Manh Sủng

Manh Sủng

Cổ ĐạiHECung Đấu

Manh sủng Tác giả: Bố Đinh Lưu Ly Văn Án: Từ Nam Phong tuy là một cô nương xinh đẹp, nhưng lại là một thứ nữ lớn tuổi. Kỷ vương tuy anh tuấn, nhưng lại là một người mù nên không ai dám lấy. Hôn sự của hai người bị khắp nơi tính kế, cuối cùng họ lại tự quyết định việc chung thân của mình. Từ Nam Phong: Vương gia, trước tiên chúng ta giả thành thân. Chờ vài năm nữa chúng ta đều đạt được thứ mình muốn rồi sẽ hòa li, được không ? Kỷ vương cố nén sự vui mừng như điên: Như thế cũng được ! Thành thân xong Từ Nam Phong mới dần dần phát hiện ra, thôi xong, biến giả thành thật mất rồi ! Kỷ vương: Từ Nam Phong, đã làm vương phi của bổn vương rồi thì nàng đừng nghĩ tới chuyện hòa li nữa. Từ Nam Phong: !!! Kỷ vương: Nếu nàng muốn thì có thể tuẫn phu. Từ Nam Phong: ...

0

70 chương

Truyện cùng tác giả

Manh Sủng
Manh Sủng
Bố Đinh Lưu Ly

Manh sủng Tác giả: Bố Đinh Lưu Ly Văn Án: Từ Nam Phong tuy là một cô nương xinh đẹp, nhưng lại là một thứ nữ lớn tuổi. Kỷ vương tuy anh tuấn, nhưng lại là một người mù nên không ai dám lấy. Hôn sự của hai người bị khắp nơi tính kế, cuối cùng họ lại tự quyết định việc chung thân của mình. Từ Nam Phong: Vương gia, trước tiên chúng ta giả thành thân. Chờ vài năm nữa chúng ta đều đạt được thứ mình muốn rồi sẽ hòa li, được không ? Kỷ vương cố nén sự vui mừng như điên: Như thế cũng được ! Thành thân xong Từ Nam Phong mới dần dần phát hiện ra, thôi xong, biến giả thành thật mất rồi ! Kỷ vương: Từ Nam Phong, đã làm vương phi của bổn vương rồi thì nàng đừng nghĩ tới chuyện hòa li nữa. Từ Nam Phong: !!! Kỷ vương: Nếu nàng muốn thì có thể tuẫn phu. Từ Nam Phong: ...

0 Miễn phí Giỏ hàng

Truyện liên quan

Khang Hi Gia Tiểu Sủng Phi
Khang Hi Gia Tiểu Sủng Phi

Một sớm tỉnh lại, Dung Nguyệt bỗng xuyên không, trở thành một phi tần nhỏ bé, yếu ớt, không được sủng ái trong hậu cung rộng lớn của Khang Hi. Ba năm trôi qua, nàng vẫn chỉ là một tiểu đáp ứng mờ nhạt, chẳng ai thèm để ý. Nàng ngồi thở dài, cảm thán: Cuộc đời còn có thể khổ hơn được nữa không đây?! Nhưng không cam chịu số phận, Dung Nguyệt quyết tâm thay đổi cuộc đời. Nàng bắt đầu lên kế hoạch cho con đường tranh sủng. Mộng tưởng: Trở thành một thế hệ sủng phi được cả hậu cung kính nể! Một ngày nọ, Khang Hi nghe nói về tham vọng này, liền đến hỏi: “Ái phi, nghe nói ngươi mộng tưởng trở thành sủng phi của trẫm. Có thể nói cho trẫm vì sao không?” Dung Nguyệt nhẹ nhàng mỉm cười: “Hoàng Thượng muốn nghe lời nói dối, hay là sự thật?” Khang Hi hứng thú hỏi: “Lời nói dối thì thế nào, sự thật thì ra sao?” Dung Nguyệt đáp: “Lời nói dối chính là: Hoàng Thượng anh minh thần võ, tuấn tú bất phàm. Thần thϊếp vừa nhìn thấy đã lập tức say mê, khuynh đảo tâm can!” Khang Hi nghe xong rất hài lòng, gật gù khen ngợi. Rồi hỏi tiếp: “Vậy còn sự thật?” (Trong lòng nghĩ thầm: Lời nói dối đã hay như thế, sự thật chắc chắn sẽ càng tuyệt vời hơn.) Dung Nguyệt nhìn Khang Hi, bình thản đáp: “Nghe nói sủng phi có thể ăn cơm no, muốn ăn gì thì ăn nấy.” Khang Hi sững người, sắc mặt tối sầm lại: “... Câu sự thật này nghe còn không hay bằng lời nói dối đâu!”

