Ta Ở Tận Thế Thu Tiền Thuê Nhà

Ta Ở Tận Thế Thu Tiền Thuê Nhà

Ngôn TìnhHiện ĐạiMạt ThếNữ Cường

Ninh Hiểu qua đòi vì ung thư nhưng lại bất ngờ bị trói buộc với hệ thống cho thuê nhà. Cô không thể quay về thế giới cũ nên bắt đầu theo nhiệm vụ của hệ thống đi đến các thế giới thảm họa, thu tiền thuê nhà để xây dựng nhà trú ẩn. Thành phố bị tuyết lớn tàn phá, cô xây dựng những ngôi nhà băng ấm áp và thoải mái bên trong. Thành phố bị thú dữ biến dị chiếm đóng, cô dựng lên những ngôi nhà trên cây tinh xảo có thể tránh được thú dữ. Thành phố bị biển nhấn chìm, cô xây dựng những ngôi nhà trên biển an toàn và vững chắc. Thành phố bị thây ma xâm lược, cô xây dựng những tòa nhà kiên cố như tường đồng vách sắt. ... Những người sống sót phát hiện ra rằng tiền thuê nhà của những ngôi nhà này không nhiều, nhưng lại có thể giúp họ tồn tại trong các thế giới thảm họa. Những người đang trên bờ vực cái chết bắt đầu không ngừng cầu nguyện mong chủ nhà kỳ diệu đó xuất hiện.

200000

634 chương

Truyện cùng tác giả

Kinh Doanh Quán Lẩu Ở Tận Thế
Kinh Doanh Quán Lẩu Ở Tận Thế
Nguyệt Bán Đinh

Khi xã súc Giang Từ đang chơi game "Kinh doanh quán lẩu" trên điện thoại để thư giãn vào ngày nghỉ. Ngoài ý muốn lại bị trò chơi hút vào, trước mắt biến thành một thế giới mạt thế hoang tàn thê lương. Hệ thống trò chơi nói với cô, chỉ cần cô hoàn thành nhiệm vụ của hệ thống, nâng cấp quán lẩu, là cô sẽ có được một quán lẩu thuộc về mình ở ngoài đời thực. Giang Từ: ! Từ chối làm xã súc, quyết xoay người trở thành tư bản! Chỉ có điều, quán lẩu năm tầng xa hoa trong game lại biến thành một căn nhà gỗ xập xệ, bên trong chỉ có hai bộ bàn ghế gỗ cũ kỹ. Ngay cả các món ăn và nước lẩu cũng ít ỏi đến đáng thương. Giang Từ há hốc mồm, như này thì chơi thế nào đây? Lúc này, hệ thống bắt đầu giao nhiệm vụ: [Tiếp đón 5 vị khách, mở khóa nước khoáng.] [Bán được 10 phần khoai tây, mở khóa thịt bò ba chỉ.] Ánh mắt Giang Từ nhìn ra bên ngoài, nơi không có lấy nổi một bóng người, chỉ có lũ tang thi đang vật vờ đi lang thang: "..." ... Tống Cẩn Xuyên vì cứu người mà bị hàng trăm con tang thi bao vây trong một căn phòng, vào lúc cận kề cái chết. Bỗng nhiên, anh bị truyền tống đến một cửa hàng tràn ngập mùi hương của lẩu. Cô gái nhỏ xinh đẹp trước mặt vừa nhìn thấy anh đã vui vẻ ném cho anh một chiếc giẻ lau: "Anh đến đúng lúc lắm! Anh có muốn trở thành nhân viên của quán không? Bao ăn bao ở!" Tống Cẩn Xuyên cầm giẻ lau, ngây người tại chỗ: "..." Thiên đường... cũng cạnh tranh dữ vậy sao? (Một bộ truyện mạt thế không đi theo lối thông thường, tiết tấu chậm, quá trình thăng cấp phát triển từ từ.)

