Sau Khi Nữ Chính Truyện Ngược Nổi Điên

Sau Khi Nữ Chính Truyện Ngược Nổi Điên

Hài HướcHệ ThốngHiện ĐạiNgôn TìnhSảng Vănundefined

Kỷ Sơ Hoà xuyên thành nữ chính trong quyển tiểu thuyết ngược thân. Nam chính trong truyện vẫn còn nhớ mãi không quên ánh trăng sáng đã ra nước ngoài nên tìm nữ chính giống cô ta vài phần làm thế thân. Bởi vì là truyện ngược, nữ chính bị anh em của nam chính làm nhục trước mặt mọi người, bị mẹ của nam chính dùng tiền vả mặt, bị ánh trăng sáng về nước nhằm vào hãm hại. Sau khi ngược thân ngược tâm thì đột ngột qua đời, khiến nam chính phải dùng cả quãng đời còn lại nhớ nhung. Kỷ Sơ Hoà: “?” Truyện ngược mà chỉ ngược mình thôi. Cô không làm. Kỷ Sơ Hoà bắt đầu phát điên, nam chính dẫn cô đi họp mặt với mấy anh em, có người uống rượu xong thì khiến cô xấu hổ trước mặt mọi người: “Người này thua người tình cũ của cậu nhỉ.” Kỷ Sơ Hoà bước tới hai bước tát người anh em của anh ta một cái: "Uống được tí nướ© đáı ngựa đã tỏ vẻ kiêu ngạo ngông cuồng à.” Sau đó quay người tát nam chính im lặng dáng một bạt tai: “Không rên lên một tiếng thì anh sống chết chưa rõ đâu.” Mẹ của nam chính ném năm trăm vạn xuống, khinh thường châm chọc: “Rời xa con trai tôi đi, loại phụ nữ như cô không xứng với nó.” Kỷ Sơ Hoà cầm tấm set lên: "Tôi không xứng với anh ta sao? Tôi còn hơn cả xứng với anh ta. Tôi xứng trời xứng đất xứng hưởng cả thái miếu. Tiền này tôi cầm, coi như là phí bồi thường tinh thần cho tôi lúc để bản thân chịu thiệt ở với anh ta." Ánh trăng sáng dẫn theo con về nước, ra trận một nhà ba người với nam chính. Thằng nhỏ ra vẻ ngây thơ: “Dì này xấu quá.” Kỷ Sơ Hoà: "Nhóc còn xấu hơn, xấu hơn cả trời." Ánh trăng sáng ngạc nhiên trách móc: “Sao cô có thể so đo với một đứa trẻ?” Kỷ Sơ Hoà: "Cô cũng xấu." Nam chính cau mày tiến lên, Kỷ Sơ Hoà trở tay tát anh ta một cái: "Sao nào, tôi không mắng anh thì anh thấy không công bằng à? Không cần tranh, ba người các người đều xấu như nhau." Sau khi mất đi phẩm chất, trạng thái tinh thần của Kỷ Sơ Hòa đã tốt hơn rất nhiều. Người khác ném bùn vào tôi, tôi trở tay vả người đó một cái. ... Cậu chủ thực sự của nhà họ Tạ ở thành Nam được tìm về, nghe nói anh lớn lên ở nông thôn, tính tình không tốt. Người cha sốt ruột thiên vị con nuôi, trầm giọng trách móc anh: “Em trai con được nuông chiều từ bé, con nhường nó một chút.” Tạ Lê tỏ vẻ không kiên nhẫn: “À, chỉ lo dạy dỗ cậu ta, suýt chút nữa quên mất ông, lão già.” Ngày đầu tiên quay của chương trình tạp kỹ, cậu ấm giả ăn mặc sang trọng đi theo anh, muốn làm rõ thứ bậc cao thấp với anh: “Anh trai tôi quanh năm ở nông thôn, không có kiến ​​thức, mọi người đừng để ý.” Tạ Lê đút hai tay vào túi: “Đúng là con rùa đen rơi vào thùng muối, tên vô lại nhà cậu không có gì làm thì ra đầu thôn hốt cứt đi, đừng có lúc nào cũng kè kè theo tôi.” Những vị khách quý khác nhìn thấy điều này đều không đồng tình mà chỉ trích: “Đều là người một nhà, sao có thể nói xấu trước mặt như vậy?” Tạ Lê: “Ai cùng một nhà với cậu ta, tôi không chỉ nói thẳng mặt đâu, nếu các người không nghe rõ, tôi còn có thể khắc lên bia cho các người xem.” Tạ Lê công kích mọi người một cách bừa bãi, cho đến một ngày oan gia ngõ hẹp gặp phải Kỷ Sơ Hoà, nhiệm vụ nằm vùng bị cô gài mất. Tạ Lê: “Không có văn hoá có thể học, xấu có thể phẫu thuật, còn không có lương tâm lại hết thuốc chữa.” Kỷ Sơ Hoà móc ra hai đồng tiền từ trong túi đưa cho anh: “Ai có thể đối mặt với sai lầm của người khác sẽ được khen thưởng.” Tạ Lê: “...” Gặp phải đối thủ rồi.

