Thập Niên: Trà Xanh Siêu Cấp Xuyên Vào Niên Đại Văn Làm Cái Bóng Của Người Khác

Thập Niên: Trà Xanh Siêu Cấp Xuyên Vào Niên Đại Văn Làm Cái Bóng Của Người Khác

Điền VănHài HướcHENgôn TìnhSảng Vănundefined

Trà xanh siêu cấp Cố Kiều Kiều xuyên sách, thành cái bóng số khổ của chị kế. Vận mệnh của nguyên chủ bắt đầu từ khi mẹ ruột qua đời, bố lấy mẹ kế dẫn theo con riêng. Bố ruột bất công, người thân a dua chèn ép, nguyên chủ từ hòn ngọc quý được cả nhà chăm bẵm thành cô bé tội nghiệp mồ côi mẹ. Nguyên chủ tranh giành cả đời, muốn giữ phòng ngủ của mình, cuối cùng phải ngủ lê la. Nguyên chủ đấu tranh cả đời, muốn bảo vệ của hồi môn của mẹ, cuối cùng chẳng có gì cả. Nguyên chủ cố gắng cả đời, muốn bảo vệ hôn nhân của mình, cuối cùng lại thất bại thảm hại. Ngược lại, chị kế sống "đạm như cúc", không tranh không đấu thì lại ngồi vững vị trí trong nhà, tiền cứ từ trên trời rơi xuống. Cô ta lấy của hồi môn đủ đầy của em kế để kết hôn với một thương gia, nhờ khoản tiền này mà đầu tư sinh lời, sống cả đời không hết vinh hoa phú quý. Vợ chồng họ nên duyên cầm sắt, con cháu ngoan ngoãn. Còn người đàn ông mà nguyên chủ sống chết cưới được, đến chết cũng không buông tay lại một lòng mong nhớ ả bạch liên hoa kia, đến chết không thôi. Mẹ chồng nhìn chỗ hồi môn cực ít của cô xong đã lột luôn bộ mặt giả nhân giả nghĩa, nói: "Nhà họ Tần cần đứa ăn hại đến đồ của mình còn không giữ nổi như cô làm gì?" Nguyên chủ mất vì quá u uất. Trà xanh siêu cấp Cố Kiều Kiều xuyên đến chỉ cười một tiếng. Ồ? Thế à? Đối thủ là một ả bạch liên hoa, phải làm sao? Đương nhiên là phải đi đường của bạch liên hoa, để bạch liên hoa hết đường mà đi chứ sao. Lấy độc trị độc. Thông điệp: Làm người thì phải sống lương thiện.

200000

469 chương

Truyện cùng tác giả

Thập Niên: Trà Xanh Siêu Cấp Xuyên Vào Niên Đại Văn Làm Cái Bóng Của Người Khác
Thập Niên: Trà Xanh Siêu Cấp Xuyên Vào Niên Đại Văn Làm Cái Bóng Của Người Khác
Miêu Miêu Yếu Cật Ngư

Trà xanh siêu cấp Cố Kiều Kiều xuyên sách, thành cái bóng số khổ của chị kế. Vận mệnh của nguyên chủ bắt đầu từ khi mẹ ruột qua đời, bố lấy mẹ kế dẫn theo con riêng. Bố ruột bất công, người thân a dua chèn ép, nguyên chủ từ hòn ngọc quý được cả nhà chăm bẵm thành cô bé tội nghiệp mồ côi mẹ. Nguyên chủ tranh giành cả đời, muốn giữ phòng ngủ của mình, cuối cùng phải ngủ lê la. Nguyên chủ đấu tranh cả đời, muốn bảo vệ của hồi môn của mẹ, cuối cùng chẳng có gì cả. Nguyên chủ cố gắng cả đời, muốn bảo vệ hôn nhân của mình, cuối cùng lại thất bại thảm hại. Ngược lại, chị kế sống "đạm như cúc", không tranh không đấu thì lại ngồi vững vị trí trong nhà, tiền cứ từ trên trời rơi xuống. Cô ta lấy của hồi môn đủ đầy của em kế để kết hôn với một thương gia, nhờ khoản tiền này mà đầu tư sinh lời, sống cả đời không hết vinh hoa phú quý. Vợ chồng họ nên duyên cầm sắt, con cháu ngoan ngoãn. Còn người đàn ông mà nguyên chủ sống chết cưới được, đến chết cũng không buông tay lại một lòng mong nhớ ả bạch liên hoa kia, đến chết không thôi. Mẹ chồng nhìn chỗ hồi môn cực ít của cô xong đã lột luôn bộ mặt giả nhân giả nghĩa, nói: "Nhà họ Tần cần đứa ăn hại đến đồ của mình còn không giữ nổi như cô làm gì?" Nguyên chủ mất vì quá u uất. Trà xanh siêu cấp Cố Kiều Kiều xuyên đến chỉ cười một tiếng. Ồ? Thế à? Đối thủ là một ả bạch liên hoa, phải làm sao? Đương nhiên là phải đi đường của bạch liên hoa, để bạch liên hoa hết đường mà đi chứ sao. Lấy độc trị độc. Thông điệp: Làm người thì phải sống lương thiện.

