Xuyên Đến Thế Giới Thú Nhân, Ta Làm Ruộng Tại Vùng Hoang Dã

Xuyên Đến Thế Giới Thú Nhân, Ta Làm Ruộng Tại Vùng Hoang Dã

Ngôn TìnhCổ ĐạiHETình CảmXuyên Không

Đây là chuyện xưa về một nữ sinh xuyên đến đại lục Man Hoang toàn là thú nhân, nàng cẩn trọng tích trữ thịt, làm ruộng, kiến tạo gia viên. Tô Nhiễm vừa xuyên không. Lại bị một điểu nhân...... À không, là người sói nhặt về tổ. Nàng đứng ở trong tổ chim khổng lồ được xây ở độ cao hơn mười mét, hai đùi run run: "Này này, đại ca! Chim của ngươi, à không, ổ sói của ngươi! Có chắc chắn không vậy?!" Mà người sói mọc một đôi cánh trước mắt lại nghiêng đầu, lỗ tai lông nhung rung rung, một đôi mắt tròn màu xanh nhạt lộ ra nghi hoặc: "A ô?" Không bàn tay vàng, không hệ thống, thiên hướng làm ruộng. Tích trữ, trồng trọt, săn bắn, xây nhà. [Tiểu nữ sinh dựa vào phương thức sinh hoạt bình thường để thắp sáng năng lực sinh tồn X Thú nhân nguyên thủy đơn thuần giá trị vũ lực max]

120000

432 chương

Truyện cùng tác giả

Xuyên Đến Thế Giới Thú Nhân, Ta Làm Ruộng Tại Vùng Hoang Dã
Xuyên Đến Thế Giới Thú Nhân, Ta Làm Ruộng Tại Vùng Hoang Dã
Xuân Phong Thập Cửu Lý

Đây là chuyện xưa về một nữ sinh xuyên đến đại lục Man Hoang toàn là thú nhân, nàng cẩn trọng tích trữ thịt, làm ruộng, kiến tạo gia viên. Tô Nhiễm vừa xuyên không. Lại bị một điểu nhân...... À không, là người sói nhặt về tổ. Nàng đứng ở trong tổ chim khổng lồ được xây ở độ cao hơn mười mét, hai đùi run run: "Này này, đại ca! Chim của ngươi, à không, ổ sói của ngươi! Có chắc chắn không vậy?!" Mà người sói mọc một đôi cánh trước mắt lại nghiêng đầu, lỗ tai lông nhung rung rung, một đôi mắt tròn màu xanh nhạt lộ ra nghi hoặc: "A ô?" Không bàn tay vàng, không hệ thống, thiên hướng làm ruộng. Tích trữ, trồng trọt, săn bắn, xây nhà. [Tiểu nữ sinh dựa vào phương thức sinh hoạt bình thường để thắp sáng năng lực sinh tồn X Thú nhân nguyên thủy đơn thuần giá trị vũ lực max]

120000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Truyện liên quan

Địa Ngục Mười Tám Tầng : Ở Đây Cấm Nói Dối
Địa Ngục Mười Tám Tầng : Ở Đây Cấm Nói Dối

Tìm ra kẻ nói dối, học tập kẻ nói dối, giết chết kẻ nói dối, trở thành kẻ nói dối...

100000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Nữ Hiệp Hiên Ngang Mang Cảng Không Gian Xuyên Đến Thập Niên 60
Nữ Hiệp Hiên Ngang Mang Cảng Không Gian Xuyên Đến Thập Niên 60

Liên Hiểu Mẫn là một tinh anh trong giới an ninh năm 2023, một ngày nọ tình cờ có được không gian, có thể trồng trọt và bảo quản đồ tươi sống. Cô còn trúng số độc đắc nữa. Thế là cô vội vàng tích trữ không ít vật tư. Vừa xuyên không đã phát hiện, bến cảng khổng lồ nơi cô làm việc cũng đã sáp nhập vào không gian vòng tay. Liên Hiểu Mẫn cứ như vậy mang theo lượng vật tư khổng lồ từ "không gian bến cảng" xuyên không thành một thiếu nữ 13 tuổi của năm 1968. Cô mang theo em trai em gái còn trong tã lót, chạy nạn tìm người thân, trú tại một thôn nhỏ vùng Đông Bắc. Vừa nuôi hai đứa trẻ đáng yêu, thỉnh thoảng trà trộn vào chợ đen, vào rừng sâu săn bắn, dần dần bộc lộ thân thủ tuyệt đỉnh, tìm được vô số vàng bạc châu báu. Sau đó cô chạy đến Hương Cảng, mua nhà, mua biệt thự, còn lừa được một đại ca xã hội đen, đứng đầu một băng đảng làm đối tác, cuối cùng trở thành một nhà tài phiệt.

