Mười Vạn Câu Hỏi Vì Sao (Vô Hạn)

Mười Vạn Câu Hỏi Vì Sao (Vô Hạn)

HEHuyền huyễnKinh DịNgôn TìnhNữ CườngTrinh ThámVô Hạn Lưu

Cố Sở là phó đội trưởng đội cảnh sát hình sự đang trong thời gian bị đình chỉ công tác. Trong một lần về quê, cô phát hiện người anh trai đã lâu không gặp của mình gặp chuyện. Cảnh sát địa phương cho biết, hiện trường chỉ tìm thấy một vũng m.á.u, không phát hiện ra t.h.i t.h. ể nạn nhân. Câu chuyện cũng bắt đầu từ đây, Cố Sở vướng vào những manh mối bí ẩn trong cuốn nhật ký mà người anh trai để lại. Một cuốn sách kỳ lạ bỗng xuất hiện trong phòng kéo cô và những người khác tiến vào một không gian giả tưởng, yêu cầu bọn họ phải sống sót và giải mã các câu đố được đưa ra. Để tìm lại người anh trai mất tích của mình, Cố Sở dấn thân vào con đường không thể quay lại... Sợ hãi, nguy hiểm, không thể tránh khỏi Bạn đã bao giờ thấy ma chưa? Bạn có sợ chê"t không? Đây sẽ là một trò chơi tuyệt vọng... Một câu tóm tắt: Tiểu Cố Sở đi tìm anh trai. Nhắc nhở: Mời vị anh trai này mau trông coi em gái mình.

200000

204 chương

Truyện cùng tác giả

Mười Vạn Câu Hỏi Vì Sao (Vô Hạn)
Mười Vạn Câu Hỏi Vì Sao (Vô Hạn)
Đả Tự Cơ N Hào

Cố Sở là phó đội trưởng đội cảnh sát hình sự đang trong thời gian bị đình chỉ công tác. Trong một lần về quê, cô phát hiện người anh trai đã lâu không gặp của mình gặp chuyện. Cảnh sát địa phương cho biết, hiện trường chỉ tìm thấy một vũng m.á.u, không phát hiện ra t.h.i t.h. ể nạn nhân. Câu chuyện cũng bắt đầu từ đây, Cố Sở vướng vào những manh mối bí ẩn trong cuốn nhật ký mà người anh trai để lại. Một cuốn sách kỳ lạ bỗng xuất hiện trong phòng kéo cô và những người khác tiến vào một không gian giả tưởng, yêu cầu bọn họ phải sống sót và giải mã các câu đố được đưa ra. Để tìm lại người anh trai mất tích của mình, Cố Sở dấn thân vào con đường không thể quay lại... Sợ hãi, nguy hiểm, không thể tránh khỏi Bạn đã bao giờ thấy ma chưa? Bạn có sợ chê"t không? Đây sẽ là một trò chơi tuyệt vọng... Một câu tóm tắt: Tiểu Cố Sở đi tìm anh trai. Nhắc nhở: Mời vị anh trai này mau trông coi em gái mình.

200000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Nông Gia Lạc
Nông Gia Lạc
Đả Tự Cơ N Hào

Thiện Phúc Bảo chuyển kiếp, mang theo một túi đại lễ, đầu thai vào một nhà nông thời cổ đại, trong túi đại lễ chỉ có một, chính là có được max độ hảo cảm của động vật. Trong nhà, gà mái quý nàng, ra sức đẻ trứng để nàng ăn no. Trong núi, động vật nhỏ mến nàng, hái quả rừng, tặng thảo dược cho nàng. Mà con người là động vật cấp cao, tự nhiên cũng sẽ yêu thương nàng. Truyện dã sử, không liên quan nhiều đến triều chính, hoàng thất, nam chính là người thường, chủ yếu nói về sinh hoạt gia đình trong thôn trang nhỏ.

