Thập Niên 70: Nhật Ký Nuôi Con Của Mẹ Kế

Thập Niên 70: Nhật Ký Nuôi Con Của Mẹ Kế

Xuyên KhôngNữ CườngGia ĐấuĐiền VănHiện Đại

Văn án: Nữ chính kiếp trước là chủ tiệm bánh ngọt nổi tiếng, sau khi bất ngờ chuyển kiếp đến niên đại 70, bắt đầu cuộc sống hạnh phúc nuôi con. Kiều Tĩnh An là cô nhi an cư nông thôn được nhà bà ngoại nuôi lớn, thực chất thân phận là con gái của đại tư bản nào đó. Một lần nhận được tin từ phương xa tới, đi Thượng Hải xem mắt, gặp được Hạ Huân chân thành, anh tuấn và ba đứa trẻ đáng yêu! Lúc này cô đột nhiên thay đổi quyết định sống độc thân đến già ban đầu thành mở ra một cuộc đời khác!

200000

338 chương

Truyện cùng tác giả

Thập Niên 70: Nhật Ký Nuôi Con Của Mẹ Kế
Thập Niên 70: Nhật Ký Nuôi Con Của Mẹ Kế
Tây Lương Miêu

Văn án: Nữ chính kiếp trước là chủ tiệm bánh ngọt nổi tiếng, sau khi bất ngờ chuyển kiếp đến niên đại 70, bắt đầu cuộc sống hạnh phúc nuôi con. Kiều Tĩnh An là cô nhi an cư nông thôn được nhà bà ngoại nuôi lớn, thực chất thân phận là con gái của đại tư bản nào đó. Một lần nhận được tin từ phương xa tới, đi Thượng Hải xem mắt, gặp được Hạ Huân chân thành, anh tuấn và ba đứa trẻ đáng yêu! Lúc này cô đột nhiên thay đổi quyết định sống độc thân đến già ban đầu thành mở ra một cuộc đời khác!

200000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Mang Theo Của Hồi Môn Xuyên Về Thập Niên 60
Mang Theo Của Hồi Môn Xuyên Về Thập Niên 60
Tây Lương Miêu

Kiếp trước Mục Thanh bị gia tộc bồi dưỡng để trở thành Hoàng Hậu, gánh vác sứ mệnh hưng thịnh của gia tộc, nhưng lại đột ngột qua đời vào ngày ngay hôn lễ, xuyên thành một em bé ở vùng núi xa xôi những năm 60. Nhìn ngôi nhà tranh lụp xụp ở trước mặt, Mục Thanh người lớn lên từ nhỏ trong cẩm y ngọc thực liền khóc không ra nước mắt. Nhưng kiếp này, cha và mẹ đều yêu thương nhau, mặc dù cha có chút ham chơi nhưng vẫn sẵn sàng lăn xả làm việc, mẹ tuy tính tình mềm lòng nhưng cũng là người có chính kiến. Quan trọng là bọn họ rất coi trọng coi gái mình, coi cô như bảo bối mà nâng niu. Không sao, ít nhất đời này cô không bị gông cùm xiềng xích trói buộc nữa, sống yên bình nhẹ nhàng cho qua ngày cũng tốt. Tuy nhiên trong thời đại thiếu ăn thiếu mặc này, nhà nào cũng không đủ ăn, ai cũng khó có thể an nhàn chứ đừng nói đến gia đình Mục Thanh vốn nghèo khổ cơ cực. Cũng may là của hồi môn từ kiếp trước cũng theo cô xuyên đến đây. Mười dặm hồng trang của Hoàng Hậu cũng không ít, lớn thì là vàng bạc ngọc bích, nhỏ thì là những thực phẩm hoặc dược liệu linh tinh, chi phí ăn mặc cái gì cũng có, mọi thứ đều đầy đủ. Chỉ là mấy món trang sức tơ lụa thì tạm thời để qua một bên vậy, phải đem lương thực trong đống của hồi môn ra trước để trang trải cho cuộc sống cái đã...

