Thập Niên 70: Sau Khi Chồng Tôi Xuống Nông Thôn
- Tác giả:Đại Nga Đạp Tuyết Nê
- Trạng thái:Hoàn thành
- Loại:Truyện Dịch
Trọng SinhNữ CườngĐiền VănHiện Đại
Kiều Trà Trà xuyên qua rồi, nhưng cô tiếp thu một cách dễ dàng. Chồng của cô học thức cao, lớn lên đẹp trai, dễ tính, còn có công ăn việc làm ổn định, là con rể tốt nhất trong lòng đông đảo bác gái. Chỉ là không chờ cô sống đủ ngày tháng tốt lành, chồng lại bị tiểu nhân vu hại, thoáng chốc bị cách chức đày xuống nông thôn. Ông trời, đừng làm thế chứ! Nhìn đứa con mới ba tuổi bên cạnh, Kiều Trà Trà thành công hôn mê, sau khi tỉnh lại được báo rằng trong bụng còn có một đứa. —— Một khắc Trình Vân Vân sống lại, khóc đến lệ rơi đầy mặt. Đời trước cô ta chết sống đòi gả cho thanh niên trí thức, vậy mà sau khi thanh niên trí thức trở về thành phố lại một đi không trở về, dẫn đến nửa cuối cuộc đời cô ta cực kỳ thê thảm. Sau khi sống lại, cô ta bắt đầu kiếm tiền. Đầu tiên dạy người trong đội nuôi cá trong ruộng, nửa năm sau phá huỷ hai mẫu ruộng nước. Tiếp theo dạy người trong nhà trồng nấm, hai tháng sau lãng phí rất nhiều gỗ. Bất đắc dĩ, cô ta chuyển ánh mắt đến người đưa ra những phương pháp kiếm tạo này ở đời trước—— giáo sư Ninh trong chuồng bò. Sau đó nữa, cô ta lại dời ánh mắt về phía vợ giáo sư Ninh. —— Sau khi Ninh Du xuống nông thôn, lúc nào cũng lo lắng đến vợ con trong nhà. Có một ngày tỉnh dậy, anh phát hiện mình thành nhân vật trong sách. Trong sách viết sau khi anh xuống nông thôn vợ anh lập tức phân rõ quan hệ với anh, còn đánh đứa nhỏ trong bụng, mang theo con trai của anh gả cho tên tiểu nhân hãm hại anh. Chờ sau khi trở về thành phố điên cuồng đả kích vợ, rồi mỹ mãn hạnh phúc với người làm bạn với anh trong nghịch cảnh Trình Vân Vân. Lung ta lung tung, Ninh Du căm giận trong lòng. Trà Trà người đẹp thiện tâm, yêu anh sâu đậm. Mặc dù yếu ớt một chút, nhưng không thể nào gả cho tên tiểu nhân này! Bên ngoài ngàn dặm. Kiều Trà Trà đang đối mặt với tiểu nhân theo đuổi, lúc tiểu nhân lấy ra một xấp tiền giấy, Kiều Trà Trà "người đẹp thiện tâm, yêu chồng sâu đậm" đáng thẹn động tâm rồi.
555 chương
Truyện cùng tác giả
Thập Niên 70: Sau Khi Chồng Tôi Xuống Nông Thôn
Đại Nga Đạp Tuyết Nê
Kiều Trà Trà xuyên qua rồi, nhưng cô tiếp thu một cách dễ dàng. Chồng của cô học thức cao, lớn lên đẹp trai, dễ tính, còn có công ăn việc làm ổn định, là con rể tốt nhất trong lòng đông đảo bác gái. Chỉ là không chờ cô sống đủ ngày tháng tốt lành, chồng lại bị tiểu nhân vu hại, thoáng chốc bị cách chức đày xuống nông thôn. Ông trời, đừng làm thế chứ! Nhìn đứa con mới ba tuổi bên cạnh, Kiều Trà Trà thành công hôn mê, sau khi tỉnh lại được báo rằng trong bụng còn có một đứa. —— Một khắc Trình Vân Vân sống lại, khóc đến lệ rơi đầy mặt. Đời trước cô ta chết sống đòi gả cho thanh niên trí thức, vậy mà sau khi thanh niên trí thức trở về thành phố lại một đi không trở về, dẫn đến nửa cuối cuộc đời cô ta cực kỳ thê thảm. Sau khi sống lại, cô ta bắt đầu kiếm tiền. Đầu tiên dạy người trong đội nuôi cá trong ruộng, nửa năm sau phá huỷ hai mẫu ruộng nước. Tiếp theo dạy người trong nhà trồng nấm, hai tháng sau lãng phí rất nhiều gỗ. Bất đắc dĩ, cô ta chuyển ánh mắt đến người đưa ra những phương pháp kiếm tạo này ở đời trước—— giáo sư Ninh trong chuồng bò. Sau đó nữa, cô ta lại dời ánh mắt về phía vợ giáo sư Ninh. —— Sau khi Ninh Du xuống nông thôn, lúc nào cũng lo lắng đến vợ con trong nhà. Có một ngày tỉnh dậy, anh phát hiện mình thành nhân vật trong sách. Trong sách viết sau khi anh xuống nông thôn vợ anh lập tức phân rõ quan hệ với anh, còn đánh đứa nhỏ trong bụng, mang theo con trai của anh gả cho tên tiểu nhân hãm hại anh. Chờ sau khi trở về thành phố điên cuồng đả kích vợ, rồi mỹ mãn hạnh phúc với người làm bạn với anh trong nghịch cảnh Trình Vân Vân. Lung ta lung tung, Ninh Du căm giận trong lòng. Trà Trà người đẹp thiện tâm, yêu anh sâu đậm. Mặc dù yếu ớt một chút, nhưng không thể nào gả cho tên tiểu nhân này! Bên ngoài ngàn dặm. Kiều Trà Trà đang đối mặt với tiểu nhân theo đuổi, lúc tiểu nhân lấy ra một xấp tiền giấy, Kiều Trà Trà "người đẹp thiện tâm, yêu chồng sâu đậm" đáng thẹn động tâm rồi.
