Thập Niên 90: Nhờ Khả Năng Đọc Suy Nghĩ, Cô Trở Thành Thần Thám

Thập Niên 90: Nhờ Khả Năng Đọc Suy Nghĩ, Cô Trở Thành Thần Thám

Ngôn TìnhDị NăngHEHiện ĐạiSảng VănTình Cảm

Năm 1991, Triệu Hướng Vãn thi đỗ vào Đại học Công an tỉnh Hồ Nam. Tiếng gõ cửa lúc nửa đêm đã cuốn cô vào một câu chuyện gia đình đầy máu chó. Con gái nuôi 11 tuổi tên là Mai Mai đã làm em gái bị lạc mất. Người mẹ gần như suy sụp: “Con nói đi! Con đã vứt em ở đâu?” Mai Mai khóc lóc thảm thiết: “Con không cố ý, con không nhớ.” Tất cả mọi người đều khuyên: “Mai Mai vẫn còn là một đứa trẻ, đừng ép nó.” Nhưng Triệu Hướng Vãn lại tỉnh táo: “Nó đang nói dối.” Những người tham gia giúp tìm lại đứa trẻ bị lạc đều thán phục: “Nhận biết lời nói dối thông qua biểu hiện và hành vi? Cô thật lợi hại!” Chỉ có Triệu Hướng Vãn biết, cô có khả năng đọc suy nghĩ. Nhờ khả năng đọc được suy nghĩ này, cô có thể xác định được thủ phạm thông qua biểu hiện và hành vi của họ. Triệu Hướng Vãn từng tham gia vào nhiều vụ án hình sự lớn: Vụ án xác chết không đầu, vụ án đầu độc trong trường học, vụ án giấu người trong vali... Thành viên tổ trọng án: “Tuyệt vời! Một ngày phá được những hai vụ án lớn.” Đội trưởng đội hình sự: “Kẻ phạm tội xảo quyệt đến mấy cũng không thoát khỏi đôi mắt của cô ấy.” Họa sĩ thiên tài: “Tôi là họa sĩ chân dung hình sự riêng của cô ấy.” Người giàu nhất tỉnh Hồ Nam: “Cô ấy là ân nhân cứu mạng của tôi.” Tập đoàn Quý thị có ngành nghề kinh doanh trên toàn cầu: “Cô ấy mới là người đứng đầu của chúng tôi.” Chuyên gia hình sự hàng đầu Trung Quốc, thám tử đọc suy nghĩ, khắc tinh của các vụ án bí ẩn... Đối mặt với vô số lời khen ngợi, Triệu Hướng Vãn trầm lặng, mỉm cười không nói. Thiện hữu thiện lai, ác giả ác báo. Có khả năng đọc suy nghĩ trong tay, kẻ ác không thể trốn thoát, tôi sẽ đòi lại công lý cho những người lương thiện.

200000

1210 chương

Truyện cùng tác giả

Thập Niên 90: Lắng Nghe Tiếng Lòng Của Động Vật [Phá Án]
Thập Niên 90: Lắng Nghe Tiếng Lòng Của Động Vật [Phá Án]
Hồ Lục Nguyệt

Năm 1995, Hạ Mộc Phồn tốt nghiệp trường cảnh sát, được phân đến đồn công an đường An Bình làm một cảnh sát nhỏ. Đường An Bình, đường như tên, đồn cảnh sát bình yên, đám cảnh sát rảnh đến mức lười biếng. Lần thứ nhất ra quân là vào tháng bảy, giúp phú bà tìm kiếm chó Poodle mất tích. Các đồng nghiệp vô cùng vui vẻ lên đường: Cuối cùng cũng có cơ hội thân thiết giữa cảnh sát và nhân dân rồi. Hạ Mộc Phồn gọi một cái, con chó Poodle nhỏ chạy về. Hạ Mộc Phồn nhìn ánh mắt mất mác của đồng nghiệp trong đồn cảnh sát, từ nhỏ cô đã nghe hiểu được tiếng lòng động vật chỉ vào thùng rác màu lam cách đó không xa: Nơi đó có vài thứ vụn vặt, tràn ngập mùi máu tươi. Từ đó, đồn công an đường An Bình không còn an bình nữa.

200000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Nhân Viên Quản Lý Hồ Sơ Tội Phạm Trùng Sinh
Nhân Viên Quản Lý Hồ Sơ Tội Phạm Trùng Sinh
Hồ Lục Nguyệt

