[Trọng Sinh] Ly Hôn 1950

[Trọng Sinh] Ly Hôn 1950

Huyền huyễnTrọng SinhNữ CườngĐiền Văn

Đàm Tú Phương con dâu nuôi từ bé của nhà họ Chu. Đời trước cô tin tưởng cái câu chuyện nhảm nhí, ly hôn không rời nhà, ở Chu gia làm trâu làm ngựa, dưỡng lão hai vợ chồng họ Chu, còn thay con trai lớn đã chết của Chu gia nuôi dưỡng con trai, một con sói mắt trắng, cuối cùng kết cục tuổi già không nơi nương tựa, còn bị con trai nuôi đẩy xuống núi mất mạng. Sống trở lại một đời, Đàm Tú Phương không bao giờ tin tưởng vào Chu gia, tin tưởng vào cái lời ngon ngọt của Chu gia: "Chúng ta chỉ nhận một mình con dâu là con mà thôi, chúng ta xem con như con gái ruột mà nuôi nâng". Mệt, cha mẹ ai thì tự mình hầu hạ đi, cháu trai ai thì tự mà nuôi dưỡng đi. Cô phải vào thành tìm ba mẹ ruột cùng ân nhân, bù đắp kiếp trước cốt nhục chia lìa, tiếc nuối người nhà không thể gặp lại nhau. Nhà họ Chu tưởng lên thành phố được hưởng phúc, ai ngờ phúc đây không thấy, cuộc sống một gia đình 3 thế hệ, 6 con người chen chúc sống trong một căn nhà, vợ chồng mâu thuẫn. Làm ăn kinh doanh, bà Chu một lần làm mất hết tất cả còn phải đền tiền cho người ta. Còn Đàm Tú Phương một đường thuận lợi ăn nên làm ra! Lớp học bổ túc văn hóa, chồng trước Chu Gia Thành thi trượt, Đàm Tú Phương toàn điểm thanh danh vang dội! Nhìn nhà họ Chu đi thuê nhà, Đàm Tú Phương cô mua nhà! Tìm bạn đời, Chu Tiểu Lan nhìn trúng Tần Du, người này là anh trai Đàm Tú Phương a! Điều tuyệt vọng nhất là không lâu sau, hai cán bộ to lớn vào thành nắm lấy tay Tần Tú Phường, nước mắt lưng tròng kêu con gái ... Chu Gia Thanh vốn không ưa vợ cũ ít học, xuất thân thấp kém, theo đuổi tình yêu, con gái thành phố ... Kết cục lúc khó khăn nhất bị bỏ rơi không thương tiếc .... ========== Thể loại: Trọng sinh, Niên đại văn. Một câu tóm tắt: Trọng sinh trở về 1950 tự thân tự cường, tìm cha mẹ ruột.

300000

301 chương

Truyện cùng tác giả

Thập Niên 70 Tôi Làm Mê Tín
Thập Niên 70 Tôi Làm Mê Tín
Hồng Diệp Tự Hỏa

Xuyên qua Tu Chân Giới vất vả lắm mới thành đại lão, chưa kịp hưởng phúc hai ngày lại bị đưa về. Trở lại một đêm trước khi giải phóng, tức giận. Càng tức hơn chính là mẹ ruột thân thể này mềm yếu, cha dượng giả nhân giả nghĩa. Anh kế cả ngày muốn bán đứng cô để cưới vợ. Một thân oán khí của chị kế có thể so với lệ quỷ, không có việc gì thì trốn ở trong phòng đâm tiểu nhân: "Đợi nó thi đậu, mình có thể học đại học!" Thần hồn con gái nhỏ thôn trưởng bất ổn, mỗi ngày kề cận cô, lúc trốn người khác thì lại thích lẩm bẩm: "Kim thủ chỉ của cô đâu?" Khương Du nắm Ẩn Thân phù trong tay: Chỗ này đây! Còn có cả vận rủi phù, mất trí nhớ phù, nóng nảy phù, hoang ngôn phù... Tùy tiện cầm một tấm, đưa hết cho mấy người!