50000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Truyện liên quan

Quái Đàm Radio
Quái Đàm Radio

Đây là chương trình Radio Chuyện Lạ, hoan nghênh các bạn đến nghe đài. Ở đây, chúng tôi sẽ vén màn những bí mật luôn bị che dấu, mở ra một thế giới vừa khác thường lại kinh dị. Mỗi một câu chuyện ở đây đều được hiện thực hoá. Mà trong đó, bạn sẽ vào vai những nhân vật khác nhau, phải đối diện với những nhiệm vụ quái đản lệ quỷ thật sự... Có lẽ, còn phải đối mặt với cả những đồng đội có lòng dạ khó lường. Tôi là DJ Truyện Ma Lúc Nửa Đêm. Đêm này cũng giống như mọi đêm, tôi sẽ để các bạn trải nghiệm một cốt truyện rất chi là thoải mái nhưng không thiếu thăng trầm. Xin hãy tắt đèn, cùng nhau lắng tai nghe. Đêm nay, ai sống ai sẽ chết?

100000 Giỏ hàng

Thời Gian Chi Chủ
Thời Gian Chi Chủ

Trong vòng xoáy của thời gian và không gian, đâu là ranh giới giữa hiện thực và mộng ảo? Trên bản đồ vô hình của vận mệnh và sự chọn lựa, ai có thể chạm đến sự phi phàm? Ta bước ra từ bóng tối của bí ẩn, nhìn thế giới qua lăng kính mới: Kỹ thuật số, công nghệ nano, trí tuệ nhân tạo; phép thuật, lời tiên tri, huyền bí, bùa chú... Bình minh vẫn ló dạng như xưa, bí ẩn vẫn vẹn nguyên sau màn đêm. Một siêu phẩm vô hạn lưu và đấu trí, thiên hướng kinh dị.

200000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Đọc Xong Kịch Bản, Ta Thăng Được Rồi
Đọc Xong Kịch Bản, Ta Thăng Được Rồi

Dung Du xui xẻo xuyên thành vai nữ phụ độc ác trùng tên trong một cuốn tiểu thuyết. Hệ thống nói với nàng rằng phải đọc hết toàn bộ lời thoại ở những phân cảnh kinh điển trong truyện mới có thể xoay chuyển vận mệnh, giả chết để giữ mạng. Nói cách khác chính là phải hết mực tâng bốc nam chính, ra sức sỉ nhục phản diện. Sau khi đóng vai phụ không biết bao nhiêu lần, Dung Du tự tin nói với chính mình: "Diễn kịch chứ gì, ta quen lắm rồi!" ... Cảnh kinh điển thứ nhất: Phản diện bị trọng thương, nữ phụ đến gây sự nhưng lại vô tình bắt gặp hình dạng yêu quái của hắn, thế là nàng tức giận rút kiếm. Tình tiết vừa đến, Dung Du tự tin đẩy cửa bước vào, liền thấy phản diện trước mắt soạt một cái biến thành con mèo nhỏ trắng muốt. Dung Du: "!!!" Nàng không nhịn được bèn ôm chặt mèo con mà vuốt lấy vuốt để, miệng vẫn không quên đọc lời thoại: “Xem ta xử lý ngươi thế nào, đồ yêu nghiệt đáng chết này!” Phản diện: "???" ... Cảnh kinh điển thứ hai: Tỷ thí trong môn phái, nam chính đấu với phản diện, phản diện bị thua sát nút. Nữ phụ phấn khích không ngừng say mê khen ngợi nam chính. Khi vừa đến đoạn tình tiết này, thế quái nào nam chính lại bị phản diện cho ăn hành thê thảm, gần như mất nửa cái mạng. Dung Du không nỡ nhìn thẳng nhưng vẫn run run nhịn cười, cố gắng đọc nốt kịch bản cho tròn vai: “Oa, Nam sư huynh vẫn lợi hại như xưa ha...” Nam chính đang bị đánh đến mơ mơ màng màng, nghe câu "khen ngợi" ấy liền tức đến mức phun ngay ra ba ngụm máu. ... Sau bao thăng trầm, nàng mãi mới loạng choạng diễn xong toàn bộ phân cảnh trong truyện, thế là vai nữ phụ độc ác cũng được kết thúc. Dung Du xúc động reo lên: "Cuối cùng ta cũng có thể đóng máy rồi! Ủa? Sao ta vẫn chưa chết nhỉ?" Hệ thống đang bận chèo thuyền đẩy thuyền cặp đôi của nàng và phản diện: [Chết cái đầu ngươi ấy!] [Chẳng hiểu thế nào mà giờ phản diện lại sống như nam chính, tiện tay kéo luôn nữ phụ lên làm nữ chính, thật sự đúng là chuyện hoang đường!] ... Góc nhìn của phản diện: Hắn là yêu tu bị cả thiên hạ khinh rẻ, lén lút lẻn vào tiên môn tu luyện, nào ngờ lại bị người ta phát hiện ra chân thân. Đã bị phát hiện thì thôi đi, người ta chẳng những không ghét bỏ mà còn rất hay gần gũi thân thiết, thường xuyên tặng linh đan diệu dược và đồ chơi nhỏ các loại, khiến cho con mèo nhỏ như hắn ngơ ngác không hiểu gì hết. Mèo con suy đi nghĩ lại hồi lâu, cuối cùng cũng rút ra một kết luận. Người này chắc chắn đang thèm khát hắn! Nghe nói nhân tộc một khi có được rồi thì sẽ không còn trân trọng nữa. Vì vậy, hắn vểnh đuôi lên đầy kiêu ngạo nhìn nàng. Hứ, cho ngươi sờ một cái thôi đấy!

