Mạt Thế: Phản Diện Cứ Thích Giả Làm Thánh Mẫu

Mạt Thế: Phản Diện Cứ Thích Giả Làm Thánh Mẫu

Dị NăngHEHệ ThốngMạt ThếNgôn TìnhNữ Cường

Hệ thống đóng vai Thánh mẫu đào được một cô nàng đáng yêu làm ký chủ từ thế giới game. Nó nhìn vẻ mặt lương thiện ngây thơ của Trì Anh, trong lòng thầm chắc chắn, dáng vẻ lương thiện yếu đuối này chuẩn đét rồi, quả không hổ danh là người được chọn làm Thánh mẫu! Sau khi trói định rồi nó mới phát hiện, đóa kiều hoa này thế mà lại là Boss vai ác trong thế giới game! Hệ thống cảm thấy hơi lo lắng: Hic, chắc là không sao đâu ha? Cho đến khi nó nhìn thấy Trì Anh đứng giữa vũng máu, trên đỉnh đầu là vòng sáng Thánh mẫu, cô ôm đầu một con zombie khóc lóc thảm thiết. Cô than thở khóc lóc: “Trời ơi, chúng nó thật quá đáng thương.” Mọi người: Người này có bệnh à??? Nhìn giá trị Thánh mẫu liên tục tăng lên, hệ thống che mắt. Đừng tưởng nó không biết một đống sọ não của đám zombie kia còn không phải kiệt tác của cô ta!!! * Cố Trì nhặt được một cô gái từ trong thủy triều zombie, nước mắt đọng lại trên khóe mắt, cả người đều là máu. Anh hoài nghi đây là nhân vật nguy hiểm đã bị cảm nhiễm zombie, quyết đoán trói cô lại, chĩa họng súng vào đầu cô chờ cô biến dị. Cô gái bị anh chĩa súng vào đầu bỗng nhiên quay đầu lại, có dấu hiệu sắp biến dị. Cố Trì quyết đoán muốn nổ súng liền thấy cô nhìn mình với ánh mắt trìu mến. “Anh tàn nhẫn vô tình thế này, chắc chắn trước kia đã bị tổn thương... Không sao hết, tôi không trách anh.” Tay Cố Trì run lên, suýt nữa thì cướp cò. “...” Cố Trì, anh không có. * Đội ngũ gian nan cầu sinh ở mạt thế đột nhiên có thêm một người phụ nữ đáng ghét gia nhập, không có năng lực gì thì thôi đi, cư nhiên còn đồng tình với đám zombie kia? Thực buồn cười! Mãi cho đến một ngày, bọn họ phát hiện cô nàng Thánh mẫu kia vừa giàn giụa nước mắt vừa tay không tấc sắt đập nát đầu zombie, còn dùng đôi tay nhỏ xinh ngọc ngà tìm kiếm tinh hạch trong óc nó. Mọi người: Mù mắt rồi. Cố Trì đi theo phía sau Trì Anh, nhận từng viên tinh hạch cô đưa qua, không hề ra dáng đội trưởng chút nào. Mọi người:?? Cô coi đội trưởng là tay nải đấy à? Cố Trì không có chút chướng ngại tâm lý nào: Oa... Ăn không ngồi rồi thật sướng

80000

109 chương

Truyện cùng tác giả

Mạt Thế: Phản Diện Cứ Thích Giả Làm Thánh Mẫu
Mạt Thế: Phản Diện Cứ Thích Giả Làm Thánh Mẫu
Sồ Sồ Cúc