200000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Truyện liên quan

Truyền Nhân Gia Tộc Cổ Võ Xuyên Về Thập Niên 70, Gả Cho Quan Quân
Truyền Nhân Gia Tộc Cổ Võ Xuyên Về Thập Niên 70, Gả Cho Quan Quân

Lý Tư Tư, truyền nhân của gia tộc cổ võ thế kỷ 21, bất ngờ xuyên không về những năm 70, trở thành một cô gái nhỏ đáng thương bị cha ruột ghẻ lạnh, mẹ kế hành hạ. Đã thế còn có thêm cô em kế nhăm nhe cướp việc làm của cô. Người cha tệ bạc kia vì muốn giúp con gái riêng cướp đi công việc của cô, thậm chí còn định bày mưu khiến cô gả cho một tên ngốc. Nguyên tắc của cô rất đơn giản. Có thù phải trả ngay trong đêm. Thế là cô lập tức lật kèo, tống thẳng em kế cho tên ngốc làm vợ. Mẹ kế tức tối, lén báo danh cho cô xuống nông thôn. Thích giở trò sau lưng à? Vậy thì tôi dọn sạch nhà, cho các người đến gió Tây Bắc cũng không có mà hít! Trước khi đi, cô còn "tặng" cho người cha tệ bạc một món quà siêu cấp. Không ngờ sau khi xuống nông thôn, cô lại vô tình lập được công lớn. Từ đó như mở hack, chiến công hiển hách không ngừng. ... Lần đầu tiên Tần Tư Niên gặp cô, anh đã bị thu hút bởi cú đá dứt khoát đầy khí chất anh hùng ấy. Sau này gặp lại trong bệnh viện, anh lại phát hiện cô hoàn toàn khác với ấn tượng ban đầu. Càng tiếp xúc, Tần Tư Niên càng bị cô cuốn hút không thể dứt ra được.

120000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Thập Niên 70: Sau Khi Vơ Vét Gia Sản, Tiểu Thư Tư Bản Đi Bộ Đội Tìm Chồng
Thập Niên 70: Sau Khi Vơ Vét Gia Sản, Tiểu Thư Tư Bản Đi Bộ Đội Tìm Chồng

Từ khi sinh ra, Khương Tự đã có làn da trắng nõn, vẻ ngoài xinh đẹp. Nhưng ai ngờ là chỉ mới ngủ có một giấc, cô đã xuyên vào trong một cuốn tiểu thuyết niên đại, trở thành cô tiểu thư của một gia đình tư bản nổi tiếng ở Thượng Hải luôn rồi. Trong nguyên tác, nguyên thân chê bai vị hôn phu quân nhân của mình là quá ít nói, quá khô khan. Không chỉ vậy, cô ấy còn lo lắng điều kiện sống trên đảo không tốt, cho nên cứ chần chừ mà không muốn thực hiện hôn ước với người đó. Thế nhưng cô ấy lại không biết rằng - sau khi phong ba bão táp ập đến, lão cha cặn bã và mẹ kế của cô ấy đã lừa cô ấy xuống nông thôn trước, để rồi sau đó bọn họ mang theo hết gia sản trăm năm của nhà họ Khương mà chạy trốn đến tận Hương Cảng. Đáng thương thay, cô ấy một thân một mình chịu khổ ở nông thôn, chỉ trong vòng chưa đầy hai năm mà sức khỏe đã suy sút đi nhiều. Thế nhưng, một người đã biết rõ nội dung cốt truyện như Khương Tự thì làm sao có thể chấp nhận chịu khổ được? Điều đó là không thể! Bọn họ muốn lừa cô xuống nông thôn đúng không? Được thôi! Khương Tự tương kế tựu kế, cuối cùng đưa cả đám người vô ơn này đến Tây Nam hết. Gia sản bạc triệu không có chỗ để? Không cần lo lắng! Khương Tự lấy máu nhận thân, sau khi mở ra không gian tổ truyền thì cô bỏ hết vàng bạc châu báu, khế đất, đồ cổ và tranh chữ vào trong không gian. Tóm lại là không hề để lại chút gì cho bọn họ cả, cho dù chỉ là một cọng lông gà đi chăng nữa! Tiểu thư thuộc gia đình tư bản thì không có chỗ nào để đi ư? Làm gì có! Khương Tự gửi một bức điện báo đến đảo xa... Chỉ là, cô vốn đã chuẩn bị tinh thần để trải qua những ngày tháng sống gian khổ, giản dị, nhưng rồi cô lại phát hiện – cuộc sống nơi hải đảo hình như cũng không hề cực khổ như trong tưởng tượng của cô. Anh chồng quân nhân của cô quả thực là cực kỳ “giỏi việc nước, đảm việc nhà” luôn. Không chỉ vậy, gia đình bên chồng cũng rất yêu thương cô nữa. Cuộc sống cứ như vậy mà trôi qua, quả thực là còn ngọt hơn cả mật ong ấy chứ!CP: Sĩ quan chồng nuôi từ bé thể lực siêu phàm và Tiểu thư nhà tư bản xinh đẹp rạng ngời.

