Trọng Sinh 80: Gả Cho Lão Đại Lắm Tiền, Bắt Đầu Vả Mặt Tra Nam

Trọng Sinh 80: Gả Cho Lão Đại Lắm Tiền, Bắt Đầu Vả Mặt Tra Nam

Ngôn TìnhHiện ĐạiTrọng SinhSảng Văn

Cưới trước yêu sau, tiểu bạch thỏ chơi xong kéo váy không nhận người. Lê Dạng mang theo đôi mắt đỏ ngầu sống lại, trở về thời điểm mọi bi kịch chưa xảy ra, cô chưa bị ép gả cho tên đàn ông tồi tệ, càng không bị ép chết trên giường bệnh, kiếp này, cô thề sẽ không còn làm người phụ nữ nhu nhược, nhẫn nhịn nữa, cô thay đổi tính cách yếu đuối, nắm lấy cánh tay của lão đại khiến người ta nghe tiếng đã sợ mất mật: "Tôi đã yêu anh ấy, tôi muốn lấy anh ấy." Người đàn ông có đôi mắt đào hoa lạnh lùng liếc nhìn cô, đôi môi mỏng khẽ nhếch lên: "Được thôi." Lê Dạng sống lại đã tăng tốc hết cỡ, chống lại gia đình trọng nam khinh nữ, đấu tranh với họ hàng bám riết, kiếm tiền một cách nhanh chóng, trong giới đá quý, cô như cá gặp nước. Tất nhiên, trọng tâm vẫn là làm trâu làm ngựa cho lão đại để báo đáp ân tình của anh, sau khi kết hôn, một mặt giả vờ làm người vợ hiền lành, nhu nhược, một mặt lại tính toán trong lòng, chỉ thiếu điều đưa lão đại lên giường của những người được gọi là hồng nhan tri kỷ. Đợi đến khi cô kiếm đủ tiền... phi, thành công lui thân thì bị lão đại giữ chặt lấy eo: "Mặc quần vào rồi không nhận người à?" Lê Dạng run rẩy: "Cái kia... Em mặc váy." Còn có một tên công tử nhà giàu ăn chơi trác táng, cả ngày đi dép lê theo sau: "Cho tôi chút mặt mũi, giúp tôi thẩm định một món đồ?" "Tôi biết có một nhà gà thả vườn ngon lắm, chúng ta đi uống canh gà nhé?" Lê Dạng đá một phát: "Cút, đừng cản đường bà đây kiếm tiền."

80000

309 chương

Truyện cùng tác giả

Trọng Sinh 80: Gả Cho Lão Đại Lắm Tiền, Bắt Đầu Vả Mặt Tra Nam
Trọng Sinh 80: Gả Cho Lão Đại Lắm Tiền, Bắt Đầu Vả Mặt Tra Nam
Phúc Bảo Thị Bảo

Cưới trước yêu sau, tiểu bạch thỏ chơi xong kéo váy không nhận người. Lê Dạng mang theo đôi mắt đỏ ngầu sống lại, trở về thời điểm mọi bi kịch chưa xảy ra, cô chưa bị ép gả cho tên đàn ông tồi tệ, càng không bị ép chết trên giường bệnh, kiếp này, cô thề sẽ không còn làm người phụ nữ nhu nhược, nhẫn nhịn nữa, cô thay đổi tính cách yếu đuối, nắm lấy cánh tay của lão đại khiến người ta nghe tiếng đã sợ mất mật: "Tôi đã yêu anh ấy, tôi muốn lấy anh ấy." Người đàn ông có đôi mắt đào hoa lạnh lùng liếc nhìn cô, đôi môi mỏng khẽ nhếch lên: "Được thôi." Lê Dạng sống lại đã tăng tốc hết cỡ, chống lại gia đình trọng nam khinh nữ, đấu tranh với họ hàng bám riết, kiếm tiền một cách nhanh chóng, trong giới đá quý, cô như cá gặp nước. Tất nhiên, trọng tâm vẫn là làm trâu làm ngựa cho lão đại để báo đáp ân tình của anh, sau khi kết hôn, một mặt giả vờ làm người vợ hiền lành, nhu nhược, một mặt lại tính toán trong lòng, chỉ thiếu điều đưa lão đại lên giường của những người được gọi là hồng nhan tri kỷ. Đợi đến khi cô kiếm đủ tiền... phi, thành công lui thân thì bị lão đại giữ chặt lấy eo: "Mặc quần vào rồi không nhận người à?" Lê Dạng run rẩy: "Cái kia... Em mặc váy." Còn có một tên công tử nhà giàu ăn chơi trác táng, cả ngày đi dép lê theo sau: "Cho tôi chút mặt mũi, giúp tôi thẩm định một món đồ?" "Tôi biết có một nhà gà thả vườn ngon lắm, chúng ta đi uống canh gà nhé?" Lê Dạng đá một phát: "Cút, đừng cản đường bà đây kiếm tiền."

