Ở Mạt Thế Ta Xây Dựng Trấn Nhỏ

Ở Mạt Thế Ta Xây Dựng Trấn Nhỏ

Điền VănMạt ThếXuyên Không

Cuộc sống trong những ngày tận thế là như nào? Trả lời: Xin mời tìm hiểu, mỗi ngày ngủ đến thích thì dậy, một ngày ăn đủ ba bữa cơm, thoải mái tập thể hình hay dắt chó mèo đi dạo, đi mua sắm ở siêu thị, nhìn xem phim. Đúng rồi, dạo gần đây trấn trưởng của chúng ta còn xây thêm một cái vườn bách thú, cuối tuần còn có thể đưa con cái đi chơi, ngoài việc đi kiếm tiền để trả tiền thuê nhà chẳng ai nguyện ý đi ra khỏi nơi này. Có người hỏi ở đây có mâu thuẫn sao? Làm gì có chuyện đó, thôi không nói nữa, tôi còn phải đi đón con tan học, buổi tối còn phải ngồi xe lửa đi thăm chú hai, tiện thể còn đón chú ấy đến đây chơi vài ngày. ...... Vào năm thứ năm từ khi tận thế bắt đầu, bỗng nhiên xuất hiện một trấn nhỏ thần bí ở thành phố H trống rỗng này Trong trấn nhỏ có phòng ngủ ấm áp, có đồ ăn đầy đủ, có nước sạch sẽ dùng để uống, còn có đèn điện sáng chói và ban đêm và an ninh cực kì tốt. Theo sự phát triển của trấn nhỏ, người dân trong trấn càng ngày càng nhiều, phương tiện ở bên trong trấn cũng càng ngày càng phong phú. Nông nghiệp, công nghiệp và giáo dục phát triển rất mạnh mẽ, cuối cùng còn xây được đường ray xe lửa! Nữ chính bản tóm tắt: Miêu Tuệ Tuệ bị đồ vật từ trên trời rơi xuống giết chết, ngoài ý muốn bị kéo vào thế giới tận thế và còn phải khế ước với một hệ thống. Mời chào người dân cho trấn, thăng cấp trấn nhỏ, đạt thành thành tựu còn có đặc thù khen thưởng. Miêu Tuệ Tuệ thích chơi trò chơi kinh doanh nên chơi vui vẻ vô cùng. Bất tri bất giác, dân cư của trấn nhỏ quá đông, và cô được gọi là vị chúa cứu thế. Miêu Tuệ Tuệ: Tôi lúc đầu tôi chỉ nghĩ đây là trò chơi kinh doanh bạn có tin không? Truyện này hướng nhiều về việc thăng cấp của trấn nhỏ, nội dung viết về sự sinh tồn ở mạt thế không nhiều lắm. Mọi người lưu ý điểm này nha~ Từ khóa tìm kiếm: Vai chính: Miêu Tuệ Tuệ