Hệ thống đóng vai Thánh mẫu đào được một cô nàng đáng yêu làm ký chủ từ thế giới game. Nó nhìn vẻ mặt lương thiện ngây thơ của Trì Anh, trong lòng thầm chắc chắn, dáng vẻ lương thiện yếu đuối này chuẩn đét rồi, quả không hổ danh là người được chọn làm Thánh mẫu! Sau khi trói định rồi nó mới phát hiện, đóa kiều hoa này thế mà lại là Boss vai ác trong thế giới game! Hệ thống cảm thấy hơi lo lắng: Hic, chắc là không sao đâu ha? Cho đến khi nó nhìn thấy Trì Anh đứng giữa vũng máu, trên đỉnh đầu là vòng sáng Thánh mẫu, cô ôm đầu một con zombie khóc lóc thảm thiết. Cô than thở khóc lóc: “Trời ơi, chúng nó thật quá đáng thương.” Mọi người: Người này có bệnh à??? Nhìn giá trị Thánh mẫu liên tục tăng lên, hệ thống che mắt. Đừng tưởng nó không biết một đống sọ não của đám zombie kia còn không phải kiệt tác của cô ta!!! * Cố Trì nhặt được một cô gái từ trong thủy triều zombie, nước mắt đọng lại trên khóe mắt, cả người đều là máu. Anh hoài nghi đây là nhân vật nguy hiểm đã bị cảm nhiễm zombie, quyết đoán trói cô lại, chĩa họng súng vào đầu cô chờ cô biến dị. Cô gái bị anh chĩa súng vào đầu bỗng nhiên quay đầu lại, có dấu hiệu sắp biến dị. Cố Trì quyết đoán muốn nổ súng liền thấy cô nhìn mình với ánh mắt trìu mến. “Anh tàn nhẫn vô tình thế này, chắc chắn trước kia đã bị tổn thương... Không sao hết, tôi không trách anh.” Tay Cố Trì run lên, suýt nữa thì cướp cò. “...” Cố Trì, anh không có. * Đội ngũ gian nan cầu sinh ở mạt thế đột nhiên có thêm một người phụ nữ đáng ghét gia nhập, không có năng lực gì thì thôi đi, cư nhiên còn đồng tình với đám zombie kia? Thực buồn cười! Mãi cho đến một ngày, bọn họ phát hiện cô nàng Thánh mẫu kia vừa giàn giụa nước mắt vừa tay không tấc sắt đập nát đầu zombie, còn dùng đôi tay nhỏ xinh ngọc ngà tìm kiếm tinh hạch trong óc nó. Mọi người: Mù mắt rồi. Cố Trì đi theo phía sau Trì Anh, nhận từng viên tinh hạch cô đưa qua, không hề ra dáng đội trưởng chút nào. Mọi người:?? Cô coi đội trưởng là tay nải đấy à? Cố Trì không có chút chướng ngại tâm lý nào: Oa... Ăn không ngồi rồi thật sướng

80000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Truyện liên quan

Thiên Tai Dồn Dập, Mạt Thế Chưa Bao Giờ Là Chuyện Đùa
Thiên Tai Dồn Dập, Mạt Thế Chưa Bao Giờ Là Chuyện Đùa

Trước mười chín tuổi, Khương Vũ thân thể yếu ớt, dễ sinh bệnh, đi được hai bước đã thở hổn hển. Sau mười chín tuổi, Khương Vũ trèo tường leo cây, tay không đánh tang thi, một hơi chạy hết 800 mét cũng không than mệt. Cuộc sống chính là vô thường như vậy. Rõ ràng là đang yên lành tổ chức đại hội thể thao mùa thu, bỗng nhiên lại biến thành ổ dịch bùng phát. Các bạn học cứ như bị dính nấm móng tay, lây bệnh dây chuyền, từng người từng người lần lượt phát bệnh. Có bạn bè thật sự là kề vai sát cánh chiến đấu, cũng có bạn bè giả vờ gào khóc đòi ăn. Giai đoạn đầu của cốt truyện: tránh né thây ma, trốn thoát khỏi khuôn viên trường học, tích trữ vật tư, tái thiết mái nhà. Giai đoạn sau: né tránh thiên tai, kiên cường sinh tồn. Virus, lốc xoáy, lũ lụt, cực hàn, động đất, hạn hán, sâu bệnh... ... Hạ Chu xả thân vì nhà Khương Vũ xinh đẹp dịu hiền như hoa Mạt thế là chốn phong ba Nắm tay dũng cảm đi xa cùng người.