140000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Chiến Thần Mạnh Nhất Tổ Điều Tra Đặc Biệt
Chiến Thần Mạnh Nhất Tổ Điều Tra Đặc Biệt

Năm mười lăm tuổi, sau khi tỉnh lại từ một vụ tai nạn xe nghiêm trọng, Tang Đồng phát hiện mình có một khả năng đặc biệt. Chỉ cần chạm vào máu của người khác, cô có thể nhìn thấy những mảnh ký ức vụn vặt. Có khi là quá khứ, cũng có khi là tương lai. Và rồi... Với tư cách là cố vấn đặc biệt, trong vòng một năm cô phá hơn cả trăm vụ án, từ đó được điều chuyển từ cấp huyện lên cấp tỉnh. Ngày cô rời đi, tội phạm khắp huyện hân hoan tiễn biệt, vui như mở hội... Lần đầu tiên gặp đội trưởng Diệp Cẩn Thần là trong một chiến dịch truy bắt tội phạm. Lúc đó, Tang Đồng đang là con tin xui xẻo bị bắt giữ, Diệp Cẩn Thần vì cứu cô mà bị đâm một nhát. Vết thương không sâu nhưng máu nóng trào ra, nhỏ xuống mặt cô. Ngay khoảnh khắc đó, cô nhìn thấy... Thân hình săn chắc của anh, phần cơ bụng rắn rỏi, đường nét cơ thể quyến rũ đến khó cưỡng... cùng chính mình trong một khoảnh khắc hỗn loạn, vừa bối rối vừa rung động. Tang Đồng: “!!!” Chết rồi, liệu giờ xin điều chuyển ngược về huyện còn kịp không? Ghi chú từ tác giả: Bối cảnh hư cấu, toàn bộ thiết lập đều do tác giả sáng tạo. Danh tính nam nữ chính là do tác giả định sẵn. Đơn vị tổ chức cũng do tác giả tự thiết lập. Các chi tiết kỹ thuật điều tra không dựa trên thực tế. Không cần gán ghép nội dung với đời thật. Nếu cảm thấy không hợp gu, xin đừng cố gắng đọc tiếp. Tóm tắt: Chốt án bằng một câu, diễn biến còn lại tự biên tự diễn. Lập ý: Thiện lương là bản tính tự nhiên của con người.

160000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Sau Khi Ta Chết, Đại Gian Thần Hắc Hóa Trọng Sinh Rồi
Sau Khi Ta Chết, Đại Gian Thần Hắc Hóa Trọng Sinh Rồi

