Tn80: Kẻ Phản Diện Nắm Tay Nhau Cùng Phất Lên

Tn80: Kẻ Phản Diện Nắm Tay Nhau Cùng Phất Lên

Điền VănHệ ThốngHiện ĐạiNữ CườngNữ PhụXuyên Không

Đường Tri một giây trước còn đang trên diễn đàn quốc tế, sử dụng 18 thứ tiếng mở rộng lãnh thổ, giây tiếp theo đã xuyên vào một cuốn sách thời đại có tên là "Người vợ trọng sinh hoàn hảo", và còn trở thành nhân vật phản diện nổi tiếng trong sách - kẻ ngăn cản nam nữ chính đến với nhau, đóa hoa tâm đen ác độc! Chậc! Cái gì mà đóa hoa ác độc, rõ ràng cô là đóa hoa ăn thịt mang lại may mắn! 【Ding! Xin chúc mừng chủ nhân đã kích hoạt hệ thống phản diện làm giàu... phần thưởng ngẫu nhiên là hai trăm năm mươi(*) cái bánh bao!】 (*) đồng nghĩa với sự sỉ nhục, mang ý nghĩa mắng chửi người đối diện là ngu ngốc hoặc nói chuyện không đứng đắn, làm việc không nghiêm túc. Đường Tri lạnh lùng cười, vỗ tay một cái, bữa cơm tất niên của nhà họ Đường đã tan vỡ: "Muốn bán tôi trả nợ? Ý tưởng hay đấy, tôi dùng luôn!" "Sức khỏe của ông bà vẫn còn tốt, rất thích hợp để đi xây đường đấy nhé!" "Bác cả và bác hai trẻ trung khỏe mạnh, gửi đi đào mỏ rất phù hợp!" "Hai người bác gái cũng đừng ở nhà ngồi chơi nữa, cháu đã tìm cho hai người một nơi tốt, đảm bảo cả hai một đi không trở lại." Người nhà họ Đường run rẩy, từng người quỳ xuống van xin! Đường Tri không bị lay chuyển, uống một ngụm rượu, ăn một miếng thịt, thật ngon! Chậc, mình thật là ác độc. ... Linh hồn của nữ chính xuyên qua truyện niên đại, thông minh dũng cảm, vừa ngầu vừa sảng khoái, chỉ có thịt không ăn hết, không có oán không trả được. "Cuộc đời đẹp đẽ của chúng ta, bắt đầu từ việc lật bàn ăn của nhà họ Đường!" ... Câu hỏi: Còn nam chính thì sao? Xin đáp lại: Đang đan áo len đấy! Nam chính: Đừng nói lung tung, tôi đang thêu váy cưới cho vợ tôi!

200000

691 chương

Truyện cùng tác giả

Tn80: Kẻ Phản Diện Nắm Tay Nhau Cùng Phất Lên
Tn80: Kẻ Phản Diện Nắm Tay Nhau Cùng Phất Lên
Mị Dạ Thủy Thảo

