Cứu Vớt Bạo Quân Tàn Tật

Cứu Vớt Bạo Quân Tàn Tật

Ngôn TìnhXuyên KhôngTrọng SinhCung ĐấuHài HướcCổ ĐạiNữ Phụ

Khương Tiểu Viên xuyên vào một quyển tiểu thuyết ngôn tình cẩu huyết. Trong tiểu thuyết có bạo quân hủy diệt thiên địa. Vận mệnh của Bạo quân khá nhấp nhô, là một đứa con trai bị phụ hoàng ghét bỏ, hắn nhận hết mọi khổ sở, lạnh lùng, bị dì ruột hại phế chân, thiếu chút nữa là chết. Sau đó, hắn ta vô tâm, tàn nhẫn, vì đã bị phản bội vô số lần nên hắn không còn tin tưởng vào ai nữa. Hắn gϊếŧ cha sát huynh, làm dân chúng oán thán, là một bạo quân chính cống. Mà Khương Tiểu Viên lại xuyên thành hệ thống tùy thân của thiếu niên bạo quân, nàng mở ra giao diện của hệ thống thì thấy: Làm cách nào để trở thành một minh quân. Khương Tiểu Viên:? Khương Tiểu Viên trải qua cuộc đấu tranh phức tạp tâm lý, cũng quyết định làm một cao nhân vô song bên cạnh bạo quân vị thành niên, trèo ra khỏi mặt dây chuyền ngọc bích để đối mặt với thực tại. Nhưng khi nhìn lại bản thân còn chưa cao được 10 cm. Cao nhân:...... * Lại một đêm nhàm chán và lạnh lẽo. Thiếu niên ngồi xe lăn quay người lại, nhì thấy một người tí hon đang thở hổn hển tiến ra rừ ngọc bội của mình. ............ 8cm tiểu khả ái x 18cm( không phải ) đại chó săn (18cm cái gì ấy nhể???)

200000

402 chương

Truyện cùng tác giả

Cứu Vớt Bạo Quân Tàn Tật
Cứu Vớt Bạo Quân Tàn Tật
Thôn Ngư

Khương Tiểu Viên xuyên vào một quyển tiểu thuyết ngôn tình cẩu huyết. Trong tiểu thuyết có bạo quân hủy diệt thiên địa. Vận mệnh của Bạo quân khá nhấp nhô, là một đứa con trai bị phụ hoàng ghét bỏ, hắn nhận hết mọi khổ sở, lạnh lùng, bị dì ruột hại phế chân, thiếu chút nữa là chết. Sau đó, hắn ta vô tâm, tàn nhẫn, vì đã bị phản bội vô số lần nên hắn không còn tin tưởng vào ai nữa. Hắn gϊếŧ cha sát huynh, làm dân chúng oán thán, là một bạo quân chính cống. Mà Khương Tiểu Viên lại xuyên thành hệ thống tùy thân của thiếu niên bạo quân, nàng mở ra giao diện của hệ thống thì thấy: Làm cách nào để trở thành một minh quân. Khương Tiểu Viên:? Khương Tiểu Viên trải qua cuộc đấu tranh phức tạp tâm lý, cũng quyết định làm một cao nhân vô song bên cạnh bạo quân vị thành niên, trèo ra khỏi mặt dây chuyền ngọc bích để đối mặt với thực tại. Nhưng khi nhìn lại bản thân còn chưa cao được 10 cm. Cao nhân:...... * Lại một đêm nhàm chán và lạnh lẽo. Thiếu niên ngồi xe lăn quay người lại, nhì thấy một người tí hon đang thở hổn hển tiến ra rừ ngọc bội của mình. ............ 8cm tiểu khả ái x 18cm( không phải ) đại chó săn (18cm cái gì ấy nhể???)

200000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Truyện liên quan

Mạt Thế Đại Lão Xuyên Thành Quả Phụ, Vậy Nam Nhân Trong Phòng Ta Là Ai?
Mạt Thế Đại Lão Xuyên Thành Quả Phụ, Vậy Nam Nhân Trong Phòng Ta Là Ai?

