Nhật Ký Nuôi Con Của Pháo Hôi Ở Niên Đại Văn

Nhật Ký Nuôi Con Của Pháo Hôi Ở Niên Đại Văn

Xuyên KhôngHệ ThốngTrọng SinhNữ CườngGia ĐấuĐiền VănHiện Đại

Văn án Mạc Cẩm Hoa mơ một giấc mơ, trong mơ cả nhà mình là pháo hôi, cha mẹ ruột, chồng và con cái của mình đều không có kết cục tốt, mà cô lại chết vì khó sinh. Năm mười sáu tuổi, Mạc Cẩm Hoa mới biết được mình và em họ nhà cô ruột - Trịnh Cẩm Duyệt vừa ra đời liền bị ôm nhầm, sau khi biết được chân tướng, ai về nhà nấy, bởi vì bà ngoại quá yêu thương cô, dù là mẹ nuôi (mợ) không thích cô, mặc dù cô trở về nhà mình nhưng không sửa họ, không có chuyển hộ khẩu, vẫn gọi cậu và mợ là cha mẹ. Mà trong mơ nói cô là giàu có phú quý gì đó, vượng gia tộc mệnh, bà ngoại bởi vì điểm ấy mà thay đổi thân phận của cô và em gái họ, khiến cho những gì tốt đến với cô đều là 'làm áo cưới' cho cả nhà cậu, thân nhân mình không có một người nào có kết cục tốt. Mà cả nhà cậu lại hưởng hết vinh hoa, số tốt kéo dài. Cũng mới biết, bà ngoại đâu phải là quá yêu thương cô mà là bà ta yêu thương cái số mệnh vượng gia tộc của cô mới đúng. Sau khi tỉnh mộng cô nâng cái bụng lớn đi đổi họ. Mạc Cẩm Duyệt nói rất đúng, các cô nên trở về cuộc sống của mình, mặc kệ trong mộng cô sống thế nào thì cô là con gái nhà họ Trịnh, họ Trịnh, tên Trịnh Cẩm Hoa.

80000

258 chương

Truyện cùng tác giả

Nhật Ký Nuôi Con Của Pháo Hôi Ở Niên Đại Văn
Nhật Ký Nuôi Con Của Pháo Hôi Ở Niên Đại Văn
Lam Thiên Lam Lam

Văn án Mạc Cẩm Hoa mơ một giấc mơ, trong mơ cả nhà mình là pháo hôi, cha mẹ ruột, chồng và con cái của mình đều không có kết cục tốt, mà cô lại chết vì khó sinh. Năm mười sáu tuổi, Mạc Cẩm Hoa mới biết được mình và em họ nhà cô ruột - Trịnh Cẩm Duyệt vừa ra đời liền bị ôm nhầm, sau khi biết được chân tướng, ai về nhà nấy, bởi vì bà ngoại quá yêu thương cô, dù là mẹ nuôi (mợ) không thích cô, mặc dù cô trở về nhà mình nhưng không sửa họ, không có chuyển hộ khẩu, vẫn gọi cậu và mợ là cha mẹ. Mà trong mơ nói cô là giàu có phú quý gì đó, vượng gia tộc mệnh, bà ngoại bởi vì điểm ấy mà thay đổi thân phận của cô và em gái họ, khiến cho những gì tốt đến với cô đều là 'làm áo cưới' cho cả nhà cậu, thân nhân mình không có một người nào có kết cục tốt. Mà cả nhà cậu lại hưởng hết vinh hoa, số tốt kéo dài. Cũng mới biết, bà ngoại đâu phải là quá yêu thương cô mà là bà ta yêu thương cái số mệnh vượng gia tộc của cô mới đúng. Sau khi tỉnh mộng cô nâng cái bụng lớn đi đổi họ. Mạc Cẩm Duyệt nói rất đúng, các cô nên trở về cuộc sống của mình, mặc kệ trong mộng cô sống thế nào thì cô là con gái nhà họ Trịnh, họ Trịnh, tên Trịnh Cẩm Hoa.