Đường Tri một giây trước còn đang trên diễn đàn quốc tế, sử dụng 18 thứ tiếng mở rộng lãnh thổ, giây tiếp theo đã xuyên vào một cuốn sách thời đại có tên là "Người vợ trọng sinh hoàn hảo", và còn trở thành nhân vật phản diện nổi tiếng trong sách - kẻ ngăn cản nam nữ chính đến với nhau, đóa hoa tâm đen ác độc! Chậc! Cái gì mà đóa hoa ác độc, rõ ràng cô là đóa hoa ăn thịt mang lại may mắn! 【Ding! Xin chúc mừng chủ nhân đã kích hoạt hệ thống phản diện làm giàu... phần thưởng ngẫu nhiên là hai trăm năm mươi(*) cái bánh bao!】 (*) đồng nghĩa với sự sỉ nhục, mang ý nghĩa mắng chửi người đối diện là ngu ngốc hoặc nói chuyện không đứng đắn, làm việc không nghiêm túc. Đường Tri lạnh lùng cười, vỗ tay một cái, bữa cơm tất niên của nhà họ Đường đã tan vỡ: "Muốn bán tôi trả nợ? Ý tưởng hay đấy, tôi dùng luôn!" "Sức khỏe của ông bà vẫn còn tốt, rất thích hợp để đi xây đường đấy nhé!" "Bác cả và bác hai trẻ trung khỏe mạnh, gửi đi đào mỏ rất phù hợp!" "Hai người bác gái cũng đừng ở nhà ngồi chơi nữa, cháu đã tìm cho hai người một nơi tốt, đảm bảo cả hai một đi không trở lại." Người nhà họ Đường run rẩy, từng người quỳ xuống van xin! Đường Tri không bị lay chuyển, uống một ngụm rượu, ăn một miếng thịt, thật ngon! Chậc, mình thật là ác độc. ... Linh hồn của nữ chính xuyên qua truyện niên đại, thông minh dũng cảm, vừa ngầu vừa sảng khoái, chỉ có thịt không ăn hết, không có oán không trả được. "Cuộc đời đẹp đẽ của chúng ta, bắt đầu từ việc lật bàn ăn của nhà họ Đường!" ... Câu hỏi: Còn nam chính thì sao? Xin đáp lại: Đang đan áo len đấy! Nam chính: Đừng nói lung tung, tôi đang thêu váy cưới cho vợ tôi!

200000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Truyện liên quan

Bệnh Mỹ Nhân Và Đồ Tể
Bệnh Mỹ Nhân Và Đồ Tể

Sau khi xuyên qua, Úc Ly trở thành con gái của một hộ nhà nông, bị người thân bán đi để gả cho một thư sinh bệnh tật trong làng để xung hỉ. Ban đầu nàng tưởng xung hỉ chỉ là cái danh, chắc là vào nhà người ta làm nha hoàn, ai ngờ lại thành chính thất, đường hoàng làm chủ gia đình, không còn cảnh bữa đói bữa no. Nhưng niềm vui chưa kịp nở hoa thì nàng phát hiện ra nhà thư sinh cũng nghèo rớt mồng tơi, nồi niêu lạnh tanh, gió thổi qua nghe tiếng bụng réo. Nhìn thư sinh nằm trên giường bệnh, khuôn mặt thanh tú như tiên nhưng hiện lên sắc đỏ vì bệnh tật, Úc Ly thầm thở dài. Chẳng phải chỉ là bắt đầu từ đầu sao? Cuộc sống thế nào còn phải do nàng quyết định. Nhà có phu quân bệnh tật, bà bà yếu đuối cùng hai đứa trẻ, cả nhà đều cần ăn cơm nên Úc Ly chỉ có thể gánh vác trách nhiệm nuôi dưỡng gia đình, chuẩn bị đi tìm việc làm. Nàng không giỏi nữ công, giặt giũ quần áo kiếm được quá ít tiền, đi bến tàu khuân vác sẽ bị bóc lột, vận may không tốt thì đừng nghĩ đến việc vào rừng nhặt của hời. Chỉ có sức lực là còn khá tốt... Người đàn ông hỏi: “Ngươi định tìm việc gì?” Úc Ly: “Mổ lợn.” Người đàn ông: "Ngươi đã từng mổ lợn bao giờ chưa?” Úc Ly tự tin đáp: “Chưa, nhưng ta đã xem qua!” Người đàn ông: “...” Úc Ly làm việc hăng say, chàng thư sinh cũng dần khỏe lại, hơn nữa còn thi đỗ khoa cử, cuối cùng trở thành quốc công gia, Úc Ly cũng trở thành quốc công phu nhân. Đối với việc này, Úc Ly chỉ biết tỏ vẻ cạn lời: “...”

