Pháo hôi nữ phụ trong truyện được trọng sinh rồi

Pháo hôi nữ phụ trong truyện được trọng sinh rồi

Ngôn TìnhCổ ĐạiHETình CảmNữ PhụNhẹ Nhàng

Thịnh Hề Nhan trọng sinh. Kiếp trước, đến tận khi chết đi, nàng mới biết — hóa ra mình chỉ là một nhân vật trong truyện. Nhân vật nam và nữ chính trong truyện ấy chính là vị hôn phu của nàng — thế tử Vĩnh Ninh Hầu — và “chân ái” của hắn, cô gái xuyên không mang danh “bạch nguyệt quang” — vừa thanh khiết, vừa tài hoa hơn người. Còn nàng, chỉ là nữ phụ đáng thương, kẻ cản đường tình yêu trọn đời của họ. Vì muốn ở bên nhau, đôi “tình nhân chính truyện” hẹn nhau cùng nhảy hồ tự vẫn. Không ngờ, họ không chết, lại khiến Thái hậu cảm động. Thái hậu ra mặt chủ hôn, để “chân ái” và nàng cùng được gả vào phủ Vĩnh Ninh Hầu trong cùng một ngày. Nhưng Thịnh Hề Nhan còn chưa kịp nhìn mặt vị hôn phu ấy, đã “phát bệnh nặng” rồi ngã xuống. Sau một chuỗi đau khổ đầy bi lụy giữa nam và nữ chính, cuối cùng họ cũng được ở bên nhau. Còn Thịnh Hề Nhan — người vợ cả danh nghĩa — chỉ để lại vị trí cho họ, rồi “bệnh chết” trong ngôi am lạnh lẽo. Kiếp này, Thịnh Hề Nhan sống lại đúng vào ngày đôi kia định bỏ trốn nhảy hồ tuẫn tình. Trước khuôn mặt đầy “tình sâu nghĩa nặng” của vị hôn phu và ánh mắt cảm động của Thái hậu, nàng chỉ khẽ cười — rồi chọn gả cho người được cho là đã chết trận: Thế tử Trấn Bắc Vương – Sở Nguyên Thần.

50000

157 chương

Truyện cùng tác giả

Pháo hôi nữ phụ trong truyện được trọng sinh rồi
Pháo hôi nữ phụ trong truyện được trọng sinh rồi
Lâm Thiên

Thịnh Hề Nhan trọng sinh. Kiếp trước, đến tận khi chết đi, nàng mới biết — hóa ra mình chỉ là một nhân vật trong truyện. Nhân vật nam và nữ chính trong truyện ấy chính là vị hôn phu của nàng — thế tử Vĩnh Ninh Hầu — và “chân ái” của hắn, cô gái xuyên không mang danh “bạch nguyệt quang” — vừa thanh khiết, vừa tài hoa hơn người. Còn nàng, chỉ là nữ phụ đáng thương, kẻ cản đường tình yêu trọn đời của họ. Vì muốn ở bên nhau, đôi “tình nhân chính truyện” hẹn nhau cùng nhảy hồ tự vẫn. Không ngờ, họ không chết, lại khiến Thái hậu cảm động. Thái hậu ra mặt chủ hôn, để “chân ái” và nàng cùng được gả vào phủ Vĩnh Ninh Hầu trong cùng một ngày. Nhưng Thịnh Hề Nhan còn chưa kịp nhìn mặt vị hôn phu ấy, đã “phát bệnh nặng” rồi ngã xuống. Sau một chuỗi đau khổ đầy bi lụy giữa nam và nữ chính, cuối cùng họ cũng được ở bên nhau. Còn Thịnh Hề Nhan — người vợ cả danh nghĩa — chỉ để lại vị trí cho họ, rồi “bệnh chết” trong ngôi am lạnh lẽo. Kiếp này, Thịnh Hề Nhan sống lại đúng vào ngày đôi kia định bỏ trốn nhảy hồ tuẫn tình. Trước khuôn mặt đầy “tình sâu nghĩa nặng” của vị hôn phu và ánh mắt cảm động của Thái hậu, nàng chỉ khẽ cười — rồi chọn gả cho người được cho là đã chết trận: Thế tử Trấn Bắc Vương – Sở Nguyên Thần.

