Sau Khi Nữ Chính Truyện Ngược Nổi Điên

Sau Khi Nữ Chính Truyện Ngược Nổi Điên

Hài HướcHệ ThốngHiện ĐạiNgôn TìnhSảng Vănundefined

Kỷ Sơ Hoà xuyên thành nữ chính trong quyển tiểu thuyết ngược thân. Nam chính trong truyện vẫn còn nhớ mãi không quên ánh trăng sáng đã ra nước ngoài nên tìm nữ chính giống cô ta vài phần làm thế thân. Bởi vì là truyện ngược, nữ chính bị anh em của nam chính làm nhục trước mặt mọi người, bị mẹ của nam chính dùng tiền vả mặt, bị ánh trăng sáng về nước nhằm vào hãm hại. Sau khi ngược thân ngược tâm thì đột ngột qua đời, khiến nam chính phải dùng cả quãng đời còn lại nhớ nhung. Kỷ Sơ Hoà: “?” Truyện ngược mà chỉ ngược mình thôi. Cô không làm. Kỷ Sơ Hoà bắt đầu phát điên, nam chính dẫn cô đi họp mặt với mấy anh em, có người uống rượu xong thì khiến cô xấu hổ trước mặt mọi người: “Người này thua người tình cũ của cậu nhỉ.” Kỷ Sơ Hoà bước tới hai bước tát người anh em của anh ta một cái: "Uống được tí nướ© đáı ngựa đã tỏ vẻ kiêu ngạo ngông cuồng à.” Sau đó quay người tát nam chính im lặng dáng một bạt tai: “Không rên lên một tiếng thì anh sống chết chưa rõ đâu.” Mẹ của nam chính ném năm trăm vạn xuống, khinh thường châm chọc: “Rời xa con trai tôi đi, loại phụ nữ như cô không xứng với nó.” Kỷ Sơ Hoà cầm tấm set lên: "Tôi không xứng với anh ta sao? Tôi còn hơn cả xứng với anh ta. Tôi xứng trời xứng đất xứng hưởng cả thái miếu. Tiền này tôi cầm, coi như là phí bồi thường tinh thần cho tôi lúc để bản thân chịu thiệt ở với anh ta." Ánh trăng sáng dẫn theo con về nước, ra trận một nhà ba người với nam chính. Thằng nhỏ ra vẻ ngây thơ: “Dì này xấu quá.” Kỷ Sơ Hoà: "Nhóc còn xấu hơn, xấu hơn cả trời." Ánh trăng sáng ngạc nhiên trách móc: “Sao cô có thể so đo với một đứa trẻ?” Kỷ Sơ Hoà: "Cô cũng xấu." Nam chính cau mày tiến lên, Kỷ Sơ Hoà trở tay tát anh ta một cái: "Sao nào, tôi không mắng anh thì anh thấy không công bằng à? Không cần tranh, ba người các người đều xấu như nhau." Sau khi mất đi phẩm chất, trạng thái tinh thần của Kỷ Sơ Hòa đã tốt hơn rất nhiều. Người khác ném bùn vào tôi, tôi trở tay vả người đó một cái. ... Cậu chủ thực sự của nhà họ Tạ ở thành Nam được tìm về, nghe nói anh lớn lên ở nông thôn, tính tình không tốt. Người cha sốt ruột thiên vị con nuôi, trầm giọng trách móc anh: “Em trai con được nuông chiều từ bé, con nhường nó một chút.” Tạ Lê tỏ vẻ không kiên nhẫn: “À, chỉ lo dạy dỗ cậu ta, suýt chút nữa quên mất ông, lão già.” Ngày đầu tiên quay của chương trình tạp kỹ, cậu ấm giả ăn mặc sang trọng đi theo anh, muốn làm rõ thứ bậc cao thấp với anh: “Anh trai tôi quanh năm ở nông thôn, không có kiến ​​thức, mọi người đừng để ý.” Tạ Lê đút hai tay vào túi: “Đúng là con rùa đen rơi vào thùng muối, tên vô lại nhà cậu không có gì làm thì ra đầu thôn hốt cứt đi, đừng có lúc nào cũng kè kè theo tôi.” Những vị khách quý khác nhìn thấy điều này đều không đồng tình mà chỉ trích: “Đều là người một nhà, sao có thể nói xấu trước mặt như vậy?” Tạ Lê: “Ai cùng một nhà với cậu ta, tôi không chỉ nói thẳng mặt đâu, nếu các người không nghe rõ, tôi còn có thể khắc lên bia cho các người xem.” Tạ Lê công kích mọi người một cách bừa bãi, cho đến một ngày oan gia ngõ hẹp gặp phải Kỷ Sơ Hoà, nhiệm vụ nằm vùng bị cô gài mất. Tạ Lê: “Không có văn hoá có thể học, xấu có thể phẫu thuật, còn không có lương tâm lại hết thuốc chữa.” Kỷ Sơ Hoà móc ra hai đồng tiền từ trong túi đưa cho anh: “Ai có thể đối mặt với sai lầm của người khác sẽ được khen thưởng.” Tạ Lê: “...” Gặp phải đối thủ rồi.