300000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Pháo hôi nữ phụ trong truyện được trọng sinh rồi
Pháo hôi nữ phụ trong truyện được trọng sinh rồi

Thịnh Hề Nhan trọng sinh. Kiếp trước, đến tận khi chết đi, nàng mới biết — hóa ra mình chỉ là một nhân vật trong truyện. Nhân vật nam và nữ chính trong truyện ấy chính là vị hôn phu của nàng — thế tử Vĩnh Ninh Hầu — và “chân ái” của hắn, cô gái xuyên không mang danh “bạch nguyệt quang” — vừa thanh khiết, vừa tài hoa hơn người. Còn nàng, chỉ là nữ phụ đáng thương, kẻ cản đường tình yêu trọn đời của họ. Vì muốn ở bên nhau, đôi “tình nhân chính truyện” hẹn nhau cùng nhảy hồ tự vẫn. Không ngờ, họ không chết, lại khiến Thái hậu cảm động. Thái hậu ra mặt chủ hôn, để “chân ái” và nàng cùng được gả vào phủ Vĩnh Ninh Hầu trong cùng một ngày. Nhưng Thịnh Hề Nhan còn chưa kịp nhìn mặt vị hôn phu ấy, đã “phát bệnh nặng” rồi ngã xuống. Sau một chuỗi đau khổ đầy bi lụy giữa nam và nữ chính, cuối cùng họ cũng được ở bên nhau. Còn Thịnh Hề Nhan — người vợ cả danh nghĩa — chỉ để lại vị trí cho họ, rồi “bệnh chết” trong ngôi am lạnh lẽo. Kiếp này, Thịnh Hề Nhan sống lại đúng vào ngày đôi kia định bỏ trốn nhảy hồ tuẫn tình. Trước khuôn mặt đầy “tình sâu nghĩa nặng” của vị hôn phu và ánh mắt cảm động của Thái hậu, nàng chỉ khẽ cười — rồi chọn gả cho người được cho là đã chết trận: Thế tử Trấn Bắc Vương – Sở Nguyên Thần.

50000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Xuyên Qua Thành Chính Thê Khó Bị Bỏ
Xuyên Qua Thành Chính Thê Khó Bị Bỏ

Muối ở Lưỡng Hoài, làm cả thiên hạ đều mặn. Vượt qua thời không trở thành phu nhân của một thương nhân buôn muối, nàng lại phát hiện ra rằng phu quân của mình có đến ba người thϊếp thất như hoa như ngọc: - Một người là ngựa gầy kiều diễm, mềm mại đến từ Dương Châu. - Một người là ca kỹ hát kịch Côn khúc, danh chấn một vùng. - Một người thì hiền lành ôn nhu, dịu dàng, biết chăm sóc gia đình. Với thân phận của mình, nàng không thể ly hôn, chỉ có thể thu hút trái tim người đàn ông đó. Tag: Xuyên qua thời không Từ khóa tìm kiếm: Vai chính: Khương Ngọc Xuân, Chu Thiên Hải ┃ Vai phụ: Lý Diên Hồng (Lý Di Nương), Vương Thu Hoa (Vương Di Nương), Trương Tuyết Nhạn (Trương Di Nương)

70000 Giỏ hàng

Mắc Nợ 100 Triệu, Thánh Độc Miệng Nổi Điên Sát Phạt Trên Livestream
Mắc Nợ 100 Triệu, Thánh Độc Miệng Nổi Điên Sát Phạt Trên Livestream