200000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Làm Ruộng Trong Núi Hán: Mạt Thế Kiều Kiều Ba Tuổi Rưỡi
Làm Ruộng Trong Núi Hán: Mạt Thế Kiều Kiều Ba Tuổi Rưỡi

Kiếp trước, Tiết Diễm cả đời làm một đại thần quyền thế, trở lại năm bảy tuổi, hắn không muốn làm nữa, chỉ muốn ở lại trong khe núi này, cùng các huynh tưởng làm một người nông dân giống như trước đây, làm ruộng một cách bình thường, không giống như kiếp trước, hắn quyền khuynh thiên hạ, nhưng mỗi một người trong gia đình lại không được chết một cách tử tế. Không ngờ, cha hắn lại đột nhiên nhặt được một cô bé về. Chỗ nào cũng tốt, duy chỉ có một điểm không tốt, đó là không thể để cho cô lén lút ra ngoài một mình. Nếu không thì lần này nàng nhặt về một vị đại tướng quân, lần sau lại nhặt về cho ngươi một vị vua khác họ, ngay cả Thái hậu đương triều cũng cứu về... Không bao lâu sau, lại mang về cho ngươi một vị tiểu Hoàng đế... Khương Nguyệt, chỉ huy tối cao của khu A thời tận thế, vậy mà lại xuyên về cổ đại, thành một cô bé ba tuổi rưỡi. Thể loại: Ngôn tình, Cổ đại, HE, Tình cảm, Xuyên việt, Ngọt sủng, Trọng sinh, Song khiết, Tùy thân không gian, Làm ruộng, Hào môn thế gia, Cường cường, Cung đình hầu tước, Kiếp trước kiếp này, Nữ cường.

400000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Lục Phiến Môn Kỳ Án, Pháp Y Truy Hung
Lục Phiến Môn Kỳ Án, Pháp Y Truy Hung