Bùi Loan sinh ra trong phủ Trường Lạc Hầu, dung mạo tuyệt sắc, kiều mị vô song. Thế nhưng kiếp trước nàng lại sai lầm, gả cho nhầm người, để rồi kết cục nhà tan cửa nát. Được trọng sinh, Bùi Loan lập tức lựa chọn kết duyên cùng Tiêu Thích, đứa con riêng của phủ Trung Quốc Công. Ai nấy đều kinh ngạc, cho rằng nàng hồ đồ, nhưng chỉ có Bùi Loan hiểu rõ, Tiêu Thích là kẻ tâm cơ thâm sâu, thủ đoạn độc ác. Tương lai, hắn sẽ trở thành vị Đốc chủ quyền khuynh triều chính của Hoàng thành Ty, một Diêm La sống khiến người người khϊếp sợ! Tiêu Thích kiếp trước âm thầm bảo vệ cho Bùi Loan suốt nửa đời người. Đến khi hắn vì nàng báo thù, tàn sát cả nhà chồng nàng, thì Bùi Loan cũng đã kiệt quệ, hương tan ngọc nát. Sau khi trọng sinh trở lại, Tiêu Thích chấp nhận thân phận mà kiếp trước hắn khinh thường, mang danh con riêng bị người đời dè bỉu, ép cưới Bùi Loan về bên mình. Nhiều năm sau, những kẻ từng khinh miệt hắn đều phải quỳ dưới chân hắn. Hắn đứng nơi đỉnh cao quyền lực, cho nàng vinh sủng tột bậc. - Song trọng sinh, giả quyền mưu. - Sủng văn ngọt ngào, kết thúc HE. - Bối cảnh giả tưởng.

100000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Lục Phiến Môn Kỳ Án, Pháp Y Truy Hung
Lục Phiến Môn Kỳ Án, Pháp Y Truy Hung

