Sau Khi Nữ Chính Truyện Ngược Nổi Điên

Sau Khi Nữ Chính Truyện Ngược Nổi Điên

Hài HướcHệ ThốngHiện ĐạiNgôn TìnhSảng Vănundefined

Kỷ Sơ Hoà xuyên thành nữ chính trong quyển tiểu thuyết ngược thân. Nam chính trong truyện vẫn còn nhớ mãi không quên ánh trăng sáng đã ra nước ngoài nên tìm nữ chính giống cô ta vài phần làm thế thân. Bởi vì là truyện ngược, nữ chính bị anh em của nam chính làm nhục trước mặt mọi người, bị mẹ của nam chính dùng tiền vả mặt, bị ánh trăng sáng về nước nhằm vào hãm hại. Sau khi ngược thân ngược tâm thì đột ngột qua đời, khiến nam chính phải dùng cả quãng đời còn lại nhớ nhung. Kỷ Sơ Hoà: “?” Truyện ngược mà chỉ ngược mình thôi. Cô không làm. Kỷ Sơ Hoà bắt đầu phát điên, nam chính dẫn cô đi họp mặt với mấy anh em, có người uống rượu xong thì khiến cô xấu hổ trước mặt mọi người: “Người này thua người tình cũ của cậu nhỉ.” Kỷ Sơ Hoà bước tới hai bước tát người anh em của anh ta một cái: "Uống được tí nướ© đáı ngựa đã tỏ vẻ kiêu ngạo ngông cuồng à.” Sau đó quay người tát nam chính im lặng dáng một bạt tai: “Không rên lên một tiếng thì anh sống chết chưa rõ đâu.” Mẹ của nam chính ném năm trăm vạn xuống, khinh thường châm chọc: “Rời xa con trai tôi đi, loại phụ nữ như cô không xứng với nó.” Kỷ Sơ Hoà cầm tấm set lên: "Tôi không xứng với anh ta sao? Tôi còn hơn cả xứng với anh ta. Tôi xứng trời xứng đất xứng hưởng cả thái miếu. Tiền này tôi cầm, coi như là phí bồi thường tinh thần cho tôi lúc để bản thân chịu thiệt ở với anh ta." Ánh trăng sáng dẫn theo con về nước, ra trận một nhà ba người với nam chính. Thằng nhỏ ra vẻ ngây thơ: “Dì này xấu quá.” Kỷ Sơ Hoà: "Nhóc còn xấu hơn, xấu hơn cả trời." Ánh trăng sáng ngạc nhiên trách móc: “Sao cô có thể so đo với một đứa trẻ?” Kỷ Sơ Hoà: "Cô cũng xấu." Nam chính cau mày tiến lên, Kỷ Sơ Hoà trở tay tát anh ta một cái: "Sao nào, tôi không mắng anh thì anh thấy không công bằng à? Không cần tranh, ba người các người đều xấu như nhau." Sau khi mất đi phẩm chất, trạng thái tinh thần của Kỷ Sơ Hòa đã tốt hơn rất nhiều. Người khác ném bùn vào tôi, tôi trở tay vả người đó một cái. ... Cậu chủ thực sự của nhà họ Tạ ở thành Nam được tìm về, nghe nói anh lớn lên ở nông thôn, tính tình không tốt. Người cha sốt ruột thiên vị con nuôi, trầm giọng trách móc anh: “Em trai con được nuông chiều từ bé, con nhường nó một chút.” Tạ Lê tỏ vẻ không kiên nhẫn: “À, chỉ lo dạy dỗ cậu ta, suýt chút nữa quên mất ông, lão già.” Ngày đầu tiên quay của chương trình tạp kỹ, cậu ấm giả ăn mặc sang trọng đi theo anh, muốn làm rõ thứ bậc cao thấp với anh: “Anh trai tôi quanh năm ở nông thôn, không có kiến ​​thức, mọi người đừng để ý.” Tạ Lê đút hai tay vào túi: “Đúng là con rùa đen rơi vào thùng muối, tên vô lại nhà cậu không có gì làm thì ra đầu thôn hốt cứt đi, đừng có lúc nào cũng kè kè theo tôi.” Những vị khách quý khác nhìn thấy điều này đều không đồng tình mà chỉ trích: “Đều là người một nhà, sao có thể nói xấu trước mặt như vậy?” Tạ Lê: “Ai cùng một nhà với cậu ta, tôi không chỉ nói thẳng mặt đâu, nếu các người không nghe rõ, tôi còn có thể khắc lên bia cho các người xem.” Tạ Lê công kích mọi người một cách bừa bãi, cho đến một ngày oan gia ngõ hẹp gặp phải Kỷ Sơ Hoà, nhiệm vụ nằm vùng bị cô gài mất. Tạ Lê: “Không có văn hoá có thể học, xấu có thể phẫu thuật, còn không có lương tâm lại hết thuốc chữa.” Kỷ Sơ Hoà móc ra hai đồng tiền từ trong túi đưa cho anh: “Ai có thể đối mặt với sai lầm của người khác sẽ được khen thưởng.” Tạ Lê: “...” Gặp phải đối thủ rồi.