250000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Người Chơi Hệ Sinh Hoạt Toàn Năng
Người Chơi Hệ Sinh Hoạt Toàn Năng

Văn án: Bang phái số một server có một người chơi hệ sinh hoạt vô cùng an nhàn, không kết bạn, chẳng bao giờ tổ đội. Ai cũng đồn rằng cô vào được bang là nhờ đi cửa sau. Ấy thế mà vào đúng ngày diễn ra trận đoàn chiến, tay healer chủ lực của đội lại bị bang đối địch lôi kéo mất, thành viên rảnh rỗi trong đội lúc này chỉ còn lại mỗi cô. Đội trưởng đành bất lực nói: "Thôi cứ cho cô ấy đi theo, biết đâu lại đỡ đần được việc gì." Nửa tiếng sau, khi máu của cả hai đội đều đã chạm đáy, đồng đội cũ vừa phản bội kia lại trơ tráo xuất hiện. Trước mặt tất cả mọi người, cô ta tung một chiêu [Hồi Xuân Thuật] cho toàn đội địch, khiến thanh máu của họ hồi lại hơn một nửa ngay tức thì. Đội trưởng vội vàng cầu cứu Ôn Hàm: "Em có học thuật trị liệu nào không? Hồi máu một cái đi!" Ôn Hàm im lặng. Ả đồng đội cũ đắc ý ra mặt: "Thấy chưa, không có tôi thì các người chẳng là cái thá gì cả." Ả vừa dứt lời, Ôn Hàm liền lẳng lặng lấy ra một bình thuốc lớn: "Thuốc đỏ có được không?" Cả đội mừng như điên: "Được chứ! Quá được luôn là đằng khác!" Chỉ thấy đội trưởng vừa uống một ngụm thuốc màu đỏ thẫm, trên đầu anh ta liền lóe lên một vầng sáng xanh lục kèm con số +2000. Thanh máu của đội trưởng vốn chỉ có 1200, một ngụm này không chỉ bơm đầy máu ngay lập tức mà còn dư ra tới 800 HP! Đội đối thủ chết lặng nhìn bình thuốc có thể hồi một lượng máu gấp mười lần thanh máu của chính họ, rồi lại đưa mắt nhìn tay healer nhà mình, người mà mỗi lần dùng [Hồi Xuân Thuật] xong phải chờ tới 200 giây hồi chiêu... Ả đồng đội cũ thẹn quá hóa giận: "Thuốc thì cũng có ngày dùng hết thôi, làm sao mà so được với tôi?" Ngay sau đó, cả đội chỉ việc trơ mắt nhìn Ôn Hàm cứ mỗi phút lại phát ra một lô thuốc mới. Cho đến khi trận đoàn chiến kết thúc, thanh máu của cả đội chưa bao giờ tụt xuống dưới 99%. Có một kiểu hồi máu gọi là: "Ôn Hàm cảm thấy bạn cần được bơm máu." #Nước_trong_kho_đồ_của_dân_hệ_sinh_hoạt_sâu_lắm_các_người_không_hiểu_nổi_đâu --- Vai chính: Ôn Hàm Tóm tắt trong một câu: Cô ấy cho đi quá nhiều. Lập ý: Núi mòn sông cạn ngỡ hết đường, bóng liễu hoa tươi lại có làng.