120000

283 chương

Truyện cùng tác giả

Sau Khi Nữ Chính Truyện Ngược Nổi Điên
Sau Khi Nữ Chính Truyện Ngược Nổi Điên
Câm Cửu

Kỷ Sơ Hoà xuyên thành nữ chính trong quyển tiểu thuyết ngược thân. Nam chính trong truyện vẫn còn nhớ mãi không quên ánh trăng sáng đã ra nước ngoài nên tìm nữ chính giống cô ta vài phần làm thế thân. Bởi vì là truyện ngược, nữ chính bị anh em của nam chính làm nhục trước mặt mọi người, bị mẹ của nam chính dùng tiền vả mặt, bị ánh trăng sáng về nước nhằm vào hãm hại. Sau khi ngược thân ngược tâm thì đột ngột qua đời, khiến nam chính phải dùng cả quãng đời còn lại nhớ nhung. Kỷ Sơ Hoà: “?” Truyện ngược mà chỉ ngược mình thôi. Cô không làm. Kỷ Sơ Hoà bắt đầu phát điên, nam chính dẫn cô đi họp mặt với mấy anh em, có người uống rượu xong thì khiến cô xấu hổ trước mặt mọi người: “Người này thua người tình cũ của cậu nhỉ.” Kỷ Sơ Hoà bước tới hai bước tát người anh em của anh ta một cái: "Uống được tí nướ© đáı ngựa đã tỏ vẻ kiêu ngạo ngông cuồng à.” Sau đó quay người tát nam chính im lặng dáng một bạt tai: “Không rên lên một tiếng thì anh sống chết chưa rõ đâu.” Mẹ của nam chính ném năm trăm vạn xuống, khinh thường châm chọc: “Rời xa con trai tôi đi, loại phụ nữ như cô không xứng với nó.” Kỷ Sơ Hoà cầm tấm set lên: "Tôi không xứng với anh ta sao? Tôi còn hơn cả xứng với anh ta. Tôi xứng trời xứng đất xứng hưởng cả thái miếu. Tiền này tôi cầm, coi như là phí bồi thường tinh thần cho tôi lúc để bản thân chịu thiệt ở với anh ta." Ánh trăng sáng dẫn theo con về nước, ra trận một nhà ba người với nam chính. Thằng nhỏ ra vẻ ngây thơ: “Dì này xấu quá.” Kỷ Sơ Hoà: "Nhóc còn xấu hơn, xấu hơn cả trời." Ánh trăng sáng ngạc nhiên trách móc: “Sao cô có thể so đo với một đứa trẻ?” Kỷ Sơ Hoà: "Cô cũng xấu." Nam chính cau mày tiến lên, Kỷ Sơ Hoà trở tay tát anh ta một cái: "Sao nào, tôi không mắng anh thì anh thấy không công bằng à? Không cần tranh, ba người các người đều xấu như nhau." Sau khi mất đi phẩm chất, trạng thái tinh thần của Kỷ Sơ Hòa đã tốt hơn rất nhiều. Người khác ném bùn vào tôi, tôi trở tay vả người đó một cái. ... Cậu chủ thực sự của nhà họ Tạ ở thành Nam được tìm về, nghe nói anh lớn lên ở nông thôn, tính tình không tốt. Người cha sốt ruột thiên vị con nuôi, trầm giọng trách móc anh: “Em trai con được nuông chiều từ bé, con nhường nó một chút.” Tạ Lê tỏ vẻ không kiên nhẫn: “À, chỉ lo dạy dỗ cậu ta, suýt chút nữa quên mất ông, lão già.” Ngày đầu tiên quay của chương trình tạp kỹ, cậu ấm giả ăn mặc sang trọng đi theo anh, muốn làm rõ thứ bậc cao thấp với anh: “Anh trai tôi quanh năm ở nông thôn, không có kiến ​​thức, mọi người đừng để ý.” Tạ Lê đút hai tay vào túi: “Đúng là con rùa đen rơi vào thùng muối, tên vô lại nhà cậu không có gì làm thì ra đầu thôn hốt cứt đi, đừng có lúc nào cũng kè kè theo tôi.” Những vị khách quý khác nhìn thấy điều này đều không đồng tình mà chỉ trích: “Đều là người một nhà, sao có thể nói xấu trước mặt như vậy?” Tạ Lê: “Ai cùng một nhà với cậu ta, tôi không chỉ nói thẳng mặt đâu, nếu các người không nghe rõ, tôi còn có thể khắc lên bia cho các người xem.” Tạ Lê công kích mọi người một cách bừa bãi, cho đến một ngày oan gia ngõ hẹp gặp phải Kỷ Sơ Hoà, nhiệm vụ nằm vùng bị cô gài mất. Tạ Lê: “Không có văn hoá có thể học, xấu có thể phẫu thuật, còn không có lương tâm lại hết thuốc chữa.” Kỷ Sơ Hoà móc ra hai đồng tiền từ trong túi đưa cho anh: “Ai có thể đối mặt với sai lầm của người khác sẽ được khen thưởng.” Tạ Lê: “...” Gặp phải đối thủ rồi.