120000

283 chương

Truyện cùng tác giả

Sau Khi Nữ Chính Truyện Ngược Nổi Điên
Sau Khi Nữ Chính Truyện Ngược Nổi Điên
Câm Cửu

Kỷ Sơ Hoà xuyên thành nữ chính trong quyển tiểu thuyết ngược thân. Nam chính trong truyện vẫn còn nhớ mãi không quên ánh trăng sáng đã ra nước ngoài nên tìm nữ chính giống cô ta vài phần làm thế thân. Bởi vì là truyện ngược, nữ chính bị anh em của nam chính làm nhục trước mặt mọi người, bị mẹ của nam chính dùng tiền vả mặt, bị ánh trăng sáng về nước nhằm vào hãm hại. Sau khi ngược thân ngược tâm thì đột ngột qua đời, khiến nam chính phải dùng cả quãng đời còn lại nhớ nhung. Kỷ Sơ Hoà: “?” Truyện ngược mà chỉ ngược mình thôi. Cô không làm. Kỷ Sơ Hoà bắt đầu phát điên, nam chính dẫn cô đi họp mặt với mấy anh em, có người uống rượu xong thì khiến cô xấu hổ trước mặt mọi người: “Người này thua người tình cũ của cậu nhỉ.” Kỷ Sơ Hoà bước tới hai bước tát người anh em của anh ta một cái: "Uống được tí nướ© đáı ngựa đã tỏ vẻ kiêu ngạo ngông cuồng à.” Sau đó quay người tát nam chính im lặng dáng một bạt tai: “Không rên lên một tiếng thì anh sống chết chưa rõ đâu.” Mẹ của nam chính ném năm trăm vạn xuống, khinh thường châm chọc: “Rời xa con trai tôi đi, loại phụ nữ như cô không xứng với nó.” Kỷ Sơ Hoà cầm tấm set lên: "Tôi không xứng với anh ta sao? Tôi còn hơn cả xứng với anh ta. Tôi xứng trời xứng đất xứng hưởng cả thái miếu. Tiền này tôi cầm, coi như là phí bồi thường tinh thần cho tôi lúc để bản thân chịu thiệt ở với anh ta." Ánh trăng sáng dẫn theo con về nước, ra trận một nhà ba người với nam chính. Thằng nhỏ ra vẻ ngây thơ: “Dì này xấu quá.” Kỷ Sơ Hoà: "Nhóc còn xấu hơn, xấu hơn cả trời." Ánh trăng sáng ngạc nhiên trách móc: “Sao cô có thể so đo với một đứa trẻ?” Kỷ Sơ Hoà: "Cô cũng xấu." Nam chính cau mày tiến lên, Kỷ Sơ Hoà trở tay tát anh ta một cái: "Sao nào, tôi không mắng anh thì anh thấy không công bằng à? Không cần tranh, ba người các người đều xấu như nhau." Sau khi mất đi phẩm chất, trạng thái tinh thần của Kỷ Sơ Hòa đã tốt hơn rất nhiều. Người khác ném bùn vào tôi, tôi trở tay vả người đó một cái. ... Cậu chủ thực sự của nhà họ Tạ ở thành Nam được tìm về, nghe nói anh lớn lên ở nông thôn, tính tình không tốt. Người cha sốt ruột thiên vị con nuôi, trầm giọng trách móc anh: “Em trai con được nuông chiều từ bé, con nhường nó một chút.” Tạ Lê tỏ vẻ không kiên nhẫn: “À, chỉ lo dạy dỗ cậu ta, suýt chút nữa quên mất ông, lão già.” Ngày đầu tiên quay của chương trình tạp kỹ, cậu ấm giả ăn mặc sang trọng đi theo anh, muốn làm rõ thứ bậc cao thấp với anh: “Anh trai tôi quanh năm ở nông thôn, không có kiến ​​thức, mọi người đừng để ý.” Tạ Lê đút hai tay vào túi: “Đúng là con rùa đen rơi vào thùng muối, tên vô lại nhà cậu không có gì làm thì ra đầu thôn hốt cứt đi, đừng có lúc nào cũng kè kè theo tôi.” Những vị khách quý khác nhìn thấy điều này đều không đồng tình mà chỉ trích: “Đều là người một nhà, sao có thể nói xấu trước mặt như vậy?” Tạ Lê: “Ai cùng một nhà với cậu ta, tôi không chỉ nói thẳng mặt đâu, nếu các người không nghe rõ, tôi còn có thể khắc lên bia cho các người xem.” Tạ Lê công kích mọi người một cách bừa bãi, cho đến một ngày oan gia ngõ hẹp gặp phải Kỷ Sơ Hoà, nhiệm vụ nằm vùng bị cô gài mất. Tạ Lê: “Không có văn hoá có thể học, xấu có thể phẫu thuật, còn không có lương tâm lại hết thuốc chữa.” Kỷ Sơ Hoà móc ra hai đồng tiền từ trong túi đưa cho anh: “Ai có thể đối mặt với sai lầm của người khác sẽ được khen thưởng.” Tạ Lê: “...” Gặp phải đối thủ rồi.

