Sau Khi Nữ Chính Truyện Ngược Nổi Điên

Sau Khi Nữ Chính Truyện Ngược Nổi Điên

Hài HướcHệ ThốngHiện ĐạiNgôn TìnhSảng Vănundefined

Kỷ Sơ Hoà xuyên thành nữ chính trong quyển tiểu thuyết ngược thân. Nam chính trong truyện vẫn còn nhớ mãi không quên ánh trăng sáng đã ra nước ngoài nên tìm nữ chính giống cô ta vài phần làm thế thân. Bởi vì là truyện ngược, nữ chính bị anh em của nam chính làm nhục trước mặt mọi người, bị mẹ của nam chính dùng tiền vả mặt, bị ánh trăng sáng về nước nhằm vào hãm hại. Sau khi ngược thân ngược tâm thì đột ngột qua đời, khiến nam chính phải dùng cả quãng đời còn lại nhớ nhung. Kỷ Sơ Hoà: “?” Truyện ngược mà chỉ ngược mình thôi. Cô không làm. Kỷ Sơ Hoà bắt đầu phát điên, nam chính dẫn cô đi họp mặt với mấy anh em, có người uống rượu xong thì khiến cô xấu hổ trước mặt mọi người: “Người này thua người tình cũ của cậu nhỉ.” Kỷ Sơ Hoà bước tới hai bước tát người anh em của anh ta một cái: "Uống được tí nướ© đáı ngựa đã tỏ vẻ kiêu ngạo ngông cuồng à.” Sau đó quay người tát nam chính im lặng dáng một bạt tai: “Không rên lên một tiếng thì anh sống chết chưa rõ đâu.” Mẹ của nam chính ném năm trăm vạn xuống, khinh thường châm chọc: “Rời xa con trai tôi đi, loại phụ nữ như cô không xứng với nó.” Kỷ Sơ Hoà cầm tấm set lên: "Tôi không xứng với anh ta sao? Tôi còn hơn cả xứng với anh ta. Tôi xứng trời xứng đất xứng hưởng cả thái miếu. Tiền này tôi cầm, coi như là phí bồi thường tinh thần cho tôi lúc để bản thân chịu thiệt ở với anh ta." Ánh trăng sáng dẫn theo con về nước, ra trận một nhà ba người với nam chính. Thằng nhỏ ra vẻ ngây thơ: “Dì này xấu quá.” Kỷ Sơ Hoà: "Nhóc còn xấu hơn, xấu hơn cả trời." Ánh trăng sáng ngạc nhiên trách móc: “Sao cô có thể so đo với một đứa trẻ?” Kỷ Sơ Hoà: "Cô cũng xấu." Nam chính cau mày tiến lên, Kỷ Sơ Hoà trở tay tát anh ta một cái: "Sao nào, tôi không mắng anh thì anh thấy không công bằng à? Không cần tranh, ba người các người đều xấu như nhau." Sau khi mất đi phẩm chất, trạng thái tinh thần của Kỷ Sơ Hòa đã tốt hơn rất nhiều. Người khác ném bùn vào tôi, tôi trở tay vả người đó một cái. ... Cậu chủ thực sự của nhà họ Tạ ở thành Nam được tìm về, nghe nói anh lớn lên ở nông thôn, tính tình không tốt. Người cha sốt ruột thiên vị con nuôi, trầm giọng trách móc anh: “Em trai con được nuông chiều từ bé, con nhường nó một chút.” Tạ Lê tỏ vẻ không kiên nhẫn: “À, chỉ lo dạy dỗ cậu ta, suýt chút nữa quên mất ông, lão già.” Ngày đầu tiên quay của chương trình tạp kỹ, cậu ấm giả ăn mặc sang trọng đi theo anh, muốn làm rõ thứ bậc cao thấp với anh: “Anh trai tôi quanh năm ở nông thôn, không có kiến ​​thức, mọi người đừng để ý.” Tạ Lê đút hai tay vào túi: “Đúng là con rùa đen rơi vào thùng muối, tên vô lại nhà cậu không có gì làm thì ra đầu thôn hốt cứt đi, đừng có lúc nào cũng kè kè theo tôi.” Những vị khách quý khác nhìn thấy điều này đều không đồng tình mà chỉ trích: “Đều là người một nhà, sao có thể nói xấu trước mặt như vậy?” Tạ Lê: “Ai cùng một nhà với cậu ta, tôi không chỉ nói thẳng mặt đâu, nếu các người không nghe rõ, tôi còn có thể khắc lên bia cho các người xem.” Tạ Lê công kích mọi người một cách bừa bãi, cho đến một ngày oan gia ngõ hẹp gặp phải Kỷ Sơ Hoà, nhiệm vụ nằm vùng bị cô gài mất. Tạ Lê: “Không có văn hoá có thể học, xấu có thể phẫu thuật, còn không có lương tâm lại hết thuốc chữa.” Kỷ Sơ Hoà móc ra hai đồng tiền từ trong túi đưa cho anh: “Ai có thể đối mặt với sai lầm của người khác sẽ được khen thưởng.” Tạ Lê: “...” Gặp phải đối thủ rồi.