50000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Muội Muội Phản Diện Của Nữ Chính Cá Chép May Mắn Thời Cổ Đại
Muội Muội Phản Diện Của Nữ Chính Cá Chép May Mắn Thời Cổ Đại
Lâm Thiên

Cố Tri Chước trọng sinh. Mãi đến khi chết, nàng mới biết mình chỉ là nữ phụ trong một quyển tiểu thuyết cổ trang, còn nữ chính là biểu tỷ của nàng, Quý Nam Kha. Trong sách viết, Quý Nam Kha là người có số mệnh phú quý, nàng phù trợ cho Tam hoàng tử Tạ Cảnh, giúp hắn đăng cơ, dùng phúc khí của mình che chở cho thiên hạ, mở ra thời đại thịnh trị của Đại Khải. Còn Cố Tri Chước chính là vị hôn thê [cũ] của Tam hoàng tử. Nàng là chất xúc tác cho những tranh chấp ban đầu của họ, là chướng ngại vật cho tình yêu của họ ở giai đoạn giữa, và là bàn đạp cho vinh quang của họ ở giai đoạn sau. Thậm chí, sau khi họ tâm đầu ý hợp, nàng đã phải trả giá bằng cả mạng sống của gia tộc để Quý Nam Kha có thể bước lên ngôi vị cao quý. Cố Tri Chước: ??? Tin tốt: Nàng đã trọng sinh. Tin xấu: Vừa mở mắt ra, ngự y đang cầm một hộp thuốc độc bôi lên mặt nàng. Sau đó, dung mạo của nàng sẽ bị hủy hoại, Cố gia sẽ bị kết tội thông đồng với địch phản quốc, cả nhà bị tội. "Vị hôn phu" của nàng, Tạ Cảnh, để lấy lòng người mới, sẽ vạch khăn che mặt của nàng trước mặt mọi người, nhìn khuôn mặt lở loét của nàng mà chế giễu. Cố Tri Chước: "Điện hạ, ta xem bói thấy ngài sắp gặp họa chết người đó." Nàng cầm lấy lọ thuốc độc đã từng khiến mình hủy dung, hất thẳng về phía vị hôn phu [cũ]! Kệ cmn cái gì mà dè dặt cẩn trọng, mẫu mực khuê tú! Nữ phụ ác độc như nàng nên sống một đời cao quý, muốn làm gì thì làm. * Sư phụ Vô Vi Tử đã từng hỏi nàng: “Con có biết người kia chết là do thiên mệnh không?” Cố Tri Chước nghiêm mặt đáp: “Con biết. Sư phụ, con muốn nghịch thiên sửa mệnh." Sư phụ Vô Vi Tử lắc đầu nói: “Thiên mệnh không thể trái.” Giọng nàng đanh thép tràn đầy quyết tâm: “Giữa con và Thiên Đạo, hoặc là con tan xương nát thịt, hoặc là nó phải thuận theo ý con.” “Con tuyệt đối không thỏa hiệp.” Thuận theo Thiên Đạo, kết quả chính là cửa nát nhà tan. Dù cho linh hồn có tiêu tan, Cố Tri Chước cũng quyết không muốn chịu đựng nỗi đau đớn thấu tim gan của kiếp trước thêm một lần nào nữa. * Kiếp trước, Cố Tri Chước bị đày ải, chín chết mười sống. Mãi đến khi gặp được Tạ Ứng Thầm cũng đang sống lay lắt mới có được cơ hội thở dốc. Tạ Ứng Thầm dạy dỗ nàng, nuôi nấng nàng, trải đường cho tương lai của nàng. Rồi mang theo thù hận nửa đời và bệnh tật đầy mình rời khỏi nhân gian. Giờ đây, mọi thứ được sắp xếp lại, Tạ Ứng Thầm vẫn chưa bệnh nặng. Cố Tri Chước phải tìm thấy hắn, chữa khỏi bệnh cho hắn. * Nhiều năm sau, Tạ Ứng Thầm hỏi nàng: "Tại sao lần đầu gặp ta, nàng đã đối xử tốt với ta như vậy?" Giọng Cố Tri Chước nhàn nhạt, như đang tự nói với chính mình: "Bởi vì lần đầu gặp ta, chàng cũng đối xử tốt với ta như vậy." Tạ Ứng Thầm không biết, tiểu cô nương trước mặt đến từ mười mấy năm sau, tương tư hắn thành bệnh, khó chữa.

