Mỹ Thực: Bày Đại Cái Quán Ở Hoàng Cung, Hoàng Đế Thèm Phát Điên Rồi

Mỹ Thực: Bày Đại Cái Quán Ở Hoàng Cung, Hoàng Đế Thèm Phát Điên Rồi

Ẩm ThựcĐiền VănHài HướcHEHệ ThốngNgôn TìnhNhẹ Nhàng

Giới thiệu Note ẩm thực: Đừng soi quá! Thực sự hư cấu! Đừng tin sái cổ! Hãy suy nghĩ trước khi “thẩm”, đây là văn mỹ thực nhẹ nhàng, vui vẻ. Sau khi Tô Noãn Noãn sống lại lần thứ 8 thì bay thẳng đến thời cổ đại hư cấu này, nghĩ tình nàng có ý chí sống sót tốt, đã thành công kích hoạt được hệ thống tùy ý bày hàng quán. Hệ thống sẽ tùy thời đổi địa điểm bày quán, sau khi hoàn thành nhiệm vụ có phần thưởng, nếu từ chối nhiệm vụ sẽ khấu trừ tuổi thọ theo giá trị. Đang lúc nàng vui vẻ vì có thể dựa vào đôi tay thay đổi cơn nghèo thì không ngờ, địa điểm của nhiệm vụ thứ nhất mà hệ thống giao vậy mà là hoàng cung. Vãi beep!!! Mị, tội thần chi hậu, sung quân đất hoang, bây giờ phải đi hoàng cung bày hàng quán á? Tô Noãn Noãn vì mạng nhỏ đành phải cắn răng thử xem, không ngờ vị khách đầu tiên tiếp đón lại là... Một cái bánh hẹ không chỉ trị hết chứng chán ăn của y, cũng thành công chiếm được quán quân mỹ thực hoàng cung, nam nữ già trẻ đều yêu. Quán của Tô Noãn Noãn trở thành tồn tại đặc biệt ban đêm duy nhất trong hoàng cung. Nhưng mà, ngay lúc mọi người ăn đến nghiện thì quán ăn của Tô Noãn Noãn đột nhiệt biến đâu mất tăm. Mà tại một đất nước khác đã sớm chùa miếu tiêu điều lại bắt thịnh hành cơm chay, còn biến tướng cứu sống được một ngôi chùa, từ đây hương khói không ngừng. Phong Thiên Cửu thèm mấy ngày, cuối cùng cùng một đám hậu cung bàn bạc quyết định, hạ bảng vàng, phàm là người tìm được bà chủ quán mỹ thực kia, lập tức thưởng vạn lượng vàng ròng! *** Giai đoạn trước chủ yếu là mỹ thực, đoạn sau là tình cảm, đa phần đoàn sủng cũng ở phía sau. Mấy ông anh cũng không phế đâu nhaaa, từ từ mấy ảnh lên sàn hen. P/s: Bạn nào thích mỹ thực có thể tham khảo thêm list của tui nha 1.Nhà ăn nhỏ ở quân doanh (full) 2.Sau khi xuyên qua làm áp trại phu nhân (full, đam) 3.Tiệm cơm nhỏ của ông ngoại (sắp full) 4.Xuyên qua thành Thái tử phi bị lưu đày (đam, đang tiến hành) 5.Nhật ký mở quán của đứa tham ăn (đang tiến hành)

200000

400 chương

Truyện cùng tác giả

Mỹ Thực: Bày Đại Cái Quán Ở Hoàng Cung, Hoàng Đế Thèm Phát Điên Rồi
Mỹ Thực: Bày Đại Cái Quán Ở Hoàng Cung, Hoàng Đế Thèm Phát Điên Rồi
Thị Bạch Trà Bất Thị Trà