50000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Truyện liên quan

Bệnh Mỹ Nhân Và Đồ Tể
Bệnh Mỹ Nhân Và Đồ Tể

Sau khi xuyên qua, Úc Ly trở thành con gái của một hộ nhà nông, bị người thân bán đi để gả cho một thư sinh bệnh tật trong làng để xung hỉ. Ban đầu nàng tưởng xung hỉ chỉ là cái danh, chắc là vào nhà người ta làm nha hoàn, ai ngờ lại thành chính thất, đường hoàng làm chủ gia đình, không còn cảnh bữa đói bữa no. Nhưng niềm vui chưa kịp nở hoa thì nàng phát hiện ra nhà thư sinh cũng nghèo rớt mồng tơi, nồi niêu lạnh tanh, gió thổi qua nghe tiếng bụng réo. Nhìn thư sinh nằm trên giường bệnh, khuôn mặt thanh tú như tiên nhưng hiện lên sắc đỏ vì bệnh tật, Úc Ly thầm thở dài. Chẳng phải chỉ là bắt đầu từ đầu sao? Cuộc sống thế nào còn phải do nàng quyết định. Nhà có phu quân bệnh tật, bà bà yếu đuối cùng hai đứa trẻ, cả nhà đều cần ăn cơm nên Úc Ly chỉ có thể gánh vác trách nhiệm nuôi dưỡng gia đình, chuẩn bị đi tìm việc làm. Nàng không giỏi nữ công, giặt giũ quần áo kiếm được quá ít tiền, đi bến tàu khuân vác sẽ bị bóc lột, vận may không tốt thì đừng nghĩ đến việc vào rừng nhặt của hời. Chỉ có sức lực là còn khá tốt... Người đàn ông hỏi: “Ngươi định tìm việc gì?” Úc Ly: “Mổ lợn.” Người đàn ông: "Ngươi đã từng mổ lợn bao giờ chưa?” Úc Ly tự tin đáp: “Chưa, nhưng ta đã xem qua!” Người đàn ông: “...” Úc Ly làm việc hăng say, chàng thư sinh cũng dần khỏe lại, hơn nữa còn thi đỗ khoa cử, cuối cùng trở thành quốc công gia, Úc Ly cũng trở thành quốc công phu nhân. Đối với việc này, Úc Ly chỉ biết tỏ vẻ cạn lời: “...”

300000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Thanh Xuyên: Ngũ Phúc Tấn Chỉ Muốn Làm Ruộng
Thanh Xuyên: Ngũ Phúc Tấn Chỉ Muốn Làm Ruộng

Văn án: An Thanh xuyên không, từ tiến sĩ viện nông học thành cách cách Mông Cổ bị chỉ hôn cho Ngũ hoàng tử triều đại Khang Hi thời nhà Thanh. Nhìn Tử Cấm thành cao cao, An Thanh nhịn không được nâng trán thở dài, người trong cái cung này, ai không phải tâm nhãn dày như cái sàng, ở trước mặt bọn họ, nàng chính là ngốc bạch ngọt mà thôi. Nhưng mà, cũng may An Thanh không tính quá xui, bị chỉ cho Ngũ a ca Dận Kỳ - người không tham dự đoạt đích, Nhà mẹ đẻ lại là một chi đắc lực nhất Khoa Nhĩ Thấm, được Khang Hi coi trọng. Dù sao cung đấu là không thể nào cung đấu được, đóng cửa lại nằm ngửa trải qua cuộc sống phú quý không tốt hơn sao. Thế là, vào lúc đám phúc tấn cách cách vì tranh thủ tình cảm dùng hết thủ đoạn, An Thanh ăn uống hưởng lạc. Vào lúc đám chị em dâu bận rộn thể hiện sự hiền huệ của mình, An Thanh ăn uống hưởng lạc. Vào lúc các hoàng tử bận rộn kết bè kết cánh tranh quyền đoạt lợi, An Thanh lôi kéo Dận Kỳ cùng nhau ăn uống hưởng lạc. Nhưng người nào biết, chính là một người toàn cung không ai để vào mắt như An Thanh không chỉ tiện tay cứu sống mẫu đơn cực phẩm dùng để tế tự mang ý nghĩa tường thụy, còn giải quyết các vấn đề sâu bệnh nông nghiệp như ‘bệnh dịch cây lúa’, ‘quỷ mạch’ khiến đế vương cả triều văn võ từ cổ chí kim đều nhức đầu không thôi. Càng đừng đề cập đến, bên trong điền trang kia của nàng liên tiếp xuất hiện cây nông nghiệp cao sản. . . Rất nhiều năm sau, bên trong dân gian hương dã lưu truyền một vị "Nông thần nương nương" nổi danh truyền xa, hàng ngàn hàng vạn bách tính chủ động lập bia cho nàng, Nghe nói vị "Nông thần nương nương" này là quý nhân trong Tử Cấm thành, nhưng lại lưu luyến ruộng lúa, chỉ vì nàng nói. . . muốn cho hài tử khắp thiên hạ đều có thể ăn cơm no.