400000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Hành Trình Tu Tiên Của Nữ Phụ: Một Đường Đăng Tiên
Hành Trình Tu Tiên Của Nữ Phụ: Một Đường Đăng Tiên

Một "trạch nữ" thời hiện xuyên đến dị thế, tỉnh dậy đã biến thành nữ phụ pháo hôi hạng N trong truyện. Đứng trước nàng là nữ chủ xuyên không mang hình tượng "bạch liên hoa", cơ duyên thâm hậu, khí vận ngút trời. Đằng sau lại là nữ xứng trọng sinh tâm cơ thâm trầm, thủ đoạn tàn độc. Số phận không ngừng áp bức! Phải tìm đường sống trong nghịch cảnh! Mộc Dao từng bước một, vững vàng tiến lên, giữ vững tín niệm trong lòng. Mặc kệ nữ chủ hay nữ xứng, ta tu tiên đạo của ta, ngươi đi con đường của ngươi!

300000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Nữ Vương Thét Chói Tai
Nữ Vương Thét Chói Tai

Truyện kinh dị nhưng người nhát gan cũng có thể ăn được! Chúc Ương biết ngày mai mình sẽ chết trong tay một ma nữ, ngay đêm đó mua một đêm say cuồng hoan. Hôm sau tỉnh lại, đầu óc choáng váng vì say, trong nhà hỗn loạn, trên TV còn có một con ma nữ mới chui được một nửa ra ngoài. Con ma nữ đã chết! Đám bạn cây khế liên tục kết án cô độc ác hành hạ ma nữ đến chết như thế nào. Chúc Ương: Tôi không phải! Tôi không có! Đừng nói linh tinh! Tôi yếu đuối nhát gan như một đóa hoa nhỏ bé, khi sợ hãi chỉ biết khóc thét thôi. Ma nữ tưởng rằng sẽ dễ dàng giết chết được đũy kia tỏ vẻ có lời muốn nói. Đôi lời của Dã Linh: Mị và một người bạn khác hợp tác làm bộ này, vì vã chị nữ chính quá =))) Cả hai đều không có nhiều kinh nghiệm trong việc làm truyện tranh, có gì sai sót mong mọi người góp ý, cảm ơn rất nhiều!

200000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Sau Khi Xung Hỉ, Đại Lão Huyền Học Ở Hào Môn Trảm Quỷ
Sau Khi Xung Hỉ, Đại Lão Huyền Học Ở Hào Môn Trảm Quỷ

【Huyền học + giải thoát + bắt quỷ】 Thiên chi kiêu tử Lục Trì, bởi vì tai nạn giao thông mà mù hai mắt, bại liệt toàn thân, bị tất cả mọi người chà đạp sỉ nhục, tính cách trở nên u ám. Lão tổ tông huyền học Diệp Thiến tới đền ơn, trị bệnh cho anh ta, đối xử tốt với anh ta, dành cho anh ta tất cả sự dịu dàng. Mặt anh ta trắng như giấy, u ám đáng sợ: “Cô muốn gì?” Diệp Thiến cười rạng rỡ: “Muốn anh tốt lên.” Trong tích tắc, toàn bộ cảm xúc mà người đàn ông che giấu lập tức sụp đổ. Diệp Thiến giúp anh ta xua đuổi tất cả sát khí, trả lại mệnh cách thiên tử cho anh ta. Nhưng sau khi người đàn ông này khỏi bệnh, dường như sát khí càng nặng. Khi cô thành công lui thân muốn rời đi, người đàn ông mang gương mặt đẹp trai nhợt nhạt, nắm tay của cô giằng trước ngực, lực đạo như thể muốn xuyên thấu l*иg ngực anh ta: “Em móc nó ra, tôi sẽ cho em đi.” Cô trong mắt Lục Trì: Mềm mại đáng yêu. Cô trong mắt lũ quỷ: phần tử bạo lực đáng sợ. Cô trong mắt thuộc hạ: đáng sợ. Các huyền thuật sư cảm thấy trông cô rất gà. Sau khi quen biết, đại lão kèm tôi với!

