Kinh Doanh Quán Lẩu Ở Tận Thế

Kinh Doanh Quán Lẩu Ở Tận Thế

Điền VănMạt ThếHEẨm Thực

Khi xã súc Giang Từ đang chơi game "Kinh doanh quán lẩu" trên điện thoại để thư giãn vào ngày nghỉ. Ngoài ý muốn lại bị trò chơi hút vào, trước mắt biến thành một thế giới mạt thế hoang tàn thê lương. Hệ thống trò chơi nói với cô, chỉ cần cô hoàn thành nhiệm vụ của hệ thống, nâng cấp quán lẩu, là cô sẽ có được một quán lẩu thuộc về mình ở ngoài đời thực. Giang Từ: ! Từ chối làm xã súc, quyết xoay người trở thành tư bản! Chỉ có điều, quán lẩu năm tầng xa hoa trong game lại biến thành một căn nhà gỗ xập xệ, bên trong chỉ có hai bộ bàn ghế gỗ cũ kỹ. Ngay cả các món ăn và nước lẩu cũng ít ỏi đến đáng thương. Giang Từ há hốc mồm, như này thì chơi thế nào đây? Lúc này, hệ thống bắt đầu giao nhiệm vụ: [Tiếp đón 5 vị khách, mở khóa nước khoáng.] [Bán được 10 phần khoai tây, mở khóa thịt bò ba chỉ.] Ánh mắt Giang Từ nhìn ra bên ngoài, nơi không có lấy nổi một bóng người, chỉ có lũ tang thi đang vật vờ đi lang thang: "..." ... Tống Cẩn Xuyên vì cứu người mà bị hàng trăm con tang thi bao vây trong một căn phòng, vào lúc cận kề cái chết. Bỗng nhiên, anh bị truyền tống đến một cửa hàng tràn ngập mùi hương của lẩu. Cô gái nhỏ xinh đẹp trước mặt vừa nhìn thấy anh đã vui vẻ ném cho anh một chiếc giẻ lau: "Anh đến đúng lúc lắm! Anh có muốn trở thành nhân viên của quán không? Bao ăn bao ở!" Tống Cẩn Xuyên cầm giẻ lau, ngây người tại chỗ: "..." Thiên đường... cũng cạnh tranh dữ vậy sao? (Một bộ truyện mạt thế không đi theo lối thông thường, tiết tấu chậm, quá trình thăng cấp phát triển từ từ.)

80000

310 chương

Truyện hiện tại chưa có EBook. Chúng tôi sẽ cập nhật sớm nhất có thể.

Bạn có thể liên hệ Hỗ trợ để yêu cầu tạo EBook

Truyện cùng tác giả

Kinh Doanh Quán Lẩu Ở Tận Thế
Kinh Doanh Quán Lẩu Ở Tận Thế
Nguyệt Bán Đinh

Khi xã súc Giang Từ đang chơi game "Kinh doanh quán lẩu" trên điện thoại để thư giãn vào ngày nghỉ. Ngoài ý muốn lại bị trò chơi hút vào, trước mắt biến thành một thế giới mạt thế hoang tàn thê lương. Hệ thống trò chơi nói với cô, chỉ cần cô hoàn thành nhiệm vụ của hệ thống, nâng cấp quán lẩu, là cô sẽ có được một quán lẩu thuộc về mình ở ngoài đời thực. Giang Từ: ! Từ chối làm xã súc, quyết xoay người trở thành tư bản! Chỉ có điều, quán lẩu năm tầng xa hoa trong game lại biến thành một căn nhà gỗ xập xệ, bên trong chỉ có hai bộ bàn ghế gỗ cũ kỹ. Ngay cả các món ăn và nước lẩu cũng ít ỏi đến đáng thương. Giang Từ há hốc mồm, như này thì chơi thế nào đây? Lúc này, hệ thống bắt đầu giao nhiệm vụ: [Tiếp đón 5 vị khách, mở khóa nước khoáng.] [Bán được 10 phần khoai tây, mở khóa thịt bò ba chỉ.] Ánh mắt Giang Từ nhìn ra bên ngoài, nơi không có lấy nổi một bóng người, chỉ có lũ tang thi đang vật vờ đi lang thang: "..." ... Tống Cẩn Xuyên vì cứu người mà bị hàng trăm con tang thi bao vây trong một căn phòng, vào lúc cận kề cái chết. Bỗng nhiên, anh bị truyền tống đến một cửa hàng tràn ngập mùi hương của lẩu. Cô gái nhỏ xinh đẹp trước mặt vừa nhìn thấy anh đã vui vẻ ném cho anh một chiếc giẻ lau: "Anh đến đúng lúc lắm! Anh có muốn trở thành nhân viên của quán không? Bao ăn bao ở!" Tống Cẩn Xuyên cầm giẻ lau, ngây người tại chỗ: "..." Thiên đường... cũng cạnh tranh dữ vậy sao? (Một bộ truyện mạt thế không đi theo lối thông thường, tiết tấu chậm, quá trình thăng cấp phát triển từ từ.)

