Hãn Thê Đồ Tể Của Thủ Phụ

Hãn Thê Đồ Tể Của Thủ Phụ

Cổ ĐạiĐiền VănHệ ThốngNgôn TìnhNữ CườngNữ PhụQuan TrườngSảng VănTrọng SinhXuyên Không

Văn án:Khương Xuân viết một nhân vật mỹ cường thảm một lần là nổi tiếng, khó khăn lắm mới sắp phát tài, thì không nghĩ rằng lại bất ngờ đi đời nhà ma. Tin tốt là nàng trọng sinh. Tin xấu là nàng xuyên vào chính tiểu thuyết mình đã viết, trở thành thê tử nguyên phối của nhân vật nam phụ mỹ cường thảm Tống Thời An, một nữ nhân xinh đẹp như hoa nhưng có sức mạnh vô địch chuyên mổ lợn, cuối cùng bởi vì hồng hạnh xuất tường mà bị dìm chết thẳng cẳng trong l*иg lợn. Khương Xuân: "..." Có cần phải chơi ta như vậy không?! Cũng may bản thân thuộc làu cốt truyện, lại thêm một hệ thống có bàn tay vàng giúp đỡ, ừm, có thể cứu chữa! Còn có thể cứu chữa! * Tống Thời An tỉnh dậy sau một giấc ngủ, phát hiện mình đã trở lại kiếp trước, thời điểm đang làm rể ở Khương gia. Đối diện với thê tử nguyên phối tương lai sẽ phản bội mình, quét sạch mặt mũi của một hán tử như mình, trở thành nỗi nhục của cả đời mình, hắn quyết định ra tay trước để kiểm soát tình hình! Nhưng ai ngờ đến, nữ nhân gϊếŧ lợn này không chỉ bỏ tiền lớn để điều trị sức khỏe cho hắn, chăm sóc hắn đủ mọi cách, mà còn nửa đêm mặc áo yếm đỏ chui vào giường để nũng nịu cầu viên phòng... Tống Thời An thu lại con dao: Chờ một lát, để xem nàng ta đang diễn kịch gì. Tiểu kịch trường: Một ngày nọ, Khương Xuân đến dự tiệc tại một phủ hầu tước, bị một nhóm phu nhân cười nhạo xuất thân thấp kém, chỉ là một nữ nhân gϊếŧ lợn không đáng giá. Khương Xuân liền xắn tay áo kéo váy, tay đấm chân đá các nàng một trận, đánh các nàng đến kêu cha gọi mẹ, khóc như phu quân mất. Xong việc này, những phu quân của đám phu nhân đó tìm đến Tống Thời An, muốn hắn chủ trì công đạo. Tống Thời An thản nhiên nói: "Ta chỉ là người ở rể Khương gia, chỉ có phần thê chủ quản ta, chứ không có phần ta quản thê chủ, thứ lỗi cho Tống mỗ vô năng." Mọi người: "..." Có việc thì là người ở rể Khương gia, không việc gì thì là thủ phụ Nội Các kiêm Quốc cữu gia, đúng không? *Thủ phụ: một chức vị cao cấp trong hệ thống quan lại thời phong kiến ở Trung Quốc. Chức vị này thường được trao cho quan chức đứng đầu trong cơ quan hành chính cao nhất của triều đình, như Nội Các.

400000

921 chương

Truyện cùng tác giả

Hãn Thê Đồ Tể Của Thủ Phụ
Hãn Thê Đồ Tể Của Thủ Phụ
Phong Quá Thủy Vô Ngân

Văn án:Khương Xuân viết một nhân vật mỹ cường thảm một lần là nổi tiếng, khó khăn lắm mới sắp phát tài, thì không nghĩ rằng lại bất ngờ đi đời nhà ma. Tin tốt là nàng trọng sinh. Tin xấu là nàng xuyên vào chính tiểu thuyết mình đã viết, trở thành thê tử nguyên phối của nhân vật nam phụ mỹ cường thảm Tống Thời An, một nữ nhân xinh đẹp như hoa nhưng có sức mạnh vô địch chuyên mổ lợn, cuối cùng bởi vì hồng hạnh xuất tường mà bị dìm chết thẳng cẳng trong l*иg lợn. Khương Xuân: "..." Có cần phải chơi ta như vậy không?! Cũng may bản thân thuộc làu cốt truyện, lại thêm một hệ thống có bàn tay vàng giúp đỡ, ừm, có thể cứu chữa! Còn có thể cứu chữa! * Tống Thời An tỉnh dậy sau một giấc ngủ, phát hiện mình đã trở lại kiếp trước, thời điểm đang làm rể ở Khương gia. Đối diện với thê tử nguyên phối tương lai sẽ phản bội mình, quét sạch mặt mũi của một hán tử như mình, trở thành nỗi nhục của cả đời mình, hắn quyết định ra tay trước để kiểm soát tình hình! Nhưng ai ngờ đến, nữ nhân gϊếŧ lợn này không chỉ bỏ tiền lớn để điều trị sức khỏe cho hắn, chăm sóc hắn đủ mọi cách, mà còn nửa đêm mặc áo yếm đỏ chui vào giường để nũng nịu cầu viên phòng... Tống Thời An thu lại con dao: Chờ một lát, để xem nàng ta đang diễn kịch gì. Tiểu kịch trường: Một ngày nọ, Khương Xuân đến dự tiệc tại một phủ hầu tước, bị một nhóm phu nhân cười nhạo xuất thân thấp kém, chỉ là một nữ nhân gϊếŧ lợn không đáng giá. Khương Xuân liền xắn tay áo kéo váy, tay đấm chân đá các nàng một trận, đánh các nàng đến kêu cha gọi mẹ, khóc như phu quân mất. Xong việc này, những phu quân của đám phu nhân đó tìm đến Tống Thời An, muốn hắn chủ trì công đạo. Tống Thời An thản nhiên nói: "Ta chỉ là người ở rể Khương gia, chỉ có phần thê chủ quản ta, chứ không có phần ta quản thê chủ, thứ lỗi cho Tống mỗ vô năng." Mọi người: "..." Có việc thì là người ở rể Khương gia, không việc gì thì là thủ phụ Nội Các kiêm Quốc cữu gia, đúng không? *Thủ phụ: một chức vị cao cấp trong hệ thống quan lại thời phong kiến ở Trung Quốc. Chức vị này thường được trao cho quan chức đứng đầu trong cơ quan hành chính cao nhất của triều đình, như Nội Các.

