Xuyên tới năm 60 Cầm siêu thị trong tay mở công xưởng

Xuyên tới năm 60 Cầm siêu thị trong tay mở công xưởng

Đô thịHài HướcHệ ThốngHiện ĐạiĐiền Văn

Trương Thiên – nhân viên văn phòng bị tư bản bóc lột may mắn trúng số, cô quyết đoán xin nghỉ việc, trở về quê mở một siêu thị. Nhưng ông trời cũng không cho ai tất cả, Trương Thiên xui xẻo bị chấn thương ở đầu. Vừa mới tỉnh dậy, cô đã xuyên thành nữ phụ bia đỡ đạn trong một cuốn tiểu thuyết thập niên 60. Cũng may siêu thị cũng theo Trương Thiên đi tới nơi này, dựa vào nguồn cung cấp lương thực thực phẩm dồi dào của siêu thị, cô phải nói là vui vẻ sảng khoái như cá gặp nước trong thời kỳ vô cùng khốn khó này. Trương Thiên vốn định phát triển một cách khiêm tốn chậm rãi, nhưng đột nhiên có một ngày, cô phát hiện ra bản thân đã trở thành một người tài giỏi bản lĩnh ở trong mắt mọi người. Nhìn nguồn lương thực thực phẩm phong phú trong nhà mình, cộng thêm một đám dê bò đang nhàn nhã ăn cỏ, còn có ánh mắt tha thiết chờ đợi của những ‘hương thân phụ lão’ phía sau. Trái tim của Trương Thiên đập lỡ một nhịp. Chết tiệt! Mở công xưởng, giao sữa tươi, bán sữa bột, làm pho mát, sữa tiệt trùng... Bằng sự nỗ lực không ngừng nghỉ này, Trương Thiên đã xây dựng được một đế chế sữa tươi và các chế phẩm từ sữa, giúp quê hương ngày càng phát triển và ấm no, đồng thời còn xuất khẩu sản phẩm của mình ra tận nước ngoài. Nhiều năm sau, có phóng viên phỏng vấn Trương Thiên, người lúc này đã trở thành một doanh nhân nổi tiếng. Phóng viên: Xin hỏi cô vì lý do gì mà lúc trước lại nghĩ đến chuyện mở công xưởng bán sữa bò vậy? Trương Thiên: Thật không dám giấu giếm, tôi cũng là bị ép thôi. Ai có thể ngờ chỉ là thuận miệng nói một câu, lại bị người ta đẩy vào hố lửa, cuối cùng chỉ có thể căng da đầu tiếp tục làm... Nhưng không ngờ lại thật sự làm ra một phen thành tựu.

300000

668 chương

Truyện cùng tác giả

Xuyên tới năm 60 Cầm siêu thị trong tay mở công xưởng
Xuyên tới năm 60 Cầm siêu thị trong tay mở công xưởng
Yên Liễu Thương Thương

Trương Thiên – nhân viên văn phòng bị tư bản bóc lột may mắn trúng số, cô quyết đoán xin nghỉ việc, trở về quê mở một siêu thị. Nhưng ông trời cũng không cho ai tất cả, Trương Thiên xui xẻo bị chấn thương ở đầu. Vừa mới tỉnh dậy, cô đã xuyên thành nữ phụ bia đỡ đạn trong một cuốn tiểu thuyết thập niên 60. Cũng may siêu thị cũng theo Trương Thiên đi tới nơi này, dựa vào nguồn cung cấp lương thực thực phẩm dồi dào của siêu thị, cô phải nói là vui vẻ sảng khoái như cá gặp nước trong thời kỳ vô cùng khốn khó này. Trương Thiên vốn định phát triển một cách khiêm tốn chậm rãi, nhưng đột nhiên có một ngày, cô phát hiện ra bản thân đã trở thành một người tài giỏi bản lĩnh ở trong mắt mọi người. Nhìn nguồn lương thực thực phẩm phong phú trong nhà mình, cộng thêm một đám dê bò đang nhàn nhã ăn cỏ, còn có ánh mắt tha thiết chờ đợi của những ‘hương thân phụ lão’ phía sau. Trái tim của Trương Thiên đập lỡ một nhịp. Chết tiệt! Mở công xưởng, giao sữa tươi, bán sữa bột, làm pho mát, sữa tiệt trùng... Bằng sự nỗ lực không ngừng nghỉ này, Trương Thiên đã xây dựng được một đế chế sữa tươi và các chế phẩm từ sữa, giúp quê hương ngày càng phát triển và ấm no, đồng thời còn xuất khẩu sản phẩm của mình ra tận nước ngoài. Nhiều năm sau, có phóng viên phỏng vấn Trương Thiên, người lúc này đã trở thành một doanh nhân nổi tiếng. Phóng viên: Xin hỏi cô vì lý do gì mà lúc trước lại nghĩ đến chuyện mở công xưởng bán sữa bò vậy? Trương Thiên: Thật không dám giấu giếm, tôi cũng là bị ép thôi. Ai có thể ngờ chỉ là thuận miệng nói một câu, lại bị người ta đẩy vào hố lửa, cuối cùng chỉ có thể căng da đầu tiếp tục làm... Nhưng không ngờ lại thật sự làm ra một phen thành tựu.