80000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Truyện liên quan

Mang Bốn Con Trai Phấn Đấu Thành Cáo Mệnh Phu Nhân
Mang Bốn Con Trai Phấn Đấu Thành Cáo Mệnh Phu Nhân

Lâm Vân Thư xuyên không đến cổ đại, trở thành một quả phụ có tới bốn người con trai. Nhưng mà... Con cả thì thật thà, chăm chỉ và lương thiện, lại rất hiếu thuận với nương; con thứ hai thì thông minh, khéo léo, có tài kiếm tiền nuôi cả gia đình; con thứ ba thì khỏe mạnh, cường tráng, võ công cao cường; còn con út thì thật không ngờ lại cho nàng trở thành một cáo mệnh phu nhân?! Lâm Vân Thư thốt lên: "Thật là may mắn!" P/s: Truyện có nam chính.

150000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Thập Niên 60: Khu Tập Thể Dựa Vào Tôi Để Hóng Chuyện
Thập Niên 60: Khu Tập Thể Dựa Vào Tôi Để Hóng Chuyện

Một giây trước, Tiêu Bảo Trân còn đang vật lộn giữa tận thế để cứu người. Giây tiếp theo, cô đã xuyên không về những năm 1960. Ký ức chợt ùa về, cô nhớ ra từng đọc trong một cuốn tiểu thuyết rằng mình chính là vị hôn thê của nam chính, đồng thời là em họ của nữ chính. Một nhân vật bị gán mác "chướng ngại vật tình yêu", số phận sớm muộn cũng sẽ trở thành pháo hôi, bị đào thải khỏi câu chuyện. Theo nguyên tác, chẳng bao lâu nữa cô sẽ bị nam chính hủy hôn. Vì quá xấu hổ, không còn mặt mũi nhìn ai, cuối cùng cô đã chọn cách nhảy sông ƚự ʋẫɳ. Tiêu Bảo Trân nói: "Nhảy sông á? Không đời nào! Mình phải sống cho ra trò!" Sau đó, nhờ người mai mối làm mối lái, cô kết hôn với Cao Kính – một công nhân cốt cán của nhà máy, mồ côi cha mẹ, là tấm gương lao động tiêu biểu. Họ trở thành vợ chồng cách mạng, chuyển về sống trong khu tập thể và vô tình trở thành hàng xóm của nam nữ chính. Từ đó, ngày nào cũng gặp nhau. Khu tập thể vốn yên bình, mọi người đồng lòng phấn đấu để giành danh hiệu "Ngõ văn minh". Nghe nói Tiêu Bảo Trân biết y thuật, cả sân đều nhao nhao khuyên: “Bảo Trân, hay cô khám bệnh cho mọi người trong sân đi? Coi như góp sức vì danh hiệu ‘Ngõ văn minh’ ấy mà!” Tiêu Bảo Trân mỉm cười: “Cũng chỉ là tiện tay giúp đỡ, tất nhiên là được rồi!” Không ngờ, khu tập thể này lại chẳng hề đơn giản như vẻ bề ngoài. Một lần, Tiêu Bảo Trân nhìn cô vợ trẻ suốt ngày ở nhà bế con, thản nhiên nói: “Cô đang mang thai, hơn bốn tháng rồi.” Mọi người sững sờ: “Cái gì cơ? Chồng cô ấy đi công tác ba năm chưa về mà!” Lần khác, cô ngồi trước bà cụ đã nằm liệt giường nhiều năm, chau mày nói: “Bà hoàn toàn không bệnh gì cả. Thân thể khỏe mạnh, chạy một mạch từ đầu đông sang cuối tây thành phố cũng không sao.” Cả sân bàng hoàng: “Trời ơi! Hóa ra bà cụ này giả vờ nằm liệt để hành hạ con dâu!” Còn có lần, cô liếc nhìn gã đàn ông hay khoe khoang chuyện bạo lực gia đình, khẽ nhếch môi: “Anh bị bệnh X mà còn tự hào cái gì?” Mọi người sợ hãi nhìn nhau: “Trời đất ơi! Vợ anh ta vừa mới sinh con mà!” Cuối cùng, danh hiệu "Ngõ văn minh" thì không đạt được, nhưng khu tập thể lại chưa bao giờ náo nhiệt đến thế. Mọi người thi nhau hóng chuyện, tinh thần phấn khởi, chẳng ai nỡ bỏ lỡ. “Bảo Trân ơi, khi nào cô rảnh khám sức khỏe toàn khu đi nhé! Tụi tôi tuyệt đối không phải tò mò đâu, chủ yếu là vì quan tâm đến sức khỏe thôi mà!”