400000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Truyện liên quan

Tích Trữ Hàng Hóa Phiêu Lưu Trên Nhà Bè
Tích Trữ Hàng Hóa Phiêu Lưu Trên Nhà Bè

Bão táp, sóng thần, mất điện, giông bão và mưa đá, sinh vật biển biến dị...Thế giới dần trở nên hỗn loạn. Khi Thư Phức tỉnh dậy sau một giấc mơ, cô chợt nhận ra rằng mình không đến từ thế giới này. Thư Phức biết được phần lớn đất đai cùng thành phố này sẽ bị nhấn chìm trong nước. Cô chỉ muốn làm một con cá mặn với không gian hữu hạn trong tay: Sau khi tích trữ hàng hoá cô sẽ nằm yên một chỗ, có thể sống sót được bao lâu thì hay bấy nhiêu... Tích, bàn tay vàng đã được kích hoạt! [“Ngôi nhà bè không chìm” đã được kích hoạt, cấp bậc “Bè gỗ”: cấp 1 Kích thước của nhà bè: 10 mét vuông Chế độ lái: trôi theo dòng chảy (tốc độ dòng chảy: 10-20 km/giờ) Giới hạn thời gian sử dụng mỗi ngày: 5 giờ Phòng hộ cấp 1: Chế độ chủ sở hữu khu nhà bè (khu vực chủ sở hữu là khu vực có khả năng chống chịu thiên tai, nhiệt độ ổn định, không gian sống an toàn độc quyền)] Thư Phức vội đứng lên, cô có thể sống sót! Thậm chí còn có thể nằm yên một chỗ sống thật lâu! Câu hỏi được đặt ra lúc này: Nên làm gì trước khi xảy ra tận thế? Xin nghỉ? Từ chức? Mua mua mua? [Ngày mai hãy đến công ty điểm danh đúng giờ, bạn sẽ nhận được thanh tiến độ 5% cho bè gỗ cấp 2. (Tiến độ hiện tại của bè cấp 2: 0%)] Thư Phức: →_→ Lần nọ, sau khi hoàn thành nhiệm vụ Thư Phức đã mở khoá chức năng “Đĩa quay rút thăm trúng thưởng”. [Chúc mừng bạn đã nhận được phần thưởng thứ năm màu đỏ: 50 kg gạo x2] [Chúc mừng bạn đã nhận được phần thưởng thứ năm màu xanh: một cái “Phòng tắm vòi sen thùng gỗ”] [Chúc mừng bạn đã nhận được phần thưởng thứ tư màu đỏ: 1 gói quà thịt nướng] Thư Phức: ^_^ Dần dần cô bị nghiện rút thăm trúng thưởng không thể thoát ra được!

200000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Muội Muội Phản Diện Của Nữ Chính Cá Chép May Mắn Thời Cổ Đại
Muội Muội Phản Diện Của Nữ Chính Cá Chép May Mắn Thời Cổ Đại

