Cứu Vớt Lục Giới Bắt Đầu Từ Yêu Đương

Cứu Vớt Lục Giới Bắt Đầu Từ Yêu Đương

Ngôn TìnhXuyên KhôngHài HướcTiên hiệp

Khương Nhiên vô duyên vô cớ bị kéo vào một thế giới tu tiên. Thiên Đế chăm chú nhìn nàng rồi nói với giọng đầy trầm trọng: “Lục giới sắp gặp phải đại nạn. Ma Uyên sắp vỡ tung, ba ngàn Ma Thần chuẩn bị phá phong ấn mà ra. Tai họa đã sắp cận kề rồi.” May mà Thiên Đạo giáng xuống thánh dụ, đã chỉ rõ một cách cứu thế. Vì vậy, tất cả chúng tiên mới hợp lực mở ra trận pháp vượt giới để triệu hồi nàng đến đây. Khương Nhiên nhìn lại Thiên Đế mà trong lòng dâng lên một nỗi hoài nghi sâu sắc. Giao trọng trách cứu thế cho một người còn không có chút tu vi nào như nàng thì có phải hơi xem thường đại cục rồi không? Nhưng thôi, nàng vẫn nghiến răng, gật đầu: “Hiểu rồi. Ta cần gϊếŧ Ma Thần trước hay phong ấn Ma Uyên trước?” Mấy chuyện cứu vớt Lục giới này ta cũng quen rồi! Ai ngờ Thiên Đế lại lắc đầu rất dứt khoát: “Không cần.” Khương Nhiên nhíu mày: “Là sao?” Thiên Đế hít sâu một hơi rồi chậm rãi nói: “Người gánh vác vận mệnh Lục giới... không phải là ngươi.” “Hả? Thế ai mới là người được chọn?” “Là con trai tương lai của ngươi.” Khương Nhiên, một cẩu độc thân chính hiệu chưa từng yêu đương, nghe thấy vậy thì hóa đá tại chỗ: “Cái gì cơ???” Thiên Đế lặng lẽ đẩy tới cho nàng một bản danh sách dày cộp: “Một trăm lẻ tám thanh niên ưu tú của Lục giới, tùy ngươi lựa chọn.” Rồi Thiên Đế rất hùng hồn đặt tay lên vai nàng, nhìn nàng thật sâu bằng một ánh mắt rất thâm trầm. “Dũng cảm lên thiếu nữ. Vì tương lai của Lục giới, ngươi hãy mau đi yêu đương đi!” Ôi. Móa nó chứ!

150000

487 chương

Truyện cùng tác giả

Cứu Vớt Lục Giới Bắt Đầu Từ Yêu Đương
Cứu Vớt Lục Giới Bắt Đầu Từ Yêu Đương
Vưu Tiền

Khương Nhiên vô duyên vô cớ bị kéo vào một thế giới tu tiên. Thiên Đế chăm chú nhìn nàng rồi nói với giọng đầy trầm trọng: “Lục giới sắp gặp phải đại nạn. Ma Uyên sắp vỡ tung, ba ngàn Ma Thần chuẩn bị phá phong ấn mà ra. Tai họa đã sắp cận kề rồi.” May mà Thiên Đạo giáng xuống thánh dụ, đã chỉ rõ một cách cứu thế. Vì vậy, tất cả chúng tiên mới hợp lực mở ra trận pháp vượt giới để triệu hồi nàng đến đây. Khương Nhiên nhìn lại Thiên Đế mà trong lòng dâng lên một nỗi hoài nghi sâu sắc. Giao trọng trách cứu thế cho một người còn không có chút tu vi nào như nàng thì có phải hơi xem thường đại cục rồi không? Nhưng thôi, nàng vẫn nghiến răng, gật đầu: “Hiểu rồi. Ta cần gϊếŧ Ma Thần trước hay phong ấn Ma Uyên trước?” Mấy chuyện cứu vớt Lục giới này ta cũng quen rồi! Ai ngờ Thiên Đế lại lắc đầu rất dứt khoát: “Không cần.” Khương Nhiên nhíu mày: “Là sao?” Thiên Đế hít sâu một hơi rồi chậm rãi nói: “Người gánh vác vận mệnh Lục giới... không phải là ngươi.” “Hả? Thế ai mới là người được chọn?” “Là con trai tương lai của ngươi.” Khương Nhiên, một cẩu độc thân chính hiệu chưa từng yêu đương, nghe thấy vậy thì hóa đá tại chỗ: “Cái gì cơ???” Thiên Đế lặng lẽ đẩy tới cho nàng một bản danh sách dày cộp: “Một trăm lẻ tám thanh niên ưu tú của Lục giới, tùy ngươi lựa chọn.” Rồi Thiên Đế rất hùng hồn đặt tay lên vai nàng, nhìn nàng thật sâu bằng một ánh mắt rất thâm trầm. “Dũng cảm lên thiếu nữ. Vì tương lai của Lục giới, ngươi hãy mau đi yêu đương đi!” Ôi. Móa nó chứ!