Thể loại: Nguyên sang, Ngôn tình, Cổ đại , HE , Tình cảm , Xuyên việt , Ngọt sủng , Cường cường , Cưới trước yêu sau , Cung đình hầu tước , Sảng văn , Nữ cường , 1v1 , Thị giác nữ chủ Văn án: Mạt thế đội trưởng xuyên thành tiểu công chúa, vì muốn từ hôn mà giả treo cổ tự vẫn. Trong ký ức kiếp trước của nguyên chủ, tin tức vị hôn phu tử trận sẽ được truyền về vào ngày mai. Thân phận quả phụ vừa có thể độc thân, vừa có thể làm chủ gia đình, công chúa liền gói ghém đệ đệ chưa cai sữa, dứt khoát gả thấp. Chỉ là, ngày hôm sau người được khiêng vào phòng nàng là ai? Tin tức tử trận đâu rồi? * Lúc Thẩm Vô Cữu sắp chết thì mơ một giấc mơ, mơ thấy thành bị phá, Thẩm gia đầy rẫy nữ nhân góa bụi, bị công chúa tham sống sợ chết dâng cho quân địch, mơ thấy đứa cháu trai tám tuổi bị người ta giẫm đạp, hắn tức đến nỗi sống lại. Chỉ là, công chúa và người trong mơ có vẻ hơi khác biệt? Phủ tướng quân nghèo, nàng đi thu thập vật tư, những kẻ tham ô lương thực cứu trợ liền gặp họa. Hộ bộ không cấp lương thực, nàng xách đại đao giết lên Hộ bộ. Công chúa còn nuôi một bầy gà trên núi, ăn vào có thể sinh long hoạt hổ. Ngay cả hôn quân khiến quốc gia diệt vong trong mơ cũng bị công chúa ép phải chăm chỉ trị vì.

300000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Tích Trữ Hàng Hóa Phiêu Lưu Trên Nhà Bè
Tích Trữ Hàng Hóa Phiêu Lưu Trên Nhà Bè

Bão táp, sóng thần, mất điện, giông bão và mưa đá, sinh vật biển biến dị...Thế giới dần trở nên hỗn loạn. Khi Thư Phức tỉnh dậy sau một giấc mơ, cô chợt nhận ra rằng mình không đến từ thế giới này. Thư Phức biết được phần lớn đất đai cùng thành phố này sẽ bị nhấn chìm trong nước. Cô chỉ muốn làm một con cá mặn với không gian hữu hạn trong tay: Sau khi tích trữ hàng hoá cô sẽ nằm yên một chỗ, có thể sống sót được bao lâu thì hay bấy nhiêu... Tích, bàn tay vàng đã được kích hoạt! [“Ngôi nhà bè không chìm” đã được kích hoạt, cấp bậc “Bè gỗ”: cấp 1 Kích thước của nhà bè: 10 mét vuông Chế độ lái: trôi theo dòng chảy (tốc độ dòng chảy: 10-20 km/giờ) Giới hạn thời gian sử dụng mỗi ngày: 5 giờ Phòng hộ cấp 1: Chế độ chủ sở hữu khu nhà bè (khu vực chủ sở hữu là khu vực có khả năng chống chịu thiên tai, nhiệt độ ổn định, không gian sống an toàn độc quyền)] Thư Phức vội đứng lên, cô có thể sống sót! Thậm chí còn có thể nằm yên một chỗ sống thật lâu! Câu hỏi được đặt ra lúc này: Nên làm gì trước khi xảy ra tận thế? Xin nghỉ? Từ chức? Mua mua mua? [Ngày mai hãy đến công ty điểm danh đúng giờ, bạn sẽ nhận được thanh tiến độ 5% cho bè gỗ cấp 2. (Tiến độ hiện tại của bè cấp 2: 0%)] Thư Phức: →_→ Lần nọ, sau khi hoàn thành nhiệm vụ Thư Phức đã mở khoá chức năng “Đĩa quay rút thăm trúng thưởng”. [Chúc mừng bạn đã nhận được phần thưởng thứ năm màu đỏ: 50 kg gạo x2] [Chúc mừng bạn đã nhận được phần thưởng thứ năm màu xanh: một cái “Phòng tắm vòi sen thùng gỗ”] [Chúc mừng bạn đã nhận được phần thưởng thứ tư màu đỏ: 1 gói quà thịt nướng] Thư Phức: ^_^ Dần dần cô bị nghiện rút thăm trúng thưởng không thể thoát ra được!

