[Thập Niên 70] Mỹ Nhân Yêu Kiều Thức Tỉnh

[Thập Niên 70] Mỹ Nhân Yêu Kiều Thức Tỉnh

Điền VănNgôn TìnhDị NăngTrọng SinhHài HướcHiện Đại

Thể loại: Ngôn tình, Hiện đại, Tình cảm, Trọng sinh, Xuyên thư, Làm ruộng, 1v1, Thị giác nữ chủ, Bình dân sinh hoạt, Niên đại văn. Văn án Tạ Tiểu Ngọc là cháu gái trưởng thôn, dáng vẻ xinh đẹp, tính cách tốt bụng, đôi mắt long lanh giống như biết nói chuyện. Tạ Tiểu Ngọc thích một thanh niên trí thức xuống quê, lấy phần lương thực không nhiều nấu thành cơm, dùng lá sen gói kỹ len lét nhét vào túi của Nghiêm Dặc. Chăm sóc người nhà của anh, yêu quý em gái nhỏ của anh. Nhưng Tạ Tiểu Ngọc không biết Nghiêm Dặc có thích cô hay không... Nghiêm gia bình phản, hỏi Tạ Tiểu Ngọc muốn điều gì? Tạ Tiểu Ngọc nhìn thấy tình huống ở thế giới song song, một người đầy ân huệ, cô gả cho Nghiêm Dặc, hai người sống một cuộc đời đầy oán hận. Tạ Tiểu Ngọc thấy trước tình huống, liền đổi câu nói muốn làm vợ của Nghiêm Dặc, kịp thời đổi thành: Cháu muốn làm em gái Nghiêm Dặc. Nghiêm gia sau khi đến Bắc Kinh, Tạ Tiểu Ngọc có công việc, vui vẻ kiếm tiền, phiền não duy nhất chính là Nghiêm Dặc, không có gì lại chạy đến bên cạnh cô, còn không có nói có thích cô hay không. Tạ Tiểu Ngọc hận nên thề, nhất định phải tìm một người đàn ông tốt gấp một trăm lần Nghiêm Dặc. Có người giới thiệu đối tượng cho Tạ Tiểu Ngọc, lúc coi mắt Nghiêm Dặc cũng ở đây. Tạ Tiểu Ngọc giới thiệu Nghiêm Dặc với người đàn ông đối diện: "Đây là anh tôi..." Nghiêm Dặc lạnh lùng cười một tiếng: "Thường những người đàn ông trả lời lại, đều bị tôi chặt đứt chân, lại thích đi chợ coi mắt, chê cười."

50000

259 chương

Truyện cùng tác giả

Thập Niên 70: Hiệp Nghị Dưỡng Oa
Thập Niên 70: Hiệp Nghị Dưỡng Oa
Khương Ti Chử Tửu

Tô Anh từ dị thế mặc đến thập niên 70, lúc vừa mới xuyên qua, nguyên chủ nghe được tin chồng mình về nước muốn ly hôn, cho nên bị nhồi máu cơ tim. Tô Anh sau khi xuyên qua quyết định ly hôn, để có thể ở lại hải đảo, cô mang theo em trai và con gái nguyên chủ, quyết định xem mắt. Cô thầm nghĩ: Tôi thấy người lính đối diện có hai đứa bé kia không tệ, tất cả mọi người đều ly hôn, có con, nếu anh cũng muốn thỏa thuận nuôi con thì hoàn hảo. *** Hàn Cảnh Viễn vừa mới chấm dứt một nhiệm vụ lâu dài, lại được điều đến hải đảo, sáu năm trước vì lý do đặc biệt mà đồng chí nữ có thỏa thuận kết hôn với anh bỗng dưng chấm dứt hiệp nghị, còn muốn ly hôn với Hàn Cảnh Viễn. Sau khi ly hôn, Hàn Cảnh Viễn buộc phải xem mắt, nghe được thỏa thuận kết hôn của đồng chí nữ bên cạnh, mình vừa vặn đáp ứng yêu cầu của cô. Người đàn ông dẫn theo hai đứa bé, đi tới trước mặt Tô Anh, chào hỏi: “Đồng chí, chấp nhận thỏa thuận nuôi con không?” *** Nhiệm vụ kết thúc, không ít người cáo trạng trước mặt Hàn Cảnh Viễn: “Hàn Cảnh Viễn, vợ cậu lại đánh bọn nhỏ kìa.” “Hàn Cảnh Viễn, Tô Anh không bọn nhỏ con ăn cơm.” “Đoàn trưởng Hàn, nhà cậu xong rồi.” Hàn Cảnh Viễn kinh hồn bạt vía trở về nơi đóng quân, nhìn thấy bốn đứa bé trắng trẻo mập mạp, còn nghe lời Tô Anh hơn cả anh. Vài năm sau, cô vợ của đoàn trưởng Hàn ngày càng xinh đẹp, cô nói bọn nhỏ lớn rồi, cô phải đi đây. Lúc này đây, trưởng đoàn Hàn luôn không có tình cảm cá nhân khàn giọng thỉnh cầu, “Em muốn gì anh cũng sẽ nghe theo em, không ly hôn được không?"