120000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Đoàn Tàu Sinh Tồn, Cướp Lấy Thân Phận Người Chơi
Đoàn Tàu Sinh Tồn, Cướp Lấy Thân Phận Người Chơi

Khương Khải sống lại, trở về ba ngày trước khi thảm họa giá rét ập xuống quê hương Xuân Thành của cô. Theo đó, trong suốt một tháng ròng, toàn bộ Xuân Thành sẽ bị một thế lực vô hình phong tỏa, người bên trong không thể ra, người bên ngoài không thể vào. Một tháng sau, phong tỏa được hủy bỏ, cái lạnh thấu xương cũng kết thúc nhưng Xuân Thành đã biến thành một bãi tha ma khổng lồ, xác người la liệt, cảnh tượng vô cùng thê thảm. Chỉ có Khương Khải biết, nguyên nhân là do Xuân Thành bị một trò chơi mang tên “Chuyến Tàu Vô Tận” chọn làm phó bản. Trong một tháng đó, mười vạn người chơi được đưa đến Xuân Thành tham gia thử thách sinh tồn kéo dài một tháng. Cũng chính những người chơi này đã ra sức vơ vét tài nguyên của thành phố, tàn sát người dân bản địa, chỉ để hoàn thành nhiệm vụ và thỏa mãn thú tính của mình. Và đây mới chỉ là sự khởi đầu. Sau Xuân Thành, nhiều nơi khác trên hành tinh Xanh sẽ lần lượt trở thành phó bản, đối mặt với những thảm họa còn khủng khϊếp hơn, cùng với những người chơi cấp cao và tàn bạo hơn. Trong mắt những người chơi này, người dân bản địa chẳng khác nào đám NPC kiến cỏ. Trước thảm họa, người dân bản địa hoàn toàn không có sức chống cự. Để thay đổi tương lai tăm tối này, Khương Khải quyết định báo cáo toàn bộ sự việc về trò chơi này cho chính phủ. --- Giới lãnh đạo cấp cao của nước C nhận được một tin tức kinh hoàng: Toàn cầu sẽ dần trở thành phó bản của một trò chơi sinh tồn và phó bản đầu tiên sẽ mở ra tại Xuân Thành. Nhà nước bí mật điều động một lượng lớn vật tư chống rét vào Xuân Thành, đồng thời khẩn cấp điều động vô số binh lính tinh nhuệ, cải trang thành dân thường trà trộn vào thành phố. Ba ngày sau, mười vạn người chơi đột nhiên xuất hiện, Xuân Thành bị một thế lực vô hình phong tỏa, cắt đứt mọi liên lạc với bên ngoài, nhiệt độ bắt đầu giảm mạnh. Bộ chỉ huy Xuân Thành thông qua hệ thống camera giám sát dày đặc trên toàn thành phố, theo dõi sát sao hành động của những người chơi hung hãn, tàn ác này, lực lượng tinh nhuệ bí mật bắt đầu hành động. “Nhiệm vụ của chúng ta là: Thứ nhất, bảo vệ người dân Xuân Thành khỏi sự tấn công của người chơi. Thứ hai, bảo vệ người dân Xuân Thành vượt qua thảm họa giá rét. Thứ ba, chiếm đoạt thân phận của người chơi, thay thế họ quay trở lại chuyến tàu vô tận, đến các phó bản khác để giành lấy cơ hội, tài nguyên, công nghệ, làm cho đất nước, hành tinh Xanh trở nên hùng mạnh, sẵn sàng đối phó với những thử thách lớn hơn sau này!”