300000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Truyện liên quan

Hệ Thống Rất Trừu Tượng, May Ta Cũng Vậy
Hệ Thống Rất Trừu Tượng, May Ta Cũng Vậy

Nhiệm vụ 1: Vừa vào Tu Tiên Giới, ngươi đã đạt Trúc Cơ — mời thử đi tiêu diệt “Bất tử thần long” một chút. "Hệ thống ơi, tạm thời chưa nói đến chuyện nhiệm vụ tân thủ bắt phải giết rồng này — có một vấn đề nhỏ: tôi không bị xuyên không." Nhiệm vụ 2: Ngày tận thế đến, thức tỉnh dị năng cấp E về sau, cần phải đại triển thân thủ — mời đơn đấu “Zombie vương” thử một chút. "Anh hệ thống, trước đừng nói là tôi vẫn còn ở hiện đại nhé — theo logic của cậu thì chẳng phải tôi vừa mới cũng đang ở Tu Tiên Giới sao? Hơn nữa là cậu mới là người cho tôi thức tỉnh dị năng cấp A, vậy giết Zombie vương, để tôi làm sao?" Nhiệm vụ 3: Toàn nữ thế giới, ngươi trở thành duy nhất nam tính được trân quý — mời đối mặt ít nhất ba mục tiêu khác nhau, trải nghiệm cảm giác bị rắc mồ hôi một chút. "Anh hệ thống, đời tôi không cầu qua ai, bây giờ tôi quỳ xuống van nài: xin anh đưa tôi khỏi thế giới này đi, thật lòng van xin." ... "Chờ đã, con mẹ nó — cậu sai bảo tôi đi bắt 'Bất tử thần long' à?" "Chờ đã, hình thức sinh hóa trong thân vật cũng tính là 'giết' sao?" "Chờ đã, hừ một tiếng nhẹ cũng được tính là 'gieo rắc thành công' á?" ... Nhiệm vụ 4: Thanh lâu chém yêu. "Hì hì." ... "Này, đừng cười! Tôi thật sự là đến để... chém yêu!" "Hai tay ôm đầu ngồi xuống! Ai bảo mày đứng lên hả?" "Hệ thống, cậu làm hại tôi thật là khốn nạn!!!"

100000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Tiệm Đồ Cúng Âm Dương
Tiệm Đồ Cúng Âm Dương

