Mạt Thế: Phản Diện Cứ Thích Giả Làm Thánh Mẫu

Mạt Thế: Phản Diện Cứ Thích Giả Làm Thánh Mẫu

Dị NăngHEHệ ThốngMạt ThếNgôn TìnhNữ Cường

Hệ thống đóng vai Thánh mẫu đào được một cô nàng đáng yêu làm ký chủ từ thế giới game. Nó nhìn vẻ mặt lương thiện ngây thơ của Trì Anh, trong lòng thầm chắc chắn, dáng vẻ lương thiện yếu đuối này chuẩn đét rồi, quả không hổ danh là người được chọn làm Thánh mẫu! Sau khi trói định rồi nó mới phát hiện, đóa kiều hoa này thế mà lại là Boss vai ác trong thế giới game! Hệ thống cảm thấy hơi lo lắng: Hic, chắc là không sao đâu ha? Cho đến khi nó nhìn thấy Trì Anh đứng giữa vũng máu, trên đỉnh đầu là vòng sáng Thánh mẫu, cô ôm đầu một con zombie khóc lóc thảm thiết. Cô than thở khóc lóc: “Trời ơi, chúng nó thật quá đáng thương.” Mọi người: Người này có bệnh à??? Nhìn giá trị Thánh mẫu liên tục tăng lên, hệ thống che mắt. Đừng tưởng nó không biết một đống sọ não của đám zombie kia còn không phải kiệt tác của cô ta!!! * Cố Trì nhặt được một cô gái từ trong thủy triều zombie, nước mắt đọng lại trên khóe mắt, cả người đều là máu. Anh hoài nghi đây là nhân vật nguy hiểm đã bị cảm nhiễm zombie, quyết đoán trói cô lại, chĩa họng súng vào đầu cô chờ cô biến dị. Cô gái bị anh chĩa súng vào đầu bỗng nhiên quay đầu lại, có dấu hiệu sắp biến dị. Cố Trì quyết đoán muốn nổ súng liền thấy cô nhìn mình với ánh mắt trìu mến. “Anh tàn nhẫn vô tình thế này, chắc chắn trước kia đã bị tổn thương... Không sao hết, tôi không trách anh.” Tay Cố Trì run lên, suýt nữa thì cướp cò. “...” Cố Trì, anh không có. * Đội ngũ gian nan cầu sinh ở mạt thế đột nhiên có thêm một người phụ nữ đáng ghét gia nhập, không có năng lực gì thì thôi đi, cư nhiên còn đồng tình với đám zombie kia? Thực buồn cười! Mãi cho đến một ngày, bọn họ phát hiện cô nàng Thánh mẫu kia vừa giàn giụa nước mắt vừa tay không tấc sắt đập nát đầu zombie, còn dùng đôi tay nhỏ xinh ngọc ngà tìm kiếm tinh hạch trong óc nó. Mọi người: Mù mắt rồi. Cố Trì đi theo phía sau Trì Anh, nhận từng viên tinh hạch cô đưa qua, không hề ra dáng đội trưởng chút nào. Mọi người:?? Cô coi đội trưởng là tay nải đấy à? Cố Trì không có chút chướng ngại tâm lý nào: Oa... Ăn không ngồi rồi thật sướng

80000

109 chương

Truyện cùng tác giả

Mạt Thế: Phản Diện Cứ Thích Giả Làm Thánh Mẫu
Mạt Thế: Phản Diện Cứ Thích Giả Làm Thánh Mẫu
Sồ Sồ Cúc