Phong Ngâm, một đại lão xuyên nhanh nổi tiếng độc mồm độc miệng, mang theo ước mơ nghỉ hưu sớm để mở viện dưỡng lão mỹ nhân, đã xuyên sách và trở thành "pháo hôi cống hiến" vừa mở màn đã vội vàng đăng xuất. Mở màn đã gánh khoản nợ một trăm triệu? Không sao, vác xi măng, mở livestream, đổi lượt xem lấy độ nổi tiếng. Bị cả cộng đồng mạng ghét bỏ? Không sao không sao, ba trăm sáu mươi nghề không chê ghét nghề nào, tiền tài lẫn độ nổi cầm đến mỏi cả tay, ai còn quan tâm thiên hạ thích hay không chứ. Đối mặt với antifan xuất khẩu cuồng ngôn, Phong Ngâm dỗi ngược không chút lưu tình. "Đừng nói là chửi thằng mặt, nếu nghe không rõ thì để bà đây khắc lên bia mộ cho đọc luôn!" "Mắc bệnh điên thì liền phát bệnh, trời cũng chả sập được! Tố chất không mạnh, gặp mạnh tự khắc mạnh." "Chị đây bẩm sinh cứng đầu, sao có thể nhận thua! Trả tiền, thật ra chuyện gì cũng có thể thương lượng." Kể từ đó, Phong Ngâm áp đảo nữ chính nguyên tác, chiếm sóng hotsearch ngày đêm. #PhongNgâm khiêng xác trong nhà tang lễ, xác chết sợ quá sống lại# #PhongNgâm làm nghề thủ công giấy, thật giả khó phân# #PhongNgâm phá khóa bị bắt ba lần, chuyện gì đằng sau# #Sốc! PhongNgâm bày sạp vỉa hè bán thứ đó# ... Sau khi Phong Ngâm nhờ vào chuỗi nghề tay trái "kỳ quái” để trả xong hết nợ và đang chuẩn bị về hưu, một vị ảnh đế hai mươi lăm tuổi, có "thâm niên công tác" hai mươi ba năm bất ngờ chặn đường cô. "Nhìn tôi xem, có đạt tiêu chuẩn tuyển dụng của cô không?” Phong Ngâm chớp chớp mắt, nhận lấy chiếc thẻ đen: "Không phải vấn đề có tiền hay không, chủ yếu là... anh phù hợp tiêu chuẩn."

300000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Vu Nữ Xuyên Thành Con Nuôi Hào Môn
Vu Nữ Xuyên Thành Con Nuôi Hào Môn

Đây là ký chủ thứ ba mà hệ thống số 009 tiếp quản. Trước mắt nó là một thiếu nữ, làn da trắng như tuyết, môi hồng như anh đào, mềm mại động lòng người. Nhưng hệ thống không hề dao động. Nó đã chuẩn bị đầy đủ những hình phạt nghiêm khắc nhất để buộc cô phải hoàn thành cốt truyện. Hệ thống nói: [Hiện giờ cô đang ở trong một quyển tiểu thuyết cẩu huyết kiểu cũ. Năm nay cô 16 tuổi. Cô là thiên kim giả của gia đình hào môn họ Giang, từ nhỏ đã xấu xa tận xương tủy. Còn trẻ mà đã tìm mọi cách quyến rũ anh ruột nữ chính, anh họ nữ chính, bạn thân của nữ chính, thậm chí cả người mà nữ chính thầm mến. Cô muốn cướp hết mọi thứ thuộc về nữ chính. Kết cục, cô bị nhà họ Giang vạch trần thân phận, đuổi ra khỏi nhà, lang thang đầu đường xó chợ, rơi vào bóng tối và chết thảm. Cô chính là vai nữ phụ pháo hôi bị mọi người căm ghét nhất trong truyện này.] Hệ thống nhấn mạnh: [Cô có đang nghe tôi nói không?] Hệ thống: [Cô đang làm gì vậy?] Thiếu nữ đáp: "Vẽ vòng tròn." Hệ thống: [Vẽ vòng tròn làm gì?] Thiếu nữ: [Triệu hồi mà.] Tên cô là A Tích, vốn là vu nữ của một quốc gia cổ xưa. Linh hồn lạc tới nơi này, cô nghĩ ngợi một chút rồi bắt đầu triệu hồi đám Ma Vương. Có kẻ mọc cánh xương dài thượt, có kẻ từ vực sâu biển cả trồi lên, có kẻ hóa thành rồng trên đỉnh cửu trùng sơn... Sức mạnh của chúng đủ sức hủy diệt cả thế giới này. Hệ thống tái mặt: [Cô muốn làm gì? Mau dừng lại! Cô định hủy diệt thế giới này sao?] Thiếu nữ vô tội hỏi: ? Thiếu nữ: "Không phải đâu, tôi chỉ đang thiếu một người lau chân cho mình, một người bưng nước cho mình và một người kể chuyện cho tôi nghe trước khi ngủ thôi mà..." Hệ thống: [?] Dùng mấy thứ khủng khϊếp đó — không, phải gọi là Ma Vương — chỉ để lau chân, bưng nước, kể chuyện ngủ? ... Ngày đầu tiên A Tích xuyên tới, nguyên chủ vừa mới tỏ tình thất bại. Anh họ nữ chính lạnh giọng mắng cô: "Không biết xấu hổ, nhà họ Giang dạy dỗ cô kiểu gì vậy?" Theo nguyên tác, cô phải chịu nhục nhã trước mặt mọi người, sau đó nhẫn nhịn nói "không sao đâu", rồi lại càng thêm căm hận nữ chính. Nhưng A Tích nghiêng đầu: "Không ai được phép nói với tôi như vậy." Tối hôm đó, anh họ nữ chính về nhà thì bị cha mình lôi ra đánh một trận tơi bời. Ngày thứ tư A Tích xuyên tới, nam chính và phản diện đánh nhau, gục ngay bên chân cô. Theo cốt truyện, cô phải chạy tới đỡ nam chính dậy. Nhưng A Tích thẳng thừng giẫm lên mặt nam chính một cái. Hệ thống: [? Sao cô lại làm vậy?] A Tích ngơ ngác: "Hả? Nhưng Đại Hộ Pháp của tôi bảo rằng, đáng ra bọn họ phải quỳ rạp dưới chân tôi mà?" ... Khi anh họ nữ chính lên mạng bêu riếu, kể lể con nhỏ thiên kim giả kia xấu xa thế nào, chiếm tổ quạ thế nào. Thì ngoài đời A Tích đã giành luôn chức vô địch cưỡi ngựa toàn quốc, vô địch bắn cung toàn quốc... Sau lễ trao giải, đích thân ông trùm – nhà tài trợ cuộc thi là Ân Lĩnh – tiễn cô rời đi, còn ông trùm Diệp Đức Minh thì tự mình mở cửa xe cho cô... Thân phận của cô gái lập tức trở thành đề tài bí ẩn được cả mạng xã hội sục sôi bàn tán. Chuyện thường ngày của các Ma Vương cùng nhau nuôi nhóc, trưởng thành rồi yêu nhau.