150000 Giỏ hàng Giỏ hàng

[Trọng Sinh] Ly Hôn 1950
[Trọng Sinh] Ly Hôn 1950
Hồng Diệp Tự Hỏa

Đàm Tú Phương con dâu nuôi từ bé của nhà họ Chu. Đời trước cô tin tưởng cái câu chuyện nhảm nhí, ly hôn không rời nhà, ở Chu gia làm trâu làm ngựa, dưỡng lão hai vợ chồng họ Chu, còn thay con trai lớn đã chết của Chu gia nuôi dưỡng con trai, một con sói mắt trắng, cuối cùng kết cục tuổi già không nơi nương tựa, còn bị con trai nuôi đẩy xuống núi mất mạng. Sống trở lại một đời, Đàm Tú Phương không bao giờ tin tưởng vào Chu gia, tin tưởng vào cái lời ngon ngọt của Chu gia: "Chúng ta chỉ nhận một mình con dâu là con mà thôi, chúng ta xem con như con gái ruột mà nuôi nâng". Mệt, cha mẹ ai thì tự mình hầu hạ đi, cháu trai ai thì tự mà nuôi dưỡng đi. Cô phải vào thành tìm ba mẹ ruột cùng ân nhân, bù đắp kiếp trước cốt nhục chia lìa, tiếc nuối người nhà không thể gặp lại nhau. Nhà họ Chu tưởng lên thành phố được hưởng phúc, ai ngờ phúc đây không thấy, cuộc sống một gia đình 3 thế hệ, 6 con người chen chúc sống trong một căn nhà, vợ chồng mâu thuẫn. Làm ăn kinh doanh, bà Chu một lần làm mất hết tất cả còn phải đền tiền cho người ta. Còn Đàm Tú Phương một đường thuận lợi ăn nên làm ra! Lớp học bổ túc văn hóa, chồng trước Chu Gia Thành thi trượt, Đàm Tú Phương toàn điểm thanh danh vang dội! Nhìn nhà họ Chu đi thuê nhà, Đàm Tú Phương cô mua nhà! Tìm bạn đời, Chu Tiểu Lan nhìn trúng Tần Du, người này là anh trai Đàm Tú Phương a! Điều tuyệt vọng nhất là không lâu sau, hai cán bộ to lớn vào thành nắm lấy tay Tần Tú Phường, nước mắt lưng tròng kêu con gái ... Chu Gia Thanh vốn không ưa vợ cũ ít học, xuất thân thấp kém, theo đuổi tình yêu, con gái thành phố ... Kết cục lúc khó khăn nhất bị bỏ rơi không thương tiếc .... ========== Thể loại: Trọng sinh, Niên đại văn. Một câu tóm tắt: Trọng sinh trở về 1950 tự thân tự cường, tìm cha mẹ ruột.

300000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Truyện liên quan

Nhân Viên Quản Lý Hồ Sơ Tội Phạm Trùng Sinh
Nhân Viên Quản Lý Hồ Sơ Tội Phạm Trùng Sinh

Là nhân viên quản lý hồ sơ tại trại giam, Khương Lăng thuộc nằm lòng những hồ sơ phạm nhân từng xử lý. Đã chứng kiến quá nhiều tội phạm, nghe qua vô số câu chuyện phía sau, Khương Lăng hiểu rõ sự phức tạp và biến đổi khôn lường của nhân tính. Có người bẩm sinɧ đã xấu, gây ra tội ác không thể dung thứ. Có người sai một bước, rồi sai mãi, đến cuối cùng không còn đường quay đầu. Có người nhất thời bốc đồng, để rồi khi hối hận đã quá muộn màng. Cũng có người, bi kịch xảy ra chỉ vì ảnh hưởng từ gia đình. ... Một ngày nọ, Khương Lăng trọng sinɧ về năm 1993, khi cô vừa tốt nghiệp trường cảnh sáτ, được phân về đồn công an đường Kim Ô làm cảnh sáτ khu vực. Trong đại sảnh đồn đang xử lý một vụ ẩu đả, cảnh sáτ phụ trách đang giáo dục hai thiếu niên: “Tiền Đại Vinh, em đừng bắt nạt Lương Cửu Thiện thế nữa...” Hai cái tên này quá đỗi quen thuộc, Khương Lăng sững người ngay tại chỗ. Lương Cửu Thiện, sinɧ năm 1978, năm 1999 ngồi tù vì tội giết người. Người bị cậu ấy sáτ hại tên là Tiền Đại Vinh. Vụ án năm ấy gây chấn động toàn thành phố. Lương Cửu Thiện bỏ học, truy lùng suốt sáu năm chỉ để tự tay giết kẻ thù đã hại cɧếτ chị gái mình. Tại toà, cậu ấy chỉ nói đúng bốn chữ: “TÔI KHÔNG HỐI HẬN.” Hiện giờ, liệu chị của cậu ấy còn sống không? Hy vọng mọi thứ vẫn còn kịp!

