Bày Sạp Bói Toán, Đại Lão Huyền Học Kiếm Bộn Tiền

Bày Sạp Bói Toán, Đại Lão Huyền Học Kiếm Bộn Tiền

Đô thịHiện ĐạiSảng VănĐiền VănLinh DịTrinh Thám

Yến Thanh chăm chỉ học hành, kiếm sống bằng nghề bày sạp bói toán. Tuy ham tiền nhưng cô luôn kiếm tiền một cách chân chính. Nào ngờ hôm đó vận may bất ngờ ập đến! Một cặp vợ chồng ăn mặc sang trọng lái xe hơi xịn đến đón cô về căn biệt thự rộng mấy trăm mét vuông, cuộc sống sung túc, ăn ngon mặc đẹp. Lại còn có cô em gái “trên trời rơi xuống” dâng cả trang sức đắt tiền đến tận tay. Yến Thanh im lặng. Của ngon từ trên trời rơi xuống này rốt cuộc có ăn được không đây? —— Yến Thù - Cô tiểu thư giả được nuông chiều từ bé, từ sau khi thiên kim thật sự của nhà họ Yến được tìm về, cô ấy luôn nơm nớp sợ bị đuổi ra khỏi nhà. Cô ấy cẩn thận giữ chặt kho bạc riêng, vừa vụng về lấy lòng người chị mới, thậm chí còn sẵn sàng nhường cả người trong lòng cho chị. Trong khi đó, thiếu gia nhà họ Tô ngày ngày lo lắng cho cô bạn thanh mai tiểu thư giả ở nhà họ Yến. Cho đến khi cậu phát hiện cô bạn thanh mai của mình lại muốn dùng cậu để lấy lòng thiên kim thật! Cậu không thể ngồi yên được nữa, tức tốc chạy đến nhà họ Yến. Chỉ thấy người chú nhỏ ít nói, lạnh lùng, chẳng quan tâm đến ai của nhà họ Yến, tay trái xách áo đạo sĩ, tay phải cầm cờ vải lẽo đẽo theo sau Yến Thanh. Bên cạnh là cô bạn thanh mai thì tíu tít rót trà, bưng nước, hỏi han ân cần. Nhìn hai người kia ra vẻ lấy lòng, Tô thiếu gia tức đến mức nhảy dựng: ...Cái nhà họ Yến này chẳng có ai bình thường cả! [Gia đình hòa thuận, cha mẹ yêu thương.]

200000

727 chương

Truyện cùng tác giả

Bày Sạp Bói Toán, Đại Lão Huyền Học Kiếm Bộn Tiền
Bày Sạp Bói Toán, Đại Lão Huyền Học Kiếm Bộn Tiền
Tam Nhất Linh Bạch Nguyệt Quang

Yến Thanh chăm chỉ học hành, kiếm sống bằng nghề bày sạp bói toán. Tuy ham tiền nhưng cô luôn kiếm tiền một cách chân chính. Nào ngờ hôm đó vận may bất ngờ ập đến! Một cặp vợ chồng ăn mặc sang trọng lái xe hơi xịn đến đón cô về căn biệt thự rộng mấy trăm mét vuông, cuộc sống sung túc, ăn ngon mặc đẹp. Lại còn có cô em gái “trên trời rơi xuống” dâng cả trang sức đắt tiền đến tận tay. Yến Thanh im lặng. Của ngon từ trên trời rơi xuống này rốt cuộc có ăn được không đây? —— Yến Thù - Cô tiểu thư giả được nuông chiều từ bé, từ sau khi thiên kim thật sự của nhà họ Yến được tìm về, cô ấy luôn nơm nớp sợ bị đuổi ra khỏi nhà. Cô ấy cẩn thận giữ chặt kho bạc riêng, vừa vụng về lấy lòng người chị mới, thậm chí còn sẵn sàng nhường cả người trong lòng cho chị. Trong khi đó, thiếu gia nhà họ Tô ngày ngày lo lắng cho cô bạn thanh mai tiểu thư giả ở nhà họ Yến. Cho đến khi cậu phát hiện cô bạn thanh mai của mình lại muốn dùng cậu để lấy lòng thiên kim thật! Cậu không thể ngồi yên được nữa, tức tốc chạy đến nhà họ Yến. Chỉ thấy người chú nhỏ ít nói, lạnh lùng, chẳng quan tâm đến ai của nhà họ Yến, tay trái xách áo đạo sĩ, tay phải cầm cờ vải lẽo đẽo theo sau Yến Thanh. Bên cạnh là cô bạn thanh mai thì tíu tít rót trà, bưng nước, hỏi han ân cần. Nhìn hai người kia ra vẻ lấy lòng, Tô thiếu gia tức đến mức nhảy dựng: ...Cái nhà họ Yến này chẳng có ai bình thường cả! [Gia đình hòa thuận, cha mẹ yêu thương.]