200000 Giỏ hàng Giỏ hàng

[Thập Niên 70] Mỹ Nhân Yêu Kiều Thức Tỉnh
[Thập Niên 70] Mỹ Nhân Yêu Kiều Thức Tỉnh
Khương Ti Chử Tửu

Thể loại: Ngôn tình, Hiện đại, Tình cảm, Trọng sinh, Xuyên thư, Làm ruộng, 1v1, Thị giác nữ chủ, Bình dân sinh hoạt, Niên đại văn. Văn án Tạ Tiểu Ngọc là cháu gái trưởng thôn, dáng vẻ xinh đẹp, tính cách tốt bụng, đôi mắt long lanh giống như biết nói chuyện. Tạ Tiểu Ngọc thích một thanh niên trí thức xuống quê, lấy phần lương thực không nhiều nấu thành cơm, dùng lá sen gói kỹ len lét nhét vào túi của Nghiêm Dặc. Chăm sóc người nhà của anh, yêu quý em gái nhỏ của anh. Nhưng Tạ Tiểu Ngọc không biết Nghiêm Dặc có thích cô hay không... Nghiêm gia bình phản, hỏi Tạ Tiểu Ngọc muốn điều gì? Tạ Tiểu Ngọc nhìn thấy tình huống ở thế giới song song, một người đầy ân huệ, cô gả cho Nghiêm Dặc, hai người sống một cuộc đời đầy oán hận. Tạ Tiểu Ngọc thấy trước tình huống, liền đổi câu nói muốn làm vợ của Nghiêm Dặc, kịp thời đổi thành: Cháu muốn làm em gái Nghiêm Dặc. Nghiêm gia sau khi đến Bắc Kinh, Tạ Tiểu Ngọc có công việc, vui vẻ kiếm tiền, phiền não duy nhất chính là Nghiêm Dặc, không có gì lại chạy đến bên cạnh cô, còn không có nói có thích cô hay không. Tạ Tiểu Ngọc hận nên thề, nhất định phải tìm một người đàn ông tốt gấp một trăm lần Nghiêm Dặc. Có người giới thiệu đối tượng cho Tạ Tiểu Ngọc, lúc coi mắt Nghiêm Dặc cũng ở đây. Tạ Tiểu Ngọc giới thiệu Nghiêm Dặc với người đàn ông đối diện: "Đây là anh tôi..." Nghiêm Dặc lạnh lùng cười một tiếng: "Thường những người đàn ông trả lời lại, đều bị tôi chặt đứt chân, lại thích đi chợ coi mắt, chê cười."

50000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Truyện liên quan

Trở Về Niên Đại, Cô Vợ Nhỏ Được Cưng Như Bảo Bối Siêu Hung Dữ
Trở Về Niên Đại, Cô Vợ Nhỏ Được Cưng Như Bảo Bối Siêu Hung Dữ