120000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Ngọc Bội Thái Tử Gia
Ngọc Bội Thái Tử Gia

Một câu chuỵện đánh tráo thanh phận với nhau khiến cho cuộc đời của hai nữ nhân bị đảo ngược hoàn toàn. Một người đường đường là thiên kim tiểu thư ngũ cô nương của Hầu phủ vừa ra đời đã bị ôm nhầm. Con gái nhà nông ngẫu nhiên biến thành tiểu thư, còn tiểu thư thực sự của Hầu phủ thì lại lưu lạc dân gian, chịu khổ đủ 13 năm. Sau 13 năm, cuối cùng Sở Cẩm Dao cũng được trở về bên cha mẹ đẻ, nhưng điều khó xử là mẫu thân nàng ngại nàng cử chỉ thô tục nên một lòng cưng chiều "con gái". Ngay cả tổ mẫu cũng không nhịn đau dứt được đứa cháu gái mình nuôi 13 năm để đưa về nhà nông, thế nên họ để thiên kim tiểu thư giả ở lại, tiếp tục làm tiểu thư nhà giàu. Lớn lên trong hoàn cảnh nghèo khổ nên Sở Cẩm Dao cảm thấy Hầu phủ hoàn toàn xa lạ với mình. Lần nữa bị em gái mình sai bảo, Sở Cẩm Dao ở trong phòng rơi nước mắt, rồi đột nhiên nàng phát hiện ngọc bội của mình biết nói chuyện. Ngọc bội của nàng tính khí không tốt, nhưng lại lắng nghe nàng kể khổ, giúp nàng mấy chuyện đấu đá trong nhà, chỉ nàng cách đánh trả. Cho đến một ngày, Sở Cẩm Dao gặp được Thái tử điện hạ khó tính ở bên ngoài. #Có thể mấy người không tin, nhưng ngọc bội của ta có dáng dấp giống hệt như Thái tử đấy# Bởi vì hồn lìa khỏi xác, nên xuất hiện nhiều chi tiết huyền huyễn. Trừ cái này ra thì còn nhiều chi tiết ma quái, tu chân nữa, cứ coi như đây là một câu chuyện cổ đại đơn giản là được rồi.