300000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Truyện liên quan

Pháo hôi nữ phụ trong truyện được trọng sinh rồi
Pháo hôi nữ phụ trong truyện được trọng sinh rồi

Thịnh Hề Nhan trọng sinh. Kiếp trước, đến tận khi chết đi, nàng mới biết — hóa ra mình chỉ là một nhân vật trong truyện. Nhân vật nam và nữ chính trong truyện ấy chính là vị hôn phu của nàng — thế tử Vĩnh Ninh Hầu — và “chân ái” của hắn, cô gái xuyên không mang danh “bạch nguyệt quang” — vừa thanh khiết, vừa tài hoa hơn người. Còn nàng, chỉ là nữ phụ đáng thương, kẻ cản đường tình yêu trọn đời của họ. Vì muốn ở bên nhau, đôi “tình nhân chính truyện” hẹn nhau cùng nhảy hồ tự vẫn. Không ngờ, họ không chết, lại khiến Thái hậu cảm động. Thái hậu ra mặt chủ hôn, để “chân ái” và nàng cùng được gả vào phủ Vĩnh Ninh Hầu trong cùng một ngày. Nhưng Thịnh Hề Nhan còn chưa kịp nhìn mặt vị hôn phu ấy, đã “phát bệnh nặng” rồi ngã xuống. Sau một chuỗi đau khổ đầy bi lụy giữa nam và nữ chính, cuối cùng họ cũng được ở bên nhau. Còn Thịnh Hề Nhan — người vợ cả danh nghĩa — chỉ để lại vị trí cho họ, rồi “bệnh chết” trong ngôi am lạnh lẽo. Kiếp này, Thịnh Hề Nhan sống lại đúng vào ngày đôi kia định bỏ trốn nhảy hồ tuẫn tình. Trước khuôn mặt đầy “tình sâu nghĩa nặng” của vị hôn phu và ánh mắt cảm động của Thái hậu, nàng chỉ khẽ cười — rồi chọn gả cho người được cho là đã chết trận: Thế tử Trấn Bắc Vương – Sở Nguyên Thần.

50000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Tinh Tế: Nữ Thần Hậu Cần Gánh Team
Tinh Tế: Nữ Thần Hậu Cần Gánh Team

[Văn có thể nổ súng xào rau nước sốt, võ có thể vác nồi đánh tan quân địch.] Giản Ninh một giây trước còn đang tung hoành nơi mưa bom bão đạn, giây sau đã xuyên thẳng vào một quyển tiểu thuyết tinh tế kiểu Mary Sue, trở thành "chị gái tiện lợi" được tặng kèm cho nam chính. Nguyên thân của cô là con riêng bị mẹ ruột đem làm quân cờ tranh gia sản, bị đẩy vào Quân khu số 13 nơi chuyên thu nhận phế thải. Sau này, để bảo vệ nữ chính, cô ấy chết dưới làn sóng dị thú trong một cuộc tập kích bất ngờ. Giản Ninh vừa mở mắt đã thấy sân huấn luyện hoang tàn, đồng đội thì lười biếng, nhà bếp thì nát bươm, đồ ăn thì khó nuốt tới mức không biết là cứu người hay gϊếŧ người. Thôi thì, bảo vệ nữ chính thì được, nhưng không nấu được bữa cơm ra hồn là không xong. Một lần nướng thịt ngoài sân, mùi thơm lan xa, nữ chính chưa kịp mò đến thì mấy anh em chiến hữu đã bị hạ gục bởi vị giác, cảm động đến mức suýt khóc. Từ đó, hậu cần binh số 1 chính thức ra sân. “Tổ tông. Huấn luyện cứ để bọn em lo, chị chỉ cần nấu ăn là được rồi.” Cho đến một ngày, quân khu tổ chức giải đấu liên minh. Giản Ninh tay cầm hộp cơm, lưng đeo bình giữ nhiệt, đứng giữa chiến trường nhìn một nửa đội trinh sát bị mình "tiện tay" quét sạch, nét mặt đầy vô tội: “Tôi chỉ định đưa cơm thôi mà. Là họ ngăn tôi trước.” “Tôi sắp trễ giờ ăn rồi, nên chỉ dùng một chút biện pháp đặc biệt.” Đội trinh sát bị "biện pháp đặc biệt" chiếu cố: “...” Không cần đưa cơm nữa đâu chị, tụi em no rồi, no đến tận kiếp sau luôn ấy. P/S: 1. Nữ chính: Giản Ninh hậu cần binh đa năng, văn võ toàn tài 2. Nam chính: Bá vương quân khu, mẫu "trà xanh" đỉnh cao giữa nhân gian 3. Bối cảnh: Tinh tế, xuyên thư, dị năng, nữ cường 4. Tóm tắt: Không có chuyện gì là một mâm thịt nướng không giải quyết được. Nếu có, vậy thì nướng thêm một mâm nữa.

200000 Giỏ hàng

Sốc! Cô Chủ Fake Là Nữ Hoàng Drama!
Sốc! Cô Chủ Fake Là Nữ Hoàng Drama!

