Tn80: Kẻ Phản Diện Nắm Tay Nhau Cùng Phất Lên

Tn80: Kẻ Phản Diện Nắm Tay Nhau Cùng Phất Lên

Điền VănHệ ThốngHiện ĐạiNữ CườngNữ PhụXuyên Không

Đường Tri một giây trước còn đang trên diễn đàn quốc tế, sử dụng 18 thứ tiếng mở rộng lãnh thổ, giây tiếp theo đã xuyên vào một cuốn sách thời đại có tên là "Người vợ trọng sinh hoàn hảo", và còn trở thành nhân vật phản diện nổi tiếng trong sách - kẻ ngăn cản nam nữ chính đến với nhau, đóa hoa tâm đen ác độc! Chậc! Cái gì mà đóa hoa ác độc, rõ ràng cô là đóa hoa ăn thịt mang lại may mắn! 【Ding! Xin chúc mừng chủ nhân đã kích hoạt hệ thống phản diện làm giàu... phần thưởng ngẫu nhiên là hai trăm năm mươi(*) cái bánh bao!】 (*) đồng nghĩa với sự sỉ nhục, mang ý nghĩa mắng chửi người đối diện là ngu ngốc hoặc nói chuyện không đứng đắn, làm việc không nghiêm túc. Đường Tri lạnh lùng cười, vỗ tay một cái, bữa cơm tất niên của nhà họ Đường đã tan vỡ: "Muốn bán tôi trả nợ? Ý tưởng hay đấy, tôi dùng luôn!" "Sức khỏe của ông bà vẫn còn tốt, rất thích hợp để đi xây đường đấy nhé!" "Bác cả và bác hai trẻ trung khỏe mạnh, gửi đi đào mỏ rất phù hợp!" "Hai người bác gái cũng đừng ở nhà ngồi chơi nữa, cháu đã tìm cho hai người một nơi tốt, đảm bảo cả hai một đi không trở lại." Người nhà họ Đường run rẩy, từng người quỳ xuống van xin! Đường Tri không bị lay chuyển, uống một ngụm rượu, ăn một miếng thịt, thật ngon! Chậc, mình thật là ác độc. ... Linh hồn của nữ chính xuyên qua truyện niên đại, thông minh dũng cảm, vừa ngầu vừa sảng khoái, chỉ có thịt không ăn hết, không có oán không trả được. "Cuộc đời đẹp đẽ của chúng ta, bắt đầu từ việc lật bàn ăn của nhà họ Đường!" ... Câu hỏi: Còn nam chính thì sao? Xin đáp lại: Đang đan áo len đấy! Nam chính: Đừng nói lung tung, tôi đang thêu váy cưới cho vợ tôi!

200000

691 chương

Truyện cùng tác giả

Tn80: Kẻ Phản Diện Nắm Tay Nhau Cùng Phất Lên
Tn80: Kẻ Phản Diện Nắm Tay Nhau Cùng Phất Lên
Mị Dạ Thủy Thảo

Đường Tri một giây trước còn đang trên diễn đàn quốc tế, sử dụng 18 thứ tiếng mở rộng lãnh thổ, giây tiếp theo đã xuyên vào một cuốn sách thời đại có tên là "Người vợ trọng sinh hoàn hảo", và còn trở thành nhân vật phản diện nổi tiếng trong sách - kẻ ngăn cản nam nữ chính đến với nhau, đóa hoa tâm đen ác độc! Chậc! Cái gì mà đóa hoa ác độc, rõ ràng cô là đóa hoa ăn thịt mang lại may mắn! 【Ding! Xin chúc mừng chủ nhân đã kích hoạt hệ thống phản diện làm giàu... phần thưởng ngẫu nhiên là hai trăm năm mươi(*) cái bánh bao!】 (*) đồng nghĩa với sự sỉ nhục, mang ý nghĩa mắng chửi người đối diện là ngu ngốc hoặc nói chuyện không đứng đắn, làm việc không nghiêm túc. Đường Tri lạnh lùng cười, vỗ tay một cái, bữa cơm tất niên của nhà họ Đường đã tan vỡ: "Muốn bán tôi trả nợ? Ý tưởng hay đấy, tôi dùng luôn!" "Sức khỏe của ông bà vẫn còn tốt, rất thích hợp để đi xây đường đấy nhé!" "Bác cả và bác hai trẻ trung khỏe mạnh, gửi đi đào mỏ rất phù hợp!" "Hai người bác gái cũng đừng ở nhà ngồi chơi nữa, cháu đã tìm cho hai người một nơi tốt, đảm bảo cả hai một đi không trở lại." Người nhà họ Đường run rẩy, từng người quỳ xuống van xin! Đường Tri không bị lay chuyển, uống một ngụm rượu, ăn một miếng thịt, thật ngon! Chậc, mình thật là ác độc. ... Linh hồn của nữ chính xuyên qua truyện niên đại, thông minh dũng cảm, vừa ngầu vừa sảng khoái, chỉ có thịt không ăn hết, không có oán không trả được. "Cuộc đời đẹp đẽ của chúng ta, bắt đầu từ việc lật bàn ăn của nhà họ Đường!" ... Câu hỏi: Còn nam chính thì sao? Xin đáp lại: Đang đan áo len đấy! Nam chính: Đừng nói lung tung, tôi đang thêu váy cưới cho vợ tôi!