Khi phụ thân ngỗ tác qua đời ly kỳ , Diệp Thải Đường vì món nợ lớn năm mươi lượng bạc, không thể không bán mình vào Lục Phiến Môn làm trâu làm ngựa cho chủ nợ Hạ Việt, người vốn là thần bổ. May mắn Diệp Thải Đường có linh hồn pháp y thâm niên của thời hiện đại, nàng dùng pháp y học hiện đại phá giải bí mật trên thi thể, điều tra dấu vết từ xương cốt. Khiến vụ án được tái diễn, nghe người chết nói chuyện, từng cọng cây ngọn cỏ đều làm chứng, ông trời có mắt không thể lừa. Hạ Việt vươn tay: "Nào, nắm tay ta đi." Diệp Thải Đường: "...?" Hạ Việt: "Như vậy chúng ta có thể cùng nhau phá án, trở thành một đôi cộng sự thần tiên." ***** Trích đoạn 1 Hạ Việt nói tiếp: “Tuy một tháng hai lượng không nhiều lắm, ngươi tiêu tiết kiệm một chút, ba bốn năm cũng có thể trả hết tiền, nói không chừng còn có thể tiết kiệm một ít.” Diệp Thải Đường cười khổ. Hạ Việt cũng mỉm cười: “Nếu không thì, ngươi chỉ có thể đi ăn xin, ta tặng người một cái bát, ngươi cứ ăn xin ở gần Lục Phiến Môn đi, một cô nương như ngươi nếu đυ.ng phải tiểu lưu manh gì đó, hét một tiếng, ta cũng sẽ không thấy chết mà không cứu.” Nói xong, Hạ Việt đi đến cửa gọi Lưu Sa: “Vào phòng bếp lấy một cái bát cũ cho ta, nhớ lấy cái bát nào bị sứt mẻ ấy, sau này Diệp cô nương ăn xin, các ngươi nhìn thấy thì chiếu cố một chút.” Lưu Sa ngốc nghếch lại đáp lời, thật sự ra ngoài. Nói đến nước này, Diệp Thải Đường còn có thể nói gì nữa, nàng biết rõ đây là một miếng bánh ngọt có bôi thuốc độc, cũng chỉ có thể rưng rưng nước mắt cầm ăn mà thôi. “Ta làm.” Diệp Thải Đường không đợi Hạ Việt nói xong, liền nói: “Đại nhân, ngài thật sự quá tốt bụng, ta bị thuyết phục vì sự tốt bụng của ngài. Đừng nói bao ăn bao ở, còn có tiền, cho dù không có tiền, ta cũng làm. Có thể làm việc ở Lục Phiến Môn, còn ăn xin gì nữa chứ.” Câu nói này nghe có vẻ không có vấn đề gì, nhưng ở đâu cũng có vấn đề, Lục Phiến Môn tạo nghiệt gì mà phải so tốt xấu với ăn xin, nhất thời Hạ Việt cũng biết phải phản bác thế nào. Trích đoạn 2: Diệp Thải Đường khinh bỉ nói: “Cơm mềm cứng rắn ăn, còn ăn đúng lý hợp tình, Lư phu nhân đã tạo nghiệt gì vậy, năm đó nếu như bà ấy tìm một tiểu bạch kiểm, chỉ cần mặt đẹp dáng người đẹp, tự mình bỏ tiền bao nuôi, chẳng phải cuộc sống sẽ thoải mái hơn bây giờ à.” Diệp Thải Đường nói xong, lại liếc nhìn Hạ Việt. Hạ Việt còn chưa kịp tiêu hóa mấy lời nói kinh hãi thế tục này của Diệp Thải Đường, bị nàng liếc nhìn, nhất thời cảm thấy không đúng lắm. Muội ấy nhìn ta làm gì vậy, cảm thấy ta là cơm mềm cứng rắn ăn, hay là tiểu bạch kiểm? Trích đoạn 3: Diệp Thải Đường vô cùng cạn lời, nàng lẩm bẩm nói: “Nhìn không ra, đại nhân còn là một người ngạo kiều nữa.” Vương Thống không hiểu liền hỏi: “Ngạo kiều là ý gì?” Lưu Sa đọc hiểu một trăm điểm: “Chính là kiêu căng ngạo mạn đó.” “Không không không.” Diệp Thải Đường lắc lắc ngón tay: “Chính là vừa kiêu ngạo vừa nũng nịu.” Hạ Việt thật sự không thể ngờ rằng trong lòng Diệp Thải Đường mình lại có hình tượng như vậy, giật mình đến mức suýt chút nữa vấp ngã. Diệp Thải