Tin tốt: Sống lại. Tin xấu: Chỉ sống lại trở về 10 phút trước. Vừa giành được giải nữ chính xuất sắc nhất đã bị ám sát ngay trên sân khấu, còn phát hiện mình là nữ phụ độc ác trong một cuốn tiểu thuyết, là thiên kim giả của nhà họ An, An Linh cảm thấy đêm nay của mình quả thực quá kí©h thí©ɧ. Dù có cơ hội sống lại nhưng cô lại bị yêu cầu phải nhanh chóng để nhà họ An nhận lại thiên kim thật và phải tiếp tục giữ vững thiết lập nịnh hót và ngu ngốc của nữ phụ. [Nhưng mà mình nên nói như thế nào để họ biết mình không phải là con gái ruột của họ?] Nghe thấy suy nghĩ của cô, người nhà họ An cảm thấy khϊếp sợ. [Chung cư của anh cả không sạch sẽ, trợ lý của anh ấy trộm đồ lót của anh ấy để làm những việc xấu xa!] Đang chuẩn bị về lại căn hộ của mình, anh cả thu chân lại, cảm thấy cả người ngứa ngáy. [Còn ánh trăng sáng của anh hai nữa, anh có biết trên đầu mình đang có một mảnh thảo nguyên xanh ngát không?] Đang định giới thiệu ánh trăng sáng của mình với gia đình, bỗng chốc anh hai cảm thấy trời đất như sụp đổ. Sau khi về nhà và biết được An Linh không phải thiên kim thật, em tư cười nhạo cô và chỉ vào mũi cô mắng cô là hàng giả. [Ngông cái gì mà ngông, tôi là thiên kim giả của nhà họ An, chẳng lẽ cậu là thiếu gia thật à? Hai chúng ta đều giống nhau cả thôi!] Những người khác trong nhà họ An: “???” --- Lưu ý: 1v1, có nam chính nhưng tuyến tình cảm không nhiều, chủ yếu là những tình huống ăn dưa hài hước và người nhà giúp nhau thay đổi số mệnh, thiên kim thật giả không quan trọng. [Đọc tâm + giới giải trí + ăn dưa.]

200000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Xuyên Đến Thập Niên 60: Mang Thai Con Của Đại Lão
Xuyên Đến Thập Niên 60: Mang Thai Con Của Đại Lão

Đỉnh lưu thế hệ mới – Tiểu hoa Hàn Thư Anh bước lên xe bảo mẫu, một chân xuyên đến nhà khách 60 năm trước, có được một bàn tay vàng... Kịch bản luyến ái. Cô còn tưởng rằng có thể dựa vào gương mặt xinh đẹp ở lại một đêm trong nhà khách tồi tàn. Trong nháy mắt đã bị người thanh niên xấu xa tố cáo. Giờ phút này trên chỗ trống kịch bản cứ thế xuất hiện hàng chữ. Cảnh đầu trong kịch bản: Hàn Thư Anh xuyên qua thành đối tượng khả nghi, bị công an tạm giam nửa tháng... ... Trong sở, đồng nghiệp cúp máy: “Tiểu Giang, nhận được tố giác, trong nhà khách có vị đồng chí không có thư giới thiệu, cậu qua xem với tôi.” Giang Kiến Hứa mệt đến tê liệt: “Lừa trong đội sản xuất còn không mệt như vậy.” Nhân viên làm việc trong nhà khách kích động nói: “... Là một nữ đồng chí xinh đẹp, dáng dấp như minh tinh điện ảnh, đưa đi khai thác đá thì thật đáng tiếc.” Giang Kiến Hứa cười, khoác tay lên vai anh ta: “Tiểu Vương này, tôi nói cho cậu nghe, cậu còn trẻ, gặp qua được mấy cô gái chứ? Hôm nay để cho cậu nhớ lâu, cậu nghe qua câu này chưa? Ngựa tốt không dựa vào tiếng kêu, người đẹp không ở diện mạo, nhất là đồng chí nam, trông mặt mà bắt hình dong sẽ phải chịu thiệt trên người phụ nữ.” Sau khi nhìn thấy người. Giang Kiến Hứa: “Đồng chí, chào cô, phiền cô lấy thư giới thiệu ra, có một người à? Có đối tượng chưa?” Đồng nghiệp: ? Tiểu Vương: ? Về sau... Đại lão tương lai Giang Kiến Hứa bị trêu chọc đến không nhịn được, sợ cô mang thai ăn thiệt thòi nói: Kết hôn nhé? Vào hộ khẩu nhà anh, tiền lương và phiếu của anh, tùy em tiêu! Sau khi ăn sạch người ta, mang thai mà không biết, liêu tinh Hàn Thư Hoa: Chỉ muốn nói chuyện yêu đương, chơi bời một chút, không muốn kết hôn.

