Hầu Phủ Phu Nhân Muốn Hưu Phu
- Tác giả:Tình Thiên Bạch Lộc
- Trạng thái:Hoàn thành
- Loại:Truyện Dịch
Quân SựDị GiớiNgôn TìnhXuyên KhôngQuan TrườngCung ĐấuNữ CườngGia ĐấuĐiền VănCổ Đại
[Cổ ngôn trạch đấu truyền thống + nữ cường nam cường + đôi bên cùng cố gắng + vương gia sủng thê.] Con gái thương nhân trèo cao gả được vào Hầu phủ đã trở thành trò cười ở kinh đô. Phòng không gối chiếc nuôi Hầu phủ sáu năm mà Khương Thư không oán không trách. Nhưng phu quân mà nàng vất vả đợi ròng rã nhiều năm từ biên quan trở về lại dẫn theo một vợ hai con, không chỉ như thế, Thẩm Trường Trạch còn xin ý chỉ được lập bình thê, khiến Khương Thư mất sạch mặt mũi, biến thành trò cười ở thượng kinh. Ha! Thật sự nghĩ nàng là đất sét, không biết tức giận hay sao? Khương Thư cắt trợ cấp cho Hầu phủ để bọn họ biết rõ cuộc sống không có tiền khổ sở đến cỡ nào. Nhiều lần mềm lòng, nhiều lần thất vọng! Khương Thư hạ quyết tâm phải hòa ly. Thẩm Trường Trạch cho rằng một hạ đường phụ như nàng sẽ không được ai yêu mến, nhưng không ngờ nàng lại được các thế gia quý tục tranh nhau hỏi cưới. Hắn ta đã hoàn toàn tỉnh ngộ rồi, một lần nữa cầu hôn nhưng lại bị hất cho một xô máu chó. Lúc rời đi với bộ dạng chật vật, hắn ta nhìn thấy người hầu cận thân của hoàng đế vào Khương phủ tuyên chỉ. Khương Thư được tứ hôn cho Cảnh vương, vậy là hắn ta đã không còn cơ hội nào nữa. Một lần nữa gặp lại thì Khương Thư đã đứng bên cạnh Cảnh vương, đoan trang nhã nhặn, tỏa sáng chói mắt. Thẩm Trường Trạch quỳ xuống hành lễ, nhìn nàng và Cảnh vương phu thê hòa hợp. Ánh mắt của Úc Tranh dần dần lạnh đi: “Mong An hầu tự trọng!”
970 chương
Truyện cùng tác giả
Hầu Phủ Phu Nhân Muốn Hưu Phu
Tình Thiên Bạch Lộc
[Cổ ngôn trạch đấu truyền thống + nữ cường nam cường + đôi bên cùng cố gắng + vương gia sủng thê.] Con gái thương nhân trèo cao gả được vào Hầu phủ đã trở thành trò cười ở kinh đô. Phòng không gối chiếc nuôi Hầu phủ sáu năm mà Khương Thư không oán không trách. Nhưng phu quân mà nàng vất vả đợi ròng rã nhiều năm từ biên quan trở về lại dẫn theo một vợ hai con, không chỉ như thế, Thẩm Trường Trạch còn xin ý chỉ được lập bình thê, khiến Khương Thư mất sạch mặt mũi, biến thành trò cười ở thượng kinh. Ha! Thật sự nghĩ nàng là đất sét, không biết tức giận hay sao? Khương Thư cắt trợ cấp cho Hầu phủ để bọn họ biết rõ cuộc sống không có tiền khổ sở đến cỡ nào. Nhiều lần mềm lòng, nhiều lần thất vọng! Khương Thư hạ quyết tâm phải hòa ly. Thẩm Trường Trạch cho rằng một hạ đường phụ như nàng sẽ không được ai yêu mến, nhưng không ngờ nàng lại được các thế gia quý tục tranh nhau hỏi cưới. Hắn ta đã hoàn toàn tỉnh ngộ rồi, một lần nữa cầu hôn nhưng lại bị hất cho một xô máu chó. Lúc rời đi với bộ dạng chật vật, hắn ta nhìn thấy người hầu cận thân của hoàng đế vào Khương phủ tuyên chỉ. Khương Thư được tứ hôn cho Cảnh vương, vậy là hắn ta đã không còn cơ hội nào nữa. Một lần nữa gặp lại thì Khương Thư đã đứng bên cạnh Cảnh vương, đoan trang nhã nhặn, tỏa sáng chói mắt. Thẩm Trường Trạch quỳ xuống hành lễ, nhìn nàng và Cảnh vương phu thê hòa hợp. Ánh mắt của Úc Tranh dần dần lạnh đi: “Mong An hầu tự trọng!”