Hầu Phủ Phu Nhân Muốn Hưu Phu

Hầu Phủ Phu Nhân Muốn Hưu Phu

Quân SựDị GiớiNgôn TìnhXuyên KhôngQuan TrườngCung ĐấuNữ CườngGia ĐấuĐiền VănCổ Đại

[Cổ ngôn trạch đấu truyền thống + nữ cường nam cường + đôi bên cùng cố gắng + vương gia sủng thê.] Con gái thương nhân trèo cao gả được vào Hầu phủ đã trở thành trò cười ở kinh đô. Phòng không gối chiếc nuôi Hầu phủ sáu năm mà Khương Thư không oán không trách. Nhưng phu quân mà nàng vất vả đợi ròng rã nhiều năm từ biên quan trở về lại dẫn theo một vợ hai con, không chỉ như thế, Thẩm Trường Trạch còn xin ý chỉ được lập bình thê, khiến Khương Thư mất sạch mặt mũi, biến thành trò cười ở thượng kinh. Ha! Thật sự nghĩ nàng là đất sét, không biết tức giận hay sao? Khương Thư cắt trợ cấp cho Hầu phủ để bọn họ biết rõ cuộc sống không có tiền khổ sở đến cỡ nào. Nhiều lần mềm lòng, nhiều lần thất vọng! Khương Thư hạ quyết tâm phải hòa ly. Thẩm Trường Trạch cho rằng một hạ đường phụ như nàng sẽ không được ai yêu mến, nhưng không ngờ nàng lại được các thế gia quý tục tranh nhau hỏi cưới. Hắn ta đã hoàn toàn tỉnh ngộ rồi, một lần nữa cầu hôn nhưng lại bị hất cho một xô máu chó. Lúc rời đi với bộ dạng chật vật, hắn ta nhìn thấy người hầu cận thân của hoàng đế vào Khương phủ tuyên chỉ. Khương Thư được tứ hôn cho Cảnh vương, vậy là hắn ta đã không còn cơ hội nào nữa. Một lần nữa gặp lại thì Khương Thư đã đứng bên cạnh Cảnh vương, đoan trang nhã nhặn, tỏa sáng chói mắt. Thẩm Trường Trạch quỳ xuống hành lễ, nhìn nàng và Cảnh vương phu thê hòa hợp. Ánh mắt của Úc Tranh dần dần lạnh đi: “Mong An hầu tự trọng!”

400000

970 chương

Truyện cùng tác giả

Hầu Phủ Phu Nhân Muốn Hưu Phu
Hầu Phủ Phu Nhân Muốn Hưu Phu
Tình Thiên Bạch Lộc

[Cổ ngôn trạch đấu truyền thống + nữ cường nam cường + đôi bên cùng cố gắng + vương gia sủng thê.] Con gái thương nhân trèo cao gả được vào Hầu phủ đã trở thành trò cười ở kinh đô. Phòng không gối chiếc nuôi Hầu phủ sáu năm mà Khương Thư không oán không trách. Nhưng phu quân mà nàng vất vả đợi ròng rã nhiều năm từ biên quan trở về lại dẫn theo một vợ hai con, không chỉ như thế, Thẩm Trường Trạch còn xin ý chỉ được lập bình thê, khiến Khương Thư mất sạch mặt mũi, biến thành trò cười ở thượng kinh. Ha! Thật sự nghĩ nàng là đất sét, không biết tức giận hay sao? Khương Thư cắt trợ cấp cho Hầu phủ để bọn họ biết rõ cuộc sống không có tiền khổ sở đến cỡ nào. Nhiều lần mềm lòng, nhiều lần thất vọng! Khương Thư hạ quyết tâm phải hòa ly. Thẩm Trường Trạch cho rằng một hạ đường phụ như nàng sẽ không được ai yêu mến, nhưng không ngờ nàng lại được các thế gia quý tục tranh nhau hỏi cưới. Hắn ta đã hoàn toàn tỉnh ngộ rồi, một lần nữa cầu hôn nhưng lại bị hất cho một xô máu chó. Lúc rời đi với bộ dạng chật vật, hắn ta nhìn thấy người hầu cận thân của hoàng đế vào Khương phủ tuyên chỉ. Khương Thư được tứ hôn cho Cảnh vương, vậy là hắn ta đã không còn cơ hội nào nữa. Một lần nữa gặp lại thì Khương Thư đã đứng bên cạnh Cảnh vương, đoan trang nhã nhặn, tỏa sáng chói mắt. Thẩm Trường Trạch quỳ xuống hành lễ, nhìn nàng và Cảnh vương phu thê hòa hợp. Ánh mắt của Úc Tranh dần dần lạnh đi: “Mong An hầu tự trọng!”