80000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Truyện liên quan

Ái Thiếp Diệt Thê, Trọng Sinh Ta Từ Hôn Tra Nam Gả Cho Vương Gia
Ái Thiếp Diệt Thê, Trọng Sinh Ta Từ Hôn Tra Nam Gả Cho Vương Gia

Trước năm mười bảy tuổi, Tɧẩʍ ɖυ là đích nữ tướng môn, tay nắm đao sắc, tung hoành sa trường. Sau mười bảy tuổi, nàng trở thành thê tử của thị lang phủ Giang gia, thân thể yếu nhược, bệnh tật triền miên. Phụ thân và ca ca tử chiến, cả nhà Thẩm gia trung liệt, nàng mang theo tiếng xấu, gả vào Giang phủ, làm thê tử của Giang Liễm Chi. Vốn tưởng rằng hắn ta là cọng cỏ cứu mạng của nàng, nhưng ai ngờ hắn ta lại chính là lưỡi dao đoạt mệnh nàng. Từng là hổ nữ tướng môn đã từng chinh chiến sa trường, lại bị cuốn vào âm mưu thâm độc mà chết chìm ở trong hồ băng. Trọng sinh trở lại một năm trước khi phụ thân và ca ca hy sinh, nàng lẻ loi độc hành, con đường phía trước toàn là vết thương của kiếp trước. Không có ai báo thù, nàng đến báo. Không ai đòi công đạo, nàng sẽ tự đòi. Thiên đạo bất công, nàng liền che phủ thiên đạo. Gian nịnh ngăn đường, nàng liền trảm gian thần. Lật lại bản án cũ, trảm gian thần, gϊếŧ kẻ thù... nàng một đường thẳng tiến không lùi. Mỗi khi ngoảnh đầu lại, phía sau luôn có một người đứng đó, ôn hòa mà lỗi lạc. Tạ Đình Chu: "Đi làm chuyện nàng muốn làm, chớ sợ, ta cùng nàng bao phủ thiên hạ này.”

200000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Phản Diện Trói Định Hệ Thống Công Lược Luôn Muốn Khử Ta
Phản Diện Trói Định Hệ Thống Công Lược Luôn Muốn Khử Ta

Diệp Mạt nắm trong tay thuật đọc tâm, kể từ khi xuyên vào thế giới tu tiên, nàng luôn lén lút cẩn trọng bảo toàn tính mạng. Cho đến một ngày nọ, nàng tình cờ chạm mặt với kẻ phản diện điên cuồng và nổi bật nhất trong truyện. Lập tức, âm thanh cơ khí vang lên. [Nhìn thấy nữ phụ ở đằng kia chứ?! Hãy tiếp cận nàng ta! Công lược nàng ta!] [Đinh! Nhiệm vụ công lược đầu tiên đã kích hoạt: Làm quen với đối tượng công lược.] Ngay giây tiếp theo, đôi mắt lạnh lùng xinh đẹp của kẻ phản diện xoay lại, trong lòng hắn nghĩ: [Chinh phục người khác? Phiền phức quá, chi bằng đoạt mạng cô ta luôn cho rồi.] Linh lực trong tay hắn tức thì tuôn trào. Diệp Mạt cảm thấy tim mình siết chặt, liền nhanh chóng bước ra từ góc khuất, "Xin chào, ta tên là Diệp Mạt, đã để ý đến ngài từ lâu rồi, không biết ngài tên gì?" Hệ thống: [Nhiệm vụ công lược đầu tiên hoàn thành.] Kẻ phản diện hơi ngừng lại, cân nhắc một chút, rồi quyết định chẳng nghĩ ngợi nhiều thêm, quay lưng bỏ đi. Từ đó về sau... [Nhiệm vụ công lược thứ hai đã kích hoạt: Tăng tình cảm với đối tượng công lược.] Kẻ phản diện: [Phiền phức! Chi bằng giải quyết đối tượng công lược cho xong.] Diệp Mạt (chạy đến như bay): "Ngài đẹp trai quá!" [Điểm hảo cảm +1.] ... [Nhiệm vụ công lược: Đối tượng công lược của ngài cần một linh thú cưỡi và một tòa nhà lớn.] Diệp Mạt: “Đại lão, ngài xem linh thú và tòa nhà kia...” Xoa tay mong chờ - ing. Kẻ phản diện: “... Đưa ngươi.” Sau khi hoàn thành vô số nhiệm vụ công lược, tính mạng Diệp Mạt tạm thời không cần lo, kẻ phản diện lại nhìn độ hảo cảm dừng lại ở mức bạn bè, trong mắt ánh lên cơn bão ngầm. Diệp Mạt nhìn vai ác trước mặt, bên tai là spam tiếng lòng của hắn. [Vì sao không thích ta?] [Ta thích nàng đến như vậy.] [Chi bằng trói nàng bên mình cho rồi.] Diệp Mạt: “...”