Phòng thí nghiệm nổ mạnh làm Lâm Đường trở về cái niên đại nghèo khó thiếu thốn vật tư kia, còn buộc chặt với một cái hệ thống đánh dấu. Cô còn chưa kịp lấy món quà của người mới thì vị hôn phu được định ra từ bé đã chạy tới cửa từ hôn. Nguyên nhân từ hôn là vì hắn sắp trở thành công nhân, đi vào thành phố làm việc. Lâm Đường nhìn người nam nhân có khuôn mặt bình thường mà lại tỏ ra rất tự tin kia, môi đỏ hé mở: "Được.” Chưa tới một tháng, vị hôn phu bị đuổi việc. Lâm Đường đi dạo quanh huyện một vòng liền trở thành cán bộ của xưởng dệt. Nội tâm của vị hôn phu: Hiện tại cầu hợp lại còn kịp sao? * Cái niên đại này thật sự rất quá thiếu thốn vật tư rồi. Tuy rằng được ba người anh và cha mẹ yêu chiều, nhưng ăn cơm cần có phiếu gạo, mua vải cần có phiếu vải, mua thịt cần phiếu thịt, thậm chí ngay cả mua một khối xà bông cũng cần có phiếu. Cho dù thắt chặt lưng quần để sinh hoạt thì vẫn vô cùng khó khăn. Nhìn thứ đen sì sì trong chén, Lâm Đường im lặng: “...” May mà cô có một cái hệ thống! Muốn cái gì? Chỉ cần đánh dấu là sẽ có. - Nhiều năm sau. Người nam nhân tuấn mỹ nào đó nhìn người vợ yếu đuối mong manh, khuôn mặt nhỏ trắng nõn, cố gắng không thay đổi sắc mặt hỏi: “Nghe nói năm đó em đánh hai đấm đã hạ gục một con lợn rừng?” Ánh mắt Lâm Đường hơi lóe lên, đầu ngón tay hơi dùng một chút lực thì cái chén sứ tráng men trong tay liền biến hình, nghiêm túc nói: “Nào có? Anh đừng nghe mấy người đó nói hươu nói vượn, chúng ta đều là người làm công tác văn hoá, sao có thể bạo lực như vậy được!”

550000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Sau Khi Nữ Chính Truyện Ngược Trở Thành Bút Tiên
Sau Khi Nữ Chính Truyện Ngược Trở Thành Bút Tiên

Hi Hòa tông, tông môn lớn thứ hai tu tiên giới, lấy bút nhập đạo, trời sinh phong nhã. Các đệ tử thường thả hồn ngâm gió ngợi trăng, pha trà luận đạo. Có ngòi bút sắc bén, mỗi chữ đáng giá hàng ngàn, từng chữ như đao. Có nét thủy mặc, một hoa một lá, đều có thể nhập đạo. Vẽ tranh hồ điệp lả lướt, vẽ hoa bay múa; Văn viết quấn quanh thân, khí thế hào hùng. ...... Cảnh đẹp thanh cao, tao nhã như vậy. Cho đến một ngày, một đệ tử mang theo gấu trúc và người que củi của mình chậm rãi tiến vào. Các đệ tử có mặt:? Các trưởng lão Hi Hòa tông: ?? Nhóm cố nhân xa xôi: ??? Linh hồn họa sĩ không muốn tiết lộ tên tuổi Ngu Già Tuyết chết lặng ngẩng đầu, trực tiếp cá muối bày tỏ—— "Không cứu nổi, đừng nhìn, xử ta luôn đi." * Một sớm xuyên qua, Ngu Già Tuyết trở thành nữ chính bị ngược thân ngược tâm trong nguyên tác. Sau một hồi giày vò, nàng mua vé chạy trốn suốt đêm, lại đánh bậy đánh bạ gia nhập Hi Hòa tông - Một tông môn sử dụng bút thần làm vũ khí. Mọi người đều biết, luyện kiếm gọi là kiếm tiên, luyện cầm thì gọi là cầm tiên. Thế bọn họ tu luyện bút, gọi là... Ngu Già Tuyết: “Cứu mạng! Ta không muốn trở thành bút tiên đâu!” Vừa nghe đã biết là kiểu tiên nhân có cuộc sống vô cùng khủng bố! * Lúc đầu, Ngu Già Tuyết kiên quyết từ chối trở thành ‘Bút tiên’. Cho đến khi nàng phát hiện ra rằng, hình như cây bút không chỉ được dùng để viết và vẽ tranh. Mà còn có thể... Vẽ gói biểu tượng cảm xúc! Nạn nhân bị gấu trúc đuổi chạy khắp mười tám khúc cua trên núi: A A Hu Hu! Ngu Già Tuyết sắp chết trong mộng hoảng hốt bật dậy: !!! P/s: Hài hước, thoải mái, đáng yêu

200000 Giỏ hàng

Gen Lỗi Thì Sao? Chị Đây Oanh Tạc Tinh Tế
Gen Lỗi Thì Sao? Chị Đây Oanh Tạc Tinh Tế