80000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Ta Ở Tận Thế Thu Tiền Thuê Nhà
Ta Ở Tận Thế Thu Tiền Thuê Nhà
Nguyệt Bán Đinh

Ninh Hiểu qua đòi vì ung thư nhưng lại bất ngờ bị trói buộc với hệ thống cho thuê nhà. Cô không thể quay về thế giới cũ nên bắt đầu theo nhiệm vụ của hệ thống đi đến các thế giới thảm họa, thu tiền thuê nhà để xây dựng nhà trú ẩn. Thành phố bị tuyết lớn tàn phá, cô xây dựng những ngôi nhà băng ấm áp và thoải mái bên trong. Thành phố bị thú dữ biến dị chiếm đóng, cô dựng lên những ngôi nhà trên cây tinh xảo có thể tránh được thú dữ. Thành phố bị biển nhấn chìm, cô xây dựng những ngôi nhà trên biển an toàn và vững chắc. Thành phố bị thây ma xâm lược, cô xây dựng những tòa nhà kiên cố như tường đồng vách sắt. ... Những người sống sót phát hiện ra rằng tiền thuê nhà của những ngôi nhà này không nhiều, nhưng lại có thể giúp họ tồn tại trong các thế giới thảm họa. Những người đang trên bờ vực cái chết bắt đầu không ngừng cầu nguyện mong chủ nhà kỳ diệu đó xuất hiện.

200000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Ở Mạt Thế Ta Xây Dựng Trấn Nhỏ
Ở Mạt Thế Ta Xây Dựng Trấn Nhỏ
Nguyệt Bán Đinh

Cuộc sống trong những ngày tận thế là như nào? Trả lời: Xin mời tìm hiểu, mỗi ngày ngủ đến thích thì dậy, một ngày ăn đủ ba bữa cơm, thoải mái tập thể hình hay dắt chó mèo đi dạo, đi mua sắm ở siêu thị, nhìn xem phim. Đúng rồi, dạo gần đây trấn trưởng của chúng ta còn xây thêm một cái vườn bách thú, cuối tuần còn có thể đưa con cái đi chơi, ngoài việc đi kiếm tiền để trả tiền thuê nhà chẳng ai nguyện ý đi ra khỏi nơi này. Có người hỏi ở đây có mâu thuẫn sao? Làm gì có chuyện đó, thôi không nói nữa, tôi còn phải đi đón con tan học, buổi tối còn phải ngồi xe lửa đi thăm chú hai, tiện thể còn đón chú ấy đến đây chơi vài ngày. ...... Vào năm thứ năm từ khi tận thế bắt đầu, bỗng nhiên xuất hiện một trấn nhỏ thần bí ở thành phố H trống rỗng này Trong trấn nhỏ có phòng ngủ ấm áp, có đồ ăn đầy đủ, có nước sạch sẽ dùng để uống, còn có đèn điện sáng chói và ban đêm và an ninh cực kì tốt. Theo sự phát triển của trấn nhỏ, người dân trong trấn càng ngày càng nhiều, phương tiện ở bên trong trấn cũng càng ngày càng phong phú. Nông nghiệp, công nghiệp và giáo dục phát triển rất mạnh mẽ, cuối cùng còn xây được đường ray xe lửa! Nữ chính bản tóm tắt: Miêu Tuệ Tuệ bị đồ vật từ trên trời rơi xuống giết chết, ngoài ý muốn bị kéo vào thế giới tận thế và còn phải khế ước với một hệ thống. Mời chào người dân cho trấn, thăng cấp trấn nhỏ, đạt thành thành tựu còn có đặc thù khen thưởng. Miêu Tuệ Tuệ thích chơi trò chơi kinh doanh nên chơi vui vẻ vô cùng. Bất tri bất giác, dân cư của trấn nhỏ quá đông, và cô được gọi là vị chúa cứu thế. Miêu Tuệ Tuệ: Tôi lúc đầu tôi chỉ nghĩ đây là trò chơi kinh doanh bạn có tin không? Truyện này hướng nhiều về việc thăng cấp của trấn nhỏ, nội dung viết về sự sinh tồn ở mạt thế không nhiều lắm. Mọi người lưu ý điểm này nha~ Từ khóa tìm kiếm: Vai chính: Miêu Tuệ Tuệ

50000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Truyện liên quan

Đại Lão Y Tu Trùng Sinh Đoạt Lại Khí Vận
Đại Lão Y Tu Trùng Sinh Đoạt Lại Khí Vận