120000

283 chương

Truyện cùng tác giả

Sau Khi Nữ Chính Truyện Ngược Nổi Điên
Sau Khi Nữ Chính Truyện Ngược Nổi Điên
Câm Cửu

Kỷ Sơ Hoà xuyên thành nữ chính trong quyển tiểu thuyết ngược thân. Nam chính trong truyện vẫn còn nhớ mãi không quên ánh trăng sáng đã ra nước ngoài nên tìm nữ chính giống cô ta vài phần làm thế thân. Bởi vì là truyện ngược, nữ chính bị anh em của nam chính làm nhục trước mặt mọi người, bị mẹ của nam chính dùng tiền vả mặt, bị ánh trăng sáng về nước nhằm vào hãm hại. Sau khi ngược thân ngược tâm thì đột ngột qua đời, khiến nam chính phải dùng cả quãng đời còn lại nhớ nhung. Kỷ Sơ Hoà: “?” Truyện ngược mà chỉ ngược mình thôi. Cô không làm. Kỷ Sơ Hoà bắt đầu phát điên, nam chính dẫn cô đi họp mặt với mấy anh em, có người uống rượu xong thì khiến cô xấu hổ trước mặt mọi người: “Người này thua người tình cũ của cậu nhỉ.” Kỷ Sơ Hoà bước tới hai bước tát người anh em của anh ta một cái: "Uống được tí nướ© đáı ngựa đã tỏ vẻ kiêu ngạo ngông cuồng à.” Sau đó quay người tát nam chính im lặng dáng một bạt tai: “Không rên lên một tiếng thì anh sống chết chưa rõ đâu.” Mẹ của nam chính ném năm trăm vạn xuống, khinh thường châm chọc: “Rời xa con trai tôi đi, loại phụ nữ như cô không xứng với nó.” Kỷ Sơ Hoà cầm tấm set lên: "Tôi không xứng với anh ta sao? Tôi còn hơn cả xứng với anh ta. Tôi xứng trời xứng đất xứng hưởng cả thái miếu. Tiền này tôi cầm, coi như là phí bồi thường tinh thần cho tôi lúc để bản thân chịu thiệt ở với anh ta." Ánh trăng sáng dẫn theo con về nước, ra trận một nhà ba người với nam chính. Thằng nhỏ ra vẻ ngây thơ: “Dì này xấu quá.” Kỷ Sơ Hoà: "Nhóc còn xấu hơn, xấu hơn cả trời." Ánh trăng sáng ngạc nhiên trách móc: “Sao cô có thể so đo với một đứa trẻ?” Kỷ Sơ Hoà: "Cô cũng xấu." Nam chính cau mày tiến lên, Kỷ Sơ Hoà trở tay tát anh ta một cái: "Sao nào, tôi không mắng anh thì anh thấy không công bằng à? Không cần tranh, ba người các người đều xấu như nhau." Sau khi mất đi phẩm chất, trạng thái tinh thần của Kỷ Sơ Hòa đã tốt hơn rất nhiều. Người khác ném bùn vào tôi, tôi trở tay vả người đó một cái. ... Cậu chủ thực sự của nhà họ Tạ ở thành Nam được tìm về, nghe nói anh lớn lên ở nông thôn, tính tình không tốt. Người cha sốt ruột thiên vị con nuôi, trầm giọng trách móc anh: “Em trai con được nuông chiều từ bé, con nhường nó một chút.” Tạ Lê tỏ vẻ không kiên nhẫn: “À, chỉ lo dạy dỗ cậu ta, suýt chút nữa quên mất ông, lão già.” Ngày đầu tiên quay của chương trình tạp kỹ, cậu ấm giả ăn mặc sang trọng đi theo anh, muốn làm rõ thứ bậc cao thấp với anh: “Anh trai tôi quanh năm ở nông thôn, không có kiến ​​thức, mọi người đừng để ý.” Tạ Lê đút hai tay vào túi: “Đúng là con rùa đen rơi vào thùng muối, tên vô lại nhà cậu không có gì làm thì ra đầu thôn hốt cứt đi, đừng có lúc nào cũng kè kè theo tôi.” Những vị khách quý khác nhìn thấy điều này đều không đồng tình mà chỉ trích: “Đều là người một nhà, sao có thể nói xấu trước mặt như vậy?” Tạ Lê: “Ai cùng một nhà với cậu ta, tôi không chỉ nói thẳng mặt đâu, nếu các người không nghe rõ, tôi còn có thể khắc lên bia cho các người xem.” Tạ Lê công kích mọi người một cách bừa bãi, cho đến một ngày oan gia ngõ hẹp gặp phải Kỷ Sơ Hoà, nhiệm vụ nằm vùng bị cô gài mất. Tạ Lê: “Không có văn hoá có thể học, xấu có thể phẫu thuật, còn không có lương tâm lại hết thuốc chữa.” Kỷ Sơ Hoà móc ra hai đồng tiền từ trong túi đưa cho anh: “Ai có thể đối mặt với sai lầm của người khác sẽ được khen thưởng.” Tạ Lê: “...” Gặp phải đối thủ rồi.