200000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Truyện liên quan

Trở Về Niên Đại, Cô Vợ Nhỏ Được Cưng Như Bảo Bối Siêu Hung Dữ
Trở Về Niên Đại, Cô Vợ Nhỏ Được Cưng Như Bảo Bối Siêu Hung Dữ

Phòng thí nghiệm nổ mạnh làm Lâm Đường trở về cái niên đại nghèo khó thiếu thốn vật tư kia, còn buộc chặt với một cái hệ thống đánh dấu. Cô còn chưa kịp lấy món quà của người mới thì vị hôn phu được định ra từ bé đã chạy tới cửa từ hôn. Nguyên nhân từ hôn là vì hắn sắp trở thành công nhân, đi vào thành phố làm việc. Lâm Đường nhìn người nam nhân có khuôn mặt bình thường mà lại tỏ ra rất tự tin kia, môi đỏ hé mở: "Được.” Chưa tới một tháng, vị hôn phu bị đuổi việc. Lâm Đường đi dạo quanh huyện một vòng liền trở thành cán bộ của xưởng dệt. Nội tâm của vị hôn phu: Hiện tại cầu hợp lại còn kịp sao? * Cái niên đại này thật sự rất quá thiếu thốn vật tư rồi. Tuy rằng được ba người anh và cha mẹ yêu chiều, nhưng ăn cơm cần có phiếu gạo, mua vải cần có phiếu vải, mua thịt cần phiếu thịt, thậm chí ngay cả mua một khối xà bông cũng cần có phiếu. Cho dù thắt chặt lưng quần để sinh hoạt thì vẫn vô cùng khó khăn. Nhìn thứ đen sì sì trong chén, Lâm Đường im lặng: “...” May mà cô có một cái hệ thống! Muốn cái gì? Chỉ cần đánh dấu là sẽ có. - Nhiều năm sau. Người nam nhân tuấn mỹ nào đó nhìn người vợ yếu đuối mong manh, khuôn mặt nhỏ trắng nõn, cố gắng không thay đổi sắc mặt hỏi: “Nghe nói năm đó em đánh hai đấm đã hạ gục một con lợn rừng?” Ánh mắt Lâm Đường hơi lóe lên, đầu ngón tay hơi dùng một chút lực thì cái chén sứ tráng men trong tay liền biến hình, nghiêm túc nói: “Nào có? Anh đừng nghe mấy người đó nói hươu nói vượn, chúng ta đều là người làm công tác văn hoá, sao có thể bạo lực như vậy được!”

550000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Chiến Thần Mạnh Nhất Tổ Điều Tra Đặc Biệt
Chiến Thần Mạnh Nhất Tổ Điều Tra Đặc Biệt

Năm mười lăm tuổi, sau khi tỉnh lại từ một vụ tai nạn xe nghiêm trọng, Tang Đồng phát hiện mình có một khả năng đặc biệt. Chỉ cần chạm vào máu của người khác, cô có thể nhìn thấy những mảnh ký ức vụn vặt. Có khi là quá khứ, cũng có khi là tương lai. Và rồi... Với tư cách là cố vấn đặc biệt, trong vòng một năm cô phá hơn cả trăm vụ án, từ đó được điều chuyển từ cấp huyện lên cấp tỉnh. Ngày cô rời đi, tội phạm khắp huyện hân hoan tiễn biệt, vui như mở hội... Lần đầu tiên gặp đội trưởng Diệp Cẩn Thần là trong một chiến dịch truy bắt tội phạm. Lúc đó, Tang Đồng đang là con tin xui xẻo bị bắt giữ, Diệp Cẩn Thần vì cứu cô mà bị đâm một nhát. Vết thương không sâu nhưng máu nóng trào ra, nhỏ xuống mặt cô. Ngay khoảnh khắc đó, cô nhìn thấy... Thân hình săn chắc của anh, phần cơ bụng rắn rỏi, đường nét cơ thể quyến rũ đến khó cưỡng... cùng chính mình trong một khoảnh khắc hỗn loạn, vừa bối rối vừa rung động. Tang Đồng: “!!!” Chết rồi, liệu giờ xin điều chuyển ngược về huyện còn kịp không? Ghi chú từ tác giả: Bối cảnh hư cấu, toàn bộ thiết lập đều do tác giả sáng tạo. Danh tính nam nữ chính là do tác giả định sẵn. Đơn vị tổ chức cũng do tác giả tự thiết lập. Các chi tiết kỹ thuật điều tra không dựa trên thực tế. Không cần gán ghép nội dung với đời thật. Nếu cảm thấy không hợp gu, xin đừng cố gắng đọc tiếp. Tóm tắt: Chốt án bằng một câu, diễn biến còn lại tự biên tự diễn. Lập ý: Thiện lương là bản tính tự nhiên của con người.