Mạnh Ngư bỏ việc lương cao, nhảy sang làm nhân viên cho một cơ quan đặc biệt của âm phủ, kiêm luôn việc bán hàng ở một tiệm đồ cúng nhỏ. Từ đó, cô không chỉ bán vàng mã, bùa chú để kéo GDP cho âm phủ, mà còn phải giúp các khách hàng ma quỷ hoàn thành những ước nguyện khó đỡ để họ yên tâm mà đi đầu thai. Một ngày nọ, bà ngoại của Mạnh Ngư – Một Thổ Địa đang tu nghiệp ở Địa Phủ đã báo mộng, nói rằng đã định sẵn hôn ước cho cô từ bé... --- Cậu ấm đời thứ ba Tưởng Hách đẹp trai, giàu nứt đố đổ vách nhưng phải nghe theo di nguyện của ông nội mà cưới một cô chủ tiệm đồ cúng vỏn vẹn mười mét vuông. Trong giới thượng lưu râm ran tin đồn cô kia chỉ biết gấp vàng mã, đám bạn chí cốt của Tưởng Hách ngày nào cũng cá cược xem khi nào hai người họ hủy hôn ước. Tưởng Hách: "Cưới cô ta á? Tôi thà chạy rông ngoài đường còn hơn!" Về sau, anh lại nghiện vợ không lối thoát... --- Oan hồn xui xẻo: "Trúng số độc đắc 50 triệu, còn chưa kịp tiêu..." Mạnh Ngư: "Để tôi! Tôi sẽ tiêu giúp anh!" Lão trọc phú keo kiệt: "20 tỷ Euro của tao, đố đứa con cháu nào dám tơ tưởng!" Mạnh Ngư: "Để đó, tôi xử lý cho!" Vương gia mưu phản hụt: "Ta bày mưu tính kế cả đời, vậy mà vẫn không lên ngôi hoàng đế được!" Mạnh Ngư khóc ròng: "Thôi mà... Ước cái gì thực tế hơn được không?" Mạnh Ngư than thở: "Ôi, cái bát vàng của âm phủ này, sao mà gian nan quá vậy..."

100000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Bệnh Mỹ Nhân Và Đồ Tể
Bệnh Mỹ Nhân Và Đồ Tể

Sau khi xuyên qua, Úc Ly trở thành con gái của một hộ nhà nông, bị người thân bán đi để gả cho một thư sinh bệnh tật trong làng để xung hỉ. Ban đầu nàng tưởng xung hỉ chỉ là cái danh, chắc là vào nhà người ta làm nha hoàn, ai ngờ lại thành chính thất, đường hoàng làm chủ gia đình, không còn cảnh bữa đói bữa no. Nhưng niềm vui chưa kịp nở hoa thì nàng phát hiện ra nhà thư sinh cũng nghèo rớt mồng tơi, nồi niêu lạnh tanh, gió thổi qua nghe tiếng bụng réo. Nhìn thư sinh nằm trên giường bệnh, khuôn mặt thanh tú như tiên nhưng hiện lên sắc đỏ vì bệnh tật, Úc Ly thầm thở dài. Chẳng phải chỉ là bắt đầu từ đầu sao? Cuộc sống thế nào còn phải do nàng quyết định. Nhà có phu quân bệnh tật, bà bà yếu đuối cùng hai đứa trẻ, cả nhà đều cần ăn cơm nên Úc Ly chỉ có thể gánh vác trách nhiệm nuôi dưỡng gia đình, chuẩn bị đi tìm việc làm. Nàng không giỏi nữ công, giặt giũ quần áo kiếm được quá ít tiền, đi bến tàu khuân vác sẽ bị bóc lột, vận may không tốt thì đừng nghĩ đến việc vào rừng nhặt của hời. Chỉ có sức lực là còn khá tốt... Người đàn ông hỏi: “Ngươi định tìm việc gì?” Úc Ly: “Mổ lợn.” Người đàn ông: "Ngươi đã từng mổ lợn bao giờ chưa?” Úc Ly tự tin đáp: “Chưa, nhưng ta đã xem qua!” Người đàn ông: “...” Úc Ly làm việc hăng say, chàng thư sinh cũng dần khỏe lại, hơn nữa còn thi đỗ khoa cử, cuối cùng trở thành quốc công gia, Úc Ly cũng trở thành quốc công phu nhân. Đối với việc này, Úc Ly chỉ biết tỏ vẻ cạn lời: “...”

