Sau Khi Trọng Sinh, Tôi Đi Tìm Lại Vết Chu Sa Của Mình

Sau Khi Trọng Sinh, Tôi Đi Tìm Lại Vết Chu Sa Của Mình

Ngôn TìnhHEHiện ĐạiTrọng Sinh

Kiếp trước, cô bị người ta đẩy xuống sông, bị ép gả cho một gã đàn ông cầm thú đội lốt người. Sau khi cưới, tên cặn bã đó nhờ thế lực của cha cô mà quay trở lại thành phố. Hai người sống suốt hai mươi năm trong một cuộc hôn nhân không tình cảm cô không muốn để hắn chạm vào mình, vì trong lòng cô luôn cất giữ một vết chu sa không thể nói ra. Sau này, cha cô bệnh mất, mẹ cũng lần lượt ra đi. Cô bị tên chồng cặn bã giày vò đến chẳng còn ra hình người. Cuối cùng, cô mới biết, hóa ra cha cô không phải chết vì bệnh, mà là bị gã đầu độc bằng thuốc độc mãn tính. Cô chết trong vòng tay của Trương Thời Dã. Khi sắp rời khỏi thế gian, cô vuốt ve khuôn mặt anh, khẽ nói: “Giá như năm đó người cứu em là anh thì tốt biết mấy.” Trương Thời Dã khóc không thành tiếng, chỉ có thể liên tục thì thầm: “Xin lỗi, là anh đến muộn rồi...” Linh hồn cô vẫn luôn đi theo Trương Thời Dã, tận mắt chứng kiến anh báo thù cho mình, gϊếŧ sạch tất cả những kẻ từng hại cô. Cuối cùng, anh tự sát trước mộ phần của cô. Cô trọng sinh, mang theo không gian trở về năm 1974. Lần này, cô sẽ không yếu đuối như kiếp trước nữa. Cô muốn báo thù, trả ơn, và quan trọng nhất đi tìm lại vết chu sa của đời mình. ...

150000

495 chương

Truyện cùng tác giả

Sau Khi Trọng Sinh, Tôi Đi Tìm Lại Vết Chu Sa Của Mình
Sau Khi Trọng Sinh, Tôi Đi Tìm Lại Vết Chu Sa Của Mình
Ngũ Chỉ Tiểu Miêu

Kiếp trước, cô bị người ta đẩy xuống sông, bị ép gả cho một gã đàn ông cầm thú đội lốt người. Sau khi cưới, tên cặn bã đó nhờ thế lực của cha cô mà quay trở lại thành phố. Hai người sống suốt hai mươi năm trong một cuộc hôn nhân không tình cảm cô không muốn để hắn chạm vào mình, vì trong lòng cô luôn cất giữ một vết chu sa không thể nói ra. Sau này, cha cô bệnh mất, mẹ cũng lần lượt ra đi. Cô bị tên chồng cặn bã giày vò đến chẳng còn ra hình người. Cuối cùng, cô mới biết, hóa ra cha cô không phải chết vì bệnh, mà là bị gã đầu độc bằng thuốc độc mãn tính. Cô chết trong vòng tay của Trương Thời Dã. Khi sắp rời khỏi thế gian, cô vuốt ve khuôn mặt anh, khẽ nói: “Giá như năm đó người cứu em là anh thì tốt biết mấy.” Trương Thời Dã khóc không thành tiếng, chỉ có thể liên tục thì thầm: “Xin lỗi, là anh đến muộn rồi...” Linh hồn cô vẫn luôn đi theo Trương Thời Dã, tận mắt chứng kiến anh báo thù cho mình, gϊếŧ sạch tất cả những kẻ từng hại cô. Cuối cùng, anh tự sát trước mộ phần của cô. Cô trọng sinh, mang theo không gian trở về năm 1974. Lần này, cô sẽ không yếu đuối như kiếp trước nữa. Cô muốn báo thù, trả ơn, và quan trọng nhất đi tìm lại vết chu sa của đời mình. ...