120000

283 chương

Truyện cùng tác giả

Sau Khi Nữ Chính Truyện Ngược Nổi Điên
Sau Khi Nữ Chính Truyện Ngược Nổi Điên
Câm Cửu

Kỷ Sơ Hoà xuyên thành nữ chính trong quyển tiểu thuyết ngược thân. Nam chính trong truyện vẫn còn nhớ mãi không quên ánh trăng sáng đã ra nước ngoài nên tìm nữ chính giống cô ta vài phần làm thế thân. Bởi vì là truyện ngược, nữ chính bị anh em của nam chính làm nhục trước mặt mọi người, bị mẹ của nam chính dùng tiền vả mặt, bị ánh trăng sáng về nước nhằm vào hãm hại. Sau khi ngược thân ngược tâm thì đột ngột qua đời, khiến nam chính phải dùng cả quãng đời còn lại nhớ nhung. Kỷ Sơ Hoà: “?” Truyện ngược mà chỉ ngược mình thôi. Cô không làm. Kỷ Sơ Hoà bắt đầu phát điên, nam chính dẫn cô đi họp mặt với mấy anh em, có người uống rượu xong thì khiến cô xấu hổ trước mặt mọi người: “Người này thua người tình cũ của cậu nhỉ.” Kỷ Sơ Hoà bước tới hai bước tát người anh em của anh ta một cái: "Uống được tí nướ© đáı ngựa đã tỏ vẻ kiêu ngạo ngông cuồng à.” Sau đó quay người tát nam chính im lặng dáng một bạt tai: “Không rên lên một tiếng thì anh sống chết chưa rõ đâu.” Mẹ của nam chính ném năm trăm vạn xuống, khinh thường châm chọc: “Rời xa con trai tôi đi, loại phụ nữ như cô không xứng với nó.” Kỷ Sơ Hoà cầm tấm set lên: "Tôi không xứng với anh ta sao? Tôi còn hơn cả xứng với anh ta. Tôi xứng trời xứng đất xứng hưởng cả thái miếu. Tiền này tôi cầm, coi như là phí bồi thường tinh thần cho tôi lúc để bản thân chịu thiệt ở với anh ta." Ánh trăng sáng dẫn theo con về nước, ra trận một nhà ba người với nam chính. Thằng nhỏ ra vẻ ngây thơ: “Dì này xấu quá.” Kỷ Sơ Hoà: "Nhóc còn xấu hơn, xấu hơn cả trời." Ánh trăng sáng ngạc nhiên trách móc: “Sao cô có thể so đo với một đứa trẻ?” Kỷ Sơ Hoà: "Cô cũng xấu." Nam chính cau mày tiến lên, Kỷ Sơ Hoà trở tay tát anh ta một cái: "Sao nào, tôi không mắng anh thì anh thấy không công bằng à? Không cần tranh, ba người các người đều xấu như nhau." Sau khi mất đi phẩm chất, trạng thái tinh thần của Kỷ Sơ Hòa đã tốt hơn rất nhiều. Người khác ném bùn vào tôi, tôi trở tay vả người đó một cái. ... Cậu chủ thực sự của nhà họ Tạ ở