Xuyên Đến Thế Giới Thú Nhân, Ta Làm Ruộng Tại Vùng Hoang Dã

Xuyên Đến Thế Giới Thú Nhân, Ta Làm Ruộng Tại Vùng Hoang Dã

Ngôn TìnhCổ ĐạiHETình CảmXuyên Không

Đây là chuyện xưa về một nữ sinh xuyên đến đại lục Man Hoang toàn là thú nhân, nàng cẩn trọng tích trữ thịt, làm ruộng, kiến tạo gia viên. Tô Nhiễm vừa xuyên không. Lại bị một điểu nhân...... À không, là người sói nhặt về tổ. Nàng đứng ở trong tổ chim khổng lồ được xây ở độ cao hơn mười mét, hai đùi run run: "Này này, đại ca! Chim của ngươi, à không, ổ sói của ngươi! Có chắc chắn không vậy?!" Mà người sói mọc một đôi cánh trước mắt lại nghiêng đầu, lỗ tai lông nhung rung rung, một đôi mắt tròn màu xanh nhạt lộ ra nghi hoặc: "A ô?" Không bàn tay vàng, không hệ thống, thiên hướng làm ruộng. Tích trữ, trồng trọt, săn bắn, xây nhà. [Tiểu nữ sinh dựa vào phương thức sinh hoạt bình thường để thắp sáng năng lực sinh tồn X Thú nhân nguyên thủy đơn thuần giá trị vũ lực max]

120000

432 chương

Truyện cùng tác giả

Xuyên Đến Thế Giới Thú Nhân, Ta Làm Ruộng Tại Vùng Hoang Dã
Xuyên Đến Thế Giới Thú Nhân, Ta Làm Ruộng Tại Vùng Hoang Dã
Xuân Phong Thập Cửu Lý

Đây là chuyện xưa về một nữ sinh xuyên đến đại lục Man Hoang toàn là thú nhân, nàng cẩn trọng tích trữ thịt, làm ruộng, kiến tạo gia viên. Tô Nhiễm vừa xuyên không. Lại bị một điểu nhân...... À không, là người sói nhặt về tổ. Nàng đứng ở trong tổ chim khổng lồ được xây ở độ cao hơn mười mét, hai đùi run run: "Này này, đại ca! Chim của ngươi, à không, ổ sói của ngươi! Có chắc chắn không vậy?!" Mà người sói mọc một đôi cánh trước mắt lại nghiêng đầu, lỗ tai lông nhung rung rung, một đôi mắt tròn màu xanh nhạt lộ ra nghi hoặc: "A ô?" Không bàn tay vàng, không hệ thống, thiên hướng làm ruộng. Tích trữ, trồng trọt, săn bắn, xây nhà. [Tiểu nữ sinh dựa vào phương thức sinh hoạt bình thường để thắp sáng năng lực sinh tồn X Thú nhân nguyên thủy đơn thuần giá trị vũ lực max]

120000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Truyện liên quan

Nữ Hiệp Hiên Ngang Mang Cảng Không Gian Xuyên Đến Thập Niên 60
Nữ Hiệp Hiên Ngang Mang Cảng Không Gian Xuyên Đến Thập Niên 60

Liên Hiểu Mẫn là một tinh anh trong giới an ninh năm 2023, một ngày nọ tình cờ có được không gian, có thể trồng trọt và bảo quản đồ tươi sống. Cô còn trúng số độc đắc nữa. Thế là cô vội vàng tích trữ không ít vật tư. Vừa xuyên không đã phát hiện, bến cảng khổng lồ nơi cô làm việc cũng đã sáp nhập vào không gian vòng tay. Liên Hiểu Mẫn cứ như vậy mang theo lượng vật tư khổng lồ từ "không gian bến cảng" xuyên không thành một thiếu nữ 13 tuổi của năm 1968. Cô mang theo em trai em gái còn trong tã lót, chạy nạn tìm người thân, trú tại một thôn nhỏ vùng Đông Bắc. Vừa nuôi hai đứa trẻ đáng yêu, thỉnh thoảng trà trộn vào chợ đen, vào rừng sâu săn bắn, dần dần bộc lộ thân thủ tuyệt đỉnh, tìm được vô số vàng bạc châu báu. Sau đó cô chạy đến Hương Cảng, mua nhà, mua biệt thự, còn lừa được một đại ca xã hội đen, đứng đầu một băng đảng làm đối tác, cuối cùng trở thành một nhà tài phiệt.