Giới thiệu Note ẩm thực: Đừng soi quá! Thực sự hư cấu! Đừng tin sái cổ! Hãy suy nghĩ trước khi “thẩm”, đây là văn mỹ thực nhẹ nhàng, vui vẻ. Sau khi Tô Noãn Noãn sống lại lần thứ 8 thì bay thẳng đến thời cổ đại hư cấu này, nghĩ tình nàng có ý chí sống sót tốt, đã thành công kích hoạt được hệ thống tùy ý bày hàng quán. Hệ thống sẽ tùy thời đổi địa điểm bày quán, sau khi hoàn thành nhiệm vụ có phần thưởng, nếu từ chối nhiệm vụ sẽ khấu trừ tuổi thọ theo giá trị. Đang lúc nàng vui vẻ vì có thể dựa vào đôi tay thay đổi cơn nghèo thì không ngờ, địa điểm của nhiệm vụ thứ nhất mà hệ thống giao vậy mà là hoàng cung. Vãi beep!!! Mị, tội thần chi hậu, sung quân đất hoang, bây giờ phải đi hoàng cung bày hàng quán á? Tô Noãn Noãn vì mạng nhỏ đành phải cắn răng thử xem, không ngờ vị khách đầu tiên tiếp đón lại là... Một cái bánh hẹ không chỉ trị hết chứng chán ăn của y, cũng thành công chiếm được quán quân mỹ thực hoàng cung, nam nữ già trẻ đều yêu. Quán của Tô Noãn Noãn trở thành tồn tại đặc biệt ban đêm duy nhất trong hoàng cung. Nhưng mà, ngay lúc mọi người ăn đến nghiện thì quán ăn của Tô Noãn Noãn đột nhiệt biến đâu mất tăm. Mà tại một đất nước khác đã sớm chùa miếu tiêu điều lại bắt thịnh hành cơm chay, còn biến tướng cứu sống được một ngôi chùa, từ đây hương khói không ngừng. Phong Thiên Cửu thèm mấy ngày, cuối cùng cùng một đám hậu cung bàn bạc quyết định, hạ bảng vàng, phàm là người tìm được bà chủ quán mỹ thực kia, lập tức thưởng vạn lượng vàng ròng! *** Giai đoạn trước chủ yếu là mỹ thực, đoạn sau là tình cảm, đa phần đoàn sủng cũng ở phía sau. Mấy ông anh cũng không phế đâu nhaaa, từ từ mấy ảnh lên sàn hen. P/s: Bạn nào thích mỹ thực có thể tham khảo thêm list của tui nha 1.Nhà ăn nhỏ ở quân doanh (full) 2.Sau khi xuyên qua làm áp trại phu nhân (full, đam) 3.Tiệm cơm nhỏ của ông ngoại (sắp full) 4.Xuyên qua thành Thái tử phi bị lưu đày (đam, đang tiến hành) 5.Nhật ký mở quán của đứa tham ăn (đang tiến hành)

200000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Truyện liên quan

Pháo hôi nữ phụ trong truyện được trọng sinh rồi
Pháo hôi nữ phụ trong truyện được trọng sinh rồi

Thịnh Hề Nhan trọng sinh. Kiếp trước, đến tận khi chết đi, nàng mới biết — hóa ra mình chỉ là một nhân vật trong truyện. Nhân vật nam và nữ chính trong truyện ấy chính là vị hôn phu của nàng — thế tử Vĩnh Ninh Hầu — và “chân ái” của hắn, cô gái xuyên không mang danh “bạch nguyệt quang” — vừa thanh khiết, vừa tài hoa hơn người. Còn nàng, chỉ là nữ phụ đáng thương, kẻ cản đường tình yêu trọn đời của họ. Vì muốn ở bên nhau, đôi “tình nhân chính truyện” hẹn nhau cùng nhảy hồ tự vẫn. Không ngờ, họ không chết, lại khiến Thái hậu cảm động. Thái hậu ra mặt chủ hôn, để “chân ái” và nàng cùng được gả vào phủ Vĩnh Ninh Hầu trong cùng một ngày. Nhưng Thịnh Hề Nhan còn chưa kịp nhìn mặt vị hôn phu ấy, đã “phát bệnh nặng” rồi ngã xuống. Sau một chuỗi đau khổ đầy bi lụy giữa nam và nữ chính, cuối cùng họ cũng được ở bên nhau. Còn Thịnh Hề Nhan — người vợ cả danh nghĩa — chỉ để lại vị trí cho họ, rồi “bệnh chết” trong ngôi am lạnh lẽo. Kiếp này, Thịnh Hề Nhan sống lại đúng vào ngày đôi kia định bỏ trốn nhảy hồ tuẫn tình. Trước khuôn mặt đầy “tình sâu nghĩa nặng” của vị hôn phu và ánh mắt cảm động của Thái hậu, nàng chỉ khẽ cười — rồi chọn gả cho người được cho là đã chết trận: Thế tử Trấn Bắc Vương – Sở Nguyên Thần.