200000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Lục Phiến Môn Kỳ Án, Pháp Y Truy Hung
Lục Phiến Môn Kỳ Án, Pháp Y Truy Hung

Khi phụ thân ngỗ tác qua đời ly kỳ , Diệp Thải Đường vì món nợ lớn năm mươi lượng bạc, không thể không bán mình vào Lục Phiến Môn làm trâu làm ngựa cho chủ nợ Hạ Việt, người vốn là thần bổ. May mắn Diệp Thải Đường có linh hồn pháp y thâm niên của thời hiện đại, nàng dùng pháp y học hiện đại phá giải bí mật trên thi thể, điều tra dấu vết từ xương cốt. Khiến vụ án được tái diễn, nghe người chết nói chuyện, từng cọng cây ngọn cỏ đều làm chứng, ông trời có mắt không thể lừa. Hạ Việt vươn tay: "Nào, nắm tay ta đi." Diệp Thải Đường: "...?" Hạ Việt: "Như vậy chúng ta có thể cùng nhau phá án, trở thành một đôi cộng sự thần tiên." ***** Trích đoạn 1 Hạ Việt nói tiếp: “Tuy một tháng hai lượng không nhiều lắm, ngươi tiêu tiết kiệm một chút, ba bốn năm cũng có thể trả hết tiền, nói không chừng còn có thể tiết kiệm một ít.” Diệp Thải Đường cười khổ. Hạ Việt cũng mỉm cười: “Nếu không thì, ngươi chỉ có thể đi ăn xin, ta tặng người một cái bát, ngươi cứ ăn xin ở gần Lục Phiến Môn đi, một cô nương như ngươi nếu đυ.ng phải tiểu lưu manh gì đó, hét một tiếng, ta cũng sẽ không thấy chết mà không cứu.” Nói xong, Hạ Việt đi đến cửa gọi Lưu Sa: “Vào phòng bếp lấy một cái bát cũ cho ta, nhớ lấy cái bát nào bị sứt mẻ ấy, sau này Diệp cô nương ăn xin, các ngươi nhìn thấy thì chiếu cố một chút.” Lưu Sa ngốc nghếch lại đáp lời, thật sự ra ngoài. Nói đến nước này, Diệp Thải Đường còn có thể nói gì nữa, nàng biết rõ đây là một miếng bánh ngọt có bôi thuốc độc, cũng chỉ có thể rưng rưng nước mắt cầm ăn mà thôi. “Ta làm.” Diệp Thải Đường không đợi Hạ Việt nói xong, liền nói: “Đại nhân, ngài thật sự quá tốt bụng, ta bị thuyết phục vì sự tốt bụng của ngài. Đừng nói bao ăn bao ở, còn có tiền, cho dù không có tiền, ta cũng làm. Có thể làm việc ở Lục Phiến Môn, còn ăn xin gì nữa chứ.” Câu nói này nghe có vẻ không có vấn đề gì, nhưng ở đâu cũng có vấn đề, Lục Phiến Môn tạo nghiệt gì mà phải so tốt xấu với ăn xin, nhất thời Hạ Việt cũng biết phải phản bác thế nào. Trích đoạn 2: Diệp Thải Đường khinh bỉ nói: “Cơm mềm cứng rắn ăn, còn ăn đúng lý hợp tình, Lư phu nhân đã tạo nghiệt gì vậy, năm đó nếu như bà ấy tìm một tiểu bạch kiểm, chỉ cần mặt đẹp dáng người đẹp, tự mình bỏ tiền bao nuôi, chẳng phải cuộc sống sẽ thoải mái hơn bây giờ à.” Diệp Thải Đường nói xong, lại liếc nhìn Hạ Việt. Hạ Việt còn chưa kịp tiêu hóa mấy lời nói kinh hãi thế tục này của Diệp Thải Đường, bị nàng liếc nhìn, nhất thời cảm thấy không đúng lắm. Muội ấy nhìn ta làm gì vậy, cảm thấy ta là cơm mềm cứng rắn ăn, hay là tiểu bạch kiểm? Trích đoạn 3: Diệp Thải Đường vô cùng cạn lời, nàng lẩm bẩm nói: “Nhìn không ra, đại nhân còn là một người ngạo kiều nữa.” Vương Thống không hiểu liền hỏi: “Ngạo kiều là ý gì?” Lưu Sa đọc hiểu một trăm điểm: “Chính là kiêu căng ngạo mạn đó.” “Không không không.” Diệp Thải Đường lắc lắc ngón tay: “Chính là vừa kiêu ngạo vừa nũng nịu.” Hạ Việt thật sự không thể ngờ rằng trong lòng Diệp Thải Đường mình lại có