120000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Bệnh Mỹ Nhân Và Đồ Tể
Bệnh Mỹ Nhân Và Đồ Tể

Sau khi xuyên qua, Úc Ly trở thành con gái của một hộ nhà nông, bị người thân bán đi để gả cho một thư sinh bệnh tật trong làng để xung hỉ. Ban đầu nàng tưởng xung hỉ chỉ là cái danh, chắc là vào nhà người ta làm nha hoàn, ai ngờ lại thành chính thất, đường hoàng làm chủ gia đình, không còn cảnh bữa đói bữa no. Nhưng niềm vui chưa kịp nở hoa thì nàng phát hiện ra nhà thư sinh cũng nghèo rớt mồng tơi, nồi niêu lạnh tanh, gió thổi qua nghe tiếng bụng réo. Nhìn thư sinh nằm trên giường bệnh, khuôn mặt thanh tú như tiên nhưng hiện lên sắc đỏ vì bệnh tật, Úc Ly thầm thở dài. Chẳng phải chỉ là bắt đầu từ đầu sao? Cuộc sống thế nào còn phải do nàng quyết định. Nhà có phu quân bệnh tật, bà bà yếu đuối cùng hai đứa trẻ, cả nhà đều cần ăn cơm nên Úc Ly chỉ có thể gánh vác trách nhiệm nuôi dưỡng gia đình, chuẩn bị đi tìm việc làm. Nàng không giỏi nữ công, giặt giũ quần áo kiếm được quá ít tiền, đi bến tàu khuân vác sẽ bị bóc lột, vận may không tốt thì đừng nghĩ đến việc vào rừng nhặt của hời. Chỉ có sức lực là còn khá tốt... Người đàn ông hỏi: “Ngươi định tìm việc gì?” Úc Ly: “Mổ lợn.” Người đàn ông: "Ngươi đã từng mổ lợn bao giờ chưa?” Úc Ly tự tin đáp: “Chưa, nhưng ta đã xem qua!” Người đàn ông: “...” Úc Ly làm việc hăng say, chàng thư sinh cũng dần khỏe lại, hơn nữa còn thi đỗ khoa cử, cuối cùng trở thành quốc công gia, Úc Ly cũng trở thành quốc công phu nhân. Đối với việc này, Úc Ly chỉ biết tỏ vẻ cạn lời: “...”

300000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Tiệm Đồ Cúng Âm Dương
Tiệm Đồ Cúng Âm Dương

Mạnh Ngư bỏ việc lương cao, nhảy sang làm nhân viên cho một cơ quan đặc biệt của âm phủ, kiêm luôn việc bán hàng ở một tiệm đồ cúng nhỏ. Từ đó, cô không chỉ bán vàng mã, bùa chú để kéo GDP cho âm phủ, mà còn phải giúp các khách hàng ma quỷ hoàn thành những ước nguyện khó đỡ để họ yên tâm mà đi đầu thai. Một ngày nọ, bà ngoại của Mạnh Ngư – Một Thổ Địa đang tu nghiệp ở Địa Phủ đã báo mộng, nói rằng đã định sẵn hôn ước cho cô từ bé... --- Cậu ấm đời thứ ba Tưởng Hách đẹp trai, giàu nứt đố đổ vách nhưng phải nghe theo di nguyện của ông nội mà cưới một cô chủ tiệm đồ cúng vỏn vẹn mười mét vuông. Trong giới thượng lưu râm ran tin đồn cô kia chỉ biết gấp vàng mã, đám bạn chí cốt của Tưởng Hách ngày nào cũng cá cược xem khi nào hai người họ hủy hôn ước. Tưởng Hách: "Cưới cô ta á? Tôi thà chạy rông ngoài đường còn hơn!" Về sau, anh lại nghiện vợ không lối thoát... --- Oan hồn xui xẻo: "Trúng số độc đắc 50 triệu, còn chưa kịp tiêu..." Mạnh Ngư: "Để tôi! Tôi sẽ tiêu giúp anh!" Lão trọc phú keo kiệt: "20 tỷ Euro của tao, đố đứa con cháu nào dám tơ tưởng!" Mạnh Ngư: "Để đó, tôi xử lý cho!" Vương gia mưu phản hụt: "Ta bày mưu tính kế cả đời, vậy mà vẫn không lên ngôi hoàng đế được!" Mạnh Ngư khóc ròng: "Thôi mà... Ước cái gì thực tế hơn được không?" Mạnh Ngư than thở: "Ôi, cái bát vàng của âm phủ này, sao mà gian nan quá vậy..."