Khi phụ thân ngỗ tác qua đời ly kỳ , Diệp Thải Đường vì món nợ lớn năm mươi lượng bạc, không thể không bán mình vào Lục Phiến Môn làm trâu làm ngựa cho chủ nợ Hạ Việt, người vốn là thần bổ. May mắn Diệp Thải Đường có linh hồn pháp y thâm niên của thời hiện đại, nàng dùng pháp y học hiện đại phá giải bí mật trên thi thể, điều tra dấu vết từ xương cốt. Khiến vụ án được tái diễn, nghe người chết nói chuyện, từng cọng cây ngọn cỏ đều làm chứng, ông trời có mắt không thể lừa. Hạ Việt vươn tay: "Nào, nắm tay ta đi." Diệp Thải Đường: "...?" Hạ Việt: "Như vậy chúng ta có thể cùng nhau phá án, trở thành một đôi cộng sự thần tiên." ***** Trích đoạn 1 Hạ Việt nói tiếp: “Tuy một tháng hai lượng không nhiều lắm, ngươi tiêu tiết kiệm một chút, ba bốn năm cũng có thể trả hết tiền, nói không chừng còn có thể tiết kiệm một ít.” Diệp Thải Đường cười khổ. Hạ Việt cũng mỉm cười: “Nếu không thì, ngươi chỉ có thể đi ăn xin, ta tặng người một cái bát, ngươi cứ ăn xin ở gần Lục Phiến Môn đi, một cô nương như ngươi nếu đυ.ng phải tiểu lưu manh gì đó, hét một tiếng, ta cũng sẽ không thấy chết mà không cứu.” Nói xong, Hạ Việt đi đến cửa gọi Lưu Sa: “Vào phòng bếp lấy một cái bát cũ cho ta, nhớ lấy cái bát nào bị sứt mẻ ấy, sau này Diệp cô nương ăn xin, các ngươi nhìn thấy thì chiếu cố một chút.” Lưu Sa ngốc nghếch lại đáp lời, thật sự ra ngoài. Nói đến nước này, Diệp Thải Đường còn có thể nói gì nữa, nàng biết rõ đây là một miếng bánh ngọt có bôi thuốc độc, cũng chỉ có thể rưng rưng nước mắt cầm ăn mà thôi. “Ta làm.” Diệp Thải Đường không đợi Hạ Việt nói xong, liền nói: “Đại nhân, ngài thật sự quá tốt bụng, ta bị thuyết phục vì sự tốt bụng của ngài. Đừng nói bao ăn bao ở, còn có tiền, cho dù không có tiền, ta cũng làm. Có thể làm việc ở Lục Phiến Môn, còn ăn xin gì nữa chứ.” Câu nói này nghe có vẻ không có vấn đề gì, nhưng ở đâu cũng có vấn đề, Lục Phiến Môn tạo nghiệt gì mà phải so tốt xấu với ăn xin, nhất thời Hạ Việt cũng biết phải phản bác thế nào. Trích đoạn 2: Diệp Thải Đường khinh bỉ nói: “Cơm mềm cứng rắn ăn, còn ăn đúng lý hợp tình, Lư phu nhân đã tạo nghiệt gì vậy, năm đó nếu như bà ấy tìm một tiểu bạch kiểm, chỉ cần mặt đẹp dáng người đẹp, tự mình bỏ tiền bao nuôi, chẳng phải cuộc sống sẽ thoải mái hơn bây giờ à.” Diệp Thải Đường nói xong, lại liếc nhìn Hạ Việt. Hạ Việt còn chưa kịp tiêu hóa mấy lời nói kinh hãi thế tục này của Diệp Thải Đường, bị nàng liếc nhìn, nhất thời cảm thấy không đúng lắm. Muội ấy nhìn ta làm gì vậy, cảm thấy ta là cơm mềm cứng rắn ăn, hay là tiểu bạch kiểm? Trích đoạn 3: Diệp Thải Đường vô cùng cạn lời, nàng lẩm bẩm nói: “Nhìn không ra, đại nhân còn là một người ngạo kiều nữa.” Vương Thống không hiểu liền hỏi: “Ngạo kiều là ý gì?” Lưu Sa đọc hiểu một trăm điểm: “Chính là kiêu căng ngạo mạn đó.” “Không không không.” Diệp Thải Đường lắc lắc ngón tay: “Chính là vừa kiêu ngạo vừa nũng nịu.” Hạ Việt thật sự không thể ngờ rằng trong lòng Diệp Thải Đường mình lại có hình tượng như vậy, giật mình đến mức suýt chút nữa vấp ngã. Diệp Thải Đường còn tiến thêm một bước giải thích: “Con người ấy mà, chính là thích ngạo kiều trước mặt những người thương mình.” Hạ Việt không muốn trở thành quan viên đầu tiên của Đại Lương đánh chết thủ hạ trên đường, cho nên hắn chỉ có thể nén giận, cố gắng nhớ lại Diệp Minh đã gặp lúc trước, Diệp Minh là một người rất bình thường, sao nữ nhi của ông ấy lại không đáng tin như vậy. Trích đoạn 4: Trên trán của Trạng Nguyên có một vầng trăng lưỡi liềm, lúc trước Diệp Thải Đường cũng đã từng xem qua các loại chân dung mặt nạ hí kịch. Lần này lại liếc nhìn, Diệp Thải Đường lập tức nhận ra chỗ không đúng. "Hình như vị trí của mặt trăng này không giống với mấy cái ta đã từng nhìn thấy trước đây." "Phải." Lão bản gánh hát hí kịch đáp: "Đáng lẽ phải vẽ lệch vầng trăng này mới được, nhưng hôm nay hắn không chú ý, lại vẽ thẳng." Diệp Thải Đường liếc nhìn, đúng thật là như vậy, vầng trăng trên trán vị Trạng Nguyên này là thẳng, mà những cái nàng từng thấy trước đây đều là lệch. Nhưng đây cũng không phải chuyện gì to tát, đến mức phải tức giận như vậy, mắng như mắng tôn tử vậy à? Diệp Thải Đường không khỏi hỏi: "Vầng trăng này thẳng hay lệch, có quy tắc gì đặc biệt à?" Hoặc nên nói, có điều cấm kỵ gì à? Lão bản tức giận như vậy, giống như vị Trạng Nguyên này đã phạm phải sai lầm lớn. Lão bản gánh hát hí kịch thở dài: "Tiểu thư có điều không biết, nghề nào cũng có quy tắc của nghề nấy. Nhân vật trong vở hí kịch này là một vị Trạng Nguyên nổi tiếng thời tiền triều, chính trực vô tư. Nghe nói ông ấy là Chung Quỳ lão gia chuyển thế, ban ngày đòi lại công bằng xử án cho bá tánh. Ban đêm, có thể nhìn thấy quỷ hồn. Nếu có ai chết oan, sẽ báo mộng để đòi lại công bằng." Diệp Thải Đường "a" một tiếng, nhất thời không phản ứng kịp lão bản đang ám chỉ gì, dừng lại một lát mới vỡ lẽ: "Ông đang nói quỷ ấy à." Trích đoạn 5: Thấy tên hỏa kế cũng không nghĩ ra được nội dung gì thêm, Tạ Chỉ lại hỏi: "Chẳng phải nam nhân không thể hát, nữ nhân có thể hát à? Ngươi đi tìm một nha đầu đến hát cho bọn ta nghe thử." Thật phiền muộn, người khác đều là uống hoa tửu nghe tiểu khúc. Còn bọn họ thì sao, ăn bánh bao nghe quỷ ca dao. Sự khác biệt thật sự quá lớn. Tên hỏa kế nhận được tiền thưởng vẫn rất tích cực, rất nhanh đã tìm một tiểu nha đầu đến. Tiểu nha đầu liền cất tiếng hát. "Ánh trăng sáng, lòng hoang mang." "Quỷ tân nương, tìm tân lang." "Tân lang là tình lang của ta, tân phòng là mộ phần của ta." "Giá y một màu đỏ thẫm, dùng máu ta thêu một đôi uyên ương." "Kèn xô na thổi vang một đường. Tình lang hỡi, chúng ta vào động phòng hoa chúc... chàng xem kìa, tim chàng gan chàng vương khắp sàn." Giọng của tiểu nha đầu cũng khá hay, nhưng hát lên lại hơi rợn người. Diệp Thải Đường nghe rồi, xoa xoa lớp da gà trên cánh tay. Đây là tiểu khúc dân gian gì chứ, đây là bài ca dao kinh dị mà. Trích đoạn 5: -------- Truyện chủ yếu về trinh thám phá án, vụ án liên tục, tình cảm là phụ, mọi người cùng gu với mình thì nhảy hố nhé. Chúc mọi người một ngày tốt lành và đọc truyện vui vẻ nha ~