Thẩm Nhu đưa tiễn phu quân lên kinh dự thi, hắn đỗ Trạng Nguyên nhưng lại dẫn về một người thiếp xinh đẹp. Trạng nguyên lang phu quân nói rằng người con gái kia đã có ân với hắn, mong A Nhu chấp thuận, còn người thiếp xinh đẹp kia lại nói dù xuất thân cao quý nhưng không muốn tranh giành vị trí chính thất, nguyện làm vợ lẽ hầu hạ Trạng Nguyên lang suốt đời. A Nhu hoang mang lo sợ, cuối cùng bị mẹ chồng thuyết phục, cùng mẹ chồng và chồng trở về kinh thành. Nàng lo toan việc nhà cho chồng, chứng kiến cảnh chồng và người thiếp ân ái mặn nồng, sinh con nối dõi. Còn nàng thì buồn bã u uất, chưa đến tuổi 30 đã qua đời. Sau khi chết, A Nhu mới biết mình không phải bệnh mà chết, mà là bị mẹ chồng cùng ả thiếp của chồng hạ độc. Nàng hiểu ra việc mẹ chồng đến cầu thân trước kia chẳng qua chỉ là vì muốn chiếm đoạt vận khí của nàng. Sau khi chết, A Nhu bị chôn ở phần mộ tổ tiên nhà chồng, tiếp tục dùng máu thịt của mình để bồi đắp vận khí cho cả gia tộc kẻ thù. Trong suốt mấy thập kỷ sau đó, A Nhu chứng kiến gia đình kẻ thù giàu sang quyền thế ngập trời. Nàng ngỡ rằng cuối cùng cũng được đầu thai chuyển kiếp, nào ngờ lại bước chân vào tiên giới, trở thành một y tu. Thời gian lặng lẽ trôi qua hàng trăm năm. Đến khi A Nhu dần quên đi những chuyện xưa cũ, Nàng đột nhiên quay trở lại khoảnh khắc Trạng Nguyên lang mang theo người thiếp xinh đẹp kia trở về.

200000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Năm Đó, Nam Phụ Trong Tiểu Thuyết Sống Ở Nhà Tôi
Năm Đó, Nam Phụ Trong Tiểu Thuyết Sống Ở Nhà Tôi

Cứu với! Ngủ một giấc dậy, tôi phát hiện trong nhà có thêm một người đàn ông, mà lại còn là nam phụ tháo hán trong niên đại văn! Vừa mở miệng đã gọi tôi là "đồng chí"! Sau đó, tôi – thương nhân Lâm Sướng Sướng – lại phải dắt theo một anh chàng tháo hán ngày ngô đi bán cá, mở cửa hàng, thậm chí còn đầu cơ trục lợi vật tư. Cuối cùng, thế quái nào lại lượm thêm một ông chồng trung khuyển nữa chứ? Lâm Sướng Sướng: "Mệt quá đi!" Thẩm Bách Lương: "Không lỗ, không lỗ! Của em là của em, của anh cũng là của em, còn con của chúng ta... cũng vẫn là của em." Lâm Sướng Sướng: "Hình như... cũng không tệ lắm nhỉ?"

140000 Giỏ hàng Giỏ hàng

TN90: Tôi Trọng Sinh Đổi Chồng Cũ Lấy Tám Căn Nhà
TN90: Tôi Trọng Sinh Đổi Chồng Cũ Lấy Tám Căn Nhà

Bạch Trân Châu trọng sinh trở về ngày cô ly hôn với gã chồng tồi. Tiểu tam rút ra một xấp tiền hỏi cô: "Cần bao nhiêu cô mới chịu đồng ý ly hôn?" Bạch Trân Châu: "Mười vạn, một đồng cũng không thể ít hơn." Mười vạn bán chồng tồi, hai vạn tiền bồi thường ly hôn, hai vạn bốn tiền chu cấp nuôi con. Bạch Trân Châu cầm tiền giả vờ thành thật, tiêu sái bỏ đi. Đá bay gã chồng tồi, tránh xa gia đình nhà chồng khó ưa. Mua nhà, mua cửa hàng, làm ăn kinh doanh kiếm tiền lớn, ngồi chờ đền bù giải tỏa, từ đó bước lêи đỉиɦ cao của cuộc đời. Chú thích: Có nam chính! Nữ chính ngày càng mạnh mẽ, nam chính cũng rất mạnh mẽ, cùng sánh vai tiến bước.