Là nhân viên quản lý hồ sơ tại trại giam, Khương Lăng thuộc nằm lòng những hồ sơ phạm nhân từng xử lý. Đã chứng kiến quá nhiều tội phạm, nghe qua vô số câu chuyện phía sau, Khương Lăng hiểu rõ sự phức tạp và biến đổi khôn lường của nhân tính. Có người bẩm sinɧ đã xấu, gây ra tội ác không thể dung thứ. Có người sai một bước, rồi sai mãi, đến cuối cùng không còn đường quay đầu. Có người nhất thời bốc đồng, để rồi khi hối hận đã quá muộn màng. Cũng có người, bi kịch xảy ra chỉ vì ảnh hưởng từ gia đình. ... Một ngày nọ, Khương Lăng trọng sinɧ về năm 1993, khi cô vừa tốt nghiệp trường cảnh sáτ, được phân về đồn công an đường Kim Ô làm cảnh sáτ khu vực. Trong đại sảnh đồn đang xử lý một vụ ẩu đả, cảnh sáτ phụ trách đang giáo dục hai thiếu niên: “Tiền Đại Vinh, em đừng bắt nạt Lương Cửu Thiện thế nữa...” Hai cái tên này quá đỗi quen thuộc, Khương Lăng sững người ngay tại chỗ. Lương Cửu Thiện, sinɧ năm 1978, năm 1999 ngồi tù vì tội giết người. Người bị cậu ấy sáτ hại tên là Tiền Đại Vinh. Vụ án năm ấy gây chấn động toàn thành phố. Lương Cửu Thiện bỏ học, truy lùng suốt sáu năm chỉ để tự tay giết kẻ thù đã hại cɧếτ chị gái mình. Tại toà, cậu ấy chỉ nói đúng bốn chữ: “TÔI KHÔNG HỐI HẬN.” Hiện giờ, liệu chị của cậu ấy còn sống không? Hy vọng mọi thứ vẫn còn kịp!

100000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Thập Niên 90: Nhờ Khả Năng Đọc Suy Nghĩ, Cô Trở Thành Thần Thám
Thập Niên 90: Nhờ Khả Năng Đọc Suy Nghĩ, Cô Trở Thành Thần Thám
Hồ Lục Nguyệt

Năm 1991, Triệu Hướng Vãn thi đỗ vào Đại học Công an tỉnh Hồ Nam. Tiếng gõ cửa lúc nửa đêm đã cuốn cô vào một câu chuyện gia đình đầy máu chó. Con gái nuôi 11 tuổi tên là Mai Mai đã làm em gái bị lạc mất. Người mẹ gần như suy sụp: “Con nói đi! Con đã vứt em ở đâu?” Mai Mai khóc lóc thảm thiết: “Con không cố ý, con không nhớ.” Tất cả mọi người đều khuyên: “Mai Mai vẫn còn là một đứa trẻ, đừng ép nó.” Nhưng Triệu Hướng Vãn lại tỉnh táo: “Nó đang nói dối.” Những người tham gia giúp tìm lại đứa trẻ bị lạc đều thán phục: “Nhận biết lời nói dối thông qua biểu hiện và hành vi? Cô thật lợi hại!” Chỉ có Triệu Hướng Vãn biết, cô có khả năng đọc suy nghĩ. Nhờ khả năng đọc được suy nghĩ này, cô có thể xác định được thủ phạm thông qua biểu hiện và hành vi của họ. Triệu Hướng Vãn từng tham gia vào nhiều vụ án hình sự lớn: Vụ án xác chết không đầu, vụ án đầu độc trong trường học, vụ án giấu người trong vali... Thành viên tổ trọng án: “Tuyệt vời! Một ngày phá được những hai vụ án lớn.” Đội trưởng đội hình sự: “Kẻ phạm tội xảo quyệt đến mấy cũng không thoát khỏi đôi mắt của cô ấy.” Họa sĩ thiên tài: “Tôi là họa sĩ chân dung hình sự riêng của cô ấy.” Người giàu nhất tỉnh Hồ Nam: “Cô ấy là ân nhân cứu mạng của tôi.” Tập đoàn Quý thị có ngành nghề kinh doanh trên toàn cầu: “Cô ấy mới là người đứng đầu của chúng tôi.” Chuyên gia hình sự hàng đầu Trung Quốc, thám tử đọc suy nghĩ, khắc tinh của các vụ án bí ẩn... Đối mặt với vô số lời khen ngợi, Triệu Hướng Vãn trầm lặng, mỉm cười không nói. Thiện hữu thiện lai, ác giả ác báo. Có khả năng đọc suy nghĩ trong tay, kẻ ác không thể trốn thoát, tôi sẽ đòi lại công lý cho những người lương thiện.

200000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Ta Mở Quán Rượu Thời Mạt Thế
Ta Mở Quán Rượu Thời Mạt Thế
Hồ Lục Nguyệt