150000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Truyện liên quan

Tàng Châu
Tàng Châu

Từ Ngâm vẫn luôn mơ về năm ấy, khi cha nàng vẫn còn là thứ sử Nam Nguyên, chị gái chưa trở thành yêu phi, còn nàng... chỉ mải mê trêu mèo ghẹo chó, sống những ngày tháng vô lo vô nghĩ... Ngói xanh gạch lục, hương hoa đồng nội vương trên áo ái; cửa son điện tía, tay trắng thường thêu áo nghê tinh khôi

180000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Diễn Đàn Giao Dịch Mạt Thế
Diễn Đàn Giao Dịch Mạt Thế

Mạt thế giáng xuống, động thực vật biến dị, đất đai ô nhiễm, nước sạch khan hiếm, đồ ăn thiếu thốn, xác sống đầy rẫy. Người có dị năng là hy vọng duy nhất của nhân loại. Kẻ khác thức tỉnh sức mạnh thiên nhiên, hô mưa gọi gió, chỉ riêng Tề Uyển, nhận được dị năng có tên có họ trông như thứ đồ bỏ đi, gọi là Linh Giới Diễn Đàn. Trên diễn đàn, cô có thể đăng bài thu hút người xem, kiếm điểm khen thưởng, đổi lấy phần thưởng tương ứng. Khi đói đến mơ hồ, cô đăng bài: "Kinh hãi! Một người đàn ông lại làm chuyện này trong rừng ..." Câu chuyện kể về một dị năng giả đào giếng, tìm được nguồn nước quý báu. Lập tức, bài viết gây chấn động. * Nam Tinh Đế Tôn: "Dị năng giả... Danh xưng thật cổ xưa! +1 điểm khen thưởng" * Bắc Minh Đế Tôn: "Vì huynh đệ này, ta điểm khen thưởng +1." * Xích Uyển Tiên Tử (ẩn danh): "Phi! Tiêu đề rác rưởi, nhưng ta vẫn nhấn +1!" Tề Uyển đổi được hai củ khoai lang đỏ, lệ nóng tuôn rơi. No bụng, cô tiếp tục viết: "Kinh hoàng! Một gia tộc 72 người bị tiêu diệt toàn bộ!" Mở bài ra, chỉ thấy một dị năng giả gϊếŧ đàn chuột biến dị, tổng cộng 72 con, không sót con nào. * Hỏa Chiến Thánh Tôn: "Bài này thú vị, đạo hữu có muốn gặp mặt giao lưu?" * Tím Điện Nguyên Tôn: "Ta bị mê hoặc xong vào xem mà là cái này sao? Nhưng rất sáng tạo! +1" * Đông Hải Long Tôn: "Làm ta giật mình! Hóa ra chỉ là lũ chuột chết tiệt! +1" Nhờ Linh Giới Diễn Đàn, Tề Uyển đổi được gạo, nước, thậm chí cả khoai tây giống. Nhưng điều khiến cô kinh ngạc nhất chính là: "Kim Cương Hắc Đao, kèm theo đao thuật." Cô thực sự có thể "sinh ra" dị năng mới? Không, hệ thống chính là hệ thống! Khi nâng cấp, cô còn có thể giao lưu, buôn bán vật phẩm quý hiếm. Nhưng sự thật lại còn chấn động hơn: "Hãi hùng! Dị năng của cô lại là thứ này!" * Lập ý: Vì sinh tồn mà nỗ lực. * Một câu tóm tắt: Dù thế nào cũng phải giữ vững ý chí tiến về phía trước!

80000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Sơn Hải Thực Đường [Mỹ Thực]
Sơn Hải Thực Đường [Mỹ Thực]