50000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Bệnh Mỹ Nhân Và Đồ Tể
Bệnh Mỹ Nhân Và Đồ Tể

Sau khi xuyên qua, Úc Ly trở thành con gái của một hộ nhà nông, bị người thân bán đi để gả cho một thư sinh bệnh tật trong làng để xung hỉ. Ban đầu nàng tưởng xung hỉ chỉ là cái danh, chắc là vào nhà người ta làm nha hoàn, ai ngờ lại thành chính thất, đường hoàng làm chủ gia đình, không còn cảnh bữa đói bữa no. Nhưng niềm vui chưa kịp nở hoa thì nàng phát hiện ra nhà thư sinh cũng nghèo rớt mồng tơi, nồi niêu lạnh tanh, gió thổi qua nghe tiếng bụng réo. Nhìn thư sinh nằm trên giường bệnh, khuôn mặt thanh tú như tiên nhưng hiện lên sắc đỏ vì bệnh tật, Úc Ly thầm thở dài. Chẳng phải chỉ là bắt đầu từ đầu sao? Cuộc sống thế nào còn phải do nàng quyết định. Nhà có phu quân bệnh tật, bà bà yếu đuối cùng hai đứa trẻ, cả nhà đều cần ăn cơm nên Úc Ly chỉ có thể gánh vác trách nhiệm nuôi dưỡng gia đình, chuẩn bị đi tìm việc làm. Nàng không giỏi nữ công, giặt giũ quần áo kiếm được quá ít tiền, đi bến tàu khuân vác sẽ bị bóc lột, vận may không tốt thì đừng nghĩ đến việc vào rừng nhặt của hời. Chỉ có sức lực là còn khá tốt... Người đàn ông hỏi: “Ngươi định tìm việc gì?” Úc Ly: “Mổ lợn.” Người đàn ông: "Ngươi đã từng mổ lợn bao giờ chưa?” Úc Ly tự tin đáp: “Chưa, nhưng ta đã xem qua!” Người đàn ông: “...” Úc Ly làm việc hăng say, chàng thư sinh cũng dần khỏe lại, hơn nữa còn thi đỗ khoa cử, cuối cùng trở thành quốc công gia, Úc Ly cũng trở thành quốc công phu nhân. Đối với việc này, Úc Ly chỉ biết tỏ vẻ cạn lời: “...”

300000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Thập Niên 70: Cô Em Chồng Lười Có Hệ Thống Mua Sắm
Thập Niên 70: Cô Em Chồng Lười Có Hệ Thống Mua Sắm

