Thập Niên 70 Tôi Làm Mê Tín

Thập Niên 70 Tôi Làm Mê Tín

Điền VănĐô thịHEundefinedHuyền huyễnNữ CườngSảng VănTrọng SinhundefinedXuyên Không

Xuyên qua Tu Chân Giới vất vả lắm mới thành đại lão, chưa kịp hưởng phúc hai ngày lại bị đưa về. Trở lại một đêm trước khi giải phóng, tức giận. Càng tức hơn chính là mẹ ruột thân thể này mềm yếu, cha dượng giả nhân giả nghĩa. Anh kế cả ngày muốn bán đứng cô để cưới vợ. Một thân oán khí của chị kế có thể so với lệ quỷ, không có việc gì thì trốn ở trong phòng đâm tiểu nhân: "Đợi nó thi đậu, mình có thể học đại học!" Thần hồn con gái nhỏ thôn trưởng bất ổn, mỗi ngày kề cận cô, lúc trốn người khác thì lại thích lẩm bẩm: "Kim thủ chỉ của cô đâu?" Khương Du nắm Ẩn Thân phù trong tay: Chỗ này đây! Còn có cả vận rủi phù, mất trí nhớ phù, nóng nảy phù, hoang ngôn phù... Tùy tiện cầm một tấm, đưa hết cho mấy người!

150000

556 chương

Truyện cùng tác giả

Thập Niên 70 Tôi Làm Mê Tín
Thập Niên 70 Tôi Làm Mê Tín
Hồng Diệp Tự Hỏa

Xuyên qua Tu Chân Giới vất vả lắm mới thành đại lão, chưa kịp hưởng phúc hai ngày lại bị đưa về. Trở lại một đêm trước khi giải phóng, tức giận. Càng tức hơn chính là mẹ ruột thân thể này mềm yếu, cha dượng giả nhân giả nghĩa. Anh kế cả ngày muốn bán đứng cô để cưới vợ. Một thân oán khí của chị kế có thể so với lệ quỷ, không có việc gì thì trốn ở trong phòng đâm tiểu nhân: "Đợi nó thi đậu, mình có thể học đại học!" Thần hồn con gái nhỏ thôn trưởng bất ổn, mỗi ngày kề cận cô, lúc trốn người khác thì lại thích lẩm bẩm: "Kim thủ chỉ của cô đâu?" Khương Du nắm Ẩn Thân phù trong tay: Chỗ này đây! Còn có cả vận rủi phù, mất trí nhớ phù, nóng nảy phù, hoang ngôn phù... Tùy tiện cầm một tấm, đưa hết cho mấy người!

