Thị Trấn Dầu Mỏ Bị Bỏ Hoang Của Ta Trở Thành Đô Thị Tuyến Một

Thị Trấn Dầu Mỏ Bị Bỏ Hoang Của Ta Trở Thành Đô Thị Tuyến Một

Đô thịXuyên KhôngHệ ThốngTrọng SinhHiện Đại

#XâyDựngThếLực #LậpNghiệpLàmGiàu #HệThống #ChuyểnSinh #ĐôThị Sở hữu một thị trấn dầu mỏ bỏ hoang ở miền Tây là một trải nghiệm như thế nào? Ban đầu, Từ Hành chỉ đơn thuần muốn cung cấp một số dịch vụ tiện nghi cho những người đam mê lái xe du lịch cắm trại ở Tây Bắc, nhưng từ đó, mọi thứ đã trở nên không thể kiểm soát... Quầy hàng nhỏ đã được nâng cấp thành một cửa hàng tiện lợi có phong cách đặc trưng, bếp lò đất nung nấu mì ăn liền đã biến thành một quán ăn có thể cung cấp mì bò chính hiệu nóng hổi, lán trại thậm chí đã biến thành một khách sạn lớn độc nhất vô nhị trong nước, nơi có thể ngắm nhìn bầu trời đầy sao sâu thẳm, chòi sửa lốp đã được nâng cấp thành trạm xăng và trạm sửa chữa... Sau đó, thị trấn vốn bị bỏ hoang không biết từ lúc nào đã đạt tới quy mô của một huyện nhỏ... Sau đó trở thành đô thị tuyến sáu, tuyến năm, tuyến bốn, tuyến ba... Cuối cùng là thành phố tuyến một duy nhất ở vùng đất cằn cỗi Tây Bắc...

200000

1040 chương

Truyện cùng tác giả

Thị Trấn Dầu Mỏ Bị Bỏ Hoang Của Ta Trở Thành Đô Thị Tuyến Một
Thị Trấn Dầu Mỏ Bị Bỏ Hoang Của Ta Trở Thành Đô Thị Tuyến Một
Bát Nguyệt Hoàng

#XâyDựngThếLực #LậpNghiệpLàmGiàu #HệThống #ChuyểnSinh #ĐôThị Sở hữu một thị trấn dầu mỏ bỏ hoang ở miền Tây là một trải nghiệm như thế nào? Ban đầu, Từ Hành chỉ đơn thuần muốn cung cấp một số dịch vụ tiện nghi cho những người đam mê lái xe du lịch cắm trại ở Tây Bắc, nhưng từ đó, mọi thứ đã trở nên không thể kiểm soát... Quầy hàng nhỏ đã được nâng cấp thành một cửa hàng tiện lợi có phong cách đặc trưng, bếp lò đất nung nấu mì ăn liền đã biến thành một quán ăn có thể cung cấp mì bò chính hiệu nóng hổi, lán trại thậm chí đã biến thành một khách sạn lớn độc nhất vô nhị trong nước, nơi có thể ngắm nhìn bầu trời đầy sao sâu thẳm, chòi sửa lốp đã được nâng cấp thành trạm xăng và trạm sửa chữa... Sau đó, thị trấn vốn bị bỏ hoang không biết từ lúc nào đã đạt tới quy mô của một huyện nhỏ... Sau đó trở thành đô thị tuyến sáu, tuyến năm, tuyến bốn, tuyến ba... Cuối cùng là thành phố tuyến một duy nhất ở vùng đất cằn cỗi Tây Bắc...