50000

241 chương

Truyện cùng tác giả

Kinh Doanh Quán Lẩu Ở Tận Thế
Kinh Doanh Quán Lẩu Ở Tận Thế
Nguyệt Bán Đinh

Khi xã súc Giang Từ đang chơi game "Kinh doanh quán lẩu" trên điện thoại để thư giãn vào ngày nghỉ. Ngoài ý muốn lại bị trò chơi hút vào, trước mắt biến thành một thế giới mạt thế hoang tàn thê lương. Hệ thống trò chơi nói với cô, chỉ cần cô hoàn thành nhiệm vụ của hệ thống, nâng cấp quán lẩu, là cô sẽ có được một quán lẩu thuộc về mình ở ngoài đời thực. Giang Từ: ! Từ chối làm xã súc, quyết xoay người trở thành tư bản! Chỉ có điều, quán lẩu năm tầng xa hoa trong game lại biến thành một căn nhà gỗ xập xệ, bên trong chỉ có hai bộ bàn ghế gỗ cũ kỹ. Ngay cả các món ăn và nước lẩu cũng ít ỏi đến đáng thương. Giang Từ há hốc mồm, như này thì chơi thế nào đây? Lúc này, hệ thống bắt đầu giao nhiệm vụ: [Tiếp đón 5 vị khách, mở khóa nước khoáng.] [Bán được 10 phần khoai tây, mở khóa thịt bò ba chỉ.] Ánh mắt Giang Từ nhìn ra bên ngoài, nơi không có lấy nổi một bóng người, chỉ có lũ tang thi đang vật vờ đi lang thang: "..." ... Tống Cẩn Xuyên vì cứu người mà bị hàng trăm con tang thi bao vây trong một căn phòng, vào lúc cận kề cái chết. Bỗng nhiên, anh bị truyền tống đến một cửa hàng tràn ngập mùi hương của lẩu. Cô gái nhỏ xinh đẹp trước mặt vừa nhìn thấy anh đã vui vẻ ném cho anh một chiếc giẻ lau: "Anh đến đúng lúc lắm! Anh có muốn trở thành nhân viên của quán không? Bao ăn bao ở!" Tống Cẩn Xuyên cầm giẻ lau, ngây người tại chỗ: "..." Thiên đường... cũng cạnh tranh dữ vậy sao? (Một bộ truyện mạt thế không đi theo lối thông thường, tiết tấu chậm, quá trình thăng cấp phát triển từ từ.)

80000 Giỏ hàng

Ta Ở Tận Thế Thu Tiền Thuê Nhà
Ta Ở Tận Thế Thu Tiền Thuê Nhà
Nguyệt Bán Đinh

Ninh Hiểu qua đòi vì ung thư nhưng lại bất ngờ bị trói buộc với hệ thống cho thuê nhà. Cô không thể quay về thế giới cũ nên bắt đầu theo nhiệm vụ của hệ thống đi đến các thế giới thảm họa, thu tiền thuê nhà để xây dựng nhà trú ẩn. Thành phố bị tuyết lớn tàn phá, cô xây dựng những ngôi nhà băng ấm áp và thoải mái bên trong. Thành phố bị thú dữ biến dị chiếm đóng, cô dựng lên những ngôi nhà trên cây tinh xảo có thể tránh được thú dữ. Thành phố bị biển nhấn chìm, cô xây dựng những ngôi nhà trên biển an toàn và vững chắc. Thành phố bị thây ma xâm lược, cô xây dựng những tòa nhà kiên cố như tường đồng vách sắt. ... Những người sống sót phát hiện ra rằng tiền thuê nhà của những ngôi nhà này không nhiều, nhưng lại có thể giúp họ tồn tại trong các thế giới thảm họa. Những người đang trên bờ vực cái chết bắt đầu không ngừng cầu nguyện mong chủ nhà kỳ diệu đó xuất hiện.

200000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Ở Mạt Thế Ta Xây Dựng Trấn Nhỏ
Ở Mạt Thế Ta Xây Dựng Trấn Nhỏ
Nguyệt Bán Đinh