120000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Khi Mẹ Cá Mặn Của Quái Vật Chỉ Là Người Thường
Khi Mẹ Cá Mặn Của Quái Vật Chỉ Là Người Thường

Năm 2035, thế giới xảy ra hai sự kiện lớn. Một là hiện tượng đêm cực kéo dài suốt bảy ngày bảy đêm, toàn bộ thế giới bị ô nhiễm, những kẻ bị ô nhiễm ở khắp nơi chém gϊếŧ điên cuồng, loài người rơi vào bờ vực diệt vong. Sự kiện thứ hai, trăng máu bất ngờ xuất hiện trên bầu trời, xua tan bóng đêm cực hạn. Một số người sống sót phát hiện trên cơ thể mình xuất hiện dấu ấn ánh trăng, họ có thể triệu hồi ra một hệ thống chứa xúc tu, từ đó kích hoạt dị năng. Mọi người gọi nó là hệ thống dị năng Huyết Nguyệt, kể từ đó loài người có được sức mạnh phản kháng. Ba trăm năm sau, Diệp Khương tỉnh lại đúng vào ngày trăng máu xuất hiện. Cô cũng thức tỉnh hệ thống Huyết Nguyệt, nhận được dị năng đặc biệt. Hộp chỉ vàng: Có thể phục chế và dệt lại bất cứ thứ gì bị phá hỏng, khiến chúng trông giống như mới. Cô chỉ là một người bình thường, thậm chí có phần vô dụng. Diệp Khương: “...” Nhưng sau này mọi người phát hiện, người khác là hệ thống con, còn cô lại là hệ thống mẹ. Cô là mẹ của quái vật, cũng là nguồn gốc sức mạnh dị năng của nhân loại. Hướng dẫn đọc: Cốt truyện nhẹ nhàng, vui vẻ, theo hướng sảng văn. Góc nhìn: Nhân vật chính. Nhân vật chính: Diệp Khương x Dung Ngân. Một câu tóm tắt: Người bình thường trở thành thần. Thông điệp chính: Làm người cho tử tế.

120000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Mang Theo Không Gian, Ta Trở Thành Phụ Trợ Thần Cấp Thời Tận Thế
Mang Theo Không Gian, Ta Trở Thành Phụ Trợ Thần Cấp Thời Tận Thế

Kiếp trước, vì sở hữu dị năng hệ đặc thù, Vân Sơ Hoài bị người yêu phản bội. Hắn ôm ấp tình mới, đích thân giao cô cho một nhà khoa học biếи ŧɦái làm thí nghiệm, khiến cô phải chịu đựng đủ loại tra tấn vô nhân tính cho đến chết. Một sớm tỉnh lại, cô bỗng quay về ba năm trước, khi tận thế còn chưa giáng xuống. Càng bất ngờ hơn là cô không những giữ được ký ức, mà còn mang theo cả không gian và dị năng mạnh mẽ hơn trước. Vùng đất vô tận trong không gian liên tục sản sinh lương thực, không gian sau khi thăng cấp còn mở ra nhiều quyền hạn mới. Ai nói hệ phụ trợ không thể tấn công? Trong khi người khác còn đang co rúm trong căn cứ chờ chết, Vân Sơ Hoài đã dẫn dắt đội ngũ của mình xông vào nơi tụ tập của bầy xác sống, ra vào như chỗ không người, không hề sợ hãi chút nào. Trên đường cô còn vô tình "nhặt" được một kẻ từng là nhân vật lớn trong căn cứ ở kiếp trước. Cái gì? Hóa ra người đó mới chính là mối tình đầu của mình?

260000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Người Chơi Hệ Sinh Hoạt Toàn Năng
Người Chơi Hệ Sinh Hoạt Toàn Năng

