Tiểu Trù Nương Nhà Thợ Săn

Tiểu Trù Nương Nhà Thợ Săn

Ngôn TìnhNữ CườngGia ĐấuHài HướcCổ Đại

Thể loại: Mỹ thực, Cổ đại, Tình cảm, Ngọt sủng, Làm ruộng, Duyên trời tác hợp, HE, Nguyên sang... Văn án: Người của cả thôn đều nghe nói thợ săn hung hãn nhất trong núi mua được một tức phụ xấu xí về. Xấu nữ gả cho sài lang đúng là tuyệt phối! Nhưng không bao lâu, vết thương trên mặt tức phụ xấu xí liền khôi phục, mọi người lúc này mới phát hiện cô nương kia thế nhưng cực kì xinh đẹp, làn da như có thể véo ra nước, còn mềm mại hơn so với hoa trong núi! Không chỉ như thế, tiểu cô nương còn có một thân trù nghệ cực kì tốt, mỗi ngày người trong thôn đều ngửi thấy mùi thơm, làm cho bọn họ thèm ăn đến nỗi nước miếng cũng chảy ròng ròng. Lớn lên đẹp lại còn biết nấu ăn ngon, như này cũng quá phạm quy rồi! Sau này, tức phụ trong thôn đều chạy tới khuyên nàng. “A Tịch, nhìn dáng vẻ kia của phu quân ngươi, hẳn là hắn thường xuyên đánh ngươi đúng không!?” “Đúng rồi, mỗi ngày ta đều nghe được tiếng hắn mài dao ở ngoài cửa!” “A Tịch, ngươi tốt như thế sao lại gả cho hắn làm gì?” Tiểu cô nương lại cười cực kì ngọt ngào: “Phu quân ta là người tốt nhất trên đời này! Các ngươi không được nói hắn như vậy!” Đúng là Vân Hoành trầm mặc ít lời, ánh mắt như có thể ăn thịt người, sức lực lại lớn. Nhưng trừ bỏ ngẫu nhiên thốt ra mấy lời hổ báo thì hắn đối với nàng cũng cực kì tốt.

200000

327 chương

Truyện cùng tác giả

Tiểu Trù Nương Nhà Thợ Săn
Tiểu Trù Nương Nhà Thợ Săn
Thục Quốc Thập Tam Huyền

Thể loại: Mỹ thực, Cổ đại, Tình cảm, Ngọt sủng, Làm ruộng, Duyên trời tác hợp, HE, Nguyên sang... Văn án: Người của cả thôn đều nghe nói thợ săn hung hãn nhất trong núi mua được một tức phụ xấu xí về. Xấu nữ gả cho sài lang đúng là tuyệt phối! Nhưng không bao lâu, vết thương trên mặt tức phụ xấu xí liền khôi phục, mọi người lúc này mới phát hiện cô nương kia thế nhưng cực kì xinh đẹp, làn da như có thể véo ra nước, còn mềm mại hơn so với hoa trong núi! Không chỉ như thế, tiểu cô nương còn có một thân trù nghệ cực kì tốt, mỗi ngày người trong thôn đều ngửi thấy mùi thơm, làm cho bọn họ thèm ăn đến nỗi nước miếng cũng chảy ròng ròng. Lớn lên đẹp lại còn biết nấu ăn ngon, như này cũng quá phạm quy rồi! Sau này, tức phụ trong thôn đều chạy tới khuyên nàng. “A Tịch, nhìn dáng vẻ kia của phu quân ngươi, hẳn là hắn thường xuyên đánh ngươi đúng không!?” “Đúng rồi, mỗi ngày ta đều nghe được tiếng hắn mài dao ở ngoài cửa!” “A Tịch, ngươi tốt như thế sao lại gả cho hắn làm gì?” Tiểu cô nương lại cười cực kì ngọt ngào: “Phu quân ta là người tốt nhất trên đời này! Các ngươi không được nói hắn như vậy!” Đúng là Vân Hoành trầm mặc ít lời, ánh mắt như có thể ăn thịt người, sức lực lại lớn. Nhưng trừ bỏ ngẫu nhiên thốt ra mấy lời hổ báo thì hắn đối với nàng cũng cực kì tốt.