hình tượng như vậy, giật mình đến mức suýt chút nữa vấp ngã. Diệp Thải Đường còn tiến thêm một bước giải thích: “Con người ấy mà, chính là thích ngạo kiều trước mặt những người thương mình.” Hạ Việt không muốn trở thành quan viên đầu tiên của Đại Lương đánh chết thủ hạ trên đường, cho nên hắn chỉ có thể nén giận, cố gắng nhớ lại Diệp Minh đã gặp lúc trước, Diệp Minh là một người rất bình thường, sao nữ nhi của ông ấy lại không đáng tin như vậy. Trích đoạn 4: Trên trán của Trạng Nguyên có một vầng trăng lưỡi liềm, lúc trước Diệp Thải Đường cũng đã từng xem qua các loại chân dung mặt nạ hí kịch. Lần này lại liếc nhìn, Diệp Thải Đường lập tức nhận ra chỗ không đúng. "Hình như vị trí của mặt trăng này không giống với mấy cái ta đã từng nhìn thấy trước đây." "Phải." Lão bản gánh hát hí kịch đáp: "Đáng lẽ phải vẽ lệch vầng trăng này mới được, nhưng hôm nay hắn không chú ý, lại vẽ thẳng." Diệp Thải Đường liếc nhìn, đúng thật là như vậy, vầng trăng trên trán vị Trạng Nguyên này là thẳng, mà những cái nàng từng thấy trước đây đều là lệch. Nhưng đây cũng không phải chuyện gì to tát, đến mức phải tức giận như vậy, mắng như mắng tôn tử vậy à? Diệp Thải Đường không khỏi hỏi: "Vầng trăng này thẳng hay lệch, có quy tắc gì đặc biệt à?" Hoặc nên nói, có điều cấm kỵ gì à? Lão bản tức giận như vậy, giống như vị Trạng Nguyên này đã phạm phải sai lầm lớn. Lão bản gánh hát hí kịch thở dài: "Tiểu thư có điều không biết, nghề nào cũng có quy tắc của nghề nấy. Nhân vật trong vở hí kịch này là một vị Trạng Nguyên nổi tiếng thời tiền triều, chính trực vô tư. Nghe nói ông ấy là Chung Quỳ lão gia chuyển thế, ban ngày đòi lại công bằng xử án cho bá tánh. Ban đêm, có thể nhìn thấy quỷ hồn. Nếu có ai chết oan, sẽ báo mộng để đòi lại công bằng." Diệp Thải Đường "a" một tiếng, nhất thời không phản ứng kịp lão bản đang ám chỉ gì, dừng lại một lát mới vỡ lẽ: "Ông đang nói quỷ ấy à." Trích đoạn 5: Thấy tên hỏa kế cũng không nghĩ ra được nội dung gì thêm, Tạ Chỉ lại hỏi: "Chẳng phải nam nhân không thể hát, nữ nhân có thể hát à? Ngươi đi tìm một nha đầu đến hát cho bọn ta nghe thử." Thật phiền muộn, người khác đều là uống hoa tửu nghe tiểu khúc. Còn bọn họ thì sao, ăn bánh bao nghe quỷ ca dao. Sự khác biệt thật sự quá lớn. Tên hỏa kế nhận được tiền thưởng vẫn rất tích cực, rất nhanh đã tìm một tiểu nha đầu đến. Tiểu nha đầu liền cất tiếng hát. "Ánh trăng sáng, lòng hoang mang." "Quỷ tân nương, tìm tân lang." "Tân lang là tình lang của ta, tân phòng là mộ phần của ta." "Giá y một màu đỏ thẫm, dùng máu ta thêu một đôi uyên ương." "Kèn xô na thổi vang một đường. Tình lang hỡi, chúng ta vào động phòng hoa chúc... chàng xem kìa, tim chàng gan chàng vương khắp sàn." Giọng của tiểu nha đầu cũng khá hay, nhưng hát lên lại hơi rợn người. Diệp Thải Đường nghe rồi, xoa xoa lớp da gà trên cánh tay. Đây là tiểu khúc dân gian gì chứ, đây là bài ca dao kinh dị mà. Trích đoạn 5: -------- Truyện chủ yếu về trinh thám phá án, vụ án liên tục, tình cảm là phụ, mọi người cùng gu với mình thì nhảy hố nhé. Chúc mọi người một ngày tốt lành và đọc truyện vui vẻ nha ~