Thể loại: Điền văn, Mạt thế, Không gian, Khoa học viễn tưởng, Dị năng, Ngọt sủng, Nhẹ nhàng, Xây dựng, Làm giàu, 1vs1 Văn Án: Cô gái San Hô ở khu ổ chuột thành phố ngầm, xuyên không đến ngàn năm trước. Năm năm tận thế thây ma, kẻ mạnh làm vua, trật tự xã hội hỗn loạn. San Hô có giá trị sức mạnh siêu cường, ngón tay vàng đầy đủ, cảm thấy nơi này có nắng, có gió, thích hợp để lười biếng. Cô mở quán rượu trong căn cứ, kiếm chút tiền lẻ, lúc rảnh rỗi lại trồng rau, nghiên cứu ẩm thực, vui vẻ như thần tiên. Cho đến khi chàng trai nọ xuất hiện... Anh cao gầy, gầy yếu, ít nói, bị người ta bắt nạt. San Hô nghĩ đến em trai mình, lòng mềm nhũn, thân thiện đưa tay... Chàng trai ngẩng mặt lên, ánh mắt tĩnh lặng đáng sợ: "Cô đã bắt được tôi, thì mãi mãi không được buông tay!" Đột nhiên, trong đầu San Hô vang lên âm thanh nhắc nhở: "Số 001, hãy nhận nhiệm vụ của Cục Thời Không, cứu phản diện Đường Dữ Diêm..." Anh: Cô ấy rất tốt bụng, tôi sẽ cố gắng trở thành người tốt. Cô: Tôi không nhận nhiệm vụ, anh muốn làm gì thì làm... Anh: Phá hủy thế giới không bằng xây dựng cơ sở hạ tầng, tôi sẽ xây công viên, trường học, trung tâm thương mại cho cô ấy... một thành phố đồng quê! Cô: Thực ra tôi rất nhàn rỗi, chỉ muốn mở một quán rượu nhỏ... *** Hậu thế truyền tụng: "Trong thời kỳ tận thế, chúng ta đã chứng kiến hai thành tựu lớn của xã hội loài người, một là loài người cuối cùng đã học được cách kiểm soát bản tính tham lam; hai là khi mọi người trở lại nền văn minh, họ có thể sống ở nơi tốt đẹp nhất mà San Hô đã xây dựng cho chúng ta." San Hô ngơ ngác: Không, không phải tôi, đừng nói bừa...

300000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Truyện liên quan

Chào Mừng Đến Với Học Viện Linh Sư
Chào Mừng Đến Với Học Viện Linh Sư

"Trong ký túc xá bị khóa kín, thỉnh thoảng vào lúc nửa đêm lại vang lên tiếng khóc ai oán." "Vào ngày rằm âm lịch mỗi tháng, cầu thang dẫn lên sân thượng của tòa nhà số ba sẽ biến thành mười ba bậc, cánh cửa cuối cầu thang sẽ mở ra lối vào Âm Giới." "Trong nhà vệ sinh tầng thượng có một đàn chị đã mất, rất nhiều người từng nhìn thấy cô ấy khi đi vệ sinh." Lâm Trục Nguyệt chưa bao giờ để tâm đến những lời đồn đại ly kỳ trong trường. Cho đến một ngày, cô tận mắt nhìn thấy một nữ sinh tóc dài rối bù, mặc đồng phục cũ của trường từ mười năm trước, đang bò ra khỏi... bồn cầu. "..." Bản năng khiến Lâm Trục Nguyệt lập tức vớ lấy cây lau nhà rồi phang xuống. Ngày hôm sau, một đoạn video lan truyền khắp mạng xã hội với tiêu đề "Nữ sinh cấp ba hành hung nữ quỷ". Video này lập tức gây bão với những bình luận như "Chất lượng hình ảnh còn tệ hơn phim cấp ba", "Trông cứ như bị mẹ đánh vậy", "Đây hình như là đồng phục trường Nhất Trung thành phố A nhỉ?" Lâm Trục Nguyệt: ... Cám ơn, người mẹ này tự bế rồi! Nhưng chỉ sau một đêm, video cùng mọi bình luận liên quan bỗng dưng biến mất không dấu vết. Cùng lúc đó, cô nhận được một bức thư trúng tuyển--- Chào mừng đến Học Viện Linh Sư. - Chào mừng đến với Học Viện Linh Sư, nơi bạn sẽ trở thành người xua tan bóng tối, trừ tà dẹp quỷ, bảo vệ sự cân bằng của thế giới. [Lưu ý khi đọc] 1. Nữ chính có đồng đội, góc nhìn nhóm nhân vật, khởi đầu là tân binh nhưng sẽ nhanh chóng trở thành đại lão, không kéo chân đồng đội. 2. Bối cảnh học viện, học viên của Học Viện Linh Sư chuyên về huyền học, nhận nhiệm vụ trừ tà, xử lý các sự kiện linh dị. 3. Học viện này thực chất là bệnh viện tâm thần, các học viên ít nhiều đều có vấn đề, xin đừng thắc mắc. 4. 1v1, song cường, HE. 5. Tác giả viết để giải trí, mọi tình tiết đều là hư cấu, hãy tin vào khoa học.

120000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Vu Nữ Xuyên Thành Con Nuôi Hào Môn
Vu Nữ Xuyên Thành Con Nuôi Hào Môn