80000 Giỏ hàng

Ta Ở Tận Thế Thu Tiền Thuê Nhà
Ta Ở Tận Thế Thu Tiền Thuê Nhà
Nguyệt Bán Đinh

Ninh Hiểu qua đòi vì ung thư nhưng lại bất ngờ bị trói buộc với hệ thống cho thuê nhà. Cô không thể quay về thế giới cũ nên bắt đầu theo nhiệm vụ của hệ thống đi đến các thế giới thảm họa, thu tiền thuê nhà để xây dựng nhà trú ẩn. Thành phố bị tuyết lớn tàn phá, cô xây dựng những ngôi nhà băng ấm áp và thoải mái bên trong. Thành phố bị thú dữ biến dị chiếm đóng, cô dựng lên những ngôi nhà trên cây tinh xảo có thể tránh được thú dữ. Thành phố bị biển nhấn chìm, cô xây dựng những ngôi nhà trên biển an toàn và vững chắc. Thành phố bị thây ma xâm lược, cô xây dựng những tòa nhà kiên cố như tường đồng vách sắt. ... Những người sống sót phát hiện ra rằng tiền thuê nhà của những ngôi nhà này không nhiều, nhưng lại có thể giúp họ tồn tại trong các thế giới thảm họa. Những người đang trên bờ vực cái chết bắt đầu không ngừng cầu nguyện mong chủ nhà kỳ diệu đó xuất hiện.

200000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Ở Mạt Thế Ta Xây Dựng Trấn Nhỏ
Ở Mạt Thế Ta Xây Dựng Trấn Nhỏ
Nguyệt Bán Đinh

Cuộc sống trong những ngày tận thế là như nào? Trả lời: Xin mời tìm hiểu, mỗi ngày ngủ đến thích thì dậy, một ngày ăn đủ ba bữa cơm, thoải mái tập thể hình hay dắt chó mèo đi dạo, đi mua sắm ở siêu thị, nhìn xem phim. Đúng rồi, dạo gần đây trấn trưởng của chúng ta còn xây thêm một cái vườn bách thú, cuối tuần còn có thể đưa con cái đi chơi, ngoài việc đi kiếm tiền để trả tiền thuê nhà chẳng ai nguyện ý đi ra khỏi nơi này. Có người hỏi ở đây có mâu thuẫn sao? Làm gì có chuyện đó, thôi không nói nữa, tôi còn phải đi đón con tan học, buổi tối còn phải ngồi xe lửa đi thăm chú hai, tiện thể còn đón chú ấy đến đây chơi vài ngày. ...... Vào năm thứ năm từ khi tận thế bắt đầu, bỗng nhiên xuất hiện một trấn nhỏ thần bí ở thành phố H trống rỗng này Trong trấn nhỏ có phòng ngủ ấm áp, có đồ ăn đầy đủ, có nước sạch sẽ dùng để uống, còn có đèn điện sáng chói và ban đêm và an ninh cực kì tốt. Theo sự phát triển của trấn nhỏ, người dân trong trấn càng ngày càng nhiều, phương tiện ở bên trong trấn cũng càng ngày càng phong phú. Nông nghiệp, công nghiệp và giáo dục phát triển rất mạnh mẽ, cuối cùng còn xây được đường ray xe lửa! Nữ chính bản tóm tắt: Miêu Tuệ Tuệ bị đồ vật từ trên trời rơi xuống giết chết, ngoài ý muốn bị kéo vào thế giới tận thế và còn phải khế ước với một hệ thống. Mời chào người dân cho trấn, thăng cấp trấn nhỏ, đạt thành thành tựu còn có đặc thù khen thưởng. Miêu Tuệ Tuệ thích chơi trò chơi kinh doanh nên chơi vui vẻ vô cùng. Bất tri bất giác, dân cư của trấn nhỏ quá đông, và cô được gọi là vị chúa cứu thế. Miêu Tuệ Tuệ: Tôi lúc đầu tôi chỉ nghĩ đây là trò chơi kinh doanh bạn có tin không? Truyện này hướng nhiều về việc thăng cấp của trấn nhỏ, nội dung viết về sự sinh tồn ở mạt thế không nhiều lắm. Mọi người lưu ý điểm này nha~ Từ khóa tìm kiếm: Vai chính: Miêu Tuệ Tuệ