120000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Truyện liên quan

Anh Diễn Ngoan, Tôi Giả Yếu, Bắt Tay Nhau Càn Quét Giới Huyền Học
Anh Diễn Ngoan, Tôi Giả Yếu, Bắt Tay Nhau Càn Quét Giới Huyền Học

Đường Dữu xuyên sách rồi, trở thành nữ chính xui xẻo trong một bộ truyện ngược và bị cả mạng xã hội mắng chửi, chị nuôi âm hiểm, bạn trai thành anh rể, tương lai không chỉ bị mù mắt mất thận mà ngay cả con ruột cũng không nhận mình... Đường Dữu quay đầu nhìn số tài nguyên mà cô đã vét sạch trong thời mạt thế rồi dời hết vào không gian, liền không chút do dự tay xé kịch bản. Còn cái show hẹn hò cô đang quay? Chuyện nhỏ thôi. Cô nhặt ngay một anh bạn trai tạm thời bên cạnh... thùng rác. Anh chàng ngoan ngoãn, nghe lời, lại còn dính người. Quan trọng nhất... anh vô cùng chuyên nghiệp. Đường Dữu càng nhìn càng ưng, thậm chí còn muốn ký hợp đồng dài hạn. Lục Vọng, đại sư huyền học, người giàu nhất thành phố A, vì điều tra bí ẩn trong một tứ hợp viện cổ, cần tiếp cận người thừa kế. Vậy là anh giả nghèo, giả ngoan, còn bịa chuyện mình làm nghề... bán bảo hiểm. Hai đại thần đeo mặt nạ, ai cũng diễn như thật: một người nói mình theo chủ nghĩa vô thần, người kia bảo bản thân đã phá sản. ... Trong chương trình thực tế... Đường Dữu moi từ trong thùng rác ra nào là dị thú, thực vật biến dị, thậm chí còn có cả... Bé zombie ngoan ngoãn nghe lời. Lục Vọng mặc vest cao cấp, vẻ mặt siêu cấp lạnh lùng, xoay người lên chiếc siêu xe hàng chục triệu. Về sau, chương trình bất ngờ trở nên cực hot, nhưng lại nổi tiếng vì... quá kinh dị, vậy mà lúc này, Lục đại lão đã sa chân vào lưới tình, không thể thoát thân. ... Cần hỏi: Bạn gái quá yếu đuối, lại sợ ma, phải làm sao? Bình luận: Đại lão tỉnh lại đi! Bạn gái anh xé xác cả con quỷ rồi đấy! Cần hỏi: Bạn gái nghèo muốn khóc, làm sao chuyển tiền cho cô ấy mà không lộ? Bình luận: Hu hu hu hu, đại lão ơi mở to mắt nhìn đi, bạn gái anh thành nữ tỷ phú rồi!