200000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Truyện liên quan

Lục Phiến Môn Kỳ Án, Pháp Y Truy Hung
Lục Phiến Môn Kỳ Án, Pháp Y Truy Hung

Khi phụ thân ngỗ tác qua đời ly kỳ , Diệp Thải Đường vì món nợ lớn năm mươi lượng bạc, không thể không bán mình vào Lục Phiến Môn làm trâu làm ngựa cho chủ nợ Hạ Việt, người vốn là thần bổ. May mắn Diệp Thải Đường có linh hồn pháp y thâm niên của thời hiện đại, nàng dùng pháp y học hiện đại phá giải bí mật trên thi thể, điều tra dấu vết từ xương cốt. Khiến vụ án được tái diễn, nghe người chết nói chuyện, từng cọng cây ngọn cỏ đều làm chứng, ông trời có mắt không thể lừa. Hạ Việt vươn tay: "Nào, nắm tay ta đi." Diệp Thải Đường: "...?" Hạ Việt: "Như vậy chúng ta có thể cùng nhau phá án, trở thành một đôi cộng sự thần tiên." ***** Trích đoạn 1 Hạ Việt nói tiếp: “Tuy một tháng hai lượng không nhiều lắm, ngươi tiêu tiết kiệm một chút, ba bốn năm cũng có thể trả hết tiền, nói không chừng còn có thể tiết kiệm một ít.” Diệp Thải Đường cười khổ. Hạ Việt cũng mỉm cười: “Nếu không thì, ngươi chỉ có thể đi ăn xin, ta tặng người một cái bát, ngươi cứ ăn xin ở gần Lục Phiến Môn đi, một cô nương như ngươi nếu đυ.ng phải tiểu lưu manh gì đó, hét một tiếng, ta cũng sẽ không thấy chết mà không cứu.” Nói xong, Hạ Việt đi đến cửa gọi Lưu Sa: “Vào phòng bếp lấy một cái bát cũ cho ta, nhớ lấy cái bát nào bị sứt mẻ ấy, sau này Diệp cô nương ăn xin, các ngươi nhìn thấy thì chiếu cố một chút.” Lưu Sa ngốc nghếch lại đáp lời, thật sự ra ngoài. Nói đến nước này, Diệp Thải Đường còn có thể nói gì nữa, nàng biết rõ đây là một miếng bánh ngọt có bôi thuốc độc, cũng chỉ có thể rưng rưng nước mắt cầm ăn mà thôi. “Ta làm.” Diệp Thải Đường không đợi Hạ Việt nói xong, liền nói: “Đại nhân, ngài thật sự quá tốt bụng, ta bị thuyết phục vì sự tốt bụng của ngài. Đừng nói bao ăn bao ở, còn có tiền, cho dù không có tiền, ta cũng làm. Có thể làm việc ở Lục Phiến Môn, còn ăn xin gì nữa chứ.” Câu nói này nghe có vẻ không có vấn đề gì, nhưng ở đâu cũng có vấn đề, Lục Phiến Môn tạo nghiệt gì mà phải so tốt xấu với ăn xin, nhất thời Hạ Việt cũng biết phải phản bác thế nào. Trích đoạn 2: Diệp Thải Đường khinh bỉ nói: “Cơm mềm cứng rắn ăn, còn ăn đúng lý hợp tình, Lư phu nhân đã tạo nghiệt gì vậy, năm đó nếu như bà ấy tìm một tiểu bạch kiểm, chỉ cần mặt đẹp dáng người đẹp, tự mình bỏ tiền bao nuôi, chẳng phải cuộc sống sẽ thoải mái hơn bây giờ à.” Diệp Thải Đường nói xong, lại liếc nhìn Hạ Việt. Hạ Việt còn chưa kịp tiêu hóa mấy lời nói kinh hãi thế tục này của Diệp Thải Đường, bị nàng liếc nhìn, nhất thời cảm thấy không đúng lắm. Muội ấy nhìn ta làm gì vậy, cảm thấy ta là cơm mềm cứng rắn ăn, hay là tiểu bạch kiểm? Trích đoạn 3: Diệp Thải Đường vô cùng cạn lời, nàng lẩm bẩm nói: “Nhìn không ra, đại nhân còn là một người ngạo kiều nữa.” Vương Thống không hiểu liền hỏi: “Ngạo kiều là ý gì?” Lưu Sa đọc hiểu một trăm điểm: “Chính là kiêu căng ngạo mạn đó.” “Không không không.” Diệp Thải Đường lắc lắc ngón tay: “Chính là vừa kiêu ngạo vừa nũng nịu.” Hạ Việt thật sự không thể ngờ rằng trong lòng Diệp Thải Đường mình