200000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Truyện liên quan

Lục Phiến Môn Kỳ Án, Pháp Y Truy Hung
Lục Phiến Môn Kỳ Án, Pháp Y Truy Hung

Khi phụ thân ngỗ tác qua đời ly kỳ , Diệp Thải Đường vì món nợ lớn năm mươi lượng bạc, không thể không bán mình vào Lục Phiến Môn làm trâu làm ngựa cho chủ nợ Hạ Việt, người vốn là thần bổ. May mắn Diệp Thải Đường có linh hồn pháp y thâm niên của thời hiện đại, nàng dùng pháp y học hiện đại phá giải bí mật trên thi thể, điều tra dấu vết từ xương cốt. Khiến vụ án được tái diễn, nghe người chết nói chuyện, từng cọng cây ngọn cỏ đều làm chứng, ông trời có mắt không thể lừa. Hạ Việt vươn tay: "Nào, nắm tay ta đi." Diệp Thải Đường: "...?" Hạ Việt: "Như vậy chúng ta có thể cùng nhau phá án, trở thành một đôi cộng sự thần tiên." ***** Trích đoạn 1 Hạ Việt nói tiếp: “Tuy một tháng hai lượng không nhiều lắm, ngươi tiêu tiết kiệm một chút, ba bốn năm cũng có thể trả hết tiền, nói không chừng còn có thể tiết kiệm một ít.” Diệp Thải Đường cười khổ. Hạ Việt cũng mỉm cười: “Nếu không thì, ngươi chỉ có thể đi ăn xin, ta tặng người một cái bát, ngươi cứ ăn xin ở gần Lục Phiến Môn đi, một cô nương như ngươi nếu đυ.ng phải tiểu lưu manh gì đó, hét một tiếng, ta cũng sẽ không thấy chết mà không cứu.” Nói xong, Hạ Việt đi đến cửa gọi Lưu Sa: “Vào phòng bếp lấy một cái bát cũ cho ta, nhớ lấy cái bát nào bị sứt mẻ ấy, sau này Diệp cô nương ăn xin, các ngươi nhìn thấy thì chiếu cố một chút.” Lưu Sa ngốc nghếch lại đáp lời, thật sự ra ngoài. Nói đến nước này, Diệp Thải Đường còn có thể nói gì nữa, nàng biết rõ đây là một miếng bánh ngọt có bôi thuốc độc, cũng chỉ có thể rưng rưng nước mắt cầm ăn mà thôi. “Ta làm.” Diệp Thải Đường không đợi Hạ Việt nói xong, liền nói: “Đại nhân, ngài thật sự quá tốt bụng, ta bị thuyết phục vì sự tốt bụng của ngài. Đừng nói bao ăn bao ở, còn có tiền, cho dù không có tiền, ta cũng làm. Có thể làm việc ở Lục Phiến Môn, còn ăn xin gì nữa chứ.” Câu nói này nghe có vẻ không có vấn đề gì, nhưng ở đâu cũng có vấn đề, Lục Phiến Môn tạo nghiệt gì mà phải so tốt xấu với ăn xin, nhất thời Hạ Việt cũng biết phải phản bác thế nào. Trích đoạn 2: Diệp Thải Đường khinh bỉ nói: “Cơm mềm cứng rắn ăn, còn ăn đúng lý hợp tình, Lư phu nhân đã tạo nghiệt gì vậy, năm đó nếu như bà ấy tìm một tiểu bạch kiểm, chỉ cần mặt đẹp dáng người đẹp, tự mình bỏ tiền bao nuôi, chẳng phải cuộc sống sẽ thoải mái hơn bây giờ à.” Diệp Thải Đường nói xong, lại liếc nhìn Hạ Việt. Hạ Việt còn chưa kịp tiêu hóa mấy lời nói kinh hãi thế tục này của Diệp Thải Đường, bị nàng liếc nhìn, nhất thời cảm thấy không đúng lắm. Muội ấy nhìn ta làm gì vậy, cảm thấy ta là cơm mềm cứng rắn ăn, hay là tiểu bạch kiểm? Trích đoạn 3: Diệp Thải Đường vô cùng cạn lời, nàng lẩm bẩm nói: “Nhìn không ra, đại nhân còn là một người ngạo kiều nữa.” Vương Thống không hiểu liền hỏi: “Ngạo kiều là ý gì?” Lưu Sa đọc hiểu một trăm điểm: “Chính là kiêu căng ngạo mạn đó.” “Không không không.” Diệp Thải Đường lắc lắc ngón tay: “Chính là vừa kiêu ngạo vừa nũng nịu.” Hạ Việt thật sự không thể ngờ rằng trong lòng Diệp Thải Đường mình