150000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Truyện liên quan

Đế Hậu Trọng Sinh: Xuân Ý Trên Mi
Đế Hậu Trọng Sinh: Xuân Ý Trên Mi

Kiếp trước, Hiếu Tông Hoàng Đế Chúc Hựu Đường cùng Trương Hoàng Hậu là một đôi phu thê mẫu mực, suốt đời giữ vững đạo nghĩa, tận trung vì nước, hết lòng vì dân. Thế nhưng, dù hết lòng cống hiến, cả hai vẫn không tránh khỏi số phận bạc bẽo. Một người vì lao lực mà băng hà ngày trên ngai vàng, một người ôm đầy uất hận mà nhắm mắt nơi thâm cung lạnh lẽo. Sống lại một đời, Chúc Hựu Đường chẳng còn muốn làm một vị minh quân vất vả, chỉ muốn buông bỏ lương tâm, tận hưởng vinh hoa phú quý, làm một vị hôn quân tiêu dao tự tại. Về phần Trương Hoàng hậu, kiếp trước nàng là bậc mẫu nghi thiên hạ, nhưng ngoài mặt rực rỡ nhưng sau lưng lại luôn phải ứng phó với từng lớp âm mưu. Chưa kể, nàng còn phải đóng vai một vị Hoàng Hậu hoàn mỹ, suốt ngày quét sạch những chiếc "mũ xanh" trên đầu Hoàng Đế. Lần này sống lại, nàng chỉ muốn giữ khoảng cách, sống một đời an ổn. Một người muốn làm hôn quân, một người muốn kéo xuống chiếc mặt nạ ân ái kiếp trước. Nhưng ông trời trêu ngươi, để xem ai mới là kẻ thắng trong ván cờ duyên phận này.

300000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Ta Có Một Thế Giới Tu Tiên
Ta Có Một Thế Giới Tu Tiên

Trần Mạc Bạch, học sinh lớp 12 Tiên Môn, đang miệt mài ôn luyện với hy vọng thi đậu vào Đại Đạo Viện. Ban đầu, ước mơ lớn nhất đời này của hắn chỉ là Trúc Cơ thành công. Nhưng rồi, khi hắn bất ngờ xuyên đến một thế giới tu tiên khác, mọi giấc mộng đều thay đổi...

100000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Nhân Gian Vũ Thánh, Bắt Đầu Bất Đắc Từ Thiết Bố Sam
Nhân Gian Vũ Thánh, Bắt Đầu Bất Đắc Từ Thiết Bố Sam