50000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Truyện liên quan

Tôi Trồng Trọt Ở Tận Thế
Tôi Trồng Trọt Ở Tận Thế

Bị dì ruột gϊếŧ chết, Tịnh Thù trùng sinh trở lại mười năm trước, chỉ hai tháng trước khi tận thế xảy ra. Cô bắt đầu xây dựng pháo đài của mình, nuôi những con gia cầm và cá đang trên bờ vực tuyệt chủng. Trồng những loại rau củ không còn tồn tại trong thời kỳ tận thế, dự trữ một số món ăn vặt ngon miệng, đồng thời cảnh tỉnh cha mẹ cô về bộ mặt thực sự của kẻ thù. Sống là phải có phong cách. Khi đối xử với kẻ thù, cô thích họ thèm khát than khóc nhìn mình ăn bít tết, và thích thú họ say sưa trước mùi thịt nướng, quả thật là một cảnh tượng đẹp đẽ. Cấp độ không gian Rubik: Khối Rubik cấp 4 có kích thước 4x4x4 = 64 mét khối, Khối Rubik cấp 5 có kích thước 5x5x5 = 125 mét khối, Khối Rubik 6 cấp có kích thước 6x6x6 = 216 mét khối... và cứ thế tiếp tục.

250000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Tiệm Cơm Nhỏ Kết Nối Vạn Giới
Tiệm Cơm Nhỏ Kết Nối Vạn Giới