150000 Giỏ hàng Giỏ hàng

[Trọng Sinh] Ly Hôn 1950
[Trọng Sinh] Ly Hôn 1950
Hồng Diệp Tự Hỏa

Đàm Tú Phương con dâu nuôi từ bé của nhà họ Chu. Đời trước cô tin tưởng cái câu chuyện nhảm nhí, ly hôn không rời nhà, ở Chu gia làm trâu làm ngựa, dưỡng lão hai vợ chồng họ Chu, còn thay con trai lớn đã chết của Chu gia nuôi dưỡng con trai, một con sói mắt trắng, cuối cùng kết cục tuổi già không nơi nương tựa, còn bị con trai nuôi đẩy xuống núi mất mạng. Sống trở lại một đời, Đàm Tú Phương không bao giờ tin tưởng vào Chu gia, tin tưởng vào cái lời ngon ngọt của Chu gia: "Chúng ta chỉ nhận một mình con dâu là con mà thôi, chúng ta xem con như con gái ruột mà nuôi nâng". Mệt, cha mẹ ai thì tự mình hầu hạ đi, cháu trai ai thì tự mà nuôi dưỡng đi. Cô phải vào thành tìm ba mẹ ruột cùng ân nhân, bù đắp kiếp trước cốt nhục chia lìa, tiếc nuối người nhà không thể gặp lại nhau. Nhà họ Chu tưởng lên thành phố được hưởng phúc, ai ngờ phúc đây không thấy, cuộc sống một gia đình 3 thế hệ, 6 con người chen chúc sống trong một căn nhà, vợ chồng mâu thuẫn. Làm ăn kinh doanh, bà Chu một lần làm mất hết tất cả còn phải đền tiền cho người ta. Còn Đàm Tú Phương một đường thuận lợi ăn nên làm ra! Lớp học bổ túc văn hóa, chồng trước Chu Gia Thành thi trượt, Đàm Tú Phương toàn điểm thanh danh vang dội! Nhìn nhà họ Chu đi thuê nhà, Đàm Tú Phương cô mua nhà! Tìm bạn đời, Chu Tiểu Lan nhìn trúng Tần Du, người này là anh trai Đàm Tú Phương a! Điều tuyệt vọng nhất là không lâu sau, hai cán bộ to lớn vào thành nắm lấy tay Tần Tú Phường, nước mắt lưng tròng kêu con gái ... Chu Gia Thanh vốn không ưa vợ cũ ít học, xuất thân thấp kém, theo đuổi tình yêu, con gái thành phố ... Kết cục lúc khó khăn nhất bị bỏ rơi không thương tiếc .... ========== Thể loại: Trọng sinh, Niên đại văn. Một câu tóm tắt: Trọng sinh trở về 1950 tự thân tự cường, tìm cha mẹ ruột.

300000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Truyện liên quan

Ta Là Đại Đế, Hệ Thống Còn Bắt Ta Đi Liếm Nữ Chính?
Ta Là Đại Đế, Hệ Thống Còn Bắt Ta Đi Liếm Nữ Chính?

【Nam chính vô địch từ đầu + đơn nữ chính + hệ thống “khóc chít chít” + trảm thảo trừ căn + nam chính tâm ngoan thủ lạt + nữ chính kiểu Yandere】 Quân Cửu Tiêu xuyên đến một thế giới huyền huyễn, không có kim thủ chỉ, không có hệ thống, chỉ có thiên phú nghịch thiên. Hắn được thánh chủ của Thánh Địa thu làm đệ tử, yêu thương như con ruột. Sợ rằng bản thân sẽ trở thành pháo hôi để nhân vật chính khác quật khởi, Quân Cửu Tiêu cực kỳ cẩn trọng, sống kín tiếng, làm việc khiêm nhường, tu luyện âm thầm. Trải qua trăm năm, hắn lặng lẽ bước lên ngôi Đại Đế, trở thành cường giả đệ nhất thiên hạ — dù sư phụ hắn mới chỉ dừng ở cảnh giới Tiên Vương. Tưởng rằng cuối cùng có thể thảnh thơi, sống cuộc đời yên bình, ai ngờ một hệ thống “tự dưng xuất hiện”, bắt hắn đi “liếm nữ chính”. Quân Cửu Tiêu thẳng thừng từ chối: > “Ta đường đường là Đại Đế, còn phải đi liếm nữ chính? Ta đâu có bệnh!” Nhưng hệ thống mỗi ngày lại khóc lóc năn nỉ, làm phiền không dứt, khiến hắn chẳng được yên ổn. Cuối cùng, để cho đầu óc đỡ căng, hắn đành miễn cưỡng làm vài nhiệm vụ cho vui. Nào ngờ làm mấy tháng, hệ thống lại báo bug — hắn liếm nhầm người! Người hắn tiếp cận hóa ra là nữ chính của một truyện khác, còn nữ chính mà hệ thống định nhắm tới lại là cô nàng trong “ngựa giống văn”! Quân Cửu Tiêu nghe xong chỉ cười lạnh: > “Đã liếm thì liếm cho trọn, ta đây không làm nửa vời!” Thế là, Đại Đế vô địch thiên hạ, vốn chỉ muốn an nhàn, lại thuận tay dắt luôn đại nữ chính trong văn nữ chính về làm vợ. Còn cái nữ chính của truyện ngựa giống kia? — “Thích thì ngươi đi mà liếm, ta không rảnh!”

