Kho ebook cho máy đọc sách.Giảm giá 25% với tài khoản VIP. 50% với tài khoản VIP Năm hoặc tài khoản VIP cấp bậc 14 Đại Thần.
Danh Sách Truyện Thể Loại Ẩm Thực24 truyện

Thái Tử Phi Là Thao Thiết
Một ngày kia tiểu Thao Thiết Đào Đề xuyên thành tân nương xung hỉ của Thái tử ốm yếu nhưng lại uống thuốc độc tự sát. Đối diện với những ánh mắt chán ghét của mọi người trong Đông Cung, Đào Đề có chút hoảng hốt. Lúc này, vị Thái tử sống không còn được bao lâu trong lời đồn kia an ủi nàng: “Đừng sợ, trước khi chết cô sẽ cho ngươi môt phong thư hòa ly để ngươi được tự do.” Đào Đề nghe vậy thì ngẩn người, nói: “Được, được.” Nội tâm nàng thì lại: Tiểu ca ca ôn nhu xinh đẹp như vậy, ta có thể! Sau đó — Lúc Thái tử bị người ta giễu cợt, Đào Đề xắn tay áo lên bảo hộ trước mặt hắn. Lúc Thái tử bị bệnh sốt cao, Đào Đề tự mình nấu thuốc. Lúc khẩu vị của Thái tử không tốt, Đào Đề xuống bếp chiên chiên rán rán. Mọi người trong Đông Cung: Bảo vệ Thái tử phi tốt nhất thiên hạ! Hoàng tử Nhung Địch vạm vỡ lại có lá gan lớn đã lên kế hoạch đưa Đào Đề về thảo nguyên ngay sau khi Thái tử chết. Giữa đêm khuya, Thái tử đánh gãy chân hoàng tử rồi chặn Đào Đề lại. Đào Đề run rẩy: “Điện... Điện hạ?” Ánh mắt Thái tử thâm trầm, nở một nụ cười dịu dàng: “Nếu như biết trước nàng yêu thích tự do đến thế này thì cô đã không giả vờ rồi.” Hướng dẫn đọc: 1, Nữ chính có thể chất ăn mãi không mập & trù nghệ cực giỏi & giai đoạn sau cưng chiều, nam chính giả bệnh & bạch thiết hắc & yêu diễm nhất toàn văn. 2, Hàng ngày ngọt ngào cưng chiều, 1V1, song xử, tình cảm là chính, mỹ thực là phụ. 3, Hoàn toàn hư cấu, xin đừng kiểm chứng.

Mở Tiệm Ăn Vặt Kiếm Tiền Dưỡng Oa
Trải qua ba nghìn năm theo học vị Trù Thần Tiên giới, tay nghề nấu nướng của Hồn Hoa Mẫu Đơn đã đạt đến cảnh giới xuất thần nhập hóa. Thế nhưng, con đường phi thăng thành tiên của cô lại vấp phải một trở ngại lớn: thiếu công đức! Không còn cách nào khác, hồn hoa đành phải xuống trần gian để làm việc tốt đổi lấy công đức... Xuyên đến hiện đại, Hồn Hoa Mẫu Đơn thấy mình trong thân xác một thiếu nữ nợ nần ngập đầu, chỉ còn vỏn vẹn 58 tệ trong ví WeChat và một gánh nặng đặc biệt - đứa em trai ba tuổi là Ma Vương chuyển thế! Cuộc sống sinh hoạt sau khi xuyên qua thực sự là một đống hỗn độn, hồn hoa quyết định vận dụng tài năng duy nhất mình có: nấu ăn. Một tiệm đồ ăn vặt nhỏ ra đời, bắt đầu sự nghiệp ẩm thực của cô ở nhân gian. Nghe nói Kiều tiểu thư định bày quầy bán đồ ăn vặt, bà chủ trọ thực sự cười đến suýt rụng răng: "Cái con bé giả vờ làm phú nhị đại đó mà biết làm đồ ăn thì heo nái còn biết leo cây." Đáp lại lời chế nhạo, một chiếc bánh thịt Kinh Đông da mỏng như giấy, béo ngậy được ném tới: "Cô có thể bắt đầu leo cây được rồi đấy." Bánh thịt Kinh Đông của Kiều tiểu thư nhanh chóng nổi tiếng ở phố ăn vặt Tam Hoa. Mùi thơm nức mũi, nhân thịt tươi mềm mọng nước, ngoài giòn trong mềm, vừa đưa vào miệng đã tan, hương thơm có thể bay tới tận cổng trường Trung học Phụ thuộc Sư phạm, ngay cả trong trường học cũng có thể ngửi thấy mùi hương thần tiên này. Gió lạnh buốt, trên quầy đồ ăn vặt, một bát canh lòng cừu nóng hổi tỏa ra mùi thơm hấp dẫn, trên bếp lửa nhỏ sôi lục bục bốc hơi nóng, thực khách ăn thịt từng miếng lớn, uống canh từng bát lớn thật sảng khoái, đầu mũi còn có thể đổ mồ hôi. Ngay cả cậu em trai Ma Vương cũng không còn quấy phá, mỗi ngày chỉ còn bận tâm đến một vấn đề: "Hôm nay ăn gì?" Tiên bếp dám yêu dám hận VS Nhà văn lạnh lùng mắc chứng sạch sẽ, nam chính sẽ xuất hiện giữa chừng, tình cảm đơn giản ấm áp, truyện này chủ yếu lấy ẩm thực làm chủ đạo, đúng nghĩa là văn ăn cơm, xin yên tâm nhảy hố.