Cuộc sống trong những ngày tận thế là như nào? Trả lời: Xin mời tìm hiểu, mỗi ngày ngủ đến thích thì dậy, một ngày ăn đủ ba bữa cơm, thoải mái tập thể hình hay dắt chó mèo đi dạo, đi mua sắm ở siêu thị, nhìn xem phim. Đúng rồi, dạo gần đây trấn trưởng của chúng ta còn xây thêm một cái vườn bách thú, cuối tuần còn có thể đưa con cái đi chơi, ngoài việc đi kiếm tiền để trả tiền thuê nhà chẳng ai nguyện ý đi ra khỏi nơi này. Có người hỏi ở đây có mâu thuẫn sao? Làm gì có chuyện đó, thôi không nói nữa, tôi còn phải đi đón con tan học, buổi tối còn phải ngồi xe lửa đi thăm chú hai, tiện thể còn đón chú ấy đến đây chơi vài ngày. ...... Vào năm thứ năm từ khi tận thế bắt đầu, bỗng nhiên xuất hiện một trấn nhỏ thần bí ở thành phố H trống rỗng này Trong trấn nhỏ có phòng ngủ ấm áp, có đồ ăn đầy đủ, có nước sạch sẽ dùng để uống, còn có đèn điện sáng chói và ban đêm và an ninh cực kì tốt. Theo sự phát triển của trấn nhỏ, người dân trong trấn càng ngày càng nhiều, phương tiện ở bên trong trấn cũng càng ngày càng phong phú. Nông nghiệp, công nghiệp và giáo dục phát triển rất mạnh mẽ, cuối cùng còn xây được đường ray xe lửa! Nữ chính bản tóm tắt: Miêu Tuệ Tuệ bị đồ vật từ trên trời rơi xuống giết chết, ngoài ý muốn bị kéo vào thế giới tận thế và còn phải khế ước với một hệ thống. Mời chào người dân cho trấn, thăng cấp trấn nhỏ, đạt thành thành tựu còn có đặc thù khen thưởng. Miêu Tuệ Tuệ thích chơi trò chơi kinh doanh nên chơi vui vẻ vô cùng. Bất tri bất giác, dân cư của trấn nhỏ quá đông, và cô được gọi là vị chúa cứu thế. Miêu Tuệ Tuệ: Tôi lúc đầu tôi chỉ nghĩ đây là trò chơi kinh doanh bạn có tin không? Truyện này hướng nhiều về việc thăng cấp của trấn nhỏ, nội dung viết về sự sinh tồn ở mạt thế không nhiều lắm. Mọi người lưu ý điểm này nha~ Từ khóa tìm kiếm: Vai chính: Miêu Tuệ Tuệ

50000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Truyện liên quan

Xác Sống Đến Rồi, Tôi Nằm Nhà Chờ Chết
Xác Sống Đến Rồi, Tôi Nằm Nhà Chờ Chết

Khi đọc tiểu thuyết tận thế, Phó Nhĩ Điệp đã nhiều lần nghĩ rằng nếu rơi vào tình huống này, cô chỉ có nước chờ chết. Xe? Không biết lái. Đường? Không nhận ra. Cơm? Không biết nấu. Thể lực? Không cần gặp xác sống, chỉ cần trời đột ngột trở lạnh là cô có thể cảm cúm sốt cao rồi đi đời ngay lập tức. Là một con người vô dụng của thế kỷ mới, Phó Nhĩ Điệp chỉ mong thế giới luôn bình yên, không bệnh tật, không thảm họa. Như vậy, cô có thể nằm nhà vẽ tranh kiếm sống và ngày ngày trôi qua một cách an nhàn. Nhưng đời không như là mơ. Sau một cơn mưa phùn kéo dài, thế giới bỗng dưng biến dị. Khắp nơi tràn ngập mùi hôi thối của xác sống và thực vật biến dị. Từ tầng mười mấy nhìn xuống, cô thấy người người hoảng loạn, xe cộ bị bỏ lại chặn cứng đường, quán mì quen thuộc cô hay ghé qua giờ đây nhuốm đầy vết máu... Mọi thứ kéo cô khỏi những ảo tưởng, ép cô phải đối mặt với sự thật. Thế giới này, thực sự đã thay đổi rồi. Phó Nhĩ Điệp quyết định ra ngoài tìm người thân, đồng thời cược một ván xem bản thân sẽ trở thành xác sống hay dị năng giả. Cô lấy hết dũng khí, mở cửa bước ra... rồi lập tức lùi lại, đóng cửa cái rầm! Hành lang đầy rẫy hàng xóm đã biến thành xác sống, đáng sợ quá đi mất! Đánh xác sống á? Đừng mơ! Cô chỉ có thể co đầu rút cổ, chờ chết thôi. May thay, trong nhà vô tình tích trữ khá nhiều lương thực, đủ cho cô cầm cự một tháng. Nhưng kết cục của cô, có vẻ chỉ có hai khả năng: chết ngay bây giờ, hoặc chết sau một tháng. Cô chọn phương án thứ hai, đồng thời chuẩn bị tinh thần đối mặt với cảnh mất điện, mất nước. Ngày thứ nhất, mọi thứ vẫn bình thường. Ngày thứ hai, vẫn vậy. Ngày thứ ba, không có gì thay đổi. Ngày thứ... Một tháng trôi qua, đến hạn đóng tiền điện nước. Không có internet, không thể thanh toán. Cả tòa nhà chìm trong bóng tối. Nhưng kỳ lạ thay, căn hộ của cô vẫn sáng choang. Nước vẫn chảy, bồn cầu xả nước bình thường, gas vẫn có để nấu ăn, thậm chí mấy cây quất, ớt và hành lá ở ban công còn lớn nhanh như thổi, hoàn toàn trái với quy luật tự nhiên. Phó Nhĩ Điệp bỗng nhận ra, không phải cô biến dị, mà là... nhà cô biến dị rồi!!! Lưu ý trước khi đọc: 1. Nam chính không phải căn hộ, mà là người, tên Tang Văn Hạo. 2. 17 chương đầu có hơi nặng nề và thực tế, từ chương 18 trở đi chuyển sang hướng ấm áp, trồng trọt, chiến đấu, xây dựng cơ sở vật chất, nuôi thực vật rồi lại đánh nhau. 3. Tên truyện là kết quả của vô số lần đắn đo, cuối cùng lười đổi nên để luôn. Phó Nhĩ Điệp chỉ “nằm chờ chết” khi chẳng còn hy vọng. Nhưng sau khi phát hiện nhà biến dị và gặp nhiều tình huống mới, cô bắt đầu vùng lên giành giật sự sống.

