Độc Ác Nam Phụ Là Nữ Cải Nam Trang

Độc Ác Nam Phụ Là Nữ Cải Nam Trang

Ngôn TìnhCổ ĐạiHệ ThốngNữ Cường

Là con riêng của nhà họ Thẩm, Thẩm Tuyển vốn xảo quyệt, dã tâm rực cháy nhưng lại giỏi nhẫn nhịn. Để có thể bước chân vào quan trường, hắn buộc phải chịu đựng sự khinh thường và sỉ nhục từ đệ đệ mang danh chính thống, kẻ được thừa kế tước vị. Thế nhưng, sau một thời gian dài nhẫn nhục, hắn chợt nhận ra những hành động sỉ nhục kia dường như không đơn giản như những gì hắn thấy. Hắt rượu lên người hắn? Thực ra trong rượu có độc. Bắn chết con ngựa của hắn? Thực ra con ngựa đó có vấn đề. Bề ngoài tỏ ra khinh miệt hắn, nhưng thực chất lại luôn âm thầm tạo cơ hội cho hắn. Thẩm Tuyển bỗng cảm thấy đệ đệ này dường như không đáng ghét như hắn nghĩ, thậm chí còn có vài phần... --- Thẩm Phượng Chương xuyên vào một nhân vật nam phụ phản diện ác độc, nhưng thực chất lại là nữ giả nam trang. Vừa mở mắt ra nàng đã thấy nam chính – kẻ tương lai sẽ nắm quyền khuynh đảo thiên hạ đang bị chính mình dẫn người bao vây, đánh cho thừa sống thiếu chết trong một con hẻm nhỏ. Nhìn khuôn mặt tuấn tú nhưng nhếch nhác kia, nàng dứt khoát bồi thêm một cú đá nữa. Từ đó, nàng một tay hành hạ nam chính, một tay âm thầm giúp đỡ hắn theo yêu cầu của hệ thống, chỉ chờ đến trước khi hắn đăng cơ Hoàng Đế là có thể rút lui an toàn. Nhưng ai ngờ nam chính lại ra tay trước! Giữa vòng vây của tinh binh, để tránh bị xử trảm, Thẩm Phượng Chương quyết đoán tự kết liễu. Thế nhưng ngay khoảnh khắc nàng định ra tay, nam chính lại nhanh hơn một bước đoạt lấy con dao, bình tĩnh nhìn nàng chậm rãi nói: “Ta biết ngươi làm tất cả những chuyện đó... Thật ra là vì thầm mến ta.” Thẩm Phượng Chương: ??? --- Tiểu kịch trường: Thiên hạ đều biết, khi bệ hạ còn là rồng mắc cạn, Thủy Hưng Quận Công – Thẩm Phượng Chương đã tận lực khinh nhục hắn đủ điều. Nay bệ hạ đăng cơ, để làm hài lòng hoàng thượng, Thẩm Phượng Chương chắc chắn phải chết! Cả triều đình đồng loạt dâng sớ luận tội, quan viên các cấp cũng ra sức gây khó dễ. Thế nhưng, từng bản tấu chương buộc tội cứ dâng lên hết ngày này qua ngày khác, bệ hạ lại chưa từng hạ một câu phán quyết. Mãi cho đến một ngày, khi Thẩm Phượng Chương thượng tấu xin bệ hạ lập hậu, hoàng thượng đột nhiên ném tấu chương xuống đất, ánh mắt lạnh lẽo, gằn từng chữ: "Ngươi lại không chịu gả! Thẩm Phượng Chương, vậy ngươi bảo trẫm phải lập ai? --- Lưu ý trước khi đọc: 1. Nữ giả nam trang, kẻ thù hóa tình nhân. 2. Nam nữ chính đều không phải người tốt, ai cũng đầy thủ đoạn, không ai là "trà xanh" vô hại. Không có quan hệ huyết thống. 3. Nam chính là một kẻ đầy dã tâm, ngoài cười trong không đáng tin, bản chất là một đóa "hắc liên hoa" ngầm tính toán. Nữ chính không đi theo lẽ thường, suy nghĩ quái dị, làm việc luôn trái với mong đợi của người khác.