[Thông báo từ chính phủ tinh tế: Đây không phải truyện hài showbiz! Xin nhấn mạnh: KHÔNG PHẢI!] Lâm Y xuyên đến thế giới tương lai, nơi công nghệ đỉnh nóc và dị năng đầy rẫy. Vận may không mỉm cười với cô: Vừa đặt chân đến đã rút trúng bộ bài "phế phẩm", mang trong mình một bộ “gen lỗi”, ai cũng nghĩ cô sẽ sống để ăn hành. Nhưng không... Bài xấu vào tay cô vẫn đánh ra thế cục vương giả! Càng đánh càng thắng, càng sống càng chất, không chỉ khiến cư dân mạng sốc nặng mà còn từng bước leo lêи đỉиɦ cao nhân sinh trong thế giới tinh tế. Người khác nghĩ cô đang cố làm màu? Kết quả bị cô vả mặt sấp mặt. Người khác tưởng cô đang cố tình vả mặt người ta? Cô chỉ đang sống thật với khí chất ngầu lòi mà mình vốn có. Cứ thế, tên cô nằm chễm chệ trên top hot search mỗi ngày, kỹ năng thao tác và thực lực cực mạnh, một đường "nằm mà thắng", tung hoành khắp tinh tế, dùng kỹ năng đỉnh cao khiến cả vũ trụ phải trầm trồ! Từ một “phiên bản lỗi” bị cả xã hội nhìn bằng nửa con mắt, Lâm Y xoay người nghịch thiên cải mệnh, viết nên một cuộc đời vừa điên rồ vừa rực rỡ! Nếu bạn cần một cú hít sảng khoái giữa cuộc sống ngột ngạt, thì đây chính là bộ truyện bạn đang tìm!

400000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Kinh Doanh Siêu Thị Nhỏ Ở Mạt Thế
Kinh Doanh Siêu Thị Nhỏ Ở Mạt Thế

Tư Nguyệt vốn là một nhân viên làm nhiệm vụ xuyên qua nhiều thế giới, hết lần này đến lần khác đều hoàn thành nhiệm vụ được giao. Thế nhưng sau một lần thất bại, cô bị trừng phạt và ném xuống một thế giới mạt thế cấp thấp nhất. Không ngờ, cô lại vô tình kết nối với một hệ thống siêu thị mạt thế. Tư Nguyệt: “Đã bị phạt rồi thì cứ tận hưởng trước đã.” Hồi nhỏ ai mà chẳng từng mơ ước, được mở một cái siêu thị cơ chứ? Mạt thế ập đến, tang thi hoành hành, nước bị nhiễm bẩn, đồng ruộng bị phá hủy, điện không còn hoạt động, mọi ngành nghề đều dừng lại. Tang thi tiến hóa với tốc độ nhanh hơn nhiều so với những người có dị năng, người còn sống ngày một ít đi. Thế rồi một ngày nọ, ở cuối thành phố B, một ngọn đèn đường bỗng sáng lên và từ đó không bao giờ tắt nữa. Dưới ánh đèn vàng mờ ấm, tấm bảng hiệu in dòng chữ “Siêu thị Dưới Ánh Trăng” khẽ phát sáng, như một tia hy vọng cuối cùng còn sót lại trong lòng những người sống sót. Từ một cửa hàng nhỏ chỉ rộng vỏn vẹn 20 mét vuông, cô từng bước phát triển thành chuỗi siêu thị lớn nhất thời mạt thế, mở vô số chi nhánh khắp nơi và được mọi người yêu mến. Trong siêu thị có đầy đủ mọi thứ: Rượu, nước uống, gạo, mì, thịt trứng, cá, gia vị, đồ dùng hằng ngày, rau củ tươi, đồ ăn vặt, sữa, bánh mì, món ăn nấu sẵn, đồ gia dụng, quần áo... Cái gì cần cũng có. Thậm chí còn có cả vũ khí, thuốc men, sách vở, thiết bị điện tử, phương tiện di chuyển, dụng cụ trồng trọt, thiết bị thí nghiệm, hạt giống... Những người hâm mộ cuồng nhiệt đã truyền tai nhau như thế này: “Trong siêu thị của cô ấy, bạn có thể mua được bất cứ thứ gì. Từ những thứ bạn nghĩ đến, và cả những thứ bạn chưa từng nghĩ tới.”