400000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Truyện liên quan

Thăng Thiên Chi Lộ
Thăng Thiên Chi Lộ

Con cháu danh gia với thân thế thần bí lưu lạc dân gian? Khi Từ Quân Nhiên sống lại liền thề, cả đời này không bao giờ để cho bản thân phải nuối tiếc, nhất định, hắn phải bước lên đỉnh cao của quyền lực. Một bộ truyện quan trường chìm nổi với nhân vật xuyên không tính cách đặc biệt, và đương nhiên không thể thiếu những bóng hồng đẹp đến độ đàn ông chỉ muốn... tiền dâm hậu cũng dâm...

60000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Trở Về Niên Đại, Cô Vợ Nhỏ Được Cưng Như Bảo Bối Siêu Hung Dữ
Trở Về Niên Đại, Cô Vợ Nhỏ Được Cưng Như Bảo Bối Siêu Hung Dữ

Phòng thí nghiệm nổ mạnh làm Lâm Đường trở về cái niên đại nghèo khó thiếu thốn vật tư kia, còn buộc chặt với một cái hệ thống đánh dấu. Cô còn chưa kịp lấy món quà của người mới thì vị hôn phu được định ra từ bé đã chạy tới cửa từ hôn. Nguyên nhân từ hôn là vì hắn sắp trở thành công nhân, đi vào thành phố làm việc. Lâm Đường nhìn người nam nhân có khuôn mặt bình thường mà lại tỏ ra rất tự tin kia, môi đỏ hé mở: "Được.” Chưa tới một tháng, vị hôn phu bị đuổi việc. Lâm Đường đi dạo quanh huyện một vòng liền trở thành cán bộ của xưởng dệt. Nội tâm của vị hôn phu: Hiện tại cầu hợp lại còn kịp sao? * Cái niên đại này thật sự rất quá thiếu thốn vật tư rồi. Tuy rằng được ba người anh và cha mẹ yêu chiều, nhưng ăn cơm cần có phiếu gạo, mua vải cần có phiếu vải, mua thịt cần phiếu thịt, thậm chí ngay cả mua một khối xà bông cũng cần có phiếu. Cho dù thắt chặt lưng quần để sinh hoạt thì vẫn vô cùng khó khăn. Nhìn thứ đen sì sì trong chén, Lâm Đường im lặng: “...” May mà cô có một cái hệ thống! Muốn cái gì? Chỉ cần đánh dấu là sẽ có. - Nhiều năm sau. Người nam nhân tuấn mỹ nào đó nhìn người vợ yếu đuối mong manh, khuôn mặt nhỏ trắng nõn, cố gắng không thay đổi sắc mặt hỏi: “Nghe nói năm đó em đánh hai đấm đã hạ gục một con lợn rừng?” Ánh mắt Lâm Đường hơi lóe lên, đầu ngón tay hơi dùng một chút lực thì cái chén sứ tráng men trong tay liền biến hình, nghiêm túc nói: “Nào có? Anh đừng nghe mấy người đó nói hươu nói vượn, chúng ta đều là người làm công tác văn hoá, sao có thể bạo lực như vậy được!”

550000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Tịch Biên Lưu Đày: Ta Vét Sạch Vương Phủ Kiếm Bộn Tiền
Tịch Biên Lưu Đày: Ta Vét Sạch Vương Phủ Kiếm Bộn Tiền