300000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Tiệm Đồ Cúng Âm Dương
Tiệm Đồ Cúng Âm Dương

Mạnh Ngư bỏ việc lương cao, nhảy sang làm nhân viên cho một cơ quan đặc biệt của âm phủ, kiêm luôn việc bán hàng ở một tiệm đồ cúng nhỏ. Từ đó, cô không chỉ bán vàng mã, bùa chú để kéo GDP cho âm phủ, mà còn phải giúp các khách hàng ma quỷ hoàn thành những ước nguyện khó đỡ để họ yên tâm mà đi đầu thai. Một ngày nọ, bà ngoại của Mạnh Ngư – Một Thổ Địa đang tu nghiệp ở Địa Phủ đã báo mộng, nói rằng đã định sẵn hôn ước cho cô từ bé... --- Cậu ấm đời thứ ba Tưởng Hách đẹp trai, giàu nứt đố đổ vách nhưng phải nghe theo di nguyện của ông nội mà cưới một cô chủ tiệm đồ cúng vỏn vẹn mười mét vuông. Trong giới thượng lưu râm ran tin đồn cô kia chỉ biết gấp vàng mã, đám bạn chí cốt của Tưởng Hách ngày nào cũng cá cược xem khi nào hai người họ hủy hôn ước. Tưởng Hách: "Cưới cô ta á? Tôi thà chạy rông ngoài đường còn hơn!" Về sau, anh lại nghiện vợ không lối thoát... --- Oan hồn xui xẻo: "Trúng số độc đắc 50 triệu, còn chưa kịp tiêu..." Mạnh Ngư: "Để tôi! Tôi sẽ tiêu giúp anh!" Lão trọc phú keo kiệt: "20 tỷ Euro của tao, đố đứa con cháu nào dám tơ tưởng!" Mạnh Ngư: "Để đó, tôi xử lý cho!" Vương gia mưu phản hụt: "Ta bày mưu tính kế cả đời, vậy mà vẫn không lên ngôi hoàng đế được!" Mạnh Ngư khóc ròng: "Thôi mà... Ước cái gì thực tế hơn được không?" Mạnh Ngư than thở: "Ôi, cái bát vàng của âm phủ này, sao mà gian nan quá vậy..."

100000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Thiên Tai Dồn Dập, Mạt Thế Chưa Bao Giờ Là Chuyện Đùa
Thiên Tai Dồn Dập, Mạt Thế Chưa Bao Giờ Là Chuyện Đùa

Trước mười chín tuổi, Khương Vũ thân thể yếu ớt, dễ sinh bệnh, đi được hai bước đã thở hổn hển. Sau mười chín tuổi, Khương Vũ trèo tường leo cây, tay không đánh tang thi, một hơi chạy hết 800 mét cũng không than mệt. Cuộc sống chính là vô thường như vậy. Rõ ràng là đang yên lành tổ chức đại hội thể thao mùa thu, bỗng nhiên lại biến thành ổ dịch bùng phát. Các bạn học cứ như bị dính nấm móng tay, lây bệnh dây chuyền, từng người từng người lần lượt phát bệnh. Có bạn bè thật sự là kề vai sát cánh chiến đấu, cũng có bạn bè giả vờ gào khóc đòi ăn. Giai đoạn đầu của cốt truyện: tránh né thây ma, trốn thoát khỏi khuôn viên trường học, tích trữ vật tư, tái thiết mái nhà. Giai đoạn sau: né tránh thiên tai, kiên cường sinh tồn. Virus, lốc xoáy, lũ lụt, cực hàn, động đất, hạn hán, sâu bệnh... ... Hạ Chu xả thân vì nhà Khương Vũ xinh đẹp dịu hiền như hoa Mạt thế là chốn phong ba Nắm tay dũng cảm đi xa cùng người.