120000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Truyện liên quan

Văn Phòng Thám Linh Phi Phàm
Văn Phòng Thám Linh Phi Phàm

[Thiếu nữ sinh ra có khả năng thông linh bắt ma × Đội trưởng hình sự trẻ tuổi, ngoài lạnh trong ấm. Trinh thám – Phá án – Linh dị nhẹ pha rùng rợn – Tình cảm đôi lứa cùng tiến.] Đội trưởng đội hình sự – Giang Thước, tuổi trẻ tài cao, từng là một người kiên trung với chủ nghĩa duy vật, suốt một thời chẳng mảy may tin vào chuyện quỷ thần. Cho đến ngày anh gặp Du Phi Phàm – thế giới quan trong anh bị bóp vụn rồi nhào nặn lại không biết bao nhiêu lần. “Cảnh sát Giang, anh bảo tôi truyền bá mê tín dị đoan. Vậy để tôi bắt cho anh xem một con ma cho anh nhé.” Từ nghi ngờ đến tin tưởng, từ đối lập đến hợp tác, từ như nước với lửa đến âm thầm nảy sinh tình ý. Những vụ án ly kỳ được lần giở từng lớp từng lớp như bóc kén tằm, để rồi cuối cùng người ta mới ngộ ra, thứ đáng sợ nhất, không phải oan hồn quỷ quái mà là lòng dạ con người. Mà đằng sau từng vụ án ấy, dường như còn ẩn giấu một âm mưu lớn hơn nhiều... *Lưu ý từ tác giả: Đây không phải truyện "sảng văn", không có tình tiết ngược tâm, không máu chó, không theo công thức lối mòn. Bối cảnh có yếu tố giả tưởng, hệ thống điều tra hình sự được người viết tham khảo từ tư liệu thực tế trước khi sáng tác, nhưng dẫu sao cũng chỉ là tiểu thuyết – có chỗ nào sơ suất mong được lượng thứ, xin miễn bàn sâu hơn.