[Tóm tắt một câu: Cô em chồng lười biếng ở thập niên 70 sau khi thức tỉnh ký ức, nỗ lực kiếm điểm siêng năng!] Hà Tố Tố bị đập đầu dẫn đến thức tỉnh ký ức, hóa ra bản thân vốn là tiên nữ hạ phàm lịch kiếp, không biết mắt xích nào xảy ra lỗi, lại đầu thai thành cô em chồng lười biếng trong một cuốn truyện niên đại, nữ chính là chị dâu ba tương lai của cô. Cô không chỉ nhận được toàn bộ nội dung chữ viết của truyện niên đại mình xuyên vào, mà còn có hệ thống mua sắm do Thiên Đạo bồi thường. Vật phẩm trong cửa hàng hệ thống có những thứ hiếm hoi ở thời điểm đó: một quả trứng gà, một cân thịt heo, một con gà, một hộp sữa mạch nha, một chiếc đồng hồ hiệu Mai Hoa... Vật phẩm trong cửa hàng sẽ không ngừng cập nhật theo sự phát triển của thời đại. Mà muốn mua những vật phẩm này, cần có điểm siêng năng. Làm thế nào để kiếm điểm siêng năng? Rửa rau, thái thịt, nấu cơm, rửa bát, giặt quần áo, giặt ga trải giường, dọn dẹp vệ sinh, lên công xã làm việc... Nghĩ đến những món thịt hấp dẫn, sữa mạch nha ngọt ngào, Hà Tố Tố do dự. Lại nghĩ đến người nhà đưa hết đồ tốt cho mình, bụng họ lại chẳng mấy khi có dầu mỡ, Hà Tố Tố siết chặt nắm tay nhỏ: Mình có thể làm được! Cô rửa bát, choang một tiếng, bát vỡ; Cô xào rau, lửa bếp bùng lên, rau cháy khét; Cô giặt quần áo, dùng sức một chút, quần áo rách một lỗ. Bố mẹ Hà: “Con gái à, để đó đừng động, để chúng ta làm là được!” Ba anh trai nhà họ Hà: “Em gái, em đừng làm việc nữa, coi chừng bị thương!” Hà Tố Tố nhìn điểm siêng năng không ngừng tăng lên trong cửa hàng hệ thống, cười đến cong cả mày mắt: “Bố mẹ, con vẫn có thể làm thêm việc!” Không biết tự lúc nào, cuộc sống của nhà họ Hà ngày càng tốt đẹp hơn. * Người trong thôn đều nói, nhà họ Hà này sao lại cưng chiều con gái như vậy, nuôi lớn thế này mà không cho lên công xã, không cho làm việc nhà, chắc đến cơm rang cũng không biết làm, sau này làm sao gả đi được. Còn dặn dò con trai nhà mình đang tuổi xuân xanh rung động: Đừng thấy con gái nhà họ Hà xinh đẹp, chỉ được cái mã thôi, lấy ai cũng không được lấy nó! Cuối cùng sau này, con gái nhà họ Hà theo anh ba chị dâu ba đến đơn vị bộ đội một chuyến, lại dẫn về một đối tượng kết hôn. Vóc dáng cao thẳng, mày kiếm anh tuấn, người đàn ông cứng rắn sắt đá nhìn con gái nhà họ Hà, đường nét cương nghị lại dịu dàng đến không ngờ. Nghe nói còn là chiến hữu của anh ba nhà họ Hà, rất giỏi! Lại nhìn con trai nhà mình, mấy bà thím trong thôn lòng chua xót, khó chịu.

100000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Nữ Hiệp Hiên Ngang Mang Cảng Không Gian Xuyên Đến Thập Niên 60
Nữ Hiệp Hiên Ngang Mang Cảng Không Gian Xuyên Đến Thập Niên 60

Liên Hiểu Mẫn là một tinh anh trong giới an ninh năm 2023, một ngày nọ tình cờ có được không gian, có thể trồng trọt và bảo quản đồ tươi sống. Cô còn trúng số độc đắc nữa. Thế là cô vội vàng tích trữ không ít vật tư. Vừa xuyên không đã phát hiện, bến cảng khổng lồ nơi cô làm việc cũng đã sáp nhập vào không gian vòng tay. Liên Hiểu Mẫn cứ như vậy mang theo lượng vật tư khổng lồ từ "không gian bến cảng" xuyên không thành một thiếu nữ 13 tuổi của năm 1968. Cô mang theo em trai em gái còn trong tã lót, chạy nạn tìm người thân, trú tại một thôn nhỏ vùng Đông Bắc. Vừa nuôi hai đứa trẻ đáng yêu, thỉnh thoảng trà trộn vào chợ đen, vào rừng sâu săn bắn, dần dần bộc lộ thân thủ tuyệt đỉnh, tìm được vô số vàng bạc châu báu. Sau đó cô chạy đến Hương Cảng, mua nhà, mua biệt thự, còn lừa được một đại ca xã hội đen, đứng đầu một băng đảng làm đối tác, cuối cùng trở thành một nhà tài phiệt.