thành Nam được tìm về, nghe nói anh lớn lên ở nông thôn, tính tình không tốt. Người cha sốt ruột thiên vị con nuôi, trầm giọng trách móc anh: “Em trai con được nuông chiều từ bé, con nhường nó một chút.” Tạ Lê tỏ vẻ không kiên nhẫn: “À, chỉ lo dạy dỗ cậu ta, suýt chút nữa quên mất ông, lão già.” Ngày đầu tiên quay của chương trình tạp kỹ, cậu ấm giả ăn mặc sang trọng đi theo anh, muốn làm rõ thứ bậc cao thấp với anh: “Anh trai tôi quanh năm ở nông thôn, không có kiến ​​thức, mọi người đừng để ý.” Tạ Lê đút hai tay vào túi: “Đúng là con rùa đen rơi vào thùng muối, tên vô lại nhà cậu không có gì làm thì ra đầu thôn hốt cứt đi, đừng có lúc nào cũng kè kè theo tôi.” Những vị khách quý khác nhìn thấy điều này đều không đồng tình mà chỉ trích: “Đều là người một nhà, sao có thể nói xấu trước mặt như vậy?” Tạ Lê: “Ai cùng một nhà với cậu ta, tôi không chỉ nói thẳng mặt đâu, nếu các người không nghe rõ, tôi còn có thể khắc lên bia cho các người xem.” Tạ Lê công kích mọi người một cách bừa bãi, cho đến một ngày oan gia ngõ hẹp gặp phải Kỷ Sơ Hoà, nhiệm vụ nằm vùng bị cô gài mất. Tạ Lê: “Không có văn hoá có thể học, xấu có thể phẫu thuật, còn không có lương tâm lại hết thuốc chữa.” Kỷ Sơ Hoà móc ra hai đồng tiền từ trong túi đưa cho anh: “Ai có thể đối mặt với sai lầm của người khác sẽ được khen thưởng.” Tạ Lê: “...” Gặp phải đối thủ rồi.

120000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Truyện liên quan

Ta Ở Mạt Thế Mở Khách Sạn
Ta Ở Mạt Thế Mở Khách Sạn

Thuỷ Dũng xui xẻo xuyên đến thời kì mạt thế, may thay còn có một hệ thống. Thế là từ một nhà khách nhỏ xíu chỉ có hai tầng, cô biến nó trở thàng khách sạn cao cấp bảy sao (*******) Trong lúc người khác đều vắt chân lên cổ chạy trốn, hoặc liều mạng chiến đấu với tang thi và dị thú, thì những ngừoi tại khách sạn lại đang bật điều hoà, hăng hái chơi trò chơi. Từ khóa tìm kiếm: Vai chính: Thủy Dung ┃ vai phụ: Hàn Dương ┃ cái khác: Tang thi, dị năng, khách sạn, thăng cấp

100000 Giỏ hàng

Hoàng Hậu Cương Thi Một Thai Hai Bảo, Ai Nói Hoàng Thượng Tuyệt Tự?
Hoàng Hậu Cương Thi Một Thai Hai Bảo, Ai Nói Hoàng Thượng Tuyệt Tự?