Đây là ký chủ thứ ba mà hệ thống số 009 tiếp quản. Trước mắt nó là một thiếu nữ, làn da trắng như tuyết, môi hồng như anh đào, mềm mại động lòng người. Nhưng hệ thống không hề dao động. Nó đã chuẩn bị đầy đủ những hình phạt nghiêm khắc nhất để buộc cô phải hoàn thành cốt truyện. Hệ thống nói: [Hiện giờ cô đang ở trong một quyển tiểu thuyết cẩu huyết kiểu cũ. Năm nay cô 16 tuổi. Cô là thiên kim giả của gia đình hào môn họ Giang, từ nhỏ đã xấu xa tận xương tủy. Còn trẻ mà đã tìm mọi cách quyến rũ anh ruột nữ chính, anh họ nữ chính, bạn thân của nữ chính, thậm chí cả người mà nữ chính thầm mến. Cô muốn cướp hết mọi thứ thuộc về nữ chính. Kết cục, cô bị nhà họ Giang vạch trần thân phận, đuổi ra khỏi nhà, lang thang đầu đường xó chợ, rơi vào bóng tối và chết thảm. Cô chính là vai nữ phụ pháo hôi bị mọi người căm ghét nhất trong truyện này.] Hệ thống nhấn mạnh: [Cô có đang nghe tôi nói không?] Hệ thống: [Cô đang làm gì vậy?] Thiếu nữ đáp: "Vẽ vòng tròn." Hệ thống: [Vẽ vòng tròn làm gì?] Thiếu nữ: [Triệu hồi mà.] Tên cô là A Tích, vốn là vu nữ của một quốc gia cổ xưa. Linh hồn lạc tới nơi này, cô nghĩ ngợi một chút rồi bắt đầu triệu hồi đám Ma Vương. Có kẻ mọc cánh xương dài thượt, có kẻ từ vực sâu biển cả trồi lên, có kẻ hóa thành rồng trên đỉnh cửu trùng sơn... Sức mạnh của chúng đủ sức hủy diệt cả thế giới này. Hệ thống tái mặt: [Cô muốn làm gì? Mau dừng lại! Cô định hủy diệt thế giới này sao?] Thiếu nữ vô tội hỏi: ? Thiếu nữ: "Không phải đâu, tôi chỉ đang thiếu một người lau chân cho mình, một người bưng nước cho mình và một người kể chuyện cho tôi nghe trước khi ngủ thôi mà..." Hệ thống: [?] Dùng mấy thứ khủng khϊếp đó — không, phải gọi là Ma Vương — chỉ để lau chân, bưng nước, kể chuyện ngủ? ... Ngày đầu tiên A Tích xuyên tới, nguyên chủ vừa mới tỏ tình thất bại. Anh họ nữ chính lạnh giọng mắng cô: "Không biết xấu hổ, nhà họ Giang dạy dỗ cô kiểu gì vậy?" Theo nguyên tác, cô phải chịu nhục nhã trước mặt mọi người, sau đó nhẫn nhịn nói "không sao đâu", rồi lại càng thêm căm hận nữ chính. Nhưng A Tích nghiêng đầu: "Không ai được phép nói với tôi như vậy." Tối hôm đó, anh họ nữ chính về nhà thì bị cha mình lôi ra đánh một trận tơi bời. Ngày thứ tư A Tích xuyên tới, nam chính và phản diện đánh nhau, gục ngay bên chân cô. Theo cốt truyện, cô phải chạy tới đỡ nam chính dậy. Nhưng A Tích thẳng thừng giẫm lên mặt nam chính một cái. Hệ thống: [? Sao cô lại làm vậy?] A Tích ngơ ngác: "Hả? Nhưng Đại Hộ Pháp của tôi bảo rằng, đáng ra bọn họ phải quỳ rạp dưới chân tôi mà?" ... Khi anh họ nữ chính lên mạng bêu riếu, kể lể con nhỏ thiên kim giả kia xấu xa thế nào, chiếm tổ quạ thế nào. Thì ngoài đời A Tích đã giành luôn chức vô địch cưỡi ngựa toàn quốc, vô địch bắn cung toàn quốc... Sau lễ trao giải, đích thân ông trùm – nhà tài trợ cuộc thi là Ân Lĩnh – tiễn cô rời đi, còn ông trùm Diệp Đức Minh thì tự mình mở cửa xe cho cô... Thân phận của cô gái lập tức trở thành đề tài bí ẩn được cả mạng xã hội sục sôi bàn tán. Chuyện thường ngày của các Ma Vương cùng nhau nuôi nhóc, trưởng thành rồi yêu nhau.

120000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Sốc! Cô Chủ Fake Là Nữ Hoàng Drama!
Sốc! Cô Chủ Fake Là Nữ Hoàng Drama!

Tin tốt: Sống lại. Tin xấu: Chỉ sống lại trở về 10 phút trước. Vừa giành được giải nữ chính xuất sắc nhất đã bị ám sát ngay trên sân khấu, còn phát hiện mình là nữ phụ độc ác trong một cuốn tiểu thuyết, là thiên kim giả của nhà họ An, An Linh cảm thấy đêm nay của mình quả thực quá kí©h thí©ɧ. Dù có cơ hội sống lại nhưng cô lại bị yêu cầu phải nhanh chóng để nhà họ An nhận lại thiên kim thật và phải tiếp tục giữ vững thiết lập nịnh hót và ngu ngốc của nữ phụ. [Nhưng mà mình nên nói như thế nào để họ biết mình không phải là con gái ruột của họ?] Nghe thấy suy nghĩ của cô, người nhà họ An cảm thấy khϊếp sợ. [Chung cư của anh cả không sạch sẽ, trợ lý của anh ấy trộm đồ lót của anh ấy để làm những việc xấu xa!] Đang chuẩn bị về lại căn hộ của mình, anh cả thu chân lại, cảm thấy cả người ngứa ngáy. [Còn ánh trăng sáng của anh hai nữa, anh có biết trên đầu mình đang có một mảnh thảo nguyên xanh ngát không?] Đang định giới thiệu ánh trăng sáng của mình với gia đình, bỗng chốc anh hai cảm thấy trời đất như sụp đổ. Sau khi về nhà và biết được An Linh không phải thiên kim thật, em tư cười nhạo cô và chỉ vào mũi cô mắng cô là hàng giả. [Ngông cái gì mà ngông, tôi là thiên kim giả của nhà họ An, chẳng lẽ cậu là thiếu gia thật à? Hai chúng ta đều giống nhau cả thôi!] Những người khác trong nhà họ An: “???” --- Lưu ý: 1v1, có nam chính nhưng tuyến tình cảm không nhiều, chủ yếu là những tình huống ăn dưa hài hước và người nhà giúp nhau thay đổi số mệnh, thiên kim thật giả không quan trọng. [Đọc tâm + giới giải trí + ăn dưa.]