150000 Giỏ hàng

Vu Nữ Xuyên Thành Con Nuôi Hào Môn
Vu Nữ Xuyên Thành Con Nuôi Hào Môn

Đây là ký chủ thứ ba mà hệ thống số 009 tiếp quản. Trước mắt nó là một thiếu nữ, làn da trắng như tuyết, môi hồng như anh đào, mềm mại động lòng người. Nhưng hệ thống không hề dao động. Nó đã chuẩn bị đầy đủ những hình phạt nghiêm khắc nhất để buộc cô phải hoàn thành cốt truyện. Hệ thống nói: [Hiện giờ cô đang ở trong một quyển tiểu thuyết cẩu huyết kiểu cũ. Năm nay cô 16 tuổi. Cô là thiên kim giả của gia đình hào môn họ Giang, từ nhỏ đã xấu xa tận xương tủy. Còn trẻ mà đã tìm mọi cách quyến rũ anh ruột nữ chính, anh họ nữ chính, bạn thân của nữ chính, thậm chí cả người mà nữ chính thầm mến. Cô muốn cướp hết mọi thứ thuộc về nữ chính. Kết cục, cô bị nhà họ Giang vạch trần thân phận, đuổi ra khỏi nhà, lang thang đầu đường xó chợ, rơi vào bóng tối và chết thảm. Cô chính là vai nữ phụ pháo hôi bị mọi người căm ghét nhất trong truyện này.] Hệ thống nhấn mạnh: [Cô có đang nghe tôi nói không?] Hệ thống: [Cô đang làm gì vậy?] Thiếu nữ đáp: "Vẽ vòng tròn." Hệ thống: [Vẽ vòng tròn làm gì?] Thiếu nữ: [Triệu hồi mà.] Tên cô là A Tích, vốn là vu nữ của một quốc gia cổ xưa. Linh hồn lạc tới nơi này, cô nghĩ ngợi một chút rồi bắt đầu triệu hồi đám Ma Vương. Có kẻ mọc cánh xương dài thượt, có kẻ từ vực sâu biển cả trồi lên, có kẻ hóa thành rồng trên đỉnh cửu trùng sơn... Sức mạnh của chúng đủ sức hủy diệt cả thế giới này. Hệ thống tái mặt: [Cô muốn làm gì? Mau dừng lại! Cô định hủy diệt thế giới này sao?] Thiếu nữ vô tội hỏi: ? Thiếu nữ: "Không phải đâu, tôi chỉ đang thiếu một người lau chân cho mình, một người bưng nước cho mình và một người kể chuyện cho tôi nghe trước khi ngủ thôi mà..." Hệ thống: [?] Dùng mấy thứ khủng khϊếp đó — không, phải gọi là Ma Vương — chỉ để lau chân, bưng nước, kể chuyện ngủ? ... Ngày đầu tiên A Tích xuyên tới, nguyên chủ vừa mới tỏ tình thất bại. Anh họ nữ chính lạnh giọng mắng cô: "Không biết xấu hổ, nhà họ Giang dạy dỗ cô kiểu gì vậy?" Theo nguyên tác, cô phải chịu nhục nhã trước mặt mọi người, sau đó nhẫn nhịn nói "không sao đâu", rồi lại càng thêm căm hận nữ chính. Nhưng A Tích nghiêng đầu: "Không ai được phép nói với tôi như vậy." Tối hôm đó, anh họ nữ chính về nhà thì bị cha mình lôi ra đánh một trận tơi bời. Ngày thứ tư A Tích xuyên tới, nam chính và phản diện đánh nhau, gục ngay bên chân cô. Theo cốt truyện, cô phải chạy tới đỡ nam chính dậy. Nhưng A Tích thẳng thừng giẫm lên mặt nam chính một cái. Hệ thống: [? Sao cô lại làm vậy?] A Tích ngơ ngác: "Hả? Nhưng Đại Hộ Pháp của tôi bảo rằng, đáng ra bọn họ phải quỳ rạp dưới chân tôi mà?" ... Khi anh họ nữ chính lên mạng bêu riếu, kể lể con nhỏ thiên kim giả kia xấu xa thế nào, chiếm tổ quạ thế nào. Thì ngoài đời A Tích đã giành luôn chức vô địch cưỡi ngựa toàn quốc, vô địch bắn cung toàn quốc... Sau lễ trao giải, đích thân ông trùm – nhà tài trợ cuộc thi là Ân Lĩnh – tiễn cô rời đi, còn ông trùm Diệp Đức Minh thì tự mình mở cửa xe cho cô... Thân phận của cô gái lập tức trở thành đề tài bí ẩn được cả mạng xã hội sục sôi bàn tán. Chuyện thường ngày của các Ma Vương cùng nhau nuôi nhóc, trưởng thành rồi yêu nhau.