200000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Hầu Phủ Phu Nhân Muốn Hưu Phu
Hầu Phủ Phu Nhân Muốn Hưu Phu

[Cổ ngôn trạch đấu truyền thống + nữ cường nam cường + đôi bên cùng cố gắng + vương gia sủng thê.] Con gái thương nhân trèo cao gả được vào Hầu phủ đã trở thành trò cười ở kinh đô. Phòng không gối chiếc nuôi Hầu phủ sáu năm mà Khương Thư không oán không trách. Nhưng phu quân mà nàng vất vả đợi ròng rã nhiều năm từ biên quan trở về lại dẫn theo một vợ hai con, không chỉ như thế, Thẩm Trường Trạch còn xin ý chỉ được lập bình thê, khiến Khương Thư mất sạch mặt mũi, biến thành trò cười ở thượng kinh. Ha! Thật sự nghĩ nàng là đất sét, không biết tức giận hay sao? Khương Thư cắt trợ cấp cho Hầu phủ để bọn họ biết rõ cuộc sống không có tiền khổ sở đến cỡ nào. Nhiều lần mềm lòng, nhiều lần thất vọng! Khương Thư hạ quyết tâm phải hòa ly. Thẩm Trường Trạch cho rằng một hạ đường phụ như nàng sẽ không được ai yêu mến, nhưng không ngờ nàng lại được các thế gia quý tục tranh nhau hỏi cưới. Hắn ta đã hoàn toàn tỉnh ngộ rồi, một lần nữa cầu hôn nhưng lại bị hất cho một xô máu chó. Lúc rời đi với bộ dạng chật vật, hắn ta nhìn thấy người hầu cận thân của hoàng đế vào Khương phủ tuyên chỉ. Khương Thư được tứ hôn cho Cảnh vương, vậy là hắn ta đã không còn cơ hội nào nữa. Một lần nữa gặp lại thì Khương Thư đã đứng bên cạnh Cảnh vương, đoan trang nhã nhặn, tỏa sáng chói mắt. Thẩm Trường Trạch quỳ xuống hành lễ, nhìn nàng và Cảnh vương phu thê hòa hợp. Ánh mắt của Úc Tranh dần dần lạnh đi: “Mong An hầu tự trọng!”