90000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Ái Thiếp Diệt Thê, Trọng Sinh Ta Từ Hôn Tra Nam Gả Cho Vương Gia
Ái Thiếp Diệt Thê, Trọng Sinh Ta Từ Hôn Tra Nam Gả Cho Vương Gia

Trước năm mười bảy tuổi, Tɧẩʍ ɖυ là đích nữ tướng môn, tay nắm đao sắc, tung hoành sa trường. Sau mười bảy tuổi, nàng trở thành thê tử của thị lang phủ Giang gia, thân thể yếu nhược, bệnh tật triền miên. Phụ thân và ca ca tử chiến, cả nhà Thẩm gia trung liệt, nàng mang theo tiếng xấu, gả vào Giang phủ, làm thê tử của Giang Liễm Chi. Vốn tưởng rằng hắn ta là cọng cỏ cứu mạng của nàng, nhưng ai ngờ hắn ta lại chính là lưỡi dao đoạt mệnh nàng. Từng là hổ nữ tướng môn đã từng chinh chiến sa trường, lại bị cuốn vào âm mưu thâm độc mà chết chìm ở trong hồ băng. Trọng sinh trở lại một năm trước khi phụ thân và ca ca hy sinh, nàng lẻ loi độc hành, con đường phía trước toàn là vết thương của kiếp trước. Không có ai báo thù, nàng đến báo. Không ai đòi công đạo, nàng sẽ tự đòi. Thiên đạo bất công, nàng liền che phủ thiên đạo. Gian nịnh ngăn đường, nàng liền trảm gian thần. Lật lại bản án cũ, trảm gian thần, gϊếŧ kẻ thù... nàng một đường thẳng tiến không lùi. Mỗi khi ngoảnh đầu lại, phía sau luôn có một người đứng đó, ôn hòa mà lỗi lạc. Tạ Đình Chu: "Đi làm chuyện nàng muốn làm, chớ sợ, ta cùng nàng bao phủ thiên hạ này.”

200000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Trọng Sinh Mạt Thế: Cầu Quân Thiếu Buông Tha
Trọng Sinh Mạt Thế: Cầu Quân Thiếu Buông Tha

Một nữ quân nhân hết lòng vì nhiệm vụ lại bị chính đồng đội của mình phản bội mà mất mạng. Bất ngờ thay, một hệ thống quân sự bí ẩn xuất hiện, đưa cô xuyên không đến một thế giới khác và sống lại trong thân xác của một phiên bản khác của mình. "Hệ thống ơi, chắc không phải là đang troll đúng không?" Tận thế? Zombie? Tận thế là cái gì cơ? Zombie là cái giống gì vậy? Kiều Tử Lâm, một người chưa từng đọc tiểu thuyết hay xem phim viễn tưởng, hoàn toàn mù tịt về mấy thứ như tận thế với zombie.

200000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Phản Diện Trói Định Hệ Thống Công Lược Luôn Muốn Khử Ta
Phản Diện Trói Định Hệ Thống Công Lược Luôn Muốn Khử Ta

Diệp Mạt nắm trong tay thuật đọc tâm, kể từ khi xuyên vào thế giới tu tiên, nàng luôn lén lút cẩn trọng bảo toàn tính mạng. Cho đến một ngày nọ, nàng tình cờ chạm mặt với kẻ phản diện điên cuồng và nổi bật nhất trong truyện. Lập tức, âm thanh cơ khí vang lên. [Nhìn thấy nữ phụ ở đằng kia chứ?! Hãy tiếp cận nàng ta! Công lược nàng ta!] [Đinh! Nhiệm vụ công lược đầu tiên đã kích hoạt: Làm quen với đối tượng công lược.] Ngay giây tiếp theo, đôi mắt lạnh lùng xinh đẹp của kẻ phản diện xoay lại, trong lòng hắn nghĩ: [Chinh phục người khác? Phiền phức quá, chi bằng đoạt mạng cô ta luôn cho rồi.] Linh lực trong tay hắn tức thì tuôn trào. Diệp Mạt cảm thấy tim mình siết chặt, liền nhanh chóng bước ra từ góc khuất, "Xin chào, ta tên là Diệp Mạt, đã để ý đến ngài từ lâu rồi, không biết ngài tên gì?" Hệ thống: [Nhiệm vụ công lược đầu tiên hoàn thành.] Kẻ phản diện hơi ngừng lại, cân nhắc một chút, rồi quyết định chẳng nghĩ ngợi nhiều thêm, quay lưng bỏ đi. Từ đó về sau... [Nhiệm vụ công lược thứ hai đã kích hoạt: Tăng tình cảm với đối tượng công lược.] Kẻ phản diện: [Phiền phức! Chi bằng giải quyết đối tượng công lược cho xong.] Diệp Mạt (chạy đến như bay): "Ngài đẹp trai quá!" [Điểm hảo cảm +1.] ... [Nhiệm vụ công lược: Đối tượng công lược của ngài cần một linh thú cưỡi và một tòa nhà lớn.] Diệp Mạt: “Đại lão, ngài xem linh thú và tòa nhà kia...” Xoa tay mong chờ - ing. Kẻ phản diện: “... Đưa ngươi.” Sau khi hoàn thành vô số nhiệm vụ công lược, tính mạng Diệp Mạt tạm thời không cần lo, kẻ phản diện lại nhìn độ hảo cảm dừng lại ở mức bạn bè, trong mắt ánh lên cơn bão ngầm. Diệp Mạt nhìn vai ác trước mặt, bên tai là spam tiếng lòng của hắn. [Vì sao không thích ta?] [Ta thích nàng đến như vậy.] [Chi bằng trói nàng bên mình cho rồi.] Diệp Mạt: “...”