Ứng Linh Lung vừa mới kế thừa gia nghiệp thì gia tộc phá sản. Sau khi điều tra rõ ràng, cô mới phát hiện không biết từ bao giờ nhà mình đã ký một hiệp định hỗ trợ đám yêu thú chỉ xuất hiện trong Sơn Hải Kinh, mà phương thức hỗ trợ chủ yếu là... nộp phạt thay cho đám yêu thú chuyên vi phạm pháp luật đó. Nhìn dòng tiền chảy khỏi tài khoản như nước, Ứng Linh Lung nuốt không trôi cục tức này, cô khí thế hừng hực tìm tới đám yêu: “Trả tiền!” Đám yêu quái (nhỏ yếu, đáng thương, lại nghèo rớt mồng tơi): "Không có tiền..." "Không có tiền thì đi làm trả nợ!" Vài ngày sau, một quán ăn nhỏ tên là Sơn Hải Thực Đường khai trương ở thành phố Giang Dư. Cá viên dai giòn, lòng mề gà chua cay giòn sật, cơm trộn gạch cua giã tay thơm ngậy béo ngậy, ốc hút luộc cay nồng hấp dẫn... tất cả đều xuất hiện trong thực đơn, thực khách thèm rỏ dãi, nườm nượp kéo đến. *** Kim Ô rũ lông gây cháy rừng, ngang nhiên vi phạm quy định phòng cháy rừng và thảo nguyên, tự ý dùng lửa trong khu vực cấm, bị phạt 200 nghìn tệ. Ứng Linh Lung nghiến răng nghiến lợi nộp phạt thay anh, từ đó thế gian vắng bóng thần điểu Kim Ô, Sơn Hải Thực Đường có thêm một đầu bếp nướng BBQ Kim sư phó. Khả năng khống chế lửa của đầu bếp Kim đã đạt trình độ xuất thần nhập hóa, dù là ba phần chín hay bảy phần chín, tái hay chín kỹ, Kim sư phó đều có thể xử lý ổn thỏa. Thực khách (muốn nói lại thôi): "Cho tôi chín kỹ nhé, cảm ơn." Chim Trọng Minh vô ý để lộ yêu khí khi đang phát sóng trực tiếp, không những không kịp thời cứu vãn mà còn nói năng lung tung: “Tôi trời sinh đã có hai con ngươi, không phải filter mắt to đâu!” Vì vi phạm quy định quản lý dịch vụ phát sóng trực tiếp trên internet, phòng phát sóng trực tiếp bị đóng cửa, còn cậu bị phạt 50 nghìn tệ. Ứng Linh Lung thấy cậu khỏe như trâu, lại chẳng cần ăn cơm, bèn cưu mang cậu, cho cậu ở Sơn Hải Thực Đường làm việc vặt, dọn dẹp, chạy bàn. Công việc làm cũng khá ổn, được Ứng Linh Lung phát cho phiếu trừ nợ 5000 tệ, khiến đám nhân viên khác nhìn mà ghen tị. Tiệm ăn ngày càng đông khách, lại còn có yêu quái chủ động đến xin vào làm. Phỉ Phỉ: "Bà chủ Ứng, tôi làm nghề mổ cá ở Đại Nhuận Phát mười năm rồi, lòng tôi sớm đã..." Ứng Linh Lung nắm lấy tay cô ấy: "Chào cô, chúng tôi đang cần phụ bếp chuyên làm cá, hôm nay cô có thể đi làm luôn không?" Một câu tóm tắt: Yêu quái Sơn Hải Kinh thất nghiệp rồi quay lại làm nghề. Lập ý: Lao động thay đổi cuộc sống.

150000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Tích Trữ Hàng Hóa Phiêu Lưu Trên Nhà Bè
Tích Trữ Hàng Hóa Phiêu Lưu Trên Nhà Bè

Bão táp, sóng thần, mất điện, giông bão và mưa đá, sinh vật biển biến dị...Thế giới dần trở nên hỗn loạn. Khi Thư Phức tỉnh dậy sau một giấc mơ, cô chợt nhận ra rằng mình không đến từ thế giới này. Thư Phức biết được phần lớn đất đai cùng thành phố này sẽ bị nhấn chìm trong nước. Cô chỉ muốn làm một con cá mặn với không gian hữu hạn trong tay: Sau khi tích trữ hàng hoá cô sẽ nằm yên một chỗ, có thể sống sót được bao lâu thì hay bấy nhiêu... Tích, bàn tay vàng đã được kích hoạt! [“Ngôi nhà bè không chìm” đã được kích hoạt, cấp bậc “Bè gỗ”: cấp 1 Kích thước của nhà bè: 10 mét vuông Chế độ lái: trôi theo dòng chảy (tốc độ dòng chảy: 10-20 km/giờ) Giới hạn thời gian sử dụng mỗi ngày: 5 giờ Phòng hộ cấp 1: Chế độ chủ sở hữu khu nhà bè (khu vực chủ sở hữu là khu vực có khả năng chống chịu thiên tai, nhiệt độ ổn định, không gian sống an toàn độc quyền)] Thư Phức vội đứng lên, cô có thể sống sót! Thậm chí còn có thể nằm yên một chỗ sống thật lâu! Câu hỏi được đặt ra lúc này: Nên làm gì trước khi xảy ra tận thế? Xin nghỉ? Từ chức? Mua mua mua? [Ngày mai hãy đến công ty điểm danh đúng giờ, bạn sẽ nhận được thanh tiến độ 5% cho bè gỗ cấp 2. (Tiến độ hiện tại của bè cấp 2: 0%)] Thư Phức: →_→ Lần nọ, sau khi hoàn thành nhiệm vụ Thư Phức đã mở khoá chức năng “Đĩa quay rút thăm trúng thưởng”. [Chúc mừng bạn đã nhận được phần thưởng thứ năm màu đỏ: 50 kg gạo x2] [Chúc mừng bạn đã nhận được phần thưởng thứ năm màu xanh: một cái “Phòng tắm vòi sen thùng gỗ”] [Chúc mừng bạn đã nhận được phần thưởng thứ tư màu đỏ: 1 gói quà thịt nướng] Thư Phức: ^_^ Dần dần cô bị nghiện rút thăm trúng thưởng không thể thoát ra được!