lại có hình tượng như vậy, giật mình đến mức suýt chút nữa vấp ngã. Diệp Thải Đường còn tiến thêm một bước giải thích: “Con người ấy mà, chính là thích ngạo kiều trước mặt những người thương mình.” Hạ Việt không muốn trở thành quan viên đầu tiên của Đại Lương đánh chết thủ hạ trên đường, cho nên hắn chỉ có thể nén giận, cố gắng nhớ lại Diệp Minh đã gặp lúc trước, Diệp Minh là một người rất bình thường, sao nữ nhi của ông ấy lại không đáng tin như vậy. Trích đoạn 4: Trên trán của Trạng Nguyên có một vầng trăng lưỡi liềm, lúc trước Diệp Thải Đường cũng đã từng xem qua các loại chân dung mặt nạ hí kịch. Lần này lại liếc nhìn, Diệp Thải Đường lập tức nhận ra chỗ không đúng. "Hình như vị trí của mặt trăng này không giống với mấy cái ta đã từng nhìn thấy trước đây." "Phải." Lão bản gánh hát hí kịch đáp: "Đáng lẽ phải vẽ lệch vầng trăng này mới được, nhưng hôm nay hắn không chú ý, lại vẽ thẳng." Diệp Thải Đường liếc nhìn, đúng thật là như vậy, vầng trăng trên trán vị Trạng Nguyên này là thẳng, mà những cái nàng từng thấy trước đây đều là lệch. Nhưng đây cũng không phải chuyện gì to tát, đến mức phải tức giận như vậy, mắng như mắng tôn tử vậy à? Diệp Thải Đường không khỏi hỏi: "Vầng trăng này thẳng hay lệch, có quy tắc gì đặc biệt à?" Hoặc nên nói, có điều cấm kỵ gì à? Lão bản tức giận như vậy, giống như vị Trạng Nguyên này đã phạm phải sai lầm lớn. Lão bản gánh hát hí kịch thở dài: "Tiểu thư có điều không biết, nghề nào cũng có quy tắc của nghề nấy. Nhân vật trong vở hí kịch này là một vị Trạng Nguyên nổi tiếng thời tiền triều, chính trực vô tư. Nghe nói ông ấy là Chung Quỳ lão gia chuyển thế, ban ngày đòi lại công bằng xử án cho bá tánh. Ban đêm, có thể nhìn thấy quỷ hồn. Nếu có ai chết oan, sẽ báo mộng để đòi lại công bằng." Diệp Thải Đường "a" một tiếng, nhất thời không phản ứng kịp lão bản đang ám chỉ gì, dừng lại một lát mới vỡ lẽ: "Ông đang nói quỷ ấy à." Trích đoạn 5: Thấy tên hỏa kế cũng không nghĩ ra được nội dung gì thêm, Tạ Chỉ lại hỏi: "Chẳng phải nam nhân không thể hát, nữ nhân có thể hát à? Ngươi đi tìm một nha đầu đến hát cho bọn ta nghe thử." Thật phiền muộn, người khác đều là uống hoa tửu nghe tiểu khúc. Còn bọn họ thì sao, ăn bánh bao nghe quỷ ca dao. Sự khác biệt thật sự quá lớn. Tên hỏa kế nhận được tiền thưởng vẫn rất tích cực, rất nhanh đã tìm một tiểu nha đầu đến. Tiểu nha đầu liền cất tiếng hát. "Ánh trăng sáng, lòng hoang mang." "Quỷ tân nương, tìm tân lang." "Tân lang là tình lang của ta, tân phòng là mộ phần của ta." "Giá y một màu đỏ thẫm, dùng máu ta thêu một đôi uyên ương." "Kèn xô na thổi vang một đường. Tình lang hỡi, chúng ta vào động phòng hoa chúc... chàng xem kìa, tim chàng gan chàng vương khắp sàn." Giọng của tiểu nha đầu cũng khá hay, nhưng hát lên lại hơi rợn người. Diệp Thải Đường nghe rồi, xoa xoa lớp da gà trên cánh tay. Đây là tiểu khúc dân gian gì chứ, đây là bài ca dao kinh dị mà. Trích đoạn 5: -------- Truyện chủ yếu về trinh thám phá án, vụ án liên tục, tình cảm là phụ, mọi người cùng gu với mình thì nhảy hố nhé. Chúc mọi người một ngày tốt lành và đọc truyện vui vẻ nha ~