150000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Đoàn Tàu Sinh Tồn, Cướp Lấy Thân Phận Người Chơi
Đoàn Tàu Sinh Tồn, Cướp Lấy Thân Phận Người Chơi

Khương Khải sống lại, trở về ba ngày trước khi thảm họa giá rét ập xuống quê hương Xuân Thành của cô. Theo đó, trong suốt một tháng ròng, toàn bộ Xuân Thành sẽ bị một thế lực vô hình phong tỏa, người bên trong không thể ra, người bên ngoài không thể vào. Một tháng sau, phong tỏa được hủy bỏ, cái lạnh thấu xương cũng kết thúc nhưng Xuân Thành đã biến thành một bãi tha ma khổng lồ, xác người la liệt, cảnh tượng vô cùng thê thảm. Chỉ có Khương Khải biết, nguyên nhân là do Xuân Thành bị một trò chơi mang tên “Chuyến Tàu Vô Tận” chọn làm phó bản. Trong một tháng đó, mười vạn người chơi được đưa đến Xuân Thành tham gia thử thách sinh tồn kéo dài một tháng. Cũng chính những người chơi này đã ra sức vơ vét tài nguyên của thành phố, tàn sát người dân bản địa, chỉ để hoàn thành nhiệm vụ và thỏa mãn thú tính của mình. Và đây mới chỉ là sự khởi đầu. Sau Xuân Thành, nhiều nơi khác trên hành tinh Xanh sẽ lần lượt trở thành phó bản, đối mặt với những thảm họa còn khủng khϊếp hơn, cùng với những người chơi cấp cao và tàn bạo hơn. Trong mắt những người chơi này, người dân bản địa chẳng khác nào đám NPC kiến cỏ. Trước thảm họa, người dân bản địa hoàn toàn không có sức chống cự. Để thay đổi tương lai tăm tối này, Khương Khải quyết định báo cáo toàn bộ sự việc về trò chơi này cho chính phủ. --- Giới lãnh đạo cấp cao của nước C nhận được một tin tức kinh hoàng: Toàn cầu sẽ dần trở thành phó bản của một trò chơi sinh tồn và phó bản đầu tiên sẽ mở ra tại Xuân Thành. Nhà nước bí mật điều động một lượng lớn vật tư chống rét vào Xuân Thành, đồng thời khẩn cấp điều động vô số binh lính tinh nhuệ, cải trang thành dân thường trà trộn vào thành phố. Ba ngày sau, mười vạn người chơi đột nhiên xuất hiện, Xuân Thành bị một thế lực vô hình phong tỏa, cắt đứt mọi liên lạc với bên ngoài, nhiệt độ bắt đầu giảm mạnh. Bộ chỉ huy Xuân Thành thông qua hệ thống camera giám sát dày đặc trên toàn thành phố, theo dõi sát sao hành động của những người chơi hung hãn, tàn ác này, lực lượng tinh nhuệ bí mật bắt đầu hành động. “Nhiệm vụ của chúng ta là: Thứ nhất, bảo vệ người dân Xuân Thành khỏi sự tấn công của người chơi. Thứ hai, bảo vệ người dân Xuân Thành vượt qua thảm họa giá rét. Thứ ba, chiếm đoạt thân phận của người chơi, thay thế họ quay trở lại chuyến tàu vô tận, đến các phó bản khác để giành lấy cơ hội, tài nguyên, công nghệ, làm cho đất nước, hành tinh Xanh trở nên hùng mạnh, sẵn sàng đối phó với những thử thách lớn hơn sau này!”

