đó, chú Lục à.” Lục Chinh: “Miểu Miểu, anh còn nhớ có người từng nói không để anh cô đơn đến già.” [4] Vân Miểu có một con robot có thể giặt giũ nấu cơm, có thể phòng thân, còn có một chức năng không muốn ai biết đến. Nó có thể nhận diện khuôn mặt của Lục Chinh, đồng thời có thể ghi chép lại nhịp tim của anh khi anh đến gần. AI: “Chủ nhân, tối qua khi Lục Chinh ôm chị, tim đập rất nhanh, đã ghi chép lại cho chị, đồng thời phân loại là thích.” AI: “Chủ nhân, vừa nãy tim lại đập nhanh, hai người hôn rồi à?” Vân Miểu: “Không, chị cắn anh ấy.” AI: “Lần này phân loại là yêu. Chủ nhân, anh ấy yêu chị.” Lục Chinh tắt con AI ồn ào đi, chăm chú nhìn cô: “Làm sao đây, lời anh muốn nói đều bị nó giành hết rồi.” Vân Miểu: “Vậy anh nói thêm đi, biết đâu em muốn nghe.”
Tri Huyện Giả Mạo
Là tác giả của series nổi tiếng Nạp Thiếp Ký, Mộc Dật với ngòi bút được đánh giá cao về đề tài truyện trinh thám, điều tra thời cổ đại. Truyện Tri Huyện Giả Mạo lần này kể về một cảnh sát khi đang làm nhiệm vụ thì bị hôn mê đến khi anh ta tỉnh dậy thì bản thân đã ở trong một tòa thành vào những năm đầu của triều đại Bắc Tống. Ngẫu nhiên bắt gặp một vị quan trẻ yếu đuối tự sát trong khách điếm, thật đặc biệt là dung mạo của hai người lại giống nhau như hai giọt nước. Anh ta liền nghĩ ra một kế hoạch để sinh tồn đó là giả mạo vị quan này. Người này chính là Tri Huyện một huyện, dựa vào sự cơ trí và thân thủ nhanh nhẹn liệu anh ta có thể để lại một giai thoại như các vị tiền bối xuyên không khác không chúng ta cùng dõi theo những bước chân của anh nhé. Chúc bạn có những giây phút vui vẻ khi đọc truyện Tri Huyện Giả Mạo!
Coi Mắt Nhầm Bàn, Tôi Bị Đối Tượng Xem Mắt Bắt Cóc
Bên trong phòng ăn, một chàng trai đẹp trai đang ngồi đối diện một cô gái yêu kiều Tiêu Ngự :“Ta đến để xem mắt” Thanh vũ “Xem mắt...?” Tiêu Ngự “ Ta cũng không nói nhiều, em rất xinh đẹp, nói thực lòng Ta cũng động tâm. Thế này đi, em hãy tự tìm cách yêu Ta, trong 1 tỉ 4 trăm triệu người Ta chỉ cho mình em cơ hội.” Thanh vũ: “Nếu Ta không nhận thì sao?” Tiêu Ngự: “Ta hi vọng em sẽ không suy nghĩ nông cạn, tự chặn đường đi của mình” Thanh vũ: “hả?.. được” Tiêu Ngự: “gì cơ?” Thanh vũ: “Ta nói được, ta đồng ý” Tiêu Ngự: ... Người bồi bàn đến và xấu hổ nói với Tiêu Ngự: “Thưa ngài, tôi xin lỗi, tôi đã chỉ cho ngài nhầm số phòng riêng” Tiêu Ngự nhìn Thanh vũ: em không phải đối tượng xem mắt của tôi? Thanh vũ: Bây giờ đúng là vậy Tiêu Ngự: ...! Khi Tiêu Ngự ở phòng bên cạnh tìm được đối tượng xem mắt của mình. Thanh vũ đi đến và bắt cóc Tiêu Ngự đi ...