Sau khi thất nghiệp, Nam Đồ ủ rũ quay về quê nhà, mở một tiệm cơm nhỏ vắng vẻ, chẳng mấy ai ghé đến. Nhưng rất nhanh sau đó, cô phát hiện cứ cách một khoảng thời gian tiệm cơm bình thường này lại đón những vị khách kỳ lạ đến từ các thế giới khác nhau. Một ngày nọ... Người đàn ông trung niên trước mặt có vóc dáng vạm vỡ, toàn thân tỏa ra sát khí, tự xưng đến từ thế giới hậu tận thế: “Tôi không quan tâm đây là trò gì, chỉ cần cô có thể đưa tôi một khẩu súng máy và một nghìn viên đạn, đống vàng này sẽ là của cô.” Nam Đồ mắt sáng rực nhìn đống vàng, tiếc nuối đáp: “Xin lỗi, ngoài đồ ăn ra thì tôi chẳng có gì để bán.” Vài ngày sau, người đàn ông trung niên lại xuất hiện trong bộ dạng tàn tạ: “Chỉ cần cho tôi đồ ăn, khẩu súng máy này sẽ là của cô!” Nam Đồ: “Khoan đã, vàng của ông đâu rồi?” Một nữ phù thủy trong rừng sâu gõ cửa quán: “Trời ạ! Trận pháp dịch chuyển của tôi cuối cùng cũng thành công! Ở đây có bán đồ ăn không? Tuyệt quá, vậy là tôi không cần phải ra trấn nhỏ để mua thực phẩm nữa rồi.” “Muốn làm bánh mì trong thị trấn ngon hơn ư? Thay vì đi cầu xin thợ làm bánh, chi bằng nhờ con lừa trong cối xay bột!” Nam Đồ lặng lẽ đưa cho cô ta một chiếc bánh cupcake: “Thử một miếng nhé?” Phù thủy vừa liếʍ sạch lớp kem bơ trên đầu ngón tay vừa lấy ra vài lọ thuốc có màu sắc rực rỡ: “Tôi nên trả công cô. Cô muốn thuốc biến đổi giới tính hay thuốc xui xẻo?” Nam Đồ: “À... cô có thuốc biến đá thành vàng không?” Một ngày nọ, một vị trưởng lão tu tiên lạc vào tiệm cơm. Trưởng lão Vô Cực của phái Linh Tiêu đã nhiều năm không ăn uống, thế nhưng sau khi lỡ thử món “Cánh gà cay ma quỷ bùng nổ” tại tiệm cơm Nam Lai, ông lập tức đấm ngực giậm chân, nước mắt lưng tròng, bỗng nhiên đại ngộ, bất ngờ đột phá cảnh giới sau bao năm trì trệ! Tin tức lan truyền, vô số tu sĩ kéo đến, chen chúc chật kín quán ăn. Nam Đồ buộc phải treo một tấm bảng trước cửa: “Món ăn tại tiệm không có tác dụng hỗ trợ tu luyện. Làm hỏng bàn ghế, bồi thường gấp mười lần!” Hôm sau, cô nhận được 500 viên linh thạch tiền bồi thường. Từ lúc nào không hay, tiệm cơm nhỏ bé này đã kết nối với vô số thế giới: từ hậu tận thế, thế giới tu tiên, thế giới tinh tế đến dị giới phương Tây... Tiệm cơm Nam Lai vang danh khắp các thế giới, còn Nam Đồ thì vô tình đạt được tự do tài chính.

200000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Tiệm Ăn Sinh Tồn Thời Tận Thế
Tiệm Ăn Sinh Tồn Thời Tận Thế

Sau ngày tận thế, động thực vật đều biến dị, loài người trở thành tầng lớp thấp nhất trong chuỗi thức ăn, họ phải đấu tranh sinh tồn vô cùng khó khăn. Trong các căn cứ an toàn, từ lâu con người chỉ sử dụng các loại dung dịch dinh dưỡng để cung cấp dưỡng chất cho cơ thể, đối với họ những món ăn từ trước ngày tận thế giống như những thứ chỉ có trong truyền thuyết. An Tình, người xuyên không từ thế giới khác, nhận được một bàn tay vàng – hệ thống siêu thị. Tuy nhiên, hệ thống này yêu cầu cô phải mang lại điểm hạnh phúc cho người khác thì mới mở khóa các kệ hàng trong siêu thị. Sau khi suy nghĩ kỹ, cô quyết định báo cáo lên lãnh đạo cấp cao của căn cứ. ... Những con người kiệt sức cả về thể xác lẫn tinh thần, không còn hy vọng vào tương lai, khi trở về căn cứ đã phát hiện có một quán ăn nhỏ mới mở. Với sự tò mò và ngạc nhiên, họ bước vào quán. “Chào mừng quý khách đến với quán ăn Hạnh Phúc. Quán có mì bò hầm, mì bò cay, quý khách muốn dùng món nào?” Đây là những món ăn mà chỉ có trong truyền thuyết trước ngày tận thế , khách hàng ngồi xuống mặt đầy nghi ngờ: “Ở đây thật sự có những món đó sao? Giá bao nhiêu?” An Tình mỉm cười đáp: “Ba điểm tệ một bát.” Giá không quá đắt, khách gọi một bát mì bò hầm. Chẳng bao lâu, một mùi thơm nồng lan tỏa, đây là hương vị mà anh chưa bao giờ ngửi thấy, kí©h thí©ɧ khiến miệng anh liên tục tiết nước bọt, dù đã uống dung dịch dinh dưỡng nhưng giờ đây anh cảm thấy cực kỳ đói. Tô mì bò được mang ra, anh nhìn thấy những sợi mì giống hệt trong sách mô tả, kinh ngạc đến mức không nói nên lời, cẩn thận ăn một miếng. Vị mặn mà của nước dùng và sợi mì dai dai khiến nước mắt anh tuôn trào. “Hu hu hu... ngon quá, ngon tuyệt, bà chủ, cho tôi thêm một bát mì bò cay nữa!” Tiệm ăn nhỏ ngày càng đông khách, các món ăn được giới thiệu ngày một phong phú hơn. Những con người vốn đã chai sạn, mất hết ý chí và không còn nhìn thấy tương lai bỗng dưng tràn đầy hy vọng, mỗi ngày đều hăng hái làm việc, họ cảm thấy mình có thể chiến đấu với đám động thực vật biến dị hàng trăm hiệp. Tóm tắt: Xuyên không và ràng buộc với hệ thống siêu thị. Ý chính: Chỉ cần chăm chỉ kinh doanh, cuộc sống sẽ trở nên tươi đẹp.