200000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Nhờ Hệ Thống Mách Lẻo Thành Công Dân Tốt Trong Truyện Trinh Thám
Nhờ Hệ Thống Mách Lẻo Thành Công Dân Tốt Trong Truyện Trinh Thám

Quan Hạ mang theo ký ức đầu thai, cứ ngỡ mình cầm chắc kịch bản sống lại một đời, nỗ lực vươn lên. Vì thế từ khi bập bẹ tập nói, cô đã dựa vào kinh nghiệm và sở thích từ kiếp trước, cặm cụi học vẽ rồi thi vào trường mỹ thuật, cuối cùng trở thành một họa sĩ truyện tranh có chút tiếng tăm. Hai mươi lăm tuổi đã được sống cuộc sống “nghỉ hưu” trong mơ. Khi Quan Hạ đang tận hưởng những ngày tháng vui vẻ, hết vẽ vời lại đi du lịch thì bỗng một hôm, căn hộ của cô xảy ra án mạng. Cảnh sát đến gõ cửa từng nhà để thẩm vấn. Trong đầu Quan Hạ bỗng hiện lên một màn hình với dòng chữ: [Hệ thống mách lẻo đã liên kết thành công.] [Cô đang được cảnh sát thẩm vấn, cô chợt nhớ ra vào lúc 17 giờ 53 phút chiều ngày 19 tháng 4, khi về nhà, cô đã gặp một thợ sửa chữa có vẻ mặt căng thẳng ở hành lang. Trên tay áo anh ta có vài vết bẩn, cô đã tinh ý nhận ra đó có vẻ là vết máu. Cô liền quyết định sẽ khai báo với cảnh sát.] Quan Hạ: [?]

200000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Hệ Thống Rất Trừu Tượng, May Ta Cũng Vậy
Hệ Thống Rất Trừu Tượng, May Ta Cũng Vậy

Nhiệm vụ 1: Vừa vào Tu Tiên Giới, ngươi đã đạt Trúc Cơ — mời thử đi tiêu diệt “Bất tử thần long” một chút. "Hệ thống ơi, tạm thời chưa nói đến chuyện nhiệm vụ tân thủ bắt phải giết rồng này — có một vấn đề nhỏ: tôi không bị xuyên không." Nhiệm vụ 2: Ngày tận thế đến, thức tỉnh dị năng cấp E về sau, cần phải đại triển thân thủ — mời đơn đấu “Zombie vương” thử một chút. "Anh hệ thống, trước đừng nói là tôi vẫn còn ở hiện đại nhé — theo logic của cậu thì chẳng phải tôi vừa mới cũng đang ở Tu Tiên Giới sao? Hơn nữa là cậu mới là người cho tôi thức tỉnh dị năng cấp A, vậy giết Zombie vương, để tôi làm sao?" Nhiệm vụ 3: Toàn nữ thế giới, ngươi trở thành duy nhất nam tính được trân quý — mời đối mặt ít nhất ba mục tiêu khác nhau, trải nghiệm cảm giác bị rắc mồ hôi một chút. "Anh hệ thống, đời tôi không cầu qua ai, bây giờ tôi quỳ xuống van nài: xin anh đưa tôi khỏi thế giới này đi, thật lòng van xin." ... "Chờ đã, con mẹ nó — cậu sai bảo tôi đi bắt 'Bất tử thần long' à?" "Chờ đã, hình thức sinh hóa trong thân vật cũng tính là 'giết' sao?" "Chờ đã, hừ một tiếng nhẹ cũng được tính là 'gieo rắc thành công' á?" ... Nhiệm vụ 4: Thanh lâu chém yêu. "Hì hì." ... "Này, đừng cười! Tôi thật sự là đến để... chém yêu!" "Hai tay ôm đầu ngồi xuống! Ai bảo mày đứng lên hả?" "Hệ thống, cậu làm hại tôi thật là khốn nạn!!!"