Hệ thống đóng vai Thánh mẫu đào được một cô nàng đáng yêu làm ký chủ từ thế giới game. Nó nhìn vẻ mặt lương thiện ngây thơ của Trì Anh, trong lòng thầm chắc chắn, dáng vẻ lương thiện yếu đuối này chuẩn đét rồi, quả không hổ danh là người được chọn làm Thánh mẫu! Sau khi trói định rồi nó mới phát hiện, đóa kiều hoa này thế mà lại là Boss vai ác trong thế giới game! Hệ thống cảm thấy hơi lo lắng: Hic, chắc là không sao đâu ha? Cho đến khi nó nhìn thấy Trì Anh đứng giữa vũng máu, trên đỉnh đầu là vòng sáng Thánh mẫu, cô ôm đầu một con zombie khóc lóc thảm thiết. Cô than thở khóc lóc: “Trời ơi, chúng nó thật quá đáng thương.” Mọi người: Người này có bệnh à??? Nhìn giá trị Thánh mẫu liên tục tăng lên, hệ thống che mắt. Đừng tưởng nó không biết một đống sọ não của đám zombie kia còn không phải kiệt tác của cô ta!!! * Cố Trì nhặt được một cô gái từ trong thủy triều zombie, nước mắt đọng lại trên khóe mắt, cả người đều là máu. Anh hoài nghi đây là nhân vật nguy hiểm đã bị cảm nhiễm zombie, quyết đoán trói cô lại, chĩa họng súng vào đầu cô chờ cô biến dị. Cô gái bị anh chĩa súng vào đầu bỗng nhiên quay đầu lại, có dấu hiệu sắp biến dị. Cố Trì quyết đoán muốn nổ súng liền thấy cô nhìn mình với ánh mắt trìu mến. “Anh tàn nhẫn vô tình thế này, chắc chắn trước kia đã bị tổn thương... Không sao hết, tôi không trách anh.” Tay Cố Trì run lên, suýt nữa thì cướp cò. “...” Cố Trì, anh không có. * Đội ngũ gian nan cầu sinh ở mạt thế đột nhiên có thêm một người phụ nữ đáng ghét gia nhập, không có năng lực gì thì thôi đi, cư nhiên còn đồng tình với đám zombie kia? Thực buồn cười! Mãi cho đến một ngày, bọn họ phát hiện cô nàng Thánh mẫu kia vừa giàn giụa nước mắt vừa tay không tấc sắt đập nát đầu zombie, còn dùng đôi tay nhỏ xinh ngọc ngà tìm kiếm tinh hạch trong óc nó. Mọi người: Mù mắt rồi. Cố Trì đi theo phía sau Trì Anh, nhận từng viên tinh hạch cô đưa qua, không hề ra dáng đội trưởng chút nào. Mọi người:?? Cô coi đội trưởng là tay nải đấy à? Cố Trì không có chút chướng ngại tâm lý nào: Oa... Ăn không ngồi rồi thật sướng

80000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Truyện liên quan

TN90: Tôi Trọng Sinh Đổi Chồng Cũ Lấy Tám Căn Nhà
TN90: Tôi Trọng Sinh Đổi Chồng Cũ Lấy Tám Căn Nhà

Bạch Trân Châu trọng sinh trở về ngày cô ly hôn với gã chồng tồi. Tiểu tam rút ra một xấp tiền hỏi cô: "Cần bao nhiêu cô mới chịu đồng ý ly hôn?" Bạch Trân Châu: "Mười vạn, một đồng cũng không thể ít hơn." Mười vạn bán chồng tồi, hai vạn tiền bồi thường ly hôn, hai vạn bốn tiền chu cấp nuôi con. Bạch Trân Châu cầm tiền giả vờ thành thật, tiêu sái bỏ đi. Đá bay gã chồng tồi, tránh xa gia đình nhà chồng khó ưa. Mua nhà, mua cửa hàng, làm ăn kinh doanh kiếm tiền lớn, ngồi chờ đền bù giải tỏa, từ đó bước lêи đỉиɦ cao của cuộc đời. Chú thích: Có nam chính! Nữ chính ngày càng mạnh mẽ, nam chính cũng rất mạnh mẽ, cùng sánh vai tiến bước.