Lục Trường Sinh tỉnh dậy, phát hiện bản thân đang ở trong một thời đại loạn lạc, yêu ma hoành hành, giặc cướp tung hoành khắp nơi. Nhìn quanh bốn phía, cảnh vật xa lạ, sinh tồn vô cùng gian nan. May mắn thay, hắn mang theo ký ức từ kiếp trước về trò chơi Tu Cải Khí, thậm chí còn định sẵn được một con dị thú – Xuyên Sơn Giáp. Từ đó về sau, những nơi rừng sâu núi thẳm mà các võ giả khác coi là cấm địa, lại trở thành bãi cỏ riêng của hắn. Dựa vào tài nguyên phong phú nơi núi sâu, hắn không ngừng thôi diễn võ học của bản thân đến cực hạn. 【Thiết Bố Sam】→【Long Ngâm Thiết Bố Sam】→【Đại Nhật Kim Thân】 Cho đến một năm sau, khi vô số Yêu tộc xâm lấn, Nhân tộc lâm vào tình cảnh ngàn cân treo sợi tóc... Chỉ thấy một đạo quang mang chói lóa xé toạc chân trời, hàng ngàn hàng vạn Yêu tộc trong chớp mắt hóa thành tro bụi. “Ta một đao này tích tụ công lực trăm triệu năm, các ngươi có ngăn nổi không?”

100000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Đại Lão Huyền Học Xuống Núi, Bảy Anh Trai Đều Đi Bán Muối
Đại Lão Huyền Học Xuống Núi, Bảy Anh Trai Đều Đi Bán Muối

[Huyền Học + Đoàn Sủng + Nam Cường Nữ Cường + Sảng Văn.] Mười bảy năm trước, vì một câu nói khắc người thân của giáng đầu sư mà Yến Thần Thất (Lục Tâm Niệm) bị cha mẹ ruột của mình chọc mù mắt, bịt kín mũi và miệng, sau đó ném ra bãi tha ma chôn sống. Mười bảy năm sau, cô một lần nữa quay trở về và trở thành chưởng môn của phái Mao Sơn – thiên hạ huyền môn chính tông. Muốn võ lực đã có sư phụ cô, muốn tài lực đã có sư thúc của cô. Ngẩng đầu lên ba tấc có đại sư huynh của cô làm thống soái, đào sâu tám tầng có nhị sư huynh của cô làm quân vương. Nếu nhà họ Lục đã nói cô là tai tinh vậy cô sẽ tặng cho mỗi một người trong nhà họ Lục một chiếc quan tài. Vả bay mặt nữ trà xanh, đấm vỡ mồm tên tiện nam, nói ai canh ba chết thì người đó không sống được đến canh năm. Đám người trong giới hào môn nháo nhào quỳ xuống trước giường của Tần Tư Trạm đang sống thực vật mà khóc lóc cầu xin: “Tứ gia, ngài mau tỉnh lại đi! Vợ nhà ngài đi khắp nơi nói người ta sắp chết kia kìa!” Một ngày nọ, Tần Tư Trạm thật sự tỉnh lại, nói với vẻ đường hoàng: “Nếu vợ tôi đã nói các người sắp chết vậy các người đúng là nên chết thật, nhân lúc vẫn còn thở được mà mau chóng sắp xếp cho con cháu đi.”

250000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Trước Khi Bị Lưu Đày, Vương Phi Xông Vào Hoàng Cung Dọn Sạch Quốc Khố
Trước Khi Bị Lưu Đày, Vương Phi Xông Vào Hoàng Cung Dọn Sạch Quốc Khố