120000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Trước Khi Bị Lưu Đày, Vương Phi Xông Vào Hoàng Cung Dọn Sạch Quốc Khố
Trước Khi Bị Lưu Đày, Vương Phi Xông Vào Hoàng Cung Dọn Sạch Quốc Khố

Giang Nhược vốn là một cô gái trong thời mạt thế, không sở hữu dị năng nào nên cuối cùng chết thảm trên đường chạy trốn. Khi tỉnh lại, nàng phát hiện linh hồn mình đã xuyên vào thân xác của một thiên kim tiểu thư không được sủng ái trong một cuốn tiểu thuyết. Hiện tại, tình tiết câu chuyện đang ở đoạn phụ thân - một vị thừa tướng nhẫn tâm - ép buộc nàng phải gả cho An Vương để làm xung hỉ. Thế nhưng, nắm trong tay kịch bản, Giang Nhược chẳng hề nao núng hay lo sợ. Vào ngày đại hôn, Giang Nhược thản nhiên véo mặt Tiêu Thừa Cẩn - vị An Vương nổi tiếng lạnh lùng - và nói: “Ờ, ta tới đây là để xung hỉ cho ngươi đấy.” Không lâu sau, tin dữ đến: Hoàng Thượng ra lệnh lưu đày cả hai vợ chồng nàng đến Tễ Châu. Thay vì hoảng loạn, Giang Nhược lại vui mừng thầm nghĩ: “Lưu đày à? Tốt quá! Ta muốn đến Tễ Châu làm phú bà!” Từ khi bị lưu đày, Giang Nhược bắt đầu sống theo ý mình, hoàn toàn tự do và thoải mái. Thậm chí, khi nữ phụ trọng sinh truy đuổi tới Tễ Châu để làm khó nàng, Giang Nhược chỉ nhàn nhã nhìn kẻ kia tự tìm đường chết. Không chỉ có vậy, địch quốc còn muốn nàng giao ra “tiểu phượng hoàng” - một vật quý mà nàng sở hữu. Giang Nhược lập tức hành động, bí mật xâm nhập lãnh thổ của địch quốc và dọn sạch kho lương thực cùng quốc khố của họ. Trong khi đó, tại kinh thành, Lâm tổng quản báo cáo với Hoàng Thượng: “Hoàng Thượng, không xong rồi, thế tử phu nhân mời Hoàng Hậu nương nương ra cung du ngoạn.” Tiêu Thừa Cẩn chỉ bình thản buông tấu chương rồi gọi con trai đến. Chỉ mười lăm phút sau, Lâm tổng quản trông thấy Tiểu Thái Tử vừa phê duyệt tấu chương vừa lau nước mắt, trông đau lòng vô cùng. Cậu nhóc mới sáu tuổi thôi mà...

250000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Sốc! Cô Chủ Fake Là Nữ Hoàng Drama!
Sốc! Cô Chủ Fake Là Nữ Hoàng Drama!

Tin tốt: Sống lại. Tin xấu: Chỉ sống lại trở về 10 phút trước. Vừa giành được giải nữ chính xuất sắc nhất đã bị ám sát ngay trên sân khấu, còn phát hiện mình là nữ phụ độc ác trong một cuốn tiểu thuyết, là thiên kim giả của nhà họ An, An Linh cảm thấy đêm nay của mình quả thực quá kí©h thí©ɧ. Dù có cơ hội sống lại nhưng cô lại bị yêu cầu phải nhanh chóng để nhà họ An nhận lại thiên kim thật và phải tiếp tục giữ vững thiết lập nịnh hót và ngu ngốc của nữ phụ. [Nhưng mà mình nên nói như thế nào để họ biết mình không phải là con gái ruột của họ?] Nghe thấy suy nghĩ của cô, người nhà họ An cảm thấy khϊếp sợ. [Chung cư của anh cả không sạch sẽ, trợ lý của anh ấy trộm đồ lót của anh ấy để làm những việc xấu xa!] Đang chuẩn bị về lại căn hộ của mình, anh cả thu chân lại, cảm thấy cả người ngứa ngáy. [Còn ánh trăng sáng của anh hai nữa, anh có biết trên đầu mình đang có một mảnh thảo nguyên xanh ngát không?] Đang định giới thiệu ánh trăng sáng của mình với gia đình, bỗng chốc anh hai cảm thấy trời đất như sụp đổ. Sau khi về nhà và biết được An Linh không phải thiên kim thật, em tư cười nhạo cô và chỉ vào mũi cô mắng cô là hàng giả. [Ngông cái gì mà ngông, tôi là thiên kim giả của nhà họ An, chẳng lẽ cậu là thiếu gia thật à? Hai chúng ta đều giống nhau cả thôi!] Những người khác trong nhà họ An: “???” --- Lưu ý: 1v1, có nam chính nhưng tuyến tình cảm không nhiều, chủ yếu là những tình huống ăn dưa hài hước và người nhà giúp nhau thay đổi số mệnh, thiên kim thật giả không quan trọng. [Đọc tâm + giới giải trí + ăn dưa.]

