Mạt Thế: Phản Diện Cứ Thích Giả Làm Thánh Mẫu

Mạt Thế: Phản Diện Cứ Thích Giả Làm Thánh Mẫu

Dị NăngHEHệ ThốngMạt ThếNgôn TìnhNữ Cường

Hệ thống đóng vai Thánh mẫu đào được một cô nàng đáng yêu làm ký chủ từ thế giới game. Nó nhìn vẻ mặt lương thiện ngây thơ của Trì Anh, trong lòng thầm chắc chắn, dáng vẻ lương thiện yếu đuối này chuẩn đét rồi, quả không hổ danh là người được chọn làm Thánh mẫu! Sau khi trói định rồi nó mới phát hiện, đóa kiều hoa này thế mà lại là Boss vai ác trong thế giới game! Hệ thống cảm thấy hơi lo lắng: Hic, chắc là không sao đâu ha? Cho đến khi nó nhìn thấy Trì Anh đứng giữa vũng máu, trên đỉnh đầu là vòng sáng Thánh mẫu, cô ôm đầu một con zombie khóc lóc thảm thiết. Cô than thở khóc lóc: “Trời ơi, chúng nó thật quá đáng thương.” Mọi người: Người này có bệnh à??? Nhìn giá trị Thánh mẫu liên tục tăng lên, hệ thống che mắt. Đừng tưởng nó không biết một đống sọ não của đám zombie kia còn không phải kiệt tác của cô ta!!! * Cố Trì nhặt được một cô gái từ trong thủy triều zombie, nước mắt đọng lại trên khóe mắt, cả người đều là máu. Anh hoài nghi đây là nhân vật nguy hiểm đã bị cảm nhiễm zombie, quyết đoán trói cô lại, chĩa họng súng vào đầu cô chờ cô biến dị. Cô gái bị anh chĩa súng vào đầu bỗng nhiên quay đầu lại, có dấu hiệu sắp biến dị. Cố Trì quyết đoán muốn nổ súng liền thấy cô nhìn mình với ánh mắt trìu mến. “Anh tàn nhẫn vô tình thế này, chắc chắn trước kia đã bị tổn thương... Không sao hết, tôi không trách anh.” Tay Cố Trì run lên, suýt nữa thì cướp cò. “...” Cố Trì, anh không có. * Đội ngũ gian nan cầu sinh ở mạt thế đột nhiên có thêm một người phụ nữ đáng ghét gia nhập, không có năng lực gì thì thôi đi, cư nhiên còn đồng tình với đám zombie kia? Thực buồn cười! Mãi cho đến một ngày, bọn họ phát hiện cô nàng Thánh mẫu kia vừa giàn giụa nước mắt vừa tay không tấc sắt đập nát đầu zombie, còn dùng đôi tay nhỏ xinh ngọc ngà tìm kiếm tinh hạch trong óc nó. Mọi người: Mù mắt rồi. Cố Trì đi theo phía sau Trì Anh, nhận từng viên tinh hạch cô đưa qua, không hề ra dáng đội trưởng chút nào. Mọi người:?? Cô coi đội trưởng là tay nải đấy à? Cố Trì không có chút chướng ngại tâm lý nào: Oa... Ăn không ngồi rồi thật sướng

80000

109 chương

Truyện cùng tác giả

Mạt Thế: Phản Diện Cứ Thích Giả Làm Thánh Mẫu
Mạt Thế: Phản Diện Cứ Thích Giả Làm Thánh Mẫu
Sồ Sồ Cúc