100000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Ta Vô Địch Lúc Nào
Ta Vô Địch Lúc Nào

【 vô địch + hài hước + đơn nữ chính + ngọt sủng + đời thường 】 Xuyên tới thế giới tu tiên, Trần Bình An luôn tưởng mình chỉ là một phàm nhân. Thế nên anh ta chỉ dám sống yên ổn trong một thị trấn nhỏ, ngày ngày thanh tịnh, không gây sóng gió. Nào ngờ con “gà” anh nuôi lại là... phượng hoàng, đàn cá trong hồ là thần long, còn mấy món đồ lặt vặt trong sân thì toàn bảo vật thần khí! Cho đến khi sống ở thị trấn phàm nhân đủ năm năm, bị ép phải bước ra ngoài, anh mới lần đầu chạm mặt người tu tiên. Và đúng lúc ấy, anh phát hiện ra một chuyện kỳ lạ — tất cả người tu tiên nhìn thấy anh đều lập tức quỳ xuống, lớn tiếng gọi: “Tiền bối!” (Truyện thiên về hài hước, giải sầu, đôi khi hơi nhây và “phi logic”. Đang ăn cơm thì tốt nhất đừng đọc kẻo sặc!)

100000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Văn Phòng Thám Linh Phi Phàm
Văn Phòng Thám Linh Phi Phàm

[Thiếu nữ sinh ra có khả năng thông linh bắt ma × Đội trưởng hình sự trẻ tuổi, ngoài lạnh trong ấm. Trinh thám – Phá án – Linh dị nhẹ pha rùng rợn – Tình cảm đôi lứa cùng tiến.] Đội trưởng đội hình sự – Giang Thước, tuổi trẻ tài cao, từng là một người kiên trung với chủ nghĩa duy vật, suốt một thời chẳng mảy may tin vào chuyện quỷ thần. Cho đến ngày anh gặp Du Phi Phàm – thế giới quan trong anh bị bóp vụn rồi nhào nặn lại không biết bao nhiêu lần. “Cảnh sát Giang, anh bảo tôi truyền bá mê tín dị đoan. Vậy để tôi bắt cho anh xem một con ma cho anh nhé.” Từ nghi ngờ đến tin tưởng, từ đối lập đến hợp tác, từ như nước với lửa đến âm thầm nảy sinh tình ý. Những vụ án ly kỳ được lần giở từng lớp từng lớp như bóc kén tằm, để rồi cuối cùng người ta mới ngộ ra, thứ đáng sợ nhất, không phải oan hồn quỷ quái mà là lòng dạ con người. Mà đằng sau từng vụ án ấy, dường như còn ẩn giấu một âm mưu lớn hơn nhiều... *Lưu ý từ tác giả: Đây không phải truyện "sảng văn", không có tình tiết ngược tâm, không máu chó, không theo công thức lối mòn. Bối cảnh có yếu tố giả tưởng, hệ thống điều tra hình sự được người viết tham khảo từ tư liệu thực tế trước khi sáng tác, nhưng dẫu sao cũng chỉ là tiểu thuyết – có chỗ nào sơ suất mong được lượng thứ, xin miễn bàn sâu hơn.