Kinh Doanh Quán Lẩu Ở Tận Thế
Khi xã súc Giang Từ đang chơi game "Kinh doanh quán lẩu" trên điện thoại để thư giãn vào ngày nghỉ. Ngoài ý muốn lại bị trò chơi hút vào, trước mắt biến thành một thế giới mạt thế hoang tàn thê lương. Hệ thống trò chơi nói với cô, chỉ cần cô hoàn thành nhiệm vụ của hệ thống, nâng cấp quán lẩu, là cô sẽ có được một quán lẩu thuộc về mình ở ngoài đời thực. Giang Từ: ! Từ chối làm xã súc, quyết xoay người trở thành tư bản! Chỉ có điều, quán lẩu năm tầng xa hoa trong game lại biến thành một căn nhà gỗ xập xệ, bên trong chỉ có hai bộ bàn ghế gỗ cũ kỹ. Ngay cả các món ăn và nước lẩu cũng ít ỏi đến đáng thương. Giang Từ há hốc mồm, như này thì chơi thế nào đây? Lúc này, hệ thống bắt đầu giao nhiệm vụ: [Tiếp đón 5 vị khách, mở khóa nước khoáng.] [Bán được 10 phần khoai tây, mở khóa thịt bò ba chỉ.] Ánh mắt Giang Từ nhìn ra bên ngoài, nơi không có lấy nổi một bóng người, chỉ có lũ tang thi đang vật vờ đi lang thang: "..." ... Tống Cẩn Xuyên vì cứu người mà bị hàng trăm con tang thi bao vây trong một căn phòng, vào lúc cận kề cái chết. Bỗng nhiên, anh bị truyền tống đến một cửa hàng tràn ngập mùi hương của lẩu. Cô gái nhỏ xinh đẹp trước mặt vừa nhìn thấy anh đã vui vẻ ném cho anh một chiếc giẻ lau: "Anh đến đúng lúc lắm! Anh có muốn trở thành nhân viên của quán không? Bao ăn bao ở!" Tống Cẩn Xuyên cầm giẻ lau, ngây người tại chỗ: "..." Thiên đường... cũng cạnh tranh dữ vậy sao? (Một bộ truyện mạt thế không đi theo lối thông thường, tiết tấu chậm, quá trình thăng cấp phát triển từ từ.)
80000 Giỏ hàng

Tiệm Ăn Sinh Tồn Thời Tận Thế
Sau ngày tận thế, động thực vật đều biến dị, loài người trở thành tầng lớp thấp nhất trong chuỗi thức ăn, họ phải đấu tranh sinh tồn vô cùng khó khăn. Trong các căn cứ an toàn, từ lâu con người chỉ sử dụng các loại dung dịch dinh dưỡng để cung cấp dưỡng chất cho cơ thể, đối với họ những món ăn từ trước ngày tận thế giống như những thứ chỉ có trong truyền thuyết. An Tình, người xuyên không từ thế giới khác, nhận được một bàn tay vàng – hệ thống siêu thị. Tuy nhiên, hệ thống này yêu cầu cô phải mang lại điểm hạnh phúc cho người khác thì mới mở khóa các kệ hàng trong siêu thị. Sau khi suy nghĩ kỹ, cô quyết định báo cáo lên lãnh đạo cấp cao của căn cứ. ... Những con người kiệt sức cả về thể xác lẫn tinh thần, không còn hy vọng vào tương lai, khi trở về căn cứ đã phát hiện có một quán ăn nhỏ mới mở. Với sự tò mò và ngạc nhiên, họ bước vào quán. “Chào mừng quý khách đến với quán ăn Hạnh Phúc. Quán có mì bò hầm, mì bò cay, quý khách muốn dùng món nào?” Đây là những món ăn mà chỉ có trong truyền thuyết trước ngày tận thế , khách hàng ngồi xuống mặt đầy nghi ngờ: “Ở đây thật sự có những món đó sao? Giá bao nhiêu?” An Tình mỉm cười đáp: “Ba điểm tệ một bát.” Giá không quá đắt, khách gọi một bát mì bò hầm. Chẳng bao lâu, một mùi thơm nồng lan tỏa, đây là hương vị mà anh chưa bao giờ ngửi thấy, kí©h thí©ɧ khiến miệng anh liên tục tiết nước bọt, dù đã uống dung dịch dinh dưỡng nhưng giờ đây anh cảm thấy cực kỳ đói. Tô mì bò được mang ra, anh nhìn thấy những sợi mì giống hệt trong sách mô tả, kinh ngạc đến mức không nói nên lời, cẩn thận ăn một miếng. Vị mặn mà của nước dùng và sợi mì dai dai khiến nước mắt anh tuôn trào. “Hu hu hu... ngon quá, ngon tuyệt, bà chủ, cho tôi thêm một bát mì bò cay nữa!” Tiệm ăn nhỏ ngày càng đông khách, các món ăn được giới thiệu ngày một phong phú hơn. Những con người vốn đã chai sạn, mất hết ý chí và không còn nhìn thấy tương lai bỗng dưng tràn đầy hy vọng, mỗi ngày đều hăng hái làm việc, họ cảm thấy mình có thể chiến đấu với đám động thực vật biến dị hàng trăm hiệp. Tóm tắt: Xuyên không và ràng buộc với hệ thống siêu thị. Ý chính: Chỉ cần chăm chỉ kinh doanh, cuộc sống sẽ trở nên tươi đẹp.