100000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Ly Hôn Vào Những Năm 80, Thủ Trưởng Yêu Phải Một Kẻ Thiếu Đạo Đức Như Tôi
Ly Hôn Vào Những Năm 80, Thủ Trưởng Yêu Phải Một Kẻ Thiếu Đạo Đức Như Tôi

Trước khi chết, Lê Thư An mới biết được sự thật đau lòng rằng: Chồng và mối tình khắc cốt ghi tâm của hắn ta thông đồng với nhau, tráo đổi con ruột của cô bằng một đứa con riêng. Con trai nhận giặc làm mẹ, ra tay hạ độc cô, thậm chí còn nói không muốn làm con của cô. Đứa con gái nuôi vui mừng hả hê, nói rằng lẽ ra cô nên chết từ lâu rồi mới phải. Sống lại một đời, hệ thống nói với cô rằng tất cả những đau khổ đó chỉ là một kịch bản tiểu thuyết và bắt cô phải đi lại con đường cũ. Nhưng lần này, Lê Thư An dứt khoát ném bỏ kịch bản! Con ả tình đầu của thằng chồng chỉ biết giả vờ đáng thương? Xé xác ả! Tra nam thiên vị, mưu mô? Đánh! Con trai khóc lóc đòi tiền? Cút! Lần này, đừng ai mong có thể lợi dụng cô dù chỉ một chút! Một chút ấm ức cô cũng quyết không chịu! Không phục tới đánh! Lê Thư An mạnh mẽ giành lại quyền làm chủ cuộc đời. Cô cứu người bạn tốt ở kiếp trước, người từng bị nhà chồng ức hϊếp đến chết và chỉ trở thành một NPC trong cuộc đời này. Hai người cùng nhau kiếm tiền, làm giàu, bước đi trên con đường rực rỡ. Ban đầu, cô vốn không định tái hôn, nhưng lòng người khó đoán. Người đàn ông từng lần nào gặp cô cũng bảo tránh xa hắn ra lại càng ngày càng xích lại gần cô hơn. Cuối cùng, hắn hét lớn: “Lê Thư An, ông đây thích em!”

100000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Cô Vợ Phú Nông Siêu Cấp Có Không Gian
Cô Vợ Phú Nông Siêu Cấp Có Không Gian

