Năm Mất Mùa Xuyên Thành Mụ La Sát, Ta Có Siêu Thị Vạn Năng

Năm Mất Mùa Xuyên Thành Mụ La Sát, Ta Có Siêu Thị Vạn Năng

Cổ ĐạiĐiền VănGia ĐấuHài HướcHệ ThốngNữ Cường

Văn án: [Xuyên thư + thường ngày + ngược cặn bã + siêu thị + Trung y + nam chính xuất hiện muộn] Thần y trứ danh nghiệp giới Tiền Mộc Mộc bỗng một ngày bị đột tử, xuyên thư thành nhân vật phản diện mẫu thân ác độc. Chính vào năm mất mùa, mẫu thân ác độc không chăm chỉ nuôi sống gia đình, ngược lại quen thói cờ bạc, đi khắp nơi kiếm chuyện, còn mặc kệ sống chết của mấy hài tử. Mấu chốt nhất là, trong sách hai nhân vật phản diện vì yêu mà hóa điên, là kiểu ngay cả mẫu thân ruột thịt của mình cũng có thể đánh chết. . . Hệ thống còn nhảy ra nhảy vô, nói phải uốn nắn tính cách của nhân vật phản diện. Vừa năm mất mùa, vừa nuôi hài tử. Còn phải uốn nắn tâm tính của hai nhân vật phản diện. Trực tiếp khiến Tiền Mộc Mộc choáng váng. Nhưng đến cũng đến rồi, cũng không thể bỏ đó không làm. Vượt qua hạn hán, sống qua tuyết tai, gắng gượng qua lũ lụt, tiêu diệt châu chấu, sống qua chạy nạn. . . Một năm rồi lại một năm trôi qua, mắt nhìn thấy mấy hài tử đã trưởng thành, Tiền Mộc Mộc coi như rốt cục có thể thở phào, kết quả là gặp nam nhân cao tám thước, tướng mạo tuấn lãng nằm nghiêng ở trên giường, vỗ vỗ bên gối, ôn nhu cưng chiều mà nói: "Phu nhân, nên đi ngủ rồi." Tiền Mộc Mộc: ". . ." Cứu mạng! ! !

300000

988 chương

Truyện cùng tác giả

Năm Mất Mùa Xuyên Thành Mụ La Sát, Ta Có Siêu Thị Vạn Năng
Năm Mất Mùa Xuyên Thành Mụ La Sát, Ta Có Siêu Thị Vạn Năng
Bạo Phú Hạng Mục Phụ Trách Nhân

Văn án: [Xuyên thư + thường ngày + ngược cặn bã + siêu thị + Trung y + nam chính xuất hiện muộn] Thần y trứ danh nghiệp giới Tiền Mộc Mộc bỗng một ngày bị đột tử, xuyên thư thành nhân vật phản diện mẫu thân ác độc. Chính vào năm mất mùa, mẫu thân ác độc không chăm chỉ nuôi sống gia đình, ngược lại quen thói cờ bạc, đi khắp nơi kiếm chuyện, còn mặc kệ sống chết của mấy hài tử. Mấu chốt nhất là, trong sách hai nhân vật phản diện vì yêu mà hóa điên, là kiểu ngay cả mẫu thân ruột thịt của mình cũng có thể đánh chết. . . Hệ thống còn nhảy ra nhảy vô, nói phải uốn nắn tính cách của nhân vật phản diện. Vừa năm mất mùa, vừa nuôi hài tử. Còn phải uốn nắn tâm tính của hai nhân vật phản diện. Trực tiếp khiến Tiền Mộc Mộc choáng váng. Nhưng đến cũng đến rồi, cũng không thể bỏ đó không làm. Vượt qua hạn hán, sống qua tuyết tai, gắng gượng qua lũ lụt, tiêu diệt châu chấu, sống qua chạy nạn. . . Một năm rồi lại một năm trôi qua, mắt nhìn thấy mấy hài tử đã trưởng thành, Tiền Mộc Mộc coi như rốt cục có thể thở phào, kết quả là gặp nam nhân cao tám thước, tướng mạo tuấn lãng nằm nghiêng ở trên giường, vỗ vỗ bên gối, ôn nhu cưng chiều mà nói: "Phu nhân, nên đi ngủ rồi." Tiền Mộc Mộc: ". . ." Cứu mạng! ! !

