Sau Khi Nữ Chính Truyện Ngược Nổi Điên

Sau Khi Nữ Chính Truyện Ngược Nổi Điên

Hài HướcHệ ThốngHiện ĐạiNgôn TìnhSảng Vănundefined

Kỷ Sơ Hoà xuyên thành nữ chính trong quyển tiểu thuyết ngược thân. Nam chính trong truyện vẫn còn nhớ mãi không quên ánh trăng sáng đã ra nước ngoài nên tìm nữ chính giống cô ta vài phần làm thế thân. Bởi vì là truyện ngược, nữ chính bị anh em của nam chính làm nhục trước mặt mọi người, bị mẹ của nam chính dùng tiền vả mặt, bị ánh trăng sáng về nước nhằm vào hãm hại. Sau khi ngược thân ngược tâm thì đột ngột qua đời, khiến nam chính phải dùng cả quãng đời còn lại nhớ nhung. Kỷ Sơ Hoà: “?” Truyện ngược mà chỉ ngược mình thôi. Cô không làm. Kỷ Sơ Hoà bắt đầu phát điên, nam chính dẫn cô đi họp mặt với mấy anh em, có người uống rượu xong thì khiến cô xấu hổ trước mặt mọi người: “Người này thua người tình cũ của cậu nhỉ.” Kỷ Sơ Hoà bước tới hai bước tát người anh em của anh ta một cái: "Uống được tí nướ© đáı ngựa đã tỏ vẻ kiêu ngạo ngông cuồng à.” Sau đó quay người tát nam chính im lặng dáng một bạt tai: “Không rên lên một tiếng thì anh sống chết chưa rõ đâu.” Mẹ của nam chính ném năm trăm vạn xuống, khinh thường châm chọc: “Rời xa con trai tôi đi, loại phụ nữ như cô không xứng với nó.” Kỷ Sơ Hoà cầm tấm set lên: "Tôi không xứng với anh ta sao? Tôi còn hơn cả xứng với anh ta. Tôi xứng trời xứng đất xứng hưởng cả thái miếu. Tiền này tôi cầm, coi như là phí bồi thường tinh thần cho tôi lúc để bản thân chịu thiệt ở với anh ta." Ánh trăng sáng dẫn theo con về nước, ra trận một nhà ba người với nam chính. Thằng nhỏ ra vẻ ngây thơ: “Dì này xấu quá.” Kỷ Sơ Hoà: "Nhóc còn xấu hơn, xấu hơn cả trời." Ánh trăng sáng ngạc nhiên trách móc: “Sao cô có thể so đo với một đứa trẻ?” Kỷ Sơ Hoà: "Cô cũng xấu." Nam chính cau mày tiến lên, Kỷ Sơ Hoà trở tay tát anh ta một cái: "Sao nào, tôi không mắng anh thì anh thấy không công bằng à? Không cần tranh, ba người các người đều xấu như nhau." Sau khi mất đi phẩm chất, trạng thái tinh thần của Kỷ Sơ Hòa đã tốt hơn rất nhiều. Người khác ném bùn vào tôi, tôi trở tay vả người đó một cái. ... Cậu chủ thực sự của nhà họ Tạ ở thành Nam được tìm về, nghe nói anh lớn lên ở nông thôn, tính tình không tốt. Người cha sốt ruột thiên vị con nuôi, trầm giọng trách móc anh: “Em trai con được nuông chiều từ bé, con nhường nó một chút.” Tạ Lê tỏ vẻ không kiên nhẫn: “À, chỉ lo dạy dỗ cậu ta, suýt chút nữa quên mất ông, lão già.” Ngày đầu tiên quay của chương trình tạp kỹ, cậu ấm giả ăn mặc sang trọng đi theo anh, muốn làm rõ thứ bậc cao thấp với anh: “Anh trai tôi quanh năm ở nông thôn, không có kiến ​​thức, mọi người đừng để ý.” Tạ Lê đút hai tay vào túi: “Đúng là con rùa đen rơi vào thùng muối, tên vô lại nhà cậu không có gì làm thì ra đầu thôn hốt cứt đi, đừng có lúc nào cũng kè kè theo tôi.” Những vị khách quý khác nhìn thấy điều này đều không đồng tình mà chỉ trích: “Đều là người một nhà, sao có thể nói xấu trước mặt như vậy?” Tạ Lê: “Ai cùng một nhà với cậu ta, tôi không chỉ nói thẳng mặt đâu, nếu các người không nghe rõ, tôi còn có thể khắc lên bia cho các người xem.” Tạ Lê công kích mọi người một cách bừa bãi, cho đến một ngày oan gia ngõ hẹp gặp phải Kỷ Sơ Hoà, nhiệm vụ nằm vùng bị cô gài mất. Tạ Lê: “Không có văn hoá có thể học, xấu có thể phẫu thuật, còn không có lương tâm lại hết thuốc chữa.” Kỷ Sơ Hoà móc ra hai đồng tiền từ trong túi đưa cho anh: “Ai có thể đối mặt với sai lầm của người khác sẽ được khen thưởng.” Tạ Lê: “...” Gặp phải đối thủ rồi.