Hệ thống đóng vai Thánh mẫu đào được một cô nàng đáng yêu làm ký chủ từ thế giới game. Nó nhìn vẻ mặt lương thiện ngây thơ của Trì Anh, trong lòng thầm chắc chắn, dáng vẻ lương thiện yếu đuối này chuẩn đét rồi, quả không hổ danh là người được chọn làm Thánh mẫu! Sau khi trói định rồi nó mới phát hiện, đóa kiều hoa này thế mà lại là Boss vai ác trong thế giới game! Hệ thống cảm thấy hơi lo lắng: Hic, chắc là không sao đâu ha? Cho đến khi nó nhìn thấy Trì Anh đứng giữa vũng máu, trên đỉnh đầu là vòng sáng Thánh mẫu, cô ôm đầu một con zombie khóc lóc thảm thiết. Cô than thở khóc lóc: “Trời ơi, chúng nó thật quá đáng thương.” Mọi người: Người này có bệnh à??? Nhìn giá trị Thánh mẫu liên tục tăng lên, hệ thống che mắt. Đừng tưởng nó không biết một đống sọ não của đám zombie kia còn không phải kiệt tác của cô ta!!! * Cố Trì nhặt được một cô gái từ trong thủy triều zombie, nước mắt đọng lại trên khóe mắt, cả người đều là máu. Anh hoài nghi đây là nhân vật nguy hiểm đã bị cảm nhiễm zombie, quyết đoán trói cô lại, chĩa họng súng vào đầu cô chờ cô biến dị. Cô gái bị anh chĩa súng vào đầu bỗng nhiên quay đầu lại, có dấu hiệu sắp biến dị. Cố Trì quyết đoán muốn nổ súng liền thấy cô nhìn mình với ánh mắt trìu mến. “Anh tàn nhẫn vô tình thế này, chắc chắn trước kia đã bị tổn thương... Không sao hết, tôi không trách anh.” Tay Cố Trì run lên, suýt nữa thì cướp cò. “...” Cố Trì, anh không có. * Đội ngũ gian nan cầu sinh ở mạt thế đột nhiên có thêm một người phụ nữ đáng ghét gia nhập, không có năng lực gì thì thôi đi, cư nhiên còn đồng tình với đám zombie kia? Thực buồn cười! Mãi cho đến một ngày, bọn họ phát hiện cô nàng Thánh mẫu kia vừa giàn giụa nước mắt vừa tay không tấc sắt đập nát đầu zombie, còn dùng đôi tay nhỏ xinh ngọc ngà tìm kiếm tinh hạch trong óc nó. Mọi người: Mù mắt rồi. Cố Trì đi theo phía sau Trì Anh, nhận từng viên tinh hạch cô đưa qua, không hề ra dáng đội trưởng chút nào. Mọi người:?? Cô coi đội trưởng là tay nải đấy à? Cố Trì không có chút chướng ngại tâm lý nào: Oa... Ăn không ngồi rồi thật sướng

80000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Truyện liên quan

Thập Niên 80: Làm Cơm Hộp Đoàn Phim Gây Bão Mạng
Thập Niên 80: Làm Cơm Hộp Đoàn Phim Gây Bão Mạng