200000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Thập Niên 60: Khu Tập Thể Dựa Vào Tôi Để Hóng Chuyện
Thập Niên 60: Khu Tập Thể Dựa Vào Tôi Để Hóng Chuyện

Một giây trước, Tiêu Bảo Trân còn đang vật lộn giữa tận thế để cứu người. Giây tiếp theo, cô đã xuyên không về những năm 1960. Ký ức chợt ùa về, cô nhớ ra từng đọc trong một cuốn tiểu thuyết rằng mình chính là vị hôn thê của nam chính, đồng thời là em họ của nữ chính. Một nhân vật bị gán mác "chướng ngại vật tình yêu", số phận sớm muộn cũng sẽ trở thành pháo hôi, bị đào thải khỏi câu chuyện. Theo nguyên tác, chẳng bao lâu nữa cô sẽ bị nam chính hủy hôn. Vì quá xấu hổ, không còn mặt mũi nhìn ai, cuối cùng cô đã chọn cách nhảy sông ƚự ʋẫɳ. Tiêu Bảo Trân nói: "Nhảy sông á? Không đời nào! Mình phải sống cho ra trò!" Sau đó, nhờ người mai mối làm mối lái, cô kết hôn với Cao Kính – một công nhân cốt cán của nhà máy, mồ côi cha mẹ, là tấm gương lao động tiêu biểu. Họ trở thành vợ chồng cách mạng, chuyển về sống trong khu tập thể và vô tình trở thành hàng xóm của nam nữ chính. Từ đó, ngày nào cũng gặp nhau. Khu tập thể vốn yên bình, mọi người đồng lòng phấn đấu để giành danh hiệu "Ngõ văn minh". Nghe nói Tiêu Bảo Trân biết y thuật, cả sân đều nhao nhao khuyên: “Bảo Trân, hay cô khám bệnh cho mọi người trong sân đi? Coi như góp sức vì danh hiệu ‘Ngõ văn minh’ ấy mà!” Tiêu Bảo Trân mỉm cười: “Cũng chỉ là tiện tay giúp đỡ, tất nhiên là được rồi!” Không ngờ, khu tập thể này lại chẳng hề đơn giản như vẻ bề ngoài. Một lần, Tiêu Bảo Trân nhìn cô vợ trẻ suốt ngày ở nhà bế con, thản nhiên nói: “Cô đang mang thai, hơn bốn tháng rồi.” Mọi người sững sờ: “Cái gì cơ? Chồng cô ấy đi công tác ba năm chưa về mà!” Lần khác, cô ngồi trước bà cụ đã nằm liệt giường nhiều năm, chau mày nói: “Bà hoàn toàn không bệnh gì cả. Thân thể khỏe mạnh, chạy một mạch từ đầu đông sang cuối tây thành phố cũng không sao.” Cả sân bàng hoàng: “Trời ơi! Hóa ra bà cụ này giả vờ nằm liệt để hành hạ con dâu!” Còn có lần, cô liếc nhìn gã đàn ông hay khoe khoang chuyện bạo lực gia đình, khẽ nhếch môi: “Anh bị bệnh X mà còn tự hào cái gì?” Mọi người sợ hãi nhìn nhau: “Trời đất ơi! Vợ anh ta vừa mới sinh con mà!” Cuối cùng, danh hiệu "Ngõ văn minh" thì không đạt được, nhưng khu tập thể lại chưa bao giờ náo nhiệt đến thế. Mọi người thi nhau hóng chuyện, tinh thần phấn khởi, chẳng ai nỡ bỏ lỡ. “Bảo Trân ơi, khi nào cô rảnh khám sức khỏe toàn khu đi nhé! Tụi tôi tuyệt đối không phải tò mò đâu, chủ yếu là vì quan tâm đến sức khỏe thôi mà!”

120000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Lui Ra, Để Trẫm Đến!
Lui Ra, Để Trẫm Đến!