120000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Truyện liên quan

Nhà Trị Liệu Số 1 Thế Giới
Nhà Trị Liệu Số 1 Thế Giới

Là một bác sĩ tâm thần, Cố Niệm luôn tự nhận mình là người theo chủ nghĩa duy vật, cho đến khi cô bước vào giấc mơ của bệnh nhân. Trong mơ, cô chiến đấu điên cuồng với những con quái vật không tưởng, rồi "nuốt chửng" chúng. Ngày hôm sau, bệnh nhân tâm thần tìm đến, nắm chặt tay cô đầy xúc động: "Bác sĩ Cố, cảm ơn cô đã chữa khỏi bệnh tâm thần cho tôi!" Cố Niệm: "......" Sau này cô mới biết, thế giới đang bị ô nhiễm trầm trọng, ngày tận thế đã cận kề. Dù loài người đã tiến hóa và sở hữu dị năng, họ vẫn đang phải vật lộn với nạn ô nhiễm tinh thần nghiêm trọng. Chỉ cần sơ sẩy một chút là có thể dị hóa hoàn toàn. Và các nhà trị liệu tinh thần chính là vị cứu tinh của họ! Mà cô, chính là một nhà trị liệu tinh thần. Trong mắt những dị năng giả, các nhà trị liệu vừa quý giá vừa mỏng manh. Mỗi lần chữa trị đều tiêu tốn rất nhiều năng lượng, phải nghỉ ngơi rất lâu mới hồi phục được. Vì thế, trừ khi bất đắc dĩ, họ phải tự mình chống chọi với sự ô nhiễm. Tuy nhiên, hôm nay, trung tâm phục hồi tinh thần có một nhà trị liệu mới đến. Vị bác sĩ mới vẫy tay cười với họ: "Chữa từng người thì chậm quá! Nào, năm người cùng lúc! Nằm xếp hàng, ngủ một giấc là khỏi thôi!" Một dị năng giả sắp dị hóa được khiêng đến cửa vội bám chặt khung cửa: "Tôi thấy mình... có lẽ còn cầm cự được..." Một giờ sau, năm dị năng giả lảo đảo bước ra khỏi phòng trị liệu. Mọi người: "Mới có một tiếng, thật sự khỏi rồi sao?" Một người trong số đó lắc đầu vẻ hoang mang: "Không, không phải một tiếng, mà là một phút. Tôi mất năm mươi chín phút mới ngủ được." Có lẽ họ đã gặp được một vị thần nhân từ. Ghi chú: Nam chính xuất hiện khá muộn, truyện chủ yếu tập trung vào cốt truyện, tuyến tình cảm có nhưng không nhiều.