140000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Xác Sống Đến Rồi, Tôi Nằm Nhà Chờ Chết
Xác Sống Đến Rồi, Tôi Nằm Nhà Chờ Chết

Khi đọc tiểu thuyết tận thế, Phó Nhĩ Điệp đã nhiều lần nghĩ rằng nếu rơi vào tình huống này, cô chỉ có nước chờ chết. Xe? Không biết lái. Đường? Không nhận ra. Cơm? Không biết nấu. Thể lực? Không cần gặp xác sống, chỉ cần trời đột ngột trở lạnh là cô có thể cảm cúm sốt cao rồi đi đời ngay lập tức. Là một con người vô dụng của thế kỷ mới, Phó Nhĩ Điệp chỉ mong thế giới luôn bình yên, không bệnh tật, không thảm họa. Như vậy, cô có thể nằm nhà vẽ tranh kiếm sống và ngày ngày trôi qua một cách an nhàn. Nhưng đời không như là mơ. Sau một cơn mưa phùn kéo dài, thế giới bỗng dưng biến dị. Khắp nơi tràn ngập mùi hôi thối của xác sống và thực vật biến dị. Từ tầng mười mấy nhìn xuống, cô thấy người người hoảng loạn, xe cộ bị bỏ lại chặn cứng đường, quán mì quen thuộc cô hay ghé qua giờ đây nhuốm đầy vết máu... Mọi thứ kéo cô khỏi những ảo tưởng, ép cô phải đối mặt với sự thật. Thế giới này, thực sự đã thay đổi rồi. Phó Nhĩ Điệp quyết định ra ngoài tìm người thân, đồng thời cược một ván xem bản thân sẽ trở thành xác sống hay dị năng giả. Cô lấy hết dũng khí, mở cửa bước ra... rồi lập tức lùi lại, đóng cửa cái rầm! Hành lang đầy rẫy hàng xóm đã biến thành xác sống, đáng sợ quá đi mất! Đánh xác sống á? Đừng mơ! Cô chỉ có thể co đầu rút cổ, chờ chết thôi. May thay, trong nhà vô tình tích trữ khá nhiều lương thực, đủ cho cô cầm cự một tháng. Nhưng kết cục của cô, có vẻ chỉ có hai khả năng: chết ngay bây giờ, hoặc chết sau một tháng. Cô chọn phương án thứ hai, đồng thời chuẩn bị tinh thần đối mặt với cảnh mất điện, mất nước. Ngày thứ nhất, mọi thứ vẫn bình thường. Ngày thứ hai, vẫn vậy. Ngày thứ ba, không có gì thay đổi. Ngày thứ... Một tháng trôi qua, đến hạn đóng tiền điện nước. Không có internet, không thể thanh toán. Cả tòa nhà chìm trong bóng tối. Nhưng kỳ lạ thay, căn hộ của cô vẫn sáng choang. Nước vẫn chảy, bồn cầu xả nước bình thường, gas vẫn có để nấu ăn, thậm chí mấy cây quất, ớt và hành lá ở ban công còn lớn nhanh như thổi, hoàn toàn trái với quy luật tự nhiên. Phó Nhĩ Điệp bỗng nhận ra, không phải cô biến dị, mà là... nhà cô biến dị rồi!!! Lưu ý trước khi đọc: 1. Nam chính không phải căn hộ, mà là người, tên Tang Văn Hạo. 2. 17 chương đầu có hơi nặng nề và thực tế, từ chương 18 trở đi chuyển sang hướng ấm áp, trồng trọt, chiến đấu, xây dựng cơ sở vật chất, nuôi thực vật rồi lại đánh nhau. 3. Tên truyện là kết quả của vô số lần đắn đo, cuối cùng lười đổi nên để luôn. Phó Nhĩ Điệp chỉ “nằm chờ chết” khi chẳng còn hy vọng. Nhưng sau khi phát hiện nhà biến dị và gặp nhiều tình huống mới, cô bắt đầu vùng lên giành giật sự sống.