Thập Niên 70: Chờ Chồng Nuôi Con
Nguyên chủ xinh đẹp như hoa, có hai đứa con đáng yêu, chồng quanh năm không có ở nhà nhưng tiền lương cao có thể nuôi cô. Mẹ chồng dữ dằn đành hanh nhưng lại vui vẻ hòa nhã với cô, còn không cần cô ra đồng làm việc. Cô lại nhạy cảm và yếu ớt tự biến mình thành cái túi trút giận, chồng vừa chết thì mình cũng nghẹn chết tươi. Lâm Thù: Có em bé đáng yêu để ngắm, có tiền để ăn thịt, không có chồng gây rắc rối lại có mẹ chồng dũng mãnh bảo vệ, cuộc sống tốt đẹp này biết đi đâu mà tìm? Dứt khoát nằm yên đợi chết cho rồi, ngày nào cũng dẫn con đi trồng hoa, nấu món ngon, ăn dưa xem kịch. Người toàn thôn đều đang đợi xem trò cười của Lâm Thù, chồng của ả đàn bà diêm dúa này chết rồi, chắc chắn sẽ bị nhà chồng ngược đãi, bắt nạt đến chết cho mà xem. Mẹ chồng đanh đá: Giữ lại gà mái già của nhà các người nhé, tôi mua về bồi bổ cho con dâu thứ ba của tôi, ngày nào nó cũng vất vả quá. Thôn dân: Nhàn rỗi đi dạo mà cũng vất vả? Lâm Thù cầm cái cuốc lên định đi trồng ít rau. Chị dâu cả lập tức giành lấy: Em dâu, em mau đi nghỉ đi, chút việc này chị chỉ làm mấy phút là xong ngay! ... Người trong thôn: Hừ, đều là giả dối hết, cô ta còn trẻ chắc chắn không thủ tiết nổi đâu, đảm bảo sẽ gả cho một lão già nào đó! Ngày hôm sau, các cán bộ kết hôn lần đầu vừa trẻ tuổi vừa tuấn tú trong thành phố nháo nhào xách túi to túi nhỏ đến tận cửa cầu hôn, trông rất chân thành thâm tình: Đồng chí Lâm Thù, cô thật cần cù và dũng cảm, tôi muốn kết làm bạn đời cách mạng với cô. Lâm Thù đáp với vẻ nhẹ nhàng bâng quơ: Anh rất tốt nhưng tôi rất tiếc, tôi phải thủ tiết với chồng tôi cả đời. Cánh đàn ông ưu tú tiếc nuối rời đi: Hu hu hu, cô ấy rất yêu Lục Thiệu Đường. Cha mẹ có con gái trong thôn: Hay là cô giới thiệu cho con bé nhà chúng tôi với! Người trong thôn: Cô ta có năng lực đến đâu thì đã sao? Không có chồng thương, không có chồng... Sau đó người chồng cao lớn và tuấn mỹ đó của Lâm Thù trở về, lái trên con xe Jeep lớn, mặc bộ quân trang phẳng phiu, tuổi còn trẻ mà đã vinh dự thăng chức làm tham mưu trưởng! Người trong thôn: Chuyện tốt đều bị cô ta húp hết trơn! ... Lục Thiệu Đường kết hôn được ba ngày đã phải rời nhà về bộ đội, sau năm năm trải qua thập tử nhất sinh mới có thể về nhà, vậy mà lúc đi ngang qua quán cơm lại nhìn thấy vợ mình và một người đàn ông khác... đang xem mắt? Người đàn ông: Đồng chí Lâm Thù, tôi đã ngưỡng mộ cô từ rất lâu rồi, xin hãy kết làm bạn đời cách mạng... Lâm Thù: Chắc anh nói đùa rồi, tuy rằng chồng tôi đã không còn nhưng tôi sẽ yêu anh ấy cả đời, thủ tiết cả đời vì anh ấy. Lục Thiệu Đường: ! Anh sải bước đi về phía cô nhưng cô lại... bỏ qua anh mà đi mất? Lâm Thù: Má ơi, vừa rồi có phải cô nhìn thấy hồn ma của Lục Thiệu Đường không vậy? Anh rất cao lớn, rất đẹp trai, rất dũng mãnh, rất lạnh lùng! Chắc là anh không nhận ra mình đâu... không nhìn thấy mình, không nhìn thấy mình, chuồn là thượng sách. Sĩ quan Lục tuổi trẻ đầy hứa hẹn, cao lớn lại tuấn tú phát hiện sau khi có vợ có con, vậy mà anh lại phải theo đuổi lại vợ mình từ đầu! ... Suy nghĩ không muốn người biết của Lâm Thù: Oa, anh ấy vừa cao vừa đẹp trai, vai rộng eo thon ngực nở! Bụng có cơ, ngực có cơ, chân lại còn dài! Mình ưng nha! Sau đó, này này này, Lục Thiệu Đường, anh là cái giống chó ngốc gì vậy, đừng có động vào tôi!

Ngư Nữ Đi Biển Bắt Hải Sản Làm Giàu Ký
“Hải Châu, mẹ giao Đông Châu và Phong Bình cho ngươi. Vu thúc của ngươi chỉ chịu nhận nuôi một đứa thôi.” Tề Hải Châu vừa tỉnh táo đã nghe thấy câu này. Nàng còn chưa rõ chuyện gì đang xảy ra, chỉ hoảng hốt gật đầu. Đợi đến khi người phụ nữ kia ôm đứa bé rời đi, nàng mới sững người nhận ra — nàng phải nuôi hai đứa nhỏ. Cha mất, mẹ tái giá, để lại hai đứa trẻ làm gánh nặng — đây là tình cảnh của gia đình thân thể này khi Tề Hải Châu xuyên tới. Thôi thì đi thôi, đã mượn thân thể người ta để sống lại, nuôi giúp đệ muội cũng là chuyện nên làm. Dù sao nơi này là vùng duyên hải, mà nàng lại mang theo linh trạch châu từ thế giới khác, có thể hô hấp dưới nước. Kiếm cái ăn để nuôi hai đứa nhỏ cũng không phải vấn đề. Tu sửa lại con thuyền đánh cá cha để lại, Hải Châu chèo thuyền ra khơi đánh bắt. Người ta giăng lưới kéo cá, nàng thì nhảy thẳng xuống biển, dùng túi lưới múc cá tôm. Tôm hùm, cua biển vỏ tam giác, cua xanh, cua hoa, cua bánh mì... nàng muốn bắt đủ để nếm thử hết các loại hải sản. Sò khô nấu với nghêu sọc, canh tôm viên, cơm rang thịt cua, cháo ngao, cua hấp, cua xào, cua nấu cam tê... Hải Châu ăn thỏa thích, nhưng hai đứa nhỏ thì mặt mày ủ rũ. “A tỷ, hôm nay lại ăn mấy thứ này sao...” Đông Châu than thở. Nàng đã ăn suốt tám năm rồi, giờ chỉ thấy ngán ngẩm. Lại ăn nữa? Hải Châu nghe ra giọng điệu chê bai của muội muội, có phải đang than phiền theo kiểu Versailles không đây? Ở thời đại của nàng, cá tôm trong biển đều bị biến đổi gen, đến mức chỉ có thể chảy nước miếng khi xem video về hải sản tươi sống. “Ráng ăn thêm bữa nữa đi, mai ta giữ lại vài con cá biển không bán.” Hôm nay nàng đã nghĩ xong thực đơn rồi, nếu không được ăn món mình muốn, nàng sẽ không vui đâu! Mùa cá thì ra biển lặn bắt, mùa nghỉ thì mở quán nhỏ bán hải sản, làm món ngon cho hàng xóm cùng hưởng. Nhàn rỗi thì xuống biển kỳ cọ mai rùa cho con hải quy già, cứu cá heo, hải báo, cá đuối đang mắc nạn khỏi tay cá mập... Cuộc sống ven biển của Hải Châu đúng là vừa thảnh thơi vừa thú vị!

Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Giàu Nuôi Nhãi Con
Giang Oản Oản, sau khi vượt qua thế giới tận thế đầy nguy nan, lại xuyên không đến một thời đại cổ xưa, nơi cuộc sống đầy khó khăn và đói nghèo. Tưởng rằng hành trình mới sẽ gian nan không kém, nhưng cô lại tìm thấy niềm an ủi trong gia đình nhỏ của mình – một tiểu bảo bối dễ thương luôn mang lại tiếng cười, và một người chồng hiền lành, điển trai, cùng đồng hành. May mắn hơn nữa, cô sở hữu một không gian bí mật chứa đầy hạt giống lương thực, cùng tài nấu nướng đỉnh cao. Với khả năng của mình, Oản Oản không chỉ chăm lo cho gia đình mà còn lan tỏa hạnh phúc đến cả ngôi làng, dẫn dắt mọi người vượt qua khó khăn, cùng nhau tạo nên cuộc sống no đủ, hạnh phúc.