Cố Tri Chước trọng sinh. Mãi đến khi chết, nàng mới biết mình chỉ là nữ phụ trong một quyển tiểu thuyết cổ trang, còn nữ chính là biểu tỷ của nàng, Quý Nam Kha. Trong sách viết, Quý Nam Kha là người có số mệnh phú quý, nàng phù trợ cho Tam hoàng tử Tạ Cảnh, giúp hắn đăng cơ, dùng phúc khí của mình che chở cho thiên hạ, mở ra thời đại thịnh trị của Đại Khải. Còn Cố Tri Chước chính là vị hôn thê [cũ] của Tam hoàng tử. Nàng là chất xúc tác cho những tranh chấp ban đầu của họ, là chướng ngại vật cho tình yêu của họ ở giai đoạn giữa, và là bàn đạp cho vinh quang của họ ở giai đoạn sau. Thậm chí, sau khi họ tâm đầu ý hợp, nàng đã phải trả giá bằng cả mạng sống của gia tộc để Quý Nam Kha có thể bước lên ngôi vị cao quý. Cố Tri Chước: ??? Tin tốt: Nàng đã trọng sinh. Tin xấu: Vừa mở mắt ra, ngự y đang cầm một hộp thuốc độc bôi lên mặt nàng. Sau đó, dung mạo của nàng sẽ bị hủy hoại, Cố gia sẽ bị kết tội thông đồng với địch phản quốc, cả nhà bị tội. "Vị hôn phu" của nàng, Tạ Cảnh, để lấy lòng người mới, sẽ vạch khăn che mặt của nàng trước mặt mọi người, nhìn khuôn mặt lở loét của nàng mà chế giễu. Cố Tri Chước: "Điện hạ, ta xem bói thấy ngài sắp gặp họa chết người đó." Nàng cầm lấy lọ thuốc độc đã từng khiến mình hủy dung, hất thẳng về phía vị hôn phu [cũ]! Kệ cmn cái gì mà dè dặt cẩn trọng, mẫu mực khuê tú! Nữ phụ ác độc như nàng nên sống một đời cao quý, muốn làm gì thì làm. * Sư phụ Vô Vi Tử đã từng hỏi nàng: “Con có biết người kia chết là do thiên mệnh không?” Cố Tri Chước nghiêm mặt đáp: “Con biết. Sư phụ, con muốn nghịch thiên sửa mệnh." Sư phụ Vô Vi Tử lắc đầu nói: “Thiên mệnh không thể trái.” Giọng nàng đanh thép tràn đầy quyết tâm: “Giữa con và Thiên Đạo, hoặc là con tan xương nát thịt, hoặc là nó phải thuận theo ý con.” “Con tuyệt đối không thỏa hiệp.” Thuận theo Thiên Đạo, kết quả chính là cửa nát nhà tan. Dù cho linh hồn có tiêu tan, Cố Tri Chước cũng quyết không muốn chịu đựng nỗi đau đớn thấu tim gan của kiếp trước thêm một lần nào nữa. * Kiếp trước, Cố Tri Chước bị đày ải, chín chết mười sống. Mãi đến khi gặp được Tạ Ứng Thầm cũng đang sống lay lắt mới có được cơ hội thở dốc. Tạ Ứng Thầm dạy dỗ nàng, nuôi nấng nàng, trải đường cho tương lai của nàng. Rồi mang theo thù hận nửa đời và bệnh tật đầy mình rời khỏi nhân gian. Giờ đây, mọi thứ được sắp xếp lại, Tạ Ứng Thầm vẫn chưa bệnh nặng. Cố Tri Chước phải tìm thấy hắn, chữa khỏi bệnh cho hắn. * Nhiều năm sau, Tạ Ứng Thầm hỏi nàng: "Tại sao lần đầu gặp ta, nàng đã đối xử tốt với ta như vậy?" Giọng Cố Tri Chước nhàn nhạt, như đang tự nói với chính mình: "Bởi vì lần đầu gặp ta, chàng cũng đối xử tốt với ta như vậy." Tạ Ứng Thầm không biết, tiểu cô nương trước mặt đến từ mười mấy năm sau, tương tư hắn thành bệnh, khó chữa.

300000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Lục Phiến Môn Kỳ Án, Pháp Y Truy Hung
Lục Phiến Môn Kỳ Án, Pháp Y Truy Hung