100000 Giỏ hàng
Tôi Có Thể Nhìn Thấy Quy Tắc Chính Xác Của Quái Đàm
Quy tắc quái đàm hạ xuống toàn cầu, mỗi một quy tắc quái đàm xuất hiện đều đại biểu cho vô số sinh mệnh chết đi. Chỉ có thông qua quái đàm, mới có thể sống mà rời đi. Khi quy tắc quái đàm phủ xuống năm thứ mười "Hiệp hội liên hiệp toàn cầu nghiên cứu quái đàm" tổng kết ra một loạt quy tắc thông dụng. Ghi chép quy tắc thông dụng của quái đàm: Một, không được ở bên trong quái đàm đánh mất chính mình, xin nhớ bạn là người, có hai con mắt, một cái mũi, một cái miệng. Hai, mời đảm bảo chắc chắn có thể biết được thời gian chính xác trong quái đàm, nó có thể trợ giúp bạn tỉnh táo nhận thức. Mất đi thời gian đại biểu có thể bị lạc vĩnh viễn. Ba, ở bên trong quái đàm, cố gắng hết sức tìm quy tắc, nhưng không nên tùy tiện tin tưởng bất kỳ quy tắc nào. Bốn, tìm được càng nhiều quy tắc, càng dễ dàng để để cho "nó" chú ý đến. Năm, duy trì suy nghĩ. Sáu, đóng tốt vai thân phận hiện tại của bạn, bên trong quái đàm bạn có lẽ là bất kỳ loại nào, cũng có thể là bất kỳ loại nào. Tô Dung xuyên đến bất ngờ lấy được "Công cụ nhắc nhở ô nhiễm", có thể giúp đỡ phân biệt quy tắc bị “nó” ô nhiễm. Tô Dưng nhìn quy tắc cho người mới trong sách, quy tắc đại biểu bị nó ô nhiễm sẽ biến thành màu đỏ tươi như máu: "... Quả nhiên cái thế giới này sắp toang rồi!"
Tự Mình Tu Thành Người Đuổi Quỷ
Chuyện về một bác sỹ tâm lý sống ở New York... Ác linh quấn thân... Annabelle, Pennywise... và còn ác linh nào nữa..... ------ Mỗi người đều có một nỗi sợ hãi bản năng, cho dù kẻ máu lạnh, giết người tàn nhẫn nhất cũng có những ký ức không muốn nhớ lại. Hắn là Đỗ Duy, bác sỹ tâm lý đến từ Trung Quốc, trong chuyến bay đến New York thì bất ngờ xuyên đến một thế giới xa lạ. Khi xuống sân bay, nơi nay cũng là New York, nhưng không phải là New York của thế giới mà hắn từng sống, thế giới này không có người thân, bạn bè của hắn. Đặc biệt, thế giới này có... ác linh.... Ác linh trong thế giới này giết người không cần lý do, không phân biệt già trẻ, giàu nghèo, địa vị... Chỉ cần bất kỳ ai ngẫu nhiên trùng khớp với quy luật giết người là chúng sẽ giết, các giết nhiều thì chúng càng mạnh. Ác linh có thể thăng cấp, đến mức độ nào đó sẽ trở thành tồn tại mang tính khái niệm, mà khái niệm thì chỉ cần nhắc đến, nghĩ đến là sẽ vĩnh viễn bất diệt. Bạn có từng nhìn vào cái bóng của mình và tự hỏi liệu nó có phải sinh vật sống hay không, liệu có khi nào bạn đang ngồi nhưng nó lại đứng lên, liệu cái bóng có ngày sẽ cầm dao đâm bạn hay không? Đứng trước gương, bạn có từng nghĩ thứ ở trong gương chỉ là hình ảnh phản chiếu của mình, hay thật sự nó cũng có ý thức, cũng khát khao tự do, ra khỏi thế giới gương? Và khi đó, bạn sẽ bị nó nhốt đằng sau tấm gương... Nam chính là kẻ máu lạnh, vô tình, hắn không sợ bất cứ thứ gì, hắn rất giỏi ám thị tâm lý người khác, nhưng hắn cũng có một nơi không muốn nhớ tới... ... Đó chính là phòng giải phẫu tử thi... đó là ký ức đau thương mà hắn không muốn nhắc lại... Cảnh giới của ma quỷ trong truyện: Quỷ Hồn – Ác Linh - Ác Ma – Tà Linh – Ma Linh – Tồn tại quỷ dị - Thảm Hoạ - Ma Thần Có lẽ bạn sẽ tìm thấy nỗi sợ tiềm thức mà bạn chưa phát hiện hoặc luôn cố che giấu sau truyện này....