100000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Đọc Tâm Động Thực Vật Tôi Nuôi Sống Cả Nhà
Đọc Tâm Động Thực Vật Tôi Nuôi Sống Cả Nhà

Sau khi tốt nghiệp Đại học Y học cổ truyền Trung Quốc, Giang Phúc Bảo bất ngờ xuyên không tới một thế giới giả tưởng, trở thành một bé gái ba tuổi trong ngôi làng nghèo nhất lịch sử. Cô có được một gia đình cực kỳ yêu thương, bảo vệ cô đến cùng. Không chỉ vậy, cô còn phát hiện ra mình sở hữu một "bàn tay vàng" đặc biệt – năng lực đọc tâm! Nhưng năng lực đọc tâm này lại có chút đặc biệt, cô chỉ có thể nghe được tiếng lòng của thực vật và động vật. Nhờ khả năng ấy, Giang Phúc Bảo đã giúp gia đình gầy gò, xanh xao của mình ăn no mặc ấm, dần dần trở nên béo khỏe, mũm mĩm, ngay cả năm mất mùa cũng chẳng sợ đói khát. 1. “Nương, Phúc Bảo, Phúc Bảo, con bé không còn thở nữa!” “A, con gái của ta——” “Phúc Bảo ơi, sao cháu lại ra đi như vậy, cháu mới ba tuổi thôi mà, cháu đi rồi bà biết làm sao, cháu để bà sống thế nào đây.” Tiếng khóc than thảm thiết vang lên. Giang Phúc Bảo từ từ tỉnh lại. Chưa kịp mở mắt, một đoạn ký ức không thuộc về nàng đã tràn vào đầu. Ba giây sau. Tiếp nhận ký ức xong. Giang Phúc Bảo mới biết, mình đã xuyên không. Vì quá mệt mỏi, nàng đã đột tử trong căn phòng thuê trọ. Có lẽ ông trời thương xót nàng không cha không nương, đã cho nàng cơ hội sống lại một lần nữa. Nguyên chủ cũng giống nàng. Cũng tên là Giang Phúc Bảo, là con út của nhà họ Giang. Năm nay ba tuổi. Vì nguyên chủ bị chết đuối dưới sông, nàng mới có thể có được thân thể này. Bà lão đang khóc bên giường là tổ mẫu của nguyên chủ. Tên là Trương Kim Lan. Bà ấy cùng tổ phụ Giang Thủ Gia có ba con trai, một con gái. Con trai cả nhà họ Giang tên là Giang Đại Hòa, cưới Chu Nghênh Thu ở thôn Chu Gia. Hai người sinh được ba con trai, con trai cả Giang Đồng Kim năm nay mười lăm tuổi, đang chuẩn bị bàn chuyện cưới xin, con trai thứ hai tên là Giang Đồng Mộc mười ba tuổi, con út tên là Giang Đồng Thủy mười một tuổi. Con trai thứ hai nhà họ Giang tên là Giang Nhị Dũng, thê tử là Tôn Bình Mai ở thôn Tôn Gia, sau khi về nhà chồng sinh được hai con trai. Tên là Giang Đồng Hỏa và Giang Đồng Thổ, một đứa mười một tuổi, một đứa mười tuổi. Năm người được đặt tên theo thứ tự Kim Mộc Thủy Hỏa Thổ. Còn con thứ ba nhà họ Giang, là con gái duy nhất của Trương Kim Lan, tên là Giang Tam Hà. Cách đây vài năm đã gả đến thôn Tôn Gia. Cha ruột của nguyên chủ là Giang Tứ Ngân, là con trai út của nhà họ Giang, được tổ phụ tổ mẫu rất yêu thương. Cưới Trương Yến Tử ở thôn Trương Gia, sinh được hai trai một gái. Đại ca của nguyên chủ tên là Giang Đồng Cát, nhị ca tên là Giang Đồng Tường, ngụ ý là cát tường. Nhà họ Giang đông người, tổng cộng mười sáu người. Vì các cháu đều là con trai, Giang