120000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Mang Theo Không Gian, Ta Trở Thành Phụ Trợ Thần Cấp Thời Tận Thế
Mang Theo Không Gian, Ta Trở Thành Phụ Trợ Thần Cấp Thời Tận Thế

Kiếp trước, vì sở hữu dị năng hệ đặc thù, Vân Sơ Hoài bị người yêu phản bội. Hắn ôm ấp tình mới, đích thân giao cô cho một nhà khoa học biếи ŧɦái làm thí nghiệm, khiến cô phải chịu đựng đủ loại tra tấn vô nhân tính cho đến chết. Một sớm tỉnh lại, cô bỗng quay về ba năm trước, khi tận thế còn chưa giáng xuống. Càng bất ngờ hơn là cô không những giữ được ký ức, mà còn mang theo cả không gian và dị năng mạnh mẽ hơn trước. Vùng đất vô tận trong không gian liên tục sản sinh lương thực, không gian sau khi thăng cấp còn mở ra nhiều quyền hạn mới. Ai nói hệ phụ trợ không thể tấn công? Trong khi người khác còn đang co rúm trong căn cứ chờ chết, Vân Sơ Hoài đã dẫn dắt đội ngũ của mình xông vào nơi tụ tập của bầy xác sống, ra vào như chỗ không người, không hề sợ hãi chút nào. Trên đường cô còn vô tình "nhặt" được một kẻ từng là nhân vật lớn trong căn cứ ở kiếp trước. Cái gì? Hóa ra người đó mới chính là mối tình đầu của mình?

260000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Vu Nữ Xuyên Thành Con Nuôi Hào Môn
Vu Nữ Xuyên Thành Con Nuôi Hào Môn

Đây là ký chủ thứ ba mà hệ thống số 009 tiếp quản. Trước mắt nó là một thiếu nữ, làn da trắng như tuyết, môi hồng như anh đào, mềm mại động lòng người. Nhưng hệ thống không hề dao động. Nó đã chuẩn bị đầy đủ những hình phạt nghiêm khắc nhất để buộc cô phải hoàn thành cốt truyện. Hệ thống nói: [Hiện giờ cô đang ở trong một quyển tiểu thuyết cẩu huyết kiểu cũ. Năm nay cô 16 tuổi. Cô là thiên kim giả của gia đình hào môn họ Giang, từ nhỏ đã xấu xa tận xương tủy. Còn trẻ mà đã tìm mọi cách quyến rũ anh ruột nữ chính, anh họ nữ chính, bạn thân của nữ chính, thậm chí cả người mà nữ chính thầm mến. Cô muốn cướp hết mọi thứ thuộc về nữ chính. Kết cục, cô bị nhà họ Giang vạch trần thân phận, đuổi ra khỏi nhà, lang thang đầu đường xó chợ, rơi vào bóng tối và chết thảm. Cô chính là vai nữ phụ pháo hôi bị mọi người căm ghét nhất trong truyện này.] Hệ thống nhấn mạnh: [Cô có đang nghe tôi nói không?] Hệ thống: [Cô đang làm gì vậy?] Thiếu nữ đáp: "Vẽ vòng tròn." Hệ thống: [Vẽ vòng tròn làm gì?] Thiếu nữ: [Triệu hồi mà.] Tên cô là A Tích, vốn là vu nữ của một quốc gia cổ xưa. Linh hồn lạc tới nơi này, cô nghĩ ngợi một chút rồi bắt đầu triệu hồi đám Ma Vương. Có kẻ mọc cánh xương dài thượt, có kẻ từ vực sâu biển cả trồi lên, có kẻ hóa thành rồng trên đỉnh cửu trùng sơn... Sức mạnh của chúng đủ sức hủy diệt cả thế giới này. Hệ thống tái mặt: [Cô muốn làm gì? Mau dừng lại! Cô định hủy diệt thế giới này sao?] Thiếu nữ vô tội hỏi: ? Thiếu nữ: "Không phải đâu, tôi chỉ đang thiếu một người lau chân cho mình, một người bưng nước cho mình và một người kể chuyện cho tôi nghe trước khi ngủ thôi mà..." Hệ thống: [?] Dùng mấy thứ khủng khϊếp đó — không, phải gọi là Ma Vương — chỉ để lau chân, bưng nước, kể chuyện ngủ? ... Ngày đầu tiên A Tích xuyên tới, nguyên chủ vừa mới tỏ tình thất bại. Anh họ nữ chính lạnh giọng mắng cô: "Không biết xấu hổ, nhà họ Giang dạy dỗ cô kiểu gì vậy?" Theo nguyên tác, cô phải chịu nhục nhã trước mặt mọi người, sau đó nhẫn nhịn nói "không sao đâu", rồi lại càng thêm căm hận nữ chính. Nhưng A Tích nghiêng đầu: "Không ai được phép nói với tôi như vậy." Tối hôm đó, anh họ nữ chính về nhà thì bị cha mình lôi ra đánh một trận tơi bời. Ngày thứ tư A Tích xuyên tới, nam chính và phản diện đánh nhau, gục ngay bên chân cô. Theo cốt truyện, cô phải chạy tới đỡ nam chính dậy. Nhưng A Tích thẳng thừng giẫm lên mặt nam chính một cái. Hệ thống: [? Sao cô lại làm vậy?] A Tích ngơ ngác: "Hả? Nhưng Đại Hộ Pháp của tôi bảo rằng, đáng ra bọn họ phải quỳ rạp dưới chân tôi mà?" ... Khi anh họ nữ chính lên mạng bêu riếu, kể lể con nhỏ thiên kim giả kia xấu xa thế nào, chiếm tổ quạ thế nào. Thì ngoài đời A Tích đã giành luôn chức vô địch cưỡi ngựa toàn quốc, vô địch bắn cung toàn quốc... Sau lễ trao giải, đích thân ông trùm – nhà tài trợ cuộc thi là Ân Lĩnh – tiễn cô rời đi, còn ông trùm Diệp Đức Minh thì tự mình mở cửa xe cho cô... Thân phận của cô gái lập tức trở thành đề tài bí ẩn được cả mạng xã hội sục sôi bàn tán. Chuyện thường ngày của các Ma Vương cùng nhau nuôi nhóc, trưởng thành rồi yêu nhau.