Đường còn tiến thêm một bước giải thích: “Con người ấy mà, chính là thích ngạo kiều trước mặt những người thương mình.” Hạ Việt không muốn trở thành quan viên đầu tiên của Đại Lương đánh chết thủ hạ trên đường, cho nên hắn chỉ có thể nén giận, cố gắng nhớ lại Diệp Minh đã gặp lúc trước, Diệp Minh là một người rất bình thường, sao nữ nhi của ông ấy lại không đáng tin như vậy. Trích đoạn 4: Trên trán của Trạng Nguyên có một vầng trăng lưỡi liềm, lúc trước Diệp Thải Đường cũng đã từng xem qua các loại chân dung mặt nạ hí kịch. Lần này lại liếc nhìn, Diệp Thải Đường lập tức nhận ra chỗ không đúng. "Hình như vị trí của mặt trăng này không giống với mấy cái ta đã từng nhìn thấy trước đây." "Phải." Lão bản gánh hát hí kịch đáp: "Đáng lẽ phải vẽ lệch vầng trăng này mới được, nhưng hôm nay hắn không chú ý, lại vẽ thẳng." Diệp Thải Đường liếc nhìn, đúng thật là như vậy, vầng trăng trên trán vị Trạng Nguyên này là thẳng, mà những cái nàng từng thấy trước đây đều là lệch. Nhưng đây cũng không phải chuyện gì to tát, đến mức phải tức giận như vậy, mắng như mắng tôn tử vậy à? Diệp Thải Đường không khỏi hỏi: "Vầng trăng này thẳng hay lệch, có quy tắc gì đặc biệt à?" Hoặc nên nói, có điều cấm kỵ gì à? Lão bản tức giận như vậy, giống như vị Trạng Nguyên này đã phạm phải sai lầm lớn. Lão bản gánh hát hí kịch thở dài: "Tiểu thư có điều không biết, nghề nào cũng có quy tắc của nghề nấy. Nhân vật trong vở hí kịch này là một vị Trạng Nguyên nổi tiếng thời tiền triều, chính trực vô tư. Nghe nói ông ấy là Chung Quỳ lão gia chuyển thế, ban ngày đòi lại công bằng xử án cho bá tánh. Ban đêm, có thể nhìn thấy quỷ hồn. Nếu có ai chết oan, sẽ báo mộng để đòi lại công bằng." Diệp Thải Đường "a" một tiếng, nhất thời không phản ứng kịp lão bản đang ám chỉ gì, dừng lại một lát mới vỡ lẽ: "Ông đang nói quỷ ấy à." Trích đoạn 5: Thấy tên hỏa kế cũng không nghĩ ra được nội dung gì thêm, Tạ Chỉ lại hỏi: "Chẳng phải nam nhân không thể hát, nữ nhân có thể hát à? Ngươi đi tìm một nha đầu đến hát cho bọn ta nghe thử." Thật phiền muộn, người khác đều là uống hoa tửu nghe tiểu khúc. Còn bọn họ thì sao, ăn bánh bao nghe quỷ ca dao. Sự khác biệt thật sự quá lớn. Tên hỏa kế nhận được tiền thưởng vẫn rất tích cực, rất nhanh đã tìm một tiểu nha đầu đến. Tiểu nha đầu liền cất tiếng hát. "Ánh trăng sáng, lòng hoang mang." "Quỷ tân nương, tìm tân lang." "Tân lang là tình lang của ta, tân phòng là mộ phần của ta." "Giá y một màu đỏ thẫm, dùng máu ta thêu một đôi uyên ương." "Kèn xô na thổi vang một đường. Tình lang hỡi, chúng ta vào động phòng hoa chúc... chàng xem kìa, tim chàng gan chàng vương khắp sàn." Giọng của tiểu nha đầu cũng khá hay, nhưng hát lên lại hơi rợn người. Diệp Thải Đường nghe rồi, xoa xoa lớp da gà trên cánh tay. Đây là tiểu khúc dân gian gì chứ, đây là bài ca dao kinh dị mà. Trích đoạn 5: -------- Truyện chủ yếu về trinh thám phá án, vụ án liên tục, tình cảm là phụ, mọi người cùng gu với mình thì nhảy hố nhé. Chúc mọi người một ngày tốt lành và đọc truyện vui vẻ nha ~