120000

283 chương

Truyện cùng tác giả

Sau Khi Nữ Chính Truyện Ngược Nổi Điên
Sau Khi Nữ Chính Truyện Ngược Nổi Điên
Câm Cửu

Kỷ Sơ Hoà xuyên thành nữ chính trong quyển tiểu thuyết ngược thân. Nam chính trong truyện vẫn còn nhớ mãi không quên ánh trăng sáng đã ra nước ngoài nên tìm nữ chính giống cô ta vài phần làm thế thân. Bởi vì là truyện ngược, nữ chính bị anh em của nam chính làm nhục trước mặt mọi người, bị mẹ của nam chính dùng tiền vả mặt, bị ánh trăng sáng về nước nhằm vào hãm hại. Sau khi ngược thân ngược tâm thì đột ngột qua đời, khiến nam chính phải dùng cả quãng đời còn lại nhớ nhung. Kỷ Sơ Hoà: “?” Truyện ngược mà chỉ ngược mình thôi. Cô không làm. Kỷ Sơ Hoà bắt đầu phát điên, nam chính dẫn cô đi họp mặt với mấy anh em, có người uống rượu xong thì khiến cô xấu hổ trước mặt mọi người: “Người này thua người tình cũ của cậu nhỉ.” Kỷ Sơ Hoà bước tới hai bước tát người anh em của anh ta một cái: "Uống được tí nướ© đáı ngựa đã tỏ vẻ kiêu ngạo ngông cuồng à.” Sau đó quay người tát nam chính im lặng dáng một bạt tai: “Không rên lên một tiếng thì anh sống chết chưa rõ đâu.” Mẹ của nam chính ném năm trăm vạn xuống, khinh thường châm chọc: “Rời xa con trai tôi đi, loại phụ nữ như cô không xứng với nó.” Kỷ Sơ Hoà cầm tấm set lên: "Tôi không xứng với anh ta sao? Tôi còn hơn cả xứng với anh ta. Tôi xứng trời xứng đất xứng hưởng cả thái miếu. Tiền này tôi cầm, coi như là phí bồi thường tinh thần cho tôi lúc để bản thân chịu thiệt ở với anh ta." Ánh trăng sáng dẫn theo con về nước, ra trận một nhà ba người với nam chính. Thằng nhỏ ra vẻ ngây thơ: “Dì này xấu quá.” Kỷ Sơ Hoà: "Nhóc còn xấu hơn, xấu hơn cả trời." Ánh trăng sáng ngạc nhiên trách móc: “Sao cô có thể so đo với một đứa trẻ?” Kỷ Sơ Hoà: "Cô cũng xấu." Nam chính cau mày tiến lên, Kỷ Sơ Hoà trở tay tát anh ta một cái: "Sao nào, tôi không mắng anh thì anh thấy không công bằng à? Không cần tranh, ba người các người đều xấu như nhau." Sau khi mất đi phẩm chất, trạng thái tinh thần của Kỷ Sơ Hòa đã tốt hơn rất nhiều. Người khác ném bùn vào tôi, tôi trở tay vả người đó một cái. ... Cậu chủ thực sự của nhà họ Tạ ở thành Nam được tìm về, nghe nói anh lớn lên ở nông thôn, tính tình không tốt. Người cha sốt ruột thiên vị con nuôi, trầm giọng trách móc anh: “Em trai con được nuông chiều từ bé, con nhường nó một chút.” Tạ Lê tỏ vẻ không kiên nhẫn: “À, chỉ lo dạy dỗ cậu ta, suýt chút nữa quên mất ông, lão già.” Ngày đầu tiên quay của chương trình tạp kỹ, cậu ấm giả ăn mặc sang trọng đi theo anh, muốn làm rõ thứ bậc cao thấp với anh: “Anh trai tôi quanh năm ở nông thôn, không có kiến ​​thức, mọi người đừng để ý.” Tạ Lê đút hai tay vào túi: “Đúng là con rùa đen rơi vào thùng muối, tên vô lại nhà cậu không có gì làm thì ra đầu thôn hốt cứt đi, đừng có lúc nào cũng kè kè theo tôi.” Những vị khách quý khác nhìn thấy điều này đều không đồng tình mà chỉ trích: “Đều là người một nhà, sao có thể nói xấu trước mặt như vậy?” Tạ Lê: “Ai cùng một nhà với cậu ta, tôi không chỉ nói thẳng mặt đâu, nếu các người không nghe rõ, tôi còn có thể khắc lên bia cho các người xem.” Tạ Lê công kích mọi người một cách bừa bãi, cho đến một ngày oan gia ngõ hẹp gặp phải Kỷ Sơ Hoà, nhiệm vụ nằm vùng bị cô gài mất. Tạ Lê: “Không có văn hoá có thể học, xấu có thể phẫu thuật, còn không có lương tâm lại hết thuốc chữa.” Kỷ Sơ Hoà móc ra hai đồng tiền từ trong túi đưa cho anh: “Ai có thể đối mặt với sai lầm của người khác sẽ được khen thưởng.” Tạ Lê: “...” Gặp phải đối thủ rồi.