100000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Bệnh Mỹ Nhân Và Đồ Tể
Bệnh Mỹ Nhân Và Đồ Tể

Sau khi xuyên qua, Úc Ly trở thành con gái của một hộ nhà nông, bị người thân bán đi để gả cho một thư sinh bệnh tật trong làng để xung hỉ. Ban đầu nàng tưởng xung hỉ chỉ là cái danh, chắc là vào nhà người ta làm nha hoàn, ai ngờ lại thành chính thất, đường hoàng làm chủ gia đình, không còn cảnh bữa đói bữa no. Nhưng niềm vui chưa kịp nở hoa thì nàng phát hiện ra nhà thư sinh cũng nghèo rớt mồng tơi, nồi niêu lạnh tanh, gió thổi qua nghe tiếng bụng réo. Nhìn thư sinh nằm trên giường bệnh, khuôn mặt thanh tú như tiên nhưng hiện lên sắc đỏ vì bệnh tật, Úc Ly thầm thở dài. Chẳng phải chỉ là bắt đầu từ đầu sao? Cuộc sống thế nào còn phải do nàng quyết định. Nhà có phu quân bệnh tật, bà bà yếu đuối cùng hai đứa trẻ, cả nhà đều cần ăn cơm nên Úc Ly chỉ có thể gánh vác trách nhiệm nuôi dưỡng gia đình, chuẩn bị đi tìm việc làm. Nàng không giỏi nữ công, giặt giũ quần áo kiếm được quá ít tiền, đi bến tàu khuân vác sẽ bị bóc lột, vận may không tốt thì đừng nghĩ đến việc vào rừng nhặt của hời. Chỉ có sức lực là còn khá tốt... Người đàn ông hỏi: “Ngươi định tìm việc gì?” Úc Ly: “Mổ lợn.” Người đàn ông: "Ngươi đã từng mổ lợn bao giờ chưa?” Úc Ly tự tin đáp: “Chưa, nhưng ta đã xem qua!” Người đàn ông: “...” Úc Ly làm việc hăng say, chàng thư sinh cũng dần khỏe lại, hơn nữa còn thi đỗ khoa cử, cuối cùng trở thành quốc công gia, Úc Ly cũng trở thành quốc công phu nhân. Đối với việc này, Úc Ly chỉ biết tỏ vẻ cạn lời: “...”

300000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Ái Thiếp Diệt Thê, Trọng Sinh Ta Từ Hôn Tra Nam Gả Cho Vương Gia
Ái Thiếp Diệt Thê, Trọng Sinh Ta Từ Hôn Tra Nam Gả Cho Vương Gia

Trước năm mười bảy tuổi, Tɧẩʍ ɖυ là đích nữ tướng môn, tay nắm đao sắc, tung hoành sa trường. Sau mười bảy tuổi, nàng trở thành thê tử của thị lang phủ Giang gia, thân thể yếu nhược, bệnh tật triền miên. Phụ thân và ca ca tử chiến, cả nhà Thẩm gia trung liệt, nàng mang theo tiếng xấu, gả vào Giang phủ, làm thê tử của Giang Liễm Chi. Vốn tưởng rằng hắn ta là cọng cỏ cứu mạng của nàng, nhưng ai ngờ hắn ta lại chính là lưỡi dao đoạt mệnh nàng. Từng là hổ nữ tướng môn đã từng chinh chiến sa trường, lại bị cuốn vào âm mưu thâm độc mà chết chìm ở trong hồ băng. Trọng sinh trở lại một năm trước khi phụ thân và ca ca hy sinh, nàng lẻ loi độc hành, con đường phía trước toàn là vết thương của kiếp trước. Không có ai báo thù, nàng đến báo. Không ai đòi công đạo, nàng sẽ tự đòi. Thiên đạo bất công, nàng liền che phủ thiên đạo. Gian nịnh ngăn đường, nàng liền trảm gian thần. Lật lại bản án cũ, trảm gian thần, gϊếŧ kẻ thù... nàng một đường thẳng tiến không lùi. Mỗi khi ngoảnh đầu lại, phía sau luôn có một người đứng đó, ôn hòa mà lỗi lạc. Tạ Đình Chu: "Đi làm chuyện nàng muốn làm, chớ sợ, ta cùng nàng bao phủ thiên hạ này.”