400000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Thanh Xuyên: Ngũ Phúc Tấn Chỉ Muốn Làm Ruộng
Thanh Xuyên: Ngũ Phúc Tấn Chỉ Muốn Làm Ruộng

Văn án: An Thanh xuyên không, từ tiến sĩ viện nông học thành cách cách Mông Cổ bị chỉ hôn cho Ngũ hoàng tử triều đại Khang Hi thời nhà Thanh. Nhìn Tử Cấm thành cao cao, An Thanh nhịn không được nâng trán thở dài, người trong cái cung này, ai không phải tâm nhãn dày như cái sàng, ở trước mặt bọn họ, nàng chính là ngốc bạch ngọt mà thôi. Nhưng mà, cũng may An Thanh không tính quá xui, bị chỉ cho Ngũ a ca Dận Kỳ - người không tham dự đoạt đích, Nhà mẹ đẻ lại là một chi đắc lực nhất Khoa Nhĩ Thấm, được Khang Hi coi trọng. Dù sao cung đấu là không thể nào cung đấu được, đóng cửa lại nằm ngửa trải qua cuộc sống phú quý không tốt hơn sao. Thế là, vào lúc đám phúc tấn cách cách vì tranh thủ tình cảm dùng hết thủ đoạn, An Thanh ăn uống hưởng lạc. Vào lúc đám chị em dâu bận rộn thể hiện sự hiền huệ của mình, An Thanh ăn uống hưởng lạc. Vào lúc các hoàng tử bận rộn kết bè kết cánh tranh quyền đoạt lợi, An Thanh lôi kéo Dận Kỳ cùng nhau ăn uống hưởng lạc. Nhưng người nào biết, chính là một người toàn cung không ai để vào mắt như An Thanh không chỉ tiện tay cứu sống mẫu đơn cực phẩm dùng để tế tự mang ý nghĩa tường thụy, còn giải quyết các vấn đề sâu bệnh nông nghiệp như ‘bệnh dịch cây lúa’, ‘quỷ mạch’ khiến đế vương cả triều văn võ từ cổ chí kim đều nhức đầu không thôi. Càng đừng đề cập đến, bên trong điền trang kia của nàng liên tiếp xuất hiện cây nông nghiệp cao sản. . . Rất nhiều năm sau, bên trong dân gian hương dã lưu truyền một vị "Nông thần nương nương" nổi danh truyền xa, hàng ngàn hàng vạn bách tính chủ động lập bia cho nàng, Nghe nói vị "Nông thần nương nương" này là quý nhân trong Tử Cấm thành, nhưng lại lưu luyến ruộng lúa, chỉ vì nàng nói. . . muốn cho hài tử khắp thiên hạ đều có thể ăn cơm no.

200000 Giỏ hàng Giỏ hàng

TN90: Tôi Trọng Sinh Đổi Chồng Cũ Lấy Tám Căn Nhà
TN90: Tôi Trọng Sinh Đổi Chồng Cũ Lấy Tám Căn Nhà

Bạch Trân Châu trọng sinh trở về ngày cô ly hôn với gã chồng tồi. Tiểu tam rút ra một xấp tiền hỏi cô: "Cần bao nhiêu cô mới chịu đồng ý ly hôn?" Bạch Trân Châu: "Mười vạn, một đồng cũng không thể ít hơn." Mười vạn bán chồng tồi, hai vạn tiền bồi thường ly hôn, hai vạn bốn tiền chu cấp nuôi con. Bạch Trân Châu cầm tiền giả vờ thành thật, tiêu sái bỏ đi. Đá bay gã chồng tồi, tránh xa gia đình nhà chồng khó ưa. Mua nhà, mua cửa hàng, làm ăn kinh doanh kiếm tiền lớn, ngồi chờ đền bù giải tỏa, từ đó bước lêи đỉиɦ cao của cuộc đời. Chú thích: Có nam chính! Nữ chính ngày càng mạnh mẽ, nam chính cũng rất mạnh mẽ, cùng sánh vai tiến bước.