120000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Truyện liên quan

Mắc Nợ 100 Triệu, Thánh Độc Miệng Nổi Điên Sát Phạt Trên Livestream
Mắc Nợ 100 Triệu, Thánh Độc Miệng Nổi Điên Sát Phạt Trên Livestream

Phong Ngâm, một đại lão xuyên nhanh nổi tiếng độc mồm độc miệng, mang theo ước mơ nghỉ hưu sớm để mở viện dưỡng lão mỹ nhân, đã xuyên sách và trở thành "pháo hôi cống hiến" vừa mở màn đã vội vàng đăng xuất. Mở màn đã gánh khoản nợ một trăm triệu? Không sao, vác xi măng, mở livestream, đổi lượt xem lấy độ nổi tiếng. Bị cả cộng đồng mạng ghét bỏ? Không sao không sao, ba trăm sáu mươi nghề không chê ghét nghề nào, tiền tài lẫn độ nổi cầm đến mỏi cả tay, ai còn quan tâm thiên hạ thích hay không chứ. Đối mặt với antifan xuất khẩu cuồng ngôn, Phong Ngâm dỗi ngược không chút lưu tình. "Đừng nói là chửi thằng mặt, nếu nghe không rõ thì để bà đây khắc lên bia mộ cho đọc luôn!" "Mắc bệnh điên thì liền phát bệnh, trời cũng chả sập được! Tố chất không mạnh, gặp mạnh tự khắc mạnh." "Chị đây bẩm sinh cứng đầu, sao có thể nhận thua! Trả tiền, thật ra chuyện gì cũng có thể thương lượng." Kể từ đó, Phong Ngâm áp đảo nữ chính nguyên tác, chiếm sóng hotsearch ngày đêm. #PhongNgâm khiêng xác trong nhà tang lễ, xác chết sợ quá sống lại# #PhongNgâm làm nghề thủ công giấy, thật giả khó phân# #PhongNgâm phá khóa bị bắt ba lần, chuyện gì đằng sau# #Sốc! PhongNgâm bày sạp vỉa hè bán thứ đó# ... Sau khi Phong Ngâm nhờ vào chuỗi nghề tay trái "kỳ quái” để trả xong hết nợ và đang chuẩn bị về hưu, một vị ảnh đế hai mươi lăm tuổi, có "thâm niên công tác" hai mươi ba năm bất ngờ chặn đường cô. "Nhìn tôi xem, có đạt tiêu chuẩn tuyển dụng của cô không?” Phong Ngâm chớp chớp mắt, nhận lấy chiếc thẻ đen: "Không phải vấn đề có tiền hay không, chủ yếu là... anh phù hợp tiêu chuẩn."