Khi phụ thân ngỗ tác qua đời ly kỳ , Diệp Thải Đường vì món nợ lớn năm mươi lượng bạc, không thể không bán mình vào Lục Phiến Môn làm trâu làm ngựa cho chủ nợ Hạ Việt, người vốn là thần bổ. May mắn Diệp Thải Đường có linh hồn pháp y thâm niên của thời hiện đại, nàng dùng pháp y học hiện đại phá giải bí mật trên thi thể, điều tra dấu vết từ xương cốt. Khiến vụ án được tái diễn, nghe người chết nói chuyện, từng cọng cây ngọn cỏ đều làm chứng, ông trời có mắt không thể lừa. Hạ Việt vươn tay: "Nào, nắm tay ta đi." Diệp Thải Đường: "...?" Hạ Việt: "Như vậy chúng ta có thể cùng nhau phá án, trở thành một đôi cộng sự thần tiên." ***** Trích đoạn 1 Hạ Việt nói tiếp: “Tuy một tháng hai lượng không nhiều lắm, ngươi tiêu tiết kiệm một chút, ba bốn năm cũng có thể trả hết tiền, nói không chừng còn có thể tiết kiệm một ít.” Diệp Thải Đường cười khổ. Hạ Việt cũng mỉm cười: “Nếu không thì, ngươi chỉ có thể đi ăn xin, ta tặng người một cái bát, ngươi cứ ăn xin ở gần Lục Phiến Môn đi, một cô nương như ngươi nếu đυ.ng phải tiểu lưu manh gì đó, hét một tiếng, ta cũng sẽ không thấy chết mà không cứu.” Nói xong, Hạ Việt đi đến cửa gọi Lưu Sa: “Vào phòng bếp lấy một cái bát cũ cho ta, nhớ lấy cái bát nào bị sứt mẻ ấy, sau này Diệp cô nương ăn xin, các ngươi nhìn thấy thì chiếu cố một chút.” Lưu Sa ngốc nghếch lại đáp lời, thật sự ra ngoài. Nói đến nước này, Diệp Thải Đường còn có thể nói gì nữa, nàng biết rõ đây là một miếng bánh ngọt có bôi thuốc độc, cũng chỉ có thể rưng rưng nước mắt cầm ăn mà thôi. “Ta làm.” Diệp Thải Đường không đợi Hạ Việt nói xong, liền nói: “Đại nhân, ngài thật sự quá tốt bụng, ta bị thuyết phục vì sự tốt bụng của ngài. Đừng nói bao ăn bao ở, còn có tiền, cho dù không có tiền, ta cũng làm. Có thể làm việc ở Lục Phiến Môn, còn ăn xin gì nữa chứ.” Câu nói này nghe có vẻ không có vấn đề gì, nhưng ở đâu cũng có vấn đề, Lục Phiến Môn tạo nghiệt gì mà phải so tốt xấu với ăn xin, nhất thời Hạ Việt cũng biết phải phản bác thế nào. Trích đoạn 2: Diệp Thải Đường khinh bỉ nói: “Cơm mềm cứng rắn ăn, còn ăn đúng lý hợp tình, Lư phu nhân đã tạo nghiệt gì vậy, năm đó nếu như bà ấy tìm một tiểu bạch kiểm, chỉ cần mặt đẹp dáng người đẹp, tự mình bỏ tiền bao nuôi, chẳng phải cuộc sống sẽ thoải mái hơn bây giờ à.” Diệp Thải Đường nói xong, lại liếc nhìn Hạ Việt. Hạ Việt còn chưa kịp tiêu hóa mấy lời nói kinh hãi thế tục này của Diệp Thải Đường, bị nàng liếc nhìn, nhất thời cảm thấy không đúng lắm. Muội ấy nhìn ta làm gì vậy, cảm thấy ta là cơm mềm cứng rắn ăn, hay là tiểu bạch kiểm? Trích đoạn 3: Diệp Thải Đường vô cùng cạn lời, nàng lẩm bẩm nói: “Nhìn không ra, đại nhân còn là một người ngạo kiều nữa.” Vương Thống không hiểu liền hỏi: “Ngạo kiều là ý gì?” Lưu Sa đọc hiểu một trăm điểm: “Chính là kiêu căng ngạo mạn đó.” “Không không không.” Diệp Thải Đường lắc lắc ngón tay: “Chính là vừa kiêu ngạo vừa nũng nịu.” Hạ Việt thật sự không thể ngờ rằng trong lòng Diệp Thải Đường mình lại có hình tượng như vậy, giật mình đến mức suýt chút nữa vấp ngã. Diệp Thải Đường còn tiến thêm một bước giải thích: “Con người ấy mà, chính là thích ngạo kiều trước mặt những người thương mình.” Hạ Việt không muốn trở thành quan viên đầu tiên của Đại Lương đánh chết thủ hạ trên đường, cho nên hắn chỉ có thể nén giận, cố gắng nhớ lại Diệp Minh đã gặp lúc trước, Diệp Minh là một người rất bình thường, sao nữ nhi của ông ấy lại không đáng tin như vậy. Trích đoạn 4: Trên trán của Trạng Nguyên có một vầng trăng lưỡi liềm, lúc trước Diệp Thải Đường cũng đã từng xem qua các loại chân dung mặt nạ hí kịch. Lần này lại liếc nhìn, Diệp Thải Đường lập tức nhận ra chỗ không đúng. "Hình như vị trí của mặt trăng này không giống với mấy cái ta đã từng nhìn thấy trước đây." "Phải." Lão bản gánh hát hí kịch đáp: "Đáng lẽ phải vẽ lệch vầng trăng này mới được, nhưng hôm nay hắn không chú ý, lại vẽ thẳng." Diệp Thải Đường liếc nhìn, đúng thật là như vậy, vầng trăng trên trán vị Trạng Nguyên này là thẳng, mà những cái nàng từng thấy trước đây đều là lệch. Nhưng đây cũng không phải chuyện gì to tát, đến mức phải tức giận như vậy, mắng như mắng tôn tử vậy à? Diệp Thải Đường không khỏi hỏi: "Vầng trăng này thẳng hay lệch, có quy tắc gì đặc biệt à?" Hoặc nên nói, có điều cấm kỵ gì à? Lão bản tức giận như vậy, giống như vị Trạng Nguyên này đã phạm phải sai lầm lớn. Lão bản gánh hát hí kịch thở dài: "Tiểu thư có điều không biết, nghề nào cũng có quy tắc của nghề nấy. Nhân vật trong vở hí kịch này là một vị Trạng Nguyên nổi tiếng thời tiền triều, chính trực vô tư. Nghe nói ông ấy là Chung Quỳ lão gia chuyển thế, ban ngày đòi lại công bằng xử án cho bá tánh. Ban đêm, có thể nhìn thấy quỷ hồn. Nếu có ai chết oan, sẽ báo mộng để đòi lại công bằng." Diệp Thải Đường "a" một tiếng, nhất thời không phản ứng kịp lão bản đang ám chỉ gì, dừng lại một lát mới vỡ lẽ: "Ông đang nói quỷ ấy à." Trích đoạn 5: Thấy tên hỏa kế cũng không nghĩ ra được nội dung gì thêm, Tạ Chỉ lại hỏi: "Chẳng phải nam nhân không thể hát, nữ nhân có thể hát à? Ngươi đi tìm một nha đầu đến hát cho bọn ta nghe thử." Thật phiền muộn, người khác đều là uống hoa tửu nghe tiểu khúc. Còn bọn họ thì sao, ăn bánh bao nghe quỷ ca dao. Sự khác biệt thật sự quá lớn. Tên hỏa kế nhận được tiền thưởng vẫn rất tích cực, rất nhanh đã tìm một tiểu nha đầu đến. Tiểu nha đầu liền cất tiếng hát. "Ánh trăng sáng, lòng hoang mang." "Quỷ tân nương, tìm tân lang." "Tân lang là tình lang của ta, tân phòng là mộ phần của ta." "Giá y một màu đỏ thẫm, dùng máu ta thêu một đôi uyên ương." "Kèn xô na thổi vang một đường. Tình lang hỡi, chúng ta vào động phòng hoa chúc... chàng xem kìa, tim chàng gan chàng vương khắp sàn." Giọng của tiểu nha đầu cũng khá hay, nhưng hát lên lại hơi rợn người. Diệp Thải Đường nghe rồi, xoa xoa lớp da gà trên cánh tay. Đây là tiểu khúc dân gian gì chứ, đây là bài ca dao kinh dị mà. Trích đoạn 5: -------- Truyện chủ yếu về trinh thám phá án, vụ án liên tục, tình cảm là phụ, mọi người cùng gu với mình thì nhảy hố nhé. Chúc mọi người một ngày tốt lành và đọc truyện vui vẻ nha ~