300000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Truyện liên quan

Bị Câu Nhầm Hồn, Ta Dẫn Hầu Gia Dọn Sạch Kinh Thành Rồi Đi Lưu Đày
Bị Câu Nhầm Hồn, Ta Dẫn Hầu Gia Dọn Sạch Kinh Thành Rồi Đi Lưu Đày

Đại lão mạt thế Tân Lung vất vả lắm mới nghịch chuyển thời không trở về hiện đại, còn chưa tận hưởng được bao lâu, lại bị câu nhầm hồn, đưa đến cổ đại. Vừa mở mắt ra, đã thấy mình đang ở hiện trường lưu đày. Không hoảng, trong tay nàng có không gian! Trước tiên quét sạch kho của tất cả tham quan trong kinh thành, sau đó vét luôn cả quốc khố vào không gian, lại thu dọn sạch sẽ phủ Định Quốc Công, khiến đám người đến tịch biên tài sản trợn tròn mắt, nghẹn họng không nói nên lời. Lên đường lưu đày, lo lắng sẽ bị đói ư? Nhờ vào kỹ nghệ nấu ăn cứng cựa được rèn giũa từ mạt thế, nàng chẳng ngán thứ gì. Từ thịt sói, thịt rắn, thịt lợn rừng, cá nóc, nấm dại, thịt cá sấu, hoa cỏ và rau dại, gặp gì ăn nấy, nấu gì ngon nấy, khiến cả phủ Hầu gia phải tròn mắt kinh ngạc. Đến nơi lưu đày, đại công cáo thành, Tân Lung thu dọn hành lý, chuẩn bị hòa ly. Không ngờ vị Hầu gia cao quý kia lại bắt đầu chơi trò vô lại. Tiêu Kinh Hạc: “Thư hòa ly là gì... Sao ta nghe không hiểu? Phu nhân, đột nhiên ta thấy hơi choáng váng, để ta đi ngủ trước đã, có chuyện gì ngày mai nói tiếp nhé...” Tân Lung: “...” Hầu gia, diễn xuất của ngài giả quá rồi đấy!

200000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Đọc Xong Kịch Bản, Ta Thăng Được Rồi
Đọc Xong Kịch Bản, Ta Thăng Được Rồi