200000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Sau Khi Tu Tiên Trồng Trọt, Cả Thế Giới Cầu Xin Tôi Bán Rau
Sau Khi Tu Tiên Trồng Trọt, Cả Thế Giới Cầu Xin Tôi Bán Rau

Khương Hành xuyên không đến Tu Tiên giới đã mấy trăm năm. Ngay lúc đột phá lôi kiếp, một sự cố bất ngờ xảy ra, hất cô văng thẳng về thế giới cũ. Khi đó, cô vẫn là một nhân viên văn phòng bán mạng làm việc, tăng ca đến mức đột tử phải nhập viện. Khương Hành thẳng thừng "nằm ngửa", từ chức rồi về quê! Trồng ít rau, cấy ít lúa, nuôi thêm gà vịt, thầu một cái ao thả cá... hay là nuôi thêm cả ong mật nhỉ? Sản vật làm ra nhiều quá thì cứ mang đi bán. Tại phiên chợ quê, người qua đường thấy cải xà lách năm đồng một cây, cá diếc năm mươi đồng một cân, mật ong năm nghìn một cân thì cười khẩy: "Bán hay ăn cướp thế!" Nhưng nếm thử rồi, ai nấy đều nhao nhao: "Bà chủ ơi, làm ơn cướp tiền của tôi đi! Hàng ít quá, chưa đến lượt tôi đã hết sạch rồi!!!" Ban đầu, Khương Hành chỉ định về quê tự cung tự cấp, tránh xa những thực phẩm chứa đầy hóa chất độc hại. Ai ngờ, quy mô cứ thế mà lớn dần... Chẳng bao lâu sau, một thành phố nhỏ vô danh bỗng nổi như cồn trên mạng. Nghe đồn, rau củ ở đó ngọt lành tươi mát, thịt gia cầm mềm thơm đậm vị, tôm cá nước ngọt còn tươi ngon hơn cả hải sản! Cư dân mạng hùng hồn tuyên bố: [Muốn lừa chúng tôi đi du lịch thì nói thẳng đi!] [Haha, đố tôi tin đấy?!] [Không thể nào? Có nghe nói ở đó có khu nông nghiệp nào đâu? Ồ, lại chiêu trò hút khách du lịch à? Dạo này ngành du lịch ế ẩm lắm hay sao?] --- Về sau: Hội sinh viên "đặc nhiệm" lao lên núi như bay, mặc kệ đôi chân rã rời vẫn gào thét: "Đỡ tôi dậy, tôi vẫn còn bò được! Trái cây ngon trên núi nhiều như vậy, phải nếm thử hết chứ!" Một blogger ẩm thực nhìn những nguyên liệu tươi ngon mơn mởn trước mặt mà rưng rưng nước mắt: "Tôi là blogger review đồ ăn chứ có phải blogger dạy nấu ăn đâu! Thôi được, nấu thì nấu! Tôi học!" Một đại gia sành ăn rút thẳng tấm séc: "Sửa đường! Tôi bao trọn gói con đường này! Chỉ cần bà chủ bán thêm nguyên liệu cho tôi là được!" Khương Hành: [Toát mồ hôi lạnh.jpg]

200000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Thập Niên 70: Thanh Niên Trí Thức Xinh Đẹp Tán Tỉnh Tháo Hán Run Sợ
Thập Niên 70: Thanh Niên Trí Thức Xinh Đẹp Tán Tỉnh Tháo Hán Run Sợ