Ta Tại Địa Phủ Bán Cơm Hộp
Tần Vũ Niết, thiên kim của gia đình Tần, bị bỏ rơi trong chính gia đình mình. Cha mẹ không yêu thương, lại luôn lo sợ cô sẽ nghĩ mình bị đối xử bất công, khiến cô trở thành gánh nặng trong mắt họ. Các anh trai thì chẳng mấy quan tâm, thậm chí còn sợ cô sẽ chiếm mất sự sủng ái của gia đình, nên đã bày mưu hãm hại cô. Cho đến khi cô suýt mất mạng, Tần gia cũng chỉ coi cô như một người thay thế. Sau khi trọng sinh, Tần Vũ Niết không chút do dự mà rời khỏi Tần gia, quyết định trở về quê và mở một quán cơm hộp nhỏ. Không ngờ, từ một quán cơm bình thường, cô lại thu hút một nhóm khách hàng đặc biệt. Kể từ đó, cô có thể giao tiếp với cả âm dương, và những linh hồn ở địa phủ cũng rất thích món ăn của cô. Điều khiến cô bất ngờ hơn là, khi nhận tiền từ khách, đồng tiền âm phủ lại có giá trị gấp 8 lần so với tiền mặt của người sống?! Đúng là bán cơm cho quỷ! Không thể tin nổi! Cô quyết định thử sức. Dù là ở âm phủ, cô vẫn có thể kiếm được tiền! Một ngày nọ, cô nghe nói ở địa phủ có thể mua nhà, không chỉ thế, còn có thể dùng tiền để mua những thứ cực kỳ giá trị, như là... thai nhi tốt?! Làm sao cô có thể không tức giận cho được? Đây chính là cơ hội vàng để làm giàu! Quyết tâm làm giàu, Tần Vũ Niết bắt đầu làm ăn điên cuồng. Từ một quán cơm hộp nhỏ, cô đã mở rộng công việc sang cả âm dương giới, mở cửa hàng tại địa phủ, và mua nhà ở đó. Cô đang chuẩn bị đạt tới đỉnh cao của cuộc đời. Tuy nhiên, luôn có người không muốn cô sống quá tốt. Một ngày, Tần gia gọi điện cho cô, khuyên cô nên tìm một cuộc hôn nhân tốt, và mang đến một món quà đặc biệt. Liệu món quà này có phải là thứ cô mong đợi? Tần Vũ Niết nghĩ cách để khiến Tần gia không thể dễ dàng kiểm soát cuộc đời cô. Đúng lúc đó, cô nghe thấy tiếng gõ cửa. Là Diêm Vương: “Nghe nói cô đang gặp rắc rối và cần sự giúp đỡ? Một bữa cơm có thể giải quyết được không?” Cô có thể ra lệnh cho cả âm dương, điều khiển bách quỷ, chỉ cần một câu nói của cô.
120000 Giỏ hàng

Tôi Nổi Tiếng Toàn Mạng Nhờ Bán Cơm Hộp
Khương Trà Trà qua đời trong một vụ tai nạn xe sau đó xuyên không về thời cổ đại, lại vô tình được liên kết với một hệ thống mỹ thực, chăm chỉ làm đầu bếp, cố gắng tích lũy điểm kỹ năng nấu nướng. Sau khi trở thành ngự trù của ngự thiện phòng cô thuận lợi xuyên về thời hiện đại, mặc dù gia đình có khoản nợ cờ bạc hai mươi vạn nhưng may mắn thay mẹ đang nằm viện vẫn có thể cứu, em trai cũng chưa sa ngã thành côn đồ. Đối mặt với căn nhà nhỏ chỉ có 20m vuông mặt tiền và một nghìn đồng trong tài khoản, Khương Trà Trà quyết định quay lại nghề cũ, cầm nồi, muôi, xẻng lên làm thôi! Thời buổi này, ngành dịch vụ ăn uống bán món gì có chi phí thấp nhất, kiếm tiền nhanh nhất? Tất nhiên là mở cửa hàng thức ăn nhanh rồi! Sau đó —— "Cô chủ Khương, cho tôi một phần cơm thịt kho tàu! Thịt kho tàu nhà cô ngon quá, tối tôi thèm đến mất ngủ, cuối cùng cũng đợi được đến giờ cô mở cửa!" "Cô chủ Khương, tôi muốn một suất cơm giò heo! Cả con phố này chỉ có cơm giò heo nhà cô là ngon nhất, đậu phụ khô và cải thảo xào cũng đỉnh nóc!" "Cô chủ Khương, cho tôi một suất cơm vịt quay! Gì, hết rồi sao? Cô làm ơn làm nhiều hơn một chút đi, hôm nay không ăn được cơm vịt quay này thì tôi thấy cả thế giới toàn màu đen!" Cửa hàng thức ăn nhanh của Khương Trà Trà trở nên nổi tiếng. Sau khi tan sở, những người làm việc ở tòa nhà văn phòng gần đó ùa đến đây. Học sinh trong trường nghĩ đến việc lát nữa sẽ được ăn hộp cơm đỉnh nóc kịch trần thì tinh thần trên lớp cũng phấn khởi hơn. Các dịch vụ giao hàng sớm đã túc trực ở cửa hàng chỉ để mua hộp cơm giao cho khách hàng. Không chỉ vậy. Cửa hàng thức ăn nhanh nhỏ bé đã phát triển thành khách sạn, rồi phát triển thành chuỗi khách sạn trên toàn quốc. Bà chủ Khương Trà Trà cũng trở thành một huyền thoại.
160000 Giỏ hàng

Mang Bốn Con Trai Phấn Đấu Thành Cáo Mệnh Phu Nhân
Lâm Vân Thư xuyên không đến cổ đại, trở thành một quả phụ có tới bốn người con trai. Nhưng mà... Con cả thì thật thà, chăm chỉ và lương thiện, lại rất hiếu thuận với nương; con thứ hai thì thông minh, khéo léo, có tài kiếm tiền nuôi cả gia đình; con thứ ba thì khỏe mạnh, cường tráng, võ công cao cường; còn con út thì thật không ngờ lại cho nàng trở thành một cáo mệnh phu nhân?! Lâm Vân Thư thốt lên: "Thật là may mắn!" P/s: Truyện có nam chính.