200000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Nhờ Hệ Thống Mách Lẻo Thành Công Dân Tốt Trong Truyện Trinh Thám
Nhờ Hệ Thống Mách Lẻo Thành Công Dân Tốt Trong Truyện Trinh Thám

Quan Hạ mang theo ký ức đầu thai, cứ ngỡ mình cầm chắc kịch bản sống lại một đời, nỗ lực vươn lên. Vì thế từ khi bập bẹ tập nói, cô đã dựa vào kinh nghiệm và sở thích từ kiếp trước, cặm cụi học vẽ rồi thi vào trường mỹ thuật, cuối cùng trở thành một họa sĩ truyện tranh có chút tiếng tăm. Hai mươi lăm tuổi đã được sống cuộc sống “nghỉ hưu” trong mơ. Khi Quan Hạ đang tận hưởng những ngày tháng vui vẻ, hết vẽ vời lại đi du lịch thì bỗng một hôm, căn hộ của cô xảy ra án mạng. Cảnh sát đến gõ cửa từng nhà để thẩm vấn. Trong đầu Quan Hạ bỗng hiện lên một màn hình với dòng chữ: [Hệ thống mách lẻo đã liên kết thành công.] [Cô đang được cảnh sát thẩm vấn, cô chợt nhớ ra vào lúc 17 giờ 53 phút chiều ngày 19 tháng 4, khi về nhà, cô đã gặp một thợ sửa chữa có vẻ mặt căng thẳng ở hành lang. Trên tay áo anh ta có vài vết bẩn, cô đã tinh ý nhận ra đó có vẻ là vết máu. Cô liền quyết định sẽ khai báo với cảnh sát.] Quan Hạ: [?]

200000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Mạt Thế: Ta Làm Ruộng Cứu Vớt Thế Giới
Mạt Thế: Ta Làm Ruộng Cứu Vớt Thế Giới

Năm thứ mười của thời kỳ mạt thế, từng đàn tang thi hung hãn xé toạc phòng tuyến, tràn vào căn cứ an toàn cuối cùng. Nền văn minh nhân loại chính thức sụp đổ. Sống lại vào thời điểm một tháng trước ngày tận thế, Chu Văn Văn lập tức kích hoạt không gian dị năng của mình. Bên trong không gian là một thế giới khác: thác nước linh thiêng cao ngất đổ xuống từ vách núi ba nghìn thước, rừng cây dị năng xanh tốt trải dài hàng trăm dặm, đất đai màu mỡ tựa chốn Bồng Lai rộng hàng vạn mẫu, cùng với đó là hàng ngàn khoảnh ao hồ nuôi đầy cá tôm. Lần này, cô quyết tâm phải cứu lấy thế giới, bắt đầu bằng việc công khai thông tin về thảm họa tận thế sắp xảy ra. Từ đó, những câu chuyện khó tin bắt đầu lan truyền: Một vị lãnh đạo cấp cao từng kể lại: “Có một ngày, một tờ giấy lạ bất ngờ rơi trúng mặt tôi, trên đó viết rằng... thế giới sắp đến hồi kết.” Các chỉ huy căn cứ thì tấm tắc: “Bỏ ra một vạn tinh hạch để đổi lấy một mẫu vườn cây ăn quả được thúc đẩy sinh trưởng thần tốc, thật sự quá hời!” Những người sống sót từng trải qua cơn đói khát cùng cực thì truyền tai nhau: “Kiểu trả thù tàn nhẫn nhất mà chúng tôi từng thấy, chính là bị người ta dùng những quả nho to như nắm đấm ném vào mặt!” Ngay cả bác bảo vệ già ở một căn cứ cũng tự hào khoe: “Thấy bụi cỏ nhỏ xíu bên cạnh tôi không? Nghe nói chỉ huy đã phải bỏ ra cả trăm triệu tinh hạch mới có được nó đấy!” Và đâu đó, một Tang Thi Hoàng từng là nỗi khϊếp sợ của nhân loại, sau khi sống lại cũng thầm thì: “Đời này, ta nhất định sẽ bảo vệ ngươi chu toàn.” Giữa lúc Chu Văn Văn đang thắng lớn, thu hoạch tinh hạch đến mỏi tay, cô muộn màng nhận ra một điều kỳ lạ: Đám tang thi ở kiếp này, vốn dĩ phải hung hãn nhe nanh múa vuốt, sao lại dần trở nên... kỳ quái và có chút đáng yêu thế nhỉ?