100000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Xuyên Đến Tinh Tế Nữ Chính Không Theo Kịch Bản
Xuyên Đến Tinh Tế Nữ Chính Không Theo Kịch Bản

Diêu Dao xuyên không thành nữ chính trong một bộ truyện ngược thời đại tinh tế. Theo nguyên tác, gia cảnh của nguyên chủ bình thường, cha không thương mẹ không yêu, lại còn có một người chị gái độc ác luôn bắt nạt cô. Một ngày trước khi đi kiểm tra năng lực, cô bị cha mẹ thông báo là gia đình không đủ tiền, muốn cô bỏ học. Trong cốt truyện, cô sẽ phải đấu trí đấu dũng với gia đình, đi làm thêm bên ngoài, sau đó bị các loại đàn ông não tàn ngược đãi tình cảm sâu đậm. Đến khi đi học, cô còn bị chèn ép, đổ oan đủ điều, rồi bỏ lỡ cơ hội nhận học bổng. Diêu Dao sờ cái đầu vẫn còn đang choáng váng kêu “ong ong” của mình. Lúc rạng sáng, cô lén lấy đồ cá nhân cùng số tiền chỉ đủ ăn một bữa, rồi bỏ trốn ngay trong đêm. Biển sao cuồn cuộn nhìn thì bao la hùng vĩ và yên bình, nhưng thực chất lại ẩn chứa những dòng chảy ngầm. Đây là một thời đại tinh tế với sự chênh lệch giàu nghèo cực lớn, nơi mà kẻ mạnh nuốt chửng kẻ yếu một cách tàn bạo. Tư bản và thế gia nắm giữ quyền lực, tài nguyên bị giới thượng lưu vơ vét gần hết. Các chủng tộc ngoài hành tinh thường xuyên quấy nhiễu dữ dội, và con người liên tục chạy đua không ngừng nghỉ với sức mạnh tinh thần được đặt lên hàng đầu. Vừa mới bước chân vào trường học, Diêu Dao, người chỉ muốn có một cuộc sống bình lặng, có lẽ sẽ không ngờ được rằng: Một ngày nào đó, tên tuổi của cô sẽ vang vọng khắp vũ trụ. Trước trận thi đấu: Cư dân mạng nhìn Diêu Dao, một cô gái được mọi người vây quanh như sao vây trăng, bề ngoài yếu ớt mềm mại, còn ôm theo một chú chó. Họ tự hỏi tại sao ngôi trường này lại tự tin đến vậy, còn mang theo một "linh vật" xinh đẹp đến trận đấu quan trọng thế này. Vừa nhìn là biết không phải thí sinh đàng hoàng gì! Cũng có người cuồng nhan sắc, nhanh chóng bình luận trên phát sóng trực tiếp: [Ôi, cái cảm giác rung động này!] Tại hiện trường thi đấu: Chỉ thấy cô gái nhỏ tiện tay rút ra từ dưới váy một thanh kiếm sắc lạnh, đơn giản thô bạo mở tung cơ giáp đối thủ, đánh ngất người điều khiển, rồi với nụ cười ngọt ngào nghênh ngang bước đi. Những dòng bình luận trên màn hình bỗng im bặt: [...] Rồi đột nhiên nổ tung: [Ôi, tiếng tim tôi ngừng đập đây rồi!] [... Không phải thế này càng tốt sao?] ... Truyện có yếu tố trưởng thành, sẽ không vô địch ngay từ đầu. Tóm tắt một câu: Dựa vào chính mình, không bao giờ sai!