300000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Sau Khi Tu Tiên Trồng Trọt, Cả Thế Giới Cầu Xin Tôi Bán Rau
Sau Khi Tu Tiên Trồng Trọt, Cả Thế Giới Cầu Xin Tôi Bán Rau

Khương Hành xuyên không đến Tu Tiên giới đã mấy trăm năm. Ngay lúc đột phá lôi kiếp, một sự cố bất ngờ xảy ra, hất cô văng thẳng về thế giới cũ. Khi đó, cô vẫn là một nhân viên văn phòng bán mạng làm việc, tăng ca đến mức đột tử phải nhập viện. Khương Hành thẳng thừng "nằm ngửa", từ chức rồi về quê! Trồng ít rau, cấy ít lúa, nuôi thêm gà vịt, thầu một cái ao thả cá... hay là nuôi thêm cả ong mật nhỉ? Sản vật làm ra nhiều quá thì cứ mang đi bán. Tại phiên chợ quê, người qua đường thấy cải xà lách năm đồng một cây, cá diếc năm mươi đồng một cân, mật ong năm nghìn một cân thì cười khẩy: "Bán hay ăn cướp thế!" Nhưng nếm thử rồi, ai nấy đều nhao nhao: "Bà chủ ơi, làm ơn cướp tiền của tôi đi! Hàng ít quá, chưa đến lượt tôi đã hết sạch rồi!!!" Ban đầu, Khương Hành chỉ định về quê tự cung tự cấp, tránh xa những thực phẩm chứa đầy hóa chất độc hại. Ai ngờ, quy mô cứ thế mà lớn dần... Chẳng bao lâu sau, một thành phố nhỏ vô danh bỗng nổi như cồn trên mạng. Nghe đồn, rau củ ở đó ngọt lành tươi mát, thịt gia cầm mềm thơm đậm vị, tôm cá nước ngọt còn tươi ngon hơn cả hải sản! Cư dân mạng hùng hồn tuyên bố: [Muốn lừa chúng tôi đi du lịch thì nói thẳng đi!] [Haha, đố tôi tin đấy?!] [Không thể nào? Có nghe nói ở đó có khu nông nghiệp nào đâu? Ồ, lại chiêu trò hút khách du lịch à? Dạo này ngành du lịch ế ẩm lắm hay sao?] --- Về sau: Hội sinh viên "đặc nhiệm" lao lên núi như bay, mặc kệ đôi chân rã rời vẫn gào thét: "Đỡ tôi dậy, tôi vẫn còn bò được! Trái cây ngon trên núi nhiều như vậy, phải nếm thử hết chứ!" Một blogger ẩm thực nhìn những nguyên liệu tươi ngon mơn mởn trước mặt mà rưng rưng nước mắt: "Tôi là blogger review đồ ăn chứ có phải blogger dạy nấu ăn đâu! Thôi được, nấu thì nấu! Tôi học!" Một đại gia sành ăn rút thẳng tấm séc: "Sửa đường! Tôi bao trọn gói con đường này! Chỉ cần bà chủ bán thêm nguyên liệu cho tôi là được!" Khương Hành: [Toát mồ hôi lạnh.jpg]

200000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Thập Niên 60: Khu Tập Thể Dựa Vào Tôi Để Hóng Chuyện
Thập Niên 60: Khu Tập Thể Dựa Vào Tôi Để Hóng Chuyện