200000

584 chương

Truyện cùng tác giả

Độc Ác Nam Phụ Là Nữ Cải Nam Trang
Độc Ác Nam Phụ Là Nữ Cải Nam Trang
Thập Nhị Nguyệt Tửu

Là con riêng của nhà họ Thẩm, Thẩm Tuyển vốn xảo quyệt, dã tâm rực cháy nhưng lại giỏi nhẫn nhịn. Để có thể bước chân vào quan trường, hắn buộc phải chịu đựng sự khinh thường và sỉ nhục từ đệ đệ mang danh chính thống, kẻ được thừa kế tước vị. Thế nhưng, sau một thời gian dài nhẫn nhục, hắn chợt nhận ra những hành động sỉ nhục kia dường như không đơn giản như những gì hắn thấy. Hắt rượu lên người hắn? Thực ra trong rượu có độc. Bắn chết con ngựa của hắn? Thực ra con ngựa đó có vấn đề. Bề ngoài tỏ ra khinh miệt hắn, nhưng thực chất lại luôn âm thầm tạo cơ hội cho hắn. Thẩm Tuyển bỗng cảm thấy đệ đệ này dường như không đáng ghét như hắn nghĩ, thậm chí còn có vài phần... --- Thẩm Phượng Chương xuyên vào một nhân vật nam phụ phản diện ác độc, nhưng thực chất lại là nữ giả nam trang. Vừa mở mắt ra nàng đã thấy nam chính – kẻ tương lai sẽ nắm quyền khuynh đảo thiên hạ đang bị chính mình dẫn người bao vây, đánh cho thừa sống thiếu chết trong một con hẻm nhỏ. Nhìn khuôn mặt tuấn tú nhưng nhếch nhác kia, nàng dứt khoát bồi thêm một cú đá nữa. Từ đó, nàng một tay hành hạ nam chính, một tay âm thầm giúp đỡ hắn theo yêu cầu của hệ thống, chỉ chờ đến trước khi hắn đăng cơ Hoàng Đế là có thể rút lui an toàn. Nhưng ai ngờ nam chính lại ra tay trước! Giữa vòng vây của tinh binh, để tránh bị xử trảm, Thẩm Phượng Chương quyết đoán tự kết liễu. Thế nhưng ngay khoảnh khắc nàng định ra tay, nam chính lại nhanh hơn một bước đoạt lấy con dao, bình tĩnh nhìn nàng chậm rãi nói: “Ta biết ngươi làm tất cả những chuyện đó... Thật ra là vì thầm mến ta.” Thẩm Phượng Chương: ??? --- Tiểu kịch trường: Thiên hạ đều biết, khi bệ hạ còn là rồng mắc cạn, Thủy Hưng Quận Công – Thẩm Phượng Chương đã tận lực khinh nhục hắn đủ điều. Nay bệ hạ đăng cơ, để làm hài lòng hoàng thượng, Thẩm Phượng Chương chắc chắn phải chết! Cả triều đình đồng loạt dâng sớ luận tội, quan viên các cấp cũng ra sức gây khó dễ. Thế nhưng, từng bản tấu chương buộc tội cứ dâng lên hết ngày này qua ngày khác, bệ hạ lại chưa từng hạ một câu phán quyết. Mãi cho đến một ngày, khi Thẩm Phượng Chương thượng tấu xin bệ hạ lập hậu, hoàng thượng đột nhiên ném tấu chương xuống đất, ánh mắt lạnh lẽo, gằn từng chữ: "Ngươi lại không chịu gả! Thẩm Phượng Chương, vậy ngươi bảo trẫm phải lập ai? --- Lưu ý trước khi đọc: 1. Nữ giả nam trang, kẻ thù hóa tình nhân. 2. Nam nữ chính đều không phải người tốt, ai cũng đầy thủ đoạn, không ai là "trà xanh" vô hại. Không có quan hệ huyết thống. 3. Nam chính là một kẻ đầy dã tâm, ngoài cười trong không đáng tin, bản chất là một đóa "hắc liên hoa" ngầm tính toán. Nữ chính không đi theo lẽ thường, suy nghĩ quái dị, làm việc luôn trái với mong đợi của người khác.