[Manh bảo + Nuôi dưỡng nhãi con + Mang thai chạy trốn + Nam chính hai linh hồn một thể + Thoải mái không cần suy nghĩ + Kiếp trước kiếp này + Hài hước nhẹ nhàng] A Chúc là một con cương thi vô hại với người và vật, yêu cái đẹp lại hay tự luyến, mỗi đêm đều tắm mình dưới ánh trăng. Cuộc sống với nàng thật tươi đẹp! Nhưng chẳng thể ngờ... Một ngày kia, nàng lại mang thai long chủng của tên cẩu hoàng đế, sinh ra một cặp song sinh long phượng giống nhau như đúc, ngày nào cũng nhảy nhót theo nàng gọi mẹ! A Chúc: Gặp quỷ rồi!

180000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Bất Ngờ Xuyên Về Thập Niên 60, Cô Gái Sở Hữu Nông Trường Thông Vạn Giới
Bất Ngờ Xuyên Về Thập Niên 60, Cô Gái Sở Hữu Nông Trường Thông Vạn Giới

Thật đúng là “Người tốt sống không thọ, kẻ gây họa sống ngàn năm”! Bác sĩ sản khoa tài ba Lam Mạt, ở tuổi 28, đã qua đời khi cứu người. Cô xuyên không về thập niên 60, nơi ăn không đủ no, mặc không đủ ấm. Người ta xuyên không thì có không gian tích trữ vật tư? Cô thì không! Người ta nhận được quà lớn là hệ thống không gian khi xuyên không? Cô cũng không nốt! Khi Lam Mạt đang than trách ông trời bất công, thì trời lại ban cho cô một không gian nông trại cấp 0 có thể thông với Vạn Giới. Nông trại có thể trồng cây và 500 người bạn đến từ Vạn Giới có thể giúp đỡ. Nhân sâm, linh chi họ trồng thoải mái lấy cắp. Thiếu gì là bạn bè sẽ gửi đến. Khi cô đang chơi vui quên trời đất thì bất ngờ... Cái gì? Mẹ ruột không phải mẹ mà là thím? Cái gì? Cô ruột mới là mẹ ruột của mình? Trời ơi, ai cho cô một tia sét đánh cô quay trở lại đi, làm sao sống nổi với mớ quan hệ rối rắm này đây?

200000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Trò Chơi Sinh Tồn Bắt Đầu Từ Căn Nhà Cũ Nát
Trò Chơi Sinh Tồn Bắt Đầu Từ Căn Nhà Cũ Nát

[Xin chào, chào mừng bạn đến với trò chơi Toàn Dân Sinh Tồn Mạt Thế!] Hứa Chi đang trên đường đi làm thì bất ngờ ngất xỉu. Khi tỉnh dậy, cô phát hiện mình đã bị cuốn vào một trò chơi sinh tồn trong thế giới tận thế. [Hiện tại là kỷ nguyên thứ nhất: Mùa Sương Mù.] [Là một người chơi mới thuộc nhóm thứ hai tham gia trò chơi, bạn sẽ nhận được gói quà tân thủ phiên bản nâng cấp.] [Thiên tai sắp giáng xuống, hãy nhanh chóng xây dựng nơi trú ẩn!] Hứa Chi không kịp suy nghĩ nhiều, mặt trời đã gần lặn, bóng tối dần buông xuống. Cô biết rõ mình phải hành động ngay lập tức, việc đầu tiên là xây dựng một nơi trú ẩn an toàn trước khi những mối nguy hiểm ngoài kia ập đến.