lại có hình tượng như vậy, giật mình đến mức suýt chút nữa vấp ngã. Diệp Thải Đường còn tiến thêm một bước giải thích: “Con người ấy mà, chính là thích ngạo kiều trước mặt những người thương mình.” Hạ Việt không muốn trở thành quan viên đầu tiên của Đại Lương đánh chết thủ hạ trên đường, cho nên hắn chỉ có thể nén giận, cố gắng nhớ lại Diệp Minh đã gặp lúc trước, Diệp Minh là một người rất bình thường, sao nữ nhi của ông ấy lại không đáng tin như vậy. Trích đoạn 4: Trên trán của Trạng Nguyên có một vầng trăng lưỡi liềm, lúc trước Diệp Thải Đường cũng đã từng xem qua các loại chân dung mặt nạ hí kịch. Lần này lại liếc nhìn, Diệp Thải Đường lập tức nhận ra chỗ không đúng. "Hình như vị trí của mặt trăng này không giống với mấy cái ta đã từng nhìn thấy trước đây." "Phải." Lão bản gánh hát hí kịch đáp: "Đáng lẽ phải vẽ lệch vầng trăng này mới được, nhưng hôm nay hắn không chú ý, lại vẽ thẳng." Diệp Thải Đường liếc nhìn, đúng thật là như vậy, vầng trăng trên trán vị Trạng Nguyên này là thẳng, mà những cái nàng từng thấy trước đây đều là lệch. Nhưng đây cũng không phải chuyện gì to tát, đến mức phải tức giận như vậy, mắng như mắng tôn tử vậy à? Diệp Thải Đường không khỏi hỏi: "Vầng trăng này thẳng hay lệch, có quy tắc gì đặc biệt à?" Hoặc nên nói, có điều cấm kỵ gì à? Lão bản tức giận như vậy, giống như vị Trạng Nguyên này đã phạm phải sai lầm lớn. Lão bản gánh hát hí kịch thở dài: "Tiểu thư có điều không biết, nghề nào cũng có quy tắc của nghề nấy. Nhân vật trong vở hí kịch này là một vị Trạng Nguyên nổi tiếng thời tiền triều, chính trực vô tư. Nghe nói ông ấy là Chung Quỳ lão gia chuyển thế, ban ngày đòi lại công bằng xử án cho bá tánh. Ban đêm, có thể nhìn thấy quỷ hồn. Nếu có ai chết oan, sẽ báo mộng để đòi lại công bằng." Diệp Thải Đường "a" một tiếng, nhất thời không phản ứng kịp lão bản đang ám chỉ gì, dừng lại một lát mới vỡ lẽ: "Ông đang nói quỷ ấy à." Trích đoạn 5: Thấy tên hỏa kế cũng không nghĩ ra được nội dung gì thêm, Tạ Chỉ lại hỏi: "Chẳng phải nam nhân không thể hát, nữ nhân có thể hát à? Ngươi đi tìm một nha đầu đến hát cho bọn ta nghe thử." Thật phiền muộn, người khác đều là uống hoa tửu nghe tiểu khúc. Còn bọn họ thì sao, ăn bánh bao nghe quỷ ca dao. Sự khác biệt thật sự quá lớn. Tên hỏa kế nhận được tiền thưởng vẫn rất tích cực, rất nhanh đã tìm một tiểu nha đầu đến. Tiểu nha đầu liền cất tiếng hát. "Ánh trăng sáng, lòng hoang mang." "Quỷ tân nương, tìm tân lang." "Tân lang là tình lang của ta, tân phòng là mộ phần của ta." "Giá y một màu đỏ thẫm, dùng máu ta thêu một đôi uyên ương." "Kèn xô na thổi vang một đường. Tình lang hỡi, chúng ta vào động phòng hoa chúc... chàng xem kìa, tim chàng gan chàng vương khắp sàn." Giọng của tiểu nha đầu cũng khá hay, nhưng hát lên lại hơi rợn người. Diệp Thải Đường nghe rồi, xoa xoa lớp da gà trên cánh tay. Đây là tiểu khúc dân gian gì chứ, đây là bài ca dao kinh dị mà. Trích đoạn 5: -------- Truyện chủ yếu về trinh thám phá án, vụ án liên tục, tình cảm là phụ, mọi người cùng gu với mình thì nhảy hố nhé. Chúc mọi người một ngày tốt lành và đọc truyện vui vẻ nha ~