200000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Truyện liên quan

Độc Ác Nam Phụ Là Nữ Cải Nam Trang
Độc Ác Nam Phụ Là Nữ Cải Nam Trang

Là con riêng của nhà họ Thẩm, Thẩm Tuyển vốn xảo quyệt, dã tâm rực cháy nhưng lại giỏi nhẫn nhịn. Để có thể bước chân vào quan trường, hắn buộc phải chịu đựng sự khinh thường và sỉ nhục từ đệ đệ mang danh chính thống, kẻ được thừa kế tước vị. Thế nhưng, sau một thời gian dài nhẫn nhục, hắn chợt nhận ra những hành động sỉ nhục kia dường như không đơn giản như những gì hắn thấy. Hắt rượu lên người hắn? Thực ra trong rượu có độc. Bắn chết con ngựa của hắn? Thực ra con ngựa đó có vấn đề. Bề ngoài tỏ ra khinh miệt hắn, nhưng thực chất lại luôn âm thầm tạo cơ hội cho hắn. Thẩm Tuyển bỗng cảm thấy đệ đệ này dường như không đáng ghét như hắn nghĩ, thậm chí còn có vài phần... --- Thẩm Phượng Chương xuyên vào một nhân vật nam phụ phản diện ác độc, nhưng thực chất lại là nữ giả nam trang. Vừa mở mắt ra nàng đã thấy nam chính – kẻ tương lai sẽ nắm quyền khuynh đảo thiên hạ đang bị chính mình dẫn người bao vây, đánh cho thừa sống thiếu chết trong một con hẻm nhỏ. Nhìn khuôn mặt tuấn tú nhưng nhếch nhác kia, nàng dứt khoát bồi thêm một cú đá nữa. Từ đó, nàng một tay hành hạ nam chính, một tay âm thầm giúp đỡ hắn theo yêu cầu của hệ thống, chỉ chờ đến trước khi hắn đăng cơ Hoàng Đế là có thể rút lui an toàn. Nhưng ai ngờ nam chính lại ra tay trước! Giữa vòng vây của tinh binh, để tránh bị xử trảm, Thẩm Phượng Chương quyết đoán tự kết liễu. Thế nhưng ngay khoảnh khắc nàng định ra tay, nam chính lại nhanh hơn một bước đoạt lấy con dao, bình tĩnh nhìn nàng chậm rãi nói: “Ta biết ngươi làm tất cả những chuyện đó... Thật ra là vì thầm mến ta.” Thẩm Phượng Chương: ??? --- Tiểu kịch trường: Thiên hạ đều biết, khi bệ hạ còn là rồng mắc cạn, Thủy Hưng Quận Công – Thẩm Phượng Chương đã tận lực khinh nhục hắn đủ điều. Nay bệ hạ đăng cơ, để làm hài lòng hoàng thượng, Thẩm Phượng Chương chắc chắn phải chết! Cả triều đình đồng loạt dâng sớ luận tội, quan viên các cấp cũng ra sức gây khó dễ. Thế nhưng, từng bản tấu chương buộc tội cứ dâng lên hết ngày này qua ngày khác, bệ hạ lại chưa từng hạ một câu phán quyết. Mãi cho đến một ngày, khi Thẩm Phượng Chương thượng tấu xin bệ hạ lập hậu, hoàng thượng đột nhiên ném tấu chương xuống đất, ánh mắt lạnh lẽo, gằn từng chữ: "Ngươi lại không chịu gả! Thẩm Phượng Chương, vậy ngươi bảo trẫm phải lập ai? --- Lưu ý trước khi đọc: 1. Nữ giả nam trang, kẻ thù hóa tình nhân. 2. Nam nữ chính đều không phải người tốt, ai cũng đầy thủ đoạn, không ai là "trà xanh" vô hại. Không có quan hệ huyết thống. 3. Nam chính là một kẻ đầy dã tâm, ngoài cười trong không đáng tin, bản chất là một đóa "hắc liên hoa" ngầm tính toán. Nữ chính không đi theo lẽ thường, suy nghĩ quái dị, làm việc luôn trái với mong đợi của người khác.

200000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Mỹ Thực: Quán Nhỏ Thang Ký Ở Công Trường
Mỹ Thực: Quán Nhỏ Thang Ký Ở Công Trường