200000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Khi Mẹ Cá Mặn Của Quái Vật Chỉ Là Người Thường
Khi Mẹ Cá Mặn Của Quái Vật Chỉ Là Người Thường

Năm 2035, thế giới xảy ra hai sự kiện lớn. Một là hiện tượng đêm cực kéo dài suốt bảy ngày bảy đêm, toàn bộ thế giới bị ô nhiễm, những kẻ bị ô nhiễm ở khắp nơi chém gϊếŧ điên cuồng, loài người rơi vào bờ vực diệt vong. Sự kiện thứ hai, trăng máu bất ngờ xuất hiện trên bầu trời, xua tan bóng đêm cực hạn. Một số người sống sót phát hiện trên cơ thể mình xuất hiện dấu ấn ánh trăng, họ có thể triệu hồi ra một hệ thống chứa xúc tu, từ đó kích hoạt dị năng. Mọi người gọi nó là hệ thống dị năng Huyết Nguyệt, kể từ đó loài người có được sức mạnh phản kháng. Ba trăm năm sau, Diệp Khương tỉnh lại đúng vào ngày trăng máu xuất hiện. Cô cũng thức tỉnh hệ thống Huyết Nguyệt, nhận được dị năng đặc biệt. Hộp chỉ vàng: Có thể phục chế và dệt lại bất cứ thứ gì bị phá hỏng, khiến chúng trông giống như mới. Cô chỉ là một người bình thường, thậm chí có phần vô dụng. Diệp Khương: “...” Nhưng sau này mọi người phát hiện, người khác là hệ thống con, còn cô lại là hệ thống mẹ. Cô là mẹ của quái vật, cũng là nguồn gốc sức mạnh dị năng của nhân loại. Hướng dẫn đọc: Cốt truyện nhẹ nhàng, vui vẻ, theo hướng sảng văn. Góc nhìn: Nhân vật chính. Nhân vật chính: Diệp Khương x Dung Ngân. Một câu tóm tắt: Người bình thường trở thành thần. Thông điệp chính: Làm người cho tử tế.

120000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Thiên Lao Ba Năm, Thế Tử Ra Tù
Thiên Lao Ba Năm, Thế Tử Ra Tù

Tạ Nguy Lâu xuyên qua đến Đại Hạ hoàng triều, trở thành thế tử ăn chơi trác táng của Trấn Tây Hầu phủ. Vì lỡ nhìn trộm trưởng công chúa tắm mà bị bắt giam, còn bị từ hôn. Ba năm sau, Tạ Nguy Lâu rời khỏi thiên lao, Thiên Khải thành chấn động — kẻ ăn chơi phế vật kia đã ra tù rồi! Chỉ mới bị giam ba năm, vậy mà nhà cũng bị người ta chiếm mất? Chuyện này, sao có thể bỏ qua! Nhân sinh như vở kịch, tất cả đều xem diễn kỹ. Ban ngày, hắn là thiếu gia háo sắc nổi danh trong mắt thế nhân. Đến đêm, dưới lớp mặt nạ, sát cơ hiện hiện, ba thước Thanh Phong vấy máu tươi, ai dám bất phục — một kiếm chém đầu! Âm mưu quỷ kế, ngươi lừa ta gạt? Trước mặt hắn, đều chỉ là trò trẻ con. Giả heo ăn thịt hổ, tính toán khắp nơi. Ai dám làm càn — để ngươi chết lúc nào cũng chẳng hay. Thiên Khải thành sóng ngầm cuộn trào, nguy cơ bốn phía. Rốt cuộc ai mới là kẻ thật sự ngồi trên bàn cờ