[Lưu đày + Làm Giàu + Không gian + Báo thù] Tô Hàm Sơ xuyên không. Vừa xuyên không thì gặp phải chuyện bị tịch thu gia sản, đưa đi lưu đày. Hơn nữa còn là vừa mới thành thân đã bị lưu đày. Tại sao người khác xuyên không đều được làm công chúa, tiểu thư, còn mình thì chỉ gặp phải chuyện lưu đày, chạy nạn? May mắn thay, không gian của nàng cũng theo đến. Tô Hàm Sơ nhanh chóng dọn sạch toàn bộ phủ đệ. Trên đường lưu đày, người khác thì đói chết, cả nhà nàng thì lại béo tốt. Trên đường đi, đối mặt với những khıêυ khí©h liên tục của nữ phụ trà xanh, Tô Hàm Sơ tát thẳng cho một cái. “Khi loài người tiến hóa có bỏ sót loại rác rưởi như ngươi sao? Sao lại không có chút đặc điểm nào của con người cả?” Dùng độc trả độc, tiễn cả nhà trà xanh đi gặp Phật tổ. Đối mặt với sự áp bức của Hoàng thái tôn quyền thế ngập trời, trực tiếp hạ thuốc mê, lấy hết lương thực trong toàn bộ trang viên. Đến vùng Tây Bắc nghèo khổ nơi lưu đày, nàng trồng đậu phộng, hoa quả, khoai lang, nghiên cứu ra những loại hạt giống quý giá giúp tăng năng suất cây trồng. Dẫn dắt dân nghèo làm giàu, kinh doanh khắp nơi, trở thành phú hộ mà ai cũng phải kiêng nể. Vị phu quân đối với người khác thì lạnh lùng, nhưng với nàng thì nhiều lần thân mật, lại lấy ra một tấm lệnh bài, thì thầm bên tai nàng. “Phu nhân, đây là gia sản của vi phu , đều giao cho nàng cất giữ.” Hai người cùng nhau hỗ trợ, cứu rỗi, cuối cùng cùng nhau trở về kinh thành, uống máu kẻ thù...

300000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Sau Khi Đại Lão Huyền Môn Trở Về, Cả Nhà Quỳ Cầu Tha Thứ
Sau Khi Đại Lão Huyền Môn Trở Về, Cả Nhà Quỳ Cầu Tha Thứ

Đại vu sư Dương Sơ Huyền ngủ một giấc, bỗng nhiên trở thành tiểu thư nhà họ Tống thất lạc mười bảy năm. Vừa mở mắt ra, cô đã thấy mình đang ở trong một đám minh hôn! Gia đình đối xử với con nuôi như báu vật, xem con ruột như cỏ rác? Nhanh chóng cắt đứt quan hệ, dọn đi khỏi nhà họ Tống, tránh xa những kẻ tồi tệ. Thể chất yếu ớt, bệnh tật nhiều, không còn sống được bao lâu? Cô quay lại nghề cũ, livestream bói toán để thu hút niềm tin và tự cứu mình. Sau đó, cô nổi tiếng toàn mạng, bộ mặt giả dối của con nuôi bị vạch trần, cả gia đình quỳ xuống cầu xin tha thứ, mọi người muốn bám đùi. Trên đường trốn chạy cuộc hôn nhân, cô đã tiện tay cứu một kẻ số mệnh ngắn ngủi tên là Thẩm Đại Uyên, và anh bám riết lấy cô không buông. Thẩm Đại Uyên: "Ơn cứu mạng của đại sư, tôi nhất định sẽ đền đáp bằng mọi giá." Dương Sơ Huyền giơ hai tay ra, khuôn mặt nhỏ nhắn nghiêm túc: "Không cần đền đáp bằng mọi giá, cứ cho tiền là được." Thẩm Đại Uyên dịu dàng: "Được thôi." Vì vậy, Dương Sơ Huyền mở livestream, và Thẩm Đại Uyên trở thành người donate nhiều nhất. Dương Sơ Huyền tham gia show truyền hình thực tế, anh dốc hết vốn liếng vào đoàn, chỉ để được gần gũi ân nhân. Thẩm Đại Uyên ôm lấy vòng eo thon thả của cô: “Ơn cứu mạng không thể đền đáp, tôi nguyện lấy thân báo đáp." Dương Sơ Huyền: ... Tôi thấy anh là muốn lấy oán trả ơn.