40000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Nữ Đế Về Quê: Cày Ruộng Livestream, Cả Thế Giới Chấn Động!
Nữ Đế Về Quê: Cày Ruộng Livestream, Cả Thế Giới Chấn Động!

Không CP, không nam chính, nữ chính không yêu đương. Livestream, trồng trọt, đời thường, kiếm tiền, gần gũi, tạo phúc cộng đồng. Giới thiệu: Trương Nhu Nhu sau khi trọng sinh, chọn cuộc sống ẩn dật tại quê nhà. Ai ngờ đâu, cảnh cô nàng đang cần mẫn xúc phân bón lại vô tình lọt vào ống kính, trở thành hiện tượng trên mạng xã hội! Không còn cách nào khác, Trương Nhu Nhu đành phải dấn thân vào con đường streamer, phát sóng trực tiếp cuộc sống thôn quê bình dị của mình. Là một lão nông chính hiệu với khả năng đặc biệt - nghe hiểu tiếng lòng thực vật, Trương Nhu Nhu dễ dàng nắm bắt nhu cầu của từng loài cây. "Cậu muốn gì nào?" Chanh dây: "Mình khát, mình đói." Trương Nhu Nhu: "Hiểu rồi, chắc là cần bón phân tưới nước." Đáp ứng hoàn hảo nhu cầu của cây trồng, năng suất và chất lượng nông sản tăng vọt, vượt xa mọi kỳ vọng. Từ lá sen giảm béo hiệu quả 100%, rau thơm đẹp mắt bổ thận tráng dương, cho đến giống súp lơ khổng lồ như cây cổ thụ, lúa nước trĩu hạt trên cành,... tất cả đều hiện diện trong khu vườn thần kỳ của Trương Nhu Nhu. Thậm chí, cô nàng còn tiện tay giải quyết nạn muỗi toàn cầu! Tóm lại, đây là câu chuyện nhẹ nhàng, hài hước về một nữ chính "bất đắc dĩ" trở thành streamer nổi tiếng, xây dựng cuộc sống thôn quê viên mãn và tạo phúc cho xã hội.

150000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Cẩu Thả Tại Thánh Ma Môn Ban Đầu Làm Nhân Tài
Cẩu Thả Tại Thánh Ma Môn Ban Đầu Làm Nhân Tài

Lã Dương xuyên không đến thế giới tu tiên, trở thành đệ tử của ma môn Sơ Thánh Tông. May mắn có được dị bảo 【Bách Thế Thư】, sau khi chết có thể khởi đầu lại một kiếp, được làm lại từ đầu mọi thứ, thậm chí mang theo bảo vật, tu vi, tuổi thọ, và cả thiên phú đặc biệt từ kiếp trước. Tuy vậy, số lần sử dụng lại có hạn, không phải là thật sự bất tử bất diệt. Thấy đại loạn trong giới tu tiên sắp xảy ra, ban đầu Lã Dương định sống tạm bợ trong ma môn, một đời chuyên tâm khổ tu, không thành tiên thì không xuống núi. Nhưng không ngờ ma môn lại vô cùng hiểm độc, khắp nơi đều là nhân tài đáng gờm. Đời thứ nhất, Lã Dương bị sư tỷ hãm hại đau đớn. Đời thứ hai, vất vả lắm mới phản sát được sư tỷ, lại bị sư huynh âm thầm hạ độc thủ. Đời thứ ba, đời thứ tư... Cho đến hàng trăm kiếp sau, khi quay đầu nhìn lại, Lã Dương mới nhận ra bản thân đã trở thành một đại nhân vật trong ma đạo, là kẻ kiệt xuất nhất từng sinh ra trong Sơ Thánh Tông. "Ma môn ai nấy đều là nhân tài, nói chuyện lại còn dễ nghe." "Ta siêu thích nơi này!"

