Mỹ Thực: Bày Đại Cái Quán Ở Hoàng Cung, Hoàng Đế Thèm Phát Điên Rồi

Mỹ Thực: Bày Đại Cái Quán Ở Hoàng Cung, Hoàng Đế Thèm Phát Điên Rồi

Ẩm ThựcĐiền VănHài HướcHEHệ ThốngNgôn TìnhNhẹ Nhàng

Giới thiệu Note ẩm thực: Đừng soi quá! Thực sự hư cấu! Đừng tin sái cổ! Hãy suy nghĩ trước khi “thẩm”, đây là văn mỹ thực nhẹ nhàng, vui vẻ. Sau khi Tô Noãn Noãn sống lại lần thứ 8 thì bay thẳng đến thời cổ đại hư cấu này, nghĩ tình nàng có ý chí sống sót tốt, đã thành công kích hoạt được hệ thống tùy ý bày hàng quán. Hệ thống sẽ tùy thời đổi địa điểm bày quán, sau khi hoàn thành nhiệm vụ có phần thưởng, nếu từ chối nhiệm vụ sẽ khấu trừ tuổi thọ theo giá trị. Đang lúc nàng vui vẻ vì có thể dựa vào đôi tay thay đổi cơn nghèo thì không ngờ, địa điểm của nhiệm vụ thứ nhất mà hệ thống giao vậy mà là hoàng cung. Vãi beep!!! Mị, tội thần chi hậu, sung quân đất hoang, bây giờ phải đi hoàng cung bày hàng quán á? Tô Noãn Noãn vì mạng nhỏ đành phải cắn răng thử xem, không ngờ vị khách đầu tiên tiếp đón lại là... Một cái bánh hẹ không chỉ trị hết chứng chán ăn của y, cũng thành công chiếm được quán quân mỹ thực hoàng cung, nam nữ già trẻ đều yêu. Quán của Tô Noãn Noãn trở thành tồn tại đặc biệt ban đêm duy nhất trong hoàng cung. Nhưng mà, ngay lúc mọi người ăn đến nghiện thì quán ăn của Tô Noãn Noãn đột nhiệt biến đâu mất tăm. Mà tại một đất nước khác đã sớm chùa miếu tiêu điều lại bắt thịnh hành cơm chay, còn biến tướng cứu sống được một ngôi chùa, từ đây hương khói không ngừng. Phong Thiên Cửu thèm mấy ngày, cuối cùng cùng một đám hậu cung bàn bạc quyết định, hạ bảng vàng, phàm là người tìm được bà chủ quán mỹ thực kia, lập tức thưởng vạn lượng vàng ròng! *** Giai đoạn trước chủ yếu là mỹ thực, đoạn sau là tình cảm, đa phần đoàn sủng cũng ở phía sau. Mấy ông anh cũng không phế đâu nhaaa, từ từ mấy ảnh lên sàn hen. P/s: Bạn nào thích mỹ thực có thể tham khảo thêm list của tui nha 1.Nhà ăn nhỏ ở quân doanh (full) 2.Sau khi xuyên qua làm áp trại phu nhân (full, đam) 3.Tiệm cơm nhỏ của ông ngoại (sắp full) 4.Xuyên qua thành Thái tử phi bị lưu đày (đam, đang tiến hành) 5.Nhật ký mở quán của đứa tham ăn (đang tiến hành)

200000

400 chương

Truyện cùng tác giả

Mỹ Thực: Bày Đại Cái Quán Ở Hoàng Cung, Hoàng Đế Thèm Phát Điên Rồi
Mỹ Thực: Bày Đại Cái Quán Ở Hoàng Cung, Hoàng Đế Thèm Phát Điên Rồi
Thị Bạch Trà Bất Thị Trà