160000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Trò Chơi Lĩnh Chủ: Xây Dựng Và Làm Ruộng
Trò Chơi Lĩnh Chủ: Xây Dựng Và Làm Ruộng

Tận thế ập đến, Chủ Thần buông xuống, nơi sinh sống của loài người vỡ nát. Biện pháp duy nhất để giành lấy cơ hội sống sót chính là tham gia vào [Trò Chơi Lĩnh Chủ] do Chủ Thần tạo ra. Những người chơi được chọn bắt buộc phải tiến vào các thế giới khác nhau để sinh tồn và xây dựng lãnh địa của riêng mình. Người chơi khai phá và xây dựng được bao nhiêu đất đai, thì bấy nhiêu đất đai đó sẽ trở thành nơi ở mới cho nhân loại. Vì sự sống còn của nhân loại, những người chơi được chọn đã bắt đầu con đường điên cuồng khai hoang mở đất, xây dựng lãnh địa. Lục Dao được Chủ Thần lựa chọn ngẫu nhiên, trở thành một trong những niềm hy vọng của nhân loại. Thế nhưng, khởi đầu của cô lại là một hòn đảo hoang không một bóng người. Thiết lập nhân vật của cô là một cô gái hết sức bình thường, lười biếng, vụng về, suốt ngày ru rú trong nhà, miệng lưỡi sắc bén, vừa mới hoàn thành kỳ thi đại học, lại còn khuyến mãi thêm tâm hồn thiếu nữ bị mắc bệnh kiều. Chứng kiến một "phế vật" như vậy sắp lãng phí mất một suất người chơi vô cùng quý giá của nhân loại, những người Trái Đất chỉ có thể theo dõi trò chơi qua sóng trực tiếp đã phải điên cuồng tìm cách viện trợ từ bên ngoài, hướng dẫn cô cách sinh tồn trên đảo hoang. Thế nhưng, sau này, các thôn dân của Làng Trái Đất lại phát hiện ra cô gái đến từ một quốc gia cổ xưa này dường như sở hữu một loại thiên phú khó mà diễn tả được... Cô ấy là một kẻ cuồng trồng rau, cuồng chăn nuôi, cuồng tích trữ đồ đạc... Và quan trọng nhất, cô ấy là một kẻ cuồng xây dựng cơ sở hạ tầng! Thôn dân Làng Trái Đất: "Thấy người kia không? Chính là cô ấy! Chính là cô ấy! Đó là niềm hy vọng của cả làng chúng ta!" "Cô ấy là [Lĩnh Chủ Đại Nhân] của chúng ta!" Các phó bản dự kiến: Phó bản [Hoang đảo không người]: Làm người nguyên thủy thời hiện đại, trực tuyến khai hoang, trồng rau, nuôi thỏ, xây nhà nhỏ... Phó bản [Thế giới hậu tận thế đổ nát]: Cuộc sống thường ngày của một "trạch nữ" cuồng tích trữ đồ đạc. Phó bản [Châu Âu thời trung cổ]: Tiểu thư nhà lãnh chúa thực ra chỉ muốn đi tắm mà thôi. Phó bản [Thời kỳ Ngụy Tấn]: Tiểu thư đài các trong đồn lũy làm thế nào để gây dựng cơ đồ bằng việc xây dựng cơ sở hạ tầng. Và các phó bản khác chưa xác định. P.S: Truyện tự viết theo sở thích của tác giả. Đây là truyện nữ cường, tập trung vào quá trình trưởng thành và phát triển từ từ của nhân vật chính. Mọi thiết lập trong truyện đều nhằm phục vụ cho cốt truyện. Nam chính sẽ xuất hiện muộn. Tóm tắt trong một câu: Xây dựng cơ sở hạ tầng, làm ruộng, đổi lấy lãnh thổ, kiến tạo quê hương. Ý nghĩa tác phẩm: Ca ngợi những người lao động cần cù, dũng cảm và lương thiện.

200000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Ác Độc Mẹ Kế Không Dễ Làm
Ác Độc Mẹ Kế Không Dễ Làm