Chứng kiến thần thám
Chứng kiến thần thám Tác giả: Tưởng Du Nguyên Văn án: Vụ án ở cổ trấn. Vụ án về cổ động viên tử vong ở nước Mỹ. Trên du thuyền xa hoa xảy ra vụ mất tích quỷ dị. Truyền thuyết hàng trăm năm về mỹ nhân ngư... Những vụ án mưu sát kỳ lạ, những vụ giết người hàng loạt khiến người nghe cảm thấy ghê sợ, bí mật hắc ám bị chôn giấu hàng trăm năm, tất cả đều chỉ có một chân lý chính nghĩa tồn tại! Ở trong mắt anh – thần thám bậc nhất thế hệ mới ở Mỹ, chỉ cần là một hạt bụi cũng sẽ là chìa khóa dẫn tới chân tướng. Lời tác giả : Nội dung truyện là do tác giả nghĩ ra vậy nên yếu tố trinh thám mới là chính, tình yêu chỉ như gia vị được nêm vào, cho nên chỉ có sủng sủng sủng, hoan nghênh nhảy hố.
Sao Nghi Can Số 1 lại là Anh
Sao Nghi Can Số 1 lại là Anh Tác giả: Ma Pháp Thiếu Nữ Thố Anh Tuấn Thể loại: Ngôn tình, trinh thám, viễn tưởng, nhẹ nhàng, giới giải trí, HE. Giới thiệu vắn tắt Tác giả sáng tác tiểu thuyết trinh thám Lộ Hy kết duyên với Ảnh đế mới nhận giải Chúc Tinh Dạ nhờ một bộ phim truyền hình. Nhưng sau tiệc đóng máy, Lộ Hy mở mắt ra, phát hiện mình đang ở sảnh trò chơi. “Chúc mừng ngài đã đạt được kỹ năng [Sự thật chỉ có một], mời xem ở giao diện Kỹ năng.” “Chúc mừng ngài đã đạt được kỹ năng [Phẩm cách của thám tử lừng danh], mời xem ở giao diện Kỹ năng.” Thời không biến hoá, những vụ giết người khó hiểu, trò chơi không hồi kết, còn có... Chúc Tinh Dạ lần nào cũng là nghi can số 1. Lộ Hy không thể không hết lần này tới lần khác giúp anh ta rửa sạch hiềm nghi! Nhưng mỗi lần trò chơi bắt đầu lại, Chúc Tinh Dạ đều như được cài đặt lại, y hệt NPC sống trong game vậy. ... Lộ Hy: Này, tôi lại đến vớt anh đây. Chúc Tinh Dạ: Cô là ai vậy? Lộ Hy: Tôi là mẹ anh đấy! Chúc Tinh Dạ: À, hoá ra cô là bà mẹ ghẻ mà cha tìm về cho tôi đấy à! Lộ Hy: ? Anh bắt nhịp drama cũng nhanh quá nhỉ... ... Giả tưởng, gần như là vô hạn lưu. Nam chính ngoài mặt lạnh lùng × Nữ chính ngoài mặt ngại ngùng. Một câu ngắn gọn: Anh có thể tránh xa hiện trường vụ án một chút được không hả?
Ngồi tù ở Phủ Khai Phong
Ngồi tù ở Phủ Khai Phong Tác giả: Ngư Thất Thải Thể loại: Cổ đại, ngôn tình, trinh thám, mỹ thực, ngọt văn, giá không lịch sử, xuyên việt, HE. Giới thiệu Sau khi xuyên nhanh và thắp sáng được tất cả các loại kỹ năng, cuối cùng Thôi Đào cũng có cơ hội sống lại, vừa mở mắt ra đã thấy Cẩu đầu đao! “Đại nhân, tôi có lời muốn nói!” “Đại nhân, tôi muốn khai ra đồng bọn!” “Đại nhân, tôi biết nghiệm thi.” “Đại nhân, tôi biết giải độc.” “Đại nhân, tôi sẽ đuổi theo.” “Đại nhân, tôi cũng có thể làm gián điệp nữa.” . . . Đám người ở phủ Khai Phong: Thôi nương tử, còn thứ gì cô không biết nữa không? — Nữ chính sành ăn giỏi toàn diện, tiêu diệt nhiều kẻ ác, đánh thẳng mặt boss~ Bối cảnh thời Tống, nửa giá không, phá án + mỹ thực, đồng nhân, 1V1. Dòng thời gian cá nhân, đừng đào sâu!