Tiêu Lăng Ngọc bị bạn trai phản bội. Cô đá bay tra nam, giẫm đạp tiện nữ, sau đó mang theo ngọc bội không gian trở về quê hương, bắt đầu con đường trồng trọt, buôn bán, xây dựng vương quốc nông trại, càng chạy càng xa! Cho đến một ngày, dưới gốc cây đào ở thôn Đào Nguyên... Một bé cưng mũm mĩm bốn năm tuổi cố gắng ngẩng đầu lên, ưỡn ngực, ừm, ngẩng đầu cao nên hơi đau, nhưng vẫn cố chấp ngẩng lên, đôi mắt to tròn đen láy hơi nheo lại, tò mò hỏi: “Chú là ai? Sao lại giống cháu vậy?” Nhìn bé con có gương mặt giống hệt mình lúc nhỏ, người đàn ông cao lớn, dung mạo tuấn tú tuyệt luân, khí chất bất phàm, đôi mắt sắc bén hơi nheo lại, lạnh lùng hỏi: “Còn cháu là ai? Sao lại giống chú vậy?” Trong lòng lại đang suy đoán, rốt cuộc là người phụ nữ to gan nào dám trộm giống của anh. Dám làm thì phải trả giá! Chỉ là, anh còn chưa kịp để người phụ nữ kia trả giá thì bé cưng này đã tiến đến nắm tay anh, dùng ánh mắt khát khao nói: “Chú ơi, cháu lạc đường rồi, chú có thể đưa cháu về nhà được không?” Khi người đàn ông ma xui quỷ khiến nắm lấy bàn tay nhỏ bé của bé cưng đi đến trước cửa một nông gia, thì nghe thấy giọng nói kích động và hưng phấn của bé cưng: “Mẹ ơi, mẹ có thể lấy chồng rồi! Cuối cùng con cũng tìm được một người giống con!” Mọi người: “...” Đứa trẻ này, muốn tìm ba dượng cho mình, đúng là tẩu hỏa nhập ma rồi! Người ta hãm hại ba, đứa nhỏ này hãm hại mẹ! Rồi đến một ngày, người đàn ông hỏi: “Con trai, sao con lại khẳng định ba là ba ruột của con?” Bé con chống cằm, sau đó nói: “Bởi vì mẹ đã nói muốn gả cho một người đàn ông giống con! Ai ngờ, tìm tới tìm lui, thật sự tìm được một người giống con!” Ba ruột: “...” Nói đến đây, bé cưng có vẻ hả hê nói: “Ba ruột, con nghe nói, ba còn chưa leo lên giường mẹ, vẫn còn đang nằm đất, có phải không?” Sắc mặt người đàn ông tối sầm, nghiến răng nghiến lợi nói: “Là ai lắm mồm nói ra, xem ba có xé nát miệng người đó không!” “Là em nói!” Giọng nói trong trẻo từ phía sau truyền đến. “Cậu chủ Cung, có phải muốn xé nát cả miệng em không?” Thái độ của người đàn ông lập tức trở nên khúm núm, nịnh nọt nói: “Ngọc Nhi, đây là chuyện riêng tư của chúng ta, đừng nói với con trai thì hơn? Sẽ dạy hư con đấy!” “Hừ hừ...” Người phụ nữ cười lạnh hai tiếng, sau đó giọng nói thay đổi: “Tối nay tiếp tục nằm đất!” Cậu chủ Cung: “...” Nói chung, đây là câu chuyện về một nhân viên văn phòng nhỏ bé ở thành thị trọng sinh, bị người ta hãm hại, bất ngờ có được một không gian, trở về nông thôn, trồng trọt, nuôi con, lại được người đàn ông do con trai dẫn về nâng niu trong lòng bàn tay, trở thành một phú bà nhà giàu đời mới.

700000 Giỏ hàng Giỏ hàng

[Mỹ Thực] Tiệm Cơm Nhỏ Ở Nông Thôn
[Mỹ Thực] Tiệm Cơm Nhỏ Ở Nông Thôn

Viên Như Châu xuyên thành thiên kim thật bị ôm nhầm. Bởi cả cha mẹ ruột lẫn cha mẹ nuôi đều ghét bỏ nguyên chủ, ai cũng chỉ muốn cưng chiều cô con gái thiên kim giả – người vừa xinh đẹp lại học giỏi, vì vậy trong lúc tức giận nguyên chủ đã cắt đứt quan hệ với cả hai bên gia đình. Chỉ có Dì Ngô – một người phụ nữ tốt bụng đã đưa cô về chăm sóc dù gia cảnh vô cùng nghèo khó. Sau khi xuyên qua, Viên Như Châu vốn là một nữ đầu bếp hoàng cung – nhìn gia đình Dì Ngô sống vất vả lại chân thành đối xử tử tế với mình, liền quyết tâm cầm lấy nồi niêu xoong chảo giúp cả nhà Dì Ngô thoát khỏi cảnh nghèo, cùng nhau làm giàu. Tại ngôi làng nghèo thôn Thanh Hà, một tiệm cơm nhỏ mọc lên. Người trong thôn: "Trời ơi, tiệm cơm mở ở nơi nghèo khó hẻo lánh thế này, ai mà tới ăn chứ?" "Đúng đó, không biết nghĩ sao nữa..." Ấy thế mà về sau, thực khách kéo đến đông nghẹt, người nối người từ đầu làng tới cuối ngõ. Dân làng: "???"

60000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Livestream Đoán Mệnh: Mở Đầu Bị Truy Sát?
Livestream Đoán Mệnh: Mở Đầu Bị Truy Sát?