100000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Kinh Doanh Quán Lẩu Ở Tận Thế
Kinh Doanh Quán Lẩu Ở Tận Thế

Khi xã súc Giang Từ đang chơi game "Kinh doanh quán lẩu" trên điện thoại để thư giãn vào ngày nghỉ. Ngoài ý muốn lại bị trò chơi hút vào, trước mắt biến thành một thế giới mạt thế hoang tàn thê lương. Hệ thống trò chơi nói với cô, chỉ cần cô hoàn thành nhiệm vụ của hệ thống, nâng cấp quán lẩu, là cô sẽ có được một quán lẩu thuộc về mình ở ngoài đời thực. Giang Từ: ! Từ chối làm xã súc, quyết xoay người trở thành tư bản! Chỉ có điều, quán lẩu năm tầng xa hoa trong game lại biến thành một căn nhà gỗ xập xệ, bên trong chỉ có hai bộ bàn ghế gỗ cũ kỹ. Ngay cả các món ăn và nước lẩu cũng ít ỏi đến đáng thương. Giang Từ há hốc mồm, như này thì chơi thế nào đây? Lúc này, hệ thống bắt đầu giao nhiệm vụ: [Tiếp đón 5 vị khách, mở khóa nước khoáng.] [Bán được 10 phần khoai tây, mở khóa thịt bò ba chỉ.] Ánh mắt Giang Từ nhìn ra bên ngoài, nơi không có lấy nổi một bóng người, chỉ có lũ tang thi đang vật vờ đi lang thang: "..." ... Tống Cẩn Xuyên vì cứu người mà bị hàng trăm con tang thi bao vây trong một căn phòng, vào lúc cận kề cái chết. Bỗng nhiên, anh bị truyền tống đến một cửa hàng tràn ngập mùi hương của lẩu. Cô gái nhỏ xinh đẹp trước mặt vừa nhìn thấy anh đã vui vẻ ném cho anh một chiếc giẻ lau: "Anh đến đúng lúc lắm! Anh có muốn trở thành nhân viên của quán không? Bao ăn bao ở!" Tống Cẩn Xuyên cầm giẻ lau, ngây người tại chỗ: "..." Thiên đường... cũng cạnh tranh dữ vậy sao? (Một bộ truyện mạt thế không đi theo lối thông thường, tiết tấu chậm, quá trình thăng cấp phát triển từ từ.)