Thập Niên 90: Thần Thám Hương Giang
#NiênĐại #ThậpNiên #PháÁn #ĐiềnVăn #HệThống Rất nhiều năm sau, đối mặt với phóng viên tạp chí [TIME], Dịch Gia Di sẽ nhớ lại một buổi chiều cách đây rất lâu đó, cái ngày mà tổ trưởng tổ trọng án dẫn cô đi xem thi thể... Một khắc ấy, cô nghe được tiếng kêu rên của người chết, nhìn thấy rõ gương mặt của hung thủ, sở hữu năng lực tái hiện lại hiện trường hung án trong đầu. Từ đó về sau, Hương Giang mất đi một nữ cảnh sát văn chức nhỏ đi làm chỉ thích uống trà buôn chuyện, tan làm thì đi hẹn hò dạo phố, lại có thêm một ánh sáng của giới cảnh sát gặp án tất phá được... Tổ trưởng tổ trọng án: Sao em biết anh ta là hung thủ? Dịch Gia Di: Vì đó là một đêm mưa (lược bớt quá trình suy luận tám trăm chữ)... cho nên chân tướng chỉ có một... Cả người hung thủ chấn động, sắc mặt thay đổi, kinh hoàng sợ hãi, không còn lời gì để ứng đối, đành giơ hai tay ra, buồn bã đền tội. Trong lòng Dịch Gia Di: Xin lỗi, trước đó toàn là tôi lừa hết đấy... Có câu giải thích chính là che giấu, che giấu chính là kể chuyện xưa! Phá án giống như làm đề toán vậy, người khác cứ dựa theo điều kiện đã biết để dẫn đến kết luận thôi. Còn cô là trực tiếp biết đáp án, toàn bộ quá trình giải đề toàn dựa vào chém gió... Liều mình diễn, giả làm thám tử, lừa hung thủ... không từ mọi thủ đoạn cũng thật khó quá! Phóng viên [Minh Báo]: Giới cảnh sát Hương Giang gọi cô là “nữ Gia Cát,” nói cô đa mưu túc trí gần như là yêu nhân, cảnh sát Dịch thấy thế nào? Dịch Gia Di: Ha ha ha, tôi chỉ là một người bình thường (có siêu năng lực) mà thôi. Phóng viên: Nghe nói cánh cổng lớn nhà cảnh sát Dịch bị hai kẻ xấu hắt sơn, ngay cả đội Phi Hổ cũng đã hành động rồi. Dịch Gia Di: Ha ha ha, đó chỉ là cảnh sát chính nghĩa bảo vệ cuộc sống thường ngày của dân thường mà thôi. Phóng viên [Nhật báo Hương Giang]: Nghe nói con trai của gia đình giàu nhất Hương Giang làm ngôi sao mới nổi và... cũng đang theo đuổi cô? Xin hỏi cô ngưỡng mộ vị nào hơn? Dịch Gia Di rùng mình một cái, nghĩ đến cơn giận của vua ghen tuông cũng không dám chậm trễ, vội vàng ngồi nghiêm chỉnh, nhìn thẳng vào ống kính, đáp một cách hùng hồn hữu lực: “Tất cả đều là tin đồn! Thân là cảnh sát dấn thân vào sự nghiệp chính nghĩa, trong lòng tôi chỉ có lần tìm hung thủ, bảo vệ an toàn cho dân chúng chứ không có lòng nữ nhi tình trường gì hết.” Tag: Xuyên qua thời không, ngọt văn, sảng văn, văn niên đại. Từ khóa tìm kiếm: Vai chính: Dịch Gia Di ┃ Vai phụ: Phương Trấn Nhạc và những người khác. Một câu tóm tắt: Ta là bảo bối của giới cảnh sát! Khắc tinh của tội ác! Lập ý: Lòng hướng về chính nghĩa, không sợ điều chi.