200000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Ký Ức Bị Công Chiếu, Thiết Lập Ác Nữ Sắp Sụp Đổ!
Ký Ức Bị Công Chiếu, Thiết Lập Ác Nữ Sắp Sụp Đổ!

Giang Dụ xuyên thành nữ phụ - thiên kim thật ác độc trong sách. Hệ thống nói: [Chỉ cần cô sửa lại cốt truyện chính, hoàn thành kết cục của nhân vật phản diện theo đúng kịch bản, để phản diện bị chúng bạn xa lánh, bị vạn người chửi rủa rồi chết trong nhục nhã, là có thể nhận được 100 tỷ và trở lại thế giới thật.] Vì có thể mang theo 100 tỷ trở về, Giang Dụ bước lên con đường tìm chết. Hiểu lầm? Không cần giải thích! Bị hãm hại? Càng tốt! Có chuyện xấu thì nhào vào nhận liền! Ông trời không phụ lòng người. Cuối cùng, giữa tiếng chửi rủa của hàng vạn người, cô đứng trên pháp trường, chuẩn bị nhận án tử hình. Nhưng... Ngay vào khoảnh khắc chuẩn bị xử bắn, Giang Dụ bị chọn làm vật thí nghiệm cho nghiên cứu khoa học mới nhất! Ký ức của cô sẽ bị trích xuất ra ngoài, hơn nữa còn bị công chiếu ra toàn cầu! Giang Dụ hoảng loạn. Bị xem hết ký ức rồi thì sao có thể làm ác nữ được nữa? Sao có thể bị mọi người xa lánh, bị vạn người chửi rủa? Sao có thể bị tử hình theo đúng cốt truyện đây? Quả nhiên, sau khi xem ký ức xong. Nam chính số 1 - Họa sĩ u ám, dùng dao đâm vào người mình: “Tôi từng đối xử với em như thế... Chỉ có thể làm thế này để chuộc tội.” Nam chính số 2 - Ảnh đế đang nổi, quỳ dưới mưa cả đêm chỉ mong được cô tha thứ. Nam chính số 3 – Bá tổng nhà giàu, kéo cô vào phòng, chỉ vào đống vỏ chai nói: “Dùng chúng đập vào đầu tôi đi, tới khi nào em tha thứ cho tôi mới thôi!” Khóe miệng Giang Dụ run rẩy: “Mấy người cút hết đi! Tôi chỉ muốn cầm 100 tỷ về nhà thôi!”

100000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Cả Nhà Phản Diện Đều Hắc Hóa, Chỉ Có Sư Muội Là Hài Hước
Cả Nhà Phản Diện Đều Hắc Hóa, Chỉ Có Sư Muội Là Hài Hước