200000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Truyện liên quan

Lục Phiến Môn Kỳ Án, Pháp Y Truy Hung
Lục Phiến Môn Kỳ Án, Pháp Y Truy Hung

Khi phụ thân ngỗ tác qua đời ly kỳ , Diệp Thải Đường vì món nợ lớn năm mươi lượng bạc, không thể không bán mình vào Lục Phiến Môn làm trâu làm ngựa cho chủ nợ Hạ Việt, người vốn là thần bổ. May mắn Diệp Thải Đường có linh hồn pháp y thâm niên của thời hiện đại, nàng dùng pháp y học hiện đại phá giải bí mật trên thi thể, điều tra dấu vết từ xương cốt. Khiến vụ án được tái diễn, nghe người chết nói chuyện, từng cọng cây ngọn cỏ đều làm chứng, ông trời có mắt không thể lừa. Hạ Việt vươn tay: "Nào, nắm tay ta đi." Diệp Thải Đường: "...?" Hạ Việt: "Như vậy chúng ta có thể cùng nhau phá án, trở thành một đôi cộng sự thần tiên." ***** Trích đoạn 1 Hạ Việt nói tiếp: “Tuy một tháng hai lượng không nhiều lắm, ngươi tiêu tiết kiệm một chút, ba bốn năm cũng có thể trả hết tiền, nói không chừng còn có thể tiết kiệm một ít.” Diệp Thải Đường cười khổ. Hạ Việt cũng mỉm cười: “Nếu không thì, ngươi chỉ có thể đi ăn xin, ta tặng người một cái bát, ngươi cứ ăn xin ở gần Lục Phiến Môn đi, một cô nương như ngươi nếu đυ.ng phải tiểu lưu manh gì đó, hét một tiếng, ta cũng sẽ không thấy chết mà không cứu.” Nói xong, Hạ Việt đi đến cửa gọi Lưu Sa: “Vào phòng bếp lấy một cái bát cũ cho ta, nhớ lấy cái bát nào bị sứt mẻ ấy, sau này Diệp cô nương ăn xin, các ngươi nhìn thấy thì chiếu cố một chút.” Lưu Sa ngốc nghếch lại đáp lời, thật sự ra ngoài. Nói đến nước này, Diệp Thải Đường còn có thể nói gì nữa, nàng biết rõ đây là một miếng bánh ngọt có bôi thuốc độc, cũng chỉ có thể rưng rưng nước mắt cầm ăn mà thôi. “Ta làm.” Diệp Thải Đường không đợi Hạ Việt nói xong, liền nói: “Đại nhân, ngài thật sự quá tốt bụng, ta bị thuyết phục vì sự tốt bụng của ngài. Đừng nói bao ăn bao ở, còn có tiền, cho dù không có tiền, ta cũng làm. Có thể làm việc ở Lục Phiến Môn, còn ăn xin gì nữa chứ.” Câu nói này nghe có vẻ không có vấn đề gì, nhưng ở đâu cũng có vấn đề, Lục Phiến Môn tạo nghiệt gì mà phải so tốt xấu với ăn xin, nhất thời Hạ Việt cũng biết phải phản bác thế nào. Trích đoạn 2: Diệp Thải Đường khinh bỉ nói: “Cơm mềm cứng rắn ăn, còn ăn đúng lý hợp tình, Lư phu nhân đã tạo nghiệt gì vậy, năm đó nếu như bà ấy tìm một tiểu bạch kiểm, chỉ cần mặt đẹp dáng người đẹp, tự mình bỏ tiền bao nuôi, chẳng phải cuộc sống sẽ thoải mái hơn bây giờ à.” Diệp Thải Đường nói xong, lại liếc nhìn Hạ Việt. Hạ Việt còn chưa kịp tiêu hóa mấy lời nói kinh hãi thế tục này của Diệp Thải Đường, bị nàng liếc nhìn, nhất thời cảm thấy không đúng lắm. Muội ấy nhìn ta làm gì vậy, cảm thấy ta là cơm mềm cứng rắn ăn, hay là tiểu bạch kiểm? Trích đoạn 3: Diệp Thải Đường vô cùng cạn lời, nàng lẩm bẩm nói: “Nhìn không ra, đại nhân còn là một người ngạo kiều nữa.” Vương Thống không hiểu liền hỏi: “Ngạo kiều là ý gì?” Lưu Sa đọc hiểu một trăm điểm: “Chính là kiêu căng ngạo mạn đó.” “Không không không.” Diệp Thải Đường lắc lắc ngón tay: “Chính là vừa kiêu ngạo vừa nũng nịu.” Hạ Việt thật sự không thể ngờ rằng trong lòng Diệp Thải Đường mình