300000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Cha Là Tiên Quân Vai Ác
Cha Là Tiên Quân Vai Ác

Bé con nửa yêu Ninh Chi Chi ôm chiếc đuôi cáo của mình, một mình lủi thủi trong động phủ tiên cư vắng lặng, đói đến mức phải gặm cỏ qua ngày. Cuối cùng cũng có một ngày, người cha đẹp đẽ mạnh mẽ của cô bé đã xuất hiện. Hắn đạp lên vạn trượng hào quang, tay cầm linh kiếm, uy nghi từ trên trời giáng xuống. Ninh Chi Chi ôm đuôi, rón rén lại gần. Cô bé cẩn thận níu lấy vạt áo của cha mình, rụt rè cất tiếng gọi: "Cha!" Quảng Lăng tiên quân vốn chỉ tiện đường đi ngang qua sau khi giải quyết một vụ "đen ăn đen": “?” Tóm tắt trong một câu: Bé con hồ ly ba tuổi rưỡi. Chủ đề: Gia đình ấm áp và tình thân đáng quý.

150000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Ta Làm Kế Mẫu Của Chồng Trước
Ta Làm Kế Mẫu Của Chồng Trước

Thế tử Yến vương phủ có gia thế hiển hách, thân phận mê người, là quý công tử, tương lai trượng phu trong mắt các thiếu nữ. Lâm Vị Hi chính là thê tử của hắn. Nhưng nữ chính không phải là nàng. Nàng chết một lần mới biết mình chỉ là nữ phụ, tác dụng của nàng chính là đá kê chân cho nữ chính đường hoàng bước lên. Nhiệm vụ của nàng là làm nổi bật sự ôn nhu quan tâm của nữ chính. Nữ chính là thứ muội của nàng, là người mà thế tử cầu không được, nên là ánh trăng sáng trong lòg hắn. Tất cả mọi người đều đem nàng và thứ muội ra so sánh, dùng sự thành công thượng vị của thứ muội để chê cười sự thất bại của nguyên thê là nàng. Lâm Vị Hi cười lạnh, tốt. Tình yêu của các ngươi cảm động trời đất, vậy người tỷ tỷ như ta trở về làm mẹ kế của các ngươi đi! Thế là, nàng vì tức giận gả cho phụ thân của chồng trước, cha chồng chưa từng gặp mặt ở kiếp trước - chiến thần bảo vệ Đại Tề, sau tang vợ một mực không có tục cưới, nắm giữ binh quyền một vùng trời, uy danh hiển hách - Yến vương. Về sau, đang bước vào tuổi trung niên, sát phạt quả quyết như Yến vương, nhìn xem kiều thê nhỏ hơn mình cả một con giáp, có chút đau đầu nghĩ. Thôi, nàng còn nhỏ, hắn sủng ái nàng, dung túng nàng, sau này hãy dạy nàng. Những tên gọi khác # Ta làm mẹ chồng của nữ chính # # Sau khi quay về, ta gả cho phụ thân của chồng trước # 2. Thành hôn lúc Lâm Vị Hi mười bảy, Yến vương ba mươi bốn, nam nữ chủ tuổi tác chênh lệch khá lớn, để ý người cẩn thận khi đi vào 3. Nữ chính kiếp trước đã chết mất tiêu rồi nhé, nên sau khi cưới, quan hệ luân lý gì đó cũng không thể thành lập, giữa nàng và Yến Vương hoàn toàn không tồn tại cái gọi là luân thường đạo lý, ta chỉ tính thân phận mới của nữ chính thôi. Nhân vật chính: Lâm Vị Hi, Cố Huy Ngạn ┃ vai phụ: Cao Nhiên, Cố Trình Diệu ┃

70000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Nữ Vương Thét Chói Tai
Nữ Vương Thét Chói Tai