240000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Xuyên Thành Nữ Phụ Não Tàn Trong Truyện Mạt Thế
Xuyên Thành Nữ Phụ Não Tàn Trong Truyện Mạt Thế

Nữ chính là một "chị đại" với sức mạnh vượt trội, thẳng thắn như thép, còn nam chính là bộ não của đội, ngoài ngây thơ trong đen tối. Tiêu Họa xuyên thành một nữ phụ ngốc nghếch trong truyện mạt thế. Người ta đánh giá cô bằng những từ như "ngực to óc nhỏ", "lười biếng, không cầu tiến", và "tâm địa xấu xa". Để tránh kết cục thê thảm trong đám thây ma như trong truyện, Tiêu Họa không ngừng chiến đấu, nâng cao dị năng, quyết tâm trở thành phiên bản nữ của "Long Ngạo Thiên" trong thế giới mạt thế, bắt kẻ thù quỳ xuống gọi là "baba". Ban đầu, cô định tránh xa cặp nam nữ chính để sống yên ổn một mình, nhưng lại phát hiện ra rằng: Ồ? Tính cách nữ chính lại khá hợp gu. Gì cơ? Nam chính cũng là người tử tế đấy chứ. Hửm? Đội ngũ nhân vật chính cũng thú vị thật. Thế là cô quyết định trở thành đồng đội của họ và cùng nhau bước lêи đỉиɦ cao của thế giới mạt thế! Bạch Mục vốn không được trời ưu ái, đáng lẽ đã sớm lụi tàn, nhưng rồi một biến số lại xuất hiện. Người đó tình cờ cứu anh, bảo vệ anh, từng chút từng chút vượt qua mọi hiểm nguy. Một người tốt như vậy, làm sao anh nỡ buông tay...

60000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Xuyên Thời Gian, Bảy Lần Gõ Cửa Tiên Môn
Xuyên Thời Gian, Bảy Lần Gõ Cửa Tiên Môn

Tên khác: Lạc Vào Nhóm Luận Đạo Của Tiên Môn Dịch Trần vô tình gia nhập một nhóm chat fan tiểu thuyết có phong cách vô cùng kỳ lạ. Tất cả thành viên trong nhóm đều nghiện diễn xuất và diễn cực kỳ đạt, đến mức giải Oscar nợ mỗi người một tượng vàng! Thấy mọi người trong nhóm nhập vai sâu đến mức không thoát ra được, Dịch Trần thầm nghĩ: [Là một fan cứng của bộ tiểu thuyết Thất Khấu Tiên Môn, sao mình có thể thua kém được?] Bàn luận về con đường tu tiên thôi mà! Cô cày ngày cày đêm, đến mức chỉ cần đợi sét đánh một cái, sau đó chết đi là có thể thành tiên rồi! Nhất định cô sẽ nắm được cách kết bạn đúng đắn với đại lão tiên giới! Kết quả là... "Pháp thuật đạo hữu tinh diệu, bần đạo chưa từng thấy qua, không biết đạo hữu là đệ tử của môn phái nào ở Cửu Châu?" "Thật hổ thẹn, tiểu nữ chỉ là một tiểu tiên trên trời thôi." --- Lời tác giả: Đây là một tác phẩm cũ từ năm 2019, là một trong những truyện mình đã dồn nhiều tâm huyết và sức lực để viết. Tuy nhiên, cả tư duy lẫn văn phong lúc đó đều chưa chín chắn, nhìn chung không giống tiểu thuyết thông thường. Phong cách đầu và cuối truyện khác nhau rõ rệt, chất lượng không ổn định. Nửa đầu truyện mang phong cách hài hước, nửa hiện đại nửa tu tiên. Nửa sau thì chuyển sang tu tiên nghiêm túc. Có thể sẽ không hợp gu tất cả mọi người, vì vậy hãy cân nhắc thật kỹ. Lưu ý khi đọc: Hiểu lầm hai chiều, thầm mến hai chiều! Hợp thì đến, không hợp thì tan. Không phải nhóm lì xì gian lận! Đây là nhóm luận đạo thật sự! Có chút yếu tố xuyên sách và giới giải trí để tăng phần giải trí. Các kiến thức về Đạo giáo chỉ là hiểu biết của cá nhân tác giả, mong các bạn chuyên ngành đừng bắt bẻ. Mình chỉ muốn viết tiểu thuyết thôi, chưa định phi thăng thành tiên. Lần này thử sức với thể loại ngọt ngào nhẹ nhàng, không quá sâu sắc, chỉ mong các bạn đọc vui vẻ là được. Xuyên Thời Gian, Bảy Lần Gõ Cửa Tiên Môn