Giới thiệu Note ẩm thực: Đừng soi quá! Thực sự hư cấu! Đừng tin sái cổ! Hãy suy nghĩ trước khi “thẩm”, đây là văn mỹ thực nhẹ nhàng, vui vẻ. Sau khi Tô Noãn Noãn sống lại lần thứ 8 thì bay thẳng đến thời cổ đại hư cấu này, nghĩ tình nàng có ý chí sống sót tốt, đã thành công kích hoạt được hệ thống tùy ý bày hàng quán. Hệ thống sẽ tùy thời đổi địa điểm bày quán, sau khi hoàn thành nhiệm vụ có phần thưởng, nếu từ chối nhiệm vụ sẽ khấu trừ tuổi thọ theo giá trị. Đang lúc nàng vui vẻ vì có thể dựa vào đôi tay thay đổi cơn nghèo thì không ngờ, địa điểm của nhiệm vụ thứ nhất mà hệ thống giao vậy mà là hoàng cung. Vãi beep!!! Mị, tội thần chi hậu, sung quân đất hoang, bây giờ phải đi hoàng cung bày hàng quán á? Tô Noãn Noãn vì mạng nhỏ đành phải cắn răng thử xem, không ngờ vị khách đầu tiên tiếp đón lại là... Một cái bánh hẹ không chỉ trị hết chứng chán ăn của y, cũng thành công chiếm được quán quân mỹ thực hoàng cung, nam nữ già trẻ đều yêu. Quán của Tô Noãn Noãn trở thành tồn tại đặc biệt ban đêm duy nhất trong hoàng cung. Nhưng mà, ngay lúc mọi người ăn đến nghiện thì quán ăn của Tô Noãn Noãn đột nhiệt biến đâu mất tăm. Mà tại một đất nước khác đã sớm chùa miếu tiêu điều lại bắt thịnh hành cơm chay, còn biến tướng cứu sống được một ngôi chùa, từ đây hương khói không ngừng. Phong Thiên Cửu thèm mấy ngày, cuối cùng cùng một đám hậu cung bàn bạc quyết định, hạ bảng vàng, phàm là người tìm được bà chủ quán mỹ thực kia, lập tức thưởng vạn lượng vàng ròng! *** Giai đoạn trước chủ yếu là mỹ thực, đoạn sau là tình cảm, đa phần đoàn sủng cũng ở phía sau. Mấy ông anh cũng không phế đâu nhaaa, từ từ mấy ảnh lên sàn hen. P/s: Bạn nào thích mỹ thực có thể tham khảo thêm list của tui nha 1.Nhà ăn nhỏ ở quân doanh (full) 2.Sau khi xuyên qua làm áp trại phu nhân (full, đam) 3.Tiệm cơm nhỏ của ông ngoại (sắp full) 4.Xuyên qua thành Thái tử phi bị lưu đày (đam, đang tiến hành) 5.Nhật ký mở quán của đứa tham ăn (đang tiến hành)

200000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Truyện liên quan

Sơn Hải Thực Đường [Mỹ Thực]
Sơn Hải Thực Đường [Mỹ Thực]

Ứng Linh Lung vừa mới kế thừa gia nghiệp thì gia tộc phá sản. Sau khi điều tra rõ ràng, cô mới phát hiện không biết từ bao giờ nhà mình đã ký một hiệp định hỗ trợ đám yêu thú chỉ xuất hiện trong Sơn Hải Kinh, mà phương thức hỗ trợ chủ yếu là... nộp phạt thay cho đám yêu thú chuyên vi phạm pháp luật đó. Nhìn dòng tiền chảy khỏi tài khoản như nước, Ứng Linh Lung nuốt không trôi cục tức này, cô khí thế hừng hực tìm tới đám yêu: “Trả tiền!” Đám yêu quái (nhỏ yếu, đáng thương, lại nghèo rớt mồng tơi): "Không có tiền..." "Không có tiền thì đi làm trả nợ!" Vài ngày sau, một quán ăn nhỏ tên là Sơn Hải Thực Đường khai trương ở thành phố Giang Dư. Cá viên dai giòn, lòng mề gà chua cay giòn sật, cơm trộn gạch cua giã tay thơm ngậy béo ngậy, ốc hút luộc cay nồng hấp dẫn... tất cả đều xuất hiện trong thực đơn, thực khách thèm rỏ dãi, nườm nượp kéo đến. *** Kim Ô rũ lông gây cháy rừng, ngang nhiên vi phạm quy định phòng cháy rừng và thảo nguyên, tự ý dùng lửa trong khu vực cấm, bị phạt 200 nghìn tệ. Ứng Linh Lung nghiến răng nghiến lợi nộp phạt thay anh, từ đó thế gian vắng bóng thần điểu Kim Ô, Sơn Hải Thực Đường có thêm một đầu bếp nướng BBQ Kim sư phó. Khả năng khống chế lửa của đầu bếp Kim đã đạt trình độ xuất thần nhập hóa, dù là ba phần chín hay bảy phần chín, tái hay chín kỹ, Kim sư phó đều có thể xử lý ổn thỏa. Thực khách (muốn nói lại thôi): "Cho tôi chín kỹ nhé, cảm ơn." Chim Trọng Minh vô ý để lộ yêu khí khi đang phát sóng trực tiếp, không những không kịp thời cứu vãn mà còn nói năng lung tung: “Tôi trời sinh đã có hai con ngươi, không phải filter mắt to đâu!” Vì vi phạm quy định quản lý dịch vụ phát sóng trực tiếp trên internet, phòng phát sóng trực tiếp bị đóng cửa, còn cậu bị phạt 50 nghìn tệ. Ứng Linh Lung thấy cậu khỏe như trâu, lại chẳng cần ăn cơm, bèn cưu mang cậu, cho cậu ở Sơn Hải Thực Đường làm việc vặt, dọn dẹp, chạy bàn. Công việc làm cũng khá ổn, được Ứng Linh Lung phát cho phiếu trừ nợ 5000 tệ, khiến đám nhân viên khác nhìn mà ghen tị. Tiệm ăn ngày càng đông khách, lại còn có yêu quái chủ động đến xin vào làm. Phỉ Phỉ: "Bà chủ Ứng, tôi làm nghề mổ cá ở Đại Nhuận Phát mười năm rồi, lòng tôi sớm đã..." Ứng Linh Lung nắm lấy tay cô ấy: "Chào cô, chúng tôi đang cần phụ bếp chuyên làm cá, hôm nay cô có thể đi làm luôn không?" Một câu tóm tắt: Yêu quái Sơn Hải Kinh thất nghiệp rồi quay lại làm nghề. Lập ý: Lao động thay đổi cuộc sống.