Một buổi sáng sau khi tỉnh dậy, Diệp Linh Lang phát hiện mình đã xuyên vào một bộ truyện tu tiên. Nàng xuyên thành vai nữ phụ độc ác, tư chất cực kì kém cỏi lại còn hay chèn ép nữ chính. Nữ phụ độc ác đã dùng trăm phương nghìn kế bắt nữ chính đưa mình vào một trong những tông môn đệ nhất tu tiên giới. Kể từ sau đó, nàng đi khắp nơi gây sự với nữ chính, cuối cùng nhận về kết cục bi thảm. Vì thế để giữ mạng mình và được sống yên ổn, Diệp Linh Lang quyết định tránh nữ chính càng xa càng tốt, tốt nhất là chạy hẳn đến tông môn xếp bét bảng. Kịch bản nữ phụ độc ác này nàng từ chối! Tại sao phải làm bia đỡ đạn hay đá kê chân cho nữ chính, nàng muốn một mình một trời, cứ thế xinh đẹp độc tôn không được sao? Nàng tưởng rằng mình đã vào tông môn kém cỏi nhất lại là tiểu sư muội nhỏ tuổi nhất, từ nay sẽ có thể sống cuộc đời vô ưu, ăn no nằm ườn như cá mặn, ai ngờ tông môn của nàng lại toàn phản diện, tất cả đồng môn đều là vai ác trong tương lai, lúc nào cũng có thể hắc hóa để làm bàn đạp cho nữ chính. Chẳng lẽ trời đã định là tông môn của nàng phải cùng nhau đi chầu Diêm Vương hết sao? Không, không có cái gì là trời định cả. Bởi vì đã có nàng ở đây rồi. Đại sư huynh vì báo thù diệt tộc mà hắc hóa gϊếŧ xuyên tu chân giới, bị đám danh môn chính phái vây lại đánh hội đồng, cuối cùng chết dưới một kiếm của nữ chính phải không? Tiểu sư muội: "Sư huynh, muội biết nàng ta tu luyện công pháp gì, phương pháp tu luyện ra sao, cần những pháp bảo nào, nhanh, chúng ta đi cướp về tu luyện! Không thể thua nàng ta được!" Nhị sư huynh mang trong mình một nửa huyết thống Yêu tộc, cả đời sống ẩn dật trốn tránh, bỗng nhiên một hôm bị thiên hạ phát hiện, dù không hắc hóa cũng bị bọn họ đòi đi tru diệt chứ gì? Tiểu sư muội: "Tại sao huynh phải ẩn dật? Huynh đã có huyết mạch hai tộc thì vùng lên chinh phục cả hai tộc luôn đi, từ nay huynh sẽ là bá chủ! Đi, muội biết cách khởi động lối vào Yêu tộc." Tam sư huynh tu luyện tẩu hỏa nhập ma, Kim Đan vỡ nát, toàn bộ kinh mạch đều đứt đoạn, sau đó bị đeo cho cái danh đại ma đầu tội ác tài trời khiến người người căm hận phải cùng nhau liên thủ tiêu diệt đúng không? Tiểu sư muội: "Muội biết nơi có thể luyện lại Kim Đan, tái tạo kinh mạch, huynh đừng lo, trận đoàn chiến này chúng ta có thể thắng!" Còn Tứ sư huynh phải lòng nữ chính, yêu sâu sắc nhưng không có được nên hắc hóa sau đó bị nam chính gϊếŧ thì phải? Tiểu sư muội: "Sư huynh à, huynh đừng hắc hóa làm gì. Lốp dự phòng số 1 đã hi sinh để nữ chính có được pháp bảo, lốp dự phòng số 2 thì cho nữ chính kí khế ước, huynh là cái lốp thứ n thì sao không dâng luôn cả mạng mình đi cho rồi?" Cả tông môn: "???" Vị Tiểu sư muội bé nhỏ của bọn họ, nhìn thì xinh đẹp yếu đuối nhưng tính tình lại không ai đỡ được, rốt cuộc nàng tới đây để tu tiên hay là để gây chuyện ấy nhỉ?

600000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Trường Sinh Bắt Đầu Từ Thăng Cấp Kiến Trúc
Trường Sinh Bắt Đầu Từ Thăng Cấp Kiến Trúc

Kế Duyên xuyên đến thế giới tu tiên, may mắn trở thành một tu sĩ, nhưng vận mệnh lại rơi vào cảnh bị tông môn coi như “kẻ đánh cá chuyên nghiệp”. Ban đầu, hắn nghĩ đời mình chắc chỉ có thể đi theo một con đường duy nhất: thiếu niên nghèo, trung niên nghèo, lão niên nghèo... nghèo đến chết. Nhưng bất ngờ thay, hắn lại thức tỉnh hệ thống kiến trúc có thể thăng cấp! Ao cá Lv1: Cá bột sinh trưởng +20%, Bán Linh Ngư có xác suất tiến hóa thành Linh Ngư Động phủ Lv1: Vách tường tự lành, kết giới chống bụi cơ bản, ban đêm nồng độ linh khí +20% Lồng gà Lv1: Mỗi ngày sinh ra một quả linh trứng, ẩn chứa linh khí vi lượng, có thể thay thế ăn uống Chuồng heo Lv1: Linh heo bảy ngày tăng cơ trăm cân, huyết nhục mang dược tính luyện thể, đồng thời gia tốc khép miệng vết thương Linh điền Lv1: Chu kỳ thu hoạch -30%, sản vật ẩn chứa mộc linh khí yếu ớt ... Từ cái ao cá nhỏ bé cho đến luyện đan thất, luyện khí phòng trong tu tiên giới — chỉ cần là kiến trúc thuộc về Kế Duyên, tất cả đều có thể thăng cấp! “Tu tiên, tu tiên... đâu phải chỉ toàn chém giết lẫn nhau? Trường sinh vạn thế mới là chính đạo!” Nhiều năm sau, khi thiên kiêu rơi rụng, thánh địa sụp đổ, đại năng ngã xuống, chỉ còn lại một người —— “Kế Thiên Tôn” —— hóa thân bất hủ, vạn cổ trường tồn!