Mùa xuân năm 1985, bảng thông báo của nhà máy cơ khí như muốn nổ tung! Đường An Nhan lại từ bỏ suất biên chế “bát sắt” để chạy ra ngoại thành bán cơm hộp cho đoàn phim! Toàn nhà máy ồ lên bàn tán: “Làm kinh tế cá thể thì có tương lai gì? Rồi sẽ có ngày cô ta hối hận đến xanh ruột!” Thế nhưng, từ đó, mỗi sáng sớm trong con hẻm lát đá xanh đều ngào ngạt mùi hương quyến rũ lòng người: Sườn xào chua ngọt óng ánh như màu hổ phách, gà xào cung bảo bóng loáng bắt mắt, cà tím kho mềm tan nơi đầu lưỡi, khiến ai nấy cũng chỉ muốn ăn liền ba bát cơm! Người đi ngang đều phải nuốt nước bọt: “Trước giờ sao không biết con bé đó nấu ăn giỏi đến vậy!” Con cháu trong nhà máy tụm lại thì thào: “Cô ấy nấu ăn thật đỉnh, bữa trước ăn xong cứ lâng lâng mãi...” Chê bai xong rồi cũng chẳng nhịn được mà lắm chuyện: “Không vào nhà máy chỉ để làm mấy thứ này á? Cô ta hâm thật rồi!” Thế nhưng chưa đến nửa năm sau, tủ lạnh, tivi, máy giặt lần lượt được khuân về nhà họ Đường, còn vòng vàng to đùng trên tay mẹ Đường thì lấp lánh chói cả mắt. Hàng xóm trong lòng không khỏi chua xót: “Nếu là tôi thì tôi cũng làm được thôi, chẳng qua là cô ta gặp thời thôi!” Nhưng chưa bao lâu... Đạo diễn nổi tiếng đích thân đến tận nhà mời Đường An Nhan cung cấp suất ăn cho đoàn phim. Minh tinh trên truyền hình đuổi đến tận cửa, nài nỉ cô làm đầu bếp riêng. Chương trình ẩm thực mới của đài truyền hình ba lần bảy lượt tới mời cô. Báo chí săn đón đưa tin, vừa phát hành sách đã cháy hàng. Ngôi sao rực rỡ nhất thập niên 80, xuất thân từ ngành ẩm thực. ... Đường An Nhan xuyên về thập niên 80. Ngoại ô phong cảnh hữu tình, thỉnh thoảng có đoàn phim đến quay. Sau này, Đường An Nhan bỏ tiền xây vài xưởng quay. Rồi sau nữa, cô lại xây thêm vài con phố theo phong cách xưa. Rồi rồi sau nữa, cô dựa theo tỉ lệ 1:1 của các danh thắng nổi tiếng mà xây nên Đông Hoa Ảnh Thành vang danh trong – ngoài nước. ... "Xin hỏi vì sao cô lại xây dựng Đông Hoa Ảnh Thành?" "Để các đoàn phim tập trung lại một chỗ." "Ý cô là tạo một môi trường sáng tạo quy mô cho người làm phim, xây dựng khu tích hợp ngành công nghiệp điện ảnh?" "Cho tiện bán cơm hộp..."

100000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Thập Niên 90: Lắng Nghe Tiếng Lòng Của Động Vật [Phá Án]
Thập Niên 90: Lắng Nghe Tiếng Lòng Của Động Vật [Phá Án]

Năm 1995, Hạ Mộc Phồn tốt nghiệp trường cảnh sát, được phân đến đồn công an đường An Bình làm một cảnh sát nhỏ. Đường An Bình, đường như tên, đồn cảnh sát bình yên, đám cảnh sát rảnh đến mức lười biếng. Lần thứ nhất ra quân là vào tháng bảy, giúp phú bà tìm kiếm chó Poodle mất tích. Các đồng nghiệp vô cùng vui vẻ lên đường: Cuối cùng cũng có cơ hội thân thiết giữa cảnh sát và nhân dân rồi. Hạ Mộc Phồn gọi một cái, con chó Poodle nhỏ chạy về. Hạ Mộc Phồn nhìn ánh mắt mất mác của đồng nghiệp trong đồn cảnh sát, từ nhỏ cô đã nghe hiểu được tiếng lòng động vật chỉ vào thùng rác màu lam cách đó không xa: Nơi đó có vài thứ vụn vặt, tràn ngập mùi máu tươi. Từ đó, đồn công an đường An Bình không còn an bình nữa.

200000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Năm Đó, Nam Phụ Trong Tiểu Thuyết Sống Ở Nhà Tôi
Năm Đó, Nam Phụ Trong Tiểu Thuyết Sống Ở Nhà Tôi

Cứu với! Ngủ một giấc dậy, tôi phát hiện trong nhà có thêm một người đàn ông, mà lại còn là nam phụ tháo hán trong niên đại văn! Vừa mở miệng đã gọi tôi là "đồng chí"! Sau đó, tôi – thương nhân Lâm Sướng Sướng – lại phải dắt theo một anh chàng tháo hán ngày ngô đi bán cá, mở cửa hàng, thậm chí còn đầu cơ trục lợi vật tư. Cuối cùng, thế quái nào lại lượm thêm một ông chồng trung khuyển nữa chứ? Lâm Sướng Sướng: "Mệt quá đi!" Thẩm Bách Lương: "Không lỗ, không lỗ! Của em là của em, của anh cũng là của em, còn con của chúng ta... cũng vẫn là của em." Lâm Sướng Sướng: "Hình như... cũng không tệ lắm nhỉ?"