200000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Chiến Thần Mạnh Nhất Tổ Điều Tra Đặc Biệt
Chiến Thần Mạnh Nhất Tổ Điều Tra Đặc Biệt

Năm mười lăm tuổi, sau khi tỉnh lại từ một vụ tai nạn xe nghiêm trọng, Tang Đồng phát hiện mình có một khả năng đặc biệt. Chỉ cần chạm vào máu của người khác, cô có thể nhìn thấy những mảnh ký ức vụn vặt. Có khi là quá khứ, cũng có khi là tương lai. Và rồi... Với tư cách là cố vấn đặc biệt, trong vòng một năm cô phá hơn cả trăm vụ án, từ đó được điều chuyển từ cấp huyện lên cấp tỉnh. Ngày cô rời đi, tội phạm khắp huyện hân hoan tiễn biệt, vui như mở hội... Lần đầu tiên gặp đội trưởng Diệp Cẩn Thần là trong một chiến dịch truy bắt tội phạm. Lúc đó, Tang Đồng đang là con tin xui xẻo bị bắt giữ, Diệp Cẩn Thần vì cứu cô mà bị đâm một nhát. Vết thương không sâu nhưng máu nóng trào ra, nhỏ xuống mặt cô. Ngay khoảnh khắc đó, cô nhìn thấy... Thân hình săn chắc của anh, phần cơ bụng rắn rỏi, đường nét cơ thể quyến rũ đến khó cưỡng... cùng chính mình trong một khoảnh khắc hỗn loạn, vừa bối rối vừa rung động. Tang Đồng: “!!!” Chết rồi, liệu giờ xin điều chuyển ngược về huyện còn kịp không? Ghi chú từ tác giả: Bối cảnh hư cấu, toàn bộ thiết lập đều do tác giả sáng tạo. Danh tính nam nữ chính là do tác giả định sẵn. Đơn vị tổ chức cũng do tác giả tự thiết lập. Các chi tiết kỹ thuật điều tra không dựa trên thực tế. Không cần gán ghép nội dung với đời thật. Nếu cảm thấy không hợp gu, xin đừng cố gắng đọc tiếp. Tóm tắt: Chốt án bằng một câu, diễn biến còn lại tự biên tự diễn. Lập ý: Thiện lương là bản tính tự nhiên của con người.

160000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Đỉnh Cấp Gian Thương: Bắt Đầu Vô Địch Từ Buôn Bán Vũ Khí Đạn Dược
Đỉnh Cấp Gian Thương: Bắt Đầu Vô Địch Từ Buôn Bán Vũ Khí Đạn Dược

Vì muốn kiếm năm mươi vạn mà liều mạng cố gắng, lại không ngờ... không cẩn thận kiếm hơi nhiều. “Ta không ở giang hồ, nhưng giang hồ đầy rẫy truyền thuyết về ta.” “Không có chuyện gì mà tiền không giải quyết được. Nếu có, thì là vì chưa đủ nhiều.” Thiên hạ có loạn hay không, là do ta quyết định. Lâm Phong trở thành đại quân hỏa thương duy nhất trong thế giới võng du. Đỉnh cấp công hội, cao thủ tuyệt thế, hào môn cường nữ, phú hào đỉnh phong – tất cả đều là khách quen trung thành của hắn.