200000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Quỷ Dị Khó Giết? Thật Có Lỗi, Ta Mới Thật Sự Là Bất Tử
Quỷ Dị Khó Giết? Thật Có Lỗi, Ta Mới Thật Sự Là Bất Tử

[Phong cách văn chương: hắc ám + tua lại cái chết + biết trước tương lai + sát phạt quyết đoán + kỳ lạ sống lại]​ Tuyệt đối không được để họ biết ngươi có thể nhìn thấy! Đây là câu nói đầu tiên Phương Hưu nhìn thấy sau khi xuyên không, hắn hiểu rõ ý nghĩa của câu nói này là lúc hắn đã bị quỷ giết trọn vẹn 18 lần. Nếu như hắn không có khả năng chết đi sống lại, có thể sống lại vô hạn, thì hắn đã phải mang theo nỗi hận và sự tức giận xuống mồ mãi mãi. Hiện tại, hắn vẫn còn sống, hắn chắc chắn sẽ khiến toàn bộ thế giới kỳ lạ này phải chịu cảm giác đau khổ! Ta là Phương Hưu, đến chết mới buông! Ta sống lại trong cõi chết, cũng trở thành thần từ trong cõi chết.

100000 Giỏ hàng

Sau Khi Rơi Vào Thế Giới Thần Ẩn, Tôi Trở Thành Thần
Sau Khi Rơi Vào Thế Giới Thần Ẩn, Tôi Trở Thành Thần

Mạnh Lan uống trúng ly rượu giả, sau khi tỉnh dậy, cô thấy mình đang ở một nơi xa lạ. Dưới vầng trăng đỏ dữ tợn, dòng chữ màu máu chậm rãi xuất hiện trong sương mù: [Xin hãy giết chết hung thủ.] Mạnh Lan đang mơ màng: ? ... Quả nhiên mình chưa tỉnh rượu rồi! Chẳng những không biết đây là chốn nào, Mà trong túi cô còn có một tấm bảng gỗ kỳ lạ. Trên tấm bảng gỗ hiện lên dòng chữ: [Cô ta là gã ta.] Mãi đến khi một tên đàn ông điên xuất hiện, buộc tội cô là sát nhân. Bởi vì cô mặc áo màu đỏ giống sát nhân. Bởi vì manh mối trên tấm bảng gỗ của người khác là: [Hung thủ màu đỏ.] Mạnh Lan: ?! Thế giới Thần Ẩn, quỷ quái kinh dị. Dân làng ở làng Trường Thọ với thảm trạng kỳ dị, những ánh nhìn trộm khắp nơi, Khách sạn Hạnh Phúc của bệnh viện tâm thần, một gia đình năm người vốn đã mất tích, nay lại một mực ở cạnh họ, Sơn trang Nhật Lạc trên đảo Nhật Lạc, người nhộng gốm mất tứ chi cùng nghi lễ hiến tế bí ẩn, Tín ngưỡng kỳ lạ của trại Thiền Minh, các kẻ giả dạng đồng đội mình, đám dân làng kêu vo ve, Người đàn ông biến mất trong trấn Dương Quang và con rối biến ước mơ thành sự thật, Bóng ma truy đuổi, tiếng đập cửa giữa đêm khuya, chiếc điện thoại mất sóng. ... Cô nhất định phải sống sót. *** Trong thế giới Thần Ẩn đầy rẫy nguy cơ này, Mạnh Lan còn gặp phải Giang Sách Lãng – một kẻ thích “tìm đường chết” mỗi ngày. Mạnh Lan: Chẹp, quá mệt tim! Giang Sách Lãng: Chúng mình có thể lập đội đấy, hai ta bù trừ cho nhau thế mà. Mạnh Lan: Ví dụ thử? Giang Sách Lãng (cười): Ví dụ như, tôi vẫn luôn chờ em do dự rồi kéo tôi xuống nước. Giáo sư Tâm lý học đam mê đánh cược VS Cô nàng giàu sụ lý trí giả lạnh lùng.