Một giây trước, Tiêu Bảo Trân còn đang vật lộn giữa tận thế để cứu người. Giây tiếp theo, cô đã xuyên không về những năm 1960. Ký ức chợt ùa về, cô nhớ ra từng đọc trong một cuốn tiểu thuyết rằng mình chính là vị hôn thê của nam chính, đồng thời là em họ của nữ chính. Một nhân vật bị gán mác "chướng ngại vật tình yêu", số phận sớm muộn cũng sẽ trở thành pháo hôi, bị đào thải khỏi câu chuyện. Theo nguyên tác, chẳng bao lâu nữa cô sẽ bị nam chính hủy hôn. Vì quá xấu hổ, không còn mặt mũi nhìn ai, cuối cùng cô đã chọn cách nhảy sông ƚự ʋẫɳ. Tiêu Bảo Trân nói: "Nhảy sông á? Không đời nào! Mình phải sống cho ra trò!" Sau đó, nhờ người mai mối làm mối lái, cô kết hôn với Cao Kính – một công nhân cốt cán của nhà máy, mồ côi cha mẹ, là tấm gương lao động tiêu biểu. Họ trở thành vợ chồng cách mạng, chuyển về sống trong khu tập thể và vô tình trở thành hàng xóm của nam nữ chính. Từ đó, ngày nào cũng gặp nhau. Khu tập thể vốn yên bình, mọi người đồng lòng phấn đấu để giành danh hiệu "Ngõ văn minh". Nghe nói Tiêu Bảo Trân biết y thuật, cả sân đều nhao nhao khuyên: “Bảo Trân, hay cô khám bệnh cho mọi người trong sân đi? Coi như góp sức vì danh hiệu ‘Ngõ văn minh’ ấy mà!” Tiêu Bảo Trân mỉm cười: “Cũng chỉ là tiện tay giúp đỡ, tất nhiên là được rồi!” Không ngờ, khu tập thể này lại chẳng hề đơn giản như vẻ bề ngoài. Một lần, Tiêu Bảo Trân nhìn cô vợ trẻ suốt ngày ở nhà bế con, thản nhiên nói: “Cô đang mang thai, hơn bốn tháng rồi.” Mọi người sững sờ: “Cái gì cơ? Chồng cô ấy đi công tác ba năm chưa về mà!” Lần khác, cô ngồi trước bà cụ đã nằm liệt giường nhiều năm, chau mày nói: “Bà hoàn toàn không bệnh gì cả. Thân thể khỏe mạnh, chạy một mạch từ đầu đông sang cuối tây thành phố cũng không sao.” Cả sân bàng hoàng: “Trời ơi! Hóa ra bà cụ này giả vờ nằm liệt để hành hạ con dâu!” Còn có lần, cô liếc nhìn gã đàn ông hay khoe khoang chuyện bạo lực gia đình, khẽ nhếch môi: “Anh bị bệnh X mà còn tự hào cái gì?” Mọi người sợ hãi nhìn nhau: “Trời đất ơi! Vợ anh ta vừa mới sinh con mà!” Cuối cùng, danh hiệu "Ngõ văn minh" thì không đạt được, nhưng khu tập thể lại chưa bao giờ náo nhiệt đến thế. Mọi người thi nhau hóng chuyện, tinh thần phấn khởi, chẳng ai nỡ bỏ lỡ. “Bảo Trân ơi, khi nào cô rảnh khám sức khỏe toàn khu đi nhé! Tụi tôi tuyệt đối không phải tò mò đâu, chủ yếu là vì quan tâm đến sức khỏe thôi mà!”

120000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Hóa Thân Của Ta Đang Trở Thành Boss Cuối
Hóa Thân Của Ta Đang Trở Thành Boss Cuối

Sau hơn mười năm sống một cuộc đời bình lặng và tầm thường, một đêm nọ, Cơ Minh Hoan bỗng thức tỉnh một loại dị năng: có thể “tạo nhân vật game ngay trong thế giới thực”. Mỗi nhân vật lại sở hữu nhiệm vụ chính tuyến và cây kỹ năng riêng biệt. Từ đó trở đi, hắn như mất phanh — liên tục tạo nhân vật mới ngoài đời thật, khai mở kỹ năng, bồi dưỡng hệ thống... Chỉ cần tăng độ nổi tiếng của nhân vật, sức mạnh thực tế của nhân vật ấy sẽ tăng theo. Vì vậy, hắn bắt đầu làm loạn khắp nơi, dùng đủ mọi chiêu trò để thu hút sự chú ý, chẳng khác nào một cái que quậy tung chuồng heo giữa cuộc giằng co bất tận của các siêu anh hùng và các siêu phản diện. Đến khi chợt nhận ra, Cơ Minh Hoan đang ngồi trên mặt trăng, nhìn xuống toàn bộ Lam Tinh đầy thương tích, phía sau là cả một dàn nhân vật do chính hắn tạo ra — tất cả đã được luyện đến cấp tối đa. Hắn chỉ biết thở dài vô tội: “Lúc đầu ta thật sự không định hủy diệt thế giới mà!”