60000 Giỏ hàng

Xác Sống Đến Rồi, Tôi Nằm Nhà Chờ Chết
Xác Sống Đến Rồi, Tôi Nằm Nhà Chờ Chết

Khi đọc tiểu thuyết tận thế, Phó Nhĩ Điệp đã nhiều lần nghĩ rằng nếu rơi vào tình huống này, cô chỉ có nước chờ chết. Xe? Không biết lái. Đường? Không nhận ra. Cơm? Không biết nấu. Thể lực? Không cần gặp xác sống, chỉ cần trời đột ngột trở lạnh là cô có thể cảm cúm sốt cao rồi đi đời ngay lập tức. Là một con người vô dụng của thế kỷ mới, Phó Nhĩ Điệp chỉ mong thế giới luôn bình yên, không bệnh tật, không thảm họa. Như vậy, cô có thể nằm nhà vẽ tranh kiếm sống và ngày ngày trôi qua một cách an nhàn. Nhưng đời không như là mơ. Sau một cơn mưa phùn kéo dài, thế giới bỗng dưng biến dị. Khắp nơi tràn ngập mùi hôi thối của xác sống và thực vật biến dị. Từ tầng mười mấy nhìn xuống, cô thấy người người hoảng loạn, xe cộ bị bỏ lại chặn cứng đường, quán mì quen thuộc cô hay ghé qua giờ đây nhuốm đầy vết máu... Mọi thứ kéo cô khỏi những ảo tưởng, ép cô phải đối mặt với sự thật. Thế giới này, thực sự đã thay đổi rồi. Phó Nhĩ Điệp quyết định ra ngoài tìm người thân, đồng thời cược một ván xem bản thân sẽ trở thành xác sống hay dị năng giả. Cô lấy hết dũng khí, mở cửa bước ra... rồi lập tức lùi lại, đóng cửa cái rầm! Hành lang đầy rẫy hàng xóm đã biến thành xác sống, đáng sợ quá đi mất! Đánh xác sống á? Đừng mơ! Cô chỉ có thể co đầu rút cổ, chờ chết thôi. May thay, trong nhà vô tình tích trữ khá nhiều lương thực, đủ cho cô cầm cự một tháng. Nhưng kết cục của cô, có vẻ chỉ có hai khả năng: chết ngay bây giờ, hoặc chết sau một tháng. Cô chọn phương án thứ hai, đồng thời chuẩn bị tinh thần đối mặt với cảnh mất điện, mất nước. Ngày thứ nhất, mọi thứ vẫn bình thường. Ngày thứ hai, vẫn vậy. Ngày thứ ba, không có gì thay đổi. Ngày thứ... Một tháng trôi qua, đến hạn đóng tiền điện nước. Không có internet, không thể thanh toán. Cả tòa nhà chìm trong bóng tối. Nhưng kỳ lạ thay, căn hộ của cô vẫn sáng choang. Nước vẫn chảy, bồn cầu xả nước bình thường, gas vẫn có để nấu ăn, thậm chí mấy cây quất, ớt và hành lá ở ban công còn lớn nhanh như thổi, hoàn toàn trái với quy luật tự nhiên. Phó Nhĩ Điệp bỗng nhận ra, không phải cô biến dị, mà là... nhà cô biến dị rồi!!! Lưu ý trước khi đọc: 1. Nam chính không phải căn hộ, mà là người, tên Tang Văn Hạo. 2. 17 chương đầu có hơi nặng nề và thực tế, từ chương 18 trở đi chuyển sang hướng ấm áp, trồng trọt, chiến đấu, xây dựng cơ sở vật chất, nuôi thực vật rồi lại đánh nhau. 3. Tên truyện là kết quả của vô số lần đắn đo, cuối cùng lười đổi nên để luôn. Phó Nhĩ Điệp chỉ “nằm chờ chết” khi chẳng còn hy vọng. Nhưng sau khi phát hiện nhà biến dị và gặp nhiều tình huống mới, cô bắt đầu vùng lên giành giật sự sống.

100000 Giỏ hàng Giỏ hàng