200000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Người Đẹp Yếu Đuối Hướng Nội Được Chú Nhỏ Gánh Lên Đỉnh Trong Show Thiếu Nhi
Người Đẹp Yếu Đuối Hướng Nội Được Chú Nhỏ Gánh Lên Đỉnh Trong Show Thiếu Nhi

Ôn Trúc Sâm - một thiếu niên mắc chứng sợ giao tiếp nặng bỗng xuyên không, trở thành phản diện yếu đuối chết sớm trong một quyển sách sảng văn vả mặt. Nguyên chủ là một cậu chủ giả được gả vào nhà họ Cung với mục đích ăn cắp bí mật thương nghiệp. Sau khi bị chồng phát hiện những hành vi đáng xấu hổ của mình thì cậu ta đã bị đuổi đi ngay, lúc về nhà mẹ đẻ lại bị anh cả mắng là đồ vô dụng rồi đuổi ra khỏi nhà, cuối cùng chết bệnh nơi gầm cầu. Sau khi Ôn Trúc Sâm có được cuộc đời mới, cậu lười để ý tới mấy chuyện tranh quyền đoạt lợi thô tục này, dứt khoát đặt bút ký tên xuống hợp đồng tham dự show thiếu nhi, rồi ung dung dắt theo chú nhỏ Đỉnh Đỉnh mới bốn tuổi của nhà chồng đi quay show... Nhờ những năm tháng bị bệnh của kiếp trước, thái độ của Ôn Trúc Sâm với cơ thể mảnh mai yếu đuối của kiếp này là: Nằm được là nằm, tuyệt đối không nỗ lực phấn đấu làm gì. Trong chương trình, các nhóc tì khác cố gắng thi đấu chỉ vì mong được nghe một câu khen ngợi của bố, còn Ôn Trúc Sâm thì ra sức can ngăn chỉ mong Đỉnh Đỉnh có thể "nằm chờ sung rụng"... "Chú nhỏ, chú nhỏ à, đừng cố quá, chú ý giữ gìn sức khỏe đấy." "Cũng được sương sương rồi đó chủ nhỏ, mau tới đây nghỉ một lát đi." Thậm chí tới cả khu bình luận cũng phải bật cười vì hai chú cháu nhà này: [Bảo một đứa nhỏ bốn tuổi nhớ giữ gìn sức khỏe... ha ha ha] [Nó sai sai mà sao tui thấy đáng yêu ghê nơi.] [Trời đất quỷ thần ơi, đúng là một tổ hợp kỳ lạ ha ha ha.] Đỉnh Đỉnh dõng dạc vung tay lên trời: "Ngoan, chú nhỏ mua đồ ngon cho cháu ăn." "Cháu trai mau lui ra sau, hôm nay chú nhỏ sẽ giành quán quân cho cháu