120000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Thập Niên 70: Cô Em Chồng Lười Có Hệ Thống Mua Sắm
Thập Niên 70: Cô Em Chồng Lười Có Hệ Thống Mua Sắm

[Tóm tắt một câu: Cô em chồng lười biếng ở thập niên 70 sau khi thức tỉnh ký ức, nỗ lực kiếm điểm siêng năng!] Hà Tố Tố bị đập đầu dẫn đến thức tỉnh ký ức, hóa ra bản thân vốn là tiên nữ hạ phàm lịch kiếp, không biết mắt xích nào xảy ra lỗi, lại đầu thai thành cô em chồng lười biếng trong một cuốn truyện niên đại, nữ chính là chị dâu ba tương lai của cô. Cô không chỉ nhận được toàn bộ nội dung chữ viết của truyện niên đại mình xuyên vào, mà còn có hệ thống mua sắm do Thiên Đạo bồi thường. Vật phẩm trong cửa hàng hệ thống có những thứ hiếm hoi ở thời điểm đó: một quả trứng gà, một cân thịt heo, một con gà, một hộp sữa mạch nha, một chiếc đồng hồ hiệu Mai Hoa... Vật phẩm trong cửa hàng sẽ không ngừng cập nhật theo sự phát triển của thời đại. Mà muốn mua những vật phẩm này, cần có điểm siêng năng. Làm thế nào để kiếm điểm siêng năng? Rửa rau, thái thịt, nấu cơm, rửa bát, giặt quần áo, giặt ga trải giường, dọn dẹp vệ sinh, lên công xã làm việc... Nghĩ đến những món thịt hấp dẫn, sữa mạch nha ngọt ngào, Hà Tố Tố do dự. Lại nghĩ đến người nhà đưa hết đồ tốt cho mình, bụng họ lại chẳng mấy khi có dầu mỡ, Hà Tố Tố siết chặt nắm tay nhỏ: Mình có thể làm được! Cô rửa bát, choang một tiếng, bát vỡ; Cô xào rau, lửa bếp bùng lên, rau cháy khét; Cô giặt quần áo, dùng sức một chút, quần áo rách một lỗ. Bố mẹ Hà: “Con gái à, để đó đừng động, để chúng ta làm là được!” Ba anh trai nhà họ Hà: “Em gái, em đừng làm việc nữa, coi chừng bị thương!” Hà Tố Tố nhìn điểm siêng năng không ngừng tăng lên trong cửa hàng hệ thống, cười đến cong cả mày mắt: “Bố mẹ, con vẫn có thể làm thêm việc!” Không biết tự lúc nào, cuộc sống của nhà họ Hà ngày càng tốt đẹp hơn. * Người trong thôn đều nói, nhà họ Hà này sao lại cưng chiều con gái như vậy, nuôi lớn thế này mà không cho lên công xã, không cho làm việc nhà, chắc đến cơm rang cũng không biết làm, sau này làm sao gả đi được. Còn dặn dò con trai nhà mình đang tuổi xuân xanh rung động: Đừng thấy con gái nhà họ Hà xinh đẹp, chỉ được cái mã thôi, lấy ai cũng không được lấy nó! Cuối cùng sau này, con gái nhà họ Hà theo anh ba chị dâu ba đến đơn vị bộ đội một chuyến, lại dẫn về một đối tượng kết hôn. Vóc dáng cao thẳng, mày kiếm anh tuấn, người đàn ông cứng rắn sắt đá nhìn con gái nhà họ Hà, đường nét cương nghị lại dịu dàng đến không ngờ. Nghe nói còn là chiến hữu của anh ba nhà họ Hà, rất giỏi! Lại nhìn con trai nhà mình, mấy bà thím trong thôn lòng chua xót, khó chịu.

100000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Thập Niên 70: Dẫn Dắt Cả Nhà Làm Giàu
Thập Niên 70: Dẫn Dắt Cả Nhà Làm Giàu