100000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Tích Trữ Vật Tư Sống Sót Hằng Ngày Tại Mạt Thế
Tích Trữ Vật Tư Sống Sót Hằng Ngày Tại Mạt Thế

[Thiên tai + Không gian + Tích trữ + Làm ruộng + Đời sống thường ngày] Giang Mộ Vân đã vật lộn trong mạt thế suốt mười năm dài đằng đẵng. Điều cô cảm thấy tiếc nuối nhất không phải là những thứ đã mất đi, mà là việc không thể đọc đến kết cục của một cuốn tiểu thuyết mà cô tình cờ tìm thấy. Cuốn sách ấy là thứ cô nhặt được từ đống đổ nát sau một trận động đất. Chỉ còn lại vài chục trang ở phần giữa, không tiêu đề, không kết thúc, chẳng thể biết nội dung hoàn chỉnh. Trong suốt mười năm đó, cô ôm chặt những trang sách còn sót lại như báu vật. Những lúc lạnh thấu xương và tuyệt vọng, cô run rẩy mở ra một trang, đọc những câu trích dẫn đầy cảm thán, như thể chúng có thể sưởi ấm trái tim đã nguội lạnh của cô. Cô thậm chí còn tự trào phúng rằng, những trang sách này còn "hữu dụng" hơn lửa để sưởi ấm. Với cô, chúng chính là thần khí bảo mệnh giữa vùng địa cực khắc nghiệt. Đáng tiếc, trước khi cô kịp tìm thấy phần còn lại của cuốn sách, sinh mạng của chính cô và gia đình đều bị dập tắt bởi thảm họa. Nhưng số phận không nỡ bỏ rơi cô. Khi mở mắt ra lần nữa, Giang Mộ Vân phát hiện mình đã trọng sinh trở về mười năm trước, mang theo một không gian thần kỳ mà cô không thể ngờ đến. Lần này, cô không do dự. Vào đêm đầu tiên sau khi trọng sinh, cô hưng phấn thu dọn hành lý, nhanh chóng quay về quê nhà. Cô rốt cuộc cũng có cơ hội khám phá xem liệu "108 bảo vật" mà cuốn sách nhắc đến có thực sự tồn tại, và chúng có thể thống trị thế giới hay không!