Giang Nhược vốn là một cô gái trong thời mạt thế, không sở hữu dị năng nào nên cuối cùng chết thảm trên đường chạy trốn. Khi tỉnh lại, nàng phát hiện linh hồn mình đã xuyên vào thân xác của một thiên kim tiểu thư không được sủng ái trong một cuốn tiểu thuyết. Hiện tại, tình tiết câu chuyện đang ở đoạn phụ thân - một vị thừa tướng nhẫn tâm - ép buộc nàng phải gả cho An Vương để làm xung hỉ. Thế nhưng, nắm trong tay kịch bản, Giang Nhược chẳng hề nao núng hay lo sợ. Vào ngày đại hôn, Giang Nhược thản nhiên véo mặt Tiêu Thừa Cẩn - vị An Vương nổi tiếng lạnh lùng - và nói: “Ờ, ta tới đây là để xung hỉ cho ngươi đấy.” Không lâu sau, tin dữ đến: Hoàng Thượng ra lệnh lưu đày cả hai vợ chồng nàng đến Tễ Châu. Thay vì hoảng loạn, Giang Nhược lại vui mừng thầm nghĩ: “Lưu đày à? Tốt quá! Ta muốn đến Tễ Châu làm phú bà!” Từ khi bị lưu đày, Giang Nhược bắt đầu sống theo ý mình, hoàn toàn tự do và thoải mái. Thậm chí, khi nữ phụ trọng sinh truy đuổi tới Tễ Châu để làm khó nàng, Giang Nhược chỉ nhàn nhã nhìn kẻ kia tự tìm đường chết. Không chỉ có vậy, địch quốc còn muốn nàng giao ra “tiểu phượng hoàng” - một vật quý mà nàng sở hữu. Giang Nhược lập tức hành động, bí mật xâm nhập lãnh thổ của địch quốc và dọn sạch kho lương thực cùng quốc khố của họ. Trong khi đó, tại kinh thành, Lâm tổng quản báo cáo với Hoàng Thượng: “Hoàng Thượng, không xong rồi, thế tử phu nhân mời Hoàng Hậu nương nương ra cung du ngoạn.” Tiêu Thừa Cẩn chỉ bình thản buông tấu chương rồi gọi con trai đến. Chỉ mười lăm phút sau, Lâm tổng quản trông thấy Tiểu Thái Tử vừa phê duyệt tấu chương vừa lau nước mắt, trông đau lòng vô cùng. Cậu nhóc mới sáu tuổi thôi mà...

250000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Trở Về Niên Đại, Cô Vợ Nhỏ Được Cưng Như Bảo Bối Siêu Hung Dữ
Trở Về Niên Đại, Cô Vợ Nhỏ Được Cưng Như Bảo Bối Siêu Hung Dữ

Phòng thí nghiệm nổ mạnh làm Lâm Đường trở về cái niên đại nghèo khó thiếu thốn vật tư kia, còn buộc chặt với một cái hệ thống đánh dấu. Cô còn chưa kịp lấy món quà của người mới thì vị hôn phu được định ra từ bé đã chạy tới cửa từ hôn. Nguyên nhân từ hôn là vì hắn sắp trở thành công nhân, đi vào thành phố làm việc. Lâm Đường nhìn người nam nhân có khuôn mặt bình thường mà lại tỏ ra rất tự tin kia, môi đỏ hé mở: "Được.” Chưa tới một tháng, vị hôn phu bị đuổi việc. Lâm Đường đi dạo quanh huyện một vòng liền trở thành cán bộ của xưởng dệt. Nội tâm của vị hôn phu: Hiện tại cầu hợp lại còn kịp sao? * Cái niên đại này thật sự rất quá thiếu thốn vật tư rồi. Tuy rằng được ba người anh và cha mẹ yêu chiều, nhưng ăn cơm cần có phiếu gạo, mua vải cần có phiếu vải, mua thịt cần phiếu thịt, thậm chí ngay cả mua một khối xà bông cũng cần có phiếu. Cho dù thắt chặt lưng quần để sinh hoạt thì vẫn vô cùng khó khăn. Nhìn thứ đen sì sì trong chén, Lâm Đường im lặng: “...” May mà cô có một cái hệ thống! Muốn cái gì? Chỉ cần đánh dấu là sẽ có. - Nhiều năm sau. Người nam nhân tuấn mỹ nào đó nhìn người vợ yếu đuối mong manh, khuôn mặt nhỏ trắng nõn, cố gắng không thay đổi sắc mặt hỏi: “Nghe nói năm đó em đánh hai đấm đã hạ gục một con lợn rừng?” Ánh mắt Lâm Đường hơi lóe lên, đầu ngón tay hơi dùng một chút lực thì cái chén sứ tráng men trong tay liền biến hình, nghiêm túc nói: “Nào có? Anh đừng nghe mấy người đó nói hươu nói vượn, chúng ta đều là người làm công tác văn hoá, sao có thể bạo lực như vậy được!”

550000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Mỹ Nhân Cầm Quân, Đánh Đâu Thắng Đó!
Mỹ Nhân Cầm Quân, Đánh Đâu Thắng Đó!