200000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Màn Trời Trực Tiếp Cảnh Báo Tận Thế
Màn Trời Trực Tiếp Cảnh Báo Tận Thế

Năm Vĩnh Trạch 1999, trên khắp bầu trời của Thụy Á Tinh đột nhiên xuất hiện một màn trời khổng lồ, bắt đầu phát sóng những lời cảnh báo định mệnh. [Ba cơn siêu bão sắp hình thành, mở đầu cho tận thế.] [Mưa lớn kéo dài suốt ba tháng, mặt trời biến mất, toàn cầu chìm vào kỷ băng hà.] [Nam chính trọng sinh từ tận thế trở về, Tiểu Soái, vừa do thám siêu thị lớn nhất thành phố C, chuẩn bị khởi động kế hoạch mua sắm tích trữ của hắn.] Gã trai đang cải trang nghe thấy thế thì tay run lên, thất kinh thảng thốt: "Ai? Ai đang theo dõi ta?" Cô chủ siêu thị vốn là nữ phụ làm nền sững sờ: "Khoan đã, siêu thị đó... hình như là của nhà mình thì phải?" Người phụ trách thành phố C lập tức đứng dậy: "Toàn thành phố vào trạng thái giới nghiêm, bảo vệ nguồn lương thực cho người dân!" Đang uống trà sữa cày phim, Trì Dụ bật phắt dậy: "Cái gì? Hắn là nam chính á?!" Nam chính vừa lướt qua màn hình kia, chẳng phải chính là gã trai phượng hoàng hôm qua vừa bị cô sỉ nhục một trận rồi âm thầm bỏ đi đó sao? Nếu hắn là nam chính, vậy người sỉ nhục hắn như mình... Trì Dụ gào thét trong lòng: "Chẳng lẽ mình là nữ phụ phản diện độc ác!!!" --- Toàn dân lập tức khởi động chế độ phòng chống thiên tai khẩn cấp. Mọi người điên cuồng tích trữ vật tư, gia cố nhà cửa, xây dựng nơi trú ẩn. Nhận ra mình chỉ là nữ phụ làm nền, Trì Dụ cũng vội vàng đặt mua một lượng lớn vật tư. Thế nhưng, mỗi lần ra ngoài trở về, một phần vật tư của cô lại không cánh mà bay. Cô không tin vào chuyện ma quỷ này nên đã mua camera giám sát, nhưng còn chưa kịp lắp đặt thì trước mắt đã tối sầm, cả người bị kéo vào một không gian hỗn loạn. Bàn tay vàng xuất hiện! Cô không chỉ sở hữu một căn phòng an toàn tối thượng, mà còn có thể trồng trọt, chăn nuôi trong đó! --- Nào là sức mạnh phi thường, năng lực điều khiển kim loại, ba lô tái tạo tài nguyên... Vô số bàn tay vàng khác liên tục xuất hiện, khiến cục diện trước thảm họa thay đổi chóng mặt. Trong khi đó, nguyên nam chính trọng sinh trở về lại chẳng hề hay biết, vẫn lầm tưởng mình là đứa con duy nhất được số phận ưu ái. Hắn đang chuẩn bị thực hiện kế hoạch mới, định dựa vào hào quang nam chính để gϊếŧ sạch đám nhân vật phụ đã sỉ nhục mình, một bước lên mây trở thành nhân vật tai to mặt lớn của liên bang. Một câu tóm tắt: Trên bầu trời Trái Đất, màn hình lớn đang phát sóng trực tiếp về một cuốn tiểu thuyết tận thế sắp trở thành hiện thực. Lập ý: Không sợ gian nan, tiến tới hạnh phúc.