100000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Người Đẹp Yếu Đuối Hướng Nội Được Chú Nhỏ Gánh Lên Đỉnh Trong Show Thiếu Nhi
Người Đẹp Yếu Đuối Hướng Nội Được Chú Nhỏ Gánh Lên Đỉnh Trong Show Thiếu Nhi

Ôn Trúc Sâm - một thiếu niên mắc chứng sợ giao tiếp nặng bỗng xuyên không, trở thành phản diện yếu đuối chết sớm trong một quyển sách sảng văn vả mặt. Nguyên chủ là một cậu chủ giả được gả vào nhà họ Cung với mục đích ăn cắp bí mật thương nghiệp. Sau khi bị chồng phát hiện những hành vi đáng xấu hổ của mình thì cậu ta đã bị đuổi đi ngay, lúc về nhà mẹ đẻ lại bị anh cả mắng là đồ vô dụng rồi đuổi ra khỏi nhà, cuối cùng chết bệnh nơi gầm cầu. Sau khi Ôn Trúc Sâm có được cuộc đời mới, cậu lười để ý tới mấy chuyện tranh quyền đoạt lợi thô tục này, dứt khoát đặt bút ký tên xuống hợp đồng tham dự show thiếu nhi, rồi ung dung dắt theo chú nhỏ Đỉnh Đỉnh mới bốn tuổi của nhà chồng đi quay show... Nhờ những năm tháng bị bệnh của kiếp trước, thái độ của Ôn Trúc Sâm với cơ thể mảnh mai yếu đuối của kiếp này là: Nằm được là nằm, tuyệt đối không nỗ lực phấn đấu làm gì. Trong chương trình, các nhóc tì khác cố gắng thi đấu chỉ vì mong được nghe một câu khen ngợi của bố, còn Ôn Trúc Sâm thì ra sức can ngăn chỉ mong Đỉnh Đỉnh có thể "nằm chờ sung rụng"... "Chú nhỏ, chú nhỏ à, đừng cố quá, chú ý giữ gìn sức khỏe đấy." "Cũng được sương sương rồi đó chủ nhỏ, mau tới đây nghỉ một lát đi." Thậm chí tới cả khu bình luận cũng phải bật cười vì hai chú cháu nhà này: [Bảo một đứa nhỏ bốn tuổi nhớ giữ gìn sức khỏe... ha ha ha] [Nó sai sai mà sao tui thấy đáng yêu ghê nơi.] [Trời đất quỷ thần ơi, đúng là một tổ hợp kỳ lạ ha ha ha.] Đỉnh Đỉnh dõng dạc vung tay lên trời: "Ngoan, chú nhỏ mua đồ ngon cho cháu ăn." "Cháu trai mau lui ra sau, hôm nay chú nhỏ sẽ giành quán quân cho cháu xem!" [Ha ha, chú nhỏ à, chú mới bốn tuổi thôi, có cần ăn nói thành thục như vậy không!] [Đây là thứ tình nghĩa chú cháu kỳ quái lại mê người gì vậy?] [Tui cũng muốn làm cháu trai của chú nhỏ.] [Ai có thể từ chối một chú nhỏ bốn tuổi ngang tàng như thế chứ?] Ở quán nhậu, Đỉnh Định đang say "sữa" nói: "Nghe chú nhỏ khuyên một câu này, cháu trai cả của chú không xứng với cháu đâu, chờ đó, chú nhỏ sẽ tìm cho cháu một mối tốt hơn ~" Ôn Trúc Sâm ngại ngùng lắc tay: "Ây dà, sao mà được chứ?" Cung Chỉ ngồi bên cạnh nghe không sót một chữ kiểu: "???"