400000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Ký Ức Bị Công Chiếu, Thiết Lập Ác Nữ Sắp Sụp Đổ!
Ký Ức Bị Công Chiếu, Thiết Lập Ác Nữ Sắp Sụp Đổ!

Giang Dụ xuyên thành nữ phụ - thiên kim thật ác độc trong sách. Hệ thống nói: [Chỉ cần cô sửa lại cốt truyện chính, hoàn thành kết cục của nhân vật phản diện theo đúng kịch bản, để phản diện bị chúng bạn xa lánh, bị vạn người chửi rủa rồi chết trong nhục nhã, là có thể nhận được 100 tỷ và trở lại thế giới thật.] Vì có thể mang theo 100 tỷ trở về, Giang Dụ bước lên con đường tìm chết. Hiểu lầm? Không cần giải thích! Bị hãm hại? Càng tốt! Có chuyện xấu thì nhào vào nhận liền! Ông trời không phụ lòng người. Cuối cùng, giữa tiếng chửi rủa của hàng vạn người, cô đứng trên pháp trường, chuẩn bị nhận án tử hình. Nhưng... Ngay vào khoảnh khắc chuẩn bị xử bắn, Giang Dụ bị chọn làm vật thí nghiệm cho nghiên cứu khoa học mới nhất! Ký ức của cô sẽ bị trích xuất ra ngoài, hơn nữa còn bị công chiếu ra toàn cầu! Giang Dụ hoảng loạn. Bị xem hết ký ức rồi thì sao có thể làm ác nữ được nữa? Sao có thể bị mọi người xa lánh, bị vạn người chửi rủa? Sao có thể bị tử hình theo đúng cốt truyện đây? Quả nhiên, sau khi xem ký ức xong. Nam chính số 1 - Họa sĩ u ám, dùng dao đâm vào người mình: “Tôi từng đối xử với em như thế... Chỉ có thể làm thế này để chuộc tội.” Nam chính số 2 - Ảnh đế đang nổi, quỳ dưới mưa cả đêm chỉ mong được cô tha thứ. Nam chính số 3 – Bá tổng nhà giàu, kéo cô vào phòng, chỉ vào đống vỏ chai nói: “Dùng chúng đập vào đầu tôi đi, tới khi nào em tha thứ cho tôi mới thôi!” Khóe miệng Giang Dụ run rẩy: “Mấy người cút hết đi! Tôi chỉ muốn cầm 100 tỷ về nhà thôi!”

100000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Tịch Biên Lưu Đày: Ta Vét Sạch Vương Phủ Kiếm Bộn Tiền
Tịch Biên Lưu Đày: Ta Vét Sạch Vương Phủ Kiếm Bộn Tiền

[Lưu đày + Làm Giàu + Không gian + Báo thù] Tô Hàm Sơ xuyên không. Vừa xuyên không thì gặp phải chuyện bị tịch thu gia sản, đưa đi lưu đày. Hơn nữa còn là vừa mới thành thân đã bị lưu đày. Tại sao người khác xuyên không đều được làm công chúa, tiểu thư, còn mình thì chỉ gặp phải chuyện lưu đày, chạy nạn? May mắn thay, không gian của nàng cũng theo đến. Tô Hàm Sơ nhanh chóng dọn sạch toàn bộ phủ đệ. Trên đường lưu đày, người khác thì đói chết, cả nhà nàng thì lại béo tốt. Trên đường đi, đối mặt với những khıêυ khí©h liên tục của nữ phụ trà xanh, Tô Hàm Sơ tát thẳng cho một cái. “Khi loài người tiến hóa có bỏ sót loại rác rưởi như ngươi sao? Sao lại không có chút đặc điểm nào của con người cả?” Dùng độc trả độc, tiễn cả nhà trà xanh đi gặp Phật tổ. Đối mặt với sự áp bức của Hoàng thái tôn quyền thế ngập trời, trực tiếp hạ thuốc mê, lấy hết lương thực trong toàn bộ trang viên. Đến vùng Tây Bắc nghèo khổ nơi lưu đày, nàng trồng đậu phộng, hoa quả, khoai lang, nghiên cứu ra những loại hạt giống quý giá giúp tăng năng suất cây trồng. Dẫn dắt dân nghèo làm giàu, kinh doanh khắp nơi, trở thành phú hộ mà ai cũng phải kiêng nể. Vị phu quân đối với người khác thì lạnh lùng, nhưng với nàng thì nhiều lần thân mật, lại lấy ra một tấm lệnh bài, thì thầm bên tai nàng. “Phu nhân, đây là gia sản của vi phu , đều giao cho nàng cất giữ.” Hai người cùng nhau hỗ trợ, cứu rỗi, cuối cùng cùng nhau trở về kinh thành, uống máu kẻ thù...