80000 Giỏ hàng

Nhà Trẻ Siêu Cấp Dành Cho Bé Con Phản Diện
Nhà Trẻ Siêu Cấp Dành Cho Bé Con Phản Diện

【Hệ thống】+【Bé con】+【Ẩm thực】+【Nữ phụ】+【Phát sóng trực tiếp】 Sau khi ràng buộc với hệ thống nhà trẻ siêu cấp, Thẩm Vi quay về thời thơ ấu của nhân vật phản diện. Thiên tài máy tính tương lai sẽ hủy diệt thế giới, lúc này vẫn là một đứa trẻ đáng thương bị bạo hành gia đình. Họa sĩ tự kỷ tương lai được cả thế giới ngưỡng mộ rồi tự sát, lúc này vẫn chưa bị cha dượng xâm hại. Tội phạm có chỉ số IQ cao, mắc chứng rối loạn nhân cách chống đối xã hội trong tương lai, lúc này đang tranh giành thức ăn với chó. Mọi thứ vẫn còn kịp. Thẩm Vi lần lượt tìm thấy những đứa trẻ này, đưa chúng về nhà trẻ rồi tận tình dạy dỗ. Sau khi phát sóng trực tiếp trên mạng, nhà trẻ đã trở nên nổi tiếng! "Nhà trẻ nào dạy toán cao cấp và vi tích phân vậy?" "Bữa trưa ở nhà ăn nhà trẻ là Mãn Hán Toàn Tịch? Tôi dậy sớm quá, để tôi ngủ thêm chút nữa." "Tôi không nhìn nhầm chứ. Phòng trò chơi của nhà trẻ toàn là trò chơi tiên tiến nhất trên thị trường, cái gì cơ, có nhận trẻ ba trăm tháng tuổi không?" Trong phút chốc, mọi người đổ xô đến. Nhà trẻ song ngữ từng là nơi cao cấp nhất thành phố giờ trước cửa có thể quăng lưới bắt chim, hiệu trưởng đối thủ tức đến nửa đêm mất ngủ: "Không phải chứ, cô ta bị bệnh à!"

200000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Gen Lỗi Thì Sao? Chị Đây Oanh Tạc Tinh Tế
Gen Lỗi Thì Sao? Chị Đây Oanh Tạc Tinh Tế

[Thông báo từ chính phủ tinh tế: Đây không phải truyện hài showbiz! Xin nhấn mạnh: KHÔNG PHẢI!] Lâm Y xuyên đến thế giới tương lai, nơi công nghệ đỉnh nóc và dị năng đầy rẫy. Vận may không mỉm cười với cô: Vừa đặt chân đến đã rút trúng bộ bài "phế phẩm", mang trong mình một bộ “gen lỗi”, ai cũng nghĩ cô sẽ sống để ăn hành. Nhưng không... Bài xấu vào tay cô vẫn đánh ra thế cục vương giả! Càng đánh càng thắng, càng sống càng chất, không chỉ khiến cư dân mạng sốc nặng mà còn từng bước leo lêи đỉиɦ cao nhân sinh trong thế giới tinh tế. Người khác nghĩ cô đang cố làm màu? Kết quả bị cô vả mặt sấp mặt. Người khác tưởng cô đang cố tình vả mặt người ta? Cô chỉ đang sống thật với khí chất ngầu lòi mà mình vốn có. Cứ thế, tên cô nằm chễm chệ trên top hot search mỗi ngày, kỹ năng thao tác và thực lực cực mạnh, một đường "nằm mà thắng", tung hoành khắp tinh tế, dùng kỹ năng đỉnh cao khiến cả vũ trụ phải trầm trồ! Từ một “phiên bản lỗi” bị cả xã hội nhìn bằng nửa con mắt, Lâm Y xoay người nghịch thiên cải mệnh, viết nên một cuộc đời vừa điên rồ vừa rực rỡ! Nếu bạn cần một cú hít sảng khoái giữa cuộc sống ngột ngạt, thì đây chính là bộ truyện bạn đang tìm!