Cố Minh Đông ở mạt thế xuyên thành cực phẩm niên đại văn. Vào nạn đói, nguyên chủ mất đi hai đứa con trai, ba đứa em trai em gái vì chết đói. Chính anh bị tàn phế đôi chân, trở thành bàn đạp của nam nữ chính về thành phố. Cố Minh Đông nhìn một đàn anh em hồ lô: Một, hai... Hô ~ cũng còn chưa chết! Em trai hai một người nhiệt tình hăng hái luôn hướng về mặt trời; Em gái ba lòng tràn đầy ý chí muốn vào thành phố; Em gái tư mềm mại đáng yêu, ai cũng có thể bắt nạt; Trừ hai đứa con trai sinh đôi chỉ biết ăn chẳng màn tình cảm. Lại xem xét, Cố Minh Đông vui vẻ. Non xanh nước biếc, lợn rừng gà rừng béo ú, đây mà là nạn đói? Lau nước miếng, thân thể này có thể làm được, không phải chỉ là nuôi trẻ con thôi sao, làm được hết! ++ Sau khi nằm hưởng, điều phiền não duy nhất là, trong nhà quá nhiều trẻ con: Em trai thứ hai là nam chính truyện sảng văn: Đầu óc anh cả lợi hại hơn em Em gái ba trong truyện niên đại phất nhanh: Anh cả kiếm tiền lợi hại hơn em Em gái tư truyện ngọt sủng: Anh cả học giỏi hơn em Hai đứa con trai sinh đôi: Cha con tốt nhất thế giới

200000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Thập Niên 70: Sau Khi Vơ Vét Gia Sản, Tiểu Thư Tư Bản Đi Bộ Đội Tìm Chồng
Thập Niên 70: Sau Khi Vơ Vét Gia Sản, Tiểu Thư Tư Bản Đi Bộ Đội Tìm Chồng

Từ khi sinh ra, Khương Tự đã có làn da trắng nõn, vẻ ngoài xinh đẹp. Nhưng ai ngờ là chỉ mới ngủ có một giấc, cô đã xuyên vào trong một cuốn tiểu thuyết niên đại, trở thành cô tiểu thư của một gia đình tư bản nổi tiếng ở Thượng Hải luôn rồi. Trong nguyên tác, nguyên thân chê bai vị hôn phu quân nhân của mình là quá ít nói, quá khô khan. Không chỉ vậy, cô ấy còn lo lắng điều kiện sống trên đảo không tốt, cho nên cứ chần chừ mà không muốn thực hiện hôn ước với người đó. Thế nhưng cô ấy lại không biết rằng - sau khi phong ba bão táp ập đến, lão cha cặn bã và mẹ kế của cô ấy đã lừa cô ấy xuống nông thôn trước, để rồi sau đó bọn họ mang theo hết gia sản trăm năm của nhà họ Khương mà chạy trốn đến tận Hương Cảng. Đáng thương thay, cô ấy một thân một mình chịu khổ ở nông thôn, chỉ trong vòng chưa đầy hai năm mà sức khỏe đã suy sút đi nhiều. Thế nhưng, một người đã biết rõ nội dung cốt truyện như Khương Tự thì làm sao có thể chấp nhận chịu khổ được? Điều đó là không thể! Bọn họ muốn lừa cô xuống nông thôn đúng không? Được thôi! Khương Tự tương kế tựu kế, cuối cùng đưa cả đám người vô ơn này đến Tây Nam hết. Gia sản bạc triệu không có chỗ để? Không cần lo lắng! Khương Tự lấy máu nhận thân, sau khi mở ra không gian tổ truyền thì cô bỏ hết vàng bạc châu báu, khế đất, đồ cổ và tranh chữ vào trong không gian. Tóm lại là không hề để lại chút gì cho bọn họ cả, cho dù chỉ là một cọng lông gà đi chăng nữa! Tiểu thư thuộc gia đình tư bản thì không có chỗ nào để đi ư? Làm gì có! Khương Tự gửi một bức điện báo đến đảo xa... Chỉ là, cô vốn đã chuẩn bị tinh thần để trải qua những ngày tháng sống gian khổ, giản dị, nhưng rồi cô lại phát hiện – cuộc sống nơi hải đảo hình như cũng không hề cực khổ như trong tưởng tượng của cô. Anh chồng quân nhân của cô quả thực là cực kỳ “giỏi việc nước, đảm việc nhà” luôn. Không chỉ vậy, gia đình bên chồng cũng rất yêu thương cô nữa. Cuộc sống cứ như vậy mà trôi qua, quả thực là còn ngọt hơn cả mật ong ấy chứ!CP: Sĩ quan chồng nuôi từ bé thể lực siêu phàm và Tiểu thư nhà tư bản xinh đẹp rạng ngời.

250000 Giỏ hàng Giỏ hàng