300000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Mạt Thế Thiên Tai: Ta Dựa Vào Siêu Thị Nuốt Vàng Nằm Thẳng
Mạt Thế Thiên Tai: Ta Dựa Vào Siêu Thị Nuốt Vàng Nằm Thẳng

[Trọng sinh + thiên tai + tích hàng + hướng ngày thường + có CP + có đồng đội + thú cưng + cầu sinh.] Bị bỏ rơi, bị ngược đãi, bị phản bội, Giang Phỉ chết thảm vào năm thứ tư của mạt thế nhưng không ngờ ông trời lại cho cô một cơ hội trọng sinh, trở về hai tháng trước mạt thế, ràng buộc với hệ thống siêu thị nuốt vàng, chỉ cần đủ lượng vàng là có thể mở khóa các khu vực lớn của siêu thị, sở hữu số vật tư vô cùng vô tận. Bão, mưa lũ, nạn sâu bệnh, cực hàn, nhiệt độ cao, virus, động đất, mưa acid, đêm vĩnh viễn... Mạt thế giáng xuống, Giang Phỉ vừa tích hàng vừa mở khóa các khu vực lớn trong siêu thị, hoàn toàn không lo lắng vấn đề vật tư, thế cho nên... Người cha cặn bã đã từng bỏ rơi cô lập tức hư tình giả ý: Con gái ngoan đi đường vất vả rồi, đưa lương thực cho cha đi, cha sẽ bảo quản thay con. Người thân đã từng ngược đãi cô mặt dày vô sỉ: Giang Phỉ, chúng ta chính là người một nhà nên cùng chia sẻ toàn bộ tài nguyên. Bạn thân cũ và tra nam đã phản bội cô vẫy đuôi nịnh bợ: Giang Phỉ, cầu xin cậu cho tớ một hớp nước thôi. Đối với chuyện này, Giang Phỉ đang trải qua cuộc sống thoải mái lạnh lùng đáp: Hay là mấy người tự quyết định xem ai chết đầu tiên đi? Trong mấy năm mạt thế, Giang Phỉ đã nhìn thấy đủ loại dáng vẻ thế gian, lại có người xuyên qua mưa bão nắm lấy bàn tay lạnh như băng của cô, nói với vẻ mặt lưu luyến: A Phỉ, chúng ta đợi đến khi ánh sáng tới...

280000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Khang Hi Gia Tiểu Sủng Phi
Khang Hi Gia Tiểu Sủng Phi