Văn án: Bang phái số một server có một người chơi hệ sinh hoạt vô cùng an nhàn, không kết bạn, chẳng bao giờ tổ đội. Ai cũng đồn rằng cô vào được bang là nhờ đi cửa sau. Ấy thế mà vào đúng ngày diễn ra trận đoàn chiến, tay healer chủ lực của đội lại bị bang đối địch lôi kéo mất, thành viên rảnh rỗi trong đội lúc này chỉ còn lại mỗi cô. Đội trưởng đành bất lực nói: "Thôi cứ cho cô ấy đi theo, biết đâu lại đỡ đần được việc gì." Nửa tiếng sau, khi máu của cả hai đội đều đã chạm đáy, đồng đội cũ vừa phản bội kia lại trơ tráo xuất hiện. Trước mặt tất cả mọi người, cô ta tung một chiêu [Hồi Xuân Thuật] cho toàn đội địch, khiến thanh máu của họ hồi lại hơn một nửa ngay tức thì. Đội trưởng vội vàng cầu cứu Ôn Hàm: "Em có học thuật trị liệu nào không? Hồi máu một cái đi!" Ôn Hàm im lặng. Ả đồng đội cũ đắc ý ra mặt: "Thấy chưa, không có tôi thì các người chẳng là cái thá gì cả." Ả vừa dứt lời, Ôn Hàm liền lẳng lặng lấy ra một bình thuốc lớn: "Thuốc đỏ có được không?" Cả đội mừng như điên: "Được chứ! Quá được luôn là đằng khác!" Chỉ thấy đội trưởng vừa uống một ngụm thuốc màu đỏ thẫm, trên đầu anh ta liền lóe lên một vầng sáng xanh lục kèm con số +2000. Thanh máu của đội trưởng vốn chỉ có 1200, một ngụm này không chỉ bơm đầy máu ngay lập tức mà còn dư ra tới 800 HP! Đội đối thủ chết lặng nhìn bình thuốc có thể hồi một lượng máu gấp mười lần thanh máu của chính họ, rồi lại đưa mắt nhìn tay healer nhà mình, người mà mỗi lần dùng [Hồi Xuân Thuật] xong phải chờ tới 200 giây hồi chiêu... Ả đồng đội cũ thẹn quá hóa giận: "Thuốc thì cũng có ngày dùng hết thôi, làm sao mà so được với tôi?" Ngay sau đó, cả đội chỉ việc trơ mắt nhìn Ôn Hàm cứ mỗi phút lại phát ra một lô thuốc mới. Cho đến khi trận đoàn chiến kết thúc, thanh máu của cả đội chưa bao giờ tụt xuống dưới 99%. Có một kiểu hồi máu gọi là: "Ôn Hàm cảm thấy bạn cần được bơm máu." #Nước_trong_kho_đồ_của_dân_hệ_sinh_hoạt_sâu_lắm_các_người_không_hiểu_nổi_đâu --- Vai chính: Ôn Hàm Tóm tắt trong một câu: Cô ấy cho đi quá nhiều. Lập ý: Núi mòn sông cạn ngỡ hết đường, bóng liễu hoa tươi lại có làng.

200000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Sau Khi Tu Tiên Trồng Trọt, Cả Thế Giới Cầu Xin Tôi Bán Rau
Sau Khi Tu Tiên Trồng Trọt, Cả Thế Giới Cầu Xin Tôi Bán Rau

Khương Hành xuyên không đến Tu Tiên giới đã mấy trăm năm. Ngay lúc đột phá lôi kiếp, một sự cố bất ngờ xảy ra, hất cô văng thẳng về thế giới cũ. Khi đó, cô vẫn là một nhân viên văn phòng bán mạng làm việc, tăng ca đến mức đột tử phải nhập viện. Khương Hành thẳng thừng "nằm ngửa", từ chức rồi về quê! Trồng ít rau, cấy ít lúa, nuôi thêm gà vịt, thầu một cái ao thả cá... hay là nuôi thêm cả ong mật nhỉ? Sản vật làm ra nhiều quá thì cứ mang đi bán. Tại phiên chợ quê, người qua đường thấy cải xà lách năm đồng một cây, cá diếc năm mươi đồng một cân, mật ong năm nghìn một cân thì cười khẩy: "Bán hay ăn cướp thế!" Nhưng nếm thử rồi, ai nấy đều nhao nhao: "Bà chủ ơi, làm ơn cướp tiền của tôi đi! Hàng ít quá, chưa đến lượt tôi đã hết sạch rồi!!!" Ban đầu, Khương Hành chỉ định về quê tự cung tự cấp, tránh xa những thực phẩm chứa đầy hóa chất độc hại. Ai ngờ, quy mô cứ thế mà lớn dần... Chẳng bao lâu sau, một thành phố nhỏ vô danh bỗng nổi như cồn trên mạng. Nghe đồn, rau củ ở đó ngọt lành tươi mát, thịt gia cầm mềm thơm đậm vị, tôm cá nước ngọt còn tươi ngon hơn cả hải sản! Cư dân mạng hùng hồn tuyên bố: [Muốn lừa chúng tôi đi du lịch thì nói thẳng đi!] [Haha, đố tôi tin đấy?!] [Không thể nào? Có nghe nói ở đó có khu nông nghiệp nào đâu? Ồ, lại chiêu trò hút khách du lịch à? Dạo này ngành du lịch ế ẩm lắm hay sao?] --- Về sau: Hội sinh viên "đặc nhiệm" lao lên núi như bay, mặc kệ đôi chân rã rời vẫn gào thét: "Đỡ tôi dậy, tôi vẫn còn bò được! Trái cây ngon trên núi nhiều như vậy, phải nếm thử hết chứ!" Một blogger ẩm thực nhìn những nguyên liệu tươi ngon mơn mởn trước mặt mà rưng rưng nước mắt: "Tôi là blogger review đồ ăn chứ có phải blogger dạy nấu ăn đâu! Thôi được, nấu thì nấu! Tôi học!" Một đại gia sành ăn rút thẳng tấm séc: "Sửa đường! Tôi bao trọn gói con đường này! Chỉ cần bà chủ bán thêm nguyên liệu cho tôi là được!" Khương Hành: [Toát mồ hôi lạnh.jpg]