200000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Xuyên Thành Thứ Nữ Gả Thay, Rồi Thành Chủ Mẫu Hầu Môn Dưỡng Oa Hằng Ngày
Xuyên Thành Thứ Nữ Gả Thay, Rồi Thành Chủ Mẫu Hầu Môn Dưỡng Oa Hằng Ngày

Đích tỷ trọng sinh, liều mạng không chịu gả vào cái hố lửa Hầu phủ nữa. Thịnh Mịch Mịch vốn là thứ nữ xuyên không, bị sắp đặt thay đích tỷ gả vào cái Hầu phủ mà nàng ấy bảo là hố lửa, vừa vào cửa đã trở thành kế mẫu, hai đứa nhỏ thì đều là những tiểu ma vương quấy rối nhân gian. Không cần phải lo lắng! Con hư thì phải dạy, tiểu cẩu tử trèo lên bếp cũng phải đánh! Không phục thì cứ đánh! Ngay trong ngày thành thân liền đánh con, ngày thứ hai vẫn cứ đánh con... Mỗi ngày đều lặp lại cảnh đánh con chẳng chút nương tay! Không cẩn thận, lại đánh ra được một cặp trạng nguyên văn võ song toàn! Rốt cuộc cũng đến ngày trượng phu mất tích đã lâu quay về, dẫn theo tiểu thϊếp bạch liên hoa đi cùng! Thịnh Mịch Mịch đã sớm kiếm được núi vàng núi bạc, dạy con thành tài nên rửa tay chờ chia gia sản, hòa ly, tìm kiếm cuộc sống hạnh phúc! Không ngờ, hai tiểu tử lại đồng tâm hiệp lực, trực tiếp đuổi tiểu thϊếp ra ngoài. Không phải chứ? Tiểu hầu gia mà đích tỷ bảo rằng sủng thϊếp diệt thê, hình tượng của ngươi không đúng rồi nha! Ta quản tốt con của ta, ngươi cứ sủng ái tiểu thϊếp của ngươi đi! Một tiểu hầu gia nào đó: Sủng thϊếp diệt thê? Chuyện đó không bao giờ có đâu! Đời này tuyệt đối không có chuyện đó! Một cặp song sinh nào đó: Mẫu thân đi đâu chúng ta theo đó, cha và nương chọn một trong hai người, quyết chọn nương!

80000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Ta Mở Tiệm Cơm Ở Cổ Đại
Ta Mở Tiệm Cơm Ở Cổ Đại

(Làm giàu + Mỹ thực + Cuộc sống hàng ngày + Song khiết 1v1) Ở hiện đại, Food Blogger Tô Điềm đột tử khi bị tai nạn, nàng xuyên đến thời triều Đại Yến thịnh vượng, trở thành một nông nữ cùng tên Tô Điềm. Trải qua hai năm thiên tai, mọi người đều rơi vào cảnh khốn cùng tuyệt vọng, cả nhà lớn bé Tô gia gồm 16 người đều cùng ở trong một cái viện chỉ còn bốn bức tường, ai cũng trông xanh xao vàng vọt. May mắn thay, trưởng bối yêu thương, các ca ca và tỷ tỷ giúp đỡ nhau làm việc, bọn trẻ thì ngoan ngoãn, nghe lời. Cả đại gia đình đều có thể chịu khổ mà không oán thán. Người trong thôn đều nói Tô Điềm là phúc khí của Tô gia. Mở tiệm cơm bán đồ ăn, sửa nhà, vào được trường học. Sữa đậu nành, Tào phớ, tiêu chuẩn đánh giá cao! Gà nước bọt, canh xương, móng heo nướng, trở lên giàu có! Từ khắp hang cùng ngõ hẻm, từ quầy hàng trên xe đẩy đến tiệm cơm nổi tiếng cả nước Đây là một đại gia đình cổ đại, cùng nhau đồng tâm hiệp lực nấu ăn làm giàu. 1. Điền văn, tương thân tương ái 2. Triều đại giả tưởng, có tham khảo thời triều Tống Vai chính: Tô Điềm, Thẩm Ôn Chiêu l Vai phụ: già trẻ Tô gia

100000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Thiên Sư Xuyên Không Đại Boss Cũng Phải Khơm Lưng
Thiên Sư Xuyên Không Đại Boss Cũng Phải Khơm Lưng