150000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Ta Tại Nhà Trẻ Giả Vờ Tu Tiên
Ta Tại Nhà Trẻ Giả Vờ Tu Tiên

Xuyên qua thế giới tiên hiệp mà không thành công, vừa mở mắt ra, hắn biến thành tiểu hài tử và lại rơi vào cảnh ở trên nhà trẻ. Không còn cách nào khác, đã như vậy chỉ có thể lừa hệ thống để làm bộ tu tiên. 【 Hôm nay, ngươi trên đường khi gặp xuống núi tiên tử, ngươi phải nghĩ ngay biện pháp để đạt được Thuần Dương bảo đan! 】 Lâm Chính Nhiên liền nhìn quanh, tay cầm thanh mai trúc mã xen kẽ kẹo sữa bò. “Đem kẹo cho ta, ngươi có định không lên toilet sao? Ta giúp ngươi gọi lão sư.” Tiểu nữ hài, vừa tỉnh lại vừa mê muội, liền đem đường phóng tay cho Lâm Chính Nhiên. “Kẹo cho ngươi...” 【 Chúc mừng, ngươi bất động một đao một thương liền nhận được Thuần Dương bảo đan từ tiên tử trong tay! 】

100000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Ái Thiếp Diệt Thê, Trọng Sinh Ta Từ Hôn Tra Nam Gả Cho Vương Gia
Ái Thiếp Diệt Thê, Trọng Sinh Ta Từ Hôn Tra Nam Gả Cho Vương Gia

Trước năm mười bảy tuổi, Tɧẩʍ ɖυ là đích nữ tướng môn, tay nắm đao sắc, tung hoành sa trường. Sau mười bảy tuổi, nàng trở thành thê tử của thị lang phủ Giang gia, thân thể yếu nhược, bệnh tật triền miên. Phụ thân và ca ca tử chiến, cả nhà Thẩm gia trung liệt, nàng mang theo tiếng xấu, gả vào Giang phủ, làm thê tử của Giang Liễm Chi. Vốn tưởng rằng hắn ta là cọng cỏ cứu mạng của nàng, nhưng ai ngờ hắn ta lại chính là lưỡi dao đoạt mệnh nàng. Từng là hổ nữ tướng môn đã từng chinh chiến sa trường, lại bị cuốn vào âm mưu thâm độc mà chết chìm ở trong hồ băng. Trọng sinh trở lại một năm trước khi phụ thân và ca ca hy sinh, nàng lẻ loi độc hành, con đường phía trước toàn là vết thương của kiếp trước. Không có ai báo thù, nàng đến báo. Không ai đòi công đạo, nàng sẽ tự đòi. Thiên đạo bất công, nàng liền che phủ thiên đạo. Gian nịnh ngăn đường, nàng liền trảm gian thần. Lật lại bản án cũ, trảm gian thần, gϊếŧ kẻ thù... nàng một đường thẳng tiến không lùi. Mỗi khi ngoảnh đầu lại, phía sau luôn có một người đứng đó, ôn hòa mà lỗi lạc. Tạ Đình Chu: "Đi làm chuyện nàng muốn làm, chớ sợ, ta cùng nàng bao phủ thiên hạ này.”

200000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Đại Lão Huyền Học Chỉ Muốn Kiếm Tiền
Đại Lão Huyền Học Chỉ Muốn Kiếm Tiền