200000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Đoàn Tàu Sinh Tồn, Cướp Lấy Thân Phận Người Chơi
Đoàn Tàu Sinh Tồn, Cướp Lấy Thân Phận Người Chơi

Khương Khải sống lại, trở về ba ngày trước khi thảm họa giá rét ập xuống quê hương Xuân Thành của cô. Theo đó, trong suốt một tháng ròng, toàn bộ Xuân Thành sẽ bị một thế lực vô hình phong tỏa, người bên trong không thể ra, người bên ngoài không thể vào. Một tháng sau, phong tỏa được hủy bỏ, cái lạnh thấu xương cũng kết thúc nhưng Xuân Thành đã biến thành một bãi tha ma khổng lồ, xác người la liệt, cảnh tượng vô cùng thê thảm. Chỉ có Khương Khải biết, nguyên nhân là do Xuân Thành bị một trò chơi mang tên “Chuyến Tàu Vô Tận” chọn làm phó bản. Trong một tháng đó, mười vạn người chơi được đưa đến Xuân Thành tham gia thử thách sinh tồn kéo dài một tháng. Cũng chính những người chơi này đã ra sức vơ vét tài nguyên của thành phố, tàn sát người dân bản địa, chỉ để hoàn thành nhiệm vụ và thỏa mãn thú tính của mình. Và đây mới chỉ là sự khởi đầu. Sau Xuân Thành, nhiều nơi khác trên hành tinh Xanh sẽ lần lượt trở thành phó bản, đối mặt với những thảm họa còn khủng khϊếp hơn, cùng với những người chơi cấp cao và tàn bạo hơn. Trong mắt những người chơi này, người dân bản địa chẳng khác nào đám NPC kiến cỏ. Trước thảm họa, người dân bản địa hoàn toàn không có sức chống cự. Để thay đổi tương lai tăm tối này, Khương Khải quyết định báo cáo toàn bộ sự việc về trò chơi này cho chính phủ. --- Giới lãnh đạo cấp cao của nước C nhận được một tin tức kinh hoàng: Toàn cầu sẽ dần trở thành phó bản của một trò chơi sinh tồn và phó bản đầu tiên sẽ mở ra tại Xuân Thành. Nhà nước bí mật điều động một lượng lớn vật tư chống rét vào Xuân Thành, đồng thời khẩn cấp điều động vô số binh lính tinh nhuệ, cải trang thành dân thường trà trộn vào thành phố. Ba ngày sau, mười vạn người chơi đột nhiên xuất hiện, Xuân Thành bị một thế lực vô hình phong tỏa, cắt đứt mọi liên lạc với bên ngoài, nhiệt độ bắt đầu giảm mạnh. Bộ chỉ huy Xuân Thành thông qua hệ thống camera giám sát dày đặc trên toàn thành phố, theo dõi sát sao hành động của những người chơi hung hãn, tàn ác này, lực lượng tinh nhuệ bí mật bắt đầu hành động. “Nhiệm vụ của chúng ta là: Thứ nhất, bảo vệ người dân Xuân Thành khỏi sự tấn công của người chơi. Thứ hai, bảo vệ người dân Xuân Thành vượt qua thảm họa giá rét. Thứ ba, chiếm đoạt thân phận của người chơi, thay thế họ quay trở lại chuyến tàu vô tận, đến các phó bản khác để giành lấy cơ hội, tài nguyên, công nghệ, làm cho đất nước, hành tinh Xanh trở nên hùng mạnh, sẵn sàng đối phó với những thử thách lớn hơn sau này!”