300000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Kinh Khủng Thời Đại, Bắt Đầu Từ Trở Thành Người Thủ Mộ
Kinh Khủng Thời Đại, Bắt Đầu Từ Trở Thành Người Thủ Mộ

【 Trùng sinh 】+【 Quỷ dị 】+【 Danh sách âm chức 】+【 Ngự quỷ 】+【 Hơi hướng làm ruộng 】+【 Xây dựng lăng mộ 】 Thời đại kinh hoàng giáng lâm, trò chơi tử vong xuất hiện — đây là thế giới nơi những kẻ ngự quỷ cùng quỷ dị song song tồn tại. Sở Thanh, kẻ ở kiếp trước suýt trở thành “Sở Giang Vương” — một nhất phẩm âm chức, nay trọng sinh về thời điểm quỷ dị vừa mới giáng thế. Những quy tắc cũ đang sụp đổ, bóng tối mở màn cho một bình minh đen — nơi số phận con người đảo lộn. Từ trong đêm dài, Sở Thanh tỉnh lại, bước ra khỏi địa ngục trở về nhân gian. Trong thời đại quỷ dị tung hoành, sống hôm nay chưa chắc còn ngày mai, hắn dựng nên vương quốc của riêng mình — một kỷ nguyên mới thuộc về Sở Thanh. “Ta tên là Sở Thanh. Các ngươi có thể gọi ta là Sở Giang Vương, hoặc... Âm Thiên Tử.”

100000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Vu Nữ Xuyên Thành Con Nuôi Hào Môn
Vu Nữ Xuyên Thành Con Nuôi Hào Môn