300000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Bệnh Mỹ Nhân Và Đồ Tể
Bệnh Mỹ Nhân Và Đồ Tể

Sau khi xuyên qua, Úc Ly trở thành con gái của một hộ nhà nông, bị người thân bán đi để gả cho một thư sinh bệnh tật trong làng để xung hỉ. Ban đầu nàng tưởng xung hỉ chỉ là cái danh, chắc là vào nhà người ta làm nha hoàn, ai ngờ lại thành chính thất, đường hoàng làm chủ gia đình, không còn cảnh bữa đói bữa no. Nhưng niềm vui chưa kịp nở hoa thì nàng phát hiện ra nhà thư sinh cũng nghèo rớt mồng tơi, nồi niêu lạnh tanh, gió thổi qua nghe tiếng bụng réo. Nhìn thư sinh nằm trên giường bệnh, khuôn mặt thanh tú như tiên nhưng hiện lên sắc đỏ vì bệnh tật, Úc Ly thầm thở dài. Chẳng phải chỉ là bắt đầu từ đầu sao? Cuộc sống thế nào còn phải do nàng quyết định. Nhà có phu quân bệnh tật, bà bà yếu đuối cùng hai đứa trẻ, cả nhà đều cần ăn cơm nên Úc Ly chỉ có thể gánh vác trách nhiệm nuôi dưỡng gia đình, chuẩn bị đi tìm việc làm. Nàng không giỏi nữ công, giặt giũ quần áo kiếm được quá ít tiền, đi bến tàu khuân vác sẽ bị bóc lột, vận may không tốt thì đừng nghĩ đến việc vào rừng nhặt của hời. Chỉ có sức lực là còn khá tốt... Người đàn ông hỏi: “Ngươi định tìm việc gì?” Úc Ly: “Mổ lợn.” Người đàn ông: "Ngươi đã từng mổ lợn bao giờ chưa?” Úc Ly tự tin đáp: “Chưa, nhưng ta đã xem qua!” Người đàn ông: “...” Úc Ly làm việc hăng say, chàng thư sinh cũng dần khỏe lại, hơn nữa còn thi đỗ khoa cử, cuối cùng trở thành quốc công gia, Úc Ly cũng trở thành quốc công phu nhân. Đối với việc này, Úc Ly chỉ biết tỏ vẻ cạn lời: “...”

300000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Đọc Tâm Động Thực Vật Tôi Nuôi Sống Cả Nhà
Đọc Tâm Động Thực Vật Tôi Nuôi Sống Cả Nhà