Tô Nhiên cô là đệ tử xuất sắc nhất của Tổ sư giới Huyền Học, danh tiếng vang dội. Sau khi đại chiến ba trăm hiệp với cóc tinh và giành chiến thắng, cô bất ngờ hồn xuyên đến một thế giới khác, nhập vào thân xác một cô gái rơi xuống cống ngầm. Ấu Mai Gốt, có ai thảm như tôi không? Để kiếm sống qua ngày, cô bắt đầu livestream đoán mệnh. Mỗi ngày ba quẻ, mỗi quẻ năm trăm. Tô Nhiên: "Kem hay bố, cậu chọn cái nào?" "Chọn bố? Vậy tốt, kem để tôi ăn." Bảo bối hạnh phúc: "Chủ kênh, đoán thử xem đứa con trong bụng tôi là trai hay gái?" Sắc mặt Tô Nhiên đột nhiên thay đổi: "Còn đoán cái gì mà trai hay gái, mau chạy ngay đi!" Chị gái xinh đẹp tái nhợt: "Chủ kênh, tôi bị thiếu máu." Tô Nhiên thở dài: "Cô không phải thiếu máu, mà là bị hút máu!" Một đại gia tên "Bảo bối nhỏ của thần tài": "Chủ kênh, hình như tôi đào được một cương thi?" Tô Nhiên chân thành nói: "Tay anh may mắn thật, đi mua vé số đi!" Chàng trai tuấn tú: "Chủ kênh, tôi không có gì để đoán." Tô Nhiên: "Còn không có gì để đoán? Chị anh dị ứng xoài suýt chết rồi kia!"

300000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Xuyên Đến Tinh Tế Nữ Chính Không Theo Kịch Bản
Xuyên Đến Tinh Tế Nữ Chính Không Theo Kịch Bản

Diêu Dao xuyên không thành nữ chính trong một bộ truyện ngược thời đại tinh tế. Theo nguyên tác, gia cảnh của nguyên chủ bình thường, cha không thương mẹ không yêu, lại còn có một người chị gái độc ác luôn bắt nạt cô. Một ngày trước khi đi kiểm tra năng lực, cô bị cha mẹ thông báo là gia đình không đủ tiền, muốn cô bỏ học. Trong cốt truyện, cô sẽ phải đấu trí đấu dũng với gia đình, đi làm thêm bên ngoài, sau đó bị các loại đàn ông não tàn ngược đãi tình cảm sâu đậm. Đến khi đi học, cô còn bị chèn ép, đổ oan đủ điều, rồi bỏ lỡ cơ hội nhận học bổng. Diêu Dao sờ cái đầu vẫn còn đang choáng váng kêu “ong ong” của mình. Lúc rạng sáng, cô lén lấy đồ cá nhân cùng số tiền chỉ đủ ăn một bữa, rồi bỏ trốn ngay trong đêm. Biển sao cuồn cuộn nhìn thì bao la hùng vĩ và yên bình, nhưng thực chất lại ẩn chứa những dòng chảy ngầm. Đây là một thời đại tinh tế với sự chênh lệch giàu nghèo cực lớn, nơi mà kẻ mạnh nuốt chửng kẻ yếu một cách tàn bạo. Tư bản và thế gia nắm giữ quyền lực, tài nguyên bị giới thượng lưu vơ vét gần hết. Các chủng tộc ngoài hành tinh thường xuyên quấy nhiễu dữ dội, và con người liên tục chạy đua không ngừng nghỉ với sức mạnh tinh thần được đặt lên hàng đầu. Vừa mới bước chân vào trường học, Diêu Dao, người chỉ muốn có một cuộc sống bình lặng, có lẽ sẽ không ngờ được rằng: Một ngày nào đó, tên tuổi của cô sẽ vang vọng khắp vũ trụ. Trước trận thi đấu: Cư dân mạng nhìn Diêu Dao, một cô gái được mọi người vây quanh như sao vây trăng, bề ngoài yếu ớt mềm mại, còn ôm theo một chú chó. Họ tự hỏi tại sao ngôi trường này lại tự tin đến vậy, còn mang theo một "linh vật" xinh đẹp đến trận đấu quan trọng thế này. Vừa nhìn là biết không phải thí sinh đàng hoàng gì! Cũng có người cuồng nhan sắc, nhanh chóng bình luận trên phát sóng trực tiếp: [Ôi, cái cảm giác rung động này!] Tại hiện trường thi đấu: Chỉ thấy cô gái nhỏ tiện tay rút ra từ dưới váy một thanh kiếm sắc lạnh, đơn giản thô bạo mở tung cơ giáp đối thủ, đánh ngất người điều khiển, rồi với nụ cười ngọt ngào nghênh ngang bước đi. Những dòng bình luận trên màn hình bỗng im bặt: [...] Rồi đột nhiên nổ tung: [Ôi, tiếng tim tôi ngừng đập đây rồi!] [... Không phải thế này càng tốt sao?] ... Truyện có yếu tố trưởng thành, sẽ không vô địch ngay từ đầu. Tóm tắt một câu: Dựa vào chính mình, không bao giờ sai!