200000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Pháo hôi nữ phụ trong truyện được trọng sinh rồi
Pháo hôi nữ phụ trong truyện được trọng sinh rồi

Thịnh Hề Nhan trọng sinh. Kiếp trước, đến tận khi chết đi, nàng mới biết — hóa ra mình chỉ là một nhân vật trong truyện. Nhân vật nam và nữ chính trong truyện ấy chính là vị hôn phu của nàng — thế tử Vĩnh Ninh Hầu — và “chân ái” của hắn, cô gái xuyên không mang danh “bạch nguyệt quang” — vừa thanh khiết, vừa tài hoa hơn người. Còn nàng, chỉ là nữ phụ đáng thương, kẻ cản đường tình yêu trọn đời của họ. Vì muốn ở bên nhau, đôi “tình nhân chính truyện” hẹn nhau cùng nhảy hồ tự vẫn. Không ngờ, họ không chết, lại khiến Thái hậu cảm động. Thái hậu ra mặt chủ hôn, để “chân ái” và nàng cùng được gả vào phủ Vĩnh Ninh Hầu trong cùng một ngày. Nhưng Thịnh Hề Nhan còn chưa kịp nhìn mặt vị hôn phu ấy, đã “phát bệnh nặng” rồi ngã xuống. Sau một chuỗi đau khổ đầy bi lụy giữa nam và nữ chính, cuối cùng họ cũng được ở bên nhau. Còn Thịnh Hề Nhan — người vợ cả danh nghĩa — chỉ để lại vị trí cho họ, rồi “bệnh chết” trong ngôi am lạnh lẽo. Kiếp này, Thịnh Hề Nhan sống lại đúng vào ngày đôi kia định bỏ trốn nhảy hồ tuẫn tình. Trước khuôn mặt đầy “tình sâu nghĩa nặng” của vị hôn phu và ánh mắt cảm động của Thái hậu, nàng chỉ khẽ cười — rồi chọn gả cho người được cho là đã chết trận: Thế tử Trấn Bắc Vương – Sở Nguyên Thần.

50000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Phản Phái: Nhân Vật Chính, Ngươi Thiếu Người Huynh Đệ Kết Nghĩa!
Phản Phái: Nhân Vật Chính, Ngươi Thiếu Người Huynh Đệ Kết Nghĩa!

Xuyên không rồi, liên kết với một cái... Hệ thống "Huynh đệ của ta hơi nhiều, nhưng ta thật không phải người xã hội". Ừm, không sai, ta là phản diện, lại còn là một phản diện đa nhân cách. Phản diện của cái thế giới này có lẽ đã chết hết rồi, phản diện nào cũng là ta! Hệ thống bảo ta đi kết nghĩa huynh đệ, kết bái huynh đệ càng nhiều, mới có thể càng đi xa trên con đường chống lại nhân vật chính. Được thôi, chống lại thì chống lại... Thật giả thiên kim, tổng tài bá đạo? Chơi đùa à, dễ như bỡn! Ý tưởng đột nhiên xuất hiện... Hay là ta tìm nhân vật chính kết nghĩa luôn đi? Tiên Đế trọng sinh ư? Ta cảm thấy ngươi thiếu một người huynh đệ kết nghĩa. Chiến thần trở về ư? Ta cảm thấy ngươi thiếu một người huynh đệ kết nghĩa. ... Bắt đầu bị đào Chí Tôn Cốt ư? Ta cảm thấy ngươi thiếu một người huynh đệ kết nghĩa! Ba mươi năm Hà Đông, ba mươi năm Hà Tây... Không, ta cảm thấy thiếu một người huynh đệ kết nghĩa. Một đường kết nghĩa, một đường nghỉ ngơi... Ừm, Hệ thống, ta làm bug kẹt mất rồi thì phải? Hệ thống: "..." Khá khen cho ngươi trâu bò! Phản Phái: Nhân Vật Chính, Ngươi Thiếu Người Huynh Đệ Kết Nghĩa!