300000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Tích Trữ Hàng Hóa Phiêu Lưu Trên Nhà Bè
Tích Trữ Hàng Hóa Phiêu Lưu Trên Nhà Bè

Bão táp, sóng thần, mất điện, giông bão và mưa đá, sinh vật biển biến dị...Thế giới dần trở nên hỗn loạn. Khi Thư Phức tỉnh dậy sau một giấc mơ, cô chợt nhận ra rằng mình không đến từ thế giới này. Thư Phức biết được phần lớn đất đai cùng thành phố này sẽ bị nhấn chìm trong nước. Cô chỉ muốn làm một con cá mặn với không gian hữu hạn trong tay: Sau khi tích trữ hàng hoá cô sẽ nằm yên một chỗ, có thể sống sót được bao lâu thì hay bấy nhiêu... Tích, bàn tay vàng đã được kích hoạt! [“Ngôi nhà bè không chìm” đã được kích hoạt, cấp bậc “Bè gỗ”: cấp 1 Kích thước của nhà bè: 10 mét vuông Chế độ lái: trôi theo dòng chảy (tốc độ dòng chảy: 10-20 km/giờ) Giới hạn thời gian sử dụng mỗi ngày: 5 giờ Phòng hộ cấp 1: Chế độ chủ sở hữu khu nhà bè (khu vực chủ sở hữu là khu vực có khả năng chống chịu thiên tai, nhiệt độ ổn định, không gian sống an toàn độc quyền)] Thư Phức vội đứng lên, cô có thể sống sót! Thậm chí còn có thể nằm yên một chỗ sống thật lâu! Câu hỏi được đặt ra lúc này: Nên làm gì trước khi xảy ra tận thế? Xin nghỉ? Từ chức? Mua mua mua? [Ngày mai hãy đến công ty điểm danh đúng giờ, bạn sẽ nhận được thanh tiến độ 5% cho bè gỗ cấp 2. (Tiến độ hiện tại của bè cấp 2: 0%)] Thư Phức: →_→ Lần nọ, sau khi hoàn thành nhiệm vụ Thư Phức đã mở khoá chức năng “Đĩa quay rút thăm trúng thưởng”. [Chúc mừng bạn đã nhận được phần thưởng thứ năm màu đỏ: 50 kg gạo x2] [Chúc mừng bạn đã nhận được phần thưởng thứ năm màu xanh: một cái “Phòng tắm vòi sen thùng gỗ”] [Chúc mừng bạn đã nhận được phần thưởng thứ tư màu đỏ: 1 gói quà thịt nướng] Thư Phức: ^_^ Dần dần cô bị nghiện rút thăm trúng thưởng không thể thoát ra được!

200000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Bất Ngờ Xuyên Về Thập Niên 60, Cô Gái Sở Hữu Nông Trường Thông Vạn Giới
Bất Ngờ Xuyên Về Thập Niên 60, Cô Gái Sở Hữu Nông Trường Thông Vạn Giới

Thật đúng là “Người tốt sống không thọ, kẻ gây họa sống ngàn năm”! Bác sĩ sản khoa tài ba Lam Mạt, ở tuổi 28, đã qua đời khi cứu người. Cô xuyên không về thập niên 60, nơi ăn không đủ no, mặc không đủ ấm. Người ta xuyên không thì có không gian tích trữ vật tư? Cô thì không! Người ta nhận được quà lớn là hệ thống không gian khi xuyên không? Cô cũng không nốt! Khi Lam Mạt đang than trách ông trời bất công, thì trời lại ban cho cô một không gian nông trại cấp 0 có thể thông với Vạn Giới. Nông trại có thể trồng cây và 500 người bạn đến từ Vạn Giới có thể giúp đỡ. Nhân sâm, linh chi họ trồng thoải mái lấy cắp. Thiếu gì là bạn bè sẽ gửi đến. Khi cô đang chơi vui quên trời đất thì bất ngờ... Cái gì? Mẹ ruột không phải mẹ mà là thím? Cái gì? Cô ruột mới là mẹ ruột của mình? Trời ơi, ai cho cô một tia sét đánh cô quay trở lại đi, làm sao sống nổi với mớ quan hệ rối rắm này đây?