Thang Viên bị ràng buộc với hệ thống thần bếp. Sau khi nhận được vương miện thần bếp ở một thế giới khác, cô xuyên trở lại thời hiện đại. Lúc này, gia đình cô nợ 300 nghìn và vô cùng nghèo khó. Cô nhìn mẹ mình đang chuẩn bị đến công trường bán hộp cơm, bèn cầm nồi lên: “Mẹ, để con.” Sau đó, “Bà chủ Thang, cho tôi một hộp cơm trưa! À không, là 2 phần! Cơm hộp nhà cô ăn ngon quá!” “Sau khi ăn cơm hộp của nhà cô, mỗi ngày làm việc tôi đều cảm thấy tràn đầy năng lượng hơn!" “Đệt, mấy ông làm cái méo gì thế hả! Sao lại chen hàng vậy! Đừng có giành hết, chừa cho tôi một phần với!” Cơm hộp Thang ký ở công trường bán đắt như tôm tươi. Đầu bếp trong căng tin công trường vẻ mặt nhăn nhó, tố cáo cơm hộp của Thang ký có vấn đề về vệ sinh, khiến Thang ký phải ngừng kinh doanh để điều tra. Sau đó, đầu bếp trong căng tin công trường bị công nhân đuổi đánh: "Hừ, đồ xấu xa lòng dạ đen tối! Không còn hộp cơm Thang ký thì ông cho chúng tôi ăn cái gì?” Đầu bếp bị đuổi đánh vừa chạy vừa thở hổn hển vừa chửi: "Mấy người điên hết rồi đúng không? Cơm hộp do một con nhóc hỉ mũi còn chưa sạch làm thì có gì mà ngon hả?” Ps: Sáng nấu cá tôm, tối nấu món ngon, ăn uống làm giàu, bắn pháo hoa và các món ăn trên thế giới.

50000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Xác Sống Đến Rồi, Tôi Nằm Nhà Chờ Chết
Xác Sống Đến Rồi, Tôi Nằm Nhà Chờ Chết

Khi đọc tiểu thuyết tận thế, Phó Nhĩ Điệp đã nhiều lần nghĩ rằng nếu rơi vào tình huống này, cô chỉ có nước chờ chết. Xe? Không biết lái. Đường? Không nhận ra. Cơm? Không biết nấu. Thể lực? Không cần gặp xác sống, chỉ cần trời đột ngột trở lạnh là cô có thể cảm cúm sốt cao rồi đi đời ngay lập tức. Là một con người vô dụng của thế kỷ mới, Phó Nhĩ Điệp chỉ mong thế giới luôn bình yên, không bệnh tật, không thảm họa. Như vậy, cô có thể nằm nhà vẽ tranh kiếm sống và ngày ngày trôi qua một cách an nhàn. Nhưng đời không như là mơ. Sau một cơn mưa phùn kéo dài, thế giới bỗng dưng biến dị. Khắp nơi tràn ngập mùi hôi thối của xác sống và thực vật biến dị. Từ tầng mười mấy nhìn xuống, cô thấy người người hoảng loạn, xe cộ bị bỏ lại chặn cứng đường, quán mì quen thuộc cô hay ghé qua giờ đây nhuốm đầy vết máu... Mọi thứ kéo cô khỏi những ảo tưởng, ép cô phải đối mặt với sự thật. Thế giới này, thực sự đã thay đổi rồi. Phó Nhĩ Điệp quyết định ra ngoài tìm người thân, đồng thời cược một ván xem bản thân sẽ trở thành xác sống hay dị năng giả. Cô lấy hết dũng khí, mở cửa bước ra... rồi lập tức lùi lại, đóng cửa cái rầm! Hành lang đầy rẫy hàng xóm đã biến thành xác sống, đáng sợ quá đi mất! Đánh xác sống á? Đừng mơ! Cô chỉ có thể co đầu rút cổ, chờ chết thôi. May thay, trong nhà vô tình tích trữ khá nhiều lương thực, đủ cho cô cầm cự một tháng. Nhưng kết cục của cô, có vẻ chỉ có hai khả năng: chết ngay bây giờ, hoặc chết sau một tháng. Cô chọn phương án thứ hai, đồng thời chuẩn bị tinh thần đối mặt với cảnh mất điện, mất nước. Ngày thứ nhất, mọi thứ vẫn bình thường. Ngày thứ hai, vẫn vậy. Ngày thứ ba, không có gì thay đổi. Ngày thứ... Một tháng trôi qua, đến hạn đóng tiền điện nước. Không có internet, không thể thanh toán. Cả tòa nhà chìm trong bóng tối. Nhưng kỳ lạ thay, căn hộ của cô vẫn sáng choang. Nước vẫn chảy, bồn cầu xả nước bình thường, gas vẫn có để nấu ăn, thậm chí mấy cây quất, ớt và hành lá ở ban công còn lớn nhanh như thổi, hoàn toàn trái với quy luật tự nhiên. Phó Nhĩ Điệp bỗng nhận ra, không phải cô biến dị, mà là... nhà cô biến dị rồi!!! Lưu ý trước khi đọc: 1. Nam chính không phải căn hộ, mà là người, tên Tang Văn Hạo. 2. 17 chương đầu có hơi nặng nề và thực tế, từ chương 18 trở đi chuyển sang hướng ấm áp, trồng trọt, chiến đấu, xây dựng cơ sở vật chất, nuôi thực vật rồi lại đánh nhau. 3. Tên truyện là kết quả của vô số lần đắn đo, cuối cùng lười đổi nên để luôn. Phó Nhĩ Điệp chỉ “nằm chờ chết” khi chẳng còn hy vọng. Nhưng sau khi phát hiện nhà biến dị và gặp nhiều tình huống mới, cô bắt đầu vùng lên giành giật sự sống.