Sau khi tốt nghiệp Đại học Y học cổ truyền Trung Quốc, Giang Phúc Bảo bất ngờ xuyên không tới một thế giới giả tưởng, trở thành một bé gái ba tuổi trong ngôi làng nghèo nhất lịch sử. Cô có được một gia đình cực kỳ yêu thương, bảo vệ cô đến cùng. Không chỉ vậy, cô còn phát hiện ra mình sở hữu một "bàn tay vàng" đặc biệt – năng lực đọc tâm! Nhưng năng lực đọc tâm này lại có chút đặc biệt, cô chỉ có thể nghe được tiếng lòng của thực vật và động vật. Nhờ khả năng ấy, Giang Phúc Bảo đã giúp gia đình gầy gò, xanh xao của mình ăn no mặc ấm, dần dần trở nên béo khỏe, mũm mĩm, ngay cả năm mất mùa cũng chẳng sợ đói khát. 1. “Nương, Phúc Bảo, Phúc Bảo, con bé không còn thở nữa!” “A, con gái của ta——” “Phúc Bảo ơi, sao cháu lại ra đi như vậy, cháu mới ba tuổi thôi mà, cháu đi rồi bà biết làm sao, cháu để bà sống thế nào đây.” Tiếng khóc than thảm thiết vang lên. Giang Phúc Bảo từ từ tỉnh lại. Chưa kịp mở mắt, một đoạn ký ức không thuộc về nàng đã tràn vào đầu. Ba giây sau. Tiếp nhận ký ức xong. Giang Phúc Bảo mới biết, mình đã xuyên không. Vì quá mệt mỏi, nàng đã đột tử trong căn phòng thuê trọ. Có lẽ ông trời thương xót nàng không cha không nương, đã cho nàng cơ hội sống lại một lần nữa. Nguyên chủ cũng giống nàng. Cũng tên là Giang Phúc Bảo, là con út của nhà họ Giang. Năm nay ba tuổi. Vì nguyên chủ bị chết đuối dưới sông, nàng mới có thể có được thân thể này. Bà lão đang khóc bên giường là tổ mẫu của nguyên chủ. Tên là Trương Kim Lan. Bà ấy cùng tổ phụ Giang Thủ Gia có ba con trai, một con gái. Con trai cả nhà họ Giang tên là Giang Đại Hòa, cưới Chu Nghênh Thu ở thôn Chu Gia. Hai người sinh được ba con trai, con trai cả Giang Đồng Kim năm nay mười lăm tuổi, đang chuẩn bị bàn chuyện cưới xin, con trai thứ hai tên là Giang Đồng Mộc mười ba tuổi, con út tên là Giang Đồng Thủy mười một tuổi. Con trai thứ hai nhà họ Giang tên là Giang Nhị Dũng, thê tử là Tôn Bình Mai ở thôn Tôn Gia, sau khi về nhà chồng sinh được hai con trai. Tên là Giang Đồng Hỏa và Giang Đồng Thổ, một đứa mười một tuổi, một đứa mười tuổi. Năm người được đặt tên theo thứ tự Kim Mộc Thủy Hỏa Thổ. Còn con thứ ba nhà họ Giang, là con gái duy nhất của Trương Kim Lan, tên là Giang Tam Hà. Cách đây vài năm đã gả đến thôn Tôn Gia. Cha ruột của nguyên chủ là Giang Tứ Ngân, là con trai út của nhà họ Giang, được tổ phụ tổ mẫu rất yêu thương. Cưới Trương Yến Tử ở thôn Trương Gia, sinh được hai trai một gái. Đại ca của nguyên chủ tên là Giang Đồng Cát, nhị ca tên là Giang Đồng Tường, ngụ ý là cát tường. Nhà họ Giang đông người, tổng cộng mười sáu người. Vì các cháu đều là con trai, Giang Phúc Bảo là con út nên rất được mọi người trong nhà yêu thương. Có thể nói là cục cưng của cả nhà. Chỉ cần nhìn tên của cô bé là biết. Sau khi đã nắm rõ các mối quan hệ trong nhà họ Giang, Giang Phúc Bảo mở mắt. “Nương, Phúc Bảo không chết, con bé tỉnh rồi!” Thấy Giang Phúc Bảo tỉnh lại, một người đàn ông có dáng vẻ giống như tay đấm, vừa lau nước mắt vừa kích động nói. “Phúc Bảo của bà ơi, cuối cùng cháu cũng tỉnh rồi, chắc là cháu không nỡ rời xa bà nên mới quay về phải không?” Nghe con trai cả nói cháu gái không chết. Trương Kim Lan, người đang ngồi bệt dưới đất, bỗng có sức lực, bà ấy ôm chặt lấy cháu gái như vừa tìm lại được vật quý, khóc nức nở. Tiếng khóc vang vọng trong nhà, lay động tất cả mọi người nhà họ Giang. “Tổ mẫu, đừng khóc.” Giang Phúc Bảo giơ tay, dùng bàn tay nhỏ nhắn mũm mĩm lau nước mắt cho bà ấy. “Phúc Bảo, con làm nương sợ chết khiếp, nếu con có mệnh hệ gì, nương cũng không sống nổi.” Nương của nguyên chủ, Trương Yến Tử, nằm úp sấp bên giường, khóc nấc lên. “Cháu gái ngoan, nói cho ông biết, cháu bị ngã xuống sông như thế nào? Sao tự dưng lại ra bờ sông làm gì?” Mặc dù mắt Giang Thủ Gia ngấn lệ, nhưng ông ấy lại muốn biết cháu gái bị rơi xuống sông ra sao. Cháu gái ông ấy vốn ngoan ngoãn, không bao giờ chạy lung tung, càng không tự mình ra bờ sông chơi. Chắc chắn có điều gì đó mờ ám! Thấy tổ phụ hỏi. Giang Phúc Bảo lục lại ký ức, nhỏ giọng nói: “Tam Nữu tỷ tỷ dẫn cháu ra bờ sông, tỷ ấy nói dưới sông có đá đẹp, nhưng cháu vừa ngồi xuống thì bị người ta đẩy xuống sông.” Nguyên chủ chính là bị đứa bé gái bảy tuổi tên Giang Tam Nữu này hại chết. Hôm nay là ngày cày bừa mùa xuân. Sáng sớm, mọi người Giang gia đã ra đồng cày xới đất, bọn trẻ nhỏ thì chơi trong thôn hoặc lên núi đào rau dại. Nguyên chủ còn nhỏ, không ai chơi cùng, nên một mình ngồi xổm trong góc, dùng cành cây chọc đất để giết thời gian. Sau đó, cháu gái thứ ba của nhà tộc trưởng, Giang Tam Nữu, đột nhiên đến tìm nguyên chủ. Con bé dụ dỗ nguyên chủ rằng dưới sông có đá đẹp, muốn cùng nguyên chủ đi nhặt, nguyên chủ tò mò nên đã bị Giang Tam Nữu dắt ra bờ sông, tuy nhiên, vừa ngồi xuống thì đã bị người ta đạp xuống sông. Không cần suy nghĩ. Cũng biết người đạp cô bé chính là Giang Tam Nữu. Mới bảy tuổi mà lòng dạ đã độc ác như vậy. Giang Phúc Bảo không giấu giếm điều gì. Kể hết mọi chuyện cho tổ phụ Giang Thủ Gia nghe. “Đúng là con nhỏ đáng bị trời đánh! Mới bảy tuổi đã biết hại người, lớn lên còn ra thể thống gì, nếu không phải Phúc Bảo nhà ta mạng lớn, e là đã bị nó hại chết rồi, không được, chuyện này ta không thể nuốt trôi, ông nó à, chúng ta phải đến nhà tộc trưởng đòi lại công bằng!” Nghe nói cháu gái bị người ta hãm hại. Trương Kim Lan giận dữ vô cùng.