Đây là ký chủ thứ ba mà hệ thống số 009 tiếp quản. Trước mắt nó là một thiếu nữ, làn da trắng như tuyết, môi hồng như anh đào, mềm mại động lòng người. Nhưng hệ thống không hề dao động. Nó đã chuẩn bị đầy đủ những hình phạt nghiêm khắc nhất để buộc cô phải hoàn thành cốt truyện. Hệ thống nói: [Hiện giờ cô đang ở trong một quyển tiểu thuyết cẩu huyết kiểu cũ. Năm nay cô 16 tuổi. Cô là thiên kim giả của gia đình hào môn họ Giang, từ nhỏ đã xấu xa tận xương tủy. Còn trẻ mà đã tìm mọi cách quyến rũ anh ruột nữ chính, anh họ nữ chính, bạn thân của nữ chính, thậm chí cả người mà nữ chính thầm mến. Cô muốn cướp hết mọi thứ thuộc về nữ chính. Kết cục, cô bị nhà họ Giang vạch trần thân phận, đuổi ra khỏi nhà, lang thang đầu đường xó chợ, rơi vào bóng tối và chết thảm. Cô chính là vai nữ phụ pháo hôi bị mọi người căm ghét nhất trong truyện này.] Hệ thống nhấn mạnh: [Cô có đang nghe tôi nói không?] Hệ thống: [Cô đang làm gì vậy?] Thiếu nữ đáp: "Vẽ vòng tròn." Hệ thống: [Vẽ vòng tròn làm gì?] Thiếu nữ: [Triệu hồi mà.] Tên cô là A Tích, vốn là vu nữ của một quốc gia cổ xưa. Linh hồn lạc tới nơi này, cô nghĩ ngợi một chút rồi bắt đầu triệu hồi đám Ma Vương. Có kẻ mọc cánh xương dài thượt, có kẻ từ vực sâu biển cả trồi lên, có kẻ hóa thành rồng trên đỉnh cửu trùng sơn... Sức mạnh của chúng đủ sức hủy diệt cả thế giới này. Hệ thống tái mặt: [Cô muốn làm gì? Mau dừng lại! Cô định hủy diệt thế giới này sao?] Thiếu nữ vô tội hỏi: ? Thiếu nữ: "Không phải đâu, tôi chỉ đang thiếu một người lau chân cho mình, một người bưng nước cho mình và một người kể chuyện cho tôi nghe trước khi ngủ thôi mà..." Hệ thống: [?] Dùng mấy thứ khủng khϊếp đó — không, phải gọi là Ma Vương — chỉ để lau chân, bưng nước, kể chuyện ngủ? ... Ngày đầu tiên A Tích xuyên tới, nguyên chủ vừa mới tỏ tình thất bại. Anh họ nữ chính lạnh giọng mắng cô: "Không biết xấu hổ, nhà họ Giang dạy dỗ cô kiểu gì vậy?" Theo nguyên tác, cô phải chịu nhục nhã trước mặt mọi người, sau đó nhẫn nhịn nói "không sao đâu", rồi lại càng thêm căm hận nữ chính. Nhưng A Tích nghiêng đầu: "Không ai được phép nói với tôi như vậy." Tối hôm đó, anh họ nữ chính về nhà thì bị cha mình lôi ra đánh một trận tơi bời. Ngày thứ tư A Tích xuyên tới, nam chính và phản diện đánh nhau, gục ngay bên chân cô. Theo cốt truyện, cô phải chạy tới đỡ nam chính dậy. Nhưng A Tích thẳng thừng giẫm lên mặt nam chính một cái. Hệ thống: [? Sao cô lại làm vậy?] A Tích ngơ ngác: "Hả? Nhưng Đại Hộ Pháp của tôi bảo rằng, đáng ra bọn họ phải quỳ rạp dưới chân tôi mà?" ... Khi anh họ nữ chính lên mạng bêu riếu, kể lể con nhỏ thiên kim giả kia xấu xa thế nào, chiếm tổ quạ thế nào. Thì ngoài đời A Tích đã giành luôn chức vô địch cưỡi ngựa toàn quốc, vô địch bắn cung toàn quốc... Sau lễ trao giải, đích thân ông trùm – nhà tài trợ cuộc thi là Ân Lĩnh – tiễn cô rời đi, còn ông trùm Diệp Đức Minh thì tự mình mở cửa xe cho cô... Thân phận của cô gái lập tức trở thành đề tài bí ẩn được cả mạng xã hội sục sôi bàn tán. Chuyện thường ngày của các Ma Vương cùng nhau nuôi nhóc, trưởng thành rồi yêu nhau.

120000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Xuyên Đến Thập Niên 60: Mang Thai Con Của Đại Lão
Xuyên Đến Thập Niên 60: Mang Thai Con Của Đại Lão