150000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Thập Niên 70: Cô Em Chồng Lười Có Hệ Thống Mua Sắm
Thập Niên 70: Cô Em Chồng Lười Có Hệ Thống Mua Sắm

[Tóm tắt một câu: Cô em chồng lười biếng ở thập niên 70 sau khi thức tỉnh ký ức, nỗ lực kiếm điểm siêng năng!] Hà Tố Tố bị đập đầu dẫn đến thức tỉnh ký ức, hóa ra bản thân vốn là tiên nữ hạ phàm lịch kiếp, không biết mắt xích nào xảy ra lỗi, lại đầu thai thành cô em chồng lười biếng trong một cuốn truyện niên đại, nữ chính là chị dâu ba tương lai của cô. Cô không chỉ nhận được toàn bộ nội dung chữ viết của truyện niên đại mình xuyên vào, mà còn có hệ thống mua sắm do Thiên Đạo bồi thường. Vật phẩm trong cửa hàng hệ thống có những thứ hiếm hoi ở thời điểm đó: một quả trứng gà, một cân thịt heo, một con gà, một hộp sữa mạch nha, một chiếc đồng hồ hiệu Mai Hoa... Vật phẩm trong cửa hàng sẽ không ngừng cập nhật theo sự phát triển của thời đại. Mà muốn mua những vật phẩm này, cần có điểm siêng năng. Làm thế nào để kiếm điểm siêng năng? Rửa rau, thái thịt, nấu cơm, rửa bát, giặt quần áo, giặt ga trải giường, dọn dẹp vệ sinh, lên công xã làm việc... Nghĩ đến những món thịt hấp dẫn, sữa mạch nha ngọt ngào, Hà Tố Tố do dự. Lại nghĩ đến người nhà đưa hết đồ tốt cho mình, bụng họ lại chẳng mấy khi có dầu mỡ, Hà Tố Tố siết chặt nắm tay nhỏ: Mình có thể làm được! Cô rửa bát, choang một tiếng, bát vỡ; Cô xào rau, lửa bếp bùng lên, rau cháy khét; Cô giặt quần áo, dùng sức một chút, quần áo rách một lỗ. Bố mẹ Hà: “Con gái à, để đó đừng động, để chúng ta làm là được!” Ba anh trai nhà họ Hà: “Em gái, em đừng làm việc nữa, coi chừng bị thương!” Hà Tố Tố nhìn điểm siêng năng không ngừng tăng lên trong cửa hàng hệ thống, cười đến cong cả mày mắt: “Bố mẹ, con vẫn có thể làm thêm việc!” Không biết tự lúc nào, cuộc sống của nhà họ Hà ngày càng tốt đẹp hơn. * Người trong thôn đều nói, nhà họ Hà này sao lại cưng chiều con gái như vậy, nuôi lớn thế này mà không cho lên công xã, không cho làm việc nhà, chắc đến cơm rang cũng không biết làm, sau này làm sao gả đi được. Còn dặn dò con trai nhà mình đang tuổi xuân xanh rung động: Đừng thấy con gái nhà họ Hà xinh đẹp, chỉ được cái mã thôi, lấy ai cũng không được lấy nó! Cuối cùng sau này, con gái nhà họ Hà theo anh ba chị dâu ba đến đơn vị bộ đội một chuyến, lại dẫn về một đối tượng kết hôn. Vóc dáng cao thẳng, mày kiếm anh tuấn, người đàn ông cứng rắn sắt đá nhìn con gái nhà họ Hà, đường nét cương nghị lại dịu dàng đến không ngờ. Nghe nói còn là chiến hữu của anh ba nhà họ Hà, rất giỏi! Lại nhìn con trai nhà mình, mấy bà thím trong thôn lòng chua xót, khó chịu.