Cố Thính xuyên vào một cuốn tiểu thuyết về sự cứu rỗi, trở thành mẹ kế của nam chính và phản diện. Nam chính mắc bệnh tâm thần, phản diện mắc chứng trầm cảm. Hai người đấu đá lẫn nhau, một người tự sát, một người nhảy lầu, ngay cả khi chết cũng không hóa giải được mối hận thù. Cố Thính: "Tôi từ chối bắt đầu nhiệm vụ, có thể gϊếŧ tôi." Hệ thống: "?" Vào ngày nam chính quyết định rời khỏi Thẩm gia, người mẹ kế luôn ghét bỏ nam chính, hiếm khi xuất hiện. Cố Thính đứng trên tầng hai, nhìn xuống nam chính: "Ba cậu nói, cậu vẫn đang tuổi vị thành niên, nếu cậu chuyển ra ngoài ở một mình mà xảy ra chuyện gì. Tôi không muốn bị người khác nói rằng mẹ kế Thẩm gia bạc đãi con chồng." [Ba cậu ta bận rộn, căn bản không quản được chuyện này.] [Đứa trẻ này mới 17 tuổi, ra ngoài ở một mình, lỡ ngày nào đó chết đói hay chết rét thì sao?] [Ừm, mình là mẹ kế của cậu ta, có trách nhiệm quản lý cậu ta.] [Mẹ kế cũng là mẹ!] Nam chính: "?" Cậu tin rằng mình không bị ảo giác. "Còn cả cậu nữa!" Vẻ mặt mẹ kế thay đổi, quay sang mắng đứa con thứ hai trong nhà: "Học hành kém cỏi, trốn học đánh nhau, chuyện gì cũng không bỏ sót, giỏi thật đấy!" [Giáo viên đã đến báo cáo với tôi rồi.] [Không biết đứa nhỏ này có bị thương không, có cần gọi bác sĩ đến khám không, ngày mai họp phụ huynh mình có nên đích thân đến không?] [Haizz, làm mẹ kế khó quá.] Phản diện: "?" Khoan đã! Người phụ nữ này có bị làm sao không vậy? ... Bộ phim "Phong Nguyệt" do Cố Thính đóng chính đạt doanh thu phòng vé cao ngất ngưởng. Nữ minh tinh hết thời ngày nào đó trở thành ngôi sao hạng A, nhưng ngay đêm đó đã lên hot search. #Bóc trần mối quan hệ giữa một nữ minh tinh và nam thần tượng hàng đầu. #Bạo! Nữ minh tinh đã kết hôn đua xe vào ban đêm. Tại lễ trao giải, nam thần tượng hàng đầu công khai bảo vệ Cố Thính: "Cố tiền bối là người quan trọng nhất trong cuộc đời tôi, không có cô ấy sẽ không có tôi ngày hôm nay." Khi người hâm mộ đang suy đoán mối quan hệ của họ, phản diện quay xe ném ra một bức ảnh sổ hộ khẩu: "Cút! Đừng lan truyền tin đồn nhảm nhí, đó là mẹ tôi." Sau đó, nam chính chia sẻ lại bài đăng trên Weibo và gắn thẻ Cố Thính. Đêm đó, hot search bùng nổ. #Nữ diễn viên nổi tiếng là mẹ của nam thần tượng hàng đầu? #Cố Thính kết hôn khi còn trẻ? #Rốt cuộc ai là cha của con cô ấy? [Vở Kịch Nhỏ.] Một ngày nọ, phóng viên giải trí phỏng vấn người đứng đầu tập đoàn Thẩm thị. "Có tin đồn rằng ngài và nữ diễn viên nổi tiếng Cố Thính có mối quan hệ sâu sắc, ngài có thể tiết lộ thêm chi tiết được không?" Phóng viên khéo léo nuốt lại từ "có một chân". Người đàn ông vuốt ve chiếc nhẫn cưới trên ngón áp út: "Vợ tôi đang trong thời kỳ đỉnh cao sự nghiệp, không thích hợp để công khai." Sau khi tin tức được công bố, cư dân mạng đã nhanh chóng để lại bình luận trên Weibo của Cố Thính. @CốThính, Thẩm tổng tủi thân quá! Cô hãy cho anh ấy một danh phận đi. Haha, Thẩm tổng đang cầu danh phận online. [Hướng dẫn gỡ mìn.] Nam nữ chính đều trong sạch, con trai không phải con ruột. Truyện tập trung vào cốt truyện, đi theo hướng tình cảm gia đình và nuôi dưỡng con cái. Nguyên chủ và Cố Thính là hai người khác nhau, sẽ không cố ý bôi nhọ nguyên chủ. Sẽ có tình tiết nữ chính bị vạch trần thân phận, cân nhắc trước khi đọc! Nhân vật chính: Cố Thính, Thẩm Tùy An. Nhân vật phụ: Khương Thả, Thẩm Lại, Cố Tòng Nam. Tóm tắt một câu: Tôi dùng tấm lòng chân thành để chinh phục cả nhà nam chính. Thông điệp: Hãy luôn tin rằng: "Bạn xứng đáng được yêu thương".