200000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Tiệm Đồ Cúng Âm Dương
Tiệm Đồ Cúng Âm Dương

Mạnh Ngư bỏ việc lương cao, nhảy sang làm nhân viên cho một cơ quan đặc biệt của âm phủ, kiêm luôn việc bán hàng ở một tiệm đồ cúng nhỏ. Từ đó, cô không chỉ bán vàng mã, bùa chú để kéo GDP cho âm phủ, mà còn phải giúp các khách hàng ma quỷ hoàn thành những ước nguyện khó đỡ để họ yên tâm mà đi đầu thai. Một ngày nọ, bà ngoại của Mạnh Ngư – Một Thổ Địa đang tu nghiệp ở Địa Phủ đã báo mộng, nói rằng đã định sẵn hôn ước cho cô từ bé... --- Cậu ấm đời thứ ba Tưởng Hách đẹp trai, giàu nứt đố đổ vách nhưng phải nghe theo di nguyện của ông nội mà cưới một cô chủ tiệm đồ cúng vỏn vẹn mười mét vuông. Trong giới thượng lưu râm ran tin đồn cô kia chỉ biết gấp vàng mã, đám bạn chí cốt của Tưởng Hách ngày nào cũng cá cược xem khi nào hai người họ hủy hôn ước. Tưởng Hách: "Cưới cô ta á? Tôi thà chạy rông ngoài đường còn hơn!" Về sau, anh lại nghiện vợ không lối thoát... --- Oan hồn xui xẻo: "Trúng số độc đắc 50 triệu, còn chưa kịp tiêu..." Mạnh Ngư: "Để tôi! Tôi sẽ tiêu giúp anh!" Lão trọc phú keo kiệt: "20 tỷ Euro của tao, đố đứa con cháu nào dám tơ tưởng!" Mạnh Ngư: "Để đó, tôi xử lý cho!" Vương gia mưu phản hụt: "Ta bày mưu tính kế cả đời, vậy mà vẫn không lên ngôi hoàng đế được!" Mạnh Ngư khóc ròng: "Thôi mà... Ước cái gì thực tế hơn được không?" Mạnh Ngư than thở: "Ôi, cái bát vàng của âm phủ này, sao mà gian nan quá vậy..."

100000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Kinh Khủng Thời Đại, Bắt Đầu Từ Trở Thành Người Thủ Mộ
Kinh Khủng Thời Đại, Bắt Đầu Từ Trở Thành Người Thủ Mộ

【 Trùng sinh 】+【 Quỷ dị 】+【 Danh sách âm chức 】+【 Ngự quỷ 】+【 Hơi hướng làm ruộng 】+【 Xây dựng lăng mộ 】 Thời đại kinh hoàng giáng lâm, trò chơi tử vong xuất hiện — đây là thế giới nơi những kẻ ngự quỷ cùng quỷ dị song song tồn tại. Sở Thanh, kẻ ở kiếp trước suýt trở thành “Sở Giang Vương” — một nhất phẩm âm chức, nay trọng sinh về thời điểm quỷ dị vừa mới giáng thế. Những quy tắc cũ đang sụp đổ, bóng tối mở màn cho một bình minh đen — nơi số phận con người đảo lộn. Từ trong đêm dài, Sở Thanh tỉnh lại, bước ra khỏi địa ngục trở về nhân gian. Trong thời đại quỷ dị tung hoành, sống hôm nay chưa chắc còn ngày mai, hắn dựng nên vương quốc của riêng mình — một kỷ nguyên mới thuộc về Sở Thanh. “Ta tên là Sở Thanh. Các ngươi có thể gọi ta là Sở Giang Vương, hoặc... Âm Thiên Tử.”

100000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Oanh Tạc Thập Niên 70, Nữ Vương Ba Hệ Dị Năng Mang Không Gian
Oanh Tạc Thập Niên 70, Nữ Vương Ba Hệ Dị Năng Mang Không Gian