90000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Nữ Phụ Trà Xanh Thực Sự Không Muốn Nổi Tiếng
Nữ Phụ Trà Xanh Thực Sự Không Muốn Nổi Tiếng

Tô Trầm Ngư thật vất vả mới ngồi lên được vị trí hoàng hậu, vốn có thể xử lí Hoàng đế để trở thành Thái hậu, ai ngờ vừa chớp mắt một cái liền xuyên sách thành nữ phụ trong làng giải trí. Ngày nữ phụ cùng nam chính đính hôn, nam chính bỏ mặc nữ phụ để đi tìm nữ chính "Bạch nguyệt quang" của hắn. **白月光=Bạch Nguyệt Quang=Ánh Trăng Sáng: ngôn ngữ mạng Trung Quốc, ý nói trong lòng vẫn luôn có một người mình yêu thương, ái mộ nhưng lại không ở bên cạnh, không thuộc về mình. "..." Chuyện này có thể nhẫn nhịn được sao?

80000 Giỏ hàng

Tinh Tế: Hiệu Trưởng Luôn Xử Người Bằng Nắm Đấm
Tinh Tế: Hiệu Trưởng Luôn Xử Người Bằng Nắm Đấm

Sau khi Thời Miên hoàn thành 99 thế giới, cuối cùng cũng nhận được nhiệm vụ cuối cùng. Nhiệm vụ của cô là mở một học viện ở một nơi không người quản lý ở thế giới tinh tế, dạy cho những đứa trẻ ở đó về ánh sáng, hy vọng và đạo lý làm người. Đồng thời áp dụng những kỹ năng và những báu vật quý giá mà cô thu thập từ các thế giới khác để chuẩn bị cho cuộc sống nghỉ hưu của mình. Ban đầu cô nghĩ đó chỉ là một nhiệm vụ đơn giản, nhưng không ngờ hệ thống lại tăng độ khó bằng cách biến cô thành một cô bé nhỏ nhắn xinh xắn. Vào ngày khai giảng, cô bị một đám học sinh như ăn xin, cầm theo ống thép, bao vây cô lại tạo phản. Đối mặt với những học sinh cao hơn mình, Thời Miên hiếm khi mỉm cười. "Thông thường, tôi thuyết phục người khác bằng đạo lý, nhưng hôm nay, tôi sẽ dạy các bạn hai bài học quan trọng về đạo lý làm người." Cô bé nhỏ nhắn đấm một cú vào một con tinh thú cao hơn ba mét lún sâu vào đất, không thể nào kéo ra. "Bài học đầu tiên, nắm đấm mới là đạo lý mạnh nhất." Sau đó, cô rút ra búa lớn, tại chỗ biến ống thép thành pháo hạt nhân, nhảy lên cơ giáp và bắn hạ những tên tinh tặc. "Bài học thứ hai, tri thức mới là lực lượng sản xuất chủ yếu." Những học sinh chỉ biết nhìn nhau và không nói nên lời. Sau đó, ở sân thi đấu của Học Viện Quân Sự Đệ Nhất Liên Bang bị những người biến dị xâm lược. Tất cả giáo viên đều hoảng sợ và kêu gọi học sinh rút lui, chỉ có Thời Miên vẫn giữ bình tĩnh và nhấn mạnh việc sử dụng đạo lý để thuyết phục. Người dân Liên Bang trước màn hình đều nghĩ cô đã điên. Bất ngờ, những học sinh được đánh giá thấp nhất lấy ra dược phẩm và sử dụng phi kiếm, phối hợp với cơ giáp chiến đấu để đè người biến dị xuống đất. "Hiệu trưởng nói phải thuyết phục người khác bằng đạo lý, bây giờ chúng ta có thể bắt đầu cuộc trò chuyện."

300000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Luyện Sai Tà Công, Pháp Tượng Thiên Địa
Luyện Sai Tà Công, Pháp Tượng Thiên Địa