Đỉnh lưu thế hệ mới – Tiểu hoa Hàn Thư Anh bước lên xe bảo mẫu, một chân xuyên đến nhà khách 60 năm trước, có được một bàn tay vàng... Kịch bản luyến ái. Cô còn tưởng rằng có thể dựa vào gương mặt xinh đẹp ở lại một đêm trong nhà khách tồi tàn. Trong nháy mắt đã bị người thanh niên xấu xa tố cáo. Giờ phút này trên chỗ trống kịch bản cứ thế xuất hiện hàng chữ. Cảnh đầu trong kịch bản: Hàn Thư Anh xuyên qua thành đối tượng khả nghi, bị công an tạm giam nửa tháng... ... Trong sở, đồng nghiệp cúp máy: “Tiểu Giang, nhận được tố giác, trong nhà khách có vị đồng chí không có thư giới thiệu, cậu qua xem với tôi.” Giang Kiến Hứa mệt đến tê liệt: “Lừa trong đội sản xuất còn không mệt như vậy.” Nhân viên làm việc trong nhà khách kích động nói: “... Là một nữ đồng chí xinh đẹp, dáng dấp như minh tinh điện ảnh, đưa đi khai thác đá thì thật đáng tiếc.” Giang Kiến Hứa cười, khoác tay lên vai anh ta: “Tiểu Vương này, tôi nói cho cậu nghe, cậu còn trẻ, gặp qua được mấy cô gái chứ? Hôm nay để cho cậu nhớ lâu, cậu nghe qua câu này chưa? Ngựa tốt không dựa vào tiếng kêu, người đẹp không ở diện mạo, nhất là đồng chí nam, trông mặt mà bắt hình dong sẽ phải chịu thiệt trên người phụ nữ.” Sau khi nhìn thấy người. Giang Kiến Hứa: “Đồng chí, chào cô, phiền cô lấy thư giới thiệu ra, có một người à? Có đối tượng chưa?” Đồng nghiệp: ? Tiểu Vương: ? Về sau... Đại lão tương lai Giang Kiến Hứa bị trêu chọc đến không nhịn được, sợ cô mang thai ăn thiệt thòi nói: Kết hôn nhé? Vào hộ khẩu nhà anh, tiền lương và phiếu của anh, tùy em tiêu! Sau khi ăn sạch người ta, mang thai mà không biết, liêu tinh Hàn Thư Hoa: Chỉ muốn nói chuyện yêu đương, chơi bời một chút, không muốn kết hôn.

240000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Mang Theo Không Gian, Ta Trở Thành Phụ Trợ Thần Cấp Thời Tận Thế
Mang Theo Không Gian, Ta Trở Thành Phụ Trợ Thần Cấp Thời Tận Thế

Kiếp trước, vì sở hữu dị năng hệ đặc thù, Vân Sơ Hoài bị người yêu phản bội. Hắn ôm ấp tình mới, đích thân giao cô cho một nhà khoa học biếи ŧɦái làm thí nghiệm, khiến cô phải chịu đựng đủ loại tra tấn vô nhân tính cho đến chết. Một sớm tỉnh lại, cô bỗng quay về ba năm trước, khi tận thế còn chưa giáng xuống. Càng bất ngờ hơn là cô không những giữ được ký ức, mà còn mang theo cả không gian và dị năng mạnh mẽ hơn trước. Vùng đất vô tận trong không gian liên tục sản sinh lương thực, không gian sau khi thăng cấp còn mở ra nhiều quyền hạn mới. Ai nói hệ phụ trợ không thể tấn công? Trong khi người khác còn đang co rúm trong căn cứ chờ chết, Vân Sơ Hoài đã dẫn dắt đội ngũ của mình xông vào nơi tụ tập của bầy xác sống, ra vào như chỗ không người, không hề sợ hãi chút nào. Trên đường cô còn vô tình "nhặt" được một kẻ từng là nhân vật lớn trong căn cứ ở kiếp trước. Cái gì? Hóa ra người đó mới chính là mối tình đầu của mình?

260000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Sốc! Cô Chủ Fake Là Nữ Hoàng Drama!
Sốc! Cô Chủ Fake Là Nữ Hoàng Drama!

