Thập Niên 70: Là Mẹ Kế Không Phải Chị
- Tác giả:Tùng Thử Tuý Ngư
- Trạng thái:Hoàn thành
- Loại:Truyện Dịch
Trọng SinhNữ CườngGia ĐấuHài HướcĐiền VănHiện Đại
Thể loại: Ngọt sủng, Ngôn tình, Làm ruộng, Duyên trời tác hợp, HE, Tình cảm, Cận đại... Văn án: Một sớm Khương Hồng Bình trọng sinh, lập tức đem hôn sự cùng Tề Hành nhường lại cho chị họ Khương Song Linh, đời trước cô ta gả cho Tề Hành, không được mấy ngày đã bị đuổi trở về, đến lúc đi bước nữa thì chỉ có thể gả cho một người què nghèo hèn, lần này cho dù bất cứ giá nào cô ta cũng sẽ không gả đi làm mẹ kế cho nhà người ta nữa. Con trai của chồng trước chính là ma quỷ!!! Khương Song Linh xuyên qua đến thập niên 70. Cái gì? Bảo cô gả chồng, sau khi cân nhắc lợi hại một hồi, gả chồng so với cảnh ăn nhờ ở đậu ở nhà chú bác thì vẫn khá hơn nhiều, cuối cùng cô dứt khoát mang theo em trai gả cho người. Lần đầu tiên nhìn thấy đối phương, Khương Song Linh kinh ngạc không thôi. Ai mà ngờ đối phương là thanh niên điển trai chỉ mới 23 tuổi. Nhìn vào mặt này, cô liền cảm thấy mình có thể! Còn không phải chỉ là đi làm mẹ kế cho người ta thôi sao, không thành vấn đề!!! Buổi gặp mặt gia đình lần đầu tiên: Cô gái thành thị 29 tuổi Khương Song Linh đảo mắt nhìn qua em trai, con trai cùng anh chồng nhà mình, nghĩ thầm: Tất cả những người đang ngồi đây đều là em trai. Em trai thật cẩn thận mà kéo tay cô, thân mật gọi một tiếng: “Chị hai.” Con trai khoé miệng khẽ nhếch, muốn nói rồi lại thôi. Khương Song Linh bình tĩnh nói: Con cũng có thể gọi mẹ là chị. Người đàn ông ở bên cạnh lập tức đen mặt: Nó mà kêu cô là chị, vậy cô kêu tôi là gì, chả lẽ là cha sao? Khương Song Linh buông thõng hai tay: Cũng không phải là không thể.
792 chương
Truyện cùng tác giả
Thập Niên 70: Là Mẹ Kế Không Phải Chị
Tùng Thử Tuý Ngư
Thể loại: Ngọt sủng, Ngôn tình, Làm ruộng, Duyên trời tác hợp, HE, Tình cảm, Cận đại... Văn án: Một sớm Khương Hồng Bình trọng sinh, lập tức đem hôn sự cùng Tề Hành nhường lại cho chị họ Khương Song Linh, đời trước cô ta gả cho Tề Hành, không được mấy ngày đã bị đuổi trở về, đến lúc đi bước nữa thì chỉ có thể gả cho một người què nghèo hèn, lần này cho dù bất cứ giá nào cô ta cũng sẽ không gả đi làm mẹ kế cho nhà người ta nữa. Con trai của chồng trước chính là ma quỷ!!! Khương Song Linh xuyên qua đến thập niên 70. Cái gì? Bảo cô gả chồng, sau khi cân nhắc lợi hại một hồi, gả chồng so với cảnh ăn nhờ ở đậu ở nhà chú bác thì vẫn khá hơn nhiều, cuối cùng cô dứt khoát mang theo em trai gả cho người. Lần đầu tiên nhìn thấy đối phương, Khương Song Linh kinh ngạc không thôi. Ai mà ngờ đối phương là thanh niên điển trai chỉ mới 23 tuổi. Nhìn vào mặt này, cô liền cảm thấy mình có thể! Còn không phải chỉ là đi làm mẹ kế cho người ta thôi sao, không thành vấn đề!!! Buổi gặp mặt gia đình lần đầu tiên: Cô gái thành thị 29 tuổi Khương Song Linh đảo mắt nhìn qua em trai, con trai cùng anh chồng nhà mình, nghĩ thầm: Tất cả những người đang ngồi đây đều là em trai. Em trai thật cẩn thận mà kéo tay cô, thân mật gọi một tiếng: “Chị hai.” Con trai khoé miệng khẽ nhếch, muốn nói rồi lại thôi. Khương Song Linh bình tĩnh nói: Con cũng có thể gọi mẹ là chị. Người đàn ông ở bên cạnh lập tức đen mặt: Nó mà kêu cô là chị, vậy cô kêu tôi là gì, chả lẽ là cha sao? Khương Song Linh buông thõng hai tay: Cũng không phải là không thể.