100000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Ngoại Thất Của Thái Tử
Ngoại Thất Của Thái Tử

Thái tử Bùi Lan của Đại Sở - một người nghiêm khắc với bản thân, tài đức vẹn toàn, dung mạo xuất chúng, là bậc thiên chi kiêu tử được triều thần kính phục. Thế nhưng, vị thái tử này lại mang một điều tiếng: Hắn có một ngoại thất không danh không phận. Người ngoài không hay biết, nhưng Nguyễn Lăng hiểu rõ. Bùi Lan bề ngoài chính trực, nhưng thực chất là kẻ thâm sâu khó lường, tính tình thất thường, khó đoán. Vì cứu mẫu thân, nàng đành chấp nhận ở bên hắn, dù thừa hiểu rằng, hắn chưa từng thật lòng yêu nàng - hắn chỉ đắm chìm trong quyền thế của chính mình. Thái tử không lập thái tử phi, chẳng nạp trắc phi, nhưng lại chỉ sủng ái duy nhất nàng - một ngoại thất vô danh. Tin đồn lan rộng khắp kinh thành, để rồi vào năm Cảnh Hòa thứ bảy, trước sức ép từ dân chúng, nàng bị phế bỏ. Ngỡ rằng tất cả đã kết thúc, nhưng khi nhắm mắt xuôi tay, nàng lại trùng sinh, trở về một đời trước. Điều đầu tiên nàng muốn làm - là tránh xa Thái tử. Thế nhưng, trời xui đất khiến, nàng lại một lần nữa bị đưa đến trước mặt hắn. Tại hậu viện Nguyễn phủ, nam nhân cao cao tại thượng cúi xuống, nhìn thiếu nữ đang run rẩy trước mặt mình, khóe môi khẽ nhếch: “Sợ cô sao?” Tiểu cô nương yêu kiều, đôi mắt hoe đỏ, nước mắt lã chã như hoa lê gặp mưa. Hắn vươn tay, chậm rãi lau đi giọt lệ nơi khóe mắt nàng, giọng trầm thấp: “Kiếp trước, nàng đâu có như vậy.”

150000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Ta Là Đại Đế, Hệ Thống Còn Bắt Ta Đi Liếm Nữ Chính?
Ta Là Đại Đế, Hệ Thống Còn Bắt Ta Đi Liếm Nữ Chính?

【Nam chính vô địch từ đầu + đơn nữ chính + hệ thống “khóc chít chít” + trảm thảo trừ căn + nam chính tâm ngoan thủ lạt + nữ chính kiểu Yandere】 Quân Cửu Tiêu xuyên đến một thế giới huyền huyễn, không có kim thủ chỉ, không có hệ thống, chỉ có thiên phú nghịch thiên. Hắn được thánh chủ của Thánh Địa thu làm đệ tử, yêu thương như con ruột. Sợ rằng bản thân sẽ trở thành pháo hôi để nhân vật chính khác quật khởi, Quân Cửu Tiêu cực kỳ cẩn trọng, sống kín tiếng, làm việc khiêm nhường, tu luyện âm thầm. Trải qua trăm năm, hắn lặng lẽ bước lên ngôi Đại Đế, trở thành cường giả đệ nhất thiên hạ — dù sư phụ hắn mới chỉ dừng ở cảnh giới Tiên Vương. Tưởng rằng cuối cùng có thể thảnh thơi, sống cuộc đời yên bình, ai ngờ một hệ thống “tự dưng xuất hiện”, bắt hắn đi “liếm nữ chính”. Quân Cửu Tiêu thẳng thừng từ chối: > “Ta đường đường là Đại Đế, còn phải đi liếm nữ chính? Ta đâu có bệnh!” Nhưng hệ thống mỗi ngày lại khóc lóc năn nỉ, làm phiền không dứt, khiến hắn chẳng được yên ổn. Cuối cùng, để cho đầu óc đỡ căng, hắn đành miễn cưỡng làm vài nhiệm vụ cho vui. Nào ngờ làm mấy tháng, hệ thống lại báo bug — hắn liếm nhầm người! Người hắn tiếp cận hóa ra là nữ chính của một truyện khác, còn nữ chính mà hệ thống định nhắm tới lại là cô nàng trong “ngựa giống văn”! Quân Cửu Tiêu nghe xong chỉ cười lạnh: > “Đã liếm thì liếm cho trọn, ta đây không làm nửa vời!” Thế là, Đại Đế vô địch thiên hạ, vốn chỉ muốn an nhàn, lại thuận tay dắt luôn đại nữ chính trong văn nữ chính về làm vợ. Còn cái nữ chính của truyện ngựa giống kia? — “Thích thì ngươi đi mà liếm, ta không rảnh!”