xem!" [Ha ha, chú nhỏ à, chú mới bốn tuổi thôi, có cần ăn nói thành thục như vậy không!] [Đây là thứ tình nghĩa chú cháu kỳ quái lại mê người gì vậy?] [Tui cũng muốn làm cháu trai của chú nhỏ.] [Ai có thể từ chối một chú nhỏ bốn tuổi ngang tàng như thế chứ?] Ở quán nhậu, Đỉnh Định đang say "sữa" nói: "Nghe chú nhỏ khuyên một câu này, cháu trai cả của chú không xứng với cháu đâu, chờ đó, chú nhỏ sẽ tìm cho cháu một mối tốt hơn ~" Ôn Trúc Sâm ngại ngùng lắc tay: "Ây dà, sao mà được chứ?" Cung Chỉ ngồi bên cạnh nghe không sót một chữ kiểu: "???"

150000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Mang Theo Không Gian, Dựa Vào Làm Nông Trở Mình
Mang Theo Không Gian, Dựa Vào Làm Nông Trở Mình

Lục Hành bị thương nặng dẫn đến liệt nửa người. Nhà gái không chịu trả lại lễ đính hôn, thế là đổi cô dâu mới. Biết vợ mình trước kia bị sốt cao làm ảnh hưởng thần kinh, hơi “mạnh bạo” một chút, cũng biết người nhà họ Lâm đối xử với cô không ra gì, nên anh định sau khi cưới sẽ chăm sóc cô tử tế, đợi sau này rồi tính chuyện để cô ra đi. Thế mà... đêm tân hôn, khi vết thương còn chưa kịp lành, anh suýt chút nữa đã bị cô vợ “hổ báo” ấy đè ngửa ra ăn sạch! Cô còn nói đầy lý lẽ rằng: “Anh có thể liệt, nhưng em thì vẫn muốn có con...” Lục Hành tưởng rằng cuộc đời mình từ đây sẽ rơi vào hố sâu khổ sở, ai ngờ cô vợ ngốc nghếch trong mắt người khác này chỉ muốn đi làm nông. Sau đó, cô còn chê anh không thể tự đi lại, liền bắt tay sáng chế ra một chiếc xe lăn tự động, mỗi ngày đều ép anh uống thuốc. Chẳng biết từ khi nào, một người từng bị chẩn đoán sẽ nằm liệt giường suốt đời như anh lại dần dần bình phục, không những có thể đi lại, mà còn khỏe mạnh hơn cả trước đây. Lâm Nam Nam vẫn luôn che giấu công lao, chỉ nhún vai nói: “Có dung dịch phục hồi ở đây, liệt không thành vấn đề!”