Phúc Bảo là con út nên rất được mọi người trong nhà yêu thương. Có thể nói là cục cưng của cả nhà. Chỉ cần nhìn tên của cô bé là biết. Sau khi đã nắm rõ các mối quan hệ trong nhà họ Giang, Giang Phúc Bảo mở mắt. “Nương, Phúc Bảo không chết, con bé tỉnh rồi!” Thấy Giang Phúc Bảo tỉnh lại, một người đàn ông có dáng vẻ giống như tay đấm, vừa lau nước mắt vừa kích động nói. “Phúc Bảo của bà ơi, cuối cùng cháu cũng tỉnh rồi, chắc là cháu không nỡ rời xa bà nên mới quay về phải không?” Nghe con trai cả nói cháu gái không chết. Trương Kim Lan, người đang ngồi bệt dưới đất, bỗng có sức lực, bà ấy ôm chặt lấy cháu gái như vừa tìm lại được vật quý, khóc nức nở. Tiếng khóc vang vọng trong nhà, lay động tất cả mọi người nhà họ Giang. “Tổ mẫu, đừng khóc.” Giang Phúc Bảo giơ tay, dùng bàn tay nhỏ nhắn mũm mĩm lau nước mắt cho bà ấy. “Phúc Bảo, con làm nương sợ chết khiếp, nếu con có mệnh hệ gì, nương cũng không sống nổi.” Nương của nguyên chủ, Trương Yến Tử, nằm úp sấp bên giường, khóc nấc lên. “Cháu gái ngoan, nói cho ông biết, cháu bị ngã xuống sông như thế nào? Sao tự dưng lại ra bờ sông làm gì?” Mặc dù mắt Giang Thủ Gia ngấn lệ, nhưng ông ấy lại muốn biết cháu gái bị rơi xuống sông ra sao. Cháu gái ông ấy vốn ngoan ngoãn, không bao giờ chạy lung tung, càng không tự mình ra bờ sông chơi. Chắc chắn có điều gì đó mờ ám! Thấy tổ phụ hỏi. Giang Phúc Bảo lục lại ký ức, nhỏ giọng nói: “Tam Nữu tỷ tỷ dẫn cháu ra bờ sông, tỷ ấy nói dưới sông có đá đẹp, nhưng cháu vừa ngồi xuống thì bị người ta đẩy xuống sông.” Nguyên chủ chính là bị đứa bé gái bảy tuổi tên Giang Tam Nữu này hại chết. Hôm nay là ngày cày bừa mùa xuân. Sáng sớm, mọi người Giang gia đã ra đồng cày xới đất, bọn trẻ nhỏ thì chơi trong thôn hoặc lên núi đào rau dại. Nguyên chủ còn nhỏ, không ai chơi cùng, nên một mình ngồi xổm trong góc, dùng cành cây chọc đất để giết thời gian. Sau đó, cháu gái thứ ba của nhà tộc trưởng, Giang Tam Nữu, đột nhiên đến tìm nguyên chủ. Con bé dụ dỗ nguyên chủ rằng dưới sông có đá đẹp, muốn cùng nguyên chủ đi nhặt, nguyên chủ tò mò nên đã bị Giang Tam Nữu dắt ra bờ sông, tuy nhiên, vừa ngồi xuống thì đã bị người ta đạp xuống sông. Không cần suy nghĩ. Cũng biết người đạp cô bé chính là Giang Tam Nữu. Mới bảy tuổi mà lòng dạ đã độc ác như vậy. Giang Phúc Bảo không giấu giếm điều gì. Kể hết mọi chuyện cho tổ phụ Giang Thủ Gia nghe. “Đúng là con nhỏ đáng bị trời đánh! Mới bảy tuổi đã biết hại người, lớn lên còn ra thể thống gì, nếu không phải Phúc Bảo nhà ta mạng lớn, e là đã bị nó hại chết rồi, không được, chuyện này ta không thể nuốt trôi, ông nó à, chúng ta phải đến nhà tộc trưởng đòi lại công bằng!” Nghe nói cháu gái bị người ta hãm hại. Trương Kim Lan giận dữ vô cùng.

120000 Giỏ hàng Giỏ hàng