120000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Thanh Xuyên: Ngũ Phúc Tấn Chỉ Muốn Làm Ruộng
Thanh Xuyên: Ngũ Phúc Tấn Chỉ Muốn Làm Ruộng

Văn án: An Thanh xuyên không, từ tiến sĩ viện nông học thành cách cách Mông Cổ bị chỉ hôn cho Ngũ hoàng tử triều đại Khang Hi thời nhà Thanh. Nhìn Tử Cấm thành cao cao, An Thanh nhịn không được nâng trán thở dài, người trong cái cung này, ai không phải tâm nhãn dày như cái sàng, ở trước mặt bọn họ, nàng chính là ngốc bạch ngọt mà thôi. Nhưng mà, cũng may An Thanh không tính quá xui, bị chỉ cho Ngũ a ca Dận Kỳ - người không tham dự đoạt đích, Nhà mẹ đẻ lại là một chi đắc lực nhất Khoa Nhĩ Thấm, được Khang Hi coi trọng. Dù sao cung đấu là không thể nào cung đấu được, đóng cửa lại nằm ngửa trải qua cuộc sống phú quý không tốt hơn sao. Thế là, vào lúc đám phúc tấn cách cách vì tranh thủ tình cảm dùng hết thủ đoạn, An Thanh ăn uống hưởng lạc. Vào lúc đám chị em dâu bận rộn thể hiện sự hiền huệ của mình, An Thanh ăn uống hưởng lạc. Vào lúc các hoàng tử bận rộn kết bè kết cánh tranh quyền đoạt lợi, An Thanh lôi kéo Dận Kỳ cùng nhau ăn uống hưởng lạc. Nhưng người nào biết, chính là một người toàn cung không ai để vào mắt như An Thanh không chỉ tiện tay cứu sống mẫu đơn cực phẩm dùng để tế tự mang ý nghĩa tường thụy, còn giải quyết các vấn đề sâu bệnh nông nghiệp như ‘bệnh dịch cây lúa’, ‘quỷ mạch’ khiến đế vương cả triều văn võ từ cổ chí kim đều nhức đầu không thôi. Càng đừng đề cập đến, bên trong điền trang kia của nàng liên tiếp xuất hiện cây nông nghiệp cao sản. . . Rất nhiều năm sau, bên trong dân gian hương dã lưu truyền một vị "Nông thần nương nương" nổi danh truyền xa, hàng ngàn hàng vạn bách tính chủ động lập bia cho nàng, Nghe nói vị "Nông thần nương nương" này là quý nhân trong Tử Cấm thành, nhưng lại lưu luyến ruộng lúa, chỉ vì nàng nói. . . muốn cho hài tử khắp thiên hạ đều có thể ăn cơm no.