Tin tốt: Sống lại. Tin xấu: Chỉ sống lại trở về 10 phút trước. Vừa giành được giải nữ chính xuất sắc nhất đã bị ám sát ngay trên sân khấu, còn phát hiện mình là nữ phụ độc ác trong một cuốn tiểu thuyết, là thiên kim giả của nhà họ An, An Linh cảm thấy đêm nay của mình quả thực quá kí©h thí©ɧ. Dù có cơ hội sống lại nhưng cô lại bị yêu cầu phải nhanh chóng để nhà họ An nhận lại thiên kim thật và phải tiếp tục giữ vững thiết lập nịnh hót và ngu ngốc của nữ phụ. [Nhưng mà mình nên nói như thế nào để họ biết mình không phải là con gái ruột của họ?] Nghe thấy suy nghĩ của cô, người nhà họ An cảm thấy khϊếp sợ. [Chung cư của anh cả không sạch sẽ, trợ lý của anh ấy trộm đồ lót của anh ấy để làm những việc xấu xa!] Đang chuẩn bị về lại căn hộ của mình, anh cả thu chân lại, cảm thấy cả người ngứa ngáy. [Còn ánh trăng sáng của anh hai nữa, anh có biết trên đầu mình đang có một mảnh thảo nguyên xanh ngát không?] Đang định giới thiệu ánh trăng sáng của mình với gia đình, bỗng chốc anh hai cảm thấy trời đất như sụp đổ. Sau khi về nhà và biết được An Linh không phải thiên kim thật, em tư cười nhạo cô và chỉ vào mũi cô mắng cô là hàng giả. [Ngông cái gì mà ngông, tôi là thiên kim giả của nhà họ An, chẳng lẽ cậu là thiếu gia thật à? Hai chúng ta đều giống nhau cả thôi!] Những người khác trong nhà họ An: “???” --- Lưu ý: 1v1, có nam chính nhưng tuyến tình cảm không nhiều, chủ yếu là những tình huống ăn dưa hài hước và người nhà giúp nhau thay đổi số mệnh, thiên kim thật giả không quan trọng. [Đọc tâm + giới giải trí + ăn dưa.]

200000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Mạt Thế: Ta Làm Ruộng Cứu Vớt Thế Giới
Mạt Thế: Ta Làm Ruộng Cứu Vớt Thế Giới

Năm thứ mười của thời kỳ mạt thế, từng đàn tang thi hung hãn xé toạc phòng tuyến, tràn vào căn cứ an toàn cuối cùng. Nền văn minh nhân loại chính thức sụp đổ. Sống lại vào thời điểm một tháng trước ngày tận thế, Chu Văn Văn lập tức kích hoạt không gian dị năng của mình. Bên trong không gian là một thế giới khác: thác nước linh thiêng cao ngất đổ xuống từ vách núi ba nghìn thước, rừng cây dị năng xanh tốt trải dài hàng trăm dặm, đất đai màu mỡ tựa chốn Bồng Lai rộng hàng vạn mẫu, cùng với đó là hàng ngàn khoảnh ao hồ nuôi đầy cá tôm. Lần này, cô quyết tâm phải cứu lấy thế giới, bắt đầu bằng việc công khai thông tin về thảm họa tận thế sắp xảy ra. Từ đó, những câu chuyện khó tin bắt đầu lan truyền: Một vị lãnh đạo cấp cao từng kể lại: “Có một ngày, một tờ giấy lạ bất ngờ rơi trúng mặt tôi, trên đó viết rằng... thế giới sắp đến hồi kết.” Các chỉ huy căn cứ thì tấm tắc: “Bỏ ra một vạn tinh hạch để đổi lấy một mẫu vườn cây ăn quả được thúc đẩy sinh trưởng thần tốc, thật sự quá hời!” Những người sống sót từng trải qua cơn đói khát cùng cực thì truyền tai nhau: “Kiểu trả thù tàn nhẫn nhất mà chúng tôi từng thấy, chính là bị người ta dùng những quả nho to như nắm đấm ném vào mặt!” Ngay cả bác bảo vệ già ở một căn cứ cũng tự hào khoe: “Thấy bụi cỏ nhỏ xíu bên cạnh tôi không? Nghe nói chỉ huy đã phải bỏ ra cả trăm triệu tinh hạch mới có được nó đấy!” Và đâu đó, một Tang Thi Hoàng từng là nỗi khϊếp sợ của nhân loại, sau khi sống lại cũng thầm thì: “Đời này, ta nhất định sẽ bảo vệ ngươi chu toàn.” Giữa lúc Chu Văn Văn đang thắng lớn, thu hoạch tinh hạch đến mỏi tay, cô muộn màng nhận ra một điều kỳ lạ: Đám tang thi ở kiếp này, vốn dĩ phải hung hãn nhe nanh múa vuốt, sao lại dần trở nên... kỳ quái và có chút đáng yêu thế nhỉ?

140000 Giỏ hàng Giỏ hàng