150000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Xuyên Nhanh: Công Lược Các Nam Chính Bằng Mẹ Quý Nhờ Con
Xuyên Nhanh: Công Lược Các Nam Chính Bằng Mẹ Quý Nhờ Con

Sau tám năm nằm liệt giường, Chúc Bạch Thược cuối cùng cũng chết vào một mùa thu, nhưng ngay khoảnh khắc cô qua đời, cô đã xuyên không. Không chỉ trở thành nhân vật phản diện pháo hôi, cô còn bị buộc phải gắn với một hệ thống sinh con. Chỉ cần hoàn thành nhiệm vụ ở các thế giới khác nhau, cô sẽ nhận được điểm thưởng, và có thể mua mọi thứ cô tưởng tượng trong cửa hàng hệ thống, từ tuổi thọ, nhan sắc cho đến tài sản... Thế giới 1: Người tình ở Giang Nam × Hoàng đế lãnh đạm Thế giới 2: Thiên kim tùy hứng nhà thừa tướng x Độc y chất phác ở xà cốc Thế giới 3: Bà chủ siêu gợi cảm x Đại lão lạnh lùng giả vờ cấm dục Thế giới 4: Công chúa dã tâm bừng bừng x Long Thần đại nhân cao cao tại thượng Thế giới 5: Nữ mật thám hai mặt x Nhϊếp chính vương tay nắm quyền lực......Thế giới 6: Miêu nữ đáng yêu mềm mại x Mỹ nhân ngư độc miệng ham ngủ Thế giới 7: Nhà chế tác con chip giấc mớ Loli x 2 ông chú huyền thoại Thế giới 8: Ngự tỷ trà tranh x Anh trai tuyển thủ lạnh lùng Thế giới 9: Nữ tu hệ ác x Kẻ thống trị Cựu Nhật Thế giới 10: Phượng Hoàng mê sắc đẹp x Sơn Thần dịu dàng Thế giới 11: Hải tặc vũ trụ Alpha bị thu phục x Thượng tướng Omega giả Alpha Thế giới 12: Thánh nữ Miêu Cương x Cổ Thần thức tỉnh Thế giới 13: Bạch liên hoa thượng vị x 2 thiếu gia ham chơi Thế giới 14: Kẻ xuyên không mắc hội chứng nước mắt mất không chế x Cửu Thiên Tuế bệnh kiều Thế giới 15: Bộ xương nữ ngốc nghếch x Pháp y thanh lãnh Thế giới 16: Nữ tổng tài văn nhã bại hoại x Tiểu thiếu gia tóc xoăn thích khám phá Thế giới 17: Tiểu sư thúc trời sinh kiếm cốt x 2 kẻ tu tiên cố chấp

500000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Lục Phiến Môn Kỳ Án, Pháp Y Truy Hung
Lục Phiến Môn Kỳ Án, Pháp Y Truy Hung