Dung Du xui xẻo xuyên thành vai nữ phụ độc ác trùng tên trong một cuốn tiểu thuyết. Hệ thống nói với nàng rằng phải đọc hết toàn bộ lời thoại ở những phân cảnh kinh điển trong truyện mới có thể xoay chuyển vận mệnh, giả chết để giữ mạng. Nói cách khác chính là phải hết mực tâng bốc nam chính, ra sức sỉ nhục phản diện. Sau khi đóng vai phụ không biết bao nhiêu lần, Dung Du tự tin nói với chính mình: "Diễn kịch chứ gì, ta quen lắm rồi!" ... Cảnh kinh điển thứ nhất: Phản diện bị trọng thương, nữ phụ đến gây sự nhưng lại vô tình bắt gặp hình dạng yêu quái của hắn, thế là nàng tức giận rút kiếm. Tình tiết vừa đến, Dung Du tự tin đẩy cửa bước vào, liền thấy phản diện trước mắt soạt một cái biến thành con mèo nhỏ trắng muốt. Dung Du: "!!!" Nàng không nhịn được bèn ôm chặt mèo con mà vuốt lấy vuốt để, miệng vẫn không quên đọc lời thoại: “Xem ta xử lý ngươi thế nào, đồ yêu nghiệt đáng chết này!” Phản diện: "???" ... Cảnh kinh điển thứ hai: Tỷ thí trong môn phái, nam chính đấu với phản diện, phản diện bị thua sát nút. Nữ phụ phấn khích không ngừng say mê khen ngợi nam chính. Khi vừa đến đoạn tình tiết này, thế quái nào nam chính lại bị phản diện cho ăn hành thê thảm, gần như mất nửa cái mạng. Dung Du không nỡ nhìn thẳng nhưng vẫn run run nhịn cười, cố gắng đọc nốt kịch bản cho tròn vai: “Oa, Nam sư huynh vẫn lợi hại như xưa ha...” Nam chính đang bị đánh đến mơ mơ màng màng, nghe câu "khen ngợi" ấy liền tức đến mức phun ngay ra ba ngụm máu. ... Sau bao thăng trầm, nàng mãi mới loạng choạng diễn xong toàn bộ phân cảnh trong truyện, thế là vai nữ phụ độc ác cũng được kết thúc. Dung Du xúc động reo lên: "Cuối cùng ta cũng có thể đóng máy rồi! Ủa? Sao ta vẫn chưa chết nhỉ?" Hệ thống đang bận chèo thuyền đẩy thuyền cặp đôi của nàng và phản diện: [Chết cái đầu ngươi ấy!] [Chẳng hiểu thế nào mà giờ phản diện lại sống như nam chính, tiện tay kéo luôn nữ phụ lên làm nữ chính, thật sự đúng là chuyện hoang đường!] ... Góc nhìn của phản diện: Hắn là yêu tu bị cả thiên hạ khinh rẻ, lén lút lẻn vào tiên môn tu luyện, nào ngờ lại bị người ta phát hiện ra chân thân. Đã bị phát hiện thì thôi đi, người ta chẳng những không ghét bỏ mà còn rất hay gần gũi thân thiết, thường xuyên tặng linh đan diệu dược và đồ chơi nhỏ các loại, khiến cho con mèo nhỏ như hắn ngơ ngác không hiểu gì hết. Mèo con suy đi nghĩ lại hồi lâu, cuối cùng cũng rút ra một kết luận. Người này chắc chắn đang thèm khát hắn! Nghe nói nhân tộc một khi có được rồi thì sẽ không còn trân trọng nữa. Vì vậy, hắn vểnh đuôi lên đầy kiêu ngạo nhìn nàng. Hứ, cho ngươi sờ một cái thôi đấy!

140000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Loạn Thế Nông Nữ: Mô Phỏng Cầu Sinh
Loạn Thế Nông Nữ: Mô Phỏng Cầu Sinh