100000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Đọc Tâm Động Thực Vật Tôi Nuôi Sống Cả Nhà
Đọc Tâm Động Thực Vật Tôi Nuôi Sống Cả Nhà

Sau khi tốt nghiệp Đại học Y học cổ truyền Trung Quốc, Giang Phúc Bảo bất ngờ xuyên không tới một thế giới giả tưởng, trở thành một bé gái ba tuổi trong ngôi làng nghèo nhất lịch sử. Cô có được một gia đình cực kỳ yêu thương, bảo vệ cô đến cùng. Không chỉ vậy, cô còn phát hiện ra mình sở hữu một "bàn tay vàng" đặc biệt – năng lực đọc tâm! Nhưng năng lực đọc tâm này lại có chút đặc biệt, cô chỉ có thể nghe được tiếng lòng của thực vật và động vật. Nhờ khả năng ấy, Giang Phúc Bảo đã giúp gia đình gầy gò, xanh xao của mình ăn no mặc ấm, dần dần trở nên béo khỏe, mũm mĩm, ngay cả năm mất mùa cũng chẳng sợ đói khát. 1. “Nương, Phúc Bảo, Phúc Bảo, con bé không còn thở nữa!” “A, con gái của ta——” “Phúc Bảo ơi, sao cháu lại ra đi như vậy, cháu mới ba tuổi thôi mà, cháu đi rồi bà biết làm sao, cháu để bà sống thế nào đây.” Tiếng khóc than thảm thiết vang lên. Giang Phúc Bảo từ từ tỉnh lại. Chưa kịp mở mắt, một đoạn ký ức không thuộc về nàng đã tràn vào đầu. Ba giây sau. Tiếp nhận ký ức xong. Giang Phúc Bảo mới biết, mình đã xuyên không. Vì quá mệt mỏi, nàng đã đột tử trong căn phòng thuê trọ. Có lẽ ông trời thương xót nàng không cha không nương, đã cho nàng cơ hội sống lại một lần nữa. Nguyên chủ cũng giống nàng. Cũng tên là Giang Phúc Bảo, là con út của nhà họ Giang. Năm nay ba tuổi. Vì nguyên chủ bị chết đuối dưới sông, nàng mới có thể có được thân thể này. Bà lão đang khóc bên giường là tổ mẫu của nguyên chủ. Tên là Trương Kim Lan. Bà ấy cùng tổ phụ Giang Thủ Gia có ba con trai, một con gái. Con trai cả nhà họ Giang tên là Giang Đại Hòa, cưới Chu Nghênh Thu ở thôn Chu Gia. Hai người sinh được ba con trai, con trai cả Giang Đồng Kim năm nay mười lăm tuổi, đang chuẩn bị bàn chuyện cưới xin, con trai thứ hai tên là Giang Đồng Mộc mười ba tuổi, con út tên là Giang Đồng Thủy mười một tuổi. Con trai thứ hai nhà họ Giang tên là Giang Nhị Dũng, thê tử là Tôn Bình Mai ở thôn Tôn Gia, sau khi về nhà chồng sinh được hai con trai. Tên là Giang Đồng Hỏa và Giang Đồng Thổ, một đứa mười một tuổi, một đứa mười tuổi. Năm người được đặt tên theo thứ tự Kim Mộc Thủy Hỏa Thổ. Còn con thứ ba nhà họ Giang, là con gái duy nhất của Trương Kim Lan, tên là Giang Tam Hà. Cách đây vài năm đã gả đến thôn Tôn Gia. Cha ruột của nguyên chủ là Giang Tứ Ngân, là con trai út của nhà họ Giang, được tổ phụ tổ mẫu rất yêu thương. Cưới Trương Yến Tử ở thôn Trương Gia, sinh được hai trai một gái. Đại ca của nguyên chủ tên là Giang Đồng Cát, nhị ca tên là Giang Đồng Tường, ngụ ý là cát tường. Nhà họ Giang đông người, tổng cộng mười sáu người. Vì các cháu đều là