Khi phụ thân ngỗ tác qua đời ly kỳ , Diệp Thải Đường vì món nợ lớn năm mươi lượng bạc, không thể không bán mình vào Lục Phiến Môn làm trâu làm ngựa cho chủ nợ Hạ Việt, người vốn là thần bổ. May mắn Diệp Thải Đường có linh hồn pháp y thâm niên của thời hiện đại, nàng dùng pháp y học hiện đại phá giải bí mật trên thi thể, điều tra dấu vết từ xương cốt. Khiến vụ án được tái diễn, nghe người chết nói chuyện, từng cọng cây ngọn cỏ đều làm chứng, ông trời có mắt không thể lừa. Hạ Việt vươn tay: "Nào, nắm tay ta đi." Diệp Thải Đường: "...?" Hạ Việt: "Như vậy chúng ta có thể cùng nhau phá án, trở thành một đôi cộng sự thần tiên." ***** Trích đoạn 1 Hạ Việt nói tiếp: “Tuy một tháng hai lượng không nhiều lắm, ngươi tiêu tiết kiệm một chút, ba bốn năm cũng có thể trả hết tiền, nói không chừng còn có thể tiết kiệm một ít.” Diệp Thải Đường cười khổ. Hạ Việt cũng mỉm cười: “Nếu không thì, ngươi chỉ có thể đi ăn xin, ta tặng người một cái bát, ngươi cứ ăn xin ở gần Lục Phiến Môn đi, một cô nương như ngươi nếu đυ.ng phải tiểu lưu manh gì đó, hét một tiếng, ta cũng sẽ không thấy chết mà không cứu.” Nói xong, Hạ Việt đi đến cửa gọi Lưu Sa: “Vào phòng bếp lấy một cái bát cũ cho ta, nhớ lấy cái bát nào bị sứt mẻ ấy, sau này Diệp cô nương ăn xin, các ngươi nhìn thấy thì chiếu cố một chút.” Lưu Sa ngốc nghếch lại đáp lời, thật sự ra ngoài. Nói đến nước này, Diệp Thải Đường còn có thể nói gì nữa, nàng biết rõ đây là một miếng bánh ngọt có bôi thuốc độc, cũng chỉ có thể rưng rưng nước mắt cầm ăn mà thôi. “Ta làm.” Diệp Thải Đường không đợi Hạ Việt nói xong, liền nói: “Đại nhân, ngài thật sự quá tốt bụng, ta bị thuyết phục vì sự tốt bụng của ngài. Đừng nói bao ăn bao ở, còn có tiền, cho dù không có tiền, ta cũng làm. Có thể làm việc ở Lục Phiến Môn, còn ăn xin gì nữa chứ.” Câu nói này nghe có vẻ không có vấn đề gì, nhưng ở đâu cũng có vấn đề, Lục Phiến Môn tạo nghiệt gì mà phải so tốt xấu với ăn xin, nhất thời Hạ Việt cũng biết phải phản bác thế nào. Trích đoạn 2: Diệp Thải Đường khinh bỉ nói: “Cơm mềm cứng rắn ăn, còn ăn đúng lý hợp tình, Lư phu nhân đã tạo nghiệt gì vậy, năm đó nếu như bà ấy tìm một tiểu bạch kiểm, chỉ cần mặt đẹp dáng người đẹp, tự mình bỏ tiền bao nuôi, chẳng phải cuộc sống sẽ thoải mái hơn bây giờ à.” Diệp Thải Đường nói xong, lại liếc nhìn Hạ Việt. Hạ Việt còn chưa kịp tiêu hóa mấy lời nói kinh hãi thế tục này của Diệp Thải Đường, bị nàng liếc nhìn, nhất thời cảm thấy không đúng lắm. Muội ấy nhìn ta làm gì vậy, cảm thấy ta là cơm mềm cứng rắn ăn, hay là tiểu bạch kiểm? Trích đoạn 3: Diệp Thải Đường vô cùng cạn lời, nàng lẩm bẩm nói: “Nhìn không ra, đại nhân còn là một người ngạo kiều nữa.” Vương Thống không hiểu liền hỏi: “Ngạo kiều là ý gì?” Lưu Sa đọc hiểu một trăm điểm: “Chính là kiêu căng ngạo mạn đó.” “Không không không.” Diệp Thải Đường lắc lắc ngón tay: “Chính là vừa kiêu ngạo vừa nũng nịu.” Hạ Việt thật sự không thể ngờ rằng trong lòng Diệp Thải Đường mình lại có hình tượng như vậy, giật mình đến mức suýt chút nữa vấp ngã. Diệp Thải Đường còn tiến thêm một bước giải thích: “Con người ấy mà, chính là thích ngạo kiều trước mặt những người thương mình.” Hạ Việt không muốn trở thành quan viên đầu tiên của Đại Lương đánh chết thủ hạ trên đường, cho nên hắn chỉ có thể nén giận, cố gắng nhớ lại Diệp Minh đã gặp lúc trước, Diệp Minh là một người rất bình thường, sao nữ nhi của ông ấy lại không đáng tin như vậy. Trích đoạn 4: Trên trán của Trạng Nguyên có một vầng trăng lưỡi liềm, lúc trước Diệp Thải Đường cũng đã từng xem qua các loại chân dung mặt nạ hí kịch. Lần này lại liếc nhìn, Diệp Thải Đường lập tức nhận ra chỗ không đúng. "Hình như vị trí của mặt trăng này không giống với mấy cái ta đã từng nhìn thấy trước đây." "Phải." Lão bản gánh hát hí kịch đáp: "Đáng lẽ phải vẽ lệch vầng trăng này mới được, nhưng hôm nay hắn không chú ý, lại vẽ thẳng." Diệp Thải Đường liếc nhìn, đúng thật là như vậy, vầng trăng trên trán vị Trạng Nguyên này là thẳng, mà những cái nàng từng thấy trước đây đều là lệch. Nhưng đây cũng không phải chuyện gì to tát, đến mức phải tức giận như vậy, mắng như mắng tôn tử vậy à? Diệp Thải Đường không khỏi hỏi: "Vầng trăng này thẳng hay lệch, có quy tắc gì đặc biệt à?" Hoặc nên nói, có điều cấm kỵ gì à? Lão bản tức giận như vậy, giống như vị Trạng Nguyên này đã phạm phải sai lầm lớn. Lão bản gánh hát hí kịch thở dài: "Tiểu thư có điều không biết, nghề nào cũng có quy tắc của nghề nấy. Nhân vật trong vở hí kịch này là một vị Trạng Nguyên nổi tiếng thời tiền triều, chính trực vô tư. Nghe nói ông ấy là Chung Quỳ lão gia chuyển thế, ban ngày đòi lại công bằng xử án cho bá tánh. Ban đêm, có thể nhìn thấy quỷ hồn. Nếu có ai chết oan, sẽ báo mộng để đòi lại công bằng." Diệp Thải Đường "a" một tiếng, nhất thời không phản ứng kịp lão bản đang ám chỉ gì, dừng lại một lát mới vỡ lẽ: "Ông đang nói quỷ ấy à." Trích đoạn 5: Thấy tên hỏa kế cũng không nghĩ ra được nội dung gì thêm, Tạ Chỉ lại hỏi: "Chẳng phải nam nhân không thể hát, nữ nhân có thể hát à? Ngươi đi tìm một nha đầu đến hát cho bọn ta nghe thử." Thật phiền muộn, người khác đều là uống hoa tửu nghe tiểu khúc. Còn bọn họ thì sao, ăn bánh bao nghe quỷ ca dao. Sự khác biệt thật sự quá lớn. Tên hỏa kế nhận được tiền thưởng vẫn rất tích cực, rất nhanh đã tìm một tiểu nha đầu đến. Tiểu nha đầu liền cất tiếng hát. "Ánh trăng sáng, lòng hoang mang." "Quỷ tân nương, tìm tân lang." "Tân lang là tình lang của ta, tân phòng là mộ phần của ta." "Giá y một màu đỏ thẫm, dùng máu ta thêu một đôi uyên ương." "Kèn xô na thổi vang một đường. Tình lang hỡi, chúng ta vào động phòng hoa chúc... chàng xem kìa, tim chàng gan chàng vương khắp sàn." Giọng của tiểu nha đầu cũng khá hay, nhưng hát lên lại hơi rợn người. Diệp Thải Đường nghe rồi, xoa xoa lớp da gà trên cánh tay. Đây là tiểu khúc dân gian gì chứ, đây là bài ca dao kinh dị mà. Trích đoạn 5: -------- Truyện chủ yếu về trinh thám phá án, vụ án liên tục, tình cảm là phụ, mọi người cùng gu với mình thì nhảy hố nhé. Chúc mọi người một ngày tốt lành và đọc truyện vui vẻ nha ~