150000 Giỏ hàng

Thập Niên 80: Làm Cơm Hộp Đoàn Phim Gây Bão Mạng
Thập Niên 80: Làm Cơm Hộp Đoàn Phim Gây Bão Mạng

Mùa xuân năm 1985, bảng thông báo của nhà máy cơ khí như muốn nổ tung! Đường An Nhan lại từ bỏ suất biên chế “bát sắt” để chạy ra ngoại thành bán cơm hộp cho đoàn phim! Toàn nhà máy ồ lên bàn tán: “Làm kinh tế cá thể thì có tương lai gì? Rồi sẽ có ngày cô ta hối hận đến xanh ruột!” Thế nhưng, từ đó, mỗi sáng sớm trong con hẻm lát đá xanh đều ngào ngạt mùi hương quyến rũ lòng người: Sườn xào chua ngọt óng ánh như màu hổ phách, gà xào cung bảo bóng loáng bắt mắt, cà tím kho mềm tan nơi đầu lưỡi, khiến ai nấy cũng chỉ muốn ăn liền ba bát cơm! Người đi ngang đều phải nuốt nước bọt: “Trước giờ sao không biết con bé đó nấu ăn giỏi đến vậy!” Con cháu trong nhà máy tụm lại thì thào: “Cô ấy nấu ăn thật đỉnh, bữa trước ăn xong cứ lâng lâng mãi...” Chê bai xong rồi cũng chẳng nhịn được mà lắm chuyện: “Không vào nhà máy chỉ để làm mấy thứ này á? Cô ta hâm thật rồi!” Thế nhưng chưa đến nửa năm sau, tủ lạnh, tivi, máy giặt lần lượt được khuân về nhà họ Đường, còn vòng vàng to đùng trên tay mẹ Đường thì lấp lánh chói cả mắt. Hàng xóm trong lòng không khỏi chua xót: “Nếu là tôi thì tôi cũng làm được thôi, chẳng qua là cô ta gặp thời thôi!” Nhưng chưa bao lâu... Đạo diễn nổi tiếng đích thân đến tận nhà mời Đường An Nhan cung cấp suất ăn cho đoàn phim. Minh tinh trên truyền hình đuổi đến tận cửa, nài nỉ cô làm đầu bếp riêng. Chương trình ẩm thực mới của đài truyền hình ba lần bảy lượt tới mời cô. Báo chí săn đón đưa tin, vừa phát hành sách đã cháy hàng. Ngôi sao rực rỡ nhất thập niên 80, xuất thân từ ngành ẩm thực. ... Đường An Nhan xuyên về thập niên 80. Ngoại ô phong cảnh hữu tình, thỉnh thoảng có đoàn phim đến quay. Sau này, Đường An Nhan bỏ tiền xây vài xưởng quay. Rồi sau nữa, cô lại xây thêm vài con phố theo phong cách xưa. Rồi rồi sau nữa, cô dựa theo tỉ lệ 1:1 của các danh thắng nổi tiếng mà xây nên Đông Hoa Ảnh Thành vang danh trong – ngoài nước. ... "Xin hỏi vì sao cô lại xây dựng Đông Hoa Ảnh Thành?" "Để các đoàn phim tập trung lại một chỗ." "Ý cô là tạo một môi trường sáng tạo quy mô cho người làm phim, xây dựng khu tích hợp ngành công nghiệp điện ảnh?" "Cho tiện bán cơm hộp..."