200000 Giỏ hàng

Năm Mất Mùa Xuyên Thành Mụ La Sát, Ta Có Siêu Thị Vạn Năng
Năm Mất Mùa Xuyên Thành Mụ La Sát, Ta Có Siêu Thị Vạn Năng

Văn án: [Xuyên thư + thường ngày + ngược cặn bã + siêu thị + Trung y + nam chính xuất hiện muộn] Thần y trứ danh nghiệp giới Tiền Mộc Mộc bỗng một ngày bị đột tử, xuyên thư thành nhân vật phản diện mẫu thân ác độc. Chính vào năm mất mùa, mẫu thân ác độc không chăm chỉ nuôi sống gia đình, ngược lại quen thói cờ bạc, đi khắp nơi kiếm chuyện, còn mặc kệ sống chết của mấy hài tử. Mấu chốt nhất là, trong sách hai nhân vật phản diện vì yêu mà hóa điên, là kiểu ngay cả mẫu thân ruột thịt của mình cũng có thể đánh chết. . . Hệ thống còn nhảy ra nhảy vô, nói phải uốn nắn tính cách của nhân vật phản diện. Vừa năm mất mùa, vừa nuôi hài tử. Còn phải uốn nắn tâm tính của hai nhân vật phản diện. Trực tiếp khiến Tiền Mộc Mộc choáng váng. Nhưng đến cũng đến rồi, cũng không thể bỏ đó không làm. Vượt qua hạn hán, sống qua tuyết tai, gắng gượng qua lũ lụt, tiêu diệt châu chấu, sống qua chạy nạn. . . Một năm rồi lại một năm trôi qua, mắt nhìn thấy mấy hài tử đã trưởng thành, Tiền Mộc Mộc coi như rốt cục có thể thở phào, kết quả là gặp nam nhân cao tám thước, tướng mạo tuấn lãng nằm nghiêng ở trên giường, vỗ vỗ bên gối, ôn nhu cưng chiều mà nói: "Phu nhân, nên đi ngủ rồi." Tiền Mộc Mộc: ". . ." Cứu mạng! ! !

300000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Bởi Vì Nghèo Chỉ Có Thể Khai Báo Hỏng Cơ Giáp
Bởi Vì Nghèo Chỉ Có Thể Khai Báo Hỏng Cơ Giáp

Đội trưởng Tư Lỗi của Cảnh Tư nhận nhiệm vụ đi bắt một chiếc cơ giáp 257, yêu cầu nó “báo hỏng”. Hiện nay cơ giáp 259 đã bao trùm toàn bộ tinh tế, đến 258 cũng báo hỏng toàn bộ, vậy mà vẫn còn một chiếc 257 tồn tại? Tư Lỗi: “Địa điểm nhiệm vụ?” Hệ thống Liên Bang: [Á Tư Tinh.] Tư Lỗi cười nhạo: “Ha, quả nhiên là tinh cầu nghèo nàn rách nát nhất, đồ cần “báo hỏng” cũng coi là bảo vật.” Đến Á Tư Tinh, từ xa có luồng khí xoáy tụ lại, phát ra một tiếng "duang", một vật thể không rõ phóng vụt qua bên cạnh cơ giáp của hắn. Tư Lỗi nhướng mày: “Vừa rồi là cái gì?” Quang não: [Vật thể - cơ giáp, kích cỡ - 257, tốc độ - gấp năm lần tốc độ ánh sáng.] Con ngươi Tư Lỗi trừng lớn: “Nói là bị hỏng đâu? Còn có chút lịch sự nào không?” Hắn dùng tốc độ cao nhất đuổi theo, thậm chí vượt qua kỷ lục nhanh nhất 0.002 tinh giây, vậy mà vẫn không đuổi kịp. Tư Lỗi không thể không cầu chi viện. Quân trưởng La Tái: “Khoan đã, chiếc 257 kia có ký hiệu đuôi đặt biệt gì không?” Tư Lỗi khó hiểu đáp: “Ký hiệu đuôi cải trang.” Toàn thân La Tái sôi trào: “Để tôi tự mình đi.” La Tái xuất phát từ Đế Đô Tinh, khi đi ngang qua một nhà hàng nhỏ, bị một vật thể ở phía sau "duang" một tiếng vượt qua. Cảm giác quen thuộc này, chính là nó! Lần này tuyệt đối không thể thất bại. Nhưng mà... nó lại một lần nữa biến mất trong vũ trụ bao la. Sau này, phàm là nghe thấy tin tức chiếc 257 kia xuất hiện, tất cả mọi người đều nhiệt huyết sôi trào, xoa tay hầm hè. Nhưng không ai biết chủ nhân cơ giáp thực sự trông như thế nào. Ngày nọ, Hứa Ý giao cơm hộp xong, cơ giáp đã hỏng đến mức không thể sửa được, chỉ có thể báo hỏng. Khi cô xuất hiện ở trạm thu hồi phế phẩm, ông chủ trạm phế phẩm đã rơi nước mắt kích động. "Cuối cùng cũng đợi được ngươi." Hứa Ý: “...??” Tôi chỉ là người giao cơm hộp. Quay đầu nhìn lại, trời ạ, bên ngoài bày trận thế này, là đang tổ chức triển lãm cơ giáp sao? Nhân vật chính: Hứa Ý ┃ nhân vật phụ: La Tái┃ khác: ... Tóm tắt một câu: Nói là bị hỏng đâu, còn có chút lịch sự nào không? Chủ đề: Không ngừng nỗ lực, hăng hái tiến về phía trước, tạo dựng cuộc sống tốt đẹp.