Thẩm Đường tỉnh lại trên đường đi đày, phát hiện thế giới này rất phản khoa học. Thần thạch trên trời rơi xuống, trăm quốc tương tranh. Văn ngưng Văn tâm, xuất khẩu thành thật. Võ tụ Võ đảm, phá núi đoạn biển. Tiểu bạch kiểm cô cho là, một câu "Hoành thương thúc ngựa", một giây sau mũ giáp phụ thân, trường thương trong tay, một người thành quân, thiên quân vạn mã khả năng giết thất tiến thất xuất! * Thất tiến thất xuất: Dựa thuyết con trai Lưu Bị bị quân Tào bao vây, tướng lĩnh Triệu Vân vì cứu ấu chủ Lưu Thiền bảy lần vào vòng vây quân Tào bảy lần giết ra. Quỷ lao bệnh trong mắt cô, miệng niệm "Tinh la kỳ bố"*, Trời xanh như lọng tròn, đất đai tựa cuộc cờ, bài binh bố trận, hạ bút thành văn! * Tinh la kỳ bố: Bày ra như sao giăng rợp trời, hệt những quân cờ trên bàn cờ, hình dung số lượng nhiều phân bố rộng. Đây cmn đâu thể tính phản khoa học! Rõ ràng là ván quan tài khoa học bị thần học đóng đinh! Mà cô -- "Chủ công, Bắc Quận đại hạn, hay ngài khóc một lúc?" Thẩm Đường: ". . ." "Chủ công, Nam Châu lũ lụt, hay ngài cười cười nhiều cho vơi?" Thẩm Đường: ". . ." -- -- -- -- Nhìn mười bát cơm to bị cô chén còn sạch bóng hơn bản mặt và một đám thôn dân cả ngày gây chuyện thị phi gào khóc đòi ăn không có ý tốt, thôn trưởng Thẩm Đường mang linh hồn họa sĩ nghi là thùng cơm chuyển thế buộc phải từ bỏ bút vẽ yêu dấu bị ép nhận lời dấn thân lên con đường chư hầu.

100000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Xuyên Qua Thành Chính Thê Khó Bị Bỏ
Xuyên Qua Thành Chính Thê Khó Bị Bỏ

Muối ở Lưỡng Hoài, làm cả thiên hạ đều mặn. Vượt qua thời không trở thành phu nhân của một thương nhân buôn muối, nàng lại phát hiện ra rằng phu quân của mình có đến ba người thϊếp thất như hoa như ngọc: - Một người là ngựa gầy kiều diễm, mềm mại đến từ Dương Châu. - Một người là ca kỹ hát kịch Côn khúc, danh chấn một vùng. - Một người thì hiền lành ôn nhu, dịu dàng, biết chăm sóc gia đình. Với thân phận của mình, nàng không thể ly hôn, chỉ có thể thu hút trái tim người đàn ông đó. Tag: Xuyên qua thời không Từ khóa tìm kiếm: Vai chính: Khương Ngọc Xuân, Chu Thiên Hải ┃ Vai phụ: Lý Diên Hồng (Lý Di Nương), Vương Thu Hoa (Vương Di Nương), Trương Tuyết Nhạn (Trương Di Nương)

70000 Giỏ hàng

Tiệm Đồ Cúng Âm Dương
Tiệm Đồ Cúng Âm Dương

Mạnh Ngư bỏ việc lương cao, nhảy sang làm nhân viên cho một cơ quan đặc biệt của âm phủ, kiêm luôn việc bán hàng ở một tiệm đồ cúng nhỏ. Từ đó, cô không chỉ bán vàng mã, bùa chú để kéo GDP cho âm phủ, mà còn phải giúp các khách hàng ma quỷ hoàn thành những ước nguyện khó đỡ để họ yên tâm mà đi đầu thai. Một ngày nọ, bà ngoại của Mạnh Ngư – Một Thổ Địa đang tu nghiệp ở Địa Phủ đã báo mộng, nói rằng đã định sẵn hôn ước cho cô từ bé... --- Cậu ấm đời thứ ba Tưởng Hách đẹp trai, giàu nứt đố đổ vách nhưng phải nghe theo di nguyện của ông nội mà cưới một cô chủ tiệm đồ cúng vỏn vẹn mười mét vuông. Trong giới thượng lưu râm ran tin đồn cô kia chỉ biết gấp vàng mã, đám bạn chí cốt của Tưởng Hách ngày nào cũng cá cược xem khi nào hai người họ hủy hôn ước. Tưởng Hách: "Cưới cô ta á? Tôi thà chạy rông ngoài đường còn hơn!" Về sau, anh lại nghiện vợ không lối thoát... --- Oan hồn xui xẻo: "Trúng số độc đắc 50 triệu, còn chưa kịp tiêu..." Mạnh Ngư: "Để tôi! Tôi sẽ tiêu giúp anh!" Lão trọc phú keo kiệt: "20 tỷ Euro của tao, đố đứa con cháu nào dám tơ tưởng!" Mạnh Ngư: "Để đó, tôi xử lý cho!" Vương gia mưu phản hụt: "Ta bày mưu tính kế cả đời, vậy mà vẫn không lên ngôi hoàng đế được!" Mạnh Ngư khóc ròng: "Thôi mà... Ước cái gì thực tế hơn được không?" Mạnh Ngư than thở: "Ôi, cái bát vàng của âm phủ này, sao mà gian nan quá vậy..."