Vạn Dặm Tìm Chồng
------------- Nói đi là đi, lợi dụng lúc cô ngủ mà đạp cô sang một không gian khác. Nào là tráng sĩ, nào là cô nương, rốt cuộc thì cô đang đến thời đại nào thế này? Người đàn ông cô phải tìm là ai? Không biết! Tính cách thế nào? Không biết. Làm nghề gì? Không biết. Không tìm có được không? Đương nhiên không được. “Tráng sĩ có thủ nghệ gì?” “Binh khí.” “Ồ.” Đúc tạo binh khí rất hoành tráng, đáng lý phải kiếm được rất nhiều bạc, nhưng chàng lại rất nghèo! Tô Tiểu Bồi lại muốn thở dài, vị tráng sĩ tiên sinh này thật sự quá đặc biệt, lời chàng nói cô đều tin, nhưng những gì chàng thể hiện lại khiến cho người ta thật sự không dám tin tưởng. “Tráng sĩ thu nhận nữ đồ đệ không?” Cô tùy tiện hỏi một câu. Nhiễm Phi Trạch quét mắt nhìn từ đầu đến chân Tô Tiểu Bồi, đáp: “Có thể cởi trần vung búa thì nhận.” “...” Bỏ đi, coi như cô chưa nghe thấy.
Sổ Tay Hình Sự
Sổ Tay Hình Sự Tác giả: Thanh Vận Tiểu Thi Vụ án cụt tay chân rơi vào cục diện bế tắc, tổ trưởng tổ trọng án Lục Tuấn Trì đến đại học Cảnh sát Hoa Đô xin giúp đỡ. Tổ trưởng Lục cứ ngỡ mình sẽ được một giáo sư già đức cao vọng trọng giúp đỡ, không ngờ lại được một mỹ nhân lạnh lùng ốm yếu bệnh tật là Tô Hồi chỉ ra vấn đề giúp hắn. Trước khi suy luận, Lục Tuấn Trì nghĩ rằng, e là người đẹp Tô này không phải bình hoa. Sau khi chứng thực, Lục Tuấn Trì nghĩ, người đẹp không phải bình hoa, mình mới là đồ ngốc. Lục Tuấn Trì biết ơn Tô Hồi đã giúp đỡ phá án. Hắn tán thưởng tài hoa của Tô Hồi, lại sợ Tô Hồi ôm yếu bệnh tật cuộc sống bất tiện, vậy nên tích cực bắt đầu làm “daddy” chân dài, ngày ngày đêm đêm ân cần chăm sóc Tô Hồi, cứ như vậy... Sau đó, hắn bế luôn đại mỹ nhân này về nhà chiều chuộng. Nhưng tổ trưởng Lục không hề biết, mỹ nhân Tô Hồi vừa mù vừa điếc vừa mù đường, chạy hai trăm mét cũng hết tận ba phút này... Lại là chuyên gia khắc họa tâm lý tội phạm khiến đám tội phạm nghe tiếng thôi cũng sợ vỡ mật. Hắn càng không biết, Tô Hồi từng có bao nhiêu thân phận, lại còn lại người quen cũ của hắn... Tô Hồi thông thạo khắc họa tâm lý tội phạm, anh có năng lực suy luận logic vô cùng tỉ mỉ. Anh có thể bước vào trong tâm hồn của những kẻ phạm tội đó, vạch ra bí mật sâu thẳm của họ. Anh là người gan dạ sáng suốt hơn người, dù có bước vào núi đao biển lửa, mưa bom bão đạn cũng không hề sợ hãi. Anh lòng vững như bàn thạch, đấu tranh cùng cái ác, như nhành cỏ lau không thể đánh ngã, thoạt trông yếu ớt đến đâu, lại càng cứng cỏi đến đó. Nhưng không một ai biết, thế giới của anh đã là một màn sương gần sụp đổ, thế giới ồn ã xung quanh với anh chẳng khác nào một vở kịch câm. Cho đến cho gặp người kia, kéo tất cả mọi thứ trong đời anh lại gần nhau, tìm lại những ký ức đã mất cùng mọi chân tướng, đưa anh trở lại quỹ đạo cuộc sống. Tô Hồi: “Em có biết trong từ điển của anh, ‘hy vọng’ là gì không?” Lục Tuấn Trì: “?” Tô Hồi: “Là em.”