200000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Đọc Xong Kịch Bản, Ta Thăng Được Rồi
Đọc Xong Kịch Bản, Ta Thăng Được Rồi

Dung Du xui xẻo xuyên thành vai nữ phụ độc ác trùng tên trong một cuốn tiểu thuyết. Hệ thống nói với nàng rằng phải đọc hết toàn bộ lời thoại ở những phân cảnh kinh điển trong truyện mới có thể xoay chuyển vận mệnh, giả chết để giữ mạng. Nói cách khác chính là phải hết mực tâng bốc nam chính, ra sức sỉ nhục phản diện. Sau khi đóng vai phụ không biết bao nhiêu lần, Dung Du tự tin nói với chính mình: "Diễn kịch chứ gì, ta quen lắm rồi!" ... Cảnh kinh điển thứ nhất: Phản diện bị trọng thương, nữ phụ đến gây sự nhưng lại vô tình bắt gặp hình dạng yêu quái của hắn, thế là nàng tức giận rút kiếm. Tình tiết vừa đến, Dung Du tự tin đẩy cửa bước vào, liền thấy phản diện trước mắt soạt một cái biến thành con mèo nhỏ trắng muốt. Dung Du: "!!!" Nàng không nhịn được bèn ôm chặt mèo con mà vuốt lấy vuốt để, miệng vẫn không quên đọc lời thoại: “Xem ta xử lý ngươi thế nào, đồ yêu nghiệt đáng chết này!” Phản diện: "???" ... Cảnh kinh điển thứ hai: Tỷ thí trong môn phái, nam chính đấu với phản diện, phản diện bị thua sát nút. Nữ phụ phấn khích không ngừng say mê khen ngợi nam chính. Khi vừa đến đoạn tình tiết này, thế quái nào nam chính lại bị phản diện cho ăn hành thê thảm, gần như mất nửa cái mạng. Dung Du không nỡ nhìn thẳng nhưng vẫn run run nhịn cười, cố gắng đọc nốt kịch bản cho tròn vai: “Oa, Nam sư huynh vẫn lợi hại như xưa ha...” Nam chính đang bị đánh đến mơ mơ màng màng, nghe câu "khen ngợi" ấy liền tức đến mức phun ngay ra ba ngụm máu. ... Sau bao thăng trầm, nàng mãi mới loạng choạng diễn xong toàn bộ phân cảnh trong truyện, thế là vai nữ phụ độc ác cũng được kết thúc. Dung Du xúc động reo lên: "Cuối cùng ta cũng có thể đóng máy rồi! Ủa? Sao ta vẫn chưa chết nhỉ?" Hệ thống đang bận chèo thuyền đẩy thuyền cặp đôi của nàng và phản diện: [Chết cái đầu ngươi ấy!] [Chẳng hiểu thế nào mà giờ phản diện lại sống như nam chính, tiện tay kéo luôn nữ phụ lên làm nữ chính, thật sự đúng là chuyện hoang đường!] ... Góc nhìn của phản diện: Hắn là yêu tu bị cả thiên hạ khinh rẻ, lén lút lẻn vào tiên môn tu luyện, nào ngờ lại bị người ta phát hiện ra chân thân. Đã bị phát hiện thì thôi đi, người ta chẳng những không ghét bỏ mà còn rất hay gần gũi thân thiết, thường xuyên tặng linh đan diệu dược và đồ chơi nhỏ các loại, khiến cho con mèo nhỏ như hắn ngơ ngác không hiểu gì hết. Mèo con suy đi nghĩ lại hồi lâu, cuối cùng cũng rút ra một kết luận. Người này chắc chắn đang thèm khát hắn! Nghe nói nhân tộc một khi có được rồi thì sẽ không còn trân trọng nữa. Vì vậy, hắn vểnh đuôi lên đầy kiêu ngạo nhìn nàng. Hứ, cho ngươi sờ một cái thôi đấy!

140000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Nội Tuyến
Nội Tuyến

Cảnh sát có đồng nghiệp làm bạn, tội phạm có đồng bọn kết bạn. Cảnh sát và tội phạm là kẻ địch trời sinh, không cách nào dung hòa, thế nhưng bọn họ lại có một người bạn chung, vừa là cộng sự của cảnh sát, lại là đồng lõa của tội phạm. Bọn họ chính là nội tuyến. Bọn họ chính là cộng sự nguy hiểm nhất.