100000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Tiểu Sư Muội Ngũ Hành Thiếu Đạo Đức Hầu Hạ Cả Tông Môn
Tiểu Sư Muội Ngũ Hành Thiếu Đạo Đức Hầu Hạ Cả Tông Môn

Người ta xuyên không thì trở thành người giàu sang quyền quý, còn Trì Vũ lại trở thành kẻ hầu hạ bị khinh rẻ nhất trong tông môn, ngay cả bô đi tiểu của tiểu sư muội cũng phải do nàng rửa. Cái thân phận chó má này, nàng quyết không làm nữa, nửa đêm vác bao tải bỏ trốn. Vốn định sống yên ổn làm một cô nương tốt, nào ngờ bản tính xấu xa vô đạo đức đã thấm sâu vào tận xương tủy, thậm chí còn có tính lây lan. Kể từ khi Trì Vũ đến, phong cách của tông môn mới ngày càng trở nên kỳ quặc. Sư tôn Liễu Vô Cực vốn mạnh mẽ vô song, luôn tuân thủ triết lý: "Sống chết không quan trọng, không phục thì đánh." Kể từ khi Trì Vũ đến: "Chi bằng thừa lúc hắn không đề phòng mà đánh úp?" Đại sư huynh vốn chỉ mê trồng trọt, sống đời bình dị, kể từ khi Trì Vũ đến: "Vương hầu tướng lĩnh, có ai sinh ra là khác biệt? Chức vị tông chủ, ta chắc chắn phải đoạt!" Nhị sư huynh keo kiệt, coi tiền như mạng, kể từ khi Trì Vũ đến: "Tiền! Tiền! Tiền! Tiền quả thật có thể mua được hạnh phúc, tiểu sư muội không gạt ta!" Tam sư huynh mê rượu, sống cả đời lười biếng, không biết đến ánh sáng mặt trời, kể từ khi Trì Vũ đến: "Đỡ ta dậy, ta còn phải tiếp tục diễn!" Tứ sư huynh phong lưu, thích nữ trang hơn là giáp trụ, kể từ khi Trì Vũ đến: "Tiểu sư muội, ta đã luyện thành tuyệt kỹ giọng nữ! Thiên hạ này chắc chắn sẽ ngả nghiêng vì ta!" Ngũ sư huynh bí ẩn, chỉ thích cầm vỏ rùa bói toán, kể từ khi Trì Vũ đến: "Bồi thường đi! Ngươi đâm phải ta còn chối à!" Lục sư tỷ tính tình chất phác, là thần hoàng chuyển thế, trời sinh thần lực! Kể từ khi Trì Vũ đến: "Tiểu đệ à, tới kỳ đóng phí bảo kê rồi!" ... Trên bầu trời, vang vọng tiếng gào thét phẫn nộ: "Trì vô đạo đức! Phong khí của Tu Tiên Giới đều bị ngươi làm hỏng cả rồi!" Trì Vũ: “Không! Không phải ta! Ta không có! Ngươi vu khống! Ngươi đang vu khống ta!”

250000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Ta Mở Tiệm Cơm Ở Cổ Đại
Ta Mở Tiệm Cơm Ở Cổ Đại

(Làm giàu + Mỹ thực + Cuộc sống hàng ngày + Song khiết 1v1) Ở hiện đại, Food Blogger Tô Điềm đột tử khi bị tai nạn, nàng xuyên đến thời triều Đại Yến thịnh vượng, trở thành một nông nữ cùng tên Tô Điềm. Trải qua hai năm thiên tai, mọi người đều rơi vào cảnh khốn cùng tuyệt vọng, cả nhà lớn bé Tô gia gồm 16 người đều cùng ở trong một cái viện chỉ còn bốn bức tường, ai cũng trông xanh xao vàng vọt. May mắn thay, trưởng bối yêu thương, các ca ca và tỷ tỷ giúp đỡ nhau làm việc, bọn trẻ thì ngoan ngoãn, nghe lời. Cả đại gia đình đều có thể chịu khổ mà không oán thán. Người trong thôn đều nói Tô Điềm là phúc khí của Tô gia. Mở tiệm cơm bán đồ ăn, sửa nhà, vào được trường học. Sữa đậu nành, Tào phớ, tiêu chuẩn đánh giá cao! Gà nước bọt, canh xương, móng heo nướng, trở lên giàu có! Từ khắp hang cùng ngõ hẻm, từ quầy hàng trên xe đẩy đến tiệm cơm nổi tiếng cả nước Đây là một đại gia đình cổ đại, cùng nhau đồng tâm hiệp lực nấu ăn làm giàu. 1. Điền văn, tương thân tương ái 2. Triều đại giả tưởng, có tham khảo thời triều Tống Vai chính: Tô Điềm, Thẩm Ôn Chiêu l Vai phụ: già trẻ Tô gia