Lục Miểu: "Tôi bấm quẻ, ba ngày nữa anh đi đời." Cố Nhị Gia: "Cảm ơn lời tiên đoán tốt đẹp của cô, tôi cũng chán sống rồi." Nói rồi, anh quay ngoắt đi, tìm ngay người lo liệu trọn gói từ phong thủy đến mồ yên mả đẹp. Lục Miểu vội vàng chặn lại: "Khoan đã, khoản này tôi thạo, nước phù sa không chảy ruộng ngoài." Ba ngày rồi lại ba ngày trôi qua, Cố Nhị Gia cuống lên: "Rốt cuộc tôi còn sống được bao lâu?" Lục Miểu: "Đừng lo, sắp rồi!" Ba tháng sau, Cố Nhị Gia vẫn khỏe như vâm, mặt mày tươi rói ép sát cô vào tường: "Miểu Miểu, em đã cứu mạng anh, phải chịu trách nhiệm với anh cả đời." Lục Miểu là một đại lão huyền học tiếng tăm lẫy lừng, bỗng dưng xuyên không thành một cô bé đáng thương, không được cha mẹ yêu thương, lại còn kèm theo một vị hôn phu đoản mệnh. Bố mẹ ruột thì mong cô sớm lìa đời, em chồng thì chán ghét cô, cả thành phố chỉ chờ xem cô bẽ mặt. Thế nhưng Lục Miểu tay trái vẽ bùa chú, tay phải xem phong thủy, làm ăn phất lên như diều gặp gió. Các ông lớn ùn ùn kéo đến gạ gẫm: "Nhà họ Cố thách cưới bao nhiêu, chúng tôi xin trả gấp mười." Người nhà họ Cố: "Cút!" Cố Nhị Gia cười khẩy: "Xin lỗi, chúng tôi đăng ký kết hôn rồi."

100000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Kinh Doanh Quán Lẩu Ở Tận Thế
Kinh Doanh Quán Lẩu Ở Tận Thế

Khi xã súc Giang Từ đang chơi game "Kinh doanh quán lẩu" trên điện thoại để thư giãn vào ngày nghỉ. Ngoài ý muốn lại bị trò chơi hút vào, trước mắt biến thành một thế giới mạt thế hoang tàn thê lương. Hệ thống trò chơi nói với cô, chỉ cần cô hoàn thành nhiệm vụ của hệ thống, nâng cấp quán lẩu, là cô sẽ có được một quán lẩu thuộc về mình ở ngoài đời thực. Giang Từ: ! Từ chối làm xã súc, quyết xoay người trở thành tư bản! Chỉ có điều, quán lẩu năm tầng xa hoa trong game lại biến thành một căn nhà gỗ xập xệ, bên trong chỉ có hai bộ bàn ghế gỗ cũ kỹ. Ngay cả các món ăn và nước lẩu cũng ít ỏi đến đáng thương. Giang Từ há hốc mồm, như này thì chơi thế nào đây? Lúc này, hệ thống bắt đầu giao nhiệm vụ: [Tiếp đón 5 vị khách, mở khóa nước khoáng.] [Bán được 10 phần khoai tây, mở khóa thịt bò ba chỉ.] Ánh mắt Giang Từ nhìn ra bên ngoài, nơi không có lấy nổi một bóng người, chỉ có lũ tang thi đang vật vờ đi lang thang: "..." ... Tống Cẩn Xuyên vì cứu người mà bị hàng trăm con tang thi bao vây trong một căn phòng, vào lúc cận kề cái chết. Bỗng nhiên, anh bị truyền tống đến một cửa hàng tràn ngập mùi hương của lẩu. Cô gái nhỏ xinh đẹp trước mặt vừa nhìn thấy anh đã vui vẻ ném cho anh một chiếc giẻ lau: "Anh đến đúng lúc lắm! Anh có muốn trở thành nhân viên của quán không? Bao ăn bao ở!" Tống Cẩn Xuyên cầm giẻ lau, ngây người tại chỗ: "..." Thiên đường... cũng cạnh tranh dữ vậy sao? (Một bộ truyện mạt thế không đi theo lối thông thường, tiết tấu chậm, quá trình thăng cấp phát triển từ từ.)

80000 Giỏ hàng