200000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Không Gian Chi Nông Nữ Cẩm Tú Trang Viên
Không Gian Chi Nông Nữ Cẩm Tú Trang Viên

Mạc Nhan bị nổ đến mức cháy đen, rồi xuyên không tới thời cổ đại, Biến thành một bé con nhà nông đang chạy nạn! Trên có cha là tú tài tuấn tú, hiền từ – cũng không tệ! Dưới có đôi em nhỏ hoạt bát đáng yêu – thật là tốt! Chỉ là, nàng thật sự muốn chết rồi, mà sao chết cũng không xong? Trên đường chạy nạn, không cơm không nước, không chỗ trú thân thì thôi đi, Ấy thế mà còn phải đề phòng kẻ xấu bắt nàng đem đi làm thịt! May mà, kiếp trước nàng có không gian thăng cấp theo cùng, Nhưng mà... chả giúp được tích sự gì cả. Cái không gian đầy núi, đầy nước, đầy thịt ấy lại bị khóa mất tiêu! Đứng trước nghịch cảnh, Mạc Nhan lại phấn chấn tinh thần: Không gian bị khóa thì sao, tỷ sẽ cắm rễ ở kinh thành, làm giàu từ đầu! Khai hoang, trồng cây ăn trái, mua cửa tiệm, tậu nhà cửa... cái nào cũng có đủ! Nhưng mà... kẻ ghen tị thì không thiếu nha! Trang trại là của ngươi à? Ừ, vậy thì ta khiến ngươi phá sản cho xem! Muốn làm mẹ kế của ta hả? Được thôi, tặng ngươi vài bà goá thử xem! Mẹ ruột tới nhận lại con? Xin lỗi, đây là giấy đoạn tuyệt, cầm lấy, tiễn biệt! Gì cơ? Mỹ nam tới tận cửa cầu hôn á? Ờm, chuyện này... có nên gật đầu không ta?

500000 Giỏ hàng Giỏ hàng