140000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Thập Niên 60: Khu Tập Thể Dựa Vào Tôi Để Hóng Chuyện
Thập Niên 60: Khu Tập Thể Dựa Vào Tôi Để Hóng Chuyện

Một giây trước, Tiêu Bảo Trân còn đang vật lộn giữa tận thế để cứu người. Giây tiếp theo, cô đã xuyên không về những năm 1960. Ký ức chợt ùa về, cô nhớ ra từng đọc trong một cuốn tiểu thuyết rằng mình chính là vị hôn thê của nam chính, đồng thời là em họ của nữ chính. Một nhân vật bị gán mác "chướng ngại vật tình yêu", số phận sớm muộn cũng sẽ trở thành pháo hôi, bị đào thải khỏi câu chuyện. Theo nguyên tác, chẳng bao lâu nữa cô sẽ bị nam chính hủy hôn. Vì quá xấu hổ, không còn mặt mũi nhìn ai, cuối cùng cô đã chọn cách nhảy sông ƚự ʋẫɳ. Tiêu Bảo Trân nói: "Nhảy sông á? Không đời nào! Mình phải sống cho ra trò!" Sau đó, nhờ người mai mối làm mối lái, cô kết hôn với Cao Kính – một công nhân cốt cán của nhà máy, mồ côi cha mẹ, là tấm gương lao động tiêu biểu. Họ trở thành vợ chồng cách mạng, chuyển về sống trong khu tập thể và vô tình trở thành hàng xóm của nam nữ chính. Từ đó, ngày nào cũng gặp nhau. Khu tập thể vốn yên bình, mọi người đồng lòng phấn đấu để giành danh hiệu "Ngõ văn minh". Nghe nói Tiêu Bảo Trân biết y thuật, cả sân đều nhao nhao khuyên: “Bảo Trân, hay cô khám bệnh cho mọi người trong sân đi? Coi như góp sức vì danh hiệu ‘Ngõ văn minh’ ấy mà!” Tiêu Bảo Trân mỉm cười: “Cũng chỉ là tiện tay giúp đỡ, tất nhiên là được rồi!” Không ngờ, khu tập thể này lại chẳng hề đơn giản như vẻ bề ngoài. Một lần, Tiêu Bảo Trân nhìn cô vợ trẻ suốt ngày ở nhà bế con, thản nhiên nói: “Cô đang mang thai, hơn bốn tháng rồi.” Mọi người sững sờ: “Cái gì cơ? Chồng cô ấy đi công tác ba năm chưa về mà!” Lần khác, cô ngồi trước bà cụ đã nằm liệt giường nhiều năm, chau mày nói: “Bà hoàn toàn không bệnh gì cả. Thân thể khỏe mạnh, chạy một mạch từ đầu đông sang cuối tây thành phố cũng không sao.” Cả sân bàng hoàng: “Trời ơi! Hóa ra bà cụ này giả vờ nằm liệt để hành hạ con dâu!” Còn có lần, cô liếc nhìn gã đàn ông hay khoe khoang chuyện bạo lực gia đình, khẽ nhếch môi: “Anh bị bệnh X mà còn tự hào cái gì?” Mọi người sợ hãi nhìn nhau: “Trời đất ơi! Vợ anh ta vừa mới sinh con mà!” Cuối cùng, danh hiệu "Ngõ văn minh" thì không đạt được, nhưng khu tập thể lại chưa bao giờ náo nhiệt đến thế. Mọi người thi nhau hóng chuyện, tinh thần phấn khởi, chẳng ai nỡ bỏ lỡ. “Bảo Trân ơi, khi nào cô rảnh khám sức khỏe toàn khu đi nhé! Tụi tôi tuyệt đối không phải tò mò đâu, chủ yếu là vì quan tâm đến sức khỏe thôi mà!”