100000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Nếu Bệ Hạ Không Giảng Đạo Lý, Vi Thần Cũng Hiểu Sơ Quyền Cước
Nếu Bệ Hạ Không Giảng Đạo Lý, Vi Thần Cũng Hiểu Sơ Quyền Cước

【Chiến tranh + vũ khí lạnh + hoàn khố + lịch sử vô căn cứ + sảng văn】 Tuyệt đẹp! Cái gì ngươi muốn, ta đều có... Từng là sư phụ lãnh đạo một tổng giáo võ thuật lừng lẫy, Ninh tiên sinh của chúng ta khi xưa nhiệt huyết tràn trề; trong một trận chiến, vì che chắn đồng đội mà bị kẻ địch vô tình đánh trúng. Lần nữa tỉnh lại, hồn hắn xuyên sang Yến Quốc, thành một đỉnh cấp hoàn khố! Ở nơi này, không chỉ có thế lực quyền uy sừng sững như một vị vương họ Lão gia, cha già và hai vị thúc thúc của hắn còn là những tướng lĩnh cầm binh nặng. Có thể định mệnh vừa mới bắt đầu trêu đùa, hắn vừa mở mắt đã bị vu khống là kẻ có dã tâm với nữ nhân có danh phận, bị đẩy thành kẻ bị thiên hạ chỉ trỏ. Theo chân Ninh Phàm, từng mưu đồ bố trí tỉ mỉ lần lượt lộ diện, mỗi bước đi của hắn đều như bị bàn tay hắc ám vô hình kéo điều khiển, rơi vào đường cùng. Trong thế gian này, trăm họ khổ cực không kể xiết, quyền quý ngang nhiên lộng hành, đạo lý xã hội ngập tràn bất công. Ninh Phàm nắm chặt tay, gầm trong lòng: “Nếu Thiên Đạo bất nhân, vậy ta sẽ lấy chính dòng máu mình, dẫn dắt binh sĩ, quét sạch cái xiềng xích áp lên đầu dân chúng! Những gông cùm trói buộc nhân dân này, ngay hôm nay ta sẽ tự tay phá nát chúng!” Nhìn một hào kiệt hiện đại, sẽ thế nào khi y vùng vào thế giới đấu quyền mưu cổ đại này, chém vỡ bóng tối, tái tạo trời đất!

100000 Giỏ hàng

Sốc! Cô Chủ Fake Là Nữ Hoàng Drama!
Sốc! Cô Chủ Fake Là Nữ Hoàng Drama!

Tin tốt: Sống lại. Tin xấu: Chỉ sống lại trở về 10 phút trước. Vừa giành được giải nữ chính xuất sắc nhất đã bị ám sát ngay trên sân khấu, còn phát hiện mình là nữ phụ độc ác trong một cuốn tiểu thuyết, là thiên kim giả của nhà họ An, An Linh cảm thấy đêm nay của mình quả thực quá kí©h thí©ɧ. Dù có cơ hội sống lại nhưng cô lại bị yêu cầu phải nhanh chóng để nhà họ An nhận lại thiên kim thật và phải tiếp tục giữ vững thiết lập nịnh hót và ngu ngốc của nữ phụ. [Nhưng mà mình nên nói như thế nào để họ biết mình không phải là con gái ruột của họ?] Nghe thấy suy nghĩ của cô, người nhà họ An cảm thấy khϊếp sợ. [Chung cư của anh cả không sạch sẽ, trợ lý của anh ấy trộm đồ lót của anh ấy để làm những việc xấu xa!] Đang chuẩn bị về lại căn hộ của mình, anh cả thu chân lại, cảm thấy cả người ngứa ngáy. [Còn ánh trăng sáng của anh hai nữa, anh có biết trên đầu mình đang có một mảnh thảo nguyên xanh ngát không?] Đang định giới thiệu ánh trăng sáng của mình với gia đình, bỗng chốc anh hai cảm thấy trời đất như sụp đổ. Sau khi về nhà và biết được An Linh không phải thiên kim thật, em tư cười nhạo cô và chỉ vào mũi cô mắng cô là hàng giả. [Ngông cái gì mà ngông, tôi là thiên kim giả của nhà họ An, chẳng lẽ cậu là thiếu gia thật à? Hai chúng ta đều giống nhau cả thôi!] Những người khác trong nhà họ An: “???” --- Lưu ý: 1v1, có nam chính nhưng tuyến tình cảm không nhiều, chủ yếu là những tình huống ăn dưa hài hước và người nhà giúp nhau thay đổi số mệnh, thiên kim thật giả không quan trọng. [Đọc tâm + giới giải trí + ăn dưa.]