100000 Giỏ hàng

Bé cưng yếu đuối được lão đại mạt thế nuông chiều
Bé cưng yếu đuối được lão đại mạt thế nuông chiều

Vai chính: [ “Cốc Vũ”, “Thương Mặc” ] Văn án:Tiểu yêu trong núi, hồn xuyên mạt thế. Để trở thành một yêu tinh tốt, đạt được mơ ước trở thành tiên, Cốc Vũ tìm kiếm linh khí khắp nơi, tình cờ gặp được đội trưởng của tiểu đội bộ đội đặc chủng Thương Mặc có công đức đầy mình. “Thương Mặc, em muốn thân thiết cơ.” Tiểu yêu tinh bày ra ánh mắt vừa xinh đẹp vừa mềm mại, tay ôm lấy cổ Thương Mặc, mỗi ngày đều muốn được ôm ấp, hôn hít rồi nâng lên cao. Nhìn cô vợ nhỏ đuôi mắt hơi ửng đỏ, quần áo nửa kín nửa hở, yếu đuối mềm mại, không ngừng cọ xát với mình, giọng nói Thương Mặc khàn khàn không rõ, anh chỉ có thể cưng chiều người trong lòng lên tận trời. Thương Mặc: Ân cứu mạng không có gì trả được, chỉ có thể lấy thân báo đáp. ———— Nữ chính: Tiểu yêu tinh xuyên thành nhân loại mềm mại dễ thương, có dị năng song hệ thực vật và chữa lành, kỹ năng y độc cùng triển khai. Nam chính: Bộ đội đặc chủng có thực lực mạnh mẽ, dị năng hệ tinh thần chủ yếu khống chế vật và công kích tinh thần, dịu dàng săn sóc cưng chiều nữ chính, giọng nói dễ nghe.

300000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Tôi Đẹp Quá Đi Mất
Tôi Đẹp Quá Đi Mất

Ngu Ninh không hút thuốc, không uống rượu, không bắt tiểu thịt tươi "chơi" với mình. Lúc không đóng phim thì ở lì trong nhà. Làm sao cũng không ngờ rằng trong chớp mắt bản thân lại biến thành bia đỡ đạn, hai mươi bốn tiếng sau sẽ bị toàn bộ dân mạng mắng chửi, ba mươi sáu tiếng sau sẽ nhảy lầu, không chết nhưng bị liệt nửa người. Không, tôi cảm thấy mình còn cứu được! Giới thiệu bằng một câu: Tôi cảm thấy mình thuộc trường phái diễn xuất. Thông điệp: Cuộc đời của một người là phải tự do mình phấn đấu.

200000 Giỏ hàng Giỏ hàng