Truyện kinh dị nhưng người nhát gan cũng có thể ăn được! Chúc Ương biết ngày mai mình sẽ chết trong tay một ma nữ, ngay đêm đó mua một đêm say cuồng hoan. Hôm sau tỉnh lại, đầu óc choáng váng vì say, trong nhà hỗn loạn, trên TV còn có một con ma nữ mới chui được một nửa ra ngoài. Con ma nữ đã chết! Đám bạn cây khế liên tục kết án cô độc ác hành hạ ma nữ đến chết như thế nào. Chúc Ương: Tôi không phải! Tôi không có! Đừng nói linh tinh! Tôi yếu đuối nhát gan như một đóa hoa nhỏ bé, khi sợ hãi chỉ biết khóc thét thôi. Ma nữ tưởng rằng sẽ dễ dàng giết chết được đũy kia tỏ vẻ có lời muốn nói. Đôi lời của Dã Linh: Mị và một người bạn khác hợp tác làm bộ này, vì vã chị nữ chính quá =))) Cả hai đều không có nhiều kinh nghiệm trong việc làm truyện tranh, có gì sai sót mong mọi người góp ý, cảm ơn rất nhiều!

200000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Mang Theo Không Gian, Ta Trở Thành Phụ Trợ Thần Cấp Thời Tận Thế
Mang Theo Không Gian, Ta Trở Thành Phụ Trợ Thần Cấp Thời Tận Thế

Kiếp trước, vì sở hữu dị năng hệ đặc thù, Vân Sơ Hoài bị người yêu phản bội. Hắn ôm ấp tình mới, đích thân giao cô cho một nhà khoa học biếи ŧɦái làm thí nghiệm, khiến cô phải chịu đựng đủ loại tra tấn vô nhân tính cho đến chết. Một sớm tỉnh lại, cô bỗng quay về ba năm trước, khi tận thế còn chưa giáng xuống. Càng bất ngờ hơn là cô không những giữ được ký ức, mà còn mang theo cả không gian và dị năng mạnh mẽ hơn trước. Vùng đất vô tận trong không gian liên tục sản sinh lương thực, không gian sau khi thăng cấp còn mở ra nhiều quyền hạn mới. Ai nói hệ phụ trợ không thể tấn công? Trong khi người khác còn đang co rúm trong căn cứ chờ chết, Vân Sơ Hoài đã dẫn dắt đội ngũ của mình xông vào nơi tụ tập của bầy xác sống, ra vào như chỗ không người, không hề sợ hãi chút nào. Trên đường cô còn vô tình "nhặt" được một kẻ từng là nhân vật lớn trong căn cứ ở kiếp trước. Cái gì? Hóa ra người đó mới chính là mối tình đầu của mình?

260000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Bệnh Mỹ Nhân Và Đồ Tể
Bệnh Mỹ Nhân Và Đồ Tể

Sau khi xuyên qua, Úc Ly trở thành con gái của một hộ nhà nông, bị người thân bán đi để gả cho một thư sinh bệnh tật trong làng để xung hỉ. Ban đầu nàng tưởng xung hỉ chỉ là cái danh, chắc là vào nhà người ta làm nha hoàn, ai ngờ lại thành chính thất, đường hoàng làm chủ gia đình, không còn cảnh bữa đói bữa no. Nhưng niềm vui chưa kịp nở hoa thì nàng phát hiện ra nhà thư sinh cũng nghèo rớt mồng tơi, nồi niêu lạnh tanh, gió thổi qua nghe tiếng bụng réo. Nhìn thư sinh nằm trên giường bệnh, khuôn mặt thanh tú như tiên nhưng hiện lên sắc đỏ vì bệnh tật, Úc Ly thầm thở dài. Chẳng phải chỉ là bắt đầu từ đầu sao? Cuộc sống thế nào còn phải do nàng quyết định. Nhà có phu quân bệnh tật, bà bà yếu đuối cùng hai đứa trẻ, cả nhà đều cần ăn cơm nên Úc Ly chỉ có thể gánh vác trách nhiệm nuôi dưỡng gia đình, chuẩn bị đi tìm việc làm. Nàng không giỏi nữ công, giặt giũ quần áo kiếm được quá ít tiền, đi bến tàu khuân vác sẽ bị bóc lột, vận may không tốt thì đừng nghĩ đến việc vào rừng nhặt của hời. Chỉ có sức lực là còn khá tốt... Người đàn ông hỏi: “Ngươi định tìm việc gì?” Úc Ly: “Mổ lợn.” Người đàn ông: "Ngươi đã từng mổ lợn bao giờ chưa?” Úc Ly tự tin đáp: “Chưa, nhưng ta đã xem qua!” Người đàn ông: “...” Úc Ly làm việc hăng say, chàng thư sinh cũng dần khỏe lại, hơn nữa còn thi đỗ khoa cử, cuối cùng trở thành quốc công gia, Úc Ly cũng trở thành quốc công phu nhân. Đối với việc này, Úc Ly chỉ biết tỏ vẻ cạn lời: “...”