[Trường quân sự + Thi đấu đoàn đội + Cùng nhau trưởng thành + Nữ cường] Chỉ huy Lạc Tấc xuyên vào thân xác của hoa khôi khoa Xã hội học, Học viện Quân sự Số Một Liên Minh. Trong trận Đại loạn đấu, cô chỉ dẫn theo năm người, vậy mà vẫn thắng áp đảo đội quân cả ngàn người! Tại giải đấu tinh vực, cô bứt phá ngoạn mục, đưa Đan Trạch từ đội bét bảng lên ngôi vô địch! Hai năm sau, cô leo thẳng lên ghế Tổng đốc Đan Trạch. "Người trẻ thì phải biết tiến từng bước một, đặt mục tiêu nhỏ thôi. Ví dụ như làm Tổng đốc một tinh vực!" Mọi người: ??? "Sau đó, thống nhất Lãnh Hồ, biến Đan Trạch thành khu tự trị giàu nhất vũ trụ!" Mọi người: !!! Ngay trong ngày hôm đó, một bài viết với tiêu đề: "Vị Tổng đốc trẻ nhất lịch sử Liên Minh phát điên chỉ sau ba ngày nhậm chức" leo thẳng lên top tìm kiếm. Tinh vực Trung Ương: "Nằm mơ giữa ban ngày!" Hàng xóm Đế Quốc: "Trẻ trâu!" Cư dân mạng vũ trụ: "Chị đại quá đỉnh!" ... "Tôi biết rõ có một chiến sĩ cấp siêu S sắp tiến hành tập kích bất ngờ mà đội quân của tôi không thể địch lại. Vậy tại sao không tận dụng dân thường làm lớp phòng thủ? Vì không hợp với đạo nghĩa ư? Nhưng tôi là chỉ huy quân địch, cậu lại muốn nói chuyện đạo nghĩa với tôi sao? Chỉ cần cậu có một đồng đội bên cạnh thì bây giờ cậu đã không bị bắt giữ dễ dàng như vậy, để một đám dân thường tay trói gà không chặt khống chế! Bây giờ hãy trả lời tôi, Hoắc An, cậu có cần đồng đội không?" ... "Khóc gì thế?" "Chị liên thủ với người ngoài bắt nạt em! Nhưng rõ ràng chị đã có ấn ký của em, chị là của em cơ mà!" "Tôi không hề cùng hắn bắt nạt cậu." Lạc Tấc dịu giọng, ánh mắt ôn hòa: "Tôi đang cứu cậu." "Chị!" "Ừ?" "Em... Em đau lắm." "Đau ở đâu?" Hoắc An bé nhỏ chỉ vào vị trí bên trái l*иg ngực: "Chỗ này là gì?" Lạc Tấc thoáng trầm ngâm rồi chắc chắn đáp: "Là dạ dày." Nhóc con ngẩn người, sau đó chỉ vào vị trí thực sự của dạ dày trên cơ thể mình: "Dạ dày ở đây mà?" Mắt cậu nhóc bỗng sáng lên tràn đầy vẻ tinh quái: "Em biết rồi! Đây là tim! Chị ơi, nếu chị hôn em một cái, có lẽ em sẽ không đau nữa đâu!"

200000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Quân Có Bệnh, Bệnh Tại Khanh
Quân Có Bệnh, Bệnh Tại Khanh