Hứa Tri Nam sớm mai xuyên qua, trở thành Hứa Đại Nha, tiểu oa nhi thôn quê không rõ triều đại. Đang lúc hạn hán kéo dài, nhà vốn cực phẩm, cha mẹ lại hiền lành như bánh bao. Ngày ngày đói rét, ngủ chẳng yên, nàng không cam, quyết đổi đời. [Đinh! Hệ thống Mô phỏng Nhân sinh trói định! 6 tuổi, vụ thu lao lực quá sức, thể chất giảm 1. Phụ thân tử trận, mẫu thân sầu thảm sinh non. 7 tuổi, bị ép phân gia, nàng gắng sức tăng sản lượng ruộng, song thuế nặng, lương thừa chẳng bao, đói khổ thêm, thể chất giảm 1. 8 tuổi, mẫu thân gặp ác nhân trên đường, giãy chết thảm. Nàng và muội chịu tiếng xấu, sống càng khốn. 9 tuổi, hạn hán liên miên, nàng dẫn muội lên núi đào vỏ cây, bị đại bá nương bán vào núi đổi lương. 10 tuổi, trốn chẳng thành, bị đánh, nhịn đói ba ngày, thể chất giảm 1. Lao lực liên ngày, thiếu ăn, nàng bệnh thoi thóp, chết đói trong chuồng heo trống.] [Nhân sinh bắt chước kết thúc, xin chọn: Lựa một: Ký ức trải qua. Lựa hai: Vật tùy thân một món. Lựa ba: Kỹ năng ngẫu nhiên.] Hứa Tri Nam: “Hử? Cái gì cơ?” Lại bắt chước, lần lượt [bị thiêu chết], [bị sói ăn], [bị lợn rừng húc chết], [bị đánh lén mà chết]... Hứa Tri Nam ngửa mặt lên trời: “Chẳng lẽ mệnh ta đã tận?” Hệ thống: [Chúc mừng, ngươi mang mệnh pháo hôi chết yểu.] Nàng bóp mũi nhận, nghĩ bụng: “Thôi thì sáng tạo vài thứ vậy! Xà phòng, đậu hũ, món kho, ta bắt chước hết!”. S ong hiện thực chỉ toàn [thất bại]. Hứa Tri Nam: “Sao lại thế?” Hệ thống: Chúc mừng, trí lực pháo hôi: 4. Nương tựa hệ thống chẳng đáng tin cậy, nàng xử lý cực phẩm, nâng cấp hệ thống, mở ra [kỹ năng mô phỏng] và [kỳ ngộ bản khối]. Tuy nhiên đường tỷ sau khi rơi xuống nước bỗng lạ thường. Biết được bí mật trọng sinh của tỷ ấy qua hệ thống, nàng quyết theo tỷ tới Vĩnh Châu, lặng lẽ trưởng thành. Gian khó ngàn phen tới được an toàn khu của đường tỷ, nàng phát hiện vận mệnh trêu ngươi, nơi đây chẳng an toàn như tưởng. Hứa Tri Nam: “Vừa xuống xe bò, vào đến Vĩnh Châu đã bị lừa gạt thì phá giải thế nào?” [Đinh, hệ thống thăng cấp, mở bản khối lãnh địa mô phỏng.] Chiến loạn liên miên, thiên tai chồng chất, nàng theo đường tỷ trọng sinh về, lặng lẽ trưởng thành. Trên đường nhặt được nam tử tuấn tú trọng thương. Hứa Tri Nam: “Tướng quân? Vương gia? Hoàng tử?” Tiêu Diễn: “Ta xem thiên văn, biết mình là phu quân định mệnh của nàng.” Hứa Tri Nam: “Chờ chút, để ta mô phỏng thử xem!” Chú thích: Cốt truyện thăng cấp là chủ yếu, xen làm ruộng, kinh doanh, xây dựng; hệ thống hay chết máy. Nữ chính khởi đầu là bé con 6 tuổi, thân thể yếu ớt, kiếp trước làm xã súc, chẳng phải đặc công hay bộ đội, không thể gϊếŧ sạch kẻ chướng mắt, cũng chẳng khống chế được biến số, không trừ nổi nhà cực phẩm, xin lưu ý kẻo tự làm khó mình. Nam chính chính thức xuất hiện muộn, nhặt nam nhân chỉ là tình tiết nhỏ cần cho cốt truyện. Nữ chính khởi đầu là tiểu nữ hài 6 tuổi, thân yếu, kiếp trước làm xã súc, không phải đặc công hay bộ đội, nên không thể gϊếŧ sạch kẻ chướng mắt. Nàng chẳng thể khống chế biến số, cũng không trừ được nhà cực phẩm, xin lưu ý kẻo tự làm khó mình. Nhân vật: Hứa Tri Nam, Tiêu Diễn (chính); Hứa Quyện Bách (phụ). Tóm tắt: Nàng chơi trò nhân sinh mô phỏng phiên bản cổ đại. Lập ý: Nỗ lực đổi vận mệnh.

100000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Ái Thiếp Diệt Thê, Trọng Sinh Ta Từ Hôn Tra Nam Gả Cho Vương Gia
Ái Thiếp Diệt Thê, Trọng Sinh Ta Từ Hôn Tra Nam Gả Cho Vương Gia