60000 Giỏ hàng

Hệ Thống Thần Thoại Của Tôi Không Giống Các Người
Hệ Thống Thần Thoại Của Tôi Không Giống Các Người

(Nữ chính mạnh mẽ, hài hước x Quỷ chủ kiêu ngạo dễ thương) Tuyên Chi xuyên vào một thế giới tu luyện mang tên “Phù chú quỷ thần”. Ở nơi này, phù sư có thể dùng bùa chú để thỉnh thần, trừ tà, điều khiển yêu ma và vận dụng ngũ hành chi lực, đây là nghề được cả giới tu chân ngưỡng mộ, xem là con đường thăng tiến sáng lạn nhất. Vừa mới nhập hồn vào thân xác mới, nàng đã thấy mình đang mặc hỷ phục đỏ chót, ngồi trong kiệu hoa, ôm chặt tấm “Thần phù” gia truyền, chuẩn bị gả vào Vân gia, một đại tộc nổi danh khắp Đông Chu. Theo nguyên tác, sau khi gả vào Vân gia, nữ chính sẽ bị giam lỏng trong khuê phòng, chịu đủ lễ giáo “tam tòng tứ đức”, phu quân thì bị tráo từ nhị công tử ôn hòa thành tam công tử vũ phu, sau cùng bị hành hạ đến chết. Vân gia thì nhờ cướp được “Thần phù” mà một bước lên mây, trở thành thế gia số một Đông Chu. Tuyên Chi bĩu môi: "Tự mình thỉnh thần không phải tốt hơn sao? Việc gì phải dâng báu vật cho người khác?" --- Tuyên Chi: “Đại Thánh! Con là fan cứng của người từ nhỏ tới lớn luôn đó!” Thần phù phát ra tiếng ục ục, rồi bỗng phun ra một đám mây lành, mang nàng bay cái vèo hơn mười vạn tám ngàn dặm, đáp cái “bịch” xuống bồn tắm của đại phản diện. Tuyên Chi: “Xin thỉnh Nhị Lang Chân Quân, cứu mạng chó con với!” Ngay giây sau, một chân chó vỗ thẳng vào mặt nàng, sủa vang trời rồi lao ra táp sạch cả đám yêu ma quỷ quái. Tuyên Chi: “Tuy chưa mời được thần thật, nhưng ta có thể gọi... thú cưng của họ mà.” Người khác trong truyện: “Cô ấy rốt cuộc đang thỉnh thần gì vậy?” Tuyên Chi: “Xin lỗi, hệ thống thần thoại của ta không giống mấy người.” --- Cho đến một ngày nọ, nàng rốt cuộc cũng triệu được một vị thần mà cả thiên hạ đều biết tiếng. Bắc Minh Quỷ Chủ, hắn khoác áo choàng đen viền lửa, đai lụa tung bay, giữa muôn vàn lệ quỷ phủ phục mà hiện thân. Đôi mắt đỏ thẫm ánh lên khí thế vương giả, hoàn toàn không giống kẻ từng bị chó rượt cắn hôm trước... Hắn cầm một tờ hưu thư, cười lạnh: “Chia tay vui vẻ, ai về nhà nấy.” Tuyên Chi bị ánh mắt âm u của hắn nhìn chằm chằm, liền vội chộp lấy tờ hưu thư xé nát, nhào vào lòng hắn, rướn rướn nước mắt mà khóc: “Hu hu... Đồ chết tiệt! Giờ người mới chịu tới hả? Người nhìn xem! Bọn họ bắt nạt ta nè!” Thân Đồ Đào: “...” Những kẻ bị nàng chỉ mặt gọi tên đều hoảng loạn thụt lùi: “Trời ơi, rõ ràng là nàng ta đang bắt nạt tụi tôi mà?” --- [Ta đã cướp mất thần triệu hoán của phản diện, thì đành tự mình cầm kịch bản... làm phản diện vậy.]

100000 Giỏ hàng Giỏ hàng