Tôi Nổi Tiếng Khắp Tinh Tế Nhờ Mỹ Thực
Xuyên không đến tinh tế trong tình trạng không một xu dính túi, Tô Bạch vì kế sinh nhai, đã quyết định ứng tuyển vào vị trí hậu cần ở nhà ăn nhỏ của trường quân đội số 5, nơi bao ăn bao ở. Nào ngờ sau khi vào làm, Tô Bạch mới ngỡ ngàng phát hiện ra ở tinh tế không hề có nghề đầu bếp? Thay vào đó là "người thanh lọc", họ sẽ "thanh lọc" thực phẩm rồi cho tất cả vào nồi hầm. Salad chân nhện trộn với xoài và dưa chuột? Cá vàng nhỏ kho tương cùng dâu tây và khoai tây! Đây rốt cuộc là những món ăn kinh dị gì vậy! Tô Bạch lắc đầu ngao ngán, người tinh tế không có mỹ thực thật quá đáng thương. Là người đến từ Hoa Hạ - đất nước của mỹ thực, Tô Bạch sao có thể chịu đựng được cái thời đại tinh tế chỉ toàn dung dịch dinh dưỡng và những món ăn kinh dị này chứ? Đương nhiên là phải xắn tay áo, cầm lấy xẻng nấu ăn, quyết tâm cho người tinh tế cảm nhận được sức hấp dẫn của ẩm thực Hoa Hạ. Thịt kho tàu, đầu thỏ cay, gà ăn mày, thịt luộc thái lát, món nào cũng không thể thiếu. Mùa khai giảng, lại đến tiết mục được mong chờ: lừa đám tân sinh viên đến ăn ở nhà ăn nhỏ, xem bọn họ làm trò cười trước đám đông. Kết quả, đám tân sinh viên bị lừa đến nhà ăn nhỏ lại chén sạch ba bát cơm, quay sang thốt lên: "Giờ thì em đã hiểu tại sao các anh chị khóa trên không cho chúng em đến nhà ăn nhỏ rồi!" Thế là diễn đàn trường quân đội số 5 tràn ngập bài đăng hot: 【Các anh chị khóa trên chê nhà ăn nhỏ dở là để độc chiếm, đừng có tin lời bọn họ!】 Những anh chị khóa trên tốt bụng thật lòng khuyên tân sinh viên đừng dẫm vào vết xe đổ của nhà ăn nhỏ: Oan uổng quá! Những anh chị khóa trên xấu tính bày trò lừa gạt để xem trò vui: Khẩu vị của đám tân sinh viên năm nay mặn mà quá nhỉ? ... Đến nhiệm vụ khám phá hành tinh hoang dã liên hợp thường niên của năm trường quân đội. Khán giả: Để xem "người thanh lọc" của trường quân đội số 5 kém cỏi đến mức nào nào? Gà nướng lá sen, cơm lam, dê nướng nguyên con. Khán giả: Mấy món ăn được thanh lọc này có vẻ hơi thơm thì phải? #Vụ việc xem nhà ăn nhỏ của trường quân đội số 5 xong, uống liền tù tì mười lọ dung dịch dinh dưỡng rồi phải nhập viện# #Giờ ôn thi vào trường quân đội số 5 để được ăn ké có còn kịp không# #Ông cụ hơn trăm tuổi sau khi xem livestream quyết định năm sau sẽ thi vào trường quân đội số 5# Từ khóa tìm kiếm: Nhân vật chính: Tô Bạch.┃ Nhân vật phụ: George. ┃ Khác: Trường quân đội số 5. Tóm tắt một câu: Tinh tế trên đầu lưỡi. Chủ đề: Chỉ có cuộc sống và mỹ thực là không thể phụ lòng.

Xuyên Thành Nông Môn Ác Nữ Làm Giàu Nuôi Nhãi Con
Thẩm Chỉ ngoài ý muốn xuyên không, trở thành một nữ nhân độc ác chuyên ngược đãi nhi tử, muốn gϊếŧ chết trượng phu bị liệt. Nhìn tiểu nhi tử đen gầy, đại nhi tử trời sinh xấu xa cùng với mỹ nhân tướng công đang nằm liệt trên giường bệnh, Thẩm Chỉ thở dài, nhiều miệng ăn như vậy, chỉ có thể vén tay áo lên mà làm thôi! Cũng may nàng có trù nghệ và không gian trong tay, cuộc sống không cần lo. Đào mật thơm ngon giòn ngọt, cherry chua ngọt nhiều nước, tôm chanh trơn, chân gà chanh, đầu vịt kho, bún ngâm tiêu, cá đậu cay...... Các món ăn ngon, cái gì cần có đều có. Sở Trường Phong vốn là một thiếu niên khí phách hăng hái, nhưng sau khi bị tê liệt, trở thành một người tàn phế nằm liệt trên giường, ăn uống tiêu tiểu chỉ có thể dựa vào đứa con ba tuổi, nhưng đột nhiên có một ngày, nữ nhân vô tâm mặc kệ hắn tự sinh tự diệt lại thay đổi. “Sở Trường Phong, chàng uống thuốc này đi, rất nhanh là có thể đứng lên!” Trong lòng hắn cười nhạo, đời này hắn chính là bùn nhão, đứng lên? Nằm mơ! “Sở Trường Phong, ta sẽ không rời đi đâu, ta biết chàng yêu ta, không nỡ xa ta mà.” Hắn rũ mắt cười lạnh, kẻ ngốc mới yêu ngươi, chờ ta chết đi, cho ngươi làm quả phụ, cho ngươi không ngẩng đầu lên được! Nhưng có một ngày, hắn bỗng nhiên phát hiện không đúng, lời nàng nói dường như đều trở thành sự thật.

Xuyên Tới Năm Mất Mùa, Ta Trữ Lương Thực Nuôi Nhãi Con
Cố Tâm Nguyệt bị kéo vào một cuốn tiểu thuyết trả nợ. Trong nguyên tác, nam chính Tống Dập là một Thiên Sát Cô Tinh điển hình: Cha mẹ mất tích, vợ cả qua đời sớm, ngay cả hai đứa con cũng sắp chết vì đói khổ và lạnh lẽo. Sau khi Cố Tâm Nguyệt xuyên vào sách, hai đứa nhỏ không chỉ được nuôi nấng trở nên mũm mĩm khỏe mạnh, mà còn tìm lại được cha mẹ đã mất tích nhiều năm. Thân thể bệnh tật của Tống Dập cũng dần hồi phục, trở nên tràn đầy sức sống. Cố Tâm Nguyệt nghĩ rằng cuối cùng món nợ này cũng đã trả xong, đã đến lúc nàng có thể tự do ra đi. Nhưng không ngờ, Tống Dập lại đột nhiên chặn đường nàng: "Nương tử, thật ra ta đã sớm nhận ra là ngươi rồi. Ngoan, cùng ta về nhà!" Cố Tâm Nguyệt: "Không phải là thế thân sao?"