120000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Bệnh Mỹ Nhân Và Đồ Tể
Bệnh Mỹ Nhân Và Đồ Tể

Sau khi xuyên qua, Úc Ly trở thành con gái của một hộ nhà nông, bị người thân bán đi để gả cho một thư sinh bệnh tật trong làng để xung hỉ. Ban đầu nàng tưởng xung hỉ chỉ là cái danh, chắc là vào nhà người ta làm nha hoàn, ai ngờ lại thành chính thất, đường hoàng làm chủ gia đình, không còn cảnh bữa đói bữa no. Nhưng niềm vui chưa kịp nở hoa thì nàng phát hiện ra nhà thư sinh cũng nghèo rớt mồng tơi, nồi niêu lạnh tanh, gió thổi qua nghe tiếng bụng réo. Nhìn thư sinh nằm trên giường bệnh, khuôn mặt thanh tú như tiên nhưng hiện lên sắc đỏ vì bệnh tật, Úc Ly thầm thở dài. Chẳng phải chỉ là bắt đầu từ đầu sao? Cuộc sống thế nào còn phải do nàng quyết định. Nhà có phu quân bệnh tật, bà bà yếu đuối cùng hai đứa trẻ, cả nhà đều cần ăn cơm nên Úc Ly chỉ có thể gánh vác trách nhiệm nuôi dưỡng gia đình, chuẩn bị đi tìm việc làm. Nàng không giỏi nữ công, giặt giũ quần áo kiếm được quá ít tiền, đi bến tàu khuân vác sẽ bị bóc lột, vận may không tốt thì đừng nghĩ đến việc vào rừng nhặt của hời. Chỉ có sức lực là còn khá tốt... Người đàn ông hỏi: “Ngươi định tìm việc gì?” Úc Ly: “Mổ lợn.” Người đàn ông: "Ngươi đã từng mổ lợn bao giờ chưa?” Úc Ly tự tin đáp: “Chưa, nhưng ta đã xem qua!” Người đàn ông: “...” Úc Ly làm việc hăng say, chàng thư sinh cũng dần khỏe lại, hơn nữa còn thi đỗ khoa cử, cuối cùng trở thành quốc công gia, Úc Ly cũng trở thành quốc công phu nhân. Đối với việc này, Úc Ly chỉ biết tỏ vẻ cạn lời: “...”

300000 Giỏ hàng Giỏ hàng

Sốc! Cô Chủ Fake Là Nữ Hoàng Drama!
Sốc! Cô Chủ Fake Là Nữ Hoàng Drama!

Tin tốt: Sống lại. Tin xấu: Chỉ sống lại trở về 10 phút trước. Vừa giành được giải nữ chính xuất sắc nhất đã bị ám sát ngay trên sân khấu, còn phát hiện mình là nữ phụ độc ác trong một cuốn tiểu thuyết, là thiên kim giả của nhà họ An, An Linh cảm thấy đêm nay của mình quả thực quá kí©h thí©ɧ. Dù có cơ hội sống lại nhưng cô lại bị yêu cầu phải nhanh chóng để nhà họ An nhận lại thiên kim thật và phải tiếp tục giữ vững thiết lập nịnh hót và ngu ngốc của nữ phụ. [Nhưng mà mình nên nói như thế nào để họ biết mình không phải là con gái ruột của họ?] Nghe thấy suy nghĩ của cô, người nhà họ An cảm thấy khϊếp sợ. [Chung cư của anh cả không sạch sẽ, trợ lý của anh ấy trộm đồ lót của anh ấy để làm những việc xấu xa!] Đang chuẩn bị về lại căn hộ của mình, anh cả thu chân lại, cảm thấy cả người ngứa ngáy. [Còn ánh trăng sáng của anh hai nữa, anh có biết trên đầu mình đang có một mảnh thảo nguyên xanh ngát không?] Đang định giới thiệu ánh trăng sáng của mình với gia đình, bỗng chốc anh hai cảm thấy trời đất như sụp đổ. Sau khi về nhà và biết được An Linh không phải thiên kim thật, em tư cười nhạo cô và chỉ vào mũi cô mắng cô là hàng giả. [Ngông cái gì mà ngông, tôi là thiên kim giả của nhà họ An, chẳng lẽ cậu là thiếu gia thật à? Hai chúng ta đều giống nhau cả thôi!] Những người khác trong nhà họ An: “???” --- Lưu ý: 1v1, có nam chính nhưng tuyến tình cảm không nhiều, chủ yếu là những tình huống ăn dưa hài hước và người nhà giúp nhau thay đổi số mệnh, thiên kim thật giả không quan trọng. [Đọc tâm + giới giải trí + ăn dưa.]

200000 Giỏ hàng Giỏ hàng