Đoàn Vân xuyên đến một thế giới thần bí tràn ngập đủ loại tà dị pháp môn, không nghĩ tới hắn có thiên tư tu hành vạn người không được một. Về sau tự học thành tài, Đoàn Vân trước giờ không tàng tư, một lòng "vì dân" truyền võ thiên hạ. Ai ngờ... "Đoàn ma đầu hại ta! Hắn nói cái công pháp này thải âm bổ dương, bây giờ ta lại chỉ có thể ngồi xổm đi tiểu, ô ô..." "Bản này là ma đầu kia dạy, bây giờ ta không bị đòi mạng thì cũng giẫm phải phân, Thần Toán tiên sinh nói ta thiếu mất bảy thành khí vận." "Nhất định không được nghe Đoàn ma đầu nói! Vạn Diệu Cung tiên tử lúc đầu muốn nâng cung phi thiên, kết quả trong vòng một đêm nhập ma, biến thành yêu nữ, đây đều là tác phẩm của Đoàn lão ma!" ... Đoàn Vân rất là không hiểu, mình chỉ luyện chút võ, truyền chút công, ngẫu nhiên pháp thiên tượng địa một cái, làm sao lại trở thành một ma đầu tội lỗi chồng chất vậy? Vu oan ta quá mà! Công pháp giống nhau, tại sao ta luyện thì không có vấn đề? Là do các ngươi sai, không thể nào là do ta nha!

100000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Mang Không Gian Xuyên 70: Pháo Hôi Thiên Kim Thật Đình Công Rồi!
Mang Không Gian Xuyên 70: Pháo Hôi Thiên Kim Thật Đình Công Rồi!

Liễu Tinh Hòa là một nữ diễn viên đóng thế võ thuật trong đoàn phim Tiểu Long Bộ suốt nhiều năm. Dù mồ côi từ nhỏ, cô vẫn mạnh mẽ và kiên cường vượt qua khó khăn. Sau một lần dạy cho gã bạn trai tồi tệ một bài học, cô bất ngờ trúng giải độc đắc trị giá 21 triệu tệ. Với số tiền đó, Tinh Hòa quyết định trở về quê, mua nhà, mở siêu thị, chuẩn bị một cuộc sống an nhàn tuổi già, tận hưởng cảm giác “nằm chờ sung rụng”. Nhưng đời không như mơ! Chỉ vừa bước chân ra cửa, cô bất ngờ xuyên không về những năm 70, trở thành một “thiên kim pháo hôi” – bị buộc phải xuống nông thôn. Với thân phận "pháo hôi", Tinh Hòa đối mặt với vô số bất hạnh: mẹ ruột qua đời, cha ruột tàn nhẫn, mẹ kế mưu mô, cô em gái giả danh thiên kim đầy tính toán, cả gia đình thân thích chỉ muốn đẩy cô vào chỗ chết. Thế nhưng, vừa xuyên đến, cô nắm chắc nắm đấm, ai cũng đừng khuyên cô, cô không thể nhịn nổi nữa! Sau khi "xử lý" gọn gàng cả nhà, Tinh Hòa quyết định gom góp tài sản, tiếp tục cuộc sống mới ở nông thôn. Nhưng mọi thứ không dừng lại ở đó. Đây chỉ là phần mở đầu cho cuộc hành trình “ngược cực phẩm” đầy kịch tính. Văn phòng thanh niên trí thức đầy những cực phẩm, gia đình họ Liễu càng lắm vấn đề hơn. Liễu Tinh Hòa bẻ khớp tay, “hóng drama, ngược tra” sao có thể thiếu mặt cô. Lần đầu gặp gỡ, bốn mắt nhìn nhau, mỗ nam tử đưa bàn tay ra: “Ăn hạt dưa không?” Lần thứ hai gặp nhau, trong lúc đang bận đánh tên côn đồ, mỗ nam tử tay cầm gậy gỗ thô bằng cánh tay vừa đi ngang, ánh mắt vô tội liền lùi lại về sau: "Tinh Hòa, cô làm rớt cây gậy gỗ."

200000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Tôi Viết Tiểu Thuyết Ở Dân Quốc
Tôi Viết Tiểu Thuyết Ở Dân Quốc

Tang Cảnh Vân xuyên không đến thời dân quốc, trở thành tiểu thư nhà thương nhân sa sút, bị người ta chặn cửa đòi nợ. Cha là một kẻ nghiện thuốc phiện, mẹ không có chính kiến, bên dưới còn có mấy đứa em trai em gái đang tuổi ăn tuổi lớn. Tang Cảnh Vân cơm ăn không đủ no bắt đầu cầm bút lên, viết cho mình một tương lai rạng rỡ. __________________ Tóm tắt một câu: Sinh hoạt của nhân vật nhỏ thời dân quốc. Ý nghĩa: Dù gặp phải tình cảnh tồi tệ đến đâu, cũng đừng từ bỏ. _________________ Hướng dẫn đọc: 1. Điền văn, chủ tuyến là nữ chính viết tiểu thuyết, làm giàu, tiến tới thịnh vượng, cũng sẽ có mô tả liên quan đến gia đình và hàng xóm 2. Bối cảnh thời dân quốc, sẽ không viết về nhân vật lịch sử, các nhân vật xuất hiện trong truyện đều không có nguyên mẫu, mọi người có thể xem như là hư cấu. 3. Vai chính: Tang Cảnh Vân, Đàm Tranh Hoằng