300000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Đọc Tâm Động Thực Vật Tôi Nuôi Sống Cả Nhà
Đọc Tâm Động Thực Vật Tôi Nuôi Sống Cả Nhà

Sau khi tốt nghiệp Đại học Y học cổ truyền Trung Quốc, Giang Phúc Bảo bất ngờ xuyên không tới một thế giới giả tưởng, trở thành một bé gái ba tuổi trong ngôi làng nghèo nhất lịch sử. Cô có được một gia đình cực kỳ yêu thương, bảo vệ cô đến cùng. Không chỉ vậy, cô còn phát hiện ra mình sở hữu một "bàn tay vàng" đặc biệt – năng lực đọc tâm! Nhưng năng lực đọc tâm này lại có chút đặc biệt, cô chỉ có thể nghe được tiếng lòng của thực vật và động vật. Nhờ khả năng ấy, Giang Phúc Bảo đã giúp gia đình gầy gò, xanh xao của mình ăn no mặc ấm, dần dần trở nên béo khỏe, mũm mĩm, ngay cả năm mất mùa cũng chẳng sợ đói khát. 1. “Nương, Phúc Bảo, Phúc Bảo, con bé không còn thở nữa!” “A, con gái của ta——” “Phúc Bảo ơi, sao cháu lại ra đi như vậy, cháu mới ba tuổi thôi mà, cháu đi rồi bà biết làm sao, cháu để bà sống thế nào đây.” Tiếng khóc than thảm thiết vang lên. Giang Phúc Bảo từ từ tỉnh lại. Chưa kịp mở mắt, một đoạn ký ức không thuộc về nàng đã tràn vào đầu. Ba giây sau. Tiếp nhận ký ức xong. Giang Phúc Bảo mới biết, mình đã xuyên không. Vì quá mệt mỏi, nàng đã đột tử trong căn phòng thuê trọ. Có lẽ ông trời thương xót nàng không cha không nương, đã cho nàng cơ hội sống lại một lần nữa. Nguyên chủ cũng giống nàng. Cũng tên là Giang Phúc Bảo, là con út của nhà họ Giang. Năm nay ba tuổi. Vì nguyên chủ bị chết đuối dưới sông, nàng mới có thể có được thân thể này. Bà lão đang khóc bên giường là tổ mẫu của nguyên chủ. Tên là Trương Kim Lan. Bà ấy cùng tổ phụ Giang Thủ Gia có ba con trai, một con gái. Con trai cả nhà họ Giang tên là Giang Đại Hòa, cưới Chu Nghênh Thu ở thôn Chu Gia. Hai người sinh được ba con trai, con trai cả Giang Đồng Kim năm nay mười lăm tuổi, đang chuẩn bị bàn chuyện cưới xin, con trai thứ hai tên là Giang Đồng Mộc mười ba tuổi, con út tên là Giang Đồng Thủy mười một tuổi. Con trai thứ hai nhà họ Giang tên là Giang Nhị Dũng, thê tử là Tôn Bình Mai ở thôn Tôn Gia, sau khi về nhà chồng sinh được hai con trai. Tên là Giang Đồng Hỏa và Giang Đồng Thổ, một đứa mười một tuổi, một đứa mười tuổi. Năm người được đặt tên theo thứ tự Kim Mộc Thủy Hỏa Thổ. Còn con thứ ba nhà họ Giang, là con gái duy nhất của Trương Kim Lan, tên là Giang Tam Hà. Cách đây vài năm đã gả đến thôn Tôn Gia. Cha ruột của nguyên chủ là Giang Tứ Ngân, là con trai út của nhà họ Giang, được tổ phụ tổ mẫu rất yêu thương. Cưới Trương Yến Tử ở thôn Trương Gia, sinh được hai trai một gái. Đại ca của nguyên chủ tên là Giang Đồng Cát, nhị ca tên là Giang Đồng Tường, ngụ ý là cát tường. Nhà họ Giang đông người, tổng cộng mười sáu người. Vì các cháu đều là con trai, Giang