300000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Nhanh Thu Thần Thông Đi!
Nhanh Thu Thần Thông Đi!

【 Hài tử, ngươi nhớ kỹ. Giữa thiên địa vốn có mười phần số phận: ba phần văn khí, bảy phần võ khí, còn có một phần định càn khôn! 】 【 ...10... 3 + 7 + 1... Ơ? Lão tổ tông, hình như... có chỗ nào không đúng lắm thì phải? 】

100000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Trở Về Niên Đại, Cô Vợ Nhỏ Được Cưng Như Bảo Bối Siêu Hung Dữ
Trở Về Niên Đại, Cô Vợ Nhỏ Được Cưng Như Bảo Bối Siêu Hung Dữ

Phòng thí nghiệm nổ mạnh làm Lâm Đường trở về cái niên đại nghèo khó thiếu thốn vật tư kia, còn buộc chặt với một cái hệ thống đánh dấu. Cô còn chưa kịp lấy món quà của người mới thì vị hôn phu được định ra từ bé đã chạy tới cửa từ hôn. Nguyên nhân từ hôn là vì hắn sắp trở thành công nhân, đi vào thành phố làm việc. Lâm Đường nhìn người nam nhân có khuôn mặt bình thường mà lại tỏ ra rất tự tin kia, môi đỏ hé mở: "Được.” Chưa tới một tháng, vị hôn phu bị đuổi việc. Lâm Đường đi dạo quanh huyện một vòng liền trở thành cán bộ của xưởng dệt. Nội tâm của vị hôn phu: Hiện tại cầu hợp lại còn kịp sao? * Cái niên đại này thật sự rất quá thiếu thốn vật tư rồi. Tuy rằng được ba người anh và cha mẹ yêu chiều, nhưng ăn cơm cần có phiếu gạo, mua vải cần có phiếu vải, mua thịt cần phiếu thịt, thậm chí ngay cả mua một khối xà bông cũng cần có phiếu. Cho dù thắt chặt lưng quần để sinh hoạt thì vẫn vô cùng khó khăn. Nhìn thứ đen sì sì trong chén, Lâm Đường im lặng: “...” May mà cô có một cái hệ thống! Muốn cái gì? Chỉ cần đánh dấu là sẽ có. - Nhiều năm sau. Người nam nhân tuấn mỹ nào đó nhìn người vợ yếu đuối mong manh, khuôn mặt nhỏ trắng nõn, cố gắng không thay đổi sắc mặt hỏi: “Nghe nói năm đó em đánh hai đấm đã hạ gục một con lợn rừng?” Ánh mắt Lâm Đường hơi lóe lên, đầu ngón tay hơi dùng một chút lực thì cái chén sứ tráng men trong tay liền biến hình, nghiêm túc nói: “Nào có? Anh đừng nghe mấy người đó nói hươu nói vượn, chúng ta đều là người làm công tác văn hoá, sao có thể bạo lực như vậy được!”

550000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Bày Sạp Bói Toán, Đại Lão Huyền Học Kiếm Bộn Tiền
Bày Sạp Bói Toán, Đại Lão Huyền Học Kiếm Bộn Tiền