400000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Tiệm Ăn Sinh Tồn Thời Tận Thế
Tiệm Ăn Sinh Tồn Thời Tận Thế

Sau ngày tận thế, động thực vật đều biến dị, loài người trở thành tầng lớp thấp nhất trong chuỗi thức ăn, họ phải đấu tranh sinh tồn vô cùng khó khăn. Trong các căn cứ an toàn, từ lâu con người chỉ sử dụng các loại dung dịch dinh dưỡng để cung cấp dưỡng chất cho cơ thể, đối với họ những món ăn từ trước ngày tận thế giống như những thứ chỉ có trong truyền thuyết. An Tình, người xuyên không từ thế giới khác, nhận được một bàn tay vàng – hệ thống siêu thị. Tuy nhiên, hệ thống này yêu cầu cô phải mang lại điểm hạnh phúc cho người khác thì mới mở khóa các kệ hàng trong siêu thị. Sau khi suy nghĩ kỹ, cô quyết định báo cáo lên lãnh đạo cấp cao của căn cứ. ... Những con người kiệt sức cả về thể xác lẫn tinh thần, không còn hy vọng vào tương lai, khi trở về căn cứ đã phát hiện có một quán ăn nhỏ mới mở. Với sự tò mò và ngạc nhiên, họ bước vào quán. “Chào mừng quý khách đến với quán ăn Hạnh Phúc. Quán có mì bò hầm, mì bò cay, quý khách muốn dùng món nào?” Đây là những món ăn mà chỉ có trong truyền thuyết trước ngày tận thế , khách hàng ngồi xuống mặt đầy nghi ngờ: “Ở đây thật sự có những món đó sao? Giá bao nhiêu?” An Tình mỉm cười đáp: “Ba điểm tệ một bát.” Giá không quá đắt, khách gọi một bát mì bò hầm. Chẳng bao lâu, một mùi thơm nồng lan tỏa, đây là hương vị mà anh chưa bao giờ ngửi thấy, kí©h thí©ɧ khiến miệng anh liên tục tiết nước bọt, dù đã uống dung dịch dinh dưỡng nhưng giờ đây anh cảm thấy cực kỳ đói. Tô mì bò được mang ra, anh nhìn thấy những sợi mì giống hệt trong sách mô tả, kinh ngạc đến mức không nói nên lời, cẩn thận ăn một miếng. Vị mặn mà của nước dùng và sợi mì dai dai khiến nước mắt anh tuôn trào. “Hu hu hu... ngon quá, ngon tuyệt, bà chủ, cho tôi thêm một bát mì bò cay nữa!” Tiệm ăn nhỏ ngày càng đông khách, các món ăn được giới thiệu ngày một phong phú hơn. Những con người vốn đã chai sạn, mất hết ý chí và không còn nhìn thấy tương lai bỗng dưng tràn đầy hy vọng, mỗi ngày đều hăng hái làm việc, họ cảm thấy mình có thể chiến đấu với đám động thực vật biến dị hàng trăm hiệp. Tóm tắt: Xuyên không và ràng buộc với hệ thống siêu thị. Ý chính: Chỉ cần chăm chỉ kinh doanh, cuộc sống sẽ trở nên tươi đẹp.