[Dị năng ba hệ] + [Không gian linh tuyền] + [Độc mồm độc miệng] + [Võ lực cao] + [Thi đại học] + [Không chịu thiệt] + [Bá đạo phúc hắc] + [Ngược tra] + [Thú cưng] Tô Thanh Tuyết là người mang ba hệ năng lực siêu nhiên của thế kỷ 27, bao gồm hệ Mộc, hệ Hỏa và hệ Hắc Ám, sức mạnh của cô luôn khiến mọi người đều phải khiếp sợ. Người đời tặng cho cô biệt danh là Hoa Hồng Độc, vì cô ra tay không chỉ nhẫn tâm mà còn độc ác. Từ khi Tô Thanh Tuyết sở hữu không gian, cô bắt đầu có sở thích tích trữ hàng hóa, vì cô thường đọc tiểu thuyết và luôn có suy nghĩ rằng, chuyện bất thường ắt có vấn đề. Trong không gian của cô còn có thể trồng trọt, chăn nuôi, có biệt thự, máy tính, vũ khí, siêu thị tự bổ sung hàng hóa,... Nói chung là thứ gì cũng có. Tô Thanh Tuyết giết thây ma không hề chớp mắt, nhưng vì quá xinh đẹp nên luôn có đàn ông theo đuổi. Trong một lần thực hiện nhiệm vụ, cô bị một người phụ nữ có ý đồ xấu dẫn dụ vua thây ma đến, cuối cùng tên thây ma tự phát nổ kéo theo cô mà chết. Sau khi Tô Thanh Tuyết chết, linh hồn cô xuyên về năm 1975, nhập vào thân xác của một cô gái trùng tên với cô, cũng là Tô Thanh Tuyết. Mấy ngày trước, cha cô vào núi săn bắn và bị con mồi cắn chết. Sau cùng, Tô Thanh Tuyết mới biết cái chết của cha cô là do có người hãm hại chứ không phải tai nạn. Cô cũng biết được sự thật, cô không phải con gái ruột của Tô Chí Dũng, ông chỉ là cha nuôi của cô. Tại nơi nghèo khó ấy, cô không chỉ kết giao được với những người bạn chân tình trong chuồng bò, mà còn nỗ lực thi đậu Thanh Đại, tìm được cha mẹ ruột và trở thành con cưng của cả nhà. Tất nhiên, cô cũng gặp được định mệnh đời mình, Lục Lâm Hiên, người đàn ông mang thân phận đặc biệt, là... trẻ tuổi nhất, mọi người đoán xem nhé! Anh là con nhà danh giá mà ai ai cũng muốn gả cho, ấy vậy mà vừa gặp đã yêu Tô Thanh Tuyết say đắm, như thể uống nhầm một ánh mắt, cơn say theo cả đời. Những cô gái xấu tính, "trà xanh" giả vờ ngây thơ, và những tên cặn bã ngày trước từng bắt nạt cô giờ chỉ biến nghiến răng tức giận mà chẳng làm gì được. Tô Thanh Tuyết nhún vai cười khẩy: "Tôi thích nhìn vẻ mặt căm ghét tôi, nhưng lại không làm gì được tôi của mấy người thật đấy!"

100000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Nhờ Hệ Thống Mách Lẻo Thành Công Dân Tốt Trong Truyện Trinh Thám
Nhờ Hệ Thống Mách Lẻo Thành Công Dân Tốt Trong Truyện Trinh Thám

Quan Hạ mang theo ký ức đầu thai, cứ ngỡ mình cầm chắc kịch bản sống lại một đời, nỗ lực vươn lên. Vì thế từ khi bập bẹ tập nói, cô đã dựa vào kinh nghiệm và sở thích từ kiếp trước, cặm cụi học vẽ rồi thi vào trường mỹ thuật, cuối cùng trở thành một họa sĩ truyện tranh có chút tiếng tăm. Hai mươi lăm tuổi đã được sống cuộc sống “nghỉ hưu” trong mơ. Khi Quan Hạ đang tận hưởng những ngày tháng vui vẻ, hết vẽ vời lại đi du lịch thì bỗng một hôm, căn hộ của cô xảy ra án mạng. Cảnh sát đến gõ cửa từng nhà để thẩm vấn. Trong đầu Quan Hạ bỗng hiện lên một màn hình với dòng chữ: [Hệ thống mách lẻo đã liên kết thành công.] [Cô đang được cảnh sát thẩm vấn, cô chợt nhớ ra vào lúc 17 giờ 53 phút chiều ngày 19 tháng 4, khi về nhà, cô đã gặp một thợ sửa chữa có vẻ mặt căng thẳng ở hành lang. Trên tay áo anh ta có vài vết bẩn, cô đã tinh ý nhận ra đó có vẻ là vết máu. Cô liền quyết định sẽ khai báo với cảnh sát.] Quan Hạ: [?]

200000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Thập Niên 70: Sau Khi Vơ Vét Gia Sản, Tiểu Thư Tư Bản Đi Bộ Đội Tìm Chồng
Thập Niên 70: Sau Khi Vơ Vét Gia Sản, Tiểu Thư Tư Bản Đi Bộ Đội Tìm Chồng