Đời trước, Tống Tử Dao có mắt như mù mà bị người ta lợi dụng hoàn toàn triệt để, thẳng tới khi đã 40 tuổi gả cho Đàm Kim Hạ thì mới bắt đầu lại một cuộc sống tươi mới xán lạn. Sau khi sống lại, cô trực tiếp nhảy qua giai đoạn sai lầm kiếp trước mà xuống nông thôn đi tìm Đàm Kim Hạ. Ai ngờ, ban đầu cô cho rằng Đàm Kim Hạ là một người đáng thương ăn không đủ no mặc không đủ ấm, vậy mà lại là một người đàn ông có thân thể cao to cường tráng, một quyền đập xuống là tạo được một hố sâu! Bị thanh niên trí thức xinh đẹp mới tới nhìn chằm chằm khiến trái tim của Đàm Kim Hạ không khỏi rung động. Sau đó...... Người đàn ông có thể lực vô cùng tốt làm sau khi hết hôn Tống Tử Dao có vẻ mặt đau khổ, xoa eo nhỏ muốn chạy ra khỏi phòng thì lại bị một tay bắt trở về. “Hu hu, em đói bụng, em muốn ăn cơm.” “Em ngoan một chút, để anh đút cho em ăn” ...... Cô cho rằng anh nói chính là đút ăn cơm.

160000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Đại Lão Y Tu Trùng Sinh Đoạt Lại Khí Vận
Đại Lão Y Tu Trùng Sinh Đoạt Lại Khí Vận

Thẩm Nhu đưa tiễn phu quân lên kinh dự thi, hắn đỗ Trạng Nguyên nhưng lại dẫn về một người thiếp xinh đẹp. Trạng nguyên lang phu quân nói rằng người con gái kia đã có ân với hắn, mong A Nhu chấp thuận, còn người thiếp xinh đẹp kia lại nói dù xuất thân cao quý nhưng không muốn tranh giành vị trí chính thất, nguyện làm vợ lẽ hầu hạ Trạng Nguyên lang suốt đời. A Nhu hoang mang lo sợ, cuối cùng bị mẹ chồng thuyết phục, cùng mẹ chồng và chồng trở về kinh thành. Nàng lo toan việc nhà cho chồng, chứng kiến cảnh chồng và người thiếp ân ái mặn nồng, sinh con nối dõi. Còn nàng thì buồn bã u uất, chưa đến tuổi 30 đã qua đời. Sau khi chết, A Nhu mới biết mình không phải bệnh mà chết, mà là bị mẹ chồng cùng ả thiếp của chồng hạ độc. Nàng hiểu ra việc mẹ chồng đến cầu thân trước kia chẳng qua chỉ là vì muốn chiếm đoạt vận khí của nàng. Sau khi chết, A Nhu bị chôn ở phần mộ tổ tiên nhà chồng, tiếp tục dùng máu thịt của mình để bồi đắp vận khí cho cả gia tộc kẻ thù. Trong suốt mấy thập kỷ sau đó, A Nhu chứng kiến gia đình kẻ thù giàu sang quyền thế ngập trời. Nàng ngỡ rằng cuối cùng cũng được đầu thai chuyển kiếp, nào ngờ lại bước chân vào tiên giới, trở thành một y tu. Thời gian lặng lẽ trôi qua hàng trăm năm. Đến khi A Nhu dần quên đi những chuyện xưa cũ, Nàng đột nhiên quay trở lại khoảnh khắc Trạng Nguyên lang mang theo người thiếp xinh đẹp kia trở về.

200000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Thập Niên 70: Cô Em Chồng Lười Có Hệ Thống Mua Sắm
Thập Niên 70: Cô Em Chồng Lười Có Hệ Thống Mua Sắm