400000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Xuyên Không: Toàn Tông Môn Ở Mạt Thế Mở Quán Trọ
Xuyên Không: Toàn Tông Môn Ở Mạt Thế Mở Quán Trọ

Trò chơi mạt thế [Vô Hạn Minh Nhật] bao phủ toàn cầu. Người chơi vì sinh tồn mà chém gϊếŧ, cướp bóc, thể xác và tinh thần đều cạn kiệt, tưởng như sắp gục ngã thì... Ở rìa khu vực số 8, bỗng có mùi đồ ăn quê hương theo gió mà bay đến... Lại là... một quán trọ ngập tràn mùi khói bếp nhân gian? Linh thảo, thịt tươi, nông sản... sản vật trong quán trọ không chỉ sạch sẽ tươi ngon mà còn liên tục sinh sôi, hiệu suất cực cao. Đồ ăn, thuốc men, vật phẩm rèn luyện... sản xuất trong quán trọ vừa rẻ vừa chất lượng, lại còn có buff thuộc tính hiếm thấy. Bàn cờ, board game, giải đố... giải trí trong quán trọ không chỉ vui nhộn và kí©h thí©ɧ mà còn hấp dẫn cả những NPC được đồn thổi là huyền thoại. Suối nước nóng điều hoà, massage trị liệu... chỉ cần ngủ một giấc trong phòng là thể lực đầy cây, còn thoải mái hơn cả những khu trú ẩn cao cấp nhất! Khu số 8 sôi sục cả lên. Đây chẳng phải là thần tiên mà ông trời phái xuống để cứu họ đấy ư!! Thanh Sơn tông bị diệt môn, tiểu sư muội Giang Nhập Niên xuyên đến mạt thế và trói định với hệ thống kinh doanh quán trọ. Cùng xuyên qua còn có cả sư môn... toàn một lũ phế vật ăn xong là nằm chờ chết. Kiếp trước chết không nhắm mắt, kiếp này tuyệt đối không thể giẫm lên vết xe đổ. Giang Nhập Niên lập tức quyết định. Sư phụ giỏi kiếm đạo? Cho đi làm bếp trưởng, chế biến món ăn cao cấp có thuộc tính buff siêu mạnh! Trưởng lão tinh thông luyện khí? Quăng ra sau viện, luyện sắt vụn thành vũ khí hiếm! Đại sư tỷ chân chạy như gió? Tuyệt vời, đảm nhiệm giao hàng tốc độ cao, làm giàu chỉ sau một đêm không còn là mơ... Đứng dậy nào! Thanh Sơn tông không cam lòng bị đánh bại!!

90000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Tiệm Đồ Cúng Âm Dương
Tiệm Đồ Cúng Âm Dương

Mạnh Ngư bỏ việc lương cao, nhảy sang làm nhân viên cho một cơ quan đặc biệt của âm phủ, kiêm luôn việc bán hàng ở một tiệm đồ cúng nhỏ. Từ đó, cô không chỉ bán vàng mã, bùa chú để kéo GDP cho âm phủ, mà còn phải giúp các khách hàng ma quỷ hoàn thành những ước nguyện khó đỡ để họ yên tâm mà đi đầu thai. Một ngày nọ, bà ngoại của Mạnh Ngư – Một Thổ Địa đang tu nghiệp ở Địa Phủ đã báo mộng, nói rằng đã định sẵn hôn ước cho cô từ bé... --- Cậu ấm đời thứ ba Tưởng Hách đẹp trai, giàu nứt đố đổ vách nhưng phải nghe theo di nguyện của ông nội mà cưới một cô chủ tiệm đồ cúng vỏn vẹn mười mét vuông. Trong giới thượng lưu râm ran tin đồn cô kia chỉ biết gấp vàng mã, đám bạn chí cốt của Tưởng Hách ngày nào cũng cá cược xem khi nào hai người họ hủy hôn ước. Tưởng Hách: "Cưới cô ta á? Tôi thà chạy rông ngoài đường còn hơn!" Về sau, anh lại nghiện vợ không lối thoát... --- Oan hồn xui xẻo: "Trúng số độc đắc 50 triệu, còn chưa kịp tiêu..." Mạnh Ngư: "Để tôi! Tôi sẽ tiêu giúp anh!" Lão trọc phú keo kiệt: "20 tỷ Euro của tao, đố đứa con cháu nào dám tơ tưởng!" Mạnh Ngư: "Để đó, tôi xử lý cho!" Vương gia mưu phản hụt: "Ta bày mưu tính kế cả đời, vậy mà vẫn không lên ngôi hoàng đế được!" Mạnh Ngư khóc ròng: "Thôi mà... Ước cái gì thực tế hơn được không?" Mạnh Ngư than thở: "Ôi, cái bát vàng của âm phủ này, sao mà gian nan quá vậy..."