50000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Diễn Đàn Giao Dịch Mạt Thế
Diễn Đàn Giao Dịch Mạt Thế

Mạt thế giáng xuống, động thực vật biến dị, đất đai ô nhiễm, nước sạch khan hiếm, đồ ăn thiếu thốn, xác sống đầy rẫy. Người có dị năng là hy vọng duy nhất của nhân loại. Kẻ khác thức tỉnh sức mạnh thiên nhiên, hô mưa gọi gió, chỉ riêng Tề Uyển, nhận được dị năng có tên có họ trông như thứ đồ bỏ đi, gọi là Linh Giới Diễn Đàn. Trên diễn đàn, cô có thể đăng bài thu hút người xem, kiếm điểm khen thưởng, đổi lấy phần thưởng tương ứng. Khi đói đến mơ hồ, cô đăng bài: "Kinh hãi! Một người đàn ông lại làm chuyện này trong rừng ..." Câu chuyện kể về một dị năng giả đào giếng, tìm được nguồn nước quý báu. Lập tức, bài viết gây chấn động. * Nam Tinh Đế Tôn: "Dị năng giả... Danh xưng thật cổ xưa! +1 điểm khen thưởng" * Bắc Minh Đế Tôn: "Vì huynh đệ này, ta điểm khen thưởng +1." * Xích Uyển Tiên Tử (ẩn danh): "Phi! Tiêu đề rác rưởi, nhưng ta vẫn nhấn +1!" Tề Uyển đổi được hai củ khoai lang đỏ, lệ nóng tuôn rơi. No bụng, cô tiếp tục viết: "Kinh hoàng! Một gia tộc 72 người bị tiêu diệt toàn bộ!" Mở bài ra, chỉ thấy một dị năng giả gϊếŧ đàn chuột biến dị, tổng cộng 72 con, không sót con nào. * Hỏa Chiến Thánh Tôn: "Bài này thú vị, đạo hữu có muốn gặp mặt giao lưu?" * Tím Điện Nguyên Tôn: "Ta bị mê hoặc xong vào xem mà là cái này sao? Nhưng rất sáng tạo! +1" * Đông Hải Long Tôn: "Làm ta giật mình! Hóa ra chỉ là lũ chuột chết tiệt! +1" Nhờ Linh Giới Diễn Đàn, Tề Uyển đổi được gạo, nước, thậm chí cả khoai tây giống. Nhưng điều khiến cô kinh ngạc nhất chính là: "Kim Cương Hắc Đao, kèm theo đao thuật." Cô thực sự có thể "sinh ra" dị năng mới? Không, hệ thống chính là hệ thống! Khi nâng cấp, cô còn có thể giao lưu, buôn bán vật phẩm quý hiếm. Nhưng sự thật lại còn chấn động hơn: "Hãi hùng! Dị năng của cô lại là thứ này!" * Lập ý: Vì sinh tồn mà nỗ lực. * Một câu tóm tắt: Dù thế nào cũng phải giữ vững ý chí tiến về phía trước!

80000 Giỏ hàng Giỏ hàng