200000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Đọc Tâm Động Thực Vật Tôi Nuôi Sống Cả Nhà
Đọc Tâm Động Thực Vật Tôi Nuôi Sống Cả Nhà

Sau khi tốt nghiệp Đại học Y học cổ truyền Trung Quốc, Giang Phúc Bảo bất ngờ xuyên không tới một thế giới giả tưởng, trở thành một bé gái ba tuổi trong ngôi làng nghèo nhất lịch sử. Cô có được một gia đình cực kỳ yêu thương, bảo vệ cô đến cùng. Không chỉ vậy, cô còn phát hiện ra mình sở hữu một "bàn tay vàng" đặc biệt – năng lực đọc tâm! Nhưng năng lực đọc tâm này lại có chút đặc biệt, cô chỉ có thể nghe được tiếng lòng của thực vật và động vật. Nhờ khả năng ấy, Giang Phúc Bảo đã giúp gia đình gầy gò, xanh xao của mình ăn no mặc ấm, dần dần trở nên béo khỏe, mũm mĩm, ngay cả năm mất mùa cũng chẳng sợ đói khát. 1. “Nương, Phúc Bảo, Phúc Bảo, con bé không còn thở nữa!” “A, con gái của ta——” “Phúc Bảo ơi, sao cháu lại ra đi như vậy, cháu mới ba tuổi thôi mà, cháu đi rồi bà biết làm sao, cháu để bà sống thế nào đây.” Tiếng khóc than thảm thiết vang lên. Giang Phúc Bảo từ từ tỉnh lại. Chưa kịp mở mắt, một đoạn ký ức không thuộc về nàng đã tràn vào đầu. Ba giây sau. Tiếp nhận ký ức xong. Giang Phúc Bảo mới biết, mình đã xuyên không. Vì quá mệt mỏi, nàng đã đột tử trong căn phòng thuê trọ. Có lẽ ông trời thương xót nàng không cha không nương, đã cho nàng cơ hội sống lại một lần nữa. Nguyên chủ cũng giống nàng. Cũng tên là Giang Phúc Bảo, là con út của nhà họ Giang. Năm nay ba tuổi. Vì nguyên chủ bị chết đuối dưới sông, nàng mới có thể có được thân thể này. Bà lão đang khóc bên giường là tổ mẫu của nguyên chủ. Tên là Trương Kim Lan. Bà ấy cùng tổ phụ Giang Thủ Gia có ba con trai, một con gái. Con trai cả nhà họ Giang tên là Giang Đại Hòa, cưới Chu Nghênh Thu ở thôn Chu Gia. Hai người sinh được ba con trai, con trai cả Giang Đồng Kim năm nay mười lăm tuổi, đang chuẩn bị bàn chuyện cưới xin, con trai thứ hai tên là Giang Đồng Mộc mười ba tuổi, con út tên là Giang Đồng Thủy mười một tuổi. Con trai thứ hai nhà họ Giang tên là Giang Nhị Dũng, thê tử là Tôn Bình Mai ở thôn Tôn Gia, sau khi về nhà chồng sinh được hai con trai. Tên là Giang Đồng Hỏa và Giang Đồng Thổ, một đứa mười một tuổi, một đứa mười tuổi. Năm người được đặt tên theo thứ tự Kim Mộc Thủy Hỏa Thổ. Còn con thứ ba nhà họ Giang, là con gái duy nhất của Trương Kim Lan, tên là Giang Tam Hà. Cách đây vài năm đã gả đến thôn Tôn Gia. Cha ruột của nguyên chủ là Giang Tứ Ngân, là con trai út của nhà họ Giang, được tổ phụ tổ mẫu rất yêu thương. Cưới Trương Yến Tử ở thôn Trương Gia, sinh được hai trai một gái. Đại ca của nguyên chủ tên là Giang Đồng Cát, nhị ca tên là Giang Đồng Tường, ngụ ý là cát tường. Nhà họ Giang đông người, tổng cộng mười sáu người. Vì các cháu đều là con trai, Giang