80000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Tích Trữ Hàng Hóa Phiêu Lưu Trên Nhà Bè
Tích Trữ Hàng Hóa Phiêu Lưu Trên Nhà Bè

Bão táp, sóng thần, mất điện, giông bão và mưa đá, sinh vật biển biến dị...Thế giới dần trở nên hỗn loạn. Khi Thư Phức tỉnh dậy sau một giấc mơ, cô chợt nhận ra rằng mình không đến từ thế giới này. Thư Phức biết được phần lớn đất đai cùng thành phố này sẽ bị nhấn chìm trong nước. Cô chỉ muốn làm một con cá mặn với không gian hữu hạn trong tay: Sau khi tích trữ hàng hoá cô sẽ nằm yên một chỗ, có thể sống sót được bao lâu thì hay bấy nhiêu... Tích, bàn tay vàng đã được kích hoạt! [“Ngôi nhà bè không chìm” đã được kích hoạt, cấp bậc “Bè gỗ”: cấp 1 Kích thước của nhà bè: 10 mét vuông Chế độ lái: trôi theo dòng chảy (tốc độ dòng chảy: 10-20 km/giờ) Giới hạn thời gian sử dụng mỗi ngày: 5 giờ Phòng hộ cấp 1: Chế độ chủ sở hữu khu nhà bè (khu vực chủ sở hữu là khu vực có khả năng chống chịu thiên tai, nhiệt độ ổn định, không gian sống an toàn độc quyền)] Thư Phức vội đứng lên, cô có thể sống sót! Thậm chí còn có thể nằm yên một chỗ sống thật lâu! Câu hỏi được đặt ra lúc này: Nên làm gì trước khi xảy ra tận thế? Xin nghỉ? Từ chức? Mua mua mua? [Ngày mai hãy đến công ty điểm danh đúng giờ, bạn sẽ nhận được thanh tiến độ 5% cho bè gỗ cấp 2. (Tiến độ hiện tại của bè cấp 2: 0%)] Thư Phức: →_→ Lần nọ, sau khi hoàn thành nhiệm vụ Thư Phức đã mở khoá chức năng “Đĩa quay rút thăm trúng thưởng”. [Chúc mừng bạn đã nhận được phần thưởng thứ năm màu đỏ: 50 kg gạo x2] [Chúc mừng bạn đã nhận được phần thưởng thứ năm màu xanh: một cái “Phòng tắm vòi sen thùng gỗ”] [Chúc mừng bạn đã nhận được phần thưởng thứ tư màu đỏ: 1 gói quà thịt nướng] Thư Phức: ^_^ Dần dần cô bị nghiện rút thăm trúng thưởng không thể thoát ra được!

200000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Lục Phiến Môn Kỳ Án, Pháp Y Truy Hung
Lục Phiến Môn Kỳ Án, Pháp Y Truy Hung