Thập Niên 70: Gả Cho Đối Thủ Một Mất Một Còn
Tùng Thử Tuý Ngư
Triển Ngải Bình, cô gái lớn lên trong đại viện, là quả ớt nhỏ tính tình hung hăng nóng nảy, cũng là nữ quân y, về sau nhìn trúng giáo sư nho nhã có học thức, vì anh ta mà xuất ngũ chuyển nghề, vì anh ta mà rửa tay nấu canh, vì anh ta mà thay đổi tính tình, kết quả là ly hôn, con cái đều không ở bên người. Cố Thịnh, đối thủ một mất một còn lớn lên trong một đại viện với cô, khi còn bé đánh nhau một trận, trung niên không thư từ, đoạn tuyệt qua lại, ai có thể nghĩ năm sáu mươi tuổi cùng anh có một đoạn tình yêu lúc tuổi xế chiều. Một ngày nọ sống lại, trở lại năm 1970, đúng lúc là trước ngày kết hôn, hai mẹ con gã tra nam kia vẫn là một kẻ hát mặt trắng, một kẻ hát mặt đỏ gài bẫy cô: "Tiến vào cửa nhà họ Hạ ta thì phải tuân thủ quy củ." "Bình Bình, em nhịn một chút, vì tương lai của hai chúng ta. . ." Triển Ngải Bình: "Bà cô tôi tuân thủ quy củ cái con khỉ! Không lấy chồng!" Mẹ kế và em gái kế ở một bên động viên: "Phụ nữ ấy à, phải hiền lành, ở nhà theo cha, lấy chồng theo chồng." "Sao con lại nói chuyện với người lớn như thế? Đến nhà họ Hạ chịu khó hiểu chuyện một chút, mau cúi đầu nhận sai, đều là nửa người nhà họ Hạ rồi, ầm ĩ gây chuyện cái gì." Triển Ngải Bình: "Muốn làm con dâu họ thì các người làm đi, bà cô không hầu hạ." Đồng nghiệp xem kịch vui: "Thiếp mời đã phát ra ngoài, tiệc rượu cũng đã đặt xong, không kết hôn không được!" Triển Ngải Bình: "Ngày cưới không thay đổi, tôi đổi chú rể." "Cố lão ngũ, muốn kết hôn với em không?" Người đàn ông một thân quân trang, tuấn mỹ kiệt ngạo, nhíu mày: "Cưới cô, đầu óc tôi bị lừa đá hả?"
Thập Niên 70: Xuyên Thành Vợ Của Vai Ác
Tùng Thử Tuý Ngư
Tô Hiểu Mạn là thiên kim giả của hào môn, không thân cận với cha mẹ ruột của mình, lại bị cha mẹ nuôi ghét bỏ, sau khi lâm vào đường cùng còn bị trượt chân ngã xuống cầu thang. Sau khi tỉnh lại thì phát hiện mình đã xuyên vào trong một quyển sách, trở thành thôn hoa Tô Hiểu Mạn ở thập niên 70. Tô Hiểu Mạn là người vợ cực phẩm của vai ác trong một quyển sách niên đại. Nguyên chủ Tô Hiểu Mạn chê nghèo yêu giàu, chỉ một lòng muốn bò lên cành cao, mê luyến nam chủ Khương Yên Đường là con cháu nhà hào môn xuống nông thôn làm thanh niên trí thức. Vậy nên liền bày kế rơi xuống nước để ăn vạ nam chủ, không ngờ lại bị tiểu tử nghèo Tạ Minh Đồ cha không thương mẹ không yêu ở trong thôn cứu. Vì danh tiết nên dù không cam lòng thì nguyên chủ vẫn phải gả cho Tạ Minh Đồ, một bên lại vẫn si mê nam chủ Khương Yến Đường. Ai ngờ không bao lâu sau, anh hai của nam chủ xuống nông thôn thăm người thân thì phát hiện tiểu tử nghèo Tạ Minh Đồ mới chính là con cháu Khương gia, còn nam chủ Khương Yến Đường là bị ôm sai rồi. Tạ Minh Đồ trở về Khương gia nhưng lại bởi vì âm trầm thô bỉ, tất cả mọi thứ đều kém Khương Yến Đường mà bị mọi người cười nhạo, vợ của Tạ Minh Đồ là nguyên chủ cũng si mê Khương Yến Đường...... Cuối cùng Tạ Minh Đồ hoàn toàn hắc hóa, hung ác nham hiểm điên cuồng, tàn nhẫn độc ác, trở thành vai ác lớn nhất ở trong sách, cuối cùng có kết cục thê thảm. Lúc Tô Hiểu Mạn mở to mắt thì vai ác lớn nhất trong sách là Tạ Minh Đồ đang muốn đút nước cơm cho cô, quần áo cũ nát, gầy trơ cả xương, thấy cô tỉnh lại thì dùng giọng điệu hèn mọn thật cẩn thận hỏi: “Mạn Mạn?” Khi Tạ Minh Đồ cho rằng người con gái này sẽ không đáp lại mình bất cứ một câu nào thì một đôi tay tinh tế trắng nõn nắm lấy cái tay mảnh khảnh của hắn. Tag: Làm ruộng, ngọt ngào, xuyên sách, niên đại Đề cử: Nam nữ chính cùng nắm tay nhau vượt qua sóng gió, chăm chỉ lao động làm giàu, phấn đấu để có một cuộc sống tốt trong niên đại nghèo khó không đủ cơm ăn.