100000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Vu Nữ Xuyên Thành Con Nuôi Hào Môn
Vu Nữ Xuyên Thành Con Nuôi Hào Môn

Đây là ký chủ thứ ba mà hệ thống số 009 tiếp quản. Trước mắt nó là một thiếu nữ, làn da trắng như tuyết, môi hồng như anh đào, mềm mại động lòng người. Nhưng hệ thống không hề dao động. Nó đã chuẩn bị đầy đủ những hình phạt nghiêm khắc nhất để buộc cô phải hoàn thành cốt truyện. Hệ thống nói: [Hiện giờ cô đang ở trong một quyển tiểu thuyết cẩu huyết kiểu cũ. Năm nay cô 16 tuổi. Cô là thiên kim giả của gia đình hào môn họ Giang, từ nhỏ đã xấu xa tận xương tủy. Còn trẻ mà đã tìm mọi cách quyến rũ anh ruột nữ chính, anh họ nữ chính, bạn thân của nữ chính, thậm chí cả người mà nữ chính thầm mến. Cô muốn cướp hết mọi thứ thuộc về nữ chính. Kết cục, cô bị nhà họ Giang vạch trần thân phận, đuổi ra khỏi nhà, lang thang đầu đường xó chợ, rơi vào bóng tối và chết thảm. Cô chính là vai nữ phụ pháo hôi bị mọi người căm ghét nhất trong truyện này.] Hệ thống nhấn mạnh: [Cô có đang nghe tôi nói không?] Hệ thống: [Cô đang làm gì vậy?] Thiếu nữ đáp: "Vẽ vòng tròn." Hệ thống: [Vẽ vòng tròn làm gì?] Thiếu nữ: [Triệu hồi mà.] Tên cô là A Tích, vốn là vu nữ của một quốc gia cổ xưa. Linh hồn lạc tới nơi này, cô nghĩ ngợi một chút rồi bắt đầu triệu hồi đám Ma Vương. Có kẻ mọc cánh xương dài thượt, có kẻ từ vực sâu biển cả trồi lên, có kẻ hóa thành rồng trên đỉnh cửu trùng sơn... Sức mạnh của chúng đủ sức hủy diệt cả thế giới này. Hệ thống tái mặt: [Cô muốn làm gì? Mau dừng lại! Cô định hủy diệt thế giới này sao?] Thiếu nữ vô tội hỏi: ? Thiếu nữ: "Không phải đâu, tôi chỉ đang thiếu một người lau chân cho mình, một người bưng nước cho mình và một người kể chuyện cho tôi nghe trước khi ngủ thôi mà..." Hệ thống: [?] Dùng mấy thứ khủng khϊếp đó — không, phải gọi là Ma Vương — chỉ để lau chân, bưng nước, kể chuyện ngủ? ... Ngày đầu tiên A Tích xuyên tới, nguyên chủ vừa mới tỏ tình thất bại. Anh họ nữ chính lạnh giọng mắng cô: "Không biết xấu hổ, nhà họ Giang dạy dỗ cô kiểu gì vậy?" Theo nguyên tác, cô phải chịu nhục nhã trước mặt mọi người, sau đó nhẫn nhịn nói "không sao đâu", rồi lại càng thêm căm hận nữ chính. Nhưng A Tích nghiêng đầu: "Không ai được phép nói với tôi như vậy." Tối hôm đó, anh họ nữ chính về nhà thì bị cha mình lôi ra đánh một trận tơi bời. Ngày thứ tư A Tích xuyên tới, nam chính và phản diện đánh nhau, gục ngay bên chân cô. Theo cốt truyện, cô phải chạy tới đỡ nam chính dậy. Nhưng A Tích thẳng thừng giẫm lên mặt nam chính một cái. Hệ thống: [? Sao cô lại làm vậy?] A Tích ngơ ngác: "Hả? Nhưng Đại Hộ Pháp của tôi bảo rằng, đáng ra bọn họ phải quỳ rạp dưới chân tôi mà?" ... Khi anh họ nữ chính lên mạng bêu riếu, kể lể con nhỏ thiên kim giả kia xấu xa thế nào, chiếm tổ quạ thế nào. Thì ngoài đời A Tích đã giành luôn chức vô địch cưỡi ngựa toàn quốc, vô địch bắn cung toàn quốc... Sau lễ trao giải, đích thân ông trùm – nhà tài trợ cuộc thi là Ân Lĩnh – tiễn cô rời đi, còn ông trùm Diệp Đức Minh thì tự mình mở cửa xe cho cô... Thân phận của cô gái lập tức trở thành đề tài bí ẩn được cả mạng xã hội sục sôi bàn tán. Chuyện thường ngày của các Ma Vương cùng nhau nuôi nhóc, trưởng thành rồi yêu nhau.