Khi phụ thân ngỗ tác qua đời ly kỳ , Diệp Thải Đường vì món nợ lớn năm mươi lượng bạc, không thể không bán mình vào Lục Phiến Môn làm trâu làm ngựa cho chủ nợ Hạ Việt, người vốn là thần bổ. May mắn Diệp Thải Đường có linh hồn pháp y thâm niên của thời hiện đại, nàng dùng pháp y học hiện đại phá giải bí mật trên thi thể, điều tra dấu vết từ xương cốt. Khiến vụ án được tái diễn, nghe người chết nói chuyện, từng cọng cây ngọn cỏ đều làm chứng, ông trời có mắt không thể lừa. Hạ Việt vươn tay: "Nào, nắm tay ta đi." Diệp Thải Đường: "...?" Hạ Việt: "Như vậy chúng ta có thể cùng nhau phá án, trở thành một đôi cộng sự thần tiên." ***** Trích đoạn 1 Hạ Việt nói tiếp: “Tuy một tháng hai lượng không nhiều lắm, ngươi tiêu tiết kiệm một chút, ba bốn năm cũng có thể trả hết tiền, nói không chừng còn có thể tiết kiệm một ít.” Diệp Thải Đường cười khổ. Hạ Việt cũng mỉm cười: “Nếu không thì, ngươi chỉ có thể đi ăn xin, ta tặng người một cái bát, ngươi cứ ăn xin ở gần Lục Phiến Môn đi, một cô nương như ngươi nếu đυ.ng phải tiểu lưu manh gì đó, hét một tiếng, ta cũng sẽ không thấy chết mà không cứu.” Nói xong, Hạ Việt đi đến cửa gọi Lưu Sa: “Vào phòng bếp lấy một cái bát cũ cho ta, nhớ lấy cái bát nào bị sứt mẻ ấy, sau này Diệp cô nương ăn xin, các ngươi nhìn thấy thì chiếu cố một chút.” Lưu Sa ngốc nghếch lại đáp lời, thật sự ra ngoài. Nói đến nước này, Diệp Thải Đường còn có thể nói gì nữa, nàng biết rõ đây là một miếng bánh ngọt có bôi thuốc độc, cũng chỉ có thể rưng rưng nước mắt cầm ăn mà thôi. “Ta làm.” Diệp Thải Đường không đợi Hạ Việt nói xong, liền nói: “Đại nhân, ngài thật sự quá tốt bụng, ta bị thuyết phục vì sự tốt bụng của ngài. Đừng nói bao ăn bao ở, còn có tiền, cho dù không có tiền, ta cũng làm. Có thể làm việc ở Lục Phiến Môn, còn ăn xin gì nữa chứ.” Câu nói này nghe có vẻ không có vấn đề gì, nhưng ở đâu cũng có vấn đề, Lục Phiến Môn tạo nghiệt gì mà phải so tốt xấu với ăn xin, nhất thời Hạ Việt cũng biết phải phản bác thế nào. Trích đoạn 2: Diệp Thải Đường khinh bỉ nói: “Cơm mềm cứng rắn ăn, còn ăn đúng lý hợp tình, Lư phu nhân đã tạo nghiệt gì vậy, năm đó nếu như bà ấy tìm một tiểu bạch kiểm, chỉ cần mặt đẹp dáng người đẹp, tự mình bỏ tiền bao nuôi, chẳng phải cuộc sống sẽ thoải mái hơn bây giờ à.” Diệp Thải Đường nói xong, lại liếc nhìn Hạ Việt. Hạ Việt còn chưa kịp tiêu hóa mấy lời nói kinh hãi thế tục này của Diệp Thải Đường, bị nàng liếc nhìn, nhất thời cảm thấy không đúng lắm. Muội ấy nhìn ta làm gì vậy, cảm thấy ta là cơm mềm cứng rắn ăn, hay là tiểu bạch kiểm? Trích đoạn 3: Diệp Thải Đường vô cùng cạn lời, nàng lẩm bẩm nói: “Nhìn không ra, đại nhân còn là một người ngạo kiều nữa.” Vương Thống không hiểu liền hỏi: “Ngạo kiều là ý gì?” Lưu Sa đọc hiểu một trăm điểm: “Chính là kiêu căng ngạo mạn đó.” “Không không không.” Diệp Thải Đường lắc lắc ngón tay: “Chính là vừa kiêu ngạo vừa nũng nịu.” Hạ Việt thật sự không thể ngờ rằng trong lòng Diệp Thải Đường mình lại có hình tượng như vậy, giật mình đến mức suýt chút nữa vấp ngã. Diệp Thải Đường còn tiến thêm một bước giải thích: “Con người ấy mà, chính là thích ngạo kiều trước mặt những người thương mình.” Hạ Việt không muốn trở thành quan viên đầu tiên của Đại Lương đánh chết thủ hạ trên đường, cho nên hắn chỉ có thể nén giận, cố gắng nhớ lại Diệp Minh đã gặp lúc trước, Diệp Minh là một người rất bình thường, sao nữ nhi của ông ấy lại không đáng tin như vậy. Trích đoạn 4: Trên trán của Trạng Nguyên có một vầng trăng lưỡi liềm, lúc trước Diệp Thải Đường cũng đã từng xem qua các loại chân dung mặt nạ hí kịch. Lần này lại liếc nhìn, Diệp Thải Đường lập tức nhận ra chỗ không đúng. "Hình như vị trí của mặt trăng này không giống với mấy cái ta đã từng nhìn thấy trước đây." "Phải." Lão bản gánh hát hí kịch đáp: "Đáng lẽ phải vẽ lệch vầng trăng này mới được, nhưng hôm nay hắn không chú ý, lại vẽ thẳng." Diệp Thải Đường liếc nhìn, đúng thật là như vậy, vầng trăng trên trán vị Trạng Nguyên này là thẳng, mà những cái nàng từng thấy trước đây đều là lệch. Nhưng đây cũng không phải chuyện gì to tát, đến mức phải tức giận như vậy, mắng như mắng tôn tử vậy à? Diệp Thải Đường không khỏi hỏi: "Vầng trăng này thẳng hay lệch, có quy tắc gì đặc biệt à?" Hoặc nên nói, có điều cấm kỵ gì à? Lão bản tức giận như vậy, giống như vị Trạng Nguyên này đã phạm phải sai lầm lớn. Lão bản gánh hát hí kịch thở dài: "Tiểu thư có điều không biết, nghề nào cũng có quy tắc của nghề nấy. Nhân vật trong vở hí kịch này là một vị Trạng Nguyên nổi tiếng thời tiền triều, chính trực vô tư. Nghe nói ông ấy là Chung Quỳ lão gia chuyển thế, ban ngày đòi lại công bằng xử án cho bá tánh. Ban đêm, có thể nhìn thấy quỷ hồn. Nếu có ai chết oan, sẽ báo mộng để đòi lại công bằng." Diệp Thải Đường "a" một tiếng, nhất thời không phản ứng kịp lão bản đang ám chỉ gì, dừng lại một lát mới vỡ lẽ: "Ông đang nói quỷ ấy à." Trích đoạn 5: Thấy tên hỏa kế cũng không nghĩ ra được nội dung gì thêm, Tạ Chỉ lại hỏi: "Chẳng phải nam nhân không thể hát, nữ nhân có thể hát à? Ngươi đi tìm một nha đầu đến hát cho bọn ta nghe thử." Thật phiền muộn, người khác đều là uống hoa tửu nghe tiểu khúc. Còn bọn họ thì sao, ăn bánh bao nghe quỷ ca dao. Sự khác biệt thật sự quá lớn. Tên hỏa kế nhận được tiền thưởng vẫn rất tích cực, rất nhanh đã tìm một tiểu nha đầu đến. Tiểu nha đầu liền cất tiếng hát. "Ánh trăng sáng, lòng hoang mang." "Quỷ tân nương, tìm tân lang." "Tân lang là tình lang của ta, tân phòng là mộ phần của ta." "Giá y một màu đỏ thẫm, dùng máu ta thêu một đôi uyên ương." "Kèn xô na thổi vang một đường. Tình lang hỡi, chúng ta vào động phòng hoa chúc... chàng xem kìa, tim chàng gan chàng vương khắp sàn." Giọng của tiểu nha đầu cũng khá hay, nhưng hát lên lại hơi rợn người. Diệp Thải Đường nghe rồi, xoa xoa lớp da gà trên cánh tay. Đây là tiểu khúc dân gian gì chứ, đây là bài ca dao kinh dị mà. Trích đoạn 5: -------- Truyện chủ yếu về trinh thám phá án, vụ án liên tục, tình cảm là phụ, mọi người cùng gu với mình thì nhảy hố nhé. Chúc mọi người một ngày tốt lành và đọc truyện vui vẻ nha ~