100000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Mạt Thế: Ta Làm Ruộng Cứu Vớt Thế Giới
Mạt Thế: Ta Làm Ruộng Cứu Vớt Thế Giới

Năm thứ mười của thời kỳ mạt thế, từng đàn tang thi hung hãn xé toạc phòng tuyến, tràn vào căn cứ an toàn cuối cùng. Nền văn minh nhân loại chính thức sụp đổ. Sống lại vào thời điểm một tháng trước ngày tận thế, Chu Văn Văn lập tức kích hoạt không gian dị năng của mình. Bên trong không gian là một thế giới khác: thác nước linh thiêng cao ngất đổ xuống từ vách núi ba nghìn thước, rừng cây dị năng xanh tốt trải dài hàng trăm dặm, đất đai màu mỡ tựa chốn Bồng Lai rộng hàng vạn mẫu, cùng với đó là hàng ngàn khoảnh ao hồ nuôi đầy cá tôm. Lần này, cô quyết tâm phải cứu lấy thế giới, bắt đầu bằng việc công khai thông tin về thảm họa tận thế sắp xảy ra. Từ đó, những câu chuyện khó tin bắt đầu lan truyền: Một vị lãnh đạo cấp cao từng kể lại: “Có một ngày, một tờ giấy lạ bất ngờ rơi trúng mặt tôi, trên đó viết rằng... thế giới sắp đến hồi kết.” Các chỉ huy căn cứ thì tấm tắc: “Bỏ ra một vạn tinh hạch để đổi lấy một mẫu vườn cây ăn quả được thúc đẩy sinh trưởng thần tốc, thật sự quá hời!” Những người sống sót từng trải qua cơn đói khát cùng cực thì truyền tai nhau: “Kiểu trả thù tàn nhẫn nhất mà chúng tôi từng thấy, chính là bị người ta dùng những quả nho to như nắm đấm ném vào mặt!” Ngay cả bác bảo vệ già ở một căn cứ cũng tự hào khoe: “Thấy bụi cỏ nhỏ xíu bên cạnh tôi không? Nghe nói chỉ huy đã phải bỏ ra cả trăm triệu tinh hạch mới có được nó đấy!” Và đâu đó, một Tang Thi Hoàng từng là nỗi khϊếp sợ của nhân loại, sau khi sống lại cũng thầm thì: “Đời này, ta nhất định sẽ bảo vệ ngươi chu toàn.” Giữa lúc Chu Văn Văn đang thắng lớn, thu hoạch tinh hạch đến mỏi tay, cô muộn màng nhận ra một điều kỳ lạ: Đám tang thi ở kiếp này, vốn dĩ phải hung hãn nhe nanh múa vuốt, sao lại dần trở nên... kỳ quái và có chút đáng yêu thế nhỉ?

140000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Lui Ra, Để Trẫm Đến!
Lui Ra, Để Trẫm Đến!

Thẩm Đường tỉnh lại trên đường đi đày, phát hiện thế giới này rất phản khoa học. Thần thạch trên trời rơi xuống, trăm quốc tương tranh. Văn ngưng Văn tâm, xuất khẩu thành thật. Võ tụ Võ đảm, phá núi đoạn biển. Tiểu bạch kiểm cô cho là, một câu "Hoành thương thúc ngựa", một giây sau mũ giáp phụ thân, trường thương trong tay, một người thành quân, thiên quân vạn mã khả năng giết thất tiến thất xuất! * Thất tiến thất xuất: Dựa thuyết con trai Lưu Bị bị quân Tào bao vây, tướng lĩnh Triệu Vân vì cứu ấu chủ Lưu Thiền bảy lần vào vòng vây quân Tào bảy lần giết ra. Quỷ lao bệnh trong mắt cô, miệng niệm "Tinh la kỳ bố"*, Trời xanh như lọng tròn, đất đai tựa cuộc cờ, bài binh bố trận, hạ bút thành văn! * Tinh la kỳ bố: Bày ra như sao giăng rợp trời, hệt những quân cờ trên bàn cờ, hình dung số lượng nhiều phân bố rộng. Đây cmn đâu thể tính phản khoa học! Rõ ràng là ván quan tài khoa học bị thần học đóng đinh! Mà cô -- "Chủ công, Bắc Quận đại hạn, hay ngài khóc một lúc?" Thẩm Đường: ". . ." "Chủ công, Nam Châu lũ lụt, hay ngài cười cười nhiều cho vơi?" Thẩm Đường: ". . ." -- -- -- -- Nhìn mười bát cơm to bị cô chén còn sạch bóng hơn bản mặt và một đám thôn dân cả ngày gây chuyện thị phi gào khóc đòi ăn không có ý tốt, thôn trưởng Thẩm Đường mang linh hồn họa sĩ nghi là thùng cơm chuyển thế buộc phải từ bỏ bút vẽ yêu dấu bị ép nhận lời dấn thân lên con đường chư hầu.