200000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Ngoại Thất Của Thái Tử
Ngoại Thất Của Thái Tử

Thái tử Bùi Lan của Đại Sở - một người nghiêm khắc với bản thân, tài đức vẹn toàn, dung mạo xuất chúng, là bậc thiên chi kiêu tử được triều thần kính phục. Thế nhưng, vị thái tử này lại mang một điều tiếng: Hắn có một ngoại thất không danh không phận. Người ngoài không hay biết, nhưng Nguyễn Lăng hiểu rõ. Bùi Lan bề ngoài chính trực, nhưng thực chất là kẻ thâm sâu khó lường, tính tình thất thường, khó đoán. Vì cứu mẫu thân, nàng đành chấp nhận ở bên hắn, dù thừa hiểu rằng, hắn chưa từng thật lòng yêu nàng - hắn chỉ đắm chìm trong quyền thế của chính mình. Thái tử không lập thái tử phi, chẳng nạp trắc phi, nhưng lại chỉ sủng ái duy nhất nàng - một ngoại thất vô danh. Tin đồn lan rộng khắp kinh thành, để rồi vào năm Cảnh Hòa thứ bảy, trước sức ép từ dân chúng, nàng bị phế bỏ. Ngỡ rằng tất cả đã kết thúc, nhưng khi nhắm mắt xuôi tay, nàng lại trùng sinh, trở về một đời trước. Điều đầu tiên nàng muốn làm - là tránh xa Thái tử. Thế nhưng, trời xui đất khiến, nàng lại một lần nữa bị đưa đến trước mặt hắn. Tại hậu viện Nguyễn phủ, nam nhân cao cao tại thượng cúi xuống, nhìn thiếu nữ đang run rẩy trước mặt mình, khóe môi khẽ nhếch: “Sợ cô sao?” Tiểu cô nương yêu kiều, đôi mắt hoe đỏ, nước mắt lã chã như hoa lê gặp mưa. Hắn vươn tay, chậm rãi lau đi giọt lệ nơi khóe mắt nàng, giọng trầm thấp: “Kiếp trước, nàng đâu có như vậy.”

150000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Thay Tỷ Tỷ Vào Phủ Làm Kế Thất
Thay Tỷ Tỷ Vào Phủ Làm Kế Thất

Doãn Minh Dục cày cuốc đến trọc đầu, vẫn không đủ tiền mua nổi mười mét vuông ở thành phố hạng nhất. Sau khi đột tử, nàng xuyên không thành thứ nữ của Doãn thị, một gia tộc thế gia Giang Nam thời nghiệp triều, một sớm được giải phóng, chỉ muốn ăn không ngồi rồi, ăn no chờ chết. Đấu đá? Không liên quan đến nàng, nằm ì ra sướиɠ hơn sao? Tranh giành sủng ái? Không liên quan đến nàng, nằm ì ra sướиɠ hơn sao? Tranh giành tiền đồ? Không liên quan đến nàng, nằm ì ra sướиɠ hơn sao? Nhưng mà tỷ tỷ gả vào Tạ thị, một đại thế gia Giang Nam, lại qua đời, mẹ cả vì cháu ngoại còn nhỏ, bèn tìm kiếm trong nhà một lượt, lựa chọn Doãn Minh Dục. Mẹ kế khó làm, vợ kế cũng khó làm. Doãn Minh Dục chưa bao giờ sợ mẹ cả, trực tiếp bày tỏ thái độ: “Con không muốn.” Mẹ cả cũng trực tiếp bày tỏ thái độ: Không muốn cũng không được. Doãn Minh Dục: “Vậy thì tùy tiện...” Dù sao ở đâu cũng là nằm yên, sau này gả qua, đừng trách nàng chỉ lo hưởng thụ bản thân. Sau khi kết hôn... Tạ lão phu nhân lo lắng vợ kế hà khắc với chắt trai, tự mình nuôi nấng. Doãn Minh Dục lười đến mức giả vờ hiếu thuận, chỉ lo bản thân ăn ngon uống say, lúc về nhà mẹ đẻ đã béo lên hai cân. Người thϊếp của tỷ tỷ nguyên phối vốn là nha hoàn được nâng lên, quen thói gian xảo, ngấm ngầm gây chuyện, khiến mọi người nghĩ kế phu nhân khắc nghiệt. Doãn Minh Dục: “Nhìn người cũng chuẩn đấy.” Diễn trước mặt mọi người một màn khắc nghiệt. Phu quân Tạ Cảnh Minh một lòng muốn làm quan, vì cầu công tích, được phái đến Lĩnh Nam. Doãn Minh Dục bỗng nhiên hiền huệ hiếu thuận, kiên quyết ở lại kinh thành để phụng dưỡng cha mẹ chồng, dạy dỗ con riêng. Mọi người: “???” Ngươi có hiểu lầm gì về bản thân không? Tóm tắt: Mẹ kế đời này khó chiều quá. Lập ý: Sau khi tỉnh ngộ, vẫn nhiệt tình yêu cuộc sống.