120000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Chào Mừng Đến Với Học Viện Linh Sư
Chào Mừng Đến Với Học Viện Linh Sư

"Trong ký túc xá bị khóa kín, thỉnh thoảng vào lúc nửa đêm lại vang lên tiếng khóc ai oán." "Vào ngày rằm âm lịch mỗi tháng, cầu thang dẫn lên sân thượng của tòa nhà số ba sẽ biến thành mười ba bậc, cánh cửa cuối cầu thang sẽ mở ra lối vào Âm Giới." "Trong nhà vệ sinh tầng thượng có một đàn chị đã mất, rất nhiều người từng nhìn thấy cô ấy khi đi vệ sinh." Lâm Trục Nguyệt chưa bao giờ để tâm đến những lời đồn đại ly kỳ trong trường. Cho đến một ngày, cô tận mắt nhìn thấy một nữ sinh tóc dài rối bù, mặc đồng phục cũ của trường từ mười năm trước, đang bò ra khỏi... bồn cầu. "..." Bản năng khiến Lâm Trục Nguyệt lập tức vớ lấy cây lau nhà rồi phang xuống. Ngày hôm sau, một đoạn video lan truyền khắp mạng xã hội với tiêu đề "Nữ sinh cấp ba hành hung nữ quỷ". Video này lập tức gây bão với những bình luận như "Chất lượng hình ảnh còn tệ hơn phim cấp ba", "Trông cứ như bị mẹ đánh vậy", "Đây hình như là đồng phục trường Nhất Trung thành phố A nhỉ?" Lâm Trục Nguyệt: ... Cám ơn, người mẹ này tự bế rồi! Nhưng chỉ sau một đêm, video cùng mọi bình luận liên quan bỗng dưng biến mất không dấu vết. Cùng lúc đó, cô nhận được một bức thư trúng tuyển--- Chào mừng đến Học Viện Linh Sư. - Chào mừng đến với Học Viện Linh Sư, nơi bạn sẽ trở thành người xua tan bóng tối, trừ tà dẹp quỷ, bảo vệ sự cân bằng của thế giới. [Lưu ý khi đọc] 1. Nữ chính có đồng đội, góc nhìn nhóm nhân vật, khởi đầu là tân binh nhưng sẽ nhanh chóng trở thành đại lão, không kéo chân đồng đội. 2. Bối cảnh học viện, học viên của Học Viện Linh Sư chuyên về huyền học, nhận nhiệm vụ trừ tà, xử lý các sự kiện linh dị. 3. Học viện này thực chất là bệnh viện tâm thần, các học viên ít nhiều đều có vấn đề, xin đừng thắc mắc. 4. 1v1, song cường, HE. 5. Tác giả viết để giải trí, mọi tình tiết đều là hư cấu, hãy tin vào khoa học.