con trai, Giang Phúc Bảo là con út nên rất được mọi người trong nhà yêu thương. Có thể nói là cục cưng của cả nhà. Chỉ cần nhìn tên của cô bé là biết. Sau khi đã nắm rõ các mối quan hệ trong nhà họ Giang, Giang Phúc Bảo mở mắt. “Nương, Phúc Bảo không chết, con bé tỉnh rồi!” Thấy Giang Phúc Bảo tỉnh lại, một người đàn ông có dáng vẻ giống như tay đấm, vừa lau nước mắt vừa kích động nói. “Phúc Bảo của bà ơi, cuối cùng cháu cũng tỉnh rồi, chắc là cháu không nỡ rời xa bà nên mới quay về phải không?” Nghe con trai cả nói cháu gái không chết. Trương Kim Lan, người đang ngồi bệt dưới đất, bỗng có sức lực, bà ấy ôm chặt lấy cháu gái như vừa tìm lại được vật quý, khóc nức nở. Tiếng khóc vang vọng trong nhà, lay động tất cả mọi người nhà họ Giang. “Tổ mẫu, đừng khóc.” Giang Phúc Bảo giơ tay, dùng bàn tay nhỏ nhắn mũm mĩm lau nước mắt cho bà ấy. “Phúc Bảo, con làm nương sợ chết khiếp, nếu con có mệnh hệ gì, nương cũng không sống nổi.” Nương của nguyên chủ, Trương Yến Tử, nằm úp sấp bên giường, khóc nấc lên. “Cháu gái ngoan, nói cho ông biết, cháu bị ngã xuống sông như thế nào? Sao tự dưng lại ra bờ sông làm gì?” Mặc dù mắt Giang Thủ Gia ngấn lệ, nhưng ông ấy lại muốn biết cháu gái bị rơi xuống sông ra sao. Cháu gái ông ấy vốn ngoan ngoãn, không bao giờ chạy lung tung, càng không tự mình ra bờ sông chơi. Chắc chắn có điều gì đó mờ ám! Thấy tổ phụ hỏi. Giang Phúc Bảo lục lại ký ức, nhỏ giọng nói: “Tam Nữu tỷ tỷ dẫn cháu ra bờ sông, tỷ ấy nói dưới sông có đá đẹp, nhưng cháu vừa ngồi xuống thì bị người ta đẩy xuống sông.” Nguyên chủ chính là bị đứa bé gái bảy tuổi tên Giang Tam Nữu này hại chết. Hôm nay là ngày cày bừa mùa xuân. Sáng sớm, mọi người Giang gia đã ra đồng cày xới đất, bọn trẻ nhỏ thì chơi trong thôn hoặc lên núi đào rau dại. Nguyên chủ còn nhỏ, không ai chơi cùng, nên một mình ngồi xổm trong góc, dùng cành cây chọc đất để giết thời gian. Sau đó, cháu gái thứ ba của nhà tộc trưởng, Giang Tam Nữu, đột nhiên đến tìm nguyên chủ. Con bé dụ dỗ nguyên chủ rằng dưới sông có đá đẹp, muốn cùng nguyên chủ đi nhặt, nguyên chủ tò mò nên đã bị Giang Tam Nữu dắt ra bờ sông, tuy nhiên, vừa ngồi xuống thì đã bị người ta đạp xuống sông. Không cần suy nghĩ. Cũng biết người đạp cô bé chính là Giang Tam Nữu. Mới bảy tuổi mà lòng dạ đã độc ác như vậy. Giang Phúc Bảo không giấu giếm điều gì. Kể hết mọi chuyện cho tổ phụ Giang Thủ Gia nghe. “Đúng là con nhỏ đáng bị trời đánh! Mới bảy tuổi đã biết hại người, lớn lên còn ra thể thống gì, nếu không phải Phúc Bảo nhà ta mạng lớn, e là đã bị nó hại chết rồi, không được, chuyện này ta không thể nuốt trôi, ông nó à, chúng ta phải đến nhà tộc trưởng đòi lại công bằng!” Nghe nói cháu gái bị người ta hãm hại. Trương Kim Lan giận dữ vô cùng.