160000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Đọc Xong Kịch Bản, Ta Thăng Được Rồi
Đọc Xong Kịch Bản, Ta Thăng Được Rồi

Dung Du xui xẻo xuyên thành vai nữ phụ độc ác trùng tên trong một cuốn tiểu thuyết. Hệ thống nói với nàng rằng phải đọc hết toàn bộ lời thoại ở những phân cảnh kinh điển trong truyện mới có thể xoay chuyển vận mệnh, giả chết để giữ mạng. Nói cách khác chính là phải hết mực tâng bốc nam chính, ra sức sỉ nhục phản diện. Sau khi đóng vai phụ không biết bao nhiêu lần, Dung Du tự tin nói với chính mình: "Diễn kịch chứ gì, ta quen lắm rồi!" ... Cảnh kinh điển thứ nhất: Phản diện bị trọng thương, nữ phụ đến gây sự nhưng lại vô tình bắt gặp hình dạng yêu quái của hắn, thế là nàng tức giận rút kiếm. Tình tiết vừa đến, Dung Du tự tin đẩy cửa bước vào, liền thấy phản diện trước mắt soạt một cái biến thành con mèo nhỏ trắng muốt. Dung Du: "!!!" Nàng không nhịn được bèn ôm chặt mèo con mà vuốt lấy vuốt để, miệng vẫn không quên đọc lời thoại: “Xem ta xử lý ngươi thế nào, đồ yêu nghiệt đáng chết này!” Phản diện: "???" ... Cảnh kinh điển thứ hai: Tỷ thí trong môn phái, nam chính đấu với phản diện, phản diện bị thua sát nút. Nữ phụ phấn khích không ngừng say mê khen ngợi nam chính. Khi vừa đến đoạn tình tiết này, thế quái nào nam chính lại bị phản diện cho ăn hành thê thảm, gần như mất nửa cái mạng. Dung Du không nỡ nhìn thẳng nhưng vẫn run run nhịn cười, cố gắng đọc nốt kịch bản cho tròn vai: “Oa, Nam sư huynh vẫn lợi hại như xưa ha...” Nam chính đang bị đánh đến mơ mơ màng màng, nghe câu "khen ngợi" ấy liền tức đến mức phun ngay ra ba ngụm máu. ... Sau bao thăng trầm, nàng mãi mới loạng choạng diễn xong toàn bộ phân cảnh trong truyện, thế là vai nữ phụ độc ác cũng được kết thúc. Dung Du xúc động reo lên: "Cuối cùng ta cũng có thể đóng máy rồi! Ủa? Sao ta vẫn chưa chết nhỉ?" Hệ thống đang bận chèo thuyền đẩy thuyền cặp đôi của nàng và phản diện: [Chết cái đầu ngươi ấy!] [Chẳng hiểu thế nào mà giờ phản diện lại sống như nam chính, tiện tay kéo luôn nữ phụ lên làm nữ chính, thật sự đúng là chuyện hoang đường!] ... Góc nhìn của phản diện: Hắn là yêu tu bị cả thiên hạ khinh rẻ, lén lút lẻn vào tiên môn tu luyện, nào ngờ lại bị người ta phát hiện ra chân thân. Đã bị phát hiện thì thôi đi, người ta chẳng những không ghét bỏ mà còn rất hay gần gũi thân thiết, thường xuyên tặng linh đan diệu dược và đồ chơi nhỏ các loại, khiến cho con mèo nhỏ như hắn ngơ ngác không hiểu gì hết. Mèo con suy đi nghĩ lại hồi lâu, cuối cùng cũng rút ra một kết luận. Người này chắc chắn đang thèm khát hắn! Nghe nói nhân tộc một khi có được rồi thì sẽ không còn trân trọng nữa. Vì vậy, hắn vểnh đuôi lên đầy kiêu ngạo nhìn nàng. Hứ, cho ngươi sờ một cái thôi đấy!

140000 Giỏ hàng Giỏ hàng