Nữ Đầu Bếp Ngự Thiện Có Khả Năng Nghe Tiếng Lòng
Triệu Khê Âm xuyên không trở thành một nữ đầu bếp bình thường trong Thượng Thực Cục. Nàng nghĩ đây là một công việc khá ổn định, nhưng ai ngờ rằng chủ nhân trong cung ai cũng khó hầu hạ. Hoàng đế thì khẩu vị thất thường, hoàng hậu thì kén chọn, quý phi thì ăn uống cầu kỳ... Chỉ cần một chút sai sót là sẽ bị phạt "Nhất Trượng Hồng". Cả Thượng Thực Cục: run lẩy bẩy. May mắn thay, Triệu Khê Âm có khả năng lắng nghe tiếng lòng. Hoàng đế đang phê duyệt tấu chương và không có hứng ăn uống: Thượng Thực Cục suốt ngày chỉ có gà vịt cá thịt, chẳng lẽ không thể làm vài món ăn tươi mát mùa xuân? Triệu Khê Âm: "Hoa hòe hấp, rau cải hấp, bánh tổ ong, trà đào, cá chua xuân, chuẩn bị sẵn sàng!" Hoàng đế ăn mà rơi nước mắt: "Ôi chao, hương vị tự do bên ngoài cung đây mà." Hoàng hậu nhìn sổ sách mà nuốt không trôi: “Bản cung muốn ăn món gì đó siêu cay, thật cay!” Triệu Khê Âm: “Lẩu cay Tứ Xuyên, bao tử xào cay, lẩu cay tê, gà xào ớt, chuẩn bị sẵn sàng!" Hoàng hậu cay đến chảy nước mắt, mũi sụt sùi: “Đã quá!” Quý phi vừa trang điểm vừa ăn mà không thấy ngon: “Bản cung phát điên rồi, muốn ăn món gì có mùi chút.” Triệu Khê Âm: “Bún ốc thối, bánh sầu riêng, mì lòng heo, đậu hũ thối, chuẩn bị!” Quý phi ăn mà cả cung bốc mùi: “Trời ơi, ngon quá!” Triệu Khê Âm luôn nắm bắt chính xác tâm tư của các chủ tử, chưa bao giờ sai sót. Từ hoàng thượng, thái hậu đến các hoàng tử và công chúa. Triệu Khê Âm: “Sắp xếp, sắp xếp tất cả!” Các chủ tử cảm thấy hài lòng: “Thưởng, vàng bạc châu báu, thưởng hết cho tiểu đầu bếp này.” Không đúng, bây giờ họ phải gọi nàng là: Nữ quan Thượng Thực. Ngay cả Quang Lộc Tự và Thượng Thiện Giám có chức vụ cao hơn cũng bị nàng vượt mặt. Tam phẩm Quang Lộc Tự khóc nức nở: “Triệu nữ quan, xin cô làm ơn, giúp Quang Lộc Tự lập một thực đơn cho lễ Vạn Thọ sắp tới.” Triệu Khê Âm luôn nghĩ rằng Đông Cung Thái tử không thích mình, nếu không thì tại sao hễ thấy nàng là y liền quay lưng bỏ đi, chưa từng dễ chịu với nàng. Cho đến khi nàng nghe được tiếng lòng của Thái tử: “Tim đập nhanh quá, ta vẫn chưa chuẩn bị sẵn sàng để tỏ tình.” Triệu Khê Âm: ? Một câu tóm tắt: Từ nữ đầu bếp nhỏ đến nữ quan Thượng Thực Thông điệp: Giúp đỡ người khác để tìm niềm vui cho bản thân.

Xuyên Vào Văn Mỹ Thực, Vị Hôn Phu Cũ Hắn Lại Giả Vờ Nhu Nhược
Trần Hi xuyên vào một quyển tiểu thuyết điền văn, trở thành nhân vật phản diện nhằm làm nổi bật vẻ đẹp và sự thiện lương của nữ chính. Trong nguyên tác, nữ chính đã đính hôn với nam chính, là một thư sinh cùng thôn, hai người giúp đỡ, tương trợ lẫn nhau. Sau đó, nam chính thi đỗ Trạng nguyên, thăng quan tiến chức, nữ chính trở thành người giàu có nhất triều đình, sự nghiệp và tình yêu đều viên mãn. Còn Trần Hi, vai trò của nàng là nhân vật phản diện, trong nhà tài tử thư sinh đã định hôn ước với nàng đột nhiên gặp biến cố, không bàn đến việc đột nhiên trở nên nghèo rớt mồng tơi, hắn còn lâm bệnh nặng, nằm liệt giường quanh năm không có thuốc nào chữa được. Không bao lâu sau khi Trần Hi từ hôn cùng tài tử thân thể ốm yếu kia, tài tử cũng buông tay nhân gian, bởi vì bị cho là có số khắc phu, cho nên không có ai tới cửa cầu hôn, mới hai mươi tuổi, Trần Hi đã buồn bực mà chết. Vai trò phản diện quá rõ ràng. Ngay khi Trần Hi vừa xuyên qua, chàng thư sinh mà cô vừa từ hôn đã tìm đến cửa. Nhìn người trước mặt, mặt mũi không chút huyết sắc, trông giống như gió thổi qua cũng có thể tan biến, đều là nhân vật phụ, đột nhiên Trần Hi cảm thấy rất thương xót cho chàng thư sinh đoản mệnh này. Không đợi cô mở miệng, chàng thư sinh bệnh tật đầy người đã lạnh mặt ném tất cả những món đồ bồi thường sau khi từ hôn tới trước mặt cô. Ném xong, hắn xoay người rời đi, như thể nhìn cô thêm một cái cũng làm bẩn mắt mình. Trần Hi: "?" Tính khí cũng rất lớn đấy chứ. Nhưng mà Trần Hi không hề bận tâm, cô sẽ không làm nhân vật phản diện nữa, cô muốn tập trung kiếm tiền và phát triển sự nghiệp! ** Trần Hi từ bỏ việc kinh doanh bánh ngọt của gia đình, không cạnh tranh với nữ chính nữa, chuyển sang làm đồ ăn có vị cay, kinh doanh phát đạt đến mức không tưởng. Cuộc sống thuận lợi, tâm tình tốt hơn, cho nên thuận tay chăm sóc cho tài tử ốm yếu, một nhân vật phụ giống như cô. Không ngờ, chăm sóc một thời gian, người vốn dĩ ốm yếu quanh năm lại không những không chết mà còn sống thêm một năm, hai năm, ba năm, cho đến khi trưởng thành hắn đã biến thành một thiếu niên tuấn tú, còn đứng đầu trong kỳ thi Hương và Giải Nguyên. Mà Trần Hi cũng nhờ vào tay nghề nấu ăn của mình mà danh tiếng lan truyền khắp mười dặm tám thôn, người đến cửa cầu hôn cô nối liền không dứt. Ngày hôm đó, hai vợ chồng Trần gia cuối cùng cũng chọn được một vị hôn phu hài lòng cho nữ nhi nhà mình, đang định gật đầu đồng ý, tân Giải Nguyên Lang đột nhiên đến nhà. Nhìn sắc mặt hắn nặng nề, rõ ràng là không có ý tốt, Trần Hi chắn ở trước mặt cha mẹ, không đợi nàng mở miệng, chợt nghe Tiểu Giải Nguyên kia nặng nề nói: "Chuyện hôn sự giữa ta và thiên kim Trần Hi của quý phủ, cũng nên đưa ra để tính toán rồi." Trần Hi: "...?" Trần Hi cho rằng hắn đang mỉa mai mình có mắt không tròng, nhíu mày nói: "Hôn ước của ta với Giải Nguyên Lang đã được giải trừ từ ba năm trước." Tiểu Giải Nguyên liếc nàng một cái, móc ra một tờ giấy ố vàng, đưa tới trước mặt nàng: "Hôn thư vẫn còn, hôn ước vẫn giữ nguyên như cũ." Trần Hi: "???" Không phải hắn chỉ cần liếc nhìn nàng một cái đã cảm thấy chán ghét, sao ngay cả hôn thư cũng vẫn còn giữ? Sau đó, Trần Hi mới biết được, ngày đó hắn mang theo hôn thư một đường chạy đến nhà cô, sợ chậm một bước thì nàng sẽ định hôn với người khác.