100000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Đại Lão Trở Về, Không Diễn Vai Thiên Kim Giả Nữa
Đại Lão Trở Về, Không Diễn Vai Thiên Kim Giả Nữa

Sau khi bị nhà họ Quan đuổi ra khỏi nhà, Quan Hủ Hủ bỗng chốc trở thành thiên kim thật giá trị trăm tỷ. Người nhà họ Quan hối hận, đòi nhà họ Khương nửa số tài sản trên làm công nuôi con tu hú. Quan Hủ Hủ cười lạnh, dùng một lá bùa "nói thật" để vạch trần bộ mặt ghê tởm của người nhà họ Quan. Tên đàn ông cặn bã muốn quay lại dây dưa, Quan Hủ Hủ búng tay một phát, khiến gã đêm đêm "gặp ông bà". Anh chị họ khinh thường cô, nghĩ cô làm họ mất mặt. Thế nhưng... Trưởng họ nhà họ Tống tìm đến tận cửa: "Chỉ cần đại sư Khương bằng lòng ra tay cứu con gái tôi, cô muốn gì cũng được!" Nhà họ Cổ vốn có thù với nhà họ Khương mặt dày đến năn nỉ: "Chỉ cần đại sư Khương chịu giúp, sau này sếp Khương sẽ là anh em tốt của tôi luôn!" Sau đó, cậu em họ trước giờ không sợ trời không sợ đất cũng trở thành fan cuồng của cô, lẽo đẽo theo nói: "Đây là người chị duy nhất của tôi! Ai dám mắng chị ấy tôi xử cả lò nhà đó!" Người nhà họ Khương bấy giờ mới tỉnh ngộ, biết con gà rù mà họ cưu mang lại là đại sư huyền môn! ... Trừ tà, vẽ bùa, cứu người, còn phải theo đuổi "boss lớn giàu có" nữa chứ, Quan Hủ Hủ than thở: "Mình bận muốn xỉu". Chử - boss lớn giàu có - Bắc Hạc chủ động chia sẻ áp lực với cô: "Không cần theo đuổi, anh đã là của em rồi mà."

450000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Bắt Đầu Từ Show Sinh Tồn Nơi Hoang Dã
Bắt Đầu Từ Show Sinh Tồn Nơi Hoang Dã