200000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Vợ quân nhân thập niên 1960 có chút “cay”: Sĩ quan độc miệng bá đạo cưng chiều
Vợ quân nhân thập niên 1960 có chút “cay”: Sĩ quan độc miệng bá đạo cưng chiều

Du Uyển Khanh nắm trong tay khối tài sản hàng trăm tỷ, trong một lần thám hiểm ở núi Côn Lôn thì phát hiện ninja Nhật Bản đang âm mưu phá hoại long mạch của Hoa Quốc. Sau khi cô tiêu diệt hết bọn chúng thì bản thân bị trọng thương, lúc tỉnh lại thì phát hiện mình đã xuyên về những năm 60, trở thành một cô gái trẻ suýt bị một gã đàn ông bẩn thỉu làm nhục do bị anh trai cặn bã và chị dâu đê tiện bày mưu hãm hại. Xem cô làm sao “đá bay” tên đàn ông ghê tởm kia khiến anh ta thành phế nhân, rồi tự tay xé xác cặp đôi cặn bã kia, thiết kế một phen đuổi vợ chồng độc ác ấy ra khỏi nhà, tịch thu nhà tên háo sắc, sau đó trở tay một cú tố cáo, đưa cả lũ xuống chầu Diêm Vương. Đại đội Hồng Tinh bỗng xuất hiện một nữ thanh niên tri thức xinh đẹp không dễ chọc, văn có thể đấu võ mồm khiến người tức chết, võ có thể đánh bật người khác ngã sấp mặt, trong đội không ai là đối thủ. Đám lưu manh quanh vùng thấy cô đều phải né đường. Du Uyển Khanh – một tín đồ mê sắc đẹp và đặc biệt nghiện tay đẹp – vừa đến điểm tập kết của thanh niên tri thức đã phát hiện ra một nam thanh niên cao lớn điển trai, mạnh mẽ vô song, nhưng lại cực kỳ độc miệng. Gương mặt anh tuấn đến mức người và thần đều oán, ngón tay trắng trẻo thon dài, cơ bụng sáu múi, tất cả đều khiến tim cô rung rinh. Mỹ nam như vậy, sao có thể để người khác giành mất? Tốt nhất là “gài” ngay vào chăn mình cho an toàn! Chỉ là... người chồng thanh niên tri thức này thân thủ quá tốt, xuất quỷ nhập thần, còn che giấu vô số bí mật. Ban đầu chỉ muốn vạch trần thân phận thật, ai ngờ cuối cùng lại bị anh dỗ dành nhập ngũ. Từ đó trở đi, bên ngoài cô có thể bảo vệ quốc gia, bên trong có thể xé xác kẻ địch, ai dám ra tay, cô chém tay kẻ đó!

100000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Năm Đó, Nam Phụ Trong Tiểu Thuyết Sống Ở Nhà Tôi
Năm Đó, Nam Phụ Trong Tiểu Thuyết Sống Ở Nhà Tôi

Cứu với! Ngủ một giấc dậy, tôi phát hiện trong nhà có thêm một người đàn ông, mà lại còn là nam phụ tháo hán trong niên đại văn! Vừa mở miệng đã gọi tôi là "đồng chí"! Sau đó, tôi – thương nhân Lâm Sướng Sướng – lại phải dắt theo một anh chàng tháo hán ngày ngô đi bán cá, mở cửa hàng, thậm chí còn đầu cơ trục lợi vật tư. Cuối cùng, thế quái nào lại lượm thêm một ông chồng trung khuyển nữa chứ? Lâm Sướng Sướng: "Mệt quá đi!" Thẩm Bách Lương: "Không lỗ, không lỗ! Của em là của em, của anh cũng là của em, còn con của chúng ta... cũng vẫn là của em." Lâm Sướng Sướng: "Hình như... cũng không tệ lắm nhỉ?"

140000 Giỏ hàng Giỏ hàng