100000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Sau Khi Ta Chết, Đại Gian Thần Hắc Hóa Trọng Sinh Rồi
Sau Khi Ta Chết, Đại Gian Thần Hắc Hóa Trọng Sinh Rồi

Bùi Loan sinh ra trong phủ Trường Lạc Hầu, dung mạo tuyệt sắc, kiều mị vô song. Thế nhưng kiếp trước nàng lại sai lầm, gả cho nhầm người, để rồi kết cục nhà tan cửa nát. Được trọng sinh, Bùi Loan lập tức lựa chọn kết duyên cùng Tiêu Thích, đứa con riêng của phủ Trung Quốc Công. Ai nấy đều kinh ngạc, cho rằng nàng hồ đồ, nhưng chỉ có Bùi Loan hiểu rõ, Tiêu Thích là kẻ tâm cơ thâm sâu, thủ đoạn độc ác. Tương lai, hắn sẽ trở thành vị Đốc chủ quyền khuynh triều chính của Hoàng thành Ty, một Diêm La sống khiến người người khϊếp sợ! Tiêu Thích kiếp trước âm thầm bảo vệ cho Bùi Loan suốt nửa đời người. Đến khi hắn vì nàng báo thù, tàn sát cả nhà chồng nàng, thì Bùi Loan cũng đã kiệt quệ, hương tan ngọc nát. Sau khi trọng sinh trở lại, Tiêu Thích chấp nhận thân phận mà kiếp trước hắn khinh thường, mang danh con riêng bị người đời dè bỉu, ép cưới Bùi Loan về bên mình. Nhiều năm sau, những kẻ từng khinh miệt hắn đều phải quỳ dưới chân hắn. Hắn đứng nơi đỉnh cao quyền lực, cho nàng vinh sủng tột bậc. - Song trọng sinh, giả quyền mưu. - Sủng văn ngọt ngào, kết thúc HE. - Bối cảnh giả tưởng.

100000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Lạn Kha Kỳ Duyên
Lạn Kha Kỳ Duyên

Kế Duyên bên cạnh ván cờ lá rụng, ở giữa rừng cây đánh cờ không người. Hưng sở trí Thiên Nguyên một cờ, lại quay đầu sơn hải mênh mông ... Tỉnh lại sau giấc ngủ, Kế Duyên trở thành một hành khất nửa mù trong miếu sơn thần cũ nát. Thực lực không đủ miệng pháo đến gom góp, Chân Nhân một thanh kiếm, Thần Côn một cái miệng, chính là căn bản cho Kế Duyên an thân đặt chân ở thế giới đáng sợ này. ... Thơ Dạo núi Lạn Kha Dịch: Chưởng Thiên Tay chống gậy thong dong dạo núi Dõi mắt trông bốn phía biển mây Rừng xa gió lộng thu hiu hắt Suối cạnh hang róc rách nước reo Ván cờ tàn Tiên đâu chẳng thấy Xương Phật lạnh lẽo cùng tháng năm Trần thế nay được bao người trải Di tích còn gì cho đời sau Review Truyện: Tiên hiệp cổ điển rất khó viết. Một bộ tiên hiệp hay là một bộ truyện phải được viết sao cho thật dễ hiểu, thật thú vị, thật tiêu sái cũng như phải có cái hồn của tiên hiệp. Chỉ một điều kiện thôi đã khó, chứ đừng nói phải có đầy đủ các điều kiện trên. Có lẽ vì vậy mà tiên hiệp bắt đầu suy tàn. Kể từ sau Hoàng Đình, cũng thật lâu rồi mình mới thấy lại một bộ tiên hiệp cổ điển thuần túy như Lạn Kha Kỳ Duyên. Có yếu tố lãng mạn, thoải mái tiêu sái của tiên hiệp cổ điển trường phái xuyên không, chi tiết truyện vừa xuất sắc lại dân dã. Có yếu tố truyền thuyết phàm tục mang lại cảm giác của những câu chuyện thần thoại cổ xưa. Nam chính ở trong trò chơi hồng trần này, tuy rằng pháp lực tu vi không cao, nhưng cách xử sự làm người lại có trước có sau, thần bí khó lường, có ý cảnh, có tâm cảnh, thực sự đã mang lại cảm giác thần bí của tiên nhân. Đoạn mở đầu, khi nam chính nghèo túng cũng sợ chết như người thường, lời ăn tiếng nói cũng hơi tùy tiện. Trong truyện mỗi người đều rất lý tưởng, không dây dưa lợi ích quá nhiều, cũng không có quá tính toán, nhiều khi đọc mà không nhịn được cười. Trước mắt thì thấy đây là một thể loại truyền kỳ du ký cổ đại, có giang hồ, có tu sĩ, có tiên thần, có võ lâm cao thủ, có người phàm. Bàn tay vàng rất có ý nghĩa, tựa như thay đổi vận mệnh nhân vật. Mỗi khi nam chính thúc đẩy vận mệnh một người, hoặc dạy người hướng thiện, trên ván cờ sẽ ngưng tụ ra một quân cờ mới. Người đọc bị cuốn hút dần bởi những câu chuyện xung quanh Kế Duyên, muốn biết rốt cuộc quân cờ mà nam chính đã gieo sẽ trở thành những gì...