Đệ nhất mật thám thiên hạ Trịnh Diêu sau khi bị buộc tự sát, mở mắt ra phát hiện mình đã đến một hòn đảo nhỏ. Hòn đảo tuy hoang vắng nhưng tài nguyên thiên nhiên lại vô cùng phong phú. Thay đổi thân thể, thay đổi thân phận, Trịnh Diêu quyết định ẩn cư ở đây. Ngày ngày làm ruộng câu cá, lúc nào thèm thịt thì đi săn, mỗi ngày trôi qua vô cùng vui vẻ thoải mái. Cho đến một ngày, một đám người tìm đến cô, nói với cô rằng đã quay xong rồi, cô có thể rời khỏi đây. Còn mang đến tin tức là cô đã nổi tiếng khắp mạng xã hội. Trịnh Diêu từ cổ đại xuyên không đến đây, không biết camera là thứ gì: “?” ——— Lúc nghe tin một nghệ sĩ xú danh lan xa như Trịnh Diêu muốn tham gia show thực tế về sinh tồn nơi hoang dã, muốn mượn show thực tế để tẩy trắng bản thân, khán giả vô cùng bài xích. Ngoài ra, ai cũng cho rằng Trịnh Diêu sẽ không kiên trì nổi, chưa đầy một ngày sẽ khóc lóc đòi về. Nào ngờ, một lần này dài đến cả tháng trời. Ngày đầu tiên, Trịnh Diêu nướng con thỏ lên ăn. Ngày thứ ba, Trịnh Diêu làm lưới, bắt được một mớ hải sản. Ngày thứ năm, Trịnh Diêu làm ra một cây cung đơn giản, giương cung bắn về phía một con hươu đang hồng hộc bỏ chạy, một mũi tên xuyên tim. ——— Một tháng sau, nhìn căn nhà đã được xây xong, đồng ruộng mênh mông, lúa đang nảy mầm, còn có dáng vẻ chuẩn bị định cư ở đây của Trịnh Diêu, khán giả im lặng không nói nên lời. Trịnh Diêu: Tôi đã chuẩn bị dưỡng cmn lão, các người lại nói với tôi là đang quay show thực tế? Dần dà, Trịnh Diêu lộ ra càng nhiều, đã tới nông nỗi khiến cho người người căm phẫn. Nhìn mọi người khϊếp sợ không ngớt, Trịnh Diêu tỏ vẻ: Nếu ngay cả đánh đàn, khiêu vũ, viết chữ, ám sát cũng không biết thì làm sao có thể làm gián điệp được! Rốt cuộc, cô là người đã từng tùy ý dạo quanh khu vực cấm của hoàng cung chín nước và dinh thự của các quan đại thần như đang đi dạo trong vườn nhà mình. Hoàn toàn xứng đáng là số một thế giới. Gỡ mìn: Nữ chính tra, đặc biệt tra, là chiến đấu cơ trong làng tra nữ. Một câu tóm tắt: Tôi thật sự là thập hạng toàn năng. Lập ý: Con người phải học cách thích ứng trong mọi hoàn cảnh. Nhận xét tác phẩm: Trịnh Diêu vì nhiệm vụ thất bại, vừa mở mắt đã xuyên không về hiện đại, nhập vào người một nữ minh tinh đang quay chương trình. Đến từ cổ đại, cô không biết camera là gì, một lòng chỉ muốn dưỡng lão, vì thế vô tình thể hiện kỹ năng xây nhà, săn bắn, lặn biển siêu phàm... Dần dần, khán giả ngoài màn hình choáng váng. Nhưng điều họ không ngờ tới là đây mới chỉ là bắt đầu mà thôi... Nhịp điệu toàn truyện nhẹ nhàng, sảng khoái. Cốt truyện có thăng trầm, nội dung phong phú, đề cập đến nhiều lĩnh vực như giải trí, thương nghiệp, phong thủy v.v... đáng để đọc.

100000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Sau Khi Mất Trí Nhớ, Yêu Vương Dắt Con Đến Tìm Ta Đòi Danh Phận!
Sau Khi Mất Trí Nhớ, Yêu Vương Dắt Con Đến Tìm Ta Đòi Danh Phận!

Đại sư tỷ Phương Dao của Linh Tiêu Tông là một thiên tài kiếm đạo. Nàng nghiêm khắc với bản thân, cư xử đoan chính, phẩm hạnh thanh cao, là bạch nguyệt quang không thể với tới trong mắt các đệ tử. Việc hoang đường nhất mà nàng từng làm trong đời là đi lạc vào Cổ Hư bảy năm trước, dẫn đến đánh mất trọn vẹn ba năm ký ức. Một ngày nọ, một nam tử trẻ tuổi dẫn theo hai đứa trẻ chỉ cao đến đầu gối bước đến gõ cửa đại môn Linh Tiêu Tông, nói rằng hắn đến tìm mẫu thân của bọn trẻ. Phương Dao nhìn hai đứa nhỏ có dung mạo giống mình như đúc, bàn tay cầm kiếm khẽ run, cũng là lần đầu tiên trong đời nàng đánh rơi kiếm. Toàn bộ Linh Tiêu Tông đều chấn động vì chuyện này, ngay cả chưởng môn cũng phá lệ xuất quan sớm hơn dự định. Đúng lúc Linh Tiêu Tông đang tiến hành khảo nghiệm linh căn để tuyển chọn tân đệ tử, chưởng môn nhân tiện kiểm tra luôn hai đứa trẻ. Kết quả cho thấy bé trai là tuyệt phẩm đơn linh căn, còn bé gái lại sở hữu thể chất Huyền Âm ngàn năm hiếm gặp. Chưởng môn mừng như điên, lập tức nhận hai đứa trẻ này làm tôn nhi. Phương Dao không thể chấp nhận chuyện mình từng có tư tình với một phàm nhân, lại còn làm mẫu thân, trầm mặc hồi lâu mới quyết định thương lượng với nam tử ngồi bên cạnh: "Hay là chúng ta mỗi người nuôi một đứa?" Nam tử hơi nâng đôi mắt phượng, nhìn nàng nhỏ giọng nói: "Bọn trẻ đã quen có ta bên cạnh, buổi tối không thấy ta chúng sẽ khóc." Từ đó, một lớn hai nhỏ liền bám rễ tại Linh Tiêu Tông không chịu rời đi. Phương Dao đau đầu không thôi, cả đời nàng chỉ biết luyện kiếm, chưa từng có ai dạy nàng cách nuôi trẻ con. May mà phàm nhân kia rất tận tâm làm tròn vai người cha tốt, lại thêm các sư đệ sư muội thay phiên giúp nàng chăm sóc bọn trẻ. Nàng dạy kiếm thuật, nhị sư đệ rèn luyện thể lực, tam sư muội dạy luyện đan, còn tiểu sư đệ chỉ đạo trận pháp. Nhưng không được bao lâu, các sư đệ sư muội lần lượt từ chối tiếp tục dạy dỗ hai đứa trẻ. Phương Dao nghi hoặc hỏi nguyên do. Bọn họ đáp: "Bọn chúng học xong hết rồi." "Lại còn học một biết mười." "Tụi nhỏ làm tổn thương lòng tự trọng của bọn đệ quá." "..." Ở một góc khuất không ai thấy, cục bột nhỏ lặng lẽ kéo tay áo phụ thân, đôi mắt long lanh ngấn nước. "Phụ thân, khi nào con và ca ca mới có thể quay về vương thành, đuôi của con sắp không giấu nổi rồi..."