140000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Thập Niên 60: Khu Tập Thể Dựa Vào Tôi Để Hóng Chuyện
Thập Niên 60: Khu Tập Thể Dựa Vào Tôi Để Hóng Chuyện

Một giây trước, Tiêu Bảo Trân còn đang vật lộn giữa tận thế để cứu người. Giây tiếp theo, cô đã xuyên không về những năm 1960. Ký ức chợt ùa về, cô nhớ ra từng đọc trong một cuốn tiểu thuyết rằng mình chính là vị hôn thê của nam chính, đồng thời là em họ của nữ chính. Một nhân vật bị gán mác "chướng ngại vật tình yêu", số phận sớm muộn cũng sẽ trở thành pháo hôi, bị đào thải khỏi câu chuyện. Theo nguyên tác, chẳng bao lâu nữa cô sẽ bị nam chính hủy hôn. Vì quá xấu hổ, không còn mặt mũi nhìn ai, cuối cùng cô đã chọn cách nhảy sông ƚự ʋẫɳ. Tiêu Bảo Trân nói: "Nhảy sông á? Không đời nào! Mình phải sống cho ra trò!" Sau đó, nhờ người mai mối làm mối lái, cô kết hôn với Cao Kính – một công nhân cốt cán của nhà máy, mồ côi cha mẹ, là tấm gương lao động tiêu biểu. Họ trở thành vợ chồng cách mạng, chuyển về sống trong khu tập thể và vô tình trở thành hàng xóm của nam nữ chính. Từ đó, ngày nào cũng gặp nhau. Khu tập thể vốn yên bình, mọi người đồng lòng phấn đấu để giành danh hiệu "Ngõ văn minh". Nghe nói Tiêu Bảo Trân biết y thuật, cả sân đều nhao nhao khuyên: “Bảo Trân, hay cô khám bệnh cho mọi người trong sân đi? Coi như góp sức vì danh hiệu ‘Ngõ văn minh’ ấy mà!” Tiêu Bảo Trân mỉm cười: “Cũng chỉ là tiện tay giúp đỡ, tất nhiên là được rồi!” Không ngờ, khu tập thể này lại chẳng hề đơn giản như vẻ bề ngoài. Một lần, Tiêu Bảo Trân nhìn cô vợ trẻ suốt ngày ở nhà bế con, thản nhiên nói: “Cô đang mang thai, hơn bốn tháng rồi.” Mọi người sững sờ: “Cái gì cơ? Chồng cô ấy đi công tác ba năm chưa về mà!” Lần khác, cô ngồi trước bà cụ đã nằm liệt giường nhiều năm, chau mày nói: “Bà hoàn toàn không bệnh gì cả. Thân thể khỏe mạnh, chạy một mạch từ đầu đông sang cuối tây thành phố cũng không sao.” Cả sân bàng hoàng: “Trời ơi! Hóa ra bà cụ này giả vờ nằm liệt để hành hạ con dâu!” Còn có lần, cô liếc nhìn gã đàn ông hay khoe khoang chuyện bạo lực gia đình, khẽ nhếch môi: “Anh bị bệnh X mà còn tự hào cái gì?” Mọi người sợ hãi nhìn nhau: “Trời đất ơi! Vợ anh ta vừa mới sinh con mà!” Cuối cùng, danh hiệu "Ngõ văn minh" thì không đạt được, nhưng khu tập thể lại chưa bao giờ náo nhiệt đến thế. Mọi người thi nhau hóng chuyện, tinh thần phấn khởi, chẳng ai nỡ bỏ lỡ. “Bảo Trân ơi, khi nào cô rảnh khám sức khỏe toàn khu đi nhé! Tụi tôi tuyệt đối không phải tò mò đâu, chủ yếu là vì quan tâm đến sức khỏe thôi mà!”