[Tóm tắt một câu: Cô em chồng lười biếng ở thập niên 70 sau khi thức tỉnh ký ức, nỗ lực kiếm điểm siêng năng!] Hà Tố Tố bị đập đầu dẫn đến thức tỉnh ký ức, hóa ra bản thân vốn là tiên nữ hạ phàm lịch kiếp, không biết mắt xích nào xảy ra lỗi, lại đầu thai thành cô em chồng lười biếng trong một cuốn truyện niên đại, nữ chính là chị dâu ba tương lai của cô. Cô không chỉ nhận được toàn bộ nội dung chữ viết của truyện niên đại mình xuyên vào, mà còn có hệ thống mua sắm do Thiên Đạo bồi thường. Vật phẩm trong cửa hàng hệ thống có những thứ hiếm hoi ở thời điểm đó: một quả trứng gà, một cân thịt heo, một con gà, một hộp sữa mạch nha, một chiếc đồng hồ hiệu Mai Hoa... Vật phẩm trong cửa hàng sẽ không ngừng cập nhật theo sự phát triển của thời đại. Mà muốn mua những vật phẩm này, cần có điểm siêng năng. Làm thế nào để kiếm điểm siêng năng? Rửa rau, thái thịt, nấu cơm, rửa bát, giặt quần áo, giặt ga trải giường, dọn dẹp vệ sinh, lên công xã làm việc... Nghĩ đến những món thịt hấp dẫn, sữa mạch nha ngọt ngào, Hà Tố Tố do dự. Lại nghĩ đến người nhà đưa hết đồ tốt cho mình, bụng họ lại chẳng mấy khi có dầu mỡ, Hà Tố Tố siết chặt nắm tay nhỏ: Mình có thể làm được! Cô rửa bát, choang một tiếng, bát vỡ; Cô xào rau, lửa bếp bùng lên, rau cháy khét; Cô giặt quần áo, dùng sức một chút, quần áo rách một lỗ. Bố mẹ Hà: “Con gái à, để đó đừng động, để chúng ta làm là được!” Ba anh trai nhà họ Hà: “Em gái, em đừng làm việc nữa, coi chừng bị thương!” Hà Tố Tố nhìn điểm siêng năng không ngừng tăng lên trong cửa hàng hệ thống, cười đến cong cả mày mắt: “Bố mẹ, con vẫn có thể làm thêm việc!” Không biết tự lúc nào, cuộc sống của nhà họ Hà ngày càng tốt đẹp hơn. * Người trong thôn đều nói, nhà họ Hà này sao lại cưng chiều con gái như vậy, nuôi lớn thế này mà không cho lên công xã, không cho làm việc nhà, chắc đến cơm rang cũng không biết làm, sau này làm sao gả đi được. Còn dặn dò con trai nhà mình đang tuổi xuân xanh rung động: Đừng thấy con gái nhà họ Hà xinh đẹp, chỉ được cái mã thôi, lấy ai cũng không được lấy nó! Cuối cùng sau này, con gái nhà họ Hà theo anh ba chị dâu ba đến đơn vị bộ đội một chuyến, lại dẫn về một đối tượng kết hôn. Vóc dáng cao thẳng, mày kiếm anh tuấn, người đàn ông cứng rắn sắt đá nhìn con gái nhà họ Hà, đường nét cương nghị lại dịu dàng đến không ngờ. Nghe nói còn là chiến hữu của anh ba nhà họ Hà, rất giỏi! Lại nhìn con trai nhà mình, mấy bà thím trong thôn lòng chua xót, khó chịu.

100000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Nữ Hiệp Hiên Ngang Mang Cảng Không Gian Xuyên Đến Thập Niên 60
Nữ Hiệp Hiên Ngang Mang Cảng Không Gian Xuyên Đến Thập Niên 60

Liên Hiểu Mẫn là một tinh anh trong giới an ninh năm 2023, một ngày nọ tình cờ có được không gian, có thể trồng trọt và bảo quản đồ tươi sống. Cô còn trúng số độc đắc nữa. Thế là cô vội vàng tích trữ không ít vật tư. Vừa xuyên không đã phát hiện, bến cảng khổng lồ nơi cô làm việc cũng đã sáp nhập vào không gian vòng tay. Liên Hiểu Mẫn cứ như vậy mang theo lượng vật tư khổng lồ từ "không gian bến cảng" xuyên không thành một thiếu nữ 13 tuổi của năm 1968. Cô mang theo em trai em gái còn trong tã lót, chạy nạn tìm người thân, trú tại một thôn nhỏ vùng Đông Bắc. Vừa nuôi hai đứa trẻ đáng yêu, thỉnh thoảng trà trộn vào chợ đen, vào rừng sâu săn bắn, dần dần bộc lộ thân thủ tuyệt đỉnh, tìm được vô số vàng bạc châu báu. Sau đó cô chạy đến Hương Cảng, mua nhà, mua biệt thự, còn lừa được một đại ca xã hội đen, đứng đầu một băng đảng làm đối tác, cuối cùng trở thành một nhà tài phiệt.