lại có hình tượng như vậy, giật mình đến mức suýt chút nữa vấp ngã. Diệp Thải Đường còn tiến thêm một bước giải thích: “Con người ấy mà, chính là thích ngạo kiều trước mặt những người thương mình.” Hạ Việt không muốn trở thành quan viên đầu tiên của Đại Lương đánh chết thủ hạ trên đường, cho nên hắn chỉ có thể nén giận, cố gắng nhớ lại Diệp Minh đã gặp lúc trước, Diệp Minh là một người rất bình thường, sao nữ nhi của ông ấy lại không đáng tin như vậy. Trích đoạn 4: Trên trán của Trạng Nguyên có một vầng trăng lưỡi liềm, lúc trước Diệp Thải Đường cũng đã từng xem qua các loại chân dung mặt nạ hí kịch. Lần này lại liếc nhìn, Diệp Thải Đường lập tức nhận ra chỗ không đúng. "Hình như vị trí của mặt trăng này không giống với mấy cái ta đã từng nhìn thấy trước đây." "Phải." Lão bản gánh hát hí kịch đáp: "Đáng lẽ phải vẽ lệch vầng trăng này mới được, nhưng hôm nay hắn không chú ý, lại vẽ thẳng." Diệp Thải Đường liếc nhìn, đúng thật là như vậy, vầng trăng trên trán vị Trạng Nguyên này là thẳng, mà những cái nàng từng thấy trước đây đều là lệch. Nhưng đây cũng không phải chuyện gì to tát, đến mức phải tức giận như vậy, mắng như mắng tôn tử vậy à? Diệp Thải Đường không khỏi hỏi: "Vầng trăng này thẳng hay lệch, có quy tắc gì đặc biệt à?" Hoặc nên nói, có điều cấm kỵ gì à? Lão bản tức giận như vậy, giống như vị Trạng Nguyên này đã phạm phải sai lầm lớn. Lão bản gánh hát hí kịch thở dài: "Tiểu thư có điều không biết, nghề nào cũng có quy tắc của nghề nấy. Nhân vật trong vở hí kịch này là một vị Trạng Nguyên nổi tiếng thời tiền triều, chính trực vô tư. Nghe nói ông ấy là Chung Quỳ lão gia chuyển thế, ban ngày đòi lại công bằng xử án cho bá tánh. Ban đêm, có thể nhìn thấy quỷ hồn. Nếu có ai chết oan, sẽ báo mộng để đòi lại công bằng." Diệp Thải Đường "a" một tiếng, nhất thời không phản ứng kịp lão bản đang ám chỉ gì, dừng lại một lát mới vỡ lẽ: "Ông đang nói quỷ ấy à." Trích đoạn 5: Thấy tên hỏa kế cũng không nghĩ ra được nội dung gì thêm, Tạ Chỉ lại hỏi: "Chẳng phải nam nhân không thể hát, nữ nhân có thể hát à? Ngươi đi tìm một nha đầu đến hát cho bọn ta nghe thử." Thật phiền muộn, người khác đều là uống hoa tửu nghe tiểu khúc. Còn bọn họ thì sao, ăn bánh bao nghe quỷ ca dao. Sự khác biệt thật sự quá lớn. Tên hỏa kế nhận được tiền thưởng vẫn rất tích cực, rất nhanh đã tìm một tiểu nha đầu đến. Tiểu nha đầu liền cất tiếng hát. "Ánh trăng sáng, lòng hoang mang." "Quỷ tân nương, tìm tân lang." "Tân lang là tình lang của ta, tân phòng là mộ phần của ta." "Giá y một màu đỏ thẫm, dùng máu ta thêu một đôi uyên ương." "Kèn xô na thổi vang một đường. Tình lang hỡi, chúng ta vào động phòng hoa chúc... chàng xem kìa, tim chàng gan chàng vương khắp sàn." Giọng của tiểu nha đầu cũng khá hay, nhưng hát lên lại hơi rợn người. Diệp Thải Đường nghe rồi, xoa xoa lớp da gà trên cánh tay. Đây là tiểu khúc dân gian gì chứ, đây là bài ca dao kinh dị mà. Trích đoạn 5: -------- Truyện chủ yếu về trinh thám phá án, vụ án liên tục, tình cảm là phụ, mọi người cùng gu với mình thì nhảy hố nhé. Chúc mọi người một ngày tốt lành và đọc truyện vui vẻ nha ~