120000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Quán Mì Nhỏ Ở Biện Kinh
Quán Mì Nhỏ Ở Biện Kinh

Thẩm Miểu xuyên thành một người vợ bị mẹ chồng ác độc ép bỏ, trở thành một phụ nữ bị ruồng rẫy. Nguyên chủ cha mẹ mất sớm, chỉ để lại một quán mì cháy rụi, đổ nát. Cùng với đó là hai đứa em trai, em gái nhỏ xíu, suýt chút nữa vì đói mà chết. Mọi người đều nói nàng thật đáng thương, mệnh khổ. Gia đình chồng trước còn mong được thấy nàng thảm hại mà cười nhạo. Nhưng Thẩm Miểu, người kiếp trước ba đời tổ tông đều làm đầu bếp, lại nghĩ:... Không phải quá trùng hợp rồi sao, chuyên môn vừa khớp! Khà khà, thời tới cản không kịp là có thật nha! Bày quán nhỏ, sửa sang sân vườn, kinh doanh quán mì, từ đây Biện Kinh không chỉ có Phàn Lâu, mà còn nổi danh xa gần với đại tửu điếm Thẩm ký! *** Tạ Kỳ là một người mệnh cứng, khó chết nhưng vô cùng xui xẻo. Ra ngoài làm việc, trước bị trộm, sau bị lừa, đến mức không còn một xu, phải đến nương nhờ nhà dì. Không ngờ lại phát hiện vị hôn thê chị họ nhiều năm không gặp đã có thai. Chàng thân tâm mệt mỏi trở về Biện Kinh, nhiều ngày chẳng biết mùi vị món ăn. Cho đến khi tình cờ đi ngang qua một quán nhỏ trên cầu Kim Lương. Mua một chiếc bánh mì nướng, vừa cắn một miếng, mọi phiền muộn tan biến. Trời ơi nó ngon.... *** “Thì ra tất cả vận may đời này của ta, đều để dành cho việc gặp được nàng.” Hướng dẫn trước khi đọc: Lấy bối cảnh nhà Tống giả tưởng, các tình tiết hoàn toàn hư cấu . Nam chính xui xẻo nhưng cảm xúc ổn định x Nữ chính siêng năng, mạnh mẽ, ngọt ngào. Ẩm thực, kinh doanh, đời sống thường nhật ấm áp chốn phố phường, nuôi gà, chơi chó, có tuyến tình cảm, đời thường chiếm phần lớn. Nhân vật chính: Thẩm Miểu, Tạ Kỳ. Khác: Vừa được ẩm thực, vừa có quân tử. Một câu tóm tắt: Kinh doanh ẩm thực thường nhật. Ý tưởng chủ đạo: Dân lấy ăn làm gốc.

200000 Giỏ hàng Giỏ hàng

[Mỹ Thực] Tiệm Cơm Nhỏ Ở Nông Thôn
[Mỹ Thực] Tiệm Cơm Nhỏ Ở Nông Thôn

Viên Như Châu xuyên thành thiên kim thật bị ôm nhầm. Bởi cả cha mẹ ruột lẫn cha mẹ nuôi đều ghét bỏ nguyên chủ, ai cũng chỉ muốn cưng chiều cô con gái thiên kim giả – người vừa xinh đẹp lại học giỏi, vì vậy trong lúc tức giận nguyên chủ đã cắt đứt quan hệ với cả hai bên gia đình. Chỉ có Dì Ngô – một người phụ nữ tốt bụng đã đưa cô về chăm sóc dù gia cảnh vô cùng nghèo khó. Sau khi xuyên qua, Viên Như Châu vốn là một nữ đầu bếp hoàng cung – nhìn gia đình Dì Ngô sống vất vả lại chân thành đối xử tử tế với mình, liền quyết tâm cầm lấy nồi niêu xoong chảo giúp cả nhà Dì Ngô thoát khỏi cảnh nghèo, cùng nhau làm giàu. Tại ngôi làng nghèo thôn Thanh Hà, một tiệm cơm nhỏ mọc lên. Người trong thôn: "Trời ơi, tiệm cơm mở ở nơi nghèo khó hẻo lánh thế này, ai mà tới ăn chứ?" "Đúng đó, không biết nghĩ sao nữa..." Ấy thế mà về sau, thực khách kéo đến đông nghẹt, người nối người từ đầu làng tới cuối ngõ. Dân làng: "???"