200000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Vua Thây Ma Ốc Sên Và Bếp Trưởng Của Cô Ấy
Vua Thây Ma Ốc Sên Và Bếp Trưởng Của Cô Ấy

Ai là người vì chạy quá chậm mà biến thành thây ma? Chính là Lý Thu. Rồi ai lại bị bầy thây ma rượt đuổi suốt cả tháng mà vẫn chưa được ăn miếng gì? Cũng là Lý Thu luôn. Cho đến một ngày nọ, Lý Thu đói tới mức bụng dán lưng, nhìn đống xác đồng loại mà... chảy nước miếng. Thế là cô cắn một miếng... rồi lại một miếng... rồi lại thêm miếng nữa... Trước khi Lý Thu xuất hiện, chưa từng có con thây ma nào nghĩ đến chuyện ăn thịt đồng loại để thăng cấp. Vậy mà cô ăn đến mức tự "tiến hóa" thành vua thây ma luôn! Hỏi cô làm thế nào đạt được thành tựu ấy? Cô gãi đầu, cười ngượng ngùng: “Thật ra là vầy nè... tôi chạy chậm... nhưng mà chạy chậm thì lại dễ... lượm đồ rơi ấy mà. Vua lượm đồ, lượm cái gì cũng có thể ăn!” Chưa hết đâu, cô còn có một bếp trưởng cực kỳ giỏi nấu nướng. Anh chém trước, cô ăn sau, phối hợp siêu ăn ý! Chỉ là phải chú ý ẩn mình kỹ chút, kẻo bị bếp trưởng lỡ tay chém phát chết luôn đó nha! Chu Tấn Thời, người được gọi là "cuồng chiến đấu", "khắc tinh của thây ma", "vũ khí hình người" sau khi đại thảm họa xảy ra. Anh dẫn theo đội dị năng rong ruổi từ bắc chí nam, ngày ngày săn gϊếŧ thây ma... Ai ngờ lại vô tình "nuôi lớn" một con vua thây ma siêu cấp. Khi đối mặt với cô, Chu Tấn Thời cầm dao quyết tâm tiêu diệt tận tay. Nhưng ngay khoảnh khắc vua thây ma chuẩn bị tung đòn chí mạng... cô lại dừng tay, mặt mừng rỡ hỏi: “Bếp trưởng?” Gì cơ? Sau đó, Chu Tấn Thời bị vua thây ma cứu sống. Đồng đội chạy đến tiếp ứng, vua thây ma quay sang hỏi anh: “Nếu họ thấy anh đi cùng em... có hiểu lầm gì không nhỉ?” Chu Tấn Thời: “Em nghĩ sao?” Vua thây ma: “Thế em đi trước nhé.” Sau đó... lúc đám đồng đội xông vào, khoảng cách giữa Chu Tấn Thời và vua thây ma... chỉ đúng hai bước chân. Về sau, Chu Tấn Thời đã hiểu thế nào gọi là bếp trưởng. Một ngày nữa lại đến – ngày mài dao nấu nướng, chuẩn bị buffet cho cô ăn no căng! Nhân vật chính: Lý Thu, Chu Tấn Thời, một đống nữa. Thể loại khác: Sinh tồn sau thiên tai. Một câu tóm tắt: Hành trình phiêu lưu hài hước của vua thây ma trên những cung đường tận thế. Chủ đề cốt lõi: Dù sống trong hoàn cảnh nào cũng phải kiên cường mà sống tiếp.

120000 Giỏ hàng Giỏ hàng