200000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Bất Ngờ Xuyên Về Thập Niên 60, Cô Gái Sở Hữu Nông Trường Thông Vạn Giới
Bất Ngờ Xuyên Về Thập Niên 60, Cô Gái Sở Hữu Nông Trường Thông Vạn Giới

Thật đúng là “Người tốt sống không thọ, kẻ gây họa sống ngàn năm”! Bác sĩ sản khoa tài ba Lam Mạt, ở tuổi 28, đã qua đời khi cứu người. Cô xuyên không về thập niên 60, nơi ăn không đủ no, mặc không đủ ấm. Người ta xuyên không thì có không gian tích trữ vật tư? Cô thì không! Người ta nhận được quà lớn là hệ thống không gian khi xuyên không? Cô cũng không nốt! Khi Lam Mạt đang than trách ông trời bất công, thì trời lại ban cho cô một không gian nông trại cấp 0 có thể thông với Vạn Giới. Nông trại có thể trồng cây và 500 người bạn đến từ Vạn Giới có thể giúp đỡ. Nhân sâm, linh chi họ trồng thoải mái lấy cắp. Thiếu gì là bạn bè sẽ gửi đến. Khi cô đang chơi vui quên trời đất thì bất ngờ... Cái gì? Mẹ ruột không phải mẹ mà là thím? Cái gì? Cô ruột mới là mẹ ruột của mình? Trời ơi, ai cho cô một tia sét đánh cô quay trở lại đi, làm sao sống nổi với mớ quan hệ rối rắm này đây?

200000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Bị Câu Nhầm Hồn, Ta Dẫn Hầu Gia Dọn Sạch Kinh Thành Rồi Đi Lưu Đày
Bị Câu Nhầm Hồn, Ta Dẫn Hầu Gia Dọn Sạch Kinh Thành Rồi Đi Lưu Đày

Đại lão mạt thế Tân Lung vất vả lắm mới nghịch chuyển thời không trở về hiện đại, còn chưa tận hưởng được bao lâu, lại bị câu nhầm hồn, đưa đến cổ đại. Vừa mở mắt ra, đã thấy mình đang ở hiện trường lưu đày. Không hoảng, trong tay nàng có không gian! Trước tiên quét sạch kho của tất cả tham quan trong kinh thành, sau đó vét luôn cả quốc khố vào không gian, lại thu dọn sạch sẽ phủ Định Quốc Công, khiến đám người đến tịch biên tài sản trợn tròn mắt, nghẹn họng không nói nên lời. Lên đường lưu đày, lo lắng sẽ bị đói ư? Nhờ vào kỹ nghệ nấu ăn cứng cựa được rèn giũa từ mạt thế, nàng chẳng ngán thứ gì. Từ thịt sói, thịt rắn, thịt lợn rừng, cá nóc, nấm dại, thịt cá sấu, hoa cỏ và rau dại, gặp gì ăn nấy, nấu gì ngon nấy, khiến cả phủ Hầu gia phải tròn mắt kinh ngạc. Đến nơi lưu đày, đại công cáo thành, Tân Lung thu dọn hành lý, chuẩn bị hòa ly. Không ngờ vị Hầu gia cao quý kia lại bắt đầu chơi trò vô lại. Tiêu Kinh Hạc: “Thư hòa ly là gì... Sao ta nghe không hiểu? Phu nhân, đột nhiên ta thấy hơi choáng váng, để ta đi ngủ trước đã, có chuyện gì ngày mai nói tiếp nhé...” Tân Lung: “...” Hầu gia, diễn xuất của ngài giả quá rồi đấy!