200000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Đọc Xong Kịch Bản, Ta Thăng Được Rồi
Đọc Xong Kịch Bản, Ta Thăng Được Rồi

Dung Du xui xẻo xuyên thành vai nữ phụ độc ác trùng tên trong một cuốn tiểu thuyết. Hệ thống nói với nàng rằng phải đọc hết toàn bộ lời thoại ở những phân cảnh kinh điển trong truyện mới có thể xoay chuyển vận mệnh, giả chết để giữ mạng. Nói cách khác chính là phải hết mực tâng bốc nam chính, ra sức sỉ nhục phản diện. Sau khi đóng vai phụ không biết bao nhiêu lần, Dung Du tự tin nói với chính mình: "Diễn kịch chứ gì, ta quen lắm rồi!" ... Cảnh kinh điển thứ nhất: Phản diện bị trọng thương, nữ phụ đến gây sự nhưng lại vô tình bắt gặp hình dạng yêu quái của hắn, thế là nàng tức giận rút kiếm. Tình tiết vừa đến, Dung Du tự tin đẩy cửa bước vào, liền thấy phản diện trước mắt soạt một cái biến thành con mèo nhỏ trắng muốt. Dung Du: "!!!" Nàng không nhịn được bèn ôm chặt mèo con mà vuốt lấy vuốt để, miệng vẫn không quên đọc lời thoại: “Xem ta xử lý ngươi thế nào, đồ yêu nghiệt đáng chết này!” Phản diện: "???" ... Cảnh kinh điển thứ hai: Tỷ thí trong môn phái, nam chính đấu với phản diện, phản diện bị thua sát nút. Nữ phụ phấn khích không ngừng say mê khen ngợi nam chính. Khi vừa đến đoạn tình tiết này, thế quái nào nam chính lại bị phản diện cho ăn hành thê thảm, gần như mất nửa cái mạng. Dung Du không nỡ nhìn thẳng nhưng vẫn run run nhịn cười, cố gắng đọc nốt kịch bản cho tròn vai: “Oa, Nam sư huynh vẫn lợi hại như xưa ha...” Nam chính đang bị đánh đến mơ mơ màng màng, nghe câu "khen ngợi" ấy liền tức đến mức phun ngay ra ba ngụm máu. ... Sau bao thăng trầm, nàng mãi mới loạng choạng diễn xong toàn bộ phân cảnh trong truyện, thế là vai nữ phụ độc ác cũng được kết thúc. Dung Du xúc động reo lên: "Cuối cùng ta cũng có thể đóng máy rồi! Ủa? Sao ta vẫn chưa chết nhỉ?" Hệ thống đang bận chèo thuyền đẩy thuyền cặp đôi của nàng và phản diện: [Chết cái đầu ngươi ấy!] [Chẳng hiểu thế nào mà giờ phản diện lại sống như nam chính, tiện tay kéo luôn nữ phụ lên làm nữ chính, thật sự đúng là chuyện hoang đường!] ... Góc nhìn của phản diện: Hắn là yêu tu bị cả thiên hạ khinh rẻ, lén lút lẻn vào tiên môn tu luyện, nào ngờ lại bị người ta phát hiện ra chân thân. Đã bị phát hiện thì thôi đi, người ta chẳng những không ghét bỏ mà còn rất hay gần gũi thân thiết, thường xuyên tặng linh đan diệu dược và đồ chơi nhỏ các loại, khiến cho con mèo nhỏ như hắn ngơ ngác không hiểu gì hết. Mèo con suy đi nghĩ lại hồi lâu, cuối cùng cũng rút ra một kết luận. Người này chắc chắn đang thèm khát hắn! Nghe nói nhân tộc một khi có được rồi thì sẽ không còn trân trọng nữa. Vì vậy, hắn vểnh đuôi lên đầy kiêu ngạo nhìn nàng. Hứ, cho ngươi sờ một cái thôi đấy!