200000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Nhà Nghiên Cứu Khoa Học Bị Đại Lão Cưng Chiều Thành Tiểu Kiều Thê
Nhà Nghiên Cứu Khoa Học Bị Đại Lão Cưng Chiều Thành Tiểu Kiều Thê

Một nhà phát minh thiên tài của thế giới giữa các vì sao, vô tình được tái sinh vào năm 1975 theo lịch Hạ Châu, mở mắt ra đã thấy mình ở trong phòng thẩm vấn, tình hình vô cùng nguy cấp, chỉ chực bị kết án tử hình, Diệp Mộ vừa định lấy ra bản lĩnh thật sự để chuộc tội lập công, tự cứu lấy mạng mình. Ai ngờ vừa quay đầu đã bị người ta thông báo vô tội, còn không hiểu sao lại thành vợ của quân nhân, có thêm một người chồng là quân nhân? Nghĩ đến cuộc hôn nhân của thời đại này, một lần là cả đời... Diệp Mộ: ... Còn không bằng để cô tự cứu. Tống Ngạn Châu là tử thần nổi tiếng trong quân đội, bất kể nhiệm vụ nào nguy hiểm đến đâu, chưa từng thất bại, thể năng huấn luyện vượt xa một đám lính, tố chất quân sự thì khỏi phải bàn. Anh ta mặt lạnh lùng, nhưng cũng không chịu nổi sự van xin khổ sở của lão lãnh đạo mà anh ta từng kính trọng, đành phải làm bàn đạp cho nhà họ Diệp cứu Diệp Mộ ra, ôm quả bom hẹn giờ là Diệp Mộ vào người mình. Bị ép buộc kết hôn, tiền đồ bị ảnh hưởng, sự an ủi duy nhất của Tống Ngạn Châu chính là người vợ của mình, nghe nói là mắc chứng tự kỷ, chẳng khác gì khúc gỗ, không nói một lời, cũng không ra khỏi cửa, sẽ không gây rắc rối cho anh ta chứ. Anh ta vốn định coi như là nuôi trước một đứa con, nhưng không ngờ nuôi lâu ngày, bản thân mình lại lặng lẽ rung động. Chỉ là... vô tình phát hiện ra đủ loại bản vẽ mà cô ấy cất trong ngăn kéo, Tống Ngạn Châu im lặng. Tống Ngạn Châu: Vợ của anh, không phải chỉ đơn giản là mắc chứng tự kỷ chứ? ... Nghe nói có một số bệnh nhân tự kỷ thực ra là thiên tài? Điểm nổi bật: Không thích đấu đá giữa phụ nữ, nhân vật phản diện chỉ đơn giản là điểm mở đầu cốt truyện. Nếu cuốn sách này nhất định phải có khuynh hướng lập trường nào đó, thì chắc chắn là ở tư tưởng của nhân vật chính.

300000 Giỏ hàng Giỏ hàng