200000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Xuyên Thành Nữ Phụ Não Tàn Trong Truyện Mạt Thế
Xuyên Thành Nữ Phụ Não Tàn Trong Truyện Mạt Thế

Nữ chính là một "chị đại" với sức mạnh vượt trội, thẳng thắn như thép, còn nam chính là bộ não của đội, ngoài ngây thơ trong đen tối. Tiêu Họa xuyên thành một nữ phụ ngốc nghếch trong truyện mạt thế. Người ta đánh giá cô bằng những từ như "ngực to óc nhỏ", "lười biếng, không cầu tiến", và "tâm địa xấu xa". Để tránh kết cục thê thảm trong đám thây ma như trong truyện, Tiêu Họa không ngừng chiến đấu, nâng cao dị năng, quyết tâm trở thành phiên bản nữ của "Long Ngạo Thiên" trong thế giới mạt thế, bắt kẻ thù quỳ xuống gọi là "baba". Ban đầu, cô định tránh xa cặp nam nữ chính để sống yên ổn một mình, nhưng lại phát hiện ra rằng: Ồ? Tính cách nữ chính lại khá hợp gu. Gì cơ? Nam chính cũng là người tử tế đấy chứ. Hửm? Đội ngũ nhân vật chính cũng thú vị thật. Thế là cô quyết định trở thành đồng đội của họ và cùng nhau bước lêи đỉиɦ cao của thế giới mạt thế! Bạch Mục vốn không được trời ưu ái, đáng lẽ đã sớm lụi tàn, nhưng rồi một biến số lại xuất hiện. Người đó tình cờ cứu anh, bảo vệ anh, từng chút từng chút vượt qua mọi hiểm nguy. Một người tốt như vậy, làm sao anh nỡ buông tay...

60000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Xuyên Đến Thập Niên 60: Mang Thai Con Của Đại Lão
Xuyên Đến Thập Niên 60: Mang Thai Con Của Đại Lão

Đỉnh lưu thế hệ mới – Tiểu hoa Hàn Thư Anh bước lên xe bảo mẫu, một chân xuyên đến nhà khách 60 năm trước, có được một bàn tay vàng... Kịch bản luyến ái. Cô còn tưởng rằng có thể dựa vào gương mặt xinh đẹp ở lại một đêm trong nhà khách tồi tàn. Trong nháy mắt đã bị người thanh niên xấu xa tố cáo. Giờ phút này trên chỗ trống kịch bản cứ thế xuất hiện hàng chữ. Cảnh đầu trong kịch bản: Hàn Thư Anh xuyên qua thành đối tượng khả nghi, bị công an tạm giam nửa tháng... ... Trong sở, đồng nghiệp cúp máy: “Tiểu Giang, nhận được tố giác, trong nhà khách có vị đồng chí không có thư giới thiệu, cậu qua xem với tôi.” Giang Kiến Hứa mệt đến tê liệt: “Lừa trong đội sản xuất còn không mệt như vậy.” Nhân viên làm việc trong nhà khách kích động nói: “... Là một nữ đồng chí xinh đẹp, dáng dấp như minh tinh điện ảnh, đưa đi khai thác đá thì thật đáng tiếc.” Giang Kiến Hứa cười, khoác tay lên vai anh ta: “Tiểu Vương này, tôi nói cho cậu nghe, cậu còn trẻ, gặp qua được mấy cô gái chứ? Hôm nay để cho cậu nhớ lâu, cậu nghe qua câu này chưa? Ngựa tốt không dựa vào tiếng kêu, người đẹp không ở diện mạo, nhất là đồng chí nam, trông mặt mà bắt hình dong sẽ phải chịu thiệt trên người phụ nữ.” Sau khi nhìn thấy người. Giang Kiến Hứa: “Đồng chí, chào cô, phiền cô lấy thư giới thiệu ra, có một người à? Có đối tượng chưa?” Đồng nghiệp: ? Tiểu Vương: ? Về sau... Đại lão tương lai Giang Kiến Hứa bị trêu chọc đến không nhịn được, sợ cô mang thai ăn thiệt thòi nói: Kết hôn nhé? Vào hộ khẩu nhà anh, tiền lương và phiếu của anh, tùy em tiêu! Sau khi ăn sạch người ta, mang thai mà không biết, liêu tinh Hàn Thư Hoa: Chỉ muốn nói chuyện yêu đương, chơi bời một chút, không muốn kết hôn.