100000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Nữ Phụ Ác Độc, Dựa Vào Huyền Học Phản Kích
Nữ Phụ Ác Độc, Dựa Vào Huyền Học Phản Kích

Vân Quán Nguyệt xuyên vào vai nữ phụ ác độc, mở màn đã tham gia cuộc thi livestream. Đối thủ từng bước ép sát, định giẫm lên máu thịt cô để leo lên cao. Vân Quán Nguyệt mỉm cười: “Tôi chỉ biết chút huyền học thôi mà!” “Cô biết thôi miên à? Tôi có thể dùng thuật rút hồn để xem ký ức.” “Cô biết liệu pháp điện à? Tôi dùng lá bùa trấn áp tà ma hại người!” “Cô biết đọc suy nghĩ sao? Tôi bấm ngón tay tính toán, lập tức vạch trần bí mật kinh thiên động địa của đối thủ.” Những kẻ ác mà pháp luật không thể trừng trị, Vân Quán Nguyệt lập tức mở đàn cầu hồn ngay trên sóng livestream để xét xử. Bác sĩ từ khắp các nước bắt đầu nghi ngờ chuyên môn của mình. Khán giả thì bị loạt chiêu trò của Vân Quán Nguyệt khiến da đầu tê dại. Đối mặt với phản ứng này, cô chỉ nhẹ nhàng mỉm cười. Đại gia hào môn: “Cầu xin đại sư xem phong thủy giúp tôi!” Ngôi sao đình đám: “Xin đại sư đuổi giùm con quỷ nhỏ!” Chuyên gia điều tra: “Phiền đại sư triệu hồn nạn nhân hỏi manh mối hung thủ!” Cuối cùng, người đàn ông có gương mặt đẹp trai nhếch môi cười, Thương Nghiên Lễ: “Vợ tôi chính là đại sư lợi hại nhất!”

170000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Ta Là Đại Đế, Hệ Thống Còn Bắt Ta Đi Liếm Nữ Chính?
Ta Là Đại Đế, Hệ Thống Còn Bắt Ta Đi Liếm Nữ Chính?

【Nam chính vô địch từ đầu + đơn nữ chính + hệ thống “khóc chít chít” + trảm thảo trừ căn + nam chính tâm ngoan thủ lạt + nữ chính kiểu Yandere】 Quân Cửu Tiêu xuyên đến một thế giới huyền huyễn, không có kim thủ chỉ, không có hệ thống, chỉ có thiên phú nghịch thiên. Hắn được thánh chủ của Thánh Địa thu làm đệ tử, yêu thương như con ruột. Sợ rằng bản thân sẽ trở thành pháo hôi để nhân vật chính khác quật khởi, Quân Cửu Tiêu cực kỳ cẩn trọng, sống kín tiếng, làm việc khiêm nhường, tu luyện âm thầm. Trải qua trăm năm, hắn lặng lẽ bước lên ngôi Đại Đế, trở thành cường giả đệ nhất thiên hạ — dù sư phụ hắn mới chỉ dừng ở cảnh giới Tiên Vương. Tưởng rằng cuối cùng có thể thảnh thơi, sống cuộc đời yên bình, ai ngờ một hệ thống “tự dưng xuất hiện”, bắt hắn đi “liếm nữ chính”. Quân Cửu Tiêu thẳng thừng từ chối: > “Ta đường đường là Đại Đế, còn phải đi liếm nữ chính? Ta đâu có bệnh!” Nhưng hệ thống mỗi ngày lại khóc lóc năn nỉ, làm phiền không dứt, khiến hắn chẳng được yên ổn. Cuối cùng, để cho đầu óc đỡ căng, hắn đành miễn cưỡng làm vài nhiệm vụ cho vui. Nào ngờ làm mấy tháng, hệ thống lại báo bug — hắn liếm nhầm người! Người hắn tiếp cận hóa ra là nữ chính của một truyện khác, còn nữ chính mà hệ thống định nhắm tới lại là cô nàng trong “ngựa giống văn”! Quân Cửu Tiêu nghe xong chỉ cười lạnh: > “Đã liếm thì liếm cho trọn, ta đây không làm nửa vời!” Thế là, Đại Đế vô địch thiên hạ, vốn chỉ muốn an nhàn, lại thuận tay dắt luôn đại nữ chính trong văn nữ chính về làm vợ. Còn cái nữ chính của truyện ngựa giống kia? — “Thích thì ngươi đi mà liếm, ta không rảnh!”

100000 Giỏ hàng Giỏ hàng