100000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Thập Niên 60: Đổi Chồng Bảy Bận, Đổi Vận Giàu Sang
Thập Niên 60: Đổi Chồng Bảy Bận, Đổi Vận Giàu Sang

(Mỗi giai đoạn một nam chính, nữ chính sẽ không dừng lại vì người nào). Nữ chính ích kỷ. Có không gian nhưng phải giành lấy. So với việc giải quyết cực phẩm, nữ chính càng thích chọc họ tức chết hơn. Sau khi chết đột ngột vì uất ức, cô nàng công sở đầy oán khí Chu Linh đã xuyên không trở thành Chu Chiêu Đệ - cô gái đáng thương không được cha mẹ yêu thương trong nhà họ Chu ở những năm 60. Nhìn đống việc nhà không bao giờ hết, Chu Linh quyết định trực tiếp buông thả. Cả đội sản xuất Phục Hưng đều biết nhà Chu lão nhị có một cô con gái cực kỳ lười biếng, không làm việc đàng hoàng, cả ngày lang thang trong làng như kẻ vô công rỗi nghề. Mỗi lần nhìn thấy Chu Chiêu Đệ, ai cũng lắc đầu: "Con gái nhà họ Chu này chắc chắn sẽ không gả được, kiểu gì cũng sẽ làm gái ế cả đời thôi." Điều khiến mọi người há hốc mồm chính là Chu Chiêu Đệ không những kết hôn mà còn không chỉ một lần! Lần đầu ly hôn, người đàn ông kia đã sắp xếp cho cô công việc ở thành phố, để cô ăn ăn ngon áo ấm. Nhưng phụ nữ đã ly hôn lại không thể sinh con thì có gì tốt đẹp? Ai cũng nói đời cô coi như xong. Ai ngờ, Chu Chiêu Đệ chẳng những không xong mà còn tái hôn, lần này là với giám đốc xưởng may mặc. Khi mọi người còn đang ghen tị và tức tối thì... Chu Chiêu Đệ lại ly hôn tiếp, và lần này cô có được một căn nhà kiểu Tây ở Thượng Hải! Cưới rồi ly, ly rồi cưới, Chu Chiêu Đệ chẳng những không rơi xuống hố sâu như người ta mong đợi, mà ngược lại ngày càng sống tốt hơn. Điều đáng kinh ngạc hơn là cô còn giữ quan hệ tốt đẹp với tất cả các chồng cũ, gần như bà mẹ chồng nào cũng coi cô như con gái ruột. Trước khi tái giá, nhà chồng còn chuẩn bị sính lễ, chồng cũ đích thân đưa cô đi lấy chồng. PS: Có những cuộc hôn nhân là vì lợi ích, nhưng cũng có một số là thật lòng.

200000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Phú Bà Trạm Tỷ Trèo Tường Đu Thần Tượng
Phú Bà Trạm Tỷ Trèo Tường Đu Thần Tượng

Tống Thi Nghiên là một fan cuồng có tiền chính hiệu của nam ca sĩ kiêm nhạc sĩ Sở Yến Thâm. Cô vừa giàu vừa kín tiếng, lại còn trung thành, hội tụ đủ mọi phẩm chất mà bất kỳ fansite nào cũng ao ước. Hễ anh ký hợp đồng quảng cáo, cô liền mua ủng hộ. Tạp chí có hình anh, cô đặt cả lố. Sự kiện offline, cô chưa từng vắng mặt. Màn hình quảng cáo, cứ thế bao trọn. Giveaway tặng quà cũng toàn là hàng hiệu. Đặc biệt, ảnh cô chụp lúc nào cũng là cực phẩm, đến mức các fan khác còn phong cô là "biểu tượng vàng của làng fansite". Không ít ekip nghệ sĩ khác từng tìm cách lôi kéo cô về đội của họ, nhưng Tống Thi Nghiên vẫn vững như bàn thạch. Tài khoản “@YếnNhưThầnTinh” mãi mãi là tường thành bất diệt trong fandom của Sở Yến Thâm. Vậy mà, chính "tường thành bất diệt" ấy lại bí mật điều hành một tài khoản khác, “@NgẩngĐầuNhìnSao” chuyên đăng ảnh thần tượng đẹp trai. Mỗi khi Sở Yến Thâm không có hoạt động gì, cô liền đi "đu" người khác, thậm chí còn nhanh chóng sản xuất ảnh siêu chất lượng cho hàng loạt nhân vật mới. Người này nổi tiếng vì tốc độ "nhảy tường" chóng mặt, hình ảnh siêu đẹp, thu hút vô số fan theo dõi, ngày ngày cúng cơm cho fan nhan sắc, liên tục đổi gu. Mọi chuyện cứ thế diễn ra cho đến một lễ trao giải, khi cô đang mải miết chụp ảnh cho thần tượng mới là Hứa Châu. Thì từ phía sau, Sở Yến Thâm đứng nhìn chằm chằm suốt một phút ba mươi giây. Dưới hàng loạt ống kính máy quay, gương mặt lạnh lùng như băng của anh đen lại như than, biến thành chủ đề nóng hổi của đêm hôm đó. Tống Thi Nghiên hoảng hốt quỳ gối xin lỗi, đăng đàn trên tài khoản “@YếnNhưThầnTinh” bày tỏ tình yêu sâu đậm, cố gắng xoa dịu cơn buồn bực của chính chủ lúc nửa đêm. Sau khi cô và Sở Yến Thâm công khai yêu nhau, tài khoản phụ “@NgẩngĐầuNhìnSao” bị bóc trần. Kết quả là các nghệ sĩ từng được cô "đu bám" đều kéo nhau vào bình luận, hân hoan chào đón fan mới, thậm chí còn hào hứng muốn tranh vị trí "chân ái". "Rốt cuộc em có bao nhiêu người yêu thế hả?" Bị chặn ngay trước cửa nhà, Tống Thi Nghiên cười lấy lòng: "Họ chỉ là thoáng qua, anh mới là mãi mãi." Sở Yến Thâm đếm lại tám trăm cái tên cô từng theo đuổi. Cuối cùng, người đàn ông vốn kín tiếng này thẳng tay đăng tweet tag cả “@YếnNhưThầnTinh” lẫn “@NgẩngĐầuNhìnSao”: [Của tôi. Tất cả đều là của tôi!]