100000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Xuyên Qua Chi Tranh Làm Sủng Phi
Xuyên Qua Chi Tranh Làm Sủng Phi

Mọi người đều nói Vĩnh Xương Đế thích nhất là mỹ nhân thon thả, mảnh mai như dương liễu, eo nhỏ trong một vòng tay, mặt trái xoan nhu uyển. Tiêu Uyển Từ cũng ở trong diện phải tham gia tuyển tú, nàng sờ mặt mình, ừm, bầu bĩnh, mượt mà, cảm thấy cũng khá yên tâm. Coi như một chuyến du lịch Hoàng cung cổ đại miễn phí, sau đó về nhà, tìm một phu quân như ý để gả, sống những tháng ngày êm đềm, bình yên Sau đó, Tiêu Uyển Từ khóc ròng trong lòng. Tại sao lại như vậy? Tại sao lại "được" tuyển chứ???Vì sinh hoạt, coi như làm việc trước thời hạn đi! Tiêu Uyển Từ: Sau khi vào cung nhất định phải ôm chặt đùi của Vệ Ly Mặc, như vậy mới có thịt ăn! Vệ Ly Mặc: Ái phi, liêm sỉ của ngươi đâu! Nếu yêu thích truyện ngôn tình, bạn có thể đọc thêm Cường Thế Sủng Ái hoặc Chồng Ma Của Em

200000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Thay Tỷ Tỷ Vào Phủ Làm Kế Thất
Thay Tỷ Tỷ Vào Phủ Làm Kế Thất