Quy Nguyên phái có một đạo quán ẩn cư giữa núi rừng, đã truyền thừa được nghìn năm, có thể tự động chuyển hóa tiền tài thành công đức, che chở các đệ tử không bị ngũ tệ tam khuyết quấy nhiễu. Không ngờ đến đời quán chủ thứ một trăm lẻ một, quán chủ bất ngờ bị hại, quán chủ thế hệ thứ hai – Trì Tây chỉ có thể mượn xác hoàn hồn, từ dưới lòng đất bò lên thu dọn tàn cục, tạm thời thay thế chức vị quán chủ đời thứ một trăm lẻ một. Nhưng ai ngờ đạo quán đã chi tiêu quá nhiều tiền để đổi lấy công đức, giờ còn nợ một số tiền khổng lồ. Cho dù lúc còn sống làm đại lão huyền học hay là sau khi chết làm quỷ tự do ở dưới địa ngục đều chưa từng bị ngũ tệ tam khuyết làm phiền não, vậy mà chớp mắt cái đã biến thành một con quỷ nghèo triệt để. Hôm nay cũng là một ngày đau đầu vì tiền. Vì trả tiền mà cô đã phải đánh đổi quá nhiều. Khi nào mới có thể tìm được đệ tử kế thừa khoản nợ khổng lồ này đây. ... Nội dung chính: Hào môn thế gia, dị năng, sảng văn, truyền thuyết đô thị, nhẹ nhàng. Từ khóa tìm kiếm: Nhân vật chính: Trì Tây, Lục Thừa Cảnh. Nhân vật phụ: những người khác. Giới thiệu vắn tắt: Sau khi thừa kế đạo quán, cô trở thành tài sản đi kèm. Lập ý: Cố gắng kiếm tiền mới có thể thực hiện tự do tài chính. (*) Ngũ tệ tam khuyết là một loại mệnh mà các nhà tướng số, phong thủy đều phải chịu do đã tiết lộ quá nhiều thiên cơ. ‘Ngũ tệ’ (5 hại) gồm: quan, quả, cô, độc, tàn. ‘Tam khuyết’ (3 điều thiếu thốn) gồm: tiền, mệnh, quyền

250000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Tích Trữ Hàng Hóa Phiêu Lưu Trên Nhà Bè
Tích Trữ Hàng Hóa Phiêu Lưu Trên Nhà Bè

Bão táp, sóng thần, mất điện, giông bão và mưa đá, sinh vật biển biến dị...Thế giới dần trở nên hỗn loạn. Khi Thư Phức tỉnh dậy sau một giấc mơ, cô chợt nhận ra rằng mình không đến từ thế giới này. Thư Phức biết được phần lớn đất đai cùng thành phố này sẽ bị nhấn chìm trong nước. Cô chỉ muốn làm một con cá mặn với không gian hữu hạn trong tay: Sau khi tích trữ hàng hoá cô sẽ nằm yên một chỗ, có thể sống sót được bao lâu thì hay bấy nhiêu... Tích, bàn tay vàng đã được kích hoạt! [“Ngôi nhà bè không chìm” đã được kích hoạt, cấp bậc “Bè gỗ”: cấp 1 Kích thước của nhà bè: 10 mét vuông Chế độ lái: trôi theo dòng chảy (tốc độ dòng chảy: 10-20 km/giờ) Giới hạn thời gian sử dụng mỗi ngày: 5 giờ Phòng hộ cấp 1: Chế độ chủ sở hữu khu nhà bè (khu vực chủ sở hữu là khu vực có khả năng chống chịu thiên tai, nhiệt độ ổn định, không gian sống an toàn độc quyền)] Thư Phức vội đứng lên, cô có thể sống sót! Thậm chí còn có thể nằm yên một chỗ sống thật lâu! Câu hỏi được đặt ra lúc này: Nên làm gì trước khi xảy ra tận thế? Xin nghỉ? Từ chức? Mua mua mua? [Ngày mai hãy đến công ty điểm danh đúng giờ, bạn sẽ nhận được thanh tiến độ 5% cho bè gỗ cấp 2. (Tiến độ hiện tại của bè cấp 2: 0%)] Thư Phức: →_→ Lần nọ, sau khi hoàn thành nhiệm vụ Thư Phức đã mở khoá chức năng “Đĩa quay rút thăm trúng thưởng”. [Chúc mừng bạn đã nhận được phần thưởng thứ năm màu đỏ: 50 kg gạo x2] [Chúc mừng bạn đã nhận được phần thưởng thứ năm màu xanh: một cái “Phòng tắm vòi sen thùng gỗ”] [Chúc mừng bạn đã nhận được phần thưởng thứ tư màu đỏ: 1 gói quà thịt nướng] Thư Phức: ^_^ Dần dần cô bị nghiện rút thăm trúng thưởng không thể thoát ra được!

200000 Giỏ hàng Giỏ hàng