120000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Sau Khi Xung Hỉ, Đại Lão Huyền Học Ở Hào Môn Trảm Quỷ
Sau Khi Xung Hỉ, Đại Lão Huyền Học Ở Hào Môn Trảm Quỷ

【Huyền học + giải thoát + bắt quỷ】 Thiên chi kiêu tử Lục Trì, bởi vì tai nạn giao thông mà mù hai mắt, bại liệt toàn thân, bị tất cả mọi người chà đạp sỉ nhục, tính cách trở nên u ám. Lão tổ tông huyền học Diệp Thiến tới đền ơn, trị bệnh cho anh ta, đối xử tốt với anh ta, dành cho anh ta tất cả sự dịu dàng. Mặt anh ta trắng như giấy, u ám đáng sợ: “Cô muốn gì?” Diệp Thiến cười rạng rỡ: “Muốn anh tốt lên.” Trong tích tắc, toàn bộ cảm xúc mà người đàn ông che giấu lập tức sụp đổ. Diệp Thiến giúp anh ta xua đuổi tất cả sát khí, trả lại mệnh cách thiên tử cho anh ta. Nhưng sau khi người đàn ông này khỏi bệnh, dường như sát khí càng nặng. Khi cô thành công lui thân muốn rời đi, người đàn ông mang gương mặt đẹp trai nhợt nhạt, nắm tay của cô giằng trước ngực, lực đạo như thể muốn xuyên thấu l*иg ngực anh ta: “Em móc nó ra, tôi sẽ cho em đi.” Cô trong mắt Lục Trì: Mềm mại đáng yêu. Cô trong mắt lũ quỷ: phần tử bạo lực đáng sợ. Cô trong mắt thuộc hạ: đáng sợ. Các huyền thuật sư cảm thấy trông cô rất gà. Sau khi quen biết, đại lão kèm tôi với!

120000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Mang Theo Không Gian, Ta Trở Thành Phụ Trợ Thần Cấp Thời Tận Thế
Mang Theo Không Gian, Ta Trở Thành Phụ Trợ Thần Cấp Thời Tận Thế

Kiếp trước, vì sở hữu dị năng hệ đặc thù, Vân Sơ Hoài bị người yêu phản bội. Hắn ôm ấp tình mới, đích thân giao cô cho một nhà khoa học biếи ŧɦái làm thí nghiệm, khiến cô phải chịu đựng đủ loại tra tấn vô nhân tính cho đến chết. Một sớm tỉnh lại, cô bỗng quay về ba năm trước, khi tận thế còn chưa giáng xuống. Càng bất ngờ hơn là cô không những giữ được ký ức, mà còn mang theo cả không gian và dị năng mạnh mẽ hơn trước. Vùng đất vô tận trong không gian liên tục sản sinh lương thực, không gian sau khi thăng cấp còn mở ra nhiều quyền hạn mới. Ai nói hệ phụ trợ không thể tấn công? Trong khi người khác còn đang co rúm trong căn cứ chờ chết, Vân Sơ Hoài đã dẫn dắt đội ngũ của mình xông vào nơi tụ tập của bầy xác sống, ra vào như chỗ không người, không hề sợ hãi chút nào. Trên đường cô còn vô tình "nhặt" được một kẻ từng là nhân vật lớn trong căn cứ ở kiếp trước. Cái gì? Hóa ra người đó mới chính là mối tình đầu của mình?

260000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Vua Thây Ma Ốc Sên Và Bếp Trưởng Của Cô Ấy
Vua Thây Ma Ốc Sên Và Bếp Trưởng Của Cô Ấy