200000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Xuyên Nhanh: Công Lược Các Nam Chính Bằng Mẹ Quý Nhờ Con
Xuyên Nhanh: Công Lược Các Nam Chính Bằng Mẹ Quý Nhờ Con

Sau tám năm nằm liệt giường, Chúc Bạch Thược cuối cùng cũng chết vào một mùa thu, nhưng ngay khoảnh khắc cô qua đời, cô đã xuyên không. Không chỉ trở thành nhân vật phản diện pháo hôi, cô còn bị buộc phải gắn với một hệ thống sinh con. Chỉ cần hoàn thành nhiệm vụ ở các thế giới khác nhau, cô sẽ nhận được điểm thưởng, và có thể mua mọi thứ cô tưởng tượng trong cửa hàng hệ thống, từ tuổi thọ, nhan sắc cho đến tài sản... Thế giới 1: Người tình ở Giang Nam × Hoàng đế lãnh đạm Thế giới 2: Thiên kim tùy hứng nhà thừa tướng x Độc y chất phác ở xà cốc Thế giới 3: Bà chủ siêu gợi cảm x Đại lão lạnh lùng giả vờ cấm dục Thế giới 4: Công chúa dã tâm bừng bừng x Long Thần đại nhân cao cao tại thượng Thế giới 5: Nữ mật thám hai mặt x Nhϊếp chính vương tay nắm quyền lực......Thế giới 6: Miêu nữ đáng yêu mềm mại x Mỹ nhân ngư độc miệng ham ngủ Thế giới 7: Nhà chế tác con chip giấc mớ Loli x 2 ông chú huyền thoại Thế giới 8: Ngự tỷ trà tranh x Anh trai tuyển thủ lạnh lùng Thế giới 9: Nữ tu hệ ác x Kẻ thống trị Cựu Nhật Thế giới 10: Phượng Hoàng mê sắc đẹp x Sơn Thần dịu dàng Thế giới 11: Hải tặc vũ trụ Alpha bị thu phục x Thượng tướng Omega giả Alpha Thế giới 12: Thánh nữ Miêu Cương x Cổ Thần thức tỉnh Thế giới 13: Bạch liên hoa thượng vị x 2 thiếu gia ham chơi Thế giới 14: Kẻ xuyên không mắc hội chứng nước mắt mất không chế x Cửu Thiên Tuế bệnh kiều Thế giới 15: Bộ xương nữ ngốc nghếch x Pháp y thanh lãnh Thế giới 16: Nữ tổng tài văn nhã bại hoại x Tiểu thiếu gia tóc xoăn thích khám phá Thế giới 17: Tiểu sư thúc trời sinh kiếm cốt x 2 kẻ tu tiên cố chấp

500000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Tinh Tế: Nữ Thần Hậu Cần Gánh Team
Tinh Tế: Nữ Thần Hậu Cần Gánh Team