140000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Ngoại Thất Của Thái Tử
Ngoại Thất Của Thái Tử

Thái tử Bùi Lan của Đại Sở - một người nghiêm khắc với bản thân, tài đức vẹn toàn, dung mạo xuất chúng, là bậc thiên chi kiêu tử được triều thần kính phục. Thế nhưng, vị thái tử này lại mang một điều tiếng: Hắn có một ngoại thất không danh không phận. Người ngoài không hay biết, nhưng Nguyễn Lăng hiểu rõ. Bùi Lan bề ngoài chính trực, nhưng thực chất là kẻ thâm sâu khó lường, tính tình thất thường, khó đoán. Vì cứu mẫu thân, nàng đành chấp nhận ở bên hắn, dù thừa hiểu rằng, hắn chưa từng thật lòng yêu nàng - hắn chỉ đắm chìm trong quyền thế của chính mình. Thái tử không lập thái tử phi, chẳng nạp trắc phi, nhưng lại chỉ sủng ái duy nhất nàng - một ngoại thất vô danh. Tin đồn lan rộng khắp kinh thành, để rồi vào năm Cảnh Hòa thứ bảy, trước sức ép từ dân chúng, nàng bị phế bỏ. Ngỡ rằng tất cả đã kết thúc, nhưng khi nhắm mắt xuôi tay, nàng lại trùng sinh, trở về một đời trước. Điều đầu tiên nàng muốn làm - là tránh xa Thái tử. Thế nhưng, trời xui đất khiến, nàng lại một lần nữa bị đưa đến trước mặt hắn. Tại hậu viện Nguyễn phủ, nam nhân cao cao tại thượng cúi xuống, nhìn thiếu nữ đang run rẩy trước mặt mình, khóe môi khẽ nhếch: “Sợ cô sao?” Tiểu cô nương yêu kiều, đôi mắt hoe đỏ, nước mắt lã chã như hoa lê gặp mưa. Hắn vươn tay, chậm rãi lau đi giọt lệ nơi khóe mắt nàng, giọng trầm thấp: “Kiếp trước, nàng đâu có như vậy.”

150000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Muội Muội Phản Diện Của Nữ Chính Cá Chép May Mắn Thời Cổ Đại
Muội Muội Phản Diện Của Nữ Chính Cá Chép May Mắn Thời Cổ Đại