100000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Sơn Hải Thực Đường [Mỹ Thực]
Sơn Hải Thực Đường [Mỹ Thực]

Ứng Linh Lung vừa mới kế thừa gia nghiệp thì gia tộc phá sản. Sau khi điều tra rõ ràng, cô mới phát hiện không biết từ bao giờ nhà mình đã ký một hiệp định hỗ trợ đám yêu thú chỉ xuất hiện trong Sơn Hải Kinh, mà phương thức hỗ trợ chủ yếu là... nộp phạt thay cho đám yêu thú chuyên vi phạm pháp luật đó. Nhìn dòng tiền chảy khỏi tài khoản như nước, Ứng Linh Lung nuốt không trôi cục tức này, cô khí thế hừng hực tìm tới đám yêu: “Trả tiền!” Đám yêu quái (nhỏ yếu, đáng thương, lại nghèo rớt mồng tơi): "Không có tiền..." "Không có tiền thì đi làm trả nợ!" Vài ngày sau, một quán ăn nhỏ tên là Sơn Hải Thực Đường khai trương ở thành phố Giang Dư. Cá viên dai giòn, lòng mề gà chua cay giòn sật, cơm trộn gạch cua giã tay thơm ngậy béo ngậy, ốc hút luộc cay nồng hấp dẫn... tất cả đều xuất hiện trong thực đơn, thực khách thèm rỏ dãi, nườm nượp kéo đến. *** Kim Ô rũ lông gây cháy rừng, ngang nhiên vi phạm quy định phòng cháy rừng và thảo nguyên, tự ý dùng lửa trong khu vực cấm, bị phạt 200 nghìn tệ. Ứng Linh Lung nghiến răng nghiến lợi nộp phạt thay anh, từ đó thế gian vắng bóng thần điểu Kim Ô, Sơn Hải Thực Đường có thêm một đầu bếp nướng BBQ Kim sư phó. Khả năng khống chế lửa của đầu bếp Kim đã đạt trình độ xuất thần nhập hóa, dù là ba phần chín hay bảy phần chín, tái hay chín kỹ, Kim sư phó đều có thể xử lý ổn thỏa. Thực khách (muốn nói lại thôi): "Cho tôi chín kỹ nhé, cảm ơn." Chim Trọng Minh vô ý để lộ yêu khí khi đang phát sóng trực tiếp, không những không kịp thời cứu vãn mà còn nói năng lung tung: “Tôi trời sinh đã có hai con ngươi, không phải filter mắt to đâu!” Vì vi phạm quy định quản lý dịch vụ phát sóng trực tiếp trên internet, phòng phát sóng trực tiếp bị đóng cửa, còn cậu bị phạt 50 nghìn tệ. Ứng Linh Lung thấy cậu khỏe như trâu, lại chẳng cần ăn cơm, bèn cưu mang cậu, cho cậu ở Sơn Hải Thực Đường làm việc vặt, dọn dẹp, chạy bàn. Công việc làm cũng khá ổn, được Ứng Linh Lung phát cho phiếu trừ nợ 5000 tệ, khiến đám nhân viên khác nhìn mà ghen tị. Tiệm ăn ngày càng đông khách, lại còn có yêu quái chủ động đến xin vào làm. Phỉ Phỉ: "Bà chủ Ứng, tôi làm nghề mổ cá ở Đại Nhuận Phát mười năm rồi, lòng tôi sớm đã..." Ứng Linh Lung nắm lấy tay cô ấy: "Chào cô, chúng tôi đang cần phụ bếp chuyên làm cá, hôm nay cô có thể đi làm luôn không?" Một câu tóm tắt: Yêu quái Sơn Hải Kinh thất nghiệp rồi quay lại làm nghề. Lập ý: Lao động thay đổi cuộc sống.