Thập Niên 80: Đại Vương Hải Sản
Sau khi chồng gặp chuyện không may, Lưu Tú Hồng một mình dẫn theo hai đứa nhỏ trải qua cuộc sống vất vả, không chỉ bị nhà chồng chỉ trích, còn thường bị vận mệnh trêu đùa ác ý. Mãi cho đến khi cô có được một cái lưới bắt cá thần kỳ. 1: Truyện niên đại, chuyện nhà, mình không làm ruộng thì mình bắt cá. Nội dung chính: Mỹ thực, sảng văn, cuộc sống phố phường. Nhân vật chính: Lưu Tú Hồng. Một câu giới thiệu ngắn gọn: Một lần nữa bắt đầu cuộc sống mới. Phụ nữ có thể gánh vác nửa bầu trời.

Mỹ Thực: Bày Đại Cái Quán Ở Hoàng Cung, Hoàng Đế Thèm Phát Điên Rồi
Giới thiệu Note ẩm thực: Đừng soi quá! Thực sự hư cấu! Đừng tin sái cổ! Hãy suy nghĩ trước khi “thẩm”, đây là văn mỹ thực nhẹ nhàng, vui vẻ. Sau khi Tô Noãn Noãn sống lại lần thứ 8 thì bay thẳng đến thời cổ đại hư cấu này, nghĩ tình nàng có ý chí sống sót tốt, đã thành công kích hoạt được hệ thống tùy ý bày hàng quán. Hệ thống sẽ tùy thời đổi địa điểm bày quán, sau khi hoàn thành nhiệm vụ có phần thưởng, nếu từ chối nhiệm vụ sẽ khấu trừ tuổi thọ theo giá trị. Đang lúc nàng vui vẻ vì có thể dựa vào đôi tay thay đổi cơn nghèo thì không ngờ, địa điểm của nhiệm vụ thứ nhất mà hệ thống giao vậy mà là hoàng cung. Vãi beep!!! Mị, tội thần chi hậu, sung quân đất hoang, bây giờ phải đi hoàng cung bày hàng quán á? Tô Noãn Noãn vì mạng nhỏ đành phải cắn răng thử xem, không ngờ vị khách đầu tiên tiếp đón lại là... Một cái bánh hẹ không chỉ trị hết chứng chán ăn của y, cũng thành công chiếm được quán quân mỹ thực hoàng cung, nam nữ già trẻ đều yêu. Quán của Tô Noãn Noãn trở thành tồn tại đặc biệt ban đêm duy nhất trong hoàng cung. Nhưng mà, ngay lúc mọi người ăn đến nghiện thì quán ăn của Tô Noãn Noãn đột nhiệt biến đâu mất tăm. Mà tại một đất nước khác đã sớm chùa miếu tiêu điều lại bắt thịnh hành cơm chay, còn biến tướng cứu sống được một ngôi chùa, từ đây hương khói không ngừng. Phong Thiên Cửu thèm mấy ngày, cuối cùng cùng một đám hậu cung bàn bạc quyết định, hạ bảng vàng, phàm là người tìm được bà chủ quán mỹ thực kia, lập tức thưởng vạn lượng vàng ròng! *** Giai đoạn trước chủ yếu là mỹ thực, đoạn sau là tình cảm, đa phần đoàn sủng cũng ở phía sau. Mấy ông anh cũng không phế đâu nhaaa, từ từ mấy ảnh lên sàn hen. P/s: Bạn nào thích mỹ thực có thể tham khảo thêm list của tui nha 1.Nhà ăn nhỏ ở quân doanh (full) 2.Sau khi xuyên qua làm áp trại phu nhân (full, đam) 3.Tiệm cơm nhỏ của ông ngoại (sắp full) 4.Xuyên qua thành Thái tử phi bị lưu đày (đam, đang tiến hành) 5.Nhật ký mở quán của đứa tham ăn (đang tiến hành)