60000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Sau Khi Tu Tiên Trồng Trọt, Cả Thế Giới Cầu Xin Tôi Bán Rau
Sau Khi Tu Tiên Trồng Trọt, Cả Thế Giới Cầu Xin Tôi Bán Rau

Khương Hành xuyên không đến Tu Tiên giới đã mấy trăm năm. Ngay lúc đột phá lôi kiếp, một sự cố bất ngờ xảy ra, hất cô văng thẳng về thế giới cũ. Khi đó, cô vẫn là một nhân viên văn phòng bán mạng làm việc, tăng ca đến mức đột tử phải nhập viện. Khương Hành thẳng thừng "nằm ngửa", từ chức rồi về quê! Trồng ít rau, cấy ít lúa, nuôi thêm gà vịt, thầu một cái ao thả cá... hay là nuôi thêm cả ong mật nhỉ? Sản vật làm ra nhiều quá thì cứ mang đi bán. Tại phiên chợ quê, người qua đường thấy cải xà lách năm đồng một cây, cá diếc năm mươi đồng một cân, mật ong năm nghìn một cân thì cười khẩy: "Bán hay ăn cướp thế!" Nhưng nếm thử rồi, ai nấy đều nhao nhao: "Bà chủ ơi, làm ơn cướp tiền của tôi đi! Hàng ít quá, chưa đến lượt tôi đã hết sạch rồi!!!" Ban đầu, Khương Hành chỉ định về quê tự cung tự cấp, tránh xa những thực phẩm chứa đầy hóa chất độc hại. Ai ngờ, quy mô cứ thế mà lớn dần... Chẳng bao lâu sau, một thành phố nhỏ vô danh bỗng nổi như cồn trên mạng. Nghe đồn, rau củ ở đó ngọt lành tươi mát, thịt gia cầm mềm thơm đậm vị, tôm cá nước ngọt còn tươi ngon hơn cả hải sản! Cư dân mạng hùng hồn tuyên bố: [Muốn lừa chúng tôi đi du lịch thì nói thẳng đi!] [Haha, đố tôi tin đấy?!] [Không thể nào? Có nghe nói ở đó có khu nông nghiệp nào đâu? Ồ, lại chiêu trò hút khách du lịch à? Dạo này ngành du lịch ế ẩm lắm hay sao?] --- Về sau: Hội sinh viên "đặc nhiệm" lao lên núi như bay, mặc kệ đôi chân rã rời vẫn gào thét: "Đỡ tôi dậy, tôi vẫn còn bò được! Trái cây ngon trên núi nhiều như vậy, phải nếm thử hết chứ!" Một blogger ẩm thực nhìn những nguyên liệu tươi ngon mơn mởn trước mặt mà rưng rưng nước mắt: "Tôi là blogger review đồ ăn chứ có phải blogger dạy nấu ăn đâu! Thôi được, nấu thì nấu! Tôi học!" Một đại gia sành ăn rút thẳng tấm séc: "Sửa đường! Tôi bao trọn gói con đường này! Chỉ cần bà chủ bán thêm nguyên liệu cho tôi là được!" Khương Hành: [Toát mồ hôi lạnh.jpg]

200000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Khi Mẹ Cá Mặn Của Quái Vật Chỉ Là Người Thường
Khi Mẹ Cá Mặn Của Quái Vật Chỉ Là Người Thường