Trước năm mười bảy tuổi, Tɧẩʍ ɖυ là đích nữ tướng môn, tay nắm đao sắc, tung hoành sa trường. Sau mười bảy tuổi, nàng trở thành thê tử của thị lang phủ Giang gia, thân thể yếu nhược, bệnh tật triền miên. Phụ thân và ca ca tử chiến, cả nhà Thẩm gia trung liệt, nàng mang theo tiếng xấu, gả vào Giang phủ, làm thê tử của Giang Liễm Chi. Vốn tưởng rằng hắn ta là cọng cỏ cứu mạng của nàng, nhưng ai ngờ hắn ta lại chính là lưỡi dao đoạt mệnh nàng. Từng là hổ nữ tướng môn đã từng chinh chiến sa trường, lại bị cuốn vào âm mưu thâm độc mà chết chìm ở trong hồ băng. Trọng sinh trở lại một năm trước khi phụ thân và ca ca hy sinh, nàng lẻ loi độc hành, con đường phía trước toàn là vết thương của kiếp trước. Không có ai báo thù, nàng đến báo. Không ai đòi công đạo, nàng sẽ tự đòi. Thiên đạo bất công, nàng liền che phủ thiên đạo. Gian nịnh ngăn đường, nàng liền trảm gian thần. Lật lại bản án cũ, trảm gian thần, gϊếŧ kẻ thù... nàng một đường thẳng tiến không lùi. Mỗi khi ngoảnh đầu lại, phía sau luôn có một người đứng đó, ôn hòa mà lỗi lạc. Tạ Đình Chu: "Đi làm chuyện nàng muốn làm, chớ sợ, ta cùng nàng bao phủ thiên hạ này.”

200000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Không Gian Chi Nông Nữ Cẩm Tú Trang Viên
Không Gian Chi Nông Nữ Cẩm Tú Trang Viên

Mạc Nhan bị nổ đến mức cháy đen, rồi xuyên không tới thời cổ đại, Biến thành một bé con nhà nông đang chạy nạn! Trên có cha là tú tài tuấn tú, hiền từ – cũng không tệ! Dưới có đôi em nhỏ hoạt bát đáng yêu – thật là tốt! Chỉ là, nàng thật sự muốn chết rồi, mà sao chết cũng không xong? Trên đường chạy nạn, không cơm không nước, không chỗ trú thân thì thôi đi, Ấy thế mà còn phải đề phòng kẻ xấu bắt nàng đem đi làm thịt! May mà, kiếp trước nàng có không gian thăng cấp theo cùng, Nhưng mà... chả giúp được tích sự gì cả. Cái không gian đầy núi, đầy nước, đầy thịt ấy lại bị khóa mất tiêu! Đứng trước nghịch cảnh, Mạc Nhan lại phấn chấn tinh thần: Không gian bị khóa thì sao, tỷ sẽ cắm rễ ở kinh thành, làm giàu từ đầu! Khai hoang, trồng cây ăn trái, mua cửa tiệm, tậu nhà cửa... cái nào cũng có đủ! Nhưng mà... kẻ ghen tị thì không thiếu nha! Trang trại là của ngươi à? Ừ, vậy thì ta khiến ngươi phá sản cho xem! Muốn làm mẹ kế của ta hả? Được thôi, tặng ngươi vài bà goá thử xem! Mẹ ruột tới nhận lại con? Xin lỗi, đây là giấy đoạn tuyệt, cầm lấy, tiễn biệt! Gì cơ? Mỹ nam tới tận cửa cầu hôn á? Ờm, chuyện này... có nên gật đầu không ta?

500000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Thập Niên 70: Chờ Chồng Nuôi Con
Thập Niên 70: Chờ Chồng Nuôi Con

