Phế Thái Tử Ăn Dưa Xem Diễn Ở Niên Đại Văn
- Tác giả:Thọ Nam Sơn
- Trạng thái:Hoàn thành
- Loại:Truyện Dịch
Ngôn TìnhHài HướcHEXuyên Không
Tô Dụ đã cẩn trọng làm Thái Tử ba mươi năm, vừa có tài năng văn chương lẫn võ nghệ, nghe tiếng gà gáy là dậy, giúp Hoàng Thượng ổn định triều chính, hỗ trợ mẫu hậu giữ vững vị thế và bảo vệ đệ đệ an toàn trưởng thành. Tuy nhiên Hoàng Thượng không thích cậu vì thiếu kính trọng, bị mẫu hậu lạnh nhạt, bị đệ đệ ghét bỏ, cuối cùng bị lưu đày. Tô Dụ vô cùng tuyệt vọng, hộc máu mà chết. Khi mở mắt trở lại, cậu đã xuyên không trở thành một đứa trẻ ba tuổi ở thôn núi phía Bắc vào thập niên 70. Nhà nghèo rớt mồng tơi, mái nhà dột nát, mẹ góa và các anh chị em còn nhỏ đều bơ vơ không nơi nương tựa, còn cậu bé ba tuổi yếu ớt và ngốc nghếch trở thành gánh nặng lớn nhất của gia đình. Tô Dụ mệt mỏi nhắm mắt lại, thôi thì tùy duyên vậy. Cậu nằm im giả vờ làm đứa trẻ ngốc nghếch nhưng không những không bị gia đình ghét bỏ, từ bỏ hay bỏ rơi mà còn được cưng chiều như một đứa trẻ nhỏ hạnh phúc và vô lo. Người mẹ góa là người chân thật nhưng cứng đầu, vì cậu mà đỏ mặt tranh cãi to tiếng với hàng xóm hay khẩu nghiệp. Chị gái 9 tuổi sau khi được trọng sinh, không vội vàng đi báo thù hay kiếm tiền, công việc đầu tiên mà chị ấy làm là cố gắng chữa lành cơ thể cho cậu. Anh hai 7 tuổi bốc đồng và thiếu suy nghĩ, bị mẹ ra lệnh không được đánh nhau nhưng chỉ cần có ai dám ức hϊếp cậu, dù có nguy cơ bị đánh vào mông, anh cũng sẽ giúp cậu trả thù. Anh ba 5 tuổi nhát gan và keo kiệt nhưng sẵn sàng để dành những thứ hiếm có mà mình kiếm được cho cậu. Tô Dụ trong kiếp trước không thể trải nghiệm tình cảm gia đình ấm áp và tuổi thơ hạnh phúc nhưng trong kiếp này, gia đình cậu đã bù đắp lại tất cả. Sự chán ghét thế giới của cậu đã được chữa lành, cuối cùng cậu quyết định không còn nằm im nữa mà sẽ cùng gia đình cố gắng sống tốt đẹp! Nhưng ngay khi cậu bắt đầu di chuyển đôi chân nhỏ của mình, cậu đã té ngã. Tô Dụ ba tuổi nắm chặt nắm đấm mềm mại của mình, có vẻ như điều đầu tiên cậu cần cố gắng là nhanh chóng lớn lên! Cuộc sống ở núi dù nghèo khó nhưng không thiếu những chuyện nhỏ nhặt và ồn ào nhộn nhịp của làng xóm. Việc Tô Dụ thích làm nhất là nhét một nắm hạt dưa vào túi, xem chị gái dẹp loạn người trong làng, tận dụng cơ hội của thời đại để dẫn dắt gia đình đi đến vinh quang, những ngày tháng thảnh thơi của kiếp sau thật thú vị! Gỡ mìn: Ấm áp, nuôi con, cuộc sống vui vẻ ở thôn núi, hơi hình tượng, nằm thắng văn học. Không phải là sảng văn thuần túy, chủ yếu về tình cảm gia đình, mối quan hệ tình cảm khá mỏng. Hai vai chính: Nữ chủ là chị cả trọng sinh Tô Dĩnh, nam chủ là em trai cổ xuyên kim Tô Dụ. Nhân vật chính: Người nhà họ Tô ┃ Nhân vật phụ: dân làng thôn Thanh Sơn ┃ Khác: Giới thiệu ngắn gọn: Chữa lành niên đại văn, nằm thắng văn học. Lập ý: Ăn không nhiệt tình, suy nghĩ có vấn đề.