120000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Khi Mẹ Cá Mặn Của Quái Vật Chỉ Là Người Thường
Khi Mẹ Cá Mặn Của Quái Vật Chỉ Là Người Thường

Năm 2035, thế giới xảy ra hai sự kiện lớn. Một là hiện tượng đêm cực kéo dài suốt bảy ngày bảy đêm, toàn bộ thế giới bị ô nhiễm, những kẻ bị ô nhiễm ở khắp nơi chém gϊếŧ điên cuồng, loài người rơi vào bờ vực diệt vong. Sự kiện thứ hai, trăng máu bất ngờ xuất hiện trên bầu trời, xua tan bóng đêm cực hạn. Một số người sống sót phát hiện trên cơ thể mình xuất hiện dấu ấn ánh trăng, họ có thể triệu hồi ra một hệ thống chứa xúc tu, từ đó kích hoạt dị năng. Mọi người gọi nó là hệ thống dị năng Huyết Nguyệt, kể từ đó loài người có được sức mạnh phản kháng. Ba trăm năm sau, Diệp Khương tỉnh lại đúng vào ngày trăng máu xuất hiện. Cô cũng thức tỉnh hệ thống Huyết Nguyệt, nhận được dị năng đặc biệt. Hộp chỉ vàng: Có thể phục chế và dệt lại bất cứ thứ gì bị phá hỏng, khiến chúng trông giống như mới. Cô chỉ là một người bình thường, thậm chí có phần vô dụng. Diệp Khương: “...” Nhưng sau này mọi người phát hiện, người khác là hệ thống con, còn cô lại là hệ thống mẹ. Cô là mẹ của quái vật, cũng là nguồn gốc sức mạnh dị năng của nhân loại. Hướng dẫn đọc: Cốt truyện nhẹ nhàng, vui vẻ, theo hướng sảng văn. Góc nhìn: Nhân vật chính. Nhân vật chính: Diệp Khương x Dung Ngân. Một câu tóm tắt: Người bình thường trở thành thần. Thông điệp chính: Làm người cho tử tế.

120000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Đỉnh Cấp Gian Thương: Bắt Đầu Vô Địch Từ Buôn Bán Vũ Khí Đạn Dược
Đỉnh Cấp Gian Thương: Bắt Đầu Vô Địch Từ Buôn Bán Vũ Khí Đạn Dược

Vì muốn kiếm năm mươi vạn mà liều mạng cố gắng, lại không ngờ... không cẩn thận kiếm hơi nhiều. “Ta không ở giang hồ, nhưng giang hồ đầy rẫy truyền thuyết về ta.” “Không có chuyện gì mà tiền không giải quyết được. Nếu có, thì là vì chưa đủ nhiều.” Thiên hạ có loạn hay không, là do ta quyết định. Lâm Phong trở thành đại quân hỏa thương duy nhất trong thế giới võng du. Đỉnh cấp công hội, cao thủ tuyệt thế, hào môn cường nữ, phú hào đỉnh phong – tất cả đều là khách quen trung thành của hắn.