Nguyên chủ xinh đẹp như hoa, có hai đứa con đáng yêu, chồng quanh năm không có ở nhà nhưng tiền lương cao có thể nuôi cô. Mẹ chồng dữ dằn đành hanh nhưng lại vui vẻ hòa nhã với cô, còn không cần cô ra đồng làm việc. Cô lại nhạy cảm và yếu ớt tự biến mình thành cái túi trút giận, chồng vừa chết thì mình cũng nghẹn chết tươi. Lâm Thù: Có em bé đáng yêu để ngắm, có tiền để ăn thịt, không có chồng gây rắc rối lại có mẹ chồng dũng mãnh bảo vệ, cuộc sống tốt đẹp này biết đi đâu mà tìm? Dứt khoát nằm yên đợi chết cho rồi, ngày nào cũng dẫn con đi trồng hoa, nấu món ngon, ăn dưa xem kịch. Người toàn thôn đều đang đợi xem trò cười của Lâm Thù, chồng của ả đàn bà diêm dúa này chết rồi, chắc chắn sẽ bị nhà chồng ngược đãi, bắt nạt đến chết cho mà xem. Mẹ chồng đanh đá: Giữ lại gà mái già của nhà các người nhé, tôi mua về bồi bổ cho con dâu thứ ba của tôi, ngày nào nó cũng vất vả quá. Thôn dân: Nhàn rỗi đi dạo mà cũng vất vả? Lâm Thù cầm cái cuốc lên định đi trồng ít rau. Chị dâu cả lập tức giành lấy: Em dâu, em mau đi nghỉ đi, chút việc này chị chỉ làm mấy phút là xong ngay! ... Người trong thôn: Hừ, đều là giả dối hết, cô ta còn trẻ chắc chắn không thủ tiết nổi đâu, đảm bảo sẽ gả cho một lão già nào đó! Ngày hôm sau, các cán bộ kết hôn lần đầu vừa trẻ tuổi vừa tuấn tú trong thành phố nháo nhào xách túi to túi nhỏ đến tận cửa cầu hôn, trông rất chân thành thâm tình: Đồng chí Lâm Thù, cô thật cần cù và dũng cảm, tôi muốn kết làm bạn đời cách mạng với cô. Lâm Thù đáp với vẻ nhẹ nhàng bâng quơ: Anh rất tốt nhưng tôi rất tiếc, tôi phải thủ tiết với chồng tôi cả đời. Cánh đàn ông ưu tú tiếc nuối rời đi: Hu hu hu, cô ấy rất yêu Lục Thiệu Đường. Cha mẹ có con gái trong thôn: Hay là cô giới thiệu cho con bé nhà chúng tôi với! Người trong thôn: Cô ta có năng lực đến đâu thì đã sao? Không có chồng thương, không có chồng... Sau đó người chồng cao lớn và tuấn mỹ đó của Lâm Thù trở về, lái trên con xe Jeep lớn, mặc bộ quân trang phẳng phiu, tuổi còn trẻ mà đã vinh dự thăng chức làm tham mưu trưởng! Người trong thôn: Chuyện tốt đều bị cô ta húp hết trơn! ... Lục Thiệu Đường kết hôn được ba ngày đã phải rời nhà về bộ đội, sau năm năm trải qua thập tử nhất sinh mới có thể về nhà, vậy mà lúc đi ngang qua quán cơm lại nhìn thấy vợ mình và một người đàn ông khác... đang xem mắt? Người đàn ông: Đồng chí Lâm Thù, tôi đã ngưỡng mộ cô từ rất lâu rồi, xin hãy kết làm bạn đời cách mạng... Lâm Thù: Chắc anh nói đùa rồi, tuy rằng chồng tôi đã không còn nhưng tôi sẽ yêu anh ấy cả đời, thủ tiết cả đời vì anh ấy. Lục Thiệu Đường: ! Anh sải bước đi về phía cô nhưng cô lại... bỏ qua anh mà đi mất? Lâm Thù: Má ơi, vừa rồi có phải cô nhìn thấy hồn ma của Lục Thiệu Đường không vậy? Anh rất cao lớn, rất đẹp trai, rất dũng mãnh, rất lạnh lùng! Chắc là anh không nhận ra mình đâu... không nhìn thấy mình, không nhìn thấy mình, chuồn là thượng sách. Sĩ quan Lục tuổi trẻ đầy hứa hẹn, cao lớn lại tuấn tú phát hiện sau khi có vợ có con, vậy mà anh lại phải theo đuổi lại vợ mình từ đầu! ... Suy nghĩ không muốn người biết của Lâm Thù: Oa, anh ấy vừa cao vừa đẹp trai, vai rộng eo thon ngực nở! Bụng có cơ, ngực có cơ, chân lại còn dài! Mình ưng nha! Sau đó, này này này, Lục Thiệu Đường, anh là cái giống chó ngốc gì vậy, đừng có động vào tôi!