Cố Tri Chước trọng sinh. Mãi đến khi chết, nàng mới biết mình chỉ là nữ phụ trong một quyển tiểu thuyết cổ trang, còn nữ chính là biểu tỷ của nàng, Quý Nam Kha. Trong sách viết, Quý Nam Kha là người có số mệnh phú quý, nàng phù trợ cho Tam hoàng tử Tạ Cảnh, giúp hắn đăng cơ, dùng phúc khí của mình che chở cho thiên hạ, mở ra thời đại thịnh trị của Đại Khải. Còn Cố Tri Chước chính là vị hôn thê [cũ] của Tam hoàng tử. Nàng là chất xúc tác cho những tranh chấp ban đầu của họ, là chướng ngại vật cho tình yêu của họ ở giai đoạn giữa, và là bàn đạp cho vinh quang của họ ở giai đoạn sau. Thậm chí, sau khi họ tâm đầu ý hợp, nàng đã phải trả giá bằng cả mạng sống của gia tộc để Quý Nam Kha có thể bước lên ngôi vị cao quý. Cố Tri Chước: ??? Tin tốt: Nàng đã trọng sinh. Tin xấu: Vừa mở mắt ra, ngự y đang cầm một hộp thuốc độc bôi lên mặt nàng. Sau đó, dung mạo của nàng sẽ bị hủy hoại, Cố gia sẽ bị kết tội thông đồng với địch phản quốc, cả nhà bị tội. "Vị hôn phu" của nàng, Tạ Cảnh, để lấy lòng người mới, sẽ vạch khăn che mặt của nàng trước mặt mọi người, nhìn khuôn mặt lở loét của nàng mà chế giễu. Cố Tri Chước: "Điện hạ, ta xem bói thấy ngài sắp gặp họa chết người đó." Nàng cầm lấy lọ thuốc độc đã từng khiến mình hủy dung, hất thẳng về phía vị hôn phu [cũ]! Kệ cmn cái gì mà dè dặt cẩn trọng, mẫu mực khuê tú! Nữ phụ ác độc như nàng nên sống một đời cao quý, muốn làm gì thì làm. * Sư phụ Vô Vi Tử đã từng hỏi nàng: “Con có biết người kia chết là do thiên mệnh không?” Cố Tri Chước nghiêm mặt đáp: “Con biết. Sư phụ, con muốn nghịch thiên sửa mệnh." Sư phụ Vô Vi Tử lắc đầu nói: “Thiên mệnh không thể trái.” Giọng nàng đanh thép tràn đầy quyết tâm: “Giữa con và Thiên Đạo, hoặc là con tan xương nát thịt, hoặc là nó phải thuận theo ý con.” “Con tuyệt đối không thỏa hiệp.” Thuận theo Thiên Đạo, kết quả chính là cửa nát nhà tan. Dù cho linh hồn có tiêu tan, Cố Tri Chước cũng quyết không muốn chịu đựng nỗi đau đớn thấu tim gan của kiếp trước thêm một lần nào nữa. * Kiếp trước, Cố Tri Chước bị đày ải, chín chết mười sống. Mãi đến khi gặp được Tạ Ứng Thầm cũng đang sống lay lắt mới có được cơ hội thở dốc. Tạ Ứng Thầm dạy dỗ nàng, nuôi nấng nàng, trải đường cho tương lai của nàng. Rồi mang theo thù hận nửa đời và bệnh tật đầy mình rời khỏi nhân gian. Giờ đây, mọi thứ được sắp xếp lại, Tạ Ứng Thầm vẫn chưa bệnh nặng. Cố Tri Chước phải tìm thấy hắn, chữa khỏi bệnh cho hắn. * Nhiều năm sau, Tạ Ứng Thầm hỏi nàng: "Tại sao lần đầu gặp ta, nàng đã đối xử tốt với ta như vậy?" Giọng Cố Tri Chước nhàn nhạt, như đang tự nói với chính mình: "Bởi vì lần đầu gặp ta, chàng cũng đối xử tốt với ta như vậy." Tạ Ứng Thầm không biết, tiểu cô nương trước mặt đến từ mười mấy năm sau, tương tư hắn thành bệnh, khó chữa.

300000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Bị Câu Nhầm Hồn, Ta Dẫn Hầu Gia Dọn Sạch Kinh Thành Rồi Đi Lưu Đày
Bị Câu Nhầm Hồn, Ta Dẫn Hầu Gia Dọn Sạch Kinh Thành Rồi Đi Lưu Đày

Đại lão mạt thế Tân Lung vất vả lắm mới nghịch chuyển thời không trở về hiện đại, còn chưa tận hưởng được bao lâu, lại bị câu nhầm hồn, đưa đến cổ đại. Vừa mở mắt ra, đã thấy mình đang ở hiện trường lưu đày. Không hoảng, trong tay nàng có không gian! Trước tiên quét sạch kho của tất cả tham quan trong kinh thành, sau đó vét luôn cả quốc khố vào không gian, lại thu dọn sạch sẽ phủ Định Quốc Công, khiến đám người đến tịch biên tài sản trợn tròn mắt, nghẹn họng không nói nên lời. Lên đường lưu đày, lo lắng sẽ bị đói ư? Nhờ vào kỹ nghệ nấu ăn cứng cựa được rèn giũa từ mạt thế, nàng chẳng ngán thứ gì. Từ thịt sói, thịt rắn, thịt lợn rừng, cá nóc, nấm dại, thịt cá sấu, hoa cỏ và rau dại, gặp gì ăn nấy, nấu gì ngon nấy, khiến cả phủ Hầu gia phải tròn mắt kinh ngạc. Đến nơi lưu đày, đại công cáo thành, Tân Lung thu dọn hành lý, chuẩn bị hòa ly. Không ngờ vị Hầu gia cao quý kia lại bắt đầu chơi trò vô lại. Tiêu Kinh Hạc: “Thư hòa ly là gì... Sao ta nghe không hiểu? Phu nhân, đột nhiên ta thấy hơi choáng váng, để ta đi ngủ trước đã, có chuyện gì ngày mai nói tiếp nhé...” Tân Lung: “...” Hầu gia, diễn xuất của ngài giả quá rồi đấy!

200000 Giỏ hàng Giỏ hàng