140000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Sau Khi Thất Nghiệp Tôi Về Quê Trồng Rau Nuôi Cá
Sau Khi Thất Nghiệp Tôi Về Quê Trồng Rau Nuôi Cá

Cố Dĩ Nam xuyên về hiện đại đúng ngày công ty sa thải nhân viên. Nhưng cô không sợ thất nghiệp, bởi vì ở thế giới tu tiên, cô đã trồng trọt mười năm, tu luyện được một thân kỹ thuật làm nông cừ khôi. Vậy nên, cô dứt khoát ký tên, nhanh chóng về quê trồng trọt. Bất chấp sự nghi ngờ của mọi người, cô bắt đầu trồng rau, trồng hoa, trồng lúa, trồng cây ăn quả, nuôi gà, nuôi cá, nuôi bò, nuôi dê. Tất cả những loại trái cây và rau quả mà cô trồng đều tràn đầy linh khí, rau xanh tươi ngon, trái cây ngọt ngào mọng nước, hương vị tuyệt vời, hơn nữa không chỉ có thể điều hòa cơ thể, chữa bệnh mà còn có thể làm đẹp da, giúp tóc đen hơn, ai ăn cũng khen ngon, nhược điểm duy nhất là số lượng quá ít. Ông trùm kinh doanh bị hói đầu kiếm tiền triệu mỗi phút: "Chủ vườn, cô bán rau cho tôi trước đi, tôi đầu tư xây dựng trang trại lớn cho cô." Nữ minh tinh quốc tế sải bước trên thảm đỏ: "Chủ vườn, cô bán rau cho tôi trước đi, kịch bản sau này tôi nhận được, sẽ thêm cô vào, cho cô làm nữ chính." Nữ minh tinh hạng A nhao nhao cầu xin: "Chủ vườn ơi, bán cho tôi đi, bán cho tôi đi, tôi có thể nâng đỡ cô." Cố Dĩ Nam im lặng, bày tỏ: Tôi chỉ muốn an tĩnh trồng rau nuôi cá mà thôi. Hướng dẫn đọc truyện: 1. Nữ chính trọng sinh, thể loại điền văn đời thường nhẹ nhàng. 2. Văn phong còn hạn chế, bối cảnh hư cấu, xin đừng khảo chứng. Nội dung: Duyên trời tác hợp, Điền văn, Trọng sinh Từ khóa tìm kiếm: Nhân vật chính: Cố Dĩ Nam. Nhân vật phụ: Rất nhiều. Khác: Điền văn, sảng văn, trọng sinh, giới giải trí, ngọt sủng, livestream, làm ruộng. Giới thiệu tóm tắt: Làm ruộng đến nghiện luôn.

200000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Tôi Viết Tiểu Thuyết Ở Dân Quốc
Tôi Viết Tiểu Thuyết Ở Dân Quốc

Tang Cảnh Vân xuyên không đến thời dân quốc, trở thành tiểu thư nhà thương nhân sa sút, bị người ta chặn cửa đòi nợ. Cha là một kẻ nghiện thuốc phiện, mẹ không có chính kiến, bên dưới còn có mấy đứa em trai em gái đang tuổi ăn tuổi lớn. Tang Cảnh Vân cơm ăn không đủ no bắt đầu cầm bút lên, viết cho mình một tương lai rạng rỡ. __________________ Tóm tắt một câu: Sinh hoạt của nhân vật nhỏ thời dân quốc. Ý nghĩa: Dù gặp phải tình cảnh tồi tệ đến đâu, cũng đừng từ bỏ. _________________ Hướng dẫn đọc: 1. Điền văn, chủ tuyến là nữ chính viết tiểu thuyết, làm giàu, tiến tới thịnh vượng, cũng sẽ có mô tả liên quan đến gia đình và hàng xóm 2. Bối cảnh thời dân quốc, sẽ không viết về nhân vật lịch sử, các nhân vật xuất hiện trong truyện đều không có nguyên mẫu, mọi người có thể xem như là hư cấu. 3. Vai chính: Tang Cảnh Vân, Đàm Tranh Hoằng

200000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Thay Chị Vào Hào Môn, Tôi Được Cưng Chiều Hết Mực [Thập Niên 90]
Thay Chị Vào Hào Môn, Tôi Được Cưng Chiều Hết Mực [Thập Niên 90]