Năm 2035, thế giới xảy ra hai sự kiện lớn. Một là hiện tượng đêm cực kéo dài suốt bảy ngày bảy đêm, toàn bộ thế giới bị ô nhiễm, những kẻ bị ô nhiễm ở khắp nơi chém gϊếŧ điên cuồng, loài người rơi vào bờ vực diệt vong. Sự kiện thứ hai, trăng máu bất ngờ xuất hiện trên bầu trời, xua tan bóng đêm cực hạn. Một số người sống sót phát hiện trên cơ thể mình xuất hiện dấu ấn ánh trăng, họ có thể triệu hồi ra một hệ thống chứa xúc tu, từ đó kích hoạt dị năng. Mọi người gọi nó là hệ thống dị năng Huyết Nguyệt, kể từ đó loài người có được sức mạnh phản kháng. Ba trăm năm sau, Diệp Khương tỉnh lại đúng vào ngày trăng máu xuất hiện. Cô cũng thức tỉnh hệ thống Huyết Nguyệt, nhận được dị năng đặc biệt. Hộp chỉ vàng: Có thể phục chế và dệt lại bất cứ thứ gì bị phá hỏng, khiến chúng trông giống như mới. Cô chỉ là một người bình thường, thậm chí có phần vô dụng. Diệp Khương: “...” Nhưng sau này mọi người phát hiện, người khác là hệ thống con, còn cô lại là hệ thống mẹ. Cô là mẹ của quái vật, cũng là nguồn gốc sức mạnh dị năng của nhân loại. Hướng dẫn đọc: Cốt truyện nhẹ nhàng, vui vẻ, theo hướng sảng văn. Góc nhìn: Nhân vật chính. Nhân vật chính: Diệp Khương x Dung Ngân. Một câu tóm tắt: Người bình thường trở thành thần. Thông điệp chính: Làm người cho tử tế.

120000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Người Chơi Hệ Sinh Hoạt Toàn Năng
Người Chơi Hệ Sinh Hoạt Toàn Năng

Văn án: Bang phái số một server có một người chơi hệ sinh hoạt vô cùng an nhàn, không kết bạn, chẳng bao giờ tổ đội. Ai cũng đồn rằng cô vào được bang là nhờ đi cửa sau. Ấy thế mà vào đúng ngày diễn ra trận đoàn chiến, tay healer chủ lực của đội lại bị bang đối địch lôi kéo mất, thành viên rảnh rỗi trong đội lúc này chỉ còn lại mỗi cô. Đội trưởng đành bất lực nói: "Thôi cứ cho cô ấy đi theo, biết đâu lại đỡ đần được việc gì." Nửa tiếng sau, khi máu của cả hai đội đều đã chạm đáy, đồng đội cũ vừa phản bội kia lại trơ tráo xuất hiện. Trước mặt tất cả mọi người, cô ta tung một chiêu [Hồi Xuân Thuật] cho toàn đội địch, khiến thanh máu của họ hồi lại hơn một nửa ngay tức thì. Đội trưởng vội vàng cầu cứu Ôn Hàm: "Em có học thuật trị liệu nào không? Hồi máu một cái đi!" Ôn Hàm im lặng. Ả đồng đội cũ đắc ý ra mặt: "Thấy chưa, không có tôi thì các người chẳng là cái thá gì cả." Ả vừa dứt lời, Ôn Hàm liền lẳng lặng lấy ra một bình thuốc lớn: "Thuốc đỏ có được không?" Cả đội mừng như điên: "Được chứ! Quá được luôn là đằng khác!" Chỉ thấy đội trưởng vừa uống một ngụm thuốc màu đỏ thẫm, trên đầu anh ta liền lóe lên một vầng sáng xanh lục kèm con số +2000. Thanh máu của đội trưởng vốn chỉ có 1200, một ngụm này không chỉ bơm đầy máu ngay lập tức mà còn dư ra tới 800 HP! Đội đối thủ chết lặng nhìn bình thuốc có thể hồi một lượng máu gấp mười lần thanh máu của chính họ, rồi lại đưa mắt nhìn tay healer nhà mình, người mà mỗi lần dùng [Hồi Xuân Thuật] xong phải chờ tới 200 giây hồi chiêu... Ả đồng đội cũ thẹn quá hóa giận: "Thuốc thì cũng có ngày dùng hết thôi, làm sao mà so được với tôi?" Ngay sau đó, cả đội chỉ việc trơ mắt nhìn Ôn Hàm cứ mỗi phút lại phát ra một lô thuốc mới. Cho đến khi trận đoàn chiến kết thúc, thanh máu của cả đội chưa bao giờ tụt xuống dưới 99%. Có một kiểu hồi máu gọi là: "Ôn Hàm cảm thấy bạn cần được bơm máu." #Nước_trong_kho_đồ_của_dân_hệ_sinh_hoạt_sâu_lắm_các_người_không_hiểu_nổi_đâu --- Vai chính: Ôn Hàm Tóm tắt trong một câu: Cô ấy cho đi quá nhiều. Lập ý: Núi mòn sông cạn ngỡ hết đường, bóng liễu hoa tươi lại có làng.

200000 Giỏ hàng Giỏ hàng