80000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Tinh Tế: Nữ Thần Hậu Cần Gánh Team
Tinh Tế: Nữ Thần Hậu Cần Gánh Team

[Văn có thể nổ súng xào rau nước sốt, võ có thể vác nồi đánh tan quân địch.] Giản Ninh một giây trước còn đang tung hoành nơi mưa bom bão đạn, giây sau đã xuyên thẳng vào một quyển tiểu thuyết tinh tế kiểu Mary Sue, trở thành "chị gái tiện lợi" được tặng kèm cho nam chính. Nguyên thân của cô là con riêng bị mẹ ruột đem làm quân cờ tranh gia sản, bị đẩy vào Quân khu số 13 nơi chuyên thu nhận phế thải. Sau này, để bảo vệ nữ chính, cô ấy chết dưới làn sóng dị thú trong một cuộc tập kích bất ngờ. Giản Ninh vừa mở mắt đã thấy sân huấn luyện hoang tàn, đồng đội thì lười biếng, nhà bếp thì nát bươm, đồ ăn thì khó nuốt tới mức không biết là cứu người hay gϊếŧ người. Thôi thì, bảo vệ nữ chính thì được, nhưng không nấu được bữa cơm ra hồn là không xong. Một lần nướng thịt ngoài sân, mùi thơm lan xa, nữ chính chưa kịp mò đến thì mấy anh em chiến hữu đã bị hạ gục bởi vị giác, cảm động đến mức suýt khóc. Từ đó, hậu cần binh số 1 chính thức ra sân. “Tổ tông. Huấn luyện cứ để bọn em lo, chị chỉ cần nấu ăn là được rồi.” Cho đến một ngày, quân khu tổ chức giải đấu liên minh. Giản Ninh tay cầm hộp cơm, lưng đeo bình giữ nhiệt, đứng giữa chiến trường nhìn một nửa đội trinh sát bị mình "tiện tay" quét sạch, nét mặt đầy vô tội: “Tôi chỉ định đưa cơm thôi mà. Là họ ngăn tôi trước.” “Tôi sắp trễ giờ ăn rồi, nên chỉ dùng một chút biện pháp đặc biệt.” Đội trinh sát bị "biện pháp đặc biệt" chiếu cố: “...” Không cần đưa cơm nữa đâu chị, tụi em no rồi, no đến tận kiếp sau luôn ấy. P/S: 1. Nữ chính: Giản Ninh hậu cần binh đa năng, văn võ toàn tài 2. Nam chính: Bá vương quân khu, mẫu "trà xanh" đỉnh cao giữa nhân gian 3. Bối cảnh: Tinh tế, xuyên thư, dị năng, nữ cường 4. Tóm tắt: Không có chuyện gì là một mâm thịt nướng không giải quyết được. Nếu có, vậy thì nướng thêm một mâm nữa.

200000 Giỏ hàng

Khi Mẹ Cá Mặn Của Quái Vật Chỉ Là Người Thường
Khi Mẹ Cá Mặn Của Quái Vật Chỉ Là Người Thường

Năm 2035, thế giới xảy ra hai sự kiện lớn. Một là hiện tượng đêm cực kéo dài suốt bảy ngày bảy đêm, toàn bộ thế giới bị ô nhiễm, những kẻ bị ô nhiễm ở khắp nơi chém gϊếŧ điên cuồng, loài người rơi vào bờ vực diệt vong. Sự kiện thứ hai, trăng máu bất ngờ xuất hiện trên bầu trời, xua tan bóng đêm cực hạn. Một số người sống sót phát hiện trên cơ thể mình xuất hiện dấu ấn ánh trăng, họ có thể triệu hồi ra một hệ thống chứa xúc tu, từ đó kích hoạt dị năng. Mọi người gọi nó là hệ thống dị năng Huyết Nguyệt, kể từ đó loài người có được sức mạnh phản kháng. Ba trăm năm sau, Diệp Khương tỉnh lại đúng vào ngày trăng máu xuất hiện. Cô cũng thức tỉnh hệ thống Huyết Nguyệt, nhận được dị năng đặc biệt. Hộp chỉ vàng: Có thể phục chế và dệt lại bất cứ thứ gì bị phá hỏng, khiến chúng trông giống như mới. Cô chỉ là một người bình thường, thậm chí có phần vô dụng. Diệp Khương: “...” Nhưng sau này mọi người phát hiện, người khác là hệ thống con, còn cô lại là hệ thống mẹ. Cô là mẹ của quái vật, cũng là nguồn gốc sức mạnh dị năng của nhân loại. Hướng dẫn đọc: Cốt truyện nhẹ nhàng, vui vẻ, theo hướng sảng văn. Góc nhìn: Nhân vật chính. Nhân vật chính: Diệp Khương x Dung Ngân. Một câu tóm tắt: Người bình thường trở thành thần. Thông điệp chính: Làm người cho tử tế.