100000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Hành Trình Tu Tiên Của Nữ Phụ: Một Đường Đăng Tiên
Hành Trình Tu Tiên Của Nữ Phụ: Một Đường Đăng Tiên

Một "trạch nữ" thời hiện xuyên đến dị thế, tỉnh dậy đã biến thành nữ phụ pháo hôi hạng N trong truyện. Đứng trước nàng là nữ chủ xuyên không mang hình tượng "bạch liên hoa", cơ duyên thâm hậu, khí vận ngút trời. Đằng sau lại là nữ xứng trọng sinh tâm cơ thâm trầm, thủ đoạn tàn độc. Số phận không ngừng áp bức! Phải tìm đường sống trong nghịch cảnh! Mộc Dao từng bước một, vững vàng tiến lên, giữ vững tín niệm trong lòng. Mặc kệ nữ chủ hay nữ xứng, ta tu tiên đạo của ta, ngươi đi con đường của ngươi!

300000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Thập Niên 60: Khu Tập Thể Dựa Vào Tôi Để Hóng Chuyện
Thập Niên 60: Khu Tập Thể Dựa Vào Tôi Để Hóng Chuyện

Một giây trước, Tiêu Bảo Trân còn đang vật lộn giữa tận thế để cứu người. Giây tiếp theo, cô đã xuyên không về những năm 1960. Ký ức chợt ùa về, cô nhớ ra từng đọc trong một cuốn tiểu thuyết rằng mình chính là vị hôn thê của nam chính, đồng thời là em họ của nữ chính. Một nhân vật bị gán mác "chướng ngại vật tình yêu", số phận sớm muộn cũng sẽ trở thành pháo hôi, bị đào thải khỏi câu chuyện. Theo nguyên tác, chẳng bao lâu nữa cô sẽ bị nam chính hủy hôn. Vì quá xấu hổ, không còn mặt mũi nhìn ai, cuối cùng cô đã chọn cách nhảy sông ƚự ʋẫɳ. Tiêu Bảo Trân nói: "Nhảy sông á? Không đời nào! Mình phải sống cho ra trò!" Sau đó, nhờ người mai mối làm mối lái, cô kết hôn với Cao Kính – một công nhân cốt cán của nhà máy, mồ côi cha mẹ, là tấm gương lao động tiêu biểu. Họ trở thành vợ chồng cách mạng, chuyển về sống trong khu tập thể và vô tình trở thành hàng xóm của nam nữ chính. Từ đó, ngày nào cũng gặp nhau. Khu tập thể vốn yên bình, mọi người đồng lòng phấn đấu để giành danh hiệu "Ngõ văn minh". Nghe nói Tiêu Bảo Trân biết y thuật, cả sân đều nhao nhao khuyên: “Bảo Trân, hay cô khám bệnh cho mọi người trong sân đi? Coi như góp sức vì danh hiệu ‘Ngõ văn minh’ ấy mà!” Tiêu Bảo Trân mỉm cười: “Cũng chỉ là tiện tay giúp đỡ, tất nhiên là được rồi!” Không ngờ, khu tập thể này lại chẳng hề đơn giản như vẻ bề ngoài. Một lần, Tiêu Bảo Trân nhìn cô vợ trẻ suốt ngày ở nhà bế con, thản nhiên nói: “Cô đang mang thai, hơn bốn tháng rồi.” Mọi người sững sờ: “Cái gì cơ? Chồng cô ấy đi công tác ba năm chưa về mà!” Lần khác, cô ngồi trước bà cụ đã nằm liệt giường nhiều năm, chau mày nói: “Bà hoàn toàn không bệnh gì cả. Thân thể khỏe mạnh, chạy một mạch từ đầu đông sang cuối tây thành phố cũng không sao.” Cả sân bàng hoàng: “Trời ơi! Hóa ra bà cụ này giả vờ nằm liệt để hành hạ con dâu!” Còn có lần, cô liếc nhìn gã đàn ông hay khoe khoang chuyện bạo lực gia đình, khẽ nhếch môi: “Anh bị bệnh X mà còn tự hào cái gì?” Mọi người sợ hãi nhìn nhau: “Trời đất ơi! Vợ anh ta vừa mới sinh con mà!” Cuối cùng, danh hiệu "Ngõ văn minh" thì không đạt được, nhưng khu tập thể lại chưa bao giờ náo nhiệt đến thế. Mọi người thi nhau hóng chuyện, tinh thần phấn khởi, chẳng ai nỡ bỏ lỡ. “Bảo Trân ơi, khi nào cô rảnh khám sức khỏe toàn khu đi nhé! Tụi tôi tuyệt đối không phải tò mò đâu, chủ yếu là vì quan tâm đến sức khỏe thôi mà!”