400000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Tích Trữ Hàng Hóa Phiêu Lưu Trên Nhà Bè
Tích Trữ Hàng Hóa Phiêu Lưu Trên Nhà Bè

Bão táp, sóng thần, mất điện, giông bão và mưa đá, sinh vật biển biến dị...Thế giới dần trở nên hỗn loạn. Khi Thư Phức tỉnh dậy sau một giấc mơ, cô chợt nhận ra rằng mình không đến từ thế giới này. Thư Phức biết được phần lớn đất đai cùng thành phố này sẽ bị nhấn chìm trong nước. Cô chỉ muốn làm một con cá mặn với không gian hữu hạn trong tay: Sau khi tích trữ hàng hoá cô sẽ nằm yên một chỗ, có thể sống sót được bao lâu thì hay bấy nhiêu... Tích, bàn tay vàng đã được kích hoạt! [“Ngôi nhà bè không chìm” đã được kích hoạt, cấp bậc “Bè gỗ”: cấp 1 Kích thước của nhà bè: 10 mét vuông Chế độ lái: trôi theo dòng chảy (tốc độ dòng chảy: 10-20 km/giờ) Giới hạn thời gian sử dụng mỗi ngày: 5 giờ Phòng hộ cấp 1: Chế độ chủ sở hữu khu nhà bè (khu vực chủ sở hữu là khu vực có khả năng chống chịu thiên tai, nhiệt độ ổn định, không gian sống an toàn độc quyền)] Thư Phức vội đứng lên, cô có thể sống sót! Thậm chí còn có thể nằm yên một chỗ sống thật lâu! Câu hỏi được đặt ra lúc này: Nên làm gì trước khi xảy ra tận thế? Xin nghỉ? Từ chức? Mua mua mua? [Ngày mai hãy đến công ty điểm danh đúng giờ, bạn sẽ nhận được thanh tiến độ 5% cho bè gỗ cấp 2. (Tiến độ hiện tại của bè cấp 2: 0%)] Thư Phức: →_→ Lần nọ, sau khi hoàn thành nhiệm vụ Thư Phức đã mở khoá chức năng “Đĩa quay rút thăm trúng thưởng”. [Chúc mừng bạn đã nhận được phần thưởng thứ năm màu đỏ: 50 kg gạo x2] [Chúc mừng bạn đã nhận được phần thưởng thứ năm màu xanh: một cái “Phòng tắm vòi sen thùng gỗ”] [Chúc mừng bạn đã nhận được phần thưởng thứ tư màu đỏ: 1 gói quà thịt nướng] Thư Phức: ^_^ Dần dần cô bị nghiện rút thăm trúng thưởng không thể thoát ra được!

200000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Xuyên Đến Thập Niên 60: Mang Thai Con Của Đại Lão
Xuyên Đến Thập Niên 60: Mang Thai Con Của Đại Lão

Đỉnh lưu thế hệ mới – Tiểu hoa Hàn Thư Anh bước lên xe bảo mẫu, một chân xuyên đến nhà khách 60 năm trước, có được một bàn tay vàng... Kịch bản luyến ái. Cô còn tưởng rằng có thể dựa vào gương mặt xinh đẹp ở lại một đêm trong nhà khách tồi tàn. Trong nháy mắt đã bị người thanh niên xấu xa tố cáo. Giờ phút này trên chỗ trống kịch bản cứ thế xuất hiện hàng chữ. Cảnh đầu trong kịch bản: Hàn Thư Anh xuyên qua thành đối tượng khả nghi, bị công an tạm giam nửa tháng... ... Trong sở, đồng nghiệp cúp máy: “Tiểu Giang, nhận được tố giác, trong nhà khách có vị đồng chí không có thư giới thiệu, cậu qua xem với tôi.” Giang Kiến Hứa mệt đến tê liệt: “Lừa trong đội sản xuất còn không mệt như vậy.” Nhân viên làm việc trong nhà khách kích động nói: “... Là một nữ đồng chí xinh đẹp, dáng dấp như minh tinh điện ảnh, đưa đi khai thác đá thì thật đáng tiếc.” Giang Kiến Hứa cười, khoác tay lên vai anh ta: “Tiểu Vương này, tôi nói cho cậu nghe, cậu còn trẻ, gặp qua được mấy cô gái chứ? Hôm nay để cho cậu nhớ lâu, cậu nghe qua câu này chưa? Ngựa tốt không dựa vào tiếng kêu, người đẹp không ở diện mạo, nhất là đồng chí nam, trông mặt mà bắt hình dong sẽ phải chịu thiệt trên người phụ nữ.” Sau khi nhìn thấy người. Giang Kiến Hứa: “Đồng chí, chào cô, phiền cô lấy thư giới thiệu ra, có một người à? Có đối tượng chưa?” Đồng nghiệp: ? Tiểu Vương: ? Về sau... Đại lão tương lai Giang Kiến Hứa bị trêu chọc đến không nhịn được, sợ cô mang thai ăn thiệt thòi nói: Kết hôn nhé? Vào hộ khẩu nhà anh, tiền lương và phiếu của anh, tùy em tiêu! Sau khi ăn sạch người ta, mang thai mà không biết, liêu tinh Hàn Thư Hoa: Chỉ muốn nói chuyện yêu đương, chơi bời một chút, không muốn kết hôn.