Thập Niên 60: Xuyên Thành Chị Cả, Nuôi Dạy Đàn Em
Đại Nga Đạp Tuyết Nê
#Ngôn Tình #Xuyên Không #Hệ thống #Dị Năng #Nữ Cường #Gia Đấu #Điền Văn #Hiện Đại Cô giáo mầm non Tống Hòa xuyên thành Tống Hà Hoa, mở mắt ra liền gặp phải cuộc chạy nạn lớn. Bây giờ trưởng bối qua đời, cô phải mang theo ba đứa em đi đến nhà cô ở thôn Lý gia! Con mắt Tống Hòa đảo một vòng, liền muốn chết thêm lần nữa. Bắt đầu là một cái chén bể, làm sao mang theo ba đứa nhỏ bốn tuổi sống sót chứ? Tống Hòa sờ lấy bánh bao hấp đột nhiên xuất hiện trong ngực bản thân, nuốt nước miếng, xúc động muốn tự sát biến mất, cô vẫn có thể thử một lần. —— Người người đều tán dương Tống Hòa là một người chị cả tốt, ba đứa nhóc cũng cảm thấy như vậy. Chị gái cái gì cũng không biết, chị gái thật là đáng thương, chị gái đều là vì mình, mình phải vì chị gái phấn đấu! Tống Hòa: Làm sao bây giờ, chị gái mỗi ngày vì nuôi các em mà thật mệt mỏi! Thế là Đại Oa chủ xí nghiệp tương lai mỗi ngày dậy sớm chùi bồn cầu; Tống Hòa: Oa Tắc, việc khó như rửa chén Tiểu Muội cũng biết làm sao? Thế là Tiểu Muội là nhà khoa học tương lai không có bữa cơm nào là không rửa chén; Tống Hòa: Trời ạ, khi còn bé chị cũng không biết quét rác lau bàn! Thế là Mễ Bảo tương lai làm quan lớn quét rác lau bàn làm hết tất cả. Cái gì mà Đại Oa là hậu duệ của nhà họ Tống phải chiều chuộng, Tiểu Muội là bé cưng của nhà họ Tống phải nâng niu, Mễ Bảo là dòng độc đinh của cậu phải bảo vệ tốt. . . Tống Hòa đêm khuya lật xem sổ tay nuôi trẻ, nặng nề lắc đầu.
Thập Niên 60: Cường Thủ Kiếm Tiền
Đại Nga Đạp Tuyết Nê
Sở Thấm là người xuyên việt từ mạt thế mà tới, yêu sâu sắc mảnh đất bình thường này. Cô là đứa trẻ chào đời sau mạt thế mười năm, khi đó trẻ sơ sinh bình thường đều nhận được gen bản tiến hóa, cùng có năng lực chống lại thiên tai. Chỉ có cô, nhận được một game thủ tháp củ cải. Mỗi ngày chơi một ván, nhận được bánh quy hay là mì lạnh hào hoa đều phải xem game chó có làm người không. Năm 18 tuổi, Sở Thấm với tố chất cơ thể không bằng ai không may qua đời, tỉnh dậy đã xuyên việt tới năm 50 của tinh cầu khác. Nơi này không có động đất hủy thiên diệt địa, không có nhiệt độ cao và hàn triều không nơi nào trốn được... Nơi này chẳng qua chỉ hơi nghèo, hẻo lánh một chút. Còn không có bắt nạt, bỏ ra luôn có hồi báo, nước sông uống thỏa thích, khoai lang đảm bảo ăn no, cần gì xe đạp. Ồ, có một cô gái luôn cằn nhằn cả ngày lải nhải “ba năm khốn khó, mười năm vận động” cái gì đó, Sở Thấm đang suy nghĩ...có phải mình nên trữ hàng nữa không?