120000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Vua Thây Ma Ốc Sên Và Bếp Trưởng Của Cô Ấy
Vua Thây Ma Ốc Sên Và Bếp Trưởng Của Cô Ấy

Ai là người vì chạy quá chậm mà biến thành thây ma? Chính là Lý Thu. Rồi ai lại bị bầy thây ma rượt đuổi suốt cả tháng mà vẫn chưa được ăn miếng gì? Cũng là Lý Thu luôn. Cho đến một ngày nọ, Lý Thu đói tới mức bụng dán lưng, nhìn đống xác đồng loại mà... chảy nước miếng. Thế là cô cắn một miếng... rồi lại một miếng... rồi lại thêm miếng nữa... Trước khi Lý Thu xuất hiện, chưa từng có con thây ma nào nghĩ đến chuyện ăn thịt đồng loại để thăng cấp. Vậy mà cô ăn đến mức tự "tiến hóa" thành vua thây ma luôn! Hỏi cô làm thế nào đạt được thành tựu ấy? Cô gãi đầu, cười ngượng ngùng: “Thật ra là vầy nè... tôi chạy chậm... nhưng mà chạy chậm thì lại dễ... lượm đồ rơi ấy mà. Vua lượm đồ, lượm cái gì cũng có thể ăn!” Chưa hết đâu, cô còn có một bếp trưởng cực kỳ giỏi nấu nướng. Anh chém trước, cô ăn sau, phối hợp siêu ăn ý! Chỉ là phải chú ý ẩn mình kỹ chút, kẻo bị bếp trưởng lỡ tay chém phát chết luôn đó nha! Chu Tấn Thời, người được gọi là "cuồng chiến đấu", "khắc tinh của thây ma", "vũ khí hình người" sau khi đại thảm họa xảy ra. Anh dẫn theo đội dị năng rong ruổi từ bắc chí nam, ngày ngày săn gϊếŧ thây ma... Ai ngờ lại vô tình "nuôi lớn" một con vua thây ma siêu cấp. Khi đối mặt với cô, Chu Tấn Thời cầm dao quyết tâm tiêu diệt tận tay. Nhưng ngay khoảnh khắc vua thây ma chuẩn bị tung đòn chí mạng... cô lại dừng tay, mặt mừng rỡ hỏi: “Bếp trưởng?” Gì cơ? Sau đó, Chu Tấn Thời bị vua thây ma cứu sống. Đồng đội chạy đến tiếp ứng, vua thây ma quay sang hỏi anh: “Nếu họ thấy anh đi cùng em... có hiểu lầm gì không nhỉ?” Chu Tấn Thời: “Em nghĩ sao?” Vua thây ma: “Thế em đi trước nhé.” Sau đó... lúc đám đồng đội xông vào, khoảng cách giữa Chu Tấn Thời và vua thây ma... chỉ đúng hai bước chân. Về sau, Chu Tấn Thời đã hiểu thế nào gọi là bếp trưởng. Một ngày nữa lại đến – ngày mài dao nấu nướng, chuẩn bị buffet cho cô ăn no căng! Nhân vật chính: Lý Thu, Chu Tấn Thời, một đống nữa. Thể loại khác: Sinh tồn sau thiên tai. Một câu tóm tắt: Hành trình phiêu lưu hài hước của vua thây ma trên những cung đường tận thế. Chủ đề cốt lõi: Dù sống trong hoàn cảnh nào cũng phải kiên cường mà sống tiếp.

120000 Giỏ hàng Giỏ hàng