240000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Lạn Kha Kỳ Duyên
Lạn Kha Kỳ Duyên

Kế Duyên bên cạnh ván cờ lá rụng, ở giữa rừng cây đánh cờ không người. Hưng sở trí Thiên Nguyên một cờ, lại quay đầu sơn hải mênh mông ... Tỉnh lại sau giấc ngủ, Kế Duyên trở thành một hành khất nửa mù trong miếu sơn thần cũ nát. Thực lực không đủ miệng pháo đến gom góp, Chân Nhân một thanh kiếm, Thần Côn một cái miệng, chính là căn bản cho Kế Duyên an thân đặt chân ở thế giới đáng sợ này. ... Thơ Dạo núi Lạn Kha Dịch: Chưởng Thiên Tay chống gậy thong dong dạo núi Dõi mắt trông bốn phía biển mây Rừng xa gió lộng thu hiu hắt Suối cạnh hang róc rách nước reo Ván cờ tàn Tiên đâu chẳng thấy Xương Phật lạnh lẽo cùng tháng năm Trần thế nay được bao người trải Di tích còn gì cho đời sau Review Truyện: Tiên hiệp cổ điển rất khó viết. Một bộ tiên hiệp hay là một bộ truyện phải được viết sao cho thật dễ hiểu, thật thú vị, thật tiêu sái cũng như phải có cái hồn của tiên hiệp. Chỉ một điều kiện thôi đã khó, chứ đừng nói phải có đầy đủ các điều kiện trên. Có lẽ vì vậy mà tiên hiệp bắt đầu suy tàn. Kể từ sau Hoàng Đình, cũng thật lâu rồi mình mới thấy lại một bộ tiên hiệp cổ điển thuần túy như Lạn Kha Kỳ Duyên. Có yếu tố lãng mạn, thoải mái tiêu sái của tiên hiệp cổ điển trường phái xuyên không, chi tiết truyện vừa xuất sắc lại dân dã. Có yếu tố truyền thuyết phàm tục mang lại cảm giác của những câu chuyện thần thoại cổ xưa. Nam chính ở trong trò chơi hồng trần này, tuy rằng pháp lực tu vi không cao, nhưng cách xử sự làm người lại có trước có sau, thần bí khó lường, có ý cảnh, có tâm cảnh, thực sự đã mang lại cảm giác thần bí của tiên nhân. Đoạn mở đầu, khi nam chính nghèo túng cũng sợ chết như người thường, lời ăn tiếng nói cũng hơi tùy tiện. Trong truyện mỗi người đều rất lý tưởng, không dây dưa lợi ích quá nhiều, cũng không có quá tính toán, nhiều khi đọc mà không nhịn được cười. Trước mắt thì thấy đây là một thể loại truyền kỳ du ký cổ đại, có giang hồ, có tu sĩ, có tiên thần, có võ lâm cao thủ, có người phàm. Bàn tay vàng rất có ý nghĩa, tựa như thay đổi vận mệnh nhân vật. Mỗi khi nam chính thúc đẩy vận mệnh một người, hoặc dạy người hướng thiện, trên ván cờ sẽ ngưng tụ ra một quân cờ mới. Người đọc bị cuốn hút dần bởi những câu chuyện xung quanh Kế Duyên, muốn biết rốt cuộc quân cờ mà nam chính đã gieo sẽ trở thành những gì...

100000 Giỏ hàng Giỏ hàng