120000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Sau Khi Tu Tiên Trồng Trọt, Cả Thế Giới Cầu Xin Tôi Bán Rau
Sau Khi Tu Tiên Trồng Trọt, Cả Thế Giới Cầu Xin Tôi Bán Rau

Khương Hành xuyên không đến Tu Tiên giới đã mấy trăm năm. Ngay lúc đột phá lôi kiếp, một sự cố bất ngờ xảy ra, hất cô văng thẳng về thế giới cũ. Khi đó, cô vẫn là một nhân viên văn phòng bán mạng làm việc, tăng ca đến mức đột tử phải nhập viện. Khương Hành thẳng thừng "nằm ngửa", từ chức rồi về quê! Trồng ít rau, cấy ít lúa, nuôi thêm gà vịt, thầu một cái ao thả cá... hay là nuôi thêm cả ong mật nhỉ? Sản vật làm ra nhiều quá thì cứ mang đi bán. Tại phiên chợ quê, người qua đường thấy cải xà lách năm đồng một cây, cá diếc năm mươi đồng một cân, mật ong năm nghìn một cân thì cười khẩy: "Bán hay ăn cướp thế!" Nhưng nếm thử rồi, ai nấy đều nhao nhao: "Bà chủ ơi, làm ơn cướp tiền của tôi đi! Hàng ít quá, chưa đến lượt tôi đã hết sạch rồi!!!" Ban đầu, Khương Hành chỉ định về quê tự cung tự cấp, tránh xa những thực phẩm chứa đầy hóa chất độc hại. Ai ngờ, quy mô cứ thế mà lớn dần... Chẳng bao lâu sau, một thành phố nhỏ vô danh bỗng nổi như cồn trên mạng. Nghe đồn, rau củ ở đó ngọt lành tươi mát, thịt gia cầm mềm thơm đậm vị, tôm cá nước ngọt còn tươi ngon hơn cả hải sản! Cư dân mạng hùng hồn tuyên bố: [Muốn lừa chúng tôi đi du lịch thì nói thẳng đi!] [Haha, đố tôi tin đấy?!] [Không thể nào? Có nghe nói ở đó có khu nông nghiệp nào đâu? Ồ, lại chiêu trò hút khách du lịch à? Dạo này ngành du lịch ế ẩm lắm hay sao?] --- Về sau: Hội sinh viên "đặc nhiệm" lao lên núi như bay, mặc kệ đôi chân rã rời vẫn gào thét: "Đỡ tôi dậy, tôi vẫn còn bò được! Trái cây ngon trên núi nhiều như vậy, phải nếm thử hết chứ!" Một blogger ẩm thực nhìn những nguyên liệu tươi ngon mơn mởn trước mặt mà rưng rưng nước mắt: "Tôi là blogger review đồ ăn chứ có phải blogger dạy nấu ăn đâu! Thôi được, nấu thì nấu! Tôi học!" Một đại gia sành ăn rút thẳng tấm séc: "Sửa đường! Tôi bao trọn gói con đường này! Chỉ cần bà chủ bán thêm nguyên liệu cho tôi là được!" Khương Hành: [Toát mồ hôi lạnh.jpg]

200000 Giỏ hàng Giỏ hàng