Kinh Doanh Suối Nước Nóng Ở Thiên Tai Cực Hàn
Thư Mặc xuyên đến mạt thế cực hàn và bị ràng buộc bởi một hệ thống mô phỏng kinh doanh. Hệ thống bắt đầu bằng cách yêu cầu cô chọn loại hình kinh doanh cho cửa hàng của mình. Thư Mặc đông lạnh thành chó:...Lại còn phải chọn sao? Thế giới bị cuốn vào một trò chơi sinh tồn kỳ quái. Nhiệt độ giảm mạnh, quái vật xâm chiếm, tài nguyên khan hiếm, những thứ ấm áp đều biến mất hoàn toàn khỏi thế giới, rơi vào mùa đông bất tận. Vào năm thứ mười sau khi trò chơi bắt đầu, những người chơi tuyệt vọng phát hiện ra... Có một quán trọ suối nước nóng bốc hơi dưới chân ngọn núi phủ đầy tuyết. Một ngọn đèn màu vàng ấm áp chiếu sáng trong tuyết và sương mù rộng lớn, hơi nước đặc quánh, mùi lưu huỳnh xộc vào mũi, khi tiến lại gần còn nghe một bản BGM(/) êm đềm cực kì yên bình vang lên ở bên tai. Phản ứng của những người chơi lập tức rơi vào điên cuồng. Quán trọ suối nước nóng của Thư Mặc nhanh chóng trở nên nổi tiếng, phạm vi kinh doanh dần được mở rộng. Từ nhiều loại suối nước nóng, ngâm chân, xông hơi đa dạng, Đến món lẩu Oden nóng hầm hập, lẩu chua cay, mì ramen, Lại đến cửa hàng đặc sản, công viên nước... Sau khi miễn cưỡng rời khỏi quán trọ của Thư Mặc, người chơi đã bị sốc khi phát hiện mình có thêm nhiều buff khác nhau! [Khoai lang nướng] Sau khi ăn, tốc độ phục hồi thể chất là +4/h (tác dụng kéo dài trong 24h) [Tắm nước ấm lưu huỳnh] Nhanh nhẹn +3, tốc độ di chuyển +3 (tác dụng kéo dài trong 24h) [Đặc sản bao đậu đỏ] Hồi phục 20 điểm thể lực ngay tức thì (giới hạn mang theo*6) ..... Những người chơi vừa bước ra khỏi cửa liền nhanh chóng quay lại. Chỗ này đâu phải là làng khu lịch? Rõ ràng là một túi máu lớn thì có! Thư Mặc-người vô tình biến trò chơi sinh tồn thành một trò chơi di động khi nhàn rỗi, đột nhiên có ngày tỉnh táo lại rồi phát hiện mình đã thông quan trò chơi rồi. Những người chơi vô cùng dũng cảm, với vô số buff trên đầu cộng với một chiếc ba lô đựng những đặc sản giúp hồi máu cùng mana, san bằng hang ổ của quái vật. Thư Mặc nhìn trên đỉnh đầu của mình hiện ra danh hiệu “Chúa cứu thế”: ??? Chú thích: (/)Từ "bgm" là ghi tắt của cụm từ "background music", có nghĩa là nhạc nền. BGM được dùng ở nhiều địa điểm khác nhau như nhà hàng, quán ăn, công ty, phim ảnh, trò chơi điện tử,... nhằm tăng bầu không khí giúp người dùng cảm thấy phấn khởi hơn. Tùy theo chỗ dùng mà thể loại nhạc nền sẽ khác nhau.
![Tôi Ở Nhân Gian Mở Quán Ăn Vỉa Hè [Mỹ Thực]](/images/novels/4322.jpeg)
Tôi Ở Nhân Gian Mở Quán Ăn Vỉa Hè [Mỹ Thực]
Diệp Yêu là một yêu quái, nhưng yêu quái này không dốc lòng tu luyện, ngược lại chỉ yêu mỹ thực, chỉ một lòng muốn lăn xả vào bếp. Diệp Yêu tràn đầy tự tin cho rằng, chỉ cần mình ở đâu,thực khách sẽ tìm đến đó, chân lý đồ ăn ngon luôn có thể hấp dẫn mọi người không bao giờ thay đổi. Vậy nên cô cũng đáp ứng lời kêu gọi phát triển kinh tế vỉa hè, mở một quán ăn đơn giản bán đồ ăn khuya. Giá bán một tô mì xào 36 tệ, một chén chè đậu xanh giá 20 tệ. Khách hàng: "Bà chủ, cô điên rồi sao? Cô đi cướp còn nhanh hơn!" "Tôi chỉ ăn ở cửa hàng cao cấp, một cái sạp hàng vỉa hè á, rác rưởi." Sau khi mở bán~~ "Kinh ngạc! Lại có người bỏ ra nghìn vạn lái siêu xe sang trọng đến cái quán ăn nhỏ vỉa hè này!" "Ảnh hậu cũng là một fan mỹ thực trung thành ở đây." "Hôm đó tôi còn tận mắt chứng kiến cảnh nhà giàu nhất nước X đến đây ăn!" Đối với việc này, Diệp Yêu bày tỏ, ảnh hậu tính là gì? Nhà giàu nhất tính là gì? Fan hâm mộ của tôi đặc biệt nhiều, là những giống loài khác nhau! Sau khi nếm qua món ngon~~ "Bà chủ, tôi cầu xin cô bán đắt hơn một chút, như vậy thì không còn nhiều người giành với tôi!" "Bà chủ, nhà cô còn thiếu chân rửa chén không? Không cần tiền, chỉ cần bao ăn một bữa cơm là được rồi." "Bà chủ, tôi đối với cô, à không, tôi đối với chè đậu xanh nhà cô ngày nhớ đêm mong, buổi tối không thể ngủ ngon, bệnh tình nguy kịch. Chỉ cầu có thể mua được một bát để an ủi nỗi buồn tương tư." Diệp Yêu: Thế này mà cũng không giành được? Kế tiếp còn có tôm sông Minh Giang, nấm Shangrila, thịt dê vùng Altay... Mọi người nói xem định giá bao nhiêu tiền thì tốt đây?

Xuyên Qua Mang Theo Hệ Thống Chạy Nạn
Vừa mua được căn phòng đầu tiên bằng tiền của mình nên tâm trạng Đường Ninh rất tốt, cô đang đọc một quyển tiểu thuyết, ai ngờ tỉnh dậy lại phát hiện mình xuyên không, trở thành nữ phụ tuyến 18 trong sách, suýt chút nữa nôn chết. Mở đầu truyện là một thảm họa thiên tai, chiến tranh loạn lạc, gia cảnh lại nghèo túng, quả là muốn mạng người. Hãy cùng xem Đường Ninh sẽ vươn lên mạnh mẽ trong nghịch cảnh, dẫn dắt gia đình đi đến cuộc sống an ổn và sung túc như thế nào nhé! Chú ý: Chạy nạn Xây dựng cơ bản Tình cảm nhẹ nhàng Điền viên ấm áp Không có những tình tiết oanh liệt rúng động đến tâm can hay tình yêu "chết đi sống lại"