Ở thôn Phúc Thủy có hai chị em sinh đôi, sau khi bố mẹ ly hôn, người chị theo mẹ vào hào môn, người em ở lại thôn quê cùng bố. Thẩm Huệ Huệ vừa mở mắt đã thấy mình xuyên không thành em gái ruột của nữ phụ độc ác có kết cục bi thảm trong truyện hào môn... Đúng vậy, chính là người em gái ở lại thôn quê kia. Đúng lúc này, người chị sắp vào hào môn đột nhiên hối hận, nằng nặc đòi ở lại. "Huệ Huệ, em theo mẹ đến nhà mới hưởng phúc đi. Nhà mới có đầm đẹp, có đàn dương cầm, ngày nào cũng được uống sữa tươi, ăn bánh ngọt, trong nhà còn có ti vi to nữa!" Người chị ra sức khuyên nhủ. Thẩm Huệ Huệ nghi hoặc nhìn chị, sao người chị còn chưa từng đến hào môn lại biết rõ ràng đến thế? Trước sự nài nỉ mãnh liệt của chị, Thẩm Huệ Huệ đành thay chị vào hào môn, ngậm ngùi gánh lấy số phận của nữ phụ độc ác. Hôm đó trời mưa rất to, Thẩm Huệ Huệ bị ép đi, nhưng trong lòng lại cực kỳ vui vẻ. ... Ha ha ha thật là tốt quá. Tuy không thể so với mấy chục năm sau, nhưng ít nhất ở hào môn những năm 90 cũng có tủ lạnh, có điều hòa, quan trọng nhất là, còn có bồn cầu xả nước! Tuy nữ phụ độc ác cuối cùng có kết cục thê thảm, nhưng không sao, chỉ cần không phải dùng cầu tiêu, chết thì chết thôi, không phải chuyện gì to tát! Sau khi vào hào môn, Thẩm Huệ Huệ ung dung chờ chết, kết quả cái mà cô chờ được lại là lời cầu hôn của người cầm quyền hào môn. "Anh đã mua du thuyền và hòn đảo em thích nhất. Huệ Huệ, quãng đời còn lại em có thể cùng anh ngắm bình minh và hoàng hôn không?" ... Người chị ở lại thôn quê nhớ rất rõ, kiếp trước sau khi vào hào môn, cô ta không những không được hưởng phúc, ngược lại còn bị người ta khinh thường, gây khó dễ, ngày nào cũng phải sống trong đau khổ giày vò. Ngày hào môn phá sản phải trôi giạt đầu đường xó chợ, cô ta nhìn thấy tờ báo bán trên phố. Nhờ bán dược liệu mà người dân ở thôn Phúc Thủy giàu lên nhanh chóng, trở thành thôn triệu phú đầu tiên trên cả nước. Còn người em gái bị cô ta bỏ lại ở quê kia, lại được cưng chiều như công chúa! Sống lại một lần, cô ta để em gái vào hào môn, còn mình ở lại thôn quê. Khi em gái thi đỗ đại học, cô ta vừa hái quả vừa tự an ủi mình, đây chỉ là phồn hoa thoáng qua mà thôi. Khi em gái xuất hiện trên ti vi, cô ta vừa bóc bắp vừa oán độc nghĩ, hào môn sắp phá sản rồi, sớm muộn gì bọn họ cũng sẽ có kết cục tồi tệ mà thôi. Người chị chờ đợi mòn mỏi, đến khi tiến vào thế kỷ 21, em gái vẫn được hào môn cưng chiều hết mực, người trong thôn vẫn chưa bắt đầu kinh doanh, chứ đừng nói đến việc làm giàu... Tóm tắt một câu: Thay chị vào hào môn, tôi nằm cũng thắng. Thông điệp: Dù ở trong nghịch cảnh vẫn có thể tỏa sáng rực rỡ.

200000 Giỏ hàng Giỏ hàng