100000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Bệnh Mỹ Nhân Và Đồ Tể
Bệnh Mỹ Nhân Và Đồ Tể

Sau khi xuyên qua, Úc Ly trở thành con gái của một hộ nhà nông, bị người thân bán đi để gả cho một thư sinh bệnh tật trong làng để xung hỉ. Ban đầu nàng tưởng xung hỉ chỉ là cái danh, chắc là vào nhà người ta làm nha hoàn, ai ngờ lại thành chính thất, đường hoàng làm chủ gia đình, không còn cảnh bữa đói bữa no. Nhưng niềm vui chưa kịp nở hoa thì nàng phát hiện ra nhà thư sinh cũng nghèo rớt mồng tơi, nồi niêu lạnh tanh, gió thổi qua nghe tiếng bụng réo. Nhìn thư sinh nằm trên giường bệnh, khuôn mặt thanh tú như tiên nhưng hiện lên sắc đỏ vì bệnh tật, Úc Ly thầm thở dài. Chẳng phải chỉ là bắt đầu từ đầu sao? Cuộc sống thế nào còn phải do nàng quyết định. Nhà có phu quân bệnh tật, bà bà yếu đuối cùng hai đứa trẻ, cả nhà đều cần ăn cơm nên Úc Ly chỉ có thể gánh vác trách nhiệm nuôi dưỡng gia đình, chuẩn bị đi tìm việc làm. Nàng không giỏi nữ công, giặt giũ quần áo kiếm được quá ít tiền, đi bến tàu khuân vác sẽ bị bóc lột, vận may không tốt thì đừng nghĩ đến việc vào rừng nhặt của hời. Chỉ có sức lực là còn khá tốt... Người đàn ông hỏi: “Ngươi định tìm việc gì?” Úc Ly: “Mổ lợn.” Người đàn ông: "Ngươi đã từng mổ lợn bao giờ chưa?” Úc Ly tự tin đáp: “Chưa, nhưng ta đã xem qua!” Người đàn ông: “...” Úc Ly làm việc hăng say, chàng thư sinh cũng dần khỏe lại, hơn nữa còn thi đỗ khoa cử, cuối cùng trở thành quốc công gia, Úc Ly cũng trở thành quốc công phu nhân. Đối với việc này, Úc Ly chỉ biết tỏ vẻ cạn lời: “...”

300000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Sốc! Cô Chủ Fake Là Nữ Hoàng Drama!
Sốc! Cô Chủ Fake Là Nữ Hoàng Drama!

Tin tốt: Sống lại. Tin xấu: Chỉ sống lại trở về 10 phút trước. Vừa giành được giải nữ chính xuất sắc nhất đã bị ám sát ngay trên sân khấu, còn phát hiện mình là nữ phụ độc ác trong một cuốn tiểu thuyết, là thiên kim giả của nhà họ An, An Linh cảm thấy đêm nay của mình quả thực quá kí©h thí©ɧ. Dù có cơ hội sống lại nhưng cô lại bị yêu cầu phải nhanh chóng để nhà họ An nhận lại thiên kim thật và phải tiếp tục giữ vững thiết lập nịnh hót và ngu ngốc của nữ phụ. [Nhưng mà mình nên nói như thế nào để họ biết mình không phải là con gái ruột của họ?] Nghe thấy suy nghĩ của cô, người nhà họ An cảm thấy khϊếp sợ. [Chung cư của anh cả không sạch sẽ, trợ lý của anh ấy trộm đồ lót của anh ấy để làm những việc xấu xa!] Đang chuẩn bị về lại căn hộ của mình, anh cả thu chân lại, cảm thấy cả người ngứa ngáy. [Còn ánh trăng sáng của anh hai nữa, anh có biết trên đầu mình đang có một mảnh thảo nguyên xanh ngát không?] Đang định giới thiệu ánh trăng sáng của mình với gia đình, bỗng chốc anh hai cảm thấy trời đất như sụp đổ. Sau khi về nhà và biết được An Linh không phải thiên kim thật, em tư cười nhạo cô và chỉ vào mũi cô mắng cô là hàng giả. [Ngông cái gì mà ngông, tôi là thiên kim giả của nhà họ An, chẳng lẽ cậu là thiếu gia thật à? Hai chúng ta đều giống nhau cả thôi!] Những người khác trong nhà họ An: “???” --- Lưu ý: 1v1, có nam chính nhưng tuyến tình cảm không nhiều, chủ yếu là những tình huống ăn dưa hài hước và người nhà giúp nhau thay đổi số mệnh, thiên kim thật giả không quan trọng. [Đọc tâm + giới giải trí + ăn dưa.]