Ai là người vì chạy quá chậm mà biến thành thây ma? Chính là Lý Thu. Rồi ai lại bị bầy thây ma rượt đuổi suốt cả tháng mà vẫn chưa được ăn miếng gì? Cũng là Lý Thu luôn. Cho đến một ngày nọ, Lý Thu đói tới mức bụng dán lưng, nhìn đống xác đồng loại mà... chảy nước miếng. Thế là cô cắn một miếng... rồi lại một miếng... rồi lại thêm miếng nữa... Trước khi Lý Thu xuất hiện, chưa từng có con thây ma nào nghĩ đến chuyện ăn thịt đồng loại để thăng cấp. Vậy mà cô ăn đến mức tự "tiến hóa" thành vua thây ma luôn! Hỏi cô làm thế nào đạt được thành tựu ấy? Cô gãi đầu, cười ngượng ngùng: “Thật ra là vầy nè... tôi chạy chậm... nhưng mà chạy chậm thì lại dễ... lượm đồ rơi ấy mà. Vua lượm đồ, lượm cái gì cũng có thể ăn!” Chưa hết đâu, cô còn có một bếp trưởng cực kỳ giỏi nấu nướng. Anh chém trước, cô ăn sau, phối hợp siêu ăn ý! Chỉ là phải chú ý ẩn mình kỹ chút, kẻo bị bếp trưởng lỡ tay chém phát chết luôn đó nha! Chu Tấn Thời, người được gọi là "cuồng chiến đấu", "khắc tinh của thây ma", "vũ khí hình người" sau khi đại thảm họa xảy ra. Anh dẫn theo đội dị năng rong ruổi từ bắc chí nam, ngày ngày săn gϊếŧ thây ma... Ai ngờ lại vô tình "nuôi lớn" một con vua thây ma siêu cấp. Khi đối mặt với cô, Chu Tấn Thời cầm dao quyết tâm tiêu diệt tận tay. Nhưng ngay khoảnh khắc vua thây ma chuẩn bị tung đòn chí mạng... cô lại dừng tay, mặt mừng rỡ hỏi: “Bếp trưởng?” Gì cơ? Sau đó, Chu Tấn Thời bị vua thây ma cứu sống. Đồng đội chạy đến tiếp ứng, vua thây ma quay sang hỏi anh: “Nếu họ thấy anh đi cùng em... có hiểu lầm gì không nhỉ?” Chu Tấn Thời: “Em nghĩ sao?” Vua thây ma: “Thế em đi trước nhé.” Sau đó... lúc đám đồng đội xông vào, khoảng cách giữa Chu Tấn Thời và vua thây ma... chỉ đúng hai bước chân. Về sau, Chu Tấn Thời đã hiểu thế nào gọi là bếp trưởng. Một ngày nữa lại đến – ngày mài dao nấu nướng, chuẩn bị buffet cho cô ăn no căng! Nhân vật chính: Lý Thu, Chu Tấn Thời, một đống nữa. Thể loại khác: Sinh tồn sau thiên tai. Một câu tóm tắt: Hành trình phiêu lưu hài hước của vua thây ma trên những cung đường tận thế. Chủ đề cốt lõi: Dù sống trong hoàn cảnh nào cũng phải kiên cường mà sống tiếp.

120000 Giỏ hàng Giỏ hàng

TN90: Tôi Trọng Sinh Đổi Chồng Cũ Lấy Tám Căn Nhà
TN90: Tôi Trọng Sinh Đổi Chồng Cũ Lấy Tám Căn Nhà

Bạch Trân Châu trọng sinh trở về ngày cô ly hôn với gã chồng tồi. Tiểu tam rút ra một xấp tiền hỏi cô: "Cần bao nhiêu cô mới chịu đồng ý ly hôn?" Bạch Trân Châu: "Mười vạn, một đồng cũng không thể ít hơn." Mười vạn bán chồng tồi, hai vạn tiền bồi thường ly hôn, hai vạn bốn tiền chu cấp nuôi con. Bạch Trân Châu cầm tiền giả vờ thành thật, tiêu sái bỏ đi. Đá bay gã chồng tồi, tránh xa gia đình nhà chồng khó ưa. Mua nhà, mua cửa hàng, làm ăn kinh doanh kiếm tiền lớn, ngồi chờ đền bù giải tỏa, từ đó bước lêи đỉиɦ cao của cuộc đời. Chú thích: Có nam chính! Nữ chính ngày càng mạnh mẽ, nam chính cũng rất mạnh mẽ, cùng sánh vai tiến bước.

300000 Giỏ hàng Giỏ hàng