Phúc Bảo là con út nên rất được mọi người trong nhà yêu thương. Có thể nói là cục cưng của cả nhà. Chỉ cần nhìn tên của cô bé là biết. Sau khi đã nắm rõ các mối quan hệ trong nhà họ Giang, Giang Phúc Bảo mở mắt. “Nương, Phúc Bảo không chết, con bé tỉnh rồi!” Thấy Giang Phúc Bảo tỉnh lại, một người đàn ông có dáng vẻ giống như tay đấm, vừa lau nước mắt vừa kích động nói. “Phúc Bảo của bà ơi, cuối cùng cháu cũng tỉnh rồi, chắc là cháu không nỡ rời xa bà nên mới quay về phải không?” Nghe con trai cả nói cháu gái không chết. Trương Kim Lan, người đang ngồi bệt dưới đất, bỗng có sức lực, bà ấy ôm chặt lấy cháu gái như vừa tìm lại được vật quý, khóc nức nở. Tiếng khóc vang vọng trong nhà, lay động tất cả mọi người nhà họ Giang. “Tổ mẫu, đừng khóc.” Giang Phúc Bảo giơ tay, dùng bàn tay nhỏ nhắn mũm mĩm lau nước mắt cho bà ấy. “Phúc Bảo, con làm nương sợ chết khiếp, nếu con có mệnh hệ gì, nương cũng không sống nổi.” Nương của nguyên chủ, Trương Yến Tử, nằm úp sấp bên giường, khóc nấc lên. “Cháu gái ngoan, nói cho ông biết, cháu bị ngã xuống sông như thế nào? Sao tự dưng lại ra bờ sông làm gì?” Mặc dù mắt Giang Thủ Gia ngấn lệ, nhưng ông ấy lại muốn biết cháu gái bị rơi xuống sông ra sao. Cháu gái ông ấy vốn ngoan ngoãn, không bao giờ chạy lung tung, càng không tự mình ra bờ sông chơi. Chắc chắn có điều gì đó mờ ám! Thấy tổ phụ hỏi. Giang Phúc Bảo lục lại ký ức, nhỏ giọng nói: “Tam Nữu tỷ tỷ dẫn cháu ra bờ sông, tỷ ấy nói dưới sông có đá đẹp, nhưng cháu vừa ngồi xuống thì bị người ta đẩy xuống sông.” Nguyên chủ chính là bị đứa bé gái bảy tuổi tên Giang Tam Nữu này hại chết. Hôm nay là ngày cày bừa mùa xuân. Sáng sớm, mọi người Giang gia đã ra đồng cày xới đất, bọn trẻ nhỏ thì chơi trong thôn hoặc lên núi đào rau dại. Nguyên chủ còn nhỏ, không ai chơi cùng, nên một mình ngồi xổm trong góc, dùng cành cây chọc đất để giết thời gian. Sau đó, cháu gái thứ ba của nhà tộc trưởng, Giang Tam Nữu, đột nhiên đến tìm nguyên chủ. Con bé dụ dỗ nguyên chủ rằng dưới sông có đá đẹp, muốn cùng nguyên chủ đi nhặt, nguyên chủ tò mò nên đã bị Giang Tam Nữu dắt ra bờ sông, tuy nhiên, vừa ngồi xuống thì đã bị người ta đạp xuống sông. Không cần suy nghĩ. Cũng biết người đạp cô bé chính là Giang Tam Nữu. Mới bảy tuổi mà lòng dạ đã độc ác như vậy. Giang Phúc Bảo không giấu giếm điều gì. Kể hết mọi chuyện cho tổ phụ Giang Thủ Gia nghe. “Đúng là con nhỏ đáng bị trời đánh! Mới bảy tuổi đã biết hại người, lớn lên còn ra thể thống gì, nếu không phải Phúc Bảo nhà ta mạng lớn, e là đã bị nó hại chết rồi, không được, chuyện này ta không thể nuốt trôi, ông nó à, chúng ta phải đến nhà tộc trưởng đòi lại công bằng!” Nghe nói cháu gái bị người ta hãm hại. Trương Kim Lan giận dữ vô cùng.

120000 Giỏ hàng Giỏ hàng