200000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Nhân Vật Phản Diện: Không Theo Kịch Bản Ra Bài, Bắt Đầu Từ Hôn Nữ Chính
Nhân Vật Phản Diện: Không Theo Kịch Bản Ra Bài, Bắt Đầu Từ Hôn Nữ Chính

Tô Thần xuyên vào thế giới tiểu thuyết, phát hiện bản thân lại trở thành nhân vật phản diện phối hợp diễn! Hoặc nói đúng hơn — một nữ phụ pháo hôi chuyên đi liếm cẩu! Sinh ra trong dòng họ danh giá, thân phận cao quý, địa vị tôn sùng — há có thể cam chịu làm nền cho người khác? Tô Thần dứt khoát lật bàn thoát vai, khóa chặt “Hệ thống Nhân vật Phản diện”, bắt đầu từ việc từ hôn nữ chính, đánh mặt con cưng của số mệnh, cướp đoạt cơ duyên khắp nơi! Từ đó, Tô Thần bước trên con đường phản diện, càng đi càng xa — từng bước xưng bá thiên hạ!

100000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Kinh Doanh Siêu Thị Nhỏ Ở Mạt Thế
Kinh Doanh Siêu Thị Nhỏ Ở Mạt Thế

Tư Nguyệt vốn là một nhân viên làm nhiệm vụ xuyên qua nhiều thế giới, hết lần này đến lần khác đều hoàn thành nhiệm vụ được giao. Thế nhưng sau một lần thất bại, cô bị trừng phạt và ném xuống một thế giới mạt thế cấp thấp nhất. Không ngờ, cô lại vô tình kết nối với một hệ thống siêu thị mạt thế. Tư Nguyệt: “Đã bị phạt rồi thì cứ tận hưởng trước đã.” Hồi nhỏ ai mà chẳng từng mơ ước, được mở một cái siêu thị cơ chứ? Mạt thế ập đến, tang thi hoành hành, nước bị nhiễm bẩn, đồng ruộng bị phá hủy, điện không còn hoạt động, mọi ngành nghề đều dừng lại. Tang thi tiến hóa với tốc độ nhanh hơn nhiều so với những người có dị năng, người còn sống ngày một ít đi. Thế rồi một ngày nọ, ở cuối thành phố B, một ngọn đèn đường bỗng sáng lên và từ đó không bao giờ tắt nữa. Dưới ánh đèn vàng mờ ấm, tấm bảng hiệu in dòng chữ “Siêu thị Dưới Ánh Trăng” khẽ phát sáng, như một tia hy vọng cuối cùng còn sót lại trong lòng những người sống sót. Từ một cửa hàng nhỏ chỉ rộng vỏn vẹn 20 mét vuông, cô từng bước phát triển thành chuỗi siêu thị lớn nhất thời mạt thế, mở vô số chi nhánh khắp nơi và được mọi người yêu mến. Trong siêu thị có đầy đủ mọi thứ: Rượu, nước uống, gạo, mì, thịt trứng, cá, gia vị, đồ dùng hằng ngày, rau củ tươi, đồ ăn vặt, sữa, bánh mì, món ăn nấu sẵn, đồ gia dụng, quần áo... Cái gì cần cũng có. Thậm chí còn có cả vũ khí, thuốc men, sách vở, thiết bị điện tử, phương tiện di chuyển, dụng cụ trồng trọt, thiết bị thí nghiệm, hạt giống... Những người hâm mộ cuồng nhiệt đã truyền tai nhau như thế này: “Trong siêu thị của cô ấy, bạn có thể mua được bất cứ thứ gì. Từ những thứ bạn nghĩ đến, và cả những thứ bạn chưa từng nghĩ tới.”

90000 Giỏ hàng Giỏ hàng