Từ khi sinh ra, Khương Tự đã có làn da trắng nõn, vẻ ngoài xinh đẹp. Nhưng ai ngờ là chỉ mới ngủ có một giấc, cô đã xuyên vào trong một cuốn tiểu thuyết niên đại, trở thành cô tiểu thư của một gia đình tư bản nổi tiếng ở Thượng Hải luôn rồi. Trong nguyên tác, nguyên thân chê bai vị hôn phu quân nhân của mình là quá ít nói, quá khô khan. Không chỉ vậy, cô ấy còn lo lắng điều kiện sống trên đảo không tốt, cho nên cứ chần chừ mà không muốn thực hiện hôn ước với người đó. Thế nhưng cô ấy lại không biết rằng - sau khi phong ba bão táp ập đến, lão cha cặn bã và mẹ kế của cô ấy đã lừa cô ấy xuống nông thôn trước, để rồi sau đó bọn họ mang theo hết gia sản trăm năm của nhà họ Khương mà chạy trốn đến tận Hương Cảng. Đáng thương thay, cô ấy một thân một mình chịu khổ ở nông thôn, chỉ trong vòng chưa đầy hai năm mà sức khỏe đã suy sút đi nhiều. Thế nhưng, một người đã biết rõ nội dung cốt truyện như Khương Tự thì làm sao có thể chấp nhận chịu khổ được? Điều đó là không thể! Bọn họ muốn lừa cô xuống nông thôn đúng không? Được thôi! Khương Tự tương kế tựu kế, cuối cùng đưa cả đám người vô ơn này đến Tây Nam hết. Gia sản bạc triệu không có chỗ để? Không cần lo lắng! Khương Tự lấy máu nhận thân, sau khi mở ra không gian tổ truyền thì cô bỏ hết vàng bạc châu báu, khế đất, đồ cổ và tranh chữ vào trong không gian. Tóm lại là không hề để lại chút gì cho bọn họ cả, cho dù chỉ là một cọng lông gà đi chăng nữa! Tiểu thư thuộc gia đình tư bản thì không có chỗ nào để đi ư? Làm gì có! Khương Tự gửi một bức điện báo đến đảo xa... Chỉ là, cô vốn đã chuẩn bị tinh thần để trải qua những ngày tháng sống gian khổ, giản dị, nhưng rồi cô lại phát hiện – cuộc sống nơi hải đảo hình như cũng không hề cực khổ như trong tưởng tượng của cô. Anh chồng quân nhân của cô quả thực là cực kỳ “giỏi việc nước, đảm việc nhà” luôn. Không chỉ vậy, gia đình bên chồng cũng rất yêu thương cô nữa. Cuộc sống cứ như vậy mà trôi qua, quả thực là còn ngọt hơn cả mật ong ấy chứ!CP: Sĩ quan chồng nuôi từ bé thể lực siêu phàm và Tiểu thư nhà tư bản xinh đẹp rạng ngời.

250000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Đọc Tâm Động Thực Vật Tôi Nuôi Sống Cả Nhà
Đọc Tâm Động Thực Vật Tôi Nuôi Sống Cả Nhà