240000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Vi Sinh [thập niên 70]
Vi Sinh [thập niên 70]

Khi không gian sinh mệnh sụp đổ, Vi Sinh buộc phải xuyên đến thế giới khác để sống sót. Để có được thân thể thật sự của mình, cô giúp người bản địa hoàn thành những tiếc nuối — từ thi lại đại học, tránh kẻ sở khanh, đến chống lại ép buộc gia đình. Lần này, cô rơi vào thập niên 70 — thời điểm kỳ thi đại học vừa được khôi phục. Nhìn tờ giấy báo dự thi cũ kỹ, Vi Sinh ngẩn người. Ai cũng biết thi đại học lúc đó chẳng khác nào bước vào Tu La tràng. Nguyên chủ thân thể này chỉ có hai đường: hoặc gả đi lấy sính lễ, hoặc liều mạng thi đại học. Mà cô, chỉ còn một lựa chọn — đi thi! Trước ánh mắt nghi ngờ, Vi Sinh cười: > “Không đỗ cũng chẳng sao, ta thích... đi thi!” Mọi người sững sờ: > “Con nhỏ này... điên thật rồi!” Nhưng ai cũng hiểu — giữa thời loạn ấy, chỉ có thi mới là con đường sống.

100000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Thập Niên 70: Mang Theo Trăm Tỷ Vật Tư Làm Quân Tẩu
Thập Niên 70: Mang Theo Trăm Tỷ Vật Tư Làm Quân Tẩu

Đời trước, người đàn ông Tô Nhiễm Nhiễm tránh còn không kịp, lại vì cứu cô mà bị hồng thủy cuốn đi. Cảnh tượng dũng cảm đó, ở trong đêm khuya liên tục nằm mơ nhắc nhở cô, cô đã bỏ lỡ người thâm tình như thế nào. May mà ông trời rủ lòng thương xót, khiến cô trở về ngày người đàn ông nói chuyện ly hôn với cô lần nữa. Lần này cô sẽ không bỏ qua phần thâm tình đó nữa. Ôm đứa bé trong bụng, mang theo không gian linh tuyền, Tô Nhiễm Nhiễm quả quyết tùy quân đến hải đảo! ... Thẩm Hạ cảm thấy có lẽ mình đang nằm mơ! Nếu không nàng dâu nhỏ vẫn luôn sợ anh muốn chết, sao có thể làm nũng với anh, còn ôm hôn anh nữa? Nhìn cô vợ nhỏ chọc người mà không tự biết, Thẩm Hạ lại có loại cảm giác không chân thực. “Nhiễm Nhiễm, em đã suy nghĩ kỹ chưa? Sau này sẽ không còn cơ hội ly hôn nữa!” Thẩm Hạ nghiến răng, lại xác nhận với cô lần nữa. Mà đáp lại anh, là nhiệt tình anh không dám tưởng tượng.

200000 Giỏ hàng Giỏ hàng