200000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Sau Khi Mất Trí Nhớ, Yêu Vương Dắt Con Đến Tìm Ta Đòi Danh Phận!
Sau Khi Mất Trí Nhớ, Yêu Vương Dắt Con Đến Tìm Ta Đòi Danh Phận!

Đại sư tỷ Phương Dao của Linh Tiêu Tông là một thiên tài kiếm đạo. Nàng nghiêm khắc với bản thân, cư xử đoan chính, phẩm hạnh thanh cao, là bạch nguyệt quang không thể với tới trong mắt các đệ tử. Việc hoang đường nhất mà nàng từng làm trong đời là đi lạc vào Cổ Hư bảy năm trước, dẫn đến đánh mất trọn vẹn ba năm ký ức. Một ngày nọ, một nam tử trẻ tuổi dẫn theo hai đứa trẻ chỉ cao đến đầu gối bước đến gõ cửa đại môn Linh Tiêu Tông, nói rằng hắn đến tìm mẫu thân của bọn trẻ. Phương Dao nhìn hai đứa nhỏ có dung mạo giống mình như đúc, bàn tay cầm kiếm khẽ run, cũng là lần đầu tiên trong đời nàng đánh rơi kiếm. Toàn bộ Linh Tiêu Tông đều chấn động vì chuyện này, ngay cả chưởng môn cũng phá lệ xuất quan sớm hơn dự định. Đúng lúc Linh Tiêu Tông đang tiến hành khảo nghiệm linh căn để tuyển chọn tân đệ tử, chưởng môn nhân tiện kiểm tra luôn hai đứa trẻ. Kết quả cho thấy bé trai là tuyệt phẩm đơn linh căn, còn bé gái lại sở hữu thể chất Huyền Âm ngàn năm hiếm gặp. Chưởng môn mừng như điên, lập tức nhận hai đứa trẻ này làm tôn nhi. Phương Dao không thể chấp nhận chuyện mình từng có tư tình với một phàm nhân, lại còn làm mẫu thân, trầm mặc hồi lâu mới quyết định thương lượng với nam tử ngồi bên cạnh: "Hay là chúng ta mỗi người nuôi một đứa?" Nam tử hơi nâng đôi mắt phượng, nhìn nàng nhỏ giọng nói: "Bọn trẻ đã quen có ta bên cạnh, buổi tối không thấy ta chúng sẽ khóc." Từ đó, một lớn hai nhỏ liền bám rễ tại Linh Tiêu Tông không chịu rời đi. Phương Dao đau đầu không thôi, cả đời nàng chỉ biết luyện kiếm, chưa từng có ai dạy nàng cách nuôi trẻ con. May mà phàm nhân kia rất tận tâm làm tròn vai người cha tốt, lại thêm các sư đệ sư muội thay phiên giúp nàng chăm sóc bọn trẻ. Nàng dạy kiếm thuật, nhị sư đệ rèn luyện thể lực, tam sư muội dạy luyện đan, còn tiểu sư đệ chỉ đạo trận pháp. Nhưng không được bao lâu, các sư đệ sư muội lần lượt từ chối tiếp tục dạy dỗ hai đứa trẻ. Phương Dao nghi hoặc hỏi nguyên do. Bọn họ đáp: "Bọn chúng học xong hết rồi." "Lại còn học một biết mười." "Tụi nhỏ làm tổn thương lòng tự trọng của bọn đệ quá." "..." Ở một góc khuất không ai thấy, cục bột nhỏ lặng lẽ kéo tay áo phụ thân, đôi mắt long lanh ngấn nước. "Phụ thân, khi nào con và ca ca mới có thể quay về vương thành, đuôi của con sắp không giấu nổi rồi..."

200000 Giỏ hàng Giỏ hàng