150000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Thập Niên 60: Khu Tập Thể Dựa Vào Tôi Để Hóng Chuyện
Thập Niên 60: Khu Tập Thể Dựa Vào Tôi Để Hóng Chuyện

Một giây trước, Tiêu Bảo Trân còn đang vật lộn giữa tận thế để cứu người. Giây tiếp theo, cô đã xuyên không về những năm 1960. Ký ức chợt ùa về, cô nhớ ra từng đọc trong một cuốn tiểu thuyết rằng mình chính là vị hôn thê của nam chính, đồng thời là em họ của nữ chính. Một nhân vật bị gán mác "chướng ngại vật tình yêu", số phận sớm muộn cũng sẽ trở thành pháo hôi, bị đào thải khỏi câu chuyện. Theo nguyên tác, chẳng bao lâu nữa cô sẽ bị nam chính hủy hôn. Vì quá xấu hổ, không còn mặt mũi nhìn ai, cuối cùng cô đã chọn cách nhảy sông ƚự ʋẫɳ. Tiêu Bảo Trân nói: "Nhảy sông á? Không đời nào! Mình phải sống cho ra trò!" Sau đó, nhờ người mai mối làm mối lái, cô kết hôn với Cao Kính – một công nhân cốt cán của nhà máy, mồ côi cha mẹ, là tấm gương lao động tiêu biểu. Họ trở thành vợ chồng cách mạng, chuyển về sống trong khu tập thể và vô tình trở thành hàng xóm của nam nữ chính. Từ đó, ngày nào cũng gặp nhau. Khu tập thể vốn yên bình, mọi người đồng lòng phấn đấu để giành danh hiệu "Ngõ văn minh". Nghe nói Tiêu Bảo Trân biết y thuật, cả sân đều nhao nhao khuyên: “Bảo Trân, hay cô khám bệnh cho mọi người trong sân đi? Coi như góp sức vì danh hiệu ‘Ngõ văn minh’ ấy mà!” Tiêu Bảo Trân mỉm cười: “Cũng chỉ là tiện tay giúp đỡ, tất nhiên là được rồi!” Không ngờ, khu tập thể này lại chẳng hề đơn giản như vẻ bề ngoài. Một lần, Tiêu Bảo Trân nhìn cô vợ trẻ suốt ngày ở nhà bế con, thản nhiên nói: “Cô đang mang thai, hơn bốn tháng rồi.” Mọi người sững sờ: “Cái gì cơ? Chồng cô ấy đi công tác ba năm chưa về mà!” Lần khác, cô ngồi trước bà cụ đã nằm liệt giường nhiều năm, chau mày nói: “Bà hoàn toàn không bệnh gì cả. Thân thể khỏe mạnh, chạy một mạch từ đầu đông sang cuối tây thành phố cũng không sao.” Cả sân bàng hoàng: “Trời ơi! Hóa ra bà cụ này giả vờ nằm liệt để hành hạ con dâu!” Còn có lần, cô liếc nhìn gã đàn ông hay khoe khoang chuyện bạo lực gia đình, khẽ nhếch môi: “Anh bị bệnh X mà còn tự hào cái gì?” Mọi người sợ hãi nhìn nhau: “Trời đất ơi! Vợ anh ta vừa mới sinh con mà!” Cuối cùng, danh hiệu "Ngõ văn minh" thì không đạt được, nhưng khu tập thể lại chưa bao giờ náo nhiệt đến thế. Mọi người thi nhau hóng chuyện, tinh thần phấn khởi, chẳng ai nỡ bỏ lỡ. “Bảo Trân ơi, khi nào cô rảnh khám sức khỏe toàn khu đi nhé! Tụi tôi tuyệt đối không phải tò mò đâu, chủ yếu là vì quan tâm đến sức khỏe thôi mà!”

120000 Giỏ hàng Giỏ hàng