Yến Thanh chăm chỉ học hành, kiếm sống bằng nghề bày sạp bói toán. Tuy ham tiền nhưng cô luôn kiếm tiền một cách chân chính. Nào ngờ hôm đó vận may bất ngờ ập đến! Một cặp vợ chồng ăn mặc sang trọng lái xe hơi xịn đến đón cô về căn biệt thự rộng mấy trăm mét vuông, cuộc sống sung túc, ăn ngon mặc đẹp. Lại còn có cô em gái “trên trời rơi xuống” dâng cả trang sức đắt tiền đến tận tay. Yến Thanh im lặng. Của ngon từ trên trời rơi xuống này rốt cuộc có ăn được không đây? —— Yến Thù - Cô tiểu thư giả được nuông chiều từ bé, từ sau khi thiên kim thật sự của nhà họ Yến được tìm về, cô ấy luôn nơm nớp sợ bị đuổi ra khỏi nhà. Cô ấy cẩn thận giữ chặt kho bạc riêng, vừa vụng về lấy lòng người chị mới, thậm chí còn sẵn sàng nhường cả người trong lòng cho chị. Trong khi đó, thiếu gia nhà họ Tô ngày ngày lo lắng cho cô bạn thanh mai tiểu thư giả ở nhà họ Yến. Cho đến khi cậu phát hiện cô bạn thanh mai của mình lại muốn dùng cậu để lấy lòng thiên kim thật! Cậu không thể ngồi yên được nữa, tức tốc chạy đến nhà họ Yến. Chỉ thấy người chú nhỏ ít nói, lạnh lùng, chẳng quan tâm đến ai của nhà họ Yến, tay trái xách áo đạo sĩ, tay phải cầm cờ vải lẽo đẽo theo sau Yến Thanh. Bên cạnh là cô bạn thanh mai thì tíu tít rót trà, bưng nước, hỏi han ân cần. Nhìn hai người kia ra vẻ lấy lòng, Tô thiếu gia tức đến mức nhảy dựng: ...Cái nhà họ Yến này chẳng có ai bình thường cả! [Gia đình hòa thuận, cha mẹ yêu thương.]

200000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Kinh Doanh Siêu Thị Nhỏ Ở Mạt Thế
Kinh Doanh Siêu Thị Nhỏ Ở Mạt Thế

Tư Nguyệt vốn là một nhân viên làm nhiệm vụ xuyên qua nhiều thế giới, hết lần này đến lần khác đều hoàn thành nhiệm vụ được giao. Thế nhưng sau một lần thất bại, cô bị trừng phạt và ném xuống một thế giới mạt thế cấp thấp nhất. Không ngờ, cô lại vô tình kết nối với một hệ thống siêu thị mạt thế. Tư Nguyệt: “Đã bị phạt rồi thì cứ tận hưởng trước đã.” Hồi nhỏ ai mà chẳng từng mơ ước, được mở một cái siêu thị cơ chứ? Mạt thế ập đến, tang thi hoành hành, nước bị nhiễm bẩn, đồng ruộng bị phá hủy, điện không còn hoạt động, mọi ngành nghề đều dừng lại. Tang thi tiến hóa với tốc độ nhanh hơn nhiều so với những người có dị năng, người còn sống ngày một ít đi. Thế rồi một ngày nọ, ở cuối thành phố B, một ngọn đèn đường bỗng sáng lên và từ đó không bao giờ tắt nữa. Dưới ánh đèn vàng mờ ấm, tấm bảng hiệu in dòng chữ “Siêu thị Dưới Ánh Trăng” khẽ phát sáng, như một tia hy vọng cuối cùng còn sót lại trong lòng những người sống sót. Từ một cửa hàng nhỏ chỉ rộng vỏn vẹn 20 mét vuông, cô từng bước phát triển thành chuỗi siêu thị lớn nhất thời mạt thế, mở vô số chi nhánh khắp nơi và được mọi người yêu mến. Trong siêu thị có đầy đủ mọi thứ: Rượu, nước uống, gạo, mì, thịt trứng, cá, gia vị, đồ dùng hằng ngày, rau củ tươi, đồ ăn vặt, sữa, bánh mì, món ăn nấu sẵn, đồ gia dụng, quần áo... Cái gì cần cũng có. Thậm chí còn có cả vũ khí, thuốc men, sách vở, thiết bị điện tử, phương tiện di chuyển, dụng cụ trồng trọt, thiết bị thí nghiệm, hạt giống... Những người hâm mộ cuồng nhiệt đã truyền tai nhau như thế này: “Trong siêu thị của cô ấy, bạn có thể mua được bất cứ thứ gì. Từ những thứ bạn nghĩ đến, và cả những thứ bạn chưa từng nghĩ tới.”

90000 Giỏ hàng Giỏ hàng