Một sớm tỉnh lại, Dung Nguyệt bỗng xuyên không, trở thành một phi tần nhỏ bé, yếu ớt, không được sủng ái trong hậu cung rộng lớn của Khang Hi. Ba năm trôi qua, nàng vẫn chỉ là một tiểu đáp ứng mờ nhạt, chẳng ai thèm để ý. Nàng ngồi thở dài, cảm thán: Cuộc đời còn có thể khổ hơn được nữa không đây?! Nhưng không cam chịu số phận, Dung Nguyệt quyết tâm thay đổi cuộc đời. Nàng bắt đầu lên kế hoạch cho con đường tranh sủng. Mộng tưởng: Trở thành một thế hệ sủng phi được cả hậu cung kính nể! Một ngày nọ, Khang Hi nghe nói về tham vọng này, liền đến hỏi: “Ái phi, nghe nói ngươi mộng tưởng trở thành sủng phi của trẫm. Có thể nói cho trẫm vì sao không?” Dung Nguyệt nhẹ nhàng mỉm cười: “Hoàng Thượng muốn nghe lời nói dối, hay là sự thật?” Khang Hi hứng thú hỏi: “Lời nói dối thì thế nào, sự thật thì ra sao?” Dung Nguyệt đáp: “Lời nói dối chính là: Hoàng Thượng anh minh thần võ, tuấn tú bất phàm. Thần thϊếp vừa nhìn thấy đã lập tức say mê, khuynh đảo tâm can!” Khang Hi nghe xong rất hài lòng, gật gù khen ngợi. Rồi hỏi tiếp: “Vậy còn sự thật?” (Trong lòng nghĩ thầm: Lời nói dối đã hay như thế, sự thật chắc chắn sẽ càng tuyệt vời hơn.) Dung Nguyệt nhìn Khang Hi, bình thản đáp: “Nghe nói sủng phi có thể ăn cơm no, muốn ăn gì thì ăn nấy.” Khang Hi sững người, sắc mặt tối sầm lại: “... Câu sự thật này nghe còn không hay bằng lời nói dối đâu!”

200000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Chạy Mau! Bạo Quân Phản Diện Cầm Nhầm Kịch Bản Rồi
Chạy Mau! Bạo Quân Phản Diện Cầm Nhầm Kịch Bản Rồi

Diễn viên tuyến mười tám Vân Nhuyễn bất ngờ xuyên vào chính kịch bản mà mình đang chuẩn bị diễn, trở thành nhân vật nữ phụ pháo hôi mang tên... Vân Nhuyễn Nhuyễn. Vừa mở mắt ra, nàng đã thấy nam chính đang giơ kiếm kề lên cổ mình, định tiễn nàng một vé về chầu ông bà. Để giữ được cái mạng nhỏ này, Vân Nhuyễn Nhuyễn đành phải bám chặt lấy kịch bản, bật hết toàn lực “trợ công” ôm chặt lấy đùi nam chính, quyết tâm phò tá hắn tiêu diệt phản diện, thuận lợi ngồi lên ngôi vị Thái tử. Nào có ai ngờ, khi đã xong xuôi đâu đấy, nàng đang định rút lui êm đẹp, chuẩn bị lên đường đi nhận đất phong, từ nay sẽ nằm dài hưởng vinh hoa phú quý thì trùm phản diện Thẩm Mộ Chi - người đáng lẽ ra phải toi đời từ nửa bộ phim trước - đột ngột đội mồ sống dậy, một kiếm chém bay đầu nam chính! Vân Nhuyễn Nhuyễn: “???” Đại lão phản diện kia ơi, hình như anh cầm nhầm kịch bản rồi thì phải? Trong lúc còn đang hoảng hốt chưa kịp chạy, nàng đã bị Thẩm Mộ Chi chặn đứng ngay trước cửa nhà. Nàng tưởng phen này mình cũng sẽ bị một kiếm chém bay đầu chó, ai dè phản diện lại như phát điên vì yêu, ngày cưng đêm sủng, cứ như vậy sủng nàng một mạch lên đến tận trời. “Nhuyễn Nhuyễn, chỉ cần nàng đừng chạy thì mạng ta cũng dâng cho nàng.” Từ đó về sau, toàn dân Đại Hạ đều biết bạo quân của họ có một bảo bối trong lòng. Nâng như nâng trứng, hứng như hứng hoa, ai mà dám động vào thì chém!

100000 Giỏ hàng