120000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Ta Làm Kế Mẫu Của Chồng Trước
Ta Làm Kế Mẫu Của Chồng Trước

Thế tử Yến vương phủ có gia thế hiển hách, thân phận mê người, là quý công tử, tương lai trượng phu trong mắt các thiếu nữ. Lâm Vị Hi chính là thê tử của hắn. Nhưng nữ chính không phải là nàng. Nàng chết một lần mới biết mình chỉ là nữ phụ, tác dụng của nàng chính là đá kê chân cho nữ chính đường hoàng bước lên. Nhiệm vụ của nàng là làm nổi bật sự ôn nhu quan tâm của nữ chính. Nữ chính là thứ muội của nàng, là người mà thế tử cầu không được, nên là ánh trăng sáng trong lòg hắn. Tất cả mọi người đều đem nàng và thứ muội ra so sánh, dùng sự thành công thượng vị của thứ muội để chê cười sự thất bại của nguyên thê là nàng. Lâm Vị Hi cười lạnh, tốt. Tình yêu của các ngươi cảm động trời đất, vậy người tỷ tỷ như ta trở về làm mẹ kế của các ngươi đi! Thế là, nàng vì tức giận gả cho phụ thân của chồng trước, cha chồng chưa từng gặp mặt ở kiếp trước - chiến thần bảo vệ Đại Tề, sau tang vợ một mực không có tục cưới, nắm giữ binh quyền một vùng trời, uy danh hiển hách - Yến vương. Về sau, đang bước vào tuổi trung niên, sát phạt quả quyết như Yến vương, nhìn xem kiều thê nhỏ hơn mình cả một con giáp, có chút đau đầu nghĩ. Thôi, nàng còn nhỏ, hắn sủng ái nàng, dung túng nàng, sau này hãy dạy nàng. Những tên gọi khác # Ta làm mẹ chồng của nữ chính # # Sau khi quay về, ta gả cho phụ thân của chồng trước # 2. Thành hôn lúc Lâm Vị Hi mười bảy, Yến vương ba mươi bốn, nam nữ chủ tuổi tác chênh lệch khá lớn, để ý người cẩn thận khi đi vào 3. Nữ chính kiếp trước đã chết mất tiêu rồi nhé, nên sau khi cưới, quan hệ luân lý gì đó cũng không thể thành lập, giữa nàng và Yến Vương hoàn toàn không tồn tại cái gọi là luân thường đạo lý, ta chỉ tính thân phận mới của nữ chính thôi. Nhân vật chính: Lâm Vị Hi, Cố Huy Ngạn ┃ vai phụ: Cao Nhiên, Cố Trình Diệu ┃

70000 Giỏ hàng Giỏ hàng