100000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Một Trăm Lẻ Tám Cách Lười Biếng Của Nhân Vật Phản Diện
Một Trăm Lẻ Tám Cách Lười Biếng Của Nhân Vật Phản Diện

Mạnh Quy Đề cứ ngỡ rằng đời này mình chắc chắn là kẻ mạnh đứng đầu thiên hạ, ai ngờ mở mắt ra đã trở thành nhân vật phụ số một thiên hạ rồi. Sau khi tự bạo mà chết, nàng không may bị mắc kẹt trong cõi hỗn độn, phải bất đắc dĩ xem đi xem lại cuộc đời huy hoàng của nữ chính mấy trăm lần. Lúc này nàng mới ngậm ngùi phát hiện, hóa ra mình chỉ là nữ phụ phản diện đáng thương trong một cuốn tiểu thuyết mà thôi. Lần nữa mở mắt, nàng quyết định buông xuôi tất cả, chỉ muốn nằm dài chờ ngày tháng trôi qua. Đánh thì chẳng đánh nổi ai, tranh giành cũng không giành nổi người ta, thôi thì đành ngoan ngoãn đi theo cốt truyện kiếm miếng ăn cho qua ngày. Nhưng mà đời không như ý, Mạnh Quy Đề chỉ biết ngửa mặt than trời: “Ta thực sự mệt mỏi lắm rồi! Chỉ muốn an ổn nằm yên, vậy mà thiên hạ lại cứ bắt ta phải vùng lên cho bằng được!”

180000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Ta Là Đại Đế, Hệ Thống Còn Bắt Ta Đi Liếm Nữ Chính?
Ta Là Đại Đế, Hệ Thống Còn Bắt Ta Đi Liếm Nữ Chính?

【Nam chính vô địch từ đầu + đơn nữ chính + hệ thống “khóc chít chít” + trảm thảo trừ căn + nam chính tâm ngoan thủ lạt + nữ chính kiểu Yandere】 Quân Cửu Tiêu xuyên đến một thế giới huyền huyễn, không có kim thủ chỉ, không có hệ thống, chỉ có thiên phú nghịch thiên. Hắn được thánh chủ của Thánh Địa thu làm đệ tử, yêu thương như con ruột. Sợ rằng bản thân sẽ trở thành pháo hôi để nhân vật chính khác quật khởi, Quân Cửu Tiêu cực kỳ cẩn trọng, sống kín tiếng, làm việc khiêm nhường, tu luyện âm thầm. Trải qua trăm năm, hắn lặng lẽ bước lên ngôi Đại Đế, trở thành cường giả đệ nhất thiên hạ — dù sư phụ hắn mới chỉ dừng ở cảnh giới Tiên Vương. Tưởng rằng cuối cùng có thể thảnh thơi, sống cuộc đời yên bình, ai ngờ một hệ thống “tự dưng xuất hiện”, bắt hắn đi “liếm nữ chính”. Quân Cửu Tiêu thẳng thừng từ chối: > “Ta đường đường là Đại Đế, còn phải đi liếm nữ chính? Ta đâu có bệnh!” Nhưng hệ thống mỗi ngày lại khóc lóc năn nỉ, làm phiền không dứt, khiến hắn chẳng được yên ổn. Cuối cùng, để cho đầu óc đỡ căng, hắn đành miễn cưỡng làm vài nhiệm vụ cho vui. Nào ngờ làm mấy tháng, hệ thống lại báo bug — hắn liếm nhầm người! Người hắn tiếp cận hóa ra là nữ chính của một truyện khác, còn nữ chính mà hệ thống định nhắm tới lại là cô nàng trong “ngựa giống văn”! Quân Cửu Tiêu nghe xong chỉ cười lạnh: > “Đã liếm thì liếm cho trọn, ta đây không làm nửa vời!” Thế là, Đại Đế vô địch thiên hạ, vốn chỉ muốn an nhàn, lại thuận tay dắt luôn đại nữ chính trong văn nữ chính về làm vợ. Còn cái nữ chính của truyện ngựa giống kia? — “Thích thì ngươi đi mà liếm, ta không rảnh!”

100000 Giỏ hàng Giỏ hàng