50000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Đọc Xong Kịch Bản, Ta Thăng Được Rồi
Đọc Xong Kịch Bản, Ta Thăng Được Rồi

Dung Du xui xẻo xuyên thành vai nữ phụ độc ác trùng tên trong một cuốn tiểu thuyết. Hệ thống nói với nàng rằng phải đọc hết toàn bộ lời thoại ở những phân cảnh kinh điển trong truyện mới có thể xoay chuyển vận mệnh, giả chết để giữ mạng. Nói cách khác chính là phải hết mực tâng bốc nam chính, ra sức sỉ nhục phản diện. Sau khi đóng vai phụ không biết bao nhiêu lần, Dung Du tự tin nói với chính mình: "Diễn kịch chứ gì, ta quen lắm rồi!" ... Cảnh kinh điển thứ nhất: Phản diện bị trọng thương, nữ phụ đến gây sự nhưng lại vô tình bắt gặp hình dạng yêu quái của hắn, thế là nàng tức giận rút kiếm. Tình tiết vừa đến, Dung Du tự tin đẩy cửa bước vào, liền thấy phản diện trước mắt soạt một cái biến thành con mèo nhỏ trắng muốt. Dung Du: "!!!" Nàng không nhịn được bèn ôm chặt mèo con mà vuốt lấy vuốt để, miệng vẫn không quên đọc lời thoại: “Xem ta xử lý ngươi thế nào, đồ yêu nghiệt đáng chết này!” Phản diện: "???" ... Cảnh kinh điển thứ hai: Tỷ thí trong môn phái, nam chính đấu với phản diện, phản diện bị thua sát nút. Nữ phụ phấn khích không ngừng say mê khen ngợi nam chính. Khi vừa đến đoạn tình tiết này, thế quái nào nam chính lại bị phản diện cho ăn hành thê thảm, gần như mất nửa cái mạng. Dung Du không nỡ nhìn thẳng nhưng vẫn run run nhịn cười, cố gắng đọc nốt kịch bản cho tròn vai: “Oa, Nam sư huynh vẫn lợi hại như xưa ha...” Nam chính đang bị đánh đến mơ mơ màng màng, nghe câu "khen ngợi" ấy liền tức đến mức phun ngay ra ba ngụm máu. ... Sau bao thăng trầm, nàng mãi mới loạng choạng diễn xong toàn bộ phân cảnh trong truyện, thế là vai nữ phụ độc ác cũng được kết thúc. Dung Du xúc động reo lên: "Cuối cùng ta cũng có thể đóng máy rồi! Ủa? Sao ta vẫn chưa chết nhỉ?" Hệ thống đang bận chèo thuyền đẩy thuyền cặp đôi của nàng và phản diện: [Chết cái đầu ngươi ấy!] [Chẳng hiểu thế nào mà giờ phản diện lại sống như nam chính, tiện tay kéo luôn nữ phụ lên làm nữ chính, thật sự đúng là chuyện hoang đường!] ... Góc nhìn của phản diện: Hắn là yêu tu bị cả thiên hạ khinh rẻ, lén lút lẻn vào tiên môn tu luyện, nào ngờ lại bị người ta phát hiện ra chân thân. Đã bị phát hiện thì thôi đi, người ta chẳng những không ghét bỏ mà còn rất hay gần gũi thân thiết, thường xuyên tặng linh đan diệu dược và đồ chơi nhỏ các loại, khiến cho con mèo nhỏ như hắn ngơ ngác không hiểu gì hết. Mèo con suy đi nghĩ lại hồi lâu, cuối cùng cũng rút ra một kết luận. Người này chắc chắn đang thèm khát hắn! Nghe nói nhân tộc một khi có được rồi thì sẽ không còn trân trọng nữa. Vì vậy, hắn vểnh đuôi lên đầy kiêu ngạo nhìn nàng. Hứ, cho ngươi sờ một cái thôi đấy!

140000 Giỏ hàng Giỏ hàng