Phúc Bảo là con út nên rất được mọi người trong nhà yêu thương. Có thể nói là cục cưng của cả nhà. Chỉ cần nhìn tên của cô bé là biết. Sau khi đã nắm rõ các mối quan hệ trong nhà họ Giang, Giang Phúc Bảo mở mắt. “Nương, Phúc Bảo không chết, con bé tỉnh rồi!” Thấy Giang Phúc Bảo tỉnh lại, một người đàn ông có dáng vẻ giống như tay đấm, vừa lau nước mắt vừa kích động nói. “Phúc Bảo của bà ơi, cuối cùng cháu cũng tỉnh rồi, chắc là cháu không nỡ rời xa bà nên mới quay về phải không?” Nghe con trai cả nói cháu gái không chết. Trương Kim Lan, người đang ngồi bệt dưới đất, bỗng có sức lực, bà ấy ôm chặt lấy cháu gái như vừa tìm lại được vật quý, khóc nức nở. Tiếng khóc vang vọng trong nhà, lay động tất cả mọi người nhà họ Giang. “Tổ mẫu, đừng khóc.” Giang Phúc Bảo giơ tay, dùng bàn tay nhỏ nhắn mũm mĩm lau nước mắt cho bà ấy. “Phúc Bảo, con làm nương sợ chết khiếp, nếu con có mệnh hệ gì, nương cũng không sống nổi.” Nương của nguyên chủ, Trương Yến Tử, nằm úp sấp bên giường, khóc nấc lên. “Cháu gái ngoan, nói cho ông biết, cháu bị ngã xuống sông như thế nào? Sao tự dưng lại ra bờ sông làm gì?” Mặc dù mắt Giang Thủ Gia ngấn lệ, nhưng ông ấy lại muốn biết cháu gái bị rơi xuống sông ra sao. Cháu gái ông ấy vốn ngoan ngoãn, không bao giờ chạy lung tung, càng không tự mình ra bờ sông chơi. Chắc chắn có điều gì đó mờ ám! Thấy tổ phụ hỏi. Giang Phúc Bảo lục lại ký ức, nhỏ giọng nói: “Tam Nữu tỷ tỷ dẫn cháu ra bờ sông, tỷ ấy nói dưới sông có đá đẹp, nhưng cháu vừa ngồi xuống thì bị người ta đẩy xuống sông.” Nguyên chủ chính là bị đứa bé gái bảy tuổi tên Giang Tam Nữu này hại chết. Hôm nay là ngày cày bừa mùa xuân. Sáng sớm, mọi người Giang gia đã ra đồng cày xới đất, bọn trẻ nhỏ thì chơi trong thôn hoặc lên núi đào rau dại. Nguyên chủ còn nhỏ, không ai chơi cùng, nên một mình ngồi xổm trong góc, dùng cành cây chọc đất để giết thời gian. Sau đó, cháu gái thứ ba của nhà tộc trưởng, Giang Tam Nữu, đột nhiên đến tìm nguyên chủ. Con bé dụ dỗ nguyên chủ rằng dưới sông có đá đẹp, muốn cùng nguyên chủ đi nhặt, nguyên chủ tò mò nên đã bị Giang Tam Nữu dắt ra bờ sông, tuy nhiên, vừa ngồi xuống thì đã bị người ta đạp xuống sông. Không cần suy nghĩ. Cũng biết người đạp cô bé chính là Giang Tam Nữu. Mới bảy tuổi mà lòng dạ đã độc ác như vậy. Giang Phúc Bảo không giấu giếm điều gì. Kể hết mọi chuyện cho tổ phụ Giang Thủ Gia nghe. “Đúng là con nhỏ đáng bị trời đánh! Mới bảy tuổi đã biết hại người, lớn lên còn ra thể thống gì, nếu không phải Phúc Bảo nhà ta mạng lớn, e là đã bị nó hại chết rồi, không được, chuyện này ta không thể nuốt trôi, ông nó à, chúng ta phải đến nhà tộc trưởng đòi lại công bằng!” Nghe nói cháu gái bị người ta hãm hại. Trương Kim Lan giận dữ vô cùng.

120000 Giỏ hàng Giỏ hàng