Sau khi tốt nghiệp Đại học Y học cổ truyền Trung Quốc, Giang Phúc Bảo bất ngờ xuyên không tới một thế giới giả tưởng, trở thành một bé gái ba tuổi trong ngôi làng nghèo nhất lịch sử. Cô có được một gia đình cực kỳ yêu thương, bảo vệ cô đến cùng. Không chỉ vậy, cô còn phát hiện ra mình sở hữu một "bàn tay vàng" đặc biệt – năng lực đọc tâm! Nhưng năng lực đọc tâm này lại có chút đặc biệt, cô chỉ có thể nghe được tiếng lòng của thực vật và động vật. Nhờ khả năng ấy, Giang Phúc Bảo đã giúp gia đình gầy gò, xanh xao của mình ăn no mặc ấm, dần dần trở nên béo khỏe, mũm mĩm, ngay cả năm mất mùa cũng chẳng sợ đói khát. 1. “Nương, Phúc Bảo, Phúc Bảo, con bé không còn thở nữa!” “A, con gái của ta——” “Phúc Bảo ơi, sao cháu lại ra đi như vậy, cháu mới ba tuổi thôi mà, cháu đi rồi bà biết làm sao, cháu để bà sống thế nào đây.” Tiếng khóc than thảm thiết vang lên. Giang Phúc Bảo từ từ tỉnh lại. Chưa kịp mở mắt, một đoạn ký ức không thuộc về nàng đã tràn vào đầu. Ba giây sau. Tiếp nhận ký ức xong. Giang Phúc Bảo mới biết, mình đã xuyên không. Vì quá mệt mỏi, nàng đã đột tử trong căn phòng thuê trọ. Có lẽ ông trời thương xót nàng không cha không nương, đã cho nàng cơ hội sống lại một lần nữa. Nguyên chủ cũng giống nàng. Cũng tên là Giang Phúc Bảo, là con út của nhà họ Giang. Năm nay ba tuổi. Vì nguyên chủ bị chết đuối dưới sông, nàng mới có thể có được thân thể này. Bà lão đang khóc bên giường là tổ mẫu của nguyên chủ. Tên là Trương Kim Lan. Bà ấy cùng tổ phụ Giang Thủ Gia có ba con trai, một con gái. Con trai cả nhà họ Giang tên là Giang Đại Hòa, cưới Chu Nghênh Thu ở thôn Chu Gia. Hai người sinh được ba con trai, con trai cả Giang Đồng Kim năm nay mười lăm tuổi, đang chuẩn bị bàn chuyện cưới xin, con trai thứ hai tên là Giang Đồng Mộc mười ba tuổi, con út tên là Giang Đồng Thủy mười một tuổi. Con trai thứ hai nhà họ Giang tên là Giang Nhị Dũng, thê tử là Tôn Bình Mai ở thôn Tôn Gia, sau khi về nhà chồng sinh được hai con trai. Tên là Giang Đồng Hỏa và Giang Đồng Thổ, một đứa mười một tuổi, một đứa mười tuổi. Năm người được đặt tên theo thứ tự Kim Mộc Thủy Hỏa Thổ. Còn con thứ ba nhà họ Giang, là con gái duy nhất của Trương Kim Lan, tên là Giang Tam Hà. Cách đây vài năm đã gả đến thôn Tôn Gia. Cha ruột của nguyên chủ là Giang Tứ Ngân, là con trai út của nhà họ Giang, được tổ phụ tổ mẫu rất yêu thương. Cưới Trương Yến Tử ở thôn Trương Gia, sinh được hai trai một gái. Đại ca của nguyên chủ tên là Giang Đồng Cát, nhị ca tên là Giang Đồng Tường, ngụ ý là cát tường. Nhà họ Giang đông người, tổng cộng mười sáu người. Vì các cháu đều là con trai, Giang Phúc Bảo là con út nên rất được mọi người trong nhà yêu thương. Có thể nói là cục cưng của cả nhà. Chỉ cần nhìn tên của cô bé là biết. Sau khi đã nắm rõ các mối quan hệ trong nhà họ Giang, Giang Phúc Bảo mở mắt. “Nương, Phúc Bảo không chết, con bé tỉnh rồi!” Thấy Giang Phúc Bảo tỉnh lại, một người đàn ông có dáng vẻ giống như tay đấm, vừa lau nước mắt vừa kích động nói. “Phúc Bảo của bà ơi, cuối cùng cháu cũng tỉnh rồi, chắc là cháu không nỡ rời xa bà nên mới quay về phải không?” Nghe con trai cả nói cháu gái không chết. Trương Kim Lan, người đang ngồi bệt dưới đất, bỗng có sức lực, bà ấy ôm chặt lấy cháu gái như vừa tìm lại được vật quý, khóc nức nở. Tiếng khóc vang vọng trong nhà, lay động tất cả mọi người nhà họ Giang. “Tổ mẫu, đừng khóc.” Giang Phúc Bảo giơ tay, dùng bàn tay nhỏ nhắn mũm mĩm lau nước mắt cho bà ấy. “Phúc Bảo, con làm nương sợ chết khiếp, nếu con có mệnh hệ gì, nương cũng không sống nổi.” Nương của nguyên chủ, Trương Yến Tử, nằm úp sấp bên giường, khóc nấc lên. “Cháu gái ngoan, nói cho ông biết, cháu bị ngã xuống sông như thế nào? Sao tự dưng lại ra bờ sông làm gì?” Mặc dù mắt Giang Thủ Gia ngấn lệ, nhưng ông ấy lại muốn biết cháu gái bị rơi xuống sông ra sao. Cháu gái ông ấy vốn ngoan ngoãn, không bao giờ chạy lung tung, càng không tự mình ra bờ sông chơi. Chắc chắn có điều gì đó mờ ám! Thấy tổ phụ hỏi. Giang Phúc Bảo lục lại ký ức, nhỏ giọng nói: “Tam Nữu tỷ tỷ dẫn cháu ra bờ sông, tỷ ấy nói dưới sông có đá đẹp, nhưng cháu vừa ngồi xuống thì bị người ta đẩy xuống sông.” Nguyên chủ chính là bị đứa bé gái bảy tuổi tên Giang Tam Nữu này hại chết. Hôm nay là ngày cày bừa mùa xuân. Sáng sớm, mọi người Giang gia đã ra đồng cày xới đất, bọn trẻ nhỏ thì chơi trong thôn hoặc lên núi đào rau dại. Nguyên chủ còn nhỏ, không ai chơi cùng, nên một mình ngồi xổm trong góc, dùng cành cây chọc đất để giết thời gian. Sau đó, cháu gái thứ ba của nhà tộc trưởng, Giang Tam Nữu, đột nhiên đến tìm nguyên chủ. Con bé dụ dỗ nguyên chủ rằng dưới sông có đá đẹp, muốn cùng nguyên chủ đi nhặt, nguyên chủ tò mò nên đã bị Giang Tam Nữu dắt ra bờ sông, tuy nhiên, vừa ngồi xuống thì đã bị người ta đạp xuống sông. Không cần suy nghĩ. Cũng biết người đạp cô bé chính là Giang Tam Nữu. Mới bảy tuổi mà lòng dạ đã độc ác như vậy. Giang Phúc Bảo không giấu giếm điều gì. Kể hết mọi chuyện cho tổ phụ Giang Thủ Gia nghe. “Đúng là con nhỏ đáng bị trời đánh! Mới bảy tuổi đã biết hại người, lớn lên còn ra thể thống gì, nếu không phải Phúc Bảo nhà ta mạng lớn, e là đã bị nó hại chết rồi, không được, chuyện này ta không thể nuốt trôi, ông nó à, chúng ta phải đến nhà tộc trưởng đòi lại công bằng!” Nghe nói cháu gái bị người ta hãm hại. Trương Kim Lan giận dữ vô cùng.

120000 Giỏ hàng Giỏ hàng