Doãn Minh Dục cày cuốc đến trọc đầu, vẫn không đủ tiền mua nổi mười mét vuông ở thành phố hạng nhất. Sau khi đột tử, nàng xuyên không thành thứ nữ của Doãn thị, một gia tộc thế gia Giang Nam thời nghiệp triều, một sớm được giải phóng, chỉ muốn ăn không ngồi rồi, ăn no chờ chết. Đấu đá? Không liên quan đến nàng, nằm ì ra sướиɠ hơn sao? Tranh giành sủng ái? Không liên quan đến nàng, nằm ì ra sướиɠ hơn sao? Tranh giành tiền đồ? Không liên quan đến nàng, nằm ì ra sướиɠ hơn sao? Nhưng mà tỷ tỷ gả vào Tạ thị, một đại thế gia Giang Nam, lại qua đời, mẹ cả vì cháu ngoại còn nhỏ, bèn tìm kiếm trong nhà một lượt, lựa chọn Doãn Minh Dục. Mẹ kế khó làm, vợ kế cũng khó làm. Doãn Minh Dục chưa bao giờ sợ mẹ cả, trực tiếp bày tỏ thái độ: “Con không muốn.” Mẹ cả cũng trực tiếp bày tỏ thái độ: Không muốn cũng không được. Doãn Minh Dục: “Vậy thì tùy tiện...” Dù sao ở đâu cũng là nằm yên, sau này gả qua, đừng trách nàng chỉ lo hưởng thụ bản thân. Sau khi kết hôn... Tạ lão phu nhân lo lắng vợ kế hà khắc với chắt trai, tự mình nuôi nấng. Doãn Minh Dục lười đến mức giả vờ hiếu thuận, chỉ lo bản thân ăn ngon uống say, lúc về nhà mẹ đẻ đã béo lên hai cân. Người thϊếp của tỷ tỷ nguyên phối vốn là nha hoàn được nâng lên, quen thói gian xảo, ngấm ngầm gây chuyện, khiến mọi người nghĩ kế phu nhân khắc nghiệt. Doãn Minh Dục: “Nhìn người cũng chuẩn đấy.” Diễn trước mặt mọi người một màn khắc nghiệt. Phu quân Tạ Cảnh Minh một lòng muốn làm quan, vì cầu công tích, được phái đến Lĩnh Nam. Doãn Minh Dục bỗng nhiên hiền huệ hiếu thuận, kiên quyết ở lại kinh thành để phụng dưỡng cha mẹ chồng, dạy dỗ con riêng. Mọi người: “???” Ngươi có hiểu lầm gì về bản thân không? Tóm tắt: Mẹ kế đời này khó chiều quá. Lập ý: Sau khi tỉnh ngộ, vẫn nhiệt tình yêu cuộc sống.

160000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Tịch Biên Lưu Đày: Ta Vét Sạch Vương Phủ Kiếm Bộn Tiền
Tịch Biên Lưu Đày: Ta Vét Sạch Vương Phủ Kiếm Bộn Tiền

[Lưu đày + Làm Giàu + Không gian + Báo thù] Tô Hàm Sơ xuyên không. Vừa xuyên không thì gặp phải chuyện bị tịch thu gia sản, đưa đi lưu đày. Hơn nữa còn là vừa mới thành thân đã bị lưu đày. Tại sao người khác xuyên không đều được làm công chúa, tiểu thư, còn mình thì chỉ gặp phải chuyện lưu đày, chạy nạn? May mắn thay, không gian của nàng cũng theo đến. Tô Hàm Sơ nhanh chóng dọn sạch toàn bộ phủ đệ. Trên đường lưu đày, người khác thì đói chết, cả nhà nàng thì lại béo tốt. Trên đường đi, đối mặt với những khıêυ khí©h liên tục của nữ phụ trà xanh, Tô Hàm Sơ tát thẳng cho một cái. “Khi loài người tiến hóa có bỏ sót loại rác rưởi như ngươi sao? Sao lại không có chút đặc điểm nào của con người cả?” Dùng độc trả độc, tiễn cả nhà trà xanh đi gặp Phật tổ. Đối mặt với sự áp bức của Hoàng thái tôn quyền thế ngập trời, trực tiếp hạ thuốc mê, lấy hết lương thực trong toàn bộ trang viên. Đến vùng Tây Bắc nghèo khổ nơi lưu đày, nàng trồng đậu phộng, hoa quả, khoai lang, nghiên cứu ra những loại hạt giống quý giá giúp tăng năng suất cây trồng. Dẫn dắt dân nghèo làm giàu, kinh doanh khắp nơi, trở thành phú hộ mà ai cũng phải kiêng nể. Vị phu quân đối với người khác thì lạnh lùng, nhưng với nàng thì nhiều lần thân mật, lại lấy ra một tấm lệnh bài, thì thầm bên tai nàng. “Phu nhân, đây là gia sản của vi phu , đều giao cho nàng cất giữ.” Hai người cùng nhau hỗ trợ, cứu rỗi, cuối cùng cùng nhau trở về kinh thành, uống máu kẻ thù...

300000 Giỏ hàng Giỏ hàng