400000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Xuyên Qua Thành Chính Thê Khó Bị Bỏ
Xuyên Qua Thành Chính Thê Khó Bị Bỏ

Muối ở Lưỡng Hoài, làm cả thiên hạ đều mặn. Vượt qua thời không trở thành phu nhân của một thương nhân buôn muối, nàng lại phát hiện ra rằng phu quân của mình có đến ba người thϊếp thất như hoa như ngọc: - Một người là ngựa gầy kiều diễm, mềm mại đến từ Dương Châu. - Một người là ca kỹ hát kịch Côn khúc, danh chấn một vùng. - Một người thì hiền lành ôn nhu, dịu dàng, biết chăm sóc gia đình. Với thân phận của mình, nàng không thể ly hôn, chỉ có thể thu hút trái tim người đàn ông đó. Tag: Xuyên qua thời không Từ khóa tìm kiếm: Vai chính: Khương Ngọc Xuân, Chu Thiên Hải ┃ Vai phụ: Lý Diên Hồng (Lý Di Nương), Vương Thu Hoa (Vương Di Nương), Trương Tuyết Nhạn (Trương Di Nương)

70000 Giỏ hàng

Thập Niên 60: Khu Tập Thể Dựa Vào Tôi Để Hóng Chuyện
Thập Niên 60: Khu Tập Thể Dựa Vào Tôi Để Hóng Chuyện

Một giây trước, Tiêu Bảo Trân còn đang vật lộn giữa tận thế để cứu người. Giây tiếp theo, cô đã xuyên không về những năm 1960. Ký ức chợt ùa về, cô nhớ ra từng đọc trong một cuốn tiểu thuyết rằng mình chính là vị hôn thê của nam chính, đồng thời là em họ của nữ chính. Một nhân vật bị gán mác "chướng ngại vật tình yêu", số phận sớm muộn cũng sẽ trở thành pháo hôi, bị đào thải khỏi câu chuyện. Theo nguyên tác, chẳng bao lâu nữa cô sẽ bị nam chính hủy hôn. Vì quá xấu hổ, không còn mặt mũi nhìn ai, cuối cùng cô đã chọn cách nhảy sông ƚự ʋẫɳ. Tiêu Bảo Trân nói: "Nhảy sông á? Không đời nào! Mình phải sống cho ra trò!" Sau đó, nhờ người mai mối làm mối lái, cô kết hôn với Cao Kính – một công nhân cốt cán của nhà máy, mồ côi cha mẹ, là tấm gương lao động tiêu biểu. Họ trở thành vợ chồng cách mạng, chuyển về sống trong khu tập thể và vô tình trở thành hàng xóm của nam nữ chính. Từ đó, ngày nào cũng gặp nhau. Khu tập thể vốn yên bình, mọi người đồng lòng phấn đấu để giành danh hiệu "Ngõ văn minh". Nghe nói Tiêu Bảo Trân biết y thuật, cả sân đều nhao nhao khuyên: “Bảo Trân, hay cô khám bệnh cho mọi người trong sân đi? Coi như góp sức vì danh hiệu ‘Ngõ văn minh’ ấy mà!” Tiêu Bảo Trân mỉm cười: “Cũng chỉ là tiện tay giúp đỡ, tất nhiên là được rồi!” Không ngờ, khu tập thể này lại chẳng hề đơn giản như vẻ bề ngoài. Một lần, Tiêu Bảo Trân nhìn cô vợ trẻ suốt ngày ở nhà bế con, thản nhiên nói: “Cô đang mang thai, hơn bốn tháng rồi.” Mọi người sững sờ: “Cái gì cơ? Chồng cô ấy đi công tác ba năm chưa về mà!” Lần khác, cô ngồi trước bà cụ đã nằm liệt giường nhiều năm, chau mày nói: “Bà hoàn toàn không bệnh gì cả. Thân thể khỏe mạnh, chạy một mạch từ đầu đông sang cuối tây thành phố cũng không sao.” Cả sân bàng hoàng: “Trời ơi! Hóa ra bà cụ này giả vờ nằm liệt để hành hạ con dâu!” Còn có lần, cô liếc nhìn gã đàn ông hay khoe khoang chuyện bạo lực gia đình, khẽ nhếch môi: “Anh bị bệnh X mà còn tự hào cái gì?” Mọi người sợ hãi nhìn nhau: “Trời đất ơi! Vợ anh ta vừa mới sinh con mà!” Cuối cùng, danh hiệu "Ngõ văn minh" thì không đạt được, nhưng khu tập thể lại chưa bao giờ náo nhiệt đến thế. Mọi người thi nhau hóng chuyện, tinh thần phấn khởi, chẳng ai nỡ bỏ lỡ. “Bảo Trân ơi, khi nào cô rảnh khám sức khỏe toàn khu đi nhé! Tụi tôi tuyệt đối không phải tò mò đâu, chủ yếu là vì quan tâm đến sức khỏe thôi mà!”

120000 Giỏ hàng Giỏ hàng