672 chương
Truyện cùng tác giả
Phế Thái Tử Ăn Dưa Xem Diễn Ở Niên Đại Văn
Thọ Nam Sơn
Tô Dụ đã cẩn trọng làm Thái Tử ba mươi năm, vừa có tài năng văn chương lẫn võ nghệ, nghe tiếng gà gáy là dậy, giúp Hoàng Thượng ổn định triều chính, hỗ trợ mẫu hậu giữ vững vị thế và bảo vệ đệ đệ an toàn trưởng thành. Tuy nhiên Hoàng Thượng không thích cậu vì thiếu kính trọng, bị mẫu hậu lạnh nhạt, bị đệ đệ ghét bỏ, cuối cùng bị lưu đày. Tô Dụ vô cùng tuyệt vọng, hộc máu mà chết. Khi mở mắt trở lại, cậu đã xuyên không trở thành một đứa trẻ ba tuổi ở thôn núi phía Bắc vào thập niên 70. Nhà nghèo rớt mồng tơi, mái nhà dột nát, mẹ góa và các anh chị em còn nhỏ đều bơ vơ không nơi nương tựa, còn cậu bé ba tuổi yếu ớt và ngốc nghếch trở thành gánh nặng lớn nhất của gia đình. Tô Dụ mệt mỏi nhắm mắt lại, thôi thì tùy duyên vậy. Cậu nằm im giả vờ làm đứa trẻ ngốc nghếch nhưng không những không bị gia đình ghét bỏ, từ bỏ hay bỏ rơi mà còn được cưng chiều như một đứa trẻ nhỏ hạnh phúc và vô lo. Người mẹ góa là người chân thật nhưng cứng đầu, vì cậu mà đỏ mặt tranh cãi to tiếng với hàng xóm hay khẩu nghiệp. Chị gái 9 tuổi sau khi được trọng sinh, không vội vàng đi báo thù hay kiếm tiền, công việc đầu tiên mà chị ấy làm là cố gắng chữa lành cơ thể cho cậu. Anh hai 7 tuổi bốc đồng và thiếu suy nghĩ, bị mẹ ra lệnh không được đánh nhau nhưng chỉ cần có ai dám ức hϊếp cậu, dù có nguy cơ bị đánh vào mông, anh cũng sẽ giúp cậu trả thù. Anh ba 5 tuổi nhát gan và keo kiệt nhưng sẵn sàng để dành những thứ hiếm có mà mình kiếm được cho cậu. Tô Dụ trong kiếp trước không thể trải nghiệm tình cảm gia đình ấm áp và tuổi thơ hạnh phúc nhưng trong kiếp này, gia đình cậu đã bù đắp lại tất cả. Sự chán ghét thế giới của cậu đã được chữa lành, cuối cùng cậu quyết định không còn nằm im nữa mà sẽ cùng gia đình cố gắng sống tốt đẹp! Nhưng ngay khi cậu bắt đầu di chuyển đôi chân nhỏ của mình, cậu đã té ngã. Tô Dụ ba tuổi nắm chặt nắm đấm mềm mại của mình, có vẻ như điều đầu tiên cậu cần cố gắng là nhanh chóng lớn lên! Cuộc sống ở núi dù nghèo khó nhưng không thiếu những chuyện nhỏ nhặt và ồn ào nhộn nhịp của làng xóm. Việc Tô Dụ thích làm nhất là nhét một nắm hạt dưa vào túi, xem chị gái dẹp loạn người trong làng, tận dụng cơ hội của thời đại để dẫn dắt gia đình đi đến vinh quang, những ngày tháng thảnh thơi của kiếp sau thật thú vị! Gỡ mìn: Ấm áp, nuôi con, cuộc sống vui vẻ ở thôn núi, hơi hình tượng, nằm thắng văn học. Không phải là sảng văn thuần túy, chủ yếu về tình cảm gia đình, mối quan hệ tình cảm khá mỏng. Hai vai chính: Nữ chủ là chị cả trọng sinh Tô Dĩnh, nam chủ là em trai cổ xuyên kim Tô Dụ. Nhân vật chính: Người nhà họ Tô ┃ Nhân vật phụ: dân làng thôn Thanh Sơn ┃ Khác: Giới thiệu ngắn gọn: Chữa lành niên đại văn, nằm thắng văn học. Lập ý: Ăn không nhiệt tình, suy nghĩ có vấn đề.