[Văn có thể nổ súng xào rau nước sốt, võ có thể vác nồi đánh tan quân địch.] Giản Ninh một giây trước còn đang tung hoành nơi mưa bom bão đạn, giây sau đã xuyên thẳng vào một quyển tiểu thuyết tinh tế kiểu Mary Sue, trở thành "chị gái tiện lợi" được tặng kèm cho nam chính. Nguyên thân của cô là con riêng bị mẹ ruột đem làm quân cờ tranh gia sản, bị đẩy vào Quân khu số 13 nơi chuyên thu nhận phế thải. Sau này, để bảo vệ nữ chính, cô ấy chết dưới làn sóng dị thú trong một cuộc tập kích bất ngờ. Giản Ninh vừa mở mắt đã thấy sân huấn luyện hoang tàn, đồng đội thì lười biếng, nhà bếp thì nát bươm, đồ ăn thì khó nuốt tới mức không biết là cứu người hay gϊếŧ người. Thôi thì, bảo vệ nữ chính thì được, nhưng không nấu được bữa cơm ra hồn là không xong. Một lần nướng thịt ngoài sân, mùi thơm lan xa, nữ chính chưa kịp mò đến thì mấy anh em chiến hữu đã bị hạ gục bởi vị giác, cảm động đến mức suýt khóc. Từ đó, hậu cần binh số 1 chính thức ra sân. “Tổ tông. Huấn luyện cứ để bọn em lo, chị chỉ cần nấu ăn là được rồi.” Cho đến một ngày, quân khu tổ chức giải đấu liên minh. Giản Ninh tay cầm hộp cơm, lưng đeo bình giữ nhiệt, đứng giữa chiến trường nhìn một nửa đội trinh sát bị mình "tiện tay" quét sạch, nét mặt đầy vô tội: “Tôi chỉ định đưa cơm thôi mà. Là họ ngăn tôi trước.” “Tôi sắp trễ giờ ăn rồi, nên chỉ dùng một chút biện pháp đặc biệt.” Đội trinh sát bị "biện pháp đặc biệt" chiếu cố: “...” Không cần đưa cơm nữa đâu chị, tụi em no rồi, no đến tận kiếp sau luôn ấy. P/S: 1. Nữ chính: Giản Ninh hậu cần binh đa năng, văn võ toàn tài 2. Nam chính: Bá vương quân khu, mẫu "trà xanh" đỉnh cao giữa nhân gian 3. Bối cảnh: Tinh tế, xuyên thư, dị năng, nữ cường 4. Tóm tắt: Không có chuyện gì là một mâm thịt nướng không giải quyết được. Nếu có, vậy thì nướng thêm một mâm nữa.

200000 Giỏ hàng

Thay Tỷ Tỷ Vào Phủ Làm Kế Thất
Thay Tỷ Tỷ Vào Phủ Làm Kế Thất

Doãn Minh Dục cày cuốc đến trọc đầu, vẫn không đủ tiền mua nổi mười mét vuông ở thành phố hạng nhất. Sau khi đột tử, nàng xuyên không thành thứ nữ của Doãn thị, một gia tộc thế gia Giang Nam thời nghiệp triều, một sớm được giải phóng, chỉ muốn ăn không ngồi rồi, ăn no chờ chết. Đấu đá? Không liên quan đến nàng, nằm ì ra sướиɠ hơn sao? Tranh giành sủng ái? Không liên quan đến nàng, nằm ì ra sướиɠ hơn sao? Tranh giành tiền đồ? Không liên quan đến nàng, nằm ì ra sướиɠ hơn sao? Nhưng mà tỷ tỷ gả vào Tạ thị, một đại thế gia Giang Nam, lại qua đời, mẹ cả vì cháu ngoại còn nhỏ, bèn tìm kiếm trong nhà một lượt, lựa chọn Doãn Minh Dục. Mẹ kế khó làm, vợ kế cũng khó làm. Doãn Minh Dục chưa bao giờ sợ mẹ cả, trực tiếp bày tỏ thái độ: “Con không muốn.” Mẹ cả cũng trực tiếp bày tỏ thái độ: Không muốn cũng không được. Doãn Minh Dục: “Vậy thì tùy tiện...” Dù sao ở đâu cũng là nằm yên, sau này gả qua, đừng trách nàng chỉ lo hưởng thụ bản thân. Sau khi kết hôn... Tạ lão phu nhân lo lắng vợ kế hà khắc với chắt trai, tự mình nuôi nấng. Doãn Minh Dục lười đến mức giả vờ hiếu thuận, chỉ lo bản thân ăn ngon uống say, lúc về nhà mẹ đẻ đã béo lên hai cân. Người thϊếp của tỷ tỷ nguyên phối vốn là nha hoàn được nâng lên, quen thói gian xảo, ngấm ngầm gây chuyện, khiến mọi người nghĩ kế phu nhân khắc nghiệt. Doãn Minh Dục: “Nhìn người cũng chuẩn đấy.” Diễn trước mặt mọi người một màn khắc nghiệt. Phu quân Tạ Cảnh Minh một lòng muốn làm quan, vì cầu công tích, được phái đến Lĩnh Nam. Doãn Minh Dục bỗng nhiên hiền huệ hiếu thuận, kiên quyết ở lại kinh thành để phụng dưỡng cha mẹ chồng, dạy dỗ con riêng. Mọi người: “???” Ngươi có hiểu lầm gì về bản thân không? Tóm tắt: Mẹ kế đời này khó chiều quá. Lập ý: Sau khi tỉnh ngộ, vẫn nhiệt tình yêu cuộc sống.

160000 Giỏ hàng Giỏ hàng