Úc Khanh xuyên thành ánh trăng sáng của nam chính tiểu thuyết lâm ly bi đát. Lúc rơi vào đường cùng, có người đưa nàng ba quan tiền rồi bảo nàng thành thân với một nam nhân vừa tàn phế vừa mù mắt. Nam nhân ấy tên là Lâm Uyên, có dung mạo tuyệt đẹp, không cần mở miệng cũng toát ra khí chất vương tôn. Trong nguyên tác hình như chẳng có nhân vật này. Ban đầu Úc Khanh nghĩ chỉ là lấy tiền giúp một tay, bèn nhận lời. Nhưng trong quãng ngày khốn khó bên nhau, Úc Khanh và hắn cùng động lòng và hai người thề nguyện trọn đời bên nhau. Về sau nàng bất cẩn bị nam chính bắt đi, dẫu trải qua bao nhiêu khổ cực nhưng trong lòng vẫn luôn nhớ Lâm Uyên đang chờ mình. Thế nhưng đến ngày thực sự trở về, Lâm Uyên lại biến mất. Úc Khanh tìm mãi không thấy mới hay mình bị hắn lừa. Những lời hứa chỉ có ánh nến nơi căn phòng cũ làm chứng, hóa ra chỉ là lời dối trá của một công tử nhà quyền quý. Nàng không còn vướng bận, yên ổn sống cuộc sống nhỏ của mình. – Tạ Lâm Uyên đăng cơ rồi thì căm hận những tháng ngày mù lòa tàn tật, hạ lệnh sử quan xóa sạch mọi dấu vết về hắn tại ngôi làng nhỏ ấy, như thể che đậy một nỗi ô nhục. Mãi đến khi hắn nghe tin Úc Khanh thành thân. Toàn bộ ngự lâm quân đều biết hôm ấy bệ hạ bỗng hạ chỉ xuất cung, ngự giá thẳng đến ngôi làng nhỏ kia. Hắn dừng ngựa trước sân viện đổ nát cháy đen, mắt đỏ đậm như máu, sát khí bừng bừng xông vào đống đổ nát mà chỉ tìm được một mảnh khăn đỏ cháy sém. Nghe nói đêm tân hôn ấy, hai vợ chồng cùng chết trong biển lửa. Từ đó Tạ Lâm Uyên hận Úc Khanh đến thấu xương, lệnh tăng nhân đạo sĩ lên trời xuống đất tìm hồn nàng để đem về băm vằm thành nghìn mảnh mới hả được cơn giận trong lòng. Thế nhưng suốt năm năm chẳng thu được gì, cuối cùng hắn như tro tàn gỗ mục, vạn ý niệm đều mất. Về sau tại buổi yến tiệc Nguyên Tiêu trong cung, đèn cá múa rồng, mọi người vây quanh đôi vợ chồng tân khoa trạng nguyên mà không ngớt lời khen ngợi trai tài gái sắc, xứng lứa vừa đôi. Vị thiên tử xưa nay vẫn luôn ngồi một mình sau bình phong bạch ngọc lại bất ngờ bước ra, giữa hàng hàng quỳ bái của chư vị công hầu, hắn nâng gương mặt rưng rưng sợ hãi của trạng nguyên phu nhân lên. Hắn mím chặt môi, bình tĩnh nhìn nàng, cảm xúc nơi đáy mắt gần như mất kiểm soát, chẳng ai thấy được sự điên cuồng khi tìm lại thứ đã mất kia. Úc Khanh nước mắt lưng tròng, môi đỏ run run, không thành tiếng mà cầu xin: "Đừng ở đây..." Mặc kệ sắc mặt trắng bệch của trạng nguyên lang bên cạnh, thiên tử bế ngang nàng lên, nghiêng người ghé sát, khẽ cười bên tai nàng: “Phu nhân cùng trẫm xưa kia từng có tình ý, sao lại phải hành đại lễ như thế?" --- 1. Phu quân tái giá của nữ chính là nữ giả nam, hai người kết hôn giả để tránh họa, về sau nam chính đoạt thê. 2. Xuyên sách chỉ là bối cảnh, không dính dáng nhiều đến cốt truyện nguyên tác phức tạp, triều đại hư cấu không có nguyên mẫu, tất cả vì tuyến tình cảm nam nữ chính. 3.Tính cách nam chính âm trầm điên cuồng! Hắn là quân vương phong kiến cổ đại, không phải người hiện đại, xin đừng dùng chuẩn mực đạo đức hiện đại để đòi hỏi hắn, ai muốn đọc nam chính đạo đức hoàn hảo xin đừng nhấn đọc truyện này!

100000 Giỏ hàng Giỏ hàng